Giải phóng hay ăn cướp?
Nguyên Thạch (Danlambao) – Đảng CSVN đã cướp miền Nam dưới mỹ từ giải phóng để từ đó biến miền Nam trở thành nghèo nàn lạc hậu giống với miền Bắc và đưa Việt Nam vào ngang hàng với những nước nghèo đói nhất thế giới. Ông Hồ Chí Minh đã không lường được rằng chính cái từ CUỚP chính quyền mà ông sử dụng, nó đã trở thành những phương thức, những “tư duy” cho đảng cộng sản cùng lớp hậu duệ học hỏi và noi theo để gọi là noi gương đạo đức Hồ Chí Minh. Quả vậy, đảng CSVN cùng những thành viên của nó là một đảng CƯỚP và những tên CƯỚP đúng nghĩa.
*
Tựa bài dưới dạng một câu hỏi nhưng thực chất đó là một câu khẳng định vì người cộng sản thường hay mụ mị che giấu những hành vi ăn cướp của chúng bằng những mỹ từ để khỏa lấp hành động xấu xa đáng khinh tởm.
Tập thể Quân Dân Cán Chính thuộc Việt Nam Cộng Hòa thường gọi cộng sản Bắc Việt là: Quân xâm lược, Quân xâm lăng, tệ hơn chút là Quân cướp nước hoặc Bọn cộng nô. Những cách nói ấy thường bị đối phương phê phán và cho rằng đó là biểu hiện của sự thù hận đầy xuyên tạc và bôi bác.
Để giải thích vấn đề một cách xác thật và khách quan hơn, chúng ta hãy nghe chính con người của bên kia chiến tuyến mà tiêu biểu là một vài nhân vật sau đây:
1- Nữ Nhà văn Dương Thu Hương người đã từng phục vụ cho chế độ cộng sản, “thuộc thế hệ xẻ Trường Sơn đánh Mỹ” đã có lần công khai bày tỏ rằng, tháng Tư năm 1975, khi từ Hà Nội tiến vào thành phố cùng đoàn quân “giải phóng”, bà đã ngồi trên lề đường của Sài Gòn ôm mặt khóc:
“Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ… nếu người ta muốn. Ðó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Ðó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Ðó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải.”
2- Trung tướng Trần Độ: “Thực chất là chế độ thì rất dã man, cho nên phải dùng nhiều thủ đoạn để lừa bịp nhân dân,”
“Chế độ cộng sản như một sự kết hợp giữa cái ngu muội của Tần Thủy Hoàng với cái dã man của chế độ phát-xít Hitler”.
Và từ đó ông cũng đã yêu cầu
“Đảng Cộng sản phải tự mình từ bỏ chế độ độc đảng, toàn trị, khôi phục vai trò, vị trí vốn có của Quốc hội, Chính phủ. Phải thực hiện đúng Hiến pháp, tức là sửa chữa các đạo luật chưa đúng tinh thần Hiến pháp. Đó là phải có những đạo luật ban bố quyền tự do lập hội, lập đảng, tự do ngôn luận, luật báo chí, xuất bản. Sửa chữa các luật bầu cử ứng cử tự do, từ bỏ quyền quyết định của cơ quan tổ chức Đảng, trừ bỏ “hiệp thương” mà thực chất là gò ép”.
Nền chuyên chính vô sản này làm tê liệt toàn bộ đời sống tinh thần của một dân tộc, làm tê liệt sự hoạt động tinh thần của nhiều thế hệ, ra sức nô dịch toàn bộ tinh thần của nhiều thế hệ, làm nhiều thế hệ con người trở thành những con rối chỉ biết nhai như vẹt các nguyên lý bảo thủ giáo điều… Nó đang làm hại cả một nòi giống.”
Ăn cướp như thế nào và tại sao cộng sản Bắc Việt phải đi ăn cướp?. Để giải đáp cho những câu hỏi này, chúng ta hãy đi tìm nguyên nhân.
1- Miền Bắc trước 1975. Có quá nhiều tài liệu, sách vở, hình ảnh, thơ văn, chuyện kể về miền Bắc trước 75 qua các nhân vật sống mà phạm vi của một bài viết nhỏ bé không thể nào liệt kê ra hết được. Lớp người lớn tuổi thì đã mục kích qua thực tế cuộc sống, lớp người nhỏ tuổi hơn sinh sau 75 thì nghe lớp người đi trước kể lại hoặc cũng có thể nhìn thấy xã hội miền Bắc vào những đầu thập niên của 1975 – 1985 cái thời kỳ mà cả nước ăn chung một món canh “toàn quốc” (toàn nước) và toàn dân muốn tự tử tập thể. Lớp sinh sau vào những thập niên gần đây thì có thể tìm hiểu qua tiện ích của nền tin học mà nguồn cung cấp thông tin vô cùng phong phú.
Những câu chuyện và những hình ảnh tàn ác mà đảng cộng sản đã áp dụng trên miền Bắc, nổi bậc nhất là phải nói đến cuộc Cải Cách Ruộng Đất 1953 – 1956 đã giết 172.008 người là con số có thể gần với sự thật nhát. Tuy nhiên, theo Hoàng Văn Chí thì con số đã lên đến 675.000 người đã chết (1). Tà sách này đã là những ảnh hưởng cực kỳ ghê gớm đến đời sống của miền Bắc nói riêng và VN nói chung cho xã hội, phong tục tập quán, đạo lý truyền thống tốt đẹp lâu đời mà dân tộc có được và sự ảnh hưởng ấy vẫn còn kéo dài cho mãi đến tận ngày hôm nay, một xã hội ăn gian nói dối không hề biết ngượng miệng, đạo lý suy đồi cùng cực, cướp giựt hoành hành, con người ta sẵn sàng giẫm lên nhau để tranh giành sự tồn tại. cho dẫu sự tồn tại trong một CƠ CHẾ đầy BẤT CÔNG và NGHỊCH LÝ.
Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956
Cải Cách Ruộng Đất và những giọt nước mắt cá sấu
Nói chung xã hội miền Bắc là một xã hội rất nghèo nàn lạc hậu mà nguyên nhân của mọi nguyên nhân là do ông Hồ đã du nhập một chủ thuyết hoang đường vào miền Bắc của Việt Nam thời bấy giờ để áp dụng và tập tành thực hiện những bước tiến của Chủ Nghĩa Xã Hội lấy kinh tế tập trung được chỉ đạo bởi đảng và nhà nước trong mô hình quốc hữu hóa, hợp tác xã và chế độ tem phiếu để cung cấp đến toàn hệ thống xã hội mà chúng ta có thể mường tượng ra hình ảnh của một xã hội qua 2 câu ca dao sau đây:
Một năm 2 thước vải thô
Em mặc không đủ, Bác Hồ lòi ra.
Một xã hội mà người phải thay trâu đi cày, đi chợ phải giấu thức ăn ngon dưới đáy rổ, đám cưới đám hỏi hay tiệc tùng giỗ ông bà muốn thịt con gà phải chờ tới nửa đêm mới dám vặn cổ nó cho thật nhanh, kẻo không nhỡ nó la thì người hàng xóm đi khai khai báo với ông tổ trưởng khu phố thì cũng bỏ mẹ, vặn cổ con gà xong tới khi trụng nhổ lông thì phải lén đi chôn lông, kẻo bị phát hiện được thì cũng chết chắc. Những mẩu truyện về sự bưng bít độc tài của đảng, cáo nghèo, cái khổ của xã hội miền Bắc mà những người đã từng chứng kiến hoặc am hiểu về nó, có thể bổ sung thêm để cho kho tàng dữ liệu càng thêm đầy đủ.
Trong đời thường, chúng ta thường nghe những bày tỏ về cảm xúc về những thứ gì rẻ và thối “rẻ như bèo, thối như cức”, thế nhưng ở miền Bắc lúc bấy giờ bèo cũng không rẻ và cức cũng rất quí. Xin xem bài viết “Nợ cứt” của tác giả Phạm Thế Việt (3)
2- Miền Nam trước 1975. Sau Hiệp định hiệp định genève năm 1954 chia đôi đất nước, miền Bắc theo chế độ XHCN, miền Nam theo chế độ tự do. Sự nổi bật nhất ở giai đoạn này là hình ảnh của số lượng khoảng 600.000 đến một triệu người miền Bắc di cư vào Nam,[5] trong khi đó 14.000–45.000 cư dân và 100.000 binh sĩ Việt Minh tập kết ra miền Bắc. (4). Con số khác biệt quá lớn này đã nói lên ý nguyện của người dân mong muốn được sống ở thể chế nào vào thời đó, còn ở thời điểm 2016 này, nếu có một Hiệp định tương tự như vậy thì có lẽ trên 40 triệu người miền Bắc sẽ di cư vào Nam và chọn thể chế Tự Do để mà sống. Sau một thời gian dài hơn 70 năm, người ta đã quá hiểu cộng sản là như thế nào và họ sẽ có thái độ dứt khoát, nghĩa là không bao giờ chấp nhận cộng sản.
Miền Nam Việt Nam qua 2 nền Đệ nhất và Đệ nhị cộng hòa, người dân đã được sống trong một chế độ đầy Tự Do và Nhân Bản với sự phát triển đầy hài hòa mặc dù vẫn luôn bị miền Bắc tấn công. Xã hội miền Nam mang đầy tính văn minh vì không theo một chủ thuyết cực đoan, sự tư hữu đã làm cho con người luôn cố gắng và năng động… đó là lý do miền Nam đã phát triển về nhiều mặt mà trong đó công nghệ sản xuất cung ứng gần đầy đủ để phục vụ cuộc sống. Chẳng những thế, miền Nam còn có khả năng phát triển về những công nghệ tiên tiến khiến Việt Nam Cộng Hòa đã vượt trội các nước trong khu vực Đông Nam Á Châu và tiến xa hơn cả Trung cộng. Hãy đơn cử một vài ví dụ trong thập niên 1960: Lý Quang Diệu từng mơ ước: Singapor một ngày nào đó sẽ được như Sài Gòn.
La Dalat trên đường phố Sài Gòn
Còn các nước láng giềng như Nam Dương, Thái Lan, Campuchia, Lào, Miến Điện thì không thể nào so sánh. Thế mà sau 40 năm dưới sự lãnh đạo tài tình của đảng CSVN quang vinh, Việt Nam giờ đây lẹt đẹt chạy theo ngửi khói các quốc gia này!.
Một thể chế mà người dân có cuộc sống ấm êm đầy hạnh phúc, trai không phải đi lao nô, gái không phải đi đánh đĩ xứ người. Một chế độ mà không ai muốn bỏ chạy trốn quê hương đất nước của mình cả.
1975 sau khi cướp được miền Nam, như vô số người đã nhìn thấy người Bắc 75 đã rất tích cực trong phong trào 4 V (Vào vơ vét về), họ vơ vét từng cái đồng hồ, từng chiếc xe đạp, từng chiếc radio cho đến vàng bạc của cải và chiếm hữu bao nhiêu công xưởng, cơ sở sản xuất, tài sản nhà cửa, biệt thự… và dùng tiêu chuẩn lý lịch để cưỡng bức và cai trị.
Đảng CSVN thực chất chỉ là là một lũ ăn hại không hơn không kém, đây là tập hợp của rất nhiều tên bất tài vô tâm luôn mị dân với chiêu bài vì dân vì nước, vì sự công bằng và hạnh phúc nhưng trên thực tế đảng chẳng vì dân vì nước gì cả mà chỉ vì đảng là truớc nhất, điều 4 Hiến Pháp đã khẳng định điều đó. Chúng lại càng chẳng phải vì sự công bằng hay hạnh phúc của toàn dân vì tự CƠ CHẾ của chúng tạo ra vốn dĩ đã là BẤT CÔNG, chúng bỏ công sức để giành lấy hạnh phúc, tiền tài của cải cho bọn chúng là chính, ngoài ra dân chết mặc dân mà trên thực tế của xã hội VN hôm nay đã chứng minh một cách rõ nét nhất.
Đức Dalai Lama
Đảng cộng sản không tạo ra của cải cho xã hội. không phát minh hoặc sản xuất được bất cứ phần cứng phần mềm gì cho công nghệ, không sản xuất được xe hơi, vật dụng để phục vụ cho nhu cầu dân sinh mà ngược lại đảng chỉ là một đám quái đảng tự cho mình cái quyền ăn trên ngồi trốc, nắm đầu bàng dân để mà cai trị, để mà ra nghị quyết, nghị định mang đầy tính phá bỉnh đầy xuẩn ngốc. Chúng bày đủ thứ trò để tiêu xài ngân quỹ quốc gia, tụ tập bầy đàn băng đảng mánh mung, chúng vẽ vời nhiều cách để có dịp bòn tỉa rút ruột để làm giàu trên công lao và xương máu của nhân dân. Tóm lại đảng CSVN chỉ là một lũ vô tích sự, phá nhiều hơn xây cho nên đất nước mới lâm vào cảnh nợ nần, nghèo đói và tụt hậu. Chúng là những bầy chuột hôi tanh nhơ nhớp, tàn phá đất nước một cách kinh khủng bởi vì chúng quá đông.
Rồi đây nhằm mục đích Hán hóa, Thiên triều phương Bắc sẽ cho tiến hành mạnh hơn nữa về thể chế CÔN AN TRỊ và Việt Nam cũng sẽ như là Tân Cương, Nội Mông hay Tây Tạng mà tầng lớp tôi tớ đảng CSVN sẽ được giàu có một cách bất chánh, nhưng những tên tham quan này có biết rằng trong lầu son gác tía kia, từng viên gạch tự nó đã được đúc bằng xương thịt của bao triệu dân nghèo, nước sơn của những lâu đài hoàng tráng đã được pha trộn bởi màu máu và nước mắt của bao dân oan nghiệt ngả, những cổ xe hơi đắt tiền sang trọng có mùi mồ hôi cùng nước mắt của tầng lớp công nông dân vất vả chắt chiu từng hơi tàn sức kiệt, của những cụ già đói rét rau muối, của những em thơ dãi nắng dầm mưa lang thang đi bán vé số trên từng cây số của quê hương. Sự khắc khoải đợi chờ trong dồn nén bực tức của hơn 90 triệu tù nhân trong một nhà tù vĩ đại đã nung lên một bầu không khí ngột ngạt hận thù, sức bộc phá ấy rồi một ngày không xa sẽ như những trận cuồng phong, những đợt sóng nhầm cuồn cuộn trào dâng để cuốn trôi đi những tên bán nước hại dân để gom chúng trở lại đúng chỗ của rác rưởi hôi tanh trùng độc.
Ngẫm cho cùng, trong thời đại tiến bộ hôm nay thuyết quả báo vẫn còn ứng nghiệm. Cho nên những tham quan mà nhất là ngành CÔN AN nên chuẩn bị tinh thần để nhận lãnh sự trừng phạt từ những hành động vô nhân, hung ác mà lưới Trời đã lồng lộng bủa giăng một cách nhiệm mầu.
Tuy nhiên, việc Tàu cộng muốn, những tên tay sai như Nguyễn Phú Trọng, Hoàng Trung Hải, Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Ngu muốn đó là chuyện của chúng còn được hay không là chuyện của Trời. Cho nên toàn Dân Tộc hãy mau thức tỉnh và vùng dậy là những việc phải làm ngay.
Đảng CSVN đã cướp miền Nam dưới mỹ từ giải phóng để từ đó biến miền Nam trở thành nghèo nàn lạc hậu giống với miền Bắc và đưa Việt Nam vào ngang hàng với những nước nghèo đói nhất thế giới. Ông Hồ Chí Minh đã không lường được rằng chính cái từ CUỚP chính quyền mà ông sử dụng, nó đã trở thành những phương thức, những “tư duy” cho đảng cộng sản cùng lớp hậu duệ học hỏi và noi theo để gọi là noi gương đạo đức Hồ Chí Minh. Quả vậy, đảng CSVN cùng những thành viên của nó là một đảng CƯỚP và những tên CƯỚP đúng nghĩa.