Tri ân ông Alcoh Wong tại Little Saigon,vị ân nhân mai táng thuyền nhân

Lâm Hoài Thạch/Người Việt

GARDEN GROVE, California (NV) – “Ngày Hội Ngộ Thuyền Nhân” và tri ân ông Alcoh Wong, người mai táng thuyền nhân, vừa được đài Little Saigon Radio và Hồn Việt TV tổ chức vào chiều Thứ Sáu, 27 Tháng Mười, tại nhà hàng Diamond Seafood Palace 2, thành phố Garden Grove.

Bà Alice Wong (thứ ba từ trái) cùng gia đình từ Malaysia sang. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Trong lịch sử Việt Nam, khi nhắc tới thuyền nhân là nhắc tới một trang sử đen tối của đất nước khi Cộng Sản Việt Nam cai trị toàn đất nước từ cuối Tháng Tư, 1975, khiến cho hàng triệu đồng bào Việt Nam phải bỏ quê hương ra đi.

Theo lượng định của Liên Hiệp Quốc, trong số hàng triệu thuyền nhân thì nửa triệu người đã chết trên biển cả, chỉ khoảng hơn 800,000 người sống sót đã đến được bến bờ tự do.

Luật Sư Nguyễn Hoàng Dũng, điều hợp chương trình, cho hay: “Ông Alcoh Wong là một ân nhân của các thuyền nhân bất hạnh bị tử nạn trên đường vượt biển, và xác của họ đã trôi dạt vào bờ biển tại một số hòn đảo ở Malaysia. Vị ân nhân vĩ đại này đã vớt trên 500 thi thể bất hạnh và đem vào bờ để chôn cất. Đây là một công việc do sự tự nguyện của ông, đã tốn kém nhiều tài lực và nhân lực trong nhiều năm qua. Ông là người có tấm lòng bác ái, mà ít có ai có thể thực hiện được.”

Cũng theo Luật Sư Dũng, công trình lớn nữa là ông Alcoh Wong đã soạn ra cuốn cẩm nang ghi chép tên họ những thuyền nhân của những ngôi mộ mà ông đã chôn cất. Sau này, có rất nhiều thân nhân của những thuyền nhân bất hạnh đã tìm được những ngôi mộ thân nhân của họ tại Malaysia.

“Và cũng nhờ đó, tập thể thuyền nhân sau này mới có thể tìm được những ngôi mộ này để thăm viếng và trùng tu. Trong suốt nhiều năm qua, kể từ năm 2005 cho đến nay đã có nhiều chuyến đi về Biển Đông của nhiều nhóm. Cụ thể là có nhóm Văn Khố Thuyền Nhân ở Úc, cũng như những nhóm ở những quốc gia khác, nhờ cuốn cẩm nang này, họ đã đến thăm viếng những ngôi mộ thuyền nhân đang còn ở Malaysia. Nhưng, rất tiếc là ông Alcoh Wong đã mất vào năm 2006, hưởng dương 59 tuổi,” Luật Sư Dũng cho biết thêm.

Ông Alcoh Wong và ngôi mộ của thuyền nhân tại Terengganu.

(Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt chụp lại)

Nhân chuyến vợ của ông Alcoh Wong là bà Alice Wong cùng với gia đình đến Little Saigon, nên các thuyền nhân có buổi họp mặt để đồng hương có dịp tỏ lòng cám ơn và vinh danh ông Alcoh Wong.

Ông Nguyễn Hữu Công, giám đốc đài Little Saigon Radio, nói: “Trong số những thuyền nhân được sống sót đó có tôi và nhiều quý vị quan khách đang hiện diện nơi đây. Cộng Sản Việt Nam như bất cứ chế độ độc tài khác, họ che giấu bất kỳ một sự kiện nào tố cáo sự thất bại của họ. Họ che giấu việc năm 1954 đã có hàng triệu người miền Bắc di cư vào Nam, cuộc di cư vĩ đại của đồng bào miền Bắc vào Nam không có một dòng nào trong sách sử miền Bắc trước năm 1975 và hiện nay.”

Cũng theo ông Công, trong hành trình tìm tự do, nhiều người đã chết, thân xác dạt vào bờ biển của các quốc gia lân bang. Đã có những ân nhân đã mở lòng ra, chôn xác thuyền nhân, một trong những vị ân nhân đó, mà mọi người vinh danh và tri ân trong buổi hội ngộ là ông Alcoh Wong. Trong suốt hơn 18 năm, ông đã vớt xác và chôn cất những thuyền nhân bất hạnh từ năm 1978, khi ông 31 tuổi đến ông lìa đời 2006, lúc đó ông mới 59 tuổi.

“Khi hội ngộ thuyền nhân, chúng ta cũng không thể nào quên ơn những quốc gia láng giềng như Thái Lan, Malaysia, Indonesia, Philippines, Hồng Kông, Singapore đã bước đầu đón tiếp chúng ta. Và nhất là những vị ân nhân như ông Alcoh Wong mà chúng ta vinh danh và tri ân trong tối hôm nay,” ông Công nói thêm.

Đồng hương tưởng niệm các thuyền nhân bị tử nạn tại biển khơi.

(Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Bà Ngọc Ân, thành viên trong ban tổ chức, kể lại chuyến đi của phái đoàn Việt Nam từ nhiều quốc gia đến viếng thăm những nghĩa trang của thuyền nhân tại ven bờ biển Malaysia, trong dịp Thanh Minh vào Tháng Ba, 2016. Tình cờ họ gặp được bà Alice Wong, vợ của ông Alcoh Wong.

Những khu nghĩa trang tại Terengganu gồm có các khu A, B, C, D, F… Lúc đó phái đoàn thăm viếng chia nhau mỗi nhóm đi thăm một khu vì nghĩa trang này quá lớn.

Bà Alice Wong cho phái đoàn thăm viếng biết năm nay đúng 10 năm giỗ của chồng bà, thì bà sẽ đốt hết những quyển sách này, bởi vì hơn 10 năm qua, bà không biết cách nào để đưa hàng trăm quyển sách này đến tay những thân nhân của thuyền nhân bất hạnh.

Quyển cẩm nang này có ghi rõ gồm 17 nghĩa trang thuyền nhân dọc theo bán đảo Malaysia. Ông Alcoh Wong đã phát hành quyển cẩm nang này vào năm 2006, một tháng sau thì ông qua đời. Phái đoàn thăm viếng đã mua 250 quyển, trong sách có ghi tên họ của những thuyền nhân và được chôn cất tại nơi nào.

Khi về đến Westminster, nhờ có Little Saigon Radio và Hồn Việt TV phổ biến thì chỉ trong hai tuần, cả gần 250 quyển cẩm nang đã hết, giờ chỉ còn khoảng năm quyển, ban tổ chức đang giữ.

Vợ chồng thuyền nhân Ngô Vũ Liễu. (Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Bà Ngọc Ân ngậm ngùi kể lại: “Trong chuyến đi này, chúng tôi lần đầu tiên được viếng mộ của ông Alcoh Wong. Tôi thắc mắc hỏi vợ ông, ‘Tại sao vợ con của ông ở Kuala Lumpur, mà mộ của ông lại ở gần khu những ngôi mộ của thuyền nhân tại Terengganu?’ Thì bà trả lời rằng, ‘Khi ông mất, ông muốn được chôn cất tại Terengganu, để khi những thuyền nhân Việt Nam trở về thăm Pulau Bidong thì họ sẽ đi ngang qua mộ của ông bên đường, và ông muốn nằm ở đó đợi các thuyền nhân Việt Nam trở về nơi này, để ông nhìn thấy được những người con, những người anh, những người chị, hay cha mẹ của họ còn nhớ đến lịch sử đau thương của những thuyền nhân bất hạnh, mà trở về đây.”

Có nhiều cựu thuyền nhân từ Thái Lan, Malaysia, Indonesia, Philippines… đến tham dự, và họ đã chia sẻ nỗi niềm của thuyền nhân còn sống sót sau cuộc vượt biên đầy cam go và nguy hiểm.

Thuyền nhân Nguyễn Thanh Giàu, hội trưởng Ban Trị Sự Trung Ương Giáo Hội Phật Giáo Hòa Hảo Hải Ngoại, kiêm tổng thư ký Hội Đồng Liên Tôn Việt Nam tại Hoa Kỳ, nói: “Ông Alcoh Wong là một vị bồ tát, bởi vì tấm lòng của ông rất là bao la. Trong suốt hơn 18 năm, ông đã lo chôn cất hàng trăm xác chết của thuyền nhân bỏ quê hương ra đi vì hai chữ tự do, thì chính ông Alcoh Wong là người đã tô đậm thêm nét đẹp của sự vượt biển cũng vì hai chữ tự do đó. Và những thuyền nhân còn sống sót đang hiện diện nơi đây hay bất cứ ở đâu, chúng ta hãy cám ơn những thuyền nhân đã bỏ mình trên biển cả, vì chính họ đã cho mọi người thấy được giá trị của sự tự do như thế nào.”

Từ trái, ông Nguyễn Hữu Công, bà Mai Hân và bà Mai Khanh.

(Hình: Lâm Hoài Thạch/Người Việt)

Thuyền nhân Ngô Vũ Liễu, từ Denver, Colorado về, kể lại chuyến đi vượt biên vào năm 1984 của bà và người em trai cùng với nhiều người trên chiếc tàu lênh đênh trên biển suốt 19 ngày. Vì tàu bị vô nước và máy bị hư không chạy được nữa, và mấy ngày sau thì tàu không còn thức ăn và nước uống, nên số thuyền nhân đã chết hơn phân nửa, và cũng không còn ai đủ sức để tát nước, tàu sắp bị chìm!

Cũng may có một chiếc tàu Malaysia đến cứu và đưa những người sống sót vào bờ. Nhưng sau khi vào đến bờ thì em trai của bà đã chết, vì bệnh và đói khát ròng rã suốt hơn 10 ngày lênh đênh trên biển. Sau này, nhờ có thông tin về quyển cẩm nang của ông Alcoh Wong, nên đến năm 2007, ông bà Liễu đã sang Malaysia gặp được bà Alice Wong và tìm được ngôi mộ của em trai bà Liễu đã mất trên 20 năm.

Chương trình văn nghệ phụ diễn do ban văn nghệ Đỗ Thanh đảm trách. [qd]


 

Thêm một người bị kết tội tổ chức đám cưới giả ở Nam California

Ba’o Nguoi-Viet

December 1, 2023

LOS ANGELES, California (NV) – Thêm một người nữa ở Nam California bị kết tội có liên quan đến tổ chức hàng trăm đám cưới giả, và lần này là một ông ở Los Angeles.

Theo đài KTLA, bị cáo có tên Engilbert Ulan, 42 tuổi, người có quốc tịch Philippines đang cư ngụ ở Los Angeles. Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ cho biết ông bị kết tội tổ chức đám cưới giả, khai gian giấy tờ nhập cư.

Văn phòng làm đám cưới giả của nhóm 11 người ở Los Angeles. (Hình: Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ)

Ông bị bắt và bị truy tố cùng 11 người khác vào Tháng Tư năm ngoái vì có liên quan đến công ty lường gạt người khác do ông Marcialito Benitez đứng đầu.

Bắt đầu từ năm 2019, nhóm người này tổ chức nhiều đám cưới giả tại nhiều văn phòng ở Los Angeles. Họ chuẩn bị và nộp nhiều hồ sơ giả để làm bằng chứng cho đám cưới với mục đích giúp khách hàng lấy được quốc tịch Mỹ.

Công việc của ông Ulan là giúp khách hàng và người họ sắp cưới giả chuẩn bị phỏng vấn với Sở Di Trú, giúp họ biết cách che giấu đám cưới giả và biết cách trả lời câu hỏi khi phỏng vấn lấy thẻ xanh.

Bộ Tư Pháp cho biết một người phải trả phí cho dịch vụ đó từ $20,000 đến $30,000.

Ông Ulan là người thứ 10 bị kết tội, và chín bị cáo khác trong nhóm đã nhận tội. Người đứng đầu là ông Benitez cũng mới nhận tội hồi Tháng Chín vừa qua, và sẽ nhận bản án vào Tháng Giêng, 2024. Bị cáo Ulan sẽ ra tòa nhận bản án vào Tháng Ba, 2024.

Theo Bộ Tư Pháp, bản án tối đa của tổ chức đám cưới giả và khai gian giấy tờ nhập cư là năm năm trong nhà tù liên bang, ba năm quản chế và đóng tiền phạt lên đến $250,000. (TL) [qd]


 

Nhạc sĩ, nhà văn Nguyễn Đình Toàn qua đời, hưởng thọ 87 tuổi

Ba’o Nguoi-Viet

November 28, 2023

FOUNTAIN VALLEY, California (NV) – Nhạc sĩ, nhà văn Nguyễn Đình Toàn, tác giả bài hát nổi tiếng “Sài Gòn Niềm Nhớ Không Tên” và từng một thời phụ trách chương trình Nhạc Chủ Đề trên đài phát thanh Sài Gòn trước năm 1975, vừa qua đời lúc 7 giờ 15 phút tối Thứ Ba, 28 Tháng Mười Một, tại bệnh viện Fountain Valley, California, hưởng thọ 87 tuổi.

Tin này được anh Nguyễn Đình Thư, con trai cố nhạc sĩ, xác nhận với nhật báo Người Việt.

Nhạc sĩ, nhà văn Nguyễn Đình Toàn. (Hình: Người Việt)

Theo Wikipedia, ông Nguyễn Đình Toàn sinh ngày 6 Tháng Chín, 1936 tại huyện Gia Lâm, tỉnh Bắc Ninh. Ông còn có bút hiệu Tô Hải Vân khi viết văn và Hồng Ngọc khi viết nhạc.
Năm 1954, ông di cư vào Nam.

Ông đóng góp nhiều sáng tác văn học nghệ thuật dưới nhiều dạng như tiểu thuyết, truyện ngắn, kịch nói, và bút ký. Tác phẩm “Áo Mơ Phai” của ông đoạt Giải Văn Học Nghệ Thuật Việt Nam Cộng Hòa năm 1973.

Ông cũng viết nhiều truyện dài đăng thành nhiều kỳ trên các báo miền Nam Việt Nam như tạp chí Văn, Văn Học và các nhật báo như Tự Do, Chính Luận, Xây Dựng, và Tiền Tuyến.

Sau năm 1975, ông bị bắt và giam học tập cải tạo 10 năm mới được thả. Năm 1998 ông cùng gia đình xuất cảnh sang Mỹ, định cư ở Nam California, và tiếp tục hoạt động trong lĩnh vực văn học nghệ thuật. (Đ.D.)


 

Cựu Đệ Nhất Phu Nhân Rosalynn Carter qua đời ở tuổi 96

Ông bà Carters kết hôn được hơn 77 năm, cuộc hôn nhân tổng thống dài nhất trong lịch sử Mỹ

Ba’o Nguoi-Viet

PLAINS, Georgia (NV) – Cựu Đệ Nhất Phu Nhân Rosalynn Carter, người đã làm việc không mệt mỏi vì cải cách sức khỏe tâm thần và chuyên nghiệp hóa vai trò phu nhân của tổng thống, vừa qua đời tại tư gia hôm Chủ Nhật, 19 Tháng Mười Một, ở tuổi 96, theo trung tâm Carter Center.

“Người vợ thân yêu Rosalynn luôn cho tôi sự hướng dẫn và động viên khôn ngoan khi tôi cần. Với tôi, bà là người cộng sự bình đẳng trong mọi việc mà tôi từng hoàn thành. Chừng nào Rosalynn còn trên đời, tôi luôn biết có người yêu thương và ủng hộ mình,” cựu Tổng Thống Jimmy Carter lên tiếng trong một tuyên bố.

Vợ chồng cựu Tổng Thống Jimmy Carter hồi năm 2015. (Hình: Frazer Harrison/Getty Images)

Ông bà Carters kết hôn được hơn 77 năm, cuộc hôn nhân tổng thống dài nhất trong lịch sử Mỹ và họ đã trải qua những tháng cuối đời bên nhau tại ngôi nhà của gia đình ở thị trấn Plains, phía Tây Nam tiểu bang Georgia.

Cựu tổng thống vào Tháng Hai vừa qua quyết định ngừng điều trị y tế trước căn bệnh ung thư da ác tính mà ông mắc phải.

Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1976 của chồng, bà Carter được mệnh danh là “cây mộc lan thép,” ám chỉ phong thái miền Nam ăn nói nhỏ nhẹ nhưng ẩn tàng ý chí mạnh mẽ và lòng kiên quyết.

Quyết tâm không chỉ là đóng vai trò nghi lễ, bà Carter làm theo truyền thống của cựu Đệ Nhất Phu Nhân Eleanor Roosevelt biến mình thành người phụ tá đắc lực trong các chính sách của chồng trong vai trò tổng thống.

Bà Carter là đệ nhất phu nhân đầu tiên duy trì một văn phòng ở Toà Bạch Ốc và là đệ nhất phu nhân thứ hai, sau bà Roosevelt, ra điều trần trước Quốc Hội.

Vào Tháng Năm và Tháng Sáu, 1977, Tổng Thống Carter cử vợ đi công du ngoại giao tới các quốc gia Nam Mỹ, một chuyến đi mang tính chất quan trọng hơn là mang tính xã hội và chưa từng có đối với một đệ nhất phu nhân.

Chuyến công du này đã đưa bà đến bảy quốc gia và vượt qua hơn 12,000 dặm trong 13 ngày. Nhiệm vụ của cựu đệ nhất phu nhân là giải thích chính sách đối ngoại của Mỹ cho một phần thế giới mà Tổng Thống Carter tin rằng nước Mỹ trước đó đã bỏ qua.

Hồi Tháng Chín, cháu nội của cựu Tổng Thống Jimmy Carter và cựu Đệ Nhất Phu Nhân Rosalynn Carter nói rằng cặp vợ chồng này đang “đến bước cuối cuộc đời” nhưng vẫn ở bên nhau trong tình yêu thương.

Vị cựu tổng thống đã vào nhà an dưỡng cuối đời hồi đầu năm nay, theo tổ chức từ thiện The Carter Center của ông hồi Tháng Hai. Vào Tháng Năm, cựu đệ nhất phu nhân đã được chẩn đoán bị chứng mất trí nhớ (dementia).

Jason Carter, cháu nội của ông bà Carter, hiện là chủ tịch The Carter Center, từng nói với tờ USA Today vào hôm Thứ Năm, 14 Tháng Chín, rằng cặp vợ chồng già đang sống hạnh phúc.

“Họ ở bên nhau, họ ở nhà. Họ yêu nhau, và tôi không nghĩ có ai hưởng được nhiều đến thế,” Jason cho biết. “Tôi muốn nói rằng đây là tình trạng hoàn hảo vào thời điểm này trong cuộc đời của họ.” (MPL) 


 

BÀ CARTER ĐÃ RA ĐI – Giao Chỉ San Jose

 Ông bà đã ở với nhau suốt 77 năm để trở thành đôi bạn đời lâu nhất trong lịch sử đệ nhất gia đình tại Mỹ.

Giao Chỉ San Jose

Vì trách nhiệm Viện Bảo tàng Thuyền nhân nên chúng tôi dành tình cảm rất nhiều cho ông Jimmy Carter. Vị Tổng thống Hoa Kỳ thứ 39 rất hiền lành lãnh đạo chỉ một nhiệm kỳ nhưng đã được toàn dân Mỹ yêu mến. Ông đã có nhiều duyên nợ với thuyền nhân nên đã từng lưu tâm đến Việt Museum. Cô phóng viên đài VOA muốn nói chuyện về Tổng thống Carter vì ông gần trăm tuổi đang nằm chờ những ngày tháng sau cùng. Và chúng tôi cũng đang chờ. Nào ngờ bà Tổng thống lại đi trước.

Nằm trong bệnh viện nghe tin bà xã bỏ cuộc, bác Carter đã nói lời than thở. Báo Mỹ viết như sau :  “As long as Rosalynn was in the world, I always knew somebody loved and supported me,” said the former president, whose 77-year marriage with Rosalynn was the longest of any first couple in U.S. history… (Chừng nào bà nhà tôi còn sống, tôi biết rằng vẫn còn có người yêu thương yểm trợ tôi.. Ông bà đã ở với nhau suốt 77 năm để trở thành đôi bạn đời lâu nhất trong lịch sử đệ nhất gia đình tại Mỹ). 

Đúng như vậy bà Carter là Đệ nhất phu nhân trực tiếp giúp ông trong nhiều lãnh vực. Đặt phòng làm việc trong Bạch Cung và đích thân một mình đi thăm các quốc gia với tư cách sứ giả của Hoa Kỳ. Ngay cả sau khi ông chồng trở thành cựu Tổng thống hành nghề tình nguyện cất nhà cho dân nghèo toàn quốc, bà Carter cũng leo thang tay kìm tay búa làm thợ thực sự. Tại thư viện và bảo tàng Carter địa chỉ 441 John Lewis Freedom Pkwy NE, Atlanta, GA 30307 có triển lãm hình ảnh ông bà tay trong tay làm toàn công việc thợ thuyền. Rất ít thấy hình ảnh ông bà quần áo dạ hội trong các đại lễ huy hoàng. Đọc lại tiểu sử ghi nhận bà là nhà văn, nhà văn hóa có trình độ và trở thành Đệ nhất phu nhân trí thức nhưng biết rõ giá trị của vai trò tình nguyện lao động làm biểu tượng thực sự cho quê hương.

Nhân danh viện bảo tàng Thuyền nhân và Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi đã viết thư chia buồn đến ông Jason Carter là cháu của ông bà để gửi lời thành kính phân ưu cùng tang quyến. Ông Jason hiện là Giám đốc thư viện và bảo tàng của Tổng thống. Phần dưới đây chúng tôi xin đăng bài báo với đầy đủ tin tức từ Người Việt miền Nam CA. Đồng thời cũng gửi thêm một loạt các hình ảnh nói lên con đường đáng kính của ông bà thực sự làm gương cho tất cả mọi người.

                        Đây là bài báo chuyển tiếp từ Người Việt tại Orange County

Cựu Tổng thống vào Tháng Hai vừa qua quyết định ngừng điều trị y tế trước căn bệnh ung thư da ác tính mà ông mắc phải.

Trong chiến dịch tranh cử Tổng thống năm 1976 của chồng, bà Carter được mệnh danh là “cây mộc lan thép”, ám chỉ phong thái miền Nam ăn nói nhỏ nhẹ nhưng ẩn tàng ý chí mạnh mẽ và lòng kiên quyết.

Quyết tâm không chỉ là đóng vai trò nghi lễ, bà Carter làm theo truyền thống của cựu Đệ Nhất Phu Nhân Eleanor Roosevelt biến mình thành người phụ tá đắc lực trong các chính sách của chồng trong vai trò Tổng thống.

Bà Carter là đệ nhất phu nhân đầu tiên duy trì một văn phòng ở Toà Bạch Ốc và là đệ nhất phu nhân thứ hai, sau bà Roosevelt, ra điều trần trước Quốc Hội.

Vào Tháng Năm và Tháng Sáu, 1977, Tổng Thống Carter cử vợ đi công du ngoại giao tới các quốc gia Nam Mỹ, một chuyến đi mang tính chất quan trọng hơn là mang tính xã hội và chưa từng có đối với một Đệ nhất Phu nhân.

Chuyến công du này đã đưa bà đến bảy quốc gia và vượt qua hơn 12,000 dặm trong 13 ngày. Nhiệm vụ của cựu Đệ nhất Phu nhân là giải thích chính sách đối ngoại của Mỹ cho một phần thế giới mà Tổng Thống Carter tin rằng nước Mỹ trước đó đã bỏ qua.

Hồi Tháng Chín, cháu nội của cựu Tổng Thống Jimmy Carter và cựu Đệ Nhất Phu Nhân Rosalynn Carter nói rằng cặp vợ chồng này đang “đến bước cuối cuộc đời” nhưng vẫn ở bên nhau trong tình yêu thương.

Vị cựu Tổng thống đã vào nhà an dưỡng cuối đời hồi đầu năm nay, theo tổ chức từ thiện The Carter Center của ông hồi Tháng Hai. Vào Tháng Năm, cựu Đệ nhất Phu nhân đã được chẩn đoán bị chứng mất trí nhớ (dementia).

Jason Carter, cháu nội của ông bà Carter, hiện là Chủ tịch The Carter Center, từng nói với tờ USA Today vào hôm Thứ Năm, 14 Tháng Chín, rằng cặp vợ chồng già đang sống hạnh phúc.

  – “Họ ở bên nhau, họ ở nhà. Họ yêu nhau, và tôi không nghĩ có ai hưởng được nhiều đến thế”, Jason cho biết.    

      (MPL) 


 

Một bác sĩ gốc Việt tỵ nạn CS lừng danh thế giới

 THANH PHONG/Viễn Đông

08 January 2019

Ba’o Saigon Echo

“Nghĩ lại, nếu những năm 75, không có chính sách di dân cởi mở, không có người dân Mỹ, không có Nhà Thờ Mỹ và Trường Đại Học Mỹ giúp thì không biết 12 sinh viên nghèo, không người thân như chúng tôi đã làm được gì trên đất nước này.

Bác sĩ Phm Mai Sĩ (Lebanon Valley College News)

LITTLE SAIGON – Vừa rồi trên trang mạng Phụng Sự Xã Hội có đăng tải bài viết về một bác sĩ gốc Việt tài ba – bác sĩ tị nạn CS lừng danh thế giới. Nhận thấy đây là tin vui và niềm hãnh diện chung cho cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản, đồng thời cũng là tấm gương cho các bạn trẻ Việt Nam, chúng tôi đã xin phép và được sự đồng ý của tác giả, Viễn Đông tóm tắt cuộc đời và thành công của vị bác sĩ tài ba gốc Việt mang tên Phạm Mai Sĩ:

Phạm Mai Sĩ quê ở thị xã Ninh Hòa thuộc tỉnh Khánh Hòa. Trước ngày 30.4.1975, Phạm Mai Sĩ có người bạn tên là NL cùng là sinh viên năm thứ hai Đại Học Saigon, còn NL quê ở Bình Định. Khi Saigon thất thủ cả hai cùng di tản khỏi thủ đô miền Nam Việt Nam đến trại tỵ nạn Indian Town Gap và thân nhau và sau có thêm người bạn tên Tuấn.

Sau bốn năm miệt mài học tập, cả ba được trường Lebanon Valley College cấp học bổng toàn phần, Phạm Mai Sĩ theo ngành Y Khoa, NL và Tuấn theo học Hóa Học. Mùa Hè năm 1979, Sĩ được Đại Học Pittsburgh nhận vào học Y lúc anh đang sống vất vả, loay hoay, không việc làm không có tiền đi học. NL ra trường trước Sĩ một năm, đi làm và để dành được chút tiền, anh mượn thêm của bạn bè, tất cả được $15,000 gửi hết cho Sĩ.

Nửa năm sau, tháng 1, 1980 Sĩ không còn tiền để tiếp tục học, NL cũng bất lực. May mắn lúc đó ở Pittsburgh có một bà triệu phú, chồng mới qua đời để lại một gia tài khổng lồ muốn cấp học bổng cho sinh viên Y Khoa. Nhà trường liên lạc nhờ bà giúp cho trường hợp của Sĩ. Bà ân nhân này đồng ý trả hết các chi phí học cho Sĩ những năm còn lại với điều kiện không được nêu tên bà là ai và kết quả học phải xuất sắc.
Bà cũng hỏi Sĩ xem còn nợ ai không? Và Sĩ cho biết NL đã vay mượn cho Sĩ 15 ngàn Mỹ kim, bà trả luôn cho Sĩ món nợ ấy, và ông quyết tâm học thật giỏi để đền ơn hai ân nhân, và ơn trường. Tốt nghiệp Y Khoa hạng xuất sắc, bác sĩ Phạm Mai Sĩ quyết định sang Phi Châu thực tập.
Từ châu Phi, ông gửi thư và hình về cho NL và nói: “Tao mổ tim như mổ gà.” Mỗi ngày ông mổ cho hàng chục bệnh nhân nên càng ngày càng có nhiều kinh nghiệm với các ca mổ khó. Sau đó, ông đi mổ tim khắp nơi kể cả Việt Nam.

Bác sĩ Phm Mai Sĩ (TP chp li)

Tại tiểu bang Pennsylvania, có ông Robert Casey là Thống Đốc bị mổ tim nhiều lần nhưng chỉ được vài năm lại hỏng. Bác sĩ Phạm Mai Sĩ quyết định mổ tim cho ông Casey. Đúng lúc đó có một thanh niên bị chết vì tai nạn xe hơi. Bác sĩ Phạm Mai Sĩ hội ý với nhóm 12 bác sĩ khác đề nghị thay tất cả các bộ phận khác cho ông Casey vì nó đã hư hết rồi.

Các bác sĩ kia ngăn cản, nhưng ông vẫn liều làm một cuộc cách mạng y khoa. Ca mổ dài 36 giờ liền với 12 bác sĩ thượng thặng cùng làm với bác sĩ Phạm Mai Sĩ. Khi hồi tỉnh, mở mắt ra, Thống Đốc Casey nói, “Anh là Chúa Cứu Thế giúp tôi sinh lại lần nữa.”

Còn bác sĩ Phạm Sĩ Mai thì thở phào vì biết đã làm nên lịch sử.
Sau đó, để tạ ơn người đã cứu mình, Thống Đốc Casey hỏi, bây giờ anh cần gì tôi có thể giúp anh.”
Bác sĩ Sĩ kể với ông Casey việc muốn bảo lãnh gia đình từ Ninh Hòa qua Mỹ nhưng đang bị trục trặc giấy tờ. Thế là vài tháng sau, gia đình ông gồm 10 người đã đến Hoa Kỳ trên một chuyến bay từ Việt Nam.
Còn ông Thống Đốc Robert Casey sống khỏe mạnh thêm 10 năm nữa mới qua đời vì tuổi già. Nhờ sang Mỹ, mấy người em trai, gái của bác sĩ Sĩ đều học hành đến nơi đến chốn, có người trở thành Tiến Sĩ, người làm Giám Đốc công ty. Riêng bố mẹ ông vì tuổi già không chịu nổi cái lạnh tại Pittsburgh nên đã về Little Saigon, Nam Cali sinh sống.

Còn Bác sĩ Phạm Mai Sĩ là Trưởng Khoa mổ tim của Pittsburgh University và Maryland University và hiện là Giám Đốc Bệnh Viện Tim tại Jacksonville Florida.

NL, một người bạn của bác sĩ Phạm Mai Sĩ không muốn nêu rõ tên của mình vì sợ hiểu lầm là làm ơn kể ơn. Tuy nhiên chính NL vào năm 1990 cũng bị mổ tim do một nữ bác sĩ ở Singapore University, cô này là học trò của bác sĩ Sĩ và khi mổ cho NL gặp sự cố, may nhờ BS Sĩ điều khiển từ Pittsburgh chỉ dạy cho cô học trò nên đã sửa sai và giúp NL có quả tim mới khỏe mạnh sống được 28 năm nay.

Ngoài bác sĩ Phạm Mai Sĩ, cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng sản chúng ta cũng hãnh diện có rất nhiều bác sĩ tài giỏi, nổi danh thế giới như các bác sĩ Nguyễn Đỗ Duy (chuyên khoa thông tim), bác sĩ Daniel Trương Dũng, một bác sĩ và là một nhà bác học sáng chế rất nhiều máy móc trị bệnh được khắp nơi trên thế giới thán phục mà chúng tôi đã có hai lần phỏng vấn ông đăng trên nhật báo Viễn Đông mấy năm trước đây.
Qua những trường hợp đặc biệt này, NL cho biết cảm nghĩ của mình, “Nghĩ lại, nếu những năm 75, không có chính sách di dân cởi mở, không có người dân Mỹ, không có Nhà Thờ Mỹ và Trường Đại Học Mỹ giúp thì không biết 12 sinh viên nghèo, không người thân như chúng tôi đã làm được gì trên đất nước này. Và nếu không có may mắn rời khỏi Việt Nam những ngày cuối tháng 4/1975 thì chắc chắn người như Phạm Sĩ cũng là một bác sĩ trong một bệnh viện nào đó nếu may mắn được thành Bác Sĩ. Và tôi, chắc là một giáo làng với nghề gõ đầu trẻ, hút thuốc lào, uống rượu đế và làm thơ hận đời.”


 

Một gương kiên nhẫn tuyệt vời-Cô giáo Lê Thị Thắm

Pham Mylan

Cô giáo Lê Thị Thắm mỗi ngày được mẹ đưa tới trường Tiểu học và THCS Đông Thịnh, Đông Sơn (Thanh Hóa) để dạy tiếng Anh cho học sinh lớp 2 và lớp 3. Sinh ra chỉ nặng vỏn vẹn một kg lại không có hai cánh tay, cô Thắm nỗ lực học tập và tốt nghiệp khoa Sư phạm tiếng Anh, trường Đại học Hồng Đức năm 2020. Sau đó, cô mở lớp dạy tiếng Anh miễn phí cho học sinh ở quê nhà. Hồi tháng 6, cô là một trong 133 tập thể, cá nhân được tỉnh Thanh Hóa vinh danh là điển hình tiên tiến. Tại đây, cô bày tỏ mong muốn được đứng trên bục giảng, hứa sẽ luôn hoàn thiện bản thân, cố gắng trau dồi kiến thức, tận tâm tận lực cống hiến nếu được trao cơ hội.

Câu chuyện khiến lãnh đạo tỉnh xúc động và đạo các cơ quan tuyển dụng đặc cách cô Thắm làm giáo viên công lập.

Trường Tiểu học và THCS xã Đông Thịnh đặt thiết kế riêng cho cô một bộ bàn ghế để thuận tiện mỗi khi giảng bài. Các thiết bị khác cũng được bố trí sao cho cô không phải di chuyển nhiều.

Thắm kể hồi học mẫu giáo, thấy các bạn được cô giáo cho tập viết nhưng trừ mình nên cũng đòi cho tập. Được đưa cho tờ giấy và cây bút chì, Thắm dùng ngón chân trái kẹp bút, tập viết theo các bạn. Những ngón chân nhiều hôm trầy xước, phồng rộp rất đau, đêm về không thể ngủ được nhưng nhờ kiên trì, lên 5 tuổi, cô đã viết thành thạo và 6 tuổi vào lớp một như các bạn đồng trang lứa.

Do chân phải ngắn hơn nên hầu hết mọi hoạt động cô Thắm chỉ sử dụng chân trái từ cầm bút, di chuột hay ấn bàn phím máy tính…

Năm nay là lần đầu tiên được đón Ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 đúng nghĩa, Thắm nói “rất xúc động và tự hào, bản thân cảm thấy cần có trách nhiệm hơn với học trò, nhà trường và xã hội bởi trọng trách mới…”.

Sưu tầm

My Lan Phạm


 

Nghệ sĩ Thành Được, ‘Ông vua không ngai’ làng cải lương miền Nam, qua đời

Ba’o Nguoi-Viet

November 16, 2023

SAN JOSE, California (NV) – Nghệ sĩ Thành Được, người được mệnh danh “Ông vua không ngai” của làng cải lương miền Nam Việt Nam, vừa qua đời lúc 8 giờ 20 phút sáng Thứ Năm, 16 Tháng Mười Một, tại nhà riêng ở San Jose, hưởng thọ 90 tuổi.

MC Thanh Tùng, con nuôi cố nghệ sĩ, xác nhận tin này với nhật báo Người Việt, và cho biết: “Sáng nay, má Liên, vợ của ba Thành Được, có báo cho Thanh Tùng biết hung tin. Thế là Thanh Tùng chạy lên nhà liền và kịp nhìn mặt ông lần cuối trước khi nhà quàn đến đem ông đi.”

Nghệ sĩ Thành Được trong trích đoạn cải lương “Tuyệt Tình Ca” trên sân khấu Trung Tâm Thúy Nga. (Hình: Chụp từ YouTube Thúy Nga)

Trên trang Facebook của mình, MC Thanh Tùng viết: “Nghệ sĩ Thành Được sinh ngày 8 Tháng Tám, 1934 tại Kế Sách, Sóc Trăng… Ông qua đời tại tư gia ở San Jose, Cali, trong vòng tay chăm sóc chu đáo, thương yêu của Má Liên và Út Dung.”

Nghệ sĩ Thành Được khoe ảnh cưới hiếm hoi cách đây 40 năm trước

“Ông ra đi trong giấc ngủ nên gương mặt vẫn hồng hào, hiền lành và vẫn còn nét đẹp trai đầy nam tính của ông vua không ngai của sân khấu cải lương. Cả gia đình đều đang rất đau buồn nên kính mong mọi người tôn trọng sự riêng tư. Em sẽ đăng cáo phó trong nay mai,” MC Thanh Tùng viết tiếp.

Theo Wikipedia, cố nghệ sĩ Thành Được thành danh cùng thời với các nghệ sĩ Năm Châu, Út Bạch Lan, Thanh Nga, Út Trà Ôn, và Phùng Há. Ông từng được mệnh danh là “Ông vua không ngai” hay “Kép hát thượng thặng” trong làng sân khấu cải lương Nam Bộ.

Ông có nguyên danh Châu Văn Được, sinh ra trong một gia đình phú nông.

Sau khi học xong tiểu học, ông theo cậu ruột là bầu gánh hát cải lương Thanh Cần, để học hát, và lên sân khấu diễn lần đầu tiên vào năm 1954 trong gánh hát của người cậu. Sau đó hai năm, ông nổi bật trong vai Tô Điền Sơn (tuồng “Khi Hoa Anh Đào Nở”). Năm 1958, Thành Được về đoàn Kim Chưởng, sau đó tới đoàn Thanh Minh-Thanh Nga, rồi trở lại Kim Chưởng.

Thành Được - Út Bạch Lan: Duyên và nợ! - Văn Chương Phương Nam

Năm 1961, ông kết hôn với nghệ sĩ cải lương Út Bạch Lan. Hai người cũng trở thành cặp diễn nổi tiếng trong các vở “Con Gái Chị Hằng,” “Tấm Lòng Của Biển,” “Bọt Biển,” “Chuyện Tình 17,” “Tình Xuân Muôn Tuổi,” “Rồi 30 Năm Sau,” “Giấc Mộng Giữa Hoàng Lăng”… nhưng đặc biệt hơn cả là vở “Nửa Đời Hương Phấn.” Đến năm 1964, hôn nhân của ông với Út Bạch Lan tan vỡ.

nghe si thanh duoc va vo

Năm 1966, nghệ sĩ Thành Được đoạt huy chương vàng giải Thanh Tâm với vai diễn tướng cướp Thi Đằng (tuồng “Tiếng Hạc Trong Trăng”).

Ca Cổ Thanh Nga Thành Được | Trích đoạn cải lương Tiếng Hạc Trong Trăng ...

Năm 1984, nghệ sĩ Thành Được đi lưu diễn tại Đức, sau đó xin tị nạn chính trị tại đây, và mở một nhà hàng.

Năm 1995, ông sang Hoa Kỳ sinh sống và mở nhà hàng Thành Được tại Milpitas, một thành phố giáp phía Bắc San Jose.

MC Thanh Tùng cho biết, nhà hàng Thành Được vẫn còn đó, nhưng cố nghệ sĩ đã chuyển nhượng cho người khác trước khi ông nghỉ hưu. (Đ.D.)


 

Chủ quán gốc Việt ở Washington DC và tấm lòng trân quý cựu chiến binh Mỹ

Ba’o Nguoi-Viet

November 13, 2023

WASHINGTON DC (NV) – Hai vợ chồng gốc Việt, chủ một quán ăn ở Washington DC, cứ mỗi năm lại tổ chức họp mặt mừng lễ Veterans Day cho cựu chiến binh Hoa Kỳ trong suốt 23 năm qua.

Theo báo Washington Post, đó là ông bà Hoàng Bùi và Hiền Bùi, chủ nhân quán ăn Froggy Bottom ở Washington DC. Họ tổ chức họp mặt mừng lễ Veterans Day nhằm giúp nhiều cựu chiến binh cảm thấy được thấu hiểu, được nhớ đến và trân trọng.

Quán ăn Froggy Bottom ở Washington DC do hai ông bà Hoàng và Hiền Bùi làm chủ. (Hình: Facebook Froggy Bottom)

Ông Don Litz, 73 tuổi, cư dân Bellwood, Pennsylvania đi cùng ông Jim Vanecek, cũng 73 tuổi, cư dân Council Bluffs, Iowa, đến quán Froggy Bottom để nhớ lại những ngày chiến đấu ở Việt Nam.

Nhờ buổi họp mặt của ông Hoàng và bà Hiền, họ cảm thấy mình được chào đón và có thể dễ dàng chia sẻ nhiều câu chuyện, tưởng nhớ các đồng đội và kể lại những chuyện mà ai cũng muốn quên đi.

Ông Rich Sanders, 74 tuổi, cư dân Bowling Green, Kentucky, cho biết ông không đến dự buổi họp mặt của năm 2023 được, nhưng nói mình từng đến dự tổng cộng 15 lần. Ông là cựu chiến binh Việt Nam, ra trận vào năm 1970 và 1971, luôn cảm thấy xúc động khi nói về hai ông bà chủ quán.

“Khi bước vào cửa, tôi cảm thấy mình được chào đón rất nồng nhiệt,” ông nói về cách bà Hiền tiếp khách. “Tôi không biết phải tả lại như thế nào. Bà ấy gọi tên tôi và chạy từ đầu kia của quán để gặp tôi. Đó là sự chào đón mà tôi chưa bao giờ thấy được.”

Không chỉ giúp các cựu chiến binh chữa lành các vết thương trong lòng, bà Hiền Bùi cho biết những buổi họp mặt Veterans Day cũng giúp vợ chồng mình quên đi nỗi đau.

Bà kể mình vượt biên vào năm 1980, sau đó gặp ông Hoàng trong trại tị nạn ở Thái Lan, rồi sống chung với nhau ở Hoa Kỳ vào năm 1982 mà trong túi chỉ có vài đô la.

Bà từng là giáo viên ở Việt Nam, phải đi cải tạo 18 tháng , còn ông Hoàng là sĩ quan pháo binh của Việt Nam Cộng Hòa, phải đi cải tạo ba năm.

Ông Hoàng Bùi (giữa) đứng cạnh hai con trai và bồng cháu nội. (Hình: Twitter Froggy Bottom)

Hai vợ chồng bày tỏ sự kính trọng các cựu chiến binh người Mỹ bằng những buổi họp mặt, cho họ ăn tối và uống rượu miễn phí, và cho rằng đó chỉ là một cử chỉ nhỏ để bày tỏ sự biết ơn và kính trọng.

Bà Hiền nói: “Tôi làm vì trái tim kêu gọi. Tôi cảm thấy mình mang ơn người Mỹ.”

Ông Hoàng thì nói những buổi họp mặt không chỉ là để cám ơn các cựu chiến binh, mà còn giúp họ vượt qua nhiều nỗi đau.

“Chúng tôi muốn giúp họ biến những ngày buồn bã thành những ngày hạnh phúc,” ông nói.

Khi được Washington Post hỏi về chi phí tổ chức buổi họp mặt Veterans Day hằng năm, ông Hoàng và bà Hiền chỉ vẫy tay, rồi cho biết họ không quan tâm đến chi phí, chỉ muốn trả ơn bằng cách cho các cựu chiến binh ăn uống thoải mái.

Hai vợ chồng này từng sống trong một căn chung cư nhỏ ở khu Đông Bắc Washington, rồi chuyển đến Virginia, sau đó mở quán Froggy Bottom ở Washington DC vào năm 1999. Họ có hai người con trai, và cả hai đều là nhà giáo.

Anh Peter Bùi, con út của ông Hoàng và bà Hiền, cho biết buổi họp mặt hằng năm đầy ý nghĩa với cha mẹ mình vì là tình bạn, tình huynh đệ và là cách họ biến những điều đau đớn thành điều tốt.

Bà Hiền Bùi (giữa) chụp hình với khách. (Hình: Facebook Froggy Bottom)

Vì vậy, anh rất tự hào vì những gì mà cha mẹ đã mang lại cho mình và các cựu chiến binh.

“Họ là những người tuyệt vời nhất mà tôi biết,” anh Peter nói và sau đó đùa thêm. “Xin quý vị đừng ghi câu này vào bài báo, họ biết được thì sẽ nở mũi.”

Bà Hiền kể gia đình từng về Việt Nam hai lần để thăm họ hàng, nhưng quê nhà đã thay đổi quá nhiều, đến mức bà cảm thấy đó không còn là quê nhà nữa. Hai vợ chồng công nhận Hoa Kỳ không phải hoàn hảo, có nhiều vấn đề, nhưng không biết nơi nào sống tốt hơn.

“Tôi cảm thấy mình thật sự về đến nhà khi vào phi trường Dullies, đưa hộ chiếu ra và nghe nhân viên phi trường chào đón mình,” bà nói. (TL)


 

Cháu trai giết rồi chặt đầu bà nội, gây chấn động Bắc California

Ba’o Nguoi-Viet

November 6, 2023

SANTA ROSA, California (NV) – Trong vụ án gây chấn động và khủng khiếp ở Santa Rosa, California, một thanh niên bị bắt vì liên quan đến việc giết rồi chặt đầu bà nội của mình, theo CBS Bay Area dẫn thông báo của cảnh sát đưa ra hôm Thứ Hai, 6 Tháng Mười Một.

Nghi can Luis Gustavo Aroyo-Lopez, một cư dân 23 tuổi ở Santa Rosa, hiện đang bị cảnh sát giam giữ.

Nghi can Luis Gustavo Aroyo-Lopez. (Hình: SRPD)

Án mạng kinh hoàng được đưa ra ánh sáng khi cảnh sát Santa Rosa hôm Thứ Năm đến hiện trường sau khi nhận tin báo về một vụ giết người xảy ra ở khu 2500 trên đường Pomo Trail.

Bên trong nhà, cảnh sát phát hiện thi thể của bà Elvia Lopez-Arroyo, 64 tuổi, tuy nhiên đầu của nạn nhân đã biến mất khỏi hiện trường.

Aroyo-Lopez, cháu trai của nạn nhân, nhanh chóng được xác định là nghi can chính, đồng thời, đây cũng là một tù nhân vừa được trả tự do, nhưng trong vòng quản chế, sau khi lãnh án đánh nhau với vũ khí giết người và sở hữu vũ khí.

Đương sự trốn khỏi hiện trường cùng với đầu của nạn nhân, khiến nhà chức trách ban hành lệnh truy nã toàn tiểu bang.

Một cảnh sát tuần tra ở San Francisco nhận ra mặt Aroyo-Lopez trong lệnh truy nã.

Đương sự không kháng cự khi bị bắt, sau đó được đưa vào nhà tù Sonoma County Main Adult Detention Facility.

Nghi can Aroyo-Lopez hiện phải đối mặt với cáo buộc giết người và vi phạm lệnh quản chế, đồng thời không được tại ngoại hậu tra.

Sau khi đương sự bị bắt, nhà chức trách tiếp tục tìm kiếm chiếc đầu bị mất tích.

Cuối cùng, thủ cấp của nạn nhân được tìm thấy ở con suối Santa Rosa Creek gần đường xa lộ Prince Memorial Greenway và đã được gửi đến văn phòng điều tra của Sonoma County.

Vụ án khủng khiếp này gây chấn động mạnh trong cộng đồng và các cuộc điều tra sâu hơn đang được tiến hành để xác định vũ khí giết người được sử dụng trong tội ác kinh hoàng này. (MPL)


 

Một bác sĩ gốc Việt tại Orange County khai gian lấy $150 triệu từ quỹ COVID-19

Ba’o Nguoi-viet

September 29, 2023

LOS ANGELES, California (NV) – Một đại bồi thẩm đoàn liên bang đã buộc tội một bác sĩ điều hành các phòng khám ở thành phố Westminster và Garden Grove lừa gạt chương trình COVID-19 dành cho những bệnh nhân không có bảo hiểm bằng cách lập hóa đơn giả đòi tiền chính phủ lên đến khoảng $230 triệu, theo trang tin Local OC News cho biết hôm Thứ Sáu, 29 Tháng Chín.

Chính phủ đã trả khoảng $150 triệu dựa trên các hóa đơn giả nêu trên trên cho Bác Sĩ Đinh Hào Anthony, 64 tuổi, cư dân Newport Coast, theo Bộ Tư Pháp công bố hôm Thứ Tư.

Một bác sĩ gốc Việt điều hành các phòng khám ở Westminster và Garden Grove lừa gạt $150 triệu từ quỹ COVID-19. (Hình minh họa: Brian Van Der Brug/Pool/AFP via Getty Images)

Bản cáo trạng cáo buộc Bác Sĩ Hào với 12 tội lừa đảo chuyển tiền bất hợp pháp, năm tội rửa tiền (với hai tội trong số đó được cho là chuyển hơn $11 triệu vào tài khoản giao dịch chứng khoán cá nhân) và một tội cản trở công lý.

Ông Hào hiện được tại ngoại hậu tra sau khi nộp khỏan tiền thế chấp lên đến $7 triệu.

Bị cáo phải trình diện tại Toà Liên Bang ở Santa Ana vào ngày 30 Tháng Mười để nghe buộc tội trong phiên sơ thẩm.

Hai đồng phạm với ông Hào bị buộc tội vào Tháng Tư cũng phải đối mặt với tội danh mới.

Bà Đinh Trinh (Hằng) Hanna, 65 tuổi, ở Lake Forest, là chị của ông Hào, đã nhận tội âm mưu thực hiện hành vi gian lận chuyển khoản và thừa nhận đã giúp nộp hồ sơ gian lận để xin tiền từ Chương Trình Bảo Vệ Tiền Lương (PPP) và vay tiền trong chương trình khắc phục thiệt hại kinh tế do thiên tai (EIDL) để lấy về hơn $260,000 từ quỹ cứu trợ COVID-19.

Ông Hồ Matthew Hoàng, 66 tuổi, ở Melbourne, Florida, bị buộc tội vào ngày 2 Tháng Năm với tội âm mưu thực hiện hành vi gian lận chuyển khoản, lừa đảo chuyển khoản và rửa tiền liên quan đến các ứng dụng PPP và EIDL. Theo dự kiến, ông Hoàng ​​sẽ bị xét xử vào ngày 6 Tháng Hai, 2024. (MPL) 

Về sự ra đi của con trai tôi – tác giả Phùng Văn Phụng

Ngày hôm nay là 02 tháng 10 năm 2023. Bài này viết cách nay hai năm. Hôm nay xin gởi các bà con, anh chị em thân hữu để chia sẻ tâm tư, tình cảm của tác giả.

Về sự ra đi của con trai Phùng Ái Quốc

Năm giờ rưởi sáng ngày thứ bảy 02 tháng 10 năm 2021, đứa con trai thứ tư là Phùng Ái Quốc (ở nhà thường gọi là Tý), đã cùng với bạn là Nguiên lên xe đi câu cá ở Gaveston cách Houston khoảng 2 giờ lái xe. Phải qua phà mới tới chỗ câu cá. Nơi câu cá gọi là (the Galveston- Bolivar ferry) có con đường lởm chởm đá de ra biển, dài khoảng 30 mét.

Thông thường chừng 4, 5 giờ chiều là con tôi về tới nhà. Hôm đó tới sáu, bảy giờ tối vẫn chưa thấy Quốc về, cứ đinh ninh rằng Quốc đi đâu đó, tối sẽ về. Suốt đêm thứ bảy không thấy về. Cả nhà lo âu, hồi hộp. Suy nghĩ, nếu có accident nằm ở nhà thương thì nhà thương cũng cho hay. Hay là bị cướp. Không có lẽ, vì đi câu cá đâu có tiền bạc gì nhiều để bị cướp?

Sáng chúa nhật, dự định đến nhà Nguiên, bạn cùng đi câu chung, để hỏi thăm tin tức, nhưng đâu biết nhà của Nguiên ở đâu. Sau cùng đi tìm đến nhà của Phạm Tuân, cũng là bạn rất thân, thường hay đi câu cá chung với nhau gồm Quốc, Nguiên và Tuân. Không biết chính xác nhà Tuân ở chỗ nào, cứ đi đại đến khu đường Cook và Ridgeside, hỏi thăm mấy người Việt nam đang đi bộ, tập thể dục, hỏi thăm nhà Tuân. Họ thấy tìm nguời Việt Nam nên họ chỉ. May thay đúng nhà Tuân. Tuân đã chở tôi và bà xã đi ngay xuống Gaveston, chỗ thường câu cá, để xem sự thể ra sao. Vợ chồng con gái từ Pasadena cũng xuống Gaveston.

Lúc đó cũng đã báo tin cho cảnh sát biết để đi tìm giùm.

Tôi đến nơi câu cá khoảng 11 giờ trưa. Lúc 11 giờ 30 cảnh sát đến cho hay đã tìm thấy một cái xác. Cảnh sát đưa hình ảnh họ chụp được, con gái nhìn mặt biết là Tý rồi nhưng sợ ba má chịu không nổi, sợ xỉu, bất tỉnh, nên không dám nói và bảo đi về Houston trước đi. Tới khoảng 2 giờ hơn thì xác thứ hai của Nguiên cũng tìm được. nghe nói có 6 chiếc canô và cả trực thăng đi tìm. Xác trôi hơn một dặm (khoảng hai cây số) trôi qua bên kia đảo.

Ngày thứ hai, 04 tháng 10 năm 2021 cảnh sát có cho biết tin trên báo Gaveston (1)

Và cảnh sát cũng đã xét nghiệm xem có bị có bị đánh đập gì hay không?

Thứ ba ngày 05 tháng 10 năm 2021 vợ Tý đến nhà quàn Vĩnh Cửu để ký tên cho nhà quàn đi Gaveston để nhận xác.

Bàn thờ trong nhà quàn

Mấy ngày nay như người mất hồn, không tin Tý đã ra đi. Đau lòng lắm. Gậm nhấm nỗi đau. Không thể biết được cái gì xảy ra. Đơn giản có ai tin rằng đi câu cá mà chết đuối? Sinh năm 1973 mới có 48 tuổi để lại hai đứa con 16 và 11 tuổi.

Nhìn mấy đứa trẻ mà đau lòng.

Khi có đứa con này phụ giúp nhiều nhứt trong nhà, cái đau đớn mất con không thể nào diễn tả được. Bây giờ mới cảm nghiệm được cái đau này để phần nào hiểu được cái đau của bạn bè đã mất con như thế nào.!

Đau đớn lắm.

Sáng thứ hai, 04 tháng 10, khoảng 10 giờ có con bướm màu đen bay đến sau nhà, đậu trên lá cây đậu ròng, đến gần con bướm cũng không bay. Vợ Tý chụp được, Uyên Phương cũng chụp con bướm vẫn không bay? Đến khi để phone sát vào mặt con bướm nó mới chịu bay đi. Đây có thể là dấu chỉ con trai tôi là Tý đã về thăm nhà vào ngày thứ ba sau khi chết.

Qua Mỹ cuối năm 1993 gồm hai trai hai gái. Bốn đứa con nay chỉ còn ba.

Cháu nội trai 11 tuổi, đang học lớp sáu, hỏi mẹ nó: “Sao daddy đi câu cá mà lâu về quá. Mai mốt mamy đừng cho ba đi câu cá nữa”. Nó vẫn chưa biết ba nó đã ra đi.

Con bướm xuất hiện sáng ngày thứ ba trên cây đậu ròng sau nhà

 

Tôi liên tưởng đến chuyện Trang Tử đã vỗ bồn mà hát khi vợ ông mất, tôi không thể hiểu nỗi (2)

Là người công giáo, tin tưởng vào Thiên Chúa toàn năng, trong Cáo phó tôi đã viết như sau:

“Trong niềm tin tưởng sâu xa vào mầu nhiệm phục sinh, trong niềm cậy trông vào lòng nhân từ của Chúa:

Gia đình chúng con kính xin thông báo cùng quý linh mục, quý phó tế, các hội đoàn công giáo tiến hành, cộng đồng dân Chúa, thân bằng quyến thuộc, bạn hữu xa gần, quý sui gia và các anh chị em; Chồng, Anh, Cha, con trai của chúng con là:

Ông PhaoLô Phùng Ái Quốc

Đã rời bỏ thế gian, đi về nhà Cha trên Trời”

Lễ phát tang nhằm ngày thứ tư, 13 tháng 10 (nhằm ngày kỷ niệm Đức Mẹ hiện ra ở Fatima năm 1917).

Những lời chia buồn, thăm viếng của các đoàn thể trong nhà thờ và của bà con cô bác đã an ủi rất nhiều cho cha mẹ, vợ con, anh chị em người đã khuất. Rất ấm cúng khi có bạn bè đến chia sẻ, ủi an.

Quả nhiên là cái chết không biết trước được. Có ai ngờ đâu đi câu cá mà bị nước cuốn trôi và chết đuối?

Tất cả những bài cáo phó, lời cám ơn đọc ở nhà thờ là những bài tôi đã viết sẵn để phòng hờ cho các con tôi đem ra dùng khi tôi chết, sợ rằng lúc gấp rút các con tôi không biết phải làm gì.

Đâu có ngờ rằng thay vì đọc cho tôi, thì lại đọc cho con tôi.

Trong nhà quàn tôi làm banner viết câu: “Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời” (Thánh Phanxicô Assisi). Con tôi rất hiền từ, thường không tranh cãi với ai, hết lòng với cha mẹ, vợ con. Và nay đã ra đi, bình an về với Chúa đầy quyền năng, đầy lòng xót thương.

Một banner để ở nhà quàn

Rồi chúng ta, cả tôi nữa cũng sẽ lần lượt đón nhận cái chết, vì sinh ra là để chết, nhưng không biết sẽ xảy ra lúc nào, ngày nào và chết như thế nào? Rồi mọi người trong gia đình cũng sẽ đoàn tụ với con trai tôi trong một ngày nào đó, trong nước Trời, trong sự chờ đợi sống lại trong ngày sau hết.

Bổn phận chúng ta những người còn sống trong gia đình là cầu nguyện và chỉ biết cầu nguyện mà thôi.

Phùng Văn Phụng

Ngày 20 tháng 10 năm 2021

Chú Thích

          • Two drown in water near Bolivar Peninsula

Oct 4, 2021 Updated 23 hrs ago

PORT BOLIVAR

Two men drowned in the waters off Bolivar Peninsula over the weekend, according to the Galveston County Sheriff’s Office.

The bodies of Quoc Phung and Nguien Nguyen were recovered from the Gulf Intracoastal Waterway and the Galveston Bay on Sunday morning, Sheriff Henry Trochesset said.

Both men were from Bellaire.

The men knew each other and were believed to have gone wade-fishing Saturday on Bolivar Peninsula, Trochesset said. They were reported missing on Sunday morning, shortly before their bodies were found, Trochesset said.

The circumstances that led to the men’s drowning were unclear, Trochesset said. Both men were wearing waders, which could have made it difficult for them to surface if they slipped under water.

It’s unclear whether they were fishing when a rain storm passed over parts of the county on Saturday afternoon.

— John Wayne Ferguson

https://www.galvnews.com/news/police/free/article_e250cc38-ed59-5952-abd8-652e9f37b23a.html

(2)Bài “Trang tử cổ bồn” (…)

“Vợ Trang tử chết, Huệ tử lại điếu, thấy Trang tử ngồi xoạc chân ra, gõ nhịp vào một cái vò mà hát, bèn bảo:

– Ăn ở với người ta, người ta nuôi con cho, nay người ta chết, chẳng khóc là bậy rồi, lại còn hát gõ nhịp vào cái vò, chẳng là quá tệ ư?

Trang tử đáp:

– Không phải vậy. Khi nhà tôi mới mất, làm sao tôi không thương xót? Nhưng rồi nghĩ lại thấy lúc đầu nhà tôi vốn không có sinh mệnh; chẳng những không có sinh mệnh mà còn không có cả hình thể nữa; chẳng những không có hình thể mà đến cái khí cũng không có nữa. Hỗn tạp ở trong cái khoảng thấp thoáng, mập mờ mà biến ra thành khí, khí biến ra thành hình, hình biến ra thành sinh mệnh, bây giờ sinh lại biến ra thành tử, có khác gì bốn mùa tuần hoàn đâu. Nay nhà tôi nghỉ yên trong cái Nhà Lớn (tức trời đất) mà tôi còn ồn ào khóc lóc ở bên cạnh thì tôi không hiểu lẽ sống chết rồi. Vì vậy mà tôi không khóc” (…)

Trích Nguyễn Hiến Lê: Thân thế Trang Tử

http://www.gocnhin.net/cgi-bin/viewitem.pl?4080