BỐN “CHUYỆN LẠ” Ở ĐẤT NƯỚC NHẬT BẢN

BỐN “CHUYỆN LẠ” Ở ĐẤT NƯỚC NHẬT BẢN

1./ Trung thực

Ở Nhật, bạn khó có cơ hội bắt taxi để đi một cuốc đường dài. Vì sao? Các bác tài sẽ tự chở bạn thẳng đến nhà ga tàu điện ngầm, kèm lời hướng dẫn “Hãy đi tàu điện ngầm cho rẻ”.

Sự trung thực của người Nhật, in đậm nét ở những “mini shop không người bán” tại Osaka. Nhiều vùng ở Nhật không có nông dân. Ban ngày họ vẫn đến công sở, ngoài giờ làm họ trồng trọt thêm. Sau khi thu hoạch, họ đóng gói sản phẩm, dán giá và để thùng tiền bên cạnh. Người mua cứ theo giá niêm yết mà tự bỏ tiền vào thùng. Cuối ngày, trên đường đi làm về, họ ghé đem thùng tiền về nhà. Nhẹ nhàng và đơn giản. Các con đường mua sắm, các đại siêu thị ở Hokkaido, Sapporo hay Osaka… cũng không nơi nào bạn phải gửi giỏ/túi xách.

Quầy thanh toán cũng không đặt ngay cổng ra vào. Người Nhật tự hào khẳng định động từ “ăn cắp vặt” gần như đã biến mất trong từ điển. Nếu bạn đến Nhật, toàn bộ các cửa hàng sẽ tự động trừ thuế, giảm 5 – 10% khi biết bạn là khách nước ngoài.

2./ “No noise” – không ồn

Nguyên tắc không gây tiếng ồn được áp dụng triệt để tại Nhật. Tất cả đường cao tốc đều phải xây dựng hàng rào cách âm, để nhà dân không bị ảnh hưởng bởi xe lưu thông trên đường. Osaka bỏ ra 18 tỷ USD xây hẳn 1 hòn đảo nhân tạo để làm sân bay rộng hơn 500ha ngay trên biển. Lý do đơn giản chỉ vì “người dân không chịu nổi tiếng ồn khi máy bay lên xuống”.

Tại các cửa hàng mua sắm, dù đang vào mùa khuyến mãi, cũng không một cửa hàng nào được đặt máy phát ra tiếng. Tuyệt đối không được bật nhạc làm ồn sang cửa hàng bên cạnh. Muốn quảng cáo và thu hút thì cách duy nhất là thuê một nhân viên dùng loa tay, quảng cáo với từng khách.

3./ Nhân bản

Vì sao trên những cánh đồng ở Nhật luôn còn một góc nguyên, không thu hoạch? Không ai bảo ai, những nông dân Nhật không bao giờ gặt hái toàn bộ nông sản mà họ luôn để phần 5-10% sản lượng cho các loài chim, thú trong tự nhiên.

4./ Bình đẳng

Mọi đứa trẻ đều được dạy về sự bình đẳng. Để không có tình trạng phân biệt giàu nghèo ngay từ nhỏ, mọi trẻ em đều được khuyến khích đi bộ đến trường. Nếu nhà xa thì xe đưa đón của trường là chọn lựa duy nhất. Các trường không chấp nhận cho phụ huynh đưa con đến lớp bằng xe hơi.

Việc mặc đồng phục vest đen từ người quét đường đến tất cả nhân viên, quan chức cho thấy một nước Nhật không khoảng cách. Những ngày tuyết phủ trắng nước Nhật, từ trên cao nhìn xuống, những công dân Nhật như những chấm đen nhỏ di chuyển nhanh trên đường. Tất cả họ là một nước Nhật chung ý chí, chung tinh thần lao động.

Văn hóa xếp hàng thấm đẫm vào nếp sinh hoạt hàng ngày của người Nhật. Không có bất cứ sự ưu tiên. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu một ngày bạn thấy người xếp hàng ngay sau lưng mình chính là Thủ tướng.

Ở Nhật, nội trợ là một nghề. Hàng tháng chính phủ tự trích lương của chồng đóng thuế cho vợ. Do đó, người phụ nữ ở nhà làm nội trợ nhưng vẫn được hưởng các chế độ y như một người đi làm. Về già, vẫn hưởng đầy đủ lương hưu. Độc đáo hơn nữa là nhiều công ty áp dụng chính sách, lương của chồng sẽ vào thẳng tài khoản của vợ. Vai trò của người phụ nữ trong gia đình vì thế luôn được đề cao, tôn trọng.

(Sưu tầm)

Lâm Kim Trọng gởi

Món quà của người đàn bà bán ve chai

Món quà của người đàn bà bán ve chai

***

Tôi cứ nghĩ mãi về một bức ảnh được lan truyền trên mạng xã hội facebook mấy ngày nay khiến cộng đồng mạng xôn xao, xúc động. Bức ảnh chụp một người đàn bà với khuôn mặt đen sạm, nghèo khổ, trước mặt chị là một bao gạo và chai dầu ăn.

Description: http://static.ngankeo.vn/full/2014/1/27/d597e8537dbf07b110a0821cde8af27aa45ae614.jpg
Bức ảnh lan truyền trên mạng xã hội Facebook.

Chủ nhân bức ảnh chú thích: “Bức ảnh này chụp vào trưa ngày 13/01/2014 tại quán cơm chay Thiên Phước 5000 đồng, địa chỉ 62 Nguyễn Chí Thanh, Phường 16, Quận 11 (TP.HCM). Một người đàn bà bán ve chai bước vào quán với bao gạo và chai dầu ăn. Chị mang ơn quán cơm này vì đã cứu chị rất nhiều bữa đói. Chị nghèo khó nhưng không quên ơn, gom góp từng đồng, cuối năm, chị dành mua 1 bao gạo và 1 chai dầu tặng lại quán để có thể giúp thêm những người khốn khó khác”.

Có lẽ đó là một trong những bức ảnh đẹp nhất về chân dung con người. Tôi cứ ngắm mãi khuôn mặt chị, đó là một người đàn bà chắc chắn đã trải qua rất nhiều khó khăn, đói khát. Một khuôn mặt điển hình của những người lao động vất vả ngoài đường.

Vậy mà trong khoảnh khắc ấy, chị thật đẹp. Vẻ đẹp tỏa ra từ bên trong, từ hành động nghĩ đến người khác, nên dù nghèo, chị vẫn gom nhặt từng đồng tiền lẻ để mua bằng được một bao gạo con con, một chai dầu ăn mang đến quán.

Nó cho thấy dù chị nghèo khó thật đấy, nhưng chị giàu có hơn vạn lần người khác, những người chưa một lần chìa tay ra san sẻ cho đồng loại.

Biết được câu chuyện này, chẳng phải chúng ta đang cảm thấy trái tim mình ấm áp, tâm hồn mình thư thái và hạnh phúc hay sao?
Tôi tin những người như chị, nếu làm người bán hàng sẽ không bao giờ gian tham dối trá hay bớt xén của ai một đồng một hào nào. Nếu làm người công nhân, sẽ có trách nhiệm đến cùng với sản phẩm của mình. Nếu làm một công chức, sẽ cống hiến tận tâm cho xã hội.

Những bài học lý thuyết về đạo đức, tình người sẽ không bao giờ khiến chúng ta thấm thía bằng hành động của người đàn bà bán ve chai ấy.

Cầu mong cho những tấm lòng cao cả ấy sẽ được tiếp nối, sẽ lan rộng ra để duy trì sự tốt đẹp và làm sáng thêm hai chữ “đạo nghĩa” trong đời sống này

From: Lengocbich & Nguyễn Kim Bằng

NHÌN NGƯỜI NỮ…, NHÌN NGƯỜI NAM…

NHÌN NGƯỜI NỮ…, NHÌN NGƯỜI NAM…

Tác giả: Lm. Minh Anh, GP. Huế

Sống là chọn lựa. Chọn lựa là hy sinh. Hy sinh là chết đi. Chết đi cho điều này để sống trọn cho điều kia. Bài đọc thứ nhất sách Huấn Ca hôm nay nói đến việc chọn lựa, “Trước mặt con, Người đã đặt lửa và nước; con muốn gì, hãy đưa tay ra mà lấy. Trước mặt con là cửa sinh cửa tử; ai thích gì, sẽ được cái đó”.

Tin Mừng hôm nay cũng nói đến việc chọn lựa, “Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người; còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết, ai giận anh em mình thì đáng bị đưa ra toà”. “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Chớ ngoại tình; còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết, bất cứ ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi”.

Nếu có những lối đi yên tĩnh thì cũng có những ngõ vắng xôn xao;

Nếu có những đường làng quạnh hiu thì cũng có những đại lộ rộn rã.

Tương tự như thế, trong tình yêu,

Tình yêu có cả những đại lộ thênh thang,

Cả những lối mòn chật hẹp.

Các bạn trẻ thân mến,

Luật cũ dạy: chớ giết người, chớ ngoại tình… đó là những đại lộ tình yêu, ai cũng thấy, ai cũng biết và dễ chấp nhận. Nhưng ai giận anh em mình, ai bảo anh em mình là “bờm”, thì đáng bị toà án luận phạt… đó là những lối hẹp tình yêu mà ai ai cũng dễ va vấp và khó chấp nhận. Cũng như, “Ai nhìn người nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi” lại là một lối mòn chật hẹp hơn. Phải chăng đây chính là điều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai yêu mến Người mà thánh Phaolô nói tới trong bài đọc thứ hai hôm nay?

Có người nói, lạy Chúa, Chúa quá quắt, “Chúa đi guốc trong bụng đàn ông…”; nhưng cũng không ít người tạ ơn Chúa vì Chúa quá tế nhị, quá nhân ái khi không dám nói thêm “Ai nhìn người nam…”.

Thưa các bạn, có lẽ đây là đoạn Tin Mừng mà mỗi khi đọc hoặc nghe nói đến là chúng ta nhăn mặt, một đoạn Tin Mừng hiếm khi được chọn để suy niệm trong các buổi chia sẻ.

Vậy hôm nay, chúng ta thử nhìn thẳng vấn đề. Đức Giêsu muốn nói gì ở đây? Phải chăng Ngài muốn nói đến đức ái trọn hảo? Phải chăng Ngài muốn nói đến sự thanh khiết hồn nhiên của những ai theo Ngài? Hoặc Ngài muốn nói đến những đòi buộc triệt để giúp chúng ta tiến “nhanh hơn, cao hơn và xa hơn” trong đời sống làm con Chúa? Có lẽ tất cả đó đều là câu trả lời.

Đức Giêsu, Đấng ba lần thánh, dẫu hoàn toàn vô tội… nhưng không vì thế mà những gì xảy ra nơi con người lại xa lạ với Ngài. Ngài biết đến những xung năng vật vã, biết cả những cuồng si ươn hèn, hay những cám dỗ chết người nơi thân phận bọt bèo của kiếp nhân sinh. Ngài biết nam cũng như nữ, trẻ cũng như già, khoẻ cũng như ốm, người sống đời dâng hiến cũng như kẻ ở bậc vợ chồng.

Trong cuốn sách của mình, một bác sĩ tâm lý thổ lộ: “Tôi thiết nghĩ, trong đời sống vợ chồng, việc giữ đức khiết tịnh còn khó hơn gấp bội so với những người sống đời độc thân. Tôi không nói đến ngoại tình, nhưng tôi muốn nói đến sự kiêng khem”. Vậy thì tại sao phải kiêng khem trong bậc vợ chồng cũng như phải dè giữ ngũ quan trong đời dâng hiến? Câu trả lời hẳn phải có một mẫu số chung: tất cả chỉ vì tình yêu.

Người ta sẽ không biết từ chối những điều cấm nếu đã không biết chối từ những điều được phép. Sẽ không biết yêu thương nếu người ta đã không biết hy sinh cả những gì có thể làm. Vì không phải điều ta dâng Chúa mới đáng giá, nhưng sẽ đáng giá hơn, cả những điều ta từ chối vì Người. Tất cả phải phát xuất từ tình yêu, chỉ vì tình yêu. Tất cả gỗ của muôn cánh rừng sẽ thật vô dụng nếu không có lấy một ngọn lửa, “Thầy đã đến đem lửa xuống thế gian, và Thầy những ước mong cho lửa này bùng cháy lên”. Lửa ở đây, chính là lửa yêu thương.

Kitô hữu là những người lội ngược… mà dừng lại là thua cuộc, là trôi theo dòng đời.

Đừng ngần ngại tìm sự cô tịch cho tâm hồn ở những lối đi chật hẹp!

Đừng do dự trổ hoa giữa những sa mạc cằn khô!

Cũng đừng băn khoăn khi phải chắt chiu niềm vui nơi những lối đi gập ghềnh.

Ngài có đó, Giêsu có đó… sẵn sàng dẫn dắt, bổ sức và chữa lành bạn; ở đó, niềm vui dâng hiến sẽ là những bông hoa hiếm hoi trổ nụ trên những que cọng tình yêu. Hãy cầu xin cho bạn đủ sáng, đủ hấp dẫn để các tâm hồn được gần Chúa hơn; cũng hãy cầu xin cho đủ lu mờ để không ai gắn bó với bạn mà xa dần Người. Chúc bạn mạnh mẽ để can trường đi vào những lối nhỏ yêu thương đó!

Lm. Minh Anh (Gp.Huế)

Nhìn lại những “chiến thuật” của nhà cầm quyền VN

Nhìn lại những “chiến thuật” của nhà cầm quyền VN

Kính Hòa, phóng viên RFA
2014-02-18

02182014-nhaydamtaihn-kinhhoa.mp3

nguyenxuandienblog-305.jpg

“Chiến thuật” nhảy đầm của nhà cầm quyền VN nhằm ngăn chặn nhân sĩ trí thức tưởng niệm ngày chiến tranh biên giới 17/2. Ảnh chụp hôm 16/2/2014 tại Hà Nội.

Courtesy of thanhnienconggiao

Ngày 16/2 vừa qua cơ quan công quyền ở thủ đô Hà Nội đã dùng một biện pháp hoàn toàn mới để ngăn trở cuộc tập hợp tưởng niệm chiến tranh biên giới hồi năm 1979. Kính Hòa nhìn lại những biện pháp mà nhà cầm quyền sử dụng trong thời gian những năm gần đây.

“Chiến thuật” nhảy đầm

Như vậy là không có buổi lễ nào được chính thức tổ chức để tưởng niệm sự kiện 17/2/1979, 35 năm sau ngày nhà cầm quyền Trung quốc phát động cuộc chiến tranh biên giới kéo dài trong  một tháng. Theo những số liệu được công bố thì có khoảng 60 ngàn người Việt ngã xuống trong một tháng ấy.

Buổi lễ long trọng nhất có lẽ là buổi lễ được nhóm NO-U tổ chức vào ngày 16/2. Đây là một tổ chức dân sự không có liên quan đến cơ quan công quyền.

Sáng ngày chủ nhật 16/2/2014 khoảng gần 100 người dân Hà Nội đã hẹn nhau đến tượng đài Vua Lý Thái Tổ để làm lễ dâng hương cho những người đã ngã xuống, tuy nhiên họ đã không thể tổ chức buổi lễ tại nơi dự định. Anh Nguyễn Chí Tuyến, thường được biết với tên gọi Anh Chí, người đọc văn tế cho những liệt sĩ 35 năm trước trong buổi tưởng niệm nói với chúng tôi,

Ở chân tượng Lý Thái Tổ thì họ tổ chức cho các cặp đôi trung niên, tôi nói là trung niên vì các anh các chị, các ông các bà ấy lớn tuổi rồi, cũng tầm phải 50 là ít. Các em thiếu niên ở phía tượng đài kia còn nhỏ thì tôi không nói, còn các vị trung niên rồi, thậm chí lên chức ông chức bà rồi mà ra đó khiêu vũ thì nó lố bịch quá. Có các bác hôm nay đến dự buổi tưởng niệm đến nói với họ dừng lại để mọi người làm lễ đã thì họ không chịu, họ nói việc họ họ làm. Tôi nói với anh em là sang bên kia đường để làm. Sau đó mọi người tập trung ở đấy để làm việc tưởng niệm.

Nhà cầm quyền Hà Nội đã gây những khó khăn cản trở bằng việc dựng lên những sân khấu bằng gỗ, làm các chương trình ca nhạc rồi mời các câu lạc bộ khiêu vũ của các vị trung niên ấy đến nhảy nhót trước tượng ông Lý Thái Tổ là nơi mà chúng tôi định làm lễ.”

Đây là chiến thuật mới nhất của nhà cầm quyền Hà nội để đối phó với những cuộc tập họp đông người mà họ không thích. Trong những năm gần đây những nhóm xã hội đối lập với nhà cầm quyền xuất hiện ngày càng nhiều và cơ quan công quyền đã sử dụng nhiều biện pháp không chính thống để đối phó.

Những vụ biểu tình chống Trung quốc ở đô thị nổ ra vào khoảng năm 2007 bị trấn dẹp bằng biện pháp cổ điển là lực lượng chức năng chính thống như công an cùng các thiết bị nghiệp vụ của họ như xe phá sóng điện thoại.

Các biện pháp phi chính thống

Các biện pháp ngăn trở sau đó được đa dạng hóa hơn.

thanhnienconggiao-250.jpg

Nữ văn sĩ Võ Thị Hảo cầm trên tay bông hoa trắng, TS. Nguyễn Quang A chít khăn: Nhân Dân Không Quên 17-2-1979. Courtesy of thanhnienconggiao

Trong tháng giêng này, trước sự kiện khiêu vũ ngày 16/2, người dân Hà nội tập trung tổ chức tưởng niệm ngày trận đánh Hòang Sa năm 1974 thì bị một công trường giả dựng lên để gây tiếng ồn cản trở việc tập hợp. Một viên đá được cắt ngang dọc để phục vụ cho công trường giả ấy.

Năm 2008, sau vài tháng giằng co giữa chính quyền Hà nội và giáo dân công giáo về việc tranh chấp một khu đất thuộc tòa khâm sứ ngay trung tâm thủ đô, một công viên đã được dựng lên hầu như chỉ trong một đêm để chấm dứt chuyện đòi khu đất này của giáo dân, vì rằng công viên là một tiện ích công cộng.

Một biện pháp cũng không chính thống nhưng mang tính bạo lực là sử dụng các nhóm người bất hảo để quậy phá các cuộc tập hợp, ở đô thị cũng như ở nông thôn trong các cuộc biểu tình đòi đất của nông dân. Ngoài ra những đoàn viên thanh niên cộng sản trong đồng phục màu xanh dương không vũ trang cũng được huy động trong các hoạt động chống biểu tình. Các nhóm người được huy động cho công việc này thường được báo chí của đảng cộng sản gọi là các nhóm quần chúng tự phát.

Trên phương diện pháp lý, tội danh trốn thuế thường được đưa ra để kết tội những người có ý kiến trái với nhà cầm quyền như phiên tòa đang diễn ra để xử luật sư Lê Quốc Quân vào ngày 18/2/2014. Trước đó, hồi năm 2009, doanh nhân trẻ tuổi Trần Huỳnh Duy Thức cũng bị bắt với tội danh trốn thuế, nhưng tội danh này không được nêu ra trong bản án 16 năm tù dành cho anh Thức sau đó.

Các biện pháp phi hành chính cũng được triệt để áp dụng để làm rối những nhà hoạt động dân sự. Kỹ sư Nguyễn Văn Thạnh, người đề xướng việc kiện các nhà máy thủy điện ở miền Trung xả nước làm chết dân bị các chủ nhà trọ từ khước do áp lực của nhà cầm quyền.

Hiệu quả của biện pháp mới

Trở lại với biện pháp mới nhất là sử dụng khiêu vũ ngoài trời để ngăn trở cuộc tập hợp tưởng niệm chiến tranh biên giới tại Hà nội vừa qua, một facebooker đưa ra nhận xét như sau,

thanhnienconggiao-2-250.jpg

Các nhân sĩ trí thức tưởng niệm đồng bào và chiến sĩ tử trận trong cuộc chiến tranh biên giới 17/2/1979. Courtesy of thanhnienconggiao

“Mình phục đồng chí nào đã nghĩ ra cái màn khiêu vũ hôm qua ở tượng đài Lý Thái Tổ. Một lựa chọn rất thông minh. Nó giúp tránh được tai tiếng cho lực lượng an ninh.  Một lực lượng an ninh không được huấn luyện kỹ lưỡng để hành xử một cách văn minh thì sẽ dễ mất kiên nhẫn và hành xử như những côn đồ khi phải đối diện với những người biểu tình bản lĩnh.  những hình ảnh khiêu vũ chỉ gây mắc cười chứ không gây xấu hổ trước công luận như những hình ảnh côn đồ.”

Quả thực là hình ảnh đôi nam nữ trung niên khiêu vũ giữa trời đông Hà nội, như bước ra từ những trang sách của nhà văn Vũ Trọng Phụng cách đây gần một thế kỷ vào lúc Hà nội bắt đầu Âu hóa, được hãng thông tấn AP đưa lên khắp mặt báo và cơ quan truyền thông khắp thế giới đã gây không ít ngạc nhiên và những nụ cười.

Nhưng đối với nhiều người Việt đến để tưởng niệm cuộc chiến tranh thì họ không cười được. Nghệ sĩ Kim Chi có mặt tại nơi tưởng niệm bên bờ hồ Hoàn Kiếm nói với biên tập viên Mặc Lâm rằng,

Tôi có hai cảm xúc đối với việc hôm qua, thứ nhất là đối với tấm lòng của bao nhiêu người xót thương, biết ơn những người đã hy sinh trong cuộc chiến ấy để bảo vệ tổ quốc thì số ấy đông lắm ở phía bờ hồ. Còn điều mà nó làm cho tôi rất khó chịu mà nói nặng hơn là phẫn nộ trước những hành động rất là lố bịch. Cái ngày như thế mà họ bắt loa thiệt to rồi họ ôm nhau nhảy nhót này kia, nó không có tự nhiên…tôi không hiểu các bạn sung sướng gì mà ra đây ăn mừng cái ngày đó.”

Anh Chí thì nói với chúng tôi,

“Tôi nói với mọi người là cứ để họ diễn trò, để cho nhân dân người ta nhìn, dư luận người ta nhìn, rồi những bậc tiền nhân như ông Lý Thái Tổ ông ấy đứng đấy ông nhìn xuống, vong linh các đồng bào chiến sĩ đã ngã xuống sẽ chứng giám chuyện này.”

Như vậy nếu biện pháp khiêu vũ có thể sẽ không gây ra những phản ứng mạnh từ cộng đồng thế giới về vấn đề nhân quyền trong sự đàn áp, nhưng đối với những người giàu tình tự dân tộc như nghệ sĩ Kim Chi hay Anh Chí thì biện pháp này có vẻ mang một hiệu ứng ngược.

Ta lủi thủi đi sâu vào cõi mất

Ta lủi thủi đi sâu vào cõi mất

Lm Richard Leonard sj

VRNs (19.02.2014) – Úc Đại Lợi – Suy tư Tin Mừng Chúa nhật thứ 7 thường niên năm A 23.02.2014

“Ta lủi thủi đi sâu vào cõi mất

Hồn rã rời, thể chất hoá sương băng.”

(Dẫn từ thơ Tế Hanh)

Mat 5: 38-48

Nhà thơ, xưa nay lủi thủi đi vào cõi mất, rất rã rời. Nhà Đạo bây giờ hiên ngang tiến bước chốn vui mừng, dù tháng ngày mình sống rất miên man.

Miên man sống như trình thuật hôm nay thay đổi toàn bộ cuộc đời của nhiều người. Lời Chúa mặc khải đã trở thành cuộc cách mạng đối với nhiều người, và riêng tôi từng nhớ lại Lời Chúa nói: “Hãy trở nên toàn thiện như Cha các người trên trời là Đấng Toàn Thiện”. Tôi nhận ra đây là lời khích lệ hơn là luận cứ cứng ngắc, không sai sót. Cũng không hẳn là yêu cầu, hoặc mời gọi.

Một hôm ngồi trong căn phòng nhỏ ở Oxford, tôi nhận ra rằng ở tiếng Hy Lạp, cụm từ ‘teleios’ vẫn được các dịch giả Kinh thánh chuyển thành hình-dung-từ ”toàn hảo/toàn thiện”, để áp dụng cho con người. Điều này có nghĩa: người ấy thật sự chín chắn. Tức, có khả năng thành đạt mọi thứ, trong mọi chuyện.

Chúa đem đến cho ta một hình ảnh Thiên Chúa là tất cả. Ngài là Đấng khả năng làm tất cả. Nói thế không có ý bảo rằng Ngài vô cảm hoặc cứng ngắc! Tin Mừng có chỗ nói: “Cha các ngươi trên trời đã cho mặt trời mọc trên kẻ xấu cũng như người lành; và Ngài đổ mưa xuống cho người luơng thiện lẫn kẻ bất lương.” Và Chúa dạy ta sống toàn thiện như đáng ra ta phải sống như thế để mọi người tôn trọng.

Và, điều này đã nổ bùng trong tôi, như quả bom. Chúng ta là tông đồ chín chắn, rất trưởng thành bằng cách bắt chước Chúa là không cầm giữ lại ánh sáng mặt trời ban sự sống và làn mưa đổ xuống trên đầu trên cổ người xấu xa, tồi tệ, bất lương. Chúa không làm tắt ngúm cuộc sống của con người chỉ vì họ là kẻ xấu hoặc địch thù của Ngài. Và, ta trở nên giống hình ảnh của Ngài, ở điểm này. Và, đó là lý do ta được dạy phải yêu mến kẻ thù mình.

Nói tóm lại, tôi trở thành người Công giáo chủ trương hoà bình, đã từ lâu. Tôi tôn kính Hội thánh vào ba thế kỷ đầu đời. Đó, là Hội thánh của các vị tử đạo dám chối từ mọi nai nịt bằng súng ống. Trước đây, tôi rất khâm phục Martin Luther King và coi ông như vị anh hùng của riêng tôi. Bởi, ông dám có những hoạt động bất bạo động, theo tinh thần của Bài Giảng Trên Núi. Ông là người hoán cải được nước Mỹ đầy những rẽ chia, kỳ thị. Lúc bấy giờ, tôi cũng như nhiều người tìm mua bức ảnh đen trắng chụp hình mục sư King để treo tường, đặt ở trên cao nơi bàn làm việc.

Về lại Úc, tôi tham gia một số hoạt động chính trị, nhằm làm áp lực nhà cầm quyền Úc rút quân khỏi Việt Nam. Còn lại, là chuyện lịch sử khá dài dòng. Lúc ấy, là lúc tôi được bầu vào Thượng viện làm Bộ trưởng Tư Pháp suốt sáu năm. Mọi việc thông suốt như một giòng chảy hài hoà. Và, tôi hài lòng được ở trên cao, rất quyền thế. Lúc ấy tôi hiểu thế nào là người thực sự theo Chúa.

Và tôi như ở trong cơn mê. Và, giấc mơ này đã tiêu tan vào tháng Giêng năm 1991, khi ấy Thủ tướng đang cần phiếu ở Thượng viện để hỗ trợ cho việc bố trí lực lượng hải quân được Liên Hiệp Quốc chấp thuận cho sử dụng quân đội nhằm đuổi quân lính của Saddam Hussein khỏi Kuwait, là nơi quân đội ông ta tràn qua để chiếm đóng.

Nói tóm, sau một buổi cuối tuần đầy suy tư âu lo, tôi đã kết luận rằng mọi tiêu chuẩn để đạt một cuộc chiến có chính nghĩa là phải bảo vệ người vô tội chống lại mọi cuộc tấn kích và tôi bỏ phiếu thuận cho việc chủ trương này. Lúc ấy và cả bây giờ tôi vẫn đoan chắc rằng chiến tranh Irak có được chính nghĩa là nhờ vào giáo huấn của Hội thánh trong suốt 16 thế kỷ qua. Nhưng tim tôi vỡ đổ.

Bởi, tôi nhận ra rằng tôi đã phản lại Lời Thầy Chí Ái nói ở Bài Giảng Trên Núi. Và từ đó, tôi đặt ảnh Martin Luther King quay vào tường, bởi tôi không thể chịu nổi ánh mắt của ông cứ như đang trách móc tôi một điều gì, đến tận phần sâu lắng trong tâm can. Tôi cũng chẳng dám mở Tin Mừng thánh Mát-thêu ra mà đọc, sợ gặp phải đoạn Lời Chúa nói, như hôm nay.

Tôi vẫn không tài nào tìm được sự bình yên trọn vẹn. Tôi tự an ủi mình bằng sự kiện thấy rằng chính Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô Đệ II, bình thường vẫn là vị Giáo hoàng rất cương quyết, vẫn có những cảm nghiệm, những giao-động ở tâm can và đầu óc, vì từng vật lộn với những vấn đề tương tự. Không ai có thể đọc Hiến chế Sự Sống Tin Mừng mà không phấn đấu (x. Hiến chế Evangelium Vitae #55)

Tôi mong hai chuyện xảy đến. Thứ nhất, toàn thể Hội thánh phải phấn đấu với lời dạy của Chúa khi Ngài bảo: “Các ngươi phải…” mà chữ “ngươi” kia là ở số nhiều, tức cộng đoàn và toàn xã hội. Các nhà bình luận bảo thủ ở Hoa Kỳ vẫn cứ coi lời khuyên bảo của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II về chiến tranh và xung đột như sự sai lầm chỉ do cung cách, ý thức hệ.

Không phải thế. Chúa Thánh Thần vẫn hoạt động nơi Hội thánh như cộng đoàn của các kẻ tin vào Đức Kitô theo chiều hướng không như đã cảm nghiệm từ ba thế kỷ đầu. Thứ hai nữa, trong Tin Mừng hôm nay, Chúa nhấn mạnh đến điều đòi buộc ta phải cầu nguyện cho những người đang làm hại ta. Nếu họ là người xấu, hoặc kẻ công kích chỉ muốn làm hại kẻ vô tội, thì họ vẫn cần đến lời nguyện cầu của ta.

Ta vẫn phải cầu cho họ để họ được cứu khỏi tình trạng xấu xa, đầy bất nhẫn. Họ được cứu khỏi ý thức hệ rất độc hại vẫn vùi họ dưới bùn đen của ác thần. Chính đó là ý nghĩa tích cực của lời Chúa khuyên ta rất hôm nay, ở Tin Mừng.

Trong tâm tình đó, ta cứ đọc lại lời thơ còn dang dở để thấy là nhà thơ kia đã từng than thở:

“Ta lủi thủi đi sâu vào cõi mất,

Hồn rã rời, thể-chất hoá sương băng.

Cho đến lúc bóng đêm tràn mặt đất,

Người mới hay nhân-loại thiếu tình Trăng.”

(Tế Hanh – Trăng Tàn)

Hôm nay, dù trăng có tàn, nhân-loại có thiếu tình trăng đi nữa, vẫn còn đó tình Chúa thương-yêu hết mọi người. Ngài vẫn đồng hành với mỗi người” để mọi người nhớ mãi rằng: dù “bóng đêm có tràn mặt đất” như nhà thơ viết, nhưng sẽ không tràn với những ai vẫn cứ tin Thiên-Chúa-là-Tình-Thương, với mọi người. Suốt mọi thời.

Lm Richard Leonard sj

Mai Tá lược dịch

 

CHÚA TRONG TÔI RẤT NHỎ…

CHÚA TRONG TÔI RẤT NHỎ…

Tôi được một linh mục dạy giáo lý mỗi tuần một giờ vào chiều thứ tư trong tuần.  Bố tôi thương đứa con gái ngỗ nghịch nhất nhà, tánh tình thẳng thắn và ngang tàng giống con trai, nên bố cho phép tôi học giáo lý công giáo để “tòng phu”.  Học được bao nhiêu giờ tôi cũng không nhớ, học những gì tôi cũng không biết có lưu lại trong tâm hồn tôi được bao nhiêu… chỉ biết khi cha tuyên bố cho phép được làm phép Thánh tẩy là tôi thở phào nhẹ nhõm.  Thế là tôi trở thành một “tân tòng Chúa”, từ ngày “tân tòng phu”.

Trong đời sống hôn nhân, mỗi Chúa Nhật vợ chồng tôi đều diện đẹp đến nhà thờ chánh tòa dự Thánh Lễ mà không khi nào vào ngồi ở hàng ghế trong nhà thờ, ông chồng tôi chỉ muốn đứng ở ngưỡng cửa nhà thờ và khi rước lễ xong là chàng kéo tôi ra, khi không rước lễ thì trong lúc người ta đi lên Cung Thánh, chúng tôi đi ra ngoài, leo lên chiếc xe Honda hai bánh chạy một mạch ra phố, lân la hết hàng phở, đến hàng cà phê, hang chè, hàng bánh… rồi làm một vòng dạo phố, khi trời đẹp chúng tôi cưỡi Honda chạy quanh bờ hồ ngắm cảnh, ngắm hoa ở vườn Bích Câu, rồi mới về nhà.  Bà mẹ đỡ đầu của tôi chắc để ý theo dõi chúng tôi, một hôm bà đón chúng tôi ở sân nhà thờ nhắc nhở, khi nào cha ban phép lành xong các con hãy ra về nhé. – Ôi, quê xệ!!!

Trước và sau khi nhận phép Thánh Tẩy tôi thấy mình chả có gì khác.  Chúa ở trong tôi chả thấy đâu cả, chắc Chúa ngủ yên và ngủ say.  Tôi sống đạo như thế kéo dài chả biết là bao lâu, chỉ có hình thức bên ngoài vào ngày Chúa Nhật thôi, còn bên trong thì rỗng tuếch rỗng toác, chẳng có tí nào là Chúa.  Lần lượt những đứa con ra đời, đứa nào chồng tôi cũng tìm bạn của anh đỡ đầu cho con trong ngày Lễ Thánh Tẩy… và rồi đời sống đức tin cũng vẫn vậy, dù rằng suốt thời gian mang bầu và khi sanh các cháu, tôi thỉnh thoảng lần chuỗi 50 Kinh Kính Mừng, mà không hề biết suy gẫm về sự Thương, sự Vui, sự Mừng ra sao cả.  Tôi cũng chẳng có chút cảm nghiệm gì về Chúa về Đức Mẹ.

Các con tôi bắt đầu đến trường rồi tuổi teen, tôi thấy mình phải có trách nhiệm dạy con biết về Chúa, mà mình có biết gì về Chúa đâu, hỏi chồng, hỏi vài người đạo gốc, đạo dòng mà cũng không ai đáp ứng rõ ràng cho tôi hiểu về Chúa ra sao.  Thôi thì cứ giao các con cho các cha ở nhà thờ.  Đi dự lễ ngày Chúa Nhật tôi nghe các bài đọc, càng thấy chả hiểu gì và nghe giảng tôi cũng chả nhận được chi.

Tôi hỏi cha trong tòa giải tội cũng không được giải thích thỏa đáng.  Bao nhiêu câu hỏi về Chúa vẫn cứ lẩn vẩn trong đầu.  Tôi thắc mắc và hỏi nhiều câu mọi người cho là vớ vẩn nên không giải thích được.

Biến cố tháng 4.1975 đến, chồng tôi phải đi tù cải tạo, một mình nuôi bốn đứa con trong khốn khó, vì chồng là “ngụy quân” nên bị đuổi khỏi sở, không công ăn việc làm, không biết buôn bán, tôi lăn lưng ra đi làm đủ mọi nghề bằng tay chân.  Ở cuối bờ hồ Xuân Hương, gần nhà tôi có một biệt thự, chắc là của ông “cán bộ nhớn” nào đó đang sửa, tôi xin được việc phụ hồ để kiếm gạo nuôi con và để khỏi phải bị đuổi đi kinh tế mới.  Có cô hàng xóm ngày xưa, gần nhà ba mẹ tôi thấy tôi khổ quá, vì mỗi khi cô đi ngang hiện trường nhìn thấy tôi ăn mặc xốc xếch, khệ nệ bưng những ki xi măng, bê những cục gạch nặng nề mà mặt thì chảy xệ buồn hiu, có khi tay xúc hồ, tay quệt nước mắt nên cô thương tình bèn rủ đi buôn bán may ra khá hơn chăng…

Tuy sống khổ cực, thiếu thốn mọi bề mà Chúa Nhật nào mẹ con tôi cũng ăn mặc tươm tất nhất có thể, đi dự Thánh Lễ.  (mẹ con tôi chỉ mỗi người có một bộ đồ tươm tất nhất để dành cho ngày Chúa Nhật)

Bây giờ suy niệm câu Kinh Thánh (Ga. 3,30)” Người phải nổi bật lên, còn tôi phải lu mờ đi” này tôi mới thấy Chúa ở trong tôi có một xí, bé tẹo tèo teo.!!!…

Lúc này chắc Chúa ở trong tôi dường như thức dậy mỗi Chúa Nhật rồi Chúa lại thiếp đi và ngủ say.

Mỗi sáng hai con trai lớn, đứa 11 tuổi, đứa 12 lo dậy sớm để đi giúp lễ 5 giờ 30 sáng.  “Đồ tế nhuyễn, của riêng tây” đã ra hết chợ trời để có gạo cho con ăn nên các cháu không biết giờ, có hôm chúng đến nhà thờ chắc khoảng 3 hay 4 giờ sáng, chưa mở cửa, hai đứa co ro ôm nhau ngoài góc cửa nhà thờ, ngủ quên trong gió lạnh Đà lạt cho đến khi ông từ đến mở cửa nhà thờ.  Tội nghiệp mẹ con tôi quá.!!!

Chắc Chúa cùng ngủ với các con tôi.  Tạ ơn Chúa!!!

Không biết Chúa to hay bé bao nhiêu trong lòng các con tôi???

Từ ngày ra hải ngoại, được sống trong đất nước tự do, lần đầu tiên tôi rủ nhà tôi đi tĩnh tâm do linh mục đồng hương tổ chức, vì từ khi gia nhập đạo Chúa, tôi chưa hề biết tĩnh tâm ra sao.  Từ chiều thứ Bẩy bắt đầu đến nhà tĩnh tâm tôi được gặp gỡ nhiều đồng hương thật vui.  Giới thiệu nhau rồi chúng tôi ăn chiều, sau đó Thánh Lễ rồi đi ngủ.  Lần đầu quen nhau nên chả ai ngủ nghê gì cả.  Suốt đêm cứ rì rầm đủ thứ chuyện về quê nhà, về vượt biên, v.v…  Sáng hôm sau chúng tôi được cha cho mọi người chia sẻ về đời sống đức tin.  Thôi thì các bà, các ông lại tha hồ kể lể đủ thứ chuyện bên quê nhà, chuyện cha xứ, chuyện xứ đạo.  Ăn trưa xong, chúng tôi dự Thánh Lễ rồi chầu Thánh Thể và kết thúc.

Đi tĩnh tâm về tôi cũng vui lắm, thấy thú vị vì quen một số đồng hương, được chia sẻ đủ thứ chuyện, được chầu Thánh Thể (mà hồi giờ tôi chưa hề biết)… rồi năm nào vị linh mục cũng lập lại cuộc tĩnh tâm như thế.

Tôi thấy mình chẳng học được gì về Chúa cả.

Những thắc mắc trong tâm hồn lại ngồn ngộn trở về mà chẳng biết hỏi ai, chẳng có một sách báo hay thông tin nào về đạo mà đọc cả.

Năm 1989 tôi được mời dự Đại Hội Sinh Viên Công Giáo Âu Châu, tổ chức ở Strassbourg, Pháp Quốc.  Dịp này tôi được một linh mục giới thiệu đi dự một khóa tĩnh tâm theo phương pháp linh thao của Thánh Inhaxiô Loyola.  Trong 3 ngày linh thao tại Brüssels, tôi mới biết thế nào là Ơn Cứu Độ, và hiểu sơ sơ về Lịch Sử Cứu Độ.  Tôi được Chúa dạy tập thể thao cho linh hồn tôi, bằng những giờ thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa, khi cầu nguyện với đoạn Phúc Âm mà cha giảng phòng vừa hướng dẫn.

Tiếng Chúa thật mảnh, thật thanh, thật nhẹ, thật khẽ nên càng lắng đọng tâm hồn bao nhiêu, ta nghe được tiếng Chúa rõ bấy nhiêu.

Tôi đã gặp được Chúa Giêsu, tôi yêu thích và quý trọng nhất khi Chúa chạm đến trái tim “ngổn ngang trăm mối” của tôi thật dịu dàng mà thắm thiết, thật sâu thẳm mà ngọt ngào biết bao!!!.  Những giọt nước mắt biết ơn, cảm động, sung sướng tuôn tràn, ngập đầy hạnh phúc trong tôi.  Lần đầu tiên tôi biết Chúa Giêsu, là con Thiên Chúa xuống thế làm người, là Đấng Kitô chịu chết trên cây thập tự để chuộc tội cho thiên hạ và cho chính cá nhân tôi.  Lần đầu tiên tôi biết đến Lời Chúa, Kinh Thánh, Tin Mừng là gì, Giáo Hội là ai, các Thánh là ai, và quan trọng nhất tôi là ai.  Là ai mà Chúa thương yêu vậy?

Bây giờ Chúa ở trong tôi thật sự thức dậy rồi.  Chúa thức dậy và làm những điều kỳ diệu, mở trí khôn cho tôi hiểu Ngài, mở trái tim cho tôi biết yêu Ngài. Tôi nhớ đoạn Tin Mừng “Trong khi Đức Giêsu đang ở đằng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ.  Các môn đệ đánh thức người dậy và nói: “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?  Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! câm đi!”  Gió liền tắt và biển lặng như tờ” (Mc 4, 38-39).

Tâm hồn tôi bây giờ đã có Chúa ngự “ở đằng lái” để hướng dẫn tôi đi trên con đường của Thầy: “Ta là đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6).

Từ đó mỗi ngày tôi để cho Chúa dắt tôi đi với Lời Chúa, những lúc này tôi được sống giây phút lặng thinh êm ả bên Chúa, tôi hiểu Chúa, và yêu Chúa.  Tôi cố gắng mỗi năm đều đi dự tĩnh tâm linh thao để có những ngày nghỉ ngơi tĩnh lặng bên Chúa, được sống trọn vẹn với Ngài, được Chúa yêu thương an ủi, xoa dịu những vết thương, những nỗi đau trong đời sống thường ngày, và tôi được yêu Ngài dồi dào hơn.

Tôi biết Chúa ở trong tôi đang lớn lên… và lớn chừng nào thì tôi không biết.

Thước để đo xem Chúa lớn bao nhiêu trong linh hồn chúng ta là

Mỗi ngày tôi sống với Chúa trong lòng mình bao nhiêu phút…

Chỉ có một người đã yêu Chúa hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực, chính là Thánh Phaolô, khi Thánh nhân thốt lên: “Tôi sống không phải tôi sống mà là Chúa sống trong tôi”

Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi, Chúa đã gieo vào lòng con hạt giống Giêsu từ bao nhiêu năm nay thế mà con không biết chăm bón cho hạt giống nẩy mần lớn lên, mà chính con đã để cho thế gian trong con đè chết ngạt hạt giống ấy, mặc dầu nhiều lúc hạt giống cũng đã nứt mần, muốn ngoi lên, nhưng bóng tối đầy đặc đã vô tình ngăn chặn không cho Hạt Giống Giêsu lớn lên.

Lạy Chúa Giêsu, xin mở lòng, mở trí cho cá nhân con và cho chúng con, những tín hữu biết yêu Chúa trên hết mọi sự.  Xin cho chúng con biết noi gương và sống như Thánh Phaolô.  Amen!

Elisabeth Nguyễn

From: langthangchieutim & anh chị Thụ Mai gởi

Olympia – Thế vận hội mùa Đông Sotschi 2014

Olympia – Thế vận hội mùa Đông Sotschi 2014


Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long

2/16/2014

Từ 07. – 23. Tháng Hai 2014 diễn ra Thể thao thế vận hội Olympia mùa Ðông ở Sotschi , bên nước Nga.

Các nước trên thế giới đựợc kêu mời gửi các người chơi thể thao chuyên nghiệp tham dự cuộc tranh tài. Thời gian lễ hội Olympia kéo dài hai tuần lễ.

Thể thao và đời sống cùng với niềm tin tôn giáo có liên quan với nhau không?

1. Olympia trong đời sống

Ngay từ thời thượng cổ năm vào khoảng 776 / 775 trước Chúa giáng sinh ( v. Chr.) đã có hội lễ thể thao Olympia kính thờ thần Zeus bên Hy lạp, như sử sách còn ghi chép để lại.

Những cuộc tranh tài lễ hội Olympia được tổ chức cứ bốn năm một lần cho tới thế kỷ thứ ba sau Chúa giáng sinh. Vào năm 394 n.Chr. hoàng đế Theodosius I. ra chiếu chỉ cấm hẳn những sinh hoạt lễ hội Olympia. Từ thời điểm đó không còn lễ hội thể thao Olympia nữa.

Ðến năm 1894 Pierre Baron de Coubertin, người Pháp, đã đưa ý kiến làm sống lại truyền thống thể thao Olympia. Thế vận hội Olympia mùa Hè lần đầu được tở chức ở thành phố Athena bên Hylạp năm 1896.

Từ năm 1924 có thêm lễ hội thể thao Olympia mùa Ðông, lần đầu tiên diễn ra ở Chamonix – vùng núi cao tuyết phủ quanh năm Mont Blanc bên Pháp

Các cuộc tranh tài thể thao Olympia được tổ chức cho hai loại thể thao mùa Ðông và mùa Hè khác nhau. Cách bốn năm lễ hội thể thao Olympia được tổ chức ở một địa điểm tùy theo ban tổ chức Olympia thế giới chọn quyết định.

Năm 2002 Olympia mùa Ðông ở Salt Lake city, năm 2006 Olympia mùa Ðông ở Turino, năm 2010 diễn ra ở Vancouver, năm 2014 ở Sotschi bên Nga

Olympia mùa Đông lần này diễn ra ở Sotschi bên Nga có 88 quốc gia trên thế giới cử đội thể thao đến tham dự những cuộc tranh tài trên các khu vực, các vùng núi đồi, cũng như sân vận động có tuyết bao phủ.

Ngay từ lúc bắt đầu trong thời gian lễ hội Olympia được tổ chức, không chỉ có các cuộc tranh tài thể thao, nhưng còn có những lễ hội khác như ca nhạc, như rước kiệu tôn kính thần thánh. Nên mọi hình thức chiến tranh gây hấn thù địch nhau phải ngừng nghỉ.

Hòa bình là mục tiêu Olympia muốn loan truyền xây dựng trong cuộc sống con người với nhau.

Các vận động viên thể thao tham dự các cuộc tranh tài không chỉ dành phần thắng lợi, nhưng họ còn phải có một đời sống biểu lộ niềm vui tươi trên khuôn mặt.

Lễ hội tranh tài thể thao Olympia được tổ chức để khuyến khích mọi người luyện tập cho thân thể được khỏe mạnh dẻo dai cường tráng.

Trong khi tranh tài thi đua sự chân thành, cao thượng là đức tính cao cả được đề cao.

Và qua các cuộc gặp gỡ tranh tài thể thao, ca hát trình diễn văn hóa, con người hiểu biết nhau hơn cùng xây dựng với nhau tình bằng hữu.

Ngày nay khi lễ hội thể thao Olympia được khai mạc, lá cờ mầu trắng Olympia được kéo lên trong suốt thời gian tranh tài Olympia. Trên là cờ Olympia có hình năm vòng tròn in hay thêu nằm sát cạnh đan chéo một phần góc lên nhau. Ðiều này nói lên sự liên kết cùng chung sống của con người khắp năm châu bốn bể trên thế giới.

Năm vòng tròn tượng trưng cho năm Châu lục: Úc châu, Á châu, Phi châu, Âu châu và Mỹ châu với năm mầu khác nhau: Xanh da trời, Vàng, Ðen, Xanh lá cây và Đỏ. Năm mầu này chỉ là tượng trưng cho đẹp thôi.

2. Ngọn lửa Olympia

Không chỉ lá cờ Olympia với năm vòng tròn tượng trưng cho năm châu lục được long trọng kéo lên trên sân vận động Olympia, nhưng ngọn lửa Olympia cũng được rước vào khai mạc và đốt cháy sáng trong suốt thời gian diễn ra lễ hội thể thao Olympia.

Lửa Olympia được lấy trực tiếp từ mặt trời, ở tại chính vận động trường Olympia ngày xưa đã diễn ra Olympia bên Hylap. Ðây là một vận động trường nhỏ ngày xưa thời thượng cổ xây có sân vận động, có nhiều ngôi đền thờ trong khuôn viên để tôn kính thần Zeus. Bây giờ khu vận động trường Olympia lịch sử chỉ còn lại những tàn tích đổ nát.

Và cứ gần tới lễ hội Olympia được tổ chức nơi đâu trên thế giới, lại có lễ lấy lửa Olympia. Ngọn lửa đó được gìn giữ rước vòng quanh các nước, các thành phố cho tới ngày khai mạc Olympia rước vào vận động trường nơi tổ chức Olympia.

Ðức thánh cha Benedicto XVI. đã làm phép chúc lành ngọn đuốc Olympia tại quảng trường Thánh Phero, lúc ngọn đuốc Olympia hôm 05.02.2006 được rước tới đó. Và ngài cũng đã có suy tư: “ Ngọn lửa này nhắc người tín hữu Chúa Kitô nhớ đến Ngôi Lời Thiên Chúa đã xuống trần gian làm người, cùng chung sống trong mọi hoàn cảnh con người. Vâng có cả thể thao nữa, và đồng thời Chúa Giêsu Kitô là ánh sáng soi chiếu trong trần gian. Chúa Giêsu con Thiên Chúa đã chấp nhận hóa thành người có thân xác, trừ tội lỗi ra. Ngài đã sống trải qua những chặng biến cố, kể cả thể thao của con người chúng ta dưới sự hướng dẫn soi sáng của Thiên Chúa. Ðể những gía trị của cá nhân cũng như tập thể trên mọi phương diện được thanh luyện và nâng cao.”

3. Olympia và đời sống đức tin

Lễ hội thể thao Olympia có những cuộc thi đua tranh tài các bộ môn thể thao. Người thắng cuộc được tưởng thưởng hạng nhất bằng Huy chương vàng, hạng nhì Huy chương bạc và hạng ba Huy chương đồng. Tranh tài thuộc về quy luật trong đời sống. Có thế cuộc sống mới phát triển, mới trăm hoa đua nở! Nhưng phải trong tinh thần cao thượng thể thao, tôn trọng sự chân thật.

Thành tích thi đua ở lễ hội thể thao Olympia được tóm tắt trong khẩu hiệi: Citius – Altius – Fortius – Nhanh hơn – Cao hơn và khoẻ mạnh dẻo dai hơn!

Thánh Phaolô viết nhắn nhủ: “ Anh em chẳng biết sao: trong cuộc chạy đua trên thao trường, tất cả mọi người đều chạy, nhưng chỉ có một người đoạt giải. Anh em hãy chạy thế nào để chiếm cho được phần thưởng không bao giờ hư nát.” (1cor 9,24-25).

Đức Thánh Cha Phanxico đã có lời chào mừng cùng cầu chúc lúc đọc kinh Truyền tin hôm 09.02.2014: „ Trong những ngày này Thế Vận Hội mùa đông cũng đang diễn ra tại Sochi bên Nga. Tôi muốn gửi lời chào tới các người tổ chức và tất cả các lực sĩ tham dự với lời cầu chúc nó là một lễ hội của thể thao và tình bạn.“

Tâm hồn lành mạnh trong một thân xác khỏe mạnh.

Olympia mùa Đông, 02.2014

Lm. Đaminh Nguyễn ngọc Long

Phiên xử phúc thẩm LS. Lê Quốc Quân

Phiên xử phúc thẩm LS. Lê Quốc Quân

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2014-02-18

02182014-lequocquan-mlam.mp3

000_Hkg9498140-600.jpg

Luật sư Lê Quốc Quân tại phiên tòa phúc thẩm diễn ra tại Tòa án nhân dân Hà Nội hôm 18/2/2014

AFP photo

Hôm 18 tháng Hai phiên tòa phúc thẩm xét xử luật sư nhân quyền Lê Quốc Quân về tội trốn thuế theo điều 161 bộ luật hình sự diễn ra tại Tòa Phúc thẩm Hà Nội số 262 đường Đội Cấn.

Trước khi phiên tòa bắt đầu, chiều tối hôm qua giáo dân Thái Hà và nhiều giáo xứ khác đã tổ chức thánh lễ cầu nguyện cho Luật sư Quân và sáng hôm nay hàng trăm người thân cũng như bạn bè hay những người dân oan từng được ông bảo vệ đã tập trung về Hà Nội để tỏ lòng ủng hộ.

Lúc 8 giờ 15 sáng em trai của luật sư Quân là anh Lê Quốc Quyết cho biết:

Mọi người bị chặn trước tòa và mọi người vẫn tập trung ở đây (tiếng hô: Lê Quốc Quân vô tội lập đi lập lại nhiều lần) cả Vinh cả Thái Hà cả những người nơi khác. Công an vây chung quanh và mọi người không đi đâu được. Họ vây chung quanh trước và sau tòa án.

Mặc dù trời mưa nhưng người ủng hộ luật sư Quân vẫn quyết tâm bám trước khu vực tòa án. Lúc 8 giờ 30 chúng tôi được tin vợ của LS Quân là bà Nguyễn Thị Hiền đã vào được bên trong tòa án. Chị Thúy Nga có mặt từ rất sớm trước tòa án cho biết:

Bây giờ là 8 giờ 41 phút trời đang mưa. Bên trong phiên tòa có xét xử hay chưa thì mọi người không được biết bởi công an họ chặn nơi đầu đường Đội Cấn và Liễu Giai rất đông. Khoảng dăm bảy trăm người thân bạn bè và những dân oan đến để ủng hộ ông. Hiện nay lực lượng công an mật cụ rất đông.

Trong khi đó một nhóm khác tập trung tại đường Đội Cấn bị công an và lực lượng an ninh, dân phòng bao vây không thể đến tòa được. Anh Bạch Hồng Quyền nói với chúng tôi:

” Anh Quân bị xỉu và ngã gục giữa phiên tòa vì tuyệt thực nhiều ngày quá. Mẹ ở trong phiên tòa mẹ ra báo tin, dân biết được nên đòi vào và công an ngăn cản lại và đòi hoãn phiên tòa.
– Anh Lê Quốc Quyết “

Hiện tại các ngã đường vào tòa đều bị chận hết. Tôi đang ở số nhà 250 đường Đội Cấn tức là cách chỗ xử anh Quân khoảng 50 mét nhưng tất cả cảnh sát cơ động, công an các thứ chặn hết đường không cho tiếp cận vào gần được. Một số người ở nhà thờ lên thì đang đứng căng băng rôn biểu ngữ chỗ đường Liễu Giai cũng cách đường Đội Cấn mấy mươi mét thôi.

Lúc 10 giờ mẹ của Luật sư Quân  từ phiên tòa ra bên ngoài cho mọi người biết do tuyệt thực lâu ngày quá LS đã ngã trong phiên tòa và có thể phiên tòa này sẽ bị đình chỉ. Khi nghe tin này mọi người trước cửa tòa án đã tràn vào tòa và đòi thả LS Quân, lực lượng an ninh đã tấn công làm một vài người té và bị thương. Anh Lê Quốc Quyết cho biết tin này như sau:

Anh Quân bị xỉu và ngã gục giữa phiên tòa vì tuyệt thực nhiều ngày quá. Mẹ ở trong phiên tòa mẹ ra báo tin, dân biết được nên đòi vào và công an ngăn cản lại và đòi hoãn phiên tòa. Công an đánh dân và mấy đứa nhỏ bị ngã, bà già cũng bị ngã.

000_Hkg9497716-250.jpg

Những người ủng hộ LS Lê Quốc Quân bên ngoài phiên tòa án xử phúc thẩm ông tại Hà Nội vào ngày 18 tháng 2 năm 2014. AFP photo

Vào lúc 10 giờ 45 sáng đoàn người ủng hộ LS Quân ngày một đông hơn họ đứng bít kín cả con đường Đội Cấn. Ít nhất 1.000 người vào lúc này đã tiến tới tòa án buộc công an phải lùi bước trước số người đông đảo này. Tuy nhiên số công an còn đông hơn thế, vẫn chưa có bất cứ bạo động nào tính tới giờ này.

Bà Nguyễn Thị Trâm mẹ của Luật sư Lê Quốc Quân vừa lấy lại một chút tỉnh táo trước sự suy sụp sức khỏe của con trai mình và cho chúng tôi biết:

Phiên tòa không cho bác với con Hiền vô nó nói còn trong giai đoạn tranh tụng sau đó nó mới cho vô. Thằng Quân nó tuyệt thực đúng mười sáu ngày rồi nên sức khỏe nó không có nữa mà lại thiếu nước không có uống nữa. Hắn mệt quá nên xin tòa nghỉ một tí nhưng tòa không cho bắt hắn đứng dậy thì hắn không đứng nổi nên ngất đi. Bà hết hồn bà hoảng rồi bà la trong tòa rồi tụi hắn mang bà đi. Phiên tòa quá bất công rồi. Ai người ta cũng nói cố gắng giúp đỡ nhưng thực tế đối với Việt Nam thì chưa có một chút gì thay đổi cả.

Trong khi đó trước tòa án đám đông đã bị công an chặn đường phía sau không cho người dân tiếp cận với đám đông cũng như cô lập không cho đám đông tăng thêm. Những tiếng hát cất lên giữa đám đông mà người ta nghe được là bài hát nổi tiếng Anh là ai của nhạc sĩ Việt Khang.

Lúc 12 giờ trưa hôm nay phiên tòa đã đóng lại với phán quyết y án sơ thẩm cho luật sư Lê Quốc Quân, luật sư Hà Huy Sơn một trong những luật sư bào chữa cho ông Quân nói với chúng tôi:

Phiên phúc thẩm mới kết thúc cách đây 30 phút với kết quả y án sơ thẩm. Hội đồng xét xử người ta trình bày tóm tắt lại các thứ. Luật sư cũng đưa ra các ý kiến cơ bản cũng như các ý kiến của tòa sơ thẩm và Hội đồng xét xử người ta cũng đề nghị giữ y án sơ thẩm này và tòa giữ bản án Lê Quốc Quân 30 tháng tù giam và công ty của ông phải trả 645 triệu tiền thuế và phạt thêm gấp hai lần chỗ tiền đó nữa.

” … tuyệt thực đúng mười sáu ngày rồi nên sức khỏe nó không có nữa mà lại thiếu nước không có uống nữa. Hắn mệt quá nên xin tòa nghỉ một tí nhưng tòa không cho bắt hắn đứng dậy thì hắn không đứng nổi nên ngất đi.
– Bà Nguyễn Thị Trâm “

Trong phiên tòa sơ thẩm ngày 2 tháng 10 năm 2013, Tòa án thành phố Hà Nội đã kết án luật sư Lê Quốc Quân 30 tháng tù giam. Tại phiên tòa này các luật sư Trần Thu Nam, Bùi Quang Nghiêm và Hà Huy Sơn đã biện hộ cho ông qua chứng minh đầy dủ tài liệu về thuế cho thấy ông hoàn toàn vô tội nhưng tòa vẫn không xét tới những vật chứng cũng như nhân chứng biện hộ cho ông.

Hầu hết các tổ chức nhân quyền của quốc tế đều yêu cầu Việt Nam bãi bỏ phiên xử này và yêu cầu Việt Nam phải thả ông ngay tại phiên tòa bất hợp lý này.

Nhóm công tác LHQ về giam giữ trái phép đã lên tiếng về trường hợp của LS Quân và chính thức yêu cầu chính phủ Việt Nam trả tự do cho ông ngay lập tức.

Đặc biệt, Nhóm công tác Liên Hiệp Quốc về Giam giữ trái phép đã thẩm tra về trường hợp của Luật sư Lê Quốc Quân, và đã yêu cầu chính phủ Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho ông. Đây là một phán quyết có giá trị pháp lý và mang tính khách quan, công bằng.

Tất cả các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế, chính phủ các nước, Liên Hiệp Quốc, người dân Việt Nam ở trong và ngoài nước đều cho rằng đây là một vụ án có động cơ chính trị. Bởi vì những hoạt động cổ võ cho dân chủ và nhân quyền của Luật sư Lê Quốc Quân đã thực hiện trong suốt những năm tháng trước khi ông bị bắt. Tất cả các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế, chính phủ các nước, Liên Hiệp Quốc, người dân Việt Nam ở trong và ngoài nước đều cho rằng đây là một vụ án có động cơ chính trị. Bởi vì những hoạt động cổ võ cho dân chủ và nhân quyền của Luật sư Lê Quốc Quân đã thực hiện trong suốt những năm tháng trước khi ông bị bắt.

Một người gốc Việt bị đánh chết tại Campuchia

Một người gốc Việt bị đánh chết tại Campuchia

Giao thông trên đường phố thủ đô Phnom Penh, Campuchia.

Giao thông trên đường phố thủ đô Phnom Penh, Campuchia.

18.02.2014

Ông Nguyễn Yaing Ngoc, 28 tuổi, đã bị đánh cho tới chết sau khi đâm xe máy vào một chiếc ôtô tại thủ đô Phnom Penh ở Campuchia cuối tuần qua.

Tin tức từ Campuchia cho hay, một đám đông khoảng 6 người được cho là kỳ thị sắc tộc đã lao tới đánh ông Ngoc sau khi có người hét lên một từ lóng hàm ý gốc gác Việt Nam của ông. Khi ấy, nạn nhân bị thương sau khi xảy ra vụ tai nạn.

Cảnh sát được trích lời nói rằng nạn nhân đã bị đánh vào đầu và mặt. Giới chức địa phương cho biết đám đông trước đó đã tức giận vì vụ tai nạn gây cản trở giao thông.

Một người đã bị bắt vì bị nghi gây ra vụ đánh chết người có yếu tố phân biệt sắc tộc này.

Vợ của nạn nhân được báo chí địa phương trích lời nói rằng bà không thể tin rằng chồng bà lại chết vì một từ lóng ám chỉ người Việt Nam.

Các tổ chức bảo vệ nhân quyền ở Campuchia đã lên án vụ tấn công gây chết người và kêu gọi điều tra tường tận vụ việc.

Hôm 17/2, Đảng đối lập có tên gọi Cứu Quốc Campuchia, vốn từng có các tuyên bố bị coi là chống Việt Nam, đã ra thông cáo lên án vụ đánh người.

 

Tướng Công an Phạm Quý Ngọ qua đời

Tướng Công an Phạm Quý Ngọ qua đời

Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ (Ảnh: Danlambao)

Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ (Ảnh: Danlambao)

18.02.2014

Tiểu sử ông Phạm Quý Ngọ

Sinh ngày 24 tháng 12 năm 1954, tại xã Đông Cường, huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình.

Từng theo học và tốt nghiệp Đại học Cảnh sát Nhân dân, vào đảng CSVN ngày 19 tháng 4 năm 1980.

Ðược bổ nhiệm kiêm chức Thủ trưởng Cơ quan Cảnh sát điều tra, thay Thiếu tướng Cao Ngọc Oánh vào tháng 7 năm 2006.

Giữ chức Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát nhân dân, Bộ Công an, năm 2008.

Ðược bổ nhiệm chức vụ Thứ trưởng Bộ Công an năm 2010.

Ðược bầu làm Ủy viên Chính thức Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI, năm 2011.

Ðược thăng hàm Thượng tướng năm 2013.

Nguồn: Wikipedia, CAND

Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ, người bị khai tên trong vụ bê bối Vinalines, đã qua đời hôm nay vì ‘bệnh ung thư’.

Tin tức về cái chết của ông Ngọ được báo chí trong nước loan đi một ngày sau khi Phó Trưởng ban Nội chính Trung ương được báo chí trích lời nói rằng Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ quyết định việc xử lý những tố cáo của ông Dương Chí Dũng với ông Ngọ.

Hồi tháng Một, ông Dương Chí Dũng khai rằng Thứ trưởng Bộ Công an là người ‘báo tin khởi tố’ cho mình.

Ông Dũng khai như vậy khi được đưa ra làm chứng trong phiên xử em trai ông là Dương Tự Trọng, nguyên Phó giám đốc Công an Hải Phòng, về hành vi tổ chức cho anh trai trốn ra nước ngoài.

Trong khi đó, ông Ngọ phủ nhận lời khai của ông Dũng và khẳng định rằng ông ‘không liên quan tới việc bỏ trốn của Dương Chí Dũng’.

Báo chí trong nước đưa tin, ông Dũng ‘khai đã mang 500.000 đôla tới nhà Thứ trưởng Bộ Công an’.

Đại diện viện kiểm sát đã kiến nghị hội đồng xét xử ‘khởi tố vụ án cố ý làm lộ bí mật công tác theo điều 286 Bộ luật hình sự’.

Theo điều luật này, ‘người nào cố ý làm lộ bí mật công tác hoặc chiếm đoạt, mua bán, tiêu hủy tài liệu bí mật công tác thì bị phạt cải tạo không giam giữ đến ba năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến ba năm’, và nếu ‘phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng thì bị phạt tù từ hai năm đến bảy năm’.

Ngoài ra điều 286 còn quy định rằng ‘người phạm tội còn bị cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến 5 năm’.

Trong phiên sơ thẩm diễn ra hôm 16/12, tòa án Việt Nam đã tuyên án tử hình đối với ông Dương Chí Dũng về tội ‘cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng’.

Nguồn: Petro Times; Tien Phong; Người Lao Động

Nhân sĩ Saigon lặng lẽ kỷ niệm chiến tranh biên giới chống Trung Quốc xâm lược

Nhân sĩ Saigon lặng lẽ kỷ niệm chiến tranh biên giới chống Trung Quốc xâm lược

Các nhân sĩ trí thức Saigon làm lễ kỷ niệm 35 năm cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược, ngày 18/02/2014.

Các nhân sĩ trí thức Saigon làm lễ kỷ niệm 35 năm cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lược, ngày 18/02/2014.

blog Huỳnh Ngọc Chênh

Thụy My

RFI

Nếu người dân Hà Nội đã kỷ niệm 35 năm cuộc chiến tranh 1979 chống Trung Quốc xâm lược bằng cuộc tuần hành tưởng niệm hôm Chủ nhật 16/02/2014, thì các nhân sĩ trí thức ở Saigon do bị giám sát chặt chẽ, cho đến hôm nay 18/2 mới có thể tập hợp lại làm lễ tưởng niệm những người đã hy sinh trong cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc do Đặng Tiểu Bình phát động.

Theo các thông tin trên mạng xã hội, do cách đây hai ngày những người chủ chốt đã bị theo dõi liên tục, nên không thực hiện được ý định. Đến sáng nay đã qua ngày kỷ niệm 17/2, không còn bị các nhân viên an ninh theo sát nên các nhân sĩ trí thức đã ngầm liên lạc với nhau, cùng bất ngờ xuất hiện trước tượng đài Trần Hưng Đạo ở công trường Mê Linh, quận 1 Saigon.

Những người dự lễ đã thắp hương và làm lễ mặc niệm những đồng bào và chiến sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến chống lại bọn bành trướng Bắc Kinh. Theo blog Huỳnh Ngọc Chênh, giáo sư Tương Lai đã ứng khẩu bài diễn văn, nhấn mạnh rằng quân xâm lược Trung Quốc đã gây ra bao đau thương cho đồng bào sáu tỉnh biên giới, thế mà ngày nay người ta lại buộc cả dân tộc phải quên đi cuộc chiến tranh tàn khốc. Ông kêu gọi những người lãnh đạo còn lương tri hãy đặt Tổ quốc lên trên hết.

Điều đáng ghi nhận là số nhân sĩ trí thức tham gia lễ tưởng niệm là 25 người nhưng có đến 40 nhân viên an ninh hiện diện. Tuy vậy buổi lễ vẫn diễn ra trong không khí trang nghiêm, ôn hòa, không bị phá rối.

Bản tin AFP ngày 16/2 trước đó ghi nhận, Việt Nam kỷ niệm chiến thắng chống Pháp và Mỹ nhưng không tổ chức các sự kiện chính thức để đánh dấu cuộc chiến chống lại Trung Quốc, gây thất vọng cho những cựu chiến binh và các nhà tranh đấu.

Hãng tin Pháp nhắc lại, tức tối vì Việt Nam đã đánh bại được chế độ Khmer Đỏ ở Cam Bốt, tháng 2/1979 Trung Quốc đã xua quân tràn sang các tỉnh biên giới phía Bắc Việt Nam. Cuộc chiến năm 1979 cho dù chớp nhoáng vẫn làm cho hàng chục ngàn người thiệt mạng, và rốt cuộc quân Trung Quốc đã phải rút lui.

 

Ủy ban chống tham nhũng Thái sẽ truy tố Thủ tướng Yingluck Shinawatra

Ủy ban chống tham nhũng Thái sẽ truy tố Thủ tướng Yingluck Shinawatra

Người biểu tình vẫn bám trụ chung quanh trụ sở chính phủ. Ảnh ngày 18/02/2014.

Người biểu tình vẫn bám trụ chung quanh trụ sở chính phủ. Ảnh ngày 18/02/2014.

Reuters

Đức Tâm

RFI

Vào lúc Thủ tướng Thái Lan Yingluck Shinawatra đang phải đối phó với làn sóng biểu tình của phe đối lập chống chính phủ, thì bà lại phải đương đầu với một mối đe dọa mới : Hôm nay, 18/02/2014, Ủy ban chống tham nhũng Thái Lan thông báo sẽ truy tố bà do những khinh suất trong việc thực hiện chương trình trợ giá gạo và Thủ tướng Yingluck có thể bị hạ bệ.

Trong thông cáo, Ủy ban chống tham nhũng nêu rõ là Thủ tướng Yingluck đã bỏ ngoài tai những lời cảnh báo về nguy cơ tham nhũng và thất thoát tài chính trong việc thực hiện chương trình trợ giá gạo cho nông dân và Ủy ban quyết định « triệu tập bà Yingluck Shinawatra vào ngày 27/02 để thông báo các cáo buộc đối với bà ».

Chương trình trợ giá cho nông dân qua việc mua lại gạo của họ với giá cao hơn giá thị trường đến 50%, là một trong những yếu tố giúp cho bà Yingluck giành thắng lợi trong cuộc bầu cử năm 2011.

Tuy nhiên, những người chống bà Yingluck cho rằng chương trình trợ giá đã dẫn đến tình trạng tham nhũng, gây thâm hụt tài chính công, làm cho Thái Lan mất vị trí quốc gia xuất khẩu gạo số một thế giới.

Trong khuôn khổ điều tra về chương trình trợ giá gạo, Ủy ban chống tham nhũng đã từng truy tố nhiều quan chức Thái Lan, trong đó có cựu Bộ trưởng Thương mại.

Thông báo của Ủy ban chống tham nhũng được đưa ra vào lúc cảnh sát chống bạo động Thái Lan mở chiến dịch giải tỏa các địa điểm bị người biểu tình chống chính phủ chiếm giữ ở thủ đô Bangkok. Các vụ đụng độ đã xẩy ra làm nhiều người bị thương. Khoảng một trăm người đã bị bắt.

Thông tín viên RFI Arnaud Dubus tường trình từ Bangkok :

« Ngay từ 7 giờ sáng, hàng trăm cảnh sát chống bạo động đã ra tay nắm lại quyền kiểm soát một trong những nơi có biểu tình, gần trụ sở Bộ Năng lượng. Khoảng một trăm người đã bị bắt giữ.

Tại một trong những nơi tụ tập chính ở Bangkok, những người biểu tình, dưới sự chỉ đạo của nhà sư Luang Pu Buddha Issara, đã chấp nhận thương lượng và rút khỏi một đại lộ mà họ đã chiếm giữ và làm tê liệt giao thông từ đầu tháng Giêng đến nay. Tình hình căng thẳng nhất trong sáng nay là ở xung quanh trụ sở chính phủ, trong khu phố cổ của Bangkok.

Cảnh sát chống bạo động đã bắn lựu đạn cay và đạn cao su nhằm xua đuổi nhóm biểu tình cực đoan nhất đang cố thủ đằng sau những hàng rào bằng bao cát và các khối bê tông. Một số người biểu tình đã dùng súng bắn chống trả. Có nhiều người bị thương ở cả hai bên, trong đó có một cảnh sát bị thương ở đầu. Dường như chính quyền quyết định tỏ thái độ cứng rắn, sau khi cảnh sát đã thất bại thảm hại trong việc giải tỏa các điểm tụ tập biểu tình hồi cuối tuần qua.

Đồng thời, Thủ tướng Yingluck Shinawatra đã có một bài phát biểu trên vô tuyến truyền hình, gửi thông điệp tới những người nông dân trồng lúa đang biểu tình tại Bangkok để đòi được thanh toán các khoản tiền mà chính phủ còn nợ, trong khuôn khổ chương trình trợ giá gạo. Chắc chắn, bà Thủ tướng muốn nhắn nhủ là chiến dịch của cảnh sát giải tán các cuộc biểu tình không nhằm vào những người nông dân từ các tỉnh kéo về Bangkok ».