HÀNH TRÌNH MÙA VỌNG CỦA ĐỨC MARIA

 HÀNH TRÌNH MÙA VỌNG CỦA ĐỨC MARIA

 Cùng đi với Đức Maria đến nhà bà Êlisabét

Việc cử hành mừng Lễ Giáng sinh của chúng ta sẽ thế nào nếu Đức Trinh nữ Maria chỉ là một “người đóng vai phụ” trong vở kịch?  Khi chúng ta nghĩ về Đức Maria, gần như ngay tức khắc chúng ta nghĩ đến hai câu chuyện: Truyền Tin và Thăm Viếng.  Ai có thể quên được bài tường thuật về việc sứ thần đến viếng thăm và hứa hẹn một trẻ thơ sẽ kế thừa ngai vàng của Vua Đavít?  Ai có thể quên được câu trả lời tuyệt vời của Đức Maria: “Xin cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1,38)?  Và ai có thể quên được lời kinh Magnificat, lời cầu nguyện ngợi ca bay vút cao của Đức Maria khi Mẹ đến thăm người chị họ Êlisabét của mình (x. Lc 1, 46-55)?

Nhưng ở giữa hai cuộc gặp gỡ này, một điều gì khác đã xảy ra: hành trình Mùa Vọng đầu tiên.  Thánh Kinh nói với chúng ta rằng sau khi sứ thần rời bỏ Maria, Maria “vội vã lên đường đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa.  Bà vào nhà ông Giacaria và chào hỏi bà Êlisabét” (Lc 1,39-40).  Cuộc hành trình này, khoảng cách chừng một trăm dặm, có lẽ Maria phải mất khoảng một tuần để đi.  Điều đó đã cho Maria có thời gian để cầu nguyện và suy gẫm, và giờ đây Mẹ mời gọi chúng ta đi cùng với Mẹ.  Vì thế chúng ta hãy tưởng tượng chính chúng ta đang cùng đi với Mẹ Maria và nghĩ về những gì có thể đã diễn ra trong tâm trí của Mẹ.

Suy Gẫm về Những Lời Hứa của Chúa.  Tất nhiên, chúng ta không biết chính xác những gì Đức Maria đã nghĩ, nhưng chúng ta biết rằng Mẹ là một con người cầu nguyện (x. Lc 2,19.51).  Chắc hẳn, Mẹ đã dành ít là một chút thời gian để suy gẫm về mọi điều Mẹ vừa trải nghiệm.  Chắc chắn Mẹ đã bắt đầu cố gắng hiểu ý nghĩa của tất cả.

Có lẽ Maria nhớ lại những lời của sứ thần và đã cầu nguyện: “Lạy Chúa, Chúa đã hứa sẽ ban cho con một đứa con, một đứa con trai, ngay cả trước khi Giuse và con đến với nhau trong hôn nhân.  Rồi con đã thưa xin vâng với Chúa, cho dẫu điều đó có nghĩa là con phải mất Giuse, và con vẫn tiếp tục thưa vâng với Chúa, bất kể hậu quả thế nào.  Lạy Chúa, xin hãy giúp con hiểu trọn vẹn hơn lời kêu gọi này mà con vừa mới đón nhận.”

Kinh Ngợi Khen (Magnificat).  Ngay khi đến nơi, Mẹ đã cất tiếng chào bà Êlisabét, Mẹ đã dâng lời Kinh cầu nguyện của chính mình, lời Kinh Ngợi Khen Magnificat (x. Lc 1,46-55).  Lời cầu nguyện ngợi khen này hẳn đã tràn ngập trong tất cả những suy nghĩ của Mẹ trên hành trình Mẹ đi, một sự suy gẫm về tất cả những gì Thiên Chúa đã giúp Mẹ hiểu về hành trình của Mẹ.

Mẹ Maria bắt đầu cất tiếng: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng trong Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi” (Lc 1,46-47).  Thật ngạc nhiên khi Mẹ Maria quá vui mừng và tin tưởng.  Cuộc sống của Mẹ vừa mới bị đảo lộn.  Với cái tin về sự có thai ngoài dự kiến, hôn nhân của Mẹ với Giuse bị đe đọa và thậm chí Mẹ phải đối diện với khả năng bị ném đá cho đến chết.  Tuy nhiên, niềm vui dường như bao phủ Mẹ.

Tại sao Mẹ lại quá vui mừng?  Trong số nhiều khả năng, có hai khả năng nổi bật:

Trước hết, Maria có thể thấy rằng Thiên Chúa đang thực hiện những lời hứa của Người với dân Israel. Khi bà Êlisabét chào đón Mẹ là “Thân Mẫu Chúa tôi”, lòng tin hẳn đã phải tăng lên trong Mẹ (x. Lc 1,43).  Những lời của sứ thần là đúng thật – ơn cứu độ của Thiên Chúa đã gần kề!  Có lẽ Mẹ Maria đang nhớ lại một trong những thánh vịnh: “Người đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa dành cho nhà Israel” (Tv 98,3).  Như thế, Mẹ Maria đã vui mừng về sự trung tín của Chúa: “Chúa độ trì Israel, tôi tớ của Người, như đã hứa cùng cùng cha ông chúng ta vì Người nhớ lại lòng thương xót” (Lc 1,54-55).  Mẹ Maria đã ý thức rằng chính con trai của Mẹ, Đấng thực sự là “Đức Chúa”, sẽ thực hiện lời hứa xưa kia của Thiên Chúa để giải thoát dân Israel (Lc 1,43).

Thứ hai, Mẹ Maria vui mừng trước cách làm việc bất ngờ của Thiên Chúa.  Vương quốc của Người đang đến qua những người yếu thế, chứ không phải qua những kẻ uy quyền.  Mẹ đã chứng kiến những “kẻ thống trị” Rôma ngạo mạn đang lạm dụng dân Chúa (x. Lc 1,52).  Mẹ đã thấy cách những người lính của họ đã dùng sự đe dọa và bạo lực để giữ hòa bình ở Israel.  Mẹ biết về chứng hoang tưởng và giết người của Vua Hêrôđê.  Tuy nhiên, Thiên Chúa đã chọn Mẹ, một người phụ nữ nghèo ở Galilê, để hạ bệ “kẻ ngạo mạn” và nâng cao “kẻ khiêm nhường” lên nơi danh dự (Lc 1,51.52).  Maria biết rằng bằng cách nào đó, Thiên Chúa sẽ dùng con của Mẹ để làm cho điều này xảy ra.

Như ngôn sứ Isaia và nhiều ngôn sứ trước mình, Maria nhận thấy rằng Thiên Chúa có một tình yêu đặc biệt dành cho những người khiêm tốn: “Ta ngự chốn cao vời và thánh thiện, nhưng vẫn ở với tâm hồn khiêm cung tan nát” (Is 57,15).  Mẹ biết rằng Thiên Chúa cho những người khiêm tốn và đói khát ở cận kề trái tim Người.  Vì thế, điều đó hẳn phải làm cho Mẹ vui mừng biết bao khi nhận ra rằng Thiên Chúa đã chiếu cố đến “sự thấp hèn” của Mẹ, và rằng người con của Mẹ sẽ thực hiện những lời Thiên Chúa đã hứa để đem lại sự an ủi cho những người cùng khổ túng thiếu (x. Lc 1,48).

Bài ca của Đức Maria là một lời cầu nguyện diễn tả sự kinh ngạc và lòng kính sợ trước sự kiện là Thiên Chúa đang làm cho ơn cứu độ của Người trở nên sẵn sàng cho mọi người, người giàu cũng như người nghèo, người quyền thế cũng như người yếu đuối.  Thiên Chúa không phân biệt đối xử với bất cứ ai.  Thiên Chúa không thiên vị người giàu hoặc coi khinh những người nghèo khổ, như một số người nghĩ như thế.  Không phải vậy, thực ra Thiên Chúa yêu thương tất cả chúng ta như nhau.  Thiên Chúa muốn giúp cho những kẻ kiêu ngạo học biết lãnh nhận ân sủng mà họ không thể tự kiếm được bằng sức riêng của họ, và Người muốn tỏ cho những người khiêm nhường biết rằng Người yêu thương họ, và ước ao chữa lành cho họ cách sâu sắc thế nào.

Những Lời Hứa Bền Vững.  Tất cả những suy nghĩ này hẳn phải ở hàng đầu trong tâm trí của Mẹ Maria suốt chín tháng sau đó khi Mẹ và Giuse đi tới Bêlem.  Khi các ngài đến thành phố ấy, Maria và Giuse chỉ là một đôi vợ chồng nghèo đến từ Galilê, không thể gặp được hầu như bất cứ ai trong phần lớn những người ở đó.  Thậm chí còn tồi tệ hơn khi chẳng có ai đón tiếp các ngài; không ai biểu lộ bất cứ sự quan tâm hay lòng trắc ẩn nào đối với các ngài.  Hơn bao giờ hết, các ngài đã ở giữa những con người nghèo khó và hèn mọn.

Khi đến thời gian chào đời của Chúa Giêsu, tất cả những gì mà Mẹ Maria và dưỡng phụ Giuse có là một cái máng ăn, một số quần áo quấn tã, và một số người chăn chiên cừu.  Chắc chắn Mẹ Maria hiểu điều đó thích hợp thế nào với Đấng sẽ nâng cao những người khiêm nhường, Người sẽ đến với chúng ta trong cách khiêm tốn nhất.  Chắc chắn điều này này mang lại cho Mẹ niềm an ủi cho dẫu những khó khăn xung quanh đang bao phủ Mẹ.  Chắc chắn Mẹ có thể nhìn thấy sự trung tín của Thiên Chúa trong khuôn mặt của Chúa Giêsu.

Có lẽ Mẹ Maria đã nhớ lại những lời này vào những năm sau khi con trai của Mẹ bắt đầu rao giảng: “Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn”, “sự giải thoát cho những kẻ bị giam cầm”, “sự tự do cho những người bị áp bức” (Lc 4,18).  Hãy tưởng tượng điều đó chắn hẳn phải làm cho Mẹ cảm thấy thế nào khi Mẹ nhìn thấy Chúa đang chữa lành, đang giải thoát và đang tha thứ cho tất cả mọi loại người.

Cuối cùng, hãy tưởng tượng Mẹ Maria, ba năm sau đó, Mẹ chứng kiến con trai mình bị đóng đinh.  Tất nhiên, với tư cách là mẹ của Chúa Giêsu, lòng Mẹ tràn ngập nỗi đau đớn khủng khiếp.  Tuy nhiên vốn là một người phụ nữ có đời sống cầu nguyện sâu sắc, Mẹ thấy Chúa Giêsu đón nhận cái chết cách khiêm nhường biết chừng nào.  Mẹ đã nghe thấy Chúa Giêsu kêu lên: “Lạy Cha, xin tha cho họ”, một lời cầu nguyện có lẽ Mẹ đã dạy Người (Lc 23,34).  Mẹ nhìn thấy con trai Mẹ đang hy hiến chính mình cho mọi người.  Người đang nâng cao những kẻ khiêm nhường, từng con người bị khuất phục bởi tội lỗi.  Bị treo cao trên thập giá, Chúa Giêsu bẻ tan chế độ tội lỗi đã trói buộc mọi và mỗi người trong chúng ta.  Ở đó (trên thập giá), bằng những lời tha thứ của mình, Chúa Giêsu đang nâng mọi người lên và tháo gỡ gánh nặng tội lỗi cho chúng ta.  Nơi đó, Chúa Giêsu đã hoàn thành lời hứa của Thiên Chúa để cứu độ dân Người.

Câu Chuyện của Mẹ Maria là Câu Chuyện của Chúng Ta.  Bài ca (bài hát) của Mẹ Maria là bài ca của chúng ta.  Đó là bài ca của Giáo Hội.  Đó là bài hát của bất cứ ai đã trải nghiệm lòng quảng đại và ân sủng chan chứa của Thiên Chúa.  Cho dẫu Mẹ Maria đã được tự do khỏi tội nguyên tổ, Mẹ vẫn hát bài hát của mọi người, những con người đang phải đối diện với tội lỗi của mình và đã tìm thấy một Thiên Chúa của lòng thương xót và tha thứ, một Thiên Chúa đón tiếp chúng ta và thanh tẩy lương tâm của chúng ta.  Đó là bài hát của tất cả mọi người, những người bắt đầu nhận ra rằng Thiên Chúa yêu thương họ một cách cá nhân (riêng biệt), cá vị và vô điều kiện. “Thiên Chúa đã chọn tôi.  Bất kể tội lỗi và đức tin yếu kém của tôi, Người vẫn yêu thương tôi và quý trọng tôi.  Vâng, thần trí tôi vui mừng hớn hở trong Chúa, Đấng cứu độ tôi!”

Không chỉ bài hát của Mẹ Maria là bài hát của chúng ta, mà câu chuyện của Mẹ cũng là câu chuyện của chúng ta.  Mẹ đã sống hầu hết cuộc đời mình trong một thị trấn nhỏ bé.  Những ngày của Mẹ cũng bận rộn với những công việc giặt giũ, bếp núc và việc chăm sóc cho gia đình.  Cũng vậy, hầu hết chúng ta sống cuộc sống “ẩn dật” và bình lặng.  Nhưng chúng ta cố gắng sống tốt những ngày tháng cuộc đời mình bằng cách chu toàn trách nhiệm của chúng ta và cố gắng sống bình an với những người xung quanh chúng ta.

Tuy nhiên khi Mẹ Maria sống ẩn thân như Mẹ có thể, Mẹ đóng một vai trò hết sức quan trọng trong kế hoạch của Thiên Chúa.  Mỗi lần Mẹ hành động trong tình yêu, mỗi lần Mẹ làm chứng bằng sự kiên nhẫn hay thương xót, mỗi lần Mẹ cầu nguyện, những lời nói và hành động của Mẹ đã dạy dỗ con trai mình (Chúa Giêsu) và giúp Người hiểu thấu được ơn gọi đặc biệt mà Thiên Chúa dành cho Người.  Cũng thế, mỗi lần chúng ta cầu nguyện với gia đình chúng ta, mỗi lần chúng ta chọn sự thương xót thay vì bực bội oán giận, mỗi lần chúng ta cho thay vì nhận – tất cả những hành động này đều ảnh hưởng đến những người xung quanh chúng ta.  Những hành động này giúp mang sự hiện diện của Chúa Giêsu vào trong nhà (gia đình) và những nơi chúng ta làm việc.  Mỗi lần chúng ta làm cho Chúa lớn lên, đặc biệt là khi chúng ta khiêm tốn chia sẻ đức tin của chúng ta, thì chúng ta đang thay đổi thế giới này nhiều hơn một chút.

Hãy Thực Hiện Hành Trình (Mùa Vọng Này) với Mẹ Maria.  Qua bài hát về niềm vui và lòng biết ơn của mình, Mẹ Maria chỉ cho mỗi người chúng ta thấy chúng ta có thể mang Chúa Kitô vào thế giới, bất kể chúng ta có thấp kém thế nào.  Vì thế hãy tưởng tượng chính bạn đang cùng đi với Mẹ Maria trong Mùa Vọng này.  Bạn hãy chia sẻ với Mẹ những lý do vui mừng hớn hở của bạn.  Những điều ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn là gì, những điều khiến bạn phải làm cho Chúa lớn lên?  Bạn cũng hãy nói với Mẹ về “sự hèn kém” trong cuộc sống của bạn ngay bây giờ có thể phản ánh sự khiêm tốn của Mẹ.  Cuối cùng, bạn hãy xem mình có thể noi gương sự khiêm nhường của Mẹ Maria thêm một chút trong những mối tương quan gia đình hoặc tại nơi làm việc hoặc trong giáo xứ của bạn không.

Hãy tiến lên và chia sẻ điều này với Mẹ Maria.  Rồi bạn hãy lắng nghe những gì Mẹ đã nói với bạn.  Hãy để cho những lời của Mẹ trong Thánh Kinh, gương mẫu về cuộc sống của Mẹ và lời xin vâng của Mẹ với Chúa dạy bạn biết vui mừng hớn hở trong Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của bạn như thế nào.

Theo The Word Among Us [wau.org] – Advent 2019 Issue
Chuyển ngữ:  Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương

 Trước cái chết, tất cả đều im lặng

 Trước cái chết, tất cả đều im lặng: Còn sống phút nào thì phải cố tận hưởng, đừng cật lực làm chỉ để có… ‘ngôi mộ’ đẹp.

01

Cách đây một thời gian, tôi mua cho nội một thùng táo, trong lúc vận chuyển một bên mép thùng bị đè xuống nên có vài quả táo bị dập, thậm chí còn xuất hiện hiện tượng nước táo chảy ra.

Chúng tôi nói với nội là đừng ăn những quả táo đó, không tốt cho sức khỏe, nhưng nội tuổi tác đã cao, tiết kiệm sớm đã trở thành thói quen cố hữu, nên chẳng nỡ vất đi, nội nói :

“Không phải chỉ là bị hỏng một chút thôi sao? Nội chỉ cần cắt đi phần hỏng đó, là lại có thể ăn được rồi.”

Sau khi cẩn thận dùng dao gọi đi phần đã thối, nội vẫn thưởng thức phần còn lại của quả táo một cách ngon lành.

Chẳng ngờ ngày thứ 2, thùng táo ngon như thế lại có thêm một số quả xuất hiện hiện tượng y chang như vậy, nội vẫn làm như thế, đem phần bị hỏng cắt đi và ăn phần còn lại.

Kết quả, một thùng táo ăn đến quả cuối cùng, nội chỉ mải miết đi cắt những phần hư của quả táo, nên chẳng thể ăn được một quả táo trọn vẹn nào cả.

Chúng tôi nói với nội nên ăn những thứ tốt nhất, nội lại trả lời:

“Nội muốn để những thứ tốt nhất lưu giữ lại sau cùng. Mấy đứa nghĩ mà xem, quả táo hỏng có chút mà không ăn nhanh để đến khi hỏng hết cả một quả, có phải cực kì lãng phí không?”

Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, tất cả chỉ biết im lặng.

Giống như cuộc sống này, luôn luôn tồn tại đầy ắp những biến số bí ẩn, chúng ta chẳng thể nào dự đoán được giây phút hạnh phúc trước mắt liệu có phải là giây phút tận cùng.

Chúng ta luôn luôn tự dặn lòng mình cần phải trân trọng những thứ trước mắt, nhưng lại quên mất rằng những phút giây ta đang nắm giữ còn đáng trân trọng nâng niu hơn rất nhiều?

02

Có một nữ tiến sĩ 32 tuổi từ nước ngoài trở về trong “nhật ký những tháng ngày ung thư” của mình đã viết:

“Sức khỏe thật sự rất quan trọng, đứng trước ranh giới của sự sống và cái chết, bạn sẽ phát hiện, bất kì những lần tăng ca nào (một thời gian dài thức đêm chính là đồng nghĩa với tự sát), gia tăng áp lực cho chính bản thân mình, hay mua nhà lầu thầu xe hơi, tất cả thứ đó bỗng trở nên thật phù phiếm biết bao.

Nếu như có thời gian, hãy ở bên con bạn thật nhiều, dành số tiền tích góp để mua xe để mua tặng đôi giày cho cha mẹ, đừng quá cật lực làm việc để đổi lấy một căn biệt thự, hay những thứ xa hoa nào khác, bởi chỉ cần được ở cạnh người mình yêu, cho dù ở một nơi nhỏ như vỏ ốc cũng cảm thấy ấm áp, yên bình.”

Đoạn tâm sự tưởng như vô cùng bình thường ấy, lại cảm động biết bao nhiêu con người.

Cô ấy dùng chính cuộc đời của mình để nhắc nhở chúng ta rằng;

Nắm chắc lấy những thứ hiện tại, yêu thương bảo vệ cơ thể của chính mình, chú ý rèn luyện sức khỏe, đừng khiến cuộc sống tương lai của chính mình sống trong vũng lầy của sự hối tiếc.

Giá trị của tiền bạc nằm ở cách sử dụng, vị ngon của cà phê cũng ngon ở nhiệt độ của chính nó.

Chúng ta chẳng bao giờ dự đoán được trước tương lai, nói không chừng một ngày nào đó bạn bỗng dưng rời khỏi thế giới này, để lại cuộc đời rất rất nhiều những việc vẫn dang dở có đầy ắp cơ hội lại chẳng kịp hoàn thành.

Biện pháp duy nhất để điều đó không bao giờ xảy ra chính là sống trọn vẹn những ngày bạn đang sống, để mỗi phút giây trôi qua chẳng bao giờ mang tên tiếc nuối.

Học cách trân trọng những năm tháng của còn tồn tại trên cõi đời này, ăn những thứ mình thích ăn, làm những việc bản thân muốn làm, xem những thứ bản thân mình muốn biết, hưởng thụ hiện tại, để mỗi ngày trôi qua là mỗi một ngày đáng sống theo cách riêng của nó.

03

Còn nhớ nhà văn Mạc Ngôn từng kể một câu chuyện:

“Vợ bạn học của ông sau khi mất đi, trong một lần ông ấy dọn dẹp lại những kỉ vật ngày xưa, chợt phát hiện ra chiếc khăn lụa tơ tằm, mua trong cửa hàng cao cấp khi hai vợ chồng đi du lịch ở New York.

Đó là một chiếc khăn vô cùng thanh nhã lịch sự, bà ấy cực kì yêu thích nó, ngày thường chẳng nỡ lấy ra dùng, người vợ ấy luôn tâm niệm để vào một dịp thật đặc biệt bà ấy sẽ diện chiếc khăn đó.

Thế nhưng, đến cuối cùng chiếc khăn ấy vẫn còn nguyên nhãn mác treo trên đó, người vợ ấy lại chưa choàng lấy một lần.”

Đừng để thứ quý giá lưu giữ đến ngày đặc biệt mới dùng, bởi mỗi ngày bạn sống đều là một ngày đặc biệt.

Đúng vậy, đừng bao giờ trong những ngày mưa mới biết trân trọng những hình ảnh của ngày nắng, hay đến khi tóc đã điểm sương lại muốn sống lại những ngày thơ ấu.

Đời người hữu hạn, có rất nhiều thứ, chỉ khi chúng ta sắp mất đi rồi mới ý thức được nó quan trọng như thế nào, bởi vậy đừng bao giờ để thứ quý giá nhất lưu giữ đến tận cùng.

Bởi đợi khi bạn có thời gian, có lẽ cũng chẳng có tâm trạng đi thực hiện, đến lúc bạn có tâm trạng để làm, đột nhiên phát hiện tất cả đã quá muộn.

Trong tiểu thuyết của tác giả Sâm Sơn Đạo từng có câu:

“Mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta đều là những ngày hữu hạn, chẳng có cách nào có thể quay lại, bởi vậy đừng bao giờ để tuổi tác trở thành lý do khiến bản thân trở nên ngần ngại, hay lười biếng, chỉ cần nỗ lực hết mình, sống một cách trọn vẹn với cuộc sống này, bạn mới có thể nếm trọn hương vị của nó.

Học cách yêu thương vô điều kiện với tất cả mọi người xung quanh mình, bởi chúng ta đâu biết được ngày mai liệu chúng ta có thể được gặp lại họ?”

Hãy sống trọn vẹn với những phút giây cho dù ta chỉ còn một hơi thở. Hay giống như Nikolai Ostrovsky, nhà văn quân đội nổi tiếng Liên Xô đã từng nói:

“Cái quý nhất của con người ta là sự sống.

Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời”.

From:TU PHUNG

TRÙM XÃ HỘI ĐEN THANH HÓA BỤP LUÔN CẢ CÔNG AN.

TRÙM XÃ HỘI ĐEN THANH HÓA BỤP LUÔN CẢ CÔNG AN.

Sau khi dùng 40 đàn em tấn công vào nhà hàng Hưng Thịnh, trùm xã hội đen Thanh Hóa lệnh cho đàn em chặn xe cấp cứu, không cho 4 nạn nhân nhập viện.

Anh ta còn chỉ đạo bụp luôn công an. Kinh khủng hơn, các nạn nhân dù bị thương tích nhập viện vẫn bị bắt vì… gây rối trật tự công cộng. Chủ nhà hàng cũng bị bắt cùng tội danh.

Ông trùm này là ai mà có quyền lực nghiêng trời lệch đất như vậy?

Ông là Trương Cự, người rất giàu tiền án tiền sự. Cự là trùm xe điện hết date và kinh doanh nhà hàng ở biển Hải Tiến. Tài năng của ông là dù tiền án tiền sự đầy mình nhưng ông vẫn đưa được con trai là Trương Phúc vào ngành công an, làm ở trại giam Thanh Lâm.

Trương Phúc có một người anh trai là Trương Long, cũng làm nghề xã hội đen đầy tiền án tiền sự. Khi Long đang ngồi tù, Trương Cự “nói một tiếng” để Long tại ngoại về nhà “ăn Tết”, qua Tết sẽ nhập trại trở lại. Không ngờ, Long về hôm trước hôm sao đã dùng dao cắt cổ hàng xóm chết tại chỗ và chỉ lãnh án 12 năm!

Để cho anh em gần nhau, Trương Cự còn tổ chức cho anh (Trương Long) ở tù tại trại giam của em (Trương Phúc). Anh em đoàn tụ vui vẻ ở trại giam Thanh Lâm.

Chúng tôi hiện có trong tay băng ghi âm một anh phó điều tra Nguyễn Hữu Thịnh của Thanh Hóa chửi bới dọa nạt gia đình nạn nhân. Đây là sự việc rất nghiêm trọng, tôi tin là Thanh tra Bộ Công an cũng như Cục Điều tra hình sự Viện Kiểm sát nhân dân Tối cao sau khi nhận đơn tố cáo của gia đình nạn nhân sẽ có những bước xử lý đúng pháp luật.

Phủ Khai Phong.

http://nghiepdoanbaochi.org/…/trum-xa-hoi-den-thanh-hoa-bu…/

Visit the post for more.

Bão, cơn đồng bóng hoang dã

Bão, cơn đồng bóng hoang dã

Jackhammer Nguyễn

12-12-2019

Thanh niên VN đi bão sau khi đội tuyển bóng đá VN vô địch Sea Games 30. Ảnh: Kênh 14

Sau trận thắng chung kết của đội bóng đá Việt Nam tại cuộc tranh tài Đông Nam Á vận hội Sea Games 30, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vui mừng tuyên bố, rằng đây là một thắng lợi quan trọng có thể thúc đẩy sự phát triển kinh tế của quốc gia.

Tôi đồng ý với ngài Thủ tướng rằng, đã có những tiền lệ, khi sự thành công của thể thao dẫn đến sự cất cánh về kinh tế. Đó là trường hợp nước Nhật vào năm 1964, tổ chức Đại hội Olympics Tokyo, và từ đó trở đi, nước Nhật mãi là một cường quốc.

Nhưng siêu cường Liên Xô, tổ chức Olympics Moscow 1980, cũng “thành công rực rỡ”, để rồi 10 năm sau đó biến mất trên bản đồ thế giới.

Chuyện “tổ chức thành công” các kỳ thi đấu thể thao như Nhật Bản và Liên Xô kể trên, thì Việt Nam cũng đã làm rồi với các Đông Nam Á vận hội, dù rằng vùng Đông Nam Á này hay được nói là “vùng trũng của thể thao thế giới”, cách nói cho hay của báo chí nhà nước Việt Nam vì không muốn nói rằng thể thao ở đây là tệ nhất thế giới, trong đó bao gồm cả bóng đá.

Tuy nhiên, nhìn vào dòng thanh thiếu niên đi … bão trên đường phố Sài Gòn Hà Nội trong đêm 10/12/2019, tôi tin điều ông Phúc nói một nửa. Vì rằng nước Việt Nam đang có một nguồn năng lượng lớn kinh khủng khi nhìn vào đám đông trẻ tuổi đó. Nguồn năng lượng này sẽ đẩy nước Việt Nam bật lên rất cao nếu được khơi chảy vào đúng chỗ phải chảy.

Tôi không nghĩ rằng nó đang chảy đúng hướng!

Hình ảnh đêm “Bão chiến thắng bóng đá” cho tôi những cảm giác kỳ cục. Thật khó tưởng tượng trong âm thanh bài hát ca ngợi lãnh tụ Hồ Chí Minh, là hai cô gái trần truồng đang uốn éo giữa đường phố. Người ta cũng thấy các thanh niên thổi còi không theo một điệu nhạc gì cả, đinh tai nhức óc, bên cạnh các bức ảnh của ông Hồ mang ra diễu trên đường phố hàng trăm ngàn chiếc xe gắn máy.

Một không khí hoang dã như đồng bóng, nhuộm sắc đỏ cộng sản vô ý thức.

Không rõ ở nước Tàu cộng sản, người ta có còn rước ảnh ông Mao chạy tung tăng khắp phố như người Việt hay không, nhưng rõ ràng công cuộc tẩy não của cơ quan tuyên giáo Đảng Cộng sản Việt Nam đã đem lai kết quả như họ mong muốn. Tôi không chắc là có bao nhiêu phần trăm số người trong đêm Bão hiểu được lá cờ mà cô gái dùng thay váy đó ra đời từ lúc nào, ông Hồ là ai họ chưa chắc đã biết, chỉ biết đó là những hành động được phép và được khuyến khích.

Nhiều người so sánh hàng triệu người Việt trẻ tuổi đó với những người đồng trang lứa của họ ở Hong Kong. Một bên đòi những quyền lợi chính trị, còn một bên đổ ra đường vì chẳng biết làm gì.

Nghĩ cho cùng, cái chuyện Bão đó là chuyện duy nhất họ được làm với tư cách một tập thể, một cộng đồng, mà không có sự kiểm soát của Đảng Cộng sản. Vì cái tập thể đấy, cái cộng đồng ấy chỉ là một đám đông ô hợp, hoang dã như cái tên Bão mà họ dùng để nói tới, không có tổ chức, không có mục đích. Đó là điều mà Đảng muốn. Đảng không thích bất cứ tổ chức nào khác trong xã hội ngoài những tổ chức của Đảng.

Tôi không nghĩ rằng cái phân nửa mà tôi đồng ý với ông Phúc, có thể cân bằng với cái phân nửa kỳ cục mà tôi sợ hãi.

Đại đa số dân chúng Việt Nam sinh ra sau ngày “giải phóng” (?) , không dính líu gì đến các chế độ bị cáo buộc là thực dân, đế quốc. Họ là sản phẩm hoàn toàn mang nhãn cộng sản. Họ đang có một nguồn năng lượng trẻ tuổi vô tận, nhưng chỉ là một đám năng lượng cơ bắp, uốn éo, la hét trong một thứ lên đồng tập thể.

Tôi không nghĩ rằng cơn đồng bóng này sẽ dẫn tới một sự cất cánh kinh tế như ông Nguyễn Xuân Phúc trông mong. Nó chỉ dẫn đến tệ nạn, đến vượt biên bất hợp pháp, hiền lành hơn là mang sức lực, cơ bắp ra làm thuê nơi xứ người. Dù sao tôi cũng mong là tôi sai, và chúc ông Phúc thành công.

Sau trận vô địch Sea Games 2019 tại Philippines, Cả nước ăn mừng chiến thắng. Hàng triệu người khắp các tỉnh đổ xô xuống đường đi “bão”.

Cách sử dụng phương tiện đi “Bão” đủ kiểu, nào là xe máy, xe ô tô, xe đạp, đi bộ…Thậm chí có những người lái xe máy cày….để cùng hòa chung vào niềm vui tự hào chiến thắng….

Tuy nhiên vào đêm đi ‘bão” đã xảy ra những chuyện đau lòng, đã gây đến tai nạn thương vong cho một số người ăn mừng chiến thắng.

Theo Cục cảnh sát Giao thông Bộ Công an trong ngày “đi bão” hôm 10 Tháng Mười Hai, 2019, đã có 50 vụ tai nạn dẫn đến 31 người tử vong và 35 người bị thương.

Ngoài ra, lực lượng CSGT đường bộ của Cục và địa phương cho biết, có 3.621 trường hợp vi phạm an toàn giao thông, tạm giữ 27 xe ô tô, 581 xe mô tô; tước 435 giấy phép lái xe các loại.

Điều mà nhiều người quan tâm và “sốc” nhất là số lượng tại nạn và tử vong kinh hoàng trong 1 đêm.

Jackhammer Nguyễn, từ San Francisco

From: TU-PHUNG

Kinh Dịch: Trí giả mượn lực mà hành

Kinh Dịch: Trí giả mượn lực mà hành

Trong quẻ Ly của Kinh Dịch viết: “Lục ngũ chi cát, li vương công dã”, ý tứ chính là nói hào vị Sáu Năm của quẻ Ly sở dĩ có thể đạt được cát tường là bởi vì nó được trợ giúp của quý nhân. Trong cuộc sống, không ít người vốn không có năng lực lớn mạnh, và đối với họ mà nói thì đạt được thành công là điều khó khăn, vậy nhưng họ vẫn làm được việc lớn. Nguyên nhân trọng yếu chính là họ có quý nhân chỉ bảo, trợ giúp.

Vô luận là trong lịch sử hay ở trong cuộc sống hiện tại, sau lưng rất nhiều nhân sĩ thành công, người làm thành được việc lớn đều có quý nhân. Họ nhận được sự dìu dắt, sự chỉ bảo và trợ giúp của quý nhân, nhờ quý nhân mà thành tựu, thậm chí thành tựu vượt xa quý nhân.

Nói về tầm quan trọng của “mượn lực”, Tuân Tử viết: “Người nhờ vào ngựa xe, không phải họ đi đường giỏi, nhưng có thể đi xa đến ngàn dặm. Người nhờ vào thuyền bè, không phải là giỏi bơi lội, nhưng có thể vượt sông Trường Giang. Tính của người quân tử không phải lạ hơn người khác, chỉ là vì họ khéo nhờ vào vật ở bên ngoài mà thôi.”

Trong lịch sử rất nhiều quân vương, chí sĩ, người công thành danh toại, không có ai là không có ngoại lực trợ giúp mà hoàn thành việc lớn. Thời Xuân Thu, nếu không có Bào Thúc Nha cực lực tiến cử thì Quản Trọng sẽ khó có thể trở thành Tể tướng, cũng khó có cơ hội để thi triển tài năng của mình, khiến nước Tề trở thành nước hùng mạnh nhất và Tề Hoàn công được tôn lên đứng đầu Ngũ bá. Vậy nên nhà chính trị gia, nhà quân sự và nhà tư tưởng Quản Trọng phải thốt lên rằng: “Sinh ra ta ấy là cha mẹ ta, mà hiểu ta ấy là Bảo Thúc Nha vậy.”

Hán Cao Tổ Lưu Bang đánh bại được Hạng Vũ hùng mạnh thành lập vương triều Tây Hán. Ông không phải người quá đức hạnh, trước khi khởi nghĩa thì ham rượu ham sắc, hay xem thường kẻ dưới, có thể chung trí trong họa nạn nhưng không thể cùng người hưởng phúc. Tuy vậy Lưu Bang rất biết quyền biến và trọng dụng người cần thiết. Lúc ấy sát cánh bên Lưu Bang là Trương Lương, Hàn Tín và Tiêu Hà, ba người được coi là “Hán sơ tam kiệt”, cũng tức là ba anh hùng hào kiệt giúp Lưu Bang dựng nên nghiệp đế.

Lưu Bang cũng nói rằng, phàm việc mưu tính trong màn trướng mà quyết định được chiến thắng ở ngoài nghìn dặm thì ông không bằng được Trương Tử Phòng. Trị nước nhà, vỗ yên trăm họ, vận tải lương thực không bao giờ đứt thì ông không bằng được Tiêu Hà. Nắm trong tay trăm vạn quân đã đánh là nhất định thắng thì ông không bằng được Hàn Tín. Ba người này đều là những kẻ hào kiệt. Bởi vì Lưu Bang biết dùng họ cho nên mới lấy được thiên hạ.

Một người khác cũng giỏi “mượn lực” là Lưu Bị, vua Thục Hán thời Tam Quốc. Lưu Bị là người không giỏi binh pháp chiến thuật nơi sa trường, bày mưu tính kế cũng lại thuộc hàng không có gì đặc sắc. Tuy nhiên về khả năng nhìn người, kết thân bằng hữu, Lưu Bị lại là người có ánh mắt hơn người.

Lưu Bị có Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân huyết chiến nơi sa trường, lại có Gia Cát Lượng, Phượng Sồ giúp về đối sách. Đây là những người có cống hiến to lớn cho sự nghiệp đế vương của Lưu Bị, và điều quan trọng hơn nữa là họ rất trung thành với ông.

Các bậc minh quân thời cổ đại hiểu được “mượn lực” của hiền tài, nghe ý kiến của hiền tài mà công thành danh toại. Bởi vậy có thể thấy, người hiểu được “mượn lực” mới là người thực sự hiểu rõ được bản chất của sự vật, cũng mới là người giành được chiến thắng cuối cùng.

Trí giả mượn lực mà hành, “mượn lực” có thể khiến một người đạt được lợi ích, có thể đem lại thành công cho người ấy. Nhưng trong cuộc sống, làm thế nào mới có thể “mượn lực”, được quý nhân trợ giúp?

Cổ ngữ có câu: “Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân”, tức là đạo của trời không thiên vị bất kỳ ai, công bằng với tất cả mọi người nhưng bởi vì lương thiện là phù hợp với đạo trời nên được trợ giúp. Người có tâm địa thiện lương vận khí sẽ tốt, làm việc thường sẽ có thuận lợi hơn, người khác cũng nguyện ý kết giao và trợ giúp. Cổ nhân cho rằng đây chính là cách “mượn lực” mạnh hơn tất cả, bởi đây là lực Trời.

Còn những người ngang ngược ích kỷ, nghịch thiên mà hành, hãm hại người khác, gian dâm, vô sỉ… thì đều là những người không có khả năng “mượn lực”. Hơn nữa những người như vậy phần lớn cũng không có được kết cục tốt đẹp.

An Hòa

TT Trump: Phe Dân chủ đang tuyên chiến chống lại nền dân chủ Mỹ

Trí thức Việt Nam
Trong đêm trước khi Hạ viện chuẩn bị bỏ phiếu phế truất mình, Tổng thống Donald Trump đã gửi bức thư dài 6 trang tới Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi, cáo buộc phe Dân chủ đang theo đuổi một cuộc đảo chính nhuốm màu đảng phái và khởi động cuộc chiến chống lại nền dân chủ Mỹ.

Trong đêm trước khi Hạ viện chuẩn bị bỏ phiếu phế truất mình, Tổng thống Donald Trump đã gửi bức thư dài 6 trang tới Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi, cáo buộc phe Dân chủ đang theo đuổi một cuộc đảo chính nhuốm màu đảng phái và khởi động cuộc chiến chống lại nền dân chủ Mỹ. 

 “Tôi viết thư này để bày tỏ sự phản kháng mạnh mẽ nhất của tôi chống lại chiến dịch luận tội sặc mùi đảng phái mà phe Dân chủ đang theo đuổi tại Hạ viện. Cuộc luận tội này thể hiện sự lạm quyền vi hiến chưa từng có của các nhà lập pháp bên đảng Dân chủ và ở mức độ không gì sánh được trong gần hai thế kỷ rưỡi của lịch sử lập pháp Hoa Kỳ” ông Trump viết trong bức thư hôm thứ Ba 17/11.

“Bằng cách tiến hành cuộc luận tội vô lý này, bà (Pelosi) đang vi phạm lời tuyên thệ nhậm chức, bà đang phá vỡ lòng trung thành với Hiến pháp, và bà đang tuyên chiến với nền dân chủ Hoa Kỳ.”

Hạ viện Mỹ đang tiến vào phiên tranh luận quyết liệt về 2 điều khoản luận tội mà phe Dân chủ soạn thảo, bao gồm tội Lạm dụng quyền lực và Cản trở Quốc hội. Theo Hiến pháp Mỹ, Hạ viện có quyền khởi tạo luận tội tổng thống đương nhiệm vì “các trọng tội và khinh tội”, nhưng Thượng viện mới là nơi quyết định xem tổng thống có bị phế truất hay không. Phe Cộng hòa kiểm soát Thượng viện đã lên tiếng sẽ không có chuyện họ phế truất ông Trump.

Ông Trump phản bác cả 2 tội mà Đảng Dân chủ liệt kê. Ở tội thứ nhất, cản trở công lý, ông Trump lên án đây là một “cáo buộc hoàn toàn bất chính, vô giá trị, vô căn cứ, và là sản phẩm của trí tưởng tượng của các vị. Các vị biết rằng tôi đã có một cuộc trò chuyện hoàn toàn ngay thẳng với Tổng thống Ukraine. Sau đó tôi đã có một cuộc trò chuyện thứ hai đã bị trích dẫn sai, bị nhầm lẫn và bị xuyên tạc.”

Ở tội Cản trở Quốc hội, ông Trump nói điều này “là phi lý và nguy hiểm. Phe Dân chủ ở Hạ viện đang cố gắng phế truất một tổng thống được bầu chọn hợp pháp vì tôi đã khẳng định những quyền được Hiến pháp ban cho, những đặc quyền mà chính quyền của cả hai đảng chính trị trong suốt lịch sử Quốc gia của chúng ta đã khẳng định. Còn theo tiêu chuẩn vào lúc này của đảng Dân chủ ở Hạ viện, mọi tổng thống Mỹ đều sẽ bị luận tội, nhiều lần.”

Trước khi bỏ phiếu, bà Pelosi cũng gửi thư tới toàn bộ 232 Hạ nghị sĩ Dân chủ trong đảng của bà, thúc giục họ hãy phế truất ông Trump.

“Thật đáng buồn, thực tế đã chứng minh rằng Tổng thống đã lạm dụng quyền lực vì lợi ích chính trị cá nhân và ông ta đã cản trở Quốc hội khi ông ta quả quyết rằng ông ta ở trên trách nhiệm, ở trên Hiến pháp và ở trên nhân dân Mỹ”, bà Pelosi viết.

Hạ viện sẽ có 6 giờ tranh luận trước khi bỏ phiếu về 2 điều khoản luận tội Trump. Với đa số ghế ở Hạ viện, phe Dân chủ nhiều khả năng sẽ thông qua và khi đó, ông Trump sẽ trở thành tổng thống thứ 3 trong lịch sử Mỹ bị luận tội. Tuy nhiên, chưa từng có tổng thống nào bị cách chức sau khi bị Hạ viện luận tội do không đạt được sự đồng ý của ít nhất 2/3 số Thượng nghị sĩ.

Phe Cộng hòa tại Thượng viện tỏ ra nhất mực ủng hộ tổng thống Trump. Lãnh đạo phe Cộng hòa Mitch McConnell tuyên bố ông sẽ không cho phép “cuộc đánh cá” xảy ra sau tiến trình luận tội bừa bãi của Hạ viện.

Trong lá thư gửi bà Pelosi, ông Trump chỉ trích Đảng Dân chủ phế truất ông bởi không thể chấp nhận được sự thật là họ đã thất bại trong cuộc bầu cử 2020.

Các vị không sẵn lòng và không thể chấp nhận phán quyết được đưa ra tại thùng phiếu trong cuộc bầu cử vĩ đại năm 2016. Vì vậy, các vị đã dùng ba năm qua để cố gắng lật ngược ý chí của người dân Mỹ và vô hiệu hóa phiếu bầu của họ.

Các vị xem nền dân chủ Hoa Kỳ là kẻ thù của mình!

Trọng Đức

M.TRITHUCVN.NET

Tổng thống Trump cáo buộc phe dân chủ tại Hạ viện đang sử dụng việc luận tội để phá hoại nền dân chủ Hoa Kỳ và tiến hành một cuộc đảo chính.

Cựu Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son khai làm theo ‘tinh thần chỉ đạo của Thủ tướng’

QUÁ CHUẨN!

“Cụ thể, theo bị cáo, ngày 14.12.2015, Bộ TT-TT nhận được Công văn số 2678 của Văn phòng Chính phủ thông báo ý kiến của Thủ tướng Chính phủ “Chấp thuận chủ trương cho Tổng công ty viễn thông MobiFone mua cổ phần của Công ty cổ phần nghe nhìn Toàn Cầu (AVG) để phát triển dịch vụ truyền hình và Giao Bộ TT-TT thực hiện dự án mua cổ phần nêu trên theo đúng quy định của pháp luật”.”

 

THANHNIEN.VN|BY BÁO THANH NIÊN
Dù mất ngủ cả đêm, song tại toà chiều 18.12, bị cáo Nguyễn Bắc Son khai báo khá rõ ràng, rành mạch về vai trò chủ mưu, người cầm đầu trong vụ án AVG.

Dù mất ngủ cả đêm, song tại toà chiều 18.12, bị cáo Nguyễn Bắc Son khai báo khá rõ ràng, rành mạch về vai trò chủ mưu, người cầm đầu trong vụ án AVG.

Hãy cứu giúp người tù bị cưỡng bức điều trị tâm thần: Lê Anh Hùng

KẺ GIẾT NGƯỜI THẦM LẶNG MANG TÊN …THUỐC BẮC

KẺ GIẾT NGƯỜI THẦM LẶNG MANG TÊN …THUỐC BẮC

(Bài đã post một lần nhưng vẫn thấy cần lưu ý lại nhất là VTV vừa đưa tin vụ ở Tp HCM bắt NHIỀU tấn (1000kg/1 Tấn nhé) thuốc bắc nhập lậu từ phương Bắc- nơi có “ngoại quốc”).

Nhiều người vẫn nghĩ thuốc Bắc là quý, không bổ chỗ này cũng bổ chỗ khác, không gây hại, không tác dụng phụ. Tuy nhiên theo thống kê có đến 80% thuốc Bắc tại Việt Nam được nhập lậu từ Trung Quốc, trong đó có nhiều loại khi kiểm nghiệm có thuốc trừ sâu, thạch tín, lưu huỳnh vượt mức cho phép.

Ngoài ra, cơ quan chức năng còn phát hiện có không ít loại dược liệu nhập khẩu đã bị chiết xuất hút hết hàm lượng tinh chất chỉ còn là… củi rác.

Chết vì thuốc đông y

Đến giờ, trong ngành đông y vẫn không thể quên được câu chuyện đau lòng xảy ra ở cửa hàng đông y tại xã Chí Công, Tuy Phong, Bình Thuận. Đó là trường hợp của một lương y sau khi bốc thuốc cho một bệnh nhân ở cùng xã vào cuối tháng 5-2013, bệnh nhân này đã ngộ độc đến nỗi nôn thốc tháo, co giật toàn thân… phải đi cấp cứu bệnh viện, để chứng minh nguyên nhân ngộ độc không phải do thuốc của mình, lương y đã uống chính một trong những thang thuốc ấy. Nào ngờ, vị lương y này không những bị ngộ độc mà còn tử vong.

Theo thống kê chưa đầy đủ, mỗi năm, Bệnh viện Bạch Mai cấp cứu từ 10-15 ca ngộ độc rượu ngâm thuốc Bắc, chưa kể đến các trường hợp ngộ độc do uống nước sắc trực tiếp từ loại thuốc có nguồn gốc thảo dược này. Cụ thể một nam bệnh nhân, 47 tuổi ở Hải Phòng đã uống thuốc Bắc để điều trị bệnh khớp với mục đích “cho lành”. Thế nhưng “lành” đâu chẳng thấy lại thấy “dữ” khi sau một thời gian sử dụng thuốc, bệnh nhân bị suy gan, thận nặng dẫn đến tử vong, mặc dù đã được các bác sĩ khoa Chống độc, Bệnh viện Bạch Mai tích cực lọc máu bằng cách chạy thận.

Một bệnh nhân khác ở Ninh Bình bốc thuốc Bắc để điều trị vô sinh. Tuy nhiên khi uống được 10 ngày chị thấy toàn thân đau nhức, đau bụng, cảm giác trống ngực. Không yên tâm với biểu hiện này, chị đến Trung tâm Chống độc thì các bác sĩ ở đây xác định: bị ngộ độc chì với nồng độ gần 60mcg/dL. Nguyên nhân cũng lại do uống thuốc Bắc.

Ông Nguyễn Xuân Hướng, nguyên Chủ tịch Hội Đông Y Việt Nam cho biết: “Thuốc đông y Việt Nam thật thường không đáng lo, vì lợi nhuận thấp, số lượng không đáng bao nhiêu nên không có các cách “làm trò” nguy hiểm. Nhưng với thuốc Trung Quốc thì cần phải cảnh giác”. Theo ông Hướng, sở dĩ cần cảnh giác với thuốc đông y Trung Quốc là vì họ thường trộn lẫn tân dược với đông dược gây ra các phản ứng phụ nguy hiểm. Ngoài ra, thuốc đông y của Trung Quốc thường có tồn dư chất bảo vệ thực vật cao và chứa hàm lượng kim loại nặng rất lớn, dễ dàng gây ra các loại bệnh mãn tính nguy hiểm cho người dùng (như gan, thận, tim mạch,…)

Tuy nhiên theo thống kê của cơ quan chức năng cho thấy, mỗi năm cả nước tiêu thụ tới hơn 50.000 tấn dược liệu, trong đó dược liệu trong nước chỉ chiếm tỷ lệ khoảng 20%, số còn lại thường được nhập từ nước ngoài, chủ yếu là Trung Quốc qua con đường tiểu ngạch chiếm tới 80%, khiến việc quản lý chất lượng gặp nhiều khó khăn. Trong nhiều lần kiểm nghiệm, cơ quan chức năng còn phát hiện có không ít loại dược liệu nhập khẩu đã bị chiết xuất hút hết hàm lượng tinh chất chỉ còn là… củi rác.

Giật mình với thuốc Bắc độc hại

Cuối năm 2009, Viện Kiểm nghiệm thuốc Trung ương đã tiến hành lấy mẫu nhiều sản phẩm thuốc đông y trên thị trường, tập trung vào 2 sản phẩm dược liệu chính là hồng hoa và chi tử. Kết quả kiểm nghiệm cho thấy trong số 57 mẫu chi tử được kiểm nghiệm có đến 27 mẫu (chiếm hơn 50%) có chứa chất phẩm màu rhodamine B, với các hàm lượng khác nhau. Rhodamine B là hóa chất nhuộm màu phát quang, có khả năng gây độc cấp tính tới hệ thần kinh, gây độc trên da, thậm chí có thể gây ung thư.

Viện kiểm nghiệm thuốc Trung ương cũng từng lấy gần 400 mẫu dược liệu để kiểm nghiệm và kết quả có tới 60% trong số đó chưa đạt chất lượng. Thậm chí, có 20% số thuốc bị trộn cát, xi măng, tạp chất, giả mạo, tẩm ướp hóa chất độc hại. Trong khi đó, theo Tổ chức Hòa bình xanh (Green Peace), qua thử xét nghiệm 65 loại dược liệu phổ biến của Trung Quốc thì có đến 50 loại dương tính với dư lượng thuốc trừ sâu. Kết quả giám định của Viện Khoa học Hình sự (Bộ Công An) đối với nguyên liệu thuốc bắc được nhập lậu thì trong số 49 mẫu có 15 mẫu có hàm lượng lưu huỳnh, asen (thạch tín) vượt quá chỉ số cho phép nhiều lần. Thật nguy hiểm nếu những người mang bệnh lại uống phải loại thuốc độc này. Chữa bệnh mà bệnh lại nặng hơn, thậm chí là chết người. Có thể những độc tố này không gây tử vong ngay nhưng sẽ các chất độc ngấm vào người bệnh thì cũng chẳng khác nào “kẻ giết người thầm lặng”.

Kinh hoàng sấy thuốc bằng lưu huỳnh

Lâu nay, trong bào chế đông dược, xông lưu huỳnh là biện pháp chủ yếu để phòng chống mốc, tạo màu sáng đẹp cho dược liệu. Tuy nhiên, nhiều cơ sở sản xuất vì chạy theo lợi nhuận đã lợi dụng việc xông lưu huỳnh với hàm lượng vượt quá quy định cho phép, bất chấp tác hại của nó đối với người tiêu dùng. Theo các nhà chuyên môn, bảo quản bằng lưu huỳnh là rất nguy hiểm bởi đông dược là là những vị thuốc làm từ rễ, thân, lá, cây cỏ và từ da, xác động vật… dễ hút ẩm nên đây là môi trường thích hợp cho nấm mốc phát triển. Tuy nhiên, trong quá trình xông, lưu huỳnh sẽ lưu lại trên thuốc, có khả năng gây ung thư nếu tồn dư một lượng đáng kể trong cơ thể. Khi bị dị ứng với lưu huỳnh, ở mức độ nhẹ, người bệnh có thể có các biểu hiện như đau đầu, khó thở, ngạt mũi… Còn ở mức độ nặng, người bệnh có thể bị tử vong, nhất là ở những người mắc bệnh phổi phế quản tắc nghẽn mạn tính.

Xử phạt chưa đủ sức răn đe

Liên tục trong thời gian qua, cơ quan chức năng đã bắt giữ, tiêu hủy hàng trăm tấn dược liệu được nhập lậu từ Trung Quốc. Gần đây nhất là ngày 15-8, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về quản lý kinh tế và chức vụ CATP Hà Nội (PC46) đã phối hợp với C46 Bộ Công an, Phòng Cảnh sát hình sự Hà Nội và CA huyện Gia Lâm phát hiện và bắt giữ khoảng 70 tấn thuốc Bắc có dấu hiệu gian lận thương mại. Tại thời kiểm tra, cả 3 lái xe không xuất trình được bất kỳ loại giấy tờ gì liên quan đến nguồn gốc, xuất xứ của số hàng hóa trên xe. Đại diện chủ hàng là Nguyễn Ngọc Thao (SN 1975, trú tại xã Yên Thường, huyện Gia Lâm, Hà Nội) cho biết: Thao được thuê để vận chuyển số nguyên liệu này. Cơ quan công an xác định toàn bộ số nguyên liệu thuốc Bắc trên có trọng lượng ước lượng khoảng 70 tấn, được một công ty dược liệu mua từ Trung Quốc.

Thuốc đông y tại Việt Nam từ nhiều năm nay được nhập qua các cửa khẩu Lạng Sơn và Móng Cái. Điều đáng nói là phần lớn nguồn nguyên liệu này đều chứa hàm lượng độc tố cao. Hiện nay vẫn chưa có một quy định cụ thể nào về hàm lượng độc tố cho phép, hóa chất bảo quản… Hầu hết đều xử lý chung chung nên không đủ sức răn đe và phòng ngừa.

Vì vậy để bảo vệ sức khỏe của mình, người dân nên đến các cơ sở uy tín có giấy phép hành nghề, các bệnh viện đông y để được bắt mạch, kê đơn, tránh tự ý mua thuốc ở các cơ sở nhỏ lẻ về điều trị, có thể tiền mất tật mang, ảnh hưởng đến tính mạng. Các cơ quan chức năng, đặc biệt là Bộ Y tế cần quyết liệt hơn trong việc nghiên cứu, ban hành các tiêu chuẩn, điều kiện nhập khẩu cho ngành hàng đông y dược để tạo điều kiện cho cơ quan Hải quan thực hiện chức năng kiểm soát nhập khẩu. Các chế tài xử phạt đối với các cá nhân, đơn vị nhập lậu, dùng hóa chất độc hại cần được tăng nặng để nâng cao sức răn đe, phòng ngừa chung.

MAI HÀ/ DÂN TRÍ

Image may contain: food

Mải mê làm giàu không tích đức chính là phá sản lớn nhất đời người

 

Dưới đây là hai câu chuyện chân thật được Uông Đạo Đỉnh, học giả đời nhà Thanh ghi chép lại trong cuốn “Tọa Hoa Chí Quả”:

Khương Nguyên Long người vùng Trương Yển huyện Kim Sơn, làm giàu bằng nghề nông. Ruộng đất mà ông mua được phần lớn đều là có được nhờ tâm kế. Ông lại nâng cao lợi tức bằng cách thấy ai có ruộng tốt nhà đẹp thì sẽ thừa lúc người ta túng quẫn mà cho họ vay nặng lại. Bởi lợi tức quá cao, lãi mẹ đẻ lãi con, chỉ một thời gian không lâu đối phương sẽ khó mà hoàn trả được. Lúc này, Khương Nguyên Long sẽ tịch thu ruộng đất của người ta. Mua bán, tịch thu một cách hèn hạ như vậy, suốt 20 năm ông đã có được mấy nghìn mẫu ruộng.

Về sau, Khương Nguyên Long sinh được một cậu con trai, đặt tên là Khương Đức Chương. Khương Đức Chương chơi bời lêu lổng, không màng đến việc nhà, cũng không theo nghiệp làm ăn, mới 20 tuổi đã sa đà vào cờ bạc, rượu chè, gái gú. Mỗi lần đi ra ngoài đều cầm theo giấy tờ đất đổi 10 lạng bạc lãi suất cao của người ta, rồi chơi đến khi thua trắng hết số bạc mới chịu ngưng. Đợi đến hôm sau khi cậu đi viết giấy nợ, người ta lại cố tình dối gạt cậu rằng: “Rõ ràng hôm qua cậu mượn 50 lạng bạc, sao chỉ sau một đêm lại quên mất rồi?”. Khương Đức Chương cũng không tranh biện, liền viết giấy nợ 50 lạng bạc đưa cho người ta, trước sau chưa từng nghĩ sẽ trả tiền để lấy lại giấy tờ nhà đất. Người khác thấy cậu dễ bị lừa như vậy, đều xúm lại bày trò dối gạt. Chưa đến 10 năm, Khương Đức Chương đã hoang phí hết toàn bộ gia sản, sau cùng nghèo đói mà chết.

Sinh mệnh con người có liên quan tới Trời, hành thiện là cách duy nhất có được sự giàu sang (ảnh minh hoạ: Sohu).

***

Chu Thánh Chương, người huyện Đan Dương, gia cảnh vốn chỉ thường thường bậc trung. Một năm nọ thời vua Càn Long, lúa mạch bội thu lớn, một thạch lúa mạch mới chỉ 200 tiền. Chu Thánh Chương có trên trăm mẫu lúa mạch, thu hoạch lại nhiều hơn người khác, kho lương tích được rất nhiều lúa mạch. Cùng năm, Chu Thánh Chương lại liên tục xoay sở được mấy khoản tiền, toàn bộ dùng vào việc thu mua lúa mạch. Tổng cộng ông tích trữ được gần bốn nghìn thạch lúa mạch.

Năm sau mùa màng thất thu khiến giá cả lúa mạch đều trở nên đắt đỏ. Chu Thánh Chương vẫn đóng chặt kho lương không chịu bán. Đợi đến mùa đông nước kênh đào khô cạn, tàu thuyền thương lái không thể đi vào được, thành ra nguồn cung lương thực bị cắt đứt. Lúc này chỉ Chu Thánh Chương có lúa mạch tích tồn, cư dân lân cận đều tìm đến hỏi mua. Chu Thánh Chương lúc đầu còn không nhận lời, đợi đến khi người khác hết lời năn nỉ mới cho phép người ta dùng một mẫu ruộng đổi lấy một thạch lúa mạch, trong lúa mạch còn trộn lẫn thêm chút vỏ trấu. Cứ như vậy, Chu Thánh Chương đã nhờ vào kho lúa mạch tích trữ đổi được cả một rương giấy tờ đất, có được hơn năm nghìn mẫu ruộng. Chu Thánh Chương vốn hà tiện keo kiệt, lại giỏi tích cóp vơ vét, không đến mấy năm đã có hơn vạn mẫu ruộng, tiền bạc chất cao như núi.

Có điều Chu Thánh Chương không có con cái. Ông cầu nguyện đủ điều, đến lúc tuổi già mới sinh được một mụn con trai. Bởi khi đứa con chào đời, ông cũng đã được 68 tuổi, nên đặt tên là Lục Bát. Chu Lục Bát chưa được 10 tuổi, thì Chu Thánh Chương đã lìa đời. Sau khi Chu Lục Bát lớn lên, xem tiền bạc như phân rác, mỗi lần ra ngoài thường luôn mang theo rất nhiều tiền, tiêu sạch rồi mới về nhà. Có lúc tiền tiêu không hết liền ném xuống dải đất bên đường.

Ảnh minh hoạ: Pixabay.

Khi đó, triều đình có luật mỗi một địa phương chọn ra một hộ giàu có làm kho lương của vùng, không ngờ vụ việc này lại rơi xuống đầu Chu Lục Bát. Người trong làng khinh cậu trẻ người non dạ, dễ bắt nạt, phàm là những người mượn gạo của kho lương đều không trả lại. Chu Lục Bát mỗi năm phải bù lỗ rất nhiều lương thực. Chu Lục Bát lại ham mê cờ bạc, tiêu tiền như nước, bởi vậy gia đạo ngày càng suy vi, đành phải bán dần sản nghiệp lấy tiền sống qua ngày. Khi Chu Lục Bát bán sản nghiệp, khế ước chưa kịp viết đã vội đóng dấu, khiến đại gia sản trong phút chốc bị lừa bán hết sạch. Khi Chu Lục Bát chết, toàn bộ gia sản của cha ông là Chu Thánh Chương chẳng còn lại gì, một gian nhà, một mẫu ruộng đều đã không còn. 

Uông Đạo Đỉnh nói: “Phụ thân tôi khi nhậm chức chủ bộ (chức quan trông coi sổ sách, giấy tờ) của huyện Đan Dương, con cái của Chu Lục Bát sống cảnh nghèo rớt mùng tơi, phải làm người gác cổng sống qua ngày. Đến nay huyện Đan Dương, người ta thường dùng cái tên “Chu Lục Bát” để mắng chửi đứa con phá của.

***

Có câu: “Đừng vơ vét của cải dưới đất, hãy tích luỹ của cải trên trời”. Người có đức độ, hành động đứng đắn, phẩm hạnh đoan chính thì há còn sợ không có phúc báo sao? Ngược lại, kẻ tham tàn, vơ vét, dùng mọi thủ đoạn mà tích luỹ của cải, cuối cùng cũng trở thành trắng tay. Bởi vì đơn giản là họ không có đức. Ông cha ta nói: “Có đức mặc sức mà ăn”, quả nhiên là như vậy. Không có đức mà vẫn vơ vét tài vật thì nào có khác chi “giỏ tre đựng nước”, mèo lại hoàn mèo?

Vũ Dương
Theo Soundofhope

DKN.TV
Một đời của người ta chỉ lo tích tiền không tích đức, sinh con phá của cuối cùng cũng …