Mark Zuckerberg muốn 5 tỉ người sử dụng Facebook năm 2030

Mark Zuckerberg muốn 5 tỉ người sử dụng Facebook năm 2030
Nguoi-viet.com

MENLO PARK, Calif. (NV)Nhân dịp lễ kỷ niệm 12 năm thành lập Facebook hôm Thứ Hai, Tổng Giám Ðốc Mark Zuckerberg tuyên bố rằng ông muốn đến năm 2030, phải có năm tỉ người sử dụng Facebook, theo tin của báo The Verge.

MarkZuckerbergFB
Tổng giám đốc Facebook, ông Mark Zuckerberg, trong một cuộc hội thảo về kỹ thuật tại New Delhi cuối năm 2015. (Hình: Money Sharma/AFP/Getty Images)

Ðiều này có nghĩa là, theo ước muốn của ông Zuckerberg, 60% nhân loại sẽ sử dụng Facebook vào năm 2030, khi dân số toàn cầu sẽ tăng đến 8.5 tỉ người, theo ước tính của Liên Hiệp Quốc.

Ông Zuckerberge nói: “Chúng tôi muốn kết thúc việc nối kết mọi người với nhau. Chúng tôi muốn hợp tác với nhiều chính phủ và nhiều cơ sở ở mọi nơi trên thế giới.”

Facebook đang muốn đem Internet và Facebook đến những khu vực chưa có Internet trên thế giới. Dịch vụ Internet miễn phí này đã gây tranh cãi và gặp trở ngại như bị cấm tại Ấn Ðộ và “đóng cửa” tại Ai Cập. Nhưng những sự kiện này không làm nản lòng Facebook.

Facebook tuyên bố rằng họ sẽ phổ cập Internet đến các trại tị nạn và đã xúc tiến việc chế tạo một “vệ tinh mini” vận chuyển bằng năng lượng mặt trời rồi phóng Internet xuống dưới.

Theo tường thuật của tờ USA Today, đứng bên dưới một “vệ tinh mini” có tên Aquila, ông Zuckerberge nói, “Vệ tinh này chạy bằng năng lượng mặt trời và sẽ bay quanh thành phố rồi phóng đường truyền Internet xuống. Có độc đáo không?”

Mặc dù có khẩu khí của một “nhà độc tài nhân từ,” như trong phần đầu cuốn tiểu sử tự thuật của mình, ông Zuckerberge và Facebook rất có thể sẽ thực hiện được ý định trên. Với hiện trạng ngày càng có nhiều người sử dụng Facebook, nhiều giới e rằng việc con người sẽ dần dà không gặp gỡ người thân nữa, mà thay vào đó là liên lạc qua trang mạng xã hội, chỉ còn là vấn đề thời gian. (ÐG)

Bí ẩn xoay quanh vụ tù nhân gốc Việt vượt ngục ở Quận Cam

 Bí ẩn xoay quanh vụ tù nhân gốc Việt vượt ngục ở Quận Cam

VOA

Ba tù nhân vượt ngục Jonathan Tieu, Bac Duong Hossein Nayeri đã bị bắt lại.

Ba tù nhân vượt ngục Jonathan Tieu, Bac Duong Hossein Nayeri đã bị bắt lại.

Ba tù nhân vượt ngục táo tợn ở Quận Cam, California, đã bị tóm gọn và bị tống giam trở lại, nhưng nhiều câu hỏi vẫn chưa có lời đáp, nhất là việc vì sao các can phạm này lại có thể trốn thoát khỏi nhà tù được canh chừng cẩn mật như vậy.

Các quan chức cuối tuần qua cho biết đang tiếp tục điều tra và chắp nối các dữ kiện để xem các tù nhân, trong đó có hai người gốc Việt, có được ai trợ giúp hay không.

Chính quyền đã bắt giữ một giáo viên tiếng Anh tại nhà tù, cáo buộc bà này đã hỗ trợ các phạm nhân vượt ngục bằng cách cho Hossein Nayeri, một trong ba kẻ bỏ trốn, xem bản đồ Google chụp nhà tù dành riêng cho nam giới nằm ở tiểu bang California.

Nữ giáo viên này còn bị cáo buộc trao đổi các lá thư riêng tư với Nayeri.

Nhưng hiện vẫn chưa rõ làm sao các tù nhân có được các công cụ dùng để vượt ngục.

Hôm thứ Bảy tuần trước, cảnh sát trưởng quận Cam Sandra Hutchens nhấn mạnh rằng cuộc điều tra vẫn tiếp diễn, và các quan chức chưa xác định được liệu có ai giúp đỡ các tù nhân bỏ trốn hay không.

Nhưng hiện cũng có người đặt dấu hỏi về biện pháp an ninh ở nhà tù sau khi có tin nói rằng phải mất 16 tiếng đồng hồ thì ban giám thị trại giam mới phát hiện vụ vượt ngục.

Ngoài ra, cũng câu hỏi về việc vì sao các phạm nhân với tiền sử bạo lực lại bị giam chung với các tù nhân khác mà không bị giam riêng như ở các nhà tù khác tại California.

Đây là lần đầu tiên kể từ năm 1988 xảy ra một vụ vượt ngục ở nhà tù này.

Tóm gọn

Hai tù nhân đào thoát khỏi nhà tù ở Nam California, Mỹ, đã bị bắt hôm 30/1, một ngày sau khi một kẻ vượt ngục thứ ba đầu hàng cảnh sát.

Hossein Nayeri, 37 tuổi, và Jonathan Tieu, 20 tuổi, bị bắt ở San Francisco, sau khi một người phụ nữ ở thành phố trên báo cho cảnh sát biết rằng bà nhìn thấy một chiếc xe tải màu trắng mà hai kẻ đào tẩu tuần trước sử dụng.

Cảnh sát cho hay, Tieu là một thành viên của một băng đảng tội phạm gốc Việt, và đang chờ ra tòa vì tội giết người.

Một ngày trước đó, một người gốc Việt khác là Bac Duong, 43 tuổi, đã đầu hàng cảnh sát ở Santa Ana, cách thành phố San Francisco 604 km về phía nam.

Người đàn ông gốc Việt này đã nhờ một nhân viên tại một cửa hàng bán phụ tùng ôtô gọi điện báo cho cảnh sát.

Ba người đàn ông đã đào thoát khỏi nhà tù được canh phòng cẩn mật ở Santa Ana, California, sáng 22/1, khiến chính quyền mở một cuộc truy lùng trên diện rộng.

Cảnh sát cũng đã kêu gọi cộng đồng người Mỹ gốc Việt ở California hỗ trợ cuộc truy tìm những kẻ vượt ngục, đồng thời treo giải thưởng lên tới 200 nghìn đôla Mỹ cho ai cung cấp thông tin giúp tóm được 3 tù nhân vượt ngục.

Theo Los Angeles Times, AP, Reuters

Hội Luật Gia Canada lên tiếng trường hợp Luật Sư Nguyễn Văn Ðài

Hội Luật Gia Canada lên tiếng trường hợp Luật Sư Nguyễn Văn Ðài
Nguoi- viet.com

OTTAWA, Canada (NV)Trong thông cáo ngày 29 Tháng Giêng, Hội Luật Gia Canada vừa bày tỏ mối quan ngại nghiêm trọng về cuộc tấn công, bắt giữ và giam giữ tùy tiện Luật Sư Nguyễn Văn Ðài, một nhà đấu tranh nhân quyền ở Việt Nam, với nguyên văn như sau:

Nguyễn Văn Ðài là một luật sư tranh đấu và bảo vệ nhân quyền và tự do tôn giáo nổi tiếng ở Việt Nam. Ông là người đồng sáng lập Trung Tâm Nhân Quyền Việt Nam.

Luật Sư Nguyễn Văn Ðài. (Hình : Nguyễn Văn Ðài facebook)

Chúng tôi được biết rằng ngày 6 Tháng Mười Hai, 2015, sau khi trở về Hà Nội từ một cuộc hội thảo về quyền con người ở Nghệ An, Luật Sư Nguyễn Văn Ðài và ba nhà hoạt động nhân quyền đã bị tấn công, đánh đập tàn nhẫn bởi khoảng 20 người đàn ông đeo mặt nạ đi trong hai chiếc xe không biển số và năm xe máy. Những kẻ tấn công đã lấy đi điện thoại di động cùng các vật dụng khác của ông Ðài và ba cộng sự của ông.

Ngày 15 Tháng Mười Hai, 2015, 25 nhân viên công an đã bắt giữ ông Ðài tại nhà riêng ở Hà Nội. Công an lục soát nhà ông và tịch thu một số hạng mục, bao gồm cả máy tính xách tay, thẻ nhớ USB, máy ảnh, máy quay phim, các cuốn sách về quyền con người, phong bì đựng tiền được sử dụng để hỗ trợ thân nhân các tù nhân lương tâm và sổ tiết kiệm ngân hàng của ông. Vụ bắt giữ diễn ra khi ông Nguyễn Văn Ðài chuẩn bị đi gặp các đại biểu Liên Minh Châu Âu tại Hà Nội cho cuộc đối thoại nhân quyền giữa EU và Việt Nam đã thu xếp cho ngày hôm đó.

Ông Nguyễn Văn Ðài bị buộc tội “Tuyên truyền chống nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” theo Ðiều 88 Bộ Luật Hình Sự. Lời buộc tội này dường như có liên quan đến các cuộc họp thảo luận về Hiến Pháp Việt Nam năm 2013 của ông. Ông Ðài được thông báo rằng trong khi chờ xét xử, ông sẽ bị tạm giam bốn tháng. Nếu bị kết tội, ông sẽ phải đối diện với án tù từ ba đến 20 năm.

Các tổ chức nhân quyền cho rằng những cuộc tấn công, bắt và giam giữ tùy tiện ông Nguyễn Văn Ðài là hậu quả từ công việc bảo vệ nhân quyền của ông. Ðây không phải là lần đầu tiên ông bị bức hại vì hành xử quyền hợp pháp của mình. Năm 2007, ông Nguyễn Văn Ðài bị kết án tù 5 năm, 4 năm quản chế theo Ðiều 88 Bộ Luật Hình Sự. Mức án đó được giảm xuống còn bốn năm tù giam và bốn năm quản thúc tại gia. Sau khi được thả vào năm 2011 ông tiếp tục công việc tranh đấu cho nhân quyền của mình.

Hội Luật Gia Canada kêu gọi chính phủ Việt Nam phải xem xét các Ðiều 16 và 23, các nguyên tắc cơ bản của Liên Hợp Quốc về vai trò của người luật sư.

Ðiều 16 quy định:

Chính phủ phải bảo đảm rằng các luật sư (a) có thể thực hiện tất cả các chức năng chuyên nghiệp của mình mà không bị đe dọa, cản trở, sách nhiễu hay can thiệp không đúng cách; (b) có thể tự do đi lại, tham khảo ý kiến với thân chủ của mình trong đất nước của họ và ở nước ngoài; và (c) sẽ không bị ảnh hưởng hoặc bị đe dọa bởi các việc truy tố, hành chính, kinh tế hoặc các biện pháp trừng phạt khác đối với bất kỳ hành động nào thực hiện phù hợp với nhiệm vụ chuyên môn mà tiêu chuẩn và đạo đức được công nhận.

Hơn nữa, Ðiều 23 quy định:

Cũng như các công dân khác, luật sư có quyền tự do ngôn luận, tín ngưỡng, lập hội và hội họp. Ðặc biệt, họ có quyền tham gia vào các thảo luận của công chúng về các vấn đề liên quan đến pháp luật, hành chính tư pháp, thúc đẩy, bảo vệ nhân quyền, tham gia hoặc hình thành các tổ chức địa phương, quốc gia hay quốc tế và tham dự các cuộc họp của họ mà không bị hạn chế nghề nghiệp vì các hành động hợp pháp của mình hoặc của thành viên mình trong một tổ chức hợp pháp.

Hội Luật Gia Canada kêu gọi chính phủ Việt Nam:

a-Lập tức thả tự do cho Luật Sư Nguyễn Văn Ðài;

b-Phải cho ông Nguyễn Văn Ðài được chăm sóc y tế và thường xuyên gặp luật sư, gia đình, bác sĩ của mình;

c-Bảo đảm tất cả các quyền tố tụng của ông Nguyễn Văn Ðài cùng các luật sư và người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam;

d-Tiến hành một cuộc điều tra công bằng, khách quan và độc lập vào các cuộc tấn công ông Nguyễn Văn Ðài để xác định tất cả những người có trách nhiệm, đưa họ ra tòa và áp dụng chế tài dân sự, hình sự và/hoặc hành chính theo quy định của pháp luật;

e-Chấm dứt tất cả các hành vi quấy rối đối với Luật Sư Nguyễn Văn Ðài, cũng như với những người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam;

f-Bảo đảm sự toàn vẹn về thể chất và tâm lý của ông Nguyễn Văn Ðài trong mọi trường hợp; và

g-Trong mọi trường hợp, bảo đảm tôn trọng nhân quyền và các quyền tự do cơ bản phù hợp với các tiêu chuẩn và quy định quốc tế về nhân quyền. (L.Q.T.)

Giáo sư Nguyễn Đình Cống ‘từ bỏ Đảng’

 Giáo sư Nguyễn Đình Cống ‘từ bỏ Đảng’

( BBC)

  • 2 tháng 2 2016

Trên trang cá nhân, giáo sư Nguyễn Đình Cống, một trí thức tại Quảng Bình, thông báo ông ‘từ bỏ Đảng’ từ ngày Ba tháng Hai.

Ông Nguyễn Đình Cống viết: “Tôi thông báo từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam từ ngày 03 tháng 02 năm 2016. Yêu cầu tổ chức Đảng xóa tên tôi khỏi danh sách”.

Trả lời BBC Tiếng Việt về quyết định của mình, Giáo sư Cống cho biết nguyên nhân việc làm của ông: “Thực ra ý định ra khỏi Đảng có từ lâu rồi. Nhưng tôi vẫn muốn kéo dài ra đến Đại hội 12 vì trước đại hội 12, tôi cũng đã đóng góp rất nhiều ý kiến cho đại hội, muốn đại hội thảo luận, trao đổi.”

“Tôi chờ xem thử đại hội có trao đổi, thảo luận gì không, có chuyển biến gì không.”

“Rồi sau đại hội, không thấy chuyển biến gì cảm thì tôi quyết định dứt khoát ra khỏi Đảng.”

Khi được hỏi đã đóng góp ý kiến gì, ông liệt kê:“Tôi có nêu ý ‎ kiến Chủ nghĩa Marx – Lenin là không thích hợp nữa, nên bỏ nó đi. Chứ đừng có kiên trì Marx- Lenin, bỏ cái đường lối tiến lên chủ nghĩa xã hội, mà phải xây dựng một thể chế dân chủ, tam quyền phân lập, bỏ cái việc toàn trị của Đảng, bỏ quốc hữu hóa ruộng đất.”

“Nghĩa là phải thay đổi thể chế chính trị, chứ không phải giữ nguyên như thế này.”

Không được phản hồi

“Nên bỏ cái tên Đảng Cộng sản, lấy lại cái tên Đảng Lao động Việt Nam. Nếu không được thế thì chia cái đảng này ra làm hai. Một bên anh nào muốn giữ Đảng Cộng sản thì cứ giữ, còn số nào không muốn theo Đảng cộng sản thì cứ lập ra một cái đảng mới.” – Ông giải thích.

Giáo sư Nguyễn Đình Cống nói ông đã gửi những đóng góp của mình đến các hòm thư thu thập ý ‎ kiến của Trung ương Đảng, của tuyên huấn, và ông đăng công khai thư ngỏ của mình trên các trang Basam, Bauxite, trang cá nhân.

Tuy nhiên, ông “không nhận được bất kỳ một phản hồi nào hết”.

Thông báo từ bỏ Đảng của giáo sư Nguyễn Đình Cống nhận được hơn 6000 like chỉ sau vài giờ đăng lên.

Ông là cựu giảng viên tại Đại học Xây dựng. Ông vào Đảng Cộng sản Việt Nam năm 1985, khi công tác tại trường này, khi ông là Phó giáo sư. Hiện nay ông đã nghỉ hưu và có học vị giáo sư. Ông vẫn theo đuổi các chương trình giảng dạy từ khi nghỉ hưu.

Tĩnh Tâm Tân Tòng 2016

Tĩnh Tâm Tân Tòng 2016

Tối ngày thứ sáu 29 -01 và nguyên ngày thứ bảy 30-01-2015 vừa qua, gần 20 tân tòng tĩnh tâm tại Giáo Xứ Đức Kitô Ngôi Lời Nhập Thể .

Chương trình tĩnh tâm cho các tân tòng là để giúp các anh chị em gặp gỡ Đức Kitô .

“Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”

“ Hãy có lòng thương xót như Cha trên trời là Đấng thương xót” (LK 6:36)

Ban điều hợp đã hoá trang mặc áo quần người Do Thái xưa, trình diễn “Mầu Nhiệm Đau khổ” thuật lại chuyện Thánh Gióp bị thử thách, gian nan, đã mất con, mất tài sản, bị bịnh ghẻ lỡ, hôi hám. Ông chịu quá nhiểu đau khổ nhưng vẫn một lòng yêu mến Thiên Chúa không có một lời ta thán, oán trách Chúa .

Cảm động nhất là đêm thứ bảy, dưới ánh sáng mờ mờ, anh chị em tân tòng và các anh chị em điều Hợp Viên ngồi thành vòng tròn . Thầy Phó Tế quỳ xuống rửa chân cho từng người, lập lại công việc mà Chúa đã làm trong buổi tiệc ly . Chúa rửa chân cho các môn đệ . Khi thầy Sáu đến từng người quỳ xuống rửa chân và hôn chân họ . . Rất nhiều anh chị em cảm động quá chảy nước mắt, phải khóc.

Ghi chú của Phùng Văn Phụng

Xem the^m:

PopeFrancis-17Apr2014-6ru7a chan cho ke tat nguyen

 

 

 

 

 

 

 

 

Đức Thánh Cha rửa chân cho kẻ tật nguyền

ghruachan3 Rửa chân cho tù nhân và phụ nữ

 

 

 

 

 

 

 

 

Đức Thánh Cha rửa chân cho tù nhân và phụ nữ

http://vietcatholic.org/News/Html/99872.htm

Tiếng hát liêu trai Thanh Thuý – 40 mùa xuân chưa quay về cố hương

Tiếng hát liêu trai Thanh Thuý – 40 mùa xuân chưa quay về cố hương

Cát Linh, phóng viên RFA
2016-01-31

  • RFA

Pic01.jpg

Nữ danh ca Thanh Thúy

Courtesy of www.thanhthuy.me

Your browser does not support the audio element.

Mời quí vị cùng Cát Linh nghe những ca khúc xuân và tâm tình của người nghệ sĩ đã trải qua 40 mùa xuân ở xứ người. Những ca khúc xuân bà đã từng hát luôn vang lên ở khắp nơi trong những ngày đón năm mới, dù là ở Việt Nam hay hải ngoại.

Tiếng hát liêu trai Thanh Thuý và 40 mùa xuân chưa quay về cố hương.

” Mình hát ra là mình rơi nước mắt, mình khóc. Mà ở dưới khán giả cũng khóc. Khi mình hát những bài về thân phận của người mất nước, người lưu vong. Cái cảnh đó rất là xúc động. Không bao giờ quên được những ngày đầu ở xứ người.”

“Trong thế gian đang vui mừng đón Xuân

Chắc nàng xuân năm nay đẹp bội phần

………………………………………….

Để cho đất nước vui trọn mùa xuân thắm xinh” (Tâm sự ngày Xuân)

“Cái cảm giác lúc đó nó quá buồn. Tại vì là ngày xuân nhưng đâu có ai thấy xuân đâu. Đi hát là ngày xuân đầu tiên của ngày tôi di tản qua Mỹ, nhưng thật sự những người dưới sân khấu nghe tôi hát cũng như tôi đứng hát trên sân khấu, nhưng mà cùng một tâm trạng là quá buồn. Đến nỗi mình hát ra là mình rơi nước mắt, mình khóc. Mà ở dưới khán giả cũng khóc. Khi mình hát những bài về thân phận của người mất nước, người lưu vong. Cái cảnh đó rất là xúc động. Không bao giờ quên được những ngày đầu ở xứ người.”

Xuân đầu tiên 1976, tha hương ngộ cố tri

Quý vị vừa nghe những lời tâm tình của nữ danh ca, Tiếng hát liêu trai Thanh Thuý khi nhắc nhớ lại ngày đầu tiên bà trình diễn cho khán giả của mình trên đất Mỹ, mùa xuân năm 1976.

Sau 40 mùa xuân xa quê, kể từ tháng Tư năm 1975, bà chưa một lần quay về quê hương. Cho dù, như lời bà kể, đã rất nhiều lần người ca sĩ rơi nước mắt khi đọc được, hay nghe được một lời nhắn gửi của khán thính giả yêu thương gọi mình quay về đứng hát trên quê nhà.

Nữ danh ca nhớ lại ngày đầu tiên hát cho khán giả của mình, ở một nơi không phải là quê hương, và lại là những ngày đầu năm mới, bà kể lại thế mà “lúc đó không có hát Xuân nhiều, chỉ hát bài Tâm sự ngày xuân, Chuyện buồn ngày Xuân. Sau đó là những bài như Vĩnh biệt Sài Gòn, gần như là những bài xa quê thôi.”

“Buồn lắm. Những ngày đó bên Seattle cũng có tuyết, lạnh lắm. Không một chút gì giống Việt Nam hết. Ở Việt Nam, những ngày Tết mình đi mua hoa, đi chợ Tết, mua sắm trái cây, mứt bánh để cúng giao thừa. những ngày tết cũng đi hát nhưng gần gũi với gia đình… Buồn lắm, không thể nào là nói giống được hết. Nó quá đau thương, chỉ có khóc. Không thấy mùa xuân là gì hết. Không có gì vui hết.”

“Sao anh đành bỏ em/Để ra đi một mình/ Giữa đêm sương lạnh lùng/ Chim xa bầy còn thương tổ ấm/ Huống chi người tội lắm anh ơi/ Xuân năm nào có nhau/ Mình chung ly rượu đào/ Mùi quê hương ngọt ngào…” (Chuyện buồn ngày xuân)

“Năm đó là năm đầu tiên, nên những người nhạc sĩ đặt những bài rất đúng tâm trạng, buồn lắm. Bữa đó hát cũng nhiều bài, mà phần nhiều là những bài xa quê hương, Sài Gòn niềm nhớ không tên, Quê hương bỏ lại…”

IMG_5796.JPG

Nữ danh ca Thanh Thuý và sáng tác của cố nhạc sĩ Anh Bằng

Có lẽ không phải chỉ riêng nữ danh ca Thanh Thuý, mà tất cả những người phải rời quê hương, đón Tết nơi đất khách năm đó cũng đều có chung một nỗi niềm. Sài Gòn những ngày cận Tết vẫn còn mới nguyên trong tâm trí của họ… nhưng thật ra là đã rất xa.

Xa từ tiếng pháo đì đùng khắp phố phường, đến xác pháo rơi vãi trong từng ngõ hẹp. Xa cả hình ảnh những cô thiếu nữ trong tà áo dài khoe sắc trong nắng xuân. Người nghệ sĩ, trong nỗi niềm nhớ cố hương khôn cùng, cố gắng mang lại cho khán giả của mình hơi ấm mùa xuân ngày cũ trên đất khách.

“Mùa Xuân mang cho thế gian giấc mơ thần tiên nhất đời

Đường xa thăm viếng nhau lời chúc Xuân tha thiết nghe tuyệt vời

Giàu sang đón mùa Xuân lâu

Nghèo không có mùa Xuân đâu

Hai kiếp đời người thì đỉnh núi kẻ thì vực sâu đớn đau…” (Mùa xuân hoa đào)

Khán giả là gia đình trong ngày xuân

“Sau đó tôi cũng đi hát nhiều lắm. Gần như Xuân nào cũng đi hết. Thành ra mình thấy ra đi là đi vậy thôi. Ở bên này có thấy gì là tết đâu. Vì Tết năm nào cũng phải rời xa gia đình để đi đến nơi khác chỗ mình ở là California. Năm nào cũng vậy, hát cho đồng bào mình nghe, hát cho khán thính giả mình nghe. Khán thính giả cũng cùng một tâm trạng với mình lúc đó. Lúc đó, người nào cũng đau buồn, nhớ nhà, nhớ những ngày xuân ở Sài Gòn, nó vui như thế nào. Tôi rất tiếc những ngày vui đó không còn nữa…”

“Nhặt cánh hoa vàng tim ngẩn ngơ

Ngoài hiên tin xuân đến bao giờ

Lòng thấy bồi hồi trong trí nhớ

Nàng Xuân sao vội đến

Không chờ không đợi một ai

Nào có vui gì để đón xuân

Mùa xuân năm nay thiếu ân tình

Từng cánh mai vàng trong xác pháo

Giờ đây đâu còn nữa

Những mùa xuân đẹp ngày xưa…” (Ngày về có tin xuân)

“Ngày về có tin xuân”, sáng tác của cố nhạc sĩ Anh Bằng là ca khúc xuân mà nữ danh ca Thanh Thuý đã thực hiện trong album nhạc đầu tiên sau khi đặt chân đến hải ngoại.

Rồi cứ từng mùa xuân trôi qua, người nghệ sĩ cùng với khán giả của mình nơi quê người mỗi năm “cùng nhau đón thêm mùa xuân”. Dẫu cho “xuân dù thay đổi biết bao lần” nhưng những hình ảnh yêu thương truyền thống của ngày Tết nơi quê nhà vẫn không phai mờ.

Thanh Thuý nói rằng những ngày xuân lưu diễn xa nhà, dù có buồn vì xa gia đình, người thân nhưng bà luôn thấy ấm cúng vì lúc đó, khán giả là tình thân.

“Tất cả những mùa xuân đó phải nói buồn thì buồn thật. Nhưng, phải nói là khán giả đến với mình rất dễ thương và đầm ấm. Coi như khán giả là những người trong gia đình của mình. Họ săn sóc từ những giọt nước mắt cho đến những cái bắt tay, những cái ôm, rồi an ủi nhau. Đó là hạnh phúc của mình đó. Tuy là buồn không được gần gia đình nhưng đó là những cái an ủi mình rất lớn.”

“Trên đường đi lễ xuân đầu năm

Qua một năm ruột rối tơ tằm

Năm mới nhiều ước vọng chờ mong

May nhiều rủi ít ngóng trông

Vui cùng pháo đỏ rượu hồng….” (Câu chuyện đầu năm)

40 mùa xuân trên đất khách

” Tôi cầu trời Phật, Thượng đế cho Việt Nam mình sống trong thanh bình, không còn những gì bất công, không vui nữa. Thiệt tình mà nói ai lại không muốn về. Nhưng bây giờ thì chưa được. Một ngày nào không còn vấn đề mất tự do như bây giờ thì tôi sẽ về. Nhưng ngày đó không biết mình còn sống hay không để về gặp những người thân thương của mình, khán thính giả của mình.”

Thế rồi sau bao nhiêu năm tự nhận là đã bôn ba rất nhiều, giờ đây, bà dành trọn những ngày Tết thiêng liêng cho gia đình, tình thân. Bà nói rằng mình đã có thể cúng ông bà và đón giao thừa với gia đình, nhưng điều mà mấy mươi năm qua, bà đã không có được trong những ngày đầu xuân. Nỗi đau buồn làm người ly hương trong mùa xuân đầu tiên đã nguôi ngoai được phần nào, mặc dù không thể nói là hết được.

“Khoảng 10 năm nay gần như không có Tết nào tôi nhận lời ở đâu hết. Trước đó, mình còn đi hát nhiều, nên mình phải đi. Bây giờ, sau 10 năm nay, tôi từ chối tất cả những show mời Tết, ngay cả những hội từ thiện, hay chùa, hay nhà thờ, tôi đều từ chối hết. Sau thời gian hết bôn ba, tôi thấy rằng mình phải ở nhà những ngày Tết.”

“Thứ nhất là tôi muốn ở nhà để lo sửa soạn đón giao thừa, lo cúng Phật. Đó là điều tôi rất cần. Vì cuộc đời của tôi, tôi nghĩ là Phật đã cho tôi rất nhiều phước lành. Cho nên tôi không đi hát những ngày xuân nữa để 30 là tôi lo cúng Phật, cúng giao thừa, ông bà cha mẹ. Mình phải cúng 3 ngày liền như vậy, từ mùng 1, mùng 2, mùng 3 đến mùng 4 mình mới đưa ông bà đi về trời. Gần 10 năm nay là như vậy rồi.”

Với người ca sĩ, âm nhạc là cuộc đời, là hơi thở, là nghiệp dĩ. Cho dù ở hoàn cảnh đau buồn nhất, là khi quê hương đã nghìn trùng xa cách; hay trong khoảnh khắc làm cho người xa quê nhớ về cố hương nhất là khi mùa Xuân về, thì người ca sĩ đã mang những âm thanh kỳ diệu đầy hoài niệm để xoa dịu nỗi niềm nhớ thương. Thanh Thuý đã mang tiếng hát liêu trai ma mị của bà đến với người Việt ly hương khắp nơi trên thế giới trong mấy mươi năm qua.

Dù thương nhớ, nhưng chưa một lần bà quay về để tìm lại hơi thở của mùa xuân trên mảnh đất chất chứa rất nhiều kỷ niệm, kỷ niệm của Sài Gòn và tiếng hát liêu trai.

“Tôi cầu trời Phật, Thượng đế cho Việt Nam mình sống trong thanh bình, không còn những gì bất công, không vui nữa. Thiệt tình mà nói ai lại không muốn về. Nhưng bây giờ thì chưa được. Một ngày nào không còn vấn đề mất tự do như bây giờ thì tôi sẽ về. Nhưng ngày đó không biết mình còn sống hay không để về gặp những người thân thương của mình, khán thính giả của mình.”

40 năm, một thời gian gần nửa đời người. Nhưng dù thêm 40 năm nữa cũng không thể làm phai nhoà hình ảnh của mùa xuân Sài Gòn trong tâm trí của người Việt Nam. Trong mùa xuân đó, giữa hoa mai, hoa đào, giữa những tiếng pháo mà chỉ còn là hoài niệm, có một tiếng hát liêu trai sẽ mãi vang lên, đưa ký ức người nghe quay về Sài Gòn khi có tin Xuân.

“Vật đổi sao dời ai có hay

Mùa xuân tha hương đất khách này

Nặng trĩu tâm hồn tôi mới nhớ

Tình xuân đâu còn ấm

Để mà nâng rượu mừng xuân”

Đặc nhiệm Ukraine đột nhập khu người Việt

Đặc nhiệm Ukraine đột nhập khu người Việt

Hàng trăm đặc nhiệm Ukraine tham gia vụ lục soát

Cơ quan an ninh Ukraine (SBU) nói vụ đặc nhiệm nước này lục soát khu dân cư người Việt ở Odessa là để ‘tìm các băng buôn người’.

Hôm 28/1, một nhóm lính đặc nhiệm, nhiều người bị mặt đã tràn vào khu Lotos (người Việt gọi là Làng Sen), khám nhà và tịch thu tiền của người Việt sống tại đây.

Ngày 31/1, người phát ngôn của SBU, bà Elena Gitlyanskaya, nói trên truyền thông Ukraine rằng cuộc khám xét tại khu Làng Sen là nhằm mục đích “tìm kiếm và phát hiện các kênh chuyển người bất hợp pháp vào Ukraine”.

Bà Gitlyanskaya cho hay SBU đã thực hiện 14 vụ lục soát trong chiến dịch đặc biệt truy quét những đường dây buôn người và di trú bất hợp pháp.

Vụ lục soát ở Làng Sen được cho là lớn nhất từ trước tới nay nhằm vào khu dân cư của người Việt.

Đại sứ quán Việt Nam tại Ukraine đã cử người tới Odessa để tìm hiểu về vụ này.

‘Đập cửa xông vào’

Website Người Việt Ukraina của cộng đồng người Việt sinh sống và làm việc tại Ukraine đưa tin rằng vào khoảng 5 giờ sáng 28/1, hàng trăm cảnh sát đặc nhiệm cùng xe đặc chủng đã bắt đầu tới khu Làng Sen để tiến hành vụ khám xét.

Họ đã bao vây khu nhà và vào khám xét một số căn hộ.

Truyền hình Ukraine chiếu cảnh một số cửa ra vào đã bị đập vỡ khi các lính đặc nhiệm dùng vũ lực để vào bên trong.

Một số người Việt cáo buộc bị đánh đập và bắt giữ. Họ cũng nói đã bị tịch thu tiền.

Dư luận người Việt sống ở đây cho rằng vụ lục soát này liên quan tới buôn bán ngoại tệ nhiều hơn là di trú trái phép.

Hiện chưa rõ số tiền bị tịch thu ở đây là bao nhiêu.

Các khu dân cư của người Việt tại Nga và Ukraine không chỉ là nơi sinh sống mà còn là nơi sinh hoạt, buôn bán của cộng đồng.

Khoảng 700 trong số 3.000 người Việt ở Odessa làm công việc buôn bán hàng tiêu dùng và kinh doanh ở khu chợ có tên Chợ Cây số 7.

Phi trường Nội Bài bao che cán bộ đòi hối lộ?

Phi trường Nội Bài bao che cán bộ đòi hối lộ?
Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV) – Chưa tìm thấy chứng cứ xác thực việc khách “bị vòi tiền uống nước.” Trang Facebook của Cảng Hàng Không Quốc Tế Nội Bài phản hồi như vậy về vụ “xin tiền uống nước” đang gây xôn xao trên mạng xã hội.

Hình ảnh sự việc trên Facebook Chồng Tây Vợ Đông và hình camera trích xuất của phi trường Nội Bài. (Hình: Dân Việt)

Truyền thông Việt Nam loan tin, trước đó ngày 19 tháng 1, trang Facebook “Chồng Tây Vợ Đông” dẫn câu chuyện của một phụ nữ đưa con từ Pháp về đón Tết ở Hà Nội. Vì con gái 2 tuổi chỉ có hộ chiếu Pháp, nên bố đã đặt làm giấy tờ cho con trên mạng Internet, lấy visa ngay tại cửa khẩu Nội Bài.

Đến Nội Bài, “Hai mẹ con gặp một chú công an hải quan cửa khẩu, họ nói rằng, “Xin cháu mấy chục đồng để uống nước thì sẽ được cấp visa ngay, còn không thì xin mời xếp hàng đợi.”

Người mẹ không đồng ý nên hai mẹ con phải xếp hàng. Con muốn đi vệ sinh nhưng vẫn xếp hàng… đứa con mệt nằm dựa vào hai chiếc vali kiên nhẫn chờ tới lượt. Câu chuyện trên đã thu hút 180,000 lượt thích và 100,000 lượt chia sẻ.

Sau câu chuyện trên, ngày 26 tháng 1, trên trang Facebook “Noibai International Airport – Customer Satisfaction” – Facebook chính thức của Cảng Hàng Không Quốc Tế Nội Bài (CHKQT) chia sẻ, bài viết được cho là phản hồi lại thông tin vụ việc trên.

Thông tin cho biết, theo hình ảnh camera ghi lại vào ngày 13 tháng 1 cho thấy: “Hình ảnh một bà mẹ trẻ với hai tay kéo hai vali khá to, tác phong nhanh nhẹn và bên cạnh là cô con gái nhỏ mặc áo dạ màu tím hồng, lưng đeo ba lô nhỏ, chạy tung tăng quanh mẹ.

Quá trình cấp thị thực của hai mẹ con diễn ra từ 5 giờ 51 đến 6 giờ 26 “trong cả quá trình cấp thị thực, khách không tiếp xúc với bất kỳ cán bộ, nhân viên hàng không nào khác ngoài thời điểm nộp hồ sơ và trả tiền lệ phí, và cũng cho thấy không có sự trao đổi thông tin gì.

Như vậy, về việc khách phản ánh “bị vòi tiền uống nước,” chúng tôi chưa tìm thấy chứng cứ xác thực. Và tổng thời gian khách chờ lấy thị thực 35 phút là hoàn toàn bình thường.

Thêm nữa, chuyện cô bé áo tím hiếu động, sau một hồi chạy nhảy khám phá sân bay thì nghịch ngợm ngồi nghỉ, gối đầu lên va li, trong lúc cả dãy hàng ghế trống phía sau phục vụ không được cô bé sử dụng. Lúc đó là thời điểm 6 giờ 26, đây cũng là thời khắc mà bà mẹ đã nhanh tay ghi lại hình ảnh và post trên bài viết.”

Nói với Tuổi Trẻ, ngày 27 tháng 1, một lãnh đạo phi trường Nội Bài cho biết, không nhận được phản ánh chính thức từ hành khách về sự việc trên. Nhưng sau khi có thông tin về sự việc trên Facebook, Cảng đã đề nghị công an cửa khẩu xác minh. Bước đầu bên công an đã trích xuất hình ảnh camera đăng thông tin lên trang Facebook Noibai International Airport – Customer Satisfaction và sẽ làm rõ thêm sự việc.

Tuy nhiên, nhiều người sau đó bày tỏ ý kiến hoài nghi những hình ảnh mà phi trường Nội Bài công bố kèm theo bài viết đã bị xử lý chỉnh sửa thời gian bằng phần mềm kỹ thuật. Song, nơi này khẳng định “Những hình ảnh trên được cắt ra từ đoạn video, nhưng vì hình ảnh video có hình ảnh nhiều hành khách (có mặt trong clip) nên để đảm bảo bí mật riêng tư, Cảng tạm thời không đăng tải clip.” (Tr.N)

 

Xin gởi đến người bạn trên mạng

Xin gởi đến người bạn trên mạng

Hởi người nơi chốn xa xôi

Từ khi quen biết, xa xôi cũng gần

Đêm đêm trên mạng bâng khuâng

Chờ mong tin bạn hồi âm đôi dòng

Để tôi vững dạ yên lòng

Biết ai vẫn khỏe vẫn còn đâu đây

Để tôi còn được ngày ngày

Có người ưu ái gởi đầy e-mail

Chuyện vui chuyện lạ hằng ngày

Năm châu bốn biển gom vào một trang

Một mai người ảo biến tan

Để người trên mạng băn khoăn đợi chờ

Hay làm di chúc để hờ

Lỡ như bất trắc hãy nhờ báo tin

Hữu duyên chẳng lẽ vô tình

Một lời thăm hỏi chân tình ủi an

Biết ai gặp chuyện chẳng lành

Tôi người trước nhứt chúc lành bình an

Nếu ai đau khổ lầm than

Tôi xin chúc phúc muôn vàn hồng ân

Nếu ai hết kiếp mãn phần

Hương lòng tưởng niệm tiễn chân người 

” Tất cả đều tàn phai theo năm, tháng, chỉ có tình thương ở lại đời.”

    Đời sống không thể thiếu tình bạn – Bỡi tình bạn chính là những cung, bậc tình-cảm của con người !

Chị Nguyễn Kim Bằng gởi

HOA DEP

Trộm đột nhập biệt thự cắt cổ hai người ở Tiền Giang

Trộm đột nhập biệt thự cắt cổ hai người ở Tiền Giang
Nguoi-viet.com

TIỀN GIANG (NV) Vụ án 2 người bị cắt cổ khi đang ngủ trong ngôi biệt thự kiên cố đã gây rúng động tại thị xã Cai Lậy, tỉnh Tiền Giang trong những ngày qua.

Truyền thông Việt Nam dẫn tin, ngày 25 tháng 1, ông Phan Văn Trảng, phó giám đốc công an tỉnh Tiền Giang cho biết, các cơ quan chức năng khám nghiệm hiện trường vụ 2 người bị cắt cổ trong căn biệt thự của cơ sở chế biến cà phê Hữu Khánh, ở phường 2, thị xã Cai Lậy cho thấy đây có thể là vụ giết người, cướp tài sản.


Căn biệt thự nơi xảy ra vụ án mạng. (Hình: Người Lao Ðộng)

Qua việc xem lại camera tại biệt thự, vào lúc 1 giờ 45 phút sáng 24 tháng 1, một thanh niên cao khoảng 1.8 mét bịt khẩu trang, mang giày kín, găng tay trông rất chuyên nghiệp đột nhập vào phòng ông Lương Văn Ðấu (66 tuổi) và vợ là bà Nguyễn Thị Năm (62 tuổi) dùng dao đâm rồi cắt cổ cả 2 người ngay trong phòng ngủ ở lầu 2. Hiện trường cũng có dấu hiệu bị lục soát. Két sắt bị phá không thành, tủ bị cạy và có thể đã mất một lượng tiền chưa xác định.

Tin Người Lao Ðộng cho biết, sáng 24 tháng 1, một người làm công đến căn biệt thự trên để dọn dẹp như mọi ngày. Khi đến nơi, ông này thấy cổng ngoài khóa nhưng cửa biệt thự mở, liền lên lầu 2 kiểm tra thì hoảng hốt khi phát hiện cả cha và mẹ của ông ông Lương Văn Triêm, chủ cơ sở chế biến cà phê Hữu Khánh đã chết trên giường nên vội trình báo với công an địa phương.

Trong căn biệt thự trên, ngoài 2 nạn nhân còn có con trai của ông Triêm là cháu Lương Hữu Khánh (15 tuổi). Khánh ngủ ở phòng riêng, cửa khóa nên có thể nhờ vậy mà thoát chết. Ðến sáng, khi người làm công tới căn biệt thự này thì Khánh vẫn chưa dậy.

Theo mô tả của phóng viên Người Lao Ðộng, căn biệt thự này được xây trong khuôn viên rộng cả ngàn mét vuông, xung quanh có tường cao hơn 2 mét, phía trước xây cổng rất kiên cố. Hai bên biệt thự trồng nhiều cây kiểng quý giá có dấu hiệu bị xáo trộn.

Người dân ở khu vực này cho biết trong đêm xảy ra án mạng, họ không nghe thấy dấu hiệu gì lạ ở căn biệt thự. Trong khi đó, vợ chồng ông Triêm đi Sài Gòn nên thoát nạn. (Tr.N)

 

Bắt giữ trộm, con bị tù, cha tự vẫn!

Bắt giữ trộm, con bị tù, cha tự vẫn!

(VienDongDaily.Com – 16/01/2016)

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Vào dịp cuối năm, các cụ nhà ta xưa đã gọi là “tháng củ mật” tức là dạy con cháu phải hết sức đề phòng nạn trộm cướp. Ngày nay thì phải gọi là “tháng đại củ mật” vì trộm cướp mỗi ngày một gia tăng. Và theo cơ quan an ninh của VN thì tệ nạn này mỗi ngày một tinh vi và manh động. Trộm cướp hiện nay chia ra nhiều loại, loại quá đói rách nghiện hút ma túy, ngáo đá, thất nghiệp thì gặp gì trộm nấy, trộm cướp giữa ban ngày. Xông vào nhà cướp laptop, kề dao vào cổ cả bà già dù chỉ kiếm được vài trăm. Có tên còn liều lĩnh hơn, ngày 7 tháng Một vừa qua, tên trộm Vũ Văn An còn vào giữa bến xe trung tâm TP Thái Bình trộm luôn chiếc xe giường nằm 46 chỗ ngồi rồi ung dung lái ra khỏi bến. Còn loại “chuyên nghiệp” kiểu đàn anh đàn chị thì có băng đảng, có tổ chức, có điều tra nghiên cứu đàng hoàng trước khi trộm cướp và nếu cần thì cứ giết phăng chủ nhà để phi tang bằng chứng.

Anh Nguyễn Văn Trình, ngụ xã Vĩnh Bình, huyện Chợ Lách, Bến Tre người bị xử hình sự vì bắt trộm.

Mới đây nhất, ngày 6 tháng Một, ngay ở Sài Gòn, chỉ vì trộm không được xe SH, mà hai tên trộm sẵn sàng cầm mã tấu quay lại để chém những người đã rượt bắt chúng. Một người dân kể lại: “Bọn cướp tìm chém, chém loạn xạ không cần biết ai là ai. Trước khi bỏ đi bọn chúng còn hăm dọa tụi bây nhớ mặt tao nha.” Và không thiếu những vụ cướp nổ súng, vung dao… cướp tiệm vàng giữa ban ngày cướp hàng trăm cây vàng ở những tiệm vàng xảy ra giữa các thành phố lớn như Hà Nội, Sài Gòn, Hà Nam…

Mọi nơi đều có khuyến cáo người dân đề phòng củ mật

Người dân Việt có tí máu mặt hoặc chỉ cần là cuộc sống trung lưu, vào thời gian cận tết này hầu như vẫn lo ngày lo đêm. Vì thế ngay cả công an Sài Gòn cũng đã ra thông báo khuyến cáo mọi người dân hãy đề phòng trộm cướp. Công an phường Phạm Ngũ Lão, quận 1 phát tờ rơi cho khách du lịch cảnh báo về nạn cướp giật, trộm cắp tài sản. Infonet có trích dẫn một cảnh báo: “Tội phạm bạo lực rất hay xảy ra tại TP. Sài Gòn. Hãy giữ túi xách của bạn luôn bên người, không đeo các các đồ trang sức quý và cố gắng không để lộ liễu máy ảnh và điện thoại di động.”

Ngoài ra, trong tờ rơi còn có in số đường dây nóng để du khách có thể liên lạc hỗ trợ thông tin, đồng thời trình báo về các vụ cướp giật, trộm cắp tài sản.

Theo dự báo của phòng Cảnh sát Hình sự, trong thời gian cuối năm vào dịp “tháng củ mật”, tình hình tội phạm đột nhập để trộm cắp tài sản sẽ tiếp tục diễn biến phức tạp với phương thức, thủ đoạn hoạt động tinh vi, liều lĩnh hơn; xuất hiện các nhóm tội phạm trộm cắp có tổ chức, có tính chất chuyên nghiệp, tội phạm mới sử dụng công nghệ cao để trộm cắp; hậu quả, tài sản thiệt hại sẽ ngày càng lớn hơn, gây ảnh hưởng xấu đến trật tự an toàn xã hội.

Cảnh báo cũng không quên yêu cầu người dân đề phòng các loại hàng giả, hàng không nhãn mác, không có nơi cung cấp. Nhất là loại hạt hướng dương, hạt dưa nhuộm phẩm màu, hạt dẻ cũ, ô mai xí muội ngâm hóa chất… thường có chữ Trung Quốc.

Ngay cả khu phố tôi ở, tối 7-1-2016 vừa qua cũng đã mời các gia đình đến họp tổ dân phố, mục đích chỉ để phổ biến những lời cảnh báo này. Những cảnh báo trên cho thấy tình hình trộm cắp tại VN lúc này nghiêm trọng như thế nào.

Thế nhưng có một chuyện rất khôi hài vừa xảy ra khiến người dân không còn biết đối phó mấy chú ăn trộm ra sao nữa khi người bắt trộm lại bị tòa xử hình sự. Luật pháp VN thế mới “lọa”.

Cha tự vẫn, con bị xử lý hình sự vì bắt trộm

Ngày 4/1, Tòa Án Nhân Dân (TAND) tỉnh Bến Tre đã mở phiên tòa phúc thẩm xét xử và tuyên y án sơ thẩm sáu tháng cải tạo không giam giữ đối với bị cáo Nguyễn Văn Trình (ngụ xã Vĩnh Bình, huyện Chợ Lách, Bến Tre) về tội bắt giữ người trái pháp luật- bắt kẻ trộm đột nhập vào nhà mình.

Tôi chỉ tường thuật tóm tắt nội dung vụ án kỳ quái này như sau: Anh Nguyễn Văn Trình cùng cha là ông Nguyễn Văn Tập giữa khuya bắt quả tang một người trộm tiền trong tiệm tạp hóa nhà mình. Anh đã nhiều lần gọi báo cho trưởng ấp nhưng trưởng ấp không nghe máy. Do đêm khuya không có phà, không có ghe đưa tên trộm qua sông lên xã trình báo nên anh Trình trói người này lại.

Kết luận cơ quan điều tra cho biết trong thời gian bắt trộm anh Trình có trói và đánh tên trộm vài cái, dùng dây vắt qua cây, kéo tên trộm lên xuống vài cái để tra hỏi tên gì, con ai, ở đâu. Đến khi tên trộm khai rõ con ai thì anh Trình ngưng, không đánh nữa. Đến 4 giờ 40 sáng trưởng ấp mới nghe điện thoại và cùng công an ấp đến nhà anh giải quyết.

Sau khi anh Trình bị khởi tố tội bắt giữ người trái pháp luật, cha anh cũng bị xem là đồng phạm. Vì quá uất ức nên trong khi điều tra bố anh Trình đã treo cổ tự vẫn và để lại bức thư tuyệt mệnh…
Còn không nghe nói gì đến hình phạt đối với tên trộm?!

Câu chuyện này đã thu hút sự bàn luận của cộng đồng, trong đó có nhiều ý kiến phẫn nộ. Nhiều người cho rằng việc tuyên án như vậy sẽ “cổ súy cho ăn trộm” và làm cho người dân ngần ngại không dám… bắt trộm.

Bắt trộm đúng hay sai?

Nếu theo đúng luật VN, điều 82, Bộ luật Tố Tụng Hình Sự quy định: “Đối với người đang thực hiện tội phạm hoặc ngay sau khi thực hiện tội phạm thì bị phát hiện hoặc bị đuổi bắt, cũng như người đang bị truy nã thì bất kỳ người nào cũng có quyền bắt và giải ngay đến cơ quan Công An, Viện Kiểm Sát hoặc Ủy Ban Nhân Dân nơi gần nhất. Các cơ quan này phải lập biên bản và giải ngay người bị bắt đến Cơ quan điều tra có thẩm quyền; Khi bắt người phạm tội quả tang hoặc người đang bị truy nã thì người nào cũng có quyền tước vũ khí, hung khí của người bị bắt.”

“Tuy nhiên, bắt phải kèm theo bắt giữ, khống chế… trong đó trói lại, nhốt lại cũng là một hành vi giữ hợp pháp. Hành vi này nhằm mục đích để người phạm tội không chống trả, không bỏ trốn…”.

Một điều đáng chú ý là kẻ ăn trộn tên K. trộm khai trước tòa: “Đã bốn lần đột nhập vào quán anh Trình lấy tiền thành công, hôm xảy ra vụ việc là lần thứ 5. Nếu không bị chú Trình phát hiện thì tôi đã lấy được tiền rồi.”

Như vậy, việc bắt người của bố con anh Trình là phù hợp với quy định pháp luật nên hành vi này không bị xử lý. Rõ ràng tòa án được gọi là Tòa Án Nhân Dân đã sai hoàn toàn. Chẳng lẽ các quan tòa không thuộc luật hay có sự mờ ám nào khác?

Chính vì cách xử án kỳ lạ của ba tòa quan lớn nên người dân trở nên hoang mang, không biết đối phó như thế nào với chú trộm đây. Bắt thì ở tù, không bắt thì hóa ra ngu ngốc trong khi có thể bắt được trộm. Cho nên dư luận lại bàn nhau hãy im lặng.

Tốt nhất là hãy nằm im để trộm lấy đồ và ra về

Đó là câu chuyện của bà Hà Thị Hòa (53 tuổi, ngụ tổ 4, KP5, P.Trảng Dài). Vào khoảng 2h30 ngày 8/12, bà Hòa đang nằm ngủ với mẹ ở trong phòng thì phát giác có một tên lẻn vào phòng bà lục lọi đồ đạc để trộm tài sản.

Tuy nhiên bà Hòa chọn cách nằm im giả vờ ngủ chứ không dám la hét cầu cứu vì sợ nguy hiểm đến tính mạng, thời điểm đó trong nhà còn có một người con gái của bà đang ngủ trên lầu.

Khi kiểm soát lại tài sản, bà khám phá mình bị trộm một két sắt bên trong chứa nhiều vòng, lắc, dây chuyền bằng vàng cùng một số lượng lớn tiền USD và bạc thái cùng 12 triệu đồng.

Sau khi trình báo cơ quan công an, tên trộm đột nhập vào nhà bà Hòa cũng bị bắt. Tuy nhiên, số tiền trộm được kẻ gian đã tiêu xài gần hết. Coi như mất trắng.

Truy đuổi trộm có thể phải bỏ mạng, bắt giữ trộm có thể phải ngồi tù. Nằm im cho trộm lấy đồ thì thoát thân nhưng mất của. Điều bi hài đó lại đang xảy ra và chắc hẳn sẽ khiến nhiều người phải trăn trở, suy nghĩ.

Không lẽ cứ mặc kẻ trộm ngang nhiên vào nhà mình muốn làm gì thì làm, muốn lấy gì thì lấy. Và dĩ nhiên, không phải ai cũng đủ bình tĩnh và chấp nhận “mất của” theo cách mà bà Hòa đã làm. Hành vi đột nhập vào nhà để trộm cắp là trái pháp luật. Gia chủ muốn bảo vệ tài sản của mình thì phải tự vệ, truy đuổi và bắt trộm.

Người dân bảo nhau tốt nhất là hãy nằm im… để kẻ trộm lấy đồ và ra về, không trình báo gì cả cho đỡ phải hầu tòa.

Trách nhiệm bảo đảm an ninh trật tự, trách nhiệm phòng chống tội phạm và duy trì kỷ cương pháp luật thuộc về những người quản lý. Thế nhưng, dường như nhiều người dân vẫn đang phải gồng mình “lựa chọn” cách đối phó với trộm để bảo vệ tài sản, tính mạng của chính họ, không tin vào cái gì khác.

Viện trưởng Việm Kiểm Sát Nhân Dân làm gì khi bị trộm vào nhà

Trả lời Phóng viên (PV) báo Pháp Luật TP. Sài Gòn, chính ông Huỳnh Văn Toàn (Viện trưởng VKSND huyện Chợ Lách) từng thừa nhận: Bắt người phạm tội quả tang thì người bắt phải đem liền tên trộm đến cơ quan chức năng nhưng luật không ghi rõ “liền” là ngay tức khắc hay là mấy tiếng đồng hồ sau. PV hỏi: “Dân bắt trộm quả tang giữa đêm khuya vắng người nhưng không được trói, lỡ tên trộm chạy thoát thì sao?” Ông Toàn trả lời: “Cái này phải suy nghĩ thêm, theo quy định thì chỉ có lực lượng chức năng mới được còng, người dân không được còng. Tuy nhiên, theo tôi nghĩ, người dân khi bắt trộm thì cũng phải như thế.”

Như vậy chính ông Viện trưởng VKS cũng đã thừa nhận nếu gặp trường hợp đó ông cũng làm như gia đình anh Nguyễn Văn Trình mà thôi. Cớ sao tòa lại xử tù (dù không giam giữ) cũng là một bản án hình sự. Vậy thì luật pháp trong trường hợp này bảo vệ ai, người dân bắt trộm hay bảo vệ tên trộm?!
Nhiều lời bình trên các trang báo rất tức cười nhưng không phải là không có lý. Mời bạn đọc vài ý kiến dưới đây:

– Bạn có nick name là Ba viết:
“Vậy từ nay đừng ai bắt trộm nữa nha, khi phát hiện trộm vào nhà thì tự nguyện kêu cả nhà ra quỳ trước mặt tên trộm hô to: Mày trộm thoải mái đi chứ đừng bắt chủ nhà vào tù mà tội nghiệp.”
– Bạn nguyen manh dan khuyên:

“Nếu không muốn vi phạm pháp luật thì gặp kẻ trộm hãy nói: Anh đứng nguyên đó để tôi đi taxi gọi chính quyền đến nhé.”

Người dân đã khuyên nhau như thế tôi không phải bình luận gì thêm cho tình trạng oái oăm này nữa bởi ngay chính tôi nếu bị kẻ trộm vào nhà cũng không biết phải phản ứng ra sao. Chắc là tôi cũng im lặng chịu đựng cho khỏe cái thân già, chắc vô số người dân khác cũng như vậy mà thôi. Tin vào công lý có khi bị tù oan, vậy tin vào cái gì bây giờ thưa các bạn?

Văn Quang

(6-1-2015)

Về Việt Nam ăn Tết – Tại sao về? Tại sao không?

Về Việt Nam ăn Tết – Tại sao về? Tại sao không?
Nguoi-viet.com

Ngọc Lan/Người Việt

WESTMINSTER, Calif. (NV) – Mỗi năm, khi tiết trời Calif. bắt đầu trở nên bớt lạnh, đêm về muộn hơn một tí, và đặc biệt, nhìn thấy chợ hoa Phước Lộc Thọ khai trương, là lòng người xa xứ dường như lại mênh mang một cảm xúc, có thể vui, có thể buồn, bởi Xuân đang sắp chạm ngõ sân nhà.

Bên cạnh những người vẫn trôi theo vòng quay hối hả của cuộc sống nơi đây, không còn thời gian nghĩ đến chuyện Ông Táo về trời, không có nỗi xôn xao khi biết Tết đang rất gần, thì lại có nhiều người mang tâm trạng đầy háo hức chuẩn bị hành trang về quê ăn Tết sau một năm hay nhiều năm trông ngóng khoảnh khắc này.

Ăn Tết ngay tại quê người, hay bằng mọi cách phải về quê nhà đón Giao Thừa, tất cả đều có lý do rất riêng, với mỗi người.

 
Một góc chợ Tết tại Little Saigon (Hình: Ngọc Lan/Người Việt)

“Mua vé về Việt Nam ăn Tết mỗi ngày một đông”

“Dựa vào thông tin trên hệ thống bán vé máy bay thì thời điểm này không còn vé về Việt Nam trong dịp Tết nữa. Nếu có cũng phải trên $2,000, hoặc không thì sau Tết hai tuần mới có vé,” chị Mỹ Tiên, nhân viên công ty du lịch ATNT ở thành phố Fountain Valley, gần Little Saigon, cho biết.

Theo chị Mỹ Tiên, “thông thường mùa Tết số người về Việt Nam đông lắm. Lượng khách mua vé tại ATNT mỗi năm mỗi nhiều lên.”

“Vé năm nay rẻ hơn những năm trước, dù rơi vào mùa nào. Ví dụ mùa Tết năm nay có khách mua vé khứ hồi chỉ khoảng hơn $600, chưa có visa, trong khi những năm trước giá rẻ nhất phải từ $750-$800. Năm nay hầu hết các hãng máy bay đều có giá vé rẻ hơn những năm trước. Có thể do giá xăng rẻ,” đại diện công ty ATNT giải thích thêm.

Dĩ nhiên, đó là giá vé cho những ai đã có sẵn chương trình về Việt Nam ăn Tết từ lâu, và mua vé từ ba, bốn tháng trước.

Cô Kiều Nguyễn, đại diện cho Kiều Nguyễn Travel ở Austin, Texas, cũng nhận thấy “lượng người đi Việt Nam dịp Tết này tăng gần gấp đôi.”

“Cách đây ba tháng, giá vé khứ hồi từ Austin về Sài Gòn chỉ vào khoảng $600-$700, rất rẻ, cho nên có nhiều người không có ý định về Việt Nam dịp Tết này, nhưng vì thấy giá vé rẻ quá nên sắp xếp công việc về chơi, có gia đình đó rủ nhau đi hơn 20 người luôn,” cô Kiều nói.

Nhận xét của chị Mỹ Tiên là “khách về Việt Nam mùa Tết hầu như là người lớn tuổi, vì người trẻ thì có gia đình con cái, bận đi làm đi học nên cũng khó đi. Tuy nhiên cũng có gia đình thu xếp được thì họ cũng đi bốn, năm người cùng lúc.”

Với cô Kiều Nguyễn thì “người lớn tuổi và người làm nail” là số người về Việt Nam ăn Tết đông nhất, bởi “người già thì về thăm con cháu, người làm nail thì mùa này luôn là mùa vắng khách nên tranh thủ đi chơi.”

Tết Mỹ nhạt? Tết Việt Nam ấm áp tình thân?

 
Bà Đỗ Tú Nhạn (trái), cư dân quận Cam, “Năm nào cũng về Việt Nam ăn Tết để có chút thời gian gắn bó với người thân.” (Hình: Nhân vật cung cấp)

Ông Ngọc Huỳnh, cư dân thành phố Garden Grove, về Sài Gòn ăn Tết lần đầu tiên sau bốn năm định cư tại Mỹ để “được sống trong tình cảm ấm áp của gia đình.”

“Sự có mặt của mình trong gia đình vào thời khắc ấy xúc động và thiêng liêng lắm,” ông Ngọc nói.

Ông kể, “Năm đầu tiên đến Mỹ đón Tết thấy lạt lẽo quá. Buồn vì nhớ Sài Gòn, buồn khi thấy ngày Tết mà không có cha mẹ, anh em ở bên cạnh như mấy chục năm qua, dù rằng ở đây thì có gia đình vợ, nhưng thiếu vẫn thiếu.”

“Muốn nói gì nói, Tết ở đây không thể nào vui bằng Tết ở Việt Nam. Tết ở đây, tôi được nghỉ có một ngày, nên coi như cũng chẳng có Tết, trong khi ở Việt Nam thì nghỉ Tết cả một thời gian dài, mình mới hưởng trọn cái Tết,” ông Ngọc tâm sự.

Ông nhận xét thêm, “Về Sài Gòn ăn Tết thấy ngộ lắm. Bối cảnh xung quanh rất vui, khiến mình xôn xao lạ lắm. Còn ở đây thì bình thường. Sau mấy năm ở đây, tôi vẫn thấy Tết ở Mỹ nhạt nhẽo, giả giả làm sao đó, như có một cái gì gán vào trong đời sống thường ngày của mình chứ không phải là Tết của mình.”

Bà Đỗ Tú Nhạn, hiện sống ở Westminster, thì “năm nào cũng về Việt Nam ăn Tết.”

“Lúc trước con gái tôi còn ở bển, năm nào tôi cũng về. Nay thì nó đã sang Mỹ rồi nhưng tôi còn chị chồng, anh chồng bên đó cũng cô đơn quạnh quẽ nên tôi về để có chút thời gian gắn bó với gia đình,” bà Nhạn cho biết.

Bà chia sẻ, “Tôi qua Mỹ đã mười mấy năm, chỉ có một năm ăn Tết ở Mỹ thôi, thấy vô vị quá! Lúc đó tôi còn đi làm ở Santa Monica, Tết vẫn phải đi làm, chẳng thấy không khí Tết gì hết, mọi chuyện đều bình thường. Trong khi về Việt Nam ăn Tết thì tâm trạng khác lắm, nôn nao chờ đợi và chuẩn bị cả… nửa năm trước.”

Một lý do nữa mà bà Nhạn vẫn thường về Đà Nẵng đón Xuân là “để đi tìm lại kỷ niệm xưa của chính mình.”

“Chồng tôi chết trước khi tôi đi Mỹ định cư. Mỗi lần về quê, tôi thích đi lang thang trên biển một mình, để nhớ về chồng, nhớ những câu thơ ông từng viết cho tôi. Tôi về để đi tìm lại kỷ niệm xưa của chính mình,” bà trầm giọng.

Với bà Jennifer Nguyễn, một cư dân Garden Grove, thì “về quê ăn Tết có được cái không khí Tết, nhất là trước Tết vui, nhộn nhịp, có người này người kia đi ra đi vào, cùng gói bánh tét, dọn dẹp nhà cửa. Còn ở Mỹ thì chỉ nhà nào có người lớn mới còn có sự chuẩn bị cho Tết, chứ không thì mọi thứ đều bình thường.”

Về Việt Nam ‘tốn kém và căng thẳng thần kinh’

 
Bà Jennifer Nguyễn, “về quê có không khí Tết nhưng luôn luôn bị ‘chém đẹp’ và tốn tiền lì xì.” (Hình: FB Jennifer Nguyễn)

Về Sài Gòn ăn Tết là điều ông Ngọc cảm thấy vui vì được trở lại trong vòng tay ấm áp của gia đình. Tuy nhiên, ông Ngọc cũng không ngần ngại “tiết lộ,” “lần tới có về thì tôi không chọn đi dịp Tết nữa, trừ khi tôi trúng số.”

Tại sao? “Vì về dịp Tết tốn tiền nhiều quá!”

“Lần về thăm nhà dịp Tết, tôi đem theo gần $10,000 mà coi như sạch túi luôn, thấy không thấm vô đâu hết. Bao nhiêu cũng không đủ. Tốn tiền rất nhiều, vì gặp ai cũng phải lì xì hết,” ông Ngọc vừa kể vừa cười một cách đau khổ vì quan niệm “ai cũng nghĩ mình là Việt Kiều nên mình phải cư xử cho … giống Việt Kiều.”

Tuy nhiên, một trong những nguyên nhân khiến ông “tốn tiền” nữa là “sau mấy năm sống ở Mỹ trở về, nhìn thấy nhiều người khổ quá, thấy tội nghiệp quá, nhất là mấy người bán vé số, đạp xích lô, chạy xe ôm, ăn xin, mà nhất là dịp Tết nữa nên càng thấy thương họ, nên cứ gặp là cho tiền.”

Ông giải thích, “Ngày còn ở Việt Nam, khi thấy mấy anh em bà con Việt kiều về hay cho người nghèo tiền, tôi thường cản, nói không cần phải cho nhiều như vậy. Không dè đến khi chính mình trở về, tôi lại có cảm xúc y chang, mới hiểu vì sao ngày trước họ làm như thế.”

Bà Jennifer dù đang chuẩn bị hành trang để ra sân bay về Đà Lạt ăn Tết, dù cho rằng “Tết ở quê có không khí hơn” nhưng cũng thẳng thắn nói “không thích về dịp Tết vì về dịp này luôn bị ‘chém đẹp’, lại tốn tiền lì xì cho con cháu dưới quê.”

Đó là kinh nghiệm bà có được trong lần đầu về Việt Nam ăn Tết sau gần 20 năm không đón Xuân tại quê nhà. Giờ là lần thứ hai bà lại về vào dịp Tết nhưng chẳng qua “phải đi vì có công việc.”

Với bà Nhạn, dù đều đặn về quê mỗi dịp cuối năm, chuyện luôn phải chuẩn bị tinh thần đối phó với “hải quan sân bay hay công an cửa khẩu” vẫn là điều bà phải bận tâm.

“Tôi vẫn căng thẳng thần kinh để đối đầu với tụi nó, nhưng may là tôi đối đầu được, tức là cách hành xử của họ vẫn làm cho mình mệt mỏi, nhưng tôi vẫn cứ đi,” người phụ nữ nhỏ nhắn nói bằng giọng chắc nịch.

 
Bà Lê Ngô ở Westminster, “Tôi thấy Tết ở Bolsa này là nhất thế giới, không ham đi đâu nữa cả.” (Hình: Ngọc Lan/Người Việt)

Những chuyện “bực bội” mà bà Nhạn từng phải đối diện khi về đến sân bay Tân Sơn Nhất, và sau này là sân bay Đà Nẵng, là sự vòi vĩnh, hạch sách của nhân viên hải quan khi làm thủ tục nhập cảnh. Đây cũng chính là một trong những lý do mà nhiều người không muốn về quê. Bởi, như ông Phú Nguyễn ở quận Cam, người đã đôi lần trở về Sài Gòn sau 25 năm sống ở Mỹ, nhận xét, “chẳng đặng đừng khi có chuyện cần thì tôi mới phải bay về, chứ vừa xuống máy bay, nhìn thấy thái độ của hải quan Việt Nam là tôi muốn quay ngược về Mỹ liền lập tức.”

“Thiệt là ngán ngẩm. Tôi phải đối đầu từ khi bước xuống sân bay Sài Gòn ra tới Đà Nẵng, khi thì bắt đóng thuế thùng hàng dư ra, mặc dù mình đã đóng tại sân bay LAX rồi, khi thì họ hỏi trắng trợn ‘chị về có mang quà gì cho em không?’ rồi lật tới lật lui coi mình có kẹp tiền vào passport không… Ui chao mệt là mệt,” bà Nhạn nhớ lại.

Nói thì nói vậy, nhưng người phụ nữ ngoài 60 này vẫn về mỗi khi Tết đến, và chưa bao giờ cảm thấy “tốn kém” bởi vì “khi tôi có kế hoạch về thì tôi đã phải chuẩn bị từ nửa năm trước, muốn mua quà cáp gì cho ai, cái quần cái áo cái giỏ tôi đều tính trước và tha lần tha lần cho đến ngày đi nên không thấy tốn kém. Mà có tốn thì cũng xứng đáng vì nó mang lại cho tôi một mùa Xuân rất ấm áp trong tình gia đình người thân.”

Lần này bà Nhạn về quê ăn Tết cùng con dâu, 2 cháu nội và người chị ruột.

Không về, vì chẳng còn ai và Tết chẳng như xưa

Chị Châu Diệp, chủ một gian hàng bán hoa đào hoa mai giả trong chợ Tết Phước Lộc Thọ, cho biết, “Mình ở đây từ năm 79 đến giờ, chưa bao giờ về Việt Nam ăn Tết. Nhưng nghe nói Tết ở đây vui hơn vì ở đây được đốt pháo.”

“Lý do chính mà mình không về Việt Nam ăn Tết là vì gia đình bà con mình đều ở Mỹ. Tết là sum họp mà cả gia đình đã sum họp tụ tập ở đây hết rồi thì còn đi đâu nữa,” chị nói thêm.

Bà Lê Ngô ở Westminster tâm sự, “tôi ở California này 20 năm là 20 năm tôi đều đi chợ Tết Phước Lộc Thọ, nghĩa là tôi không về Việt Nam ăn Tết. Tôi thấy Tết ở Bolsa này là nhất thế giới, không ham đi đâu nữa cả. Vừa ấm áp vừa vui vẻ. Đi ra đi vào thấy người Việt mình chào nhau, hỏi thăm nhau là vui rồi.”

Ông Nam Đặng, chủ nhân một gian hàng bán cây quýt, tắc, bưởi trong chợ Tết Phước Lộc Thọ cho biết khoảng 10 năm trước ông có về Việt Nam ăn Tết một lần, vì “mấy đứa em kêu về.”

Nhưng theo ông thì “Tết ở Mỹ vui hơn, còn ở Việt Nam thì mình không được tự do nên đâu bằng bên này được.”

Với ông Nam, “Tết đến, chỉ cần thấy có thịt kho dưa giá, dưa hấu, là thấy y như Tết ở Việt Nam mình thôi.”

Cô Kiều Lưu, cư dân Fountain Valley, lại nghĩ khác, “Thật ra Tết Việt Nam bây giờ cũng đâu giống ngày xưa nữa! Tết bây giờ là thời gian người ta nghỉ ngơi, đưa gia đình đi chơi xa, thậm chí là đi chơi nước ngoài chứ đâu còn cảnh ‘Mùng Một Tết cha, Mùng Hai Tết bạn, Mùng Ba Tết thầy’ như xưa nữa, không thấy còn gì là truyền thống hết. Cũng chẳng mấy ai tụ tập gói bánh chưng bánh tét gì nữa đâu.”

Cô Kiều từ Áo sang Mỹ định cư cách đây 5 năm, “lúc còn ở Áo thì năm nào cũng về Việt Nam ăn Tết. Từ lúc sang Mỹ thì chưa về bao giờ.”

 
Cô Kiều Lưu, Fountain Valley, “Tết ở đây cũng như ngày thường, không có gì rộn rã như ngày xưa, ngày càng thấy thờ ơ.” (Hình: Kiều Lưu cung cấp)

Lý do chị Kiều không về vì “Tết rơi vào thời gian các con bận đi học, không nghỉ được.”

“Nếu nghĩ chuyện Tết về Việt Nam thì tôi muốn chồng tôi về ăn Tết với ba mẹ chồng vì ông bà còn ở bên đấy. Riêng tôi thì thấy chuyện về không quan trọng vì cả nhà tôi ở đây hết rồi.”

Nói về cảm xúc sau khi trải qua năm cái Tết tại Mỹ, Kiều cho rằng, “năm đầu tiên tôi có tham gia gói bánh chưng với bạn, thấy cũng vui. Nhưng rồi nhạt dần, thấy cũng bình thường. Tết ở đây cũng như ngày thường, không có gì rộn rã như ngày xưa, ngày càng thấy thờ ơ. Không biết tại sao, có thể do mình già rồi. Thêm nữa, Tết ở đây cũng đâu có được nghỉ, cũng như ngày thường thôi.”

***

Về hay không về, ở Mỹ hay ở Việt Nam, cuối cùng điều quan trọng là nơi đâu cho mình cảm giác ấm áp của sự sum vầy, của tình yêu thương gia đình thì nơi đó mang ý nghĩa Tết trọn vẹn.

Liên lạc tác giả: ngoclan@Nguoi-viet.com