VÌ ĐÂU NÊN NỖI ?
Sau thời gian dài ngụp lặn trong nền kinh tế kế hoạch hóa, tập trung bao cấp. Hoàn toàn sống dựa vào viện trợ của Liên xô.
Khi Liên xô sụp đổ, Việt Nam bị bao vây cấm vận về kinh tế. Trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc…
Tình thế bí bách buộc phải tìm cách để duy trì chế độ. Người cộng sản đã gạt qua mọi thể diện, chọn kẻ thù làm cứu cánh. Họ chạy lại với chính kẻ thù vừa gây ra cái chết trực tiếp cho hàng trăm ngàn đồng bào chiến sĩ ở biên giới phía bắc. Trước đó họ gián tiếp gây ra cuộc chiến giữa VN và Campuchia, hao người tốn của.
Hiệp ước Thành đô ra đời chính thức đặt ĐCSVN dưới sự bảo trợ của ĐCS TQ.
Từ lúc này VN đi theo mô hình kinh tế Trung quốc. Từ đây bắt đầu xây dựng nền kinh tế thị trường có đuôi.
Chính trong thời gian này những người cộng sản đã dần biến chất. Họ đua nhau làm giàu bằng chính sách. Bằng quyền lực quản lý.
Mọi tài nguyên đều được đem ra làm ép phe để được lợi ích tối đa cho cá nhân. Bất kỳ dự án nào cũng mang lại lợi ích béo bở cho người được giao quản lý.
Họ đầu tư bất chấp hậu quả cho đất nước miễn là tiền chảy vào đầy túi họ.
Một thế lực tư bản đỏ ra đời bằng cách đi đêm với những bóng ma quyền lực. Họ cùng nhau nhai ngấu nghiến bất kỳ thứ gì miễn là thỏa mản lòng tham của những kẻ từng đói khát.
Đất đai là miếng mồi béo bở nhất, dễ ăn nhất vì nó sở hửu toàn dân đang ở trong tay quyền lực quản lý. Và từ đây tiếng kêu rỉ máu thấu trời của người dân bị cướp đất trở thành phổ biến. Khắp 63 tỉnh thành không ở đâu vắng bóng dân oan.
Những bất công đó đã đẩy người dân thành kẻ bị cai trị bằng dùi cui và họng súng. Họ đẩy những người trước đây từng giúp họ cướp chính quyền vào bần cùng, nếu phản kháng họ bị kết tội phản động, nghe thành phần thù địch để kết tội tống tù.
Họ độc quyền lãnh đạo, điều hành. Người dân mất quyền tự do kể cả quyền yêu nước.
Giờ đây đất nước đang ở trong một cơn áp thấp thường trực. Chỉ chờ điều kiện để thành bão.
Những người nắm quyền lực sau khi đã vun vén đầy USD đã cho con cái người thân tìm thẻ xanh ở các nước tư bản giàu có. Nếu thể chế thay đổi thì họ đã cao chạy, xa bay để lại một đất nước hoang tàn, một núi nợ cho dân đen gánh vác.
Ngày ấy không còn xa !
Cái mà ai cũng biết khi đã được Giang Trạch Dân huỵch toẹt ra rằng : Hai đảng có chung vận mệnh.
Nếu đúng thế thì dân tộc này buộc phải chờ cái vận mệnh của đảng cộng sản Trung Hoa còn bao xa.? .. Vì thế không lạ khi người Việt háo hức với cuộc chiến mà Trump phát động. Chỉ mong sao kinh tế Trung quốc sụp đổ mau chóng. Mong sao người Hong Kong thắng lợi đạt được tự do, độc lập. Chắc chắn họ sẽ thắng và là ngòi nổ xé Trung Hoa ra nhiều mảnh. Sẽ có một sự chia tách như thời Xô viết.
Nếu không thì người Việt phải tự gánh vác vận mệnh của tổ quốc mình.
