Ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội. (Rm 5:20)

Xin Chúa đồng hành vời bạn hôm nay và mãi mãi nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 26/01/2023

TIN MỪNG: Lề Luật đã xen vào, để cho sự sa ngã lan tràn; nhưng ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội. (Rm 5:20)

SUY NIỆM: Ơn hiện sủng (là ơn trợ giúp của Chúa được ban cho mỗi việc ta làm.) Lạy Thiên Chúa của con! Chúa đã dựng nên con giống hình ảnh Chúa, xin ban cho con ân sủng mà Chúa đã cho con biết là trọng đại và khẩn thiết cho phần rỗi con, để con chế ngự tính cuồng dại trong con, hằng xui con phạm tội và tự hủy diệt. “Con cảm thấy trong thân thể con, quy luật của tội lỗi phản kháng quy luật của tinh thần” (Rom.7,13). Nó biến con thành nô lệ và bắt con phục tùng giác quan, mà nếu không có ơn Chúa đốt nóng tâm hồn con thì không tài nào con kháng cự nổi tình dục. “Bản tính con người đã khuynh chiều tội ác ngay từ lúc còn ấu thơ” (Gen.8,21). Để khuất phục nó cần phải có ân sủng, một ân sủng vĩ đại. (x. Sách Gương Chúa Giêsu, Q3:55)

LẮNG NGHE: Nhưng những người cậy trông ĐỨC CHÚA thì được thêm sức mạnh. Như thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân. (Is 40:31)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin ban cho con những ơn cần thiết để con biết đặt qua một bên những niềm vui chóng qua để làm hài lòng Chúa, và xin cho mỗi việc con thực hiện hôm nay chỉ làm cho danh Chúa được cả sáng mà thôi hầu sinh nhiều hoa trái và lợi ích cho những người chung quanh con.

THỰC HÀNH: Để quên đi những nhọc nhằn trong ngày bạn hãy mời Chúa vào những công việc hằng ngày của bạn bằng cách thầm thì trong lòng câu: “Lạy Chúa Giê-su, xin giúp con.”

Nhạc Thánh Ca Gia Ân/ Lạy Chúa Xin Đồng Hành

From: Đỗ Dzũng

LÒNG TÍN TRUNG – TGM Giuse Vũ Văn Thiên

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Bài Tin Mừng Chúa nhật thứ bốn thường niên thường được gọi là “Tám mối phúc thật.”  Đây là phần mở đầu của “Bài giảng trên núi”, theo Tin Mừng thánh Matthêu.  Có thể nói, bài giảng này tóm lược những nét chính trong toàn bộ giáo huấn của Chúa Giêsu.  Bài giảng này cũng phác họa chân dung của Chúa, như mẫu mực để mọi tín hữu noi theo, nhờ đó mà đạt được hạnh phúc vĩnh cửu.

Trước hết, bài giảng “Tám mối phúc thật” phác họa chân dung của Chúa Giêsu.  Đức Giêsu không chỉ giảng dạy bằng những công thức hoặc lý thuyết, nhưng bằng chính cuộc đời của Người.  Tám mối phúc cũng là tám nét diễn tả cuộc đời và sứ mạng của Chúa: Chúa trở nên khó nghèo cho chúng ta được giàu sang; Chúa hiền lành và khiêm nhường trong lòng; Chúa rơi lệ trước nỗi thống khổ của nhân gian; Chúa khao khát sự công chính cho loài người; Chúa là Đấng diễn tả lòng thương xót của Chúa Cha; Chúa là Đấng có trái tim trong sạch; Chúa đến để thiết lập vương quốc hoà bình; Chúa bị bách hại và chấp nhận khổ hình thập giá để làm chứng cho Chân lý.

Tất cả những gì Chúa Giêsu làm và gánh chịu, đều vì nhân loại.  “Vì loài người chúng ta, và để cứu rỗi chúng ta, Người đã từ trời xuống thế.”  Đó chính là ý nghĩa và mục đích của những công việc Chúa Giêsu đã làm trong cuộc đời dương thế.  Mở đầu “Bài giảng trên núi,” Chúa Giêsu kêu gọi những ai muốn theo Người, thì phải thực hiện những mối phúc mà Người rao giảng.  Những mối phúc này cũng phác họa chân dung của người môn đệ đích thực.  Không ai có thể mang danh Đức Kitô (Kitô hữu), mà lại khước từ những đề nghị của Người.

Chấp nhận làm môn đệ Đức Giêsu, đôi khi bị coi là điên dại dưới cái nhìn của người trần thế.  Thánh Phaolô đã quảng diễn cho chúng ta thấy, sự “điên dại” của Thiên Chúa, đúng hơn là sự điên dại theo cái nhìn của loài người, lại khôn ngoan gấp trăm lần sự khôn ngoan theo lẽ thế gian.  Quả vậy, thập giá đối với người Do Thái là sự hèn hạ, đáng khinh bỉ, nhưng đối với các Kitô hữu thì đó lại là trường dạy sự khôn ngoan và là niềm tự hào.  Chính Chúa Kitô là sự Khôn Ngoan của Thiên Chúa.  Ai trung tín theo Người thì sẽ trở nên những người khôn ngoan.  Bởi lẽ trong Người mà chúng ta được vinh quang.  Người là niềm tự hào của chúng ta.

Hành trình đức tin là một hành trình dài.  Đó cũng là một hành trình có nhiều gian nan khốn khó.  Vì vậy, những ai theo Chúa, phải trung thành bền bỉ.  Chúa Giêsu không phải là một “hiện tượng” hay một “nhân vật của công chúng” nổi lên nhất thời, và được các “fan” hâm mộ tung hô, sau đó rơi vào quên lãng.  Người là Đấng đang sống và là nguồn nghị lực cho mọi thời đại, mọi nền văn hoá và cho tất cả những ai thiện chí muốn nên hoàn thiện.

“Phúc cho những ai…”  Người Do Thái quan niệm rằng ơn Cứu độ chỉ dành cho dân tộc mình, tức là dân được tuyển lựa.  Với lời tuyên bố của Chúa Giêsu, những ranh giới giữa các dân tộc không còn nữa.  Quả vậy, mọi người bất kỳ thuộc nền văn hóa hay nguồn gốc nào, nếu thành tâm thực hiện những gì Chúa dạy trong bài giảng trên núi, thì sẽ được hạnh phúc.  Hạnh phúc Chúa hứa không chỉ là ở tương lai đời sau, mà ngay ở đời này.  Những phần thưởng Chúa ban là được Chúa ủi an; được Chúa cho thoả lòng; được Chúa xót thương; được nhìn thấy Thiên Chúa; được gọi là con Thiên Chúa và nhất là được Nước Trời làm gia nghiệp.  Như thế, những ai nỗ lực cố gắng thực hiện các mối phúc, thì sẽ được những ơn lành Chúa ban ngay ở đời này, và sẽ được phần thưởng đời sau nơi Thiên quốc.

Theo quan niệm thông thường, những ai bé nhỏ nghèo hèn dễ bị khinh bỉ, thậm chí bị bạc đãi.  Dưới cái nhìn của ngôn sứ Sôphônia, những người bé nhỏ nghèo hèn sẽ là “số sót lại” của Israel.  Thành ngữ “số sót lại” trong truyền thống Kinh Thánh nhằm diễn tả những người trung thành với Chúa trong gian nan thử thách.  Những kẻ bất trung sẽ nhanh chóng bỏ Chúa khi gặp khó khăn.  Những ai trung thành với Ngài sẽ bền bỉ trong mọi hoàn cảnh.  Như thế, người bé nhỏ nghèo hèn không chỉ là những người nghèo về vật chất.  Họ cũng không phải là những người có địa vị hèn kém trong xã hội.  Đó là những người tin tưởng và phó thác cuộc đời mình trong cánh tay quan phòng yêu thương của Chúa, với niềm xác tín rằng, Thiên Chúa là Đấng Tín trung.  Hãy trung thành với Chúa, đó là lời mời gọi được gửi đến mỗi người chúng ta.

Chúng ta đang sống trong những ngày đầu xuân Quý Mão.  Trong những ngày này, khi gặp gỡ nhau, chúng ta thường có thói quen cầu chúc cho nhau những điều tốt đẹp về sức khoẻ, học vấn, gia đình và sự nghiệp.  Lời chúc của Chúa Giêsu có phần khác với những lời cầu chúc của chúng ta, nhưng chắc chắn chúng ta sẽ được muôn điều tốt đẹp khi cố gắng thực hiện những lời cầu chúc ấy.

TGM Giuse Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim

KHÔNG PHẢI NGẪU NHIÊN-LM Minh Anh, Huế

Lm. Minh Anh, Huế

Ngày 26 tháng 1

Thánh Ti-mô-thê và thánh Ti-tô, giám mục

lễ nhớ bắt buộc

“Tất cả do bởi ý định của Thiên Chúa!”.

Trong “Comme Des Cœurs Brûlants”, “Như Những Con Tim Cháy Bỏng”, A. Vidot, 30 tuổi, kể lại lý do cải đạo thú vị của cô. “20 tuổi, sinh viên; tôi cần tĩnh lặng. Hai cô bạn bán cho tôi “phiếu đi nghỉ” tại một tu viện trên núi. Tôi điện thoại báo trước, tôi không đến để cầu nguyện, tôi chưa rửa tội. Họ nói, “Đến đây, chúng tôi chờ cô!”. Ngay tối đầu tiên, qua sự quan tâm và lắng nghe nhân ái của một nữ tu, tôi bồi hồi; nhưng động cơ thực sự là khi tôi nhận ra tình yêu Chúa dành cho tôi, một tình yêu duy nhất và đặc biệt. Bênêđictô 16 nói, “‘Không phải ngẫu nhiên’ mà chúng ta hiện hữu như một sản phẩm vô nghĩa của một quá trình tiến hoá. Mỗi chúng ta được mong đợi, được yêu thương, mỗi chúng ta là cần thiết!”. Tôi cảm nhận điều này đến tận xương tuỷ!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Cũng thế, ‘không phải ngẫu nhiên’ mà hôm nay Giáo Hội mừng kính hai thánh Timôthê và Titô ngay sau ngày lễ thánh Phaolô; ‘không phải ngẫu nhiên’ mà Timôthê và Titô được chọn làm cộng sự viên của ngài; và càng ‘không phải ngẫu nhiên’ khi người đi gieo lại gieo được hạt vào đất tốt như Tin Mừng hôm nay nói đến. Vì lẽ, “Tất cả do bởi ý định của Thiên Chúa!”.

Timôthê và Titô được gọi là “sứ đồ của Sứ Đồ”. Quả vậy, trong buổi đầu ân sủng của Giáo Hội sơ khai, các tông đồ đã xới được những rãnh sâu đầu tiên tại các vùng đất dân ngoại, gieo vào đó những hạt giống mà những người đi sau sẽ tưới tẩm, vun xới và thu hoạch. Đó là những Kitô hữu có một nền giáo dục tốt. Bài đọc thứ nhất cho biết, Phaolô vô cùng cảm kích bà ngoại và người mẹ của Timôthê, “Cha nhớ lại đức tin trung thành của con, đức tin mà bà ngoại con là Lois đã có trước, rồi đến mẹ con là Êunikê”. Vì thế, “Con chớ hổ thẹn làm chứng cho Chúa!”.

Như vậy, ‘không phải ngẫu nhiên’ mà Phaolô chọn Timôthê để truyền chức Giám mục; và dĩ nhiên, cả Titô nữa. Lois và Êunikê được chúng ta, những người đọc thư này, tưởng nhớ. Hãy mơ về những gì Phaolô sẽ kể về bạn và tôi nếu ngài viết thư cho con cháu chúng ta và những ai Chúa trao vào tay chúng ta! Chúng ta phải là những người “Kể cho muôn dân được biết những kỳ công Chúa làm” cho con cháu, cho các thế hệ như Thánh Vịnh đáp ca nói đến.

Với bài Tin Mừng, dụ ngôn gieo giống trình bày một loạt các loại hình đất, nơi mà hạt giống rơi xuống gần như tình cờ! Tuy vậy, ‘không phải ngẫu nhiên’ mà các hạt rơi xuống mảnh đất này mà không rơi vào mảnh đất kia! Chúng ta cần ân sủng Chúa để tránh xa sự ơ hờ của một mảnh đất hời hợt! Cần khám phá thế nào là một không gian màu mỡ, cung cấp chiều sâu cần thiết; và cần tách khỏi của cải vốn có nguy cơ làm tắc nghẽn hay đứt lìa khỏi ‘Thân Nho’ ban sự sống! Hãy cộng tác và trở nên niềm vui cho Người Gieo, hầu có thể chung vui với Chủ khi mùa về!

Anh Chị em,

“Tất cả do bởi ý định của Thiên Chúa!”. Alexia Vidot còn nhắc lại lời của Đức Bênêđictô 16, “Gốc ngọn của sự kiện chúng ta là Kitô hữu không phải là một quyết định đạo đức hay một ý tưởng vĩ đại, nhưng là sự gặp gỡ cá vị với Đấng mang lại cho cuộc sống bạn một chân trời mới! Và đó là một định hướng quyết định cho cuộc sống!”. Đó đích thực là điều Vidot đã sống! Cũng thế, Timôthê, Titô có mặt trên đời, làm Giám mục, không phải chỉ do Phaolô đặt tay hay do bà ngoại hoặc người mẹ, hay một ai sắp đặt; nhưng “bởi ý định của Thiên Chúa”. Cũng thế, nhờ Chúa Kitô, chúng ta sống và hoạt động; không bao giờ, chúng ta thoát khỏi vòng tay yêu thương và quyền năng của Chúa, dẫu Ngài luôn ẩn mình. Vấn đề là bạn và tôi biết giữ cho mình một tâm hồn lặng đủ để nghe Ngài. Chỉ khi mối tương quan với Ngài trở nên thâm sâu, chúng ta mới đủ sức tin tưởng, phó thác và mềm mỏng thực hiện ý định yêu thương ngàn đời của Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, ‘không phải ngẫu nhiên’ mà giờ này, con đang ở đây với những gì con có, những gì con là. Giúp con sống sao cho đẹp lòng Chúa, đúng với những gì Chúa kỳ vọng!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Huế

From: KimBang Nguyen

Lễ Thánh Phaolô trở lại (25/01)

Nguyện chúc Chúa Xuân ở trong lòng bạn hôm nay và mãi mãi. Hôm nay 25/1 Giáo Hội mừng kính Lễ Thánh Phaolô trở lại, ta hãy xin cho được sự hoán cải trong tâm hồn. Xin một hy sinh nhỏ để cầu nguyện cho những người tội lỗi được ăn năn trở lại.

THÔNG BÁO: Bắt đầu từ hôm nay mình sẽ đi vắng cho đến 9/2 mới về. Sào lại bài cũ vậy nhé. Nhớ cầu nguyện cho nhau.

Cha Vương

Thứ 4: 25/01/2023

Toàn thể cuộc đời của Thánh Phaolô có thể nói hệ tại ở một biến cố — ngài được gặp Ðức Giêsu trên đường đi Damascus. Ngay khoảng khắc đó, mọi sự hăng say của một người nhiệt huyết như ngài đều trở nên vô ích, như quả đấm ngàn cân của một tay quyền anh bị hụt hẫng. Có lẽ ngài chưa bao giờ được gặp Ðức Giêsu, mặc dù chỉ lớn hơn Ðức Giêsu vài tuổi.

Nhưng ngài ghét cay ghét đắng những gì Ðức Giêsu chủ trương khi ngài bắt đầu bắt bớ Giáo Hội: “đi vào từng nhà và bắt bỏ tù những người đàn ông cũng như đàn bà” (CVTÐ 8:3b). Bây giờ, chính ngài được “đi vào”, được chiếm ngự, mọi năng lực của ngài được khai thác cho một mục đích — trở nên một người nô lệ cho Ðức Kitô trong sứ vụ hòa giải, thành một khí cụ giúp người khác cảm nhận được Ðấng Cứu Thế.

Câu nói sau đã xác định lập trường đức tin của ngài: “Ta là Giêsu, người mà ngươi đang bách hại” (CVTÐ 9:5b). Một cách huyền nhiệm Ðức Giêsu đã đồng hóa với dân của Ngài – là những người mà Thánh Phaolô trước đây đã từng săn đuổi như các tội nhân. Ngài nhìn thấy nơi Ðức Giêsu, sự hoàn tất một cách huyền nhiệm những gì ngài đang theo đuổi cách mù quáng.

Từ đó trở đi, công việc của ngài là giúp mỗi người trở nên hoàn thiện trong Ðức Ki-tô. Vì đó mà tôi phải vất vả chiến đấu, nhờ sức lực của Người hoạt động mạnh mẽ trong tôi” (Colossê 1:28b-29). “Vì tin mừng được loan báo cho anh chị em không chỉ bằng lời nói, mà còn trong quyền năng và trong Thánh Thần và với niềm xác tín sâu xa (1 Thess. 1-5a).

Cuộc đời Thánh Phaolô trở nên sự rao truyền không mệt mỏi và ngài sống sứ điệp thập giá: qua sự rửa tội, người Kitô chết cho tội lỗi và được mai táng với Ðức Kitô; họ là người chết đối với những gì sai trái và không giúp đưa đến sự cứu chuộc của thế gian. Họ được tạo thành một tạo vật mới, được chia sẻ vinh quang của Ðức Kitô và một ngày nào đó họ sẽ được sống lại từ cõi chết như Người. Qua Ðức Kitô phục sinh, Thiên Chúa Cha tuôn đổ Thánh Thần trên họ, biến họ trở nên hoàn toàn mới.

Do đó thông điệp vĩ đại của Thánh Phalô cho thế giới là: Bạn đã được Thiên Chúa cứu chuộc, không do bởi bất cứ gì bạn thi hành. Ðức tin cứu độ là món quà tặng cho những ai tận hiến cho Ðức Kitô một cách tuyệt đối, tự nguyện và cá biệt, mà sự tận hiến ấy mang lại kết quả trong “công việc” nhiều hơn là những gì luật lệ mơ tưởng. (Nguồn: Người Tín Hữu)

Tình yêu thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Tình yêu tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, chịu đựng tất cả” (1 Côrintô 13:4-7).

Lạy Chúa, xin hãy dẫn dắt con đi từ cõi chết đến sự sống, từ lầm lạc đến chân lý. Xin hãy dẫn dắt con đi từ thất vọng đến hy vọng, từ sợ hãi đến tín thác. Xin hãy dẫn dắt con đi từ ghen ghét đến yêu thương, từ chiến tranh đến hòa bình. Xin hãy đổ đầy bình an trong trái tim chúng con, trong thế giới chúng con, trong vũ trụ chúng con. (Nguồn:TGP Saigon)

From: Đỗ Dzũng

CÓ THỂ THAY ĐỔI THẾ GIỚI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Người này là lợi khí Ta chọn”.

“Thập giá, cột thu lôi của ân sủng, làm tắt cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, để chỉ còn lại ánh sáng tình yêu Ngài! Trên đường Đamas, một Saolô hung hãn đã bị cột thu lôi của ân sủng quật ngã, và con người này đã khám phá sức hút của Thần Khí; nhờ đó, đã ‘có thể thay đổi thế giới!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

Hôm nay, Giáo Hội kính nhớ thánh Phaolô, một con người bị “ân sủng và tình yêu Chúa quật ngã”; đúng hơn, một vị thánh mà sự cải đạo của ngài, có thể nói, là một trong những sự kiện quan trọng nhất sau cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu vào những thế kỷ đầu của Kitô giáo. Thật khó để nhấn mạnh quá mức ảnh hưởng của ngày lễ hôm nay, lễ kính một con người, một vị thánh bị ân sủng quật ngã, cuốn theo Thần Khí; một người đã ‘có thể thay đổi thế giới!’.

Để hiểu tầm quan trọng của một sự kiện lớn nhỏ, hãy xét xem mọi thứ sẽ như thế nào nếu sự kiện đó đã không bao giờ xảy ra! Đây là tiền đề của bộ phim “It’s a Wonderful Life”, “Cuộc Đời Tuyệt Vời” của F. Capra; Capra so sánh cuộc sống thực tế với một kịch bản giả định, “Nếu không như thế, điều gì sẽ xảy ra?”. Điều gì sẽ xảy ra nếu Phaolô chưa bao giờ trở lại? Chưa bao giờ viết một lá thư? Chưa bao giờ xuống tàu cho một hành trình truyền giáo?

Điều đó có thể giả định một cách thuyết phục rằng, bản thân thế giới, không chỉ Giáo Hội, có lẽ sẽ trông ‘rất khác’ nếu không nói là ‘khá xa lạ’ so với ngày nay. Có lẽ, Kitô giáo vẫn sẽ giới hạn ở Palestine trong nhiều thế kỷ nữa, trước khi lan ra Âu Châu; có thể, Kitô giáo đã rẽ phải thay vì rẽ trái, và tất cả Trung Hoa, Ấn Độ sẽ theo văn hoá Công Giáo như Âu Châu ngày nay. Không thể nói được!

Nhưng tác động quy mô toàn cầu từ việc Phaolô cải đạo cho thấy ý nghĩa của việc trở lại nơi một con người vốn đã bị cuốn hút bởi Thần Khí, con người đó ‘có thể thay đổi thế giới’ như thế nào! Tại sao? Bởi lẽ, Phaolô đã quá say mê Chúa Kitô, “đã là lợi khí” Ngài chọn!

Dẫu Công Vụ Tông Đồ không nói rõ các chi tiết chung quanh cuộc trở lại, nhưng các nghệ sĩ thích vẽ lại một Phaolô bị ném khỏi yên ngựa trên đường Đamas. Đang khi quờ quạng trên mặt đường, Phaolô nghe, “Saolô, Saolô, sao ngươi bắt bớ Ta?”, chứ không nghe, ‘Sao ngươi bắt bớ những người theo Ta?’. Rõ ràng, Chúa Kitô và Hội Thánh là một; bắt bớ Hội Thánh là bắt bớ Chúa Kitô. Phaolô tin điều các Kitô hữu đã tin trong nhiều thế kỷ, và vẫn tin cho đến ngày nay.

Yêu mến Chúa Kitô là yêu mến Hội Thánh và ngược lại. Hội Thánh không chỉ là phương tiện chuyên chở mặc khải, nhưng Hội Thánh thực sự là một phần trong sự mặc khải của Thiên Chúa; và nhất là với Chúa Kitô, Hội Thánh gồm những con người đã định hướng theo Ngài, được cuốn hút bởi Thần Khí, trở nên “lợi khí”, đó là những con người ‘có thể thay đổi thế giới!’.

Kitô hữu là những “lợi khí” đã được định hướng! Kitô hữu không biết mình đi đâu, đi với ai, làm gì… khác nào cô bé Alice trong chuyện cổ tích “Alice Ở Xứ Thần Tiên”. Trong cuộc trò chuyện giữa cô bé và con mèo Cheshire, Alice hỏi, “Bạn vui lòng cho tôi biết, tôi nên đi con đường nào từ đây?”; con mèo trả lời, “Điều đó phụ thuộc rất nhiều vào nơi bạn muốn đến”. Alice bảo, “Tôi không quan tâm lắm!”; “Vậy thì bạn hãy đi theo con đường nào không quan trọng!”, con mèo trả lời. Kitô hữu biết mình đi đâu, đi với ai, làm gì!

Anh Chị em,

“Người này là lợi khí Ta chọn”. Khác với Alice lẻ loi trong xứ sở diệu kỳ, cuộc cải đạo của Phaolô tiết lộ rằng, Kitô hữu là người dò dẫm tìm đường dẫn đến Thiên Chúa. Đến với Chúa, bạn không đi một mình nhưng đi với tư cách thành viên của Hội Thánh vì bạn đã tháp nhập vào Hội Thánh trong ngày rửa tội; cũng từ ngày đó, bạn trở nên “lợi khí” của Ngài! Phaolô đã đến với Chúa qua biến cố Đamas; cũng bằng cách đó, trên những ‘Đamas’ của mình, sau khi bị quật ngã, bị cuốn hút bởi Thánh Thần, bạn và tôi đến với Chúa! Và như Phaolô, con người say mê Chúa Kitô, đã thay đổi thế giới; thì bạn và tôi, một khi say mê Ngài, chúng ta cũng ‘có thể thay đổi thế giới’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, hôm nay, kết thúc tuần cầu nguyện cho các Giáo Hội Kitô hiệp nhất, xin cho con luôn là “lợi khí”, đừng là “hung khí” của Chúa, hầu con cũng ‘có thể thay đổi thế giới!’”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

MỘT SỰ MẤT TRÍ ĐÁNG AO ƯỚC – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Ngày 21 tháng 1

Thánh A-nê, trinh nữ, tử đạo

lễ nhớ bắt buộc

“Họ nói, ‘Người đã mất trí’”.

Ngày 04/5/1897, nữ công tước Sophie Alenjon đang chủ trì một vũ hội từ thiện ở Paris thì hội trường bốc cháy. Trước sự hoảng loạn, nhiều phụ nữ và trẻ em tìm lối thoát, lính cứu hoả lao vào giải cứu. Một số tiếp cận nữ công tước, người vẫn bình tĩnh ngồi ở bục chủ toạ; họ giục giã, nhưng cô cự tuyệt; nhiều người bảo cô mất trí! Cô nói, “Vì tước hiệu của tôi, người đầu tiên vào đây; tôi sẽ là người sau hết rời đây!”. Từ chối đề nghị giúp đỡ, Sophie Alenjon ở lại và chịu thiêu sống với hơn 120 người khác. Người gác cổng nói, “Ôi, ‘một sự mất trí đáng ao ước!’”.

Kính thưa Anh Chị em,

‘Một sự mất trí đáng ao ước!’, chủ đề được gặp lại trong Tin Mừng hôm nay. Không thể tin được, một số người thân của Chúa Giêsu đã coi Ngài như người ‘mất trí’. Vậy mà chi tiết ngộ nghĩnh này lại bất ngờ tiết lộ hành trình đức tin của chúng ta; trên hành trình đó, vì Chúa Giêsu, bạn và tôi có thể bị người khác coi là mất trí, nhưng đây sẽ là ‘một sự mất trí đáng ao ước!’.

Chúng ta hãy bắt đầu với tiền đề hiển nhiên rằng, Chúa Giêsu hoàn hảo về mọi mặt. Ngài là sự khôn ngoan của Chúa Cha, là “Đấng Kitô xuất hiện như vị Thượng tế của mọi tốt lành tương lai” như thư Do Thái hôm nay xác quyết. Với Ngài, không gì quan trọng hơn việc chu toàn thánh ý Chúa Cha và cứu rỗi các linh hồn, đến nỗi Ngài bỏ mặc việc lo cho chính mình; Ngài say mê Thiên Chúa và say mê con người mà đỉnh cao là sự hiến dâng xác hồn trọn vẹn trên thập giá. Đúng! Với thế gian, Ngài đã ‘mất trí’ như một số người thân nhận định. Thú vị thay! Đây cũng là những gì có thể xảy ra nơi chúng ta, những con người hiến dâng cho Thiên Chúa và tha nhân hết lòng, đến nỗi ‘được’ thế gian coi là ‘mất trí’, ‘một sự mất trí đáng ao ước!’.

Nếu ‘mất trí’ được gán cho Chúa Giêsu, thì nó cũng được gán cho bạn và tôi nếu chúng ta nên giống Ngài. Việc đi theo Chúa Giêsu, thực
hiện ý muốn của Ngài không phải lúc nào cũng được người khác chấp nhận! Chẳng hạn, những hành động nhân từ và thương xót, cách chung, được coi là tốt và đạo đức; nhưng nhiều khi, điều này lại dẫn đến sự chỉ trích của người khác, ngay cả những người trong gia đình. Khi điều này xảy ra, bạn không nên ngạc nhiên, tổn thương hoặc cay đắng; ngược lại, bình tĩnh, khoan dung và hiền lành; đừng tức giận hoặc bất bình. Đúng hơn, hãy vui mừng khi thấy mình đang giống Chúa Giêsu và nhớ lại những phán đoán sai lầm người ta dành cho Ngài. Chúa Giêsu còn được cho là ‘mất trí’, phương chi chúng ta. Đừng để người khác ngăn cản việc chúng ta làm theo ý muốn của Thiên Chúa và nên giống Ngài.

Anh Chị em,

“Họ nói, ‘Người đã mất trí’”. Hôm nay, bạn và tôi hãy suy gẫm về bất cứ trải nghiệm nào mà chúng ta đã có như Chúa Giêsu đã có, đã làm, và đã đón nhận! Hãy ngưỡng mộ sự ứng xử quý tộc của nữ công tước Sophie Alenjon; và gẫm xem lòng trung thành của chúng ta tỏ ra đối với Thiên Chúa và sứ mệnh Ngài trao cho chính mình! Đừng trở nên cay đắng khi phải nghe những lời này lời kia; thay vào đó, học biết đón nhận những điều ấy như là những gì Chúa Giêsu đã chịu và cầu xin cho được nên giống Ngài. Chúa Giêsu đang chờ đợi bạn và tôi, hãy gạt bỏ một bên sự khôn ngoan, kể cả sự cao thượng nhân loại để chúng ta thật sự say mê Thiên Chúa và say mê các linh hồn. Như thế, nếu phải chịu tiếng mất trí, thì đó là ‘một sự mất trí đáng ao ước!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin giúp con chỉ tìm Chúa và ý muốn của Chúa trong mọi việc, bất chấp mọi hiểu lầm của người khác; bởi lẽ, con cũng muốn ‘một sự mất trí đáng ao ước’ vì Chúa!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: KimBang Nguyen

THÁNH HÓA LAO ĐỘNG-Lm. Giuse Đinh Tất Quý

Mùng 3 Tết, Thánh Hoá công ăn việc làm

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

Ngày mồng ba Tết, chúng ta cầu nguyện cho việc làm ăn trong năm mới được thịnh đạt, đồng thời cũng xin Chúa thánh hóa chúng ta qua cuộc sống lao động hằng ngày.

Nhưng tại sao chúng ta lại phải cầu nguyện cho việc làm ăn?

Ngày nay với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, nhiều người tưởng rằng mình đã chiếm được chỗ đứng của Thiên Chúa.  Có một thời chúng ta thường nghe thấy người ta nói: “Thằng trời xếp lại một bên, để cho nông hội tiến lên làm Trời!”  Hoặc những câu như biến sỏi đá thành cơm gạo, thay trời làm mưa.

Thế nhưng kinh nghiệm cho chúng ta thấy nếu Chúa không cho thì chúng ta chẳng làm được gì.  Cơn động đất và sóng thần cũng như dịch cúm gà vừa qua là bài học rất quí giá cho chúng ta.  Chính vì thế mà người xưa đã có câu: mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.  Người nông dân ý thức được thân phận của mình nên đã cầu xin: “Lạy Trời mưa xuống, lấy nước tôi uống, lấy ruộng tôi cày, lấy đầy bát cơmlấy rơm đun bếp.

Về vấn đề này thánh Phaolô viết rất hay: “Phaolô trồng, Apolô tưới, nhưng chính Thiên Chúa mới làm cho mọc lên.”  Vì thế ngày mồng ba tết chúng ta cầu nguyện cho việc cày cấy làm ăn là phải lẽ, vì không có Thiên Chúa thì: “người lính canh đêm cũng hoài công.

Một vị linh mục nọ qua đời, và được đưa đến trước mặt thánh Phêrô để làm một thẩm tra.  Thánh Phêrô hỏi:

  • Ở dưới thế cha làm được điều gì?

Vị linh mục nhanh nhẹn và tự hào trả lời:

  • Thưa thánh Phêrô, con xây được một ngôi thánh đường lớn.

Thánh nhân lấy bút ghi trên giấy: Một điểm.

  • Cha còn làm được gì nữa?
  • Dạ, con còn xây một trường học cho một ngàn học sinh.

Thánh Phêrô ghi tiếp: một điểm.

  • Và gì nữa?

Vị linh mục bắt đầu suy nghĩ, rồi trả lời:

  • Dạ, con công tác nhiều vào các công việc xã hội, từ thiện.

Thánh Phêrô ghi thêm: một điểm.

  • Còn gì nữa? Thánh Phêrô hỏi tiếp.

Lần này vị linh mục lo lắng hỏi thánh Phêrô:

  • Dạ thưa thánh cả Phêrô, được bao nhiêu điểm thì vào thiên đàng?

Thánh Phêrô vui vẻ trả lời: một ngàn điểm.

Nghe nói thế, vị linh mục bỗng chột dạ, nghĩ thầm: “Chết mình rồi, làm sao có được chừng ấy điểm đây?”  Nếu có moi óc kể tất cả các sự việc mình làm ở dưới thế e cũng không đủ…”

Và vị linh mục bắt đầu lo sợ, rồi thất vọng, không còn tự tin.

Trong lúc đó, thánh Phêrô nhắc lại:

  • Cha còn làm được điều gì nữa, cứ kể hết đi!

Với giọng nói nhuốm màu sắc khiêm tốn và lo sợ, vị linh mục nói:

  • Thưa thánh cả, NHỜ ƠN CHÚA con cũng làm được đôi ba việc nhỏ.

Nghe vậy, thánh Phêrô lấy bút ghi ngay: một ngàn điểm.

Ngài nói:

  • Thế là cha được một ngàn lẻ ba điểm rồi đấy.  Cha đã dư được ba điểm.  Mời cha vào!

Phải! Tất cả là nhờ ơn Chúa.

Những giá trị của lao động.

Chúa Giêsu đã nói: Cha Ta hằng làm việc, và Ta cũng vậy.  Khi quả quyết như thế Chúa Giêsu muốn cho chúng ta hiểu rằng: lao động làm việc là qui luật của tình yêu và cũng là qui luật của sinh tồn.

* Làm việc là qui luật của Tình yêu

 Thiên Chúa đã không dựng nên một vũ trụ hoàn hảo mà Người đã chỉ dựng nên một vũ trụ còn dang dở.  Người muốn con người cộng tác với Người để làm cho công trình của Người càng ngày càng hoàn hảo hơn.  Trong bài đọc (sách sáng thế), tác giả nói: “Sau khi dựng nên con người, Thiên Chúa đã đặt nó trong vườn địa đàng, không phải chỉ để hưởng thụ, mà còn để canh tác giữ vườn.”  Như thế làm việc là sứ mạng cao cả Thiên Chúa đã giao cho con người ngay từ khi mới tạo dựng nên nó, và khi làm việc là con người thể hiện tình yêu của mình đối với Thiên Chúa.

Nếu con người không làm việc thì quả họ đã không chu toàn được sứ mạng của mình.  Điều này chính mỗi người phải quyết định cho mình.  Nếu không muốn làm việc thì con người có muôn vàn cái cớ để thoái thác.  Nhưng nếu đã muốn làm việc thì họ chẳng sợ bất cứ một trở ngại nào.

Một ông chủ kia giao cho bảy người thợ cưa, mỗi người phải cưa một khúc cây.

Người thứ nhất nói: khúc cây của tôi còn tươi quá, không khéo lưỡi cưa sẽ mắc trong đó.  Tôi chờ cho đến khi khúc cây đó khô rồi tôi mới cưa, thế là anh ta nghỉ.

Người thứ hai: lưỡi cưa của tôi cùn quá, tôi chờ ông chủ đổi cho tôi lưỡi cưa khác bén hơn rồi tôi mới cưa.  Và anh ta cũng nghỉ.

Người thứ ba: khúc cây này cong bên này cong bên kia.  Tôi chờ ông chủ đổi cho tôi khúc cây khác thẳng hơn.  Anh cũng đi nghỉ.

Người thứ bốn: khúc cây của tôi quá cứng, cứng gấp hai lần khúc cây thường.  Tôi chờ có khúc khác mềm hơn.  Anh ta cũng nghỉ.

Người thứ năm: hôn nay trời nóng quá, đợi ngày nào mát trời hãy cưa.  Anh ta cũng nghỉ.

Người thứ sáu: hôm nay tôi nhức đầu đợi tới khi nào khỏi tôi mới cưa.  Và anh ta cũng nghỉ.

Người thứ bảy cũng nhận một khúc cây còn tươi, nó cũng cong bên này cong bên kia, thịt nó cũng rất cứng, lưỡi cưa của anh cũng cùn, trời hôm đó cũng nóng và anh đó cũng nhức đầu.  Nhưng anh đi mài lưỡi cưa và bắt tay vào việc.  Nhờ lưỡi cưa đã được mài, khúc cây đã được cưa xong, do trời nóng và do làm việc, anh ta đổ mồ hôi ra và hết nhức đầu.  Anh sung sướng vì hoàn thành công tác được giao.  Hôm sau anh xin ông chủ cho anh một khúc cây khác để cưa. (A.R Wells)

Vâng!  Dù ở vườn địa đàng, Ađam cũng vẫn phải “canh tác.”  Cuộc sống ở địa đàng rất hạnh phúc, nhưng cái hạnh phúc ấy con người phải “canh tác, nghĩa là phải ra tay kiến tạo.  Chính trong lúc làm việc con người mới cảm thấy hạnh phúc.  Ngôi vườn hạnh phúc con người phải “giữ gìn” bằng việc làm của mình.

* Đàng khác làm việc còn là qui luật của sinh tồn

Lao động ngoài mục đích giúp ta thánh hóa cuộc sống, nó còn có mục đích giúp bảo tồn cuộc sống của chúng ta.

Trong Kho tàng những câu chuyện ngụ ngôn người ta đọc được câu chuyện này: Một người nông dân nọ có một con lừa già.  Một hôm con lừa bị rơi xuống giếng và đau đớn kêu la thống thiết.  Sau khi cẩn thận đánh giá tình hình, dù rất thương cảm cho con lừa, nhưng người nông dân cũng phải quyết định nên nhanh chóng giúp nó kết thúc sự đau đớn.  Anh gọi thêm mấy người hàng xóm để cùng lấp đất chôn con lừa với ông.

Lúc đầu con lừa bị kích động vì những gì người ta đang làm đối với nó.  Nhưng khi từng xuổng từng xuổng đất tiếp theo nhau rơi trên vai nó, một ý nghĩ chợt lóe lên:

  • Cứ mỗi lần xuổng đất rơi xuống đè lên vai, mình sẽ lắc cho đất rơi xuống và bước lên trên.

Và nó đã làm như vậy, từng chút từng chút một.

  • Hất nó xuống và bước lên trên, hất nó xuống và bước lên trên, hất nó xuống và bước lên trên – con lừa lặp đi lặp lại để tự cổ vũ mình.

Mặc cho sự đau đớn phải chịu sau mỗi xuổng đất.  Mặc cho sự bi đát cùng cực của tình huống đang gánh chịu, con lừa liên tục chiến đấu chống lại sự hoang mang, hoảng sợ, và tiếp tục theo đúng phương châm “hất nó xuống và bước lên trên.”

Không mất nhiều thời gian, cuối cùng con lừa già, dù bị bầm dập và kiệt sức, đã hoan hỉ và đắc thắng bước ra khỏi cái giếng.  Những gì tưởng như sẽ đè bẹp và chôn sống nó, trên thực tế đã cứu sống nó… đều là nhờ cái cách mà con lừa đối diện với nghịch cảnh của mình.

Cuộc sống là như vậy đó.  Nếu chúng ta đối mặt với những vấn đề của mình một cách tích cực, khước từ sự hoảng loạn, sự cay đắng và sự thương hại…, những nghịch cảnh tưởng như chôn vùi chúng ta sẽ tiềm ẩn trong chính nó những phần thưởng không ngờ tới.  Hãy “Hất nó xuống và bước lên trên,” để bước ra khỏi cái giếng mà bạn đang gặp phải.  (Nước Biếc)

Cuộc đời đâu phải là thiên đàng.  Đâu có phải lúc nào cuộc đời cũng trải thảm đỏ để chào đón chúng ta.  Cuộc đời là một bãi chiến trường.  Nó đang chờ đợi chúng ta bước tới với tinh thần chiến đấu.  Hãy can đảm đối đầu với mọi khó khăn trong cuộc sống đừng lẩn tránh.  Thái độ lẩn tránh chẳng khác gì thái độ đầu hàng.  Khi nói về việc Giêsu vác Thánh Giá lên đỉnh đồi Golgotha, một nhà văn hào của Pháp đã nói: Đồi Calvê ở đầu đường và vinh quang cũng xuất hiện ở đó.”  Hãy hất xuống và bước lên trên cuộc sống của chúng ta sẽ tốt đẹp hơn.  Amen!

Lm. Giuse Đinh Tất Quý

From: Langthangchieutim

Chuyển trao Sự Sống-Kính nhớ Tổ Tiên Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Mồng Hai: Kính nhớ Tổ Tiên và Ông Bà Cha Mẹ

TẾT NGUYÊN ĐÁN – NĂM QUÝ MÃO

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Công đức của các ngài không chìm vào quên lãng”.

Rudyard Kipling, một nhà thơ người Anh, nói, “Thiên Chúa không thể có mặt ở khắp mọi nơi; vì thế, Ngài đã tạo nên các bà mẹ!”.

Anh Chị em,

Rudyard Kipling không chỉ nói đến các bà mẹ, nhưng nói đến ‘người mẹ’ của tất cả mọi loài, ngay cả động vật và thảo mộc. Nói đến mẹ là nói đến sự sống; nói đến sự sống là nói đến Thiên Chúa, nguồn mạch mọi sự sống. Hôm nay, mồng hai Tết, Giáo Hội cho con cái dành một ngày để kính nhớ Ông Bà Tổ Tiên; đó là những con người chuyển trao; các ngài đón nhận mầm sống từ Thiên Chúa, làm cho những mầm ấy trổ sinh, nhân lên và trao về lại cho Ngài. Tắt một lời, các ngài là những con người được gọi để ‘chuyển trao sự sống’, chuyển trao đức tin!

Một cách hình tượng, thánh Augustinô đã viết về sự chuyển trao cũng như sự kế thừa của các thế hệ như thế này, “Hỡi các bạn! Các thế hệ trên mặt đất như những chiếc lá luôn xanh tươi trên cành; trái đất mang những con người như những thân cây mang đầy những chiếc lá. Địa cầu đầy đặc những con người kế tiếp nhau, người này khóc chào đời, người kia vẫy tay giã biệt. Cây không bao giờ cởi bỏ chiếc áo xanh của mình, nhưng xin các bạn hãy nhìn xuống gốc. Các bạn đang dẫm lên một tấm thảm vàng úa đầy những chiếc lá khô mục!”.

Sách Huấn Ca hôm nay gọi các ngài là những vĩ nhân, “Công đức của các ngài không chìm vào quên lãng”. Còn hơn các vĩ nhân, các ngài là ‘vĩ nhân của các vĩ nhân’; vì lẽ, các ngài đã sinh ra các vĩ nhân và các thánh nhân. Thư Êphêsô hôm nay nói, “Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa. Hãy tôn kính mẹ cha!”. Chúa Giêsu cũng nhắc lại luật Cựu Ước vốn khá khắt khe trong Tin Mừng hôm nay, “Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, phải bị xử tử!”. Bởi lẽ, các ngài nhận trách nhiệm ‘chuyển trao sự sống’ từ Thiên Chúa.

Kính nhớ Ông Bà Tổ Tiên, chúng ta nhắc lại một tập tục không mấy quen thuộc với người Kinh mà một số đồng bào thượng vẫn giữ, đó là tục “Bỏ mả”. Chẳng hạn người Êđê. Khi trong nhà có người chết, gia đình con cháu hàng ngày mang cơm nước ra mộ; cho đến khi có điều kiện, họ làm lễ bỏ mả. Đó là một bữa tiệc linh đình với heo bò; sau đó, họ vĩnh viễn chia tay người chết và không quan tâm đến ngôi mộ mà họ đã san bằng. Họ tin linh hồn người chết đã siêu thoát, không còn vướng bận cõi trần. “Bỏ mả”, “bãi mả” là tập tục gần như bắt buộc trong nếp sống du canh, du cư. Người Công Giáo không bỏ mả, không quên ông bà cha mẹ; nhưng kính nhớ các ngài như những vĩ nhân của các vĩ nhân, những con người ‘chuyển trao sự sống’.

Anh Chị em,

“Công đức của các ngài không chìm vào quên lãng”. Công đức của ông bà cha mẹ chúng ta góp phần làm nên những gì chúng ta là và chúng ta có! Các ngài không chỉ chuyển trao sự sống của Thiên Chúa nhưng còn chuyển trao đức tin để chúng ta có được sự sống ân sủng của con cái Thiên Chúa trong Chúa Giêsu Kitô. Vì thế, chúng ta phải yêu thương kính trọng; đúng hơn, phải nâng niu, trân quý các ngài khi sinh tiền và cầu nguyện cho các ngài khi các ngài đã khuất núi. Xin Chúa thứ tha mọi bất xứng và vô tâm của chúng ta. Thánh Phaolô nói, “Hãy gánh lấy tuổi già của cha con!”. Gánh lấy tức là gánh cái nặng, không ai gánh cái nhẹ. Và chúng ta đừng quên làm gương sáng cho con cái trong việc kính trọng và kính nhớ các ngài; bởi lẽ, không tập cho con cái ngay từ bây giờ, bạn đừng ngạc nhiên với tục bỏ mả mai ngày của con cái!

Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cảm tạ Chúa cho con có mẹ có cha; cho con biết quý trọng sự sống và đức tin Chúa ban qua các ngài; đừng để con phụ lòng ‘vĩ nhân của các vĩ nhân’ đã ‘chuyển trao sự sống’ của Chúa cho con!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Sưu Tầm: KimBang Nguyen

Thưa anh em, anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! (Pl 4:4)-Cha Vương

Chúc mừng Năm Mới đến bạn và đại gia quyến. Chúc bạn có một tâm hồn tràn đầy HY VỌNG vào Chúa là đấng ban phát mọi ơn lành để bạn được hạnh phúc và tươi vui suốt năm. Nhớ cầu nguyện cho nhau, nhất là nhưng người cô đơn trong dịp Tết này nhé.

Cha Vương

CN: 01/22/2023

TIN MỪNG: Thưa anh em, anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em! (Pl 4:4)

SUY NIỆM: Hôm qua mình nhận được lời chúc Xuân thật ý nghĩa như sau: Chúc nhau câu nói đẹp lòng / Mừng nhau câu nói rộn ràng sắc xuân / Năm nay vạn phước bình an / Mới là hạnh phúc, mới là yêu thương! Ước mong lời chúc Xuân năm nay đều trở thành hiện thực trong lòng mỗi người hôm nay.

❦  Nếu mỗi ngày bạn chỉ nói những “câu nói đẹp lòng” thì mỗi ngày là một mùa Xuân phải không bạn?

❦  Nếu mỗi ngày bạn tìm cách để duy trì cảnh sắc mùa xuân trong lòng mình và chia sẻ cho nhau những gì tốt nhất, trẻ trung nhất, tươi đẹp nhất, đơn sơ nhất, chân thành nhất… thì ai cũng sẵn sàng đón nhận một ngày mới là một hồng ân.

❦  Nếu bạn muốn được bình an trong tâm hồn, trong gia đình, trong xã hội, trong đất nước, trong thế giới, bạn hãy tự hỏi tôi đang làm gì để xây dựng hoà bình ngay trong môi trường sống của tôi?

❦  Hạnh phúc thật không đến từ may mắn, không đến từ  tiền tài, danh vọng, vật chất nhưng nó đến từ Thiên Chúa, từ lòng ao ước sống theo Tám Mối Phúc Thật vì Chúa hứa:

1/ Ai có lòng khó khăn, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là của mình vậy.

2/ Ai hiền lành, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được đất Đức Chúa Trời làm của mình vậy.

3/ Ai khóc lóc, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được yên ủi vậy.

4/ Ai khao khát nhân đức trọn lành, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được no đủ vậy.

5/ Ai thương xót người, ấy là phúc thật, vì chưng mình sẽ được thương xót vậy.

6/ Ai giữ lòng sạch sẽ, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được thấy mặt Đức Chúa Trời vậy.

7/ Ai làm cho người hòa thuận, ấy là phúc thật, vì chưng sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời vậy.

8/ Ai chịu khốn nạn vì đạo ngay, ấy là phúc thật, vì chưng nước Đức Chúa Trời là của mình vậy.

Ước mong mỗi ngày trong Năm Quý Mão này đều là một ngày Tết thật ý nghĩa tràn đầy hạnh phúc và yêu thương.

LẮNG NGHE: Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. (Mt 6:33)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, trong ngày đầu năm mới con dâng lời chúc tụng và ngợi khen Chúa là nguồn hạnh phúc và yêu thương, xin cho hết mọi người trong năm Quý Mão này được bình an mạnh khoẻ, càng thêm tuổi càng thêm nhân đức, luôn khao khát sống cuộc đời chính trực, để con trở nên giống Chúa, xứng đáng lãnh nhận phần thưởng là Nước Trời.

THỰC HÀNH: Chọn một 8 Mối Phúc Thật làm tâm điểm sống của bạn cho Năm Mới này nhé.

From: Đỗ Dzũng

Năm Mới làm gì cho hay? Lời khuyên của Đức Thánh Cha

Dịch từ CNA – Thông Tấn Xã Công Giáo : 

 

Hãy để Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, là người hướng dẫn các bạn trong năm mới, Đức Thánh Cha Phanxicô nói vào Chúa Nhật, ngày đầu tiên của năm 2023.

“Chúng ta có thể học được gì từ Mẹ cho năm mới nay đang bắt đầu?” Đức Thánh Cha nói thêm. “Chúng ta có thể nói: Đức Trinh Nữ Maria, xin dạy chúng con phải làm gì trong năm nay.”
‘Ngôn ngữ của tình yêu’

Trong bài phát biểu trong buổi Kinh Truyền Tin trước đám đông ước tính khoảng 40.000 người tại Quảng trường Thánh Phêrô vào ngày 1 tháng Giêng, Đức Thánh Cha nói: “Khi chúng ta chiêm ngưỡng Mẹ Maria trong chuồng bò nơi Chúa Giêsu sinh ra, chúng ta hãy tự hỏi: Đức Trinh Nữ sử dụng ngôn ngữ nào? để nói chuyện với chúng tôi? Mary nói như thế nào?”

Bài suy niệm tập trung vào “ngôn ngữ của Mẹ Maria”, đặc biệt là sự dịu dàng và chăm sóc của Mẹ dành cho Hài Nhi Giêsu.

Phúc âm Lu-ca mô tả cuộc gặp gỡ của những người chăn cừu với Thánh Gia và cách họ nhìn thấy hài nhi Giê-su “nằm trong máng cỏ”.

“Động từ ‘đẻ’ này có nghĩa là đặt cẩn thận, và cho chúng ta biết rằng ngôn ngữ riêng của Mẹ Maria là tình mẫu tử: Mẹ dịu dàng chăm sóc – đây là ngôn ngữ của Mẹ Maria – dịu dàng chăm sóc Hài Nhi. Đây là sự vĩ đại của Mary,” Ngài nói.

Luca mô tả một cảnh ồn ào: các thiên thần ăn mừng Chúa giáng sinh và những người chăn cừu chạy đến gặp Chúa Giêsu với mọi người lớn tiếng ca ngợi Chúa.

Thay vào đó, “Mary không nói,” Francis nói, “Mẹ không đánh cắp màn trình diễn – lôi kéo sự chú ý của đám đông. Trái lại, Mẹ đặt Hài Nhi làm trung tâm, Mẹ âu yếm săn sóc.”

Đức Thánh Cha nhắc lại một dòng thơ của nhà văn người Ý Alda Merini, trong đó nói rằng Đức Maria “thậm chí biết cách im lặng một cách trang trọng, […] vì Mẹ không muốn đánh mất Thiên Chúa của Mẹ.”

Ông nói: “Tất cả các bà mẹ đều làm như vậy: “Sau khi mang trong mình món quà của một thần đồng bí ẩn trong chín tháng, các bà mẹ liên tục đặt con mình vào trung tâm của sự chú ý: Họ cho chúng ăn, họ bế chúng trong vòng tay, họ dịu dàng đặt chúng xuống nôi.”

Ngài nói thêm rằng ngôn ngữ của Mẹ Thiên Chúa là “ngôn ngữ của một người mẹ”.

Mẹ Maria, Đức Thánh Cha Phanxicô nói, “nhắc nhở chúng ta rằng, nếu chúng ta thực sự muốn Năm Mới tốt lành, nếu chúng ta muốn tái tạo lại niềm hy vọng, thì chúng ta cần phải từ bỏ ngôn ngữ, những hành động và những lựa chọn do chủ nghĩa vị kỷ thôi thúc, và học ngôn ngữ của tình yêu, đó là để chăm sóc.

Ngài nói tiếp: “Đây là cam kết: chăm sóc cuộc sống của chúng ta, thời gian của chúng ta, linh hồn của chúng ta; chăm sóc tạo vật và môi trường chúng ta đang sống; và hơn thế nữa, để chăm sóc người lân cận của chúng ta, những người mà Chúa đã đặt bên cạnh chúng ta, cũng như những anh chị em của chúng ta đang gặp khó khăn và những người kêu gọi sự quan tâm và lòng trắc ẩn của chúng ta.”

From: Phan Sinh Trần

MỞ RỘNG TẦM NHÌN-Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa!”; “Ta sẽ ăn gì và mặc gì?”

“Tiền thường xen vào giữa Chúa và người.  Chỉ cần giữ hai xu nhỏ trước mắt, bạn sẽ không nhìn thấy những ngọn núi.  Cũng không cần một số tiền quá lớn xen vào giữa chúng ta với Chúa; chỉ một chút, đặt không đúng vị trí, hậu quả sẽ là mất tầm nhìn, và chúng ta không bao giờ thấy Ngài.  Hãy ‘mở rộng tầm nhìn’, đừng che khuất nó!”  Đó là nhận định thú vị của Cedric Gowler!

Kính thưa Anh Chị em,

“Chỉ một chút, đặt không đúng vị trí, hậu quả sẽ là mất tầm nhìn!”  Hôm nay, đầu Năm Mới, Lời Chúa mời gọi chúng ta “‘mở rộng tầm nhìn’, đừng che khuất nó!”  Nghe lời Chúa Giêsu, “Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa!”; đừng lo lắng theo cách thế gian, “Ta sẽ ăn gì và mặc gì?”

“Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa!”  Điều Chúa Giêsu dạy được thánh Ignatiô gọi là ‘dửng dưng’ đối với vật chất.  Rõ ràng, một số vật chất như bánh ăn, áo mặc và chỗ ở là cần thiết; nhưng thái độ ‘dửng dưng’ đối với chúng không phải là người đó không quan tâm, trái lại, đó là một người rất quan tâm!  Họ quan tâm có nhiều thứ và chỉ sử dụng chúng trong chừng mực cần thiết để yêu thương và phục vụ Thiên Chúa, phục vụ tha nhân vì lợi ích của Ngài.

Lo lắng về của ăn vì giờ này tôi đang đói, rất khác, so với việc liệu tôi sẽ có thức ăn vào tháng tới hay không; lo lắng về những gì đang xảy ra khi sức khoẻ tôi được chăm sóc tử tế, rất khác, so với việc tự hỏi sức khoẻ của tôi sẽ giữ được bao lâu trong những năm tới; băn khoăn vì không có tiền nhà để trả cho chủ tháng này, rất khác, so với việc tự hỏi, liệu khi nào tôi giàu!

Cũng thế, lo lắng và bận tâm về tương lai là lãng phí thời gian và năng lượng; ấy thế, chúng ta lại ‘say mê’ chúng!  Bởi lẽ, lo lắng không bao giờ rút bớt được nỗi buồn của ngày mai, nó chỉ đào huyệt chôn vùi niềm vui của ngày hôm nay.  Ngày đầu năm, Chúa Giêsu mời chúng ta ngước nhìn chim trời và những bông hoa đồng nội.  Chúng không làm gì ngoài việc trở nên chính mình, những con chim hồn nhiên bay lượn, những bông hoa xinh tươi trước Đấng chăm sóc chúng.  Những con chim thanh thoát và những cánh hoa ngu ngơ đẹp làm sao!  Khi thời gian của chúng đến, chúng qua đi, vậy thôi!  Đừng quên, Đấng chăm bẵm chúng là Đấng dựng nên trời đất, biển khơi và muôn loài trong đó như bài đọc Sáng Thế hôm nay nhắc nhở.

Vậy mà, chúng ta thường quá bận lòng để hối tiếc quá khứ hoặc trăn trở tương lai.  Thật phi lý!  Niềm vui và hạnh phúc chỉ có trong hiện tại.  Không ở đâu khác!  Nếu cứ nhìn về phía trước hay ngoái nhìn phía sau, sẽ không bao giờ tìm thấy hạnh phúc; vì lẽ, hạnh phúc đang ở đây, trong tầm tay vào mọi thời điểm.  Cha Mello nói, “Bạn có mọi thứ bạn cần ngay bây giờ để hạnh phúc!”  Cuộc sống sẽ thay đổi ra sao nếu chúng ta thực sự tin vào những gì chưa tới hay những gì đã qua!  Vì hạnh phúc chỉ có thể có trong giây phút hiện tại.  Hạnh phúc hôm qua không còn nữa; hạnh phúc ngày mai chưa tồn tại; nếu bây giờ bạn không hạnh phúc, bạn sẽ không bao giờ…!

Anh Chị em,

“Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa!”  Ngày đầu năm, Giáo Hội muốn con cái định hướng cụ thể cho những tháng ngày sắp tới.   Chúng ta tìm gì? Hẳn ai cũng tìm điều cao quý nhất, vĩnh hằng nhất.  Nhưng tất cả “gì” của thế gian này đều ngắn ngủi, bèo bọt so với Nước Thiên Chúa.  Bởi lẽ tìm kiếm và sở hữu Nước Thiên Chúa là chính Chúa; có Chúa, có tất cả, không chỉ đời này mà cả thiên đàng đời sau.  365 ngày đang mở ra, chắc chắn vui và buồn, hạnh phúc và khổ đau sẽ đan xen.  Nhưng nếu biết ‘mở rộng tầm nhìn’ vào Cha trên trời như Chúa Giêsu đề nghị, chúng ta tin tưởng, an tâm vững bước.  “Tiên vàn hãy tìm Nước Thiên Chúa, mọi sự khác Ngài sẽ ban cho”, đó là một tầm nhìn và cách nhìn đúng đắn nhất.  Phaolô thật chí lý qua thư Philipphê hôm nay, “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa.  Tôi nhắc lại, vui lên anh em!”

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin ‘mở rộng tầm nhìn’ của con, hầu con có thể tự tin đi vào Năm Mới với đôi tay rộng mở để nhận và để trao!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: Langthangchieutim