Đời PHÙ-DU hay đời THIÊN-THU?
Con người ngày nay xem ra họ rất cần TIỀN và chỉ cần TIỀN!Vì TIỀN mà họ bỏ rơi nhau, làm hại nhau, có khi loại trừ nhau!!! Có những gia đình ngày xưa nghèo chỉ ăn mắm muối mà hạnh phúc bên nhau, nay có lắm TIỀN nhiều của thì tranh giành lẫn nhau và xa rời nhau! Có những bạn bè khi cơ hàn là bạn chí cốt của nhau đến khi giầu sang lại quên đi tình nghĩa năm xưa! Có những mối tình phải ngậm ngùi chia tay chỉ vì đồng TIỀN xem trọng hơn con người mình yêu!!!
Cuộc đời vẫn là thế! Tình người dễ thay trắng đổi đen! Có thể vì một chút bổng lộc mà làm hại lẫn nhau. Người ta sống như thể không bao giờ chết. Sống giành giựt lẫn nhau. Bon chen, lừa đảo và làm hại lẫn nhau chỉ vì TIỀN! Một cuộc sống đề cao đồng tiền thì khác chi một chiến trường cạnh tranh đầy khốc liệt! Một cuộc sống chỉ lo tranh giành làm sao có giây phút tận hưởng cuộc sống mà Chúa đã tặng ban?
Tôi nhớ có một bài thơ của ai đó viết rằng:
Ta cứ tưởng trần-gian là cõi thật,
Thế cho nên tất-bật đến bây giờ!
Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một chốc,
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay!!!
Nhưng rồi với những ngày tháng tất-bật ngược-xuôi, đã giúp con người khám-phá ra sự thật của kiếp người! Một kiếp con người thật MONG-MANH, thật PHÙ-DU!!!
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ,
Cuộc-đời này chỉ tạm-bợ mà thôi!
Anh và tôi giàu-sang hay nghèo-khổ,
Khi trở về CÁT BỤI cũng trắng tay!!!
Nếu hiểu rằng CUỘC-ĐỜI LÀ PHÙ-DU, thì xin đừng tranh-chấp! Đừng tích-lũy của cải phù-vân! Hãy sống cho vui-vẻ với cuộc-đời và với mọi người!!!
Cuộc-đời ta phù-du như cát bụi!
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai?
Dù đời ta có dài hay ngắn-ngủi!
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi!!!
Và hãy sống yêu thương đùm bọc lẫn nhau, thay cho những bon-chen ganh-ghét, hận-thù nào có ích chi?
Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét,
Ðừng hận-thù tranh-chấp với một ai!
Hãy vui sống với tháng ngày ta có,
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui!!!
Nếu ta biết sống cho nhau và vì nhau, ta sẽ không bao giờ nuối-tiếc vì cuộc đời đã qua! Con người chỉ tiếc-nuối khi mình sống quá ích-kỷ mà làm tổn-thương đến đồng-loại mà thôi!!!
Khi ra đi cũng không còn nuối-tiếc,
Vì ðời ta đã sống trọn kiếp người!
Với tất cả tấm lòng thành thương mến,
Ðến mọi người xa lạ cũng như quen!!!
Con người cần phải hiểu được nguyên-lý của tạo-vật: Là CÁT TA SẼ TRỞ VỀ VỚI BỤI! Lúc đó ta mới sống không bon-chen, không tích-lũy, nhưng luôn yêu-thương quảng-đại trao ban cho tha-nhân!!!
Ta là cát ta sẽ về với bụi!
Trả trần-gian những cay-ðắng muộn-phiền!
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy,
Không còn buồn lo-lắng chốn trần-ai!!!
Chị Nguyễn Kim Bằng gởi