Mua nghĩa

Mua nghĩa

Phùng Huyên được Mạnh Thường Quân sai đi thu tiền nợ ở đất Tiết (1). Khi từ biệt Mạnh Thường Quân, Phùng Huyên hỏi: “ Nợ thu hết rồi, tôi mua gì mang về?”

Mạnh Thường Quân đáp: “Tiên sinh coi nhà này thiếu thứ gì thì mua thứ đó.”

Phùng Huyên dong ngựa tới đất Tiết sai một viên thơ lại gọi dân tới, ai thiếu nợ thì đối chiếu với tờ khoán. Đối chiếu xong cả rồi, Phùng Huyên đứng dậy, thác lời Mạnh Thường Quân cho hết số nợ, rồi đốt tờ khoán đi. Dân rất vui mừng, đều hô vạn tuế.

Khi trở về, vô yết kiến Mạnh Thường Quân, ông hỏi: “ Nợ thu được hết không, sao mà nhanh thế?.

Đáp:  “Thu hết rồi.”

Hỏi:  “Mua gì về?”

Đáp: Ngài bảo coi nhà này thiếu thứ gì thì mua thứ đó. Thần nghĩ trong cung của

Ngài  chứa đầy châu báu, hậu đình chật cả mỹ nữ, ngài có thiếu chỉ là thiếu nghĩa

thôi, nên thần đã trộm phép mua “nghĩa” về. Cho nên thần nói rằng ngài ra lịnh, cho dân hết số nợ, rồi đốt các bằng khoán đi. Thần mua “nghĩa” về cho ngài là thế.”

Mạnh Thường Quân không vui, bảo: “Được! Thôi tiên sinh về nghỉ”.

Khoảng một năm sau, Tề Tuyên Vương cất chức tể tướng của Mạnh Thường Quân. Ông  phải lui về đất Tiết. Chưa tới, còn cách trăm dặm, dân đất Tiết già trẻ suốt ngày đi đón rước đầy đường. Mạnh Thường Quân bảo Phùng Huyên: “ Tiên sinh mua “nghĩa” cho Văn này, đến hôm nay tôi mới được thấy.

  • Tiết là tên một nước nhỏ bị Tề diệt. Vua Tề tặng Mạnh Thường Quân làm phong ấp.

Sưu Tầm

Trong sách: “Chiến Quốc Sách” nhà xuất bản Trẻ năm 1989, trang 216 của Giản Chi và Nguyễn Hiến Lê

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay