Giới thiệu sách: Hồng phúc nước Mỹ

Giới thiệu sách: Hồng   phúc   nước   Mỹ

Nguyên tác tiếng Anh  :  American Grace

Tác giả : Robert D. Putnam & David E. Campbell

Nhà xuất bản : Simon & Schuster ấn hành năm 2010

Người giới thiệu : Đòan Thanh Liêm

Đây là một cuốn sách biên sọan rất công phu của hai nhà nghiên cứu xã hội học nổi danh hiện nay tại Mỹ. Cuốn sách trình bày những nhận định thật sâu sắc về sự biến chuyển trong đời sống tâm linh và văn hóa của người dân Mỹ, đặc biệt trong vòng 50 năm vào cuối thế kỷ XX gần đây.  Các tác giả đã dựa trên những thống kê, điều tra (survey), phỏng vấn gần đây nhất, và đã tham khảo đủ thứ tư liệu có giá trị trong suốt quá trình tìm hiểu cân nhắc, để rồi đi tới được những nhận định tổng hợp rành mạch về một trong những vấn đề rất quan trọng và phong phú của khu vực xã hội dân sự hiện nay tại nước Mỹ.

Tác giả thứ nhất, Robert Putnam là giáo sư kỳ cựu tại đại học Harvard, từng là khoa trưởng của Kennedy School of Government và là chủ tịch Hiệp hội Khoa học Chính trị Hoa kỳ. Ông cũng là tác giả của khá nhiều cuốn sách, trong đó cuốn “Bowling Alone : The Collapse and Revival of American Community” xuất bản năm 2000 thuộc lọai sách bán chạy nhất (bestseller). Trong cuốn này, tác giả cảnh báo về sự giảm sút nghiêm trọng về nguồn vốn xã hội (social capital) trong xã hội nước Mỹ vào cuối thế kỷ XX.

Tác giả khác, David Campbell cũng là một giáo sư tại đại học Notre Dame danh tiếng ở Indiana và là một chuyên gia về tôn giáo, chính trị và chính sách công cộng. Ông này cũng là tác giả của một số cuốn sách, trong đó có cuốn được nhiều người chú ý : “Why we vote : How Schools and Communities Shape Our Civic Life ?”

Ngay nhan đề tòan bộ của cuốn sách dài tổng cộng trên 680 trang cũng đã cho người đọc hình dung được giá trị của công trình nghiên cứu khoa học rất công phu, đồ sộ và nghiêm túc của hai tác giả lừng danh này, nhan đề đó ghi chi tiết như sau :

American Grace

How Religion Divides and Unites Us

(Hồng phúc nước Mỹ : Tôn giáo chia rẽ và kết hợp giữa chúng ta như thế nào).

Cuốn sách được phân bố chủ yếu trong 15 chương dài 550 trang, kèm theo 2 phần phụ lục và phần ghi chú xuất xứ dài khỏang 100 trang. Xin ghi tiêu đề của một số chương đáng chú ý như sau :

*Chương 1 : Sự Phân cực và Đa nguyên tôn giáo ở Mỹ (Religious Polarization and Pluralism).

*Chương 6 : Những sáng kiến đổi mới trong Tôn giáo  (Innovations in Religion).

*Chương 7 & 10 : Những đỏan văn minh họa : Sắc tộc, Giới tính và Tôn giáo  –  Tôn giáo và Chính trị đan kẽ với nhau ra sao? (Vignettes)

*Chương 11 : Tôn giáo trong Đời sống Chính trị nước Mỹ (Religion in American Politics).

*Chương 15 cuối cùng : Hồng phúc nước Mỹ : Một dân tộc bao dung nối kết những chia cách tôn giáo như thế nào (America ‘s Grace : How a Tolerant Nation Bridges Its Religious Divides)

A – Mấy nét chính yếu trong cuốn sách.

Nhìn qua cuốn sách, ta có thể ghi nhận một số điểm như sau :

–          Từ lâu, người Mỹ vẫn có niềm tin tôn giáo sâu sắc, nhưng cũng rất khác nhau trong cách hành đạo. Mà họ lại có tinh thần bao dung đặc biệt về tôn giáo. Trong mấy thập niên gần đây, bối cảnh sinh họat tôn giáo đã thay đổi rõ rệt.

–          Từ đầu thập niên 1960, nước Mỹ đã trải qua 3 cuộc chấn động thật mạnh mẽ về mặt tôn giáo. Trước hết, trong thập niên 1960 việc hành đạo bắt đầu giảm sút nhiều. Rồi vào thập niên 1970 và 1980, đã xảy ra phong trào phản ứng bảo thủ với sự phát triển mạnh mẽ của phái hữu, thường được gọi là truyền thống “ Tin Lành Evangelical”. Và từ thập niên 1990, thì giới trẻ bắt đầu tách khỏi sự liên kết giữa tôn giáo với chủ trương chính trị bảo thủ, họ xa rời các giáo hội, nhưng lại không nhất thiết từ bỏ niềm tin tôn giáo.

–           Hậu quả là đang có sự phân cực mỗi ngày một lớn rộng – hàng ngũ bảo thủ và thế tục phóng khóang mỗi bên đều có sự gia tăng về số lượng người theo, cùng lúc với số người ôn hòa ở vào phía giữa hai bên. Số người tự xếp mình không sinh họat với một nhà thờ nào – được tác giả gọi là “nones”- đã gia tăng trong vài chục năm gần đây từ 5% lên đến trên 25%, nhất là trong lớp người trẻ.

–          Với nhiều hôn nhân kết hợp giữa người theo tôn giáo khác nhau (Interfaith marriage), trong các gia đình đã có sự chấp thuận dễ dàng về sự khác biệt trong nếp sống tôn giáo. Tác giả nêu ra mô hình “Nguyên lý Dì Susan” (Aunt Susan Principle) để diễn tả hiện tượng trong nhà có một bà dì đạo đức, thánh thiện, nhưng mà lại có niềm tin tôn giáo khác biệt với đa số trong gia đình.

–          Trong suốt cuốn sách, người đọc có thể dễ dàng nhận ra những khám phá thật lý thú đến ngạc nhiên của các tác giả, điển hình như : * Có đến khỏang 40% các gia đình kết hôn giữa người thuộc tôn giáo khác nhau – * Có đến một phần ba dân Mỹ đã thay đổi tôn giáo cách này hay cách khác – * Cả những người sùng đạo cũng tin tưởng rằng người theo tôn giáo khác vẫn được lên thiên đàng – * Người theo đạo thường cũng là người láng giềng tốt và tham gia nhiều hơn vào các việc từ thiện nhân đạo…

–          Trong nhiều thập niên sắp tới, đây có thể coi như là cuốn sách quan trọng nhất trình bày về đời sống tôn giáo ở nước Mỹ, và cũng là một tài liệu thiết yếu cho sự tìm hiểu về văn hóa trong xã hội Mỹ hiện nay vậy.

B – Giới thiệu một vài chương điển hình.

Chương 9 : Tính Đa dạng, Sắc tộc và Tôn giáo (trang 260-319)

(Diversity, Ethnicity, and Religion)

Là một dân tộc gồm nhiều thế hệ người di dân từ các địa phương khác nhau trên thế giới tới lập nghiệp tại nước Mỹ, nên quốc gia này có tính chất đa dạng nổi bật về mặt chủng tộc, cũng như về truyền thống tôn giáo và văn hóa. Nói chung, thì người Mỹ có tinh thần tôn giáo cao độ (high religiosity) kết hợp với sự đa dạng về sắc tộc và chủng tộc (ethno-racial diversity). Người Tin Lành Da đen và người Do Thái đều có sự liên kết chặt chẽ về mặt chủng tộc và tôn giáo; mà hơn nữa, họ cũng thường có sự đồng nhất trong họat động chính trị.

Người Mỹ gốc Latinh hiện đang góp phần làm gia tăng ảnh hưởng của đạo Công giáo La mã trong xã hội Mỹ. Người di dân gốc từ miền Bắc Âu châu và nước Đức vẫn giữ được truyền thống của Tin Lành theo giáo phái Lutheran.

Và trong số người da trắng, thì từ ba chục năm nay, tỉ lệ chống hôn nhân dị chủng, cũng như nạn kỳ thị đánh giá thấp đối với người da đen đã giảm bớt đáng kể, hiện chỉ còn chừng 5% vẫn giữ thành kiến kỳ thị này.

Chương 13 – Tôn giáo và tính cách Láng giềng tốt (trang 442-492)

(Religion and Good Neighborliness)

Cuộc điều tra rất quy mô lấy tên là “Faith Matters Survey” thực hiện năm 2006 cho ta thấy rằng : người sùng đạo thì tham gia công việc thiện nguyện nhiều hơn và lại đóng góp vào các dự án từ thiện nhân đạo hơn là người không có niềm tin tôn giáo. Người ngoan đạo lại còn tham gia tích cực vào công tác phục vụ cộng đồng tại lối xóm địa phương nơi họ sinh sống.

Bằng nhiều biểu đồ thiết lập rất công phu, tác giả chứng minh sự đóng góp cho xã hội dưới nhiều hình thức như tiền bạc, thời gian công tác thiện nguyện do lớp người sùng đạo thực hiện thường xuyên. Tác giả còn nêu ra sự tín nhiệm của quần chúng thì thường ở mức cao đối với những người có lòng sùng đạo.

Các tác giả cũng xác nhận sự quan sát của nhà nghiên cứu thời danh Alexis de Tocqueville thực hiện vào hồi đầu thế kỷ XIX tại Mỹ rằng : “Tôn giáo đóng góp nhiều cho nền dân chủ ở nước Mỹ”. Bởi vì thông thường người Mỹ ngoan đạo nào thì cũng là một láng giềng tốt và là người công dân tích cực nữa. Lý do chính yếu là do sự gắn bó mật thiết với sinh họat trong cộng đòan tín hữu, nên người sùng đạo dễ dàng hưởng ứng với họat động từ thiện xã hội, thêm vào với công tác thuần túy tôn giáo.

Chương 15 –Nhận định tổng kết : Hồng phúc nước Mỹ (trang 516 -550)

(America’s Grace: How a Tolerant Nation Bridges Its Religious Divides)

Nước Mỹ chia rẽ về phương diện tôn giáo, nhưng so với các lãnh vực khác như chủng tộc, giai cấp hay chính trị, thì sự chia rẽ này cũng lại nhỏ hơn nhiều. Đa số người Mỹ vẫn coi Tôn giáo là một chất keo (glue) gắn liền các thành phần dân tộc lại với nhau. Và các nhà lãnh đạo quốc gia từ Tổng thống Jefferson hồi xưa cho đến Obama ngày nay, thì đều nói tới Thiên chúa, mỗi khi phải lên tiếng kêu gọi sự đòan kết của dân tộc trước những biến cố nghiêm trọng nào. Tu chính án số 1 vẫn được tôn trọng để bảo đảm tính chất đa nguyên về tôn giáo trong xã hội Mỹ. Thống kê mới nhất năm 2006 cho ta thấy có đến 80% người Mỹ coi trọng sự đa dạng về tôn giáo (religious diversity).

Trong nội bộ mỗi gia đình, thì đang có những người có niềm tin tôn giáo khác nhau, mà vẫn thuận thảo chấp nhận sự khác biệt đó. Mà trong số mấy bạn bè thân thiết nhất, thì cũng luôn có người bạn lại có niềm tin khác với mình. Tác giả còn nêu ra mô hình “Nguyên lý Bạn Al của tôi” (My Friend Al Principle) – cũng tương tự như “Nguyên lý Dì Susan” đã ghi ở trên – để làm nổi bật sự thân thiết trong mối quan hệ giữa bạn hữu, mặc dầu họ có niềm tin tôn giáo khác nhau.

Rõ ràng là Tôn giáo được coi như lãnh vực riêng tư của mỗi cá nhân (privacy), mà mọi người khác đều phải tôn trọng. Và đa số người Mỹ ngày nay đều công nhận rằng : “ Cũng có những chân lý căn bản ở trong nhiều tôn giáo khác ”,  chứ không phải chỉ duy nhất trong tôn giáo riêng của mình, thì mới có chân lý mà thôi.

Nói vắn tắt lại, các tác giả lạc quan trước sự kiện là nhờ mạng lưới các mối liên hệ thân thiết giữa các cá nhân đan kết chặt chẽ dày đặc với nhau, mà xã hội nước Mỹ ngày nay đang bảo đảm được tình trạng đa nguyên về tôn giáo. Các mối liên hệ thân thiết trong gia đình, cũng như giữa bạn hữu ngòai xã hội đã giúp cho sự kết hợp được tính cách đa dạng tôn giáo với lòng sùng đạo của các tín đồ theo đuổi các niềm tin tôn giáo khác nhau. Và đó mới chính là “Hồng phúc của nước Mỹ” ở vào đầu thế kỷ XXI vậy.

C – Một công trình nghiên cứu được đánh giá cao.

Cuốn sách American Grace vừa mới ra mắt công chúng chưa đày một năm, mà đã được nhiều thức giả và giới phê bình đánh giá rất cao.  Cụ thể như sử gia Doris Kearns Goodwin, thì bà ghi rằng : “Đây là một công trình vĩ đại, một mô tả dựa trên nền móng của sự nghiên cứu đồ sộ… Rõ rệt, đó là một chiến thắng.”

Học giả Cornel West thuộc Trung tâm Nghiên cứu  người Mỹ gốc Phi châu, Đại học Princeton, thì viết : “ American Grace tức thời đã trở thành một văn bản đúng tiêu chuẩn. Cuốn sách rất cần thiết cho sự tìm hiểu về nền văn hóa tôn giáo đa nguyên của chúng ta. Và sách này cũng gợi hứng cho chúng ta phải đào sâu thêm nữa nền dân chủ đại kết của chúng ta” (our ecumenical democracy).

Giáo sư Jim Cullen dậy tại Trường Fieldston, New York, thì viết : “ Bức thông điệp chính yếu của American Grace  là :” Những chia rẽ xã hội vì lý do tôn giáo trong lối sống ở Mỹ thì rõ rệt là không quan trọng bằng vai trò của Tôn giáo như là một thứ chất keo dính có khả năng gắn chặt trong xã hội “.

Vào đầu năm 2011, trong một cuộc phỏng vấn khá dài với chương trình “Faith and Leadership” (Niềm Tin và Lãnh đạo), tác giả Robert Putnam đã có dịp nhấn mạnh thêm rằng : “ Tác giả David Campbell và tôi đều có ấn tượng sâu sắc về mức độ các tôn giáo ở Mỹ đã luôn cố gắng thích nghi và rất sáng tạo từ nhiều thế kỷ nay. Đó là khía cạnh độc đáo gần như duy nhất của nước Mỹ, nếu so sánh với những nơi khác trên thế giới…” Giáo sư Putnam cũng lại cảnh giác rằng : “ Những tôn giáo mà không chịu thích nghi đổi mới, những tôn giáo mà quá dính líu với chính trị, thì nhất định là không thể tồn tại lâu bền được”.

Cũng trong cuộc phỏng vấn này, giáo sư Putnam còn giải thích rõ ràng thêm :  “Người Thiên chúa giáo da đen (Black Christians) có thái độ khá là khoan dung, hơn là người Thiên chúa giáo da trắng, đối với người Muslim. Tại sao vậy? Đó là do có người Muslim da đen ở Mỹ. Nhiều người da đen có Dì Susan theo đạo Muslim (Muslim Aunt Susan). Và tại nhiều nơi trong nước Mỹ mà vẫn còn sót lại nạn bất khoan dung về tôn giáo, cụ thể như đối với người theo đạo Mormon hay đạo Phật. Đó là vì chúng ta chưa có nhiều những Dì Susan theo đạo Mormon hay theo đạo Phật…” (Mormon Aunt Susan, Buddhist Aunt Susan).

Để tóm tắt lại, người viết xin nhắc thêm một lần nữa rằng : Đây là một cuốn sách nghiên cứu rất có giá trị về sinh họat tôn giáo trong xã hội Mỹ ngày nay ở vào đầu thế kỷ XXI. Các tác giả đã dày công sưu tầm nghiên cứu, và nghiêm túc phân tích nhận định tòan diện vấn đề theo đúng với phương pháp khoa học, khách quan và vô tư.

Và xin trân trọng giới thiệu cuốn sách quý báu này đến với quý bạn đọc muốn tìm hiểu sâu xa hơn về sinh họat của dòng chính trong xã hội nước Mỹ hiện nay vậy./

California, tháng Bảy năm 2011

Đòan Thanh Liêm

Nhiều tổ chức Xã Hội Dân Sự nêu 6 tội của công an

Nhiều tổ chức Xã Hội Dân Sự nêu 6 tội của công an

Nguoi-viet.com

SÀI GÒN (NV) .- Mười chín tổ chức Xã Hội Dân Sự tại Việt Nam gửi thư ngỏ cho Bộ trưởng Công An CSVN Trần Đại Quang nêu ra 6 tội của guồng máy đàn áp nhân dân và khuyến cáo phải thay đổi.

Bức thư ngỏ của 19 tổ chức Xã Hội dân Sự (XHDS) được phổ biến nhân chuyện 2 thành viên của xã hội dân sự là Nguyễn Chí Tuyến và Đinh Quang Tuyến bị công an thường phục CSVN chận đánh dã man ngay trên đường phố vào các ngày 11 và 19 tháng 5, 2015 vừa qua.

Bức thư nêu tóm tắt 6 tội chính của ngành công an, mà nhiệm vụ chính yếu thay vì bảo vệ nhân dân, giữ gìn an ninh trật tự, lại gây tội ác với nhân dân chỉ vì nhu cầu bảo vệ chế độ độc tài đảng trị.

Ông Nguyễn Chí Tuyến bị Công an CSVN hành hung tét đầu khi phụ tá Ngoại trưởng Mỹ đến Hà Nội đối thoại nhân quyền. (Hình: FB nguyễn Văn Đề)

Tội thứ nhất là bám chặt vào lời thề “Chỉ biết còn Đảng, còn mình”. Bức thư ngỏ của 19 tổ chức XHDS lên án rằng “Khẩu hiệu có tính nguyên tắc ấy ngoài ra còn giết chết lương tâm của những con người đang làm một nghề tự bản chất là cao quý lẫn cần thiết, và do đó mở đường cho bao thái độ kiêu căng hống hách, tham nhũng tống tiền, ứng xử vô luật (sử dụng côn đồ), hành động ám muội (giả dạng côn đồ), tàn bạo đối với nhân dân.

XHDS lên án tội thứ hai của công an  là “Chà đạp văn hóa đạo đức dân tộc” khi phá đám các đám tang của người dân, phá thối các cuộc tưởng niệm liệt sĩ chống ngoại xâm.

Tội thứ ba là “Đàn áp nhân dân đứng lên đòi quyền sống.” Dẫn chứng là đàn áp các cuộc biểu tình của dân oan khắp nơi trên cả nước. Dân bị nhà cầm quyền cướp đất cướp nhà rồi đền bù bằng những số tiền rất nhỏ, hoặc nhiều khi là không đền bù, đẩy người ta vào cảnh khốn cùng.

Tội thứ tư của công an là tra tấn, ép cung chết người. Báo cáo của nhà cầm quyền nói trong 3 năm qua hơn 260 người đã bị chết khi mới bị tạm giam trong đó không ít bị vu cho là tự tử mà không có một cuộc điều tra độc lập nào kiểm chứng.

Tội thứ năm là “Bạo hành đối với những người hoạt động nhân quyền”. Bức thư ngỏ nêu ra một số trường hợp điển hình như đàn áp các luật sư can đảm bảo vệ lẽ phải, đánh đập sách nhiễu hay ít nhất ngăn chặn những ai tham gia vận động nhân quyền.

Tội thứ sáu của công an là “Hành hạ các tù nhân lương tâm”. Bức thư ngỏ kể một số trường hợp điển hình như các tù nhân lê Công Định, Lê Thị Phương Anh bị khủng bố, tra tấn thể xác và tinh thần để kép cung.

“Hai trường hợp bức cung nổi tiếng nhất là buộc Nguyễn Văn Chưởng và Hồ Duy Hải vào tội giết người để nay bị tuyên án tử.” Bức thư ngỏ viết. “Một khi họ đã thụ án, công an tiếp tục cưỡng buộc nhận tội những tù nhân bất khuất, bằng nhiều biện pháp bất nhân bẩn thỉu như bỏ đói (Đặng Xuân Diệu), nhờ tù nhân hình sự đánh đập (Hồ Thị Bích Khương), biệt giam kỷ luật (Nguyễn Đặng Minh Mẫn), cắt thăm nuôi (Đinh Nguyên Kha), không chăm sóc y tế đầy đủ (Nguyễn Xuân Nghĩa), đày đi thật xa gia đình (Mai Thị Dung, Tạ Phong Tần). Đặc biệt là đầu độc cho chết trong tù (như Huỳnh Anh Trí, Đinh Đăng Định).”

Với những thành tích “còn đảng, còn mình” như thế, các tổ chức XHDS nói rằng coi dân “như kẻ thù chỉ làm suy giảm nguyên khí quốc gia, gây chán nản cho những công dân thiện chí, và dĩ nhiên chẳng thể nào làm đất nước phát triển. Rõ ràng công an đang bôi tro trét trấu vào mặt chế độ, đồng thời cho thấy công an chính là kẻ thù tàn hại Tổ quốc Dân tộc.” (TN)

Quốc tế kêu gọi thả ông Trần Huỳnh Duy Thức

Quốc tế kêu gọi thả ông Trần Huỳnh Duy Thức

Ông Thức từng là một doanh nhân

Gần 20 tổ chức quốc tế hoạt động vì quyền con người đã ký tên vào một tuyên bố kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do cho ông Trần Huỳnh Duy Thức, người hiện đang thụ án tù về tội ‘Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’.

Lời kêu gọi này được đưa ra nhân dịp tròn sáu năm ngày ông Thức bị bắt giữ và khởi tố – ngày 24/5 năm 2009.

Ông Thức đã bị đưa ra xét xử hồi đầu năm 2010 cùng với các ông Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung và Lê Thăng Long trong một vụ án chính trị lúc đó được dư luận đặc biệt quan tâm.

Ông Thức là người nhận mức án nặng nhất là 16 năm tù cùng với 5 năm quản chế, trong khi các bị cáo trong cùng vụ án với ông bị tuyên án từ năm đến bảy năm tù.

Hiện tại, các ông Long, Trung và Định đều đã được trả tự do sau một thời gian thụ án.

‘Chỉ là viết blog’

Bản tuyên bố nói rõ ông Thức bị bắt và khởi tố ‘chỉ vì ông thực hiện quyền tự tự do biểu đạt của mình một cách ôn hòa’.

“Trái ngược với bản án tuyên tội hoạt động nhằm ‘lật đổ’ chính quyền, các hoạt động bị đưa ra truy tố của ông Thức và những người bị kết án cùng ông thực chất chỉ là viết blog kêu gọi cải cách chính trị và tôn trọng quyền con người,” bản tuyên bố viết.

” Trái ngược với bản án tuyên tội hoạt động nhằm ‘lật đổ’ chính quyền, các hoạt động bị đưa ra truy tố của ông Thức và những người bị kết án cùng ông thực chất chỉ là viết blog kêu gọi cải cách chính trị và tôn trọng quyền con người.

Bản tuyên bố yêu cầu thả Trần Huỳnh Duy Thức”

“Các bị cáo đã không được đưa ra xét xử trong một phiên tòa công bằng, khi mà thân nhân của họ cũng như các ký giả nước ngoài không được cho vào phòng xử án.”

Bản tuyên bố cũng lưu ý việc trong phiên tòa xét xử vụ án này, ‘micro của các bị cáo thường xuyên ngưng hoạt động mỗi khi đến lượt trình bày của luật sư bào chữa cho ông Thức hay khi ông Long có ý định công khai trước tòa việc ông cùng các bị cáo khác đã bị bức cung để khai nhận tội’.

“Theo các nhân chứng có mặt tại phiên xét xử, các thẩm phán chỉ dành ra 15 phút nghị án trong khi lại mất đến 45 phút đọc bản tuyên án, qua đó cho thấy khả năng bản án đã được chuẩn bị trước thời điểm phiên tòa diễn ra,” bản tuyên bố nhận định.

Bản tuyên bố nhắc lại việc hồi cuối năm 2012 Nhóm Làm việc chống Giam giữ Tùy tiện của Liên hiệp Quốc đã kết luận việc kết án ông Thức là ‘vi phạm quyền tự do tư tưởng và biểu đạt vốn được đảm bảo tại Điều 19 Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị’.

“Chúng tôi kêu gọi nhà nước Việt Nam tuân thủ các nghĩa vụ quốc tế lẫn trong nước của mình bằng cách trả tự do ngay lập tức cho ông Thức,” tuyên bố viết và yêu cầu ‘trả lại công lý’ cho ông Thức bằng cách hủy bỏ bản án dành cho ông.

Bản tuyên bố này được các tổ chức như Ân xá Quốc tế, Những người bảo vệ Quyền Dân sự, Căn nhà Tự do, Ủy ban Nhân quyền châu Á, Diễn đàn châu Á vì Nhân quyền và Phát triển, Công dân vì Công lý và Hòa bình… đồng ký tên.

Ngoài ra một số tổ chức xã hội dân sự, hội đoàn và các giáo hội tôn giáo không do Nhà nước kiểm soát ở Việt Nam cũng ký tên vào bản tuyên bố này.

‘Bị cầm tù oan sai’

Ông Thức là người nhận bản án nặng nhất trong bốn bị cáo

Trao đổi với BBC, ông Trần Văn Huỳnh, thân phụ ông Trần Huỳnh Duy Thức, nói trong bối cảnh hiện nay khi mà Việt Nam đang đàm phán Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Hoa Kỳ, thì ông hy vọng con trai ông cùng các tù nhân lương tâm khác sẽ được trả tự do trước thời hạn.

“Con tôi cũng mong muốn được như vậy và đã có đơn xin xem xét lại theo thủ tục Giám đốc thẩm,” ông Huỳnh cho biết, “Con tôi khẳng định là mình bị kết tội oan sai theo kết luận của Tòa sơ thẩm và Tòa phúc thẩm và hy vọng bản án sẽ được xem xét lại theo đúng quy định của pháp luật Việt Nam.”

Ông cho biết là lá đơn ông Thức gửi đến Quốc hội đã được Ủy ban Tư pháp Quốc hội chuyển sang cho Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao và Tòa án Nhân dân Tối cao nhưng đến nay ‘vẫn chưa có câu trả lời’.

“Sáu năm con tôi bị cầm tù là oan sai. Tôi và gia đình luôn mong muốn có sự lắng nghe từ phía chính quyền Việt Nam,” ông Huỳnh nói thêm.

Huế: Việt Kiều Bị Cháu Ngoại Lục Túi, Chôm 2,500 Đôla

Huế: Việt Kiều Bị Cháu Ngoại Lục Túi, Chôm 2,500 Đôla

Vietbao.com

HUẾ — Việt kiều về nước, coi chừng bị trộm… ngay chính trong dòng họ gia đình…

Báo Công an Nhân dân kể rằng lợi dụng lúc ông ngoại (Việt kiều Australia) ra sân nhà hóng mát, Tường lẻn vào phòng ngủ của ông rồi lục túi lấy trộm 2.500 đô la Australia để trang trải tiền “bóng bánh”.

Bản tin báo này nói là vào ngày 21/5, Công an huyện Phú Vang, Thừa Thiên-Huế cho biết, đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối tượng Nguyễn Tường (21 tuổi, trú xã Phú An, Phú Vang) về hành vi trộm cắp tài sản.

Ông Lê Xuân Đỗ, Việt kiều Australia, về thăm quê, ở tại nhà cháu ngoại là Tường, sau đó bị mất trộm 2.500 đô la Australia và 3 triệu đồng Việt Nam, tương đương khoảng 47 triệu đồng.

Nhận được tin báo, Công an huyện Phú Vang tổ chức điều tra và xác định Tường là thủ phạm vụ trộm.

Bản tin thêm, ghi lời Tường khai, do thua độ bóng đá, ngày 12/5, lợi dụng lúc ông Đỗ ra trước sân nhà hóng mát, Tường lẻn vào phòng ông Đỗ ngủ lục túi lấy trộm số tiền trên.

8 sĩ quan Hải Quân gốc Việt cùng tốt nghiệp, lần đầu tiên tại Mỹ

8 sĩ quan Hải Quân gốc Việt cùng tốt nghiệp, lần đầu tiên tại Mỹ

Nguoi-viet.com

Linh Nguyễn/Người Việt

ANNAPOLIS, Maryland (NV) Lần đầu trong lịch sử Hoa Kỳ, số sĩ quan Hải Quân Mỹ gốc Việt khóa 2015, tốt nghiệp đông nhất, tám người, và ra trường vào lúc 10 giờ sáng hôm nay, Thứ Sáu, 22 Tháng Năm, tại sân vận động Navy-Marine Corps Memorial của Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ ở Annapolis, Maryland.

Theo cựu Trung Tá Ross Nguyễn, chủ tịch Hội Quân Nhân Mỹ Gốc Việt (VAUSA), danh sách các tân thiếu úy hải quân Mỹ gốc Việt và (nguyên quán), gồm có Heather Bùi (San Diego, CA), Tina Kiều (Garden Grove, CA), Brandon Trần (Montebello, CA), Ryan Trần (Quartz Hill, CA), Andrew Trương (Marriottsville, MD), Ryan Lê (High Point, NC), Jake Ðặng (Annandale, VA), và Amanda Thạch (Seattle, WA).


Heather Bùi. (Hình: VAUSA cung cấp)

 


Tina Kiều. (Hình: VAUSA cung cấp)

“Cứ mỗi lễ ra trường của học viện, thành phố Annapolis tưng bừng cả tuần lễ trước. Giây phút mở đầu chương trình mãn khóa dự trù sẽ rất ngoạn mục với màn biểu diễn của đội phản lực cơ Navy Blue Angels, xuất xứ từ năm 1946, tính đến nay đã thu hút 463 triệu khán giả,” Trung Tá Hải Quân Tuấn Nguyễn, giám đốc điều hành hội VAUSA, cho nhật báo Người Việt biết.

Nói về kinh nghiệm gặp gỡ các sinh viên sĩ quan gốc Việt khi còn trong thời gian huấn luyện, Trung Tá Tuấn nhận xét: “Các em có thiện cảm khi thấy tôi mặc quân phục hải quân nên không ngần ngại tâm sự khi được chúng tôi mời sinh hoạt chung. Các em còn rất trẻ, thuộc thế hệ thứ ba, rất dễ thương và lý tưởng. Ða số các sinh viên là cháu của các cựu quân nhân QLVNCH.”


Brandon Trần. (Hình: VAUSA cung cấp)

 


Ryan Trần. (Hình: VAUSA cung cấp)

Ðể bày tỏ sự ủng hộ, vị trung tá gốc Việt cho biết thêm: “Chúng tôi có xin được 50 vé để các bác, các chú trong cộng đồng người Việt có thể tham dự vào ngày mãn khóa. Ai cũng vui và nô nức đón chờ nhìn các con cháu tung nón, làm rạng danh nòi giống.”

Ông cho biết, ông Ðoàn Hữu Ðịnh, chủ tịch cộng đồng Việt Nam vùng Washington, DC, Virginia, và Maryland, cũng sẽ tham dự lễ tốt nghiệp của các tân sĩ quan.

Muốn được nhận làm sinh viên sĩ quan, ứng viên phải là công dân Mỹ, ít nhất 17 tuổi và không quá 23 tuổi tính đến ngày 1 Tháng Bảy năm nhập trường; phải có giấy giới thiệu chính thức, thường từ một dân biểu, hai thượng nghị sĩ của Quốc Hội Hoa Kỳ và phó tổng thống Hoa Kỳ. Không cần quen biết nhưng được chọn theo thành tích cá nhân.

Mỗi khóa có khoảng trên 2,000 sinh viên sĩ quan cho hai ngành Hải Quân hay Thủy Quân Lục Chiến.


Andrew Trương. (Hình: VAUSA cung cấp)

 


Ryan Lê. (Hình: VAUSA cung cấp)

Chương trình học bốn năm, ngoài thuật lãnh đạo chỉ huy, sinh viên sĩ quan được đào tạo các ngành học chính như kỹ sư, khoa học tự nhiên, nhân văn, và xã hội học, giống như tại các trường đại học dân sự hàng đầu.

Sinh viên cũng được học những kỹ năng chuyên môn cần thiết cho một sĩ quan Hải Quân hay Thủy Quân Lục Chiến, và có những lớp cao cấp chuẩn bị cho sinh viên chương trình cao học. Khi tốt nghiệp sinh viên được cấp văn bằng cử nhân và mang cấp bậc thiếu úy.

Hải Quân đài thọ 100% học phí và sinh viên sĩ quan được trả mỗi tháng $920.49, và trừ từ lương, các phí tổn, như hớt tóc, giặt quần áo, lệ phí sách lưu niệm, và các hoạt động khác trong thời gian huấn luyện. Tiền mặt thật sự một sinh viên sĩ quan năm thứ nhất nhận được là $100/tháng và tăng dần trong những năm sau.

Ban đầu, học viện được gọi là Trường Hải Quân, do ông George Bancroft, bộ trưởng Hải Quân Hoa Kỳ, thành lập năm 1845 tại Fort Severn, Annapolis. Chỉ huy trưởng đầu tiên là ông Franklin Buchanan với ban giảng huấn gồm bốn sĩ quan và ba giảng viên dân chính. Số sinh viên theo học chỉ có 50 người. Chương trình học kéo dài năm năm, với năm đầu và năm cuối học tại Annapolis, ba năm thực tập hải hành.


Jake Ðặng. (Hình: VAUSA cung cấp)

 


Amanda Thạch (trái). (Hình: VAUSA cung cấp)

Năm 1850, trường Hải Quân trở thành Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ. Một năm sau, học viện chuyển sang chương trình đào tạo bốn năm như hiện nay tại Annapolis, với chương trình thực tập hải hành vào các mùa hè của khóa học.

Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ được tạp chí U.S. News & World Report xếp hạng trường công số một trong ba năm liền, và từng đào tạo những lãnh đạo nổi tiếng, gồm một tổng thống Hoa Kỳ, 16 đại sứ, 24 dân cử Quốc Hội Hoa Kỳ, năm thống đốc tiểu bang, năm bộ trưởng hải quân, một bộ trưởng không quân, năm tổng tham mưu trưởng, 52 phi hành gia, hai người được giải Nobel, và nhiều học giả các ngành khác, trong đó có những tên tuổi quen thuộc như Tổng Thống Jimmy Carter, Tướng Charles Bolden, Thượng Nghị Sĩ John McCain, Tư Lệnh Hạm Ðội Chester W. Nimitz, ông H. Ross Perot, v.v…

Chỉ huy trưởng hiện tại của trung đoàn sinh viên sĩ quan ngành hải quân là Ðại Tá William D. Byrne, Jr. và chỉ huy phó ngành thủy quân lục chiến là nữ Ðại Tá Bobbi Shea.

Học Viện Hải Quân Hoa Kỳ tọa lạc tại số 121 Blake Road, Annapolis, MD 21402.

Phái đoàn nhân quyền Mỹ gặp gỡ Hội Đồng Liên Tôn tại Sài Gòn

Phái đoàn nhân quyền Mỹ gặp gỡ Hội Đồng Liên Tôn tại Sài Gòn

Nguoi-viet.com

Việt Hùng/Người Việt

SÀI GÒN (NV)Ngày 21 Tháng Năm, 2015, phái đoàn nhân quyền Hoa Kỳ do Đại Sứ Lưu Động về Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ David Saperstein dẫn đầu đã có buổi gặp gỡ và trao đổi với Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam tại Dòng Chúa Cứu Thế số 38 Kỳ Đồng, quận 3, Sài Gòn.

Từ trái sang: Phụ tá đặc biệt của Đại Sứ Victoria Thoman, ông Lê Văn Sóc,
Hòa Thượng Thích Không Tánh, Đại Sứ Lưu Động về Tự Do Tôn Giáo
Quốc Tế Hoa Kỳ David Saperstein, Chánh Trị Sự Hứa Phi, Mục Sư
Nguyễn Mạnh Hùng, Trưởng Phòng Chính Trị Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ
Charles Sellers và ông Lê Quang Hiển. (Hình: Việt Hùng/Người Việt)

Phái đoàn Hoa Kỳ gồm có: Đại Sứ Lưu Động về Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ David Saperstein, phụ tá đặc biệt của Đại Sứ Victoria Thoman, Trưởng Phòng Chính Trị Tổng Lãnh Sứ Quán Hoa Kỳ Charles Sellers.

Phái đoàn Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam (HĐLTVN) gồm có: Hòa thượng Thích Không Tánh, Mục Sư (MS) Nguyễn Mạnh Hùng, Chánh Trị Sự Hứa Phi (Đạo Cao Đài), ông Lê Văn Sóc và ông Lê Quang Hiển (Phật Giáo Hòa Hảo).

Trao đổi thẳng thắn

Hoạt động chính trong buổi tiếp xúc này là gặp gỡ, trò chuyện trao đổi những vấn đề liên quan đến tự do tôn giáo, nhân quyền. Giúp cho phái đoàn Hoa Kỳ hiểu hết tình hình ở Việt Nam, nhằm tìm một giải pháp tối ưu trong vấn đề cần trao đổi giữa chính phủ Hòa Kỳ và Việt Nam về Hiệp Định TPP sắp tới.

Hòa Thượng Thích Không Tánh cảm ơn ngài đại sứ lưu động và phái đoàn đã dành thời gian để tiếp xúc và lắng nghe ý kiến của các tôn giáo độc lập tại Việt Nam. Hòa thượng cũng bày tỏ rất tiếc là dịp này vì các Linh Mục Dòng Chúa Cứu Thế (DCCT) bận tĩnh tâm nên phái đoàn của Công Giáo không tham gia được mà chỉ có 4 tôn giáo tham gia tiếp xúc.

“Sự thật mà nói, không có cái gọi là ‘tự do tôn giáo ở Việt Nam.’ Chỉ có các tôn giáo quốc doanh mới được chính quyền tạo điều kiện, các tôn giáo độc lập nói chung và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nói riêng, từ sau 30 Tháng Tư năm 1975 đến nay đều bị nhà cầm quyền CSVN đàn áp tịch thu tài sản, đất đai, các cơ sở thờ tự” – Thầy Thích Không Tánh trình bày.

Hòa Thượng cho biết thêm, “Hiện nay Chùa Liên Trì do tôi làm trụ trì luôn luôn bị an ninh canh gác, cô lập và ngăn cản gây khó khăn khi phát quà cứu tế cho quý anh em thương phế binh VNCH, các bệnh nhi ung thư, bà con dân oan và các gia đình thuyền nhân bị cưỡng bức hồi hương.”

Còn Chánh Trị Sự Hứa Phi bày tỏ, “Việc nhà cầm quyền CSVN cam kết về tự do tôn giáo, nhân quyền để được vào TPP là đánh lừa quốc tế. Thực tế họ cũng đã cam kết để được vào WTO và mới đây được làm thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ nhưng sau khi được vào họ vẫn tiếp tục đàn áp các tôn giáo độc lập, các tổ chức và những cá nhân đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền.”

Cũng tâm tình như vậy, Hòa Thượng Thích Không Tánh cho biết, “Việc đàn áp càng ngày càng tàn nhẫn và tinh vi hơn như dùng côn đồ đập phá một số cơ sở thờ tự của giáo hội Mennonite độc lập và hành hung chức sắc tôn giáo, những nhà hoạt động dân chủ. Mới đây, chính quyền Quận 2 đã đưa cho chùa Liên Trì quyết định và một thông báo nhằm cưỡng chiếm nhà, giải tỏa chùa Liên Trì. Họ báo cho phật tử biết sau khi Việt Nam được vào TPP thì sẽ cưỡng chế giải tỏa chùa.”

Còn Mục Sư Nguyễn Mạnh Hùng, “Hiện nay nhà cầm quyền CSVN đặt ra những văn bản pháp luật trái với các Công Ước Quốc Tế, vi phạm nghiêm trọng quyền con người nhằm bóp nghẹt và triệt tiêu các tôn giáo độc lập.”

Mục sư cũng trình bày chi tiết về các vụ việc công an và chính quyền địa phương dùng côn đồ tấn công, đập phá tan hoang hội thánh Mennonite Bến Cát, Bình Dương và hội thánh Chuồng Bò. Họ bắt bớ, hành hung, đánh đập các mục sư, có trường hợp phải nhập viện cấp cứu như Mục Sư Nguyễn Hồng Quang.

Ngài đại sứ rất quan tâm tới các trường hợp này và hỏi có bằng chứng gì chứng tỏ có sự hiện diện của công an không?

Sau khi Mục Sư Hùng phân tích các chứng cứ và ông Hứa Phi đưa ra hình ảnh chứng minh thì ngài đại sứ chấp nhận và tỏ ra rất quan tâm.

Mục Sư Hùng cũng trình bày về trường hợp Mục Sư Nguyễn Công Chính và Mục Sư Dương Kim Khải còn đang bị cầm tù và đặc biệt Mục Sư Chính bị phân biệt đối xử, bị hành hạ dã man trong tù cũng như đã bị kết án mấy năm rồi mà đến nay vẫn chưa được nhận bản án để kêu oan.

Hoa Kỳ luôn coi trọng nhân quyền và tự do tôn giáo

Trưởng phòng chính trị Tổng Lãnh Sự Mỹ tại Sài Gòn Charles Sellers cho biết, “Hôm nay tôi rất ngạc nhiên khi nghe các trình bày của quí vị. Nó hoàn toàn trái ngược với các văn bản mà chính quyền Việt Nam cung cấp cho chúng tôi. Chắc chắn những gì quí vị trao đổi hôm nay đều được chúng tôi ghi nhận.”

Ngài David Saperstein thay mặt phái đoàn Hoa Kỳ, “Cám ơn các chức sắc Hội Đồng Liên Tôn đã dành thời gian cung cấp cho đoàn những thông tin rất quý giá. Chúng tôi sẽ đưa thông tin này vào nội dung cuộc đàm phán thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Việt Nam. Hoa Kỳ mong muốn Việt Nam sẽ trả tự do cho một số tù nhân lương tâm trong nay mai.”

Ông cho biết thêm, “TPP có thể đem lại cơ hội phát triển kinh tế cho Việt Nam. Nhưng quyền lợi luôn đi đôi với trách nhiệm, chúng tôi muốn thúc đẩy Hà Nội phải cải tiến các điều kiện nhân quyền, tự do tôn giáo trong nước.”

Sau đó ngài khẳng định, “Nếu Việt Nam được chấp thuận vào TPP thì sẽ có một hiệp định, với những cam kết cụ thể về cải thiện nhân quyền, đặc biệt về vấn đề quyền lao động và quyền lập hội. Tôi có thể khẳng định là chúng tôi sẽ giám sát việc Việt Nam thực thi các cam kết sau khi vào TPP, nếu hiệp định kia được ký kết. Nếu Việt Nam không thực hiện thì chính phủ Hoa Kỳ sẽ có biện pháp trừng phạt.”

California: Ðộng đất 4.1 Richter, rung chuyển Napa Valley

California: Ðộng đất 4.1 Richter, rung chuyển Napa Valley

Nguoi-viet.com

SAN FRANCISCO, California (AP) Cơ quan thăm dò địa chất Mỹ USGS cho hay vùng Bắc tiểu bang California đã xảy ra trận động đất ở mức 4.1 Richter, nhưng không có báo cáo thương vong hay tổn thất vật chất nào đáng kể.


Một căn nhà bị đổ trong một trận động đất ở Napa Valley hồi Tháng Tám năm 2014. (Hình: Getty Images)

Cơ quan USGS nói rằng động đất xảy ra vào lúc 7 giờ 53 phút tối ngày Thứ Năm, ở nơi cách Napa chừng 9 miles (khoảng hơn 14 km) về phía Bắc và cách thị trấn Yountville chừng 9 km về phía Ðông Bắc.

Sự rung chuyển do động đất gây ra cũng được cảm thấy ở Santa Rosa và thủ phủ Sacramento.

Hồi Tháng Tám năm ngoái, một trận động đất ở mức 6.0 Richter đã xảy ra gần vùng American Canyon, làm bị thương hơn 100 người và gây thiệt hại vật chất nặng nề tại Napa, nơi sản xuất rượu vang nổi tiếng của tiểu bang California và thành phố Vallejo.

Các chuyên gia về địa chấn trong năm qua cũng đã lên tiếng khuyến cáo chính quyền cũng như người dân California phải có kế hoạch chuẩn bị đối phó với một trận động đất lớn, vì đã đáo hạn chu kỳ.

Tuy nhiên cho tới nay, các khoa học gia này cũng chỉ có thể đưa ra thời điểm là “bất cứ lúc nào trong vài chục năm tới đây.” (V.Giang)

Mãi võ Sơn Đông

Mãi võ Sơn Đông

Nguoi-viet.com

Tạp ghi Huy Phương

Thế nào là quảng cáo mà quảng cáo quá lố? Những người vào tuổi tôi, có thể đã trải qua, ở tỉnh lỵ, buổi chiều sau phiên chợ tan, thường có những toán “Mãi võ Sơn Đông,” chuyên bán thuốc cao đơn hoàn tán, trống kèn inh ỏi, để khuyến dụ người qua lại, bọn trẻ con chúng tôi thường tò mò quây quần, tụ họp, không phải để mua thuốc, nhưng để xem khỉ làm trò.

– “Nghe đây! Nghe đây! Dầu này trị bá bệnh!”

– “Đàn bà đau bụng chổng khu,

Xức vô một tí xách cái dù đi chơi!”

– “Đàn bà chồng bỏ chồng chê,

Xức vô một tí, chồng mê về liền!”

Rõ ràng là quảng cáo quá lố! Nhưng lũ trẻ chúng tôi không quan tâm và bà con cũng không ai khiếu nại. “Đây anh Hai một chai, chị Tám hai chai!” Tin hay không tin là “tùy người đối diện,” những tay múa võ, bán thuốc hoàn toàn không chịu trách nhiệm. Khách hàng mua dầu “bá bệnh” của toán Sơn Đông cũng không thấy ai than phiền, khiếu nại khi không xách được “cái dù đi chơi” hay chưa thấy ông chồng tệ bạc trở về. Nhưng ngày nay, ở Trung Quốc, chỉ mới quảng cáo kem đánh răng, đã bị phạt đến hơn $1 triệu. Đây là điều chúng ta cần để ý đến khi chúng ta đang sống trong một thời đại mà quảng cáo “làm mưa làm gió,” không những trên đường phố mà hiện diện ngay trong gia đình chúng ta mỗi ngày.

Tân Hoa Xã đưa tin, một nhãn hiệu kem đánh răng do Từ Hy Đệ, “Đệ Nhất MC” của Đài Loan làm người mẫu quảng cáo, mới đây bị Cục Công Thương Thượng Hải (Trung Quốc) phán quyết là đã sai sự thật. Hy Đệ nói trong đoạn phim quảng cáo: “Chỉ cần một ngày, răng đã trắng ra trông thấy,” nhưng theo điều tra của cơ quan trên, hình ảnh người mẫu quảng cáo với hàm răng trắng bóng không tỳ vết là nhờ sửa chữa bằng kỹ thuật photoshop, hoàn toàn không do hiệu quả mà loại kem đánh răng Crest Mica mang lại. Theo đại diện của Cục Công Thương Thượng Hải, những mặt hàng sử dụng hàng ngày không được quảng cáo sai sự thật.

Chuyện photoshop là chuyện thường tình của lối quảng cáo bây giờ, “before” thì da nhăn, đồi mồi, nám… qua một lần “ủi” của photoshop thành “after” vừa trẻ lại 10 tuổi và có làn da mịn màng. Nhưng lặp đi lặp lại nhiều lần thì quen mắt, cũng phải tin.

Để bảo vệ cho quyền lợi của khách hàng (người tiêu thụ) chính tòa án tiểu bang California vừa ra phán quyết, khẳng định người tiêu dùng khi mua hàng trên mạng Internet, có quyền nêu nhận xét của mình về chất lượng dịch vụ của công ty cung cấp món hàng liên quan. Đây là vụ án chưa có tiền lệ trong lịch sử tư pháp Mỹ thời hiện đại.

Vào Tháng Năm, 2013, hãng giày nổi tiếng Skechers phải bồi thường cho khách hàng vì quảng cáo không đúng sự thật về sản phẩm của mình. Sau hơn 520,000 lời khiếu kiện của khách hàng, tòa án buộc Skechers phải trả lại từ $40-$84 cho mỗi khách hàng, tổng số tiền đền bù lên tới $40 triệu về loại giày đế mềm Shape-ups với lời quảng cáo giày này giúp người mang giảm cân, tăng sức khỏe, làm lớn mông, và săn chắc bắp thịt bụng. Quảng cáo này do người mẫu Kim Kardashian quảng cáo, giày bán rất chạy nhưng sau đó hơn nửa triệu khách hàng đã than phiền vì hãng đã quảng cáo “quá lố,” trong đó có khách hàng đã tốn thêm tiền để chữa bệnh đau lưng do giày Shape-ups gây ra.

Từ Hy Đệ sẽ trả số tiền phạt này hay chính công ty đã thuê mướn MC làm người quảng cáo để ca ngợi sản phẩm phải trả. Công ty sản xuất đã trả tiền thuê mướn MC, danh ca, nghệ sĩ và cả những nhân vật chính trị như ông Bob Dole (Viagra) vì biết rằng những nhân vật này được lòng tin của quần chúng. Những người này được trả tiền để nói, vì quảng cáo là một cái nghề thu nhập không ít, nên dù họ chưa bao giờ dùng giày Shape-ups Skechers, kem đánh răng Crest Mica, dược thảo này, thuốc bổ nọ, nếu được trả tiền, họ vẫn vui lòng nhận mình là người đang thực sự tiêu dùng món hàng đó. Những lời nói này không có gì bảo đảm, danh tiếng, nhan sắc hay học vấn không chứng thực lời “rao” của họ đáng tin cậy. Vấn đề là những nhân vật này có bước qua nổi những lôi cuốn của tiền bạc, và giữ được sự lương thiện hay không. Lương thiện ở đây là không chịu nói những lời dối trá.

Nếu có một loại “thần dược” diệt được mầm mống ung thư, thì nhà sáng chế hay ông bác sĩ này đã đoạt giải Nobel Y Khoa vẻ vang cho dân tộc Việt rồi, còn đâu những ông mãi võ Sơn Đông khua chiêng đánh trống từ ngày này qua tháng nọ để bán thuốc!

Quảng cáo quá lố có gây tai hại cho người tiêu dùng hay không?

Đi một đôi giày quảng cáo “dỏm” có thể bị đau lưng mà thôi, nhưng uống một loại thuốc quảng cáo “dỏm” có thể bị mất mạng, mà mất mạng từ từ, cũng không ai mổ xẻ để giám định nạn nhân chết vì những thứ thuốc này không? Chúng ta thấy những người trẻ ít tin lời quảng cáo, nhất là chuyện thuốc men. Trong khi đó chính người già Việt Nam (trên 62 tuổi) là khách hàng tốt bụng và cũng là nạn nhân của loại quảng cáo này.

Có một điều quan trọng là quảng cáo mỹ phẩm quá lố có thể tàn phá một nhan sắc, quảng cáo dược phẩm quá lố có thể giết một mạng người, nhưng có một thứ quảng cáo quá lố có thể giết cả một thế hệ, đó là loại quảng cáo chính trị, là lời hứa hẹn đường mật của các ứng cử viên hay các đảng phái cầm quyền. Việt Minh kêu gọi: “Đoàn kết tất cả các tầng lớp nhân dân không phân biệt giàu nghèo, tôn giáo, già trẻ, trai gái, miền ngược, miền xuôi… để đánh đuổi Nhật-Pháp làm cho nước Việt Nam hoàn toàn độc lập.” Nhưng lúc chiếm được một nửa miền Bắc rồi thì chuyện “đoàn kết tất cả các tầng lớp nhân dân” đã trở thành một loại mồm mép quảng cáo, phân biệt bần nông với địa chủ, phát động phong trào đấu tố, tổng số người bị đấu tố trong cải cách ruộng đất đã được thống kê là 172,008 người; số người bị oan sai là 123,266 người, chiếm tỉ lệ 71.66%. Chùa nhà thờ thành nơi phơi lúa, ngô của hợp tác xã, lòng người ly tán, con tố cha, vợ đấu chồng. Giành được nửa nước, mang danh độc lập, nhưng mang súng đạn của Liên Xô, Trung Quốc về, xô đẩy hàng triệu thanh niên ra chiến trường đi xâm lược miền Nam.

Quảng cáo cho chuyện giải phóng, miền Bắc vẽ ra hình ảnh dân chúng miền Nam bị bóc lột tận xương tủy, không có được cái bát ăn cơm, sau ngày “giải phóng,” để đem vào một chục cái chén “ngang” rồi mang về một chiếc honda, vài cái “đài” lẫn “đổng.”

Miệng lưỡi ngành tuyên huấn Cộng Sản cũng chẳng khác gì người khua chiêng gióng trống Sơn Đông ngoài phiên chợ. Chính vì miệng lưỡi này mà hàng vạn vạn thanh niên miền Bắc phải nát thân vì bom đạn, mang cái ảo tưởng đi giải phóng cho người, nhưng chính thân mình thì sống dưới trăm tầng áp bức. Thành phần đầu não Hà Nội chủ trương dùng xương máu của thanh niên Việt Nam để “đánh cho Liên Xô-Trung Quốc.” “Độc Lập” nhưng thuần phục Trung Quốc, bán đất, nhường biển. “Tự Do” có nghĩa là bịt mồm, chặn họng, bắt bớ giam cầm những người muốn có tiếng nói chính trực. “Hạnh Phúc” phải chăng là bán sức, bán trôn khắp cùng bàng dân thiên hạ.

Quảng cáo là tuyên truyền. Nói một lần nghe lạ tai, người không tin, lập lại trăm lần cũng phải tin. Nếu chúng ta nói: Đừng tin những gì Cộng Sản nói, thì cũng phải nói, đừng tin những gì người ta quảng cáo, hay ngược lại.

Bạo lực với các nhà hoạt động xã hội VN

Bạo lực với các nhà hoạt động xã hội VN

Ông Đinh Quang Tuyến là nạn nhân mới nhất của tình trạng bạo lực với các nhà hoạt động

BBC mở bàn tròn trực tuyến phát trên YouTube từ 19:30-20:00 ngày 21/5 về tình trạng bạo lực xảy ra với các nhà hoạt động xã hội sau khi ít nhất ba người bị tấn công.

Các cây viết tự do Gió Lang Thang, tức Trịnh Anh Tuấn, Anh Chí, tức Nguyễn Chí Tuyến ở Hà Nội và Đinh Quang Tuyến ở thành phố Hồ Chí Minh đều bị tấn công gây thương tích nặng.

Trước sức ép của dư luận, công an Việt Nam dường như đã mở cuộc điều tra vụ tấn công anh Nguyễn Chí Tuyến.

Một số nhà ngoại giao từ các Đại sứ quán Hoa Kỳ, Đức và Australia đã tới thăm anh Tuyến sau khi anh bị hành hung.

Sau vụ các nhà hoạt động này bị tấn công, một số người cáo buộc lực lượng an ninh đứng đằng sau các hành động bạo lực đối với các cây viết tự do và nhà hoạt động xã hội.

Cách đây vài năm đã xảy ra vụ lực lượng an ninh bị cáo buộc “ đạp vào mặt” người biểu tình chống Trung Quốc Nguyễn Chí Đức, khi đó là đảng viên cộng sản.

Mặc dù có hình ảnh ghi lại nhưng khi đó lực lượng công an cũng không tiến hành điều tra.

Ông Nguyễn Chí Đức sau này đã quyết định ra khỏi Đảng Cộng sản.

Thêm một nhà hoạt động ‘bị hành hung’

Thêm một nhà hoạt động ‘bị hành hung’

Ông Đinh Quang Tuyến, sinh năm 1965, nhà hoạt động vì nhân quyền tại Việt Nam, thuật lại với BBC về sự việc ông đã bị hành hung hôm 19/5/2015 tại Sài Gòn ra sao.

Ông Tuyến cho hay ông đã bị hai người trẻ tuổi ‘đeo khẩu trang’ đi theo khi ông rời nhà bằng xe đạp hôm thứ Ba.

Tới một địa điểm ‘do linh tính’, ông xuống khỏi xe để đi bộ, thì bị hai người này tiếp cận và hỏi “Không đi nữa hả”.

Sau đó, ông nói đã bị hai người này “đấm ông”.

Ông Tuyến cho BBC hay hôm 20/5 rằng sau khi về được nhà, ông đã được ‘bạn bè’ trong nhóm vận động, đấu tranh vì dân chủ đưa tới bệnh viện mà tại đó ông đã được chăm sóc các vết thương ‘khá trầm trọng’.

Nhà hoạt động từng xuống đường đặc biệt trong hai năm gần đây, trong nhiều cuộc tuần hành phản đối các hành vi của nhà chức trách Trung Quốc trên Biển Đông, đòi bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam, nói ông đã ‘mất hết niềm tin’ vào chính quyền, do đó ông không trình báo.

Nhưng ông cho rằng những người tấn công ông là người của ‘công an’ và ‘an ninh’ thành phố.

Ông cũng đưa ra lời cáo buộc về việc bị ‘hăm dọa bắn’ khi được triệu tập tới một đồn công an ở địa phương mà ông sinh sống.

Đây là vụ hành hung thứ ba được công luận chú ý trên mạng xã hội tại Việt Nam trong hai tuần qua.

Hôm 11/5/2015, một nhà hoạt động khác, ông Nguyễn Chí Tuyến, hay Facebooker Anh Chí, đã bị tấn công trọng thương vào đầu, mắt và mặt. Sự việc đã thu hút sự chú ý của truyền thông, công luận trong nước và giới ngoại giao và dư luận quốc tế.

Một số nhà ngoại giao, dân biểu và đại diện các cơ quan theo dõi nhân quyền quốc tế đã yêu cầu chính quyền Việt Nam phải điều tra về vụ hành hung ông Nguyễn Chí Tuyến.

Trước đó nữa chỉ vài ngày, một thành viên trong nhóm ‘Vì Hà Nội xanh’, blogger Gió Lang Thang, cũng bị hành hung gần nhà riêng sau nhiều tuần tham gia các vụ tuần hành ‘vì cây xanh Hà Nội’ tại thủ đô của Việt Nam.

Những việc đang ‘hot’ mà không cần tốt nghiệp đại học 4 năm

Những việc đang ‘hot’ mà không cần tốt nghiệp đại học 4 năm

Nguoi-viet.com

TEXAS (Houston Chronicle) – Một cuộc khảo sát vào năm 2011 của trường đại học Georgetown University cho hay, số học sinh sau khi tốt nghiệp trung học thì có khoảng 84% tiếp tục học lên và tốt nghiệp đại học 4 năm.

Dental hygienist là một trong những nghề hot nhất mà không yêu cầu
bằng đại học 4 năm. (Ảnh: John Moore/ Getty Images)

Tuy nhiên, có những công việc cũng được trả lương khá cao mà không cần phải có bằng cấp đại học 4 năm.

Dựa vào số liệu từ Ủy Ban Lao Động Hoa Kỳ, trang mạng “CareerCast” đã đưa ra danh sách những công việc không đòi hỏi bằng đại học.

Có những công việc chỉ yêu cầu tốt nghiệp trung học; một số khác yêu cầu tham gia các khóa huấn luyện cụ thể, hay tốt nghiệp từ những trường đại học cộng đồng.

Các công việc này bao gồm các nghề:

1. Dental Hygienist (Nha tá): $70,210/năm.
2. Registered Nurse (Y tá): $65,470/năm.
3. Web Developer (Phát triển website): $62,500/năm.
4. Multimedia Artist (Mỹ thuật truyền thông): $61,370/năm.
5. Respiratory Therapist (Chuyên viên hô hấp): $55,870/năm.
6. Electrician (Thợ điện): $49,840/năm.
7. Computer Service Technician (Kỹ thuật viên máy tính): $48,900/năm.
8. Paralegal Assistant (Phụ tá tư vấn pháp lý): $46,900/năm.
9. Appliance Repairer (Nhân viên sửa chữa thiết bị): $ 43,460/năm.
10. Carpenter (Thợ mộc): $ 39,940/năm.
11. Administrative Assistant (phụ tá hành chính): $35,330/năm.
12. Bookeeper (Nhân viên giữ sổ sách): $35,170/năm.
13. Medical Records Technician (Nhân viên lưu giữ hồ sơ y tế): $34,160/năm.
14. Personal Trainer (Huấn luyện viên): $31,720/năm.
15. Skincare Specialist (Chuyên viên chăm sóc da): $28,640/năm. (N.A)

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi bị cấm xuất cảnh, tịch thu hộ chiếu

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi bị cấm xuất cảnh, tịch thu hộ chiếu

Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV) .- Giáo sư Nguyễn Huệ Chi cùng vợ và con gái chuẩn bị đáp máy bay đi Hoa Kỳ thì bị giữ lại tại phi trường Tân Sơn Nhất, Sài Gòn, hộ chiếu bị an ninh tịch thu.

Các ông Nguyễn Huệ Chi (trái), Nguyễn Văn Khải (giữa) và Nguyên Ngọc (phải) cùng hàng trăm người biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội ngày 14/8/2011. (Hình: HOANG DINH NAM/AFP/Getty Images)

Nhà văn, nhà giáo, nhà biên khảo văn học Nguyễn Huệ Chi và bà vợ cùng con gái chuẩn bị sang Hoa Kỳ thăm thân nhân từ phi trường Tân Sơn Nhất, Sài Gòn đêm Thứ Hai 18/5/2015. Tuy nhiên ông đã bị nhân viên an ninh phi cảng giữ lại, thu giữ hộ chiếu trong khi bà vợ và con gái ông vẫn tiếp tục lên đường.

“Nhân dịp con gái về Việt Nam dự hội thảo 100 năm ngày sinh của ông nội (Nguyễn Đổng Chi) tổ chức ở Sài Gòn, cháu mua vé máy bay cho vợ chồng tôi qua chơi với gia đình cháu ở Boston ba tháng. Tuy nhiên, an ninh phi trường đã thu giữ hộ chiếu của tôi không cho đi”. Ông Nguyễn Huệ Chi nói với báo Người Việt qua điện thoại.

Ông cho hay tiếp rằng “Tôi nói với vợ con là ai đi được bình thường thì cứ đi, còn tôi người ta không cho đi thì đành ở lại.”

Ông Nguyễn Huệ Chi từng thăm gia đình con gái hiện sống ở thành phố Boston, tiểu bang Massachusetts, cũng như ra nước ngoài nhiều lần trước đây dù ông từng biểu tình chống Trung Quốc, ký tên chống khai thác bauxite hay kêu gọi bỏ điều 4 hiến pháp dành độc quyền cai trị cho đảng CSVN.

Khi ông hỏi lý do tại sao ông bị chận lại và hộ chiếu bị tước đoạt thì được an ninh Tân Sơn Nhất trả lời là “Lệnh cấm xuất cảnh từ Hà Nội. Ông có thắc mắc khiếu nại gì thì ra Hà Nội. An ninh sân bay Tân Sơn Nhất chỉ thi hành lệnh.”

Ông nói ông “không hiểu rõ lý do tại sao lần này lại bị cấm nhưng có cảm tưởng là mới đây tôi có cùng một số người khác rút tên ra khỏi Hội nhà văn Việt Nam”.

Bình luận về vụ việc, ông Nguyễn Huệ Chi nói “Tôi có cảm tưởng bất thường về một đất nước là thành viên của Hội Đồng Nhân Quyền LHQ mà nhân quyền lại không tôn trọng”.

Ông Nguyễn Huệ Chi, 77 tuổi, là là một chuyên viên hán nôm nổi tiếng tại Việt Nam. Trước khi nghỉ hưu, ông nguyên là trưởng phòng Văn học Việt Nam cổ cận đại của Viện Văn học, nguyên chủ tịch Hội đồng Khoa học của Viện Văn học thuộc Viện Khoa học Xã hội Việt Nam. Ông đã công bố nhiều công trình nghiên cứu về văn học và lịch sử Việt Nam được ca ngợi về giá trị.

Mới tuần trước, ông đã cùng với gần hai chục nhà văn ra bản tuyên bố “từ bỏ Hội nhà văn Việt Nam”, một tổ chức ngoại vi của đảng CSVN. Một trong những nguyên nhân được nêu ra là “tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản”.

Năm 2009, cùng với nhà văn Phạm Toàn và Giáo sư Nguyễn Thế Hùng, ông khởi xướng trang thông tin điện tử Bô xít Việt Nam, “tiếng nói phản biện nhiều mặt của người trí thức” về vấn đề khai thác quặng bauxite và những vấn đề xã hội có liên quan ở Việt Nam. Một bản kiến nghị kêu gọi nhà cầm quyền CSVN dừng kế hoạch khai thác bauxite vì lợi bất cập hại được hàng chục ngàn người tham gia ký tên. Trang mạng Bauxite Việt Nam lôi cuốn hàng triệu người đọc cả trong và ngoài Việt Nam.

Theo trang diện tử Bauxite Vietnam loan báo ngày 5/9/2013, ông Nguyễn Huệ Chi đã rút khỏi vị trí quản trị trực tiếp trang này sau 4 năm làm chủ biên tập, nhóm sáng lập đã mời GS Phạm Xuân Yêm đứng ra đảm nhiệm trang này.

Ông từng tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Quốc bá quyền bành trướng tại Hà Nội nhiều lần trước đây. Ông cũng cùng nhiều người khác tham gia ký tên kêu gọi bỏ điều 4 hiến pháp dành độc quyền cai trị cho đảng CSVN.

Nhà cầm quyền thường có thói quen cấm xuất cảnh tất cả những công dân nào tham gia vận động dân chủ hóa đất nước, đòi hỏi tự do ngôn luận cũng như bầy tỏ lòng yêu nước qua các cuộc biểu tình chống Trung Quốc.

Nhà báo Phạm Chí Dũng, luật sư Nguyễn Văn Đài, blogger Nguyễn Hoàng Vi, blogger Mẹ Nấm cùng rất nhiều người khác đã bị cấm xuất cảnh khi chuẩn bị lên máy bay. Những ai may mắn “lọt lưới” kiểm soát của công an, khi về đến phi trường đều bị giữ lại thẩm vấn về chuyến đi.

Theo Blogger Nguyễn Tường Thụy viết trên facebook hôm Thứ Hai, blogger “Mai Xuân Dũng từ Singapore về đến sân bay Nội Bài lúc 16 giờ ngày 18/5/2015 thì bị bắt giữ tại công an cửa khẩu. Nhiều anh em từ Hà Nội lên hỗ trợ tinh thần cho anh Dũng và đòi người. Tuy nhiên, một số anh chị em đã bị côn đồ đánh. Bọn này hành hung anh chị em rất ngang nhiên, ngay trước mặt công an, đủ để hiểu rằng, bọn này do công an huy động.” (TN)

Xem thêm:

Giáo sư Nguyn Hu Chi b cm xut cnh (RFA)

Phần âm thanh Tải xuống âm thanh

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi