MẮT XÓT THƯƠNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay mời chúng ta soi mình trong ‘mắt xót thương’ của Chúa Giêsu. Ánh mắt Ngài sẽ chỉ cho chúng ta sự mù lòa của mình, chữa lành nó; đồng thời, giúp chúng ta nhìn người khác với ánh mắt khoan dung.

Một số tội nhân có thể lầm tưởng khi nói, “Tôi không cảm thấy trong mình một nặng nề nào, tôi có tội gì đâu!”. John Fisher trả lời, “Nếu con chó bị buộc một hòn đá lớn vào cổ và ném xuống từ một ngọn tháp, thì chừng nào đang rơi, nó sẽ không nhận thức trọng lượng của hòn đá; một khi xuống tới đất, tan ra từng mảnh, nó mới chợt hiểu lý do!”.

Trong “Lâu Đài Nội Tâm”, Têrêxa Avila giải thích, “Một trong những bước đầu của hành trình nên thánh là hiểu biết bản thân!”. Hiểu biết phát sinh lòng khiêm tốn; vì khiêm tốn chỉ đơn giản là nhìn nhận đúng đắn con người mình. Một người không thấy mình dưới ánh sáng của Chúa sẽ sai lầm khi nhìn người khác và dễ dàng đưa ra những phán xét sai lầm khi chỉ thấy tội lỗi của người anh em. “Sự hiểu biết trung thực về bản thân giải thoát chúng ta khỏi ách nô lệ của việc tự dối mình!” – Vernon Howard.

Điều Têrêxa nói được tìm thấy nơi Phaolô, “Trước kia, tôi là kẻ nói lộng ngôn, bắt đạo và ngạo ngược”. Nhưng nhờ hiểu biết đúng đắn, Phaolô nhận ra lòng thương xót của Thiên Chúa, “Tôi đã được Người thương xót, vì đã hành động một cách vô ý thức” – bài đọc một. Từ đó, quên đi chặng đường đã qua, lao mình về phía trước, Phaolô lòng đầy hân hoan, “Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được hưởng!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Với những hình ảnh thực tế, Chúa Giêsu mô tả sự lầm lạc nghiêm trọng nơi những ai thiếu ý thức về mình. Họ là những kẻ không thấy “cái xà trong mắt mình”, nghĩa là không thấy tội lỗi của bản thân; điều này dẫn đến việc chỉ thấy tội lỗi người khác. Cách tốt nhất để biết chính mình là nhìn vào ‘mắt xót thương’ của Chúa Giêsu. Chiêm ngắm ánh mắt Ngài, chúng ta vừa nhận ra sự thật về mình, vừa học cách nhìn tha nhân bằng cái nhìn thương xót vĩnh viễn như Ngài. “Khi bạn nhìn vào đôi mắt Chúa Giêsu, bạn nhận ra Ngài biết tất cả về bạn nhưng vẫn yêu thương bạn!” – Max Lucado.

Anh Chị em,

Thật dễ để bạn và tôi thấy “cái rác trong mắt người khác” hơn là thấy “cái xà trong mắt mình”. Nhưng một khi để cho ‘mắt xót thương’ của Chúa Giêsu chạm đến, chúng ta mới thật sự nhìn thấy con người mình trong sự thật. Đó không phải là một ánh nhìn kết án, nhưng là ánh nhìn chữa lành; nó vừa chỉ ra sự mù lòa, vừa khơi dậy niềm hy vọng. Chiêm ngắm mắt Ngài, chúng ta học được cách tha thứ, cảm thông và yêu thương người khác như Chúa đã yêu. Nhờ vậy, thay vì mang trong tim đôi kính của xét đoán, chúng ta mang cho nó đôi kính xót thương, và thế giới này được soi rọi bằng tình yêu.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin ánh mắt Ngài khoan thủng lớp vỏ tự dối nơi con; soi vào những góc tối con sợ đối diện, để bóng tối ấy biến thành nơi gặp gỡ của ánh sáng và ân sủng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*******************************

Lời Chúa Thứ Sáu Tuần XXIII Thường Niên, Năm Lẻ

Mù mà lại dắt mù được sao ?

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 6,39-42

39 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho môn đệ dụ ngôn này : “Mù mà lại dắt mù được sao ? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố ? 40 Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi. 41 Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới ? 42 Sao anh lại có thể nói với người anh em : ‘Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra’, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em !”


 

 Sự vô lý của đạo Công giáo? – HÃY VUI MỪNG VÌ CÓ NIỀM HY VỌNG”

Thao Teresa

 Sự vô lý của đạo Công giáo?

HÃY VUI MỪNG VÌ CÓ NIỀM HY VỌNG”

(Rm 12, 12)

Đã có những lúc tôi tự hỏi: Đạo Công giáo có vô lý quá không? Tại sao một Thiên Chúa được gọi là toàn năng và tốt lành, mà thế giới này vẫn đầy dẫy đau khổ? Tại sao lại có Chúa Ba Ngôi — một mầu nhiệm nghe tưởng như nghịch lý? Tại sao lại có những tín điều mà lý trí con người khó lòng chạm tới?

Tôi đã từng đi tìm câu trả lời. Tìm mãi không ra. Và rồi, trong một khoảnh khắc mệt mỏi, tôi đã nghĩ: “Hay là đạo mình… toàn những điều vô lý?”

Nhưng rồi, có lẽ chính những “điều vô lý” ấy lại mở ra một thế giới mà lý trí thuần túy không thể hiểu nổi. Một thế giới của những điều “không hợp lý chút nào” theo lẽ đời thường, nhưng lại quá đỗi đẹp đẽ.

Khi “vô lý” thành tình yêu

Có lần, tôi đến thăm vài trung tâm chăm sóc những bệnh nhân phong. Họ là những con người đã bị thế giới lãng quên, cơ thể tàn tạ, mang những vết thương không chỉ trên da thịt mà cả trong tâm hồn. Ấy vậy mà, giữa nơi tưởng chừng đầy bóng tối đó, tôi gặp những linh mục, những nữ tu, những người trẻ âm thầm phục vụ từng bữa ăn, từng viên thuốc, từng vết thương mưng mủ.

Họ lau chùi những cơ thể đã biến dạng, họ chạm vào những bàn tay cụt ngón, họ đỡ những bước đi xiêu vẹo — với một sự dịu dàng đến khó tin.

Tôi hỏi một sơ: “Sơ làm công việc này lâu chưa? Có khi nào sơ thấy mệt, thấy chán không?”

Sơ mỉm cười: “Mệt thì có, nhưng không chán. Vì ở đây, mình gặp được Chúa trong từng con người tưởng chừng đã bị bỏ rơi.”

Tôi đứng lặng. Một phần trong tôi vẫn muốn phản biện: “Nhưng… những việc này có đáng không? Có hợp lý không? Liệu những người đó có thể trả ơn gì?”

Nhưng rồi, tôi hiểu ra: đó chính là thứ “vô lý” mà đức tin mở ra.

Những mái ấm của những người bị thế giới từ chối

Ở một mái ấm khác, tôi gặp những đứa trẻ sinh ra từ những bà mẹ muốn phá thai. Họ tìm đến đây vào những phút cuối cùng, khi tưởng như chẳng còn con đường nào khác. Người đời có thể trách cứ, có thể quay lưng. Nhưng cánh cửa của mái ấm này luôn mở.

Những sơ ôm lấy những bà mẹ ấy, cho họ một chỗ ngủ, một bữa cơm, và quan trọng nhất — một cơ hội để yêu thương đứa con trong bụng.

Tôi nhìn những đứa trẻ nô đùa trong sân, tiếng cười vang lên như một khúc nhạc giữa bao đổ nát. Và tôi nghĩ: nếu không có những “điều vô lý” của đức tin, có lẽ những tiếng cười này đã chẳng tồn tại.

Khi lý trí dừng lại, trái tim lên tiếng

Có những điều về đức tin mà lý trí không thể giải thích. Nhưng cũng có những điều về tình yêu mà lý trí không bao giờ giải thích nổi. Đức tin Công giáo, có lẽ, nằm ở giao điểm ấy. Nơi những điều “khó hiểu” trở thành động lực để làm những việc mà thế gian cho là “không hợp lý”:

* Đón nhận những bệnh nhân HIV khi cả xã hội ruồng bỏ.

* Chăm sóc những người khuyết tật chẳng thể “trả ơn” được gì.

* Hy sinh cuộc đời để ở bên những người mà thế giới tránh xa.

Nếu chỉ dùng lý trí, có lẽ chẳng ai làm vậy. Nhưng chính niềm tin vào một Thiên Chúa yêu thương, chính cái “vô lý” của thập giá, lại khiến con người dám bước vào những góc tối nhất của cuộc đời để thắp lên một ngọn nến.

Tôi không còn nghĩ đạo Công giáo là vô lý.

Hoặc nếu có, thì đó là sự vô lý của tình yêu.

Một tình yêu không cân đo, không mặc cả, không đợi đáp trả.

Và có lẽ, chính sự “vô lý” ấy mới làm cho thế giới này vẫn còn hy vọng.

Nguồn : https://phailamgi.com/…/su-vo-ly-cua-dao-cong-giao.5133/


 

LỊCH SỬ EMMANUEL – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Người ta sẽ gọi tên con trẻ là Emmanuel, nghĩa là Thiên Chúa ở cùng chúng ta!”.

Ngoài gia phả của Chúa Giêsu, Thánh Kinh còn có gia phả của Ađam. Không tin, bạn mở Sáng Thế chương 5, cả hai tạo nên một tương phản vô cùng độc đáo. Gia phả của Ađam là hồ sơ về những cái chết; gia phả của Chúa Giêsu, hồ sơ về những cuộc sinh ra! Một bên, các từ “chết”, “chết”; bên kia, “sinh”, “sinh” lặp đi lặp lại hàng chục lần. Và dẫu ai cũng chết, nhưng từ “chết” tuyệt nhiên không có trong gia phả Chúa Giêsu!

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng lễ Sinh Nhật Đức Mẹ tường thuật Mầu Nhiệm Nhập Thể vĩ đại với gia phả Chúa Giêsu; trong đó, Con Thiên Chúa mặc lấy lịch sử ‘tốt lẫn xấu’ của tổ tiên. Vậy mà nhờ Ngài, lịch sử đó được định hình để làm nên lịch sử cứu độ, ‘lịch sử Emmanuel!’.

Đó là một lịch sử được báo trước, “Đức Chúa sẽ bỏ mặc Israel cho đến thời người sản phụ sinh con” – bài đọc một. Với khôn ngoan thế gian, không ai hiểu tại sao Thiên Chúa lại chọn làm người giữa một dòng dõi kẻ tốt, người xấu; trung thành, bất tín; hữu dụng, vô dụng. Thật không hiểu nổi, Thiên Chúa dám chuốc lấy những gì là lầm lỗi, kém cỏi, xấu xí để biến nó thành của mình. “Thiên Chúa vui thích viết nên câu chuyện của Ngài bằng những nhân vật đầy khiếm khuyết!” – Philip Yancey.

Gia phả của Chúa Giêsu bắt đầu với Abraham, một con người đầy niềm tin; nhưng qua thời gian, dòng dõi của vị tổ phụ vấy bao tội lỗi. Vì thế, khi mang lấy huyết thống của dòng tộc này, Con Thiên Chúa cứu lấy không chỉ dòng dõi Abraham, nhưng cả nhân loại trước và sau Abraham; cả những ai thuộc về Abraham hay thậm chí, không thuộc về Abraham. Ngài đi vào chính lịch sử của nó, một lịch sử mà Ngài sẽ làm nên lịch sử cứu rỗi. Và để làm được công việc này; Ngài phải đi vào nhân loại, và Con Thiên Chúa nhất định cần có một người mẹ. “Khi cần một người mẹ, Thiên Chúa không chọn ngai vàng, nhưng chọn dạ mẹ; không chọn một nữ hoàng, nhưng chọn một nữ tỳ khiêm nhu!” – Fulton Sheen.

Anh Chị em,

“Tên con trẻ là Emmanuel!”. Nhiệm Cục Cứu Độ sẽ thế nào nếu không có Đức Maria? Chiêm ngắm con người tuyệt vời của Mẹ, đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội, chúng ta thấy Mẹ như hòn đất trong tay người Thợ Gốm tài hoa. “Sự cao cả của Đức Maria không phải ở chỗ Mẹ chọn Thiên Chúa, nhưng ở chỗ Mẹ để Thiên Chúa chọn mình!” – Henri Nouwen. Mừng sinh nhật Mẹ, chúng ta nhớ đến sinh nhật thiêng liêng của mình ngày được rửa tội. Chớ gì, bạn và tôi cũng biết ngoan nguỳ và khiêm hạ như Đức Mẹ – thuộc trọn về Chúa – và Ngài cũng sẽ nắn đúc chúng ta nên một kiệt tác của Ngài; và lịch sử mỗi người cũng được định hình để trở nên một lịch sử cứu độ, ‘lịch sử Emmanuel’. Và rồi đây, như Đức Mẹ, chúng ta có thể reo lên, “Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ Đức Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ngày sống của con làm nên lịch sử đời con, ước gì nó cũng là lịch sử cứu độ. Đừng để địa cầu ‘chật chỗ’ vì con, bởi con quá ‘thừa thãi’ trong dòng dõi Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

***********************************************

Lời Chúa Lễ SINH NHẬT ĐỨC TRINH NỮ MARIA, 08/9, Thứ Hai Tuần XXIII Thường Niên

Người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.

✠Khởi đầu Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 1,1-16.18-23     

1 Đây là gia phả Đức Giê-su Ki-tô, con cháu vua Đa-vít, con cháu tổ phụ Áp-ra-ham :

2 Ông Áp-ra-ham sinh I-xa-ác ; I-xa-ác sinh Gia-cóp ; Gia-cóp sinh Giu-đa và các anh em ông này ; 3 Giu-đa ăn ở với Ta-ma sinh Pe-rét và De-rác ; Pe-rét sinh Khét-xơ-ron ; Khét-xơ-ron sinh A-ram ; 4 A-ram sinh Am-mi-na-đáp ; Am-mi-na-đáp sinh Nác-son ; Nác-son sinh Xan-môn ; 5 Xan-môn lấy Ra-kháp sinh Bô-át ; Bô-át lấy Rút sinh Ô-vết ; Ô-vết sinh Gie-sê ; 6 ông Gie-sê sinh Đa-vít.

Vua Đa-vít lấy vợ ông U-ri-gia sinh Sa-lô-môn ; 7 Sa-lô-môn sinh Rơ-kháp-am ; Rơ-kháp-am sinh A-vi-gia ; A-vi-gia sinh A-xa ; 8 A-xa sinh Giơ-hô-sa-phát ; Giơ-hô-sa-phát sinh Giô-ram ; Giô-ram sinh Út-di-gia ; 9 Út-di-gia sinh Gio-tham ; Gio-tham sinh A-khát ; A-khát sinh Khít-ki-gia ; 10 Khít-ki-gia sinh Mơ-na-se ; Mơ-na-se sinh A-môn ; A-môn sinh Giô-si-gia ; 11 Giô-si-gia sinh Giơ-khon-gia và các anh em vua này ; kế đó là thời lưu đày ở Ba-by-lon.

12 Sau thời lưu đày ở Ba-by-lon, Giơ-khon-gia sinh San-ti-ên ; San-ti-ên sinh Dơ-rúp-ba-ven ; 13 Dơ-rúp-ba-ven sinh A-vi-hút ; A-vi-hút sinh En-gia-kim ; En-gia-kim sinh A-do ; 14 A-do sinh Xa-đốc ; Xa-đốc sinh A-khin ; A-khin sinh Ê-li-hút ; 15 Ê-li-hút sinh E-la-da ; E-la-da sinh Mát-than ; Mát-than sinh Gia-cóp ; 16 Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.

18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô : bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. 19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. 20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng : “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. 21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” 22 Tất cả sự việc này xảy ra là để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : 23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.”


 

“Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.”- Cha Vương

Xin Chúa chúc lành cho bạn và gia quyến nhé.

Cha Vương

CN : 07/09/2025.  t5-23

TIN MỪNG: Đức Giê-su bảo ông Si-môn: “Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.” Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người. (Lc 5:10b,11)

SUY NIỆM: Giống như Phê-rô, tất cả chúng ta đều có những cá tính riêng biệt, không ai giống ai. Bài học gì rút ra được khi Phê-rô đáp theo lời mời gọi của Chúa? Bài học ở đây là Chúa có thể đón nhận một người trực tính có tính khí như Phêrô, và giúp ông lớn lên trong đức tin và sự khôn ngoan. Chúa cũng có thể sử dụng những người như bạn với tất cả những lỗi lầm, thiếu sót và giới hạn để biến bạn trở thành một người sống cho mục đích của Ngài. Mục đích của Ngài là “muốn mọi người nhận biết chân lý và được cứu độ.” (1Tm 2:4) 

Giống như Phê-rô, qua đời sống đức tin hàng ngày, bạn cũng được mời gọi phó thác cuộc đời mình vào tay Thiên Chúa, tin tưởng rằng Ngài có thể hoạt động trong và qua bạn để giúp đưa người khác nhận biết chân lý và được cứu rỗi.

LẮNG NGHE: Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được. (Lc 14:33)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin cho con biết vâng theo Lời Chúa, từ bỏ để theo Chúa đến cùng.

THỰC HÀNH: Lối sống của bạn hàng ngày có ăn khớp với giới luận của Chúa không? Làm một thay đổi để sống tốt hơn.

From Do Dzung

*************************

Đừng sợ ‣ Lửa Hồng

Thiếu niên am hiểu công nghệ trở thành vị thánh đầu tiên của Giáo hội Công giáo thế hệ Thiên niên kỷ

Theo báo WSJ

Bức tượng Thánh Carlo ôm Chúa Jesus do một nghệ nhân địa phương làm ra tại một cửa hàng ở Assisi.

ASSISI, Ý—Mỗi ngày trong mùa hè này, hàng ngàn tín đồ Công giáo đã đổ về một nhà thờ thế kỷ 12 ở thị trấn thời trung cổ này để tỏ lòng thành kính với một thiếu niên am hiểu công nghệ được một số người coi là vị thánh bảo trợ của Internet.

Carlo Acutis, người qua đời năm 2006 vì bệnh bạch cầu ở tuổi 15, đã được Giáo hoàng Leo XIV chính thức công nhận là thánh vào Chủ Nhật, lần đầu tiên trao tặng danh hiệu cao quý nhất của Giáo hội Công giáo cho một người thuộc thế hệ thiên niên kỷ.

Carlo Acutis’ Online Mission: How He Used Technology to Spread the ...

Đôi khi còn được gọi là “Người có ảnh hưởng của Chúa”, biểu tượng mới nổi của Thánh Carlo thường mô tả ngài cầm một chiếc máy tính xách tay. Điều này gợi nhớ đến sở thích của ngài – lập trình máy tính – một kỹ năng mà ngài đã sử dụng để truyền bá Phúc Âm, thiết kế trang web cho các tổ chức tôn giáo và một trang web cá nhân ghi lại các phép lạ.

Vào Chủ Nhật, Đức Giáo hoàng Leo cũng vinh danh một vị thánh khác: Pier Giorgio Frassati, một nhà từ thiện người Ý và nhà hoạt động xã hội Công giáo, qua đời năm 1925 ở tuổi 24. Nhưng đám đông ở Vatican chủ yếu đến để tưởng nhớ Thánh Carlo, vị thánh đầu tiên của thế hệ ông.

“Thánh Pier Giorgio Frassati và Carlo Acutis là lời mời gọi tất cả chúng ta, đặc biệt là những người trẻ, đừng lãng phí cuộc sống của mình, nhưng hãy hướng cuộc sống lên cao và biến chúng thành những kiệt tác”, Đức Leo phát biểu với đám đông tín hữu tại Quảng trường Thánh Phêrô vào Chủ Nhật.

Carlo Acutis: The Miracles That Prepared His Canonization – Catholic ...

Copilot AI nói về chân phước Carlo Acutis,

 1. Lòng sùng kính Thánh Thể

Cuộc sống của Carlo xoay quanh Bí tích Thánh Thể. Cậu gọi đó là “con đường cao tốc lên Thiên Đàng” và tham dự Thánh lễ hằng ngày từ năm lên bảy. Carlo từng nói:

“Khi ta đứng dưới ánh mặt trời, ta sẽ rám nắng… nhưng khi ta đứng trước Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể, ta trở nên thánh thiện.”


 2. Truyền giáo qua công nghệ

Carlo là một lập trình viên tự học, đã tạo ra một trang web ghi lại 187 phép lạ Thánh Thể trên khắp thế giới. Cậu sử dụng kỹ năng công nghệ để loan báo Tin Mừng, chứng minh rằng công cụ kỹ thuật số có thể phục vụ cho mục đích thiêng liêng.


 3. Dâng hiến đau khổ

Khi được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu ở tuổi 15, Carlo đã dâng đau khổ của mình cho Đức Giáo Hoàng và Giáo Hội, nói rằng:

“Con dâng tất cả đau khổ của con lên Chúa cho Đức Giáo Hoàng và Giáo Hội, để không phải vào luyện ngục mà được lên thẳng Thiên Đàng.”

Carlo Acutis: Patron Saint of Computer Geeks - The Southern Cross


 4. Một vị thánh mang giày thể thao

Carlo là một thiếu niên bình thường — yêu thích bóng đá, trò chơi điện tử và bạn bè — nhưng sống với sự thánh thiện sâu sắc. Cuộc sống của cậu chứng minh rằng sự thánh thiện có thể hiện diện trong đời sống thường nhật, ngay cả trong thời đại kỹ thuật số.


✨ 5. Phép lạ và phong thánh

Hai trường hợp chữa lành không thể giải thích bằng y học đã được ghi nhận nhờ lời cầu bầu của Carlo, dẫn đến việc cậu được phong thánh vào ngày 7 tháng 9 năm 2025, trở thành vị thánh thiên niên kỷ đầu tiên.


️ Thông điệp của Carlo gửi đến thế giới:

“Buồn bã là khi ta nhìn vào chính mình, hạnh phúc là khi ta hướng về Thiên Chúa.”
“Điều duy nhất ta cần xin Chúa trong lời cầu nguyện là ước muốn được nên thánh.”


 

Tin vui cho Giáo hội!

ĐỨC MẸ NÚI CÚI CẦU CHO CHÚNG CON

Ngày mai mùng 7 tháng 9 năm 2025, Chân phước Carlo Acutis sẽ được phong thánh và trở thành vị thánh đầu tiên của thế hệ Thiên niên kỷ!

Carlo, người đã qua đời khi mới 15 tuổi, đã sống một cuộc đời tập trung vào Bí tích Thánh Thể, cầu nguyện và tình yêu Thiên Chúa—và cũng là một thiếu niên của thời đại chúng ta. Ngài thích chơi điện tử, mặc giày thể thao và quần jean, và sử dụng tài năng máy tính của mình để truyền bá lòng sùng kính Bí tích Thánh Thể bằng cách ghi chép các phép lạ Thánh Thể trực tuyến.

Cuộc đời của ngài nhắc nhở chúng ta rằng sự thánh thiện có thể đạt được ở mọi lứa tuổi, mọi thế hệ. Nguyện xin Chân phước Carlo truyền cảm hứng cho tất cả chúng ta, đặc biệt là những người trẻ, để đặt Chúa Kitô lên hàng đầu và sử dụng những ân huệ của mình cho vinh quang của Thiên Chúa.

Cầu xin Chân phước Carlo cầu nguyện cho chúng ta Amen


 

DỨT BỎ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ tôi được!”.

“Dứt bỏ không phải là mất mát, nhưng là mở đường cho sự phong phú lớn hơn!” – Henri Nouwen.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa thách thức chúng ta đặt “Chúa trên hết, Chúa trước hết, không ai hơn Chúa, không chi bằng Chúa!”; nói cách khác, biết ‘dứt bỏ’ điều quý để có được điều quý hơn.

‘Dứt bỏ’ người thân và cả mạng sống không ám chỉ sự thù ghét phát sinh từ oán hờn; nhưng là cách thế tốt nhất để có thể yêu thương trong một ‘trật tự đúng’. “Từ bỏ không phải là phủ nhận tình thân, mà là để tình thân tìm được chỗ đứng trong ánh sáng của Chúa!” – Henri Nouwen. Đây là mấu chốt! Bởi lẽ, không ‘khởi đi’ từ Thiên Chúa, không ai có thể yêu người khác và yêu chính mình cách đúng đắn.

‘Dứt bỏ’ ám chỉ những ràng buộc ích kỷ. Điều này có nghĩa là những con người và sự vật có thể cản trở tình yêu chúng ta dành cho Thiên Chúa, dành cho tha nhân và thậm chí dành cho mình. Ví dụ, ai đó tìm cách ngăn cản bạn sống đời dâng hiến – ngay cả cha mẹ; trong trường hợp này, chúng ta phải ‘dứt bỏ’ theo nghĩa từ chối sự can thiệp của họ. “Dứt bỏ không phải là từ chối người thân, mà là chối từ quyền lực của họ trên lương tâm mình!” – Søren Kierkegaard. Chọn Chúa, từ chối những cám dỗ đến từ người khác, và cả những cám dỗ đến từ những ham muốn vô độ của bản thân – khi đó và chỉ khi đó – tình yêu của chúng ta mới thánh khiết, tinh anh, vốn tuôn chảy từ tình yêu Thiên Chúa. Bất kỳ hình thức yêu thương nào không đến từ Chúa đều đáng nghi!

Vậy mà sự chọn lựa của con người thật giới hạn, chỉ Thánh Thần mới có thể giúp chúng ta nhận ra quyền tối thượng của Thiên Chúa trong mọi sự, “Ý định của Chúa, nào ai biết, nếu chính Ngài chẳng ban Đức Khôn Ngoan, chẳng gửi thần khí thánh!” – bài đọc một. Chính sự khôn ngoan này đã giúp Phaolô nhìn Ônêsimô không như người nô lệ, nhưng như người anh em – bài đọc hai. Rõ ràng, chỉ khi chọn Chúa, ‘dứt bỏ’ những ích kỷ, bạn và tôi – những kẻ tựa nương vào Ngài – mới đủ khôn ngoan để cư xử đúng cách, “Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

Chúa đang ở đâu trong trong cuộc sống tôi? Phải chăng tình thân, danh dự, tiền bạc, và cả ý riêng hay những ham muốn lăng loàn đang điều khiển các chọn lựa của tôi? Bao lần tôi viện cớ tình thân để che giấu sự hèn nhát, lấy lý do danh dự để từ chối thứ tha? Bao lần tôi để thú vui, tiện nghi hay ý riêng điều hướng cuộc sống, rồi nhân danh tình yêu mà thực ra chỉ yêu chính mình? Chúa không muốn tôi chối bỏ người thân hay phủ nhận mình, Ngài muốn tôi ‘từ bỏ điều quý để có được điều quý hơn’; biết từ chối những cám dỗ khiến tôi yêu sai, yêu lệch, yêu méo mó. Hãy nhớ, đặt Chúa trên hết không làm tình yêu bé lại, nhưng mở nó ra để nó tinh khôi và có sức giải thoát!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ước gì Chúa trên hết, Chúa trước hết trong mọi chọn lựa của con, hầu con biết yêu mọi sự, mọi người trong ánh sáng Chúa!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXIII THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Ai không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 14,25-33

25 Khi ấy, có rất đông người cùng đi đường với Đức Giê-su. Người quay lại bảo họ :

26 “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được. 27 Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được.

28 “Quả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có hoàn thành nổi không ? 29 Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi, lại không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chế giễu mà bảo : 30 ‘Anh ta đã khởi công xây, nhưng chẳng có sức làm cho xong việc.’ 31 Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng ? 32 Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà. 33 Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.”


 

TIẾNG GÕ NHẸ CỦA THIÊN CHÚA TRONG TÂM HỒN CHÚNG TA – Rev. Ron Rolheiser, OMI

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

Sự hiện diện của Thiên Chúa trong tâm hồn mỗi người và giữa thế giới này hiếm khi xuất hiện một cách kịch tính, choáng ngợp, hay gây chấn động đến mức không thể phớt lờ.  Thiên Chúa không hành động theo cách đó.  Thay vào đó, Ngài hiện diện một cách âm thầm, khiêm hạ, tưởng chừng bất lực nơi sâu thẳm lòng người.  Một sự hiện diện không ồn ào, không gây náo động.

 Ta có thể nhận ra điều ấy ngay từ cách Con Thiên Chúa giáng sinh vào trần gian.  Như chúng ta đã biết, Chúa Giêsu sinh ra không kèn trống, không quyền thế – chỉ là một hài nhi bé nhỏ, nằm bất lực trên rơm cỏ, như muôn vàn trẻ thơ khác.  Không có điều gì lạ lùng hay ngoạn mục theo con mắt nhân loại.  Trong suốt sứ vụ công khai, Chúa Giêsu cũng không dùng phép lạ để chứng minh thần tính, mà chỉ như những hành động đầy lòng thương xót và để mạc khải tình yêu Thiên Chúa.  Ngài không tìm cách chứng minh sự hiện hữu của Thiên Chúa, mà là để dạy chúng ta biết Thiên Chúa là ai, và yêu thương chúng ta thế nào – một tình yêu vô điều kiện. 

Về cốt lõi, giáo huấn của Đức Giêsu về sự hiện diện của Thiên Chúa cho thấy: đó là một sự hiện diện âm thầm, ẩn giấu bên dưới bề mặt cuộc sống – như hạt giống âm thầm lớn lên khi người ta ngủ say, như men đang làm dậy bột trong âm thầm, như mùa xuân dần dần làm xanh một thân cây khô cằn, như hạt cải nhỏ bé bất ngờ vươn mình lớn mạnh, như người biết tha thứ cho kẻ thù của mình.  Thiên Chúa hành động trong âm thầm và nhẹ nhàng – một cách dễ dàng bị bỏ qua nếu ta không tỉnh thức.  Thiên Chúa mà Chúa Giêsu mạc khải không phải là một Đấng thích gây ấn tượng hay ồn ào.

Và điều này dạy chúng ta một bài học rất quan trọng: Thiên Chúa hiện diện trong lòng ta – rất sâu, nhưng lại rất nhẹ, đôi khi khó cảm nhận, và dễ dàng bị lãng quên.  Tuy nhiên, dù không bao giờ áp đảo, sự hiện diện ấy vẫn mang một sức hút âm thầm nhưng mãnh liệt – như một tiếng gọi không ngừng nghỉ, mời ta hướng về Ngài.  Và nếu ta đáp lại, sự sống thiêng liêng sẽ tuôn trào – hướng dẫn, nuôi dưỡng và ban tràn đầy sức sống và năng lượng.

 Điều này rất quan trọng để hiểu cách Chúa hiện diện trong chúng ta.  Sự hiện diện như một lời mời gọi luôn tôn trọng sự tự do của chúng ta.  Thiên Chúa không áp đặt.  Ngài không rút lui, nhưng cũng không xâm lấn.  Ngài hiện diện nơi tâm hồn, như một hài nhi nằm bất lực trong máng cỏ – dịu dàng mời gọi ta bồng ẵm, nhưng hoàn toàn không cưỡng ép.

 Tác giả C.S. Lewis từng kể về cuộc trở lại Kitô giáo của ông – rằng ông là “người trở lại không mong muốn nhất trong lịch sử Kitô giáo.”  Lewis vốn không mặn mà về mặt tình cảm và trí tuệ với đức tin, nhưng ông không thể tiếp tục phớt lờ một tiếng nói nhỏ nhẹ nhưng dai dẳng bên trong mình.  Vì nó tôn trọng tự do, nên ông có thể bỏ qua nó trong một thời gian dài.  Nhưng điều đó không đồng nghĩa là tiếng gọi ấy biến mất.

 Về sau, ông nhận ra tiếng nói ấy luôn ở đó – như một cú thúc nhẹ không ngừng, một lệnh truyền đầy yêu thương, một “sự thôi thúc” mà nếu nghe theo, sẽ dẫn đến sự giải thoát đích thực.

 Ruth Burrows – một nữ tu dòng Cát Minh và cũng là một nhà huyền nhiệm người Anh – đã mô tả một trải nghiệm tương tự.  Trong cuốn hồi ký “Trước Nhan Thiên Chúa Hằng Sống,” bà kể về những năm tháng tuổi trẻ ít quan tâm đến tôn giáo.  Vậy mà cuối cùng bà không chỉ nghiêm túc với tôn giáo mà còn trở thành một nữ tu dòng Cát Minh và một nhà văn tâm linh tài năng.  Chuyện gì đã xảy ra?

 Bị kích động bởi một loạt tình huống ngẫu nhiên, một ngày nọ, bà thấy mình đang ở trong một nhà nguyện, nơi mà, gần như trái với ý muốn của mình, bà đã để mình mở lòng đón nhận một tiếng nói bên trong mà cho đến lúc đó bà chủ yếu phớt lờ, chính xác là vì nó chưa bao giờ xâm phạm đến tự do của bà.  Nhưng một khi được chạm đến, nó trào dâng như điều sâu sắc và chân thực nhất bên trong bà và định hướng cuộc đời bà mãi mãi.

 Giống như C.S. Lewis, một khi để cho tiếng gọi ấy vang lên trong lòng, bà cảm nghiệm nó như một mệnh lệnh nội tâm không thể lay chuyển – dẫn bà đến với sự tự do đích thực.

 Tôi cũng đã từng trải nghiệm điều đó.  Năm mười bảy tuổi, khi tốt nghiệp trung học, tôi chẳng có chút ước muốn tự nhiên nào để trở thành linh mục Công giáo.  Thế nhưng, giữa sự kháng cự mạnh mẽ về mặt cảm xúc, tôi vẫn cảm thấy một tiếng gọi bước vào đời sống tu trì.  Dù trong lòng còn chống đối, tôi đã vâng theo tiếng gọi ấy – một sự thôi thúc sâu thẳm.  Giờ đây, sau sáu mươi năm, tôi nhìn lại quyết định ấy như là một trong những quyết định sáng suốt, vô vị kỷ, đầy đức tin và đem lại sự sống phong phú nhất mà tôi từng chọn.  Tôi hoàn toàn có thể đã phớt lờ tiếng gọi ấy – và tôi mãi mãi biết ơn vì đã không làm vậy.

 Fredrick Buechner từng viết rằng: Thiên Chúa hiện diện trong ta như một dòng ân sủng tiềm ẩn.  Ân sủng ấy không phải như dàn kèn đồng chói lòa vang lên báo hiệu; nhưng nó đến, chạm vào và đánh động – nhẹ nhàng đến mức ta có thể chẳng nhận ra, hoặc lựa chọn quay lưng lại với nó.

 Thiên Chúa không bao giờ tìm cách áp đảo chúng ta.  Hơn ai hết, Thiên Chúa tôn trọng tự do của chúng ta.  Ngài hiện diện khắp nơi – trong ta và quanh ta – âm thầm, nhẹ nhàng, dễ bị quên lãng: như một tiếng gõ nhỏ, một cú chạm nhẹ.  Nhưng nếu ta mở lòng ra, đó sẽ là dòng chảy không ngừng của tình yêu và sự sống.

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim


 

Đức cậy là gì? – Cha Vương

Chúc bạn và gia đình một ngày hạnh phúc và bình an trong yêu thương và phục vụ nhé.

Cha Vương

Thứ 6: 5/9/2025.  t5 – 24

GIÁO LÝ: Đức cậy là gì? Là nhân đức giúp ta chắc chắn và bền lòng mong ước điều ta phải làm ở đời này là ca tụng Chúa, phụng sự Chúa, và tìm hạnh phúc thật trong Chúa. Bởi vì chỗ ở cuối cùng của ta là ở nơi Thiên Chúa. (YouCat, số 308)

SUY NIỆM :Dù ta chưa thấy, đức cậy là trông mong những gì Thiên Chúa đã hứa do Tạo dựng, do các tiên tri, nhất là do Chúa Kitô. Thánh Thần của Thiên Chúa được ban cho ta để ta trông cậy vững vàng vào điều tốt chân thật. (YouCat, số  308 t.t.)

❦  Trông cậy là tin vào cuộc phiêu lưu của tình yêu, tin vào mọi người, nhảy vào chỗ mình chưa biết và phó thác hoàn toàn cho Thiên Chúa. (Thánh Augustinô)

❦  Bạn sẽ có ấn tượng rằng chỗ ở trên trời được dành cho bạn, cho mình bạn thôi, bởi vì bạn đã được tạo dựng cho chỗ đó. (C.S Lewis)

LẮNG NGHE: Nhưng những người cậy trông ĐỨC CHÚA thì được thêm sức mạnh. Như thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân. (Is 40:31)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa con đặt hết niềm hy vọng vào Chúa. “Xin Chúa nâng con lên thật cao, ôm trọn con vào lòng để con được chìm sâu trong lòng đại dương thương xót của Chúa.”

THỰC HÀNH: Có bao giờ bạn suy nghĩ như này: Chúa nhân từ vô cùng, không nỡ phạt bao giờ, nên coi thường việc tuân giữ luật Chúa, tự do buông thả? Đây là lối suy sai về lòng nhân từ của Chúa.  Hãy luôn nhớ rằng: “Chúa nhân từ vô cùng nhưng cũng công bằng vô cùng”, Ngài sẽ thưởng phạt cân xứng với công và tội. Mời bạn hãy thay đổi lại cách suy nghĩ này nhé. 

From: Do Dzung

************************

Con Vẫn Trông Cậy Chúa | Vy Oanh

 10 điều bạn nên biết về Chân phước Carlo Acutis

Thao Teresa

Đức Thánh Cha Leo XIV sẽ tôn phong hiển thánh cho Carlo Acutis vào Chúa Nhật 07/09/2025. Cậu thiếu niên lập trình viên, mê trò chơi điện tử nhưng có tình yêu đặc biệt dành cho Thánh Thể, sẽ trở thành vị thánh thiên niên kỷ đầu tiên của Giáo hội.

Vậy Carlo là ai? Dưới đây là 10 điều bạn nên biết:

  1. Xuất thân

Carlo Acutis sinh ngày 3/5/1991 tại London, trong thời gian cha mẹ làm việc tại đây, rồi sớm chuyển về Milan (Ý).

  1. Cơn bệnh cuối đời

Carlo được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu khi còn là thiếu niên. Trước khi qua đời năm 2006, cậu dâng những đau khổ của mình cho Đức Giáo hoàng Bênêđictô XVI và cho Giáo hội, với ước nguyện: “Con xin dâng tất cả để được lên thẳng thiên đàng, không phải qua luyện ngục.”

  1. Tình yêu Thánh Thể

Ngay từ nhỏ, Carlo đã yêu mến Thiên Chúa dù cha mẹ chưa sốt sắng. Sau lần rước lễ đầu đời, cậu đi lễ mỗi ngày, lôi kéo cả gia đình đến với Thánh Lễ và chầu Thánh Thể. Carlo thường nói: *“Có hàng dài người xếp hàng trước các buổi hòa nhạc hay trận bóng đá, nhưng con không thấy những hàng dài trước Thánh Thể.”*

  1. Gương sáng dẫn đưa người khác đến đức tin

Rajesh Mohur, người giúp việc trong gia đình, đã từ bỏ Ấn giáo để theo Công giáo nhờ chứng tá của Carlo – một thiếu niên biết chia sẻ thức ăn và tình thương cho người nghèo.

  1. Can đảm bảo vệ giáo huấn

Carlo mạnh mẽ bênh vực sự sống ngay từ lúc thụ thai khi bàn về phá thai trong lớp học, dù bị bạn bè phản đối.

  1. Người bạn trung tín

Cậu luôn đứng về phía những bạn nhỏ bị bắt nạt, đặc biệt là người khuyết tật, và nâng đỡ bạn bè gặp khủng hoảng gia đình.

  1. Tài năng công nghệ

Carlo tự học lập trình C, C++ và dùng khả năng ấy để thiết kế triển lãm về các phép lạ Thánh Thể, hiện đã được trưng bày tại hàng ngàn giáo xứ trên khắp năm châu.

  1. Niềm vui đơn sơ

Cậu thích Game Boy, PlayStation, Pokémon, Spider-Man… nhưng luôn giữ kỷ luật: chỉ chơi không quá 2 giờ mỗi tuần.

  1. Nơi an nghỉ

Carlo qua đời ngày 12/10/2006, được an táng tại Assisi. Thi hài cậu hiện được đặt trong lăng kính, mặc quần jean và giày thể thao, trở thành nơi hành hương của hàng ngàn tín hữu.

  1. Ngày hiển thánh

Ngày 23/05/2024, Đức Thánh Cha công nhận phép lạ thứ hai nhờ lời chuyển cầu của Carlo – việc chữa lành một thiếu nữ 21 tuổi ở Costa Rica sau tai nạn xe đạp nghiêm trọng. Phép lạ đầu tiên là việc chữa lành một bé trai 3 tuổi ở Brazil mắc dị tật tuyến tụy.

Vào thứ sáu, ngày 13 tháng 6, Đức Giáo hoàng Leo XIV đã chủ trì công nghị đầu tiên trong triều đại giáo hoàng của mình, phê chuẩn chính thức việc phong thánh cho Chân phước Carlo Acutis, được gọi là “tông đồ mạng của Bí tích Thánh Thể”.

Trong Công nghị, Đức Giáo hoàng đã sắc lệnh rằng Chân phước Pier Giorgio Frassati, cùng với Chân phước Carlo Acutis, sẽ được phong thánh vào Chúa Nhật, ngày 7 tháng 9 năm 2025.

Jos Nguyen chuyển ngữ – CNA/EWTN Vatican


 

 Đức tin là gì?- Cha Vương

Thứ Năm rồi bạn ơi! Cuộc đời đã ngắn ngủi rồi đừng làm cho nó ngắn thêm qua việc lãng phí thời gian nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 4/9/2025.   t4. – 24

GIÁO LÝ: Đức tin là gì? Là nhân đức giúp ta đi lên tới Thiên Chúa, trông cậy ở Thiên Chúa, nhận biết sự thật của Người, và hiến thân mình cho Người. (YouCat, số 307)

SUY NIỆM: Đức tin là con đường Thiên Chúa làm để dẫn ta đến sự thật, là chính Thiên Chúa. Vì Chúa Giêsu là Con Đường, là Sự Thật và là Sự Sống (Ga 14,6), đức tin không thể chỉ là một thái độ đơn thuần, một “tin tưởng” vào sự gì đó. Một đàng đức tin bao gồm những dữ kiện chính xác: Hội thánh tuyên xưng trong kinh Tin Kính, và có trách nhiệm gìn giữ. Ai đón nhận ơn đức tin, nghĩa là muốn tin, thì tự mình tuyên bố theo đức tin đã được trung thành gìn giữ qua mọi thời và mọi nền văn hóa. Đàng khác, tin cũng là dấn thân vào một quan hệ cậy trông với Chúa, hết lòng hết trí khôn, hết sức lực hữu hình của mình. Vì điều quan trọng là “đức tin hành động nhờ đức ái” (Gl 5,6). Không phải qua những lời nói hay mà ta biết người nào tin Chúa thật, nhưng là xem các hành động tình yêu của họ.

Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.—Ga 14,12 

❦ Ai nói rằng mình biết Người mà không tuân giữ các điều răn của Người, đó là kẻ nói dối, và sự thật không ở nơi người ấy. 1 Ga 2,4 (YouCat, số  307 t.t.)

LẮNG NGHE: Ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. (Mt 10:32.33)

CẦU NGUYỆN: “Lạy Chúa, xin thêm lòng tin cho chúng con!”, xin tuôn độ Thánh Thần tình yêu xuống đầy tâm hồn con, để con có sức nhổ tận gốc tất cả những nghi nan và sống bằng lòng trung thành với Chúa cho đến cùng.

THỰC HÀNH: Đọc chậm và suy niệm kinh Tin Kính

From: Do Dzung

*************************

Tôi Tin | Nguyễn Hồng Ân