Ủy ban chống tham nhũng Thái sẽ truy tố Thủ tướng Yingluck Shinawatra

Ủy ban chống tham nhũng Thái sẽ truy tố Thủ tướng Yingluck Shinawatra

Người biểu tình vẫn bám trụ chung quanh trụ sở chính phủ. Ảnh ngày 18/02/2014.

Người biểu tình vẫn bám trụ chung quanh trụ sở chính phủ. Ảnh ngày 18/02/2014.

Reuters

Đức Tâm

RFI

Vào lúc Thủ tướng Thái Lan Yingluck Shinawatra đang phải đối phó với làn sóng biểu tình của phe đối lập chống chính phủ, thì bà lại phải đương đầu với một mối đe dọa mới : Hôm nay, 18/02/2014, Ủy ban chống tham nhũng Thái Lan thông báo sẽ truy tố bà do những khinh suất trong việc thực hiện chương trình trợ giá gạo và Thủ tướng Yingluck có thể bị hạ bệ.

Trong thông cáo, Ủy ban chống tham nhũng nêu rõ là Thủ tướng Yingluck đã bỏ ngoài tai những lời cảnh báo về nguy cơ tham nhũng và thất thoát tài chính trong việc thực hiện chương trình trợ giá gạo cho nông dân và Ủy ban quyết định « triệu tập bà Yingluck Shinawatra vào ngày 27/02 để thông báo các cáo buộc đối với bà ».

Chương trình trợ giá cho nông dân qua việc mua lại gạo của họ với giá cao hơn giá thị trường đến 50%, là một trong những yếu tố giúp cho bà Yingluck giành thắng lợi trong cuộc bầu cử năm 2011.

Tuy nhiên, những người chống bà Yingluck cho rằng chương trình trợ giá đã dẫn đến tình trạng tham nhũng, gây thâm hụt tài chính công, làm cho Thái Lan mất vị trí quốc gia xuất khẩu gạo số một thế giới.

Trong khuôn khổ điều tra về chương trình trợ giá gạo, Ủy ban chống tham nhũng đã từng truy tố nhiều quan chức Thái Lan, trong đó có cựu Bộ trưởng Thương mại.

Thông báo của Ủy ban chống tham nhũng được đưa ra vào lúc cảnh sát chống bạo động Thái Lan mở chiến dịch giải tỏa các địa điểm bị người biểu tình chống chính phủ chiếm giữ ở thủ đô Bangkok. Các vụ đụng độ đã xẩy ra làm nhiều người bị thương. Khoảng một trăm người đã bị bắt.

Thông tín viên RFI Arnaud Dubus tường trình từ Bangkok :

« Ngay từ 7 giờ sáng, hàng trăm cảnh sát chống bạo động đã ra tay nắm lại quyền kiểm soát một trong những nơi có biểu tình, gần trụ sở Bộ Năng lượng. Khoảng một trăm người đã bị bắt giữ.

Tại một trong những nơi tụ tập chính ở Bangkok, những người biểu tình, dưới sự chỉ đạo của nhà sư Luang Pu Buddha Issara, đã chấp nhận thương lượng và rút khỏi một đại lộ mà họ đã chiếm giữ và làm tê liệt giao thông từ đầu tháng Giêng đến nay. Tình hình căng thẳng nhất trong sáng nay là ở xung quanh trụ sở chính phủ, trong khu phố cổ của Bangkok.

Cảnh sát chống bạo động đã bắn lựu đạn cay và đạn cao su nhằm xua đuổi nhóm biểu tình cực đoan nhất đang cố thủ đằng sau những hàng rào bằng bao cát và các khối bê tông. Một số người biểu tình đã dùng súng bắn chống trả. Có nhiều người bị thương ở cả hai bên, trong đó có một cảnh sát bị thương ở đầu. Dường như chính quyền quyết định tỏ thái độ cứng rắn, sau khi cảnh sát đã thất bại thảm hại trong việc giải tỏa các điểm tụ tập biểu tình hồi cuối tuần qua.

Đồng thời, Thủ tướng Yingluck Shinawatra đã có một bài phát biểu trên vô tuyến truyền hình, gửi thông điệp tới những người nông dân trồng lúa đang biểu tình tại Bangkok để đòi được thanh toán các khoản tiền mà chính phủ còn nợ, trong khuôn khổ chương trình trợ giá gạo. Chắc chắn, bà Thủ tướng muốn nhắn nhủ là chiến dịch của cảnh sát giải tán các cuộc biểu tình không nhằm vào những người nông dân từ các tỉnh kéo về Bangkok ».

 

Liên Hiệp Quốc đe dọa đưa Kim Jong Un ra Tòa án Hình sự Quốc tế

Liên Hiệp Quốc đe dọa đưa Kim Jong Un ra Tòa án Hình sự Quốc tế

Bản báo cáo dày 372 trang do ông Michael Kirby, trưởng ban điều tra về nhân quyền tại Bắc Triều Tiên công bố trong cuộc họp báo tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở Genève ngày 17/02/2014.

Bản báo cáo dày 372 trang do ông Michael Kirby, trưởng ban điều tra về nhân quyền tại Bắc Triều Tiên công bố trong cuộc họp báo tại trụ sở Liên Hiệp Quốc ở Genève ngày 17/02/2014.

REUTERS/Denis Balibouse

Thụy My

RFI

Một ủy ban điều tra của Liên Hiệp Quốc trong báo cáo công bố hôm nay 17/02/2014 đã đe dọa đưa hàng trăm lãnh đạo Bắc Triều Tiên ra trước Tòa án Hình sự Quốc tế (CPI) kể cả Kim Jong Un, vì đã phạm hàng loạt tội ác chống nhân loại.

Báo cáo khẳng định : « Ủy ban điều tra đã ghi nhận được các vụ vi phạm đương nhiên, trải rộng và thô bạo về nhân quyền được tiến hành bởi nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên trong nhiều trường hợp, những vi phạm này là tội ác chống nhân loại ».

Trước khi bản báo cáo hết sức chi tiết dày đến 372 trang của ủy ban điều tra do Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc tại Genève thành lập vào tháng 3/2013 được công bố, Bình Nhưỡng đã « kiên quyết bác bỏ toàn bộ » văn bản được gọi là « sản phẩm chính trị hóa về nhân quyền do Liên hiệp châu Âu và Nhật Bản tiến hành cùng với chính sách thù địch của Hoa Kỳ ».

Trong lá thư gởi cho Kim Jong Un, ủy ban điều tra cảnh báo rằng tất cả các quan chức bị nhìn nhận là đã phạm tội « có thể kể cả ông », sẽ phải trả lời về các hành động của mình trước tòa án quốc tế. Đây là cảnh báo công khai chưa từng có từ trước đến nay đối với một lãnh đạo đương nhiệm.

Tuy nhiên khó thể có việc Hội đồng Bảo an ra lệnh đưa các quan chức Bắc Triều Tiên ra trước Tòa án Hình sự Quốc tế, vì chắc chắn đồng minh Trung Quốc của Bình Nhưỡng sẽ phủ quyết.

Bên cạnh việc tra tấn trong quá trình thẩm vấn đã trở thành phổ biến, và nạn đói mà các quan chức Bình Nhưỡng « cố tình » để xảy ra, các nhà điều tra do thẩm phán Úc Michael Kirby lãnh đạo, đã cảnh báo Bắc Kinh là Trung Quốc có thể bị coi là « đồng phạm tội ác chống nhân loại » vì đã gởi trả những người Bắc Triều Tiên đào thoát trở về nước.

Theo kết luận của cuộc điều tra được tiến hành trong một năm qua với những người đang tị nạn tại Hàn Quốc, Nhật Bản, Anh và Hoa Kỳ, việc cưỡng bức người tị nạn phải quay về đã khiến họ có nhiều nguy cơ bị tra tấn, bị hành quyết tùy tiện.

Ủy ban điều tra ước tính có « hàng trăm ngàn tù nhân chính trị đã bị chết trong các trại cải tạo trong 50 năm gần đây », « lần lượt qua đời vì nạn đói cố tình gây ra, cưỡng bức lao động, hành hình, tra tấn, hiếp dâm, cưỡng bức phá thai ». Ba luật gia quốc tế là thành viên của ủy ban nhận định số trại cải tạo và tù nhân đã giảm xuống do tử vong và một số được trả tự do, nhưng « hiện vẫn còn 80.000 đến 120.000 tù nhân chính trị đang bị giam giữ trong bốn trại cải tạo tù chính trị lớn ».

Cho rằng không thể « chờ đợi đến mười năm », một nhà ngoại giao nêu ra ý tưởng lập một tòa án đặc biệt, trong lúc các điều tra viên so sánh các vụ vi phạm nhân quyền tại Bắc Triều Tiên với các tội ác Đức quốc xã trong Đệ nhị Thế chiến.

Ông Michael Kirby nhận xét : « Đối với hàng trăm vụ, sự giống nhau là rất ấn tượng. Sự trầm trọng, tầm cỡ và tính chất của các vụ vi phạm chứng tỏ đây là một đất nước chưa hề có nơi nào tương đồng trong thế giới hiện nay », và theo ông, hàng trăm viên chức Bắc Triều Tiên có thể bị nhìn nhận là đã phạm những tội ác nặng nề nhất.

Trong lá thư gởi cho Kim Jong Un có kèm theo báo cáo, chủ tịch ủy ban điều tra nhấn mạnh rằng các vụ lạm dụng thường từ những người có trách nhiệm của các tổ chức được lãnh tụ Bắc Triều Tiên trực tiếp kiểm soát như quân đội, tư pháp hay đảng Lao động Triều Tiên.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền lên tiếng hoan nghênh bản báo cáo trong đó cũng đã nêu ra sự hiện diện của các « quỹ đen » ngoài ngân sách chính thức, việc buôn lậu rượu và ngà voi do các đại sứ quán Bắc Triều Tiên tiến hành.

Bà Julie de Rivero, thành viên Human Rights Watch lấy làm tiếc là « Bắc Triều Tiên chỉ được Hội đồng Bảo an xem xét dưới góc độ phổ biến vũ khí hạt nhân ». Bản báo cáo đã « đưa ra ánh sáng vấn đề nhân quyền tại Bắc Triều Tiên mà trước đây chưa được nêu. Chúng ta có thể hy vọng báo cáo sẽ thúc đẩy Liên Hiệp Quốc và cộng đồng quốc tế không chỉ quan tâm các đe dọa về mặt an ninh ».

Đời tu và hạnh phúc

Đời tu và hạnh phúc

Jos.Vinc. Ngọc Biển

2/15/2014

Là con người, từ cổ chí kim, từ Đông chí Tây…, đủ mọi lứa tuổi, mọi thành phần, ai ai cũng đều mong muốn mình được hạnh phúc hoặc sờ chạm thấy hạnh phúc dù chỉ một chút. Thánh Tôma Aquinô cũng đã nói: “Theo bản tính tự nhiên, tất cả mọi người đều khát mong hạnh phúc” . Chính vì thế, mà nhiều người chấp nhận đánh đổi rất nhiều để cầu mong được hạnh phúc. Ngày nay, cũng đã có nhiều người tìm ra cho mình những kỹ năng để nâng niu và nắm giữ được hạnh phúc lâu dài.

Tuy nhiên, điều họ mong muốn và tìm kiếm đó có đúng không hay chỉ là một sự mơ tưởng hoặc bị hiểu sai về hạnh phúc? Vậy hạnh phúc đích thực là gì và ở đâu?

1. Hạnh phúc là gì và ở đâu?

Thực sự câu trả lời rất khó để khẳng định đâu là hạnh phúc; ai là người được hạnh phúc, và dựa vào tiêu chuẩn nào để cho rằng mình hạnh phúc! Lại càng khó hơn khi mỗi người đều có một quan điểm hay một khái niệm để mặc định cho nó. Đôi khi dẫn đến tình trạng uốn nắn hạnh phúc theo chủ ý khách quan của mình.

Nhưng như đã nói, hạnh phúc được mỗi người hiểu một cách khác nhau, nên rất khó thống nhất. Các trường phái hay tôn giáo cũng có những quan niệm khác nhau khi bàn về hạnh phúc.

Trong từ điển tiếng Việt khi nói về hạnh phúc thì viết: “Có được nhiều sung sướng, toại nguyện” . Còn theo ngôn ngữ triết học thì: “Tình trạng sung sướng của con người khi khuynh hướng được hoàn toàn thỏa mãn, về lượng, về phẩm, về lâu dài theo đúng bậc thang (hay là trật tự) giá trị” . Hoặc theo Bách khoa Toàn thư thì: “Hạnh phúc là một trạng thái cảm xúc của con người khi được thỏa mãn một nhu cầu nào đó mang tính trừu tượng. Hạnh phúc là một cảm xúc bậc cao, được cho rằng chỉ có ở loài người, nó mang tính nhân bản sâu sắc và thường chịu tác động của lý trí” .

Sự sung sướng, hay thỏa mãn có thể là cái gì đó nắm bắt được cách cụ thể như: tiền tài, danh lợi, sức khỏe, sắc đẹp, địa vị, uy thế, quyền lực, thành công, thỏa mãn ước muốn…, bởi vì người ta phỏng chiếu sự hạnh phúc dưới nhiều lăng kính chủ quan và có phần hiện sinh, nên đôi khi “thấy vậy mà không phải vậy”. Tôi theo góc độ và vị thế của tôi; anh theo chủ quan của anh. Mỗi người sẽ tùy thuộc vào quan điểm, hiểu biết và bậc sống của mình dựa trên nhu cầu về thể lý hay tâm linh để hình thành nên một quan niệm về hạnh phúc.

Nhưng nếu chỉ có thế thì quan niệm của con người về hạnh phúc thật lệnh lạc vì nó không bám rễ sâu trong tâm hồn, nơi nội căn của con người. Hạnh phúc như thế, thì phải chăng không phải là hạnh phúc thật, bởi vì nó mang nặng tính chủ quan, phiến diện, nên con người cứ nhọc công tìm kiếm, và lòng tham vô đáy của con người biết đâu cho vừa, nên cứ phải đi tìm hoài, tìm mãi… Người đời thường có câu: “Con dao và cái nĩa không làm cho người ta ngon miệng” (De Sirvy). Còn trong nhà tu thì có ngạn ngữ: “Áo dòng không phải chân tu, hoa thơm nhân đức đời tu mới thành” hay: “chiếc áo không làm nên thầy tu”.

Từ cái nhìn đó, mỗi người chúng ta hiểu được ngay rằng: những thứ bên ngoài thì không đem lại cho người ta hạnh phúc thật, còn những cái ở bên trong mới đem lại cho con người hạnh phúc.

Như vậy, hạnh phúc là một cái gì đó cao quý, thiêng liêng, là vô hằng mà ai cũng mong muốn đạt được. Nó là một trạng thái nội tâm sâu xa được khởi đi từ nội căn chứ không phải thứ hạnh phúc bề ngoài do ngoại tại tác động. Còn khi nói đến hạnh phúc trong đời tu, Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã nói khi gặp gỡ các linh mục và tu sĩ tại Hoa Kỳ trong chuyến viếng thăm mục vụ năm 2008: “Giáo Hội không cần có nhiều linh mục, tu sĩ chỉ đề có nhiều, nhưng Giáo Hội cần có các linh mục, tu sĩ hạnh phúc vì được là linh mục tu sĩ”. Rồi trong năm Đức Tin vừa qua, Giáo Hội cũng mời gọi con cái của mình: “Tái khám phá hành trình Đức Tin để làm sáng lên niềm vui, lòng phấn khởi được gặp gỡ Đức Kitô”. Tiếp theo, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã quyết định chọn năm 2014 là năm: “Tân Phúc Âm Hóa Gia Đình”, qua đó các ngài mời gọi mọi thành phần dân Chúa sống tinh thần “Tân Phúc Âm Hóa Gia Đình để thông truyền Đức Tin”.

Tất cả những lời giáo huấn của các đấng chủ chăn trong Giáo Hội luôn mời gọi mỗi người hãy cảm nghiệm được: “Evangelii Gaudium – Niềm Vui Tin Mừng”. Khi cảm nghiệm được niềm vui và hạnh phúc vì có Chúa ở cùng và sống với, mỗi người chúng ta mới có thể loan báo và lưu truyền Đức Tin cho thế hệ tương lai.

Tuy nhiên, thành phần quan trọng trong sứ vụ này không ai khác là chính những người sống đời thánh hiến. Nhưng trước khi giúp cho người khác khám phá và tái khám phá niềm vui, hạnh phúc khi đi theo và gắn bó với Đức Kitô, thì chính những người được thánh hiến phải trở nên dấu chỉ về niềm hy vọng, hạnh phúc và niềm vui của mình cho người khác.

2. Đời tu và hạnh phúc

Có một câu chuyện kể rằng: “Một ông vua giàu có nọ không bao giờ cảm thấy thỏa mãn, bởi vì tất cả tài sản mà ông có đều do sự miễn cưỡng đóng góp của thần dân. Ông tự so sánh mình với những người hành khất: người hành khất nhận được tiền của do lòng thương của người khác, còn ông, ông nhận được tiền do sự cưỡng bách.

Ngày nọ, ông vua giàu có đã cải trang thành người hành khất để cảm nghiệm được những đồng tiền bố thí… Thế là mỗi ngày Chúa Nhật, ông biến mình thành một người ăn xin lê lết trước cửa giáo đường. Ông được nhiều người giúp đỡ ông và tỏ lòng thương mến. Tối về, ông tự nghĩ: ‘bây giờ ta mới thực sự là người giàu có nhất trên đời, bởi vì tiền của ta nhận được là do lòng thương xót của con người, chứ không do một sự cưỡng bách nào’.

Một thời gian sau đó, ông gom góp tặng hết những gì mình có cho người nghèo trong vùng rồi chảy đi nơi khác. Ông cảm thấy hạnh phúc vô cùng, bởi vì lần đầu tiên ông cảm nghiệm được niềm vui của sự ban tặng. Ông hiểu được rằng cho thì có phúc hơn là nhận lãnh… Lần này, ông thốt lên với tất cả xác tín: ‘Tôi là người hạnh phúc nhất trên trần gian này’”.

Đời tu cũng thế, hạnh phúc không phải là ở trong một nhà dòng to lớn có bề dày về truyền thống, hay có những cơ sở hạ tầng vĩ đại, hoặc một giáo xứ lớn, những nơi giáo dân luôn tôn trọng, nâng đỡ và tạo điều kiện thuận lợi là hạnh phúc. Không! Hạnh phúc đời tu không phải như thế! Hạnh phúc trong đời tu chính là gắn bó với Chúa liên lỉ trong đời sống hằng ngày.

Chỉ có sự gắn bó với Chúa, được biểu hiện qua đời sống cầu nguyện, chúng ta mới thấy được hạnh phúc nội tâm và niềm vui chia sẻ.

Sách Giáo lý Hội Thánh Công Giáo nói: “Cầu nguyện Kitô giáo là mối tương quan giao ước giữa Thiên Chúa và con người trong Đức Kitô” (x. GLHTCG số 2564).

Như vậy, nhờ cầu nguyện, chúng ta được đi vào giao ước thánh của lòng ta với Thiên Chúa. Có cầu nguyện, ta mới khám phá ra hạnh phúc thật và hạnh phúc giả tạo: “Hãy sống thân tình với Thiên Chúa và xây dựng bình an, anh sẽ tìm lại được hạnh phúc” (G 22, 21).

3. Sống thân tình với Thiên Chúa

Khi chọn đời sống tu trì để hiến dâng cho Thiên Chúa và con người, thì đời tu của mỗi chúng ta là một cuộc giao ước thánh. Thông qua giao ước này, ta chọn Chúa làm Chủ đời ta, ta thuộc về Ngài, và Ngài thuộc về ta. Cuộc giao ước này là một cuộc giao ước tình yêu. Lời mời gọi của Đức Giêsu “hãy theo Thầy” và ta đáp trả, ấy là một cuộc tình được thiết lập, mà Đức Giêsu là người chủ động đi bước trước.

Đây là một lời mời gọi mang đầy tình mến mà Đức Giêsu dành cho những ai Ngài chọn. Khi chúng ta đáp lại lời mời gọi đó, là chính lúc ta được trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài. Thánh Phaolô đã nói thật thâm sâu: “ Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Ðức Kitô Giêsu, Chúa của tôi …” (Pl 3, 8).

Tông Huấn về đời sống thánh hiến khẳng định: “Khởi điểm của chương trình này là sự kiện phải rời bỏ tất cả để theo Đức Kitô” (ĐSTH số 93) và sống gắn bó với Ngài.

Sự gắn bó với Đức Kitô được hiểu như là sự sống còn. Chính Ngài cũng đã diễn tả tâm tình này khi đưa ra hai dụ ngôn người tá điền và anh lái buôn: “Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy. Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp. Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy” (Mt 13,44 – 46).

Niềm vui và hạnh phúc của người môn đệ chính là xác tín thật chắc chắn về vị Thầy mà mình quyết định đi theo để được ở cùng và sống với Ngài. Vị Thầy đó chính là kho tàng, là viên ngọc quý. Nói cách khác, Ngài là lẽ sống, là lý tưởng, là thần tượng của chúng ta. Vì thế, không có gì tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Kitô (x. Rm 8, 38). “Khi được Ngài, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như đồ bỏ, để được Đức Kitô” (x. Pl 3,7-8). Trong Tin Mừng, chúng ta cũng thấy có câu chuyện chàng thanh niên giàu có được Đức Giêsu đem lòng yêu mến, quý trọng và mời gọi anh ta bước đi theo Ngài để được hạnh phúc: “ Anh chỉ thiếu có một điều, là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi”. (22) Anh ta sa sầm nét mặt vì lời đó, và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải” (Mc 10,21-22). Tuy nhiên, anh đã không đáp lại lời mời gọi ấy và đã buồn rầu bỏ đi chỉ vì anh ta có nhiều của cải. Chúa của anh là đồng tiền. Chính đồng tiền đã chiếm địa vị độc tôn nơi anh ta.

Trong thực tế, giới nhà tu của chúng ta cũng vậy. Có rất nhiều người muốn theo Chúa, hiến thân để sống đời phục vụ… Nhưng oái oăm thay, họ lại không chịu những điều kiện đi đôi với ước muốn đó. Họ muốn cả hai và luôn trong tình trạng sẵn sàng “bắt cá hai tay”; hay “tu sĩ hàng hai”. Họ ngại khó, ngại hy sinh, và khó từ bỏ. Hoặc thay vì đi theo và chọn Chúa, thì lại chỉ lo làm việc của Chúa! Đến khi không có việc của Chúa hay không ưng ý với công việc được trao thì sinh ra buồn phiền, chán nản và bỏ đi như chàng thanh niên giàu có kia.

Chính vì thế, chúng ta không lạ gì khi thấy rất nhiều người tỏ vẻ bên ngoài thành công, mũ mão cân đai, họ nói cười oang oang, họ vỗ ngực xưng tên, họ được nhiều người trọng dụng… Nhưng thực chất, khi đối diện với lương tâm, họ là những người bi đát, thất vọng vì không có nguồn hạnh phúc thật là chính Chúa, mà chỉ có những thứ hạnh phúc rẻ tiền mà thôi.

Vậy muốn có một cuộc đời hạnh phúc thật, thì trước tiên, người sống đời thánh hiến phải yêu mến và siêng năng đời sống cầu nguyện.

4. Đời sống cầu nguyện nơi người thánh hiến

Nói đến nghề đi buôn, người ta nghĩ ngay đến chuyện buôn gì, có lời hay lỗ. Cũng vậy, khi nói đến đời tu, người ta nghĩ ngay đến đời sống cầu nguyện. Cầu nguyện được ví như hơi thở: ” Anh em hãy canh thức và cầu nguyện, để khỏi lâm vào cơn cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng hái,nhưng thể xác lại yếu đuối” (Mt 26,41). Nếu không cầu nguyện, chúng ta còn có nguy cơ bị cám dỗ và xa dần Thiên Chúa nữa.

Cầu nguyện đối với người sống đời thánh hiến được khởi đi từ lúc bình minh đến khi chiều tà. Từ khi mặt trời ló rạng đến khi khuất núi ban chiều. Mẹ Têrêsa Calcutta đã cầu nguyện liên lỉ. Cầu nguyện trong mọi cảnh huống thường ngày. Tuy nhiên, mẹ không phải lúc nào cũng ở trong nhà thờ để cầu nguyện. Với mẹ, mọi nơi mọi lúc đều có thể cầu nguyện được. Chính vì thế, hễ những ai gặp được mẹ, từ người quyền cao chức trọng, đến thường dân. Từ người giàu đến người sống trong khu ổ chuột… ai ai cũng cảm thấy hạnh phúc và vui mừng khi gặp mẹ. Mẹ không có tiền bạc, không phải là một phụ nữ hấp dẫn, trẻ trung, không phải là người có địa vị trong xã hội… Nhưng mẹ hấp dẫn là vì mẹ có tình yêu. Tình yêu của mẹ là tình yêu hướng tha, được khởi đi từ sự cầu nguyện. Chính trong đời sống cầu nguyện mà mẹ cảm nghiệm thật hạnh phúc, đồng thời mẹ trao ban niềm vui và hạnh phúc đó cho mọi người.

Trong đời tu, nhiều khi chúng ta không cảm thấy hạnh phúc ngay trong những chiến thắng bề ngoài. Tại sao vậy? Thưa chỉ đơn giản là không có cầu nguyện. Hay lời cầu nguyện của chúng ta bị đóng khung ở bên trong nhà thờ; bị khóa chặt trong cuốn sách kinh mà không hề ăn nhập gì với cuộc sống cả. Những người như thế, họ như là “xác không hồn” và không sớm thì muộn, đời tu của họ sẽ sụp đổ tan tành ngay bởi sự nhàm chán trong công việc phụng vụ, phục vụ và nỗi cô đơn trong đời tu.

Đức Hồng Y Fx. Nguyễn Văn Thuận trong tác phẩm Đường Hy Vọng có nói: “Thứ nhất cầu nguyện, thứ hai hy sinh, thứ ba mới đến hoạt động” (ĐHV 119).

Khi không có đời sống cầu nguyện trong cuộc đời của người tận hiến, chúng ta làm mọi chuyện chỉ là việc cưỡng ép, mà nếu làm như vậy, thì có lẽ máy móc tân tiến ngày nay làm hơn chúng ta nhiều.

Nếu chúng ta không có đời sống cầu nguyện, thì chúng ta mất đi nguồn sự sống, nguồn bình an, và như thế, chính bản thân ta đâu có đủ tư cách nói rằng tôi làm việc này hay việc khác vì Chúa đâu! “Cầu nguyện là nền tảng của đời sống thiêng liêng. Lúc cầu nguyện con nối liền, kết hợp với Thiên Chúa. Bóng điện sáng nhờ nối liền với máy phát điện (ĐHV 120). Những người không có đời sống cầu nguyện, thì dù họ có làm được phép lạ cũng đừng tin. Cuộc đời của họ sẽ sụp đổ nhanh chóng vì họ xây nhà trên cát (x. Lc 6, 49).

Có rất nhiều anh chị em chúng ta nói: tôi cầu nguyện rất nhiều, tôi dành cho Chúa rất nhiều thời giờ, nhưng sống với anh chị em trong cộng đoàn thì chẳng ra gì cả. Người đời thường nói: “Khoảng cách xa nhất trong cuộc sống chính là từ miệng đến bàn tay”.

Như vậy, cầu nguyện phải là một trạng thái thanh thoát và bình an. Cầu nguyện không phải là chuyện làm cho xong để rồi giờ cầu nguyện được ví như giờ lên lớp hay trả bài. Không phải thế, cầu nguyện là lòng với lòng, ta với Chúa trong tình Cha – con. Vì thế, đừng lý luận cao siêu, đừng bóp trán nặn óc để thưa lên với Chúa những lời sáo rỗng từ chương, nhưng thực chất chẳng có gì.

Mặt khác, cầu nguyện còn giúp cho mỗi chúng ta trở về với lòng mình cách chân thực để biết mình và biết Chúa. Nhận ra con người yếu đuối của mình, và nhận ra Thiên Chúa là đáng tuyệt mỹ. Khi nhận ra mình như thế thì điều đầu tiên cần có là tâm hồn sám hối và sung sướng vì được Chúa thương yêu. Khi họ cầu nguyện, họ được vì như: “Người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bảo táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá ” (Mt 7, 24-25).

Những người sống đời cầu nguyện thâm sâu, thì họ sẽ suy nghĩ, nhìn, nói, hành động theo ý muốn và hướng dẫn của Chúa Thánh Thần. Khi kết hiệp với Chúa, họ không ngừng sám hối và cũng không ngớt được thúc đẩy mở rộng lòng bao dung, tình thương đến với người khác. Pierre Van Brieman đã nói: “Cầu nguyện là mở tâm hồn, mở trái tim và đôi bàn tay trước mặt Thiên Chúa. Tôi còn bám víu vào nhiều thứ trong đời sống của tôi và quyết nắm chặt lấy chúng trong tay: của cải vật chất, tinh thần, công việc, địa vị của tôi, bạn bè, nguyên tắc của tôi… Nếu tôi mở tay ra, những ‘của cải’ trên vẫn còn đó, có lẽ không một vật nào rơi bớt đi, nhưng ít nhất đôi bàn tay tôi đã mở. Thái độ đó là thái độ của người cầu nguyện”.

Người sống đời tận hiến chỉ hạnh phúc khi gắn bó với Nguồn cội, với Đấng đã, đang và sẽ ban cho mình tất cả.

Nói cho cùng, chúng ta hạnh phúc vì đã mở ra, mở ra với Thiên Chúa và mở ra với tha nhân.

Như một lời kết luận, xin mượn câu chuyện của mẹ Têrêsa Calcutta với một ký giả, khi ông này có buổi tiếp xúc với mẹ.

Câu chuyện được bắt đầu với lời hỏi của anh ta:

Sáng nay mẹ làm gì?

Cầu nguyện.

Bắt đầu từ mấy giờ?

4 giờ rưỡi.

Và sau khi cầu nguyện?

– Chúng tôi tôi tiếp tục cố gắng cầu nguyện qua công việc bằng cách làm những công việc đó với Chúa Giêsu, vì Chúa Giêsu và cho Chúa Giêsu. Điều này giúp chúng tôi đặt cả trái tim và tâm hồn mình vào công việc đang làm. Những người đang hấp hối, những người đang co quắp, những người bệnh tâm thần, những người bị bỏ rơi, những người không được yêu thương. Họ là Chúa Giêsu cải trang….

Qua câu chuyện trên, chúng ta thấy đời sống cầu nguyện của chúng ta rất quan trọng. Khi cầu nguyện, chúng ta tin nhận Thiên Chúa là chủ đời ta cũng như vận mệnh của đời ta. Chúng ta sẽ làm mọi chuyện vì quy Kitô. Lấy Chúa Kitô làm trung tâm của ơn gọi và sứ vụ. Lúc đó chúng ta sẽ hạnh phúc vì có Chúa ở cùng chứ không bị lệ thuộc vào những công việc của Chúa hay những thứ bề ngoài.

Nhiều ủng hộ cho luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân trước phiên phúc thẩm

Nhiều ủng hộ cho luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân trước phiên phúc thẩm

VOA

Thắp nến tại nhà thờ Thái Hà ở Hà Nội để ủng hộ, và cầu nguyện cho luật sư Lê Quốc Quân.

Thắp nến tại nhà thờ Thái Hà ở Hà Nội để ủng hộ, và cầu nguyện cho luật sư Lê Quốc Quân.

Trà Mi-VOA

17.02.2014

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế, giới lập pháp Hoa Kỳ, và những người ủng hộ trong nước kêu gọi phóng thích một nhà cổ xúy nhân quyền Việt Nam được thế giới biết tiếng.

Phiên phúc thẩm xét kháng cáo của luật sư Lê Quốc Quân dự kiến diễn ra ngày 18/2 tại Hà Nội. Ông bị tuyên án 2 năm rưỡi tù giam hồi tháng 10 năm ngoái về tội danh ‘trốn thuế’, một bản án bị giới bảo vệ nhân quyền tố cáo là đòn trả thù của Hà Nội đối với các hoạt động ôn hòa của ông Quân kêu gọi tự do-dân chủ và đấu tranh bảo vệ công lý, công bằng xã hội.

Một liên minh quốc tế gồm 16 tổ chức phi chính phủ ngày 13/2 ra thông cáo kêu gọi nhà nước Việt Nam phóng thích ông Quân ngay lập tức.

Liên minh, trong đó có tổ chức Phóng viên Không Biên giới tại Pháp, Cơ quan Quốc gia Hỗ trợ Dân chủ của Hoa Kỳ, viện dẫn kết luận của Nhóm Công tác Liên hiệp quốc Chống Giam giữ Tùy tiện tố cáo việc Hà Nội bắt giữ ông Quân là vi phạm các nhân quyền được bảo đảm trên toàn thế giới bao gồm quyền tự do bày tỏ quan điểm, quyền được tư vấn pháp lý, và quyền được có một phiên tòa xét xử công minh.

Ngày 14/2 bốn dân biểu Hạ viện Hoa Kỳ viết thư cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam bày tỏ quan ngại về bản án của luật sư Quân và tình trạng sức khỏe suy yếu của ông trong trại giam.

Trong thư các dân biểu Zoe Lofgren, Frank Wolf, Loretta Sanchez, và Alan Lowenthal nêu rõ họ hiểu rằng nhà hoạt động nhân quyền Lê Quốc Quân bị bắt và bị tuyên án ‘trốn thuế’ vì động cơ chính trị. Bốn nhà lập pháp Hoa Kỳ đề nghị Việt Nam chứng tỏ cam kết tôn trọng nhân quyền  bằng cách trả tự do cho ông Quân, ‘người đang bị giam cầm tùy tiện chỉ vì thể hiện chính kiến ôn hòa’.

Tối 16/2, hàng ngàn người đã tham gia các buổi thắp nến tại nhà thờ Thái Hà (Hà Nội) và nhà thờ Kỳ Đồng (Sài Gòn) để bày tỏ tinh thần hiệp thông, ủng hộ, và cầu nguyện cho luật sư Lê Quốc Quân.

Gia đình ông Quân cho biết ông tuyệt thực trong trại giam kể từ ngày 2/2 tới nay để phản đối bản án bất công.

Các cuộc thăm gặp theo dự kiến của các luật sư Hà Huy Sơn và Bùi Quang Nghiêm với ông Quân trong trại giam trước phiên phúc thẩm cũng bất thành, khiến gia đình hoài nghi về tình trạng sức khỏe của ông hiện nay.

Em trai luật sư Quân, ông Lê Quốc Quyết nói với VOA Việt ngữ:

“Anh Quân mong muốn gặp luật sư để bàn thảo về bài bào chữa trong phiên phúc thẩm ngày 18/2. Thế nhưng, khi luật sư Hà Huy Sơn vào hôm thứ sáu vừa rồi, trại giam nói anh Quân từ chối gặp luật sư. Điều này làm gia đình nghi ngờ. Hôm nay, luật sư Bùi Quang Nghiêm vào, họ lại bảo người duyệt thăm gặp đi vắng. Luật sư có giấy bào chữa rồi mà phải có người duyệt thăm gặp mới được vào thì việc đấy không thể tin được. Tôi lo lắng cho tình trạng sức khỏe của anh Quân vì anh tuyệt thực đến hôm nay là ngày thứ 17 rồi.”

Gia đình luật sư Quân công bố thư trên các trang mạng xã hội kêu gọi mọi người đến dự phiên phúc thẩm ngày 18/2 để quan sát diễn tiến của phiên tòa mà nhà nước gọi là ‘công khai’ và để ‘chấn chỉnh kịp thời những khuất tất, những hành vi vi phạm pháp luật như đã từng vi phạm thời gian qua đối với luật sư Lê Quốc Quân’.

Hai chị em sinh đôi tìm lại nhau sau 26 năm nhờ mạng xã hội

http://tivituansan.com.au/Uploads/EditorImage/13022014/20213205029.jpg 

Cặp sinh đôi Samantha Futerman và Anais Bordier gặp lại nhau sau 26 năm. Photo Courtesy: Chosun Ilbo

Một câu chuyện hy hữu đã xảy ra cho hai chị em sinh đôi gốc Hàn Quốc, sau 26 năm xa cách họ đã vô tình tìm lại nhau nhờ mạng xã hội.

Samantha Futerman và Anais Bordier, lớn lên tại Pháp và Mỹ bất, ngờ biết rằng mình có chị em sinh đôi sau khi những người bạn nhận thấy có người giống hệt họ trên mạng Youtube và Facebook.

Hai chị em sinh đôi này đã xuất hiện trong một chương trình truyền hình của Mỹ hôm 11.2 để kể về câu chuyện của họ. Futerman là một diễn viên tại Mỹ, còn Bordier là nhà thiết kế thời trang hiện sống tại Anh.

Hai chị em này sinh ngày 19.11.1987 ở thành phố Busan, miền nam Hàn Quốc. Theo Chosun Ilbo, khi được ba tháng tuổi, một trong hai bé được một gia đình người Mỹ nhận nuôi, bé còn lại được trao cho một gia đình người Pháp. Hai người lớn lên mà không hề biết mình có chị em sinh đôi.

Tuy nhiên vào năm ngoái, bạn của Bordier nói với cô rằng có người giống hệt cô trong một đoạn video trên Youtube. Sau khi tìm kiếm trên Facebook, Bordier thấy rằng cô gái kia không chỉ trông giống mình mà còn có cùng ngày sinh và nơi sinh. Cô lập tức gửi tin nhắn cho Futerman.

Futerman tâm sự rằng cô rất bất ngờ khi nhận được tin nhắn của Bordier từ London, và cô càng bất ngờ hơn khi biết rằng mình lại có một người chị em song sinh ở đâu đó trên thế giới.

Cả hai đã tiến hành xét nghiệm DNA xác minh và chứng thực họ đúng là chị em ruột. Futerman đang dự định làm một bộ phim tài liệu về cuộc đoàn tụ đầy kịch tính của mình nhờ sự ủng hộ và đóng góp của những người sử dụng mạng xã hội.

Ngoại trưởng Mỹ : Cần sớm có Quy tắc Ứng xử trên Biển Đông để giúp châu Á ổn định

Ngoại trưởng Mỹ : Cần sớm có Quy tắc Ứng xử trên Biển Đông để giúp châu Á ổn định

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry (T) và tổng thư ký ASEAN Lê Lương Minh trong cuộc họp ở Jakarta, ngày 16/02/ 2014.

Ngoại trưởng Mỹ John Kerry (T) và tổng thư ký ASEAN Lê Lương Minh trong cuộc họp ở Jakarta, ngày 16/02/ 2014.

REUTERS/Evan Vucci/Pool

Trọng Nghĩa

RFI

Phát biểu vào hôm nay 17/02/2014 tại Indonesia, chặng cuối cùng trong vòng công du châu Á lần này của ông, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry vừa lên tiếng cảnh báo : Sự ổn định của châu Á Thái Bình Dương tùy thuộc vào tiến trình hoàn tất một bộ quy tắc ứng xử tại Biển Đông mang tính chất ràng buộc. Văn kiện này sẽ cho phép các bên giải quyết hào bình các tranh chấp, tránh được xung đột tại một trong những tuyến hàng hải chiến lược quan trọng nhất thế giới.

Phát biểu nhân cuộc họp báo chung tại Jakarta với đồng nhiệm Indonesia Marty Natalegawa, Ngoại trưởng Mỹ xác định : « Không phải là quá cường điệu khi nói rằng tình hình ổn định trong tương lai của khu vực sẽ phụ thuộc một phần vào sự hoàn tất kịp thời một bộ quy tắc ứng xử (trên Biển Đông)… Tiến trình hoàn tất càng kéo dài, tình trạng căng thẳng càng thêm sục sôi, và nguy cơ một ai đó tính toán sai lầm gây nên xung đột càng lớn. Điều đó không có lợi cho ai cả ».

Theo hãng tin Anh Reuters, với tuyên bố vừa kể, Ngoại trưởng Mỹ đã tăng áp lực ngoại giao trên Trung Quốc, thúc đẩy nước này giải quyết tranh chấp trên biển với các quốc gia Đông Nam Á dựa trên nguyên tắc pháp lý quốc tế thay vì thông qua đàm phán song phương như Bắc Kinh vẫn chủ trương.

Trong thực tế, các nước ASEAN, dưới sự « đốc thúc » của Indonesia, đã sẵn sàng tiến tới một bộ quy tắc ứng xử, trong lúc Trung Quốc cho đến nay đã tỏ vẻ rất miễn cưỡng trên hồ sơ này, và viện mọi lý do để trì hoãn tiến trình thiết lập bộ quy tắc ứng xử đó.

Tuyên bố của Ngoại trưởng Mỹ có tác dụng hậu thuẫn thêm cho Hiệp hội các nước Đông Nam Á ASEAN, vốn đang nỗ lực thuyết phục Trung Quốc đi nhanh hơn nữa trong việc đúc kết một bộ luật ứng xử mang tính ràng buộc này.

Ngay từ hôm qua, 16/02, Ngoại trưởng Mỹ đã tranh thủ cơ hội ghé Jakarta để tiếp xúc với Tổng thư ký ASEAN Lê Lương Minh. Nhân dịp này, hai bên Mỹ và ASEAN đã nhấn mạnh đến nhu cầu tôn trọng luật pháp quốc tế trong tranh chấp tại Biển Đông, bao gồm cả Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển UNCLOS.

Trong một thông cáo chung công bố sau cuộc họp giữa hai ông John Kerry và Lê Lương Minh, hai bên cũng tái khẳng định « sự cấp thiết của việc sớm hoàn tất một bộ Quy tắc Ứng xử (DOC) trên Biển Đông, và tầm quan trọng của việc tự kiềm chế ».

 

Tại sao các sinh hoạt chính trị tự phát ít lôi kéo được người dân?

Tại sao các sinh hoạt chính trị tự phát ít lôi kéo được người dân?

Anh Vũ, thông tín viên RFA
2014-02-16

 

RFA

 

000_Hkg9489125-600.jpg

Những người biểu tình Hà Nội hô khẩu hiệu chống Trung Quốc trong một cuộc biểu tình đánh dấu 35 năm chiến tranh biên giới với Trung Quốc. Ảnh chụp hôm 16/2/2014

AFP photo

 

 

Biểu tình, tụ họp tưởng niệm, kỷ niệm … là những sinh hoạt chính trị của công dân được Hiến pháp quy định. Nhưng vì sao các cuộc biểu tình hay tham dự các phiên tòa ở Việt nam lại không lôi kéo được đông đảo người dân tham gia?

Không như mong đợi

Hoạt động chính trị đường phố hay còn gọi là phong trào xuống đường tự phát của dân chúng ở Việt Nam đã có từ thế kỷ trước. Đó là các cuộc biểu tình ôn hòa, các lễ tưởng niệm, kỷ niệm một sự kiện chính trị…. hoặc các hoạt động tham dự các phiên toà xét xử các nhà hoạt động chính trị – xã hội.

Khi những người có cùng lợi ích tập hợp nhau lại, thì tiếng nói của họ sẽ phát huy tác dụng, phần nào đánh động và tạo áp lực để các cơ quan chính quyền để họ lắng nghe nguyện vọng của một bộ phận dân chúng.

Nhìn chung, phong trào đấu tranh cho dân chủ ở Việt nam thời gian qua đã có những bước phát triển đáng kể, nhưng các hoạt động chính trị tự phát vẫn diễn ra lẻ tẻ, thiếu tổ chức. Với số người tham gia còn rất khiêm tốn và không thu hút được sự tham gia của đông đảo người dân thuộc mọi tầng lớp trong xã hội.

Đánh giá tình hình chung của các hoạt động này hiện nay, ông Vũ Quốc Ngữ một nhà hoạt động xã hội ở Hà nội cho rằng: phong trào dân chủ tuy chưa mạnh mẽ, nhưng đã có các bước tiến lớn trong mấy năm vừa qua. Do phong trào phải đối mặt với một chính quyền rất tàn bạo và tinh vi trong việc đàn áp đối lập. Còn nhân dân thì nói chung ngại va chạm với chính quyền, sợ bị gây khó dễ đến cuộc sống gia đình, công việc.

Trao đổi với chúng tôi, ông Vũ Quốc Ngữ nói:

“Phong trào dân chủ tuy không được mạnh mẽ như mong đợi nhưng cũng là bước tiến lớn trong mấy năm vừa qua. Khi gặp nhiều cựu tù chính trị như Phạm Hồng Sơn, Phạm Thanh Nghiên và Nguyễn Văn Đài, họ cho biết trong thời điểm họ bị bắt cách đây 5-6 năm, có rất ít người tranh đấu dân chủ, và khi đó họ cảm thấy rất cô đơn. Nhưng bây giờ thì lớn mạnh rất nhiều“

Khi được hỏi nguyên nhân do đâu các hoạt động chính trị tự phát ít được sự hưởng ứng của đa số người dân? Blogger Lê Anh Hùng từ Quảng trị cho rằng, gần đây việc thăm dò độc giả chọn thích và không thích trong một số bài viết ca ngợi chế độ trên các trang mạng chính thống đã cho kết quả với tỷ lệ lớn nghiêng về phía không thích. Đây có thể coi là một “hàn thử biểu” khá chính xác về mức độ thức tỉnh của dân chúng.

Tuy vậy, theo ông Hùng thừa nhận trên thực tế thời gian qua, các cuộc tụ tập đông người do các cá nhân, tổ chức dân chủ kêu gọi lại ít được sự hưởng ứng của đa số người dân. Nói về các nguyên nhân, trao đổi với chúng tôi, ông Lê Anh Hùng cho biết:

Phong trào dân chủ tuy không được mạnh mẽ như mong đợi nhưng cũng là bước tiến lớn trong mấy năm vừa qua.
– Ông Vũ Quốc Ngữ

“Theo tôi, có mấy nguyên nhân chủ yếu sau đây: Mặc dù nhiều người dân đã thức tỉnh, nhưng đa số họ vẫn chưa vượt qua được cả nỗi sợ hãi lẫn sức ỳ vốn đã bén rễ qua hàng chục năm sống dưới chế độ hà khắc và mị dân hiện nay. Tổ chức của phong trào dân chủ còn lỏng lẻo. Điều này dĩ nhiên là hạn chế hiệu quả của phong trào. Và một nguyên nhân nữa là sự đàn áp vừa tàn khốc, vừa xảo quyệt của bộ máy cầm quyền, với đủ mọi hình thức khác nhau.”

Từ Hà nội, ông Trịnh Toàn một người đã nhiều lần tham gia biểu tình cho rằng, phong trào dân chủ đã có các tiến bộ vượt bậc. Song các hoạt động chính trị đường phố không thu hút được người dân vì chưa đánh trúng và các nội dung không gắn chặt với quyền lợi của số đông người dân. Đặc biệt là vấn đề các nhân vật nổi danh trong các hoạt động này chưa có tính thuyết phục và không được người dân chấp nhận. Trao đổi với chúng tôi, ông Trịnh Toàn nhận xét:

“Những nhược điểm chính của những người hoạt động dân chủ của chúng ta là cái tôi của họ quá cao. Truyền thông lề trái của chúng ta thì đang tôn vinh các thần tượng một cách quá đáng, thiếu thực tế và không thật. Vì những người ấy không có sức lan tỏa. Người Việt nam chịu nhiều ảnh hưởng truyền thống nên vấn đề đạo đức, phẩm chất là hết sức quan trọng. Một người đứng đầu đám đông lên tiếng thuyết phục, muốn có trọng lượng trước tiên họ phải là người có phẩm chất đạo đức hơn nhiều những người khác.”

Vì sao?

000_Hkg8584638-250.jpg

Một nhóm nông dân lên Hà Nội biểu tình khiếu kiện đất đai hôm 29/8/2012. AFP photo

TS. Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS cho biết một vài lý do đã khiến các hoạt động chính trị không thu hút được người dân. Theo ông Nguyễn Quang A thứ nhất là do bị đàn áp kinh khủng khiến người dân sợ tham gia và dần dần teo mất ý chí, thứ hai là Đảng CS vô cùng sợ mọi loại tổ chức, nên không có tổ chức nào ra đời mà ra hồn, khi không có tổ chức thì làm sao huy động được đông người. Trao đổi với chúng tôi, TS. Nguyễn Quang A cho nói:

“Hàng năm có hàng trăm cuộc biểu tình, những cuộc biểu tình lớn nhỏ của bà con nông dân, bà con dân oan hoặc các cuộc tuần hành của giới đồng tính. Nhưng nó không ảnh hưởng gì đến mối anh nguy của chế độ. Đối với các cuộc biểu tình hoặc các cuộc tham gia vào các phiên xử là các hoạt động mang tính chính trị. Và một khi đã là các hoạt động chính trị thì họ chuẩn bị một cách hết sức chu đáo, nhiều ngày, thậm chí nhiều tuần trước đó với bài bản hẳn hoi”.

Nói về các giải pháp cơ bản để khắc phục các tồn tại đã nêu trên, trao đổi với chúng tôi blogger Lê Anh Hùng nói:

“Cần không ngừng tuyên truyền dưới nhiều hình thức khác nhau để ngày càng nhiều người dân nhận ra được bản chất của chế độ, cũng như sự cần thiết phải lên tiếng bày tỏ thái độ. Hình thành các tổ chức xã hội dân sự đa dạng để liên kết các thành viên có tinh thần đấu tranh trong xã hội. Và quan tâm đến những người đấu tranh, cũng như thân nhân của họ, để họ yên tâm dấn thân cho công cuộc chung của nước nhà.”

” Cần không ngừng tuyên truyền dưới nhiều hình thức khác nhau để ngày càng nhiều người dân nhận ra được bản chất của chế độ, cũng như sự cần thiết phải lên tiếng bày tỏ thái độ.
– Blogger Lê Anh Hùng

Ông Vũ Quốc Ngữ đồng tình với các giải pháp khắc phục của blogger Lê Anh Hùng, theo ông Ngữ cần mở rộng đấu tranh về các vấn đề thiết thực để lôi kéo được người dân như : phong trào tẩy chay một mặt hàng, một dịch vụ nào đó nếu cảm thấy người tiêu dùng bị bóc lột, lừa dối để bảo vệ quyền lợi trực tiếp của họ. Và các phong trào đường phố cần tổ chức theo nhóm, lên kế hoạch cụ thể về địa điểm, hình thức thể hiện…, phân công việc cụ thể, tính đến các phương án dự phòng khi bị cản trở.

Trao đổi với chúng tôi, ông Vũ Quốc Ngữ nói:

“Cần phải viết các bài lôi kéo tầng lớp trung lưu: công chức, sinh viên, doanh nhân: cách mạng dân chủ không làm mất ổn định xã hội, trái lại, nó sẽ mang lại sự ổn định bền vững trong tương lai. Quyền lợi của nhiều người, kể cả hưu trí, công chức được đảm bảo. Vận động, tuyên truyền trong chính gia đình mình, bạn bè và những người quen biết, để họ có thể tham dự vào mà không thờ ơ với thời cuộc.”

Quan hệ giữa Nhà nước và cá nhân – người có mối liên hệ trực tiếp về mặt pháp lý với Nhà nước luôn là mối quan hệ nền tảng mà mọi Nhà nước cần phải tạo lập và điều chỉnh. Các sinh hoạt chính trị của người dân luôn có giá trị tích cực, nó thúc đẩy và buộc nhà nước phải quan tâm tới nguyện vọng của một nhóm dân chúng, viecj này cần được khuyến khích.

 

TIN NÀO MANG LẠI NIỀM VUI ?

TIN NÀO MANG LẠI NIỀM VUI ?

Lm. VĨNH SANG, DCCT

Như thói quen mọi năm, năm nay tôi đi Cần Giờ để đón Giao Thừa Giáp Ngọ. Ra khỏi Sàigòn, vượt thoát cái không gian náo động làm tôi cảm nhận được sự thoải mái, cho dù chiều 30 Tết, Sàigòn đã vắng vẻ nhiều, xe cộ đi lại dễ dàng và đường phố thoáng đãng hơn. Nói ra khỏi Sàigòn có vẻ khó nghe, vì Cần Giờ vẫn là một huyện của Sàigòn cơ mà, nhưng trong thực tế, Cần Giờ vẫn là một vùng xa xăm dù trung tâm Cần Giờ chỉ cách trung tâm Sàigòn trên dưới 40 cây số.

Xa xăm vì nếp sống và mức sống rất khác nhau: một bên là thành phố ồn ào, hàng quán tấp nập kẻ ra người vào, những ngôi nhà cao ngất trời, đèn xanh đèn đỏ nhấp nháy quảng cáo khắp nơi; một bên là những rừng đước mênh mông, những con kênh chằng chịt, những nhà tranh vách đất hoặc phên lá, những ruộng muối trắng bệch trơ màu xơ xác.

Thật ra những năm gần đây, nhất là khi con đường rộng thênh thang được mở ra, người ta đã thấy lác đác vài căn biệt thự kiên cố xuất hiện, cổng cao rào kín với vườn cây ăn trái như xác nhận “đẳng cấp” của gia chủ giữa vùng nghèo khó mạt cùng. Mặt khác, cái sang trọng của Saigon đang lan rộng ra theo nhiều chiều, theo hướng Cần Giờ nó đang liếm dần ra biển, phần nào khựng lại ở bên này bến phà Bình Khánh. Con sông Sàigòn bỗng dưng chỗ này rộng phình ra, con phà qua lại làm người ta có cảm giác hơi hướm của thế kỷ 19 vẫn còn vương vấn đâu đây, thuở chúng đã viết nên những chuyện tình lãng mạn vùng sông nước.

Tôi “rời” Sàigòn qua những con phố đìu hiu… Ngang khu trung tâm, tôi chứng kiến những vạt hoa ế ẩm của chiều 30 trên các vệ đường, trên những mảng công viên, người bán đượm đầy vẻ lo âu trên gương mặt, quần áo xốc xếch, những vạt hoa cứ vậy như thấm đẫm nỗi buồn của người “đưa đò” cho nó. Tình hình buôn bán khá ế ẩm, không biết tôi có cảm nhận sai lầm không nhỉ ?

Đêm Giao Thừa tôi ở cộng đoàn Cần Giờ, ngồi ăn cơm chiều nói chuyện với nhau, tôi đã trở thành mồi ngon cho loài muỗi đói, nó xông ra từ những bụi đước, lao thẳng đến, ghim vào da thịt như những chiếc phi cơ chiến đầu cảm tử lao vào mục tiêu. Cảnh giác với đôi chân thì chúng lại tìm cách xuyên qua cả quần áo, chỗ nào cũng thấy bị nó tấn công. Anh em ở vùng khó khăn, tắm bằng nước nhiễm phèn, da thịt ai cũng bóng lưỡn, dày cộm và đã quen mùi gian khổ, còn mình “dân thành phố” ăn trắng mặc trơn, anh em bảo da có mùi thơm, chịu sao nổi với gian lao khổ ải ?

Đêm Giao Thừa người ta bắn pháo bông ở trung tâm xã Cần Thạnh, dân chúng quanh vùng chạy ra xem thích thú, từng ngọn pháo bông bay lên nổ tung trên không trung, tỏa ra muôn vàn ánh sáng kỳ diệu lung linh sắc màu. Cuộc bắn pháo bông chào mừng năm mới diễn ra chừng 20 phút, sau đó mọi sự lại chìm vào thinh lặng của biển và của ruộng nương.

Sáng Mồng Một anh chị em tín hữu kéo đến đầy Nhà Thờ, tràn cả ra ngoài sân, cha sở ngạc nhiên vì có nhiều “kẻ lạ mặt” đi dự lễ, hỏi ra mới biết con cháu từ xa về ăn Tết với gia đình. Không khí vui tươi náo nhiệt nơi Nhà Thờ kéo dài khoảng hơn 1 giờ đồng hồ, tôi hỏi cha sở: “Sau đó thì sao ?” Ngài nói: “Ai về nhà ấy, bắt đầu những… sòng bạc và những chiếu nhậu”. Hết ! Tết ở đây là vậy !

Chiều Mồng Hai mới có Lễ, làm lễ sáng… chẳng ma nào đi ! Tôi, cha sở và một cha nữa, bóc tấm bánh chưng ra ăn, cha sở lấy chai xì dầu xịt xịt vài cái vào chén của mình như thói quen ngày trước trên bàn cơm khi ngài còn sống chung với chúng tôi ở Tu Viện Sàigòn. Ngài nổi tiếng là ăn cơm tốn… xì dầu ! Bữa sáng Mồng Một Tết của chúng tôi ở vùng truyền giáo, một huyện thuộc Sàigòn, cách trung tâm Sàigòn hơn kém 40 cây số, nối với Sàigòn bằng một con đường ngang 26 mét, rộng thênh thang…

Trên đường trở về thành phố, tôi đi ngang qua các ruộng muối, các vuông tôm, lác đác người diêm dân ra thăm ruộng, co ro trong tấm áo mỏng tang, chiếc quần cộc và cái nón lá. Buổi sáng sớm, 7g30 ngày Mồng Một Tết, họ đón Tết như những ngày lao động bình thường, vẫn là ruộng, vẫn là muối, có một chị đàn bà nhấp nhô đạp guồng nuôi tôm quần quật cả ngày chắc vẫn không… đủ ăn.

Không biết từ bao giờ cái Tết bỗng mất bầu khí vui tươi, trong lành và đậm đà tình tự, chỉ còn là cơ hội của một số người trục lợi ( chắc tôi không quá bi quan và cũng không vơ đũa cả nắm đâu ! ), ngay tại sát nách thành phố này mà còn có những cảnh đời như vậy nói gì đến những vùng sâu vùng xa hơn nữa ? Ngay tại đường huyết mạch Cần Giờ – Sàigòn mà còn thế thì những vùng sâu bên trong dân chúng sống thế nào ?

Một xã hội như vậy đó, Chúa bảo chúng ta dấn thân để rao giảng Tin Mừng, tin nào sẽ làm cho những người nghèo được mừng ? Một câu hỏi đầu năm cho chúng ta, thật nhức nhối !

Lm. VĨNH SANG, DCCT, Minh Niên Giáp Ngọ

Tác giả: Lm. Vĩnh Sang, DCCT (Ephata 597)

LHQ ra phúc trình về tội trạng Bắc Hàn

LHQ ra phúc trình về tội trạng Bắc Hàn

Thứ hai, 17 tháng 2, 2014

Gia tộc nhà Kim bị tố cáo cai trị bằng cách gieo rắc sự sợ hãi

Kết quả điều tra kéo dài một năm của Liên Hiệp Quốc về vi phạm nhân quyền của Bắc Hàn được đăng tải và Liên Hiệp Quốc kêu gọi trừng phạt quốc gia này vì những vi phạm có hệ thống.

Một ban chuyên trách do Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc ủy quyền nói người dân Bắc Hàn đang gánh chịu ‘sự tàn ác khủng khiếp’.

Nhóm chuyên gia này đã nghe những bằng chứng về tra tấn, lao động khổ sai, bạo lực tình dục, đàn áp chính trị nghiêm trọng và một số tội ác khác.

‘Cai trị bằng khủng bố’

Phóng viên BBC Imogen Foulkes ở Geneva nói rằng bản phúc trình về tình hình nhân quyền ở Bắc Hàn được cho là chi tiết nhất và nghiêm trọng nhất mà Liên Hiệp Quốc từng đưa ra.

Những người làm chứng trước ủy ban này bao gồm một người phụ nữ buộc phải nhấn nước con nhỏ của mình, những đứa trẻ bị bỏ tù từ khi sinh ra và để cho chết đói và những gia đình bị tra tấn vì xem phim tình cảm tâm lý của nước ngoài.

Bản phúc trình đầy đủ được cho là có hàng trăm trang đưa ra thêm bằng chứng về chính sách cai trị bằng khủng bố của quốc gia này, phóng viên của chúng tôi cho biết.

Hãng tin Mỹ AP dẫn nội dung bị rò rỉ của phúc trình này nói rằng chế độ Bắc Hàn đã có những quyết định nhằm để duy trì quyền cai trị và họ hoàn toàn ý thức được rằng những quyết định này sẽ làm gia tăng nạn đói và chết chóc trong dân chúng.

Trong nhiều năm, những người dân Bắc Hàn chạy trốn khỏi đất nước đã kể lại chi tiết những câu chuyện đau thương dưới triều đại tàn bạo của nhà Kim.

“Chế độ Bắc Hàn đã có những quyết định nhằm để duy trì quyền cai trị và họ hoàn toàn ý thức được rằng những quyết định này sẽ làm gia tăng nạn đói và chết chóc trong dân chúng.”

Trích báo cáo nhân quyền Bắc Hàn

Chính quyền Bình Nhưỡng nhốt hàng chục ngàn tù chính trị trong các trại và phân loại người dân ra theo mức độ trung thành với chế độ.

Người dân sống trong một hệ thống bị giám sát chặt chẽ từ nơi cư trú. Họ được khuyến khích đấu tố lẫn nhau, theo các nhân chứng.

Mặc dù những thông tin như thế này đã được công chúng biết đến trong nhiều năm, cuộc điều tra của Liên Hiệp Quốc là nỗ lực quốc tế nổi bật nhất để điều tra các cáo buộc này.

Bình Nhưỡng từ chối tham gia và cuộc điều tra và bác bỏ các cáo buộc vi phạm nhân quyền và tội ác chống loài người.

Theo AP thì bản phúc trình này kết luận rằng những thông tin mà họ thu thập được cần phải được một cơ quan công lý quốc gia hoặc quốc tế có năng lực tiến hành điều tra hình sự.

Tuy nhiên, nhiều khả năng Trung Quốc sẽ phong tỏa bất cứ nỗ lực nào đưa Bắc Hàn ra Tòa Hình sự Quốc tế.

Và tòa án kiểu như ở Rwanda, Sierra Leone hay Campuchia sẽ không thể thực hiện được nếu không có sự hợp tác từ những thành phần bên trong đất nước.

Phúc trình này sẽ được chính thức trình lên vào tháng Ba. Khi đó, Hội đồng Nhân quyền sẽ quyết định ủng hộ đề xuất nào trong phúc trình.

Xem thêm: Các lãnh đạo Bắc Triều Tiên phạm tội ác chống loài người (VOA)

Bộ Chính trị ‘sẽ quyết vụ ông Ngọ’

Bộ Chính trị ‘sẽ quyết vụ ông Ngọ’

Thứ hai, 17 tháng 2, 2014

Ông Ngọ được thăng chức từ trung tướng lên thượng tướng vào 22/07/2013.

Ban Nội chính Trung ương nói Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ quyết định việc xử lý những tố cáo của ông Dương Chí Dũng với ông Phạm Quý Ngọ vì Thứ trưởng Công an “thuộc diện Bộ Chính trị quản lý”.

Ông Phạm Anh Tuấn, Phó Trưởng ban Nội chính Trung ương, được báo Bấm Người Lao Động ngày 17/02 dẫn lời cho biết “đã có một số ý kiến đề xuất đình chỉ công tác đối với Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ” để đảm bảo việc điều tra những nội dung tố cáo của cựu Cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam Dương Chí Dũng.

“Về nguyên tắc thì phải tạm đình chỉ nhưng ông Ngọ đang bệnh nặng nên việc này nhạy cảm. …nếu sốc mạnh thì cũng không lợi lắm, còn thực hư đúng sai thì vẫn phải chờ.

“Việc điều tra vụ án vẫn do cơ quan điều tra thực hiện theo quy trình tố tụng. Ban Nội Chính Trung ương chỉ giải quyết vụ việc theo quy định của Đảng chứ không làm thay cơ quan điều tra được. Đối tượng bị tố cáo thuộc diện Bộ Chính trị quản lý nên cơ quan điều tra, tố tụng vẫn làm theo quy trình về tố tụng”, ông Phạm Anh Tuấn cho biết.

“Đối tượng bị tố cáo thuộc diện Bộ Chính trị quản lý nên cơ quan điều tra, tố tụng vẫn làm theo quy trình về tố tụng”

Phạm Anh Tuấn, Phó Trưởng ban Nội chính Trung ương.

Tại một hội nghị của Bộ Công an vào ngày 15/1/2014, người ta thấy có mặt gần như tất cả các lãnh đạo chủ chốt của Bộ Công an, bao gồm Bộ trưởng Trần Đại Quang và các thứ trưởng, trừ Thượng tướng Thứ trưởng Phạm Quý Ngọ.

Tại phiên tòa xét xử vụ án “Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài”, ông Dũng khai Thượng tướng Phạm Quý Ngọ là người đã mật báo quyết định khởi tố và bắt tạm giam ông, dẫn tới việc ông bỏ trốn theo sự trợ giúp một số người trong đó có em trai là Dương Tự Trọng, nguyên Phó giám đốc Công an Thành phố Hải Phòng.

Ông Trần Duy Thanh, nguyên Cục trưởng Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng (C48) Bộ Công an cũng bị ông Dũng cáo buộc nhận hối lộ để giúp ông trong việc bị triệu tập điều tra việc mua ụ nổi 83M.

‘Tin lãnh đạo công an’

“Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang và tập thể Đảng ủy công an Trung ương chắc cũng đủ sáng suốt để điều tra một cách khách quan”

Đại biểu Quốc hội Lê Như Tiến trả lời BBC ngày 11/01/2014

Trong lời khai tại tòa với tư cách nhân chứng, ông Dũng nói ông “nhờ Bấm anh Hùng con trai anh Ngọ, nhờ dẫn đến nhà anh Thanh, gặp anh Thanh, đưa quà cho anh Thanh 20.000 USD và 1 chai rượu”, theo báo Bấm Thanh Niên.

Ngoài lời khai tại tòa, báo Bấm Tuổi Trẻ cho biết chiều 14/2/2014, một lãnh đạo Ban Nội chính trung ương xác nhận tố cáo của ông Dương Chí Dũng bao gồm cả đơn thư.

Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ cũng bị cáo buộc nhận ít nhất 1 triệu 500 nghìn đôla tiền hối lộ trong lời khai của ông Dương Chí Dũng.

Ngày 8/01/2014, Tòa Án Nhân dân TP Hà Nội quyết định khởi tố vụ án “Cố ý làm lộ bí mật nhà nước” đối với người đã mật báo cho Dương Chí Dũng thông tin sắp bị khởi tố nhưng chưa khởi tố cáo buộc liên quan tới đưa và nhận hối lộ.

Ngày 9/1 báo mạng PetroTimes đã đăng bài viết của Tổng biên tập Bấm Nguyễn Như Phong với lập luận ủng hộ Tướng Phạm Quý Ngọ rất rõ ràng và nói rằng lời khai của Dương Chí Dũng là điều mà ông gọi là “không đáng tin”.

Thứ trưởng Công an Phạm Quý Ngọ

  • Sinh năm 1954, Ủy viên Trung ương Đảng, Thượng tướng
  • Cựu Tổng Cục trưởng Tổng cục Cảnh sát Phòng chống Tội phạm.
  • Được tặng thưởng nhiều huân huy chương và chưa từng bị kỷ luật (theo báo chí VN)
  • Từng giữ chức Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công an tỉnh Thái Bình, hàm đại tá. Trong thời gian này, được giao xử lý những biến động tại Thái Bình.
  • Sau này được Bộ trưởng Bộ Công an giao nhiệm vụ theo dõi, chỉ huy, xử lý vụ Tiên Lãng.
  • Gần đây được giao làm Trưởng ban chuyên án điều tra các sai phạm tại Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam (Vinalines)

Ông Bấm Trần Đình Triển, luật sư bào chữa cho ông Dương Chí Dũng, cựu Tổng Giám đốc Vinalines, từng nói với BBC rằ̀ng thân chủ của ông không có động cơ để khai man cho Thượng tướng Phạm Quý Ngọ là người đã mật báo cho ông bỏ trốn.

Báo Người Lao Động mô tả một trong những nhiệm vụ quan trọng của Ban Nội chính Trung ương trong thời gian tới là việc giải quyết đơn tố cáo của ông Dương Chí Dũng.

Trưởng Ban Nội chính Trung ương Nguyễn Bá Thanh đã trực tiếp đến theo dõi phiên tòa xét xử các “đại án” gần đây, gồm cả vụ xử ông Dương Chí Dũng và ông Dương Tự Trọng.

Đầu tháng 01/2014, ông Thanh nói trong năm nay ”Ban Nội chính Trung ương sẽ tham mưu, thành lập và phục vụ các đoàn công tác nhằm kiểm tra, giám sát các vụ việc, khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử các vụ án tham nhũng nghiêm trọng, phức tạp.”

Hiện chưa rõ cơ quan nào dược giao điều tra vụ án lộ bí mật nhà nước tuy dư luận dường như quan tâm nhiều hơn tới cáo buộc đưa và nhận hối lộ liên quan tới ông Phạm Quý Ngọ.

Đại biểu Quốc hội Bấm Lê Như Tiến từng nói với BBC ”dư luận e ngại nếu giao cho Bộ Công an làm thì thiếu khách quan vì một đồng chí [trong vụ này] là lãnh đạo của bộ nhưng tôi vẫn tin tưởng vào lãnh đạo ngành công an, nhất là Bộ trưởng Bộ Công an Trần Đại Quang và tập thể Đảng ủy công an Trung ương chắc cũng đủ sáng suốt để điều tra một cách khách quan.”