MẸ BAN BÌNH AN TRÊN GIA ĐÌNH

MẸ BAN BÌNH AN TRÊN GIA ĐÌNH

(Hạnh Phúc Gia Đình)

Tác giả: Tuyết Mai

Cả một ngày hôm qua vợ chồng chúng tôi vẫn còn tiếp tục bàn về chuyện liên hệ tình cảm của cháu với người bạn trai “già” mới quen.   Thật tình mà nói chuyện của hai cháu cũng rất mới mẻ, còn trong thời gian quen biết, và  tìm hiểu.   Tôi cũng cảm tạ Thiên Chúa cho chúng tôi có buổi nói chuyện gia đình quan trọng này cùng có mặt của cháu gái lớn “cả” của chúng tôi.

Ít nhất chúng tôi cũng cho cháu hiểu rằng đâu là điều kiện để cháu được an toàn mà cháu cần lưu ý ở người bạn trai lớn tuổi hơn cháu nhiều.   Vì già nên anh ta có nhiều kinh nghiệm
sống đời từng trải.   Nếu già mà tốt và hiền lành, có tín ngưỡng đàng hoàng thì là điều tốt cho cả hai.   Ngặt nỗi anh bạn này ở mãi tận L.A. nên sự gặp gỡ qua lại của hai cháu cộng những lần đi chơi khuya làm chúng tôi đâm lo lắng, đứng ngồi không yên, và cảm thấy bất an thế nào ấy!.   Dù cháu khẳng định rằng hai đứa chỉ là bạn nhau thôi với một tình cảm rất trong sáng và lành mạnh (vì có Chúa ở giữa chúng, cháu bảo vậy!).

Sự quan tâm của bố cháu theo con mắt của ông nhà tôi thì là điều ông không thể chấp nhận được, bởi ông nghĩ rằng cháu chưa lớn đủ để hiểu đời và không thể lường được mọi người.   Thứ nhất vì chúng tôi không từng biết gì về anh ta, tuy nhiên bạn bè quen thân trong nhóm đi làm việc thiện nguyện, đều biết rất rõ về anh ta và sự đàng hoàng của anh ấy!.   Và con gái tôi đã quen biết anh cũng trong những dịp làm việc thiện nguyện với nhau, hầu như là mỗi tuần.   Nhưng đối với con mắt nhìn lạc quan của tôi, ngoài cái tuổi tác của anh ra thì anh ta cũng được.

Vì Face Book của anh tôi cũng biết.   Anh làm việc tại đâu tôi cũng tỏ.   Quan hệ của anh
trong quá khứ tôi cũng nắm phần nào.   Nhà anh ở đâu tôi cũng hay.   Số phôn của anh tôi có và số phôn của anh trưởng nhóm trong nhóm thiện nguyện nhà cũng ở rất gần với anh ta.   Được biết anh ta rất yêu Chúa và những giờ rảnh rỗi cũng chỉ tìm những nơi để làm việc thiện nguyện và giúp người có cuộc sống bất hạnh.   Và vì lý do này mà con gái lớn nhà tôi rất mến mộ anh ta, vì hai đứa có cùng Lý Tưởng Sống cho người.

Đối với tôi tuổi tác tuy có chênh lệch nhưng nếu 2 con tim hát cùng một bài hát yêu thương người thì dù có sóng gió chúng cũng cùng nhau vượt qua và quá khứ đã được chứng minh điều đó!.   Không nhất thiết chồng hơn tuổi vợ mà hứa hẹn rằng chồng sẽ chết trước vợ đâu nhé!.   Như bà chị kế của tôi đây, chồng hơn vợ đến 20 tuổi tròn, nhưng sức khỏe hiện giờ thì bà chị tôi lại bệ rạc hơn ông nhiều.   Anh rể tôi lớn tuổi hơn nhiều nhưng rất hiền
lành.   Theo đạo và sống một cuộc đời luôn thương yêu Chúa, gia đình, và yêu người.   Có biết bao nhiêu người yêu thương ông ấy!.   Có khả năng nuôi cả gia đình.   Con cái nên người và tất cả đều đã thành nhân và nên gia thất.   Thế thì đâu là tệ?.   Hoặc giả ai dám cam đoan vợ chồng trẻ ngang tuổi nhau lại sống với nhau đến răng long đầu bạc? Không có vấn đề?.

Như ông nhà tôi lớn hơn tôi những 13 tuổi thì lại thấy đó là vấn đề ư?.   Nếu người mà thấy là vấn đề thì người ấy phải là tôi chứ, thưa có phải?.   Đối với tôi vấn đề hay không là ở cách ăn ở sao trong cách sống của mình.   Tỏ lộ sự yêu thương, chăm lo, và quan tâm đến nhau.   Đừng tỏ ra là mình có quyền hành trên vợ rồi hiếp đáp vợ mình vì đó là điều chẳng phải tí nào, khi vợ là người luôn cần đến sự bảo bọc của chồng.   Nhiều nhất, khác nhất đối với tôi vẫn là sự chọn lựa cách nhìn đời và nhìn người cách lạc quan hơn mới phải.   Khác nhau lắm là ở chỗ đó!.

Người lạc quan là con người can đảm, chấp nhận mọi tình huống trong cuộc đời.   Vấp té bể đầu cũng tự vực  mình dậy để đi tiếp chứ không nằm yên đó chờ đợi có người đến hỏi han chăm sóc, nhất là thời nay!.   Chuyện tệ tới đâu cũng nhủ lòng rồi thì ngày mai trời lại sáng.   Luôn tìm niềm vui trong đau khổ.   Biết tìm lời an ủi người để chính mình cảm thấy được an ủi vì dẫu sao người vẫn đau khổ và kém may mắn hơn mình nhiều.

Nhưng có phải con người  cứ mỗi buổi sớm mai thức dậy cũng luôn cảm thấy thiếu Nguồn Sinh Lực Sống và cần được lãnh nhận từ Nguồn của Nó? Thưa nguồn ấy ở đâu?.   Thưa nguồn Sinh Lực không giới hạn ấy là từ Trời Cao là từ Thiên Chúa của chúng ta.
Đó là điều mà tất cả chúng ta cần phải làm ở mỗi buổi sáng sớm.   Là tịnh tâm, lắng lòng, dâng lời tạ ơn và kinh nguyện; gọi là “thiền” (meditation) đó thưa anh chị em!.   Do đó và nhờ đó mà mỗi ngày chúng ta có một ngày mới tinh trong; hay một tờ giấy trắng trong ngày của cuộc đời.

Có nghĩa tờ giấy trắng ấy nó cho ta “đủ” những gì ta sắp xếp trong ngày để cho ta có cuộc sống quân bình.   Tờ giấy ấy luôn luôn trên cùng và sau hết là Lời Cảm Tạ Chúa.   Khoảng giữa là tất cả mọi điều chúng ta có thể làm tùy theo thứ tự quan trọng của chúng cần phải làm trước làm sau là do ta quyết định.   Như công ăn việc làm.   Thời giờ cơm nước và với
nhau trong gia đình.   Thời giờ thăm hỏi bạn bè cùng người thân thuộc.   Hay tìm thời giờ riêng cho chính mình, v.v…..

Tôi thấy Thiên Chúa của chúng ta Người cho chúng ta thời giờ ngày 24 tiếng là tuyệt hảo là rất vừa vặn và vừa sức cho con người.   Chứ không chắc chẳng ai qua được tuổi 50.   Tôi thấy Người thật Tuyệt Hảo vì cứ thế con người ta sống còn có bao nhiêu cơ hội để làm lại cuộc đời vì mỗi sớm mai Chúa cho chúng ta một ngày mới toanh.   Một trang giấy nhật ký mới và tùy ở mỗi người chúng ta muốn chọn cách sống sao để những trang giấy ấy là một tác phẩm tuyệt đẹp để đời?.

Tất cả mọi người chúng ta có phải đã từng nghe có những cuốn nhật ký của ai đó đã qua đời, nhưng để lại cho con cháu một bài học “đời” đáng để lưu lại từ thế hệ này qua thế hệ kia.   Ngược lại cũng có những cuốn nhật ký mà đọc một lần thôi thì chỉ muốn đốt nó đi vì
trong ấy chỉ chứa đựng toàn những mối mọt, mục nát, và bợn dơ bám phủ đầy, phát
gớm?.

Lậy Mẹ Maria! Xin Mẹ ban cho tất cả gia đình chúng con luôn sống trong an vui, hạnh phúc, và Bình An của Chúa.   Dù cuộc sống có nghèo cũng luôn giúp nhau sống nên Thánh được giống như Gia Đình Thánh Gia gương mẫu và mực thước.   Nghèo chẳng phải là cái tội phải không thưa Mẹ? Nhưng ngược lại đó là cái Phúc vì có thế chúng con mới biết thông cảm và biết an ủi người.   Vì khi chúng con an ủi người là chính lúc chúng con tìm được nguồn Bình An và được Chúa chúc phúc.   Amen.

Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

(10-11-12)

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay