LẦN LỮA – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ông Gioan, chính ta đã chém đầu rồi!”.

“Hêrôđê không thể vượt qua những lớp rào cản của trái tim mình. Tham vọng quyền lực, ích kỷ và niềm tin yếu đuối đã kìm hãm khả năng khám phá ra một Giêsu đã chịu đau khổ để cứu mình!” – Phanxicô.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay nói đến một người “không thể vượt qua những lớp rào cản của trái tim” – Hêrôđê! Ông đã thú nhận một sự thật khá trần trụi: “Ông Gioan, chính ta đã chém đầu rồi!”; nhưng tiếc thay, lời xưng thú của ông không khiến ông đau buồn mà hoán cải; nó chỉ khiến trái tim ông chai đá hơn! Vậy điều gì đã khiến cho Hêrôđê ‘lần lữa?’.

Hêrôđê mong gặp Chúa Giêsu, nhưng điều này không dựa trên đức tin hay động cơ sám hối. Và dẫu thời gian Gioan bị giam hẳn là một cơ hội mời gọi Hêrôđê ăn năn; nhưng, ông vẫn ‘lần lữa’. Tại sao? Như Đức Phanxicô nói, “Tham vọng quyền lực, ích kỷ và niềm tin yếu đuối đã kìm hãm ông”; nói cách khác, ông không vượt thắng những ‘noạ tính’ của thế gian và dục tình.

Điều này cũng có thể đang xảy ra nơi mỗi người chúng ta. Nói rằng, tôi vẫn ổn! Tôi tin Chúa Kitô là Chúa, là Đấng Cứu Rỗi; tôi đã được “rửa tội” là chưa đủ! Chúng ta cần sống một đời sống mới bằng việc nên thánh mỗi ngày. Tôi cần quyết tâm sửa đổi những điểm yếu, thiếu sót và sai lỗi sang một điều gì đó mà Chúa Kitô – Đấng đã chịu đau khổ để cứu tôi – mong chờ. Đó là sự thật giục giã tôi phải biến đổi mà không ‘lần lữa’.

Bạn có ổn không? Chúng ta cần can đảm để mục kích trực tiếp và tự hỏi, “Tôi đã làm gì với hồng ân Chúa?”. Với Hêrôđê, không phải tất cả mọi thứ đều ổn; một sự thật ông đã thấy rõ, ‘ông giết người!’. Và đây có thể là khởi điểm để ông bắt đầu một cuộc hoán cải hầu đón nhận lòng thương xót Chúa; ít nhất, ông đã nhận ra mình có tội. Hoán cải luôn bắt đầu bằng việc chúng ta chấp nhận thất bại khi đã nghiêng chiều về điều ác. Tiếc thay, Hêrôđê chỉ dừng lại ở đó khiến trái tim ông xơ cứng hơn! Bạn và tôi thì sao?

Anh Chị em,

“Ông Gioan, chính ta đã chém đầu rồi!”. Nhìn nhận mình có tội, dĩ nhiên, lương tâm Hêrôđê cắn rứt, nhưng ông không thay đổi! Điều này cho thấy, hoán cải là việc của ân sủng chứ không phải của sức người. Hãy cậy vào Chúa, đừng cậy sức mình! “Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn!” – Thánh Vịnh đáp ca.  Bắt chước Hêrôđê, bạn và tôi khởi sự bằng việc nhìn nhận tội lỗi đầu nậu của mình, đặt bàn chân mình vào khởi điểm của lộ trình hoán cải; nhưng đừng ‘lần lữa’ như ông. Hãy cầu nguyện, van xin, kết hợp với việc chay tịnh; quyết tâm đứng lên và đi tới. Được như thế, nhất định chúng ta sẽ gặp được lòng thương xót Chúa để bắt đầu một hành trình mới, một hành trình có tên “nên thánh!”. Bên cạnh đó, trải nghiệm sự khó khăn của việc thay đổi bản thân, chúng ta cảm thông với sự đổi thay cần có thời gian của tha nhân! Thiên Chúa kiên nhẫn đợi chờ tôi, sao tôi không nhẫn nhịn chờ đợi anh em tôi?

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giúp con nhận ra ‘chân tướng’ của mình, đừng để con ‘lần lữa’ khiến Chúa hoài công. Xin ân sủng Chúa giúp con quyết tâm đứng lên và đi tới!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

*************************************

Thứ Năm Tuần XXV Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

7 Khi ấy, tiểu vương Hê-rô-đê nghe biết tất cả những gì đã xảy ra, thì phân vân lắm. Thật vậy, có kẻ nói: “Đó là ông Gio-an từ cõi chết trỗi dậy.” 8 Kẻ khác nói: “Ông Ê-li-a xuất hiện đấy!” Kẻ khác nữa lại nói: “Đó là một ngôn sứ thời xưa sống lại.” 9 Còn vua Hê-rô-đê thì nói: “Ông Gio-an, chính ta đã chém đầu rồi! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế?” Rồi vua tìm cách gặp Đức Giê-su.


 

Làm sao ta biết Thiên Chúa là Đấng Thương xót?-Cha Vương

Một ngày bình yên và hạnh phúc tron Chúa nhé. Mùa Thu sắp đến rồi bạn ơi.

Cha Vương

Thứ 3: 24/9/2024

GIÁO LÝ: Làm sao ta biết Thiên Chúa là Đấng Thương xót? Trong Kinh Thánh có nhiều đoạn nói về lòng thương xót Chúa, đặc biệt đoạn về “người cha thương xót” (Lc 15). Ông đã đi đón đứa con phung phá, đón nhận nó vô điều kiện, đã làm tiệc mừng khi nó về, và cho hòa giải với ông. (YouCat, số 314)

SUY NIỆM: Trong Cựu Ước, Thiên Chúa nói qua miệng tiên tri Êdêkien: Ta không vui thích gì cái chết của kẻ xấu, nhưng vui thích kẻ xấu hối cải thay đổi lối sống để được sống (Ed 33,11). Chúa Giêsu được sai đến với các chiên lạc nhà Israel (Mt 5,24), và Người biết rằng không phải những người khỏe mạnh cần đến thầy thuốc, nhưng là các bệnh nhân (Mt 9,12). Vì thế, Người ăn uống với người thu thuế và tội lỗi, trước khi Người chỉ rõ về chính cái chết của Người: Đây là Máu Thầy, Máu giao ước, sẽ đổ ra cho nhiều người để tha tội (Mt 26,28).  Nếu lòng chúng ta có cáo tội chúng ta, Thiên Chúa còn cao cả hơn lòng chúng ta, và Người biết hết mọi sự. (1 Ga 3:20)

❦  Bên cạnh lòng thương xót Chúa, không còn nguồn nào khác để loài người trông cậy. (Thánh Gioan Phaolô II)

❦  Đừng bao giờ nghi ngờ lòng thương xót Chúa. (Thánh nữ Benedict Nursia)

❦  Nhiều người nói: “Tôi đã làm nhiều điều xấu xa độc ác, Chúa chẳng còn tha cho tôi”. Đó là sự phạm thượng rõ ràng, nó đặt giới hạn cho lòng thương xót Chúa, nhưng không đúng, Chúa thương xót vô cùng. Không có gì xúc phạm đến Chúa bằng nghi ngờ lòng thương xót Người. (Thánh Gioan Vianney)  (YouCat, số  314 t.t.)

LẮNG NGHE: Vị Thượng Tế của chúng ta không phải là Đấng không biết cảm thương những nỗi yếu hèn của ta, vì Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội. Bởi thế, ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần. (Dt 4:15-16)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa! Xin tỏ lòng từ bi của Chúa cho chúng con, và ban ơn cứu rỗi của Ngài cho chúng con.

THỰC HÀNH: Tự đặt mình vào trong hoàn cảnh của người khác để bày tỏ lòng thương xót.

From: Do Dzung

*********************

 Lạy Chúa Xin Tỏ Lòng Từ Bi – Chúa Nhật 15 Thường Niên | Đinh Công Huỳnh | Thanh Vân

MONG THẤY – (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Mẹ và anh em Chúa Giêsu đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được”.

“Viên ngọc không thể bóng loáng mà không có ma sát, con người không thể hoàn thiện mà không có thử thách. Cũng thế, tình yêu không thể đích thực nếu không mong thấy và gặp gỡ người mình yêu!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Kể lại cuộc tìm thăm Chúa Giêsu của mẹ và anh em Ngài, Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta đánh giá mức độ yêu thương của mình đối với Chúa Giêsu. Bạn có ‘mong thấy’ Chúa Giêsu và gặp gỡ Ngài – người mình yêu – mỗi ngày?

Ngày nay, cũng như hai ngàn năm trước, nhân loại khao khát nhìn thấy khuôn mặt của Chúa Giêsu. Mỗi người đều có lý do riêng! Một số cần được chữa lành – như Bartimê, người mù ở Giêricô đã hét lên phía sau Ngài cho đến khi Ngài xót thương và chữa lành anh; một số vì tò mò – như Giakêu, người đã trèo lên một cây sung để nhìn Ngài vì anh ta thấp bé; một số vì muốn nghe lời Ngài – như đám đông chen chúc quanh Ngài để nghe lời Chúa bên bờ hồ Gênêsareth; một số vì yêu thương, muốn chăm sóc Ngài – như Đức Trinh Nữ Maria và Maria Mađalêna. Vậy tại sao bạn và tôi ‘mong thấy’ Ngài?

Vậy mà, Chúa Kitô không dễ bị khuất phục, “Họ không làm sao lại gần được”. Cũng thế, một đôi khi rất khó để chúng ta tiếp cận Ngài. Mặc dù chúng ta có thể tìm kiếm Chúa Kitô với một ý định trong sáng nhất, nhưng không phải lúc nào cũng dễ dàng đạt được mục tiêu của mình. Chắc chắn sẽ có những trở ngại trên đường đi mà bạn và tôi phải chuẩn bị chúng. Ma quỷ luôn tìm cách chia cắt chúng ta khỏi Chúa thông qua tội lỗi, thậm chí nó còn gieo rắc sợ hãi vào lòng chúng ta để chúng ta không nhận được ân sủng chữa lành; chẳng hạn nó làm hết sức để ngăn cản chúng ta đến với toà giải tội.

Thế gian cũng tìm cách giữ chúng ta càng xa Chúa càng tốt, nó đưa ra hàng ngàn chào mời và các thú vui làm xao lãng để dẫn chúng ta ra khỏi sự cầu nguyện, suy gẫm và hoán cải. Và tất nhiên, đôi khi chính chúng ta lại không có một khuynh hướng đạo đức, phục vụ người khác và một cuộc sống đức hạnh. Cũng có thể đó là sự lười biếng vốn khả dĩ đánh bại ngay cả những người tốt nhất. Chúng ta cần nói cho Chúa biết rằng, chúng ta đang tìm kiếm Ngài, ‘mong thấy’ Ngài!

William Law nói, “Nếu bạn dừng lại và tự hỏi tại sao bạn chưa nên thánh, thì chính trái tim bạn sẽ mách bảo rằng, đó không phải là do sự thiếu hiểu biết hay bất lực, mà hoàn toàn là do bạn chưa bao giờ thực sự có ý định như vậy!”.

Anh Chị em,

“Họ không làm sao lại gần được”. Và dẫu lại gần Chúa Giêsu, thì không phải lúc nào chúng ta cũng đương nhiên trở nên tốt hơn. Ngài có thể từ chối? Phải, điều quan trọng đối với Ngài là bạn và tôi phải là “những người lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành”. Điều này không loại trừ mẹ Ngài và những người thân của Ngài. Chúa Giêsu không hạ thấp ai nhưng thay vào đó, Ngài nâng chúng ta – và họ – lên một mức độ thân mật lớn hơn cả quan hệ huyết thống. Đây chính là vẻ đẹp của tình yêu Thiên Chúa: Chúa Kitô kêu gọi chúng ta đến với phẩm giá và sự thân mật ngày càng lớn hơn với Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con ‘mong thấy’ khuôn mặt Chúa trong mọi sự kiện và diễn biến của ngày hôm nay. Xin xua mọi kẻ thù, sự sợ hãi và sự nguội lạnh tinh thần trong con!”, Amen.

 (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

**************************************

Thứ ba Tuần XXV, Mùa Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

19 Khi ấy, mẹ và anh em Đức Giê-su đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông. 20 Người ta báo cho Người biết: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy.” 21 Người đáp lại: “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.”


 

GẶP GỠ THIÊN CHÚA ĐANG NÓI – Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương

Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương

Ba Bí Quyết để Nghe Tiếng Thiên Chúa

Cuộc sống đầy dẫy những câu hỏi: Đâu là bí quyết để hạnh phúc?  Tại sao những điều xấu lại xảy đến cho những người tốt?  Mục đích của tôi trên trần gian này là gì?  Tại sao có sự dữ trong thế giới này?

Trong một thế giới đề cao những giải pháp nhanh chóng, người ta có thể lo lắng khi đối diện với những câu hỏi như thế này – những câu hỏi phức tạp không thể được giải quyết bằng những khẩu hiệu đơn giản hoặc những câu trả lời chỉ có một từ.

Đức Giáo hoàng Benedictô XVI nói rằng cho dẫu chúng ta thích những câu trả lời nhanh chóng, chúng ta chỉ có thể hiểu được những điều bí nhiệm của cuộc sống khi chúng ta dành thời gian để đắm mình trong lời của Thiên Chúa.  Vậy chúng ta hãy xem chúng ta có thể gặp gỡ Chúa Giêsu như thế nào, Ngôi Lời hằng sống của Thiên Chúa, Lời của Thiên Chúa đã được viết trong Kinh Thánh.  Ba lời khuyên thực tế này sẽ giúp chúng ta nghe được chính tiếng của Thiên Chúa và cảm nhận được sự hiện diện của Người khi chúng ta suy gẫm lời của Người trong Kinh Thánh.

 

Hãy Đọc Kinh Thánh Hằng Ngày! “Mong sao mỗi ngày sống của chúng ta được hình thành bởi một cuộc gặp gỡ mới với Chúa Kitô,  Lời của Chúa Cha đã thành xác phàm” (Tông huấn Lời Chúa – Verbum Domini, 124).

Bước đầu tiên nghe có vẻ hiển nhiên, nhưng đó là bước chúng ta thường bỏ qua: sắp xếp thời gian để đọc Kinh Thánh hằng ngày.  Hãy lên lịch việc đó trong ngày sống của bạn.  Hãy làm việc đó trước hết vào buổi sáng.  Hãy làm quen với câu chuyện của Kinh Thánh để bạn có thể thấy cách Thiên Chúa đã làm việc thế nào qua các thời đại.  Hãy tự mình khám phá xem Thiên Chúa làm việc cách kiên nhẫn, dạy chúng ta đường lối của người và chuẩn bị cho chúng ta ngày Chúa trở lại.  Và đừng sợ dùng các sách chú giải và những bài nghiên cứu Thánh Kinh đáng tin cậy để giúp bạn.  Càng hiểu biết về bối cảnh, lịch sử, và ngữ cảnh của Kinh Thánh, bạn càng có thể sắp xếp câu chuyện của Kinh Thánh hơn.

Nhưng hãy bảo đảm rằng lúc bạn đang đọc và nghiên cứu, bạn cũng đang cầu nguyện và tìm kiếm.  Như Đức Giáo hoàng Bênêđictô  nhấn mạnh, chúng ta có thể gặp Chúa Giêsu trong những lời của Thánh Kinh.  Chúng ta có thể phát triển một mối tương quan sâu sắc với Người khi chúng ta để cho lời Người thấm nhuần vào trong tâm hồn chúng ta.

Điều này không xảy ra trong một sớm một chiều.  Giống như bất kỳ mối quan hệ nào, nó cần có thời gian.  Hãy suy nghĩ về bất cứ tình bạn thân thiết nào của bạn.  Không phải bạn và bạn của bạn ngày càng trân trọng nhau khi các bạn dành thời gian cho nhau sao?  Không phải các bạn đã trở nên gắn bó với nhau khi chia sẻ những thăng trầm trong cuộc sống của các bạn sao?  Các bạn ngày càng yêu nhau bởi nhờ cách các bạn chia sẻ niềm hy vọng và nỗi sợ hãi, ước mơ và những nối thất vọng của mình.

Không có gì có thể thay thế thời gian.  Các mối quan hệ cần thời gian.  Giao tiếp cần thời gian.  Tình yêu cần thời gian.  Vì vậy, chúng ta cần đọc Kinh Thánh mỗi ngày để có thể hiểu biết về Chúa.  Ngài nghĩ như thế nào về mọi việc?  Ngài phản ứng ra sao trước khó khăn hay may mắn?  Điều gì khiến Ngài vui hay buồn?  Những ước mơ và hy vọng của Người là gì?

Hãy Trở Nên Một Phần của Kinh Thánh.  “Lời Chúa lôi cuốn mỗi người chúng ta bước vào cuộc đàm thoại với Chúa: Đấng Thiên Chúa đang nói dạy ta cách để nói với Người” (Tông huấn Lời Chúa – Verbum Domini, 124).

Khi bạn đọc Kinh Thánh hằng ngày, hãy cố gắng tưởng tượng mình đang ở trong bối cảnh mà bạn đang đọc.  Khi đọc các sách Tin Mừng, Thánh Ignatio Loyola thường hình dung chính ngài như một trong các môn đệ của Chúa Giêsu để ngài có thể quan sát tận mắt mọi thứ đang diễn ra.  Ngài tưởng tượng chính ngài là một nhân chứng phụ trong Bữa Tiệc Ly, đang chứng kiến mọi thứ xung quanh ngài khi Chúa Giêsu cử hành Bí tích Thánh Thể lần đầu tiên.  Ngài nhìn kỹ khuôn mặt Chúa Giêsu khi Người tha thứ cho người phụ nữ phạm tội ngoại tình, hoặc khi Người thách thức những người Pharisêu và Nhóm Sađốc.  Ngài đã cùng với chị Maria Mácđala và tông đồ Gioan hiện diện ở đồi Canvariô và chứng kiến những ánh nhìn và những âm thanh trong ngày Chúa Giêsu chịu chết cho ngài.

Việc hòa nhập chính mình vào Kinh Thánh theo cách này không nên là một việc thụ động.  Chúng ta không nên chỉ ngồi phía sau và xem những gì đang xảy ra.  Chúng ta cũng có thể trở thành một phần của cảnh ấy.  Chẳng hạn, khi bạn hình dung chính bạn trên Núi Hôrép với Môsê và bụi gai bốc cháy, hãy cảm thấy tự do để hỏi Môsê như thể bạn nghe được tiếng của Thiên Chúa.  Hãy tưởng tượng ông đang hướng về bạn và chia sẻ với bạn những gì ông đang suy nghĩ khi Thiên Chúa nói với ông đối diện với Pharaô và yêu cầu vua thả cho dân Do Thái đi.  Bạn có thể ngạc nhiên về câu trả lời bạn nhận được.

Hãy bảo đảm rằng bạn không chỉ giới hạn mình vào những câu chuyện trong Kinh Thánh.  Chính Đức Giáo hoàng Benêđictô đã khuyến khích chúng ta làm điều tương tự với các thánh vịnh, được gọi là sách cầu nguyện của Kinh Thánh:

“Trong các Thánh vịnh, ta có thể gặp được mọi tâm tình nhân loại trong cuộc sống, được trình bày một cách khéo léo trước nhan Thiên Chúa…  Theo cách đó, lời con người thưa với Thiên Chúa lại trở thành chính Lời Thiên Chúa… và toàn thể cuộc sống con người trở thành một cuộc đối thoại với Thiên Chúa, Đấng đang nói và đang nghe” (Tông huấn Lời Chúa – Verbum Domini, 24).

Hãy tưởng tượng chính bạn là một trong những thánh vịnh gia khi bạn dâng tâm hồn bạn lên trước Nhan Chúa.  Và giống như các thánh vịnh gia, hãy can đảm đủ để mong đợi câu trả lời từ Thiên Chúa.  Thay vì những mối quan tâm của thánh vịnh gia, bạn hãy dâng chính những nhu cầu và ước muốn của bạn, những khao khát và hy vọng của bạn.  Hãy để cho những lời ca ngợi và tạ ơn của thánh vịnh gia trở thành của chính bạn.  Như Đức Bênêđictô nói, lời Thiên Chúa sau đó sẽ trở thành chính tư tưởng của bạn.  Đường lối của Người sẽ trở thành đường lối của bạn, đặt qua một bên bất kỳ thứ gì trong bạn đối nghịch với cách suy nghĩ của Người.

Hãy Lắng Đọng và Lắng Nghe. “Chỉ trong im lặng, lời Chúa mới tìm được nơi cư ngụ trong ta, như đã tìm được nơi Đức Maria, người phụ nữ của lời nhưng một cách không thể tách biệt, cũng là người phụ nữ của im lặng” (Tông huấn Lời Chúa – Verbum Domini, 66).

Việc đặt mình vào trong Kinh Thánh theo cách này lúc đầu có thể làm bạn cảm thấy giống như chơi trò tưởng tượng.  Làm sao bạn có thể kể lại nếu bạn không biết những điều bạn đang hình dung đến từ sự tưởng tượng của chính bạn hay từ Thiên Chúa?  Bí quyết ở đây là qua sự lắng nghe trong thinh lặng.

Chúng ta đang sống trong một thế giới ồn ào, năng động và tất cả các hoạt động đều có thể ảnh hưởng đến thời gian đọc Kinh Thánh của chúng ta.  Khi đặt mình vào một cảnh trong Kinh Thánh, bạn có thể bị cám dỗ đánh mất mục tiêu và để cho trí tưởng tượng của bạn chạy trốn với bạn.  Bạn có thể kết thúc bằng việc dành toàn bộ thời gian của mình để hình dung khung cảnh cách chi tiết, tưởng tượng phản ứng của mọi người và để cho câu chuyện tiếp tục mở ra.  Nhưng tất cả các hoạt động tưởng tượng này phải được cân bằng với sự thinh lặng và tĩnh lặng.  Bằng cách nào khác bạn sẽ có thể nghe được tiếng Chúa?

Nếu một từ hay một cụm từ hoặc một hình ảnh đặc biệt đánh động bạn, hãy dừng lại và suy gẫm về nó.  Hãy lắng đọng.  Hãy dành thời gian của bạn.  Đừng lo lắng về việc đi đến phần kết thúc câu chuyện hay kết thúc thánh vịnh.  Thay vào đó, hãy nghiền ngẫm nó.  Hãy đợi Chúa nói với bạn, Đó có thể đơn giản là những lời của Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly: “Hãy tin vào Thiên Chúa”  (Ga 14,1), hoặc đó có thể liên quan đến lời tuyên bố của Thánh Phaolô rằng mọi người kêu cầu danh Chúa sẽ được cứu độ (x. Rm 10,13).  Bất kể là gì, bạn hãy dành thời gian để lời đó được mở ra.  Hãy lặp lại lời hay cụm từ đó nhiều lần, hãy hỏi Chúa xem Người muốn nói với bạn điều gì.  Hãy viết lại bất cứ ấn tượng nào bạn có thể có.  Hãy lắng đọng tâm hồn bạn, hít thở sâu và lãnh nhận bất cứ điều gì Thiên Chúa ban cho bạn.

Nếu các tư tưởng đến với bạn làm bạn tràn đầy bình an, niềm vui, hy vọng hay khao khát trở nên giống Chúa Giêsu hơn, bạn có thể bảo đảm rằng Chúa Thánh Thần đang nói với bạn.  Nếu các ý nghĩ làm bạn cảm thấy lo lắng, thất vọng hoặc chìm đắm trong mặc cảm tội lỗi, thì bạn có thể chắc chằn rằng chúng không đến từ Thiên Chúa.

Nếu các suy nghĩ đến với bạn thôi thúc bạn hành động cách khác biệt, hành động giống Chúa hơn, thì bạn có thể tự tin rằng Thiên Chúa ở đàng sau những suy nghĩ ấy.  Chẳng hạn, bạn có thể cảm thấy được thúc đẩy để thể hiện lòng nhân hậu hơn nữa với một người bạn hay một thành viên gia đình.  Bạn có thể được thôi thúc xưng thú tội lỗi quá khứ đã đè nặng trên lương tâm của bạn.  Bạn có thể thấy sự can đảm mới để dấn thân vào việc phục vụ giáo xứ.  Hoặc bạn có thể cảm thấy cần hàn gắn tình bạn bị tổn thương.  Bất kể điều gì bạn cảm nhận Thiên Chúa đang yêu cầu bạn làm, hãy bước ra và thực hiện nó.  Thông thường, bạn sẽ nhận ra rằng một bước đơn giản dẫn đến bước khác và bước khác –  mỗi bước đều kéo bạn đến gần với Chúa hơn.

Thiên Chúa Đấng Đang Nói.  Đức Giáo hoàng Benêđictô nói: “Không có điều ưu tiên nào lớn hơn ưu tiên này là: hãy mở ra lại cho con người ngày nay con đường đến với Thiên Chúa, một vì Thiên Chúa đang nói và chia sẻ với chúng ta tình yêu của Ngài, để chúng ta có được sự sống dồi dào” (Tông huấn Lời Chúa – Verbum Domini, 66).

Với những lời này, Đức Giáo hoàng Bênêđictô đang nói rằng bí quyết để có một cuộc sống bình an, đầy hoa trái và trọn vẹn hệ tại ở việc lắng nghe Thiên Chúa nói lời của Người với chúng ta.  Người đang nói với chúng ta rằng Cha trên trời muốn mở mắt chúng ta ra trước sự hiện diện và tình yêu của Người cách sâu sắc thế nào.  Tất cả những gì chúng ta phải làm là để lời Người bén rễ trong tâm hồn chúng ta.  Cuộc sống đầy dẫy những câu hỏi.  Thật tốt biết bao để biết rằng chúng ta có thể nhận ra những câu trả lời khi chúng ta cầu xin Chúa Giêsu, Ngôi Lời trọn vẹn và hoàn hảo của Thiên, nói với chúng ta!

Chuyển ngữ: Sr. Maria Trần Thị Ngọc Hương
Theo The Word Among Us

From: Langthangchieutim


 

RẠNG RỠ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng!”.

Rufus Jones vừa kết thúc buổi thuyết trình với chủ đề “Hãy Rạng Rỡ!”, một phụ nữ có khuôn mặt ‘rủi ro’ đến khó tin đón ông và hỏi, “Ông sẽ làm gì nếu có một khuôn mặt như tôi?”. Jones nói, “Tôi cũng có những rắc rối tương tự về loại này, nhưng tôi khám phá ra rằng, nếu bạn rạng rỡ từ bên trong, bất kỳ khuôn mặt nào cũng sẽ ngời sáng!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Nếu bạn ‘rạng rỡ’ từ bên trong!”. Khám phá của Rufus Jones được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay khi Chúa Giêsu nói đến ánh lửa tâm hồn của các môn đệ Ngài vốn sẽ tự nhiên toả rạng ra bên ngoài.

Sách Châm Ngôn gọi ánh lửa ấy là những điều lành, “Khi có thể, con đừng từ chối làm điều lành!”; “Khi có thể cho ngay, thì con đừng có nói: ‘Đi đi, mai trở lại, rồi tôi sẽ cho anh!’” – bài đọc một. Điều lành ‘rạng rỡ’ ở đây là yêu thương, cảm thông, chia sẻ; là cầu thay nguyện giúp, trăn trở, xót thương… đó cũng là những phẩm tính của những ai ở trên núi Chúa, “Lạy Chúa, ai được ở trên núi thánh của Ngài?” – Thánh Vịnh đáp ca.

Chúa Giêsu gọi ánh lửa ấy là ánh sáng không thể che giấu mà mọi người cần “nhìn thấy!”. Điều này xảy ra khi những người khác nhận ra ánh sáng Chúa Kitô từ chúng ta. Nhen lên, thổi bùng lên ngọn lửa của Ngài trong lòng mình, chúng ta biết chắc một điều là ánh sáng đó sẽ toả rạng và những người khác được hưởng nhờ. Như vậy, không toả sáng Chúa Kitô, thì không phải vì bạn và tôi che giấu Ngài, mà là vì Ngài đã không thể thắp lên từ bên trong mỗi người ánh lửa của Ngài. Một khi Ngài thắp sáng nội tâm chúng ta, ánh sáng của Ngài không thể bị che khuất. Nó nhất định ‘rạng rỡ!’.

Sự thật này giúp chúng ta đánh giá đúng mức mối quan hệ của linh hồn mình với Chúa. Nếu Chúa Kitô đang sống trong chúng ta, nếu mối quan hệ giữa Ngài với chúng ta thực sự được sống, hiệu quả của mối quan hệ ‘Chúa và tôi’ đó nhất định sẽ tác động nơi người khác; họ sẽ dễ dàng nhận ra ánh sáng không thể che giấu đó. Trở thành Kitô hữu không phải là đạt đến một cấp độ nhất định và duy trì ở đó. Về căn bản, nó có nghĩa là liên tục phát triển và tăng trưởng – giữ nguyên trạng thái hoặc trì trệ có nghĩa là thụt lùi.

Anh Chị em,

“Nếu bạn rạng rỡ từ bên trong!”. Qua Bí tích Rửa Tội, Chúa Kitô thắp lên ánh lửa Phục Sinh của Ngài trong tim chúng ta. Đó là ánh sáng của tình yêu, hy vọng, niềm vui, lòng thương xót và thiện hảo. Ngài giao nhiệm vụ giữ gìn ánh sáng ấy cho Giáo Hội; cụ thể, cho giáo xứ và gia đình. Qua từng biến cố, từng phút giây, Chúa Thánh Thần không ngừng khơi lên ánh sáng này để nó ngày càng ‘rạng rỡ’. Và Chúa đặt mỗi người vào đúng “đế” của họ từ chức vụ, nơi chốn, hoàn cảnh… Như vậy, khi người khác không thấy được ánh sáng Chúa Kitô từ chúng ta; phải chăng ánh lửa của Ngài trong chúng ta đang leo lét! Vậy nếu tha nhân không được lôi kéo vào tình yêu của Chúa Kitô qua chúng ta, bạn và tôi hãy nhìn lại mình, nhìn lại cung cách lắng nghe và sống Lời Chúa!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để thế gian thắp sáng con từ bên ngoài, hãy thắp sáng con từ bên trong, khởi đi từ các việc lành con chắt chiu mỗi ngày!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

****************************

Thứ Hai Tuần XXV – Mùa Thường Niên

Bài trích sách Châm ngôn.

27Hỡi con, khi có thể, con đừng từ chối làm điều lành cho ai đáng được hưởng.

28Khi có thể cho ngay, thì con đừng có nói: “Đi đi, mai trở lại, rồi tôi sẽ cho anh.”

29Đừng mưu hại tha nhân, hại người đang cùng con sống yên ổn.

30Đừng cãi cọ với ai vô cớ, khi họ chẳng làm gì để hại con.

31Chớ phân bì với ai tàn bạo, đừng chọn bất cứ con đường nào nó đã đi.

32Vì đối với Đức Chúa, kẻ gian tà là đồ ghê tởm; còn những ai chính trực, thì Người nhận làm bạn tâm giao.

33Đức Chúa giáng lời chúc dữ xuống nhà kẻ gian ác, nhưng tuôn đổ phúc lành trên nơi ở của những người chính trực công minh.

34Chúa chế giễu đứa hay nhạo báng, nhưng thi ân cho kẻ khiêm nhường.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

16 Khi ấy, Đức Giê-su nói với đám đông dân chúng rằng: “Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng. 17 Vì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng. 18 Vậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe. Vì ai đã có, thì được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.”


 

BA NHÀ BÁC HỌC SAY MÊ CHUỖI MÂN CÔI 

BA NHÀ BÁC HỌC SAY MÊ CHUỖI MÂN CÔI 

**Trên tuyến xe lửa đi  Paris, có một sinh viên trẻ ngồi cạnh một cụ già.

Chỉ ít phút sau khi đoàn tàu chuyển bánh, cụ rút trong túi áo ra một cỗ tràng hạt

và chìm đắm trong cầu nguyện. Người sinh viên quan sát  cụ già với vẻ bực bội.

Sau một hồi lâu,xem chừng không thể nào  chịu nổi, anh ta mạnh dạn lên tiếng :

–   Thưa Ông, Ông còn vẫn tin vào những chuyện nhảm  nhí thế à ?”.

Cụ già thản nhiên trả lời :

–     Đúng vậy, tôi vẫn tin. Còn cậu, cậu không tin sao ?

Người thanh niên xấc xược trả lời :

–     Lúc nhỏ tôi có tin, nhưng bây giờ làm sao tôi có thể tin vào những chuyện nhảm nhí ấy được, bởi vì khoa học đã mở mắt cho tôi. Ông cứ tin tôi đi và hãy học hỏi những khám phá mới của khoa học, rồi ông sẽ thấy rằng những gì ông tin từ trước đến nay đều là những chuyện nhảm nhí hết.

Cụ già nhỏ nhẹ hỏi người sinh viên :

–     Cậu vừa nói về những khám phá mới của khoa học, liệu cậu có thể

giúp tôi hiểu được chúng không ?

Người sinh viên nhanh nhẩu trả lời :

–    Ông cứ cho tôi địa chỉ, tôi sẽ gởi sách vở đến cho Ông, rồi ông sẽ say mê đi vào thế giới phong phú của khoa học cho mà xem.

Cụ già từ từ rút trong túi ra một tấm danh thiếp và trao cho người sinh viên. Đọc

qua tấm danh thiếp, người sinh viên bỗng xấu hổ đến tái mặt và lặng lẽ rời sang toa khác. Bởi vì trên tấm danh thiếp ấy có ghi :”Louis Pasteur, viện nghiên cứu khoa học Paris”.

(Louis Pasteur, nhà bác học người Pháp sống thế kỷ 19, cha đẻ của lý thuyết lên men, vi khuẩn và vaccin trừ bệnh chó dại. Khi Ông mất, chính phủ Pháp tổ chức quốc tang và trên đường linh cữu ông đi qua, từng đám người quì xuống chan hoà nước mắt. Trong lịch sử, ít có nhà bác học nào mà nhân loại tỏ lòng biết ơn sâu sắc như thế. Vậy mà nhà bác học vĩ đại này đã say mê tràng hạt mân côi.)

**Người ta kể rằng trên một chuyến tàu lửa từ Paris về Lộ Đức, một sinh viên hỏi

cụ già ngồi bên cạnh đang lần hạt rằng :

– Thưa cụ, chắc cụ biết ông Pascal chứ ?

– Có, ông này thì tôi biết, biết rõ là đàng khác.

– Đã đến thời duy lý của Pascal rồi mà cụ còn lần hạt nữa sao ?

– Thế cậu đã gặp Pascal lần nào chưa ?

– Dạ, thưa cụ chưa ạ.

– Thế thì tôi là Pascal,người đang nói chuyện với cậu đây.

(Blaise Pascal là khoa học gia, đồng thời là triết gia người Pháp thế kỷ 17).

**Còn Bác học André-Marie Ampère, nhà vật lý người Pháp thế kỷ 18- 19, người đã sáng lập ra môn điện từ học, ngồi trong nhà thờ, miệng lâm râm lần hạt trước sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người. Ông là người đã phát minh ra cách tính cường độ của dòng điện gọi là ampère . Chính nhà văn Ozanam, người đã thấy Ampère lần hạt và ông ngượng nghịu quỳ xuống bắt chước, sau này đã thường nói với mọi người :

“Tràng hạt của ông Ampère đã ảnh hưởng mạnh vào đời tôi hơn tất cả những cuốn sách đạo và bài giảng.”

Đã qua rồi cái nhìn về thời thượng cổ, lúc mà sự sợ sệt được coi là nguyên nhân của tôn giáo. Những phương thuật hồi đầu có thể là huyền hoặc mê tín, sau lại

dần dần đưa tới thiên văn học, hoá học, y học…và biến thành khoa học. Các nhà bác học xưa nhìn thấy vũ trụ đầy những thần linh, để người thời nay nối bước, dõi theo khoa học, đi tới việc thờ phượng một Chúa Tể vũ trụ muôn loài. Tôn giáo không phản khoa học, ngược lại còn dẫn đến khoa học. Trong quá khứ dĩ nhiên có những trì trệ, lầm lỗi, nhưng đâu phải

chỉ do tôn giáo.Văn minh tuỳ thuộc cuộc sống và con người, ai chẳng có lúc sai lầm, chậm chạp; Cuộc sống nào đâu mãi thuận buồm xuôi gió?  Thái độ và niềm tin của những nhà bác học hữu thần chân chính thật làm cho chúng ta xúc động, cảm suy.

Hải Hà sưu tầm

PHỤ NỮ- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Cùng đi với Ngài, có Nhóm Mười Hai và mấy phụ nữ đã được Ngài trừ quỷ và chữa lành”.

“Trái ngược với phong tục Do Thái đương thời, theo đó, phụ nữ được coi là có địa vị thứ yếu. Chúa Kitô đã đạt được một điều gì đó mà chúng ta có thể gọi là ‘giải phóng phụ nữ!’” – Bênêđictô 16.

Kính thưa Anh Chị em,

Tin Mừng hôm nay cho biết, Chúa Giêsu không lên đường thi hành sứ vụ một mình; đi theo Ngài, còn có Nhóm Mười Hai và mấy ‘phụ nữ’ đã được Ngài chữa lành – và nói như Đức Bênêđictô 16 – ‘được giải phóng!’.

Với Đức Phanxicô, “Không thể phủ nhận, các ‘phụ nữ’ đã đóng góp vào lợi ích chung theo cách riêng của họ. Chúng ta thấy điều này trong Thánh Kinh, nơi ‘phụ nữ’ thường đóng một vai trò quan trọng vào những thời khắc quyết định trong lịch sử cứu độ. Hãy nghĩ đến Sarah, Rêbêcca, Judith, Susanna và Ruth, lên đến đỉnh điểm với Maria và những ‘phụ nữ’ đã đi theo Chúa Giêsu thậm chí đến tận thập giá, nơi – chúng ta đừng quên – người đàn ông duy nhất còn lại là Gioan, đang khi những người khác đều đã bỏ trốn. Chỉ những người can đảm mới dám ở lại, và họ là ‘phụ nữ!’. Sau đó, trong lịch sử của Giáo Hội, chúng ta có thể nghĩ đến những ‘phụ nữ’ như Catarina Siêna, Joséphine Bakhita, Edith Stein, Têrêxa Calcutta!”.

“Và chúng ta cũng có thể nghĩ đến “những người phụ nữ hàng xóm”, những liệt nữ anh hùng chịu đựng những cuộc hôn nhân khó khăn, những đứa con có vấn đề… đó là những con người mạnh mẽ sống chủ nghĩa anh hùng của phụ nữ. Ngoài những khuôn mẫu của một thể loại tiểu sử của một số thánh nữ, tất cả ‘phụ nữ’ này đều có quyết tâm, lòng dũng cảm, lòng chung thủy ấn tượng, đáng chú ý vì khả năng kiên trì, cả trong đau khổ, để truyền đạt niềm vui, sự chính trực, sự khiêm nhường và quyết tâm vững chắc!”.

“Lịch sử của chúng ta đầy dẫy những ‘phụ nữ’ như thế, dù nổi tiếng hay vô danh – mặc dù không phải với Chúa! – họ đã truyền cảm hứng và duy trì hành trình của các gia đình, xã hội và Giáo Hội. Đó là lý do tại sao các Nghị phụ Công Đồng Vaticanô II đã viết, “Vào thời điểm này, khi nhân loại đang trải qua những thay đổi sâu sắc như vậy, ‘phụ nữ’ có thể giúp nhân loại thoát khỏi sự thoái hoá rất nhiều!”.

Anh Chị em,

“Cùng đi với Chúa Giêsu, có Nhóm Mười Hai và mấy phụ nữ”. Đây là nhận xét của chỉ một mình Luca. Ước muốn đi theo Chúa Giêsu không chỉ là một cảm xúc; đúng hơn, đó là một cảm nhận biết ơn đáng kinh ngạc và kết quả là, một ‘tương quan mới’ được tạo ra bởi quà tặng ân sủng và cứu rỗi. Ân sủng đã biến đổi cuộc sống họ; và họ sẵn sàng và sẵn lòng biến Chúa Giêsu thành trung tâm đời mình. Họ hỗ trợ sứ vụ của Ngài bằng cách cung cấp vật chất cho công cuộc truyền giáo. Họ sẽ còn được Luca nhắc đến khi từ đồi Canvê, theo dõi tất cả những gì diễn ra chung quanh cái chết của Thầy. Họ thấy ngôi mộ và cách thi hài Ngài được đặt; sau đó, đến mồ ngày thứ nhất trong tuần, họ đã gặp Chúa Phục Sinh. Họ trở nên mẫu mực về sự cởi mở trước ân sủng, về sự sẵn sàng cho đi một cách hào phóng và về lòng yêu mến Đấng họ đã đi theo!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin trả công bội hậu cho những liệt nữ quảng đại – được biết đến hay vô danh – đã cống hiến cho xã hội và Giáo Hội; cách riêng cho sứ vụ của con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

***************************

Thứ Sáu Tuần XXIV, Mùa Thường Niên, Năm Chẵn

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Khi ấy, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai 2 và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ, 3 bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.


 

Tại sao tội nhân phải hướng về Chúa để xin ơn tha thứ?- Cha Vương

Một ngày tràn đầy yêu thương và tha thứ nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 19/9/2024

GIÁO LÝ: Tại sao tội nhân phải hướng về Chúa để xin ơn tha thứ? Vì mọi tội đều phá hủy, che khuất và từ chối những gì tốt lành. Còn Thiên Chúa gồm mọi sự lành và là tác giả mọi sự lành. Vì thế mọi thứ tội đều là phản nghịch Chúa, nên phải về cùng Chúa để làm lại cuộc đời. (YouCat, số 313)

SUY NIỆM: Chuyện kể rằng, có hai người bạn đang thực hiện chuyến hành trình trên sa mạc. Trong chuyến đi dài, hai người nói chuyện với nhau và đã có một cuộc tranh cãi gay gắt. Không giữ được bình tĩnh, một người đã tát người bạn của mình. Người kia rất đau nhưng không nói gì. Anh chỉ lặng lẽ viết lên cát rằng: “Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã tát vào mặt tôi”.

Họ tiếp tục bước đi cho tới khi nhìn thấy một ốc đảo, nơi họ quyết định sẽ dừng chân và tắm mát. Người bạn vừa bị tát do sơ ý bị trượt chân xuống một bãi lầy và ngày càng lún sâu xuống. Nhưng người bạn kia đã kịp thời cứu anh. Ngay sau khi được kéo lên, người bạn suýt chết khắc lên tảng đá dòng chữ: “Hôm nay, bạn tốt nhất của tôi đã cứu sống tôi”.

Người bạn kia hết sức ngạc nhiên bèn hỏi: “Tại sao khi tớ làm cậu đau, cậu lại viết lên cát còn bây giờ lại là một tảng đá?” Và câu trả lời anh nhận được là: “Khi ai đó làm chúng ta đau đớn, chúng ta nên viết điều đó lên cát, nơi những cơn gió của sự thứ tha sẽ xóa tan những nỗi trách hờn. Nhưng khi chúng ta nhận được điều tốt đẹp từ người khác, chúng ta phải ghi khắc chuyện ấy lên đá nơi không cơn gió nào có thể cuốn bay đi.”

Trong cuộc sống, hãy học cách viết những nỗi đau lên cát để gió cuốn đi và khắc những niềm vui, hạnh phúc lên tảng đá để mãi không phai!

Thiên Chúa là tình yêu.” (1 Ga 4:8) Ở đâu có tình yêu là ở đó có tha thứ. Ở đâu có tha thứ là ở đó có tình yêu, giận dữ oán thù là kẻ thù của tình yêu. Tình yêu và tha thứ là 2 mặt của một đồng xu. Bạn hãy nhớ điều này, tha thứ là sự thật về Thiên Chúa. “Đức Giêsu Kitô đã đến thế gian để cứu những người tội lỗi”(1 Tm 1:15).

LẮNG NGHE: Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính. (1 Ga 1:9)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, “…là Đấng từ bi và nhân hậu, Người đại lượng và chan chứa tình thương, Người không xử với ta như ta đáng tội, và không trả cho ta theo lỗi của ta” (Tv.102), xin giúp con nhận biết tội con đã phạm mà trở về cùng Chúa để làm lại cuộc đời.

THỰC HÀNH: Tự xét mình và đi xưng tội nếu có thể.

From: Do Dzung

************************

Hãy Tha Thứ, Nhạc sĩ Quốc Thái, ca sĩ Hiền Thục 

Làm sao ta biết được mình là kẻ tội lỗi?- Cha Vương

Thứ 4 rồi bạn ơi, đừng bận rộn quá mà quên tâm sự với Chúa nhé. Một ngày vui tươi và bình an!

Cha Vương

Thứ 4: 18/9/2024

GIÁO LÝ: Làm sao ta biết được mình là kẻ tội lỗi? Ta biết mình tội lỗi nhờ tiếng lương tâm kết án ta và thúc giục ta xưng thú những lỗi ta phạm đến Chúa. (YouCat, số 312)

SUY NIỆM: Lương tâm là trung tâm sâu kín nhất của con người. Là cung thánh mà con người ở một mình với Thiên Chúa, và nghe được tiếng Thiên Chúa. (Công đồng Vatican II, Hiến chế Vui mừng và Hy vọng, 16) Để biết được mình là kẻ tội lỗi hay không, trước tiên bạn phải trở về nền tảng giáo dục của lương tâm. Lương tâm được huấn luyện tốt dẫn đưa con người đến tự do làm việc tốt mà họ nhận ra là đúng. Khi bạn làm một điều gì đó, nếu điều đó không thoả thuận với lương tâm của bạn, là một Kitô hữu có nghĩa là bạn không thể làm được trước mặt Chúa. Lương tâm sẽ kết án bạn, xúc phạm đến lương tâm là xúc phạm đến Chúa. Thánh Tôma Aquinô nói: “Bất cứ việc gì ta làm trái với lương tâm đều là tội.” Bạn hãy nhớ rằng vì trung thành với lương tâm, nhiều người đã phải chịu tù đầy và còn phải chịu chết nữa. Các thánh đã làm như vậy. Còn bạn thì sao?

LẮNG NGHE: Nếu chúng ta nói rằng chúng ta không có tội là chúng ta dối gạt mình, và sự thật không có trong chúng ta. (1 Ga 1:8)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa đã khắc ghi trong cung lòng sâu thẳm của con những chỉ dẫn hướng về điều thiện. Xin đừng để con giả điếc làm ngơ trước sự thật và công lý như xin giúp con biết hướng về Chúa và can đảm quay lưng lại với điều xấu, hầu mỗi ngày, chúng con sống xứng đáng là con cái của Chúa hơn.

THỰC HÀNH: Làm một việc nhỏ theo tiếng nói của sự thật và đừng phạm tội hôm nay.

From: Do Dzung

******************

Dấu Thánh 

CHÚA KHÔNG PHÁN XÉT AI – Rev. Ron Rolheiser, OMI

 Rev. Ron Rolheiser, OMI

Có một câu hỏi lâu đời về lòng nhân lành của Chúa, nó lâu đời cũng như tôn giáo chúng ta: Làm sao một Thiên Chúa toàn thiện lại có thể đày người nào đó xuống hỏa ngục muôn đời?  Làm sao Thiên Chúa đầy yêu thương và độ lượng mà lại có hình phạt đời đời?

Đó là một câu hỏi sai.  Thiên Chúa không đày bất cứ ai xuống hỏa ngục và Thiên Chúa cũng không tạo ra hình phạt đời đời.  Thiên Chúa ban cho chúng ta sự sống và lựa chọn thuộc về chúng ta để đón nhận hay từ chối nó.

Đức Giê-su nói cho chúng ta biết Thiên Chúa không phán xét bất cứ ai.  Chỉ có chúng ta mới phán xét nhau.  Thiên Chúa không tạo ra hỏa ngục và  cũng không đày ai xuống hỏa ngục.  Tuy nhiên nói vậy không có nghĩa hỏa ngục không tồn tại và nó không phải là một khả thể cho chúng ta.  Điều cốt yếu là cách Đức Giê-su giải thích chuyện này ở đây:

Thiên Chúa ban sự sống của Ngài cho thế gian và chúng ta có thể chọn lựa sự sống này hoặc từ chối nó.  Chúng ta tự phán xét mình trong hành động chọn lựa đó.  Nếu chọn sự sống, thì cuối cùng chúng ta sẽ chọn thiên đàng.  Nếu từ chối sự sống, thì chúng ta chết mà vẫn ở bên ngoài sự sống và cuối cùng đó là hỏa ngục.  Nhưng sự lựa chọn thuộc về chúng ta, Thiên Chúa không đày chúng ta đi đâu cả.  Hơn thế, hỏa ngục không phải là một hình phạt tích cực Thiên Chúa tạo ra để bắt chúng ta phải chịu.  Hỏa ngục là sự vắng mặt của một điều gì đó, ấy là, sống trong lòng sự sống dành sẵn cho chúng ta.

Nói lên tất cả điều này không phải là để nói không có hỏa ngục, hoặc hỏa ngục không phải là một khả thể có thật cho mọi người.  Hỏa ngục là có thật, nhưng nó không phải là một hình phạt tích cực Chúa tạo ra để thực thi công lý, trừng trị cái ác hay trừng phạt người cứng lòng không biết ăn năn khi phạm lỗi.  Hỏa ngục là sự vắng mặt của sự sống, tình yêu, sự tha thứ, cộng đoàn, và Chúa không đày bất cứ ai vào đó cả.  Chúng ta có thể kết thúc ở đó, bên ngoài tình yêu và cộng đoàn, nhưng đó là sự lựa chọn của chúng ta nếu chúng ta, một cách đáng trách, đã từ chối nó khi tất cả đều dành sẵn cho chúng ta ngay trong cuộc đời này.  Hỏa ngục, như John Shea từng nói, không bao giờ là một sự bất ngờ phục chờ ai đó đang hạnh phúc, nó là biểu hiện rõ ràng nhất của một cuộc đời từ chối tình yêu, sự tha thứ, và cộng đoàn.

Triết gia Jean Paul Sartre từng phát biểu câu nói nổi tiếng, hỏa ngục chính là người khác.  Nói ngược lại cũng đúng.  Hỏa ngục là những gì chúng ta trải qua khi đặt bản thân mình lên trên đời sống cộng đoàn với người khác.  Đời sống con người có nghĩa là chia sẻ đời sống, chia sẻ sự hiện hữu, góp phần của mình vào trong đời sống cộng đoàn, đời sống bao gồm Ba Ngôi Một Thể.

Kinh Thánh nói, Thiên Chúa là tình yêu, và ai ở lại trong tình yêu, thì người ấy ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa cũng ở lại trong họ.  Trong bối cảnh này, không nên hiểu tình yêu như kiểu tình yêu lãng mạn.  Bản văn không nói ai rơi vào lưới tình thì đều ở lại trong Thiên Chúa (dù điều này cũng có thể đúng).  Thật sự, bản văn này có thể được nói như sau: Thiên Chúa là hiện thân của sự chia sẻ, và ai chia sẻ đời sống mình với người khác, người ấy sống trong sự sống của Thiên Chúa.

Nhưng ngược lại cũng đúng.  Khi chúng ta không chia sẻ đời sống mình với người khác, chúng ta kết thúc đời sống mình ở bên ngoài sự sống.  Đó, thật sự, chính là hỏa ngục.

 

Hỏa ngục là gì?  Các hình ảnh trong Kinh Thánh nói về hỏa ngục không cố định và liên tục thay đổi.  Chung chung có khuynh hướng hình dung hỏa ngục là lửa, lò lửa cháy không bao giờ tắt, nhưng đó chỉ là một hình ảnh, và nó không nhất thiết là hình ảnh nổi trội trong Kinh Thánh.  Trong các điều được nói đến, Kinh Thánh nói về hỏa ngục như là nơi gánh chịu cơn phẫn nộ của Thiên Chúa, như ở ngoài tiệc cưới và lễ hội, nơi tang tóc, khóc lóc và nghiến răng, nơi giống như thung lũng Gehenna (chứa rác bên ngoài thành Giêrusalem), nơi bị giòi bọ rúc rỉa, như là lửa, như hụt buổi dạ tiệc, như ở bên ngoài nước trời, như sống với quả tim đau đớn bị bóp méo, như đang hụt sự sống.  Cuối cùng, tất cả những hình ảnh này đều nhắm đến một điểm chung: Hỏa ngục là nỗi đau và cay đắng, thứ lửa, chúng ta phải chịu khi, một cách đáng trách, chúng ta đã đặt bản thân mình ra ngoài đời sống cộng đoàn.  Và luôn luôn là tự mình gây ra.  Thiên Chúa không bao giờ áp đặt nó trên chúng ta cả.  Thiên Chúa không ban sự chết chóc và đày ai xuống hỏa ngục.

Premium Photo | The hell inferno metaphor souls entering to hell in ...

Khi Đức Giê-su nói về Thiên Chúa, Người không bao giờ nói Thiên Chúa ban cả sự sống và sự chết, Người chỉ nói Thiên Chúa ban sự sống mà thôi.  Sự chết có nhiều nguyên nhân, từ việc nói dối, hợp lý hóa, cay chua gắt gỏng, cứng lòng, và hỏa ngục.  Khi nói Thiên Chúa không tạo ra hỏa ngục và đày bất cứ ai vào đó thì không có ý phủ nhận sự tồn tại của cái ác, tội lỗi và nguy cơ của hình phạt đời đời, điều này chỉ nhằm xác định các căn nguyên và làm rõ đó là ai, ai hay phán xét, ai hay kết án.  Thiên Chúa thì không; Ngài không tạo ra hỏa ngục cũng không đày ai vào đó cả.  Chúng ta thì làm cả hai.

Như Đức Giê-su nói trong Phúc Âm thánh Gio-an: “Thiên Chúa không sai Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con Ngài mà được cứu độ.  Ai tin vào Người Con thì người đó không bị luận phạt; ai không tin thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa.  Và đây là án phạt, sự sáng đã đến với thế gian, và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng… Ta không phán xét ai cả.”

Người không cần phán xét.

Rev. Ron Rolheiser, OMI

From: Langthangchieutim


 

TRẢ LẠI SỰ SỐNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Đừng khóc nữa!”.

Hai giọt nước mắt nhỏ xuống, trôi ra dòng sông Cuộc Đời. Giọt này nói với giọt kia, “Bạn là ai?” – “Tôi là giọt nước mắt của một cô gái đang yêu một người và đã mất anh ấy! Còn bạn, bạn là ai?” – “Ôi, tôi là giọt nước mắt của cô gái đã lấy được anh ấy!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cũng nói đến những giọt nước mắt, nhưng không phải của những người đang yêu, mà là của một bà mẹ; qua đó, tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa tỏ lộ! Thiên Chúa Là Tình Yêu, Đấng luôn ‘trả lại sự sống’ và luôn làm cho sống!

“Điều khiến Chúa Giêsu cảm động trong mọi tình huống không gì khác ngoài lòng thương xót. Với lòng thương xót, Ngài ‘đọc được’ trái tim của những con người Ngài gặp gỡ và đáp lại nhu cầu sâu sắc nhất của họ!” – Phanxicô. Đọc lại trình thuật Chúa Giêsu ‘trả lại sự sống’ cho đứa con của bà mẹ Nain, chúng ta có thể nhấn mạnh đến “thần tính” của Ngài và nói rằng, chỉ Thiên Chúa mới có thể mang lại sự sống cho con người. Phải! Nhưng hôm nay, chúng ta cần lưu ý đến “nhân tính” của Ngài nữa, vì ở đây, Ngài không là một thực thể xa lạ hay là một ai đó rất khác biệt, hoặc thậm chí là một người quá quan trọng đến nỗi không thể khơi dậy trong chúng ta một niềm tin, một niềm hy vọng, một sự tự tin như một người bạn tốt, gần gũi, đầy lòng thương xót.

Đức Phanxicô nói, “Lòng thương xót, cả trong Chúa Giêsu và trong chính chúng ta, là một hành trình bắt đầu từ trái tim để vươn tới đôi tay. Điều này có nghĩa là gì? Chúa Giêsu nhìn bạn, chữa lành bạn bằng lòng thương xót của Ngài; Ngài nói với bạn, “Hãy trỗi dậy!” và trái tim bạn trở nên mới mẻ. Thực hiện hành trình này có nghĩa là, với một trái tim mới – một trái tim được chữa lành – tôi có thể thực hiện các công việc thương xót như Ngài qua đôi tay, cụ thể bằng các việc làm, tìm cách giúp đỡ, chữa lành, ‘trả lại sự sống’ cho những ai đang cần!”.

Là những người theo Chúa, chúng ta noi gương Chúa Giêsu, cầu xin Ngài ban ơn để trở nên ‘giống Ngài vì người khác’. Tuyệt vời biết bao nếu người khác có thể nhìn thấy chúng ta là hình ảnh của Chúa Giêsu trên trái đất này! Điều đó đã xảy ra, những ai nhìn thấy Phanxicô Assisi, họ nhìn thấy hình ảnh Chúa Giêsu. Các thánh là những người mang Chúa Giêsu trong lời nói và hành động, các ngài đã bắt chước cách cư xử đầy xót thương của Ngài. Xã hội chúng ta cần những vị thánh, bạn và tôi có thể trở thành những vị thánh ‘trả lại sự sống’ cho người khác trong môi trường của mình.

Anh Chị em,

“Đừng khóc nữa!”. Đó là lời một thanh niên có tên Giêsu nói với một bà mẹ từ thành Nain đi ra. Thứ Sáu tuần thánh, Giêsu ấy cũng ra khỏi thành, Mẹ anh cũng khóc. Ô hay! Anh không an ủi bà, cũng không tự cứu mình nhưng anh đã chết thật; để nhờ cái chết của anh, Giêsu ấy đã kéo toàn thể nhân loại vào một thành khác – Giêrusalem – thành thánh trên trời. Với người thanh niên Nain đã chết, Ngài nói lớn tiếng, “Hãy trỗi dậy!”; với bạn và tôi hôm nay, Ngài cũng nói những lời đó, “Hãy trỗi dậy!”. Lòng thương xót của Ngài sẽ ‘trả lại sự sống’ cho chúng ta; và điều quan trọng là chúng ta chỗi dậy, đi tới, sống và làm những công việc xót thương như Ngài!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, trỗi dậy là đứng lên, ‘ra khỏi tình trạng cũ!’. Đừng để con chết lại sau khi được Chúa làm cho sống!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

**********************************

Thứ Ba Tuần XXIV, Mùa Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

11 Khi ấy, Đức Giê-su đi đến thành kia gọi là Na-in, có các môn đệ và một đám rất đông cùng đi với Người. 12 Đức Giê-su đến gần cửa thành, đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà. 13 Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa!” 14 Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Đức Giê-su nói: “Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy!” 15 Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ. 16 Mọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng: “Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người”. 17 Lời này về Đức Giê-su được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận.