Lm. Minh Anh, Tgp. Huế
“Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”.
“Không ai từng ở địa ngục có thể nói, “Chúa đặt tôi ở đó!”; cũng không ai ở trên thiên đàng có thể bảo, “Tôi đặt mình ở đây!”. Tôi có gì dưới thế, tôi được gì trên trời, cũng là do Con Một Thiên Chúa – Đấng từ trời mà xuống – tặng ban!” – John Hannah.
Kính thưa Anh Chị em,
Đang khi Luca diễn tả tình yêu Thiên Chúa đối với nhân loại qua việc Giêsu – Con Chúa làm người – ra đời tại Bêlem; thì với Gioan, tình yêu này được diễn tả thật gãy gọn, “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta!”. Tin Mừng hôm nay nói đến tình yêu ‘từ trời’ đó!
Câu chuyện Giáng Sinh của Luca và Lời Tựa Phúc Âm Gioan bổ túc và phong phú hoá lẫn nhau; cả hai cùng gióng một thông điệp, “Thiên Chúa yêu thế gian, đến nỗi đã ban Con Một!”. ‘Lời Tựa’ có một không hai này cung cấp một mở đầu mạnh mẽ cho các chủ đề của Gioan: Ngôi Lời, Sự Sống, Sự Sáng, Sự Thật, Thế Gian, Chứng Từ và tiền Hiện Hữu của Ngôi Lời mặc khải Thiên Chúa là Cha – Đấng muốn giao tiếp, muốn nói – với con người. Nó mở đầu như mở đầu của Sáng Thế, “Lúc khởi đầu”; nhưng đang khi Sáng Thế nói đến khởi nguyên của vũ trụ thì ‘phượng hoàng’ Gioan lại vỗ cánh bay vút lên tận mút cùng vô cực của Chúa Trời; ở đó và cũng từ đó, Ngôi Lời – vốn mật thiết với Chúa Cha, đồng bản tính với Chúa Cha – đã ‘từ trời’ xuống và “cư ngụ giữa chúng ta!”.
Trong đêm Giáng Sinh, nếu Luca cho biết “Hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ”, thì Gioan lại tiếc xót, “Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận”. Và nếu vinh quang Chúa chiếu toả khung trời Bêlem khiến các mục đồng khiếp hãi; thì Lời Tựa Gioan lại xác tín, “Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người!”.
“Cư ngụ giữa chúng ta!”. Đến với nhân loại từ nguồn sung mãn của Chúa Cha, Con Thiên Chúa ban cho con người những gì vĩ đại và vô biên nhất. Không đến từ đất, Giêsu, Lời Thiên Chúa không tặng chúng ta những gì thuộc về đất, vốn rất hạn hẹp, ít ỏi; trái lại, Ngài ‘từ trời’ mà xuống, để “Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác”.
Anh Chị em,
“Cư ngụ giữa chúng ta!”. Con Thiên Chúa đã trở nên xác phàm và không bao giờ quay trở lại. Ngài không mặc nhân tính của chúng ta như một chiếc áo có thể khoác vào, cởi ra. Không, Ngài không bao giờ tách mình ra khỏi xác thịt của chúng ta; và sẽ không bao giờ tách khỏi nó. Ngài cầu nguyện với Chúa Cha cho chúng ta; và mỗi khi làm vậy, Ngài không chỉ nói suông, nhưng chỉ cho Chúa Cha những vết thương xác thịt Ngài chịu vì chúng ta. Ngài đã đến giữa chúng ta; Ngài không đến thăm chúng ta rồi lại đi; nhưng đến cư ngụ với chúng ta, ở lại với chúng ta. Vậy, đừng sợ! Hãy đến với Ngài múc lấy “hết ơn này đến ơn khác” trong Lời, trong Thánh Thể và trong Hội Thánh; để đến lượt mình, đem chia sẻ cho anh chị em, cho thế giới quà tặng Giêsu, Lời ‘từ trời’ này!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con không có gì – ngoài tội. Cho con biết đến với Chúa mỗi ngày để múc, để kín, để hớp lấy ân sủng từ trời; hầu bớt đói, bớt khát, bớt cháy bỏng vì những gì hạ cấp của đất!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
From: KimBang Nguyen
**************************************************
Ngày thứ bảy trong tuần Bát Nhật Giáng Sinh
Ngày 31 tháng 12
✠Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.(Ga 1,1-18)
1Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa.
2Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa.
3Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạo thành
4 ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.
5Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.
6Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an.
7Ông đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin.
8Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.
9Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.
10Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người.
11Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.
12Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.
13Họ được sinh ra, không phải do khí huyết, cũng chẳng do ước muốn của nhục thể, hoặc do ước muốn của người đàn ông, nhưng do bởi Thiên Chúa.
14Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.
15Ông Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố: “Đây là Đấng mà tôi đã nói: Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.”
16Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.
17Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê, còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.
18Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả; nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết.