CHÚA VÀ TÔI – Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

“Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”.

Một cụ già có thói quen ngồi bất động hàng giờ cuối nhà thờ. Ngày kia, cha xứ đến hỏi Chúa nói gì với ông. Ông trả lời, “Không nói gì cả, Ngài chỉ nghe!”. “Vậy ông nói gì với Chúa?”. “Con chẳng nói gì cả, con cũng chỉ nghe!”. Cầu nguyện là nơi gặp gỡ của hai linh hồn trong thinh lặng và yêu mến.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta kiên trì cầu nguyện – không mệt mỏi, không ngã lòng – như bà goá kia lì ra trước nhà ông thẩm phán; hay tuyệt vời hơn – như cụ già nọ ngồi lặng ngắm Chúa. Cầu nguyện là sống mối tương quan thân tình giữa Cha với con, giữa bạn với bạn -giữa ‘Chúa và tôi!’.

Bài đọc Xuất Hành cho thấy Môsê, Aharon, Khua và Giosuê đang sống mối tương quan ấy. Môsê đưa tay lên, Giosuê chiến thắng; ông hạ tay xuống, Israel bại trận. Giản dị nhưng sống động; mộc mạc nhưng trìu mến. Thánh Kinh nói, Thiên Chúa coi Môsê như bạn – diện đối diện! Thế nhưng, trong thực tế, nhiều khi chúng ta cầu nguyện mà thấy Chúa xa cách, khấn xin mà Ngài như nín thinh. Tại sao? Vì tương quan giữa chúng ta với Chúa lỏng lẻo; chúng ta chưa thật sự sống mối tương giao Cha con, bạn hữu. Cầu nguyện là đi vào chiều sâu tương quan, để Chúa ở lại trong lòng mình. “Trong cầu nguyện, có một con tim không lời vẫn tốt hơn ngàn lời không có con tim!” – John Bunyan.

Từ câu chuyện cụ già, chúng ta có thể rút ra bốn cấp độ của cầu nguyện: “Tôi nói, Chúa nghe; Chúa nói, tôi nghe; không ai nói, cả hai đều nghe; và chẳng ai nói, không ai nghe” – Cầu nguyện chính là thinh lặng và yêu mến, đỉnh cao của tương quan giữa ‘Chúa và tôi’- nơi thinh lặng trở thành ngôn ngữ yêu thương. Thinh lặng ấy không phải là khoảng trống, nhưng là viên mãn của tình yêu, nơi không cần lời để hiểu, không cần âm thanh để hấp dẫn nhau. Ở đó, Thiên Chúa và con người gặp nhau trong hơi thở, trong nhịp tim, trong một tương giao vượt khỏi ngôn từ. “Cầu nguyện là cuộc gặp gỡ của hai thinh lặng!” – Thomas Merton.

Anh Chị em,

“Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”. Không! Thiên Chúa không bắt ai chờ đợi mãi, nhưng cầu nguyện là sự chờ đợi của linh hồn; không chỉ tôi tìm đến Chúa, nhưng là Ngài đánh thức tôi. Ở đó, mọi lời thưa hoá nên thừa, chỉ còn lại ánh nhìn, hơi thở, và sự hiện diện. Dần dần, tôi hiểu: cầu nguyện không nhằm để Chúa nghe tôi, nhưng để tôi nghe Ngài, để linh hồn tôi và linh hồn Ngài được tự do yêu mến. Và lúc ấy, mọi khoảng cách tan biến – chỉ còn ‘Chúa và tôi’, hai trái tim chung một nhịp đập, hai linh hồn chung một sự sống. Cầu nguyện không thay đổi Thiên Chúa, mà thay đổi cõi lòng chúng ta – Mẹ Têrêxa nói, “Hoa trái của cầu nguyện là đức tin. Hoa trái của đức tin là tình yêu. Hoa trái của tình yêu là phục vụ. Hoa trái của phục vụ là bình an!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi tay con buông, xin tay Ngài đỡ; khi lòng con nguội, xin lửa Ngài cháy; khi con không còn lời nào, xin nói trong con bằng sự im ắng của Thánh Thần!”, Amen.

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

 ************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXIX THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Thiên Chúa minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 18,1-8

1 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. 2 Người nói : “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông : ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ 4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng : ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, 5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”

6 Rồi Chúa nói : “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó ! 7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao ? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ? 8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?”


 

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay