MIỄN PHÍ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy!”.

Tháng 10/1971, Iran kỷ niệm 2.500 năm thành lập đế quốc Ba Tư. Để chứng tỏ là một cường quốc hiện đại, hoàng đế Iran – Reza Pahlavi – đã tổ chức một đại lễ “ngông cuồng!”. 600 quốc khách được mời từ 69 quốc gia; tiệc tùng xa hoa đến 4 ngày, với giá phải trả lên đến 100 triệu dollars. Điều đáng nói, 8 năm sau, ông bị lật đổ và phải đi lưu đày!

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cũng nói đến giá phải trả! Giá con cái Giacóp phải trả khi xuống phía Nam mua lương thực; giá các môn đệ phải trả khi ‘nhận’ và ‘trao’ Tin Mừng. Tuy nhiên, tất cả đều ‘miễn phí’, “Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy!”.

Câu chuyện Giuse tiếp tục khi con cái Giacóp đem một số tiền đáng kể xuống Ai Cập mua lúa thóc; nhưng họ không phải trả đồng nào – bài đọc một. Vì lẽ, khi không thể tiếp tục dồn nén cảm xúc, Giuse đã tỏ mình, “Tôi là Giuse, đứa em mà các anh đã bán sang Ai Cập!”. Giuse coi đây là sự quan phòng của Chúa; Thánh Vịnh đáp ca khéo nhắc, “Hãy nhớ lại những kỳ công Chúa thực hiện!”. Quả vậy, các con Giacóp không phải mở đãy; trái lại, cùng với lương thực, hẳn họ cũng được tặng không nhiều vàng bạc.

Với bài Phúc Âm, giá phải trả cho Tin Mừng là bao nhiêu? Giá nhận và giá trao? Phải trả bao nhiêu để một người được ‘nhận’ Tin Mừng? Câu trả lời là ‘không thể trả nổi’, vì Tin Mừng vô giá, không mua được bằng tiền! Cần bao nhiêu để Tin Mừng có thể được ‘trao?’. Vẫn là ‘không thể trả nổi’; vì không ai có quyền tính phí bất cứ điều gì họ không sở hữu. Tin Mừng ‘miễn phí!’. “Chúa Kitô không bán tình yêu, không rao bán tha thứ. Ngài trao ban mọi sự – và đòi chúng ta học cho đi như Ngài!” – Fulton J. Sheen.

Như vậy, chúng ta phải cung cấp Tin Mừng cho người khác vô điều kiện; và còn hơn thế, việc cung cấp này còn mang theo ‘một đòi hỏi tiềm tàng’. Nó đòi hỏi mỗi người phải hiến dâng toàn thân, toàn linh hồn và trái tim cách triệt để, vì lẽ mọi sự chúng ta nhận đều ‘miễn phí’. Điều chúng ta nhận không thuộc vật chất nhưng là ‘một con người’ – Đức Giêsu Kitô – Ngài đã tự hiến. Vì thế, bạn và tôi cũng tự hiến! “Tin Mừng là chính Đức Kitô. Không phải một ý tưởng, một luân lý hay một chương trình, nhưng là một con người sống động, yêu thương, đã chết và sống lại vì bạn!” – Phanxicô.

Anh Chị em,

“Phải cho không!”. Mỗi ngày, trên bàn tiệc Thánh Thể và bàn tiệc Lời Chúa, Con Thiên Chúa tiếp tục cho không; bên cạnh đó, bao hồng ân xác hồn Ngài ban. “Trong Chúa Kitô, chúng ta lãnh nhận từ ơn này đến ơn khác”; “Trong Ngài, chúng ta không thiếu một ơn nào!” – Phaolô. Lời Chúa mời gọi chúng ta sống niềm tri ân cảm tạ, thống hối; đồng thời, ý thức hơn sứ mệnh mở rộng Vương Quốc, trao tặng Tin Mừng cho tha nhân mà không một đòi hỏi. “Giá trị của việc loan báo Tin Mừng nằm ở chỗ: bạn không đòi trả công, nhưng bạn lại sẵn sàng trả giá!” – Fulton J. Sheen.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con kỳ kèo với Chúa, với anh em con. Cho con hiểu rằng, Chúa không thể dùng trọn vẹn một con người còn giữ lại cho mình bất cứ thứ gì!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

********************************************************

Thứ Năm Tuần XIV Thường Niên, Năm Lẻ

Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.   Mt 10,7-15

7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng : “Anh em hãy đi rao giảng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta không đón tiếp và không nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”


 

Được xem 3 lần, bởi 3 Bạn Đọc trong ngày hôm nay