THỔI BÙNG LÊN- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!”.

Thăm nước Mỹ năm 1831, Tocqueville viết: “Tôi tìm ‘sự vĩ đại’ của Hoa Kỳ nơi những bến cảng, cánh đồng, khu mỏ, trung tâm thương mại, đại học, Quốc Hội, Hiến Pháp… mà không thấy! Chỉ khi bước vào các nhà thờ, nghe Lời Hằng Sống thổi bùng lên lửa yêu thương và chính trực, tôi mới hiểu bí mật về thiên tài và sức mạnh của ‘mệnh phụ kỳ bí’ này!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Như bí mật về thiên tài và sức mạnh của ‘mệnh phụ kỳ bí’ Hoa Kỳ, Tin Mừng hôm nay tiết lộ ước muốn cứu độ cháy bỏng trong Chúa Giêsu. Ngài nóng lòng ‘thổi bùng lên’ lửa tình yêu trong trái tim mỗi người chúng ta!

Để có thể nhen lên lửa tình yêu, chính Ngài như đã dìm mình trong lửa – phép rửa đớn đau tột cùng của thập giá. Nhờ đó, sự phục sinh của Ngài đã thắp lên trong chúng ta một ngọn lửa mới khi chúng ta cùng chết và sống lại với Ngài qua phép Rửa. Ngài muốn lửa ấy cháy lên, và muốn chúng ta quan tâm đến việc đào tạo nó thành một ngọn lửa ngày càng gia tăng sự thánh thiện và lan toả tình yêu; Ngài muốn thổi nó bùng lên và không cho phép những gì tầm thường dập tắt nó, ngay cả các mối tương quan ruột thịt – “Năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba!”.

Nhưng để chiếu sáng; trước hết, lửa phải thanh tẩy! Gioan Thánh Giá giải thích, việc bạn thông hiệp vào sự phục sinh của Chúa Kitô tựa hồ khúc gỗ được đưa vào lò, nó phải cháy cho đến khi không còn tạp chất, không còn gì cả; bấy giờ, gỗ nên một với lửa – một ngọn lửa tinh tuyền. Cũng thế, ước muốn ‘đốt cháy thế gian’ bằng lửa tình yêu của Chúa Kitô phải được bắt đầu bằng việc thanh tẩy linh hồn. Đây cũng là điều Phaolô ước ‘thổi bùng lên’, “Anh em hãy dùng chi thể làm nô lệ sự công chính để trở nên thánh thiện!” – bài đọc một. “Ngọn lửa soi sáng cũng chính là ngọn lửa thiêu đốt!” – Frédéric Amiel. Sự thiêu rụi nào cũng tiêu hao và xót xa, nhưng ai trông cậy Chúa, người ấy chiến thắng; Thánh Vịnh đáp ca khích lệ, “Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa!”.

Anh Chị em,

“Phải chi lửa ấy đã bùng lên!”. Trong hành trình đức tin, bạn và tôi thường hài lòng với những gì khá là tầm thường khi chúng ta nghĩ lửa của tôi đã cháy đủ. Chúng ta cầu nguyện, dự lễ Chúa Nhật và cố gắng trở nên tốt; nhưng ngần ấy không phải là tất cả. Thiên Chúa luôn muốn nhiều hơn! Cuộc sống của tôi phải được đốt cháy toàn diện bởi lửa Thánh Thần. Chúa Kitô muốn thanh luyện chúng ta khỏi mọi tội lỗi, đến nỗi có thể nên một với Ngài, hầu cùng Ngài ‘thổi bùng lên’ tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa trong mọi tâm hồn, toả chiếu vinh quang Ngài cho mọi người. Đừng đợi đến ngày mai. Hãy đốt cháy và thổi bùng nó ngay hôm nay! “Hãy để mình bừng cháy vì đam mê, và người ta sẽ đến từ xa chỉ để nhìn bạn cháy lên!” – John Wesley.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con chưa nên thánh vì lửa trong con leo lét – không tắt, cũng không rực cháy. Xin Thánh Thần ‘thổi cho nó bùng lên’ đến mức hoàn toàn yêu thương và chính trực!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

****************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXIX Thường Niên, Năm Lẻ: 

Thầy không đến để ban hoà bình, nhưng là đem sự chia rẽ.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 12,49-53

49 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên ! 50 Thầy còn một phép rửa phải chịu, và lòng Thầy khắc khoải biết bao cho đến khi việc này hoàn tất !

51 “Anh em tưởng rằng Thầy đến để ban hoà bình cho trái đất sao ? Thầy bảo cho anh em biết : không phải thế đâu, nhưng là đem sự chia rẽ. 52 Vì từ nay, năm người trong cùng một nhà sẽ chia rẽ nhau, ba chống lại hai, hai chống lại ba. 53 Họ sẽ chia rẽ nhau : cha chống lại con trai, con trai chống lại cha ; mẹ chống lại con gái, con gái chống lại mẹ ; mẹ chồng chống lại nàng dâu, nàng dâu chống lại mẹ chồng.”


 

MÓN QUÀ THIÊN CHÚA QUÝ NHẤT – Lm. Mark Link, S.J.

Lm. Mark Link, S.J.

Có một câu chuyện cổ được phổ biến trong dân gian từ thời Trung Cổ.  Câu chuyện về một phụ nữ từ trần khi còn trẻ và ra trước tòa phán xét.  Cuộc đời bà khi ở trần thế thật bê bối.

 Khi đến cổng thiên đường, bà được bảo là chỉ được vào thiên đường với một điều kiện.  Đó là bà phải trở lại trần thế và đem về một món quà mà Thiên Chúa coi là giá trị nhất.

 Người phụ nữ trẻ trở về trần thế và suy nghĩ về món quà mà Thiên Chúa quý giá nhất.

 Ngày kia bà thấy một thanh niên vừa chết vì đức tin.  Bà nghĩ, “A phải rồi, chắc đây là món quà Thiên Chúa quý nhất: đó là máu của một người chết vì đức tin.”  Bởi thế bà hứng lấy một giọt máu của người thanh niên và đem về thiên đường.  Nhưng khi trình diện máu ấy, bà được bảo là còn có món quà mà Thiên Chúa quý hơn máu người tử đạo.  Do đó bà trở về trần thế và suy nghĩ về món quà mà Thiên Chúa còn quý hơn máu của người chết vì đức tin.

Sau đó bà gặp một nhà truyền giáo già nua rao giảng lời Chúa cho người nghèo.  “A, đúng rồi!” bà nghĩ “đây là món quà Thiên Chúa quý nhất: đó là mồ hôi từ trán của người dành trọn cuộc đời để rao giảng tin mừng cho người nghèo.”  Nhưng khi bà trình diện món quà ấy, bà lại được bảo là còn có món quà mà Thiên Chúa quý hơn giọt mồ hôi của nhà truyền giáo.  Do đó bà lại trở về trần gian và suy nghĩ về món quà mà Thiên Chúa quý hơn giọt mồ hôi của người dành trọn cuộc đời để dạy bảo dân chúng về Chúa Giêsu.

 Và cứ như thế bà trở lại thiên đường với các món quà quý giá.  Nhưng lần nào bà cũng được bảo là còn có món quà mà Thiên Chúa quý nhất.

 Sau cùng, một ngày kia, khi sắp sửa bỏ cuộc vì chán nản thì bà gặp một đứa trẻ đang nô đùa gần bồn phun nước.  Khuôn mặt của nó thật xinh xắn và ngây thơ.  Ngay lúc đó, một người cưỡi ngựa đi đến.  Ông ta xuống ngựa để đến uống nước ở bồn.  Khi nhìn thấy đứa trẻ, ông nhớ lại thời thơ ấu thật hồn nhiên ngây thơ của ông.  Sau đó ông nhìn vào hồ nước và thấy khuôn mặt của ông được phản chiếu trong đó.  Nó thật xấu xa và cằn cỗi.  Khi ông sững sờ nhìn vào khuôn mặt mình trong nước, bỗng dưng ông nhận thấy ông đã sai lầm phí phạm một cuộc đời mà Chúa đã ban cho ông.  Lúc đó giọt nước mắt thống hối dâng trào trên mắt và lăn dài trên gò má nhăn nheo rồi rơi xuống hồ nước.

 Người phụ nữ vội hứng lấy giọt nước mắt ấy và đưa về thiên đường.  Khi bà trình diện món qùa ấy, các thiên thần và các thánh đều vui mừng.  Thật vậy, đây là món quà mà Thiên Chúa quý hơn tất cả món quà khác: đó là giọt nước mắt của người tội lỗi thống hối.

 Câu chuyện này thật thích hợp với bài Phúc Âm hôm nay.  Vì lời cầu nguyện mà Thiên Chúa coi có giá trị nhất là lời cầu nguyện của người tội lỗi thống hối.

 Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu còn nói:

thiên đường sẽ vui hơn khi một người tội lỗi ăn năn sám hối hơn là chín mươi chín người công chính không cần sám hối ăn năn.” (Luca 15:7)

 Hối  lỗi  được định nghĩa là đau buồn đến độ chấm dứt những hành động sái quấy.

Nhưng hối  lỗi  còn hơn thế nữa.  Nó không chỉ đau buồn đủ để chấm dứt những hành động sái quấy nhưng còn đau buồn đến độ ước muốn sửa sai những lầm lỗi mà chúng ta đã phạm trong quá khứ.  Một câu chuyện sau của ông James Colaianni giúp chúng ta thấy rõ điều này.

 Một đứa bé đến thăm bà nội.  Bà hỏi nó thích ăn gì nhất.  Nó trả lời, “bánh bột chiên.”  Sau đó nó cho biết thêm là khi ở nhà nó chỉ được ăn có ba cái mà thôi.  Rồi nó hỏi, “Vậy con ăn thiệt nhiều được không nội?”

 Bà nội gật đầu, “được.”

 Sau khi đứa bé ăn gần mười cái bánh bột chiên, bà nhận ra sự khó chịu trên khuôn mặt của nó.  Bà hỏi, “Sao vậy? Con không muốn ăn thêm nữa sao!” 

“Không,” đứa bé trả lời, “Con không muốn ăn nữa.  Cả mấy cái ăn rồi con cũng muốn ói ra!” 

Đó là một tâm trạng tốt – khó chịu nhưng tốt.  Lý do nó tốt là vì đó là tâm trạng hối lỗi.

 Hối lỗi không chỉ đau buồn đến độ muốn từ bỏ, nhưng còn là đau buồn đến độ ước muốn đừng thi hành những gì mà chúng ta đã làm.  Đây là loại thống hối mà câu chuyện cổ muốn đề cập đến.  Đây là loại thống hối mà Chúa Giêsu đề cập đến trong Phúc Âm hôm nay. 

Nhiều năm trước đây, có một vở kịch trình diễn ở Broadway về một thanh niên bỏ học, đi bụi đời và rơi vào đường cần sa ma tuý.  Trong một cảnh không thể quên được của vở kịch, người thanh niên này nhìn lên trời và đau đớn vì tuyệt vọng, anh thốt lên: “Tôi ao ước chừng nào, phải chi cuộc đời tôi là một cuốn sách để tôi có thể xé bỏ những trang giấy đầy những sai lầm vấp phạm.”

 Cám ơn Chúa Giêsu, cuộc đời thì giống như một cuốn sách.  Và cám ơn Chúa Giêsu, chúng ta có thể xé bỏ những trang giấy mà chúng ta đã sai lầm.

 Trong tình yêu của Người, Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta bí tích Hòa Giải.  Qua bí tích này, chúng ta có thể xé bỏ những phần của cuộc đời mà chúng ta đã sai lầm lỗi phạm.  Đây là ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay.  Đây là tin mừng mà chúng ta cử hành trong Thánh Lễ hôm nay.  Đó là tin mừng vì món quà mà Thiên Chúa quý giá nhất là giọt nước mắt của người tội lỗi thống hối. 

Lm. Mark Link, S.J.

From: Langthangchieutim


 

Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình…- Cha Vương 

Thứ Tư rồi bạn ơi! Cố gắng lên nhé đừng bỏ lỡ cơ hội để sống vui vẻ và tốt lành hơn nhé.

Cha Vương 

Thứ 4: 22/10/2025

TIN MỪNG: Đức Giê-su bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” (Mc 6:4)

SUY NIỆM: Trong truyện cổ Trung hoa có kể rằng: Dương Phủ lúc còn nhỏ nhà nghèo, nhưng hết sức cấy cầy để phụng dưỡng cha mẹ. Một hôm ông nghe bên đất Thục có ông Võ Tề đại sư rất nổi tiếng, ông liền xin song thân đến tầm sư học đạo. Ði được nửa đường, ông gặp một vị lão tăng bảo ông rằng:

– Ðược gặp Võ Tề đại sư chẳng bằng gặp Phật

Dương phủ hỏi: Phật ở đâu?

    Lão tăng bảo rằng: ngươi cứ quay trở về, gặp người nào quấn vải trên người, đi dép ngược là chính Ðức Phật đó.

Dương phủ nghe lời quay về, đi đường chẳng gặp ai cả. Về tới nhà, đêm khuya, trời tối, ông gọi cửa. Mẹ ông nghe tiếng con mừng quá, chạy vội ra, quấn vội chiếc mền vào người, đi đôi dép ngược ra mở cửa cho ông. Bấy giờ ông nhìn kỹ, giống như hình dáng Ðức Phật mà lão tăng đã mô tả.

Từ đó, ông mới hiểu ra rằng: Phật chẳng ở đâu xa mà là chính cha mẹ ở trong nhà. Đúng là “Bụt nhà không thiêng”! 

    Phải chăng đoạn Tin Mừng hôm nay là lời nhắc nhở về thái độ vô ơn và cố chấp của con người. Có bao giờ bạn khăng khăng phủ nhận những việc tốt lành hay kèn cựa và nói hành nói xấu lẫn nhau?

CẦU NGUYỆN: Lạy Cha nhân từ, xin giúp con có đủ sáng suốt và khôn ngoan để nhận ra giá trị tốt đẹp của nhau, để có thái độ tôn trọng và tri ân.

THỰC HÀNH: Tập nhìn vào cái tốt của nhau để sống vui tươi lạc quan, thay vì ôm ấm những gì tiêu cực và thiếu yêu thương chỉ dẫn đến đau buồn và thất vọng.

From: Do Dzung

***************************

Chúa Nhìn Con || Hồng Trần – Phạm Đình Đài

KHOẢNH KHẮC ÂN SỦNG- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật bất ngờ, Chúa Giêsu nói đến những ‘khoảnh khắc ân sủng’ qua hình ảnh “trộm viếng đêm khuya”. Ngài muốn nói, ân sủng đến mà không hề báo trước; chỉ ai tỉnh thức mới nhận ra và mở cửa kịp thời.

Tiếp nối dụ ngôn người chủ đi ăn cưới về giữa đêm, Chúa Giêsu dạy chúng ta luôn sẵn sàng, vì không biết giờ nào Ngài đến. Ngài đã đến với nhân loại lần thứ nhất vào đêm Giáng Sinh, sẽ đến lần sau hết vào ngày thế mạt; nhưng giữa hai lần ấy, Ngài vẫn đến mỗi ngày, qua những ‘khoảnh khắc ân sủng’ – khi chúng ta cầu nguyện, tham dự Thánh Lễ, lãnh nhận các Bí tích, qua những biến cố buồn vui, hay qua những cuộc gặp gỡ tha nhân với lòng rộng mở. Mỗi khoảnh khắc ấy là một lần Ngài gõ cửa, ban ơn, tha thứ, chữa lành và sai đi. “Thiên Chúa thường ẩn mình trong những điều bất ngờ, chứ không nằm trong những dự tính của ai!” – Henri Nouwen.

Thư Rôma hôm nay nói đến ‘khoảnh khắc ân sủng’ lớn nhất – Chúa Kitô giải thoát chúng ta khỏi ách tội lỗi – “Tội lỗi sẽ không còn quyền chi đối với anh em, vì anh em không còn lệ thuộc vào Lề Luật, nhưng lệ thuộc vào ân sủng!”. “Ân sủng không phải là phần thưởng cho người công chính; đó là quà tặng dành cho người tan vỡ!” – Max Lucado. Ân sủng Giêsu như dòng suối đi tìm con người; suối lượn lờ, gõ nhẹ, va vào tim chúng ta từng ngày. Ngài mong mỏi chúng ta mở cửa để Ngài ùa vào, cùng chúng ta “dùng bữa” trong thân tình. Và lạ thay, chính Ngài lại là người phục vụ, “Chủ sẽ thắt lưng, xếp họ vào bàn ăn, và đi lại hầu hạ họ”.

Ngày kia, Tổng thống Gerald Ford đến thăm một đại học. Khi ông chuẩn bị điểm tâm với sinh viên, một cô gái vướng phải thảm, ngã nhào vào ông. Cô bối rối xin lỗi, ông chỉ mỉm cười và nói nhỏ, “Đừng sợ! Tôi hoàn toàn hiểu!”. Chúng ta không được định nghĩa bởi lần sa ngã, nhưng bởi bàn tay nâng chúng ta dậy; vì lẽ, nó luôn mạnh hơn tội lỗi, và tình yêu luôn đi trước mọi sám hối. Chính khi được nâng dậy, bạn biết mình thuộc về ai – thuộc về một tình yêu không bao giờ bỏ cuộc. “Ân sủng không xoá đi quá khứ của ta; nó cứu chuộc quá khứ ấy!” – Philip Yancey – biến cả những vết nứt thành nơi ánh sáng có thể lọt vào.

Anh Chị em,

“Đừng sợ! Tôi hoàn toàn hiểu!”. Đó cũng là lời Chúa Giêsu thì thầm với bạn và tôi. Ngài muốn chúng ta thực sự “đâm sầm” vào Ngài, để được Ngài ôm lấy, rửa sạch và nâng lên. Và đôi khi, chính Ngài lại “đâm sầm” vào chúng ta – có khi nhẹ nhàng khiến chúng ta ngây ngất, có khi mạnh mẽ khiến chúng ta tưởng chừng không sống nổi. Nhưng dưới bất cứ hình thức nào, kể cả trong đau khổ hay cái chết, đó vẫn là những ‘khoảnh khắc ân sủng’ – khi Thiên Chúa chạm đến chúng ta để biến đổi và cứu lấy chúng ta – “Ta được phù hộ là nhờ danh thánh Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, để biến đổi con, hãy cứ đâm sầm vào con. Cho con mạnh dạn đâm sầm vào Chúa; những cú đâm sầm của ân sủng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

*****************************************

Lời Chúa Thứ Tư Tuần XXIX Thường Niên, Năm Lẻ

Ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.     Lc 12,39-48

39 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em hãy biết điều này : nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã không để nó khoét vách nhà mình đâu. 40 Anh em cũng vậy, hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”

41 Bấy giờ ông Phê-rô hỏi : “Lạy Chúa, Chúa nói dụ ngôn này cho chúng con hay cho tất cả mọi người ?” 42 Chúa đáp : “Vậy thì ai là người quản gia trung tín, khôn ngoan, mà ông chủ sẽ đặt lên coi sóc kẻ ăn người ở, để cấp phát phần thóc gạo đúng giờ đúng lúc?

 43 Khi chủ về mà thấy đầy tớ ấy đang làm như vậy, thì thật là phúc cho anh ta. 44 Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. 45 Nhưng nếu người đầy tớ ấy nghĩ bụng : ‘Còn lâu chủ ta mới về’, và bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, 46 chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín.

47 “Đầy tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì sẽ bị đòn nhiều. 48 Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn.”


 

 Ta có trách nhiệm về tội của người khác không? – Cha Vương 

Chúc bạn một đôi mắt thật sáng như đèn pha để đẩy lùi bóng tối của tội lỗi trong ngày hôm nay nhé!

Cha Vươn

Thứ 3: 21/10/2025.  (t2-24)

GIÁO LÝ: Ta có trách nhiệm về tội của người khác không? Không. Ta không mang trách nhiệm về tội của người khác, trừ khi ta hướng dẫn sai hoặc dụ dỗ người khác phạm tội, khuyến khích ai phạm tội, cẩu thả không nhắc nhớ, không giúp ai tránh phạm tội (hiểu là khi có bổn phận). (YouCat, số 319) Vậy Có cơ cấu tội lỗi không? Tội luôn luôn là hành vi của một cá nhân đã làm điều xấu với ý thức và tự ý. Thực sự cơ cấu tội lỗi chỉ có theo nghĩa bóng mà thôi. (YouCat, số 320) Tuy nhiên có những cơ cấu xã hội và những thể chế nghịch với điều răn của Thiên Chúa đến nỗi phải kể là “những cơ cấu tội lỗi “, chúng thật ra là hậu quả của tội các cá nhân. (độc tài, phát xít …)

SUY NIỆM: Tự do lựa chọn một quyết định và gánh trách nhiệm về quyết định của mình, đó là đặc tính căn bản làm cho con người khác biệt với mọi loài tạo vật khác.  Thiên Chúa sáng tạo con người không giống như một chiếc máy cho ra lò hàng loạt sản phẩm cùng một mẫu mã như nhau.  Ngài tạo dựng con người mỗi cá nhân đều khác biệt và cho họ có tự do để lựa chọn giữa điều tốt và điều xấu. Tác giả sách Huấn Ca đã dùng một hình ảnh đơn sơ dễ hiểu: Đức Chúa đặt trước mặt con người lửa và nước, nếu muốn gì thì giơ tay mà lấy; Đức Chúa đặt trước mặt họ cửa sinh và cửa tử…  Người không truyền cho ai ăn ở thất đức, cũng không cho phép ai phạm tội.

   Nếu Thiên Chúa ban cho con người có tự do, là để họ dùng tự do ấy một cách đúng mức và để họ có trách nhiệm về những việc mình làm.  Vì con người hay lạm dụng tự do, nên Chúa đã thiết lập lề luật làm nền tảng để lượng giá một hành động của họ.  Lề luật của Thiên Chúa là mẫu mực cho mọi lề luật của loài người, nên luật đó có giá trị ưu tiên.  Mọi dân luật đều phải dựa trên luật của Thiên Chúa đã khắc ghi vào lương tâm con người. Đừng làm điều xấu, thì cái xấu sẽ không thắng được con. (Hc 7:1)

LẮNG NGHE: Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã! Thà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã. (Lc 17:1b-2)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin đừng để con đánh mất đi cảm thức về tội nhưng hãy giúp con nhận ra những sai lầm về tội lỗi của mình mà cố gắng xa lánh nó.

THỰC HÀNH: Cố gắng tập có thói quen xét mình trước khi đi ngủ mỗi ngày.

From: Do Dzung

*********************

Người Đàn Bà Tội Lỗi – Nguyễn Hồng Ân – ST: Maria Mai Phạm

SỰ IM LẶNG CỦA THIÊN CHÚA TRONG CẦU NGUYỆN KHÔNG CÓ NGHĨA LÀ NGƯỜI VẮNG MẶT- Philip Kosloski 

Philip Kosloski 

Chúng ta thường cảm thấy nản lòng khi cầu nguyện, khi cố gắng lắng nghe tiếng Thiên Chúa, nhưng chẳng có gì xảy ra và chúng ta có thể nghĩ rằng Người không ở đó.

 Bạn đã bao giờ thử ngồi thinh lặng, lắng nghe Thiên Chúa chưa?  Một số người trong chúng ta có thể đủ kiên nhẫn để ngồi đó trong vài phút, nhưng nhiều người trong chúng ta cảm thấy khó chịu sau 30 giây hoặc ít hơn.

 Thậm chí chúng ta có thể dễ dàng nghĩ rằng Thiên Chúa không hề ở đó, vì chúng ta nghĩ rằng Người không đáp lại lời cầu nguyện của mình.  Chúng ta có thể tự nhủ rằng nếu Thiên Chúa không đáp lại chúng ta bằng lời nói, thì Người không thực sự ở đó.

 Kiểu suy nghĩ này có thể dẫn chúng ta vào con đường tăm tối, khi chúng ta có thể bị cám dỗ từ bỏ cầu nguyện, hoặc thậm chí nghi ngờ sự tồn tại của Thiên Chúa.

 Tuy nhiên, truyền thống của Giáo Hội dạy chúng ta rằng chúng ta cần học cách chấp nhận sự im lặng của Thiên Chúa, nghỉ ngơi trong sự hiện diện thiêng liêng của Người. 

Sự im lặng của Thiên Chúa 

Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI đã bình luận về khía cạnh này của cầu nguyện trong một buổi tiếp kiến chung năm 2012, nhắc lại khuynh hướng nghi ngờ sự hiện diện của Thiên Chúa trong cầu nguyện thinh lặng:

 Không chỉ sự thinh lặng của chúng ta mới giúp chúng ta lắng nghe lời của Thiên Chúa; trong cầu nguyện, chúng ta thường thấy mình đối diện với sự im lặng của Thiên Chúa, chúng ta cảm thấy như bị bỏ rơi, dường như Thiên Chúa không lắng nghe cũng không đáp lại.  Tuy nhiên, sự im lặng của Thiên Chúa, như đã xảy ra với Chúa Giêsu, không biểu thị sự vắng mặt của Người.  Người Kitô hữu biết rõ rằng Thiên Chúa hiện diện và lắng nghe, ngay cả trong bóng tối của đau khổ, bị từ chối và cô đơn. 

Đôi khi điều chúng ta thực sự cần không phải là những câu trả lời rập khuôn của Thiên Chúa, mà chỉ đơn giản là sự hiện diện của Người.  Điều này tương tự như việc một cặp vợ chồng thường ngồi bên nhau và không nói một lời.  Chỉ cần ở bên nhau là đủ và thậm chí có thể mang lại sự chữa lành cho mối quan hệ.

 Điều này cũng có thể xảy ra tương tự trong mối tương quan của chúng ta với Thiên Chúa.  Chúng ta có thể cần học cách đơn giản là “ở bên” Thiên Chúa và nhận ra sự hiện diện của Người.

 Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI giải thích: “Một tấm lòng chăm chú, thinh lặng và cởi mở quan trọng hơn nhiều so với lời nói.  Thiên Chúa biết rõ chúng ta trong sâu thẳm tâm hồn, hơn cả chính chúng ta, và yêu thương chúng ta; và chỉ cần biết điều này là đủ.”

 Ngài nói thêm: “Thánh Phanxicô Xaviê đã cầu nguyện với Chúa rằng: Con yêu Chúa không phải vì Chúa có thể ban thưởng cho con thiên đàng hay đày đọa con xuống hỏa ngục, nhưng vì Chúa là Thiên Chúa của con.  Con yêu Chúa vì Chúa là Chúa.”

 Kiểu cầu nguyện này có thể khó khăn, đặc biệt nếu chúng ta được nuôi dạy với suy nghĩ rằng cầu nguyện phải bao gồm nhiều lời theo khuôn mẫu.

 Điều chúng ta cần làm vào một lúc nào đó trong cuộc đời là đơn giản nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong sự thinh lặng và bằng lòng nghỉ ngơi trong tình yêu mà Người không ngừng tuôn đổ xuống cho chúng ta.

Philip Kosloski – Chuyển ngữ: Lm. Phil. M. Nguyễn Hoàng Nguyên

Nguồn: Aleteia


 

MỘT ĐỜI KHÔNG NGỦ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ!”.

Trong nội chiến Hoa Kỳ, thế giới biết đến vị tướng huyền thoại Stonewall Jackson – “Tường Đá”, một trong những chỉ huy tài năng nhất lịch sử Mỹ. Brinsley viết, “Chiến trường là nơi chết chóc; nhưng thật lạ, Stonewall vẫn bình tĩnh phi thường giữa lửa đạn. Khi được hỏi bí quyết, ông đáp, “Niềm tin vào Chúa làm tôi an lòng; tôi luôn sẵn sàng, Ngài canh thức tôi!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Nói “Ngài canh thức tôi!” là nói ‘Ngài không ngủ vì tôi’; “Tôi luôn sẵn sàng!” là ‘Tôi không ngủ vì Ngài’. Nếu ba “canh” Chúa Giêsu nói đến trong Tin Mừng hôm nay tượng trưng cho ba giai đoạn ‘không ngủ’ của một đời người, thì đời môn đệ – vì Chúa – quả là ‘một đời không ngủ!’.

Giữa những ‘canh đời’, chủ có thể bất chợt trở về. Vì thế, “Các con hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn!”. “Thắt lưng” là tư thế sẵn sàng chiến đấu; “thắp đèn” là sống trong ánh sáng chân lý, ra khỏi bóng tối tội lỗi. Tỉnh thức là khôn ngoan và sẵn sàng làm điều Chúa muốn. “Tốt hơn là chuẩn bị mà chưa có cơ hội, còn hơn có cơ hội mà chưa chuẩn bị!” – Whitney M. Young.

Hành trình nên thánh là một hành trình không bao giờ kết thúc. “Nên thánh là trở nên chính con người mà Thiên Chúa đã mơ ước về tôi!” – Thomas Merton. Điều này chỉ có thể thực hiện, nếu người môn đệ biết “thắt lưng” và “thắp đèn cho sẵn” suốt cả cuộc đời; nghĩa là phải liên lỉ chú ý đến ngọn đèn đức tin và sẵn sàng hành động mỗi khi Thiên Chúa gợi hứng, hầu trong mọi hoàn cảnh, bạn và tôi vẫn có thể thưa lên “Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài!” – Thánh Vịnh đáp ca. Được như thế, đời môn đệ quả là ‘một đời không ngủ!’. “Hãy tỉnh thức! Thiên Chúa đến với bạn dưới dáng vẻ của chính cuộc đời bạn!” – Richard Rohr.

‘Một đời không ngủ’ còn mang một ý nghĩa tuyệt vời khác là sống trong ân sủng! Thư Rôma hôm nay cho biết, do một người mà “tội đã nhập vào thế gian”; cũng do một người mà “ân sủng đổ xuống đầy tràn”. Ai sống trong ân sủng – tỉnh thức, giữ mình trong trắng – người ấy sống sự sống mới của con cái Thiên Chúa. “Sống trong ân sủng là luôn tỉnh thức trước sự hiện diện của Thiên Chúa trong từng khoảnh khắc!” – Henri Nouwen.

Anh Chị em,

“Thật là phúc cho họ!”, nghĩa là phúc cho những tôi tớ không ngủ vì Chúa! Thật sâu xa, ‘một đời không ngủ’ không chỉ là cảnh giác trước cám dỗ, mà còn là thái độ của một tâm hồn đang yêu và được yêu. Người đang yêu thì không thể ngủ yên, vì tình yêu khiến họ thao thức – thao thức để nhận ra ý Đấng mình yêu để sống đẹp lòng Ngài. Giữa những ‘canh đời’ – khi niềm vui xen lẫn thử thách, khi bóng tối nối tiếp ánh sáng – người môn đệ vẫn giữ lửa yêu, không để ngọn đèn đức tin tàn lụi nhưng luôn cháy sáng cho đến khi chủ trở về. “Khi tình yêu là thật, ngay cả thinh lặng cũng trở thành một sự canh thức!” – Henri Nouwen.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, giữa những canh dài của đời con, xin giữ đèn lòng con luôn cháy sáng, hầu con nhận ra ánh mắt Ngài đang nhìn con yêu thương!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

************************************

Lời Chúa Thứ Ba Tuần XXIX Thường Niên, Năm Lẻ

Thật là phúc cho những đầy tớ khi chủ về mà thấy đang tỉnh thức.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 12,35-38

35 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn. 36 Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay. 37 Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em : chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ. 38 Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.”


 

LẪM LỚN – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?”.

Đến thăm “Nhà thờ Xương” ở Rôma, bạn bước vào một bảo tàng viện phảng phất ‘mùi thơm’ người chết vốn được thiết kế tuyệt đẹp với 4,000 bộ xương của các thầy dòng Capuchin. Ai không quen với nghệ thuật, nó có thể hơi bệnh hoạn, nhưng ‘cung điện’ này vẫn nói lên rằng, bạn không biết ai phổng phao, ai còi cọc; ai thông tuệ, ai lú lấp; ai duyên dáng, ai thô kệch. Thần chết san phẳng tất cả; mọi lợi thế trần gian tan biến! Một tấm biển ghi: “Một ngày nào đó, bạn giống tôi; tôi giống bạn!”.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Lẫm xương người’ đưa chúng ta về những ‘lẫm lúa’ của ông phú hộ trong Tin Mừng hôm nay – nơi Chúa Giêsu như muốn nhắn nhủ rằng, dù ‘lẫm lớn’ đến đâu, của cải vẫn không thể vượt qua ranh giới sự chết; chỉ tình yêu mới có thể đi xa hơn!

Vậy điều gì làm con người hạnh phúc thật sự? Một ‘lẫm lớn’ hay một ‘trái tim lớn?’. Có người nghĩ sẽ hạnh phúc khi xuất hiện trên trang nhất tạp chí; người khác, khi có điều gì đó hơn người. Nhưng rốt cuộc, các ‘lẫm lớn’ ấy đều giống nhau: một ‘biệt phủ’ sang hơn, một chiếc xe ‘đời mới’ hơn, một thỏi son ‘Evà’ hơn, hay một kỳ nghỉ ‘thiên đàng’ hơn. “Những điều tốt đẹp nhất trong đời không phải là ‘những thứ!’” – Art Buchwald.

Người giàu tin khả năng hưởng thụ càng cao, hạnh phúc càng nhiều. Ảo tưởng! Họ khác nào con chuột trên bánh xe quay; nó nhảy nhót, chuyển động rất nhiều nhưng không đi đến đâu. Con người đầu tư tài năng, sức lực để có được nhiều thứ, nhưng đâu biết một ‘lẫm lớn’ thường mang lại một niềm vui nhỏ. Bởi lẽ, chính trái tim, chứ không phải nhà kho, mới là cái thực sự cần được mở rộng; ở đó, niềm vui dẫu nhỏ bé, vẫn là niềm vui vĩnh cửu thiên đàng. Khi trái tim khao khát tình yêu, thì sự bồn chồn ‘kiểu Augustinô’ sẽ không bao giờ cho ai ngơi nghỉ, mãi đến khi họ gặp được Chúa; đồng thời, khám phá ra lòng thương xót của Ngài. “Khoái lạc không phải là niềm vui; khoái lạc tùy hoàn cảnh, còn niềm vui tuôn chảy từ con tim!” – Fulton Sheen.

Hãy nhìn vào Chúa Giêsu, cuộc sống Ngài là một dòng chảy nhận và trao: nhận mọi sự từ Cha, trao lại cho Cha, và trao tình yêu đó cho người khác. Cũng thế, cuộc đời bạn và tôi là quà tặng nhận từ Thiên Chúa – để dâng lại cho Ngài và trao đi cho tha nhân theo ý Ngài. “Ta kiếm sống bằng những gì ta nhận, nhưng ta thật sự sống bằng những gì ta trao!” – Winston Churchill.

Anh Chị em,

“Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai?”. Vì “Thần chết san phẳng tất cả; mọi lợi thế trần gian tan biến!”, Chúa Giêsu dạy chúng ta xây cho mình một ‘lẫm lớn’ đích thực hơn là chính Ngài, “Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta, và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại để chúng ta được nên công chính” – bài đọc một. “Dù chẳng có gì, nhưng có Chúa Kitô, thì đã có tất cả!” – Charles Spurgeon. Vì thế, điều quan trọng không phải là sở hữu nhiều ‘thứ’, nhưng là có một ‘con tim’ đầy Chúa Kitô. Ngài sẽ dạy chúng ta làm giàu nó, nhân nó lên khi biết cho đi.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con sợ ngân hàng sụp, mà chẳng sợ linh hồn rỗng. Dạy con biết sinh ‘lãi’ với Ngài, trước khi tài khoản đời con… ‘đáo hạn!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

***************************************

Lời Chúa Thứ Hai Tuần XXIX Thường Niên, Năm Lẻ

Những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.     Lc 12,13-21

13 Khi ấy, có người trong đám đông nói với Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi.” 14 Người đáp : “Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh ?” 15 Và Người nói với họ : “Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu.”

16 Sau đó Người nói với họ dụ ngôn này : “Có một nhà phú hộ kia, ruộng nương sinh nhiều hoa lợi, 17 mới nghĩ bụng rằng : ‘Mình phải làm gì đây ? Vì còn chỗ đâu mà tích trữ hoa mầu !’ 18 Rồi ông ta tự bảo : ‘Mình sẽ làm thế này : phá những cái kho kia đi, xây những cái lớn hơn, rồi tích trữ tất cả thóc lúa và của cải mình vào đó. 19 Lúc ấy ta sẽ nhủ lòng : hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của cải, dư xài nhiều năm. Thôi, cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã !’ 20 Nhưng Thiên Chúa bảo ông ta : ‘Đồ ngốc ! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi lại mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai ?’ 21 Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”


 

Anh em cần phải kiên nhẫn, để sau khi thi hành ý Thiên Chúa, anh em được hưởng điều Người đã hứa. (Híp-ri 10:36) – Cha Vương

Chúc bình an đến bạn và gia đình. Cảm ơn bạn đã cầu nguyện cho mình. Đồng tạ ơn Chúa!

Cha Vương

CN: 10/19/2025

TIN MỪNG: Anh em cần phải kiên nhẫn, để sau khi thi hành ý Thiên Chúa, anh em được hưởng điều Người đã hứa. (Híp-ri 10:36)

SUY NIỆM: Thiếu nhẫn nại là một cản trở lớn trong đời sống thiêng liêng. Khi gặp mọi đều trái ý, người bất nhẫn sẽ thốt ra toàn những lời nguyền rủa trong các cuộc trao đổi thường ngày hoặc sẽ nổi điên lên trong lòng. Đó là chưa kể đến việc lắng nghe và làm theo thánh ý Chúa. Nhẫn nại là một nhân đức. Thiếu nó, bạn không thể sống nổi giữa một thế giới đầy bất toàn! Người  nhẫn nại, kiềm chế cảm xúc, giữ tâm thế cân bằng trước những tác động tiêu cực từ bên ngoài đến bên trong. Thánh Ambrôsiô nói: “Nhẫn nại chịu đựng là sự trọn lành của đức ái.” Trong ba nhân đức đối thần—đức tin, đức cậy, và đức mến, đức ái là cao trọng nhất. Không có đức ái, không thể có đời sống Kitô hữu, đức ái tồn tại mãi. Hơn nữa, đức ái là sức mạnh liên kết gắn bó con người với Thiên Chúa, vì đây là một sự thông phần vào đức ái vô biên chính là Thiên Chúa. 

CẦU NGUYỆN: Lạy Cha nhân từ, xin ở bên con trong từng suy nghĩ, lời nói và hành động hôm nay. Xin ban cho con trái tim điềm tĩnh của Chúa.

THỰC HÀNH: Sự vội vàng thốt ra lời nói, hậu quả sẽ không thể thu hồi lại. Mời bạn hãy tập thói quen suy nghĩ, xin ơn Chúa Thánh Thần, trước khi nói—suy nghĩ kỹ, đặt mình vào vị trí của người khác (đồng cảm) trước khi nói bất cứ điều gì.

From: Do Dzung

************************

CHÚA CHỜ CON DƯỚI MƯA | PHIÊN BẢN MỚI 2020 | Thiên Phúc

Điều Bất Ngờ Thứ 6: Bạn ý thức hơn trước cơn cám dỗ – Cha Vương

Hôm nay Giáo Hội mừng kính Thánh Luca, mừng quan bổn mạng đến những ai chọn ngài làm quan thầy nhé.

Cha Vương

Thứ 7: 18/10/2025.   (t4-23)

Thánh Gioan Henry Newman, một vị Thánh thời đại, được ĐGH Phanxicô phong thánh năm 2019. Ngài nói, “Mẹ Maria là đấng bảo vệ Giáo Hội, không ai, con người lẫn ma quỷ, làm hại chúng ta được.” Hôm nay mời Bạn suy niệm Điều Bất Ngờ Thứ 6 khi bạn cầu nguyện thường xuyên với chuỗi Mân Côi. Xin Mẹ hãy bảo vệ Bạn và gia đình.

Điều Bất Ngờ Thứ 6: Bạn ý thức hơn trước cơn cám dỗ.

Một trong số mười năm lời hứa về chuỗi Mân côi là: “việc lần chuỗi sẽ giúp phá bỏ những thiếu sót, giảm tội lỗi và đánh bại dị giáo.” Theo kinh nghiệm của tôi, khi tôi cầu nguyện thường xuyên với chuỗi Mân côi, tôi thấy rằng khoảnh khắc trước khi tôi phạm tội chậm xuống. Theo đó, chẳng hạn nếu tôi muốn trì hoãn hay nói chuyện phàm tục, tôi không làm nó một cách tự động nữa. Tôi nhận thức rằng những hành vi ấy bắt đầu với một cuộc đối thoại trong đầu tôi. Tôi ý thức hơn về cám dỗ trước khi hành động và có thêm thời gian để suy xét tôi có thực sự muốn làm nó hay không. Và khi cầu nguyện bằng chuỗi Mân côi, tôi bắt đầu nhìn đời sống của mình qua một lối nhìn liên kết với Thiên Chúa và bắt đầu thấy những gì Người muốn cho tôi là tốt lành và tôi cũng muốn cùng một điều Người muốn.

Hôm nay xin Bạn đọc 10 Kinh Kính Mừng với ý chỉ cầu nguyện cho khỏi bị sa chước cám dỗ.

From Do Dzung

**********************

Thánh Ca: Maria Mẹ Của Con – Trình bày: Ca Sĩ Như Ý

CHÚA VÀ TÔI – Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

“Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”.

Một cụ già có thói quen ngồi bất động hàng giờ cuối nhà thờ. Ngày kia, cha xứ đến hỏi Chúa nói gì với ông. Ông trả lời, “Không nói gì cả, Ngài chỉ nghe!”. “Vậy ông nói gì với Chúa?”. “Con chẳng nói gì cả, con cũng chỉ nghe!”. Cầu nguyện là nơi gặp gỡ của hai linh hồn trong thinh lặng và yêu mến.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay dạy chúng ta kiên trì cầu nguyện – không mệt mỏi, không ngã lòng – như bà goá kia lì ra trước nhà ông thẩm phán; hay tuyệt vời hơn – như cụ già nọ ngồi lặng ngắm Chúa. Cầu nguyện là sống mối tương quan thân tình giữa Cha với con, giữa bạn với bạn -giữa ‘Chúa và tôi!’.

Bài đọc Xuất Hành cho thấy Môsê, Aharon, Khua và Giosuê đang sống mối tương quan ấy. Môsê đưa tay lên, Giosuê chiến thắng; ông hạ tay xuống, Israel bại trận. Giản dị nhưng sống động; mộc mạc nhưng trìu mến. Thánh Kinh nói, Thiên Chúa coi Môsê như bạn – diện đối diện! Thế nhưng, trong thực tế, nhiều khi chúng ta cầu nguyện mà thấy Chúa xa cách, khấn xin mà Ngài như nín thinh. Tại sao? Vì tương quan giữa chúng ta với Chúa lỏng lẻo; chúng ta chưa thật sự sống mối tương giao Cha con, bạn hữu. Cầu nguyện là đi vào chiều sâu tương quan, để Chúa ở lại trong lòng mình. “Trong cầu nguyện, có một con tim không lời vẫn tốt hơn ngàn lời không có con tim!” – John Bunyan.

Từ câu chuyện cụ già, chúng ta có thể rút ra bốn cấp độ của cầu nguyện: “Tôi nói, Chúa nghe; Chúa nói, tôi nghe; không ai nói, cả hai đều nghe; và chẳng ai nói, không ai nghe” – Cầu nguyện chính là thinh lặng và yêu mến, đỉnh cao của tương quan giữa ‘Chúa và tôi’- nơi thinh lặng trở thành ngôn ngữ yêu thương. Thinh lặng ấy không phải là khoảng trống, nhưng là viên mãn của tình yêu, nơi không cần lời để hiểu, không cần âm thanh để hấp dẫn nhau. Ở đó, Thiên Chúa và con người gặp nhau trong hơi thở, trong nhịp tim, trong một tương giao vượt khỏi ngôn từ. “Cầu nguyện là cuộc gặp gỡ của hai thinh lặng!” – Thomas Merton.

Anh Chị em,

“Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi?”. Không! Thiên Chúa không bắt ai chờ đợi mãi, nhưng cầu nguyện là sự chờ đợi của linh hồn; không chỉ tôi tìm đến Chúa, nhưng là Ngài đánh thức tôi. Ở đó, mọi lời thưa hoá nên thừa, chỉ còn lại ánh nhìn, hơi thở, và sự hiện diện. Dần dần, tôi hiểu: cầu nguyện không nhằm để Chúa nghe tôi, nhưng để tôi nghe Ngài, để linh hồn tôi và linh hồn Ngài được tự do yêu mến. Và lúc ấy, mọi khoảng cách tan biến – chỉ còn ‘Chúa và tôi’, hai trái tim chung một nhịp đập, hai linh hồn chung một sự sống. Cầu nguyện không thay đổi Thiên Chúa, mà thay đổi cõi lòng chúng ta – Mẹ Têrêxa nói, “Hoa trái của cầu nguyện là đức tin. Hoa trái của đức tin là tình yêu. Hoa trái của tình yêu là phục vụ. Hoa trái của phục vụ là bình an!”.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, khi tay con buông, xin tay Ngài đỡ; khi lòng con nguội, xin lửa Ngài cháy; khi con không còn lời nào, xin nói trong con bằng sự im ắng của Thánh Thần!”, Amen.

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

 ************************************************

LỜI CHÚA CHÚA NHẬT XXIX THƯỜNG NIÊN, NĂM C

Thiên Chúa minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 18,1-8

1 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí. 2 Người nói : “Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. 3 Trong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông : ‘Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho.’ 4 Một thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng : ‘Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì, 5 nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc’.”

6 Rồi Chúa nói : “Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó ! 7 Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao ? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ? 8 Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?”