NGHỀ ĂN CẮP CỦA NGƯỜI VIỆT Ở ĐỨC – (HẬU QUẢ TRĂM NĂM TRỒNG NGƯỜI)

Tác giả: Phạm Thị Hoài

– Có lần tôi đi một phiên tòa xử nhanh hai thanh niên Việt Nam ăn trộm trong cửa hàng. Một chàng diện Nike Air Max chói chang, một chàng quần bò Dolce Gabbana rất xước. Cả hai đều mới sang Đức hai tuần trước, đơn xin tị nạn còn chưa nộp. Họ ăn trộm phụ kiện, nước hoa và mỹ phẩm trị giá gần 1000 Euro, trong một cửa hàng mà họ hiển nhiên là những vật thể lạ.
Xã hội tư bản tân tiến một thế kỷ rưỡi sau Marx đã xóa đi nhiều ranh giới giữa các giai cấp đối kháng, song lại mở rộng khoảng cách giữa các đẳng cấp.

Hai thanh niên Nghệ An này chỉ cần đặt một nửa bàn chân vào cửa hàng đó là toàn hộ hệ thống báo động của nó đã đỏ rực.
Hình phạt cho mỗi chàng là một cuối tuần quản thúc, tức chiều tối thứ Sáu khăn gói đến Nhà Quản Thúc Thanh Thiếu Niên ở, chiều tối Chủ Nhật được về.

Đại diện tư pháp cho thanh thiếu niên cằn nhằn rằng thế hơi nặng, phạt lao động công ích là đủ rồi. Công tố viên nhún vai. Thẩm phán thở dài, biết rằng sớm muộn cũng gặp lại họ, nhiều phần sớm hơn phần muộn.
Người Việt ở Đức hoàn toàn vắng mặt trong những tội phạm cỡ lớn như khủng bố, đe dọa an ninh quốc gia; rất khiêm tốn trong những tội phạm tài chính và công nghệ cao; khá thứ yếu trong những lĩnh vực như ma túy, mại dâm…; quả thật không thể sánh vai các bạn thuộc khối Đông Âu cũ do Nga dẫn đầu; nhưng lừng danh trước hết với mafia thuốc lá lậu và ngay sau đó có thứ hạng đáng kể là những người ăn trộm, có lẽ chỉ đứng sau Rumani.
Trong ba năm gần đây, mỗi năm cộng đồng 84.000 người Việt ở Đức phạm khoảng 5000 vụ hình sự, trong đó trên dưới 1000 vụ là tội ăn cắp.
Để so sánh: Cộng đồng Trung Quốc 110.000 người, mỗi năm trên dưới 200 vụ ăn cắp.

Trừ tranh tượng nghệ thuật và bí mật công nghiệp, nói chung không có thứ gì mà người Việt ở đây không thể và không nỡ ăn cắp, từ mèo nhà hàng xóm, xe nôi, xe đạp, hộ chiếu, thẻ tín dụng, điện, nước, biển số, đến nhân thân, vịt trời…; làm nấm ăn cắp nấm, làm xúc xích ăn cắp xúc xích, làm quán ăn cắp tất cả những gì không còn nguyên niêm phong; song phổ biến nhất là ăn cắp trong cửa hàng.

Có thời, đồ ăn cắp được bày ngang nhiên ở nhiều góc Trung Tâm Thương Mại Đồng Xuân, khu chợ Việt Nam nổi tiếng tại quận Lichtenberg.
Đồng bào xúm xít mua đồ tốt giá rẻ, từ hộp thuốc đánh răng, kem dưỡng da, rượu, cà-phê đến túi xách, áo da, quần bò hàng hiệu.

Sự nghiệp bán thuốc lá lậu đã góp phần xây dựng cộng đồng người Việt ở miền Đông nước Đức trong 25 năm qua, song thời hoàng kim của nó đã là dĩ vãng, trong khi ăn cắp thì tương lai còn khá vững bền.

Ta hãy nhớ lại: Ngày 10/5/1996, cuộc chiến giành quyền kiểm soát thị trường thuốc lá lậu ở Berlin giữa các băng đảng Việt Nam – mở màn ngày 6/12/1992 với một xác người Việt ở một bãi đậu xe tại quận Marzahn, Đông Berlin – đạt tới đỉnh cao ghê rợn: Sáu người Việt bị hành hình trong một căn chung cư cũng ở quận Marzahn, tất cả tay đều bị trói, mỗi người lĩnh chính xác hai viên đạn của băng Ngọc Thiện bắn vào đầu.
Bốn ngày sau, để “tháng Năm đẫm máu” đi vào lịch sử tội phạm của thành phố này, băng Quảng Bình “bị hại” đáp lễ bằng ba xác người Việt vứt ở đường tàu quận Lichtenberg.

Mafia Việt Nam một thuở, nghe thì kinh, đếm xác nạn nhân càng kinh, song diện mạo thật thì thô sơ đến bất ngờ. Một số lính, được trìu mến hay trọng thị hay e sợ hay tất cả trộn lại – chỉ trừ không giễu nhại – gọi là “bộ đội”, quân chủ lực của băng Quảng Bình, sa vào tay cảnh sát Berlin không phải như trong phim hình sự, sau những pha săn lùng, đột nhập nghẹt thở. Mà đơn giản là ngớ ngẩn.

Sau một phiên tòa xử tội ăn trộm một chiếc sơ-mi, một bộ đồ tắm và một chiếc quần short trị giá gần 500 DM trong cửa hàng xa xỉ KaDeWe, bị cáo là một phụ nữ Việt nhất định không chịu rời khỏi phòng xét xử.
Cô run rẩy bảo “bộ đội” đang chờ trước cửa tòa án, “bộ đội” sẽ bắt cóc cô để tra khảo, dù cô không khai gì trước tòa.

Một trong những “bộ đội” ấy, súng giắt cạp quần ngẩn ngơ, gần như lao thẳng vào tay cảnh sát, và ngay trong ngày hôm ấy sào huyệt của Quảng Bình bị lật tung, một trong hai khẩu Kalashnikov thu được ở đó chính là vũ khí đoạt mạng ba người ở đường tàu. Vài hôm sau, một trong những “bộ đội” đang bị truy nã cũng dính lưới, không phải trong khi chôn sống một ai đó ngoài rừng, mà trong khi ăn trộm tại một cửa hàng ở quận Lichtenberg.
Ăn cắp vậy là đã góp phần thanh toán mafia thuốc lá, chuyện của người Việt thường trớ trêu như thế.

Không bao giờ nghề buôn lậu thuốc lá của người Việt ở đây còn đạt tới quy mô huy hoàng của những năm chín mươi đó nữa.
Đức không còn là điểm đến hấp dẫn nhất. Chính ở thời điểm đó, Anh quốc nổi lên, với lợi nhuận kếch xù từ nghề trồng cỏ.

Người Việt nghèo nhưng nhiều tham vọng. Họ muốn giàu, nhưng phải là giàu một cục, thật nhanh, thật xổi.

Chắt chiu những đồng tiền lẻ để khấm khá dần lên từng đời như người Tàu ở nước ngoài thì chẳng bõ.

Tuy một bước đổi đời bằng nghề cầm nhầm thì khó, song ăn trộm ở đây một ngày vẫn hơn đi cày ở nhà cả tháng.

Và khác xa huyền thoại, đồng bào tôi – nhất là thế hệ hai chàng Nike và Dolce Gabbana – còn thiếu cần cù hơn cả thiếu kiên nhẫn.

Ăn trộm là nghề nhàn, dạo phố, tia hàng, đi làm như đi chơi mà thu nhập không thua đứng đường bán thuốc lá từ sáng sớm đến tối mịt, tức mỗi tháng trên dưới một ngàn Euro, chưa kể tiền nhà, tiền bảo hiểm y tế và khoảng 350 Euro trợ cấp tị nạn, tất cả do nhà nước trả.

Môi trường lại vô tận, nhân loại còn thì siêu thị còn, siêu thị còn thì người Việt còn. Và gần như không mất vốn. Một cái kìm cắt tem từ. Một cái túi lót lớp giấy bạc để tránh báo động khi qua cổng từ, gần đây người Việt giàu sáng kiến còn khâu luôn lớp giấy bạc vào mặt trong áo khoác.

Và không cần qua đào tạo. Hôm trước theo đàn anh đàn chị đi tia, hôm sau tự mình đã ngon lành khánh thành công ty một thành viên hai ngón.
Và ít mạo hiểm.

Khung hình phạt cao nhất là năm năm, nhưng có ăn cắp cả Nữ thần Chiến thắng lẫn bốn con ngựa trên cổng thành Brandenburger Tor cũng chưa chắc được tuyên bản án ấy.

Xã hội càng yên thì luật pháp càng hiền. Trong thực tế, không mấy người Việt phải ngồi nhiều hơn vài ba tháng. Phần lớn chỉ phạt tiền, mỗi tháng trả dần vài ba chục, án tù thường chuyển thành chế độ hưởng án treo.
Thanh thiếu niên chưa tròn hai mốt tuổi thường chỉ bị cảnh cáo, phạt lao động công ích, tức dọn dẹp lau chùi ngay trong trại, hay quản thúc cuối tuần.

Có lần tôi suýt phì cười vì bản án dành cho một thanh niên Việt Nam ăn cắp 17 gói cà-phê: bắt về trại đi học tiếng Đức!

Thế là hôm ấy khi ra cửa, tôi bảo, hai cháu chịu khó đi học tiếng Đức nhé, đừng ăn trộm nữa. Chàng Dolce Gabbana đáp, bọn Phát Xít, nó xử oan, cháu có cầm đồ đâu. Cầm đồ ở đây không phải là cầm đồ mà là cầm đồ. Tôi đã tưởng mình khá thông thạo ngôn ngữ của đồng bào ở Berlin, song có lần hỏi một chị làm nghề gì và nghe câu trả lời, em nhặt tay nhặt chân, tôi vẫn hơi sững sờ.

Ám ảnh của chiến tranh mấy chục năm trước vụt hiện về: Đó là một buổi sáng, từ hầm trú ẩn nơi sơ tán chui lên, đứa trẻ khi ấy là tôi cùng người lớn và những đứa trẻ khác lặng lẽ đi nhặt những mẩu chân tay vô danh, có cái là nguyên một tảng ở khúc hông và bẹn, văng rải rác gần một hố bom mới toanh. Nhưng ở Berlin, người phụ nữ Việt Nam nọ là chủ một tiệm làm móng, việc thường trực là lấy khóe, tỉa da thừa ở móng tay móng chân.
Tôi hỏi, cái gì cầm đồ?

Chàng Nike nhanh nhẹn giải thích, đồ thì cháu cầm, thằng này – hất hàm về phía Dolce Gabbana – chỉ bóc tem thôi. Nhưng cháu đã ra đến cửa đâu. Luật pháp đéo gì, bất công! Tôi bảo, bóc tem với cầm đồ thì đúng là định ăn trộm rồi, oan với ai nữa.

Dolce Gabbana trừng mắt: Cô bênh bọn Đức lợn hử? Người Việt thì phải giúp người Việt chứ! Cô có phải người Việt không hử? Vâng, tôi đúng là người Việt, sống ở Đức. Tháng trước, ở Trung Tâm Thương Mại Đồng Xuân, trong lễ hội “40 năm hội nhập và phát triển” của người Việt ở Đức, ông Nguyễn Thiện Nhân, tốt nghiệp đại học và bảo vệ luận án tiến sĩ tại Đức, thay mặt chính phủ Việt Nam cảm ơn sự giúp đỡ tận tình của chính phủ và nhân dân Đức, rồi kết thúc bài phát biểu bằng tiếng Đức của mình với lời gửi gắm đến cộng đồng người Việt đang sống ở đây: Đồng bào hãy chứng tỏ lòng biết ơn nước Đức bằng cách tôn trọng luật pháp Đức.

Hóa ra là chuyện ơn huệ. Vậy việc hai khách du lịch Việt Nam vừa ăn trộm ở Zürich thật không đáng để làm ồn. Họ vừa không có gì mang ơn Thụy Sĩ để phải tôn trọng luật pháp nước này, vừa quá vặt vãnh so với hệ thống công ty hai ngón, chẳng hạn của người Việt ở Đức

Chợ Đồng Xuân bên đông Đức Berlin, là cái ổ của việt cộng đi lậu qua di trú, chúng nó trở thành động đỉ, buôn bạch phiến, du côn, du đảng, ma cô, mafia…

Chúng nó bắt cóc chó nhà người Đức về thui sống để ăn, chúng cột mõm con chó để không la được, chúng cột 4 chân để không giãy được, chúng treo lên quạt máy trần nhà nơi chúng được tạm cư gọi là nhà xã hội cho người di dân lậu chưa hợp lệ giấy tờ.

Chúng dùng lửa bình ga khè như để sửa nóc nhà đê thui từng phần con chó đang còn sống, nướng chín tái và xẽo ra ăn tại chổ, cảnh sát Đức được dân Đức báo có khói cháy khét, nên xông vào bắt mấy chục đứa toàn dân Nghệ An, Hà Tĩnh, Hải Phòng và Hải Dương.

Chưa hết, bọn gái thì qua làm đỉ, chơi xã láng cho mang bầu để đẻ là được ở lại do sanh con trên nước Đức, vậy là lợi dụng sơ hở của luật pháp, chơi tới bến, không cần biết cha và cứ vậy mà ôm và nách con ngồi lê đôi mách, ăn tiền EURO trợ cấp!

Chưa kể, bọn chúng bán thuốc lắc, bạch phiến, cần sa, cỏ… Bị cảnh sát phát hiện rượt xét và bắt, chúng giết luôn cảnh sát… Đến 3 lần, mỗi lần 2 người, tổng cộng 6 cảnh sát mất tích, sau này tìm ra được là cảnh sát bị đem vào rừng Đen chôn sau khi bị giết, chúng bán luôn vũ khí súng lậu…

Tác giả: Phạm Thị Hoài

From: Do Tan Hung & KimBang Nguyen


 

Một phòng mạch ở Orange County xây trung tâm mổ miễn phí

Báo Nguoi-viet

June 22, 2023

ORANGE, California (NV) – Một phòng mạch ở Orange County vừa khởi công xây dựng trung tâm mổ miễn phí cho cư dân California hôm Thứ Tư, 21 Tháng Sáu, theo đài ABC7.

Lestonnac Free Clinic, tổ chức bất vụ lợi ở Orange, sẽ sửa lại một khu vực của họ cho trung tâm này.

Phòng mạch Lestonnac Free Clinic ở Orange, California. (Hình minh họa: Facebook Lestonnac Free Clinic)

Hôm Thứ Tư, thay vì lễ động thổ, họ làm lễ đập tường, dùng búa đập bể bức tường có hàng chữ “Rào Cản Chăm Sóc Sức Khỏe.”

“Hôm nay là ngày tuyệt vời. Bước đầu tiên của dịch vụ mổ miễn phí. Chuyện chưa từng xảy ra ở Mỹ cho tới hôm nay. Chúng tôi rất vui vì có cơ hội hoàn thành dự án giúp người dân chữa lành bệnh,” ông Edward Gerber, giám đốc điều hành Lestonnac Free Clinic, cho hay tại buổi lễ.

Lestonnac Free Clinic có mặt từ năm 1979 tới nay, chuyên làm dịch vụ chăm sóc sức khỏe, răng và mắt miễn phí. Hơn năm năm qua, tổ chức này cũng mổ miễn phí nhưng tại bệnh viện ở Los Angeles County. Nay, có trung tâm giải phẫu riêng ở Orange, họ có thể giúp đỡ thêm nhiều bệnh nhân cần mổ miễn phí, như ông Fabio Martinez Figueroa.

“Điều này rất tốt cho tất cả người nghèo như tôi đang cần những phòng mạch như thế này giúp đỡ. Không có họ giúp đỡ, người nghèo sẽ không thể sống,” ông Figueroa cho biết.

Trung tâm mổ miễn phí tại Lestonnac Free Clinic được xây dựng nhờ số tiền đóng góp $3 triệu của tổ chức Thompson Family Foundation. Ban tổ chức cho hay trung tâm này dự trù làm được khoảng 70 loại giải phẫu quan trọng cho cư dân California, bất kể cư dân có giấy tờ hay không. Bác sĩ giải phẫu là người tình nguyện.

“Tôi không thể tưởng tượng còn gì tệ hơn là người trong gia đình bị tai nạn hay bị bệnh. Và không phải A: Tìm được nơi điều trị. Mà là B: Nếu tìm được nhưng không đủ tiền trả vì không có bảo hiểm. Chúng tôi chỉ muốn giúp đỡ đôi chút. Tất cả công việc là do bác sĩ làm,” ông Bill Thompson của Thompson Family Foundation nói.

Theo kế hoạch, trung tâm mổ miễn phí của Lestonnac Free Clinic khai trương mùa Xuân năm sau. (Th.Long)

Luật sư Đào Kim Lân sẽ báo cáo gì với Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc?

Đài Á Châu Tự Do 

Hai năm qua, các luật sư tham gia bào chữa cho các nạn nhân bị cáo oan ở Tịnh Thất Bồng Lai (TTBL) đã nhiều lần kiến nghị đến các cơ quan pháp luật và lãnh đạo Đảng và Nhà nước cao nhất về sai phạm của Công An (CA) huyện Đức Hòa và tỉnh Long An nhưng không được xem xét giải quyết. CA Long An lại tạo dựng đơn thư tố cáo các luật sư vi phạm Điều 331 Bộ luật Hình sự (Lợi dụng các quyền tự do dân chủ), tạo cớ “mời”, ra “thông báo truy tìm” các luật sư để điều tra. Luật sư Đào Kim Lân đã bị cấm xuất cảnh không được tham dự lễ khai giảng ở trường cũ mà Luật sư từng học tập và tốt nghiệp. CA cũng đến tận nhà đe dọa, trấn áp tinh thần người thân luật sư Lân. Nguy cơ bị khởi tố, bị bắt giam đang hiển hiện.

Mong muốn làm sáng tỏ vụ việc, liên tiếp từ ngày 13-6 đến 18-6, Luật sư Đào Kim Lân đã có nhiều buổi livestream trần tình với cộng đồng mạng đang chuẩn bị hồ sơ để báo cáo sự việc lên Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Trong trạng thái xúc động, livestream khá dài, để mọi người dễ theo dõi chúng tôi xin tóm tắt dưới đây những nội dung chính.

#RFAVietnamese #tinhthatbonglai #daokimlan

RFA.ORG

Luật sư Đào Kim Lân sẽ báo cáo gì với Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hợp Quốc?

Luật sư bào chữa vụ Tịnh Thất Bồng Lai đến Hoa Kỳ

Báo Tiếng Dân

RFA

19-6-2023

LGT từ Tiếng Dân: Cư dân mạng sáng nay đang truyền nhau tin vui, rằng cả ba vị luật sư Đào Kim Lân, Đặng Đình Mạnh và Nguyễn Văn Miếng đã đến Mỹ an toàn. Họ là ba trong số năm luật sư đã tham gia bào chữa cho các thân chủ trong vụ Tịnh Thất Bồng Lai (và những vụ án oan khác trong nhiều năm qua), nhưng cuối cùng cả ba vị luật sư này đã bị Bộ Công an cáo buộc vi phạm điều 331 và Công an tỉnh Long An phát lệnh “truy tìm”

Bản tin của RFA sau đây cho biết, hai Luật sư Đặng Đình Mạnh và Nguyễn Văn Miếng đã có mặt ở Mỹ hôm nay (giờ địa phương), nhưng một số Facebooker nổi tiếng đã đưa tin, cả LS Đào Kim Lân cũng có mặt ở Mỹ. Chúc mừng ba luật sư, ngoài việc không phải dời địa chỉ vào nhà tù nhỏ, còn thoát khỏi nhà tù lớn! Sau đây là bản tin của RFA:

Luật sư Nguyễn Văn Miếng và Luật sư Đặng Đình Mạnh tại phi trường Dulles, tiểu bang Virginia hôm 16/6/2023. Nguồn: RFA

Luật sư Đặng Đình Mạnh và Luật sư Nguyễn Văn Miếng, hai luật sư trong số năm luật sư từng tham gia bào chữa trong vụ “Tịnh thất Bồng Lai”, hiện đang có mặt tại Hoa Kỳ.

Công an tỉnh Long An từng bốn lần gửi giấy triệu tập hai vị luật sư này để làm việc về tin báo tội phạm của Cục an ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao (Bộ Công an). Bộ Công an cho rằng, một số luật sư trợ giúp pháp lý cho Tịnh thất Bồng lai có dấu hiệu vi phạm Điều 331 của Bộ luật Hình sự.

Việc đặt chân đến Hoa Kỳ sau khi bị “truy tìm” bởi Công an tỉnh Long An được những người mới đến chia sẻ với RFA. Luật sư Đặng Đình Mạnh sáng 19 tháng 6 năm 2023 cho biết:

“Năm năm trước tôi đã có dịp đến Mỹ, chủ yếu là vùng bờ Tây và các tiểu bang miền nam. Lần này, tôi đến vùng thủ đô Hoa Thịnh Đốn và càng khẳng định lý do rất nhiều người trên thế giới muốn đến quốc gia này để sinh sống, học tập hoặc du lịch. Vì lẽ, đây là quốc gia thật sự đáng sống.

Tôi không hiểu biết nhiều về nước Mỹ, nhưng cũng đủ làm tôi choáng ngợp. Tôi có một số dự án tại đây và đang bắt tay vào việc thực hiện những dự án đó.

Tôi có biết về quyết định truy tìm đối với tôi của công an tỉnh Long An. Vì quyết định ấy không căn cứ theo những quy định của tố tụng hình sự, cho nên, tôi đánh giá rằng tôi không có trách nhiệm phải chấp hành.

Hơn nữa, việc tôi xuất cảnh, đi lại, cư trú và chọn nơi lao động như thế nào là quyền của tôi. Đây là quyền tự do của công dân theo hiến pháp. Không một cơ quan nào có thể cản trở những quyền này của tôi cả. Thực tế, tôi đang thực hiện các quyền tự do của công dân theo Hiến pháp quy định mà thôi.”

Luật sư Nguyễn Văn Miếng trình bày:

“Tôi đến Hoa Kỳ vào trưa ngày 16/6/2023 trong cơn mưa nhè nhẹ tại phi trường Dulles, tiểu bang Virginia. Tôi như trút được một gánh nặng sau 100 ngày bị săn đuổi, ngay khi máy bay tiếp đất, lăn bánh trên phi đạo.

Thủ tục hải quan chỉ mất khoảng 30 phút cho trường hợp sử dụng visa nhập cảnh của tôi, những trường hợp khác thì nhanh hơn, tôi vui mừng đến nỗi suýt quên cả lấy hành lý.

Mọi người gặp mình dù không quen, cũng đều chào hỏi. Tôi mạnh dạn nói: “Tôi là người Việt Nam.” Khi biết tôi là người mới đến họ đều hỏi tôi có cần giúp đỡ gì không. Những người đồng hương Việt Nam khi biết tin, mọi người đều chúc mừng và nói trường hợp của chúng tôi, gia đình chúng tôi đến được Hoa Kỳ như một phép lạ.

Tiếng lành đồn xa, những người quen biết tôi trong nước cũng như tại Hoa Kỳ, không biết bằng cách nào đều biết thông tin tôi và gia đình đã đến được bến bờ tự do.”

Như tin đã loan, trang Thông tin điện tử Công an tỉnh Long An hôm 11 tháng 6 năm 2023 đăng Thông báo truy tìm người trong mục “Truy nã – Truy tìm”. Thông báo ghi rõ : “Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Long An thụ lý kiểm tra, xác minh tin báo trên và đã gửi Giấy triệu tập nhiều lần cho 03 đối tượng gồm: Nguyễn Văn Miếng; Đào Kim Lân và Đặng Đình Mạnh nhưng các đối tượng không đến để làm việc và không có lý do vắng mặt. Qua công tác xác minh, Công an phường nơi các đối tượng cư trú và thân nhân xác nhận hiện các đối tượng không có mặt tại địa phương, đi đâu, làm gì không rõ và không liên lạc được.

Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Long An đã ra quyết định truy tìm các đối tượng nêu trên để phục vụ công tác giải quyết tin báo về tội phạm (có các Quyết định truy tìm người kèm theo). Khi thấy các đối tượng truy tìm nêu trên, đề nghị thông báo ngay cho Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Long An.”

Câu chuyện về cây thánh giá

Lê Vi

Trong Sổ Tử thành phố Paris, thủ đô nước Pháp, người ta đọc thấy: Ông Gustave Busset, qua đời ngày 18 tháng 4 năm 1834.

Người quá cố không có con cái nhưng để lại một số gia sản đáng giá. Đám tang ông, chỉ có vài bà con xa đến tham dự. Ngay tại nghĩa trang, họ bắt đầu tranh giành gia tài. Sau cùng, họ quyết định đem bán đấu giá tất cả đồ đạc, lấy tiền chia đều nhau.

Ngày bán đấu giá, nhiều người cùng khu phố với ông Gustave Busset kéo nhau đến mua đồ, trong đó có chàng họa sĩ trẻ tên Pierre Piront.

Anh Pierre Piront rất nghèo. Anh chỉ có tấm nệm rơm để ngủ. Từ lâu anh mơ ước chiếc giường êm nên để dành được 100 quan. Hôm nay dịp may đến. Anh mua cái giường của ông Gustave với giá 75 quan. Như vậy anh vẫn còn 25 quan. Khi anh lên nhận chiếc giường thì cùng lúc ấy, ủy viên bán đấu giá cúi xuống đất, nhặt lên Cây Thánh Giá nặng, bám đầy bùn đất dơ bẩn. Với giọng khàn khàn ông cất tiếng la to:

– Ai trả bao nhiêu để mua vật này?

Trong phòng im lặng như tờ. Bỗng vang lên tiếng nói chế nhạo:

– Không trả xu nào hết!

Mọi người cười rộ, ngầm đồng ý với tiếng nói.

Chàng họa sĩ trẻ Pierre Piront cảm thấy kinh ngạc trước thái độ vô thần hỗn xược của người đồng hương. Bằng một giọng run run vì cảm động, anh nói:

– Tôi xin trả 25 quan. Rất tiếc tôi chỉ có thế. Nếu có nhiều tiền, hẳn tôi sẽ trả với giá cao hơn!

Trước lời lẽ can đảm, đám đông lại ào ào chế nhạo. Một người đàn bà cao tuổi, chỉ ngón tay vào anh Pierre và nói:

– Nó là tên ngu đần nhất trong tất cả các tên ngu đần!

Tức khắc, mọi người trong phòng cùng nói lớn:

– Hoan hô bà già nói đúng!

Tiếp tục thủ tục đấu giá, ủy viên đứng bán nói:

– 25 quan cho lần đầu tiên… lần thứ hai… lần thứ ba… Chấm dứt!

Không ai đấu giá. Thế là Cây Thánh Giá thuộc về anh Pierre Piront với giá 25 quan. Anh cảm động tiến lên nhận Cây Thánh Giá với trọn lòng kính cẩn yêu mến. Xong, anh ôm Thánh Giá rời phòng, trước các cặp mắt và lời nói chế diễu của mọi người hiện diện.

Về đến nhà, việc làm đầu tiên là vội vàng chùi rửa Cây Thánh Giá. Vừa lau, anh vừa âu yếm nói chuyện với Đức Chúa GIÊSU KITÔ, Đấng bị xúc phạm. Nhưng anh Pierre ngạc nhiên biết bao, khi vừa lau chùi xong, anh khám phá tên khắc bên dưới chân Thánh Giá. Với kính lúp, anh đọc:

– BENVENUTO CELLINI

Đây là tên của một thợ kim hoàn nổi tiếng người Ý. Lòng tràn đầy niềm vui, anh tiếp tục lau chùi thật kỹ lưỡng. Càng lau, càng chùi, anh càng khám phá ra Cây Thánh Giá và tượng Đức Chúa GIÊSU KITÔ bằng vàng ròng.

Anh Pierre Piront không còn bình tĩnh nữa. Anh lấy khăn bọc kỹ Cây Thánh Giá rồi chạy như bay tới tiệm kim hoàn gần đó. Anh nhờ chủ tiệm đánh giá cho phẩm vật của anh. Sau khi xem xét cẩn thận, chủ tiệm đánh giá toàn Cây Thánh Giá là 60.000 đồng vàng.

Cùng lúc, chủ tiệm xin chàng họa sĩ trẻ tuổi cho phép ông đăng tải trên báo chí câu chuyện khám phá bất ngờ, độc nhất vô nhị.

Câu chuyện đến tai vua Louis-Philippe I (1830-1848). Nhà vua cho gọi anh Pierre Piront đến và ca ngợi lòng dũng cảm, dám tuyên xưng Đức Tin Công Giáo của anh.

Nhà vua cũng cho mở cuộc điều tra, để biết tại sao Cây Thánh Giá quý báu lại lọt vào tay cụ già Gustave Busset. Qua cuộc điều tra, người ta biết:

– Vào năm 1531, vua Francois I nhờ nhà kim hoàn Benvenuto Cellini làm Cây Thánh Giá bằng vàng ròng. Sau đó, tác phẩm nghệ thuật tôn giáo được trưng bày tại điện Versailles. Khi cuộc cách mạng Pháp 1789 xảy ra, dân chúng tràn vào đập phá và ăn cắp của cải vật dụng trong điện Versailles. Có lẽ Cây Thánh Giá bị ăn cắp và bị bán đi với giá thật rẻ.

Sau cuộc điều tra, vua Louis-Philippe I mua lại Cây Thánh Giá với giá 60.000 đồng vàng và truyền gọi anh Pierre Piront vào làm việc trong hoàng cung. Nhờ cơ may, anh trau dồi, phát triển và tận dụng khả năng nghệ thuật của mình.

Để ghi nhớ biến cố ấy, anh Pierre Piront vẽ bức họa “Cây Thánh Giá bán đấu giá”. Bức họa là một tuyệt tác, tháp tùng anh theo anh và an ủi anh ở giây phút cuối đời.

(Albert Pfleger, ”FIORETTI DE LA VIERGE MARIE”, Mambré Editeur, Paris 1992, trang 79-81)

Người dịch câu chuyện cảm động nầy là Sr Jean Berchmans Minh Nguyệt, chị Năm của Ngọc Hải SB74, Sr cũng là em của Đức Ông Giuse M. Trần Thanh Phong (RIP)

from FB Võ Đình Thuần SB74

(Nguồn: radiovatican)

Fb Le Van Quy

CUỘC SỐNG HIỆN-TẠI CỦA NICK VUJICIC SAU 10 NĂM ĐẾN VIỆT-NAM.

Nguồn: saimonthidan.com

 NICK VUJICIC LÀ DIỄN-GIẢ, TÁC-GIẢ NỔI TIẾNG NGƯỜI AUSTRALIA GỐC SERBIA. NGƯỜI ĐÀN ÔNG KHÔNG CÓ TỨ CHI NGUYÊN VẸN NGAY TỪ KHI CHÀO ĐỜI, NHƯNG CÓ NGHỊ-LỰC SỐNG PHI-THƯỜNG, KHIẾN NHIỀU NGƯỜI NỂ PHỤC!

Cuốn sách đầu tiên của Nick Vujicic là: “CUỘC SỐNG KHÔNG GIỚI-HẠN” (Life Without Limits: Inspiration for a Ridiculously Good Life) được xuất bản vào năm 2010 và được dịch ra hơn 30 thứ tiếng.

 Nick Vujicic là một Tác-Giả, một Diễn-Giả nổi tiếng khắp thế giới! (Ảnh: News).

Trong cuốn sách này, Nick đã viết: “Bạn đẹp đẽ và quý giá hơn tất cả những viên Kim-Cương trên thế gian này! Dẫu vậy, chúng ta nên luôn luôn đặt ra cho mình MỤC-TIÊU trở thành những con người tốt hơn, toàn thiện hơn, đẩy lùi và ĐẨY LỤI và LOẠI BỎ những giới hạn bằng cách mơ những giấc mơ lớn!

   Trong HÀNH-TRÌNH đó, chúng ta luôn cần có những điều chỉnh nhưng cuộc đời này luôn đáng sống! Tôi đến đây để nói với bạn rằng cho dù bạn đang ở trong hoàn cảnh nào, miễn là bạn CÒN THỞ, thì bạn vẫn có thể ĐÓNG GÓP cho cuộc đời này!”.

Đến nay, Nick đã phát hành được 8 cuốn sách và được yêu thích trên khắp thế giới: “ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ KHÁT-VỌNG” (Unstoppable)“SỐNG CHO ĐIỀU Ý-NGHĨA HƠN” (Limitless) là tên một số cuốn sách của Nick! Cuốn sách gần nhất của anh được ra mắt vào năm 2018 mang tên: “SỐNG MẠNH-MẼ NHỜ TÌNH YÊU CỦA CHÚA VÌ NHỮNG ĐỨA TRẺ”(Be the Hands and Feet: Living Out God’s Love for All His Children)

Dù sinh ra với cơ thể không lành lặn nhưng Nick rất giàu NGHỊ-LỰC! (Ảnh: DM).

Nick đã trò chuyện với hàng triệu người ở hơn 25 quốc gia, trong đó có Việt-Nam. Nick tâm sự rằng, với cơ thể khiếm khuyết, anh được sinh ra để TRUYỀN CẢM-HỨNG, HY-VỌNG SỐNG, SỰ LẠC-QUAN cho người khác thông qua câu chuyện của bản thân!

Trước khi trở thành một TÁC-GIẢ, một DIỂN-GIẢ truyền cảm hứng khắp thế giới, Nick từng trải qua những năm tháng khó khăn! Anh chào đời năm 1982 tại Melbourne, Australia một cách khỏe mạnh nhưng lại không có cả hai chi trên và dưới, chỉ có 2 chân nhỏ, và một trong đó có 2 ngón chân!

Không ai có thể giải thích tại sao anh lại mắc hội chứng cực kỳ hiếm gặp! Trong nhiều năm, Cha Mẹ của Nick luôn tự hỏi tại sao điều kỳ lạ đó lại xảy ra với gia đình họ? Vượt qua nỗi buồn, Cha Mẹ Nick trở thành chỗ dựa cho con trai, giúp anh vượt lên MẶC CẢM và VUI SỐNG như một đứa trẻ bình tthường!

Những năm tháng đi học với chàng trai đặc biệt không dễ dàng. Suốt tuổi thơ, Nick phải đối mặt với nhiều vất vả ở trường lớp, thường xuyên rơi vào tuyệt vọng và cô đơn! Niềm vui và sự tự tin đến với Nick khi Mẹ đưa cho anh một bài báo viết về một người đàn ông bị khuyết tật giống anh đã vượt qua nghịch cảnh. Sau đó, anh quyết định không thể sống buồn chán, mặc cảm và tẻ nhạt!

                Nick Vujicic khi còn nhỏ! (Ảnh: Instagram).

Anh chấp nhận cuộc sống không có CHÂN TAY nhưng vẫn có thể làm mọi việc như người bình thường! Từ chỗ phụ thuộc hoàn toàn vào người khác khi phải làm những việc cơ bản, Nick tập viết bằng 2 ngón chân trên bàn chân trái, tự lấy cốc nước, chải tóc, đánh răng, trả lời điện thoại, cạo râu…

Anh biết dùng máy tính và có khả năng đánh máy 45 từ/phút bằng phương pháp “GÓT và NGÓN CHÂN”. Anh cũng học cách ném bóng Tennis, chơi trống, chơi Golf, bơi lội và thậm chí nhảy dù! Điều tuyệt vời nhất chính là Nick hiểu, anh có thể truyền cảm hứng cho những người giống mình!

Năm 17 tuổi, anh thành lập tổ chức phi lợi nhuận của riêng mình và đặt tên là: “CUỘC SỐNG KHÔNG GIỚI-HẠN” (Life without Limits),

Vujicic viết sách, thực hiện những buổi nói chuyện nhằm khích lệ những CON NGƯỜI KHUYẾT-TẬT có hy vọng và tìm được ý nghĩa cho cuộc sống mình!

Anh tốt nghiệp Đại-Học năm 21 tuổi, với tấm bằng kép ngành Kế-Toán và Kế-Hoạch Tài-Chính. Sau đó, anh trở thành một DIỄN-GIẢ đặt chân tới nhiều nơi trên thế giới, khích lệ mọi người KHÔNG BỎ CUỘC và LUÔN TÌM THẤY NIỀM VUI TRONG CUỘC SỐNG!

                 Nick Vujicic và người bạn đời của mình! (Ảnh: Instagram).

Năm 2010, Nick gặp người bạn đời Kanae Miyahara trong một lần diễn thuyết tại Mỹ. Kanae cho biết, cô đã yêu Nick từ cái nhìn đầu tiên và bị ấn tượng bởi sự hài hước, năng lượng sống phi thường của anh. Nick cũng nhận ra tình cảm đặc biệt của mình dành cho cô gái xinh xắn này!

Họ quyết định tìm hiểu, tiến tới HÔN-NHÂN và sau 2 năm gắn bó. Bốn đứa con đáng yêu, trong đó có hai bé Trai và hai bé Gái, lần lượt ra đời khiến tổ ấm của Nick và Kanae thêm ấm áp!

Sự xuất hiện của CÁC CON cũng mang lại cho Nick những trải nghiệm thú vị, trở thành chất liệu tuyệt vời để anh thực hiện những cuốn sách sau này! “Những ĐỨA TRẺ là món quà Chúa đã ban tặng cho tôi! Chúng tôi đã từng ước sẽ có 2 TRAI, 2 GÁI và giờ đây mọi thứ thật TRỌN VẸN và HẠNH-PHÚC!”, anh chia sẻ.

  Tổ ấm hạnh phúc của Nick Vujicic khiến nhiều người ngưỡng mộ! (Ảnh: Instagram).

Nick Vujicic biết ơn VỢ và CÁC CON đã mang lại cho anh những trải nghiệm tuyệt vời trong cuộc sống! (Ảnh: Instagram).

Trên tài khoản Instagram có hơn 1,6 triệu người theo dõi của mình, ngoài việc chia sẻ những hoạt động của cá nhân, Nick Vujicic cũng tự hào đăng tải cuộc sống gia đình viên mãn và nhận được sự yêu thích của người hâm mộ!

Nick từng tự hào nói về tổ ấm của mình: “Trước đây, tôi vẫn luôn mơ ước gặp được TÌNH YÊU của đời mình và trở thành một người Cha. Giờ đây, mọi thứ đã trở thành SỰ THẬT!”.

Hiện, Nick vẫn miệt mài với hành trình lan tỏa năng lượng tích cực. Vợ anh trở thành HẬU-PHƯƠNG vững chắc cho anh phát triển và theo đuổi những ĐAM-MÊ!

Anh từng bày tỏ tình cảm với người bạn đời qua trang cá nhân: “CẢM ƠN EM! Vì ĐÃ ĐẾN và ĐỒNG HÀNH cùng anh hơn 10 năm qua, đi qua bao THĂNG TRẦM! NGƯỜI PHỤ-NỮ TUYỆT VỜI, CAN-ĐẢM, VỊ THA và LUÔN TẬN-TỤY với 4 đứa trẻ đáng yêu của chúng ta! Bất kể THÁCH-THỨC gì, CHÚNG TA SẼ LUÔN CÙNG NHAU VƯỢT QUA!”.

         Nick Vujicic dạy các con sống bản lĩnh và lan tỏa năng lượng tích cực giống mình! (Ảnh: Instagram).

    Làm Cha mang lại những trải nghiệm thú vị cho Nick Vujicic! (Ảnh: Instagram).

Chứng kiến các con trưởng thành và ở bên người bạn đời dịu dàng, thấu hiểu là điều ngọt ngào trong cuộc đời Nick Vujicic! (Ảnh: Instagram).

Theo Goalcast

From: Tu-Phung


 

ĐTC bổ nhiệm một linh mục gốc Việt làm Giám mục tại Hoa Kỳ

Vatican News

Thứ Ba, ngày 06/6/2023, Đức Thánh Cha Phanxicô đã bổ nhiệm cha Micae Phạm Minh Cường, linh mục người Mỹ gốc Việt làm Giám mục Phụ tá Giáo phận San Diego, bang California, hiện do Đức Hồng Y Robert McElroy cai quản.

Đôi dòng tiểu sử của Cha Michael Phạm Minh Cường (do VietCatholic.net):
Sinh ngày 27 tháng 1 năm 1967 tại Đà Nẵng, Việt Nam.
• Cử nhân và Thạc sĩ ngành Kỹ thuật Hàng không tại San Diego University.
• Hoàn tất Chứng chỉ Thần học năm 2020 tại Đại Chủng viện Saint Patrick,
Menlo Park, California.
• Thụ phong Linh mục ngày 25 tháng 6 năm 1999, Giáo phận San Diego.
• 1999-2001: Phó xứ St. Mary, Star of the Sea tại Oceanside.
• 2001-2004: Giám đốc Ơn gọi của Giáo phận.
• 2004-2014: Cha Sở Giáo xứ Holy Family, San Diego.
• 2014-2016: Cha Sở Giáo xứ St. Therese, San Diego.
• 2016-hiện nay: Cha Sở Giáo xứ Good Shepherd, San Diego.
• Từ năm 2017 là Đại diện Giám mục cho các cộng đồng dân tộc thiểu số và
đa văn hoá trong Giáo phân San Diego.
• Từ năm 2018 là Tổng Đại diện Giáo phận San Diego.

Đức cha Phạm Minh Cường năm nay 56 tuổi, sinh ngày 27/01/1967 tại Đà Nẵng. Sau khi xong trung học, cha tiếp tục học và tốt nghiệp master đại học kỹ sư hàng không ở San Diego. Trong lúc làm việc cho công ty Boeing, kỹ sư trẻ cảm thấy được kêu gọi làm linh mục. Mặc dù cha mẹ phản đối, Giám mục tương lai vẫn cương quyết gia nhập Đại chủng viện thánh Patrick ở Menlo Park, rồi thụ phong linh mục năm 1999, khi 32 tuổi.

Về điều này, cha Cường chia sẻ: “Cha mẹ tôi sớm nhận ra rằng họ không thể ngăn tôi vào chủng viện, và cuối cùng cha mẹ đã chấp nhận yêu cầu của tôi để được chấp thuận. Tôi thực sự cảm thấy bàn tay của Chúa đang hành động trong toàn bộ quá trình để tôi trở thành một linh mục”.

Đó là Đức Cha Micheal Phạm, 56 tuổi, tổng đại diện giáo phận kiêm chánh xứ Giáo Xứ Good Shepherd ở Mira Mesa, và Đức Cha Felipe Pulido, 53 tuổi, chánh xứ Giáo Xứ Thánh Giuse ở Yakima, Wash.

Pulido và Pham sẽ được tấn phong giám mục trong một Thánh lễ vào ngày 28 tháng 9. Họ sẽ cùng với Giám mục Phụ tá Ramón Bejarano phục vụ cùng với Đức Hồng y Robert W. McElroy để hỗ trợ cộng đồng Công giáo lớn ở San Diego và các quận của Imperial.

Đức Cha McElroy nói: “Tôi không thể hài lòng hơn cũng như biết ơn hơn khi Đức Thánh Cha thấy phù hợp để ban phước cho giáo phận của chúng ta với hai tôi tớ trung tín và tận tụy này của Chúa.

Phạm trốn khỏi Việt Nam với tư cách là một người tị nạn 13 tuổi vào năm 1980, cùng với chị gái và một em trai, lần đầu tiên đến một trại tị nạn ở Malaysia trước khi được một gia đình người Mỹ tài trợ một năm sau đó và chuyển đến Blue Earth, Minnesota.

Vài tháng sau, một người chị khác đến sống với họ và vào năm 1983, những người còn lại trong gia đình anh – bốn anh chị em nữa và bố mẹ anh – đến Minnesota. Gia đình anh chuyển đến San Diego vào năm 1985.

Cha Cường đã làm cha phó, cha sở và giám đốc ơn gọi của Giáo phận. Từ năm 2017, cha làm Đại diện Giám mục về các cộng đoàn liên văn hoá và dân tộc, và từ 5 năm nay là Tổng đại diện của Giáo phận San Diego.

Các Rev. Felipe Pulido của Yakima, Washington (trái), và Michael Phạm, 56 tuổi, của Good Shepherd Parish ở Mira Mesa là tân giám mục phụ tá của San Diego.Các Rev. Felipe Pulido của Yakima, Washington (trái), và Michael Phạm, 56 tuổi, của Good Shepherd Parish ở Mira Mesa là tân giám mục phụ tá của San Diego. Hình ảnh của giáo phận San Diego

Khi nhận được tin bổ nhiệm này, cha Micae Cường cho biết rất bất ngờ, không thể hiểu được. Cha nói: “Thật sự là một đặc ân và vinh dự khi trở thành một linh mục. Và bây giờ, tôi được kêu gọi để phục vụ Giáo hội với tư cách là giám mục. Tôi không biết mình có những gì, nhưng tôi hy vọng và cầu nguyện nhờ sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần ban cho tôi sự khôn ngoan, hiểu biết và sức mạnh để đảm nhận nhiệm vụ mà Đức Thánh Cha đã trao phó cho tôi để phục vụ dân Chúa”.

Theo Thời Báo San Diego

Cùng được bổ nhiệm làm Giám mục phụ tá giáo phận này, hôm 06/6, có Đức cha Felipe Pulido, 53 tuổi (1970), gốc Mêhicô. Hai Giám mục Phụ tá sẽ hỗ trợ Đức Hồng Y Robert McElroy cai quản Giáo phận San Diego với hơn 1,3 triệu người Công giáo. (Aciprensa 06/6/2023)

Đức Cha McElroy nói: “Tôi biết Cha Michael từ khi tôi đến San Diego tám năm trước. “Những nỗ lực của ngài tại Good Shepherd đã làm cho một giáo xứ tốt đẹp càng trở nên tuyệt vời cùng với mục vụ không mệt mỏi của ngài làm nổi bật sự đa dạng văn hóa phong phú của giáo phận và Giáo hội của chúng ta rất mạnh mẽ và cảm động.

Giáo phận Công giáo San Diego chạy dọc theo biên giới của California với Mexico và phục vụ hơn 1,5 triệu người Công giáo ở các quận San Diego và Imperial.

Nó bao gồm 98 giáo xứ, 49 trường tiểu học và trung học, và thông qua các Tổ chức Từ thiện Công giáo của Giáo phận San Diego, nhiều tổ chức hỗ trợ gia đình và dịch vụ xã hội khác nhau trong khu vực.

07 tháng sáu 2023, 12:07


 

Từ nhân viên vệ sinh đến tiến sĩ Luật Harvard

Báo Nguoi-viet

Cuối Tháng Năm vừa qua, Rehan Staton, 27 tuổi, một “cựu” nhân viên vệ sinh, tốt nghiệp tiến sĩ Luật trường Harvard Law School. Câu chuyện của anh gây chú ý cho cả nước Mỹ, những người quan tâm và tin vào kết quả tốt đẹp, thành công từ ý chí và nghị lực.

Ngày 25 Tháng Năm, năm 2023, Rehan Staton bước lên sân khấu trong chiếc mũ và áo choàng tốt nghiệp, nhận bằng tiến sĩ Luật Harvard School tại khuôn viên trường ở Cambridge, Massachusetts.

Rehan Staton bước lên sân khấu trong chiếc mũ và áo choàng tốt nghiệp màu đen, nhận bằng cử nhân Luật Harvard tại khuôn viên trường ở Cambridge, Massachusetts. (Hình: Chụp từ video)

Theo The Guardian, khán giả trong buổi lễ kéo dài 90 phút đã chúc mừng Staton bằng những tràng vỗ tay lớn nhất, như để kết thúc một câu chuyện đẹp, có ý nghĩa cổ võ tinh thần nhất của mùa tốt nghiệp đại học Hoa Kỳ mùa Xuân năm nay. Thậm chí, mọi người có thể nghe rõ tiếng hét to: “Cậu bé của tôi, tiến lên, Rehan!”

Để có thời khắc rực rỡ và thành quả hôm nay, không phải là con đường dễ dàng cho Rehan Staton.

Khi mẹ của Staton rời bỏ gia đình, anh đối diện với nhiều khó khăn về tài chính, tinh thần sụp đổ. Cha của anh phải làm ba công việc khác nhau để nuôi dưỡng hai người con. Anh không thể vào bất kỳ trường đại học nào. Nhưng cuộc sống thì vẫn phải tiếp diễn. Staton xin vào làm ở Bates Trucking & Trash Removal, nơi cha và anh trai của anh đang làm.

Staton (bên trái) và anh trai làm ở Bates Trucking & Trash Removal (Hình: Staton Twitter)

Lúc đó, Staton không có ý định tiếp tục theo đuổi con đường học vấn. Nhưng từ những lời khuyến khích của đồng nghiệp, anh ghi danh vào Bowie State University và sau đó chuyển vào University of Maryland, College Park, và chọn chuyên ngành lịch sử.

Staton vẫn tiếp tục làm việc để chi trả tiền học. Đôi khi, thời điểm lớp quá gần với lúc làm việc, Staton không có thời gian tắm rửa. Anh vào lớp, cố gắng hết sức để không làm phiền bất kỳ ai vì “mùi công việc” từ cơ thể của mình.

Từ những câu chuyện của các đồng nghiệp, những người từng bị vướng tù tội trước đây, làm cho Staton nghĩ nhiều về luật pháp, hệ thống tư pháp nước Mỹ. Không dưới hai lần, Staton đã suy nghĩ về những bài học ở trường luật.

Nghĩ và hành động. Năm 2020, Staton được nhận vào Harvard Law School. Staton nói: “Lý do duy nhất mà tôi có được ngày hôm nay là nhờ sự giúp đỡ, lòng tốt và trái tim nhân ái của mọi người.”

Câu chuyện kỳ diệu đáng tự hào của anh thanh niên là “cựu” nhân viên vệ sinh Rehan Staton lay động cả nước Mỹ. Ông trùm truyền thông Tyler Perry đích thân gọi Staton đến gặp, đề nghị trả toàn bộ học phí trường luật cho anh.

Ngay khi bắt đầu vào Harvard Law School, Staton đã ghi dấu ấn vào sự nghiệp luật, từ lòng tri ân những người đã giúp anh. Rehan Staton là đồng sáng lập The Reciprocity Effect, một tổ chức phi lợi nhuận giúp gây quỹ và hỗ trợ tài chính cho những người làm việc trong các dịch vụ vệ sinh. Tổ chức này hiện đang hợp tác với Harvard và Staton hy vọng sẽ mở rộng sang nhiều trường học khác nữa trong tương lai. (K.L)

(Saigonnho News)

Giới pháp y bối rối trước hiện tượng nữ tu Wilhelmina: Không thể giải thích được về mặt y khoa

Đặng Tự Do  30/May/2023

Các chuyên gia pháp y đang vò đầu bứt tai trước thi thể mới được khai quật của Sơ Wilhelmina Lancaster, một nữ tu dòng Bênêđíctô qua đời vào năm 2019 và hiện dường như đang ở trong tình trạng không bị thoái hóa một cách bất ngờ.

Các phản ứng xảy ra một tuần sau khi nữ tu viện trưởng và các nữ tu của cộng đồng mà Mẹ Bề Trên đã thành lập, là Dòng Bênêđíctô Nữ Tì của Đức Maria, Nữ Vương Các Thánh Tông Đồ, đã khai quật được chiếc quan tài bằng gỗ giản dị của một nữ tu người Mỹ gốc Phi Châu 95 tuổi vào ngày 18 tháng 5 từ nghĩa trang trong khuôn viên tu viện ở vùng nông thôn Gower, Missouri, để di dời hài cốt của bà đến nơi an nghỉ cuối cùng bên trong nhà nguyện của họ.

Đức Cha Vann Johnston của Giáo phận Kansas City-St. Joseph, đã đến thăm tu viện hôm thứ Hai để xem hài cốt của Chị Wilhelmina. Đức Cha Johnston sau đó đã liên lạc với Tòa Thánh về tình hình, và đã đưa ra một tuyên bố cùng ngày, nói rằng cần phải “điều tra kỹ lưỡng” để trả lời “những câu hỏi quan trọng” liên quan đến tình trạng thi thể của Mẹ Bề Trên.

Jack Klein, chủ sở hữu của Nhà tang lễ Hixson-Klein ở Gower, Missouri, người cho biết ông đã có mặt tại lễ mai táng của Sơ Wilhelmina và cấp giấy chứng tử cho sơ, xác nhận với CNA rằng thi thể của sơ không được ướp xác và trong quan tài gỗ không có bất kỳ vật nào khác ngoài thi thể của Mẹ Bề Trên.

Klein cho biết ông “không thể hiểu” tại sao thi thể không ướp xác của Mẹ Bề Trên Wilhelmina lại không bị thoái hóa như hiện nay, bốn năm sau khi chôn cất.

David Hess, điều phối viên chương trình và phó giáo sư tại khoa Pháp Y tại Đại học Cộng đồng Salt Lake ở Thành phố Salt Lake, bày tỏ sự ngạc nhiên tương tự.

Ông nói với CNA: “Nếu cơ thể không được ướp xác và nó vẫn còn nguyên vẹn sau bốn năm, thì đó là một điều khiến tôi khó hiểu. Tôi cho rằng sau 4 năm thi thể sẽ bị phân hủy, có thể không đến tận xương, nhưng ít nhất là bị phân hủy nghiêm trọng.”

Thi thể của Sơ Wilhelmina, hiện được trưng bày ngoài trời cho khách hành hương đến viếng, được cho là không có mùi hôi thối trong những ngày gần đây.

Morticians mystified by Sister Wilhelmina’s body: ‘Something special ...

Một người hành hương, Peggy Tynan ở Denver, thậm chí còn nói với CNA rằng trong khi cầu nguyện trên thi thể của Chị Wilhelmina vào ngày 24 tháng 5, chị đã ngửi thấy một “hương hoa ngọt ngào,” rất mạnh. Một nhà báo từ Tập đoàn ACI của EWTN đã đến thăm thi thể vào cuối tuần trước cũng nhận thấy không có mùi phân hủy.

Chưa có quyết định chính thức nào liên quan đến việc tuyên bố hài cốt của Chị Wilhelmina không bị phân hủy, cũng như không có bất kỳ lý do nào đang được tiến hành để phong thánh cho chị, một quy trình chính thức trong Giáo Hội Công Giáo có thể mất nhiều năm. Các chị em của chị dự định tổ chức một cuộc rước vào thứ Hai trong khuôn viên tu viện và sau đó đặt thi thể của chị Wilhelmina dưới tủ kính để khách hành hương đến viếng.

Mỗi ngày có tới 1.000 người hành hương đã viếng thăm tu viện. Các nữ tu cho biết giáo phận đã tư vấn cho các chị về cách tốt nhất để giải quyết lượng khách đến thăm.

—————-

Source:Catholic News AgencyMorticians mystified by Sister Wilhelmina’s body: ‘Something special going on there’


 

Chuyện đẹp ở nước Mỹ: Cô gái Texas sinh trong tù, tốt nghiệp trung học hàng đầu, sẽ vào Harvard

Báo Nguoi-viet

May 26, 2023

CONROE, Texas (NV) – Cô gái Texas sinh ra trong tù vừa gặt hái thành công lớn khi tốt nghiệp trung học hàng đầu và dự tính vào đại học Harvard University, theo nhật báo địa phương The Courier.

Mười tám năm sau khi chào đời trong nhà tù Galveston County, cô Aurora Sky Castner tốt nghiệp hạng ba trường Conroe High School hôm Thứ Năm, 25 Tháng Năm.

Cô Aurora Sky Castner. (Hình: Facebook Academy for Science & Health, Conroe ISD)

Mẹ cô Castner sinh ra cô khi bà đang ở trong nhà tù. Người mẹ không thèm liên hệ gì với cuộc sống của cô Castner từ ngày cô được cha đón từ trong tù về nuôi lúc mới sinh.

Cô Castner mở đầu đơn xin học Harvard bằng câu “Tôi sinh ra trong tù.”

Sau đó, cô được Ivy League (nhóm tám đại học hàng đầu vùng Đông Bắc Hoa Kỳ) chấp nhận, và dự tính học luật khi vô Harvard mùa Thu năm nay.

Lúc cô Castner ở tiểu học, giáo viên nhận thấy cô bé có nhiều tiềm năng nên giới thiệu cô với chương trình Project Mentor của Học Khu Conroe, chương trình kết nối thiện nguyện viên trong cộng đồng với học sinh.

Sky Castner, học sinh cuối cấp của Trường Trung học Conroe, bên phải, ôm người cố vấn của mình, Mona Hamby, khi cô ấy nói với cô ấy rằng đừng khóc trước buổi lễ tốt nghiệp tại Cynthia Woods Mitchell Pavilion, Thứ Năm, ngày 25 tháng 5 năm 2023, ở The Woodlands. Castner, 18 tuổi, được sinh ra khi mẹ cô đang ngồi tù, cô sẽ tốt nghiệp hạng 3 trong lớp và theo học Đại học Harvard vào mùa thu.

Rồi bà Mona Hamby, gia sư của cô Castner, xuất hiện.

“Người ta cho tôi coi tờ báo viết về cô bé,” bà Hamby kể. “Người hùng của cô là Rosa Parks, món ăn cô thích nhất là taco của tiệm Dairy Queen, và cô mê đọc sách. Lúc đó, tôi nghĩ nghe có vẻ là cô bé sáng dạ đây. Tôi vẫn còn giữ tờ báo đó.”

Sau khi cô Castner nói cho bà Hamby biết hoàn cảnh gia đình, bà cho hay bà cảm thấy cô Castner – lúc này đã là thiếu nữ – không chỉ cần giúp đỡ về học hành mà còn chuyện cá nhân.

Do đó, bà Hamby giúp cô Castner những việc như mua mắt kính và dẫn đi cắt tóc, còn nha sĩ và những nhà lãnh đạo khác trong cộng đồng thì lo chăm sóc răng miệng và giúp cô được sống như người đồng trang lứa, chẳng hạn được đi trại Hè.

“Tôi lớn lên trong môi trường rất khác biệt, nhưng điều đó không phải là tệ,” cô Castner nói. “Mọi thứ cô Hamby dạy tôi đều quý giá.”

11 Colleges With the Most Billionaire Alumni | GOBankingRates

Tháng Ba năm nay, vợ chồng bà Hamby đưa cô Castner đi thăm đại học Harvard. Chuyến thăm đó góp phần làm cô quyết định theo học trường này năm nay. 

https://img.particlenews.com/image.php?url=08QOC9_0mbg229S00
Quang cảnh khuôn viên Đại học Harvard vào ngày 8 tháng 7 năm 2020 tại Cambridge, Mass.

 

Những người khác trong cộng đồng cũng quan tâm đến cô thiếu niên. Một giáo sư của Đại học Boston, James Wallace, thậm chí còn tư vấn cho Castner về đơn đăng ký Harvard của cô ấy, theo tờ báo.

“Thầy ấy đã giúp tôi kể câu chuyện của mình theo cách tốt nhất có thể,” cô nói.

Nhưng sự nghiêm khắc trong học tập của Castner là do bản thân thúc đẩy. Cô lớn lên là một người ham đọc sách từ khi còn nhỏ và tham gia lớp  Dự Bị Sinh Học ở trường trung học của cô, nơi giúp chuẩn bị người trẻ đi vào ngành  khoa học và toán học.

Em nói: “Có điều gì đó thỏa mãn về việc có tất cả điểm A và đạt được thành tích. “Điểm số có ý nghĩa rất lớn đối với em.”

Castner cho biết cô quan tâm đến việc nghiên cứu tâm lý học và triết học tại Harvard với mục tiêu là lấy bằng luật trong tương lai trong một bài đăng được chia sẻ với các sinh viên sắp tới của Harvard.

“Tôi vô cùng phấn khích khi được theo học Đại học Harvard vào mùa thu,” thiếu niên viết. “… Tôi rất nóng lòng được gặp các bạn cùng lớp của mình nên đừng ngại liên hệ nhé!”

https://img.particlenews.com/image.php?url=41BRAP_0mbg229S00Mục Mục tiêu của Castner là theo học ngành tâm lý học và triết học tại Harvard.Instagram/auroraskywho

(Th.Long)