Có chi tiết ‘không bình thường’ vụ Việt kiều về Việt Nam bị bắt

Có chi tiết ‘không bình thường’ vụ Việt kiều về Việt Nam bị bắt

Nguoi-viet.com

Quốc Dũng & Ngọc Lan/Người Việt

WESTMINSTER, California (NV) – Vụ ông Bùi Văn Tánh, Việt kiều ở Mỹ, bị công an tỉnh Khánh Hòa bắt và truy tố tội “cướp ghe, vượt biển ra nước ngoài” từ 25 năm trước, cho thấy có thêm một chi tiết “không bình thường.”

Theo báo Pháp Luật, ông Tánh bị truy nã vì tội “Cướp tài sản” và tội “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài trái phép.”

Tuy nhiên, tên của ông lại không có trong danh sách những người bị truy nã đăng trên trang mạng của Cục Cảnh sát truy nã tội phạm, thuộc Tổng Cục Cảnh Sát, Bộ Công An.

Trang mạng này có tên truyna.canhsat.vn, là “Trang thông tin điện tử của lực lượng cảnh sát truy nã tội phạm.”

Tên “Bùi Tánh” không được tìm thấy trong “Trang thông tin điện tử của lực lượng cảnh sát truy nã tội phạm” của Bộ Công An Việt Nam (Hình chụp từ website truyna.canhsat.vn.

Trang mạng này đăng lời Thiếu tướng Nguyễn Dĩnh, Cục trưởng Cục Cảnh sát truy nã tội phạm, giới thiệu như sau: “Với trang web này, lần đầu tiên toàn bộ đối tượng truy nã đang lẩn trốn sẽ bị ‘lộ diện’ một cách đầy đủ, chính xác… Người dân, cơ quan thực thi pháp luật trong nước và ngoài nước có thể truy cập, tra cứu, tìm kiếm thông tin mọi nơi, mọi lúc và nhanh nhất về các đối tượng bị truy nã.”

Tuy nhiên, tên “Bùi Tánh” hay “Bùi Văn Tánh” đều không được tìm thấy trên trang Thông tin này ở tất cả các mục “Đối tượng truy nã”, “Đối tượng đặc biệt”, và cả “Truy nã quốc tế”.

Điều đáng nói là trang web này cập nhật đối tượng có quyết định truy nã từ năm 1977 đến nay.

Tuy nhiên, khi dùng Google để tìm, kết quả cho thấy có người tên “Bùi Tánh, sinh năm 1956, có hộ khẩu thường trú tại Nha Trang, tội danh “Hình sự”, loại truy nã “Nguy hiểm”, quyết định truy nã số 121 ngày 24 Tháng 7, 1990 và nằm trong mục “Truy nã quốc tế,” nhưng lại có dòng chữ màu đỏ ghi “Đối tượng không hiển thị”.

Kết quả dùng Google kiếm tên “Bùi Tánh” (Hình chụp từ websitetruyna.canhsat.vn)

Trong khi đó, hộ chiếu của người bị bắt này ghi tên là “Tanh V Bui, sinh năm 1954.”

Không chỉ vậy, trong khi tất cả những người có tên trong danh sách truy nã này đều có rất nhiều cho tiết đính kèm đặc biệt là những người có tội tương tự cũng được liệt kê, thì đối với trang có xuất hiện tên “Bùi Tánh” lại trống trơn lạ lùng.

Thêm vào đó, bản copy “Quyết định truy nã” được cho là truy nã đối với ông Tánh với chữ ký của Trưởng phòng An ninh điều tra Công an tỉnh Khánh Hòa Hoàng Minh Trí, thì chỉ duy nhất ghi tên “Bùi Tánh”, không có năm sinh, không có nhận dạng bất cứ đặc điểm riêng nào.

Vào lúc 6 giờ 30 (giờ California) ngày Thứ Năm, 6 Tháng Tám, khi nhật báo Người Việt hỏi về tình trạng của ông Tánh hiện nay, qua điện thoại, một nữ nhân viên không cho biết tên, thuộc phòng Phục vụ Công dân Mỹ (US Citizen Services) tại Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ ở Sài Gòn, cho biết văn phòng bà “rất quen thuộc với” trường hợp của ông.

“Theo luật của Việt Nam, khi có vấn đề, thì passport của người ngoại quốc sẽ bị giữ, nhưng ông Tánh không có gì phải lo về việc passport bị giữ cả. Khi mọi việc giải quyết xong, chỉ vài ngày nữa, thì passport của ông sẽ được hoàn trả.”

Khi được hỏi là “văn phòng Phục vụ Công dân Mỹ đã làm gì để giúp một công dân Mỹ đang gặp khó khăn,” người nhân viên này cho biết “đã nói chuyện với cả ông Tánh và chính quyền địa phương, nơi đang giữ passport của ông.”

Bà này cũng nhấn mạnh: “Chúng tôi lúc nào cũng làm tất cả có thể được để giúp đỡ công dân Mỹ, nhưng ngay lúc này không thể xen vào cách giải quyết của chính quyền địa phương. Tuy nhiên hoàn toàn không có gì phải lo về việc bị giữ passport cả.”

Hôm Thứ Tư, bà Phượng Đặng, vợ ông Tánh, cho nhật báo Người Việt biết: “Hiện giờ anh Tánh được về nhà rồi, nhưng công an không cho ra khỏi vùng Nha Trang, và họ giữ passport, không trả lại.”

Stalin là anh hùng dân tộc hay đồ tể?

Stalin là anh hùng dân tộc hay đồ tể?

BBC

Stephen Evans, Phóng viên, BBC News

06-08-2015

Sử gia Robert Conquest, người qua đời ở tuổi 98, được nhiều người ghi nhận là người đầu tiên tiết lộ mức độ khủng khiếp của chế độ Joseph Stalin. Những cuốn sách của ông đã có hiệu ứng mạnh mẽ đối với những người cộng sản phương Tây, phóng viên BBC Stephen Evans viết.

Nếu bạn lớn lên trong một gia đình cộng sản, các cuốn sách của Robert Conquest quả là một tiết lộ thực sự.

H1

Trong trường hợp của tôi, hai trong số ông bà nội ngoại của mình đều là Đảng viên (như người ta vẫn luôn gọi như vậy mà không bao giờ cần phải nói đảng nào). Ông nội tôi gia nhập đảng chẳng bao lâu sau cuộc Cách mạng tháng Mười Nga năm 1917 và trung thành với đảng (từ chính xác trong trường hợp này) qua các cuộc xâm chiếm Hungary và Tiệp Khắc, và không hề lung lay trước bất cứ khám phá hay một sự phản cách mạng nào.

Tại bàn ăn của ông nội tôi ở Bedlinog, phía nam xứ Wales, tranh luận thật gay gắt nhưng vô ích. Nó giống như là tranh cãi với những tín đồ tôn giáo thành tín nhất. Bất cứ điều gì được đưa ra như một đường lối trên tờ Tuần báo Soviet (Soviet Weekly) hay tờ Sao Mai (Morning Star) thì đều có giá trị như kinh Phúc âm.

Edgar Evans, hình chụp vào năm 1975, tay cầm những số báo Sao Mai

Edgar Evans, hình chụp vào năm 1975, tay cầm những số báo Sao Mai

Ông tôi có sưu tập các tác phẩm của Stalin đầy trên kệ sách của mình (không có vẻ gì rõ ràng là đã sờn vì đọc cả). Khi bà tôi lên tiếng tại bàn ăn bữa tối rằng ít nhất phải có tội phạm gì đó ở Liên Xô chứ, thì ông mắng bà “hãy ngưng nói dối kiểu xấu miệng đi ngay”.

Còn cha tôi thì nhớ cảm giác hồi còn nhỏ khi còn là một cậu bé sống ở làng với đông người làm nghề thợ mỏ.

Ông như được giải thoát khi Hitler quay sang tấn công Stalin vào năm 1941 và xâm chiếm đất nước từng là tòng phạm của mình.

Trước đó, cả gia đình lo sợ sẽ bị bắt giữ. Nhưng giờ thì Hồng Quân lại thành đồng minh của Anh Quốc và những người cộng sản trở thành nhóm lớn tiếng nhất vì sự nghiệp chung.

Theo cha tôi kể thì ông nội tôi, một ủy viên hội đồng địa phương có thẻ đảng viên cộng sản còn được nhận thêm phần xăng để đi xe tới vùng nông thôn và đồi núi xứ Wales huy động sự hỗ trợ cho cuộc chiến.

Bầu không khí giống như tôn giáo này tiếp tục, và đó là điều khá điển hình thời Chiến tranh Lạnh. Bất cứ ngờ vực nào đối với những thành tựu của Liên Xô chỉ đơn giản bị gạt bỏ và coi là “tuyên truyền Chiến tranh Lạnh”.

Khi một nhân vật bất đồng chính kiến nổi tiếng bị giam cầm trong một bệnh viện tâm thần, thì người ta nhìn nhận rằng ông ta hẳn là bị điên nếu lại đi nghi ngờ những giá trị của chủ nghĩa xã hội tại Liên Xô.

Vì vậy, đối với những người có những ngờ vực trong chúng tôi thì cuốn sách của Robert Conquest “The Terror Great: Stalin’s Purge of the Thirties” (tạm dịch: Đại Kinh hoàng: Cuộc thanh trừng của Stalin trong thập niên 1930) là một tác phẩm phi thường.

Đó là một cuốn sách đã làm thay đổi suy nghĩ và xua tan những ngờ vực (trong đó có suy nghĩ tôi) khi nó được xuất bản vào năm 1968, năm Liên Xô xâm lăng Tiệp Khắc để đè bẹp Mùa Xuân Praha muốn giải phóng Tiệp khỏi vòng kiểm tỏa của Liên Xô.

Cuốn sách liệt kê sự thật không tô điểm vì thế tự chúng nói lên tất cả. Nó vạch ra bằng ngôn ngữ rất rõ ràng từng chi tiết các cuộc thanh trừng và hành quyết. Những người bạn đồng hành của Liên Xô cười nhạo – và có lẽ vẫn còn cười nhạo – nhưng họ không thể tìm được sai sót thực tế nào vì những nghiên cứu của Conquest là rất tỉ mỉ và chính xác.

H

  • Được đặt tên Iosif (Joseph) Vissarionovich Dzhugashvili khi ra đời nhưng ông chọn lấy tên Stalin, có nghĩa là “con người thép”
  • Ông học để trở thành một thầy tu nhưng rời bỏ trường dòng sau khi không tới dự kỳ thi.
  • Sau cái chết của Lenin ông đã tìm cách tiến thân một cách tàn bạo và trở thành nhà độc tài của Liên Xô
  • Trong thời kỳ đại khủng bố do Stalin cầm quyền khoảng 750.000 người đã bị giết hại không qua xét xử
  • Stalin đóng vai trò quyết định trong việc đánh tại phát xít Đức tại Đại chiến Thế giới 2

Anh hùng hay tên đồ tể?

Khi cuối cùng kho lưu trữ của Liên Xô được mở ra, những mô tả của Conquest vẫn không hề bị suy yếu đi. Có thể có những tranh luận về các con số – con số chính xác hàng triệu nạn nhân của Stalin – nhưng không phải về số lượng lớn các dữ kiện và sự thật đã được đưa ra.

Thậm chí vào những năm 1960, dường như đối với nhiều người có một trận chiến về ý tưởng bình đẳng. Nhưng sau đó đã xuất hiện miêu tả của Robert Conquest về thực tại ở Liên Xô.

Chúng tôi được cho biết rất rõ ràng hàng trăm ngàn người đã bị cảnh sát mật của Liên Xô bắn như thế nào chỉ trong một vài tháng vào năm 1937 và năm 1938. Chúng tôi được biết về những cuộc thanh trừng khốc liệt các sĩ quan, những cuộc thanh trừng do một Stalin bị hoang tưởng thực hiện. Nó khốc liệt tới mức khiến khả năng chiến đấu của Hồng quân bị hủy hoại.

Conquest mô tả chỉ trong một ngày, ngày 12 tháng Chín năm 1937, Stalin và trợ thủ của ông ta, Molotov, đã đích thân phê chuẩn án tử hình đối với 3.167 người – rồi sau đó đi đến rạp chiếu phim.

Chi tiết đó không thể bác bỏ được.

Và rồi Conquest đã một lần nữa làm như vậy với cuốn “The Harvest of Sorrow: Soviet Collectivization and the Terror-Famine” (Vụ mùa của Những Nỗi buồn: Tập thể hóa kiểu Liên Xô và Nạn đói Kinh hoàng) về nạn đói tại Ukraine năm 1932-33, gây ra bởi một chính sách nông nghiệp ngu ngốc và đầy thù oán, vượt cả ra ngoài sự tàn phá, một chính sách do Stalin đưa ra.

Conquest đã bình tĩnh ghi lại những gì xảy ra tại từng ngôi làng. Ông mô tả tình trạng ăn thịt người và cảnh chết đói.

Vào thời kỳ trước chiến tranh, nhà báo lớn người xứ Wales, Gareth Jones, đã đi qua nhiều nơi ở Ukraine và chứng kiến sự thật về nạn đói, và đã đăng các các bài báo vào năm 1933. Nhưng những tiếng nói lớn hơn đã chống lại ông, như phóng viên tờ New York Times tại Moscow, Walter Duranty, người lặp lại như vẹt những tuyên truyền của Stalin.

Trẻ em kiếm khoai tây ngoài đồng để ăn thời kỳ Nạn đói Ukraine, 1934

Trẻ em kiếm khoai tây ngoài đồng để ăn thời kỳ Nạn đói Ukraine, 1934

Duranty viết trên số báo ra vào tháng Tám rằng không có Nạn đói: “Điều kiện sống là xấu, nhưng không có nạn đói”. Và về chính sách của Stalin, ông viện dẫn câu nói nổi tiếng: “Không đập trứng được thì không thể làm rán trứng.”

Khi sách của Robert Conquest ra đời, không ai có thể tranh cãi rằng Duranty đã sai và Jones đã đúng.

Có yếu tố trung thành với Chiến tranh Lạnh – những người cộng sản vỡ mộng nói chuyện về vị Thượng đế của họ nay đã chết.

Nhưng với những tín đồ mê muội (nguyên văn: siêu trung thành), thì không có nỗi nghi ngờ nào có thể làm sứt mẻ niềm tin của họ ngay cả khi một núi bằng chứng được đặt trước mắt chính họ.

Khi Stalin cuối cùng bị Nikita Khrushchev vạch mặt phê phán vào năm 1956, ông nội tôi bị ốm vì một bệnh thần kinh. Các tác phẩm của Stalin đã chuyển ra xếp đằng sau máy truyền hình.

Ông nội tôi qua đời ngay khi Liên Xô sụp đổ. Ông quá lẫn vì tuổi già để nhận ra rằng Chúa Trời của ông đã chết. Ông chưa từng đọc những cuốn sách của Robert Conquest – ông có lẽ đã coi chúng như những tuyên truyền Chiến tranh Lạnh đê hèn nhất.

Người ta nói rằng nhà văn Mexico Octavio Paz đã nói các cuốn sách của Conquest “khép lại các cuộc tranh luận” về chủ nghĩa Stalin. Chúng chấm dứt mọi tranh cãi. Điều đó không đúng. Nỗi buồn dành cho con quái vật vẫn còn đó, có lẽ ngay ở chính nước Nga ngày nay.

Nhưng những cuốn sách của Conquest đã mở mắt của những người có suy nghĩ cởi mở. Tôi biết và tôi nhớ.

H1

Bản tiếng Anh của bài ‘ Revealing horror of Stalin‘ đã đăng trên trang BBC Magazine hôm 06/08/2015.

Thời đại huy hoàng hay thời đại ăn cắp?

Thời đại huy hoàng hay thời đại ăn cắp?

VienDongDaily.Com

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn


Nhâm Tiến Dũng – Nhâm Thị Hồng Phương (hay Phượng), ăn cắp tại Thụy Sĩ.

Dư luận ở VN mấy tuần này rất sôi nổi về chuyện nhiều phụ nữ Việt Nam bị Singapore từ chối nhập cảnh. Thêm vào đó vụ hai du khách người Việt Nam vừa bị cảnh sát Thụy Sỹ bắt vì trộm cắp ba cặp kính mắt càng làm dậy sóng trên khắp các phương tiện truyền thông từ trong nước đến nước ngoài. Là người VN dù ở đâu cũng thấy quá xấu hổ. Hầu như tất cả những vụ bê bối tương tự như thế cũng được dịp “kiểm điểm” lại, vụ nọ nối vụ kia như những người Việt từng ăn cắp ở Thái Lan, Singapore, Đài Loan, Malaysia, Nhật Bản…
Dư luận cũng phản ứng bằng nhiều cách khác nhau. Nhiều người giận dữ vì cảm thấy quốc thể bị sỉ nhục, muốn có hành động trả đũa, thậm chí kêu gọi tẩy chay du lịch Singapore. Nhưng bình tâm suy nghĩ lại và đặt câu hỏi tại sao những phụ nữ nước khác còn nghèo khó hơn VN vẫn được đón tiếp nồng hậu mà phụ nữ VN bị săm xoi, bị nhòm ngó, bị đuổi thẳng về nước như thế? Nhiều bạn đọc đã trả lời câu hỏi này.
– Bạn Nguyễn Văn Mỹ trên thanhnien.com.vn kể lại:
“Tôi đã giận tím mặt khi cả đoàn doanh nghiệp Việt Nam, từng du lịch khắp thế giới nhưng vẫn bị hải quan cửa khẩu Aranyaprathet (Thái Lan, giáp với Poipet, Campuchia) buộc từng người phải cầm $700 USD lên để chụp hình trước bàn dân thiên hạ. Bảng phong thần danh sách các nước bị hạn chế nhập cảnh vào Thái Lan có tên Việt Nam to tướng được dựng ngay cửa khẩu. Vậy mà lâu nay lãnh đạo không nghe, không biết. Về nước, anh em phản ứng dữ dội, báo chí nhập cuộc, Tổng Cục Du lịch và Bộ Ngoại Giao Việt Nam có công hàm. Người Thái thừa nhận sai sót, bỏ thủ tục chụp ảnh, dẹp bảng phong thần nhưng không chịu xin lỗi và Việt Nam vẫn nằm trong “Black List” (tạm dịch là Danh Sách Đen) của họ. Chỉ khác là để trong bàn làm việc của cửa khẩu chứ không trương ra ngoài. Tìm hiểu mới hay là họ làm vậy để đối phó việc hàng ngàn người Việt qua Thái lao động bất hợp pháp, mang theo nhiều tệ nạn xã hội.
“Cách hành xử của Singapore là vơ đũa cả nắm nhưng đừng vội trách họ. Dù không cho phép mại dâm công khai như Thái Lan nhưng Singapore có khu Geylang biệt lập và sầm uất không thua phố đèn đỏ ở Amsterdam (Hòa Lan). Rất nhiều “Bướm đen” (vì toàn mặc đầm đen) người Việt lượn lờ ngã giá, bằng tiếng Việt và cả tiếng Anh ba rọi.”

Giấy phạt tiền của cảnh sát Thụy Sĩ ghi rõ họ tên hai du khách Việt ăn cắp.

So sánh giữa du lịch ở trong nước và nước ngoài

Qua Singapore, chỉ một số phụ nữ bị làm khó dễ ở cửa khẩu, còn vào rồi thì được đón tiếp niềm nở trân trọng. Còn du lịch trong nước, bị chặt chém tơi tả, bị đối xử ghẻ lạnh, dù không phải tất cả. Hơn thế, chất lượng dịch vụ, an ninh xã hội, giao thông, vệ sinh thực phẩm và môi trường đều kém xa nên rất nhiều người Việt, dù yêu nước nồng nàn cũng “bỏ của chạy lấy người.”
Nói thẳng ra chỉ những người bị nghi ngờ là sang Singapore làm điếm hoặc ở lì không chịu về mới bị đối xử như vậy. Trước hết là cách ăn mặc nhiều khi quá “thiếu vải” đầu tóc nhuộm xanh nhuộm đỏ, lối giao tiếp thiếu lịch sự… đã buộc nhân viên hải quan của họ phải nghi ngờ và cấm nhập cảnh là quyền của họ bảo vệ thuần phong mỹ tục của quốc gia mình. Mặt khác, nếu bạn nói tiếng Anh trôi chảy, ăn mặc đứng đắn… chẳng ai thừa hơi đuổi bạn về nước làm gì. Họ sẽ trân trọng mới bạn bước vào nước họ.
Ngày 25/7, báo chí dẫn lời Tham Tán Công Sứ Đại Sứ Quán Việt Nam tại Singapore Nguyễn Minh Hằng sau buổi làm việc giữa phía Việt Nam và ICA cho biết Cơ Quan Quản Lý Cửa Khẩu và Nhập Cư Singapore (ICA) khẳng định hoàn toàn không áp dụng bất kỳ hình thức hay biện pháp phân biệt đối xử nào với công dân Việt Nam. ICA cũng cho biết nhiều trường hợp công dân nữ Việt Nam sử dụng các hộ chiếu khác nhau để nhập cảnh Singapore, có trường hợp dùng ba hộ chiếu với nhân thân khác nhau. Đối với những trường hợp vi phạm nêu trên, ICA sẽ không cho phép nhập cảnh.
ICA cũng giải thích việc họ mời một số công dân nữ Việt Nam vào phòng để hỏi về giấy tờ liên quan, lấy dấu vân tay… là thực hiện giống như với công dân nhiều nước. Việc này để phục vụ việc quản lý xuất nhập cảnh trong dài hạn. Chúng ta thừa biết đó chỉ là những lời lẽ ngoại giao cho “vui vẻ cả làng,” thật ra nguyên nhân chính nằm ở phía sau. Hãy nhìn hình ảnh những cô gái VN đứng đường trên hè phố Singapore thì chẳng còn gì để bàn luận thêm.


Nhiều cô gái Việt Nam sang Singapore để bán dâm chui là nguyên nhân khiến hải quan Singapore làm khó dễ  phụ nữ Việt khi nhập cảnh nước này

Đến chuyện thời đại ăn cắp

Tôi dẫn chứng những sự thật đau lòng này qua lời kể của hai hướng dẫn viên (HDV) du lịch VN qua nước ngoài. HDV kể lại trên VietnamNet, xin tóm tắt những điểm chính:
“Đoàn du lịch của tôi gồm 30 người, khởi hành từ ngày 9/7 đi du lịch Pháp và Thụy Sỹ. Đến ngày 15/7, ngày cuối cùng trước khi lên đường trở về nước thì xảy ra vụ việc đáng xấu hổ là hai du khách bị cảnh sát Thụy Sỹ bắt vì trộm cắp.
“Vụ việc xảy ra ở khu mua sắm ở Zurich, Thụy Sỹ. Qua máy quay giám sát, nhân viên đã phát hiện hai du khách bóc nhãn, thẻ giá của 3 chiếc kính có trị giá 300 euro/chiếc và đem ra khỏi cửa hàng. Cảnh sát nhận được thông báo từ cửa hàng đã nhanh chóng bắt 2 vị khách này.
Cả hai đã phải nộp phạt 2.000 franc (khoảng 46 triệu đồng) để được thả và đoàn có thể lên chuyến bay về Việt Nam vào sáng hôm sau. Không ai không phải che mặt vì quá xấu hổ với người nước bạn.”
– Còn phạm tội gian lận khai thuế
Hướng dẫn viên của đoàn cho biết ngay từ khi nhận đoàn, anh đã thấy một sự “không tử tế” ở hai du khách này. Trước khi xảy ra vụ việc đáng xấu hổ này thì nam du khách cũng vừa khiến anh mất mặt với nhân viên an ninh sân bay ở Zurich. Du khách này đã khai gian để được hoàn thuế, khi nhân viên sân bay đưa tiền, anh này “sáng mắt” đã cầm vội và chạy đi. Nhân viên sân bay thấy lạ, họ kiểm tra lại giấy tờ, và đề nghị người dẫn đoàn phải gọi anh này trả lại tiền nếu không sẽ giữ cả đoàn ở lại.
Hướng dẫn viên kỳ cựu này cũng chia sẻ rằng, bao nhiêu năm dẫn đoàn, anh đã gặp không biết bao nhiêu kiểu người, nhưng có nhiều người Việt hay nói dối, lươn lẹo.


Bảng cấm lấy đồ ăn thừa trong các bữa buffet ở Thái Lan

Chuyện nhỏ đáng xấu hổ hơn nữa

Một hướng dẫn viên khác kể lại những câu chuyện nhỏ còn đáng xấu hổ hơn. Anh nói:
“Tôi làm trong ngành du lịch lại chuyên về thị trường Outbound nên được nghe không biết bao nhiêu là những điều về du khách Việt. Có những khách phải thốt lên nhục nhã quá. Chuyện ăn, chuyện uống là chuyện thường ở phố huyện. Chẳng ở đâu lại buồn cười như khách Việt. Mỗi lần đoàn khách Việt bước vào là nhà hàng cứ rôm rả hẳn lên. Nào là nói to, nào là chọn người ngồi cùng bàn, lấy thức ăn từ mứa đến nỗi nhà hàng phải để hẳn dòng chữ bằng tiếng Việt Lấy đủ ăn, nếu thừa sẽ bị phạt!
“Nhiều khách ra nước ngoài cũng tranh thủ thưởng thức mọi đặc sản địa phương. Họ đề nghị hướng dẫn viên cho địa chỉ đến nhà thổ mua dâm. Họ đi một mình thì chẳng sao, có người đòi hướng dẫn viên đưa đến tận nơi. Hướng dẫn viên ngồi ôm đồ cho khách chờ ngoài sảnh đến nửa đêm chưa được về nghỉ, ngày mai vẫn phải lên đường như bình thường. Có khách khiếm nhã, còn đề nghị với nữ hướng dẫn viên địa phương hướng dẫn đi chơi gái liền bị mắng té tát, làm chúng tôi bị một phen khốn đốn xin xỏ, còn khách đó bị bẽ mặt trước cả đoàn. Trốn ở lại lao động trái luật lại còn là vấn nạn đối với rất nhiều nước, làm hướng dẫn viên và công ty tổ chức bị một phen tá hỏa. Đừng hỏi vì sao các nước lại làm chặt visa đối với công dân một số nước trong đó có Việt Nam.”

Lao động VN cũng làm xấu mặt dân Việt

Trên báo Dân Trí ngày 28-7-2015 vừa đưa ra một thông tin mới nhất về những người được đưa đi xuất khẩu lao động bị trả về vì ý thức chấp hành pháp luật của người lao động kém; thường trộm cắp, đánh nhau, bỏ trốn…
Cụ thể gần 4,000 lao động Việt Nam làm việc ở lĩnh vực bảo vệ, vệ sĩ tại Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất (UAE) hoang mang trước việc đột ngột bị chấm dứt hợp đồng trước hạn. Trong khi cơ quan chức năng đang tìm cách bảo vệ quyền lợi của họ thì một số lao động kích động quậy phá. Bản ghi nhớ có thời hạn 3 năm, được ký gia hạn vào tháng 8-2012. Đến nay, có trên 5,000 lao động được đưa sang làm vệ sĩ tại UAE, trong đó gần 4,000 người đang làm việc theo hợp đồng, thu nhập trung bình $600 USD/người/tháng.
Tập đoàn IGG (ủy thác thực hiện chương trình) chấm dứt hợp đồng trước hạn đối với hàng ngàn lao động Việt Nam, nói là thỏa thuận nói trên hết hạn vào tháng 8-2015 và chưa có kế hoạch gia hạn. EGSS đang làm thủ tục về nước cho toàn bộ vệ sĩ của Việt Nam. Trong số gần 4,000 lao động bị trả về, có 1,286 lao động chưa kết thúc hợp đồng 3 năm tính đến tháng 8-2015 và một số có thời hạn kéo dài đến năm 2016.
Giám đốc một doanh nghiệp tham gia chương trình cho rằng nguyên nhân chính là do ý thức chấp hành pháp luật của lao động Việt Nam quá kém. Vị giám đốc này nói, “Họ hay tụ tập nhậu nhẹt rồi đánh nhau, gây mất trật tự công cộng. Làm công tác bảo vệ cho các cơ sở của hoàng gia mà quậy như vậy thì ai dám sử dụng.”

Cũng xin nói thêm, đây không phải lần đầu Việt Nam bị UAE dừng chương trình vệ sĩ. Trong phạm vi bản ghi nhớ đầu tiên thực hiện từ năm 2009, khoảng 600 vệ sĩ Việt Nam vừa mới sang được vài tháng cũng bị trả về nước. Lý do là một số lao động sau khi nhậu nhẹt rồi phát sinh mâu thuẫn, đánh nhau, gây mất trật tự an ninh.

Còn ở Qatar, có khoảng 50 doanh nghiệp xuất khẩu lao động (DN XKLĐ) của Việt Nam bắt đầu khai thác Qatar từ năm 2005 và đến năm 2007 cung ứng được khoảng 10,000 lao động. Tuy nhiên, từ năm 2008, xuất phát từ tình hình lao động trộm cắp (chủ yếu trộm cắp dây đồng của công trình xây dựng), nấu rượu lậu, nhậu nhẹt, gây rối trật tự…, chính phủ Qatar quyết định dừng tiếp nhận vô thời hạn lao động Việt Nam.

Hai thị trường XKLĐ lớn nhất của Việt Nam hiện nay là Đài Loan và Nam Hàn cũng kẹt cứng ở đoạn tuyển dụng mà nguyên nhân chính vẫn xuất phát từ người lao động.
Hiện có khoảng 24,000 lao động Việt Nam bỏ trốn ở Đài Loan, dẫn đầu các nước XKLĐ vào thị trường này. Hơn 26,000 lao động đang cư trú bất hợp pháp ở Nam Hàn không chịu về nước dù chính phủ nước này đang mở chiến dịch truy bắt trên toàn quốc.


Trung tâm mua sắm nhộn nhịp ở Zurich.

Ăn cắp từ trong nước đến ngoài nước

Trong nhà còn nhiễu nhương, hỗn loạn, ăn cắp chia làm nhiều loại, có cả loại ăn cắp đúng pháp luật và vô pháp luật, ăn cắp riêng lẻ và ăn cắp theo nhóm gọi là “nhóm lợi ích” thì khó tránh khỏi thiên hạ khinh khi. Lãnh đạo thiếu gương mẫu, pháp luật chưa nghiêm minh nên người dân mất niềm tin, là điều kiện cho tệ nạn sinh sôi. Quản lý lỏng lẻo, không có bất kỳ hành động nào chặn đứng việc xuất khẩu tệ nạn thì hậu quả khôn lường. Nếu không có cách khắc phục hiệu quả, e rằng sắp tới, người Việt ra nước ngoài không chỉ bị Thái lan, Singapore làm khó dễ khi nhập cảnh mà sẽ lây lan sang những nước khác.
Những sự việc trên hẳn là làm cho người nói câu “thời đại ngày nay là thời đại huy hoàng nhất trong lịch sử” phải cảm thấy xấu hổ. Có thật là “thời đại huy hoàng nhất lịch sử” hay “thời đại của những kẻ lừa lọc, ăn cắp nhiều nhất trong lịch sử”?

Văn Quang

(ngày 1 tháng 8, 2015)

Các bạn ơi! Hãy Yêu thương trọn vẹn

Các  bạn  ơi! Hãy  Yêu  thương  trọn  vẹn

(Let’s love totally)

Đoàn Thanh Liêm

*     *     * Gần đây, tôi nhận thấy trên các ly đựng café Starbucks người ta có in một số câu nói thật ngắn gọn của Oprah Winfrey là một người rất nổi danh với chương trình hội thọai trên truyền hình tại Mỹ từ vài ba chục năm gần đây. Điển hình như câu phát biểu sau đây của người nghệ sĩ tài ba này : “Cuộc sống của bạn thật to lớn. Hãy tiếp tục vươn tới” – Nguyên văn tiếng Anh : “Your life is big. Keep reaching”.

Câu nói này khiến tôi liên tưởng đến cái khẩu hiệu rất thông dụng trong giới trẻ trên thế giới từ ba bốn chục năm nay. Câu đó chỉ gồm có 4 chữ thế này : “Think Globally, Act Locally”. Xin tạm dịch dài dòng cho rõ nghĩa hơn : “Hãy suy nghĩ toàn cục, Hãy hành động tại điạ phương”. Nhân tiện, tôi cũng xin trình bày một vài suy nghĩ liên hệ đến chủ đề này như sau.

I –  Thích nghi với hòan cảnh mới của xã hội tiến bộ.

Ngày nay với sự tiến bộ thần kỳ của khoa học kỹ thuật cũng như sự thịnh vượng về mặt kinh tế tại khắp nơi trên thế giới – và đặc biệt là sự bùng nổ thông tin và giao lưu giữa các dân tộc – thì hiện tượng tòan cầu hóa càng ngày càng mở rộng trên khắp các lãnh vực kinh tế, xã hội, văn hóa cũng như chính trị. Trong một thế giới văn minh phát triển như thế, thì mỗi cá nhân riêng lẻ –  cũng như mỗi tập thể dân tộc của một quốc gia – đều phải cố gắng học tập, suy nghĩ, tìm hiểu để mà theo kịp được với những sự chuyển biến lớn lao của xã hội. Như dân gian ta thường nói : “ Mỗi khi nước nổi lên, thì con thuyền cũng phải dâng cao theo”. Đó là một quy luật trong cuộc tranh đấu sống còn của thiên nhiên cũng như của cộng đồng nhân lọai vậy.

Còn về mặt hành động, thì cũng phải thích nghi với hòan cảnh thực tế tại mỗi địa phương với những đặc thù về văn hóa xã hội cũng như về kinh tế chính trị riêng biệt tại mỗi nơi, mỗi lúc. Cụ thể như tại nhiều nơi trên thế giới kể từ thập niên 1950, người ta thường phát động những chương trình họat động gọi là “Phát triển Cộng đồng” (Community Development Program) nhằm cải thiện môi trường sinh họat của từng địa phương. Đó là những công tác cải tiến xã hội thực tiễn mà được thực hiện với sự tham gia tự nguyện và hăng say phấn khởi của chính người dân địa phương, ngay tại “hạ tầng cơ sở” nơi đó (at the grassroot).

Cũng tại các điạ phương, thì thường xảy ra những bất công áp bức do người có quyền thế gây ra làm khổ cực cho người dân “thấp cổ bé miệng, thân cô thế cô”. Vì thế mà cần phải có những người trượng phu quân tử dám ra tay nghĩa hiệp để bênh đỡ cho những nạn nhân của bất công xã hội đó. Như cha ông ta xưa kia đã từng nhắc nhở trong câu “Anh hùng thấy sự bất bình chẳng tha”. Và chính vì khía cạnh “Hành động nhằm bênh vực sự Công bằng Xã hội” này, mà tôi muốn khai triển chi tiết hơn trong mục sau đây.

II – Vai trò làm “Đối trọng” của Xã hội Dân sự hiện nay.

Như ta đã biết Xã hội Dân sự đóng hai vai trò chính yếu, đó là vừa làm “Đối tác” và vừa làm “Đối trọng” đối với chính quyền nhà nước (Counterpart/Counterbalance). Làm đối tác là cùng sát cánh với nhà nước trong lọai công việc từ thiện nhân đạo, giáo dục thanh thiếu niên v.v…, như các Hội Hồng Thập Tự, Hướng Đạo, Cứu trợ Nạn nhân Thiên tai Bão lụt. Còn làm đối trọng là tranh đấu bênh vực những nạn nhân của bất công áp bức do cán bộ nhà nước gây ra, điển hình như bênh vực Dân oan bị mất nhà mất đất, bảo vệ các nạn nhân bị công an cảnh sát đối xử tàn bạo, chà đạp nhân phẩm v.v…

Từ trên 60 năm nay, kể từ ngày Liên Hiệp Quốc công bố Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền vào năm 1948, thì lần lượt tại khắp nơi trên thế giới đã phát sinh ra một Phong trào Tranh đấu cho Phẩm giá và Quyền Con Người. Cuộc tranh đấu này đã và đang diễn ra hết sức kiên cường sôi nổi nhằm bắt buộc giới cầm quyền cũng như giới tài phiệt tại từng quốc gia phải chấm dứt mọi hành động bất công áp bức đối với người dân sở tại. Và đặc biệt trong vòng 30 năm nay, nhờ sự phổ biến của Internet mà người dân tại nhiều quốc gia đã có thể trao đổi tin tức vừa mau lẹ vừa chính xác cho nhau – để rồi từ đó mà đưa ra những hành động hợp thời, hiệu quả nhằm bênh vực quyền lợi chính đáng của bà con đồng bào ruột thịt của mình.

Riêng ở nước Việt nam chúng ta hiện nay, thì đang xuất hiện công khai các nhóm, các tổ chức tự phát mà có đủ cả ba tính chất “phi chính phủ”, “bất vụ lợi” và “tự nguyện” của Xã hội Dân sự nhằm đòi hỏi nhà cầm quyền cộng sản phải thực tâm tôn trọng những quyền tự do căn bản của mỗi người công dân – như đã được ghi rõ trong Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền và  các văn bản liên hệ khác cũng do Liên Hiệp Quốc ban hành. Như vậy là cuộc tranh đấu của bà con chúng ta ở trong nước đã đi đúng hướng với phong trào tòan cầu để đòi hỏi mọi chính phủ phải thực thi những cam kết về Bảo vệ Nhân quyền từ lúc họ k‎ý‎‎ kết phê chuẩn các Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị, cũng như về Quyền Kinh tế, Xã hội và Văn hóa.

Cụ thể là gần đây, nhiều nhà tranh đấu nhân quyền từ Việt nam đã có mặt tham gia tại các buổi điều trần công khai về nhân quyền do Liên Hiệp Quốc tổ chức tại Geneva Thụy sĩ hay do tổ chức Cộng Đồng Âu Châu (EU = European Union) hoặc do chính phủ Liên Bang Hoa Kỳ mở ra cho công chúng tham dự. Rõ rệt là các vị đó đang cất lên tiếng nói thay cho những nạn nhân của bất công áp bức ở Việt nam – những người luôn bị chính quyền cộng sản bịt miệng không cho phát biểu – điển hình là Linh mục Nguyễn Văn L‎ý đã bị công an công khai bịt miệng trước phiên tòa.‎‎ (Voice for the Voiceless in Vietnam).

Như vậy là cuộc tranh đấu cho Tự do, Dân chủ và Nhân quyền tại địa phương Việt Nam chúng ta hiện đang có được sự thông cảm, liên đới và sự tiếp tay yểm trợ của nhiều dân tộc trên thế giới vậy đó (Local Action with Global Solidarity and Support).

III – Chúng ta tranh đấu vì “Yêu thương trọn vẹn” đối với đồng bào ruột thịt thân yêu của mình.

Vào năm 1995, lúc còn bị giam giữ tại trại Z30D ở Hàm Tân Phan Thiết, tôi có làm một bài thơ song ngữ tiếng Việt và tiếng Anh nhan đề “Nói với Bạn Trẻ” – trong đó có mấy câu cuối như sau :

…”Hãy sống thật sung mãn

Bằng Yêu thương trọn vẹn

Và biết tận hưởng

Sự An bình Ngây ngất

Trong sâu thẳm nội tâm chúng ta./”

Tôi muốn đưa cụm từ ngữ “Hãy yêu thương trọn vẹn” trong bài thơ này để góp thêm vào với cái khẩu hiệu “Hãy suy nghĩ toàn cục, Hãy hành động tại địa phương” đã ghi ở trên thành một khẩu hiệu có ba vế mà được viết ra tiếng Anh như sau :

“ Think Globally – Act Locally – Love Totally”.

Và tôi cũng muốn nói rõ hơn với các bạn trẻ rằng : Ở vào đầu thế kỷ XXI này, hiện phần đông trong chúng ta đang được hưởng thụ những thành quả tốt đẹp của sự tiến bộ về khoa học kỹ thuật, của nền kinh tế thịnh vượng và của sự thông cảm và liên đới quốc tế. Đó là những phúc lộc do cha ông chúng ta trước đây và cũng do nhân lọai tiến bộ ngày nay đã góp phần tạo dựng ra để cho tất cả chúng ta được sống trong bàu không khí nhân ái an hòa, được chia sẻ sự thịnh vượng và tiến bộ của cộng đồng thế giới hiện nay.

Vì từ gần 70 năm qua, người cộng sản đã gieo rắc hận thù ân óan của chủ thuyết “đấu tranh giai cấp” với “chuyên chính vô sản” vào trong lòng dân tộc ta – khiến cho cái nọc độc bạo lực căm thù đó đã tàn phá đến tận cội rễ trong tâm hồn con người Việt Nam chúng ta, làm băng họai tiêu diệt hết cái truyền thống nhân ái bao dung trong xã hội – mà phải biết bao nhiêu thế hệ vất vả cực nhọc cha ông ta mới gầy dựng nuôi dưỡng lên được. Do đó, mà tôi muốn kêu gọi các bạn trẻ hãy nghiêm túc nghe theo lời kêu gọi khuyên nhủ của cha ông chúng ta từ xa xưa – mà được gói ghém trong hai câu văn thật ngắn gọn như sau :

“Đem Đại nghĩa thắng Hung tàn.

Lấy Chí nhân thay Cường bạo”.

Trong cuộc sống của con người thời nào và ở đâu cũng vậy – điều qu‎ý báu nhất là do nơi tấm lòng nhân ái yêu thương đùm bọc lẫn nhau, giúp đỡ nhau mỗi khi có ai gặp họan nạn, bị bóc lột chèn ép… Các bạn trẻ ngày nay được học hỏi tiếp cận nhiều với thế giới văn minh tiến bộ, thì các bạn càng có nhiều khả năng, nhiều sáng kiến để mà đem ra giúp dân giúp nước đang bị cả hai thứ “thù trong, giặc ngòai” quấy phá.

Và chỉ khi nào mà – thông qua những hành động cụ thể tích cực – các bạn biết đem hết cái Tình Yêu Thương Trọn Vẹn đó ra để san sẻ rộng rãi với đông đảo các bà con đang là những nạn nhân khốn khổ bất hạnh của cường quyền bạo lực ở nơi quê nhà, thì cuộc sống của các bạn mới thật sự sung mãn và có ý ‎nghĩa cao đẹp tuyệt vời vậy./

San Clemente California, ngày 8 tháng Bảy 2014

Đoàn Thanh Liêm

*          *          *

Ghi chú  :

1 – Bạn đọc muốn tìm hiểu thêm về các câu nói của Oprah Winfrey hay về khẩu hiệu “Think Globally, Act Locally”, thì có thể tìm kiếm trên Internet bằng cách bấm Google và đánh các chữ liên hệ như “Oprah Winfrey quotes”, “Think Globally, Act Locally”.

2 – Ba văn kiện căn bản hợp thành Bộ Luật Quốc Tế Nhân Quyền (do Liên Hiệp Quốc ban hành năm 1976) gồm :

A – Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền (công bố năm 1948)

B – Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị (LHQ biểu quyết năm 1966 và các quốc gia lần lượt phê chuẩn)

C – Công ước Quốc tế về Quyền kinh tế, Xã hội và Văn hóa (LHQ biểu quyết năm 1966 và các quốc gia lần lượt phê chuẩn).

Tiếng Anh :The International Bill of Human Rights (IBHR) consists primarily of  three fundamental texts :

I- The Universal Declaration of Human Rights (UDHR);

II- The International Covenant on Civil and Political Rights  (ICCPR);

III – The International Covenant on Economic, Social and Cultural Rights  (ICESCR).

3 – Về bản tiếng Anh của bài thơ “A Message to Youth” tôi làm hồi còn ở trại Z30D Hàm Tân Phan Thiết năm 1995, thì cũng có trên Google với mục “Poems from Prison Doan Thanh Liem”.

4 – Bản tiếng Việt của bài thơ “Nói Với Bạn Trẻ’ nguyên văn như sau :

I – Bạn trẻ của tôi ơi!

*Hãy suy nghĩ chính xác

Để khám phá được

Những điều kỳ diệu

Trong thiên nhiên

Và Xã hội loài người.

*Hãy có lòng nhân hậu

Để yêu thương tất cả mọi người

Kể cả thù địch.

II – Bạn trẻ của tôi ơi!

*Hãy nâng tâm trí lên cao

Để tạo cho cuộc sống thêm ý nghĩa.

*Hãy chịu trả đắt giá

Để có được sự cao cả nơi tâm hồn.

III – Bạn trẻ của tôi ơi!

*Hãy chia sẻ những phúc lộc

Cùng với tất cả anh chị em mình.

*Hãy đích thực là mình

Với phong cách tốt đẹp xưa nay

Giữa lòng cái thế giới hỗn độn này.

IV – Bạn trẻ của tôi ơi!

*Hãy có hành động thích đáng

Trong giờ phút đày thử thách

Của Lịch sử vinh quang chúng ta.

*Hãy sống thật sung mãn

Bằng Yêu thương trọn vẹn

Và biết tận hưởng

Sự An bình Ngây ngất

Trong sâu thẳm nội tâm chúng ta./

Làm tại Hàm Tân, Mùa Xuân 1995

Sao lục lại tại California, năm 2010

Phát hiện hàng ngàn chai rượu Trung Quốc có chứa Viagra

Phát hiện hàng ngàn chai rượu Trung Quốc có chứa Viagra

Trung Quốc vừa tịch thu hàng ngàn chai rượu ở Liễu Châu, miền Nam Trung Quốc, trong đó sử dụng Viagra làm một thành phần cho rượu.

Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm địa phương hôm 2/8 cho biết họ đã tịch thu 5.300 chai rượu và các gói bột Sildenafil, một loại thuốc chống rối loạn chức năng cường dương và được bán trên thị trường với tên gọi là Viagra.

Giới hữu trách cho biết loại thuốc kích dục trên đã được cho vào 3 loại rượu “bạch tửu” hay “thiên tửu”, loại rượu ngũ cốc đắt tiền ở Trung Quốc.

Tất cả các chai rượu bị tịch thu đều có quảng cáo về các công dụng ích lợi cho sức khỏe trên nhãn chai. Tuy nhiên, Viagra vốn được xem là không an toàn cho những người bệnh tim và luật pháp Trung Quốc cấm việc sử dụng Viagra làm phụ liệu cho thực phẩm.

Công an đang tiếp tục điều tra hai nhà máy Guikun và Deshun ở Liễu Châu, nơi có số rượu bị tịch thu trên.

Tổng trị giá số hàng bị tịch thu lên đến 113.000 đô-la.

Vụ việc này gây thêm quan ngại về độ an toàn trong thực phẩm Trung Quốc vốn đã có nhiều “tai tiếng” trong những năm gần đây, đặc biệt sau khi giới chức trách tỉnh Hồ Nam tịch thu hàng trăm tấn thịt thối đã được trữ đông lên đến 40 năm và được nhập lậu qua ngả Việt Nam hồi tháng 6 vừa qua.

Nguồn: UPI, IB Times, RT.

Rộ tin chiếc cầu biểu tượng của Sài Gòn sắp sập

Rộ tin chiếc cầu biểu tượng của Sài Gòn sắp sập

Nguoi-viet.com

SÀI GÒN (NV) Hình ảnh cầu dây văng Phú Mỹ với vết hở gần 1 mét như chực rơi ra khiến nhiều người hoang mang, trong khi đó cơ quan hữu trách khẳng định “chỉ là khe co giãn, nằm trong quy chuẩn thiết kế.”

Vài ngày qua, hình ảnh cầu Phú Mỹ, một biểu tượng của Sài Gòn, nối quận 7 và quận 2 với vết nứt rộng gần 1 mét, được lan truyền và làm dậy “sóng” dư luận trên các trang mạng xã hội ở Việt Nam.


Khoảng hở này dài gần 1 mét, phía trên mặt cầu được che bằng tấm sắt dày. (Hình: Thanh Niên)

Theo tờ Thanh Niên, trên facebook tối 1 tháng 8, 2015, thông tin từ một trang facebook cho biết cầu Phú Mỹ một biểu tượng của Sài Gòn, nối quận 7 và quận 2 đã bị nứt rộng gần 1 mét, kèm theo đó là một hình chụp từ xa cho thấy có một khoảng hở giữa hai tấm bê tông mặt cầu.

Chủ nhân trang Facebook này còn cho biết giám đốc của mình yêu cầu nhân viên không đi qua cây cầu này: “Hiện trạng cầu Phú Mỹ sếp mình mới chụp hình được, cây cầu phần bê tông dưới bị nứt ra, rất dễ xảy ra tình trạng sụp cầu… Sợ quá nên sếp ra lệnh tất cả mọi người trong công ty ai đi Phú Mỹ Hưng cũng không đi bằng đường Phú Mỹ nữa. Các bạn nhớ cẩn thận khi đi qua đoạn này nhé.” Thông tin này thu hút nhiều người xem và chia sẻ. Trong đó có nhiều bình luận thể hiện sự hoang mang, lo sợ.

Trao đổi với báo Thanh Niên, ông Nguyễn Thành Chung, giám đốc Sở Giao Thông Vận Tải Sài Gòn cho biết, đã cử cơ quan hữu trách ra cầu Phú Mỹ kiểm tra nhưng không phát hiện bất kỳ dấu hiệu khác thường, cả trên mặt và thân cầu.

Về “dấu nứt” đang lan truyền trên mạng, theo ông Chung, đó là khoảng hở cho bê tông co giãn theo thời tiết. Theo đó, khe hở này có độ rộng (phía phần dầm) khoảng 40cm, còn phía mặt vào khoảng 1 mét. Nhìn từ xa, dường như hai mặt bê tông này sắp trượt ra ngoài. “Chúng tôi đang cho kiểm tra kỹ lưỡng và sẽ có thông tin chính thức đến người dân và các cơ quan báo chí,” ông Chung nói.

Còn theo công ty cổ phần đầu tư xây dựng Phú Mỹ, chủ đầu tư, trong bản thiết kế cầu Phú Mỹ, ngay tại vị trí giữa phần cầu chính và phần cầu dẫn, đơn vị thiết kế chừa một khoảng hở 89 cm. Việc này nhằm để cho bê tông co giãn, tránh tình trạng nứt mặt bê tông do quá trình giãn nở khi nhiệt độ thay đổi.

Cầu Phú Mỹ là cây cầu dây văng hiện đại nhất Sài Gòn rộng 27 mét, dài hơn hai cây số,được khởi công năm 2005 và hoàn thành vào tháng 9, 2009, có tổng mức đầu tư hơn 3,000 tỷ đồng. (Tr.N)

Việt kiều về quê mới biết bị truy nã 25 năm

Việt kiều về quê mới biết bị truy nã 25 năm

Nguoi-viet.com

WESTMINSTER (NV) – Ông Bùi Văn Tánh, sinh ngày 4 Tháng Mười Hai, 1954, sống tại Hoa Kỳ, vừa về thăm quê hương thì bị Công an tỉnh Khánh Hòa bắt giữ về hành vi “cướp ghe, vượt biển ra nước ngoài” từ 34 năm trước, theo tin tờ Pháp Luật ở thành phố Sài Gòn.

Ông Bùi Văn Tánh, Việt kiều về nước sau 34 năm mới biết “bị truy nã 25 năm” và bị bắt (Hình: baokhanhhoa.com)

Theo tờ Pháp Luật, “Công an tỉnh Khánh Hòa vừa vận động thành công ông Bùi Văn Tánh (sinh năm 1956, trú tại phường Vĩnh Trường, TP Nha Trang, hiện đang sinh sống và làm việc tại Hoa Kỳ) là đối tượng bị truy nã ra đầu thú.”

Ông Tánh bị truy nã vì tội “Cướp tài sản” và tội “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài trái phép” theo quyết định truy nã số 121 ngày 24 Tháng Bảy, 1990, của Công an tỉnh Khánh Hòa.

Cũng theo tờ báo này, Tháng Bảy, 1981, ông Tánh cùng một số người khác đến khu vực bãi biển thuộc phường Vĩnh Nguyên (TP Nha Trang) chơi. Thấy có chiếc ghe đang chuẩn bị vượt biển ra nước ngoài, nhóm người này đã nhảy lên cướp ghe và trốn thoát sang Philippines.

Trong khi đó, tờ Khánh Hòa lại đưa tin “Đầu Tháng Bảy, 1990, ông Tánh cùng một số người tham gia vượt biển trốn ra nước ngoài. Tuy nhiên, do lực lượng công an phát hiện và truy bắt, nên số người tham gia đón tàu vượt biển phải bỏ chạy. Riêng ông Tánh lúc đó cùng ba thanh niên khác đã dùng vũ lực cướp tàu, bỏ trốn ra nước ngoài.”

“Sau sáu tháng ở trại tị nạn, ông Tánh được bảo lãnh qua Hoa Kỳ định cư. Từ đó tới nay ông Tánh không hề biết mình bị công an Việt Nam truy nã. Đầu Tháng Tám khi về nước thăm gia đình, được lực lượng công an vận động, ông Tánh đã ra đầu thú.” Tờ Khánh Hòa tường thuật. (Q.D)

Nam Hàn: Y hệt phim Hàn, cha con nhà Lotte đấu đá giành quyền kiểm soát công ty

Nam Hàn: Y hệt phim Hàn, cha con nhà Lotte đấu đá giành quyền kiểm soát công ty

Nguoi-viet.com

SEOUL, Nam Hàn (AP) Một cuộc đấu đá trong gia đình để giành quyền kiểm soát một đại công ty bán lẻ lớn nhất ở Nam Hàn đã bùng nổ trước công chúng sau khi người sáng lập công ty, năm nay 92 tuổi, bị con trai út dàn xếp đưa vào một vị trí không còn quyền hành gì.


Một khách sạn thuộc hệ thống Lotte. (Hình: Chung Sung-Jun/Getty Images)

Ông Shin Dong-bin, 60 tuổi, trong thời gian qua đã tìm cách củng cố việc kiểm soát đại công ty Lotte, có các dịch vụ làm ăn ở Nam Hàn, Nhật, Trung Quốc và vùng Ðông Nam Á, trong khi phải đối đầu với người anh lớn là Shin Dong-joo, 61 tuổi và người cha của ông là Shin Kyuk-ho.

Ông Shin Dong-bin hôm Thứ Hai nói rằng anh và cha ông tìm cách đưa ông ra khỏi chức vụ chủ tịch công ty Lotte nhưng những điều họ làm không có giá trị pháp lý.

Ðáp lại các hành động này, công ty Lotte đưa ông Shin Kyuk-ho vào chức vụ chủ tịch danh dự từ vai trò của ông là tổng giám đốc điều hành hoạt động của Lotte tại Nhật và Nam Hàn. Công ty cho hay phải làm điều này để ngăn không để ông Shin, năm nay 92 tuổi, bị những người chung quanh chi phối nhằm chiếm quyền kiểm soát công ty.

Các đại công ty do gia đình làm chủ chiếm phần lớn nền kinh tế Nam Hàn. Mỗi khi các tranh chấp nội bộ bùng ra ngoài công chúng mới thấy được một chút cách điều hành đầy thủ thuật và đòn phép bên trong.

Chủ tịch công ty Samsung, ông Lee Kun-hee, từng có cuộc đấu đá dữ dội với người anh về quyền thừa kế và các con trai của người sáng lập công ty Hyundai có cuộc tranh giành kịch liệt để kiểm soát công ty trong những năm cuối đời của người cha.

Ông Shin Kyuk-ho, một trong nhiều người Hàn Quốc di cư sang Nhật khi bán đảo Triều Tiên dưới quyền cai trị của Nhật, thành lập công ty Lotte chuyên làm kẹo cao su tại Nhật năm 1948.

Các đài truyền hình Nam Hàn hôm Chủ Nhật chiếu đoạn video cho thấy ông Shin Kyuk-ho mệt mỏi đọc chậm rãi một bản tuyên bố soạn sẵn nói rằng ông chưa bao giờ bổ nhiệm con út vào chức vụ lãnh đạo Lotte ở Nam Hàn cũng như ở Nhật.

Công ty Lotte nói ông Shin bị con trai trưởng là Shin Dong-joo lừa dối và đưa các tin tức sai lạc.

Shin Dong-joo từ chức phó chủ tịch Lotte Holdings hồi năm ngoái, nói rằng ông tin chắc là có đủ số phiếu của cổ đông để bổ nhiệm các giám đốc hội đồng quản trị để đưa cha mình trở lại chức vụ chỉ huy. (V.Giang)

Cái mặt Việt Nam!

Cái mặt Việt Nam!

Nguoi-viet.com

Tạp ghi Huy Phương

Đã có lần bạn là người khách quý đến Honolulu, tại phi trường được một thiếu nữ xinh đẹp tươi tắn, choàng cho một vòng hoa sứ với câu chào Aloha cùng một nụ cười thân thiện. Nhưng không phải du khách nào trên thế giới cũng được sự chào đón như thế!

(Hình minh họa: Suhaimi Abdullah/Getty Images)

Tuần trước, báo chí lại loan tin, những người Việt Nam, đồng bào của chúng ta, từ Sài Gòn đến phi trường Changi, Singapore, bị từ chối nhập cảnh, nói rõ ra là bị đuổi về.

Singapore là một trong 48 quốc gia mà người mang visa Việt Nam vào không cần thị thực, nhưng lần này mặc dù có đầy đủ giấy tờ tùy thân, nhiều hành khách Việt Nam, phần lớn là phụ nữ, vẫn bị nhà chức trách Singapore từ chối cho vào xứ của họ. Những người Việt này bị đối xử như tội phạm, bị đưa vào phòng riêng, kiểm soát chặt chẽ giấy tờ, bị phỏng vấn và bắt tự đếm số tiền mang theo trước mặt nhân viên sân bay. Những người khách này buộc phải trở lại Việt Nam trên các chuyến bay đưa họ đến, hay lưu lại những khách sạn gần phi trường mà hãng hàng không Việt Nam phải đài thọ chi phí.

Lối hành xử này của Singapore cũng na ná như lối đối xử của chính quyền Việt Nam đối với những nhà hoạt động chính trị, nghi ngờ có hoạt động chính trị hay bất đồng chính kiến về Việt Nam lâu nay, mà không hề nói lý do.

Chính quyền Singapore cũng không hề nói lý do họ không cho những người Việt này vào nước họ, nhưng cái lý do này thì những người trong cuộc, hay toàn thể “khúc ruột ngàn dặm” trên khắp thế giới đều biết rõ, đều cảm thấy xấu hổ và đau lòng.

Hãng Jetstar Pacific, một trong hai hãng máy bay rẻ tiền có những đường bay ngắn cho biết, khi hành khách bị nhà chức trách từ chối nhập cảnh Singapore, người đó sẽ phải trả tiền ăn ở, tại sân bay. Phía Singapore thường buộc hãng hàng không phải ứng trước chi phí sau đó sẽ tính lại với hành khách. Chi phí cho mỗi khách bị từ chối nhập cảnh là khoảng hơn $200, chưa kể vé máy bay trở lại Việt Nam. Mỗi tháng, hãng này phải trả khoảng $20,000 cho những hành khách bị từ chối nhập cảnh tại Singapore.

Hãng Vietjet Air có hai chuyến bay Sài Gòn đi Singapore mỗi ngày. Trung bình mỗi tháng có 200 nữ hành khách bị Singapore yêu cầu quay về nước. Như vậy mỗi tháng Vietjet Air phải chi ra phí khoảng $750,000 cho những hành khách này mà không bao giờ đòi lại được tiền.

Phía Việt Nam mong phía Singapore cho họ biết danh sách những người Việt không được nhập cảnh vào Singapore để tiện việc ngăn chận, tránh sự tổn thất như trên, nhưng những người này đâu phải như những người làm chính trị có sổ đen của công an Việt Nam, mà chỉ là những cô gái, một ngày đẹp trời nào đó được rủ rê hay móc nối sang đây để… “đứng đường!” Trên các trang net, và ngay cả một phóng sự trên báo Thanh Niên trong nước, cũng công nhận rằng phần đông những cô gái đến với nghề này là hoàn toàn tự nguyện.

Chuyện không phải bây giờ mà cách đây vài năm Singapore đã loan tin cảnh sát tổng càn quét vào khu mại dâm Việt ở Geylang và Joo Chiat, bắt giữ hàng chục gái mại dâm người Việt lẫn bảo kê. Liên tục trong vòng một tuần, chỉ riêng tại khu Joo Chiat, 52 cô gái Việt đã bị bắt giữ. Các cô trang điểm diêm dúa, ăn mặc hở hang đón xe buýt hoặc xe taxi đến quán karaoke, vô từng bàn khách, ăn uống, rượu bia, lả lơi, ôm ấp, bán dâm tại bàn rượu hoặc đi ngủ đêm với khách, cố moi tiền bằng đủ mọi cách. Dân Singapore cho biết gái mại dâm Việt đã câu kéo khách bằng cách không mặc đồ lót và cho phép khách thoải mái sờ soạng. Sang Singapore là một nghề kiên trì, lần này bị đuổi lần sau lại lên máy bay sang nữa. Một cô gái cho biết cô đến rồi về nhiều lần, mỗi lần ở Singapore kiếm vài nghìn đô la.

Lối cấm cửa phụ nữ Việt Nam ở Singapore rõ ràng là nỗi đau đớn, nhục nhã. Rồi liệu, Bộ Ngoại Giao Việt Nam như lời yêu cầu có dám gửi công hàm đến Singapore để xin làm rõ trắng đen chuyện này không, hay nói ra chỉ thêm mất mặt! Làm người khác mất mặt cũng là một thứ làm nhục nhau. Ngày xưa làm nhục nhau thì kẻ sĩ thách nhau đấu súng hay rút gươm ra khỏi vỏ. Ngày nay, bị nhục thì đành ráng ngậm miệng mà đi.

Thể diện cũng có nghĩa là danh dự, ai làm mình mất thể diện là làm mất danh dự mình.

Nếu danh dự phụ nữ Việt Nam bị coi thường hay chà đạp là danh dự của cả dân tộc cũng bị coi thường. Ai có trách nhiệm trong việc đàn bà con gái Việt Nam bị cấm cửa và cái mặt Việt Nam trong thời gian gần đây, có thể nói xa hơn là dưới chế độ xã hội chủ nghĩa đã bị lấm lem đến mức tồi tệ.

Cái mặt Việt Nam ở Nhật mà đại diện là phi công, tiếp viên hàng không, người mẫu, du học sinh ăn cắp… không kể hết tên.

Cái mặt Việt Nam ở Thụy Điển rồi Anh, mà đại diện là Kiều Trinh, kẻ ăn cắp, đã rao giảng văn hóa trên truyền hình nhà nước, con cán bộ Trung Ương Đảng, đã được Bộ Y Tế Việt Nam chứng nhận là tâm thần và Tòa Đại Sứ Việt Nam can thiệp.

Cái mặt Việt Nam ở Phi Châu mà đại diện là nhân viên ngoại giao Vũ Mộc Anh, bí thư thứ nhất của Đại Sứ Quán Việt Nam tại Nam Phi, buôn lậu sừng tê giác.

Cái mặt Việt Nam ở Thụy Sĩ, ở Thái Lan mà đại diện là du khách ăn cắp.

Cái mặt Việt Nam ở Đài Loan mà đại diện là công nhân “xuất khẩu” ăn trộm chó làm thịt.

Cái mặt Việt Nam ở Nhật mà người Việt trộm dê làm thịt.

Cái mặt Việt Nam ở Malaysia: Khám phá một lần mà tống xuất 150 phụ nữ mại dâm về nước.

Cái mặt Việt Nam ở Nga, Tiệp Khắc, Ba Lan, Đông Đức với những nhóm băng đảng, buôn người có các tòa đại sứ Việt Cộng… chống lưng.

Chuyện mất mặt, bẽ mặt, xấu mặt hay mất thể diện thì cũng một nghĩa.

Hãnh diện thì ngẩng mặt, xấu hổ thì cúi mặt, vuốt mặt, quay mặt, giấu mặt đi.

Cái mặt chai lì, tê cứng, không biết xấu hổ, vô cảm là cái mặt mo, mặt mẹt, mặt trơ.

Những cái mặt… Việt Nam nên che đi là những cái mặt của Đặng Xuân Hợp, Vũ Mộc Anh, Kiều Trinh, vì họ đại diện cho chính quyền Việt Nam. Cái mặt đáng thương những người phụ nữ vì xấu hổ cũng phải che đi, tủi thân vì số kiếp phụ nữ Việt Nam, nhưng quả đáng thương hơn những đảng viên luôn luôn trơ mặt làm liều.

Quá đẹp là cái tên Việt Nam, hôm nay vang lừng khắp bốn biển năm châu.

Cờ đỏ sao vàng được minh họa cho hai chữ “ăn cắp.” (*)

Tiếng Việt được dùng để viết những thông báo răn đe người Việt chớ… ăn cắp.

Ai đã sáng tác ra cái câu nói dối trá, “Tôi mơ ước một buổi sáng thức dậy, thấy mình là người Việt Nam?” sẽ phải ân hận suốt đời.

Phần tôi, mỗi khi soi gương, tôi vẫn nhớ, “Tôi là người Việt Nam!” và cảm thấy thương cho tôi và thù ghét những con người đã làm cho hình ảnh Việt Nam xấu xa đi như hôm nay.

Cám ơn ký giả Xuân Dương ở trong nước với câu viết, “Một người, một gia đình, một dòng họ hay một dân tộc, khi sự xấu hổ bị đánh cắp thì không còn gì để mất!”

(*) Xem bài “Đẹp sao là lá cờ đỏ sao vàng” của Bùi Bảo Trúc.

Bảng chống tiểu bậy ở San Francisco khá hiệu quả

Bảng chống tiểu bậy ở San Francisco khá hiệu quả

Nguoi-viet.com

SAN FRANCISCO, CaliforniaTờ San Francisco Chronicle hôm Thứ Bảy loan tin những bức tường chống tiểu bậy, tuy mới được dựng lên tại một số khu phố ở San Francisco, đã mau lẹ nổi tiếng và đang tỏ ra thật là hữu hiệu.


Một bảng chống tiểu bậy được niêm yết ở một bức tường tại San Francisco. (Hình: San Francisco Public Works)

Vào đêm hôm Thứ Năm tại góc các đường 16th và Mission, nơi dân tiểu bậy vẫn ưa tập trung để tùy tiện hành động, nay thấy vắng vẻ một cách đáng kinh ngạc. Hành khách vẫn thản nhiên túa ra từ nhà ga tàu điện BART gần đó, nói cười chẳng dứt. Xa hơn một chút, sáu, bảy người vô gia cư lặng lẽ tìm những góc khuất êm đềm để ngả lưng vào lúc màn đêm buông xuống. Trong khi đó, bức tường danh tiếng sừng sững nơi đây, từng là địa điểm “xả bầu tâm sự” của dân tiểu bậy từ khắp nơi đổ về, vẫn thấy khô queo.

Nữ phát ngôn viên Sở Tiện Ích San Francisco, là Rachel Gordon, thốt lên: “Cho tới nay thì mọi sự vẫn tốt đẹp. Nhân viên của chúng tôi vẫn chưa ngửi thấy mùi khai của nước tiểu tại một điểm nóng như thế này trong thành phố của chúng ta.”

Tuần trước, nhân viên Sở Tiện Ích đã hoàn tất việc sơn lên một loạt 9 bức tường trong thành phố một loại sơn có khả năng chống hoạt động tiểu bậy.

Lớp sơn này tạo nên một cấu trúc chằng chịt những hình lập thể lồi lõm tinh vi, khiến cho khi có ai dùng nước tưới vào vách tường thì lập tức mớ nước đó sẽ dội ngược trở lại vào giày dép và quần áo của người đó, nhất là khi loại nước kia chẳng sạch sẽ gì và khi kẻ tưới nước cứ ưa ép sát người vào vách tường để mong đạt hiệu quả cao trong hành động tiểu bậy. (V.P.)

Tàu Trung Quốc tràn vào biển Ðông, tàu VN liên tục bị tấn công

Tàu Trung Quốc tràn vào biển Ðông, tàu VN liên tục bị tấn công

Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV)Khoảng 9,000 tàu đánh cá với hơn 35,000 ngư dân Trung Quốc vừa tràn vào biển Ðông. Cũng thời điểm này là tin một số tàu đánh cá của Việt Nam tiếp tục bị tấn công.

Theo Tân Hoa Xã, ngay sau lệnh cấm đánh cá mà phạm vi bao gồm cả vịnh Bắc bộ lẫn khu vực quần đảo Hoàng Sa hết hiệu lực, khoảng 9,000 tàu đánh cá với hơn 35,000 ngư dân Trung Quốc đã đồng loạt tiến vào biển Ðông.


Biên Phòng Việt Nam kiểm tra tàu đánh cá mang số hiệu QNg 90127 để lập biên bản, ghi nhận thiệt hại sau khi tàu này bị tàu của Trung Quốc tấn công gần đảo Bạch Quý, quần đảo Hoàng Sa. (Hình: Tuổi Trẻ)

Hồi thượng tuần tháng 5, chính quyền thành phố Hải Khẩu, tỉnh Hải Nam của Trung Quốc thông báo cấm đánh bắt cá ở vịnh Bắc bộ và khu vực quần đảo Hoàng Sa, từ ngày 16 tháng 5 đến ngày 1 tháng 8.

Tuy lúc đó, Bộ Ngoại Giao Việt Nam phủ nhận giá trị của lệnh cấm vừa kể và cho đó là một hành động “vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với quần đảo Hoàng Sa, vi phạm quyền chủ quyền và quyền tài phán quốc gia đối với các vùng biển của Việt Nam theo Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển.”

Nhưng Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, thản nhiên cho rằng, lập trường của Trung Quốc về chủ quyền trên biển Ðông là “nhất quán và rõ ràng.” Việc Trung Quốc thực hiện “mùa nghỉ đánh bắt” trên vùng biển do Trung Quốc quản lý là “biện pháp quản lý hành chính bình thường” nhằm bảo vệ tài nguyên biển. Lệnh cấm đánh cá của Trung Quốc còn là “biện pháp nhằm làm tròn trách nhiệm và nghĩa vụ quốc tế của Trung Quốc.”

Trung Quốc đã đơn phương áp đặt lệnh cấm đánh bắt cá ở biển Ðông từ năm 1999 và lệnh này gây nhiều khó khăn cho cả ngư dân Việt Nam lẫn ngư dân của các quốc gia trong khác trong khu vực Ðông Nam Á.

Trung Quốc không giấu diếm tham vọng thay đổi trọng tâm hoạt động ngư nghiệp: khuyến khích ngư dân đóng tàu lớn, khám phá những vùng biển xa. Mỗi năm, riêng tại Hoàng Sa, ngư dân tỉnh Hải Nam, Trung Quốc đánh bắt khoảng 80,000 tấn cá. Năm ngoái, Trung Quốc đã cử một đội tàu đánh cá lớn đến quần đảo Trường Sa để thăm dò nguồn lợi thủy sản.

Bên cạnh đó, tàu của các lực lượng vũ trang của Trung Quốc (hải giám, hải cảnh, hải quân) liên tục rượt đuổi, tấn công tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam.

Tin mới nhất cho biết, tàu có vũ trang của Trung Quốc (chưa rõ thuộc lực lượng nào) vừa tấn công tàu đánh cá mang số hiệu QNg 90127 của ông Tiêu Viết Bản khi ông Bản đang điều khiển tàu đến cứu một tàu đánh cá khác bị hư máy, đang trôi tự do. Những nhân viên có vũ trang trên tàu mang số hiệu 02 của Trung Quốc đã đánh người lái tàu, đập kính ở cabin, cướp một máy định vị, hai máy tầm ngư, hai tấn hải sản, chặt đứt bảy bành dây dẫn hơi cho thợ lặn.

Ngoài tàu QNg 90127, còn có tàu đánh cá mang số hiệu QNg 96507 của ông Nguyễn Lợi bị ba tàu có vũ trang của Trung Quốc mang số hiệu 37102, 45101, 46102 vây bắt rồi cướp toàn bộ ngư cụ.

Từ tháng 6 đến nay, các vụ tàu có vũ trang của Trung Quốc tấn công tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam xảy ra liên tục. Hồi trung tuần tháng 7, trong cuộc đối thoại với tờ Pháp Luật ở Sài Gòn, về tình trạng, càng ngày, các lực lượng vũ trang của Trung Quốc càng tỏ ra thô bạo, hung hãn với những ngư dân Việt khi họ đánh bắt hải sản trên biển Ðông, ông Lưu Văn Huy, cục trưởng Cục Kiểm Ngư của Bộ Nông Nghiệp-Phát Triển Nông Thôn Việt Nam, nhận định, điều đó có thể vì Trung Quốc muốn ngư dân Việt Nam sợ hãi, nản lòng, không dám tiếp tục ra khơi hành nghề tại các ngư trường truyền thống nữa. (G.Ð)

Nữ trí thức TP.HCM bị Singapore tạm giữ vì tội trộm đồ siêu thị

Nữ trí thức TP.HCM bị Singapore tạm giữ vì tội trộm đồ siêu thị

Hang hieu

Các nghi phạm trộm cắp người Việt bị bắt giữ tại đồn cảnh sát Thái Lan. (Ảnh: The Nation).

Cơ quan chức năng Singapore vừa tạm giữ một nữ trí thức ở TP. HCM vì nghi ngờ trộm cắp trong siêu thị. Bà đi mua sắm tại siêu thị và cầm một món đồ trị giá khoảng 300 SGD nhưng lại không trả tiền. Nhiều khả năng, bà này sẽ bị đưa ra xét xử tại quốc đảo Sư Tử.

Ăn cắp ở nước ngoài về Việt Nam bán

Cơ quan chức năng Singapore vừa tạm giữ một nữ trí thức ở TP. HCM vì nghi ngờ trộm cắp trong siêu thị. Theo VTC News, bà này được TP HCM cử đi học ngoại ngữ ngắn hạn tại Singapore. Khi lớp học sắp kết thúc, bà đi mua sắm tại siêu thị và cầm một món đồ trị giá khoảng 300 SGD nhưng lại không trả tiền. Nhiều khả năng, bà này sẽ bị đưa ra xét xử tại quốc đảo Sư Tử.

Vụ việc 5 người Việt Nam ở Thái Lan bị bắt vì ăn cắp các món đồ hiệu trị giá tới hàng trăm ngàn baht (100.000 baht tương đương 3.000 USD) cũng đang gây xôn xao dư luận. Năm người này bao gồm 3 nữ và 2 nam, độ tuổi từ 24 đến 39.

Báo The Nation dẫn lời cảnh sát Thái cho biết, những người này lấy trộm 64 món đồ xa xỉ trong trung tâm mua sắm ở thành phố Chiang Mai rồi bọc chúng lại bằng giấy bạc để tránh sự phát hiện của cổng từ kiểm tra. Dự định sau khi lấy trộm, họ sẽ đem những món này về Việt Nam bán với giá rẻ hơn.

Trước đó, đã có nhiều người Việt ăn cắp bị phát hiện ở nước ngoài khiến nhiều người cảm thấy xấu hổ. Thậm chí, có trường hợp người Việt có học thức, có vai vế, cũng bị bắt giữ vì ăn cắp trong siêu thị hoặc ăn cắp tài sản của người bản xứ.

Cách đây không lâu, 6 người Việt (gồm cả nam và nữ) ăn cắp quần áo hiệu Uniqlo bị cơ quan chức năng Nhật Bản bắt giữ. Nhóm người này đã hơn 100 lần thực hiện hành vi trộm đồ. Khi điều tra về tài khoản của một phụ nữ trong nhóm, cảnh sát phát hiện nhiều giao dịch hàng hóa trị giá tới 10 triệu yên (tương đương 1,9 tỷ đồng). Họ trộm đồ từ nhiều cửa hàng ở những khu vực khác nhau và bán hàng thông qua các trang mạng xã hội.

Điều đáng nói, đây không phải là vụ đầu tiên người Việt ăn cắp ở Nhật bị phát hiện. Hồi đầu năm 2014, một nữ tiếp viên hàng không của Việt Nam cũng bị phía Nhật bắt giữ vì bị tình nghi buôn lậu hàng mỹ phẩm, quần áo từ một đường dây ăn cắp tại các siêu thị Nhật và có thể đang tìm cách buôn lậu ra khỏi nước Nhật. Năm 2009, một cơ phó của Vietnam Airlines cũng từng bị trục xuất về nước cũng vì liên quan đến đường dây vận chuyển hàng ăn cắp từ Nhật về Việt Nam.

Vào tháng 12/2013, bốn thanh niên người Việt cũng bị phát hiện đang ăn cắp quần áo, mỹ phẩm tại một siêu thị ở Tokyo. Hàng ăn cắp gồm những sản phẩm của các thương hiệu nổi tiếng như mỹ phẩm Shiseido, quần áo hiệu Uniqlo.

An cap hang hieu tu Thai qua Nhat: Xau mat nguoi Viet-hinh-anh-1
Cảnh sát thu giữ số quần áo mà nhóm người Việt đã lấy cắp tại cửa hàng quần áo Uniqlo. (Ảnh: ANN News).

Thống kê từ Cơ quan Cảnh sát Quốc gia Nhật Bản cho thấy, số các vụ ăn cắp đồ bị bắt liên quan tới người Việt tăng mạnh tại nước này, từ 247 vụ năm 1998 lên 999 vụ năm 2012. Như vậy chỉ trong vòng 4 năm, số người Việt đi chôm chỉa rồi bị bắt giữ tăng gấp 4 lần, chỉ riêng tại Nhật.

Và 6 tháng đầu năm 2013, đã có 401 vụ liên quan tới người Việt, chiếm 40% tổng số vụ chôm đồ liên quan tới người nước ngoài tại Nhật.

Không chỉ ở Nhật, ở các quốc gia khác như Singapore, Đài Loan, Thái Lan… cũng đã có trường hợp người Việt bị bắt giữ vì ăn cắp trong siêu thị hoặc ăn cắp tài sản.

Theo báo Thanh Niên Online, cảnh sát Thái Lan ngày 25/3/2013 đã bắt một người Việt bị tình nghi là ăn cắp hơn 200 mặt hàng thuộc loại hàng hiệu ở trong trung tâm hàng thời trang cao cấp Central World, Bangkok. Những mặt hàng này bao gồm quần, áo, mũ, túi xách, được xác định có giá trị hơn 140 triệu đồng.

Tháng 8/2014, cảnh sát Malaysia đã bắt 3 đàn ông người Việt chuyên đột nhập các cửa hàng để ăn trộm. Ba người này được cho là có liên quan đến 9 vụ đột nhập các cửa hàng làm thất thoát hơn 57.000 USD.

An cap hang hieu tu Thai qua Nhat: Xau mat nguoi Viet-hinh-anh-2
Tấm biển cảnh cáo có thêm tiếng Việt.

Xấu hổ khi dùng hàng hiệu xách tay ăn cắp

Tại nước ngoài, không khó để bắt gặp những tấm biển cảnh báo hành vi ăn cắp bằng tiếng Việt tại những nơi công cộng như siêu thị, nhà hàng,…

Hồi tháng 6/2013, bức ảnh chụp biển cảnh báo hành vi ăn cắp vặt được viết bằng tiếng Việt, ở dưới là dòng chữ dịch sang tiếng Nhật, đã gây xôn xao cộng đồng mạng. Những lời cảnh cáo được viết bằng tiếng Việt cụ thể là: “Ăn cắp vặt là phạm tội. Nếu ăn cắp vặt thì bị phạt tù dưới 10 năm. Ngay khi phát hiện ăn cắp vặt thì chúng tôi sẽ thông báo cho cảnh sát ngay lập tức. Camera phòng chống tội phạm đang hoạt động. Tăng cường điều tra”. Bên dưới là phần dịch sang tiếng Nhật được viết nhỏ hơn.

An cap hang hieu tu Thai qua Nhat: Xau mat nguoi Viet-hinh-anh-3

 

An cap hang hieu tu Thai qua Nhat: Xau mat nguoi Viet-hinh-anh-4
Cảnh báo ăn cắp bằng tiếng Việt ở Đài Loan.

Sau đó, vào tháng 7/2014, trên mạng xã hội cũng đăng tải bức ảnh chụp biển cảnh báo ăn cắp trong một shop thời trang tại Nhật khiến nhiều người Việt xấu hổ. Bức ảnh được chụp tại một cửa hàng thời trang tại Wako-shi, tỉnh Saitama, Nhật Bản. Trên tờ cảnh báo có ghi dòng chữ: “Hệ thống camera giám sát đang hoạt động” bằng tiếng Việt.

Không chỉ ở Nhật Bản, mà các nước và vùng lãnh thổ khác như Thái Lan, Đài Loan cũng đều có biển cảnh báo về thói trộm cắp vặt của một số người Việt.

Những lời cảnh cáo được viết bằng tiếng Việt như trên, tại nhiều quốc gia đã khiến không ít người cảm thấy buồn và xấu hổ khi hình ảnh, đất nước mình đang trở nên xấu xí trong mắt người nước ngoài, bởi lòng tham của một số cá nhân.

Trước tình trạng này, nhiều người đã kêu gọi cộng đồng người Việt trong nước không dùng những hàng xách tay mà không rõ nguồn gốc. Việc làm này sẽ bớt được tình trạng ăn trộm, ăn cắp bởi không có người mua, thì việc trộm cắp để bán chui sẽ bị hạn chế dần và biến mất hẳn.

Theo VietnamNet