VNTB – Dư luận viên: Từ “chuyên gia bút chiến” đến bị coi là bò đỏ (kỳ 2)
VNTB – Dư luận viên: Từ “chuyên gia bút chiến” đến bị coi là bò đỏ (kỳ 2)
Kỳ 1: Dư luận viên: Từ “chuyên gia bút chiến” đến bị coi là bò đỏ Nguyễn Tường Thuỵ (VNTB) – Nhiệm vụ của lược lượng 47 và DLV là tương tự nhau, tức là cùng đấu tranh với “thế lực thù địch” và bảo vệ chế độ. Hai lự…
Thanh Hóa: Chi cục trưởng thi hành án tử vong bất thường
Thanh Hóa: Chi cục trưởng thi hành án tử vong bất thường – Trí Thức VN
Ông Đặng Phạm Viên – Chi cục trưởng Chi cục Thi hành án dân sự Thanh Hóa tử vong sau bữa ăn trưa.
4 nhân vật dân sự xuất sắc của Việt Nam Cộng Hòa có thể bạn chưa biết
4 nhân vật dân sự xuất sắc của Việt Nam Cộng Hòa có thể bạn chưa biết

Đồ họa: Luật Khoa.
Thật vậy, ngay sau cuộc đảo chánh Ngô Đình Diệm năm 1963, hầu hết những cái tên đáng kể trên chính trường miền Nam Việt Nam đều có xuất thân nhà binh. Từ Nguyễn Văn Thiệu, Nguyễn Cao Kỳ, Dương Văn Minh cho đến Trần Thiện Khiêm, Lê Minh Đảo hay Nguyễn Khánh.
Việc tập trung vào những nhân vật này làm cho bức tranh về chính trị Việt Nam Cộng hòa có phần không hoàn chỉnh. Nhấn mạnh quá nhiều vào các nhóm quân sự kiểm soát chính quyền khiến góc nhìn về chính thể và môi trường chính trị của nền cộng hòa miền Nam Việt Nam có phần không lành mạnh, dễ bị bóp méo. Từ đó, bài viết, tư liệu dành cho các lãnh đạo dân sự thật sự của Việt Nam Cộng hòa cũng không còn bao nhiêu.
Dưới đây là bốn cái tên bạn có thể cân nhắc cho các đối thoại chính trị mới mẻ hơn về Việt Nam Cộng hòa.
Giáo sư Nguyễn Văn Bông
Nguyễn Văn Bông từng là một cái tên đầy triển vọng của chính trường miền Nam. Ông không được mấy ai ngày nay ở Việt Nam biết đến. Nếu không có một bài báo chính thống trên tờ Dân Việt phát hành hồi năm 2011 kể về chuyện biệt động thành đã ám sát ông vào năm 1971 thì có lẽ càng ít người biết đến ông hơn nữa.
Sinh năm 1929 tại Gò Công, Tiền Giang trong một gia đình thị dân nghèo, Nguyễn Văn Bông khác biệt với hầu hết các chính trị gia có tiếng của Việt Nam Cộng hòa, vốn đều xuất thân từ các gia đình danh thế, không tư bản thì cũng đại điền chủ. Thông tin về đời tư và tuổi trẻ của Nguyễn Văn Bông hiện nay rất hiếm, và đa phần chỉ còn có thể tìm thấy trong quyển hồi ký “Autumn Cloud: Vietnam War Widow to American Activist”. Quyển này do chính bà Lê Thị Thu Vân, vợ của ông Bông viết, nên có thể xem là một văn bản đáng tham khảo.

Nguyễn Văn Bông tốt nghiệp loại ưu cấp cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ tại trường đại học danh tiếng của Pháp Sorbonne Université, chuyên ngành công pháp và sau đó là luật học. Ông trở về Việt Nam vào đầu năm 1963 và trước tiên tham gia vào hoạt động giảng dạy tại Học viện Quốc gia Hành chánh, trung tâm đào tạo nhân viên công quyền cho chính quyền Việt Nam Cộng hòa. Trong quá trình giảng dạy, tầm nhìn của ông thu hút được đông đảo sự ủng hộ của sinh viên, và trở thành nền tảng cho các hoạt động chính trị của ông sau này.
Cuối năm 1963, chính quyền hậu Ngô Đình Diệm quyết định bổ nhiệm ông làm Viện trưởng Học viện này.
Đến năm 1968, khi cả miền Nam Việt Nam chuẩn bị cho đợt tổng tuyển cử đầu tiên của nền Đệ nhị Cộng hòa, Nguyễn Văn Bông thành lập Phong trào Quốc gia Cấp tiến (Progressive National Movement), với sự hậu thuẫn chính trị đông đảo từ sinh viên, công chức và giới trí thức miền Nam Việt Nam.
Quan điểm chính trị của phong trào thì còn nhiều tranh cãi, song cũng thể hiện được tính độc lập của phong trào này.
Một số ghi nhận ngắn như của New York Times thì cho rằng phong trào ủng hộ chính phủ đương quyền của Nguyễn Văn Thiệu, nhìn chung có thể vì Nguyễn Văn Bông có thái độ chính trị chống Cộng khá rõ ràng. Một số tài liệu khác, như trong “Di cảo cố Giáo sư Nguyễn Văn Bông” ghi nhận lại, thì đường lối mà ông Bông đặt ra là gầy dựng một chính quyền nhân dân phổ quát và dân chủ, hạn chế và từ từ đi đến triệt tiêu chính quyền quân quản đang tồn tại ở miền Nam Việt Nam. Vậy nên cũng có thể xếp phong trào vào nhóm đối lập.

Dù không trực tiếp tham gia tranh cử năm 1968 – 1969, Phong trào Quốc gia Cấp tiến phát triển mạnh mẽ và trở thành một thế lực chính trị đáng nể. Đây là lần đầu tiên một phe nhóm chính trị có ảnh hưởng tại miền Nam Việt Nam không lệ thuộc quá nhiều vào tôn giáo, vùng miền hay là di sản kế thừa từ các chính đảng già cỗi từ thời kháng Pháp.
Thành công của phong trào khiến sau đó Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu mời Nguyễn Văn Bông làm thủ tướng cho nội các mới. Tại thời điểm này, sau khi thực hiện thành công chính sách “Người cày có ruộng”, Nguyễn Văn Thiệu đang mong muốn mở rộng nền tảng hậu thuẫn và tính chính danh cho chính quyền mới, dần dần dân sự hóa và ổn định môi trường chính trị Việt Nam Cộng hòa.
Đây cũng là lý do Việt Cộng ám sát ông vào cuối năm 1971, lúc ông chỉ mới 42 tuổi.
Một số tác phẩm mà giáo sư Nguyễn Văn Bông để lại có thể kể đến tham luận “Đảng phái và Đối lập chính trị”, và đặc biệt nhất là quyển “Luật Hiến pháp và Chính trị học” – sách gối đầu giường một thời của sinh viên Học viện Quốc gia Hành chánh VNCH, hiện đã được trang Pro&Contra của nhà văn Phạm Thị Hoài số hóa.
Bộ trưởng Cao Văn Thân
Sinh năm 1934, Cao Văn Thân là Bộ trưởng Bộ Cải cách Đất đai và Phát triển Nông nghiệp dưới thời Nguyễn Văn Thiệu. Ông gần như “tàng hình” trong sử sách chiến tranh Việt Nam, một phần vì bị lấn át bởi thông tin của giới tướng lĩnh Việt Nam Cộng hòa, một phần vì giới cầm quyền đương đại của Đảng Cộng sản Việt Nam tránh nói về các lãnh đạo dân sự của “Ngụy quyền”. Vì lẽ này, rất khó để thu thập đầy đủ thông tin về thân thế và lịch sử hoạt động chính trị của ông.
May mắn là trong các tài liệu rải rác tìm được, chúng ta có thể thấy dấu ấn của Cao Văn Thân trong các thành công bước đầu của chính quyền dân sự miền Nam Việt Nam. Cụ thể, Cao Văn Thân thi thoảng được báo chí phương Tây nhắc đến như là kiến trúc sư trưởng của chính sách “Người cày có ruộng” (Lands to the Tillers), cùng những nỗ lực không mệt mỏi của ông trong việc thi hành thành công chính sách quan trọng này.

Trong nghiên cứu có tên “Âm vang Đệ nhị Cộng hòa miền Nam Việt Nam” (Voices from the Second Republic of South Vietnam) của Giáo sư K. W. Taylor thuộc Đại học Cornell – sử gia hàng đầu về Việt Nam của Hoa Kỳ, Cao Văn Thân được ghi nhận là một trong những lứa lãnh đạo đời đầu được đào tạo luật lẫn kinh tế tại Hoa Kỳ, thay thế cho nhóm “cây đa cây đề” gốc Pháp trước đó.
Ông cũng được khen ngợi là bộ óc sáng giá nhất trong nội các của Nguyễn Văn Thiệu thời kỳ bấy giờ. Hệ thống nhân sự, chương trình đào tạo và tiến trình thực hiện “Người cày có ruộng” là do ông chuẩn bị và soạn thảo trong gần nửa năm. Các chương trình phát triển như tăng cường xuất khẩu nông sản, bảo vệ an ninh lương thực, thử nghiệm giống lúa mới cũng như mô hình sản xuất 5 năm… đều do ông đề xướng và chịu trách nhiệm.
Không phải là một nhà nghiên cứu, nhưng ông Thân có để lại quyển Agrarian reform in Vietnam, được xuất bản dưới sự bảo trợ của Hội đồng Đối ngoại Việt Nam Cộng hòa. Hiện quyển này còn có thể được tìm thấy trong Thư viện Quốc gia Australia.
Theo thông tin hồi năm 2016 từ đài VOA, Bộ trưởng Cao Văn Thân sinh sống cùng gia đình tại Canada. Tuy vậy, gần đây báo Người Việt ở Mỹ có đăng một số cáo phó nói rằng ông qua đời ngày 14/4/2020 ở Montreal, Canada.
Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy
Nguyễn Ngọc Huy là một nhân vật chính trị gốc gác dân sự khác bị bỏ quên trong lịch sử chiến tranh Việt Nam. Ông là bạn đồng chí với giáo sư Nguyễn Văn Bông từ lúc là sinh viên học tập tại Pháp, và cũng là tác giả của quyển “Di cảo cố Giáo sư Nguyễn Văn Bông”.
Có thể gọi ông Nguyễn Ngọc Huy là một nhà nghiên cứu đi làm chính trị, do khối lượng bài viết và các công trình nghiên cứu đồ sộ của ông. Đáng tiếc là hầu hết chúng đều rơi vào lãng quên.

Giáo sư Huy sinh năm 1924, tại Sài Gòn – Chợ Lớn, gốc ở Biên Hòa. Ông gia nhập Đảng Đại Việt Quốc dân Đảng thuộc xứ bộ Nam kỳ từ khi còn khá trẻ và tiếp tục trung thành với chính đảng này cho đến tận cuối thập niên 60, dù trải qua nhiều lần bị chính quyền Ngô Đình Diệm đàn áp và phải đi tị nạn chính trị.
Sau khi lấy bằng Tiến sĩ Chính trị học ở Pháp vào năm 1963, ông trở về Việt Nam và cùng giảng dạy với GS Nguyễn Văn Bông tại Học viện Quốc gia Hành chánh, và trở thành một nhân vật lãnh đạo chủ chốt của Phong trào Quốc gia Cấp tiến. Cũng trong năm 1969, ông tự mình lập Đảng Tân Đại Việt và trở thành nhân vật chính trị đối lập với chính quyền quân quản.
Ngoài các thành tựu chính trị mà ông gắn chung tên tuổi với GS Bông, GS Huy cũng cho thấy sức viết và khả năng đóng góp vượt trội về mặt tri thức – học thuật của mình cho phong trào dân chủ tại Việt Nam.
GS Huy có một lượng kiến thức đáng nể về văn hóa và chính trị Trung Hoa, giúp ông có một cái nhìn đặc biệt hơn về địa chính trị, vai trò của văn hóa, chủ nghĩa dân tộc và tương lai của Việt Nam giữa hai làn đạn Chiến tranh lạnh. Một số tác phẩm của ông về Trung Quốc và văn hóa Đông phương có thể kể đến “Đề tài người ưu tú trong tư tưởng chánh trị Trung quốc cổ thời”, hay “Lễ trong tư tưởng chánh trị Trung Quốc cổ thời”.
Trong quyển “New Perceptions of the Vietnam War”, do Tiến sĩ Nathalie Huynh Chau Nguyen làm chủ bút [Giáo sư của Trung tâm Úc học Quốc gia (National Centre for Australian Studies) của Đại học Monash, và là một trong những sử gia tiếng tăm nhất thế giới về chiến tranh Việt Nam], người ta nhận định Nguyễn Ngọc Huy là một trong những chiến lược gia lớn trong lịch sử Việt Nam đương đại, dù ông không có cơ hội biến chúng thành sự thật.
Nguyễn Ngọc Huy là chủ bút của tờ nguyệt san Cấp tiến với hàng loạt các bài viết sắc sảo về tình hình chính trị miền Nam Việt Nam. Ông cũng là tác giả của tác phẩm “Sự tồn vong của một quốc gia” (Survival of a Nation). Tác phẩm này được ca ngợi là có thể hóa giải nhiều vấn đề của chính quyền miền Nam Việt Nam, và những cuộc đảo chính chống Ngô Đình Diệm dẫn đến sự thống trị của giới tướng lĩnh trong chính trường cũng sẽ không xảy ra nếu các nguyên tắc quản trị Việt Nam đặc trưng của ông được thừa nhận. Đáng tiếc là hiện nay chưa thể tìm ra bản thảo gốc đầy đủ của tác phẩm này.
Sau 1975, GS Huy tị nạn ở Hoa Kỳ, và tiếp tục hoạt động đấu tranh dân chủ của mình với kỳ vọng có thể trở về Việt Nam và thúc đẩy các phong trào dân chủ bên trong Việt Nam. Tuy nhiên, ông mất sớm vào năm 1990. Quyển “The tradition of human rights in China and Vietnam”, do ông cùng GS Stephen B. Young chấp bút, hiện vẫn còn được lưu hành.
Nhà báo Từ Chung
Từ Chung là biên tập viên, là cây bút của tạp chí Chính Luận, một trong những tờ báo độc lập được đón đọc và nể trọng nhất miền Nam Việt Nam thời điểm bấy giờ.
Cũng như Bộ trưởng Cao Văn Thân, thông tin về thân thế và lịch sử hoạt động của Từ Chung gần như là không tồn tại. Tản mạn trong một vài bài viết trên mạng, như của Hoàng Hải Thủy nói về hai tờ Ngôn luận và Chính luận, Từ Chung có được nhắc đến như là thư ký của tờ báo, từng du học tại Thụy Sĩ. Nhưng còn thông tin về thân thế của ông thì gần như không có.
Riêng tạp chí Chính Luận thì được bàn khá chi tiết trong nghiên cứu của tác giả Tran Nu Anh có tên “South Vietnamese Identity, American Intervention, and the Newspaper Chính Luận”, đăng tải trên tạp chí khoa học Journal of Vietnamese Studies của Đại học California. Được thành lập vào năm 1963, và vận hành cho đến tận khi Sài Gòn thất thủ, Chính Luận là tờ tạp chí tồn tại lâu đời nhất và là tờ báo được đọc nhiều nhất. Trong năm 1974, tạp chí phát hành được hơn 13.000 bản mỗi ngày, cao nhất trong các báo miền Nam Việt Nam.

Như nghiên cứu chỉ ra, tờ Chính Luận là diễn đàn lớn nhất bàn luận về danh tính Việt Nam giữa “cơn bão” văn hóa Mỹ và tiền Mỹ. Các bài viết đặt ra những câu hỏi về danh tính người Việt, vai trò của người Mỹ, rồi cả hình ảnh và vai trò của người phụ nữ trong sự giao thoa giữa phương Đông và phương Tây.
Song đồng thời, đây cũng là tờ báo hiếm hoi dành thời gian chỉ trích những sai lầm của chính phủ Việt Nam Cộng hòa lẫn hành vi khủng bố thường trực của phe Mặt trận Giải phóng miền Nam Việt Nam (hay Việt Cộng).
Sự trỗi dậy của tờ báo phần lớn nhờ vào tầm nhìn và chủ trương của ông Đặng Văn Sung, một dân biểu có tiếng, và hoạt động quản trị của thư ký – biên tập viên Từ Chung.
Cuối năm 1965, sau nhiều loạt bài chỉ trích hành vi tấn công dân thường và các hoạt động quân sự không phù hợp của phe Việt Cộng, Đặng Văn Sung và Từ Chung nhận tối hậu thư của phe này: một là im lặng – hai là chết.
Vài ngày sau khi nhận được tối hậu thư, Từ Chung thay mặt tòa soạn viết thư trả lời phe Việt Cộng đăng trên Chính Luận. Theo ghi nhận của “Vietnam Information Notes” do Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lưu trữ, Từ Chung khẳng định rằng Chính Luận là một tờ báo trung lập và từng vạch trần tất cả sai phạm của mọi bên trong chính trường miền Nam, song duy chỉ có Việt Cộng là đưa ra kiểu đe dọa vô pháp như vậy. Ông khẳng định: Các anh có thể giết chúng tôi, nhưng tinh thần của chúng tôi sẽ còn sống mãi.
Ngày 30 tháng 12 năm 1965, sau hai năm quản lý tờ báo, Từ Chung bị Việt Cộng (nhiều khả năng là biệt động Sài Gòn) bắn chết ngay trước cửa nhà ông bằng bốn phát đạn.
Hết chiến tranh sao phải dạy “đả đảo”, “căm thù”?
18-4-2020
Trước chiến tranh cha thoát ly đi làm du kích. Con về vùng tản cư tìm sự an toàn, được học hành.
Từng đêm con tránh đạn cha pháo kích từ trên núi xuống, trong căn cứ ra. Cũng lại qua màn đêm cha mò về bắn giết trong vùng tản cư. Nơi những người dân đang ngày đêm bảo vệ, dạy dỗ con. Nơi con cùng gia đình đang tìm sự an toàn.
Đâu chỉ pháo kích, phá đồn, cha còn phá cầu, phá đường, phá trường, phá tất cả những gì bên này cố gắng xây dựng lên để có một cuộc sống được bình thường.
Vì vậy, nơi con ở, dân gọi hành động của những người như cha là “giặc”.
Trường con học đêm qua vừa bị cha pháo kích. Tường đổ. Mái sập. Bàn ghế gãy chỏng chơ. Nơi con vẫn nhận được bữa ăn lót dạ mỗi buổi đến trường. Con vẫn được khen, được thưởng, có bảng danh dự hằng tháng.
Cha có biết không?! Đầu tháng 3/1974, những người phe cha đã pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy, tại thị trấn Cai Lậy, tỉnh Định Tường (nay là Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang).
Ngôi trường đó đâu có may mắn như trường con học. Khi vụ pháo kích làm hơn 30 người chết và gấp đôi con số đó bị thương. Trong đó có nhiều bạn cùng học sinh, đồng tuổi như con cha à!
***
Khi chiến thắng, cha bắt con phải quên điều Mỹ – Ngụy dạy về tinh thần nhân văn, tự do, dân chủ và lấp vào đó bằng “khí thế cách mạng”. Cha dạy con từ nay phải biết “Đả đảo Mỹ – Ngụy”, “Đời đời căm thù”.
Cha ơi, thật không dễ “đả đảo”, “căm thù” những người, chính quyền đã từng cưu mang, giúp con tránh đạn, dạy con học, trao cho con sự an toàn, cho con không phải chịu cảnh đói.
Cha chiến thắng rồi, nhiều ngày con đến trường nhưng không phải học. Thay vào đó con phải cầm cờ đi bộ dọc theo con đường chính ở xã, ở huyện hô vang: “Đả đảo Mỹ – Ngụy”, căm thù người từng cưu mang con và tung hô đảng của cha, lãnh tụ của cha.
Cha bảo, đó là nhiệm vụ chính trị của thời đại mới – thời đại XHCN con phải làm.
Chiến thắng rồi, phe cha xây dựng lên không biết bao nhiêu tượng đài của “khí thế cách mạng” chỉa súng, vung gươm, tượng mạo hung hăng, mặt đầy sát khí… vào lòng người. Cha bảo, đó là những tượng đài giáo dục cách mạng.
Liệu con có thể trở thành người tốt bởi phải học, nuôi dưỡng sự căm thù, nhìn cảnh bạo lực qua các tượng đài mỗi khi ra đường không cha?!
Cha mở ra cái thời, dân trong làng, trong xã đi làm không phải được tính lương, hiệu suất lao động, mà tính bằng điểm, sự có mặt. Để rồi đâu chỉ có cơm độn, con còn phải tập ăn bo bo.
Con đói hơn. Quần áo con rách nhiều hơn. Cả xã hội miền Nam mọi thứ trở nên thiếu thốn hơn thời chiến tranh con sống cha à!
Con lại phải hô cho chính mình:
“Đả đảo Mỹ – Ngụy ăn gạo bao.
Hoan hô bác Hồ ăn ‘lúa điểm’.”.
Ăn ‘lúa điểm’ – “liếm đũa”, đó là thực tế phe cha mang lại.
…
Con hôm nay chẳng còn trẻ để xuống đường xuống đường hô “đả đảo”, “căm thù”, nhưng nhìn những bảng đỏ, bang rôn ăn mừng chiến thắng lòng con đau thắt khi dân tộc này vẫn đầy chia rẽ cha à!
Giacomino Nicolazzo: Nguyên nhân sâu xa gây ra thảm họa COVID-19 tại Ý
Giacomino Nicolazzo: Nguyên nhân sâu xa gây ra thảm họa COVID-19 tại Ý
- Giacomino Nicolazzo
- • 2.0k Lượt Xem
- Giacomino Nicolazzo là một trong những nhà văn Ý được yêu thích nhất. Sinh ra và lớn lên ở miền Trung Pennsylvania (Hoa Kỳ), ông sống trong một ngôi làng nhỏ ở vùng Lombardy (Tây Bắc Ý) nơi ông viết sách. Mới đây, ông đã đăng tải một bài viết về nguyên nhân thảm họa COVID-19 tại Ý dưới góc nhìn của ông. Bản dịch dưới đây do dịch giả Nguyễn Thế Thang đăng tải.

Tôi ngồi đây trong khi bị cô lập ngoài ý muốn, một báo cáo đêm qua đã có 743 người chết và 5.249 trường hợp nhiễm bệnh mới được ghi nhận. Điều này đưa tổng số trường hợp nhiễm bệnh lên 69.176 và số lượng tử vong lên tới 6.820. Chúng tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng 8.326 người đã hồi phục cho đến nay (con số vào ngày 24/3, lúc 8:30 tối tại Ý).
Hầu hết các thị trấn ở Ý, từ thượng nguồn của dãy Alps đến bờ biển Sicilia và Sardenia cổ xưa, trong khi không hề bị bỏ hoang, nhưng lại gần giống như các thị trấn ma hơn là các trung tâm du lịch, kinh doanh, khác với cuộc sống sầm uất hàng ngày của họ mới chỉ cách đây vài tuần .
Các cửa hàng và dịch vụ thương mại đã bị đóng cửa. Nhà hàng và quán cà phê không còn phục vụ khách hàng. Các trường học, trường đại học, nhà thi đấu thể thao, thậm chí cả nhà bảo tàng và hí viện của chúng tôi đều đóng cửa. Ngay cả Vatican cũng đã đóng cổng và tuần tra vũ trang giám sát sau những bức tường cao hơn 6 mét bảo vệ nó!
Phố xá bây giờ trống rỗng. Thông thường, nơi đây đầy rẫy những tài xế người Ý điên cuồng trong những chiếc xe hơi nhỏ và xe gắn máy (những thứ nghe giống như côn trùng quỷ) phóng bạt mạng đó đây, đạt đến mức tối đa của lực ly tâm trên các vòng cua của chúng tôi. Giờ đây trong các thị trấn và thành phố, thật ra có nhiều bồ câu hơn người. Nhiều người trong chúng ta biết ai đó đã bị nhiễm bệnh và đã hồi phục. Một số người trong chúng ta biết ai đó đã không phục hồi được và bây giờ họ đã chết. Nhưng mọi người đều biết ai đó đã bị ảnh hưởng bởi con quái vật siêu nhỏ này bằng cách này hay cách khác.
Sáu mươi triệu người trong chúng tôi đang bị cách ly, khu vực này như đang trải qua thời chiến vậy. Chúng tôi đang bị giam giữ trong nhà của chính mình bởi một kẻ thù vô hình đã lén lút ẩn khuất trong hầu hết chúng ta. Bạn sẽ thấy chỉ sau vài phút nữa, có chuyện gì đó sắp xảy ra hoặc sẽ phải xảy ra với một ai đó.
Vậy lỗi này là tại ai? Với tất cả sự điên rồ đang xoay như xoáy nước dưới chân chúng tôi, tôi chỉ tìm được những lời oán thán. Và vì vậy tôi đã dành thời gian rảnh rỗi (cái này tôi có rất nhiều trong những ngày qua) đề đào sâu và nghiên cứu thêm. Tôi thực sự bị sốc khi khám phá ra thảm họa này đã xảy ra như thế nào.
Tôi sẽ không làm bạn nhàm chán khi nói về Bệnh nhân số 0, người đã truyền bá nó cho Bệnh nhân số 1, và cách toán học giải thích hiệu quả sự lây lan nhanh chóng của nhiễm trùng qua bệnh nhân số bao nhiêu đó. Tôi chỉ nói cho bạn biết làm thế nào (như tôi thấy) con virus này đã xâm nhập vào Ý.
Chủ nghĩa cộng sản có thể làm bất cứ điều gì.
Cho phép tôi giải thích.
Matteo Renzi
Để cung cấp cho bạn một cái nhìn thích hợp, Matteo Renzi chủ trương cực tả, ông ấy làm như Barack Obama (tổng thống cánh tả của Mỹ) mà bề ngoài trông giống như Barry Goldwater (chính trị gia cánh hữu nổi tiếng của Mỹ)!
Cùng lúc khi Renzi dẫn dắt người Ý ngủ quên, thì những điều kỳ lạ đã xảy ra trong nền kinh tế Ý. Các ngân hàng đã thất bại nhưng không đóng cửa. Tuổi nghỉ hưu đã được kéo dài vì một số lý do, khiến quỹ hưu trí bị thu hẹp hoặc biến mất. Thuế bán hàng quốc gia mà chúng tôi gọi là IVA (Thuế giá trị gia tăng) tăng từ 18 % lên 20 %, sau đó lên 21 % và một lần nữa lên 22 %.
Và ở giữa tất cả các công việc tài chính này, người Trung Quốc bắt đầu mua dữ dội bất động sản và doanh nghiệp Ý ở miền Bắc.
Lý do tôi đề cập đến Renzi và người Trung Quốc toa rập với nhau là, những điều kỳ lạ cũng đang diễn ra giữa chính phủ Ý và chính phủ Trung Quốc. Chính phủ Ý đã để mặc những người Trung Quốc tự do mua các doanh nghiệp trong lĩnh vực tài chính, viễn thông, công nghiệp và thời trang của nền kinh tế Ý, tất cả đều diễn ra ở Milano.
Nói ngắn gọn, Trung Quốc đã luồn lách vào các giao dịch thu mua, né tránh vi phạm luật pháp của Ý và các Hiệp định thương mại EU với Hoa Kỳ và Vương quốc Anh. Và không ai ở một trong hai quốc gia đó (không phải Obama ở Mỹ hoặc Cameron ở Anh) đề cập đến một điều trong quốc phòng của họ. Như một vấn đề thực tế, phần lớn trong số đó đã bị che giấu khỏi công chúng ở cả ba quốc gia.
Năm 2014, Trung Quốc đã truyền cho nền kinh tế Ý 5 tỷ euro thông qua việc mua các công ty trị giá dưới 100 triệu euro mỗi lần. Vào thời điểm Renzi rời văn phòng (trong sự ô nhục) vào năm 2016, các thương vụ mua lại của Trung Quốc đã vượt quá 52 tỷ euro. Khi bụi đã lắng xuống, Trung Quốc sở hữu hơn 300 công ty, đại diện cho 27 % các tập đoàn lớn của Ý.
Ngân hàng Trung Quốc hiện đang sở hữu năm ngân hàng lớn ở Ý, tất cả trong số đó đã được Renzi bí mật (và bất hợp pháp) hỗ trợ bằng cách xử dụng các quỹ hưu trí bị ăn cắp! Ngay sau đó, sàn giao dịch vốn Trung Quốc Milano đã được khai trương và phần lớn tài sản của Ý đã được đưa trở lại lục địa Trung Quốc.
Các cơ quan nhà nước Trung Quốc sở hữu tập đoàn viễn thông lớn của Ý cũng như các chi nhánh chính của nó (ENI và ENEL). Khi gia nhập thị trường viễn thông, Huawei đã thành lập một cơ sở tại Segrate, ngoại ô thành phố Milano. Nó đã ra mắt trung tâm nghiên cứu đầu tiên ở đó và nghiên cứu về vi sóng, kết quả là công nghệ nguy hiểm mà chúng ta gọi là 5G.
Trung Quốc hiện cũng sở hữu quyền kiểm soát đối với Fiat-Chrysler, Prysmian và Terna. Bạn sẽ ngạc nhiên khi biết rằng khi bạn đặt một bộ bánh vỏ xe Pirelli trên xe của bạn, lợi nhuận sẽ được chuyển đến Trung Quốc. ChemChina, một công ty công nghiệp hóa chất khổng lồ Trung Quốc, cũng đã mua công ty đó!
Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng là Ferretti Yachts, nhà chế tác du thuyền uy tín nhất châu Âu. Thật đáng kinh ngạc, nó không còn thuộc sở hữu của gia đình Ferretti.
Nhưng lĩnh vực mà các công ty Trung Quốc đầu tư nhiều nhất là ngành công nghiệp thời trang có lợi nhuận của Ý. Các thương hiệu Pinco Pallino, Miss Sixty, Sergio Tacchini, Roberta di Camerino và Mariella Burani đã bị Trung Quốc mua đứt 100%.
Nhà thiết kế Salvatore Ferragamo bán 16% và Caruso bán35 %. Trường hợp nổi tiếng nhất là Krizia, được mua vào năm 2014 bởi Công ty thời trang Thâm Quyến Marisfrolg, một trong những nhà lãnh đạo của thời trang cao cấp, quần áo may sẵn ở châu Á.
Trong suốt tất cả các giao dịch mua và thủ đắc này, chính phủ Renzi đã cho phép Trung Quốc tiếp cận không giới hạn và không bị cản trở đến Ý và thị trường tài chính của nước này, nhiều người đã xuất nhập cảnh mà không cần kiểm tra hải quan.
Theo đúng nghĩa đen, hàng chục ngàn người Trung Quốc đã đến Ý thông qua Milano (bất hợp pháp) và quay trở lại mang theo tiền, công nghệ và bí mật của công ty.
Hàng ngàn người khác được phép xâm nhập và biến mất trong bóng tối của Milano và các thành phố sản xuất khác của Lombardy, chỉ xuất hiện ở các cửa hàng may bất hợp pháp, sản xuất quần áo hàng hiệu và dán lên nhãn hiệu “Made in Italy”. Tất cả với sự chấp thuận ngầm của chính phủ Renzi.
Mãi cho đến khi có một sự thay đổi trong đảng cầm quyền ở Ý, những chiếc áo len và sự ra vào bất hợp pháp của các công dân Trung Quốc đã bị dừng lại. Matteo Salvini, đại diện cho đảng Lega Nord, đã đóng cửa các cảng của Ý đối với những người nhập cư và bắt đầu tháo gỡ một cách có hệ thống những chiếc áo len và trục xuất những người ở Ý bất hợp pháp.
Nhưng sự gia tăng quyền lực của ông rất ngắn ngủi. Ý là một quốc gia cộng sản. Chủ nghĩa xã hội chủ nghĩa có sẵn trong DNA quốc gia này.
Giuseppe Conte
Các phương cách đã được áp dụng để loại bỏ Salvini, sau đó đảng cộng sản, dưới sự chỉ đạo của Giuseppe Conte, đã mở lại các cảng. Ngay lập tức, hàng ngàn người tị nạn không nguồn gốc, không có giấy tờ từ Trung Đông và Đông Phi bắt đầu tràn về một lần nữa. Quyền nhập cư lại một lần nữa được cung cấp cho người Trung Quốc, theo các điều khoản cũ và do đó, hàng ngàn người Trung Quốc, phần lớn từ Vũ Hán, bắt đầu đến Milano.
Vào tháng 12 năm ngoái, những dấu hiệu đầu tiên của một loại coronavirus đã được chú ý ở vùng Lombardy trong các khu phố của Trung Quốc. Không có nghi ngờ gì giữa các quan chức y tế cấp cao rằng virus được mang đến từ Trung Quốc!
Đến cuối tháng 1 năm 2020 các trường hợp đã được báo cáo. Đến giữa tháng hai, virus đã bắt đầu làm quá tải nghiêm trọng các bệnh viện và phòng khám y tế ở Lombardy. Bây giờ họ đang trong tình trạng suy sụp.
Các chính trị gia cực tả đã hoàn toàn phản bội người dân Ý bằng các chính sách biên giới mở cửa và các chương trình công bằng xã hội.
Một trong những lý do khiến hệ thống chăm sóc sức khỏe sụp đổ nhanh chóng là vì chính phủ Renzi (và hiện tiếp tục thuộc chính phủ Conte) đã chuyển hướng các quỹ nhằm duy trì hệ thống y tế, để trả cho hàng chục ngàn người nhập cư đến Ý chống lại ý chí của người Ý.
Nếu bạn nhớ trận động đất kinh hoàng tàn phá các ngôi làng xung quanh Amatricia, ở vùng núi phía đông Rome năm 2015, bạn cũng sẽ nhớ thế giới đã phản ứng thế nào bằng cách gửi hàng triệu đô la để giúp đỡ những người bị ảnh hưởng.
Nhưng có một luật ở Ý ngăn chặn sự đóng góp tư nhân cho các tổ chức từ thiện của Ý.
Tất cả tiền và các khoản đóng góp nhận được phải được chuyển cho một cơ quan chính phủ, để qua họ sẽ phân phối phù hợp với các khoản tiền khi cần thiết. Nhưng cơ quan đó là ổ tham nhũng giống như tất cả những nơi khác.
Hầu hết số tiền không bao giờ đến tay một nạn nhân trên núi. Chính phủ Renzi đã chuyển hướng phần lớn số tiền đó để trả cho chi phí nhập cư và tị nạn ngày càng tăng.
Khi nền kinh tế trở nên tồi tệ dưới gánh nặng của nhập cư bất hợp pháp, cộng với chi tiêu và sự bất tài của chính phủ, thất nghiệp tăng nhanh chóng, đặc biệt là trong giới trẻ. Tỷ lệ thất nghiệp của nam và nữ dưới 35 tuổi là gần 40%. Vì vậy, nhiều tiền hơn đã được chuyển từ hệ thống chăm sóc sức khỏe và được xử dụng để trả những gì được gọi là thu nhập được đảm bảo ở đây. Cho dù bạn làm việc hay không bạn đều được trả tiền ở đây, đặc biệt nếu bạn thuộc về trợ cấp tàn phế (Permanent Disability)! Chính phủ chỉ đơn giản là tăng thuế đối với những người làm việc.
Hãy để tôi cho bạn một ví dụ nhanh về sự điên rồ mà thuế Ý đã tăng lên. Nếu bạn sống trong một tòa nhà có ban công hoặc nhiều ban công thì bất kỳ ban công nào cũng đổ bóng xuống đất, bạn phải trả thuế “bóng tối công cộng”! Tôi sẽ nói không ngoa đâu!
Điểm tôi đang cố gắng đưa ra ở đây là người Trung Quốc không chỉ mang virus đến Ý (và phần còn lại của thế giới) mà chính chính trị cực tả và chính sách đã tạo điều kiện thuận lợi cho nó.
Điều này hy vọng sẽ là một lời cảnh báo cho người Mỹ rằng trong khi họ nỗ lực để loại bỏ Virus Trung Quốc, họ cũng nên nỗ lực hết sức để loại bỏ bất kỳ chính trị gia nào muốn phá vỡ Hiến pháp và coi thường luật pháp quốc gia. Giản dị và đơn giản.
Giacomino Nicolazzo
Việt dịch: Nguyễn Thế Thang
Đăng lại từ Facebook Trần Đức Anh Sơn
Vì sao chính quyền Vũ Hán đột nhiên sửa số liệu dịch bệnh?
Ngày 17/4, chính quyền thành phố Vũ Hán bất ngờ đưa ra thông báo sửa đổi số ca lây nhiễm và tử vong do viêm phổi Trung Cộng (còn gọi là viêm phổi Vũ Hán, COVID-19). Thông báo cho biết, đến 24h ngày 16/4, tổng số ca nhiễm được sửa đổi thành 50.333 (tăng 325 ca), trong đó số ca tử vong được sửa thành 3.869 (tăng 1.290 ca). Các bên đã đặt câu hỏi nghi ngờ về dữ liệu trước đó và dữ liệu sửa đổi chính thức tại thời điểm này. Các nhà bình luận thậm chí còn chỉ ra rằng ĐCSTQ vì chịu áp lực từ cả trong và ngoài nước nên mới bắt buộc phải sửa số liệu.
Ảnh chụp ngày 3/4/2020. Một người đàn ông đang khám bệnh tại Bệnh viện Trung tâm thành phố Vũ Hán. (Ảnh: Getty Images)
Mặc dù thông báo mới này thừa nhận rằng có những báo cáo muộn, sai sót và nhầm lẫn, nhưng tựu chung đều né tránh đề cập đến nguyên nhân sai sót. Điều đáng chú ý là chính quyền thành phố Vũ Hán không giải thích lý do tại sao họ chọn cách sửa số liệu vào thời điểm này.
Cư dân mạng chỉ ra rằng, căn cứ vào số liệu sau khi thay đổi, số ca tử vong tăng 50%. Tài khoản Weibo “Chu Chu Văn Cường” có bài viết: số liệu xác nhận lây nhiễm và tử vong sau khi được sửa đổi cho thấy tỷ lệ sai lệch trong thống kê số ca tử vong ở Vũ Hán lên đến 50% (1.290 / 2.579 = 50,01%).
Số liệu chính thức của ĐCSTQ không đáng tin, ngoại giới luôn cảm thấy nghi ngờ.
Tài khoản có tên “Diệt cộng giải cứu người Trung Quốc – Lý Anh Kiệt” chia sẻ: “ĐCSTQ chưa hề công bố bất kỳ dữ liệu chân thực nào. Không thể sống sót nếu nói sự thật ở Trung Quốc!”
Một cư dân mạng khác có nickname “Như từng quen biết” nói: Chính quyền nên công bố danh sách liệt kê danh tính, tuổi tác, địa chỉ chi tiết của những người đã tử vong trên trang web chính thức, như vậy thì người nhà của những bệnh nhân tử vong không có trong danh sách có thể nghi ngờ; danh sách này cũng có thể thường xuyên cập nhật, cuối cùng mới có thể có được số liệu tương đối chính xác. Nhưng chính quyền ĐCSTQ có thể thực hiện điều này? Nếu làm như vậy thì chẳng phải là vạch áo cho người xem lưng là đang làm số liệu giả sao?
Tờ Apple Daily Hồng Kông đưa tin, ông Lã Bỉnh Quyền, giảng viên cao cấp Khoa Báo chí Đại học Baptist Hồng Kông, người rất quen thuộc với tình hình chính trị của Trung Quốc, tin rằng chính quyền Trung Quốc vì áp lực trong nước và quốc tế mà sửa đổi một chút số liệu liên quan, nhưng căn cứ vào “thói quen” của ĐCSTQ thì cái mà họ gọi là “số liệu chính thức” còn cách số liệu thực tế tương đối xa. Tình hình dịch bệnh ở nhiều địa phương vẫn còn đang bị che giấu.
Ông Lã Bỉnh Quyền còn nhận định, chính quyền ĐCSTQ trước đây vẫn luôn che giấu và báo cáo số liệu giả. Điều này không thể quy trách nhiệm cho các cơ quan y tế địa phương báo cáo muộn hoặc sai sót. Việc sửa đổi số liệu liên quan lần này của chính quyền Vũ Hán được cho là do nhu cầu chính trị. Đặc biệt là trong những ngày gần đây, ĐCSTQ đang phải chịu áp lực cực lớn trước những chỉ trích từ quốc tế vì đã che giấu tình hình dịch bệnh khiến virus lan rộng gây ra đại dịch toàn cầu.
Khi Vũ Hán mở cửa các nhà tang lễ nhận tro cốt những người tử vong do dịch, mấy ngày liền, người xếp thành hàng dài ở các nhà tang lễ. Truyền thông Caixin Trung Quốc tiết lộ rằng nhà tang lễ Hán Khẩu (Hankou) chỉ trong hai ngày đã nhận được 5.000 bình tro cốt, gấp đôi số liệu chính thức được chính quyền công bố.

Nhà tang lễ Vũ Xương (Vũ Hán) cho biết từ ngày 23/3, mỗi ngày phân phát 500 bình tro cốt, cố gắng phát xong trước ngày 4/4 (tiết Thanh minh). Như vậy có nghĩa là trong 12 ngày, nhà tang lễ Vũ Xương đã phân phát khoảng 6.000 bình tro cốt. Theo đó, cư dân mạng ước tính rằng, với 8 nhà trang lễ ở Vũ Hán, số người chết phải hơn 48.000.

Số người chết vì đại dịch virus Trung Cộng vẫn còn là một bí ẩn
Truyền thông Caixin đưa tin ngày 26/3, một bác sĩ khoa cấp cứu của một bệnh viện cấp 3A ở Vũ Hán tiết lộ rằng trong thời gian xảy ra dịch bệnh, đặc biệt là trong 20 ngày kể từ cuối tháng Một sang đến đầu tháng Hai, vì xét nghiệm axit nucleic không đầy đủ, trong bệnh viện số ca nghi tử vong và số ca chết được chẩn đoán là do virus gần như tương đương. Đối với số liệu các ca tử vong tại nhà và chết vì nguyên nhân khác, chỉ có cơ quan quản lý đô thị và chính quyền địa phương nắm rõ tình hình.
Hôm 27/3, Đài RFA dẫn lời một người Vũ Hán ở gần Sở Dân chính tỉnh Hồ Bắc tiết lộ rằng nhiều bệnh nhân đã chết trước khi họ được chẩn đoán hoặc tham gia các thủ tục chẩn đoán; bao gồm cả tử vong tại nhà, trên đường và trong phòng khám bệnh. Kết quả là có hai bộ số liệu khác nhau: của người dân và của chính quyền. Người cung cấp thông tin giấu tên cho biết, số người chết vì dịch bệnh ở Vũ Hán rất nhạy cảm, nhưng đầu tháng này chính quyền thành phố Vũ Hán đã báo cáo với chính quyền tỉnh rằng trong tháng xảy ra dịch bệnh tồi tệ nhất thì các nhà tang lễ ở Vũ Hán đã xử lý khoảng 28.000 thi thể nạn nhân: “Bởi vì mỗi nhà tang lễ một ngày hai lần (sáng và chiều) báo cáo số liệu người hỏa thiêu lên cấp trên, các nhà tang lễ không thông báo cho nhau, do đó mỗi nơi chỉ biết số lượng thi thể nơi đó hỏa thiêu, không biết tình hình của các nhà tang lễ khác.”

(Ghi chú: Virus gây bùng phát viêm phổi Vũ Hán là đến từ Trung Quốc dưới sự cai trị của ĐCSTQ, do chính quyền ĐCSTQ che giấu sự thật dẫn đến dịch bệnh lan ra toàn cầu. Người Vũ Hán, người Hồ Bắc và tất cả người Trung Quốc cùng nhân dân toàn thế giới đều là những người bị hại. ĐCSTQ không phải là Trung Quốc, cũng không đại biểu được cho Trung Quốc, do đó, loại virus xuất hiện dưới sự cai trị của ĐCSTQ này nên được gọi là “virus Trung Cộng.”)
Mộc Lan (T/h)
Những chế độ độc tài sụp đổ ra sao?
httpv://www.youtube.com/watch?v=NLWgfJagZac
Những chế độ độc tài sụp đổ ra sao? | Trí Thức VN
Giáo sư Luc Montagnier: Virut Cúm Vũ Hán ( COVY 19) chắc chắn là nhân tạo,

Hôm nay cả Thế giới rung chuyển vì Giáo sư Luc Montagnier – Nhà Vi Rút học nổi tiếng hàng đầu Thế giới, được trao giải Nobel Y học năm 2008, Viện sĩ Viện Hàn Lâm Khoa Học Pháp -, nhà Khoa học thuộc Viện Pasteur Pháp, người vào năm 1983 đã cùng 2 nhà khoa học cộng sự nghiên cứu & tìm ra virut HIV gây bệnh SIDA & ông đã được trao giải Nobel Y Học năm 2008 cho công trình này- GS Montagnier vừa công bố kết quả nghiên cứu của ông là virut Cúm Vũ Hán ( COVY 19) chắc chắn là nhân tạo, do con người bằng các kỹ thuật chuyên môn tạo ra.
Ông đã tìm ra một đoạn gen của Virut HIV trong Virut COVY và ông nói việc gen virut HIV xâm nhập vào virut Covy là không thể tự nhiên mà diễn ra được, chỉ trừ khi do con người cố tình và chủ ý tạo ra
Nếu con người lén lút nghiên cứu tạo ra loại virut có khả năng hủy diệt cả bao nhiêu mạng sống trên khắp toàn cầu như thế này thì dù cho ngay cả họ ko cố tình gieo giắc nhưng do sơ xuất mà thành đại dịch như hiện nay thì nguy hiểm đến mức nào
Trước đây người ta cũng nêu ra chuyện này nhưng ko có cơ sở, chỉ là nghi vấn thôi nên ko đáng tin cậy và ko chính phủ nào thực sự có phản ứng
Còn đây là công bố kết quả nghiên cứu với đầy đủ cơ sở khoa học và bằng chứng của nhà vi rút học nổi tiếng, đã từng tìm ra virut HIV, và đã nhận giải Nobel Y học nên mang tính xác quyết rất cao ko dễ dàng phủ nhận. Không biết mọi việc sẽ tiếp diễn ra sao.
Hiện giờ Giáo sư Montagnier đang bị tấn công sức ép tứ bề, bị phản bác, chửi bới và xúc phạm, tất nhiên rồi, nhưng mình tin một nhà Khoa học và Y khoa người Pháp, người dành cả cuộc đời cho các công trình khoa học để cống hiến cho nhân loại, sẽ giữ đúng đạo Đức Khoa học và ko thoả hiệp Chính trị hay bất cứ thế lực nào, ko lùi bước trước sự tấn công của những nhà khoa học cơ hội, đố kỵ đang tìm cách phủ nhận bịt miệng ông bằng mọi giá…
Trong video này Giáo sư Montagnier nói rằng ông là nhà khoa học và ông ko đứng về phe nào hay có chủ ý nói ai là người đã tạo ra virut này với mục đích gì mà chỉ xác quyết COVY là nhân tạo.
Ông cũng nói trước ông đã từng có 1 nhóm nhà Khoa học người Ấn độ đã nghiên cứu COVY 19 và tiến rất gần đến cùng kết quả này và khi nhóm nhà Khoa học đó công bố thì đã bị sức ép bắt rút lại.
“ Tuy nhiên tôi là nhà nghiên cứu Tự do, tôi cũng từng được trao giải Nobel Y Học nên tôi không dễ bị sức ép” Giáo sư Mongtanier nói
Ông cũng nói thêm là cũng có thể do người ta muốn nghiên cứu ra một loại virut để chữa bệnh SIDA nên cấy ghép như vậy nhưng đây chỉ là 1 trong những giả thuyết có thể thôi
Ông cũng nói khi dịch COVY 19 xuất hiện thì đã có giả thuyết nó là nhân tạo và khoảng tháng 1/2020 rất nhiều nhà Khoa học đã bắt tay vào nghiên cứu và họ hầu như ko tin vào giả thuyết trên. Nhưng cho đến hiện nay thì các nhà khoa học đang nghiên cứu về con virut COVY này lại ngày càng nhiều người có xu hướng tin vào điều đó và ông tin sẽ có nhiều nghiên cứu tiếp tục khẳng định việc COVY 19 là Virut nhân tạo
Câu nói trong avatar của video: “ Sự lừa dối đi bằng thang máy còn sự thật thì leo thang bộ. Tuy cần thời gian nhưng cuối cùng thì sự thật sẽ luôn luôn đến đích”
#PrMontagnier
#Covy19humainmanipulate
https://www.youtube.com/watch…
NGƯỜI GIÀ TRONG MÙA DỊCH
NGƯỜI GIÀ TRONG MÙA DỊCH
Có tiếng gõ cửa. Con gái mở cửa phòng tôi, ló đầu vào và nói:
– Hồi chiều con thấy má ho vài tiếng. Má bị sặc nước hay ho thật? Má có đau cổ hay khó chịu gì không?
Tôi trả lời:
– Má bị sặc nước, sức khỏe má bình thường.
– Như vậy không sao. Nếu má thấy có gì lạ, má phải nói với con liền nha. Đừng có nghĩ không sao rồi dấu. Bệnh viện hai đứa con làm việc lúc này đã nhận nhiều bệnh nhân nhiễm virus Corona rồi. Cho nên má tránh tiếp xúc và lại gần tụi con để bảo vệ an toàn cho má.
– OK.
Tôi gật đầu và cũng không rời khỏi giường. Con gái nhẹ nhàng đóng cửa phòng. Tiếng bước chân của con đi về hướng phòng nó. Có tiếng cửa đóng và tôi nằm đó suy nghĩ vẫn vơ.
Từ ngày bệnh dịch tràn lan tới nay, tôi đã tự cách ly mình với thế giới bên ngoài. Cả mấy tháng tôi chỉ ra ngoài một lần để đi Bác Sĩ gia đình và một lần siêu âm theo định kỳ.
Quên nữa còn một lần tôi đi chợ.
Số là trường đóng cửa, cháu ngoại phải ở nhà học online. Tin tức, video tràn lan trên mạng xã hội, nói về tình hình người dân tranh nhau mua hết đồ ở các chợ làm mình cũng nôn nao.
Buổi sáng thứ hai cháu ở nhà chưa ngồi vào máy để học, các con đi làm cả, tôi nói với cháu chở ngoại đi chợ một bửa để “xem dân cho biết sự tình”.
Thế là cháu chở tôi đi chợ Wal Mart gần nhà. Đúng như lời đồn, những thịt tươi, thịt đông lạnh gần như hết sạch, đồ hộp, thức ăn đông lạnh cũng hết, rau quả còn nhưng không nhiều.
Riêng giấy đi cầu và giấy lau tay đương nhiên là không có.
Tôi mua một ít thức ăn rồi nói cháu chở ngoại qua chợ 99 Cent. Tôi nghĩ chắc ở đây cũng còn ít giấy lau tay. Tôi thật nhẹ dạ, cái kệ trống trơn.
Thế là hai bà cháu dẫn nhau qua chợ 99. Đây là chợ của người tàu có bán thức ăn VN. Chợ cũng không còn nhiều đồ như những lần tôi đi trước. Mì ly thiên hạ cũng gom hết.
Không có giấy, không có gạo… Nói chung những thứ cần thiết để ăn lâu dài đã hết. Thiên hạ chả ai đeo khẩu trang nhưng nói chuyện xí xô xí xào ít hơn. Mọi người như ngầm nói với nhau “Cẩn thận”.
Chiều đó, con gái đi làm về la cho tôi một trận. Nó la cũng đúng vì thương mẹ. Nó sợ tôi ra ngoài bị người khác lây bệnh thì rất nguy hiểm.
Khi Thống Đốc Cali tuyên bố tình hình khẩn cấp, người già trên 65 tuổi không nên ra đường. Con gái tôi cười và tuyên bố “Thiết quân luật bà ngoại. Không được rời khỏi nhà trước khi có lệnh mới.”
Xong dường như cũng thông cảm với mẹ, cháu nhìn tôi giọng trầm hẳn xuống: “Má cần gì nói với con. Con sẽ mua đem về. Ra ngoài má lớn tuổi dễ bị lây nhiễm.”
Tôi mỉm cười và đành chấp nhận hai chữ “cấm cung”.
Bây giờ tôi mới thấy mình quan trọng trong gia đình. Nếu mà tôi bị dính Virus thì cuộc sống các con hoàn toàn đảo lộn, cơ may về lại mái nhà thân yêu này chắc hẳn khó khăn.
Tôi đã đi gần cuối đoạn đường đời. Cũng như tôi phải chấp nhận bốn chữ: “Tuổi già sức yếu” Vì bởi sức yếu nên Virus Wuhan mới mê. Chúng mà gặp lứa tuổi “già háp” của chúng tôi thì bám chặt như mèo thấy mỡ, như gái xuân tới thì mà gặp trai tơ.
Cũng may hai vợ chồng con tôi đều làm về thuốc trong bệnh viện, việc tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân không nhiều.
Mặc dù cơ hội bị nhiễm bệnh không cao nhưng mấy ai biết được con virus tiềm ẩn ở ngõ ngách nào và bám theo mình lúc nào. Cho nên đối với các con, tôi cũng phải tự cô lập mình, tránh tiếp xúc nhiều với chúng.
Từ ngày ông nhà tôi mất đi, căn nhà trống vắng và thiếu tiếng cười. Tự dưng tôi cũng ít nói tếu vì không còn ai để chọc cười cho không khí vui tươi quên đi bệnh tật.
Cháu tôi hai đứa đều học trung học và theo lớp huấn luyện Volleyball ở trường. Mỗi ngày sau giờ học là tập huấn tới chiều mới về nhà. Đôi khi có lịch đấu tại sân nhà hay ở các trường khác, xe chở về nhà trời đã tối. Ăn qua loa mấy miếng là hai đứa rúc vào phòng làm homework cho kịp mai đi học.
Con gái, con rễ làm hai bệnh viện khác nhau, sau giờ làm cũng cần nghỉ ngơi. Phòng nào cũng đóng kín cửa. Họa hoằn lắm hai vợ chồng mới được xếp lịch cùng nghỉ một ngày, gia đình có một bữa cơm chiều sum họp, ấm cúng.
Cuộc sống thời dịch bệnh rất buồn tẻ và căng thẳng, loanh quanh ăn rồi ngủ. Trong phòng ngủ, xuống lầu, ở phòng ăn, phòng khách, lên lầu vào phòng ngủ. Cái vòng tròn nho nhỏ theo nhịp sống mỗi ngày của người già là như thế
Thường thường tôi cũng vào thế giới của riêng tôi. Căn phòng với cái giường nho nhỏ, máy desktop với cái monitor thật lớn.
Tôi có bạn bè trên khắp thế giới. Tôi cười, tôi đùa, tôi trò chuyện, tôi làm thơ, tôi viết … tôi bằng lòng và trân quý những gì mình có được ở tuổi hoàng hôn.
Ngày xưa ông xã tôi bệnh. Tôi cẩn thận giữ vệ sinh cá nhân cho hai vợ chồng rất tốt. Việc đó ngoài là giữ vệ sinh chung còn là sự tự trọng.
Bây giờ trong thời kỳ vô cùng nguy hiểm của dịch Vũ Hán, giữ vệ sinh còn là bảo vệ mạng sống cho mình, cho gia đình và đáp ứng nhu cầu xã hội.
Ở nhà, tự cách ly còn là tham gia chống dịch, không làm cho hao tốn tiền bạc quốc gia. Nói cho lớn chuyện đi một chút, mình ở nhà không ra đường còn là tỏ lòng cám ơn và trân trọng những người Bác Sĩ, y tá, nhân viên trong bệnh viện đã dốc hết sức để đối phó với dịch cúm, dành sinh mạng cho những bệnh nhân.
Hiện nay Virus Wuhan đã làm cả thế giới như bị đóng băng.
Mọi phương tiện đời sống, mọi sinh hoạt cá nhân đều hướng về đề phòng và chống dịch.
Ngồi suy nghiệm cuộc đời, tôi thấy trước cái chết, tiền bạc, danh vọng, sắc đẹp đều không còn giá trị.
Sức khỏe là trên tất cả. Nghị lực và niềm tin là cứu cánh để duy trì sức khỏe của mình.
Hãy tha thứ và dễ dãi một chút trong cuộc sống để dễ buông bỏ phiền não và nhẹ nhàng trong tâm.
Chưa có lúc nào như bây giờ người lại sợ người đến như vậy.
Việt Nam ta thường “gặp nhau tay bắt mặt mừng”, người tây phương ôm hôn nhau thắm thiết.
Bây giờ thì “Xưa rồi Diễm” phải đứng cách xa nhau 2 thước, đưa tay ngoắc ngoắc làm dấu chào nhau.
Đám ma không thể đến chia buồn, đám cưới phải đình lại.
Cha mẹ chết, con cái cũng phải giới hạn không được tập trung quá 10 người.
Như vậy cho thấy sinh mạng con người thật nhỏ bé trước tạo hóa. Không có gì là bền vững vĩnh viễn.
Khi bệnh dịch tấn công mãnh liệt, người chết quá nhiều, chính phủ không thể trở tay thì ai cũng như ai.
Tất cả nghi lễ đều vô nghĩa và không thể thực hiện. Có nhìn hàng loạt chiếc quan tài chờ đi hỏa táng ở nước Ý mới rùng mình sợ hãi.
Nhìn hình những đoàn xe sáng tinh mơ nối đuôi nhau di chuyển quan tài ra khỏi thành phố, ai trong chúng ta không ngậm ngùi và nghĩ đến riêng mình.
Này nhé, ngồi nhà chán quá mình đi ra phố, nói chuyện vu vơ với một người vừa quen. Họ thân thiện và bặt thiệp, nhưng họ đang bị nhiễm bệnh mà họ lẫn mình đều không biết.
Con Virus Wuhan ác ôn đó gặp ta già rồi mà vui tính, mừng rỡ reo lên: “Tình cờ gặp được nhau đây…” Chúng bám lấy ta, yêu ta ngàn năm, lưu luyến không rời, sinh con đẻ cháu. Ôi! Người tình không chân dung gặp gỡ giữa đàng mà vì nói chuyện thân mật nó bám chặt lấy ta.
Ta phải đau khổ cưu mang và gắn bó với nó, chết sống vì nó. Ta già rồi, không còn nhiều kháng thể để bảo vệ bản thân. Ta hết sức chống cự muốn đẩy nó đi xa.
Muốn giết nó như giết người trong mộng. Ta không thở được, không nói được, đau đớn và bất lực.
Vì nó ta bỏ lại tất cả những gì bên ta: Con cái, gia đình và tình yêu thương của những người xung quanh. Khi nó thề sinh tử ôm nhau cùng chết thì chỉ vài tuần thôi, ta đành xuôi tay ra đi nhanh chóng.
Ta gia nhập vào hàng ngũ những vong hồn bại trận vì dịch Covid-19 ( China Original Virus In December 2019).
Cái nguy hiểm là ta đã vô tình lây lan thêm cho con, cháu và những người ta tiếp xúc.
Nghĩ thôi đã rùng mình vì vô hình chung mình là mầm dịch, là tội nhân gieo tai họa cho cộng đồng, làm phiền lụy cho Bác Sĩ và những người trong bệnh viện.
Chưa bao giờ con người thấy mạng sống của mình bị đe dọa như lúc này. Nhìn đâu cũng sợ bị lây nhiễm. Hai bàn tay mỗi ngày rửa không biết bao nhiêu dạo, nhưng rồi rờ vô cái gì cũng sợ virus.
Từ nắm cửa đến thư từ, bưu phẩm, báo chí, quảng cáo đều có bàn tay của ai đó đụng vào.
Đi ra ngoài mua thức ăn, trong những người đứng xếp hàng biết ai là người đang mang mầm bệnh.
Người nhìn người e dè, sợ nhau lây. Tình người bỗng chốc nhạt nhẽo và nghi kỵ. Dịch bệnh xuất xứ từ Vũ Hán bên Tàu.
Người Việt Nam mình dân Á Châu vô tình bị đánh đồng với người Tàu nên nhận những cái nhìn, cử chỉ và lời nói kỳ thị.
Thật tình con virus này nhỏ chưa từng nhỏ hơn mà sức công phá của nó lớn hơn vũ khí hiện đại.
Nó làm điên đảo loài người trên trái đất.
Nó từ một tỉnh của Tàu đi khắp năm châu không cần visa hay hộ chiếu.
Nó không hình, không dạng mà đi tới đâu người ta chết đến đó.
Nó khiến phi cơ không thể lên trời, những du thuyền dù sang trọng thế mấy cũng chẳng thể ra biển.
Nó san bằng giàu nghèo, chức vụ trước bệnh dịch và cái chết.
Nó đã làm con người và xã hội có sự liên đới bằng sự lây lan.
Nó gieo sự mất mát, sợ hãi để con người quay về với niềm tin và tín ngưỡng.
Nó đó, nó là kẻ thù của nhân loại ở thế kỷ này.
Nó khiến cho nhịp sống tất bật của con người chậm lại, sự ăn chơi phung phí xa hoa phải ngưng, những tiệc tùng phải dẹp.
Mọi quốc gia trên thế giới đều liên đới mang gánh nặng ngàn cân vì nó. Nó cảnh báo loài người về ăn tạp, về âm mưu hũy diệt lẫn nhau. Nó là hiện thân của ma quỷ và tội ác.
Có một người nói với tôi như thế này:” Ngày xưa tuổi thọ con người không cao, loài người sống chan hòa với thiên nhiên, trái đất không hề bị ô nhiễm.
Bây giờ văn minh vượt bậc, khoa học đã tiến tới những bước thần kỳ. Con người đã tận dụng tất cả những gì có trong thiên nhiên để cung phụng cho cuộc sống, hầu thỏa mãn những phát minh, những khao khát khám phá và hiểu biết.
Tài nguyên cạn kiệt, không khí ô nhiễm, thú vật bị tàn sát, môi trường sống chật chội và thiếu tình người.
Người già lại được chăm sóc bằng những phương tiện tối tân nhất, thuốc men tốt nhất để kéo dài tuổi thọ.
Có nhiều nước, người trẻ lao động ít hơn người lớn tuổi. Dân số càng ngày càng lão hóa nên mất cân đối cho tương lai.
Trận dịch này vô hình chung thu xếp được điều đó.
Nó chọn người già để khuếch tán và hủy diệt.
Trong những người ra đi vì dịch bệnh Virus Vũ Hán tại Trung Cộng, tại Ý và các nước khác, có phải chăng người già chiếm đa số. Trong bệnh viện, lúc phương tiện y tế không đủ, Bác Sĩ đành phải dành ưu tiên cứu người trẻ, hy sinh người già.”
Nghe qua thì thật mũi lòng, nhưng phải công nhận đó là sự thật.
Cho nên, muốn không phải là một tử thi nằm ở một trong số những quan tài sắp từng dãy kia, tôi chọn tự mình cách ly tại nhà.
Tuy rằng ở nhà nhưng chưa phải là an toàn 100%.
Thí dụ như con tôi đi làm trong bệnh viện, có chắc chắn gì là nó không mang virus trong người.
Ở cơ thể, ở áo quần, ở túi xách, ở bình nước… Biết đâu một ngày đẹp trời nào đó, con Virus Vũ Hán sẽ qua thăm tôi và gắn bó với tôi.
Biết thân biết phận mình, tôi đã cách ly với con bằng cách không va chạm vào bất cứ đồ dùng đi làm của nó.
Khi ăn mỗi người mỗi dĩa, tôi thường ăn trước và đi nghỉ sớm. Nếu ăn chung tôi ngồi ở đầu bàn. Không ngồi coi phim chung ở ghế salon và nhất là không ôm hôn con như ngày xưa thân ái.
Người già cơ thể sẽ yếu và dễ nhiễm bệnh. Tôi tự nhủ như vậy và sống lạc quan, tích cực mỗi ngày.
Chuyện gì đến phải đến. Hãy bảo vệ lấy mình vì con cháu, còn chết hay sống đều do số mạng.
Nói tới bệnh này, tôi xin gọi cái tên trung thực nhất: ‘Virus Wuhan”. Bởi vì dịch họa này xuất phát từ Wuhan bên Tàu và chính Trung Quốc nói Vũ Hán là nơi khởi đầu của Virus.
Theo tôi Trung Quốc thiếu thế giới một cái cúi đầu xin lỗi vì đã làm cho dịch này phát tán, Trung Quốc cố tình ém nhẹm, dấu diếm nên thế giới không kịp phòng ngừa, dịch bệnh lan tràn không thể chận đứng kịp.
Virus theo chân người Trung Quốc đi khắp nơi trên thế giới trở thành bệnh dịch toàn cầu. Giết hại không biết bao nhiêu sinh mệnh và làm tê liệt mọi hoạt động của dân chúng.
Ngoài ra Trung Cộng thiếu nước Mỹ hai cái cúi đầu.
Cái cúi đầu thứ nhất xin lỗi đã đem dịch bệnh đến các tiểu bang của nước Mỹ.
Cái thứ hai xin lỗi nước Mỹ vì đã vu khống dịch họa này là do quân đội Mỹ đưa Virus vào Trung Quốc.
Sự thật bao giờ cũng là sự thật.
Nguyễn Thị Thêm
From: TU-PHUNG
“NGẠO NGHỄ” VIỆT NAM

“NGẠO NGHỄ” VIỆT NAM
Một nửa sự thật không phải là sự thật.
Tin giả:
“Việt Nam điều máy bay đưa công dân ở Italia về nước tránh dịch Covid-19”.
Hôm nay, báo chí Việt Nam đưa tin Việt Nam điều máy bay đưa công dân ở Italia về nước tránh dịch Covid-19.
Tuy nhiên, qua tra cứu Kiểm Tin xác nhận rằng tập đoàn dầu khí ENI của Italia đã thuê máy bay của Vietnam Airlines để đưa các công dân Italia về nước, và hỗ trợ đưa công dân Việt Nam về Việt Nam ở chiều bay ngược lại mà không lấy phí.
Nguồn: Kiểm Tin
CHỬI TRUMP ĐỂ BẢO VỆ CHẾ ĐỘ


CHỬI TRUMP ĐỂ BẢO VỆ CHẾ ĐỘ.
Trung cộng còn, cộng sản Việt Nam còn.
Việc chửi Trump của những nhà hoạt động xã hội dân sự (XHDS) – những người mang danh yêu nước và chống Tàu cộng – rõ ràng thiếu công tâm, không vì lợi ích quốc gia, chưa nói là được định hướng bởi những kẻ nào đó bên ngoài nước Việt.
Những người hoạt động XHDS, những người chống Tàu cộng – họ khoát lên người là nhà đấu tranh dân chủ, yêu nước Việt – họ miệt mài chửi Trump mà quên mất đi những điều Trump, trên cương vị tổng thống Mỹ, đã và đang giúp cho VN nhiều điều trọng đại. Họ cố tình quên Trump đã chi ra hàng trăm triệu đô la giúp thế giới trong đó có VN để chống dịch bệnh. Họ cố tình lãng quên lần đầu tiên Bộ Ngoại giao, Bộ Quốc phòng Mỹ chính thức lên tiếng phê phán Tàu cộng bênh vực ngư dân VN bị Tàu cộng đâm chìm tàu, là chuyện chưa từng có trong các đời TT. Mỹ trước đây, và cũng chưa từng có với bất cứ quốc gia bạn bè nào của VN.
Các nhà đấu tranh ở Việt Nam quay ra chửi Trump rất tiểu xảo, vô lý là họ chính thức thò cái mặt con thò lò cơ hội giữ gìn chế độ thân Tàu của họ ra. (Phạm Thành)
Theo @Phien Ngung:
Bị Việt Cộng nó kìm kẹp đối xử như thú vật thì không lo, không biết nhục, lại bày đặt đi chỉ trích nhân quyền của Mỹ dưới thời Trump.
Bị bọn Tàu Cộng nó đối xử như kẻ thù, bắt, bắn, đâm chìm, giết hại không biết mà đối phó lại đi chửi bới Donald Trump.
Một lũ ngu và hèn như thế hèn gì không thể kéo theo dân chúng theo để giành lại quyền tự quyết của con người (Phien Ngung)
Phải chăng họ chửi Trump để ngấm ngầm bảo vệ chế độ toàn trị mà họ cố che giấu.
THẬT ĐÁNG KHINH bọn giả vờ đấu tranh dân chủ, giả vờ chống cộng để tìm một vé đi Mỹ.
Ảnh 2: Nhân cách và đạo đức của bọn cuồng loạn chống Trump thể hiện qua ý kiến tên vô loại hoàng ngọc tuấn
Mời các bạn cùng đọc:
CHỬI TỔNG THỐNG MỸ
…
Bị nhốt trong nhà, nên vào mạng hơi nhiều. Thấy rằng ngoài thông tin về cúm Tàu, về vụ mafia Đường Nhuệ còn rộ lên các bài viết đả kích phê phán tổng thống Trump, và tất nhiên cũng rộ lên những bài viết ngược lại, ủng hộ Trump và phê phán đả kích những người đả kích Trump.
Chuyện đả kích Trump đã xuất hiện ngay sau khi ông ta đắc cử TT, ầm ỉ lên tiếp theo khi ông ta triển khai kế hoạch bao vây Tàu cộng và thay đổi sách lược ngoại giao. Và càng đến gần ngày bầu cử “phong trào” chống Trump càng đẩy mạnh lên hơn bao giờ hết.
Đảng đối lập ở Mỹ, công dân Mỹ chống Trump là chuyện bình thường. Tổng thống Mỹ là đầy tớ đúng nghĩa của nhân dân Mỹ, không bỏ phiếu bầu ông hoặc bỏ phiếu bầu ông, nhưng sau khi lên không làm vừa ý thì bị chửi là đúng rồi. Họ còn có quyền truất phế TT của họ ngay giữa nhiệm kỳ nữa. Người Việt là công dân Mỹ có toàn quyền làm những chuyện đó.
Thế nhưng, những người Việt không phải là công dân Mỹ cũng rộ lên đả kích TT Mỹ đương nhiệm là ông Trump một cách ác liệt. Phê phán, đả kích, thậm chí chửi bới đến thậm tệ còn hơn công dân Mỹ nữa.
Bọn bò đỏ, bọn thờ Tàu cộng chửi Trump là có lý do và động cơ đen tối của chúng.
Nhưng ngạc nhiên nhất là có một số người chống cộng, đấu tranh dân chủ, hoạt động XHDS trong nước, và ở các nước khác ngoài Mỹ, vào thời điểm này cũng rộ lên viết bài phê phán, đả kích hoặc chửi bới Trump nặng nề.
Họ bươi móc bất cứ khuyết điểm có thật hay khong có thật của Trump ra để mắng chửi. Nào quá khứ Trump tồi tệ, đường lối ngoại giao sai lầm, giả vờ chống Tàu nhưng con cái đang làm ăn với Tàu, điều hành kém cỏi nên để dịch bệnh tràn lan nước Mỹ, háo danh nên ký tên vào ngân phiếu hỗ trợ dân, độc ác tạm ngưng chi tiền cho WHO, …
Những người hoạt động, những người chống Tàu cộng yêu nước ấy miệt mài chửi Trump mà quên mất đi những điều Trump, trên cương vị tổng thống Mỹ đang giúp cho VN nhiều điều sát sườn, ngay mới đây. Họ cố tình quên Trump đã chi ra hàng trăm triệu đô la giúp thế giới trong đó có VN để chống dịch bệnh. Họ bỏ lơ qua chuyện nóng sốt nhất là lần đầu tiên Bộ ngoại giao Mỹ chính thức lên tiếng phê phán Tàu cộng bênh vực ngư dân VN bị chúng đâm chìm tàu, là chuyện chưa từng có trong các đời TT Mỹ trước đây, và cũng chưa từng có với bất cứ quốc gia bạn bè nào của VN.
Qua đó dư luận thấy rằng việc chửi Trump của những người kể trên – những nhà hoạt động, những người yêu nước – có gì đó thiếu công tâm, không vì lợi ích quốc gia, chưa nói là được định hướng bởi những kẻ nào đó bên ngoài nước Việt.
Thử phân tích vài nội dung mà nhóm người đó bươi ra chống Trump.
Đường lối ngoại giao sai, giả vờ chống Tàu cộng.
Hai vấn đề lớn này đã có quá nhiều tranh cãi chưa ngã ngũ vì sự việc còn đang diễn biến chưa kết thúc để thấy kết quả, phải chờ thời gian trả lời. Chuyện này phê hay bênh Trump tùy vào cảm nhận mỗi người.
Điều hành kém để dịch bệnh tràn lan. Đây là vấn đề công dân Mỹ đang tranh cãi quyết liệt để tìm ra lỗi phải từ đâu. Những công dân Mỹ mà cho rằng lỗi do Trump, có quyền mắng Trump là chuyện bình thường vì đó là quyền lợi sát sườn của họ. Nhưng những nhà hoạt động trong nước cũng bỏ hết công sức ào lên mắng chửi Trump là sao, trong khi trong nước còn vô vàn vấn đề cần họ lên tiếng, nếu họ quá thừa năng lượng. Buồn cười là một số người Việt ở Úc, ở Châu Âu cũng hùa vào mắng Trump về chuyện dịch bệnh ở nước Mỹ trong khi ngay tại nước họ đang sinh sống dịch bệnh cũng bùng phát ra tràn lan và nghiêm trọng lại không lên tiếng chửi mắng lãnh đạo của họ. Và cũng không thấy những nhà hoạt động VN chửi Trump lên tiếng chửi lãnh đạo Ý, Pháp, Anh, Đức, Tây Ban Nha …vì để dịch bệnh tràn lan nhỉ?
Chuyện tạm ngưng chi tiền cho WHO. Lãnh đạo WHO trong việc phòng chống dịch bệnh đã quá sai trái, đã tiếp tay cho Tàu cộng bưng bít thông tin, đã không đưa ra quyết định nguy hiểm toàn cầu đúng lúc … là điều không phải tranh cãi. Đó là lý do tại sao khắp thế giới lên án lãnh đạo tổ chức này và đưa đến một thư kháng nghị gần 1 triệu chữ ký đòi cách chức chủ tịch WHO. Trump ra lịnh tạm ngừng chi cho WHO để áp lực tổ chức này phải thay đổi lãnh đạo và thay đổi cách điều hành là hoàn toàn đúng. Tạm ngừng để gây áp lực chứ không phải ngừng vĩnh viễn. Tàu cộng la ó phê Trump và bênh WHO là có lý do bất hảo của chúng. Một số nhà hoạt động VN cũng ào lên chửi Trump và bênh WHO là vì sao?
Rồi chuyện in tên Trump lên ngân phiếu hỗ trợ dân Mỹ trong dịch bệnh cũng bị các nhà hoạt động thừa năng lượng trong nước bêu riếu. Chuyện đó có hay không có chưa biết, nhưng đảng đối lập hoặc công dân Mỹ lên tiếng chửi Trump là có lý do của họ. Còn công dân VN có lãnh được tờ ngân phiếu đó đâu mà cũng mắng chửi Trump? Mà chuyện đó nếu có cũng không sai, tờ ngân phiếu chi tiền phải có chủ tài khoản ký tên thì mới hợp lệ, đó là tiền từ ngân khố Mỹ lấy ra đền cho dân theo đạo luật CARE, không tổng thống Mỹ đứng tên thì ai đứng tên mới đúng đắn?
Bài viết này không nhằm mục đích phê phán chuyện dùng lời lẽ nặng nhẹ nói qua lại giữa phe bênh Trump hay chống Trump. Chuyện sử dụng từ ngữ hay bày tỏ thái độ nặng nhẹ là quyền của mỗi người, miễn không vi phạm luật pháp. Anh có quyền mắng chửi Trump thậm tệ thì người ủng hộ Trump cũng có quyền mắng chửi lại anh, không có gì phải phàn nàn.
Bài viết chỉ đặt ra vấn đề là ngay thời điểm hiện tại, thời điểm sát kề với bầu cử ở Mỹ, vì sao lại rộ lên chuyện chống Trump từ những nhà hoạt động trong nước?
Trong chuyện hơn 200 công dân VN ở HN đang bị an ninh giam giữ phi pháp phi nhân quyền trong nhà thì lại không thấy lên tiếng phản đối giùm.
Nguồn: Fb: Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh
https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=10207486426796490&id=1763201593





