‘Chưa luật sư nào bào chữa thành công các vụ Điều 258’

‘Chưa luật sư nào bào chữa thành công các vụ Điều 258’

BBC

 

Hoàng Đức Bình
Bản quyền hình ảnh    Fb Hoang Binh
Hai nhà hoạt động Bạch Hồng Quyền (trái, đang bị truy nã) và Hoàng Đức Bình (đang bị giam)

Nhân vụ một nhà hoạt động bị đề nghị truy tố theo Điều 258, một luật sư ở TP Hồ Chí Minh bình luận với BBC rằng “chưa luật sư nào bào chữa thành công cho thân chủ bị Điều 258, nhưng không phải vì luật sư kém cỏi.”

 

Luật sư Hà Huy Sơn cho hay, ngày 30/10, Cơ quan Cảnh sát Điều tra Công an tỉnh Nghệ An đã kết thúc điều tra và chuyển hồ sơ đến Viện Kiểm sát đề nghị truy tố ông Hoàng Đức Bình theo Khoản 2, Điều 258 Bộ luận Hình sự về tội “Lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân.”

Nếu bị tòa tuyên phạm tội trong trường hợp nghiêm trọng, ông Bình có thể đối mặt với bản án từ 2 đến 7 năm tù giam.

Tháng 5/2017, báo Nghệ An đưa tin bắt giữ ‘phản động’ Hoàng Đức Bình và đăng lệnh bắt giữ ký ngày 13/5, theo đó cáo buộc ông vi phạm điều 257, 258 Bộ luật Hình sự về tội ‘Chống người thi hành công vụ; lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước; quyền lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân’.

Bản tin Thời sự truyền hình Nghệ An hôm 15/5 cho thấy ông Hoàng Bình viết: “Tôi không đồng ý vì công an Nghệ An đã đánh đập tôi và bắt tôi…”

hóa
Bản quyền hình ảnh   Other
Ông Nguyễn Văn Hóa bị bắt hôm 11/1/2017 vì vi phạm Điều 258

‘Sự thật phũ phàng’

Hôm 2/11, trả lời BBC từ TP Hồ Chí Minh, Luật sư Đặng Đình Mạnh, Trưởng văn phòng luật mang tên ông, nói:

“Đâu là ranh giới giữa một bên là sự hành xử quyền tự do ngôn luận theo Hiến pháp và bên kia là tội hình sự lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của nhà nước theo điều 258 Bộ luật Hình sự? Cơ quan an ninh nói ranh giới ấy ở đâu, thì nó ở đó!”

“Câu trả lời ngay và luôn đó cũng đã phản ảnh một sự thật đáng buồn mà giới luật sư ít muốn thừa nhận, đó là: Chưa có thân chủ nào bị truy tố với tội danh theo Điều 258 mà được luật sư bào chữa thành công cả!”

“Nói khác, chưa từng có luật sư nào thành công trong việc thuyết phục tòa án rằng hành xử của thân chủ mình vẫn nằm trong ranh giới an toàn, đó là thực hiện quyền tự do ngôn luận mà thôi!”

“Sự thật phũ phàng tuy có buồn, nhưng không hề xấu hổ, không phải vì giới luật sư kém cỏi, mà vì ngành tư pháp xứ sở này vận hành theo cung cách như vậy!”

Trước khi ông Hoàng Đức Bình bị bắt, hồi tháng 4/2017, ông Nguyễn Văn Hóa, 22 tuổi, người post các clip biểu tình chống Formosa tại miền Trung lên mạng xã hội, bị khởi tố bị can theo Điều 258 Bộ luật Hình sự.

Báo điện tử của Chính phủ Việt Nam cáo buộc ông Hóa “nhận 1.500 đôla mỗi tháng từ các đài, trang mạng nước ngoài để viết phóng sự xuyên tạc, kích động” vụ Formosa.

Tháng 10/2016, Cao ủy nhân quyền Liên Hiệp Quốc phát đi thông cáo kêu gọi chính phủ Việt Nam xóa bỏ điều 88, và các điều 79, 87, 245 và 258 luật hình sự mà cao ủy nhân quyền nói là “vi phạm tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế”.

Ông Zeid Ra’ad Al Hussein kêu gọi Việt Nam trả tự do cho “toàn bộ các cá nhân bị giam giữ liên quan các điều luật này”.

Chính phủ Việt Nam vẫn bác cáo buộc vi phạm nhân quyền từ các tổ chức quốc tế và nói rằng chỉ có những người bị bắt “vì vi phạm pháp luật”.

Nợ Công của Việt Nam

Nợ Công của Việt Nam

Nguyễn Xuân Nghĩa, RFA
2017-10-31
 

 

Những tòa nhà cao tâng đang được xây dựng trên bờ sông Sài Gòn. Hình chụp hôm 21/2/2017

Những tòa nhà cao tâng đang được xây dựng trên bờ sông Sài Gòn. Hình chụp hôm 21/2/2017

AFP

 

Báo chí nói nợ công của Việt Nam năm nay có thể tăng lên hơn 3,1 triệu tỷ đồng, bằng 62,6% của Tổng sản lượng GDP và dự đoán còn tăng nữa trong năm tới. Có báo nói là con số thực có thể cao hơn 65% GDP nhưng báo chí nhà nước Việt Nam nói là vẫn trong mức cho phép, tức là chưa đến mức nguy kịch. Diễn đàn Kinh tế sẽ tìm hiểu thực hư về chuyện này.

Nguyên Lam: Ban Việt ngữ đài Á Châu Tự Do và Nguyên Lam xin kính chào chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa. Thưa ông, một số báo chí dẫn nguồn của Ngân hàng Nhà nước Việt Nam mà cho rằng nợ công của Việt Nam trong năm 2017 này có thể vượt hơn ba triệu tỷ đồng, tức là bằng 62,6% của Tổng sản lượng GDP và dự đoán là còn tăng nữa trong năm tới. Câu hỏi nhiều người đặt ra là con số này có thực sự đáng ngại không và vì sao? Ông nghĩ thế nào?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Tôi xin trình bày trước về bối cảnh để thính giả chúng ta cùng hiểu chuyện rắc rối này. Thông thường, chúng ta có giới đầu tư tài chính trên thị trường trái phiếu là thị trường vay nợ. Họ cần có thống kê chính xác về các khoản nợ công, hay công trái, của một chính phủ, và tính bằng tỷ lệ bách phân của sản lượng kinh tế trong năm, gọi là GDP hay Tổng sản lượng. Sở dĩ như vậy vì họ muốn biết quốc gia ấy có khả năng trả nợ không, rồi căn cứ vào đó mà tính ra phí tổn cho vay, hay là phân lời, cao hay thấp. Đã mắc nợ nhiều mà đòi vay thêm thì xứ này phải trả phân lời cao và lãi đơn chồng lãi kép, gánh nợ sẽ còn cao hơn. Vì vậy thị trường tài chính thường theo dõi và thông báo dữ kiện về số công trái của các nước.

– Về trường hợp Việt Nam, người ta nghiệm thấy là các khoản nợ đã tăng vọt, từ khoảng 31% Tổng sản lượng vào năm 2000 nay lên gấp đôi, là hơn 62%. Theo dự báo của Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế IMF thì ngạch số nợ sẽ ở khoảng 63,3% trong năm nay và 64,3% vào năm tới cho nên nếu có nơi nói tới tỷ lệ nợ nần là 65% GDP thì người ta hiểu được. Chuyện thứ hai cũng đáng chú ý là số nợ khi tính bằng tiền Việt Nam, nó lên tới con số chóng mặt là hơn ba triệu tỷ đồng, tức là số ba trước 15 số không, chưa kể các con số lẻ tẻ sau dấu phẩy!

Về trường hợp Việt Nam, người ta nghiệm thấy là các khoản nợ đã tăng vọt, từ khoảng 31% Tổng sản lượng vào năm 2000 nay lên gấp đôi, là hơn 62%.- Nguyễn Xuân Nghĩa

Nguyên Lam: Nguyên Lam xin hỏi ông một chuyện liên hệ là hôm 24 vừa qua trên tờ Asia Time Online, một nhà báo du lịch người Úc là James Clark có bài viết về ngạch số quá lớn của tiền đồng Việt Nam nếu so với đô la Mỹ vì một Mỹ kim ăn hơn 22 ngàn đồng nên chỉ cần có 44 đô la thì cũng là một triệu phú bằng đồng Việt Nam. Ông có đọc bài báo đó không và nghĩ sao khi có dư luận cho rằng bài báo là tín hiệu cho biết Việt Nam lại có thể sắp đổi tiền nữa?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Tôi có đọc bài báo và thấy tác giả có lý nhìn từ giác độ của du khách khi nêu vấn đề về sự tiện dụng vì đồng bạc Việt Nam có mệnh giá quá cao so với Mỹ kim, có lẽ chỉ thua đồng “rial” của xứ Iran. Chuyện thứ hai cũng hơi lạ là Việt Nam có tờ giấy bạc mang mệnh giá cao nhất thế giới là 500 ngàn hay nửa triệu! Việt Nam là xứ hiếm hoi mà người ta nói chuyện bạc tỷ hay bạc triệu như xu hào của xứ khác. Vì vậy, việc đổi tiền hay đổi mệnh giá đồng bạc, như từ một vạn hay một triệu đồng cũ ăn một đồng mới là điều nên làm, mà nhiều xứ khác đã làm. Còn làm sao để vẫn giữ được sự tín nhiệm của mọi người về trị giá đồng bạc thì nhà cầm quyền Hà Nội cũng có kinh nghiệm sau ba lần đổi tiền kể từ năm 1975.

– Tôi còn nhớ lần đầu thì họ đột ngột trưng thu nhà tôi tại Quận Ba là một trong nhiều địa điểm đổi tiền và tôi chứng kiến sự bất mãn của nhiều người, kể cả bà Nguyễn Hữu Thọ hay ông Gaston Phạm Ngọc Thuần là lớp người thế giá của chế độ mới! Sau đó là nạn lạm phát phi mã nên bây giờ mới có tờ giấy mang mệnh giá nửa triệu bạc! Đấy là chuyện cười ra nước mắt rất khó quên. Trở lại chuyện nợ nần của Việt Nam ngày nay, thính giả của chúng ta có thể tự hỏi rằng con số này có thực sự đáng ngại không và tại sao đáng ngại?

Nguyên Lam: Thưa ông quả là như thế. Khi số nợ công của Việt Nam lên tới hơn 62% của Tổng sản lượng GDP thì tình hình có đáng ngại hay không?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Chưa phân giải khoản nợ bằng ngoại tệ quy ra nội tệ hay bạc Việt Nam với hiệu ứng hay rủi ro ngoại hối của tỷ giá đồng bạc, tôi cho là tình hình đáng ngại vì nhiều lý do. Thứ nhất là tại sao lại mắc nợ nhanh và nhiều như vậy và thứ hai, nhà nước đi vay để làm gì mà có tính trước về khả năng hoàn trả không? Câu hỏi khiến ta phải truy nguyên lên lý do đi vay. Thật ra đi vay là để tiêu trước, đi vay là vì chi nhiều hơn thu, nên khi chi thì phải biết là để làm gì sau này còn trả nợ là điều nhiều người khỏi cần nghĩ trước mà đẩy về sau.

– Vụ nợ nần của Việt Nam xuất phát từ một hiện tượng  được quốc tế quan tâm và cảnh báo vì nạn bội chi ngân sách – là chi nhiều hơn thu. Tỷ lệ bội chi từ 5% GDP vào năm 2000 đã vượt 6,5% vào năm ngoái mà chưa có dấu hiệu suy giảm dù nhà cầm quyền đặt chỉ tiêu là hạ tỷ lệ bội chi tới 3,5% GDP vào năm 2020. Khi xét vào cơ cấu chi thu của nền tài chính công quyền thì ta thấy số thu cho ngân sách Việt Nam tăng mạnh nhờ đà tăng trưởng sản xuất tới hơn 6% trong hơn 10 năm qua. Nhưng số thu đó không đáp ứng nổi mức tăng chi trong cùng thời kỳ.

– Cho nên bài toán nợ nần và trả nợ của Việt Nam xuất phát từ tình trạng tăng chi của bộ máy công quyền và nếu không chấn chỉnh thì tìm đâu ra tiền để trả nợ?

Nguyên Lam: Nhưng thưa ông, Việt Nam chi cho ai và để làm gì đến độ không có khả năng trả nợ? So sánh với nhiều xứ khác, từ Nhật Bản đến Trung Quốc hay Hoa Kỳ thì tỷ lệ nợ nần của Việt Nam là hơn 62% cũng không là quá lớn, thế thì vì sao đấy là chuyện đáng ngại?

Y như trường hợp Trung Quốc, khối nợ của các tập đoàn kinh tế nhà nước Việt Nam là các khoản nợ xấu, khó đòi và dễ mất vì các đơn vị sản xuất này kém hiệu suất mà cứ tồn tại vì lý do chính trị sau hai chục năm nói về cổ phần hóa. – Nguyễn Xuân Nghĩa

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Nhật Bản chủ yếu vay tiền người dân và họ chấp nhận thắt lưng buộc bụng để ra khỏi 25 năm suy sụp. Gánh nợ quá lớn của Trung Quốc là bài toán cho lãnh đạo vì nó liên quan tới chính trị, chẳng khác gì Việt Nam. Món nợ của Hoa Kỳ nguy ngập vì vay quá nhiều trong tám năm của Chính quyền Barack Obama và đang là đề tài tranh luận trong Quốc hội và trước dư luận. Trường hợp Việt Nam nguy kịch vì người dân không được quyền hỏi đi vay để làm gì nên chẳng giới hạn được việc đi vay mà sẽ còn è cổ gánh vác việc trả nợ. Vấn đề đáng ngại vì nó nằm trong cơ cấu chính trị. Đầu tiên, giới chức Bộ Tài Chính giải thích là công trái hay nợ công của Việt Nam sở dĩ tăng vọt chủ yếu là vì họ không quản lý được gánh nợ.

– Y như trường hợp Trung Quốc, khối nợ của các tập đoàn kinh tế nhà nước Việt Nam là các khoản nợ xấu, khó đòi và dễ mất vì các đơn vị sản xuất này kém hiệu suất mà cứ tồn tại vì lý do chính trị sau hai chục năm nói về cổ phần hóa. Thứ hai, Việt Nam đi vay để thực hiện các dự án xây dựng hạ tầng cơ sở vật chất nổi tiếng là vừa xây đã sập, mà sập rồi lại còn vay thêm để sửa nên chất thêm vào núi nợ. Cho tới nay, chưa thấy một ai trong guồng máy công quyền bị kỷ luật hay chịu trách nhiệm về các hồ sơ nhạy cảm về chính trị như vậy. Sau cùng, phải nói đến chuyện đáng ngại nhất của nợ nần là đi vay để nuôi bộ máy chính trị của đảng.

Nguyên Lam: Ông nói như vậy vì ngân sách quốc gia bị bội chi và đi vay là để tài trợ bộ máy đảng hay sao?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Theo thống kê của Bộ Tài Chính Hà Nội thì ngân sách công quyền dành 66,3% cho các khoản chi điều hành, 18,7% cho việc trả lãi cho các khoản tiền đã vay và 15% cho việc đầu tư của công quyền trong các dự án mình vừa nói ở trên. Bây giờ, xét vào các khoản chi điều hành thì chính phủ phải tài trợ cho bộ máy đảng và các ủy ban phụ thuộc của đảng, từ trung ương tới địa phương. Chúng ta có hiện tượng éo le là người dân đóng thuế để tài trợ việc điều hành hai bộ máy cưỡng bách song hành, của nhà nước và của đảng.

– Nhà nước có cán bộ phục vụ từ trung ương tới địa phương và ăn lương do dân trả bằng thuế. Rồi đảng cũng có bộ máy từ Ban Chấp Hành Trung Ương xuống tới gần 60 tỉnh và năm thành phố do trung ương trực tiếp quản lý. Ngoài ra, Trung ương đảng còn có các ban bệ trải rộng và hoạt động song song với các cơ quan của nhà nước. Sau cùng, đảng còn có năm sáu đoàn thể lập ra để đoàn ngũ hóa quần chúng như Mặt Trận Tổ Quốc hay hội Liên Hiệp Phụ Nữ, v.v.., Cho nên bộ máy đảng và bốn triệu đảng viên vốn không sản xuất gỉ mà vẫn tiêu thụ tiền thuế của dân y như bộ máy nhà nước. Chúng ta không chỉ có sự bất công về đạo lý mà còn có sự phi lý về kinh tế khả dĩ giải thích vì sao Việt Nam mắc nợ và không có lối thoát.

Nguyên Lam: Nếu như vậy thì Việt Nam sẽ lấy đâu ta tiền để trả nợ? Theo như ông nghĩ thì những kịch bản gì có thể xảy ra khi số nợ công lên cao đến 65% hoặc còn cao hơn nữa?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: – Chuyện dễ mà ai cũng tính ra hay nghĩ tới là tăng thuế để giảm mức bội chi và đi vay. Đấy là kịch bản gọi là “giết con gà đẻ trứng vàng” vì tăng thuế sẽ cản trở sản xuất và còn đánh hụt số thu. Kịch bản thứ hai là “xin vỡ nợ từng phần” như ta đang chứng kiến tại xứ Venezuela sau khi xây dựng xã hội chủ nghĩa. Chính quyền Venezuela đang xin ân hạn khoản nợ đáo hạn trị giá 320 triệu đô la của tập đoàn dầu khí nhà nước PDVSA phải thanh toán trễ nhất vào mùng hai này. Riêng trong Quý 4 thì họ phải trả ba tỷ rưỡi, nếu không thì vỡ nợ! Việt Nam đang trôi dần tới chỗ đó trong vài năm tới mà người dân không biết và không được biết rằng khi đã vỡ nợ thì phải đi vay nặng lãi hơn và chất thêm gánh nợ mà đời sau sẽ trả.

– Kịch bản sau cùng là người dân có thể viện dẫn quy luật quốc tế về các “khoản nợ ghê tởm” do một thiểu số đi vay và chia chác cho nhau mà dân không được biết. Trong giả thuyết đó các chủ nợ phải xóa nợ hoặc truy nã những kẻ đi vay bất chính chứ không thể bắt dân trả. Thế kỷ 20 có ba chục trường hợp như vậy đã trở thành án lệ hay tiền lệ cho các tòa án áp dụng.

Nguyên Lam: Ban Việt ngữ đài Á Châu Tự Do cùng Nguyên Lam xin cảm tạ kinh tế gia Nguyễn-Xuân Nghĩa về bài phân tích kỳ này.

Dân biểu Liên bang Úc thúc giục Việt Nam trả tự do cho tù chính trị

Dân biểu Liên bang Úc thúc giục Việt Nam trả tự do cho tù chính trị

RFA
2017-11-01
 

 
 

Bà Cấn Thị Thêu, một nông dân đấu tranh đòi đất, nằm trong danh sách các dân biểu Úc yêu cầu Hà Nội trả tự do. Ảnh chụp tháng 11, 2016.

Bà Cấn Thị Thêu, một nông dân đấu tranh đòi đất, nằm trong danh sách các dân biểu Úc yêu cầu Hà Nội trả tự do. Ảnh chụp tháng 11, 2016.

AFP
 

Dân biểu Liên bang Úc, ông Chris Hayes, vào ngày 1 tháng 11 lên tiếng  tham gia với dân biểu Tim Wilson về lá thư gửi cho Đại sứ Việt Nam tại Úc, ông Ngô Hướng Nam. Theo nội dung thư thì chỉ nội trong năm nay mà đã có đến hơn hai mươi nhà hoạt động bị bắt vì những tội danh rất mù mờ là âm mưu lật đổ nhà nước, hay tuyên truyền chống nhà nước.

Ông Chris Hayes kèm theo văn thư của ông với chữ ký của hơn 20 chính khách Úc thuộc các đảng phái chính trị khác nhau, đồng tình việc thúc giục Việt Nam trả tự do cho những tù nhân lương tâm tại Việt Nam. Kêu gọi Hà Nội tôn trọng các cam kết đã ký theo Công Ước Quốc tế Về Các Quyền Dân Sự và Chính Trị.

Các dân biểu và chính khách Úc đưa ra một danh sách gồm những người mà nhà cầm quyền Việt Nam cần phải trả tự do, đó là ông Nguyễn Văn Đài, ông Phạm Văn Trội, ông Trương Minh Đức, ông Nguyễn Bắc Truyển, ông Nguyễn Trung Trực, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, ông Lê Đình Lượng, blogger Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, bà Trần Thị Nga, ông Nguyễn Văn Oai, bà Cấn Thị Thêu, ông Hồ Đức Hòa, bà Nguyễn Đặng Minh Mẫn, ông Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, ông Nguyễn Văn Hóa, ông Trần Huỳnh Duy Thức, và bà Trần Thị Thúy.

Trên trang web của Tòa Đại sứ Việt Nam tại Canberra chưa thấy có phản hồi gì về lá thư của hai dân biểu Chris Hayes và Tim Wilson.

Ông Chris Hayes cũng thông báo trên trang web của ông là ông nhận được thư trả lời của bà Bộ trưởng Ngoại giao Úc, Julie Bishop, về trường hợp xin qui chế tị nạn chính trị tại Úc của cựu tù chính trị Trần Minh Nhật.

Bà Bishop nói rằng chính phủ Úc đang làm việc chặt chẽ với Cao ủy tị nạn của Liên Hiệp Quốc tại Thái Lan, nơi thụ lý nhiều hồ sơ xin tị nạn của người Việt Nam. Bà Ngoại trưởng nhấn mạnh rằng Chính phủ Úc luôn đặt ưu tiên giúp đỡ những người bị đàn áp về nhân quyền, và không còn đường về quê hương xứ sở.

Bà nói rằng nếu ông Trần Minh Nhật có nguyện vọng tị nạn tại Úc thì ông sẽ làm đơn xin thị thực một khi qui chế tị nạn của ông được Cao ủy tị nạn Liên Hiệp Quốc chấp nhận.

Ông Trần Minh Nhật là một trong số 14 thanh niên Công giáo và Tin lành bị nhà cầm quyền Việt Nam bỏ tù vào năm 2012.

Gia đình Bí thư huyện nhận đất rừng trái quy định

From facebook:  Trần Bang
Bí thư huyện là to nhất huyện ; Phòng TNMT là cơ quan chuyên ngành quản lý đất, rừng, tài nguyên đã xẻ thịt rừng thì cán bộ huyện, xã, doanh nghiệp ngồi yên không chia chác đất rừng sao?
Còn thân hữu cán bộ, doanh nghiệp liên quan, đâu chỉ đích danh cán bộ đứng tên sổ xanh, sổ đỏ như cán bộ Huyện Tuy Đức?
Và các cơ quan Tỉnh, TƯ trên địa bàn không chung sức với cán bộ huyện, thì sao có thể hoàn thành vượt mức việc phá rừng ở VN?
Lũ quét, lũ ống, sạt núi, lở đồi chết hàng trăm người mỗi năm cũng phần lớn do việc xẻ thịt rừng đó mà ra?!
Dân oan mất rừng, mất đất ngày càng đông; tranh chấp đất rừng dẫn đến chết người ở Đắk Nông những năm qua cũng là do giai cấp cường hào mới đó mà ra?!
Image may contain: one or more people, outdoor and nature

Báo chi’ của chính quyền giờ chỉ có một nửa sự thật.

 
From facebook:   Bảo Nhi Lê‘s post.
Tối hôm qua đón một chiếc xe Uber đi đám tiệc. Chuyện giữa mình và anh tài xế cứ lan man từ chuyện nọ xọ chuyện kia. Rồi anh ta nói:
 
 
– BOT Biên Hòa tài xế dùng tiền lẻ là do Việt Tân xúi giục.
Mình chưng hững:
 
 
– Anh nghe ba cái thứ nhãm nhí đó đâu ra vậy?
– Mấy báo viết như thế….
 
 
– Đúng là điên khùng. Nhà cầm quyền này xem Việt Tân là con ngáo ộp, cứ dân phản đối những gì bất công, xâm phạm tới quyền lợi của dân thì họ cứ chụp cái mũ Việt Tân rồi ra tay đàn áp đánh đập là xong. Nói Việt Tân, thì bằng chứng đâu, sao nhà cầm quyền giỏi vu vạ và chụp mũ ngu xuẩn thế không biết. Biểu tình phản đối formosa cũng vu cho Việt Tân trả tiền. Việt Tân đâu có tiền nhiều như thế. Việt Tân tuốt bê kia bờ đại dương, họ mướn dân làm gì cho mệt vậy….
 
– Ừ nhỉ. Anh taxi hiểu ra- Nếu tôi dùng tiền lẻ qua trạm Biên Hòa chắc họ cũng nói tôi Việt Tân quá.
– Chính xác. Dối trá và lừa dân chính là chiêu trò quen thuộc của họ. Một nhà cầm quyền mà lúc nào
 
cũng thấy dân là “thế lực thù địch” thì là tà quyền chứ không phải chính quyền.
 
– vậy chắc chắn là BOT Biên Hòa không phải do Việt Tân bày ra , chị nói tôi mới hiểu -Là do tôi không có FB như chị.
 
 
– Cái gì đụng chạm tới nồi cơm của người dân thì dân phải đấu tranh thôi.. Quyền được sống còn là quyền thiêng liêng nên không ai có thể thuê mướn để người dân đấu tranh cho chính quyền lợi của người dân được. Họ tự làm vì họ thấy căm ghét bất công và sự trấn lột tàn ác thôi. Nhà cầm quyền cứ tưởng Việt Tân ba đầu sáu tay không bằng, cái gì cũng có Việt Tân trong đó, nhãm nhí hết sức.
Khi tới quán cà phê, anh taxi nói:
 
– Cảm ơn chị, tui sẽ biểu con tui lập cho tui cái FB để đọc những tin tức như chị. Báo của chính quyền giờ chỉ có một nửa sự thật.
 
– Báo chí bây giờ có một nửa sự thật nên chết đứ đừ, toàn viết ba cái chuyện xe cán chó thôi, hehe….

Dựng chuồng vịt bị khởi tối, xây biệt thự chui kỷ luật nhẹ lãnh đạo

Dựng chuồng vịt bị khởi tối, xây biệt thự chui kỷ luật nhẹ lãnh đạo

Ủy Ban kiểm tra tỉnh ủy Sóc Trăng đã họp và thống nhất kỷ luật ông Đặng Văn Ngọ (Chủ tịch HĐQT, Tổng giám đốc Công ty Cấp nước Sóc Trăng) với hình thức ”khiển trách” về mặt Đảng vì sai phạm khi xây dựng công trình không phép trên đất chưa chuyển đổi mục đích sử dụng đất.

Trung cộng thôn tính Việt Nam chỉ còn là thời gian.

 
 
Image may contain: 1 person
Image may contain: 1 person
Image may contain: 1 person
No automatic alt text available.

Hoang Le Thanh added 4 new photos.

 

Trung cộng thôn tính Việt Nam chỉ còn là thời gian.

“Các nhà lãnh đạo miền Bắc, khi tự đặt mình vào sự chi phối của Trung Cộng, đã đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, nếu có hiệu quả, chẵng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triễn của chúng ta, mà còn đe dọa đến sự tồn tại của Dân tộc.

Sở dĩ, tới ngày nay, sự thống trị của Trung cộng đối với Việt Nam chưa thành hình, là vì hoàn cảnh chính trị thế giới chưa cho phép và sự tồn tại của miền Nam dưới ảnh hưởng của Tây phương là một trở lực vừa chính trị vừa quân sự cho sự thống trị đó.

Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, thì sự Trung cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian”.

NGÔ ĐÌNH NHU.

Lịch sử sẽ phán xét công bằng.

Ông NGÔ ĐÌNH NHU (1910 – 1963).
Ngày 2/11/1963, nhà chính trị lỗi lạc, nhà chiến lược tài ba, một cố vấn xuất sắc của cố Tổng thống Ngô Đình Diệm, đã bị bắn chết thảm khốc cùng bào huynh của mình.

Hình ảnh cái chết tang thương của hai anh em cố Tổng Thống thật đắng cay, nhưng sự phán xét công bằng của lịch sử thì hình ảnh hai ông mỗi lúc một vinh quang hơn.

Xin dâng nén tâm nhang để bày tỏ lòng tôn kính đến một người xứng đáng được lịch sử việt dân tộc vinh danh: ông NGÔ ĐÌNH NHU.

Chính trị nó quyết định …

From facebook:   Hung Tran‘s post.

Chính trị nó quyết định giá băng vệ sinh và hộp bao cao su.
 
Nó quyết định giá mỗi lít xăng là 21.000 hay 10.000; nó quyết định giữa cái trời lạnh tuyết rơi, người dân có thể đi oto, trong nhà có máy sưởi hay phải đi xe máy và ngủ ngoài đường giá rét.

Chính trị nó quyết định đến thực phẩm chúng ta ăn có sạch hay chứa chất bẩn gây ung thư, nó quyết định đến ra đường bị giựt túi xách hay cướp xe giữa đường…

Chính trị nó quyết định đi khi tham gia giao thông sẽ an toàn hơn hay cứ mỗi giờ sẽ có một người chết vì tai nạn …

Chính trị nhân bản khai phóng với những tiêu chí vì nhân dân, vì tương lai của dân tộc sẽ tạo ra một xã hội tốt đẹp với những con người có ý thức, trách nhiệm tốt với xã hội; ngược lại nếu chính trị chỉ để phục vụ cho một nhóm người, họ sẽ tạo ra nền giáo dục nhồi nhét và dối trá để khiến con người nhu nhược, thờ ơ với mục đích dể trị.

Đừng bất ngờ và đặt dấu hỏi tại sao con người lại nhẫn tâm đến thế, tại sao không thể giúp, không thể cứu nhau? Tại sao lại tìm cách lừa dối, cướp bóc, giết hại lẫn nhau… Đừng bất ngờ, vì điều đó sẽ đến khi bạn phải sống trong một nền chính trị độc tài và tàn ác.

Chính trị văn minh là để phục vụ cho sự công bằng, cho lợi ích của nhân dân chứ không phải tạo ra luật chỉ để bóc lột, cướp hiếp giết người dân để làm giàu cho đảng phái.

Cuộc sống của nhân dân thế nào là do chính trị quyết định, thế nên ở các nước phát triển… Người dân là người có quyền cầm lá phiếu để quyết định ai sẽ đại diện cho họ ….
Còn ở Việt Nam… Dân nghe chính trị là sợ, rất rất sợ… Vì sự ác độc của CS!!!

Nếu đọc xong mà vẫn chưa hiểu chính trị… Thì ngày nào đó con cháu của bạn ăn phải thức ăn độc rồi chết, hay ra đường bị bắt cóc, hay bị cướp nó chém… Thì tìm hiểu thêm vẫn chưa muộn!!!

– Bình Nguyễn –

THANH TRA CHÍNH PHỦ ,TẤM LÁ CHẮN CỦA THAM NHŨNG..?

 
 
From facebook:  Lê hồng Song added 4 new photos.
 

THANH TRA CHÍNH PHỦ ,TẤM LÁ CHẮN CỦA THAM NHŨNG..? THANH TRA MÀ TƯ DUY ,PHÁT NGÔN NHƯ VẬY, CHẲNG HIỂU THANH TRA CÁI GÌ..?
THANH TRA CHÍNH PHỦ CỦA ÔNG PHÚC CŨNG NÊN GIẢI TÁN ĐI..CHẲNG LÀM ĂN RA GÌ CHỈ GIỎI CHE ĐẬY…!

CHẮC..
-THANH CHA THANH MẸ , THANH DÌ…
-CỨ THẤY PHONG BÌ THÌ LẠI THANH KIU..!

See More

Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 1 person, smiling, text
Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 1 person, text
 

 

Vì sao người lương thiện cả đời gặp nỗi buồn và trắc trở

Vì sao người lương thiện cả đời gặp nỗi buồn và trắc trở

Tôi đã tìm một người thầy thông thái và đạo hạnh xin chỉ bảo:

-Vì sao những người lương thiện như con lại thường xuyên cảm thấy khổ, mà những người ác lại vẫn sống tốt như vậy

Thầy hiền hòa nhìn tôi trả lời: – Nếu một người trong lòng cảm thấy khổ, điều đó nói lên rằng trong tâm người này có tồn tại một điều ác tương ứng. Nếu một người trong nội tâm không có điều ác nào, như vậy, người này sẽ không có cảm giác thống khổ. Vì thế, căn cứ theo đạo lý này, con thường cảm thấy khổ, nghĩa là nội tâm của con có tồn tại điều ác, con không phải là một người lương thiện thật sự. Mà những người con cho rằng là người ác, lại chưa hẳn là người thật sự ác. Một người có thể vui vẻ mà sống, ít nhất nói rõ người này không phải là người ác thật sự.

Có cảm giác như bị xúc phạm, tôi không phục, liền nói: -Con sao có thể là người ác được? Gần đây, tâm con rất lương thiện mà!

Thầy trả lời: -Nội tâm không ác thì không cảm thấy khổ, con đã cảm thấy khổ, nghĩa là trong tâm con đang tồn tại điều ác. Con hãy nói về nỗi khổ của con, ta sẽ nói cho con biết, điều ác nào đang tồn tại trong con.

Tôi nói: -Nỗi khổ của con thì rất nhiều! Có khi cảm thấy tiền lương thu nhập rất thấp, nhà ở cũng không đủ rộng, thường xuyên có “cảm giác thua thiệt” bởi vậy trong tâm con thường cảm thấy không thoải mái, cũng hy vọng mau chóng có thể cải biến tình trạng này; trong xã hội, không ít người căn bản không có văn hóa gì, lại có thể lưng quấn bạc triệu, con không phục; một trí thức văn hóa như con, mỗi tháng lại chỉ có một chút thu nhập, thật sự là không công bằng; người thân nhiều lúc không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái…

Cứ như vậy, lần lượt tôi kể hết với thầy những nỗi thống khổ của mình.

Thầy gật đầu, mỉm cười, một nụ cười rất nhân từ đôn hậu, người từ tốn nói với tôi: – Thu nhập hiện tại của con đã đủ nuôi sống chính con và gia đình. Con còn có cả phòng ốc để ở, căn bản là đã không phải lưu lạc nơi đầu đường xó chợ, chỉ là diện tích hơi nhỏ một chút, con hoàn toàn có thể không phải chịu những khổ tâm ấy. -Nhưng, bởi vì nội tâm con có lòng tham đối với tiền tài và của cải, cho nên mới cảm thấy khổ. Loại lòng tham này là ác tâm, nếu con có thể vứt bỏ ác tâm ấy, con sẽ không vì những điều đó mà cảm thấy khổ nữa.

– Trong xã hội có nhiều người thiếu văn hóa nhưng lại phát tài, rồi con lại cảm thấy không phục, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị cũng là một loại ác tâm. Con tự cho mình là có văn hóa, nên cần phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngạo mạn. Tâm ngạo mạn cũng là ác tâm. Cho rằng có văn hóa thì phải có thu nhập cao, đây chính là tâm ngu si; bởi vì văn hóa không phải là căn nguyên của sự giàu có. Tâm ngu si cũng là ác tâm!

– Người thân không nghe lời khuyên của con, con cảm thấy không thoải mái, đây là không rộng lượng. Dẫu là người thân của con, nhưng họ vẫn có tư tưởng và quan điểm của riêng mình, tại sao lại cưỡng cầu tư tưởng và quan điểm của họ bắt phải giống như con? Không rộng lượng sẽ dẫn đến hẹp hòi. Tâm hẹp hòi cũng là ác tâm.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sư phụ tiếp tục mỉm cười: – Lòng tham, tâm đố kỵ, ngạo mạn, ngu si, hẹp hòi, đều là những ác tâm. Bởi vì nội tâm của con chứa đựng những ác tâm ấy, nên những thống khổ mới tồn tại trong con. Nếu con có thể loại trừ những ác tâm đó, những thống khổ kia sẽ tan thành mây khói.”

– Con đem niềm vui và thỏa mãn của mình đặt lên tiền thu nhập và của cải, con hãy nghĩ lại xem, căn bản con sẽ không chết đói và chết cóng; những người giàu có kia, thật ra cũng chỉ là không chết đói và chết cóng. Con đã nhận ra chưa, con có hạnh phúc hay không, không dựa trên sự giàu có bên ngoài, mà dựa trên thái độ sống của con mới là quyết định. Nắm chắc từng giây phút của cuộc đời, sống với thái độ lạc quan, hòa ái, cần cù để thay thế lòng tham, tính đố kỵ và ích kỷ; nội tâm của con sẽ dần chuyển hóa, dần thay đổi để thanh thản và bình an hơn.

-Trong xã hội, nhiều người không có văn hóa nhưng lại giàu có, con hãy nên vì họ mà vui vẻ, nên cầu chúc họ càng giàu có hơn, càng có nhiều niềm vui hơn mới đúng. Người khác đạt được, phải vui như người đó chính là con; người khác mất đi, đừng cười trên nỗi đau của họ. Người như vậy mới được coi là người lương thiện! Còn con, giờ thấy người khác giàu con lại thiếu vui, đây chính là tâm đố kị. Tâm đố kị chính là một loại tâm rất không tốt, phải kiên quyết tiêu trừ!”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

– Con cho rằng, con có chỗ hơn người, tự cho là giỏi. Đây chính là tâm ngạo mạn. Có câu nói rằng: “Ngạo mạn cao sơn, bất sinh đức thủy” (nghĩa là: ngọn núi cao mà ngạo mạn, sẽ không tạo nên loại nước tốt) người khi đã sinh lòng ngạo mạn, thì đối với thiếu sót của bản thân sẽ như có mắt mà không tròng, vì vậy, không thể nhìn thấy bản thân có bao nhiêu ác tâm, sao có thể thay đổi để tốt hơn. Cho nên, người ngạo mạn sẽ tự mình đóng cửa chặn đứng sự tiến bộ của mình. Ngoài ra, người ngạo mạn sẽ thường cảm thấy mất mát, dần dần sẽ chuyển thành tự ti. Một người chỉ có thể nuôi dưỡng lòng khiêm tốn, luôn bảo trì tâm thái hòa ái từ bi, nội tâm mới có thể cảm thấy tròn đầy và an vui.

-Bầu trời có thể bao dung hết thảy, nên rộng lớn vô biên, ung dung tự tại; mặt đất có thể chịu đựng hết thảy, nên tràn đầy sự sống, vạn vật đâm chồi! Một người sống trong thế giới này, không nên tùy tiện xem thường hành vi và lời nói của người khác. Dẫu là người thân, cũng không nên mang tâm cưỡng cầu, cần phải tùy duyên tự tại! Vĩnh viễn dùng tâm lương thiện giúp đỡ người khác, nhưng không nên cưỡng cầu điều gì.

-Nếu tâm một người có thể rộng lớn như bầu trời mà bao dung vạn vật, người đó sao có thể khổ đây?

Vị thầy khả kính nói xong những điều này, tiếp tục nhìn tôi với ánh mắt đầy nhân từ và bao dung độ lượng.

From Do Tan Hung & Nguyen Kim Bang

Lễ giỗ lần thứ 54 cố Tổng thống Ngô Đình Diệm và Bào Đệ của Ngài tại nghĩa trang Lái Thiêu, B…ình Dương

From facebook: Trần Bang‘s post.

Image may contain: 10 people, people standing and outdoor
Image may contain: 11 people, crowd and outdoor
Image may contain: 10 people, people smiling, people standing and outdoor
Trần Bang added 3 photos and a video.

Chiều 1/11/2017 từ lúc 16h, khoảng hơn 300 người đi viếng mộ và dự Lễ giỗ lần thứ 54 cố Tổng thống Ngô Đình Diệm và Bào Đệ của Ngài tại nghĩa trang Lái Thiêu, Bình Dương do Linh mục Vinh Sơn Phạm Trung Thành cựu Giám tỉnh DCCT Chủ tế, một số Linh mục ở Văn phòng Công lý & Hoà Bình DCCT, Lm Nguyễn Duy Tân Giáo xứ Thọ Hoà, cùng một số Linh mục khác đồng tế.

Vào giờ ấy, mấy tuần nay trời thường mưa to kéo dài gây ngập úng, nhưng hôm nay trời chỉ mưa lất phất mấy phút rồi tạnh, không khí mát mẻ, đúng như lời cầu nguyện và tín thác vào Chúa của Linh mục Lê Ngọc Thanh DCCT đã nói mấy ngày trước.

Buổi lễ giỗ đã diễn ra trang nghiêm, tốt đẹp ngoại trừ một số hạt sạn như dưới đây:

1. Kẻ lạ đóng, khóa 2 cổng gần làm người dự phải chui rào, sau đó lỗ chui cũng bị tấp cây có gai, người về sau phải đi vòng cổng xa cả hơn 1 km mới về đến chỗ gửi xe ngoài hàng rào, kế ngay mộ của Cụ Diệm.

2. Kẻ lạ mang loa thùng lớn đến ngồi ngoài hàng rào B40 ăn uống bừa bãi, ngay mộ cụ Diệm và mở nhạc to nhằm át lời giảng của Lm, lời cầu nguyện của người dự ( như clip 4 dưới ). Họ cố tình quấy rối buổi lễ, nhưng đã không át nổi tiếng kinh cầu, tiếng hát Thánh ca của hơn 300 người tham dự.

3. Rất đông an ninh chìm nổi, canh trừng trong ngoài nghĩa trang; vài kẻ đội mũ đỏ, đen, bịt khẩu trang chà trộn vào trong quay phim, chụp hình, ai cũng biết nhưng mọi người vẫn tập trung vào nghe các Cha giảng, đọc kinh cầu nguyện, hát Thánh ca.

4. Sự việc làm an ninh Bình Dương mất điểm nhất là sau khi kết thúc buổi Lễ, theo FB Lm Lê Ngọc Thanh thì có kẻ leo lên xe hành hung phóng viên Huyền Trang và sau đó 4 kẻ đi 2 xe máy cầm đá chạy theo xe chở Huyền Trang đe dọa…

Học, học nữa học mãi.

From facebook:   Huynh Lan
Fb Uyên Lê
 
Học, học nữa học mãi.
 
Sau năm 75 thì bên thắng cuộc vào miền Nam rất đông. Có 1 cán bộ bên phòng giáo dục xuống 1 trường cấp 3 để nói chuyện.
 
CB: chế độ ta là rất xem trọng việc giáo dục, và tất cả mọi người từ dân cho đến cán bộ, đảng viên ai cũng phải học tập, học hỏi không ngừng để mà tiến bộ. Vì đất nước ta còn xây dựng cnxh, và sau này tiến lên cscn đó là con đường mà chúng ta phải đi đến. Vì thế đồng chí Lê Nin đã nói: học, học nữa học mãi. Bây giờ các em trong các gương người tốt, việc tốt trong cuộc sống hàng ngày em nào có biết được ai mà siêng năng học tập tiến bộ thì cho thầy biết.
 
HS: dạ thưa, em có biết như trường hợp bác của em là bác sĩ rồi, học ở bên Pháp về, mà bây giờ bác em cũng còn đi học nữa.
 
CB: Tốt, thế là tốt quá. Thế bác em đang học gì ?
 
HS: dạ, bác em đang học tập cải tạo.
 
CB: ờ ờ, cái đấy thì cũng được, vì đấy là chủ trương đường lối của nhà nước thì học cho biết. Nhưng thầy muốn nói cụ thể là văn hoá cơ, thì em nào biết ?
 
HS: thưa thầy em biết ạh. Cụ thể như là trường ta đấy. Thầy hiệu trưởng là đảng viên, mà thầy vẫn đi học rất là siêng năng ạh.
 
CB: Tốt, tốt quá. Thế thầy học gì nào ?
 
HS: dạ thầy đang học bổ túc văn hoá ạh, vì thầy chưa có bằng cấp 3.
 
CB: Thôi, thôi thế là được rồi, hôm nay giao lưu thế là xong nhé, thôi thầy đi về nhé.
 
(st)