ĐÁNH CƯỢC VỚI LÒNG THƯƠNG XÓT – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Chủ đã khen người quản lý bất lương đó hành động khôn khéo”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật bất ngờ khi gọi dụ ngôn Tin Mừng hôm nay là dụ ngôn “Đánh Cược Với Lòng Thương Xót”. Phải chăng một phần vì dụ ngôn nằm ngay sau một loạt dụ ngôn tuyệt đẹp về lòng nhân từ của Thiên Chúa: “Con chiên bị lạc”, “Đồng bạc bị mất” và “Người cha nhân hậu”. Có lẽ như vậy, chúng ta cùng tìm hiểu!

Dụ ngôn nói về một quản gia sắp bị sa thải, nhưng anh đã tận dụng thời giờ còn lại để đóng vai một quản lý hoàn hảo; anh làm mọi sự như đang nhân danh lòng hào hiệp của chủ. Anh gọi từng con nợ, giảm tô cho họ để về sau, may ra họ sẽ cứu anh. Và xem ra anh chẳng e dè với chủ – người “chẳng bao giờ quên một hành vi nào” – bài đọc một. Tại sao anh liều lĩnh thế? “Vận may ưu ái những ai dám táo bạo!” – Virgil.

Anh dám liều vì anh hầu chắc chủ anh là một người quá nhân hậu; và dẫu sắp cho anh thôi việc, ông vẫn lờ đi một lần chót như đã lờ đi cho anh bao lần trong quá khứ. Anh hoàn toàn đúng! Chủ khen anh – không vì anh gian dối, nhưng một đàng vì anh nhạy bén – ít nữa về những ngày sắp sa cơ – và đàng khác, vì anh biết tận dụng cơ hội cuối cùng để đánh cược vào sự đại lượng của ông. Quả vậy, chủ anh tuyệt đối nhân từ với anh – ít nữa một lần sau hết. “Tín thác vào lòng thương xót Chúa là canh bạc táo bạo và chắc thắng nhất!” – Claude Colombière.

Với Chúa, ai trong chúng ta cũng ít nhiều ‘bất lương’. Chớ gì như người quản gia, chúng ta cũng có một nhạy bén không phải để chuẩn bị cho những ngày cuối đời, nhưng nhạy bén cho đời đời, cho vĩnh cửu hầu dám ‘đánh cược vào lòng thương xót’ của Chúa.

Luật Biển Đức có một chương gọi là “Khí cụ các việc lành”, và điều cuối cùng trong “hộp đồ nghề” ấy là “Đừng bao giờ thất vọng!”. Khi mọi công cụ khác không còn hữu dụng, vẫn còn ‘bảo huấn’ này. Đó là “công cụ” đơn sơ nhưng không thể thiếu, vì chỉ cần cậy trông tuyệt đối vào lòng thương xót của Chúa, mọi con đường khoá kín đều có thể được mở ra. Hy vọng không khước từ thực tại, nhưng dám nhìn vào đó và nói, “Thiên Chúa lớn hơn!”. Đây chính là ‘cú cược’ đẹp nhất của đời người, một canh bạc chắc thắng, vì chúng ta cá cược vào một Đấng luôn trung tín. “Khi đã chọn hy vọng, mọi sự đều khả thi!” – Christopher Reeve.

Anh Chị em,

“Chủ đã khen người quản lý bất lương”. Một ngày kia, ai trong chúng ta cũng trả lẽ trước Chủ; may thay – dù vắn hay dài – mỗi người đều có ‘thời giờ còn lại’ của mình. Khi công sức, tài năng, của cải đều giới hạn, chúng ta vẫn còn một ‘bửu bối’ cuối cùng là “Đừng bao giờ thất vọng!”. Hãy nhìn lại! Có lẽ chúng ta đã từng ‘bất lương’ khi lạm dụng quyền lực, tiền bạc, hay danh vọng; nhưng rồi sẽ đến lúc, chúng ta phải đứng trước cửa định mệnh. Khi ấy, chỉ còn một chọn lựa khôn ngoan, liều mình ngã vào vòng tay Thiên Chúa, dám đánh cược với lòng nhân ái của Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giúp con tỉnh thức và nhạy bén, biết chớp lấy cơ hội để hoán cải, liều hy vọng vào một “Thiên Chúa lớn hơn!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

******************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXV THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.      Lc 16,1-13 

1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo : ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó ? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa !’ 3 Người quản gia liền nghĩ bụng : ‘Mình sẽ làm gì đây ? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ !’

5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất : ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy ?’ 6 Người ấy đáp : ‘Một trăm thùng dầu ô-liu.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ 7 Rồi anh ta hỏi người khác : ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy ?’ Người ấy đáp : ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.’

8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.

9 “Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu. 10 Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn ; ai bất lương trong việc rất nhỏ,

thì cũng bất lương trong việc lớn. 11 Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em ? 12 Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em ?

13 “Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.” 


 

Lời phân ưu trong lễ phát tang Maria Trương Kim Hằng tại nhà quàn Vĩnh Cửu

Kính thưa thầy Phó Tế Nhựt, thầy Phó Tế Sơn cùng toàn thể quí vị.

Trước hết Nhóm Thân Hữu Cần Giuộc và Cần Đước tại Houston thành kính chia buồn cùng bạn Trương Văn Hứa, cùng chồng của Hằng là Nguyễn Hữu Quỳnh Châu và phân ưu cùng toàn thể gia đình của bạn Trương Văn Hứa.

Sự chia ly nào cũng đem đến cho gia đình chúng ta nỗi đau xót, nhớ nhung không thể nào quên được. Chúng tôi xin chia sẽ sự mất mát lớn lao này của vợ chồng bạn Trương Văn Hứa cùng quý tang quyến.

Trước sự ra đi của Maria Trương Kim Hằng, chúng ta có niềm an ủi, niềm hy vọng, cậy trông vào Chúa và mẹ Maria

vì Thánh Phanxicô Assisi có nói rằng “Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”.

Sách Khôn ngoan cũng dạy rằng: “Người công chính dù có chết sớm cũng vẫn được an nghỉ (Kn 4,7)” và “Tâm hồn họ đẹp lòng Chúa nên Người vội đem họ ra khỏi nơi gian ác (Kn 4,14)”.

Linh hồn người công chính ở trong tay Chúa, đau khổ, sự chết không làm gì được họ, đối với con mắt người đời, việc từ biệt chúng ta như đi vào cõi tiêu diệt, nhưng thật ra họ đang vui sống bình an trong nước Chúa.

Cho nên cuộc sống dài hay ngắn không thành vấn đề, không quan trọng bằng sống có ơn nghĩa Chúa và đem lại những điều hữu ích cho gia đình và tha nhân.

Khi con mắt trần thế khép lại thì Linh Hồn THIÊNG LIÊNG vẫn sống không bị tiêu diệt. Đây là lúc linh hồn MARIA được mời gọi đến hiệp thông trong tình yêu muôn đời với Thiên Chúa.

Với niềm tin vào sự sống lại ở đời sau, Maria Trương Kim Hằng đã ra đi trước chúng ta, rồi chúng ta cũng sẽ ra đi sau và sẽ gặp lại nhau trong ngày sau hết.

Vì là Hội thánh cùng thông công, nên giờ đây, còn ở dương thế này chúng ta cùng cầu nguyện cho linh hồn Maria Hằng sớm được hưởng Thánh Nhan Chúa trên nước Thiên Đàng Vĩnh Cữu.

Và Maria Hằng ở Thiên đàng cũng sẽ cầu nguyện lại cho chúng ta đang còn sống ở dương thế này.

Xin thành thật cám ơn cộng đoàn.

Houston, ngày 18 tháng 09 năm 2025

Khi bạn chết đi…

Phuong Tran

Đừng lo lắng về thân thể của bạn… người thân của bạn sẽ làm bất cứ điều gì cần thiết tùy theo khả năng của họ. Họ sẽ cởi quần áo của bạn, tắm rửa, mặc quần áo cho bạn, đưa bạn ra khỏi nhà và đưa bạn đến địa chỉ mới.

Nhiều người sẽ đến dự đám tang của bạn để “nói lời tạm biệt”. Một số sẽ hủy bỏ các cam kết và thậm chí bỏ lỡ công việc để đến dự đám tang của bạn.

Đồ đạc của bạn, ngay cả những thứ bạn không muốn cho mượn, sẽ bị bán, cho đi hoặc đốt cháy.

Chìa khóa, dụng cụ, sách, giày, quần áo của bạn… Và hãy yên tâm rằng thế giới sẽ không dừng lại vì bạn. Nền kinh tế sẽ tiếp tục.

Trong công việc của bạn, bạn sẽ bị thay thế. Người có năng lực tương đương hoặc tốt hơn sẽ thay thế vị trí của bạn.

Tài sản của bạn sẽ thuộc về những người thừa kế của bạn…. Và đừng nghi ngờ rằng bạn sẽ tiếp tục bị trích dẫn, phán xét, chất vấn và chỉ trích vì những điều nhỏ nhặt và lớn lao mà bạn đã làm trong cuộc sống.

Những người chỉ biết đến bạn qua vẻ bề ngoài sẽ nói; Đàn ông hay đàn bà tội nghiệp!

Những người bạn chân thành của bạn sẽ khóc trong vài giờ hoặc vài ngày, nhưng sau đó họ sẽ trở lại cuộc sống vui vẻ và cười đùa bình thường.

Những con vật của bạn sẽ được cho đi và sẽ mất thời gian nhưng chúng sẽ quen với người chủ mới.

Những bức ảnh của bạn sẽ được treo trên tường hoặc lưu lại trên một món đồ nội thất trong một thời gian, nhưng sau đó có thể chúng sẽ được cất giữ ở đáy ngăn kéo. Và chúng ta sẽ chỉ sống trong ký ức của những người yêu thương chúng ta.

Người khác sẽ ngồi trên ghế của bạn và ăn tại bàn của bạn.

Nỗi đau sâu sắc trong ngôi nhà của bạn sẽ kéo dài một tuần, hai tuần, một tháng, hai tháng, một năm, hai năm… Rồi bạn sẽ được thêm vào những kỷ niệm và rồi, câu chuyện của bạn kết thúc.

Nó kết thúc ở giữa con người, nó kết thúc ở đây, nó kết thúc ở thế giới này.

Nhưng hãy bắt đầu câu chuyện của bạn trong thực tế mới… trong cuộc sống sau khi chết.

Cuộc sống của bạn, nơi bạn không thể di chuyển với những thứ từ đây bởi vì khi bạn rời đi, chúng đã mất đi giá trị mà chúng có.

Thân hình

Sắc đẹp

Vẻ bề ngoài

Họ

An ủi

Tín dụng

Tình trạng

Chức vụ

tài khoản ngân hàng

Trang chủ

Xe hơi

Nghề nghiệp

Tiêu đề

Bằng cấp

Huy chương

Cúp

Bạn

Địa điểm

Vợ chồng

Gia đình…

Trong cuộc sống mới, bạn sẽ chỉ cần tinh thần của mình. Và giá trị bạn tích lũy được ở đây sẽ là tài sản duy nhất bạn có ở đó.

Vận may đó là thứ duy nhất bạn mang theo bên mình và nó được tích lũy trong suốt thời gian bạn ở đây. Khi bạn sống một cuộc sống yêu thương người khác và hòa bình với hàng xóm, bạn đang tích lũy vận may tinh thần của mình.

Đó là lý do tại sao bạn nên cố gắng sống trọn vẹn và hạnh phúc khi còn ở đây vì :

“TỪ ĐÂY.. BẠN SẼ KHÔNG LẤY NHỮNG GÌ BẠN CÓ MÀ CHỈ LẤY NHỮNG GÌ BẠN ĐÃ CHO “…

Tác giả : Thi Thien

Ảnh minh họa


 

THÁCH ĐỐ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ai có tai nghe thì nghe!”.

Frank Lloyd Wright – kiến trúc sư vĩ đại người Mỹ – từng đối diện một thách đố: thiết kế Imperial Hotel tại Tokyo, nơi thường xuyên động đất. Ông kiến tạo một nền móng “nổi” trên lớp bùn dày hơn 20m, trải dài hàng vạn mét vuông. Khi hoàn tất, khách sạn đã đứng vững sau một trận động đất khốc liệt, đang khi nhiều toà nhà chung quanh sụp đổ.

Kính thưa Anh Chị em,

Như Frank L. Wright từng đối diện một thách đố, Tin Mừng hôm nay cũng đặt chúng ta trước một ‘thách đố!’: tâm hồn bạn và tôi là loại đất nào cho Lời Chúa sinh hoa kết quả – đất đường, đất sỏi, đất gai hay đất tốt? Và Chúa Giêsu kết thúc, “Ai có tai thì nghe!”.

‘Đất đường’ là đất đã biến chất khi tâm hồn chúng ta hoá cứng. Chúa Thánh Thần luôn soi dẫn làm điều đúng đắn, nhưng chúng ta lờ đi; và rồi, ma quỷ, như chim chóc sà xuống cướp lấy. ‘Đất đá!’ – Vui nhận Lời và bước theo Chúa trong ‘thời bình’, nhưng đến ‘thời chiến’, chúng ta mất kiên nhẫn, chán nản và ngã lòng. ‘Đất gai!’ – Vướng víu và cảm thấy ngột ngạt trong đời sống tâm linh vì quá lo lắng sự đời và bận tâm các thú vui đời, chúng ta quên rằng, Lời ân sủng của Chúa đòi hỏi hy sinh các thú vui thế gian. Ngoài thập giá, không sự thánh thiện nào có thể tăng trưởng! “Tâm hồn như khu vườn – không vun xới, cỏ dại sẽ tràn lan!” – Voltaire.

Sau cùng, ‘Đất tốt!’ – Đó là mảnh đất giàu, màu mỡ, tinh tuyền; một vùng trũng luôn thấm đẫm mưa móc. Ở đó, hạt Lời đâm rễ, mọc lên tươi tốt, “hạt ba mươi, hạt sáu mươi, hạt một trăm”, hứa hẹn ‘một mùa bội thu!’. “Tấm lòng quảng đại tựa đất phì nhiêu – càng cho đi, càng trổ sinh, cho đến khi dư tràn không thể đếm được!” – Leo Tolstoy.

Phaolô nhắc nhở Timôthê, “Hãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách!” – bài đọc một. Điều răn của Chúa là luật Chúa, Lời Chúa, là soi dẫn của Thánh Thần. ‘Thời chiến’ hay ‘thời bình’, Lời vẫn vươn lên! Được như thế, ngày các thiên thần hô to, “Hãy vào trước thánh nhan Chúa giữa tiếng hò reo!” – Thánh Vịnh đáp ca – chúng ta ắt cũng có thể hoà nhập với “đoàn người sống lại” vang khúc khải hoàn!

Anh Chị em,

“Ai có tai nghe thì nghe!”. Khó khăn lớn nhất không nằm ở việc nghe và đón nhận Lời, nhưng ở sự gìn giữ, vun xới cho hạt mọc lên. Chúng ta đang ở trong ‘thời chiến!’, thời mà đức tin phải đối diện vô vàn thử thách của thuyết tương đối, của ‘trí tuệ nhân tạo’, bao hàm ‘động đất’ và ‘bão tố’ thuộc mọi loại hình. Hãy đi xuống khu vườn bí mật của lòng mình, thiết lập một lớp ‘nệm bùn khiêm tốn’ trong nguyện cầu, sám hối và phân định. “Trong bạn có một miền tĩnh lặng và một thánh điện, nơi bạn có thể trở về bất cứ lúc nào!” – Hermann Hesse. Hãy nhìn lại các mối tương quan của bạn với Chúa, với người và với mình để kịp điều chỉnh. Chính trong sự lặng lẽ đó, Lời sẽ âm thầm đâm rễ, lớn lên và sinh trái. hứa hẹn một ngày mùa hân hoan!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giữa động đất của công nghệ và bão tố của thời đại, xin giữ con kiên vững, trung thành cho đến mùa gặt bội thu!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

********************************************************

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần XXIV Thường Niên, Năm lẻ

Hạt rơi vào đất tốt : đó là những kẻ nghe Lời Chúa và nhờ kiên trì mà sinh hoa kết quả.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.        Lc 8,4-15

4 Khi ấy, dân chúng tụ họp đông đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo đến cùng Đức Giê-su. Bấy giờ Người dùng dụ ngôn mà nói rằng :

5 “Người gieo giống đi ra gieo hạt giống của mình. Trong khi người ấy gieo, thì có hạt rơi xuống vệ đường, người ta giẫm lên và chim trời ăn mất. 6 Hạt khác rơi trên đá, và khi mọc lên, lại héo đi vì thiếu ẩm ướt. 7 Có hạt rơi vào giữa bụi gai, gai cùng mọc lên, làm nó chết nghẹt. 8 Có hạt lại rơi nhằm đất tốt, và khi mọc lên, nó sinh hoa kết quả gấp trăm”. Nói xong, Người hô lên rằng : “Ai có tai nghe thì nghe.”

9 Các môn đệ hỏi Người dụ ngôn ấy có ý nghĩa gì. 10 Người đáp : “Anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa ; còn với kẻ khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn, nghe mà không hiểu.

11 “Đây là ý nghĩa dụ ngôn : Hạt giống là lời Thiên Chúa. 12 Những kẻ ở bên vệ đường là những kẻ đã nghe nhưng rồi quỷ đến cất Lời ra khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ. 13 Còn những kẻ ở trên đá là những kẻ khi nghe thì vui vẻ tiếp nhận Lời, nhưng họ không có rễ. Họ tin nhất thời, và khi gặp thử thách, họ bỏ cuộc. 14 Hạt rơi vào bụi gai : đó là những kẻ nghe, nhưng dọc đường bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý cùng những khoái lạc cuộc đời làm cho chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành. 15 Hạt rơi vào đất tốt : đó là những kẻ nghe Lời với tấm lòng


 

Tại sao chỉ có Linh mục mới được tha tội? – Cha Vương

Ngày bình yên trong yêu thương và thương cảm nhé.

Cha Vương

Thứ 6: 19/09/2025.  t3 – 23

GIÁO LÝ: Tại sao chỉ có Linh mục mới được tha tội? Không ai có thể tha tội, nếu Thiên Chúa không ban quyền và năng lực để tha tội nhân danh Người. Giám mục là người ưu tiên được chỉ định để tha tội. Còn linh mục là người cộng tác với giám mục trong việc tha tội này. (YouCat, số 236)

SUY NIỆM: Sự thật thà mà ta chứng tỏ với một người anh em không liên quan gì tới chuyện xưng tội. Việc xưng tội được thực hiện đối với Chúa trên trời, và ở dưới đất đối với một người đã nhận được một sứ mệnh. (Thầy Roger Schutz)

Có người nói rằng: tôi cứ trực tiếp với Chúa không cần linh mục. Nhưng Chúa lại muốn khác. Chúa biết rõ ta, vì ta thường lấy những lý lẽ tốt để biện minh cho mình, và chúng ta dễ bỏ qua tội của mình coi như chỉ là chuyện lỗ lã mà thôi. Vì thế Chúa muốn ta phải nói với Chúa về tội của ta, và xưng thú ra trước mặt Chúa. Nên Chúa trao quyền này cho linh mục: “Anh em tha tội cho ai thì người ấy được tha, anh em cầm giữ ai thì người ấy bị cầm giữ.”

LẮNG NGHE: Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.” (Ga 20:22-23)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin tha thứ cho con vì con đã xúc phạm đến Chúa.

THỰC HÀNH: Có bao giờ bạn nghi ngờ ơn tha thứ của Chúa trong toà giải tội chưa? Nếu không có bí tích hoà giải thì không có sự tha thứ. Nếu không có sự tha thứ thì cuộc sống chẳng khác như là một nhà tù.

From: Do Dzung

***************************

Xót Thương Người

VẪN TUYỆT VỜI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai và mấy phụ nữ”.

Một trong những ca khúc nổi tiếng nhất của Irving Berlin là “Mơ Về Một Giáng Sinh Tuyết Trắng” – “I’m Dreaming of a White Christmas”. Ngày kia, Berlin được hỏi, “Có câu hỏi nào – chưa từng được hỏi – ông muốn ai đó đặt ra?”. Berlin trả lời, “Có chứ!”; đó là, “Bạn nghĩ sao về nhiều ca khúc không là những ‘điểm nhấn’ nổi tiếng?”. “Tôi sẽ trả lời – tôi chỉ nghĩ – chúng vẫn tuyệt vời!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong cái nhìn của Chúa Giêsu, bất cứ ai theo Ngài, dẫu không là những ‘điểm nhấn’, họ ‘vẫn tuyệt vời!’. Tin Mừng hôm nay tiết lộ, trên bước đường rao giảng của Ngài, “Có Nhóm Mười Hai” và “mấy phụ nữ!”.

Đó là những cộng sự viên tuy khác biệt, nhưng có Chúa Giêsu, họ trở nên đặc biệt! Bởi lẽ, khác biệt của từng người lại trở thành điểm mạnh. Việc chọn các môn đệ đầu tiên từ nhiều hoàn cảnh khác nhau cho thấy Chúa Giêsu là một lãnh đạo bậc thầy. Họ sẽ không là bạn của nhau, càng không là những người làm việc với nhau nếu không vì Ngài. Với Ngài, họ hợp tác, trân trọng và đánh giá cao khả năng của nhau. Có Ngài, khác biệt không còn là dị biệt, nhưng là những ưu thế để họ ‘vẫn tuyệt vời’. “Những điều vĩ đại trong công việc không bao giờ được thực hiện bởi một người; chúng được hoàn thành bởi một nhóm người!” – Steve Jobs.

Không chỉ các ông đi theo Chúa Giêsu; nhưng còn có các bà. Các phụ nữ này tuy khác nhau nhưng việc Ngài cứu chữa và biến đổi họ xem ra giống nhau. Và một khi chọn theo Ngài, họ trở thành những điểm mạnh; ít nữa, đã hy sinh của cải và thời giờ cho sứ vụ. “Phụ nữ nâng đỡ một nửa bầu trời!” – Mao Zedong.

Chúa Giêsu có khả năng truyền cảm hứng cho bất cứ ai. Chúng ta được mời gọi xây dựng Vương Quốc ở mọi cấp độ trong vị trí đấng bậc mình. Vấn đề là Ngài có trở nên trung tâm cuộc đời chúng ta không? Chúng ta có thuộc về Ngài không? Hay đi theo Chúa, chúng ta lại tính toán theo thói đời, rán thành những ‘điểm nhấn’, để rồi không biết mình thuộc về ai, làm gì! Phaolô lưu ý, “Cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc” – bài đọc một – Giuđa Iscariôt là một ví dụ. Thánh Vịnh đáp ca thật thâm trầm, “Phúc cho ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ!”. Nước Trời ở đây là Chúa Giêsu, trái tim của mọi ơn gọi, để mỗi người tuy ‘không nổi trội’ mà ‘vẫn tuyệt vời!’.

Anh Chị em,

“Có Nhóm Mười Hai và mấy phụ nữ”. Là những môn đệ Giêsu – nam hay nữ – chúng ta đừng bao giờ coi thường một ai, dù người ấy không nổi bật. Lấy Chúa Giêsu làm điểm quy chiếu, chúng ta trở nên những cộng sự viên của Ngài và của nhau; bằng một đời sống yêu thương, chúng ta đón nhận nhau. Với ơn Chúa, chúng ta trở thành môn đệ và anh chị em. ‘Khác biệt’ không làm phân hoá, có Chúa Giêsu, chúng ta trở nên những ‘điểm nhấn’ cho nhau và cho thế giới. Không cần nổi bật, không cần là ‘điểm nhấn’, chỉ cần thuộc trọn về Ngài, chúng ta vẫn có thể tuyệt vời.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cho từng việc nhỏ bé của con thành viên gạch xây Nước Trời – dù viên gạch hơi méo, xin Ngài vẫn vui nhận!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************************

Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXIV Thường Niên, Năm  lẻ:

Các bà cùng đi với Đức Giê-su và Nhóm Mười Hai, đã lấy của cải mình mà giúp đỡ các ngài.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.  Lc 8,1-3

1 Khi ấy, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai 2 và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ, 3 bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.


 

Tôi có được xưng tội, nếu không có tội nặng không? – Cha Vương

Con cưng của Chúa ơi! Lời chúc hôm nay là Bạn có được 1 quả tim giàu lòng từ bi và nhân hậu để mang yêu thương tha thứ vào nơi oán thù nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 18/09/2025  t2-23

GIÁO LÝ: Tôi có được xưng tội, nếu không có tội nặng không? Không có tội nặng thật thì không buộc xưng tội. Nhưng xưng tội là một ơn lớn để được chữa lành, và làm cho người ta được kết hợp chặt chẽ hơn với Chúa. (YouCat, số 235)

SUY NIỆM: Ở các cuộc hội họp hoặc ngày giới trẻ thế giới, người ta thấy đâu đâu cũng có giới trẻ tìm đến bí tích Hòa giải. Các Kitô hữu coi trọng ước muốn theo Chúa Kitô thì tìm nơi bí tích này niềm vui lại lên đường với Chúa. Ngay các vị thánh cũng thường đi xưng tội. Khi có thể, các ngài cần để lớn lên trong khiêm tốn và bác ái, và để được ánh sáng tốt lành của Chúa chiếu soi tận góc nhỏ của tâm hồn. (YouCat, số 235 t.t.)

   Người Kitô hữu có buộc phải xưng các tội nhẹ không? Không, các tội nhẹ không buộc phải xưng. Nhưng có nên xưng không? Có. Phải nên thường xuyên xưng các tội nhẹ để:

 – Giúp rèn luyện lương tâm: lương tâm sẽ nhậy bén đối với tội lỗi hơn.

 – Giúp chiến đấu chống lại các khuynh hướng xấu nơi ta.

 – Càng ngày càng thăng tiến trong đời sống ơn thánh và nên giống Chúa Kitô hơn.

   Khi xưng các tội nhẹ, điều quan trọng vẫn là lòng thống hối ăn năn và quyết tâm sửa mình. Đừng cố xưng thật nhiều tội nhẹ nhưng lại không chủ tâm chừa tội nào. Những tội nhẹ ta cần xưng là những tội ta đang quyết tâm sửa mình.

❦ Mặc dù đôi khi có vụng về, việc xưng tội là dịp quyết định để ta tìm lại được vẻ tươi mát của Tin Mừng nhờ đó ta được tái sinh. Ở đó ta học biết loại bỏ những hối hận của mình bằng một hơi thổi, như đứa trẻ thổi vào chiếc lá mùa thu đang quay cuồng. Ta tìm được ở đó hạnh phúc của Thiên Chúa, khởi đầu của niềm vui hoàn hảo. (Thầy Roger Schutz)

❦ Tội lỗi là một vết thương. Ăn năn là thuốc chữa. (Thánh Gioan Kim Khẩu).

LẮNG NGHE: Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính. (1 Ga 1:9)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, lòng thương xót của Chúa luôn lớn hơn tội lỗi của con. Xin giúp con biết siêng năng lãnh nhận Bí tích Giao Hòa và biết thành thực thú nhận tội lỗi của mình mỗi khi lãnh nhận Bí tích này để được kết hợp mật thiết với Chúa hơn.

THỰC HÀNH: Tội nhẹ nào mà bạn hay lập đi lập lại? Hãy quyết tâm thay đổi và loại bỏ nhé. 

From: Do Dzung

**********************

Bước Chân Tìm Về (Sáng tác: Sr. M. Tigon) – Angelo Band

CHÚA GIÊSU DẠY TA CÁCH TIÊU TIỀN – Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ 

 Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ 

Phụng vụ Lời Chúa hôm nay đề cập đến một thứ rất quen thuộc và được sử dụng hằng ngày trong cuộc sống đó là “tiền.”  Kết quả của việc làm, tương quan đổi chác là “tiền.”  Chẳng ai muốn nói tới tiền, vì đó là một chủ đề cấm kỵ.  Tiền vừa là thứ được yêu thích, và cũng là thứ gây mặc cảm.  Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta cách sử dụng đồng tiền khi kiếm được.

Tiền chỉ là một mảnh giấy, một vật làm bằng kim loại vô tri vô giác, nhưng nó đã được chọn làm tương giao đổi chác, chi phối chúng ta quá nhiều.  Tiền giữ một vị trí quan trọng, khiến nhiều bậc thang có giá trị bị đảo lộn.

 Mặc dù có nhiều nguyên nhân gây ra tội lỗi, nhưng thánh Phaolô nhấn mạnh rằng: “Cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham thích tiền bạc” (1Tm 6,10).  Vì ham thích tiền mà một số người từ bỏ đức tin.  Lòng tham lam và thái độ tôn thờ tiền bạc khiến người ta trở thành kẻ bất lương.  Bất lương đưa đẩy người ta đến hành động bất chấp và bất chính, khiến anh em gia đình bất hòa, làm xã hội bất công.  Hậu quả là, mọi người chịu cảnh sống bất an, bất mãn, bất bình và bất hạnh, rồi nhanh bị… bất tỉnh!    

     Bài đọc trích sách tiên tri Amos cho thấy vì tiền mà người ta bất chấp tốt xấu.   Người ta sẵn sàng làm ăn bất chính lừa gạt mua thừa bán thiếu, coi thường giá trị con người, hạ xuống chỉ như món hàng, sánh bằng đôi giầy đôi dép, thậm chí có người còn coi tiền hơn cả những giá trị tôn giáo cao quí nên họ chỉ mong cho ngày lễ mau qua để còn kiếm tiền (x. Am 8, 4-7).

 Bài Phúc Âm cho thấy vì tiền mà viên quản lý được chủ tín nhiệm đã trở thành kẻ bất lương, sẵn sàng bán rẻ lương tâm, bất chấp sự thật, gian giảo đổi trắng thành đen, viết sai văn tự, miễn là có lợi cho mình. Đến ông chủ cũng phải thốt lên tay này thật khôn ngoan quỷ quyệt!

Cách sử dụng của cải gian dối

 Chúa Giêsu đưa ra ví dụ này chắc chắn không phải để khuyến khích sự xảo quyệt hay bất lương, không cần sống trung thực.  Chúa Giêsu đã khuyên chúng ta: Hãy khôn ngoan và trung thực, biết chọn điều tốt và không xấu.  Chúa muốn mời gọi chúng ta hãy sống khôn khéo!  Với trí thông minh và sự khôn khéo giúp chúng ta chiếm hữu được nước trời bằng những đồng tiền gian dối.

 Anh quản lý có phần thông minh nhưng lại bất lương, anh bị tố cáo là đã phung phí tài sản của chủ, và sắp bị sa thải.  Ðối mặt với một tình cảnh bị đuổi việc, ý thức mình không thể làm được các việc khác, về nhà “cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi” anh tìm ra một lối thoát.  Với sự khôn ngoan nhưng xảo quyệt, anh quyết định lấy cắp lần cuối.  Anh đã làm gì?  Anh gọi các con nợ của chủ lại và giảm các khoản nợ mà họ đã nợ ông chủ trước đó.  Chính điều này giúp anh biến họ thành bạn bè và vì thế mà được đền ơn.  Chúa Giêsu bảo chúng ta: “Hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu” (Lc 16,9).

 Có người hỏi, khi Chúa Giêsu nói: “Hãy dùng tiền của mà mua lấy bạn bè” có nghĩa là gì, và việc sử dụng của cải mà Chúa Giêsu đã nói liên quan gì đến “đời sống vĩnh cửu”?  Thưa, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta kết bạn bằng tiền của.  Chúa chỉ cho chúng ta biết dùng tiền của để thương giúp tha nhân vì con người thì quí hơn mọi thứ mà chúng ta có thể chiếm hữu, dùng tiền mà mua lấy bạn hữu để chính họ sẽ đền ơn mà mời đón chúng ta vào nước trời, dùng tiền của sang giàu mà xây dựng tình huynh đệ và đoàn kết, thì sẽ không chỉ chiếm hữu được Thiên Chúa mà còn nối kết được với tha nhân trong tình sẻ chia những gì Chúa đặt để trong tay chúng ta.

 Câu hỏi tự vấn lương tâm của viên quản lý bất lương “Mình phải làm gì đây?” (Lc 16, 3) khiến chúng ta suy nghĩ.  Ðối diện với những thiết sót, sai lầm và thất bại của chúng ta, Thiên Chúa bảo đảm với chúng ta rằng chúng ta luôn có thời gian và cơ hội để sửa điều ác bằng cách làm điều thiện.  Ai đã từng làm cho người khác phải đau khổ, hãy làm cho ai đó hạnh phúc.  Ai đã từng chiếm đoạt hoặc tham ô, hãy giúp đỡ người thiếu thốn.  Làm như vậy, chúng ta sẽ được Chúa ca ngợi, bởi vì chúng ta đã hành động khôn khéo, nghĩa là với sự khôn ngoan của người nhận biết mình là con cái Thiên Chúa và dám đánh liều đời mình vì Nước Trời.

 Vì thế, chúng ta hãy xin Ðức Trinh Nữ rất thánh cho chúng ta biết trở nên khôn ngoan lựa chọn những bảo đảm của sự sống đời đời, chứ không phải thành công thế trần; để đến ngày phán xét chung cục, những người đã từng cần đến sự giúp đỡ của chúng ta chứng thực rằng chúng ta đã chiêm ngưỡng và phục vụ Thiên Chúa.  Amen.

 Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

From: Langthangchieutim


 

Vài dòng tưởng niệm Cha Chu Quang Minh- Hồn nhỏ Têresa

Hồn nhỏ Têresa

Nữa đêm, tôi nhận được tin kính báo khẩn thông báo và cầu nguyện cho Linh mục Phero Verone Chu Quang Minh đã qua đời, lòng tôi bồi hồi xúc động. Tôi đọc kinh rồi hiệp ý cùng với các anh chị em trên toàn thế giới cầu nguyện xin Thiên Chúa thương xót đến Linh Hồn của Ngài và rồi tôi không sao chợp mắt được.

Hình ảnh Cha Minh với đôi mắt sáng và dáng người gầy gò vẫn còn hiện rõ trong đầu tôi và những lời Cha dạy trong lớp ” Thăng Tiến Hôn Nhân gia đình” vẫn hằn sâu trong tâm trí tôi khi tôi tham dự khóa học  . Tôi thật biết ơn Cha đã sáng lập ra Chương trình này vì khóa học đã cứu cuộc hôn nhân của tôi trên bờ vực thẩm của chia tay.

Hai cuốn sách “ Vợ chồng căng thẳng làm sao hòa hợp” của Cha Chu Quang Minh viết đang nằm trên kệ sách đã theo tôi hai chục năm nay là kim chỉ nam giúp cho hai vợ chồng tôi hoà thuận trở lại mỗi khi tôi và chồng bất hoà. Tôi với tay lấy quyền “ Hồi ký Tình yêu Thăm thẳm” lật lại những trang sách Cha kể về những thao thức và những ngày đầu tiên Cha bận rôn đặt ra kinh Hôn Nhân Gia Đình , vẽ huy hiệu Tình yêu, soạn thảo các tài liệu cho khóa Hôn nhân gia đình, tôi thầm cảm phục và thương tiếc cho người Linh mục đã suốt đời tận tụy phục vụ giáo dân đặt biệt đã giúp đỡ hàn gắn những gia đình đổ vỡ.

Cha Chu Quang Minh kính mến,

Không bút mực nào kể hết lòng biết ơn của hai vợ chồng chúng con nói riêng và  những anh chị em đã từng tham dự khóa Thăng tiến Hôn nhân nói chung,  đối với gia sản mà cha đã truyền đạt  lại cho chúng con về tình yêu gia đình bằng những câu thánh kinh, những quyển sách mà cha đã viết ngày đêm không mệt mỏi, bằng những hành trình đến mọi giáo xứ ở các nước Út, Canada, Việt nam … hơn 30 Quốc gia xuyên Á, Âu và hơn 40 tiểu bang  ở Hoa Kỳ.

Giờ đây, Cha đã vui hưởng hạnh phúc Thiên Đan`g cùng với Chúa, xin Cha tiếp tục cầu nguyện cho chúng con luôn vững tin vào Chúa trước những thử thách và khó khăn đang bao vây gia đình của chúng con nhất là trong thời đại Internet và kỹ thuật số, cạm bẩy, cám dỗ đang giăng lưới khắp mọi nơi.. Một trong những câu chúng con vẫn ghi nhớ của Cha là “Đức tin không có việc làm là Đức tin chết” , xin cho Đức tin của chúng con luôn mãi sống .

Hồn nhỏ Têresa

17/ 09/2025


 

NĂM NỐT ÂN SỦNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tội của chị đã được tha rồi!”.

John Newton – thuyền trưởng một tàu buôn nô lệ – từng gặp bão lớn, cầu nguyện và thoát chết. Cảm nghiệm ơn cứu sống, ông viết “Amazing Grace”, “Ân Phúc Diệu Kỳ”, ca khúc chỉ với 5 nốt: Do, Fa, La, Sol, Rê. Ca sĩ da đen Wintley Phipps tiết lộ, đó là 5 phím đen – ‘thang âm của người nô lệ’ – năm nốt ân sủng đủ để lay động lòng Trời và muôn lòng.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay không kể chuyện một ca khúc cảm hứng từ con tàu được cứu, nhưng chuyện một linh hồn được cứu! Trình thuật đưa chúng ta từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác: ‘người mời’, ‘khách mời’, ‘khách không mời’, ‘sự tha thứ’ – như ‘năm nốt ân sủng’ của bản nhạc cứu độ, “Tội của chị đã được tha rồi!”.

Người mời là một biệt phái – điều hiếm! Khách mời là Chúa Giêsu cùng vài biệt phái, không nhắc các môn đệ – cũng lạ! Khách không mời lại là một phụ nữ tội lỗi – càng lạ hơn! Nhưng lạ lùng nhất chính là sự tha thứ. Và người phụ nữ ấy chẳng nói một lời, chỉ với 5 hành động như ‘năm nốt ân sủng’: đứng sau Ngài, khóc, rửa chân bằng nước mắt, lau bằng tóc, hôn và xức dầu thơm. Tất cả như một ca khúc trào dâng niềm sám hối. Dưới cái nhìn của chủ nhà, cô là một người ‘đầy tội’; nhưng dưới cái nhìn của cô, Giêsu là một người ‘đầy tình’, “Cô không đỏ mặt trước các thực khách vì khi thấy những vết nhơ của sự xấu hổ, cô đã chạy đến rửa chúng tại nguồn nước đầy tình xót thương!” – Grêgôriô Cả.

Đó là một chuỗi 5 hành động không định trước, không tính toán và không vận dụng; thay vào đó là ‘tất cả con người’ cô. Nói khác đi, cô hoà quyện những gì quý giá nhất của một phụ nữ: tiền bạc, mái tóc, nước mắt, mùi hương… để dành cho Chúa Giêsu. Qua đó, cô van xin lòng thương xót của Ngài mà không cần nói một lời. Và kinh ngạc nhất, Chúa Giêsu không tỏ ra một phản ứng nào, ngoài việc đọc ‘lời xá giải’, “Tội của chị đã được tha rồi!”; “Chị hãy đi bình an!”. Các biệt phái sững sờ, “Ông này là ai mà lại tha được tội?”- ‘kinh ngạc trước sự tha thứ!’. “Ân sủng là vòng tay không cần công trạng của Thiên Chúa, Đấng chỉ chờ ta quay về!” – Frederick Buechner.

Anh Chị em,

“Tội con đã được tha!”. Năm nốt ân sủng không chỉ thuộc về người phụ nữ, đó cũng là câu chuyện của mỗi chúng ta. Khi thật lòng sám hối, không cần nhiều lời, chỉ một bước quay về đã đủ để Chúa cất lên bản nhạc tha thứ. Mỗi giọt nước mắt, mỗi việc thiện, mỗi lần sám hối chính là những nốt nhạc lặng lẽ ấy. Ơn tha thứ không bao giờ cũ; mỗi lần đón nhận là mỗi lần chúng ta nghe lại khúc hát cứu độ của chính đời mình. Vì với ‘5 hành động’ tha thiết của mình, người phụ nữ đó đã lay động lòng Trời; và dường như cô cũng đã hát lên “Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ!” – Thánh Vịnh đáp ca – sau khi thuyền đời cô được cứu. Bài ca ấy vẫn mãi ngân vang trong lòng bạn và tôi nếu chúng ta nuôi dưỡng cho mình sự kinh ngạc trước ơn tha thứ của Chúa.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi thuyền đời con hòng chìm và tâm hồn con lạc điệu, xin kéo con về với nhịp bình an của Ngài!” Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**********************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXIV Thường Niên, Năm lẻ

Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 7,36-50

36 Khi ấy, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. 37 Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. 38 Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.

39 Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng : “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào : một người tội lỗi !” 40 Đức Giê-su lên tiếng bảo ông : “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông !” Ông ấy thưa : “Dạ, xin Thầy cứ nói.” 41 Đức Giê-su nói : “Một chủ nợ kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. 42 Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn ?” 43 Ông Si-môn đáp : “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.” Đức Giê-su bảo : “Ông xét đúng lắm.”

44 Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn : “Ông thấy người phụ nữ này chứ ? Tôi vào nhà ông : nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. 45 Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. 46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. 47 Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” 48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ : “Tội của chị đã được tha rồi.” 49 Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng : “Ông này là ai mà lại tha được tội ?” 50 Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ : “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”


 

Làm sao ta biết được mình là kẻ tội lỗi?- Cha Vương

Thứ 4 rồi bạn ơi, đừng bận rộn quá mà quên tâm sự với Chúa nhé. Một ngày vui tươi và bình an!

Cha Vương

Thứ 4: 17/9/2025.  18-24

GIÁO LÝ: Làm sao ta biết được mình là kẻ tội lỗi? Ta biết mình tội lỗi nhờ tiếng lương tâm kết án ta và thúc giục ta xưng thú những lỗi ta phạm đến Chúa. (YouCat, số 312)

SUY NIỆM: Lương tâm là trung tâm sâu kín nhất của con người. Là cung thánh mà con người ở một mình với Thiên Chúa, và nghe được tiếng Thiên Chúa. (Công đồng Vatican II, Hiến chế Vui mừng và Hy vọng, 16) 

Để biết được mình là kẻ tội lỗi hay không, trước tiên bạn phải trở về nền tảng giáo dục của lương tâm. Lương tâm được huấn luyện tốt dẫn đưa con người đến tự do làm việc tốt mà họ nhận ra là đúng. Khi bạn làm một điều gì đó, nếu điều đó không thoả thuận với lương tâm của bạn, là một Kitô hữu có nghĩa là bạn không thể làm được trước mặt Chúa. Lương tâm sẽ kết án bạn, xúc phạm đến lương tâm là xúc phạm đến Chúa. Thánh Tôma Aquinô nói: “Bất cứ việc gì ta làm trái với lương tâm đều là tội.” Bạn hãy nhớ rằng vì trung thành với lương tâm, nhiều người đã phải chịu tù đầy và còn phải chịu chết nữa. Các thánh đã làm như vậy. Còn bạn thì sao?

LẮNG NGHE: Nếu chúng ta nói rằng chúng ta không có tội là chúng ta dối gạt mình, và sự thật không có trong chúng ta. (1 Ga 1:8)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa đã khắc ghi trong cung lòng sâu thẳm của con những chỉ dẫn hướng về điều thiện. Xin đừng để con giả điếc làm ngơ trước sự thật và công lý như xin giúp con biết hướng về Chúa và can đảm quay lưng lại với điều xấu, hầu mỗi ngày, chúng con sống xứng đáng là con cái của Chúa hơn.

THỰC HÀNH: Làm một việc nhỏ theo tiếng nói của sự thật và đừng phạm tội hôm nay.

From: Do Dzung

***************************

Dấu Thánh

ĐỜI SỐNG THIÊNG LIÊNG VÀ MÀU THỜI GIAN – Rev. Ron Rolheiser, OMI 

 Rev. Ron Rolheiser, OMI 

Thời trẻ, Nikos Kazantzakis, nhà văn nổi tiếng người Hy Lạp, từng nghiền ngẫm để trở thành tu sĩ, và từng để cả một mùa hè đi thăm các tu viện.  Nhiều năm sau, khi viết về trải nghiệm này, ông kể lại tỉ mỉ một cuộc chuyện trò tuyệt diệu với một tu sĩ già, cha Makarios.

 Một dịp, anh hỏi vị tu sĩ già: “Thưa cha Makarios, cha còn vật lộn với quỷ dữ không?”  Vị mục sư già thở dài trả lời: “Hết rồi, con ạ.  Giờ cha đã già rồi, và quỷ dữ cũng già theo cha.  Nó không còn sức lực… Giờ cha vật lộn với Chúa.” “Với Chúa!” Kazantzakis kinh ngạc kêu lên.  “Cha hy vọng sẽ thắng chứ?”  “Cha hy vọng sẽ thua, con ạ,” ông trả lời, “Xương cốt của ta vẫn còn đây, chúng vẫn tiếp tục cự lại ý muốn của ta.”

 Ngoài những ý nghĩa khác, câu chuyện này nêu bật thực tế rằng những đấu tranh tinh thần của chúng ta thay đổi khi chúng ta thêm tuổi tác và trải nghiệm cuộc đời.  Những đấu tranh thời trẻ không nhất thiết là những đấu tranh tuổi trung niên và tuổi già.  Sự chín chắn luôn luôn tiến triển. Mỗi chặng đời lại đòi hỏi chúng ta những điều khác nhau.  Nó cũng đúng đối với đời sống thiêng liêng và sứ vụ tông đồ.

 Đời sống tinh thần của chúng ta thay đổi ra sao và khi chúng ta ngày một lớn lên, nó đòi hỏi những điều gì mới?

 Dựa trên những nhận thức sâu sắc của thánh Gio-an Thánh giá, tôi xin nói rằng có ba giai đoạn nền tảng trong cuộc sống tinh thần của chúng ta, ba cấp độ của sứ vụ tông đồ:

 Cấp độ đầu tiên, mà thánh Gio-an Thánh giá gọi là đêm tối của cảm quan, cũng có thể gọi là “Sứ vụ tông đồ cốt yếu.”  Về cốt yếu, đây là cuộc đấu tranh để định hình cuộc sống của chúng ta.

 Cuộc đấu tranh này thật sự bắt đầu ngay khi chúng ta sinh ra, nhưng chỉ trở thành cuộc đấu tranh mang tính chất cá nhân của riêng mình khi đến tuổi dậy thì và bắt đầu chịu sự thúc đẩy của những lực mạnh mẽ bên trong khiến chúng ta tách khỏi gia đình để tạo lập cuộc sống và mái ấm cho riêng mình.  Trong thời gian này, chúng ta gắng gỗ gian nan để tìm được chính bản thân, để định hình cuộc đời, để tạo một mái ấm mới cho chính mình.  Thời gian này có thể kéo dài nhiều năm trời và có thể không bao giờ thành tựu.  Sự thật là, đối với hầu hết mọi người, một số khía cạnh của cuộc đấu tranh này vẫn tiếp tục trong suốt cuộc đời.

 Nhưng, với hầu hết mọi người, sẽ tới một lúc điều căn bản này đạt được, khi có cảm giác thoải mái như về lại mái nhà xưa, khi những câu hỏi chính của cuộc đời không còn là: Tôi là ai?  Tôi sẽ làm gì với đời mình?  Ai thương yêu tôi?  Ai sẽ kết hôn với tôi?  Tôi nên sống ở đâu?  Tôi nên làm gì?  Đến một lúc, hầu hết chúng ta đều tìm thấy được một chỗ vượt lên trên những câu hỏi đó: Chúng ta có một mái ấm, một sự nghiệp, một người phối ngẫu hay sự bình yên nhất định với một người phối ngẫu, một ơn gọi, một ý nghĩa, một lý do tốt lành để thức dậy mỗi sớm mai, và một nơi để trở về mỗi tối.  Chúng ta đã tìm được đường về lại mái nhà xưa.

 Rồi chúng ta bước vào cấp độ thứ hai của sứ vụ tông đồ mà thánh Gio-an Thánh giá gọi là Thuần thục và chúng ta có thể gọi là Sứ vụ tông đồ Sinh sôi.  Cốt yếu, đây là cuộc đấu tranh để cho đi cuộc sống của chúng ta.  Bấy giờ mối quan tâm chính không phải là chúng ta làm gì với đời mình nữa, mà là cho đi cuộc sống của mình như thế nào để biến thế giới thành một nơi tốt đẹp hơn.  Đây là những năm tháng sinh sôi và chúng kéo dài từ khi chúng ta cập bến vào một ơn gọi, một sự nghiệp, một mái ấm, cho tới lúc về hưu.  Và những câu hỏi chính trong suốt những năm này phải là những câu hỏi vì người khác: Làm thế nào để tôi cho đi bản thân mình một cách hào phóng và thanh khiết hơn?  Làm thế nào để tôi giữ lòng trung tín?  Làm thế nào để tôi trụ vững với những cam kết của mình?  Làm thế nào để tôi cho đi cuộc sống của mình?

 Nhưng đó vẫn chưa phải là những câu hỏi tối hậu: đến một lúc nào đó, nếu chúng ta may mắn có sức khỏe và vẫn còn sống sau khi về hưu, một câu hỏi còn sâu sắc hơn bắt đầu trỗi lên trong ta, một câu hỏi mời chúng ta đến giai đoạn thứ ba của sứ vụ tông đồ.  Như Henri Nouwen đã nói: Đến một thời điểm trong cuộc sống chúng ta, câu hỏi không còn là: “Tôi còn có thể làm gì nữa để sống cống hiến?” mà là “Bây giờ tôi có thể sống như thế nào để đến khi chết, cái chết của tôi sẽ là phúc lành tốt đẹp nhất đối với gia đình tôi, đối với giáo hội, và với thế giới này?

 Thánh Gio-an Thánh giá gọi giai đoạn này là đêm tối của linh hồn.  Chúng ta có thể gọi là Sứ vụ tông đồ Tận căn bởi vì ở giai đoạn này, chúng ta không còn đấu tranh nhiều nữa với việc làm sao để cho đi cuộc sống của chúng ta, mà là làm sao để cho đi cái chết của mình.  Lúc bấy giờ vấn đề của chúng ta là: Tôi sống những năm cuối đời mình như thế nào để khi chết đi, cái chết của tôi sẽ gieo phúc lành cho những người thân yêu, giống như cuộc sống của tôi đã làm?  Tôi sống những năm còn lại của đời mình như thế nào để khi tôi chết, “máu và nước” – nói như dụ ngôn – sẽ tuôn chảy từ thi thể tôi như từng tuôn chảy từ thi thể của Chúa Giê-su?

 Các tài liệu linh hướng của chúng ta hầu như không có cái gì thách thức chúng ta xem xét giai đoạn cuối này của cuộc đời: Làm thế nào để chúng ta chết vì người khác?  Tuy nhiên, như Goethe nói về điều này trong bài thơ Nỗi Khao khát Thiêng liêng (The Holy Longing), chính cuộc sống cuối cùng sẽ buộc chúng ta phải nghiền ngẫm việc liệu chúng ta có muốn trở thành “điên cuồng tìm ánh sáng” hay không.

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim