60 cách để biết mình là người gốc VN.

60 cách để biết mình là người gốc VN.

1. Là học trò giỏi điểm cao trong lớp.

2. Môn học chính là: Y Khoa, Kỹ Thuật hay Kế Toán..

3. Có nhiều bằng Ðại Học, hay ít nhất một bằng.

4. Nếu học nhạc sẽ học piano.

5. Bàn ăn ở nhà phủ bằng tấm nhựa.

6. Bếp ở nhà bọc bằng giấy nhôm.

7. Bếp núc lúc nào cũng dính mỡ.

8. Ðánh trứng bằng đũa.

9. Ðể giầy ngoài cửa.

10. Máy rửa chén dùng để đựng bát đĩa.

11. Nhà lúc nào cũng có bình thuỷ trữ nước nóng.

12. Ðun nước sôi để nguội để dành uống.

13. Ăn trong bếp để tránh làm dơ bàn ăn.

14. Nấu ăn không đo, mà lường bằng mắt.

15. Ðể dành túi shopping bag để bỏ rác.

16. Nấu cơm bằng nồi điện.

17. Xào bằng chảo.

18. Dành nhau trả tiền trong tiệm ăn.

19. Vo gạo ít nhất là hai lần trước khi nấu cơm.

20. Húp canh sùm sụp.

21. Không sấy khô áo quần trong máy mà phơi.

22. Ủi lấy quần áo của mình.

23. Thích cháo tiều mìn tản (hột vịt vạn niên).

24. Nấu lấy cơm ăn dù ghét vào bếp.

25. Dùng credit card nhưng cuối tháng thanh toán hết.

26. Cất hết tiền vào một trương mục tiết kiệm.

27. Mua thiệp giáng sinh sau mùa để được bớt nửa tiền, dành xài cho năm tới.

28. Rửa bát bằng tay vẫn chỉ dùng nước lạnh.

29. Cố ăn để khỏi vứt đồ thừa.

30. Dùng hộp nhựa margarine để trữ đồ ăn trong tủ lạnh.

31. Mua giấy đi cầu thật nhiều lúc sale để dành.

32. Sưu tập lọ shampoo nhỏ của khách sạn khi đi du lịch.

33. Mang theo đồ ăn lên xe mặc dù chỉ lái một chặng ngắn..

34. Bao nylon ở siêu thị bọc đồ ăn để dành trong tủ lạnh .

35. Dùng bịch đường lấy Second Cup khi uống cà phê.

36. Nhả xương ra bàn trong tiệm ăn ở phố Tầu.

37. Ông Bố nghĩ mình lúc nào cũng có thể sửa bất cứ cái gì hư trong nhà.

38. Bà Mẹ lái xe Mercedes đi kiếm đồ sale.

39. Nhiệt độ trong nhà lạnh mùa lạnh, nóng mùa nóng.

40. Tranh nhau hát Karaoke.

41. Mở sách directory ra tìm số phone, chứ không chịu tốn 50 xu quay số 411.

42. Ăn tôm cả vỏ.

43. Chỉ gọi điện thoại viễn liên bằng cách rẻ nhất và giờ rẻ nhất.

44. Chỉ phone bố mẹ khi cần thiết chứ không phone để hỏi thăm sơ.

45. Chỉ thích lái xe Ðức hoặc xe Nhật.

46. Nhịn cho thật đói trước khi đi ăn buffet.

47. Ðã từng bị vào hội mua CD.

48. Không bao giờ chịu bàn về đời sống riêng tư của mình với cha mẹ.

49. Không dùng khăn lau mặt và khăn tắm mầu trắng.

50. Đậu xe ở stop light vừa nói cell phone vừa móc mũi.

51. Đi chợ thấy quả gì cũng bóp thử

52. Đến hàng trái cây trong supermarket là bốc nho lủm

53. Vào Cosco hay rủ nhau đi ăn food samples
54. Đến đâu cũng tự động ngồi chồm hổm, hai đầu gối đụng lỗ tai (ngã tư chẳng hạn)

55. Nấu ăn hay lén bỏ bột ngọt Ajinomoto

56. Ăn steak hay cắt trước ra thành miếng nhỏ

57. Vào nơi công cộng hay ăn nói oang oang như chỗ không người

58. Lái toàn các loại xe xịn high performance, nhưng lại chạy chậm nhất thế giới (sơ đụng sảng)

59. Khi vào parking lot, đậu tại chỗ và nghểnh cổ tìm chỗ trống, cản đường mọi người.

60. Băng qua đường sảng và giơ tay cản xe incoming, hoặc vẫy tay xin lỗi.

10 tố chất cơ bản người Việt

Theo Viện nghiên cứu Xã hội học Hoa Kỳ thì người Việt có 10 tố chất cơ bản sau :

1. Cần cù lao động song dễ thỏa mãn nên tâm lý hưởng thụ còn nặng.

2. Thông minh, sáng tạo, song chỉ có tính chất đối phó với các khó khăn trước mắt, thiếu tầm tư duy dài hạn và khả năng biện luận chủ động.

3. Khéo léo, song không duy trì đến cùng (ít quan tâm đến sự hoàn thiện cuối cùng của sản phẩm).

4. Vừa thực tế, vừa mơ mộng, song lại không có ý thức nâng lên thành lý luận.

5. Ham học hỏi, hiểu nhanh, song ít khi học “đến đầu đến đuôi” nên kiến thức không hệ thống, mất cơ bản. Ngoài ra, người Việt ít khi học tập vì đam mê kiến thức (nhỏ thì học vì gia đình, lớn lên học vì sĩ diện, vì kiếm công ăn việc làm).

6. Cởi mở và hiếu khách, song không bền.

7. Tiết kiệm, song nhiều khi hoang phí vì những mục tiêu vô bổ (sĩ diện, khoe khoang).

8. Có tinh thần đoàn kết, tương thân, tương ái, song hầu như chỉ trong những hoàn cảnh khó khăn, bần hàn, còn trong điều kiện sống tốt hơn, giàu có hơn thì tinh thần này rất hiếm thấy.

9. Yêu hòa bình, nhẫn nhịn, song nhiều khi lại hiếu thắng vì những lý do tự ái, lặt vặt, để tiểu tiết làm hỏng đại cuộc (ham cái lợi gần mà quên việc lớn).

10. Thích tụ tập, nhưng lại thiếu tính liên kết để tạo ra sức mạnh (cùng một việc, một người làm thì tốt, hai người làm thì kém, ba người làm thì hỏng).

Làng Mai kể nguyên nhân đằng sau vụ Bát Nhã

Làng Mai kể nguyên nhân đằng sau vụ Bát Nhã

BBC

Sư cô Chân Không của Đạo Tràng Mai Thôn lần đầu tiên nói với BBC về nội tình đằng sau biến cố hàng trăm tu sinh của Làng Mai phải rời khỏi tu viện Bát Nhã ở Lâm Đồng năm 2009.

Biến cố này đánh dấu việc ‘cắt đứt quan hệ’ của thiền sư Thích Nhất Hạnh với Việt Nam, mặc dù ngài được đón tiếp nồng nhiệt khi lần đầu trở lại Việt Nam năm 2005 và một lần sau đó năm 2007.

Vị Giáo thọ nói với phóng viên Quốc Phương trong cuộc phỏng vấn tại Làng Mai, Thénac, Pháp, hồi tháng 02/2015, rằng trong chuyến đi thứ hai về Việt Nam năm 2007, sau khi Thiền sư Thích Nhất Hạnh làm trai đàn bình đẳng chẩn tế để giải oan cho miền Nam, miền Trung, miền Bắc, thì được chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đề nghị gặp.

Trong cuộc gặp đó “Thiền sư đưa ra 10 điểm đề nghị, trong đó có: “Nên có một bộ công an là đủ rồi, chứ đừng nên có thêm công an tôn giáo. Công an tôn giáo đi theo dõi mấy ông thầy tu với mấy ông cha cực quá, chỉ có nước Tàu với nước Việt Nam là có chuyện đó.”

“Vì câu đó mà công an họ đập tan hoang, tơi bời.

“Mà họ đập tại vì mình cũng không chịu lo tiền, lo tiền từ Bảo Lộc cho tới Lâm Đồng.

“Nhưng mà mình đã muốn cống hiến cho đất nước năm giới, là năm phép tu tập chánh niệm, nên sẽ phạm giới nếu mình tham nhũng.

“Thành ra chúng tôi vẫn chưa học được bài học ở Việt Nam, là nếu mà mai mốt cho một Làng Mai ở Việt Nam mà chúng tôi vẫn tiếp tục không chịu đi lo lót tiền bạc thì chắc còn lâu lắm.”

Thực hiện: Hạnh Ly, Quốc Phương.

Kim Thúy đoạt giải thưởng “Canada Reads 2015”

Kim Thúy đoạt giải thưởng “Canada Reads 2015” kim-thuy-winner-book

Nữ tác giả gốc Việt, cô Kim Thúy, đã đoạt giải thưởng thường niên “Canada Reads 2015” do thông tấn CBC tổ chức.

Được tổ chức thường niên trong suốt 14 năm qua, “Canada Reads” tuyển chọn những quyển sách, có thể làm “thay đổi quan điểm, vượt qua định kiến và soi sáng vấn đề” cho người đọc.

“Canada Reads” năm nay có chủ đề “One Book To Break Barriers” (Một quyển sách phá vỡ các rào cản). Và “Ru” đã được hội đồng tuyển chọn giải “Canada Reads” nhận xét là “câu chuyện hay nhất, đạt được những yêu cầu nói trên”.

“Ru” là câu chuyện về một cô bé rời Sài Gòn từ năm 10 tuổi, theo gia đình vượt biên, tạm trú trong một trại tỵ nạn ở Mã Lai và sau cùng định cư ở Montreal, Quebec. Quyển sách được Kim Thúy viết dựa trên chính cuộc đời của tác giả.

Ông Cameron Bailey, Giám đốc nghệ thuật Đại hội phim Quốc tế Toronto, người đã giới thiệu và đề cử “Ru”, nhận xét trên trang mạng trực tuyến của CBC, “Đây là một trong hàng triệu câu chuyện về người nhập cư trên đất nước Canada. Một phụ nữ người Canada gốc Việt từ Việt Nam sang Canada tỵ nạn. Câu chuyện vừa đau lòng, vừa đẹp, được thể hiện bằng bút pháp tài tình”.

“Tôi đến với quyển sách bằng những lập luận của lý trí,” ông Bailey nói. “Cuối cùng, tôi đã nối kết với “Ru” bằng con tim”.

Bailey, cũng là di dân, ông đến Canada từ Barbados, cho rằng chất thơ của “Ru” sẽ có khả năng mở rộng lòng nhân đạo của người dân Canada có thể đã bị “mệt mỏi” khi nói đến những người nhập cư.

Phát biểu sau khi đoạt giải “Canada Reads 2015”, tác giả của “Ru”, năm nay 46 tuổi, cho biết: “Tôi không biết phải diễn tả thế nào, tôi cảm thấy mình đang ở xa quê hương. Hôm nay, tôi muốn được ở tại quê nhà của tôi.”

Năm 2012, “Ru”, với hai ấn bản bằng tiếng Pháp và tiếng Anh, đã lọt vào vòng chung kết giải thưởng “Scotiabank Giller Prize” và “Man Asian Literary Prize”. Năm 2010, cuốn tiểu thuyết này cũng đã đoạt giải “Governor General’s Awards” và “Prix du Grand Public Salon du livre de Montréal”.

Công nhân tiếp tục đình công, chính quyền bối rối

Công nhân tiếp tục đình công, chính quyền bối rối

Nguoi-viet.com

SÀI GÒN (NV) – Cuộc đình công của 90, 000 công nhân công ty Pouyuen vẫn còn đang tiếp tục. Sang đến ngày 30 tháng 3, công nhân vẫn đến công ty nhưng chỉ tuần hành trong khuôn viên chứ không làm việc.

Công nhân công ty Pouyuen vẫn còn đình công. (Hình: Báo Lao Động)

Công ty Pouyuen (vốn đầu tư 100% Đài Loan), có nhà máy chuyên sản xuất giày da trong Khu Công Nghiệp Tân Tạo, quận Bình Tân, Sài Gòn. Lần đầu tiên, người ta thấy công nhân lao động tại Việt Nam đình công chống lại luật lệ và chính sách của nhà cầm quyền, không phải chỉ đình công đòi tăng lương hay cải thiện chế độ làm việc.

Hôm 26 tháng 3-2015, sau khi nghe “tuyên truyền” về Luật Bảo Hiểm Xã Hội mới, khoảng 30 công nhân của xưởng D3 đã kéo qua xưởng D4 tắt đèn và 500 công nhân ở đó đồng loạt ngưng làm việc. Đến chiều 26 tháng 3, 2015 có thêm 700 công nhân ngưng làm việc và sang ngày hôm sau, con số công nhân ngưng làm việc đã tăng lên khoảng 90,000 (tờ Pháp Luật TP.HCM cho biết số công nhân tham gia đình công là 83,000, tờ Lao Động thì xác định là gần 90,000,…).

Trước đây, Luật Bảo Hiểm Xã Hội ban hành năm 2006 cho phép tất cả những công nhân đã làm việc được một năm, nếu mất việc hoặc nghỉ việc, không thể tiếp tục đóng bảo hiểm xã hội, vẫn có quyền nhận trợ cấp bảo hiểm xã hội một lần.

Năm ngoái, Quốc Hội Việt Nam thông qua Luật Bảo Hiểm Xã Hội mới. Theo đó, những công nhân chưa đóng bảo hiểm xã hội đủ 20 năm mà mất việc hoặc nghỉ việc sẽ không được hưởng bất kỳ khoản trợ cấp nào. Trợ cấp bảo hiểm xã hội chỉ được phát khi họ đến tuổi nghỉ hưu.

Đó cũng là lý do dẫn đến cuộc đình công vừa kể. Những công nhân tham gia đình công yêu cầu duy trì quy định của luật cũ bởi khi mất việc họ cần phải sống.

Sau khi đình công xảy ra, ông Nguyễn Văn Khải, phó chủ tịch Liên Đoàn Lao Động thành phố Sài Gòn, nói với tờ Pháp Luật TP.HCM, rằng cơ quan của ông đã gửi “báo cáo nhanh” về cuộc đình công cho các “cơ quan chức năng.”

Đó là chuyện duy nhất mà cơ quan đại diện quyền lợi, nguyện vọng cho giai cấp công nhân ở Sài Gòn đã làm.

Còn ông Điều Bá Được, trưởng ban Chính Sách của Bảo Hiểm Xã Hội Việt Nam, giải thích, việc hưởng trợ cấp một lần khi mất việc hoặc nghỉ việc chỉ giải quyết khó khăn trước mắt, trong khi quy định mới nhằm đảm bảo lợi ích lâu dài cho người lao động khi về già (có thể nhận lương hưu mỗi tháng cho tới chết).

Tuy nhiên “lợi ích lâu dài” mà ông Được đề cập có thể chẳng bao giờ có.

Do hàng loạt sai lầm trong việc hoạch định chính sách lao động và an sinh xã hội, Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội Việt Nam có thể sẽ chỉ duy trì được 19 năm nữa. Theo tính toán do chính Bảo Hiểm Xã Hội Việt Nam công bố hồi tháng 9 năm ngoái thì Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội của Việt Nam sẽ thâm thủng vào năm 2020 và “vỡ” vào năm 2034.

Nói cách khác, nếu không được nhận trợ cấp Bảo Hiểm Xã Hội một lần khi thất nghiệp hoặc nghỉ việc theo Luật Bảo Hiểm Xã Hội cũ mà chờ đến lúc đủ 55 tuổi vào năm 2035, công nhân Việt Nam sẽ… chẳng có đồng nào khi đến tuổi nghỉ hưu.

Hồi tháng 8 năm 2013, trong một báo cáo về nợ nần của chính quyền Việt Nam, Bộ Tài chính cho biết, nếu tính nợ công theo chủ nợ, chính phủ Việt Nam nợ Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội 5% trên tổng nợ vào lúc đó. Đó là một trong những lý do góp phần làm Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội của Việt Nam “vỡ.”

Đến tháng 9 năm ngoái, theo thống kê do Bảo Hiểm Xã Hội Việt Nam loan báo thì chính phủ Việt Nam nợ Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội của Việt Nam 303 tỷ đồng.

Lý do chính phủ Việt Nam nợ Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội của Việt Nam là vì lẽ ra phải đóng tiền bảo hiểm xã hội cho cán bộ, công chức, chính phủ Việt Nam không đóng nhưng Quỹ Bảo Hiểm Xã Hội của Việt Nam vẫn phải trả lương hưu cho cán bộ, công chức nghỉ hưu. Lương hưu của cán bộ, công chức nghỉ hưu cao hơn nhiều lần so với những giới khác.

Có một điểm đáng lưu ý là nếu tất cả những người có đi làm, trước nay vẫn bị trừ lương để đóng bảo hiểm xã hội cùng nhận ra điều này, chắc chắc số lượng đình công, biểu tình phản đối sẽ không chỉ có 90,000 và không chỉ có công nhân.

Tin mới nhất cho biết, đại diện Liên Đoàn Lao Động quận Bình Tân không thuyết phục được 90,000 công nhân công ty Pouyuen ngưng đình công. Đến chiều thứ hai, một viên thứ trưởng Bộ Lao Động-Thương Binh-Xã Hội đã bay vào Sài Gòn kêu gọi công nhân quay lại làm việc.

Cơ quan Bảo Hiểm Xã Hội của thành phố Sài Gòn thì phát hành một thông báo, nhấn mạnh, đến đầu năm 2016, Luật Bảo Hiểm Xã Hội mới mới có hiệu lực. Từ nay đến đó, việc trả trợ cấp ngay khi công nhân thất nghiệp hoặc nghỉ việc vẫn được duy trì theo luật cũ. (G.Đ)

Lòng tự trọng của một kỹ sư người Nhật gây chấn động Thổ Nhĩ Kỳ

Lòng tự trọng của một kỹ sư người Nhật gây chấn động Thổ Nhĩ Kỳ

Tin Tức Đời Sống,

Passport của vị kỹ sư người Nhật Ryoichi Kishi . Kỹ sư Ryoichi đã làm việc cho công trình  xây dựng cầu treo bắc qua vịnh Izmit. Passport được tìm thấy sau khi thi thể của ông được phát hiện tại nghĩa trang quận Altinova của Yalova, Thổ Nhĩ Kỳ ngày 23 tháng 1 năm 2015 (Ảnh chụp bởi Erhan Erdogan/Anadolu  Agency/Getty Images)

Hộ chiếu của kỹ sư người Nhật Ryoichi Kishi được tìm thấy sau khi có người phát hiện thi thể của ông tại nghĩa trang quận Altinova của Yalova, Thổ Nhĩ Kỳ ngày 23 tháng 3 năm 2015 (Ảnh chụp bởi Erhan Erdogan/Anadolu Agency/Getty Images)

ISTANBUL – Một kỹ sư người Nhật đang làm việc cho một công trình xây dựng cầu treo tại Thổ Nhĩ Kỳ đã tự tử vào hôm Chủ nhật ngày 22 tháng 3 sau khi một sợi dây cáp bị đứt. Mặc dù cầu không bị gẫy và không có người thiệt mạng, người kỹ sư 51 tuổi, Kishi Ryoichi, đã tự nhận trách nhiệm cho sự cố này trong bức thư mà ông để lại. Tin tức nhanh chóng lan truyền trên mạng xã hội Thổ Nhĩ Kỳ và rất nhiều người tán dương lòng tự trọng của người kỹ sư, thậm chí một số người còn đề nghị đặt tên cây cầu theo tên ông.

Theo tin tức từ truyền thông Thổ Nhĩ Kỳ, thi thể người kỹ sư đã được một nhóm sinh viên tìm thấy tại cổng nghĩa trang thành phố Yalova ở phía Tây Bắc nước Thổ Nhĩ Kỳ. Cảnh sát cho biết ông đã tự cắt mạch máu tại tay và cổ. Đồng nghiệp của ông sau đó đã tìm thấy một bức thư để lại trong phòng ông, trong đó viết rằng ông Ryoichi tự lãnh chịu trách nhiệm gây ra tai nạn. Được biết ông Ryochi đã rất suy sụp sau tai nạn này và bỏ đi vào tối hôm Chủ nhật.

Cây cầu đang được thi công sẽ nối liền hai thành phố Izmit và Yalova ven biển Marmara. Đây là công trình xây dựng một trong những cầu treo dài nhất thế giới, với chiều dài 3km và tiêu tốn 1 tỷ đô la Mỹ. Theo dự kiến công trình sẽ được hoàn thành vào năm 2017, sẽ làm giảm đáng kể thời gian đi lại men theo vịnh Izmit.

Công trình đã có một hư hại nhỏ vào ngày thứ Bảy, 21 tháng 3, khi cuộn dây cáp dẫn đường (pilot cable) – được sử dụng tạm thời khi xây dựng lối đi trên cầu – bị đứt và rớt xuống biển. Không có trường hợp thương vong nào và giao thông trên biển chỉ bị gián đoạn trong một khoảng thời gian ngắn.

Người dân Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang bàng hoàng với tin tức này vì tai nạn không gây thiệt hại lớn và rất may là không có người thương vong. Ở Thổ Nhĩ Kỳ tai nạn xảy ra tại các công trường thi công là khá phổ biến, đặc biệt trong năm 2014 đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng nhất trong lịch sử đất nước này tại một mỏ khai thác khoáng sản, cướp đi sinh mạng của 301 người. Tuy nhiên không ai đứng ra chịu trách nhiệm trong những tai nạn như thế.

Người dùng mạng xã hội tại Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang rất thương cảm với người kỹ sư này. Mặc dù hành động này có phần cực đoan nhưng rất nhiều người ca ngợi lòng tự trọng của ông Ryoichi và một số người mong muốn cây cầu được lấy theo tên ông. Dưới đây là một số lời bình luận trên Twitter:

“Kishi Ryoichi, một con người thật đáng kính. Chúng ta sẽ không bao giờ quên tên ông”.

“Khi sợi dây cáp của đất nước này bị đứt, không ai từ chức. Khi sợi dây cáp trên cầu bị đứt, Kishi Ryoichi đã tự vẫn”.

“Cây cầu nên được đặt tên là Kishi Ryoichi Nhật Bản để chúng ta hiểu được từ ‘đáng kính’ nghĩa là gì”.

“Có người thấy rằng điều này thật đáng cười, bởi vì chúng ta đã quen nhìn thấy người gian trá và không biết xấu hổ. Nhưng trên thế giới này có một điều gọi là ‘lòng tự trọng’”.

Tuần hành HN: dân-nhà nước ‘cùng thắng’

Tuần hành HN: dân-nhà nước ‘cùng thắng’

Cây xanh Hà Nội

Cuộc tuần hành ‘Vì cây xanh’ hôm 29/3/2015 có sự tham gia của hàng trăm người dân, theo nhà quan sát từ Hà Nội.

Một cuộc tuần hành vì cây xanh với hàng trăm người xuống đường, tham gia ở trung tâm thành phố Hà Nội diễn ra sáng ngày Chủ Nhậ là một kết quả ‘hai bên cùng thắng’ giữa dân và chính quyền, mặc dù bên phía chính quyền lẽ ra có thể đã ‘thắng đậm hơn nữa’, theo ý kiến một nhà quan sát từ Việt Nam.

Trao đổi với BBC sau khi tham dự cuộc tuần hành ‘Vì cây xanh’ (Greenwalk) ở quanh Hồ Gươm, Hà Nội hôm 29/3/2015, Tiến sỹ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Phản biện Độc lập (IDS đã tự giải thể) nói:

“Tôi nghĩ rằng thực sự những người đi diễu hành chỉ muốn hai bên cùng thắng. Lẽ ra chính quyền còn có thể thắng đậm hơn nữa, nếu mà có lực lượng công an giữ trật tự, dẹp đường, hướng dẫn cho người dân và dẹp những cái xe ra rả hô hào những khẩu hiệu rất cũ rích.

“Lần này không những chỉ có mấy cái xe của cảnh sát, mà cả một hệ thống loa của chính quyền địa phương khắp xung quanh, treo ở các cây cũng như các góc đường, thì cũng đều hô hào rằng người dân đừng có tham gia vào.

Tôi nghĩ rằng thực sự những người đi diễu hành chỉ muốn hai bên cùng thắng. Lẽ ra chính quyền còn có thể thắng đậm hơn nữa, nếu mà có lực lượng công an giữ trật tự, dẹp đường, hướng dẫn cho người dân và dẹp những cái xe ra rả hô hào những khẩu hiệu rất cũ rích

TS. Nguyễn Quang A

“Giá mà họ bỏ những chuyện đấy, giá mà họ hỗ trợ, tạo điều kiện cho cuộc diễu hành được tiến hành tốt hơn, thì phần thắng của họ (chính quyền) sẽ cao hơn rất nhiều.

“Và thực sự tôi chúc cho chính quyền và tôi mong muốn là chính quyền hãy hành xử như thế, bởi vì như thế là tốt cho chính quyền,” Tiến sỹ Quang A nói.

Hôm Chủ Nhật, một nhà hoạt động xã hội ở Hà Nội, blogger JB Nguyễn Hữu Vinh thuật lại với BBC về không khí cuộc diễu hành bảo vệ môi trường và phản đối chặt cây xanh ở Hà Nội của người dân hôm 29/3.

Ông Vinh nói:

“Sáng nay, có rất đông đảo con số theo tôi ước tính khoảng gần 500 người đã tập trung ở Bờ Hồ Hoàn Kiếm, tuần hành khoảng một vòng ở đó đến kết thúc là ở Tượng đài Lý Thái Tổ để tuần hành và biểu dương khí thế của nhân dân phản đối việc chính quyền Hà Nội đã chặt cây vô tội vạ và chặt cây xanh thời gian vừa qua, trong đề án ‘6.700 cây bị chặt hạ’ của họ.

“Số lượng người tập trung hôm nay khá là đông đảo và người ta cầm trên tay những biểu ngữ là ‘Không được chặt cây’, ‘Chặt cây là tội ác’, và ‘Phải bảo vệ sự sống’, ‘Bảo vệ môi trường’, cũng như là tất cả những người đó đi diễu hành trên phố rất trật tự.”

Theo ông JB Nguyễn Hữu Vinh cuộc tuần hành này đã diễn ra ‘khá thành công’, từ góc nhìn của một người tham gia cuộc xuống đường vì môi trường.

Ông nói: “Theo đánh giá của cá nhân tôi thì đó là một cuộc diễu hành, tuần hành khá thành công và cũng như khá hài lòng với tất cả.”

‘Can thiệp nhất định’

Tuy nhiên, ông Vinh cũng cho biết chính quyền cũng đã có một số sự can thiệp nhất định với cuộc tuần hành.

Công an dùng nhiều xe của họ, xe đặc chủng, các xe có gắn các loa phát thanh yêu cầu giải tán, yêu cầu này khác, như với các cuộc tập trung khác, và họ cũng có những lời lẽ khá là căng thẳng, yêu cầu rằng là không được tập trung, để bảo vệ Hội nghị Quốc hội Quốc tế nọ kia

Blogger JB Nguyễn Hữu Vinh

Blogger cho biết thêm:

“Công an dùng nhiều xe của họ, xe đặc chủng, các xe có gắn các loa phát thanh yêu cầu giải tán, yêu cầu này khác, như với các cuộc tập trung khác, và họ cũng có những lời lẽ khá là căng thẳng, yêu cầu rằng là không được tập trung, để bảo vệ Hội nghị Quốc hội Quốc tế nọ kia…

“Thế nhưng người dân người ta vẫn ý thức vấn đề bảo vệ môi trường và cây xanh của mình, họ vẫn tuần hành rất trật tự và đồng thời biểu hiện ý chí của mình ra bằng hành động của họ, bằng những câu khẩu hiệu là không được chặt cây xanh.”

Theo quan sát của ông Vinh, công an đã không có những hành động can thiệp được cho là ‘phản cảm’ như trong các cuộc biểu tình, tuần hành chống Trung Quốc của người dân ở Hà Nội trước đây.

Tuy nhiên, vẫn theo blogger này, chính quyền cũng đã có một số động tác can thiệp kín trước khi sự kiện cuộc tuần hành hôm Chủ Nhật diễn ra.

Ông nói: “Một số người cũng cho biết rằng rất nhiều người bị canh gác, rồi bị theo dõi này khác ở gia đình, ở một số nơi…

Tuần hành ở Hà Nội

Một người tuần hành kêu gọi cứu cây xanh và cứu môi trường của Thủ đô Hà Nội.

“Tuy nhiên, kết quả cuối cùng là người dân vẫn tuần hành xung quanh Bờ Hồ và tập trung cuối cùng ở Tượng đài Lý Thái Tổ, để cùng nhau mặc niệm những nạn nhân vừa bị tai nạn ở Hà Tĩnh và cũng như là người ta thể hiện ý chí với nhau, vấn đề là bảo vệ môi sinh, môi trường, cũng như phản đối vấn đề chặt cây xanh của Hà Nội,” nhà báo độc lập nói với BBC.

Cũng hôm Chủ Nhật, khi được hỏi vì sao lãnh đạo đảng và chính quyền Hà Nội, như trực tiếp Bí thư Thành ủy Phạm Quang Nghị, đã có lên tiếng về vụ dự án được gọi là ‘thay thế cây xanh’ vừa qua, mà người dân vẫn tiếp tục xuống đường tuần hành, và họ sẽ có thể quyết định khi nào thì thôi tuần hành, Tiến sỹ Nguyễn Quang A nêu quan điểm:

“Cái này thì khó mà có thể nói trước được, tôi nghĩ rằng chính quyền Hà Nội cũng có một vài dấu hiệu, nhưng những dấu hiệu đấy trong thực tâm nó như thế nào thì còn rất là khó đánh giá.

“Nhưng với chuyện mà Đại học Lâm nghiệp, ông Hiệu trưởng Đại học Lâm nghiệp, cũng rất may là ông ấy đưa một công văn ra cho công chúng, để có thể công chúng đọc được, thì thấy rằng hành xử tôi nghĩ là hết sức là dại về phía chính quyền.

“Và cân nhắc những hành động như ai nói là có vẻ ‘là được’ và thực tiễn mà tôi đánh giá rằng rất kém, thì việc đánh giá của người dân cũng còn phải cân nhắc chán, và tôi nghĩ rằng người dân người ta sẽ luôn luôn dựa vào các hành động chứ không phải dựa vào các lời nói,” nhà quan sát nói với BBC từ Hà Nội.

TGĐ Apple, Tim Cook, sẽ hiến hết tài sản cho từ thiện

TGĐ Apple, Tim Cook, sẽ hiến hết tài sản cho từ thiện

Nguoi-viet.com

NEW YORK (NV) – Các nhà đại tài phiệt như Bill Gates và Warren Buffett vừa có thêm đồng minh mới, đó là ông Tim Cook, tổng giám đốc điều hành (CEO) công ty Apple.

Ông Tim Cook, tổng giám đốc điều hành Apple. (Hình: Getty Images)

Theo tạp chí Fortune, ông Cook dự tính tặng hết tiền bạc cho việc từ thiện sau khi đã lo hết tiền học cho đứa cháu trai 10 tuổi.

Bài báo đăng hôm Thứ Năm cho biết, tài sản ông Cook, dựa theo số cổ phần của ông trong công ty Apple, trị giá khoảng $120 triệu.

Từ khi kế nhiệm ông Steve Jobs hồi năm 2011 trong chức vụ CEO, ông Cook đã từng thực hiện nhiều cuộc hiến tặng dưới danh nghĩa của công ty.

Ông tham gia “hội mạnh thường quân” với cựu CEO của công ty Microsoft là Bill Gates, nhà đầu tư Buffett và Mark Zuckerberg, CEO của Facebook. Cả ba nguyện hiến tặng hơn phân nửa tài sản của họ cho từ thiện.

Theo tập san các nhà ân nhân Chronicle of Philanthropy, các nhà hiến tặng lớn nhất nước hồi năm ngoái đã đóng góp $10.2 tỷ cho các cơ sở vô vụ lợi.

Đứng đầu danh sách là ông Bill và bà Melinda Gates với $1.9 tỉ, hầu hết cúng vốn cho cơ sở thuộc gia đình.

Cổ phần của Apple giảm 67 cent tức 0.5%, xuống còn $123.57 trong giữa ngày giao dịch. (TP)

Từ cây xanh đến con sông, một tội ác không thể tha thứ

Từ cây xanh đến con sông, một tội ác không thể tha thứ

Lê Diễn Đức

Nếu đến thành phố St. Petersburg, ta mới thấy được tầm nhìn xa của Pie Đại đế trong việc quy hoạch đô thị.

Cách đây hơn 300 năm, vào năm 1703, Pie Đại đế đã phát lệnh khởi công xây dựng thành phố Sankt Peterburg. Vào lúc ấy phương tiện đi lại thông dụng là xe ngựa, vậy mà hơn 300 năm sau, những con phố chính ở khu trung tâm với cây xanh và vỉa hè rộng thênh thang vẫn đủ mở những con đường hai chiều, mỗi chiều hai ba lằn xe hơi. Kinh nghiệm của Pie Đại đế sau những cuộc đi thăm viếng phuơng Tây cùng với đầu óc viễn kiến đã làm cho S. Petersburg trở thành một thành phố du lịch đẹp nổi tiếng nước Nga.

Năm 1990 nước Đức thống nhất. Một phần tư lãnh thổ hợp nhất với ba phần từ còn lại, đã ngốn hàng ngàn tỷ D Mác mà vẫn không thể cân bằng được mức sông Đông-Tây. Chi phí lớn nhất cho tiến trình hội nhập Đông Đức với Tây Đức là giải quyết bảo vệ môi sinh, thậm chí một số nhà máy phải đóng cửa vì mức độ xả nước thải công nghiệp ra sông gây ô nhiễm quá lớn.

Ba Lan, nơi tôi sống nhiều năm, sau khi gia nhập Liên minh châu Âu năm 2005, đã nhận được hàng chục tỷ euro cho việc xây dựng cơ sở hạ tầng. Tuy nhiên, tiền đầu tư cải thiện môi trường chiếm tỷ trọng rất cao, nếu không nói là nhiều nhất.

Chặt đốn cây ở Ba Lan trong thành phố cần phải có giấy phép của cơ quan chức năng nhưng không phải đối với loại cây nào cũng có thể cho phép. Chặt đốn cây xanh có tuổi trên 10 năm trong sân vườn nhà của mình cũng đòi hỏi phải có giấy phép. Tiền phạt cho những vi phạm tổn hại cây xanh được quy định cao đến mức gần như phi lý.

Sau khi chế độ cộng sản Ba Lan sụp đổ vào năm 1989, từ thập niên 90 đến thập niên đầu tiên của thế kỷ 21, thủ đô Warsaw như một công trường xây dựng. Quy hoạch và phát triển thành phố từ cấu trúc của xã hội chủ nghĩa cũ thật khó khăn. Khắp nơi, ở đâu cũng thấy cần cẩu, người ta xây những khu nhà mới hay những ngôi nhà cao chọc trời ở giữa trung tâm, các nhà ga tàu điện ngầm mọc lên, nhưng tôi không nhìn thấy một cây xanh nào bị đốn, mà chỉ thấy các thảm cỏ và cây xanh được trồng thêm.

Quy hoạch và phát triển đô thị đòi hỏi phải có tầm nhìn dài hạn cho hàng chục, hàng trăm năm sau. Nếu chỉ làm đến đâu biết đến đấy, theo lối ăn xổi ở thì, thì tương lai không biết sẽ phải bỏ ra bao nhiêu tiền cho đủ để cứu vãn môi trường bị huỷ hoại.

Kế hoạch chặt đốn 6.700 cây xanh ở Hà Nội là thể hiện cái nhìn một chiều ở tầm rất thấp.

Tôi chưa thấy hay nghe nói có một thành phố nào trên thế giới chặt đốn hàng ngàn cây xanh cổ thụ đồng loạt và vội vã như thế.

Vấn đề thay những cây quá già, bị sâu mọt, có thể gây hiểm hoạ giao thông, ở đâu người ta cũng làm, nhưng chỉ thay thế những cây xấu ấy bằng cây khác, tuyệt nhiên không có tình trạng đốn hàng trăm cây trên một con phố, kể cả những cây còn xanh tốt như ở Hà Nội. Nếu cây cối gây cản trở cho các dự án phát triển đô thị thì công trình buộc phải bảo quản tối đa cây xanh và có biện pháp di dời thích hợp.

Cây xanh là lá phổi của thành phố. Những cây xà cừ, cây sấu, hoa sữa với tuổi thọ cả trăm năm, mang trên mình những thăng trầm lịch sử, che chắn mưa gíó, mang bóng mát cho con người, là một trong những nét đặt thù của thủ đô Hà Nội trữ tình và lãng mạn.

Bỗng nhiên bị tước đoạt vô căn cứ một phần dưỡng khí, người Hà Nội nổi giận, biểu tình phản đối quả thật hợp lý. Chưa cần nói tới việc đằng sau kế hoạch chặt đốn cây có nhữmg lợi ích mờ ám nào của các quan chức lãnh đạo thành phố Hà Nội mà công luận đang đòi hỏi phải làm rõ.

Khi câu chuyện cây xanh Hà Nội vẫn đang là chủ đề nóng thì nghe nói người ta đang cho phép doanh nghiệp tư nhân lấp sông Đồng Nai.

Hệ thống sông Đồng Nai cung cấp nước sinh hoạt cho 18 triệu người thuộc 11 tỉnh thành gồm Sài Gòn, Đồng Nai, Bình Dương, Bình Phước, Bà Rịa – Vũng Tàu, Long An, Tây Ninh, Lâm Đồng, Đắk Nông, Ninh Thuận và Bình Thuận.

Nước sông Đồng Nai đang có các chỉ số ô nhiễm vượt quy chuẩn. Chất lượng nước từ con sông này đang bị ô nhiễm nặng bởi các chất hữu cơ, vi sinh, kim loại nặng…  Các nhà khoa học, cơ quan chức năng đều khẳng định nguyên nhân là do nguồn nước thải từ các khu công nghiệp, dân cư… và sự quản lý yếu kém của các cơ quan liên quan.

Theo ông Lê Văn Tuấn, Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần Nước và Môi trường (Bộ Xây dựng), hệ thống sông Đồng Nai đang bị ô nhiễm trầm trọng. Mỗi ngày con sông tiếp nhận trên 500 ngàn mét khối nước thải công nghiệp từ trên 60 khu công nghiệp và gần 2 triệu mét khối nước thải sinh hoạt từ các khu đô thị, trong đó trên 60% nước thải công nghiệp và 85% nước thải sinh hoạt chưa qua xử lý. Dự kiến đến năm 2020, tổng lượng nước thải đô thị, nước thải công nghiệp thải ra sông Đồng Nai mỗi ngày có thể lên đến gần 4,5 triệu mét khối.

Ông Tuấn cho rằng, nếu các tỉnh thành trong lưu vực không có đột phá trong xử lý nước thải, bảo vệ nguồn nước thì hệ thống sông Đồng Nai sẽ càng ngày càng ô nhiễm nặng nề và có nguy cơ trở thành dòng sông “chết”!

Thế mà, gần đây, nhà chức trách Đồng Nai bằng quyết định 2230/QĐ-UBND ngày 21/07/2014 và quyết định số 2827/QĐ-UBND ngày 15/09/2014, đã cho phép Công ty Toàn Thịnh Phát lấp một phần sông Đồng Nai để thi công dự án “Cải tạo cảnh quan và phát triển đô thị ven sông Đồng Nai”, còn có tên là dự án “The Pegasus Riverside”.

Công trình này có chiều dài 1,3 ki lô mét, từ Công viên Nguyễn Văn Trị đến cầu Rạch Cát, thành phố Biên Hòa, dự kiến hoàn thành vào năm 2022 với tổng mức đầu tư là 3 ngàn 200 tỷ đồng.

Tổng diện tích đất của dự án là  84 ngàn mét vuông, trong đó phần lấn sông hơn 77 ngàn 200 mét vuông, chiếm trên 90% diện tích, đoạn lấn ra sông xa nhất đến hơn 100m (đoạn từ cầu tàu nhà máy nước Biên Hòa), theo báo Xây dựng điện tử thuộc Bộ Xây dựng.

Thông thường về nguyên tắc xây dựng, thiết kế ven sông, biển bao giờ cũng dành đất để làm hành lang bảo vệ có khi đến 50 mét. Đây là điều bắt buộc và không một dự án nào, nhất là dự án thương mại, có thể vi phạm. Cho phép công ty Toàn Thịnh Phát đầu tư, nhà chức trách Đồng Nai đã đạp bỏ lên nguyên tắc cơ bản nhất.

Dự án lấp sông sẽ bê tông hóa lòng sông làm thay đổi dòng chảy, ảnh hưởng đến hệ sinh vật và làm mất đi cơ chế tự bảo vệ, tự làm sạch của dòng sông. Điều đáng quan ngại nữa là khi dòng chảy thay đổi thì sẽ làm xói lở bờ bên kia, đặc biệt nguy hiểm đối vời khu dân cư đông đúc…

Nhà chức trách Đồng Nai đã không lấy ý kiến của người dân mà cũng không hề hỏ ý kiến các chuyên gia của Ủy ban bảo vệ lưu vực sông Đồng Nai. Ông Bùi Cách Tuyến đã nói với báo giới: “Họ làm độc lập. Chúng tôi không được tham vấn. Với tư cách là Phó chủ tịch Ủy ban bảo vệ lưu vực sông Đồng Nai, tôi không biết và với tư cách là Thứ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường, tôi cũng không hay về dự án này.”

Hiện vẫn chưa có phương án cụ thể nào trong một ngày gần để xử lý tổng thể nước sông Đồng Nai trước nguy cơ ô nhiễm, thì việc cho lấp một phần sông dáng thêm một đòn cho dòng sông “chết” hẳn!

Cái giá để phục hồi đối với sông Đồng Nai rồi sẽ rất khủng khiếp, chắc chắn lợi nhuận thu được từ hoạt động kinh tế sẽ không thể đủ để bù đắp cho chi phí cải thiện môi trường.

Vì những quyền lợi ích kỷ hôm nay, nhà chức trách Hà Nội và Đồng Nai đã xem nhẹ hậu quả từ những quyết định ấu trĩ và ngu xuẩn. Vì đồng tiền mà thiển cận, làm ngơ trước hiểm hoạ huỷ diệt môi trường là tội ác.

Hãy xem lại lương tri và tỉnh ngộ khi còn kịp!

© Lê Diễn Đức – RFA

Ðại đức trụ trì chùa Từ Nghiêm quyên sinh

Ðại đức trụ trì chùa Từ Nghiêm quyên sinh

Nguoi-viet.com

Nhóm phóng viên Người Việt

SANTA ANA, California (NV)Ðại Ðức Thích Nhuận Thư, trụ trì chùa Từ Nghiêm, Santa Ana, vừa được phát hiện tự tử tại chùa sáng Thứ Năm, 26 Tháng Năm.

Nói với Người Việt, Tỳ Kheo Thích Minh Trí, trú sứ chùa Từ Nghiêm và là người phát hiện sự ra đi của Ðại Ðức Nhuận Thư, kể lại: “Sáng sớm nay có người đến gõ cửa chùa, nhưng thầy không muốn tiếp. Vào khoảng 9 giờ, tôi muốn ra xem họ đi chưa thì thấy thầy treo cổ bằng dây thừng. Tôi rất lúng túng, muốn bồng thầy xuống để cứu nhưng nặng quá không làm được, tôi gọi ngay cảnh sát.”


Cảnh sát chuẩn bị mang thi thể Ðại Ðức Thích Nhuận Thư đi giảo nghiệm. (Hình: Kalynh Ngô/Người Việt)

Ông Anthony Bertagna, phát ngôn viên Sở Cảnh Sát Santa Ana, xác nhận với nhật báo Người Việt rằng: “Có vụ tự tử tại chùa Từ Nghiêm. Một người chết và nhân viên giảo nghiệm tử thi của Orange County đã mang thi hài đi.”

Tuy nhiên, về chuyện ra đi của vị đại đức, ông Bertagna chỉ nói: “Chúng tôi không thể cho biết chết ra sao và vào lúc nào, vì phải đợi liên lạc với thân nhân của người quá cố.”

“Sáng nay đông người tới chùa quan sát. Có đầy đủ báo chí chứng kiến người ta đến đem thi hài đi. Chúng tôi tới chùa phải ra phía sau để tụng kinh. Phía trên chùa không được vào,” nữ Phật tử Chơn Hòa nói.

Tỳ Kheo Thích Minh Trí cho biết thêm: “Gần đây thầy gặp ai cũng than thở. Thầy có nói ý định tự tử cho ba của thầy là Hòa Thượng Thích Nhất Pháp, và hòa thượng có khuyên thầy rằng tự tử không phải là con đường của nhà Phật.”

“Tôi nghĩ sự việc này có liên quan đến việc chuyến đi hành hương. Thời gian đầu, các Phật tử đến đòi tiền, thầy còn nhỏ nhẹ giải thích. Sau này, giọng của thầy hơi gắt gỏng vì mọi người cứ đòi trả tiền ngay, bằng chi phiếu hoặc tiền mặt,” vị tu sĩ cho biết thêm. “Có nghe thầy nói là đã tìm được người giựt tiền bên Việt Nam. Có đến nhà mấy lần nhưng không gặp.”


Tỳ Kheo Thích Minh Trí, người phát hiện thi thể vị tu sĩ trụ trì chùa Từ Nghiêm. (Hình: Kalynh Ngô/Người Việt)

Tỳ Kheo Thích Minh Trí kể tiếp: “Hôm qua thầy và tôi có việc ở bên ngoài cả ngày. Trước đây nhiều lần chùa bị cúp nước và điện cho đến khi thầy đi đóng tiền. Khi đi đóng tiền điện ở Santa Ana hôm qua, thầy có nói ‘sẽ không có lần sau.’ Mấy ngày trước, khi ngồi nói chuyện với thầy, tôi thấy thầy cầm trên tay một sợi dây thừng, vuốt tới vuốt lui.”

“Cách đây khoảng hai ngày, vào lúc 9 giờ tối, có một thanh niên đến tìm thầy, trong tình trạng không được tỉnh táo, có vẻ như say rượu. Người đó đòi tiền và có ý định hành hung thầy. Một người trong chùa lúc đó đã gọi báo cảnh sát nhưng cảnh sát không đến,” vị tu sĩ nói thêm.

Sự việc xảy ra làm một số cư dân sống gần chùa và Phật tử ngậm ngùi và thương tiếc.

Ông Frank, không muốn cho biết tên họ, cư ngụ sát bên chùa, nói: “Ông ấy là một người tốt. Tuy chúng tôi trao đổi với nhau rất ít vì trở ngại ngôn ngữ, nhưng với tôi, ông ấy là một người tốt. Mẹ của tôi cũng nói thế. Ông hay mang cho mẹ tôi bánh cookie.”

Phật tử Trúc Tâm, 67 tuổi, cư dân Santa Ana, người có ghi danh trong chuyến đi hành hương, kể: “Từ khi xảy ra sự việc, tôi chưa lần nào hỏi thầy về nguyên nhân hoặc đòi thầy số tiền. Không phải chỉ riêng tôi mà những Phật tử khác nữa. Tôi và họ khuyên thầy rất nhiều lần mỗi khi thầy nói ‘chắc thầy không sống nổi.’ Chính tôi có nói với thầy nếu mình đã trót làm sai thì mình vẫn còn cơ hội sửa sai.”

Cảnh sát Orange County mang tang chứng đi để điều tra. (Hình: Ðỗ Dzũng/Người Việt)

Bà Trúc Tâm nói rằng tất cả Phật tử rất kính mến vị tu sĩ trụ trì chùa Từ Nghiêm.

Riêng bà, sau khi xảy ra sự việc, bà tự nhủ và cũng nói với gia đình bà là “giống như con của mình mà qua xứ người mà bị hoàn cảnh này thì cũng đau khổ như vậy.”

“Thầy hay nói với tôi là ‘thầy muốn chết đi, thầy không sống nổi. Người đạp lên người mà đi.’ Thầy hay nói vợ chồng tôi là thầy xem vợ chồng tôi như cha mẹ của thầy,” bà Trúc Tâm nói thêm. “Có một lần thầy nói với tôi là ‘cám ơn chúng tôi, nhưng áp lực lớn quá thầy chịu không nổi.’”

Chùa Từ Nghiêm có tổ chức chuyến hành hương cho khoảng 50 người. Nơi đến là Hà Nội, Miến Ðiện và Thái Lan. Chuyến đi dự kiến khởi hành sáng Thứ Hai, 2 Tháng Ba, nhưng phải hủy bỏ vì chùa xảy ra hỏa hoạn vào tối Thứ Bảy trước đó.

Tất cả sổ thông hành do Phật tử nộp cho vị đại đức một số bị thiêu rụi, một số cháy một phần, trong đó còn cả hình của người hành hương nộp để xin visa.

Sau khi sự việc xảy ra, một số Phật tử ghi danh hành hương có đến chùa đòi lại tiền. Một số nhận được chi phiếu, nhưng không rút được tiền.

Riêng vụ cháy ở chùa, một ngày trước khi xảy ra vụ tự tử, Sở Cứu Hỏa Orange County xác nhận rằng: “Các nhân viên điều tra của chúng tôi tin rằng có một sự cố ý gây ra vụ hỏa hoạn ở chùa Từ Nghiêm. Vụ án vẫn đang trong quá trình điều tra.”

Người Việt tiếp tục trốn chạy khỏi đất nước bằng mọi giá

Người Việt tiếp tục trốn chạy khỏi đất nước bằng mọi giá

Sau 40 năm kể từ ngày CSVN cai trị tòan cõi Việt Nam người dân tiếp tục bỏ xứ ra đi bằng mọi cách vẫn tiếp tục diễn ra.

Sau những đợt di tản năm 1975, đến lượt người dân Việt Nam liều mình vượt biên bắt đầu từ cuối thập niên 70. Sau đó là các đợt định cư theo diện H.O. Rồi đến những đợt người đi theo diện bảo lãnh, đòan tụ.

Gần đây hơn là dạng các em du học sinh đi học ở nước ngoài, rồi tìm mọi cách để được ở lại hợp pháp.

Tình trạng những người dân miền Bắc tìm cách trốn ở lại Anh sau khi đi du lịch châu Âu đang diễn ra một cách thầm lặng nhưng đều đặn. Sau đây là một câu chuyện được một thiếu nữ miền Bắc, mới đến được Anh trong tháng 02/2015, kể lại:

Làm sao em tìm được đường dây qua đây ?

* Bây giờ bên Việt Nam nhiều lắm, rồi bạn bè qua trước thì mình hỏi và họ sẽ chỉ.

– Đi tốn kém bao nhiêu ?

* Có hai giá. Một giá gọi là VIP và một giá gọi là “Cỏ”

VIP nghĩa là gì ? còn “Cỏ” là gì ?

* VIP thì đắt hơn, sẽ được giàn xếp , chỗ ngủ đàng hoàng . Còn “Cỏ” rẻ hơn nhưng chỗ ngủ không tốt và không được giàn xếp.

Giá cả thế nào?

* VIP thì USD 34,000 còn “Cỏ” thì USD 20,000

Chừng nào phải trả tiền

* Đi tới nơi là trả ngay.

Em đi giá VIP và đi ra sao?

* Vâng em đi giá VIP, em đi du lịch, ngồi máy bay tới một nước châu Âu, trước khi sang Pháp, rồi mới trốn qua Anh.

Vậy em đi du lịch ?

* Dạ vâng

Em đi vậy có sợ không? Và không biết tiếng Anh thì sao?

* Em nói được vài câu và trước khi đi người ta hướng dẫn. Em cũng sợ lắm, lúc ngồi máy bay lo sợ vì không biết tới châu Âu làm gì?

Vậy em vào Châu Âu có bị hỏi gì không? Rồi em tính cuộc hành trình như thế nào?

* Thì người ta đưa em giấy hộ chiếu , rồi dặn em lên máy bay , khi tới châu Âu cứ làm người du lịch.  Họ có viết trong tờ giấy dặn em phải làm gì khi ra khỏi sân bay châu Âu.

Rồi em có bị an ninh và hải quan hỏi gì không? Mà em không biết tiếng thì sao?

* Em nói được vài chữ trước khi đi , rồi tới đó em bập bẹ rồi ra được.

Sau đó thì sao?

* Em ra khỏi sân bay, trong tờ giấy họ dặn em đón taxi ra ga xe lửa để đi Paris

Em không biết gì hết thì sao?

* Em text về cho người hướng dẫn, họ text vào điện thoại rồi em đưa cho tài xế taxi , họ xem rồi đưa em ra ga.

Tất cả chi phí taxi và ăn uống em phải trả ?

* Vâng em phải trả hết.

Tới Paris thì sao?

* Em lại mua vé đi về phía bờ biển, đi phà qua Anh , rồi em đợi và có người đón.

Tới bờ biển có người đón em sao nữa ?

* Dạ người đón em, vì em trả giá VIP nên có nhà ngủ, nhưng cũng kinh lắm chứ không phải khách sạn. Nhưng ai đi vé “Cỏ” là nằm ngoài biển.

Rồi sao nữa?

* Khi trả vé VIP thì họ sẽ xếp cho mình lên xe hàng. Họ xếp em vào loại xe y như là xe đưa bưu phẩm, trong đó chia làm hai ngăn. Còn đi vé “Cỏ” thì họ sẽ phá những thùng container mình lén vô trong. Loại này dễ bị bắt hơn.

Trong thùng xe của em bao nhiêu người ?

* Tới 15 hay 16 người chật lắm anh.

Trong đó có người Việt không?

* Vài người thôi anh, còn lại là Trung Quốc, Ấn độ và Trung Đông

Rồi làm sao họ lái xe lên trên phà được mà em không bị bắt?

* Họ có kinh nghiệm anh, họ đợi cái giờ đổi ca thì lúc đó khám xét không chặt chẽ, có sơ hở thì xe chạy vào giờ đó thì nhóm kiểm tra không dò máy kỹ , nhờ đó xe lên được phà.

Vậy là em qua tới đây ?

* Dạ có 5 ngày là em tới đây rồi. Nhiều người nói em may lắm, vì không phải ngủ bờ ngủ bụi nhất là không bị cưỡng hiếp. Nếu em được lựa chọn thì em sẽ không đi nước ngoài đâu. Giờ không biết cuộc đời như thế nào? Và đi như thế này khiếp quá.

Đúng là làm người Việt Nam y như những kẻ khốn cùng, từ năm 1975 phải đi, và đến giờ 2015 vẫn còn người phải ra đi… Cô gái vừa trải qua một hành trình gian khổ chỉ im lặng, không nói gì. nhưng ánh mắt cô hiện lên một nỗi buồn khó tả.

Đoàn Hưng / SBTN

Bạo lực học đường

Bạo lực học đường

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam
2015-03-25

03252015-violence-in-school.mp3

Một cảnh học sinh đánh nhau trước cổng trường học

Một cảnh học sinh đánh nhau trước cổng trường học

Clip-from youtube

Your browser does not support the audio element.

Trong vòng chưa đầy một tháng, có đến hơn một chục video clip nữ sinh đánh nhau, cấu xé nhau được tung lên mạng và có đến vài chục video clip nam sinh lập thành bằng nhóm, dàn trận đánh nhau, chém nhau theo kiểu xã hội đen. Tất cả những video clip này đều do học sinh tải lên. Đó là chưa kể đến hơn 6000 vụ đánh nhau gây thương tích, chết người kể từ Mồng Một Tết đến nay. Và tất cả những vụ xô xát, đánh nhau trong giới trẻ Việt Nam đều có liên quan đến vấn đề giáo dục, học đường và tính dục, bạo lực do văn hóa xuống cấp.

Tính dục và giáo dục bị chằng chéo

Ông Vận, cựu giáo viên một trường phổ thông trung học tại thành phố Sài Gòn đưa ra nhận xét: “Do cái nghiệp quả của tiền duyên nhiều đời. Nó muốn làm anh chị, nó muồn làm anh hùng nên nó tranh nhau, nó cấu xé nhau, tranh nhau vậy đó. Nó muốn làm thì nó làm, mình can đâu có được. Nói nó cũng như không. Không nói được, không thể nói hết nổi!”.

Theo thầy Vận, là một giáo viên dạy qua hai chế độ chính trị, trước 30 tháng 4 năm 1975, ông vừa tốt nghiệp đại học và đi dạy chưa đầy hai năm thì thành phố có sự thay đổi lớn, ông về quê làm ruộng một thời gian dài và năm 1980, ông quay trở lại Sài Gòn, tiếp tục nộp đơn xin dạy học. Sau gần một năm chờ điều tra lý lịch, không có thành phần gia đình dính đến chế độ cũ nên ông được nhận vào dạy môn toán trở lại với điều kiện chỉ được dạy toán và không được bàn luận gì về chính trị dù bất cứ với ai.

Ông Vận chấp nhận điều kiện và đi dạy mãi cho đến năm 1990 thì về hưu. Trong suốt quá trình dạy học, ông nhận ra bầu không khí dạy và học trước và sau 1975 có thể nói là khác nhau một trời một vực. Và quá trình dạy giữa những năm trước 1988 và sau 1988 cũng khác nhau đáng kể. Càng về sau, nền giáo dục càng có dấu hiệu lụn bại, hết phương cứu chữa.

Giải thích thêm, ông Vận cho rằng hình ảnh người thầy giáo thời trước 1975 có những đặc thù mà hiện tại không có được. Sự uy nghiêm, tính mẫu mực cũng như lương tâm nhà giáo, luôn sẵn sàng cống hiến hết mình vì sự nghiệp dạy học, lấy viên phấn trắng và tấm bảng đen làm cảm hứng của cuộc đời. Chính vì thế, người thầy dạy cấp hai và cấp ba thời đó đã được gọi là giáo sư, họ được học trò và phụ huynh coi trọng, kính nễ.

Chính tình trạng bệ rạc của nền giáo dục bởi nạn mua quan bán chức, chạy bằng giả, kinh doanh kiến thức, lạm dụng tình dục học đường đã đẩy nhiều thế hệ đến chỗ thực dụng, máu lạnh và bạo lực học đường diễn ra như cơm bữa

Sự kính nễ này một phần nhờ vào cơ chế giáo dục coi trọng tính người, coi trong nhân cách và mỗi người thầy bắt buộc phải là một tấm gương về nhân cách trong xã hội đã giúp cho học trò có cảm hứng trong việc học tập, kính trọng thầy cô và luôn noi gương thầy cô như một trách nhiệm mà con người phải làm trong cuộc đời. Chính nền giáo dục với triết lý nhân bản xuyên suốt của thời đó đã tạo ra nhiều thế hệ học trò vừa thành đạt lại vừa có nhân cách lớn trong xã hội. Điều đó hiếm có và hầu như không có trong hiện tại.

Chỉ riêng không khí dạy và học trước và sau năm 1988 cũng đã có quá nhiều thay đổi theo chiều hướng xấu đi. Trước năm 1988, nền giáo dục bao cấp, dù không thể so sánh với nền giáo dục nhân bản trước 1975 nhưng dù sao nó cũng không phải là một cái thị trường giáo dục lộn xộn như thời kỳ giáo dục thị trường sau này. Kể từ sau 1988, nền giáo dục Việt Nam rơi vào tình trạng mua bán chữ, hoạt động dạy thêm dạy kèm nở ra rầm rộ. Sau đó là thời kỳ mua bằng cấp, đút lót trong giáo dục, và gần đây nữa là tình trạng hối lộ bằng tình dục giữa học sinh và thầy giáo, giữa hiệu trưởng với các quan chức.

Chính tình trạng bệ rạc của nền giáo dục bởi nạn mua quan bán chức, chạy bằng giả, kinh doanh kiến thức, lạm dụng tình dục học đường đã đẩy nhiều thế hệ đến chỗ thực dụng, máu lạnh và bạo lực học đường diễn ra như cơm bữa. Điều đáng buồn nhất là hiện tại, những danh hiệu nhà giáo nhân dân, nhà giáo ưu tú, giáo sư tiến sĩ… đều không được trọng vọng như những giáo viên cấp trung học thời xưa. Theo thầy Vận, đây là một vấn đề cần đặt dấu hỏi lớn về cơ chế giáo dục hiện tại.

Bạo lực tới sau

Một cô giáo tên Hà, sống tại Gò Vấp, Sài Gòn, chia sẻ thêm: “Khó nói lắm, mà về nguyên nhân thì không lẽ mình đổ thừa hết cho giáo dục nó cũng không đúng. Nói chung là do môi trường. Khó nói lắm!”.

Chuyện các nữ sinh đánh nhau, các nam sinh dàn trận chém nhau ngày càng có nguy cơ phát triển và lan rộng là một bằng chứng về nền giáo dục mua bán bằng cấp, chạy chọt và hối lộ trong nghề nghiệp đã chuyển hóa thành một thứ tệ nạn và kéo theo hàng triệu hệ lụy phía sau

Theo cô Hà, vấn đề bạo lực học đường ở Việt Nam hiện nay có thể nói là vô phương cứu chữa, nó có thể bùng phát bất kì giờ nào và lan rộng đến mức khó mà lường được. Tiếng nói của giáo viên đối với học trò hiện tại không phải là tiếng nói của một vị thầy trước lớp học mà là tiếng nói của một người bán chữ trước đám đông các thượng đế mua chữ.

Trong các thượng đế mua chữ này, có nhiều thành phần khác nhau, cũng có thể là thượng đế con nhà bình dân, cũng có nhiều thượng đế con nhà quí tộc, trọc phú, đại gia. Và yêu cầu của các thượng đế đối với người bán chữ cũng khá gắt gao. Không thiếu học sinh yêu cầu phải đổi cô giáo vì cô giáo không đủ đẹp để mình học. Đương nhiên là chuyện này hiếm nhưng đã từng xãy ra tại Sài Gòn. Thậm chí có nhiều nam sinh cấp trung học trêu ghẹo cô giáo, viết thư rủ cô giáo cùng đi phòng trọ, nhà nghỉ, khách sạn.

Khi cô giáo nhận lá thư, chỉ biết run rẩy và khủng hoảng, không dám tố cáo sự việc vì sợ trả thù. Nhiều cô bỏ trường, chuyển trường. Nhưng cũng có nhiều cô chấp nhận điều kiện của học sinh để được nhận một khoản thù lao béo bở. Chính vì môi trường giáo dục hết sức kì quặc này mà nhiều nam sinh, nữ sinh và thầy cô giáo trở thành bạn tình với nhau. Mà một khi thầy cô giáo trở thành bạn tình của học sinh thì tiếng nói của họ với nhau không còn là tiếng nói của giáo dục, nó thành tiếng nói của tình dục và luyến ái. Mối quan hệ thầy trò bị phá vỡ ngay tức khắc sau khi vào nhà trọ, vào khách sạn với nhau.

Không dừng ở đây, nhiều đường dây mua bán dâm trong học đường xuất hiện, nhiều thầy giáo, cô giáo kiêm thêm nghề tú ông, tú bà chăn dắt các nữ sinh đến với khách hàng là các quan chức thèm của lạ, thèm gặm cỏ non. Và khi điều này trở thành một thế lực ngầm, một hoạt động ngầm trong học đường thì học đường đó có thể trở thành một kiểu nhà thổ trá hình. Vấn đề giáo dục trở nên khủng hoảng và bế tắc.

Theo cô Hà, chuyện các nữ sinh đánh nhau, các nam sinh dàn trận chém nhau ngày càng có nguy cơ phát triển và lan rộng là một bằng chứng về nền giáo dục mua bán bằng cấp, chạy chọt và hối lộ trong nghề nghiệp đã chuyển hóa thành một thứ tệ nạn và kéo theo hàng triệu hệ lụy phía sau. Cho đến thời điểm hiện nay, có thể nói rằng không còn cách nào để cứu chữa được nữa.

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam.

Năm người Việt trộm hàng hiệu ở Thái Lan bị bắt

Năm người Vit trm hàng hiu Thái Lan b bt

24.03.2015

Giới hữu trách Thái Lan cho hay cảnh sát vừa bắt giữ 5 người Việt Nam lấy trộm đồ hàng hiệu trị giá hàng trăm ngàn bath tại các cửa hàng ở quận Muang, tỉnh Chiang Mai

Tờ The Nation của Thái Lan hôm 24 tháng 3 loan tin rằng ba phụ nữ và hai người đàn ông, tuổi từ 24 đến 39, bị bắt với tang vật 64 món đồ lấy trộm – là những đồ hiệu cất giấu trong hai túi bọc giấy bạc ở quận Muang, thành phố Chiang Mai, tỉnh Chiang Mai.

Giám đốc sở cảnh sát tỉnh Chiang Mai, ông Montri Sambunnanont, cho biết cả năm nghi can người Việt này đã thừa nhận trộm đồ hiệu tại hai khu trung tâm mua sắm.

Các nghi can này nhận là họ định đem đồ trộm được về Việt Nam bán với giá rẻ hơn.

Những người ăn trộm Việt Nam này nói họ giấu đồ hiệu lấy trộm vào túi bọc giấy bạc để đánh lừa máy phát hiện mã vạch, theo ông Sambunnanont.

Giới hữu trách Thái Lan cảnh báo các cửa hàng về tình trạng trộm cắp, và có những biện pháp đề phòng như yêu cầu khách gởi túi xách trước khi vào mua sắm, và cảnh giác cao hơn với trộm cắp.

Trước đó, vào ngày 22 tháng 3, cơ quan phòng chống tội phạm kinh tế Thái Lan cho biết một công dân Malaysia, tên Wong Chen Jear, 29 tuổi, đã bị bắt giữ cùng 11 thẻ tín dụng giả mạo và 5 túi hàng hiệu trị giá 46.000 đôla tại sân bay Don Muang ở Bangkok.

Nguồn: The Nation, TNO