Từ Ukraina, Việt Nam sẽ học hỏi và cải cách những gì?

Từ Ukraina, Việt Nam sẽ học hỏi và cải cách những gì?

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2014-02-24

02242014-maclam.mp3

000_TS-Par7803470-600.jpg

Bà Catherine Ashton, đại diện ngoại giao châu Âu đang chụp hình tại khu tưởng niệm tạm thời những người thiệt mạng do biểu tình chống chính phủ tại Quảng trường Độc lập, Kiev hôm 24/2/2014

AFP photo

Khi giới cầm súng của Ukraina từ chối không tiếp tục bắn vào người dân theo lệnh của Tổng thống Viktor Yanukovych nữa thì cuộc cờ giữa dân chúng và chính phủ coi như kết thúc. Người luôn luôn chấp nhận những yêu cầu của Nga trước khi lắng nghe nguyện vọng của dân chúng đã phải rời bỏ dinh thự riêng cực kỳ xa hoa của mình để chạy trốn người dân. Viktor Yanukovych biết rõ nếu bị bắt sinh mạng của ông sẽ không ai bảo đảm, kể cả mẫu quốc Nga hay người bạn Putin.

Sự chọn lựa Nga, khước từ liên minh EU của Viktor Yanukovych đã dấy lên lòng căm phẫn của người dân Ukraina vốn luôn rất nhạy cảm với Nga, đất nước từng chôn vùi dân chúng Ukraina trong triểu đại Stalin qua cuộc tắm máu người dân nước này vào thập niên 30 đã làm cho dân chúng không còn sợ hãi họng súng của chính phủ.

Ba tháng kéo dài tranh đấu trong băng giá đã tôi luyện ý chí dân chúng cho thành quả hôm nay: độc tài phải ra đi nhường sân chơi lại cho những người yêu tự do dân chủ.

Những hứa hẹn về kinh tế của Nga không mê hoặc được dân chúng Ukraina vì họ biết rằng trong thế giới toàn cầu ngày nay đất nước này sẽ được vực dậy nếu có quyết tâm chuyển đổi nền kinh tế một cách khôn ngoan và Nga không phải là nước duy nhất có thể làm bạn với Ukraina khi bên cạnh nó một khối EU hùng mạnh sẵn sàng đưa tay nắm chặt người láng giềng đang tự cô lập mình bởi những món tiền mà tổng thống Viktor Yanukovych nhận được.

” Đúng là vấn đề Ukcraina với Việt Nam là khá giống nhau. Chính quyền đi thân với mẫu quốc chứ còn nhân dân thì người ta lại muốn tự do đi với phương tây thế cho nên hai bên mâu thuẫn, Việt Nam cũng đang y như thế.
– Tiến sĩ Hà Sĩ Phu “

Tiến sĩ Hà Sĩ Phu nhận xét biến cố này qua so sánh Ukraina với Việt Nam, một đất nước theo ông đang từ chối cơ hội tốt hơn để nhận về phần quà cho một thiểu số cầm quyền:

Đúng là vấn đề Ukcraina với Việt Nam là khá giống nhau. Chính quyền đi thân với mẫu quốc chứ còn nhân dân thì người ta lại muốn tự do đi với phương tây thế cho nên hai bên mâu thuẫn, Việt Nam cũng đang y như thế. Tóm lại mâu thuẫn giữa nhân dân Việt Nam mà đại diện là những tầng lớp dân chủ, trí thức, giới trẻ và giới tiến bộ trong nhân dân với đảng. Nhân dân ở đây phải được hiểu là giới tiên tiến chứ số đông thì chỉ là con số chưa có định hướng.

Người ta bảo nhân dân là một dãy số 0 nhưng khi nó đứng sau một con số có nghĩa thì những số 0 ấy trở thành có nghĩa. Rõ ràng có mâu thuẫn giữa nhân dân và đảng. Cái quyết tâm giữ cho kỳ được cái độc tài, đặc quyền đặc lợi của Việt Nam nó còn mạnh hơn cả Ukraina nữa.

Blogger Mẹ Nấm cùng quan điểm với TS Hà Sĩ Phu khi chị cho rằng Việt Nam không hề cô độc sao phải tự lừa dối mình bằng chính sách ổn định chính trị, chị nói:

Việt Nam có rất nhiều sự lựa chọn chứ không phải chỉ có một con đường là ngả về phía Trung Quốc vì thật sự ngả về phía Trung Quốc không còn là lợi ích nhà nước hay quốc gia nữa mà là lợi ích và sự tồn vong của đảng cộng sản. Với cái thế cân bằng hiện nay mà Mỹ và các nước khác đã mở ra cho Việt Nam thì không thể dùng lý luận là nước yếu hay nhỏ đề mà thần phục Trung Quốc. Phải có thái độ dứt khoát và rõ ràng các vấn đề trên Biển Đông, biên giới hay vấn đề tiểu ngạch hay mậu dịch. Đừng sử dụng tiểu xảo với thế giới, cứ làm đàng hoàng thì Việt Nam chắc chắn sẽ có cửa đề thấy sự thay đổi.

Yều tố Trung Quốc đã và đang chia cắt chính quyền với người dân, tuy nhiên đối với nông dân thì mối quan ngại của họ vẫn là đất đai và hy vọng đó đã tiêu tan khi bản hiến pháp mới vẫn không thay đổi những lề luật cơ bản khi viết rằng “đất đai là sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý”.

Ông Trần Văn Huỳnh, cha của người tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức cho rằng sai lầm quan trọng của nhà nước rất nhiều tuy nhiên làm yên dân trước tiên thì không gì tốt hơn là cải tổ luật đất đai, ông nói:

Rõ ràng là có những sai lầm trong vấn đề quản lý nhà nước và sửa đổi những sai lầm đó thì tôi thấy rằng đó là việc cần phải làm còn nếu không thì hậu quả thế nào thì không biết đò là quy luật. Hiện giờ trong nội bộ đảng cầm quyền ai cũng thấy điều đó. Tôi cho rằng nếu mà khắc phục những sai lầm đó thì sẽ tránh được tình trạng Ukraina. Phải thấy cái nào lớn hơn, cái nào liên quan đến lợi ích tối thượng của đất nước và dân tộc. Tôi cho rằng khi luật đất đai được thông qua thì sẽ có thể giảm tệ nạn tham nhũng mà chính tệ nạn đó là nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ tất yếu không thể tránh khỏi.

Đừng xem thường tiếng nói người dân

000_Par7803599-250.jpg

Người dân Ukraine mang một cây thánh giá lớn tưởng niệm cho các nạn nhân của cuộc xung đột gần đây giữa người biểu tình và cảnh sát tại Kiev. Ảnh chụp hôm 24/2/2014. AFP photo

Blogger Mẹ Nấm người từng được hãng tin CNN phỏng vấn vì các hoạt động dân chủ, nhân quyền thì cho rằng bên cạnh yếu tố Trung Quốc việc nhà nước cần làm hiện nay là lắng nghe tiếng nói của người dân thông qua các cá nhân bất đồng chính kiến. Lắng nghe sẽ tránh được bài học của Tổng thống Viktor Yanukovych khi xem thường tiếng nói của người dân:

Tôi nghĩ việc đầu tiên dễ nhất mà nhà nước có thể làm đó là tránh việc chụp mũ và bắt những người bất đồng chính kiến vì những lý do khác nhau. Có sửa đổi hay không thì nó phải bắt nguồn từ sự lắng nghe. Cách dễ nhất có thể học được tù Ukraina đó là lắng nghe nguyện vọng của người dân.

Riêng luật sư Lê Thị Công Nhân qua kinh nghiệm đấu tranh của mình cho rằng báo chí tư nhân xuất hiện trong lúc này sẽ phần nào rút bớt những bức xúc trong dư luận quần chúng, LS cho biết:

Cộng sản Việt Nam hiện nay chắc chắn không thể cùng một lúc giải quyết được nhiều việc đúng như anh nói tại vì đảng quá bừa bộn và trên mọi lĩnh vực chúng ta đều thấy. Theo tôi nghĩ thì trước mắt phải thả bớt áp lực tinh thần người dân đã bị dồn nén suốt nhiều năm qua bằng cách thực hiện việc tự do ngôn luận mà cụ thể là cho Việt Nam có được nền báo chí tư nhân. Tuy chỉ là tinh thần thôi nhưng các diễn biến trong đời sống của đất nước nó sẽ bộc lộ hết bản chất thật.

Bên cạnh tự do ngôn luận thì kinh tế Việt Nam cũng phải được nhìn lại một cách khách quan đúng theo quy luật phát triển của một nền kinh tế lành mạnh. Theo LS Lê Thị Công Nhân muốn thế thì Việt Nam phải can đảm triệt bỏ các doanh nghiệp quốc doanh vốn đang giết chết dần nền kinh tế Việt Nam qua sự bòn rút, thâm lạm và đặt lợi ích nhóm cao hơn lợi ích quốc gia của các tống công ty, tập đoàn nhà nước

Khía cạnh thứ hai đó là buông tất cả những doanh nghiệp nhà nước dưới mọi hình thức dù là tổng công ty, hay là tập đoàn như là cái đài truyền hình Việt Nam chằng hạn. Buông tất cả những cái đó để cho giới tư nhân người ta làm mà ở Việt Nam người ta gọi là cổ phần hóa chính là tư nhân hóa tất cả lĩnh vực kinh tế mà hiện nay nhà nước sống chết nắm lấy một cách hết sức mù quáng.

” Có sửa đổi hay không thì nó phải bắt nguồn từ sự lắng nghe. Cách dễ nhất có thể học được tù Ukraina đó là lắng nghe nguyện vọng của người dân.
– Blogger Mẹ Nấm “

Doanh nghiệp nhà nước đã bóp chết nền kinh tế bởi vì đã giao cho doanh nghiệp nhà nước quá nhiều đặc quyền, đặc lợi trong khi hiệu quả kinh tế gần như là thấp kém thậm chí là âm trong rất nhiều doanh nghiệp nhà nước.

Sau khi Liên sô sụp đổ, Việt Nam đổi mới để tồn tại. Với cuộc cách mạng Mùa xuân Ả Rập Việt Nam siết chặt mạng lưới Internet, bắt giam blogger, nhà báo, dân oan, những người đấu tranh đòi dân chủ và nhân quyền.

Ukraina là lần thứ ba và người dân Việt Nam lại rất tin câu nói của ông bà để lại “nhất quá tam ba bận”.

Liệu bận thứ ba Việt Nam sẽ có quyết định như thế nào và người dân Việt Nam có xứng đáng để được lãnh đạo lắng nghe thực sự?

Phiếu đấu tố

Phiếu đấu tố

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2014-02-25

ptgtp-305.jpg

Phiếu tố giác tội phạm do Ban chỉ huy công an Quận 4 vừa phân phối đến từng gia đình.

Citizen photo

Ban chỉ huy công an Quận 4 vừa phân phối đến từng gia đình một phiếu mang tên phiếu tố giác tội phạm trong đó có nhiều mục vi phạm nhân quyền một cách trầm trọng. Mặc Lâm tìm hiểu câu chuyện qua ý kiến của những người từng liên quan đến các mục trong phiếu tố giác này.

Biểu hiện nghi vấn?

Phản ứng đến từ nhiều người, nhiều thành phần xã hội và có lẽ hầu hết những người tranh đấu cho nhân quyền, tự do dân chủ hay dân oan đều cho rằng tấm phiếu mà công an gọi là phiếu tố giác tội phạm ấy thực chất chỉ là một cách đấu tố công khai và rộng khắp đối với những người mà công an cho là đang phá hoại sự ổn định của chế độ.

Một bản photo của phiếu này cho thấy việc chỉ dẫn người dân đánh vào ô vuông trước mỗi mục được gọi là “Những biểu hiện hành vi nghi vấn”.  Có hai hạng mục quan trọng là An ninh chính trị và Trật tự xã hội.

Trong mục An ninh chính trị công an Quận 4 yêu cầu người dân chú ý và báo cho công an nếu thấy những biểu hiện: kích động nói xấu chế độ, vận động khiếu kiện tập thể, tung tin đồn nhảm, tổ chức hội họp trái phép.

Bốn điều này là cơ sở để kết tội những người dấn thân tranh đấu cho nhân quyền, tự do dân chủ hay khiếu kiện đòi công lý của người dân hiện nay.

” Theo tôi nghĩ cái phiếu đó rất là phi lý. Còn nói về bản thân hai anh tôi họ nói chúng tôi đi đây đó là bất minh vậy chớ bất minh là như thế nào?
-Huỳnh Anh Tú”

Sau khi phiếu này ra đời thì một bài viết nghiêm túc, viện dẫn những sai trái của chế độ hay một status dí dỏm của ai đó trên trang facebook cá nhân có thể sẽ bị chính bạn bè của nạn nhân mang ra đấu tố là nói xấu chế độ vì động cơ ghen ghét hay hiềm thù cá nhân. Người dân Dương Nội, Phụng Công của Văn Giang rồi đây sẽ bị đồng loạt đấu tố vì dám cùng nhau hơn trăm gia đình kéo về khiếu kiện tập thể tại Hà Nội.

Bất cứ ai cũng có thể bị công an mời lên làm việc sau khi ngồi tại quán cà phê bàn chuyện Phạm Quý Ngọ bị ám sát chứ không phải ung thư, công an sẽ đặt ra cho người bị tố giác tại sao tung tin đồn nhảm và do ai kích động?

Người dân từ lâu vẫn tự hỏi không biết hiến pháp của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam có cho phép công an giam lỏng người dân trong chính căn nhà của họ qua tờ hộ khẩu hay không khi khách đến nhà phải xin phép công an qua mỹ từ trình báo để khỏi mang tội hội họp trái phép. Ông Huỳnh Anh Tú một người vừa ra khỏi trại giam đã cùng 20 người khác xuống Lấp Vò thăm gia đình anh Nguyễn Bắc Truyển nói về cáo buộc hội họp bất hợp pháp như sau:

“Chúng tôi không hội họp bất hợp pháp do tình thân với anh Nguyễn Bắc Truyển, là bạn tù của tôi khi nghe anh ấy bị đánh đập bắt bớ trái phép, phá nhà phá cửa ảnh thì lương tâm một người Việt nam khi nghe thì phải có một cái gì đó thì chính cái chỗ động lòng nên tôi xuống thăm anh ấy thôi chứ có gì đâu gọi là hội họp?”

Ông Nguyễn Bắc Truyển tham gia phản đối điều 258 (năm 2013)

Ông Nguyễn Bắc Truyển tham gia phản đối điều 258 (năm 2013)

Trong mục trật tự xã hội có hai điểm đáng chú ý là “Tụ tập gây rối trong khu phố”, và “không nghề nghiệp đi lại bất minh” cũng như nhiều loại tội phạm khác trong bộ luật tố tụng hình sự kể cả trốn thuế.

Tụ tập gây rối là việc xảy ra trước mắt mọi người, công an khu vực ở đâu mà phải để người dân điền vào phiếu tố giác mới biết và khi biết rồi thì người tụ tập có còn đâu mà xử lý?

Không nghề nghiệp và đi lại bất minh được định nghĩa như thế nào? Một người từ nhà quê lên thành phố lang thang tìm việc, trong tay không có bất cứ một nghề nghiệp gì và dĩ nhiên chỗ ở cũng không họ chỉ trông cậy vào bạn bè, hay người hảo tâm cho ăn nhờ ở đậu. Vậy họ có bất minh hay không?

Ông Huỳnh Anh Tú vừa ra khỏi trại giam sau 14 năm tù, không có nghề nghiệp và chẳng còn đâu để nương thân, bức xúc khi nghe cái phiếu tố giác này, ông nói:

“Theo tôi nghĩ cái phiếu đó rất là phi lý. Còn nói về bản thân hai anh tôi họ nói chúng tôi đi đây đó là bất minh vậy chớ bất minh là như thế nào? Nhà cửa không có, nơi nương tựa không xong thì buộc lòng tới nhà bạn bè để mà tá túc như thế là bất minh sao? Án tù 14 năm anh em tôi cũng đã trả xong rối. Tôi là con người Việt Nam, trên đất nước Việt Nam tôi có quyền đi đứng chứ tại sao lại gọi là bất minh? Tôi nghĩ là hai chữ bất minh ấy chỉ là gán ghép và chụp mũ cho anh em tôi thôi.”

Thông tin cảm tính

Về những điều mà công an Quận 4 gợi ra có liên quan đến trốn thuế thì rõ ràng là không hiệu quả. Thuế má phải do cơ quan chuyên nghiệp quản lý vì tính chất phức tạp của nó. Dựa vào đâu một người dân bình thường lại có thể biết người này hay người kia trốn thuế. Khi bị tố giác công an có xâm phạm thời giờ tiền bạc hoạt động làm ăn của người dân khi mời họ về cơ quan điều tra với những thông tin rất cảm tính?

Điều này làm người ta liên tưởng tới các vụ án trốn thuế khác sẽ diễn ra sau khi đem Điếu Cày và LS Lê Quốc Quân ra làm thí điểm.

” Không cần phải ra cái phiếu đó. Nhà cầm quyền cộng sản vẫn dùng chính sách con tố cha, cha tố con vợ tố chồng điều đó đã xảy ra mấy chục năm nay rồi.
-Nguyễn Bắc Truyển”

Phiếu tố giác tội phạm cũng gây liên tưởng tới việc tố giác địa chủ của những năm 50 khi miền Bắc học tập Mao Trạch Đông lập những Tòa án Nhân Dân lưu động đấu tố và giết chết hàng chục ngàn người. Lúc ấy đội cải cách tới từng nhà bị cho là địa chủ mặc dù chỉ có vài sào đất, mớm lời hay ép buộc những người giúp việc, phu phen, thậm chí khai thác xung đột cá nhân trong gia đình để đấu tố nạn nhân.

Ông Nguyễn Bắc Truyển một tù nhân lương tâm khác cho biết kinh nghiệm về việc đấu tố này:

“Không cần phải ra cái phiếu đó. Nhà cầm quyền cộng sản vẫn dùng chính sách con tố cha, cha tố con vợ tố chồng điều đó đã xảy ra mấy chục năm nay rồi. Những nhà đấu tranh cho dân chủ nhân quyền tại Việt Nam thì họ không ngại gì chuyện đó đâu bởi vì nếu họ làm những cái phiếu đó tố cáo nhà đấu tranh thì nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải đưa ra chứng cớ chứ không thể dùng chung chung những lời buộc tội được.

Ngoài ra mặc dù mình là công dân nước Việt Nam nhưng đồng thời cùng là công dân của Liên hiệp quốc. Chúng ta báo thông tin đến các tồ chức nhân quyển để cho Hội đồng nhân quyển và cả Liên hiệp quốc cho họ biết đây là tình trạng khủng bố tinh thần, một sách nhiễu mới mà nhà nước Việt Nam đang đẻ ra nhắm tới những nhà đấu tranh trong nước.”

Tiến sĩ Hà Sĩ Phu đưa ra ý kiến của ông về quyết định được ông gọi là xúi bẫy người dân theo dõi lẫn nhau như một cái cớ để dễ cho công an ghép tội người bất đồng chính kiến:

“Bây giờ nhân dân thành lập các tổ chức xã hội dân sự rất nhiều và phê phán đảng rất nhiều mà bây giờ họ phát giấy tố giác tội phạm đến từng gia đình thì chả có cái chính phủ nào làm như thế cả. 90 triệu người mà phát động phong trào nghi vấn lẫn nhau, cứ ghét nhau thì bảo gia đình kia có câu chuyện như thế… hoặc giả công an muốn trị ai thì lấy một địa chỉ nào đó đặt nghi vấn là người ta có tội. Vậy là 90 triệu người trở thành trận địa nội bộ đánh lẫn nhau.”

Truyền thống người Việt hàng ngàn năm nay không tố cáo người khác nếu họ chẳng gây hại tới mình ngoại trừ tranh chấp hay có thù hằn cá nhân. Nhà nước sẽ không nhận được phiếu tố giác nào có giá trị và vì vậy không còn cách nào khác là phải thu nhận thêm dư luận viên để họ làm điều này.

Nhiều người trên mạng xã hội đưa ra ý kiến rằng: yếu tố thuận lợi để công an yên tâm thuê dư luận viên đó là những người trong đội cải cách trong phong trào cải cách ruộng đất năm xưa đã bị kiểm điểm nặng nề và nếu bây giờ xuất hiện trở lại với căn cước “dư luận viên”, tức là không ai cả, chỉ là dư luận nói chung cho nên khi xảy ra hậu quả sẽ không ai chịu trách nhiệm cụ thể như hồi cải cách ruộng đất.

 

Ukraina muốn tòa án quốc tế truy tố Ianukovitch

Ukraina muốn tòa án quốc tế truy tố Ianukovitch

Tổng thống Viktor Ianoukovitch bị truất phế nay đang bỏ trốn - AFP / ALEXANDER KLEIN

Tổng thống Viktor Ianoukovitch bị truất phế nay đang bỏ trốn – AFP / ALEXANDER KLEIN

Thanh Phương

RFI

Hôm nay, 25/02/2014, Quốc hội Ukraina đã bỏ phiếu thông qua quyết định đưa Tổng thống bị truất phế Viktor Ianoukovitch ra trước Tòa án Hình sự Quốc tế La Haye vì « tội ác chống nhân loại » do cái chết của hơn 100 người biểu tình trong các vụ xung đột với cảnh sát ở Kiev vào tuần trước.

Các dân biểu Ukraina cáo buộc ông Ianukovitch và các lãnh đạo khác, trong đó có cựu bộ trưởng Nội vụ Vitali Zakhartchenko, có liên can đến những hành động bạo lực của cảnh sát đối với những người biểu tình. Trong nước, Tổng thống bị truất phế hiện đang bị truy nã về tội « giết người hàng loạt ».

Về mặt chính trị, Tổng thống lâm thời của Ukraina, Olexandre Tourtchinov vừa thông báo với Quốc hội là việc thành lập chính phủ mới, dự trù hôm nay, 25/02/2014, được dời lại cho đến thứ năm tuần này. Trong khi chờ thành lập tân nội các, ủy ban bầu cử trung ương Ukraina thông báo là chiến dịch tranh cử cho cuộc bầu cử tổng thống ngày 25/05 bắt đầu từ hôm nay. Hạn chót để các ứng cử viên đăng ký là 30/03. Hiện giờ chỉ mới có thống đốc vùng Kharkiv, Mikhailo Dobkine, một nhân vật thân Nga, là đã tuyên bố sẽ tranh chức tổng thống Ukraina.

Trong khi đó, các nhà ngoại giao phương Tây đang có mặt tại Kiev để tìm cách cứu vãn nền kinh tế Ukraina, hiện đang trong tình trạng rất thảm hại, nhất là vì sau khi Tổng thống thân Nga Viktor Ianoukovitch bị truất phế và bỏ trốn, Matxcơva đã ngưng viện trợ cho Ukraina vì không công nhận chính quyền mới ở Kiev.

Theo lời bộ trưởng Tài chính lâm thời Iuri Kolobov, Ukraina hiện cần đến 35 tỷ đôla và đang trông chờ vào việc tổ chức hội nghị các nhà tài trợ phương Tây. Các nước châu Âu đã ủng hộ yêu cầu này của Kiev.

Đại diện ngoại giao cao cấp của Liên hiệp châu Âu Catherine Ashton hiện đang có mặt ở Ukraina. Trong cuộc họp báo sáng nay, bà Ashton đã kêu gọi Nga hỗ trợ Ukraina để nước này tiến về phía trước « theo cách mà họ mong muốn ».

Nhân vật số hai của bộ Ngoại giao Mỹ William Burns cũng sẽ đến Kiev cùng với các đại diện của bộ Tài chính Hoa Kỳ để thảo luận với Liên hiệp châu Âu và Quỹ tiền tệ quốc tế về việc hỗ trợ tài chính cho Ukraina.

Về phần Tổ chức An ninh và Hợp tác châu Âu ( OSCE ) đã chỉ định một đặc phái viên về Ukraina và đề nghị thành lập một Nhóm tiếp xúc quốc tế để giúp Ukraina trong thời kỳ chuyển tiếp này.

Các nước phương Tây từ nhiều ngày qua vẫn rất lo ngại cho sự toàn vẹn lãnh thổ của Ukraina, sợ rằng khủng hoảng trong những tháng qua đào sâu thêm hố ngăn cách giữa người dân miền Đông nói tiếng Nga và thân Nga, chiếm đa số, với người dân miền Tây nói tiếng Ukraina và có tinh thần dân tộc rất mạnh.

 

Tìm hiểu nguyên nhân sập cầu Lai Châu

Tìm hiểu nguyên nhân sập cầu Lai Châu

Thứ ba, 25 tháng 2, 2014

Mở bằng chương trình nghe nhìn khác

Công tác cứu chữa cho hàng chục nạn nhân vụ đứt cầu treo ở Tam Đường, Lai Châu, đang tiếp tục trong khi giới chức nói nguyên nhân là “quá tải trọng gây đứt cáp”.

Vụ đứt cáp cầu treo hôm 24/2 tại bản Chu Va 6 (xã Sơn Bình, huyện Tam Đường, tỉnh Lai Châu) đã làm 8 người thiệt mạng, trong đó có 7 người chết ngay tại hiện trường.

Ngoài ra còn có hơn 30 người khác bị thương, nhiều người bị thương nặng.

Báo trong nước cho hay 25 bác sỹ từ Hà Nội đã được chuyển bằng trực thăng lên Lai Châu để giúp cấp cứu cho các nạn nhân.

Bộ trưởng Bộ Giao thông-Vận tải Đinh La Thăng đã nhanh chóng tới hiện trường vụ tai nạn vào sáng thứ Ba 25/2 để thị sát tình hình và thăm hỏi người dân địa phương.

Trong khi đó, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nói tại một cuộc họp ở Hà Nội rằng “nguyên nhân sơ bộ ban đầu xác định cầu treo bị sập là do quá tải và cộng hưởng khi đoàn người đi bộ qua cầu”.

Tuy nhiên ông Phúc nói trong ngày 25/2, Bộ trưởng Đinh La Thăng sẽ làm việc với UBND tỉnh Lai Châu để làm rõ nguyên nhân.

Quá tải gây đứt cáp cũng là nguyên nhân mà giới chức Lai Châu kết luận.

Tai nạn do tham nhũng?

Mở bằng chương trình nghe nhìn khác

Trên các diễn đàn mạng xuất hiện một số clip video do người dân quay được cho thấy đoàn người đưa tang một quan chức Hội đồng Nhân dân xã Sơn Bình, huyện Tam Đường, đang tới giữa cầu thì dây cáp đứt.

Video chiếu hình ba người đầu hàng bê vòng hoa và nhiều người khác đi sau cho tới khi cầu đứt.

Chiếc cầu, được nói là dài hơn 50m, được đưa vào sử dụng từ tháng 12/2012.

Thương tích gây ra nặng nề vì hiện đang mùa khô, dưới cầu không có nước khiến nhiều người rớt xuống dưới bị chấn thương sọ não và nội tạng.

Trong khi đó, một chuyên gia hàng đầu về xây dựng ở Việt Nam, giáo sư Nguyễn Đình Cống, nói với BBC rằng cần phải nhìn sâu đằng sau giải thích nguyên nhân.

Theo GS Cống, nguyên nhân trực tiếp là đứt hoặc tuột dây cáp.

“Chất lượng kém trong thi công bắt nguồn từ tệ nạn tham nhũng đang tràn lan, nạn bớt xén tiền trong xây dựng dẫn đến chất lượng vật liệu và thi công đều không bảo đảm.”

GS Nguyễn Đình Cống

Tuy nhiên, ông cho rằng lỗi chính không phải vì quá tải. Chiếc cầu treo còn mới, tải trọng thiết kế đủ cho cả đoàn đưa tang.

“Ngay cả khi tải trọng vượt tải thiết kế thì dây cáp vẫn chưa thể đứt nếu được thiết kế và thi công với chất lượng bảo đảm vì hệ số an toàn của dây cáp được quy định rất cao.”

GS Nguyến Đình Cống cũng loại trừ khả năng cộng hưởng, mà ông nói đã từng xảy ra trên thế giới nhưng “phải là đội quân diễu hành đi rầm rập”.

Nguyên nhân thực sự của tai nạn này, theo ông, là chất lượng kém trong thi công.

“Và chất lượng kém trong thi công bắt nguồn từ tệ nạn tham nhũng đang tràn lan, nạn bớt xén tiền trong xây dựng dẫn đến chất lượng vật liệu và thi công đều không bảo đảm.”

“Xa hơn nữa là thể chế độc quyền.”

GS Cống đề xuất điều tra và truy trách nhiệm cá nhân cho những người chịu trách nhiệm công trình này.

Tự mình thưởng thức

Tự mình thưởng thức

Một lần kia , người đệ tử than van với thầy mình:

“Thường thường kể chuyện cho con nghe, nhưng chẳng bao giờ thầy tiết lộ ý ngthĩa câu chuyện cho con cả.”

Vị sư trả lời:

“Người có lấy làm thích nếu có ai cho ngươi một trái táo mà trước đó họ đã nhai bấy sẵn rồi không?”

Không ai có thể thay bạn tìm ra ý nghĩa đời bạn, ngay cả những vị thầy của bạn.

Anthony de  Mello SJ

(Sách Tiếng Hót Muông Chim)

Biết Sống

Biết Sống

Sống lâu và sống đẹp thì ai cũng thích, nhưng biết sống cho đẹp và có ý nghĩa để đời sau được hạnh phúc thì phải học tập và rèn luyện. Một người “biết sống”có lẽ cần theo những điều sau đây:

Giữ tâm bình thản, trước những biến động của cuộc sống.  Để được vậy, hãy cầu xin hằng ngày cho được sự bình an trong tâm hồn. – Đừng sân si giận hờn đối với những gì không xảy ra như ý mình. – Đừng say mê quá đáng những gì của mình và tham đắm những gì không phải của mình. – Đừng có ý hại người và vật.- Sống hết lòng và chân thật, mặc chuyện đời dối trá. – Sống tỉnh táo, không đua đòi, mặc chuyện đời chen lấn say mê.

Ăn uống có tiết độ, nhai nhuyễn và nhất là đừng sử dụng những thực phẩm có hóa chất chiều theo cảm giác. – Suy niệm Lời Chúa trong thinh lặng mỗi ngày. –  Mỉm cuời nhiều lần trong ngày. dù có lúc nghĩ đến những vui buồn của quá khứ – Đừng nghe và nói những câu chuyện vô ích. – Hãy nỗ lực làm những gì mà mình nghĩ là đẹp lòng Chúa hơn. –

Đừng có những ý nghĩ so sánh…, vì sao?  Vì mọi chuyện ở đời này đều có nguyên nhân do Chúa sắp đặt.  So sánh khiến tâm hồn ta sinh ra mặc cảm hay đua đòi mệt mỏi.  Ta hãy nỗ lực thực hiện những cái đẹp trong khả năng Chúa ban để chúng trở thành hiện thực trong đời sống của ta, dưới nhiều hình thức sống động khác nhau. –  Đừng để ý đến chuyện xấu của người khác, vì lúc ấy điều xấu trong tâm mình có cơ hội khởi lên, làm cho tâm mình vẩn đục và nét mặt của mình mất đi vẻ thánh thiện tươi vui của một Kitô-hữu.

– Ta phải biết thực tập lắng nghe và học hỏi. Học hỏi từ cuộc sống và lắng nghe những biến đổi của những cảm thức trong tâm hồn, trong từng nhịp thở, để có khả năng biết rằng, những gì ta không muốn người khác làm cho mình, thì cũng không bao giờ làm cho người khác. – Đời người chỉ tồn tại trong từng hơi thở, nên ta phải sống đẹp, sống hết lòng và thảnh thơi trong từng hơi thở, để mỗi hơi thở đều có khả năng đưa ta đi đến đời sống cao thượng. Một đời người được xem là lãng phí, là vì họ lãng phí ngay trong từng hơi thở của chính họ. –  Phải biết nuôi dưỡng ý thức “sống cùng” và “sống với” mọi người, nếu không có ý thức này, ta sẽ bị cảm giác cô đơn đánh lừa và sẽ bị chết đói trong cảm giác ấy. – Ta đừng khởi tâm tranh giành với bất cứ ai, vì ở đời nầy không có ai là số một, và cũng chẳng có ai là quan trọng cả.

– Phải hiểu tính chất hay thay đổi của con người và vạn vật.  Không có ai là xấu hoặc tốt một cách quá đáng, vì mọi sự xấu tốt ở đời đều tự thay đổi khi có cơ duyên, và hãy vững tin rằng Chúa ban cho ta thiên thần bản mệnh để giúp ta không rơi vào cạm bẫy của ma quỷ. – Phải tự biết khả năng và giới hạn của mình trong lúc tiếp xử với mọi người và muôn vật, để khỏi rơi vào những lầm lỗi đáng tiếc, dẫn đến tâm ân hận. – Hãy đầu tư những gì tốt đẹp vào tâm thức… bằng Lời Chúa, bằng gương các thánh.  Một khi nguồn vốn ấy phát triển lớn mạnh trong đời sống của ta, thì chẳng một lợi nhuận nào trong xã hội có thể chiếm hữu lòng ta được.

Hãy nghĩ đến những gì tốt đẹp mỗi ngày khi mặt trời lên và lúc mặt trời khuất bóng. – Mỗi ngày nên dành một giờ để thực tập làm những việc khó làm, nhằm nuôi dưỡng những ý chí và nghị lực trong ta hầu có thể vượt qua những trở ngại “đi theo Chúa Giêsu”. –  Đừng tự phong thánh cho mình và cũng đừng để ai phong thánh mình, mà phải biết tạo điều kiện cho những hạt giống thánh thiện trong tâm hồn mình được biểu hiện ra trong hành động, trong đức tin và hãy giúp cho những hạt giống thánh nơi người khác cũng được sinh khởi. – Đừng nói nhiều về đạo đức hay bác ái, mà hãy sống bác ái và đạo đức ngay trong những hành động của chính mình đối với mọi người và muôn vật. –

Cuộc sống lâu dài và đẹp nhất là cuộc sống được nuôi dưỡng bởi tình yêu.. và giản dị một điều là chỉ có tình yêu mới đẹp lâu dài…

S.T.

Sập cầu ở Lai Châu, nhiều người chết

Sập cầu ở Lai Châu, nhiều người chết

Thứ hai, 24 tháng 2, 2014

Ít nhất bảy người đưa tang thiệt mạng, 37 người khác bị thương trong vụ sập cầu treo tại Lai Châu hôm thứ Hai, tin cho biết.

Truyền thông trong nước nói Bộ trưởng Giao thông vận tải Đinh La Thăng đã đi máy bay dân sự lên Điện Biên, rồi đi đường bộ sang Lai Châu nhăm thăm hỏi các nạn nhân.

Từ Lai Châu, cảnh sát viên Phùng Quang Tuyên cho hãng tin AP biết dây cáp một bên cầu ở bản Chu Va 6, xã Sơn Bình, Tam Đường, Lai Châu đã bị đứt khi đoàn người đưa tang đang rước linh cữu người quá cố đi qua, khiến nhiều người rơi từ độ cao 20 mét xuống lòng suối nhiều đá tảng lởm chởm.

Chiếc quan tài có thi thể người quá cố đã bị văng xuống lòng suối cạn, ông cho biết thêm.

“Cảnh tượng rất kinh khủng,” ông Tuyên nói với AP qua điện thoại. “Mọi người gào khóc.”

Báo Lao Động dẫn lời ông Hoàng Thọ Trung, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân huyện Tam Đường nói cầu sập là do đứt tăng đơ len (đoạn ốc neo) vì quá tải.

Được biết cây cầu bị sập có chiều dài 54 mét, chiều cao 9 met, được chính thức sử dụng mới hơn một năm và vừa hết thời hạn bảo hành.

Giới chức nói trên cầu treo có ghi rõ trọng tải 1,5 tấn, tức chỉ đảm bảo cho khoảng 20 người cùng lưu thông một lúc, nhưng khi xảy ra tai nạn có khoảng 50 người trên cầu.

Hiểm họa

Tuy nhiên, dường như không có cảnh báo về việc lượng người tối đa được phép cùng lên cầu là bao nhiêu.

Báo Thanh Niên dẫn lời ông Nguyễn Hoàng Hiệp, Phó chủ tịch Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia nói chỉ tính ngay trên địa bàn huyện Tam Đường hiện còn có 30 cây cầu tương tự như cây cầu vừa sập.

Cũng theo lời ông Hiệp, các cây cầu kiểu này là công trình phục vụ dân sinh của huyện, không thuộc diện quản lý của Bộ Giao thông.

Hiện chưa rõ cầu treo Chu Va do đơn vị nào thực hiện.

Hồi tháng 6/2013, một cầu treo dân sinh cũng bị sập tại tỉnh Sơn La, cũng do bị đứt đầu dây tăng đơ len, khiến gần 20 người bị thương. Tuy nhiên, cầu Bùa Chung, thuộc xã Tường Phù, huyện Yên Phù, tỉnh Sơn La khi đó đang trong giai đoạn thi công, chưa thông cầu.

Biểu tình đòi tự do báo chí tại Hồng Kông

Biểu tình đòi tự do báo chí tại Hồng Kông

Những người biểu tình trong đó có cả một số dân biểu trong cuộc xuống đường đòi tự do báo chí cho Hồng Kông ngày 23/02/2014.

Những người biểu tình trong đó có cả một số dân biểu trong cuộc xuống đường đòi tự do báo chí cho Hồng Kông ngày 23/02/2014.

REUTERS/Bobby Yip

Thụy My

RFI

Tại Hồng Kông hôm nay 23/02/2014 khoảng sáu ngàn người đã xuống đường đòi tự do báo chí. Cuộc biểu tình này do các nhà báo tổ chức, vì mối lo ngại bị Bắc Kinh hạn chế tự do ngôn luận đang ngày càng tăng.

Nhiều người biểu tình cài trên ngực áo những chiếc ruban màu xanh, biểu tượng cho tự do ngôn luận trong ngành truyền thông. Các nhà tổ chức ước tính có khoảng 6.000 người tham gia xuống đường, còn cảnh sát cho rằng chỉ có 1.600 người. AFP nhận định, tại Hồng Kông quan ngại đang tăng lên về việc Bắc Kinh tìm cách tăng cường kiểm soát vùng đất bán tự trị này và khống chế báo chí.

Bà Tuyết Lợi Âm (Shirley Yam), phó chủ tịch Hiệp hội các nhà báo Hồng Kông nói rằng : « Các tiêu đề bị sửa lại, phỏng vấn bị cấm, và các cây bút xã luận bị sa thải. Một số coi đây là các quyết định mang tính thương mại hay thậm chí các xung đột về lao động. Nhưng chúng ta phải nhìn thấy các sự kiện này trong bối cảnh các phương tiện truyền thông Hồng Kông đang bị siết chặt ».

Những người biểu tình hô vang các khẩu hiệu như « Tự do cho người dân », « Tự do cho Hồng Kông », « Phản đối kiểm duyệt ». Họ diễu hành qua các đường phố, điểm đến là khu Kim Chung (Admiralty) nơi đặt trụ sở chính quyền thành phố.

Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (CPJ) đặt tại New York nhận định, tự do báo chí tại Hồng Kông hiện đang « ở mức thấp », nêu ra việc các phóng viên phải tự kiểm duyệt, các tờ báo bị đe dọa về tài chính và về vật chất cũng như các bước về tư pháp có thể ngăn cản việc thực hiện phóng sự điều tra. Còn tổ chức Phóng viên Không biên giới (RSF) có trụ sở tại Paris tuyên bố sự độc lập của truyền thông Hồng Kông « hiện đang bị đe dọa », vì Bắc Kinh ra sức bóp nghẹt các bài viết chỉ trích.

Theo thỏa thuận giữa Luân Đôn và Bắc Kinh khi trao trả Hồng Kông cho Trung Quốc năm 1997, tự do báo chí cùng với một số quyền tự do khác phải được duy trì trong ít nhất 50 năm.

Ông Jonathan Hopfner, một phóng viên ở Hồng Kông và là thành viên Câu lạc bộ các thông tín viên ngoại quốc, nói với AFP trong cuộc biểu tình : « Xu hướng đáng ngại về tự kiểm duyệt đang tăng lên, điều này ảnh hưởng đến tất cả các nhà báo. Nhiều cơ quan truyền thông chọn lựa Hồng Kông để hoạt động vì nơi đây có truyền thống tự do ngôn luận mạnh mẽ. Chúng tôi hy vọng những gì đúng đắn vẫn được duy trì ». Còn ông Martin Lee, cựu chủ tịch đảng Dân chủ cũng tham gia biểu tình tuyên bố : « Một khi tự do báo chí không còn nữa thì các quyền tự do khác cũng không thể được cứu vãn ».

Chính quyền Hồng Kông do ông Lương Chấn Anh (Leung Chun Ying) thân Bắc Kinh lãnh đạo, luôn chối cãi cho rằng không đàn áp báo chí.

Ukraine ra lệnh bắt Yanukovych

Ukraine ra lệnh bắt Yanukovych

Thứ hai, 24 tháng 2, 2014

Ông Yanukovych rời Kiev cuối tuần qua về vùng giáp Nga

Ukraine ra lệnh bắt tổng thống bị lật đổ Viktor Yanukovych, bộ trưởng nội vụ lâm thời Arsen Avakov vừa tuyên bố.

Ông Avakov cho biết ông Yanukovych và các quan chức khác đang bị điều tra hình sự về tội “giết người hàng loạt”.

Các đại biểu Quốc hội đã bỏ phiếu phế truất ông Yanukovych vào thứ Bảy, sau các cuộc biểu tình hàng tháng trời để phản đối quyết định từ chối hợp tác với Liên minh Châu Âu (EU) của ông này.

Cuộc đàn áp người biểu tình tuần rồi khiến cho hàng chục người thiệt mạng.

“Vụ điều tra chính thức về việc tội thảm sát hàng loạt dân lành đã được mở ra,” ông Avakov nói.

“Yanukovych và những người chịu trách nhiệm đã bị truy nã.”

Thông báo cho biết ông Yanukovych được nhìn thấy lần cuối ở Balaklava trên bán đảo Crimea vào Chủ nhật, và sau đó đã được hộ tống bằng ô tô đến một địa điểm khác.

Trước khi rời khỏi Balaklava, ông Yanukovych đã cho phép các vệ sĩ nghỉ việc nếu muốn, và nhiều người đã chọn bỏ rơi ông này.

Thông báo không đưa tên những nhân vật khác bị truy nã.

‘Cần viện trợ’

Dân Ukraine vui đùa khi vào xem khu biệt thự bỏ trống của ông Yanukovych

Ông Avakov, một nhân vật đối lập chủ chốt, được bổ nhiệm vào bộ trưởng nội vụ vào thứ Bảy trong một ngày có rất nhiều biến cố ở Quốc hội.

Ông thay thế Vitaly Zakharchenko, người bị sa thải vào thứ Sáu sau khi bị cáo buộc giết hại dân thường trong các cuộc biểu tình.

Bộ Y tế cho biết có 88 người thiệt mạng trong tuần qua, gồm chủ yếu là người biểu tình và một số nhân viên cảnh sát.

Trong khi đó, bộ trưởng tài chính lâm thời Yuriy Kolobov nói rằng Ukraine cần khoảng 35 tỷ đôla viện trợ khẩn cấp và đề nghị thành lập một hội nghị các nhà tài trợ.

Moscow từng đồng ‎ý viện trợ 15 tỷ đôla cho Ukraine, động thái được cho là phần thưởng cho việc ông Yanukovych từ chối hợp tác với EU.

Tuy nhiên, thỏa thuận này có thể sẽ không còn hiệu lực sau khi ông Yanukovych bị lật đổ. Ukraine đang có khoản nợ lên đến 73 tỷ đ la, và phải trả 6 tỷ đôla trong năm nay.

Kênh truyền hình Kanal 5 của Ukraine hôm Chủ Nhật 23/2/2014 chiếu một đoạn phim từ camera đường phố gần dinh thự của ông Yanukovych hôm thứ Sáu ghi lại cảnh ông rời nhà bằng trực thăng.

Camera ghi lại hình ông Yanukovych và một phụ nữ cùng một con chó lên máy bay sau khi một nhóm đàn ông chuyển lên trực thăng nhiều va-li to.

Theo CNN trích lại nguồn tin Ukraine thì chiếc trực thăng đã bay đến một sân bay của Kiev rồi từ đó, ông Yanukovych và nhóm người thân cận bay tiếp về phía Đông tới Kharkov.

Nhưng sau đó có vẻ như ông lại muốn bay đi tiếp và Cục Biên phòng Ukraine xác nhận với báo chí ông Yanukovych và một nhóm đàn ông có vũ trang thuê máy bay tư để xuất ngoại.

Tuy nhiên, cơ quan biên phòng phụ trách sân bay ở Donetsk hôm 22/2 đã không cho chiếc phi cơ này cất cánh và buộc ông Yanukovych rời sân bay vì lý do ‘không có giấy tờ hợp lệ để xuất cảnh’.

Theo ông Sergei Artakov, Cục trưởng Cục Biên phòng Ukraine, thì các nhân viên biên phòng ra đường băng yêu cầu ông Yanukovych không bay đi và ông đã lên một trong hai chiếc xe hơi rời phi trường về hướng không rõ.

Đại gia thi nhau đi

Chế độ Yanukovych tan rã khiến Tổng thống Nga, ông Putin đau đầu

Theo báo chí châu Âu hôm Chủ Nhật thì sau vụ cho cảnh sát vũ trang bắn vào đoàn biểu tình ở Kiev hôm thứ Năm, làm chết ít nhất 75 người, ông Yanukovych và nhóm thân cận thấy không thể làm chủ được tình hình và quyết định rút chạy.

Vẫn các nguồn tin này cho hay từ đêm thứ Năm, sân bay Zhulany ở ngoại ô Kiev chứng kiến ít nhất 80 chuyến bay tư nhân của các nhân vật giàu có, tài phiệt Ukraine.

Có khoảng 30 chuyến bay rời Ukraine sang Moscow và 35 chuyến sang Tây Âu.

Chế độ của ông Yanukovych bị phê phán là thường phân chia các hợp đồng nhà nước đầy giá trị cho giới tài phiệt thân hữu tức oligarch.

Hôm cuối tuần, người dân lũ lượt vào xem khuôn viên Bấm khu dinh thự tráng lệ của vị lãnh đạo đã bị phế truất ở ngoại ô Kiev.

Hiện tình hình Ukraine vẫn trong tình trạng không rõ rệt khiến các quốc gia bên ngoài lo ngại.

Báo Đức cho hay hôm 23/2, Thủ tướng Đức Angela Merkel đã có cuộc điện đàm với Tổng thống Nga Vladimir Putin về tình hình Ukraine.

Báo chí Đức được nghe tiết lộ rằng cả hai vị lãnh đạo không muốn Ukraine tan vỡ và phải được đảm bảo toàn vẹn lãnh thổ.

Cố vấn an ninh quốc gia Hoa Kỳ, bà Susan Rice, thì trả lời phỏng vấn đài NBC rằng Hoa Kỳ không muốn thấy Nga can thiệp quân sự vào Ukraine.

Xin xem thêm:

Ukraina phát lệnh truy nã cựu Tổng thống Ianoukovitch (RFI)

 

“Tội nghiệp lắm, tâm hồn chưa biết khóc” & “Ta ra đi một chiều thắm,”

Suy tư tuần thứ 8 mùa thương niên năm nay, người đọc thấy có giòng chảy vẫn cứ bảo:

“Tội nghiệp lắm, tâm hồn chưa biết khóc, Đêm trùng trùng, ai sẽ đến trong mơ.”

Mơ hay khóc, thế rồi người lại hát:

“Ta ra đi một chiều thắm, vang lời ca buồn trong khóm đá. Nỗi u hoài, ngày tháng khôn nguôi.

Thì ra, tháng ngày của nhiều người ở trong đời, lại vẫn thấy có những thời những lúc khôn nguôi nỗi u buồn, rất trong mơ, dù chưa biết khóc. Thôi thì, bạn và tôi ta về với Nước Trời Hội thánh, sẽ lại thấy ở câu hát có lời vàng, rằng: “Tính quê lai láng dưới trời thu, khói xây thành chập chùng xa đưa.”

Thế mới biết, mọi sự đều tương đối, dù có u buồn hay khóc lóc. Chỉ mỗi tình thương yêu là tuyệt đối đem lại cho con người nhiều vui sướng, rất phúc hạnh.

Thế đó, là tình tự của hôm nay xin gửi đến người anh, người chị ở thánh hội, rất yêu thương.

Mai Tá

www.giadinhanphong.com

Suy tư Tin Mừng Chúa nhật thứ 8 thường niên năm A 02-3.2014

“Tội nghiệp lắm, tâm hồn chưa biết khóc”

“Đêm trừng trùng, ai sẽ đến trong mơ.”

(Dẫn từ thơ Lã Thế Phong)

Mt 6: 24-34

Nhà thơ vẫn cứ tội nghiệp cho tâm hồn chưa biết khóc. Nhà Đạo luôn thương tình khi nghe thấy lời khuyên: “Hãy sống như gà mẹ cất tiếng gọi đàn mà ấp ủ con, dưới cánh!”

Mỗi khi nghe ai khuyên những lời như thế, hẳn người nghe cũng sẽ bảo: điều đó còn tùy. Tuỳ tâm trạng mỗi người, mà xử thế! Trình thuật trích dẫn hôm nay, thoạt xem cũng tựa hồ lối phát biểu vô tâm/vô tính, nếu ta gửi nó đến những người đang sống cảnh cơ cực/bần hàn, khó xử. Tức, những người thiếu cả những vật phẩm rất cần cho cuộc sống, mà lại được khuyên: “Đừng lo! Hãy vui sống, cứ để Chúa lo.”

Vẫn biết rằng, Đức Chúa của ta đầy xót thương và tình thương của Ngài vô bờ vô bến. Nhưng, với những người bụng đang đói cồn đói cào vẫn theo chân Ngài để nghe giảng dạy và cung cấp thức ăn cho no bụng, mà lại nhận được những thế, cũng khó lòng. Biết rằng, trong cuộc sống, ta vẫn cầu và xin được ‘hằng ngày dùng đủ’, mà bụng vẫn đói. Vậy thì, thánh sử Mát-thêu hôm nay muốn nhấn mạnh điều gì khi ghi chép Lời Chúa vẫn nói: “Các ngươi đừng lo cho mạng sống: lấy gì ăn; cũng đừng lo cho thân xác: lấy gì mặc. Mạng sống ngươi chẳng trọng hơn của ăn, và thân xác ngươi chẳng trọng hơn áo mặc sao?” (Mt 6: 25) Ở đoạn khác, ta còn được dạy về hệ quả của lời Chúa khuyên, như: “Ta đói, các ngươi đã cho Ta (hoặc chẳng cho Ta ăn). Ta mình trần, các người cũng đã cho (hoặc chẳng cho ta mặc)….”

Thật ra, Bài Giảng Trên Núi vẫn là hiến chương Chúa viết ra cho xã hội. Chính Chúa đem đến cho ta trách nhiệm giùm giúp hết mọi người, ngõ hầu ta có thể dựng xây cuộc sống mới, ở đời. Một cuộc sống, biết quan tâm giùm giúp hết mọi người. Một cuộc sống, biết dựng xây Vương Quốc Nước Trời, ở trần gian. Nói rõ hơn, mọi người phải nhận trách nhiệm định ra đường hướng cho chức năng cùng hoạt động của mình, coi đó là trọng trách gửi đến cho mình, ngõ hầu giải quyết nhu cầu của người khác, như của mình. Hãy để hết tâm can vào chuyện này. Và đặt ưu tiên số một cho chính mình, là tạo dựng một xã hội được như thế. Tạo và dựng, Nước Trời ở trần gian, ở nơi đó, mọi người biết lo cho nhau. Giúp người và giúp nhau, suốt đời.

Xem như thế, hãy coi trình thuật này như một cảnh báo chống mọi tẩy não do doanh thương quảng cáo nghĩ ra để bắt mọi người tự chuốc lấy cho mình những ưu tư khó bỏ, rồi tự hỏi: không biết mình có gì để ăn không đây? Lấy gì để mặc bây giờ? Người đời, ở mọi thời, vẫn chẳng muốn nghe/muốn biết tiếng rên than từ người nghèo ở đây hay ở đó, về nơi ăn chốn ở. Về, giáo dục và y tế để sống cho ra người, mà hưởng thụ. Thế nhưng, được mấy ai trong ta tin rằng mình thực sự yên tâm dù được dạy bảo rằng: “Cha Trên Trời” vẫn biết rõ điều mình cần, Ngài sẽ nhanh chóng chu cấp những thứ đó, ngay lập tức? Nói cho cùng, cũng rất khó. Đã mấy ai hoàn toàn tin tưởng mà đặt mình vào bàn tay chăm sóc của người khác, đây?

Để trả lời, Hội thánh mau mắn gửi đến cho ta bài đọc 1 có lời khuyên hãy suy tư về chuyện tùy thuộc vào ơn trên như con cái tùy vào mẹ hiền, của mình. Đó còn là ảnh hình Đức Chúa như Đấng Bậc Mẹ Hiền hằng ưu tư ấp ủ đàn con, như sau: “Xion từng nói: ‘Đức Chúa đã bỏ tôi, Chúa Thượng của tôi đã quên tôi rồi!’ Có phụ nữ nào quên con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mà mình đã mang nặng đẻ đau, không? Dù bà có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ.” (Is 49: 14-15)

Thật sự, thì nơi Chúa vẫn dấy tràn tình thương yêu ấp ủ của mẹ hiền hơn cả các bà mẹ ở trần gian, nữa. Nhiều lần, tôi lẳng lặng quan sát các bà mẹ làm cử chỉ rất tự nhiên nhưng kín đáo, cứ cho con bú ngay cả vào giờ lễ, ở nhà thờ. Nhìn những cảnh như thế, thật khó có thể nghĩ rằng các bà mẹ như người mẹ hôm ấy, lại có thể quên con nhỏ của mình, mà bỏ bê. Nhìn cảnh mẹ thương con ấp ủ, rồi liên tưởng đến Tình Chúa thương yêu con người, tôi chắc một điều, là: Ngài thương yêu con cái Ngài còn hơn cả người mẹ trần gian thương con mình, nữa. Chẳng cần phải thủ giữ vai trò của các vị cổ võ cho phong trào phụ nữ rất bình quyền, để rồi mới đề nghị mọi người tiếp nhận hình ảnh thân thương của người mẹ hiền khi cho con bú mớm, để rồi đưa vào cuộc sống của chính mình những hình ảnh về tình thương của Đức Chúa, mà suy nghĩ. Suy và nghĩ, hầu nhận ra vai trò tích cực của các nữ phụ, trong cuộc đời. Làm như thế, vô hình chung ta phá bỏ hình ảnh thiển cận của những người cứ nghĩ Chúa như một nam nhân, thượng phụ râu tóc bạc phơ, ơ hờ.

Nói cho cùng, nếu ta được dựng nên, theo ảnh hình của Chúa, thì có lẽ ảnh hình về tình mẫu tử sẽ còn nói lên nhiều hơn nữa bản chất mà ta cần có và cần tỏ rõ, mỗi khi ta nói đến nhu cầu quan tâm giùm giúp, hết mọi người. Giả như ta tiếp nhận cho mình ảnh hình của Đức Chúa luôn nhấn mạnh đến tình mẫu tử mỗi khi đối xử với mỗi người và mọi người, hẳn là khi đó, ta sẽ không còn ưu tư lo lắng không biết có gì để ăn, lấy gì để mặc, cho thân xác mình nữa.

Và khi đó, ta sẽ ngạc nhiên một cách thích thú khi thấy Chúa mô tả tình Ngài xót thương thành thánh Giêrusalem và dân con sống ở đó, bằng những lời lẽ rất thiết tha, rằng: “Giêrusalem! Giêrusalem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.” (Lc 13: 34)

Xem như thế, có lẽ mọi người cũng nên làm như Chúa, biết cất tiếng kêu gọi mọi người như gà mẹ cất tiếng gọi đàn con đến với mình để được ấp ủ, dưới lớp cánh bù xù của mẹ!

Với tâm tình như thế, ta lại sẽ ngâm tiếp lời thơ còn ngâm dở, những thơ rằng:

“Tội nghiệp lắm, tâm hồn chưa biết khóc”

“Đêm trùng trùng, ai sẽ đến trong mơ.

Nhánh cây khô uốn mình trong khắc khoải,

còn như thương gió chiếc nặng u hoài.

Có đợi đâu ngày mưa thu trở lại,

Đưa mộng buồn vào vạn kiếp phôi phai.”

(Lã Thế Phong – Nỗi Lòng Đá Cuội)

Tâm hồn chưa biết khóc hoặc cây khô uốn mình trong khắc khoải, cũng vẫn là tâm tình nhà thơ hay nhà Đạo chưa biết được tình thương yêu của Đức Chúa, Đấng vẫn thương yêu mỗi người và mọi người dù người đó có u hoài, khắc khoải đưa “mộng buồn vào kiếp phôi phai”, nhiều nỗi lòng.

Lm Richard Leonard sj

Mai Tá lược dịch

Chuyện Phiếm đọc trong tuần thứ 8 Mùa thường niên Năm A 02-3-2014

“Ta ra đi một chiều thắm,”

Vang lời ca buồn trong khóm lá,
Nỗi u hoài, ngày tháng khôn nguôi.”

(Việt Lang – Tình Quê Hương)

(Mt 6: 5-6)

Rất nhiều lần, bạn bè đến với bần đạo hỏi một câu rất “xanh rờn” hoa lá có giòng nước, rằng:“Tại sao khi yêu cầu bầu bạn nguyện cùng Chúa cho anh điều gì đó, anh lại chỉ mong người ấy đọc mỗi kinh Sáng Danh chứ không phải Kinh Lạy Cha, hay Kính Mừng hoặc kinh nào khác, thế?”

Nghe vậy, bần đạo không mấy sốt sắng trả lời/trả lãi, bằng cách tỏ-bày lập-trường này nọ nghe hoài kỳ quá. Nay, bần đạo dám xin thưa một lần nữa, rằng; bần đạo làm thế, là bởi trong các kinh kệ nhiều loại, kinh nào người đọc cũng chỉ “xin và xin”, thôi. Dù, chỉ xin cho đồng đạo hay ai khác cũng thế. Duy có kinh Sáng Danh được cất lên là để chúc tụng/ngợi khen Chúa, một đôi khi.

Hôm nay bần đạo bắt được ý của Đức Phanxicô nhà mình, khi ngài nói với đồng đạo vào buổi chia sẻ Lời Chúa ngày “N” hôm “H”, như sau:

“Các kinh ta dâng lên Chúa hoặc xin Chúa, không nhất thiết là để dành riêng cho các vị có ân-lộc đặc biệt, mà thôi!” Trên đây là lời Đức Giáo Hoàng Phanxicô từng nói với các đấng bậc và chúng dân tham-dự thánh-lễ hôm ấy, ngày 28/1/2014. Sau đó, ngài lại thêm: “Thật cũng dễ hiểu! Các kinh ta đọc cùng Chúa không phải để xin Ngài điều gì đó mà thôi, nhưng còn để cảm tạ Ngài nữa. Nên, thường thì các lời kinh chúc tụng Thiên-Chúa là Cha, Con và Thánh Thần, thường bộc phát trong giây lát không là những lời được ai đó soạn trước, trong quá khứ..”

Hôm ấy, Đức Giáo Hoàng tập trung bài chia sẻ vào bài đọc 1, trong đó có diễn tả cảnh vua Đavít từng cầu nguyện bằng cách múa nhảy trước mặt Chúa để Ngài đừng bỏ rơi ông. Và, Đức Phanxicô lại cũng nghĩ: có thể, những người nghe ngài giảng hôm ấy, hẳn sẽ phản ứng rất nhạy bén, rằng: “Thưa cha, điều đó chỉ xảy ra đối với các vị giỏi dang, nhiều ân-lộc, mà thôi chứ không phải của mọi người?!”

Đức Giáo Hoàng tiếp: “Không phải thế đâu! Lời kinh chúc tụng Chúa là lời cầu mà tất cả các tín-hữu đều làm chứ đâu riêng gì bậc giảng-dạy hoặc đấng-bậc nào khác đâu chứ. Anh chị em đều biết rõ: Thánh Vịnh là Sách gồm câu ca chúc tụng Chúa và đó cũng là lý do và ý-nghĩa của Kinh Vinh Danh và Tiền Tụng mọi người vẫn hát trong thánh lễ…” (xem Bản tin có tựa đề: “Francis: if you can cheer for a team, you can pray”, The Catholic Weekly 09/02/2014, tr. 6)

Nói như Đức Giáo Tông nhà mình ở vào thời buổi này, là nói như mọi người vào thời trước: “Hát, là nguyện cầu đến 2 lần.” Vậy thì, nay xin bạn và tôi, ta nghe thêm câu hát đã cất lên ở buổi nhạc “Hát Cho Nhau Nghe” năm thứ 8 tức, cuối năm 2013 ở Sydney, với chủ đề “Những Nẻo Đướng Quê Hương” có lời ca như sau:

“Ngàn dâu xanh ngát mấy nếp tranh xa mờ,

Tiếng sáo bay dập dìu đường về thôn xưa.

Tình quê lai láng dưới trời thu,

Khói xây thành chập chùng xa đưa.

Cành tơ liễu thấp thoáng bên hồ,

Mùa nhớ nhung dòng nước lững lờ.

Ta ra đi một chiều thắm

Vang lời ca buồn trong khóm lá

Nỗi u hoài ngày tháng khôn nguôi.”

(Việt Lang – bđd)

“U hoài (nhiều) ngày tháng”, “(rất) khôn nguôi”, có lẽ và cũng có thể là của nhiều người,  Chí ít là những vị chả nhớ gì chuyện kinh kệ mà chỉ nhớ lời ca, những là:

“Miền xa thương nhớ,

Tình quê hương thiết tha

Buồn lắng nhắn theo lời gió.

Mùa trăng êm tiếng tơ một trời còn vương.

Ôi buồn nhớ quê hương!”

(Việt Lang – bđd)

Lời ca/tiếng hát của người nghệ-sĩ ở đời, chí ít là những người rời xa khung cảnh hiền hoà của quê nhà êm ắng, vẫn như thế. Còn, các giáo sĩ hoặc đạo sĩ ở nhà thờ/nhà thánh thì sao?

Quả, đây là một trong những câu hỏi khá “hóc búa” gửi bạn và tôi; thôi thì, có hóc hay không hóc, và búa có nện đầu ta cho ra tư tưởng hay không, xin cứ để đó hạ hồi rồi sẽ tính. Nay mời bạn/mới tôi, ta tính chuyện nhà Đạo có đề tài như sau. Trước hết, nay tính đến ý-kiến/ý cò của vị nhân-sĩ cũng rất Đạo, từng bộc bạch như bên dưới:

“Trong một phỏng-vấn rất chớp nhoáng, đạo sĩ nọ có tên là Herpreet Grewal sinh hoạt rất đều đặn nơi trang mạng “The Clash Blog” đã tóm gọn nỗi “thôi thúc linh đạo” trong sách ông viết với để-tài nổi-cộm rằng: “Ở chương cuối, tôi đã cảm-tạ bạn đạo nào từng cùng tôi san sẻ hành-trình xuyên-suốt trong Đạo. Nhưng, có một điều khiến tôi nghĩ ngợi mãi là mình cũng nên nói thêm với mọi người, điều này là câu trích-dẫn từ thánh Tôma Akinô vẫn từng bảo: Ai muốn đạt hạnh-phúc mình tìm kiếm, cũng thấy được niềm vui trong sáng-tạo nhiều thứ nhưng chẳng có thứ nào mà người sáng tác/sáng-tạo tìm được nơi linh đạo hết.

Có người lại cứ săn tìm quyền lực, tiếng tăm hoặc thú vui xác thịt cùng tiền bạc hoặc thứ gì khác. Riêng tôi, tôi vốn có sơ sơ một chút quyền, nên cũng chẳng kiếm tìm thêm nữa mà làm gì, mấy thứ ấy. Phần tôi vẫn dõi theo cung-cách kiếm tiền, cùng vui thú này khác nhiều hơn những gì mình đáng được hưởng; vậy mà, những thứ đó có làm cho tôi sung sướng chi thêm đâu. Tôi lại cũng có đôi chút tiếng tăm và nhiều thứ khác, nhưng nay lại nghĩ tất cả đều ra vô-nghĩa, chẳng hay ho gì.

Bởi thế nên, cả 4 thứ trên nay có chung một mẫu-số, là: sự tự cao tự đại, ra chiều có tiếng tăm, vv…  tất cả chỉ là những cái đem đến cho “tôi, những tôi và mỗi tôi mà thôi”. Quả thật, giả như bạn và tôi, ta kiếm tìm: lòng thương xót, sự hiền-lành/tử tế, cùng các sinh-hoạt từ-thiện và tình thương-yêu, thì lại khác. Cái khác là ở chỗ: mình nên bỏ sức-lực ra để làm cho người khác được hạnh-phúc/sướng vui nhiều hơn, rồi thì cuối cùng, mình cũng sẽ thấy vui. Điều đó đã giảm bớt đi một số điều tôi từng cố tạo cho mình trong đời, tức: 250 ngàn lần hoặc lượt trị bệnh chân/khớp cho người khác bớt đau và chơi nhạc cho cả triệu người nghe, cốt để thực-hiện quyết tâm tôi có được. Thành thử, ngày hôm nay, vấn đề là ta cần phải làm nhiều hơn nữa những chuyện như thế cho mọi người. Với tôi, đó là bí kíp cuộc đời của con người.” (xem Bản tin trên The Catholic Weekly 09/02/2014 có đề-tựa: “Mercy, Charity the Secret” tr. 9)

Những điều trên, tưởng chừng nghe quen, nhưng thực tế lại ít thấy từ miệng lưỡi những con người thường tình ở trong đời, tuyệt nhiên không phải của đấng bậc giảng dạy trong Đạo. Người thường trên sân khấu nghệ-thuật lại vẫn tỏ-bày bằng lời ca tiếng hát, rất như sau:

“Lòng say mê dấn bước ra đi

Vì núi sông ca khúc nguyện thề.

Bên nương dâu đường xanh ngát

Ta về đây chiều mơ gió mát

Bóng chiều tà tràn thắm hương quê.”

(Việt Lang – bđd)

“Lòng say mê”, “thắm hương quê”, đôi lúc cũng được hiểu như lòng mê say, thắm tình người đi Đạo rất đức hạnh. “Lòng say mê” trong Đạo, đôi khi còn thấy ở nhiều người/nhiều vị cứ “xục xạo” những vùng “thắm hương quê” để tìm cho ra nơi nào có người báo cho biết: Đức Nữ Trinh Maria đã hiện hình theo cách nào đó để báo mộng hoặc cho biết lúc còn sống về việc gì đó, để rồi bà con kéo nhau đi xem cho biết.

Báo gì thì báo, không biết các vị ấy có báo cho mọi người biết một tin hoặc sự việc được Đức (thánh là) Cha Phanxicô vừa cảnh-báo, như tờ báo Đạo ờ Sydney từng đưa bài báo từ thủ-đô Vaticăng do nhà báo có tên là Carol Glatz viết như sau:

“Nhiều thị-kiến có nội-dung về chuyện Đức Mẹ hiện ra ở đâu đó, nếu hiểu theo tinh thần hoặc tình-tiết sai lạc, có thể tạo ra những ngộ-nhận khiến giáo-dân xa dần Lời Chúa từng căn-dặn. Đó là ý tưởng được Đức Giáo Hoàng Phanxicô từng cảnh-cáo nhiều người.

Tính tò mò/xục xạo tìm chuyện lạ hoặc phép lạ Mẹ hiện ra càng làm cho người dân đi Đạo xa rời tinh-thần Phúc Âm, xa rời Chúa Thánh Thần, cũng như niềm vui an bình và hy vọng, xa vời sự vinh-quang và nét diễm-kiều của Chúa. Đó là ý chủ lực được Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã giảng giải trong bài chia sẻ Lời Chúa vào thánh lễ tại nhà khách Vaticăng hôm 14/11/2013.

Đức Giáo Hoàng Phanxicô còn dẫn giải: Chúa của ta vẫn dạy rằng: Vương quốc Nước Trời không đến với con người theo cách hấp dẫn những người hiếu-kỳ để tìm đến, giống như thế. Đức Phanxicô diễn-giải bài Tin Mừng thánh Luca đoạn 17 câu 20-25, trong đó có đoạn mô tả đám Pharisêu hỏi Chúa: Bao giờ thì Nước Thiên-Chúa đến? Ngài đáp lời họ và nói: Nước Thiên Chúa không đến như điều ta quan sát được. Và người ta sẽ không nói: “Ngài đang ở đây hay ở kia kìa!” , vì Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” ( Lc 17: 20) Và Ngài dạy các môn đệ của Ngài đừng nên chạy theo các dấu chỉ bề ngoài về ngày Chúa Quang Lâm lần tới…

Và Đức Giáo Hoàng Phanxicô giảng giải tiếp: “Tính hiếu-kỳ/xục xạo chỉ thúc-dẩy con người tìm xem Chúa/Mẹ đang hiện ra ở nơi nào hoặc khiến ai đó tự hào nói: tôi thấy Chúa/Mẹ hiện ra ở đây, ở đó, có nói với tôi điều này điều nọ. Chúa/Mẹ đâu phải là Giám đốc Bưu điện gửi thiệp mỗi ngày đi khắp nơi, đâu! Nước Chúa đang ở giữa chúng ta. Đừng bao giờ tìm điều lạ như các phép lạ, hiện tượng lạ, bởi vì thế giới này vẫn còn nhiều người hiếu-kỳ chỉ tìm biết những thứ đó. Tính hiếu-kỳ, làm ta xa rời tính khôn-ngoan, bởi họ chỉ thích những tin tức giựt gân, các tin nảy lửa để thoả mãn tính tò mò, tọc mạch của ngày thường. Đây là tinh thần đào thoát, đãng trí khiến ta xa rời Chúa, tinh-thần nói năng linh tinh, quá lời, tính tò mò/tọc mạch rất trần thế chỉ khiến ta phân vân, lẫn lộn thôi. (xem Bản tin trên The Catholic Weekly 24/11/2013: Francis warns on ‘visions’ of Mary, tr. 7)

Gì gì đi nữa, nói đi thì lại nói lại, tức là: nói những lời khích-lệ để cho vui, hoặc nói và kể những chuyện khá “phiếm” để bà con/cô bác nghe cho đỡ tủi. Tủi, nhưng không hổ vì từng nghe biết và từng thực hiện để xem sao. Truyện kể, là những chuyện để nghe cho vui. Nhưng trước khi kể, lại cũng xin mời bạn/mời tôi, ta nghe thêm lời ca/tiếng hát người nghệ-sĩ từng lấy hứng: sau:

“Lòng trai muôn thuở những bước chân giang hồ
Kiếp sống tung bụi mờ một chiều chia phôi.
Đường đi xa tắp tháng ngày trôi,
Nhớ nhung hoài nhạc sầu chơi vơi.
Này đây khóm lá,
Này đây bao nếp tranh mờ xóa những khi chiều xuống.
Này đây bao thiết tha êm đềm tình thương.
Ôi buồn nhớ quê hương!”

(Việt Lang – bđd)

Nghe nghệ sĩ hát “nhớ quê hương” rồi, bạn và tôi ta cứ tiến vào vườn truyện kể với cốt chuyện như sau:

“Chuyện đạo tôi nghe được là như sau:

Có thầy nọ sống đời tu hành rất mực thánh thiện. Không kể những lúc bắt buộc phải nhín chút thời gian dành cho các sinh hoạt cần thiết của đời thường, thầy luôn cố gắng thu xếp tối đa thời gian trong ngày để cầu nguyện, tụng kinh, ngồi thiền, v.v…

Đầu óc thầy hầu như không còn chỗ nào trống trải cho các tà niệm sái quấy có thể thừa cơ len lỏi vào. Sau nhiều năm dài tu hành tinh nghiêm, cẩn mật như thế, thầy thấy mãn nguyện trước sự tiến bộ tâm linh. Thế rồi khuya hôm nọ, sau khi xong cữ thiền giờ Tý, thầy đi ngủ và mơ thấy mình dự một buổi tiệc lớn gồm toàn những bậc đạo cao đức trọng. Trong lúc chủ tiệc chưa ra tiếp khách, mọi người lần lượt được rước tới bàn ăn rất to và dài. Ai cũng có chỗ ngồi trang trọng theo đúng thứ bậc vì chủ tiệc đã gắn sẵn trên mặt bàn những tấm thẻ nhỏ ghi họ tên từng thực khách. Thầy thấy mình được vinh dự xếp ngồi gần chủ tiệc, nhưng ở vị trí thứ nhì. Vị trí thứ nhất dành cho người bán tạp hóa ở khu phố không xa nơi thầy cư trú.

Sáng hôm sau, thầy tìm tới tiệm tạp hóa, lựa một góc và nhẫn nại đứng quan sát rất lâu. Tiệm không lớn lắm nhưng lúc nào cũng có khách hàng vào ra nườm nượp. Chủ tiệm chẳng hở tay bán hàng, thu tiền, thối tiền… vẻ mặt lúc nào cũng tươi cười, nói năng hòa nhã… Tuyệt nhiên không thấy chủ tiệm có cử chỉ, động tác đặc biệt gì tỏ ra ông đang tĩnh tâm hay cầu nguyện. Nhân một lúc ngớt khách, thầy bước tới chào chủ tiệm và kể lại giấc mơ kỳ lạ. Chủ tiệm ôn tồn nói: “Tôi cần chiết dầu ăn từ cái thùng hai mươi lít ra hai mươi cái chai xếp sẵn ở góc kia. Xin thầy giúp một tay. Đừng để chai nào đầy quá hay vơi quá. Đừng làm sánh dầu ra ngoài chai nhớp nháp. Lát nữa sẽ tiếp tục câu chuyện của thầy.”

Thầy chiết dầu vừa xong thì đúng lúc chủ tiệm được ngơi tay bán hàng. Ông ta bước tới hỏi: “Nãy giờ cắm cúi lo chiết dầu ra chai, trong đầu thầy có giây phút nào nhớ nghĩ tới Trời tới Phật không?” Thầy bẽn lẽn: “Tôi làm không quen, ráng tập trung rót dầu vào từng chai theo đúng yêu cầu của ông, mệt toát mồ hôi. Do đó chẳng được phút giây nào rảnh trí mà nhớ nghĩ tới Phật Trời!” Chủ tiệm cười hiền: “Nếu thầy bận bịu buôn bán như tôi cả ngày, lu bu quanh năm suốt tháng, thì tâm thầy ắt xa Trời xa Phật mịt mù luôn! Tôi không có phước lớn để được rảnh rang chuyên lo tu hành như thầy. Tôi chỉ ráng tập thành thói quen cho tâm tôi lúc nào cũng nhớ Trời nhớ Phật. Khi bán hàng cho khách tôi nguyện không để ai phải phiền lòng vì bị cân non đong thiếu. Khi chiều chuộng khách hàng tôi nguyện không để ai mích lòng vì thấy tôi thiên vị. Gặp khách hàng xấu tính, tôi nói cười nhã nhặn, thầm nhắc nhở: Thánh Thần giả dạng thường dân tới thử thách mình đây. Tôi tu như vậy đó, thưa thầy”. Huệ Khải

Trích dẫn truyện kể như thế, dù có là chuyện nhà chùa hay chuyện của nhà Chúa, cũng thấy vui. Vui, là bởi bà con cũng như tôi/như bạn, là: ta vẫn nhận ra được đôi điều trên đời. Không chỉ mỗi lời căn-dặn/nhủ khuyên của đấng bậc nhà thờ thôi, mà là lời bộc-bạch ở khắp mọi nơi trong đời. Đó là ý-hướng “vào đời” để tìm Đạo, rất đích thực.

Đó, là gặp gỡ Đức Kitô cả nơi những người không cùng Đạo với mình. Đó, là tinh-thần “đại kết” trong tâm hồn, chứ không bằng mồm mép hay miệng lưỡi. Tự nhủ rồi, nay mời bạn và mời tôi, ta nghe thêm Lời Vàng khi xưa Chúa từng dạy:

“Khi cầu nguyện,

anh em đừng lải nhải như dân ngoại;

họ nghĩ rằng:

cứ nói nhiều là được nhận lời.8

Đừng bắt chước họ,

vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì,

trước khi anh em cầu xin.”

(Mt 6: 5-6)

Tâm niệm Lời Chúa dặn, tưởng cũng nên hiên-ngang mà thực hiện. Thực-hiện việc nguyện-cầu không chỉ bằng kinh-kệ có sẵn cứ đọc lai rai, dài dài tính số lần đọc và số kinh. Tâm và niệm, để rồi quyết thực-hiện tinh-thần nguyện-cầu chứ không phải nội-dung của câu kinh đầy những xin. Tâm và niệm, có quyết-tâm để sẽ không có đấng nào khác, trách-móc hoặc chỉ bảo nhiều hơn Chúa.

Tâm niệm thế rồi, ta sẽ hiên ngang đầu cao mắt sáng “đi vào đời” để gặp Chúa nơi người đời, và trong đời người cũng rất “đời”.

Trần Ngọc Mười Hai

Đã và đang rắp ranh “Vào đời” như thế

để học hỏi mọi điều hay từ người đời.

Trong đời người.

KHÔNG CÒN AI LÀ KẺ THÙ

KHÔNG CÒN AI LÀ KẺ THÙ

AM. TRẦN BÌNH AN

Zenkai là một thanh niên, con của một hiệp sĩ Samurai. Anh được tuyển vào phục dịch cho một viên chức cao cấp trong triều đình. Không mấy chốc, Zenkai đem lòng say mê người vợ của chủ mình. Anh lập mưu giết người chủ và đem người đàn bà trốn sang một vùng đất lạ. Anh tưởng có thể ăn đời ở kiếp với người đàn bà. Nhưng không mấy chốc, người đàn bà đã để lộ nguyên hình của một con người ích kỷ, đê tiện. Zenkai đành bỏ người đàn bà và ra đi đến một vùng đất khác, ở đó anh sống qua ngày bằng nghề hành khất.

Trong cảnh bần cùng khốn khổ, Zenkai đã bắt đầu hồi tâm để nhớ lại những hành động tội lỗi của mình. Anh quyết định làm một việc thiện để đền bù cho quá khứ nhơ nhớp của mình.

Anh đi về một vùng núi hiểm trở, nơi mà nhiều người đã bỏ mình vì khí hậu khắc nghiệt cũng như vì công việc nặng nhọc. Zenkai đem hết sức lực của mình để khai phá một con đường xuyên qua vùng núi ấy. Ban ngày đi khất thực, ban đêm đào đường xuyên qua núi. Zenkai cặm cụi làm công việc ấy ròng rã trong 30 năm trời. Hai năm trước khi Zenkai hoàn thành công trình của mình, thì người con của viên chức triều đình mà anh đã sát hại trước kia, bỗng tìm ra tung tích của anh. Người thanh niên thề sẽ giết Zenkai để trả thù cho cha mình. Biết trước mình không thoát khỏi án phạt vì tội ác mình đã gây ra mấy chục năm trước, Zenkai phủ phục dưới chân người thanh niên và van xin:

“Tôi xin sẵn sàng chịu chết. Nhưng cậu hãy cho phép tôi được hoàn thành công việc tôi đang làm dở. Khi mọi sự đã hoàn tất, cậu hãy giết tôi.” Người thanh niên ở lại để chờ cho đến ngày trả được mối thù cho cha. Nhưng trong khi chờ đợi, không biết làm gì, người thanh niên đành phải bắt tay vào việc đào đường với Zenkai mà vẫn nuôi chí báo thù cha. Nhưng chỉ sau một năm cùng làm việc với kẻ đã giết cha mình, người thanh niên cảm thấy mọi ý muốn báo thù đều tan biến trong anh. Thay vào đó, anh lại thấy dậy lên trong lòng sự cảm phục và thương mến đối với sự nhẫn nhục, chịu đựng của Zenkai. Con đường đã được hoàn thành trước dự định. Giờ đây dân chúng có thể qua lại vùng núi hiểm trở một cách dễ dàng.

Giữ đúng lời hứa, Zenkai đến phủ phục trước mặt người thanh niên để chấp nhận sự trừng phạt. Nhưng người thanh niên vừa đỡ Zenkai dậy vừa nói trong tiếng khóc: “Làm sao tôi có thể chém đầu được thầy của tôi ?” ( Lẽ Sống ).

Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay, qua ngòi bút của Thánh Mátthêu, Đức Giêsu khuyên nhủ những đức tính cần thiết đề thực thi luật mến Chúa yêu người. Đó là nhẫn, xả và ái.

Nhẫn

Chữ nhẫn trong hán tự gồm chữ đao, con dao, bên trên chữ tâm, trái tim. Hàm ý gặp chuyện xấu, mà chẳng chịu nhẫn nhịn, thì tránh sao được đớn đau, như dao đâm thấu tim. Có nhẫn nhịn thì mới chuyển hóa nguy thành an, bại thành thắng, dữ thành lành.

Trong suốt ba năm rao giảng, Đức Giêsu luôn nhẫn nhục trước những xúc phạm thô bạo, khiêu khích, chống đối, oán ghét, thù địch từ quý thầy tư tế, quý luật sĩ, quý Biệt phái, quý Sađốc phái, vì Người vốn là “Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm bất bình và rất mực khoan dung” ( Tv 85 ). Người chính là tấm gương nhẫn nhịn sáng chói. Đỉnh điểm là trong cuộc tử nạn đau đớn ê chề, Người không hề phản ứng trước những lời nói, cử chỉ lăng nhục, phỉ báng, xỉ vả, chế giễu, khinh bỉ, cũng như những lời vu oan cáo vạ những tội tày đình, đáng bị tử hình.

“Còn Thầy, Thầy bảo anh em: đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái nữa. Nếu ai muốn kiện anh để lấy áo trong của anh, thì hãy để cho nó lấy cả áo ngoài” ( Mt 5, 39 – 40 ).

Xả

Nhẫn, chính là thể hiện bản lĩnh của con người. Nhưng để có thể nhẫn nại, nhẫn nhịn, nhẫn nhục, tiên vàn cần phải xả kỷ vị tha, xả đi mọi tự ái, vị kỷ, xả thân, bỏ đi chính cá nhân mình, với những cám dỗ kiêu căng, tự đắc, tự phụ, hãnh tiến. Từ bỏ mình đi, mới có thể chấp nhận, đón chào tha nhân, mới có thể tôn trọng, quý mến người khác. Có coi nhẹ mình, mới chân thành kính trên, nhường dưới, làm tôi mọi, phục vụ, Ôsin của mọi người.

Bao lâu còn coi mình là đinh của tập thể, của cộng đoàn, Giáo Xứ, thì tầm thường hóa, vùi dập kẻ khác, coi thiên hạ chỉ đơn thuần là phương tiện tiến thân cho mình, muốn muôn người phải ca khen, tôn vinh mình mãi.

Xả kỷ còn có nghĩa phá chấp ngã như bên Phật Giáo quan niệm, không coi mình là gì hết, để có có thể vị tha, sống cho người, chết cho người. Hy sinh, dấn thân phục vụ tha nhân, mới có thể nhẫn nại, nhẫn nhịn, nhẫn nhục.

“Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo Ta” ( Lc 9, 23 ). Nhờ thế, mới có thể sẵn sàng phục vụ tha nhân, làm vui lòng tha nhân, nhường nhịn, nâng đỡ, ân cần trợ giúp, đáp ứng yêu cầu khẩn thiết cấp bách. Chẳng hề kêu ca, phàn nàn vất vả mệt nhọc.

Nếu có người bắt anh đi một dặm, thì hãy đi với người ấy hai dặm. Ai xin, thì anh hãy cho; ai muốn vay mượn, thì anh đừng ngoảnh mặt đi” ( Mt 5, 41 – 42 ).

Ái

Nếu chỉ dừng lại chữ nhẫn thì mới chỉ là thành nhân, hay đúng hơn là kẻ sỹ, quân tử tàu, tự giải thoát khỏi vòng tục lụy, an phận trong vỏ ốc riêng tư. Nếu còn thêm xả kỷ vị tha, nhân ái, thì mới xứng làm môn đệ của Đức Giêsu. Bỏ đi tất cả cái mình có, bỏ đi cả danh giá, thể diện, để bao dung, tha thứ, thương yêu kẻ thù, vì lòng mến Chúa yêu người, mới là người Kitô hữu chính hiệu. Thiếu lòng nhân ái, thiếu Đức Mến, thì chưa thể nào thành môn đệ chân truyền của Đức Giêsu.

“Còn Thầy, Thầy bảo anh em: Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những người ngược đãi anh em. Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính” ( Mt 5, 44 – 45 ).

Nếu con hiểu biết hạnh phúc được làm con Chúa, thì những điều sỉ nhục không thấm gì con và những lời hoan hô cũng chẳng thêm gì cho con” ( Đường Hy Vọng, số 506 ).

Lạy Chúa Giêsu, Người đã cam chịu nhẫn nhục, bao dung từ bi, tha thứ nhân hậu, xin dạy chúng con thấm nhuần, thấu đáo Lời Chúa, ghi lòng tạc dạ, để có thể thành tâm thi hành luật Tình Yêu.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã âm thầm chịu đựng bao lời dèm pha, đố kỵ, ganh ghét, thù hằn, khi đồng hành cùng Đức Giêsu bôn ba rao giảng, xin dạy chúng con biết nhẫn nhịn, xả kỷ vị tha và nhân ái, yêu thương chan hòa mọi người. Không còn ai là kẻ thù. Amen.

AM. TRẦN BÌNH AN