Tin Fatima: ”Chị Lucia” sắp được phong Chân Phước?

Tin Fatima: ”Chị Lucia” sắp được phong Chân Phước?

CHI LUCIA

Năm kỷ niệm 100 năm Đức Mẹ hiện ra ở Fatima sắp tới, liệu nhân vật lừng danh nhất và sống lâu nhất trong “3 đứa trẻ,” là Sơ Lucia dos Santos, còn được gọi một cách thân ái là “Chị Lucia”, sẽ có thểđược phong Chân Phước chăng?

Đó rõ ràng là mục đích cuả các giới chức Công Giáo Bồ Đào Nha, Giáo Hội Bồ Đào Nha vừa công bố vào hôm thứ 2 rằng hàng ngàn văn bản đã được thu thập để làm chứng cho sự thánh thiện của SơLucia.

Các tài liệu bao gồm hơn 15.000 bức thư, lời khai, và các tài liệu khác, sẽ được dùng để cổ động cho việc phong chân phước. Đức Giám Mục Virgilio Antunes cuả giaó phận Coimbra ghi nhận rằng, đểkiếm chứng số tài liệu này, họ đã phải mất hơn tám năm , vì chúng bao gồm nhiều thư từ cá nhân và chứng từ cuả hơn 60 người.

Hồ sơ đã được trình bày trong một buổi lễ tại tu viện cuả Sơ Lucia ởCoimbra và sẽ được gửi đến Toà Thánh để xin chấp thuận cho việc tiến hành bước tiếp theo của tiến trình phong thánh. Vụ việc này sẽđược Đức Thánh Cha Phanxicô xem xét.

Nhắc lại vào ngày 13 tháng 5 năm 1917, 2 anh em là Francisco và Jacinta Marto – 9 và 7 tuối – và người chị họ của mình là Lucia dos Santos, 10 tuổi, đã thả đàn cừu gặm cỏ ở gần làng Fatima cuả BồĐào Nha thì họ nhìn thấy cảnh tượng một người phụ nữ ăn mặc áo trắng tinh và cầm một chuỗi tràng hạt.

Sau cuộc xuất hiện đầu tiên đó, Đức Trinh Nữ Maria còn hiện ra với các trẻ vào những ngày 13 mỗi tháng từ tháng 5 cho đến tháng 10. Thông điệp cuả Đức Mẹ được tóm tắt là những lời kêu gọi hãy ăn năn, đền tạ và cầu nguyện.

Năm 1930, Giáo Hội Công Giáo tuyên bố sự siêu nhiên của các cuộc hiện ra và một ngôi đền thờ đã được dựng lên tại Fatima. Đức Giáo Hoàng Phaolô VI đã đến viếng thăm ngày 13-5-1967, và sau đó làcác Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II và Benedictô XVI.

Thánh Gioan Phaolô II đã có một lòng sùng kính đặc biệt mạnh mẽvới Đức Mẹ Fatima. Sau vụ ám sát năm 1981, Ngài tuyên bố sự sống của mình đã được cứu thoát nhờ sự can thiệp kỳ diệu của Đức Mẹ. Như là một dấu hiệu của lòng biết ơn, Ngài đã đặt viên đạn cuả vụ ám sát vào vương miện của Đức Mẹ. Trong dịp đó Ngài nói:

“Xin hãy cầu nguyện cho người anh em đã bắn tôi, người mà tôi đã chân thành tha thứ. Hiệp thông với Chúa Kitô, là một linh mục và cũng là nạn nhân, tôi xin dâng những đau khổ của tôi cho Giáo Hội và thế giới.”

Đức Thánh Cha Phanxicô đã có kế hoạch đến thăm Fatima trong tháng 5 để kỷ niệm 100 năm ngày Đức Mẹ hiện ra.

Hai người em họ cuả Sơ Lucia, Francisco và Jacinta Marto, đã qua đời khi còn trẻ vì chứng viêm phổi và được phong chân phước vào năm 2000.

Sơ Lucia qua đời năm 2005 lúc được 97 tuổi tại tu viện kín ở Coimbra.

Giang sơn gấm vóc: CON ĐƯỜNG SẮT RĂNG CƯA THÁP CHÀM – ĐÀ LẠT.

From facebook: Phan Thị Hồng added 26 new photos

Giang sơn gấm vóc: CON ĐƯỜNG SẮT RĂNG CƯA THÁP CHÀM – ĐÀ LẠT.

Họa sĩ Nguyễn Bảo Châu, Đà Lạt

AI ĐÃ HỦY HOẠI CON ĐƯỜNG SẮT HUYỀN THOẠI KHÔNG CHỈ CỦA VIỆT NAM MÀ LÀ CỦA CHÂU Á VÀ CỦA THẾ GIỚI: CON ĐƯỜNG SẮT RĂNG CƯA THÁP CHÀM – ĐÀ LẠT?

Gọi là con đường huyền thoại vì đây là một trong hai tuyến đường sắt răng cưa leo núi của thế giới: một của Việt Nam và một của Thụy sĩ.

Con đường sắt răng cưa của Việt Nam kỳ vĩ hơn vì nó vừa dài lại có độ độ dốc lớn hơn con đường của Thụy Sĩ. Đường sắt răng cưa Việt Nam dài 84 km, trong đó có tới 43 km đường răng cưa; trong khi Thụy sĩ chỉ có gần 25 km ở đoạn vượt qua đèo Furka trên dãy Alpes.

Con đường sắt răng cưa nối liền Phan Rang – Đà Lạt được bắt đầu thi công vào năm 1908 (có tài liệu nói sớm hơn vài năm) theo lệnh của Toàn quyền Paul Doumer. Sau nhiều năm gian khổ xây dựng, đến năm 1932 chính thức hoạt động.

Con đường sắt này một thời là cầu nối hữu ích và thơ mộng giữ miền biển Nam Trung bộ với thành phố du lịch Đà Lạt trên cao nguyên Lâm viên.

Nhưng vì “chiến sự ác liệt” nên đến năm 1972 con đường sắt huyền thoại này phải ngừng hoạt động!

Sau khi “giải phóng miền nam”, lẽ ra người ta phải khôi phục lại con đường sắt đặc biệt quý giá này, thì vào năm 1986 Liên hiệp Đường sắt Việt nam đã cho tháo ray và tà vẹt để phục vụ cho việc sửa chữa đường sắt Thống nhất.

Những đoạn đường ray răng cưa hiếm hoi và giá trị, cùng những cái gì gọi là sắt đều bị người ta bán làm sắt vụn dần dần từ năm 1980- 2004 thì hết sạch (cả cây cầu đường sắt thị trấn Đ’ran đẹp như trong tranh cũng bị tháo ra bán nốt!?).

Cứ vậy mà từ một con đường sắt dài gần 100km, nay chỉ còn lại một phần ngắn ngủn là hoạt động, đó là đoạn từ Dalat đi Trại Mát.

Câu chuyện đau buồn này chưa dừng lại ở đây. Sau khi tuyến đường sắt gần như bị khai tử, thì ngay sau đó Cục Đường sắt VN đã hạ bút ký bán lại cho công ty DFB của Thụy Sĩ 7 đầu máy hơi nước, sườn xe và một số toa hạng nhất với cái giá rẻ mạt là 650 000 USD !!!?

Người ta gọi đây là chiến dịch “Back To Switzerland”. Chiến dịch kết thúc, những người Thụy Sĩ khôn ngoan đã mang món hàng quá hời này về nước tu sửa lại. Rồi từ đó những đầu máy hơi nước độc đáo và hiếm hoi này ngày ngày rong ruổi vuợt dãy Alpes, hốt bạc đổ vào túi các ông chủ của công ty DFB!? (60 USD/vé).

Trong khi đó ở Việt Nam, tại ga Đà Lạt, chì còn lại một đầu máy hơi nước được chế tao ở Nhật Bản để phơi nắng mưa cùng tháng năm và là chỗ để cho thiên hạ thoải mái leo trèo lên để chụp hình kỷ niệm? Mấy toa tàu hạng bình dân (mới được phục chế lại) được kéo bằng đầu máy diezen, ngày ngày lọc xọc đưa khách du lịch chạy đi chạy lại từ Dalat đi Trại Mát!.

Hỡi những ai ngày ngày đến tham quan ga Đà Lạt, leo lên cái đầu máy hơi nước duy nhất, nhưng lại được chế tạo tại Nhật Bản để chụp hình kỷ niệm, hãy nên biết câu chuyện tiếc nuối về một con đường sắt răng cưa huyền thoại của Việt Nam, của châu Á, của thế giới đã bị người ta hủy hoại một cách lục lâm như thế đấy!?

Họa sĩ @Nguyễn Bảo Châu, Đà Lạt

Image may contain: train and outdoor
Image may contain: tree, plant, sky, road, outdoor and nature
Image may contain: outdoor and nature
Image may contain: 1 person, standing

Câu chuyện buổi viếng thăm Thầy Thu tại tư gia vào sáng ngày 15/02/2017

Anh em đừng quên xem luôn clip trong phần cuối !

TƯỢNG “THƯƠNG TIẾC”

NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HÒA

(1966 – 1975)

TUONG THUONG TIEC

 

 

 

 

 

 

TÁC GIẢ

Điêu Khắc Gia Nguyễn Thanh Thu (1934)

Nguyên Thiếu Tá Cục Quân Nhu QLVNCH

Tac gia NGUYEN THANH THU

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

“Tôi làm tôi chịu. Tàu chìm tôi chìm theo,

máy bay rớt tôi rớt theo, tượng chết tôi chết theo.

Chứ tôi không thể đổ cho người khác được…”

—–***—–

Câu chuyện buổi viếng thăm Thầy Thu tại tư gia vào sáng ngày 15/02/2017

 Một buổi sáng đẹp trời vào những ngày cuối xuân, ba anh em – Anh Nghĩa, anh Phúc & tôi – chúng tôi cùng hẹn nhau đến thăm thầy Thu (Tác giả bức tượng “Thương Tiếc” đặt tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa 1966 – 1975). Đây cũng là một dịp tốt giúp tôi có cơ hội tìm hiểu thêm những chi tiết lịch sử về bức tượng của một người lính mà lâu nay có nhiều tin đồn rất ly kỳ và huyền bí này khi được tiếp xúc với chính người đã tạo ra nó.

NHA TAC GIA

 

 

 

 

 

 

 

Khi đến nơi thì tôi mới biết nhà của thầy Thu là một quán cà phê sân vườn có tên là “Tượng Đá” nằm trong khuôn viên rộng lớn tọa lạc trong khu vực quận Bình Thạnh. Vì không có hẹn trước, nên sau một lúc ngồi nhâm nhi cà phê hơn ba mươi phút chúng tôi mới thấy bóng dáng thầy Thu xuất hiện trong bộ đồ ngắn – áo thun, quần đùi. Trông dáng người ông còn khỏe mạnh, hình như ông đang chuẩn bị làm một công việc gì đó. Anh em chúng tôi dõi mắt nhìn theo ông chứ chưa tiện bước ra chào hỏi. Tiếp sau đó, ông kéo một chiếc xe đất nhỏ đem đến bón vào chậu cây mai đã tàn hoa sau những ngày tết, cạnh một bức tượng cô gái cầm bó lúa thật cao đặt trước sân vườn nhà ông.
VUON NHA ONG

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Đợi thầy Thu làm sắp xong anh Nghĩa mới đến bên cạnh giơ tay chào và kề vào tai ông nói lớn: “Em là Nghĩa nè, Nghĩa lính ruột của Tướng Lê Văn Hưng hồi ở An Lộc và Vùng IV Chiến Thuật ngày xưa đó. Vừa rồi em có tới thăm anh hồi trong năm đó, anh có nhớ không? Anh làm xong chưa, mời anh vào uống cà phê với tụi em nghen”. Anh Nghĩa phải lập đi lập lại câu nói này hai ba lần, phân làm từng đoạn khi ông chưa nghe được mà chỉ “hả hả, cái gì..?”. Thầy Thu nhìn anh Nghĩa đăm đăm một hồi như để nhớ ra rồi gật gật đầu, nhưng rồi ông vẫn khom người cắm cúi làm việc tiếp tục.
VUON 2

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Một lúc sau ông mới đi rửa tay, thay chiếc quần sọt và đội lên đầu cái mũ Beret màu đen đã cũ kỹ rồi đi đến bàn ngồi vào uống cà phê với anh em chúng tôi. Lúc đó tôi với anh Phúc ngồi nhìn theo anh Nghĩa mà cũng hơi hồi hộp, không biết thầy Thu có nhận lời hoặc sẽ cáu gắt gì không đây. Vì được anh Nghĩa cho biết trong lúc ngồi chờ, thời gian sau này thầy Thu đã thay đổi nhiều, thầy khó tính hơn trước vì đã lớn tuổi (84t) và do bịnh lãng tai nặng nên làm cho ông không còn muốn tiếp xúc với ai nữa, nhất là người lạ mặt – mà đặc biệt là ông rất ghét những ai đến có ý muốn tò mò về ông.
THAM HOI

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sau những lời thăm hỏi, anh Nghĩa mới giới thiệu anh Phúc và tôi cho thầy Thu biết. Chờ cho ông nhấm nháp hết ly sữa đá để tinh thần được sảng khoái, chúng tôi mới kiêng dè hỏi thăm ông từng câu về câu chuyện của bức tượng “Thương Tiếc” cũng như cuộc đời binh nghiệp mà ông đã trải qua và cuộc sống của ông hiện tại. Sau khi trở lại trạng thái thoải mái dễ chịu, thầy Thu bắt đầu kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời của ông.

Câu chuyện thầy Thu kể lại theo từng đoạn như sau:

–         Hồi đó (1966), thật sự là tôi chưa từng được dịp quen biết hay tiếp xúc với Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu, mặc dù lúc đó tôi là Đại Úy ở Cục Quân Nhu. Nhưng không hiểu vì sao Tổng Thống lại biết đến tôi và cho gọi tôi đến trình diện để bàn về việc thành lập Nghĩa Trang Quân Đội QLVNCH, tôi hết sức bất ngờ. Thì sau đó, như các anh đã biết rồi đó, tôi đã tiến hành công việc phải thực hiện hoàn thành bức tượng “Thương Tiếc” đặt tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa.

Hình ảnh bệ đài tượng “Thương Tiếc” tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa

Trước & Sau 1975

TUONG THUONG TIEC 1Tượng thương tiếc 2
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Sau khi làm xong bản mẫu của bức tượng thì tôi có một đề nghị hết sức táo bạo và cũng hơi run khi trình lên Tổng Thống là xin được đúc bức tượng này bằng đồng. T.T Thiệu hỏi lại tôi: “Tại sao anh có ý này mà không nói trước, bây giờ đang chiến tranh gay gắt mình không có dư tiền và lấy đồng đâu ra để đúc một bức tượng to lớn như vậy”. Tôi trả lời: “Dạ thưa Tổng Thống, do ý tưởng mới nảy sinh, là công trình Quốc Gia nên tôi nghĩ mình nên đúc bức tượng này bằng đồng để được tồn tại vĩnh viễn muôn đời. Xin phép Tổng Thống cho tôi xin được vào khu căn cứ Long Bình tìm vỏ đạn đồng của đại bác đã được thu gom lại có thề là đang để trong đó rất nhiều”. Tổng Thống nghe có lý, ông vui vẻ chấp thuận và cho đúc luôn bức tượng bằng đồng theo nguyên bản (nặng 10 tấn, cao 6,5m). Sau khi hoàn thành xong bức tượng “Thương Tiếc” được đặt tại Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, Tổng Thống Thiệu đã ban thưởng thăng cấp Thiếu Tá cho tôi ngay lúc đó. Tôi rất biết ơn ông.

–         Nhưng cũng vì bức tượng quá nổi tiếng mà cuộc đời của tôi sau đó cũng gần như muốn chết theo bức tượng này trong những ngày tháng tù cải tạo. Tôi bị đánh đập rất nhiều và quá hiểm nên lỗ tai bên trái của tôi bị điếc hẳn luôn từ đó đến bây giờ. Chỉ còn lại tai bên phải, khó khăn lắm mới nghe được. Tôi bị đi cải tạo hết 8 năm, sau đó sang định cư tại Mỹ được 15 năm (1989 – 2004) thì tôi trở về VN ở luôn cho đến bây giờ.

–         Nơi đây là miếng đất hương quả của cha mẹ tôi qua đời để lại rộng hơn 2.800.m2 và tôi đã ở đây từ nhỏ. Tôi có cả thảy 6 đứa con – 5 trai, một gái. Bà xã tôi và mấy đứa con cùng ở chung quanh trên mảnh đất này. Quán cà phê này là của đứa con gái út buôn bán sống đắp đổi qua ngày thôi.

–         Gốc cây đa (đường kính hơn 5m) giữa sân này là do tôi trồng từ lúc còn là cái nhánh nhỏ nay đã được 55 tuổi rồi (1962). Còn những tảng đá lớn đặt kế bên gốc cây đa làm hòn non bộ là của ông Tướng Trần Văn Đôn cho Công binh chở đến tặng tôi sau khi làm xong bức tượng “Thương Tiếc” để sau này tôi sử dụng tiếp tục tạc tượng cho Quốc Gia.

Hai bức tượng mẫu chuẩn bị cho công trình Quốc Gia tại Mỹ Tho

“Được Mùa”    

                                          DUOC MUA

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

“Chín Đầu Rồng”

CHIN DAU RONG

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thời điểm 1973, có lần Tổng Thống Thiệu đến nhà tôi chơi, ông nhìn thấy bức tượng hình cô gái cầm bó lúa mà tôi đã làm hồi mấy năm trước, ông hỏi bức tượng này tên là gì?. Tôi trả lời là “Được Mùa”. Ông ngắm nghía, tấm tắc khen và bảo: “Nếu tôi muốn làm nó cao 15m, đúc bằng đồng để đặt trong sân ngay bồn phun nước trước Dinh Độc Lập làm biểu tượng cho nông nghiệp hùng mạnh của miền Nam. Nếu làm được thì anh tính xem rồi cho tôi biết kinh phí khoảng bao nhiêu?”. Sau thời gian tính toán kỹ lưỡng tôi mới trả lời cho Tổng Thống biết tổng kinh phí là khoảng 45 triệu đồng VNCH. Tổng Thống đồng ý và bảo tôi sau này sang gặp Đại Tá Cầm để nhận tiền về làm. Sau đó trong lòng tôi mãi ngẫm nghĩ, nếu đặt bức tượng “Được Mùa” này trước Dinh thì thật sự là không hay lắm về ý nghĩa của nó. Nhưng khổ nỗi là tôi lại không dám trình với ngài về ý này vì sợ phật lòng ông, cho nên tôi cứ lần lựa lãng tránh để tìm cách nào đó thưa lại với Tổng Thống chuyện này. Lúc đó Đại Tá Cầm cho người gọi tôi lên bảo: “Có tiền rồi sao anh Thu không đến nhận để tiến hành làm tượng cho Dinh đi”. Tôi trả lời là vì lý do sức khỏe và công việc bận rộn quá, từ từ tôi sẽ làm. Cuối cùng tôi cũng nhờ được ông Tỉnh (Tổng trưởng Bộ Giáo Dục) trong dịp về dự hội nghị tại trường Võ Trường Toản, nơi tôi đang dạy lúc bấy giờ. Ông Tỉnh đã giúp tôi có dịp trình bày lại với Tổng Thống. Sau khi nghe tôi thuyết trình, tuy không đồng tình lắm nhưng Tổng Thống cũng hỏi lại tôi: “Vậy, nếu tôi muốn đặt nó tại Mỹ Tho làm biểu tượng cho vùng lúa gạo trù phú của đồng bằng sông Cửu Long, mà nếu đặt tại đó thì anh phải làm cho bức tượng này lớn gấp 10 lần nữa, tức cao 150m, để mọi người ở khu vực miền Tây ai cũng đều nhìn thấy được nó. Anh tính xem có làm nổi không và cho tôi biết kinh phí khoản bao nhiêu?”. Tôi trằn trọc cả tháng trời ngày đêm suy nghĩ, tính toán. Và sau đó tôi mới trình với Tổng Thống: “Dạ thưa Tổng Thống, nếu đặt bức tượng “Được Mùa” ở đó thì rất phù hợp nhưng có thể tôi sẽ làm thêm tượng “Chín Đầu Rồng” bao quanh để tượng trưng cho Cửu Long Giang thì sẽ đầy đủ ý nghĩa hơn và đặt tên là: “Cửu Long Được Mùa”. Công trình này tổng kinh phí phải tốn hơn cả tỷ đồng mới làm được ạ!”. Tổng Thống trả lời: “Tôi cũng biết nó phải tốn kém lớn cở như vậy rồi, nhưng bây giờ thì ngân sách quốc gia chưa có đủ tiền. Thôi thì ta tạm gác lại kế hoạch này, đợi lúc thuận tiện mình sẽ tính tiếp”. Tuy ngài nói vậy, nhưng tôi biết trong lòng ông rất nôn nao để thực hiện công trình đặc biệt này cho Quốc Gia.
NHA THAY THU 1

–         Thầy Thu chỉ tay về phía bên kia hòn non bộ, còn đây là phần đầu của bức tượng người lính Thủy Quân Lục Chiến với tư thế quỳ chân trước chân sau chồm lên ném lựu đạn, toàn thân tượng cao 4,5m. Tôi rất tâm đắc với tác phẩm này, và bức tượng đó cũng được Tướng Nguyễn Chánh Thi khen ngợi. Nguyên vào năm 1974,  Tổng Thống Thiệu có yêu cầu tôi nên tạc một mẫu tượng nào cho nó có vẻ hùng hồn hơn để thay cho bức tượng “Hai Người Lính Thủy Quân Lục Chiến Xung Phong” đang đặt trước tòa nhà Quốc Hội. Ngài bảo tôi phải làm gấp rút. Nhưng đến khi bức tượng này hoàn thành thì Tổng Thống do dự chần chừ, ông chưa muốn thay đổi vì ngại có sự hiểu lầm nhau trong nội bộ. Do tác giả của bức tượng “Hai Người Lính Thủy Quân Lục Chiến Xung Phong” này là Điêu khắc gia – Thiếu Tá Huỳnh Huyền Đỏ thuộc Bộ Tổng Tham Mưu.

Toàn bộ chi phí để làm ra bức tượng người lính mới này lúc đó trên ba trăm ngàn đồng. Vì lý do đó mà sau khi làm xong rồi tôi vẫn chưa nhận được tiền gì cả. Thôi thì tôi cũng cam lòng chấp nhận chia sẻ với hoàn cảnh khó xử của Tổng Thống trong tình hình đất nươc lúc bấy giờ. Sau ngày 30/4/75, tôi bị đi cải tạo thì cách mạng vào cho giật sập đổ bức tượng này trong sân nhà tôi, chỉ còn lại cái phần đầu là nguyên vẹn. Khi cải tạo về, tôi đem đặt nó vào tảng đá này để làm kỷ niệm đến bây giờ. Mỗi lần nhìn vào những bức tượng trên tôi buồn nhớ đến một thời làm việc của mình và nhớ đến Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, ông rất tốt với tôi. Hơn nữa, tôi rất kính phục ông vì lúc nào ông cũng rất quan tâm đến chuyện đất nước đang bị chiến tranh và đời sống của đồng bào.

–         Lúc qua định cư ở Mỹ, tôi được người bạn cũ đang ở bên Pháp cho hay là Tổng Thống Thiệu sẽ có buổi diễn thuyết với đồng bào VN mình tại California. Ông bạn kêu tôi chuẩn bị thời gian đến đó để có dịp gặp lại Tổng Thống, mọi việc bạn tôi sẽ sắp xếp cho. Tôi rất mừng vì bao năm xa cách bây giờ có dịp gặp lại nhau, thật là một diễm phúc đối với tôi. Sau buổi nói chuyện với đồng bào tị nạn, bạn tôi đưa Tổng Tống đến tận nơi tôi ngồi, ông bắt tay tôi thăm hỏi thật vồn vã thân tình và cảm ơn tôi đã từng giúp ông trong thời kỳ ông còn làm Tổng Thống ở VN.

​  ​
TUONG DEP

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

–         Còn những bức tượng còn lại xung quanh đây thì có nhiều chủ đề khác nhau, trong đó có bức tượng “Ngày Về” cũng là một kỷ niệm lớn với Tổng Thống vì chưa kịp thực hiện trước tháng 4/75, là điều nằm ngoài ý muốn mà thôi. Có nhiều người đến hỏi mua lại nhưng tôi nhất quyết là không bán, vì nó là kỷ niệm một thời của tôi từ “Đỉnh Danh Vọng đến Đáy Địa Ngục” (như lời của học trò nói về cuộc đời tôi trải qua). Và cũng trong số những tác phẩm nghệ thuật còn lại này là có sự kết hợp ý tưởng gợi ý của Tổng Thống để làm nên thì làm sao tôi rời xa nó được. Chính vì vậy mà tôi đã trở lại VN để sống nốt cuộc đời còn lại tại nơi đây.

TUONG 2

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

–         Sức khỏe của tôi bây giờ đã yếu lắm vì vừa mới qua cơn bạo bệnh. Không hiểu sao tôi bị cảm sốt liên tục kéo dài mấy tháng trời tưởng đâu tôi “tiêu” luôn rồi, hôm nay như vậy cũng đỡ lắm rồi đó. Nhờ trước đây tôi thường xuyên tập tạ suốt mấy chục năm từ lúc còn trẻ nên mới có sức chịu đựng biết bao sóng gió, nghiệt ngã cho tới bây giờ. Nhưng cũng không sao, nếu ăn ngủ tốt thì vài tuần tôi sẽ lấy lại sức thôi. Coi vậy chứ cơ bắp tôi cũng còn chắc lắm không đến nỗi gì, chỉ có buồn cái là sức khỏe không còn tốt để tạc tượng nữa. Nhiều năm qua tôi rất ít khi đi lại bên ngoài và cũng không thích gần gũi tiếp xúc với ai vì trong người lúc nào cũng mang một nỗi buồn man mác, lại khó chịu vì cái bệnh lãng tai nặng của mình. Bạn bè thì thỉnh thoảng có tới thăm nhưng ít lắm. Còn học trò của tôi thì rất nhiều, ở khắp nơi trên thế giới và ở SG mà liên lạc hay lui tới thì chẳng được bao nhiêu.  Tôi biết, con người ai cũng có số phận cả, mình cũng phải chấp nhận vậy thôi. (Nói tới đây Thầy Thu nhếch miệng cười cùng cái lắc đầu trong giọng buồn trầm lắng).

TUONG 3

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

–         Ước mong của tôi bây giờ là muốn có dịp đi Mỹ một chuyến để thăm lại các bạn bè, chiến hữu ngày xưa lúc cuối đời nhưng lại không có tiền đâu để mà đi, thôi đành sống ẩn dật thế này cho đến ngày theo ông bà vậy. Các anh cho tôi gửi lời thăm chúc sức khỏe đến các anh em chiến hữu, tôi luôn nhớ đến các anh em. Cảm ơn các anh em đã còn nghĩ đến tôi.

——***——
Video Clip phỏng vẩn ĐKG Nguyễn Thanh Thu

Anh Nguyễn Thành gởi

Đoàn Thị Hương bị ‘truy lùng’ trên Facebook?

Đoàn Thị Hương bị ‘truy lùng’ trên Facebook?

VOA


Hình ảnh được tìm thấy trên Facebook Ruby Ruby được cho là của nghi can Đoàn Thị Hương. (Ảnh: Facebook Ruby Ruby)

Hình ảnh được tìm thấy trên Facebook Ruby Ruby được cho là của nghi can Đoàn Thị Hương. (Ảnh: Facebook Ruby Ruby)

Facebook được cho là của nghi can người Việt Đoàn Thị Hương là một trong các trang được tìm kiếm và thảo luận nhiều nhất hôm nay, 24/2, trong khi cảnh sát Malaysia thông báo đã “tìm thấy chất độc thần kinh VX trên mặt của ông Kim Jong Nam”.

Hãng tin Reuters hôm 22/2 xác nhận trang Facebook “Ruby Ruby” của cô Hương với người nhà của nghi can ám sát người anh cùng cha khác mẹ của lãnh tụ Bắc Hàn Kim Jong Un.

Theo thống kê của trang mạng xã hội được nhiều người Việt Nam truy cập, “Ruby Ruby”, “Ruby Ruby Doan Thi Huong” hay “Ruby Ruby Vietnam” là những cái tên được tìm kiếm nhiều với hàng trăm nghìn trao đổi về chủ đề này trên Facebook.

Hình ảnh cô Đoàn Thị Hương với chiếc cáo có chữ 'LOL'

Hình ảnh cô Đoàn Thị Hương với chiếc cáo có chữ ‘LOL’

Nhiều trang tin tức ở Australia, Anh, Canada hay Mỹ cũng lấy nhiều hình ảnh từ trang Facebook được cho là của cô Hương, nhất là tấm cô mặc áo có chữ “LOL” giống với chiếc của nữ nghi can người Việt bị camera an ninh sân bay Kuala Lumpur ghi lại trong ngày xảy ra vụ ám sát ông Kim Jong Nam.

Có thể đọc được những hàng tít kèm theo như: “Những tấm hình mới, nóng bỏng của nữ sát thủ giết anh trai Kim Jong Un”, “Facebook của ‘sát thủ LOL’ cho thấy những ngày trước vụ giết hại Kim Jong Nam” hay “Nghi can giết anh trai Kim Jong Un mặc áo ‘LOL’ chụp ‘ảnh tự sướng’ trên Facebook”.

Đúng, đó là một chủ đề khá là ăn khách, nhưng mà chắc chắn có sự chỉ đạo từ trên tuyên huấn, cho nên người ta đăng cũng cầm chừng theo chỉ đạo. Ban đầu thì im lặng, nhưng sau đó được phép thì khai thác hơi quá đà, đi sâu vào hoàn cảnh của gia đình nhà người ta và cũng có những bài báo khai thác gia đình hơi kỹ. Nhưng bây giờ hình như lại có chỉ đạo yên lặng rồi hay sao nên không đi sâu vào Facebook của cô ấy. Có lẽ là vậy thôi.

Trong khi đó, báo chí chính thống của Việt Nam, vốn được cho là “nhạy” với những thông tin kiểu này, lại khá dè dặt, và thậm chí không đăng bài tìm hiểu về Facebook của nghi can Đoàn Thị Hương. Theo các nhà quan sát, truyền thông nhà nước dường như đã “thua” trước các trang mạng “lề trái”.

Về điều này, ông Huỳnh Ngọc Chênh, một cựu nhà báo và hiện theo dõi truyền thông trong nước, nói với VOA Việt Ngữ:

“Đúng, đó là một chủ đề khá là ăn khách, nhưng mà chắc chắn có sự chỉ đạo từ trên tuyên huấn, cho nên người ta đăng cũng cầm chừng theo chỉ đạo. Ban đầu thì im lặng, nhưng sau đó được phép thì khai thác hơi quá đà, đi sâu vào hoàn cảnh của gia đình nhà người ta và cũng có những bài báo khai thác gia đình hơi kỹ. Nhưng bây giờ hình như lại có chỉ đạo yên lặng rồi hay sao nên không đi sâu vào Facebook của cô ấy. Có lẽ là vậy thôi”.

 

Ông Chênh nhận định tiếp rằng có thể “đó là một sự dè dặt nào đó về ngoại giao, chính trị của Việt Nam”, “sợ có những liên lụy về mặt ngoại giao” từ vụ ám sát ông Kim Jong Nam.

Từ Hà Nội, luật sư Trần Vũ Hải từng viết trên trang Facebook cá nhân hôm 16/2, khi truyền thông trong nước vẫn chưa đưa tên của cô Hương: “Lẽ ra, báo chí Việt có cơ hội câu view, hốt bạc khủng, nếu “được phép” đưa tin, tìm hiểu nghi phạm sát thủ có tên Doan Thi Huong, ở Nam Dinh, sinh 31/5/1988. Tìm hiểu sự thật về một vụ đại kỳ án thế giới, có thể liên quan công dân nước nhà, mà phải “được phép” thì buồn ơi là buồn!”

Trả lời VOA Việt Ngữ hôm 23/2, Bộ trưởng Công an Việt Nam Tô Lâm khẳng định rằng Hà Nội sẽ “bảo vệ tích cực” cô Hương.

Trong một diễn biến mới nhất, cảnh sát Malaysia hôm 24/2 thông báo về kết quả điều tra ban đầu, theo đó người anh em cùng cha khác mẹ của lãnh tụ Bắc Hàn Kim Jong Un bị giết bởi “chất độc thần kinh VX.” VX là một hóa chất cực độc, bị Liên Hiệp Quốc liệt vào “danh sách vũ khí hủy diệt hàng loạt”.

Chất độc này không mùi, không vị và bị cấm theo Công ước về Vũ khí Hóa học, trừ trường hợp dùng cho “các mục đích nghiên cứu, y tế và dược”. Nó có thể được sản xuất ở dạng lỏng, kem và khí xịt.

Một ngày trước, cảnh sát trưởng Malaysia cho biết rằng nghi can người Việt Đoàn Thị Hương đã “được trả tiền” để thực hiện vụ ám sát ông Kim Jong Nam. Tuy nhiên, quan chức này từ chối bình luận rằng liệu cô có bị tình báo nước ngoài lợi dụng hay không, cũng như cô đã được trả bao nhiêu tiền.

Trước đó, chính quyền Malaysia cho hay rằng hai nữ nghi phạm “biết rõ việc mình làm”, và “đã được huấn luyện” để thực hiện vụ giết người mà quan chức Hàn Quốc và Hoa Kỳ được các hãng trích lời nói rằng do điệp viên Bắc Hàn thực hiện.

Thượng Nghị Sĩ Janet Nguyễn phát biểu

From facebook: Tuong Dang shared Cộng Hòa Thời Báo‘s video.

-3:16
 Cong Hòa Thời Báo
 ·

Thượng Nghị Sĩ Janet Nguyễn thế hệ tiếp nối Việt Nam Cộng Hòa buộc Chính quyền thành phố Sacramento phải hủy cuộc họp với phái đoàn từ Việt cộng do Bí thư Thành ủy Lê Thanh Hải dẫn đầu.

Hôm thứ năm 23/2/2017, tại phiên họp Thượng Viện California Thượng Nghị Sĩ Janet Nguyễn phát biểu cố TNS Tom Hayden, chồng cũ của nữ tài tử Jane Fonda, là người ủng hộ chế độ Cộng Sản Bắc Việt trong thời chiến tranh Việt Nam, một chế độ đã giam giữ và giết hại hằng triệu người Việt trong đó có thân nhân của bà. TNS cho biết sẽ tiếp tục đấu tranh cho những người Việt Nam đang còn ở lại Việt Nam.

Mời các bạn xem clip và bài https://www.facebook.com/CONGHOATHOIBAO/videos/1871107153127771/

 

Ba gia đình Việt vượt biên ‘sắp được phỏng vấn’

Ba phụ nữ Việt và gia đình vượt biên đang bị giữ tại Indonesia sắp được cơ quan tị nạn LHQ phỏng vấn.

Hãng tin ABC của Australia ngày 20/2 cho biết gia đình của ba người phụ nữ Việt Nam này sắp được các phái viên của LHQ từ Thái Lan sang phỏng vấn trong tuần này.

Tuy nhiên VOA chưa liên lạc được với bà Trần Thị Lụa, một trong ba người phụ nữ trong chuyến vượt biên từ Bình Thuận, để xác nhận thông tin này.

Hôm 10/2, bà Lụa cho VOA biết chiếc tàu chở ba gia đình có tất cả 16 người đã chết máy. Bà Lụa cho biết tàu của họ bị va vào đá và sau đó được người dân và cảnh sát ra cứu và đưa vào bờ. Bà nói trong đoàn có 12 trẻ em.

Bà Lụa yêu cầu các tổ chức quốc tế giúp đỡ để tất cả những người vượt biên trong đoàn được sang Úc hoặc đưa đến một nước thứ ba.

VOA đã đưa tin khi bà Lụa tìm đường vượt biên sang Úc lần thứ nhì vào ngày 31/1, tức Mùng 4 Tết Đinh Dậu. Hai phụ nữ còn lại là Trần Thị Thanh Loan và Trần Thị Phúc.

Ba phụ nữ này trước đây đã vượt biên sang Úc và bị trục xuất về Việt Nam vào năm 2015. Ngày 22/4/2016, Tòa án tỉnh Bình Thuận tuyên phạt họ tổng cộng hơn 6 năm tù giam theo điều 275 về tội “Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài trái phép”. Khi đó bà Trần Thị Thanh Loan bị tuyên 36 tháng tù giam, ông Hồ Trung Lợi (chồng chị Loan) 24 tháng tù giam, bà Trần Thị Lụa 30 tháng tù giam.

Bà Lụa nói với truyền thông Australia ABC rằng “thà bị bắn chết” còn hơn là bị trả về Việt Nam lần nữa.

Chính phủ Australia từng tuyên bố sẽ hợp tác với Việt Nam để “bắt giữ và khởi tố những người tổ chức đưa người vượt biên trái phép và ngăn chặn hành vi kinh doanh nguy hiểm dựa trên sinh mạng của con người”.

Tổ chức phi chính phủ No Right Turn nói rằng việc bà Lụa bị tuyên án 30 tháng tù sau khi bị trục xuất vào lần trước “cho thấy rằng bà đã phải đối mặt với nỗi sợ hãi vì bị đàn áp, và cần phải được cấp quy chế tỵ nạn. Và điều này cho thấy rằng trước đây Australia đã đẩy bà trở lại nơi bà bị đàn áp. Rõ ràng rằng Australia không còn quan tâm đến nghĩa vụ của mình theo Công ước về người tị nạn.”

Hai Thượng Nghị Sĩ đề nghị cắt giảm chương trình bảo lãnh thân nhân

Hai Thượng Nghị Sĩ đề nghị cắt giảm chương trình bảo lãnh thân nhân

HAI THUONG NGHI SI

Tin Washington DC. (Reuters) – Hai thượng nghị sĩ Cộng Hòa đề nghị các bước nhằm giảm bớt số di dân hợp pháp vào Hoa Kỳ xuống còn phân nửa – so với hiện nay.

Dự luật được trình lên Thượng Viện hôm 7 tháng 2. Nhưng dựa theo tình hình hiện tại, dự luật có thể được bầu tại Quốc Hội vào cuối năm nay.

Thượng Nghị sĩ Tom Cotton và Thượng Nghị sĩ David Perdue cho biết dự luật của 2 ông sẽ giảm số di dân được định cư ở Hoa Kỳ mỗi năm, từ một triệu xuống còn 500 ngàn người. Việc cắt giảm thông qua một số biện pháp, gồm giảm chương trình bảo lãnh thân nhân của công dân Mỹ, và loại bỏ chương trình xổ số visa may mắn. Dự luật chỉ cho bảo lãnh thân nhân gia trình trực tiếp hoặc gia đình cấp 1 (immediate family); sẽ hủy bỏ việc bảo lãnh anh chị em thành niên (adult), hoặc con cái trên 18 tuổi.  Chỉ cho bảo lãnh bố mẹ trong trường hợp bố mẹ bị bệnh nặng, và người bảo lãnh phải ký giấy cam kết không để bố mẹ trở thành gánh nặng cho chương trình an sinh xã hội.

Dự luật không nhắc tới loại visa đặc biệt gắn liền với việc làm, như visa H1B dành cho công nhân có tay nghề cao, được nhiều công ty kỹ thuật sử dụng. Ông Cotton và ông Perdue cho biết họ đã hỏi ý kiến tổng thống Trump là người cam kết sẽ cắt giảm di dân – hợp pháp lẫn bất hợp pháp – trong thời gian tranh cử. Ông Cotton giới thiệu dự luật với ông Trump vào sáng hôm 7 tháng 2.

Chắc chắn dự luật sẽ đối mặt với sự phản đối tại Quốc Hội. Dù đảng Cộng Hòa kiểm soát Hạ Viện lẫn Thượng Viện, nhiều thành viên ủng hộ chương trình cải cách di dân, chứ không ủng hộ việc cắt giảm.

Thượng Nghị sĩ Cộng Hòa John McCain (một gương mặt quen thuộc với công đồng gốc Việt) không đồng ý với dự luật. Là người ủng hộ cải cách di dân từ lâu nay, ông McCain ca ngợi sự đóng góp của di dân cho đất nước này. Ông nhắc tới Sergey Brins là đồng sáng lập Google, một di dân Nga, nói rằng Hoa Kỳ cần có nhiều người như ông Brins.

Dự luật này nếu được thông qua, chắc chắn sẽ ảnh hưởng mạnh đến cộng đồng gốc Việt. (Mai Đức)

Long An: Bệnh viện gây chết người rồi chối tội

Long An: Bệnh viện gây chết người rồi chối tội

Nguoi-viet.com

Bệnh viện nơi mổ ruột thừa làm chết người. (Hình: Báo Sài Gòn Giải Phóng)

LONG AN (NV) – Một bà ở huyện Đức Hòa, Long An, bị đau bụng được bệnh viện chuẩn đoán bị ruột thừa và tiến hành mổ nhưng thất bại làm chết người. Tuy nhiên, bệnh viện đổ thừa cho rằng bà này chết là do “vỡ mạch máu não.”

Báo Sài Gòn Giải Phóng, ngày 16 Tháng Hai dẫn lời, ông Phan Văn Sanh (79 tuổi), xã Bình Hòa Nam, huyện Đức Huệ, tức giận cho biết: Khoảng 17 giờ chiều ngày 7 Tháng Hai, con gái ông là bà Phan Thị Mao (31 tuổi), bị đau bụng kéo dài nên gia đình chở đến bệnh viện đa khoa khu vực Hậu Nghĩa, huyện Đức Hòa để khám bệnh.

Tại đây, sau khi chẩn đoán, bác sĩ cho biết bà Mao bị đau ruột thừa nên ngày hôm sau tiến hành mổ nội soi.

Không rõ ca phẫu thuật tiến hành ra sao, nhưng ngay sau khi mổ bệnh nhân chuyển biến nặng phải chuyển lên bệnh viện Trưng Vương, Sài Gòn điều trị. Thế nhưng, sáng ngày 9 Tháng Hai, bà Mao qua đời.

Thấy bà Mao chết không rõ nguyên nhân, người thân trong gia đình đã kéo đến bệnh viện Hậu Nghĩa yêu cầu gặp Ban Giám Đốc để làm rõ, nhưng những người có trách nhiệm không trả lời cụ thể mà cho biết bà Mao chết vì vỡ mạch máu não!

Ông Sanh cho biết, chiều 10 Tháng Hai, đại diện của ngành y tế huyện Đức Hòa tìm đến gia đình “hỗ trợ” 50 triệu đồng, nói là 20 triệu đồng lo mai táng, 30 triệu đồng phụ nuôi con bà Mao. Do nhà quá nghèo, ông Sanh đã nhận để lo hậu sự, nhưng cho biết: “Nếu bệnh viện và ngành y tế huyện không trả lời thỏa đáng vì sao con gái tôi bị chết, thì gia đình sẽ kiện lên cơ quan cấp trên,” ông Sanh khẳng định.

Nói với phóng viên báo Sài Gòn Giải Phóng, bà Võ Thị Dễ, phó giám đốc Sở Y Tế tỉnh Long An xác nhận “Sở Y Tế đã chỉ đạo cho ngành y tế huyện Đức Hòa rà soát kỹ lại sự việc, sau đó báo cáo về nguyên nhân vì sao bệnh nhân này chết.”

Tin cho biết, bà Mao chết bỏ lại con chưa đầy 2 tuổi và người chồng thì bị bệnh thần kinh từ nhỏ. Hoàn cảnh gia đình thuộc diện nghèo ở địa phương. (Tr.N)

VIỆC NHỎ CHO THẤY VẤN ĐỀ LỚN

VIỆC NHỎ CHO THẤY VẤN ĐỀ LỚN

Mạc Văn Trang

19-2-2017

Nhà giáo – ThS Tạ Thị Bích Ngọc – Hiệu trưởng nhà trường phát biểu khai mạc "Đêm hội trăng rằm 2015". Ảnh: internet

Việc bà Tạ Bích Ngọc HT trường TH Nam Trung yên, Hà Nội đi xe taxi vào sân trường, đâm gãy chân HS Kiên lớp 2A4 đang chơi ở sân trường, thực ra chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng tại sao lại thành chuyện lớn?

CHUYỆN NHỎ, nếu như bà Ngọc xuống xe, cùng mọi người chạy lại nâng em Kiên lên, hỏi han, đưa em ngay đi bệnh viện, báo cho gia đình em và GV chủ nhiệm biết. Bà thành thật nhận lỗi (ai chả mắc lỗi lầm), xin lỗi gia đình em Kiên và mọi người, khắc phục hậu quả, rút kinh nghiêm chung về việc đi xe vào sân trường… Đó là lương tâm, trách nhiệm của một người bình thường.

CHUYỆN LỚN bởi vì, người HT – linh hồn của nhà trường – tấm gương đạo đức cho GV và HS, đã không làm được điều bình thường, mà bộc lộ một nhân cách thấp kém:

1. Đi xe ô tô trong sân trường đã sai, đâm gãy chân HS của mình mà vô cảm bỏ đi, thật khó tưởng tượng, không thể chấp nhận được;

2. Khi gia đình HS có ý kiến, đã không thừa nhận, lại gian manh chỉ đạo làm phiếu lấy ý kiến CB, GV, CNV, HS, làm báo cáo, rằng ngày đó không có xe nào đi vào trường, em Kiên chơi và tự ngã gãy chân. Đây là việc làm đổi trắng thay đen, lấp liếm khuyết điểm của bản thân một cách trắng trợn, bất chấp sự thật. Hành động đó vừa ngu xuẩn, vừa khinh khi, coi thường tất cả…

3. Bà Ngọc dám làm những chuyện ngang ngược đáng đến như vậy, vì tin rằng ở cương vị hiệu trưởng của bà ta, với các “mối quan hệ” và “ê kíp lãnh đạo” đã xây dựng được thì các GV, HS, cha mẹ HS và dư luận xã hội “không là cái đinh gỉ”! Bà muốn che giấu khuyết điểm, tội lỗi, báo cáo sai là chuyện “bình thường”. Chắc chuyện này cũng đã quen với bà xưa nay, và vẫn trót lọt, nhưng không ngờ “đi đêm lắm, có ngày gặp ma”!

4. Bà Ngọc mà trở thành hiệu trưởng theo đúng “quy trình đào tạo, bồi dưỡng, tuyển chọn” cán bộ lãnh đạo, thì không hẳn chỉ một trường hợp. Có bao nhiêu phần trăm cán bộ lãnh đạo như bà Ngọc? HT là linh hồn nhà trường. HT nào, nhà trường ấy. Hơn nữa HT còn là “Bộ trưởng tại chỗ” (Hồ Ngọc Đại). Cán bộ quản lý yếu kém đúng là vấn đề chí nguy của hệ thống giáo dục nay.

5. Khi HT hỏng thì tạo ra hiệu phó, ê kíp lãnh đạo hỏng, nội bộ GV chia rẽ, môi trường văn hóa sư phạm tiêu cực, hỏng cả một nhà trường. Bà hiệu phó trường TH Nam Trung yên đúng là làm tay sai cho bà Ngọc một cách đê hèn. Bà này cũng cần cách chức cho chuyển đi trường khác làm GV…

Tóm lại, ngành giáo dục không thể nào chấp nhận một hiệu trưởng như bà Ngọc. Bộ trưởng GD và Chủ thích TP Hà Nội đã yêu cầu xử lý nhanh “vụ bà Ngọc”. Nếu không xử lý nghiêm chuyện này, cả chính quyền Hà Nội và Bộ GD&ĐT đều chẳng còn ai tin tưởng!

190,000 người Việt ở Mỹ lậu sẽ bị trục xuất?

190,000 người Việt ở Mỹ lậu sẽ bị trục xuất?

Click image for larger version Name: 1.jpg Views: 0 Size: 15.2 KB ID: 996871

VBF-Thật là một con số khủng khiếp hơn nhiều người nghĩ rất nhiều. Thống kê mới đây đưa ra con số sửng sốt khi có đến 190,000 người Việt ở Mỹ lậu và số phận của họ sẽ ra sao?Di dân bất hợp pháp dưới thời ông Trump được cho là rất khó sống, dễ bị trục xuất.

Trong phạm vi bài bình luận hôm nay, chúng tôi không phân tích những vấn đề chính trị đặc thù của Hoa kỳ. Chúng tôi chỉ nói đến vì sao nhiều người Việt quốc nội đã chú ý đặc biệt đến lệnh cấm nhập cảnh trên.

Đương nhiên, luật này không áp dụng trên những di dân hợp pháp. Còn người tị nạn không có gì phải lo quá đáng, vì chuyện ngừng nhập cảnh các di dân đã qua thanh lọc sẽ chấm dứt khi vượt giới hạn 120 ngày của sắc lệnh tổng thống.

Tuy nhiên, những di dân bất hợp pháp tại Hoa kỳ đều cảm thấy bất an với những tuyên bố đe dọa trục xuất trong thời gian tranh cử của tân tổng thống.

Khi nói đến trục xuất di dân lậu, hầu như, tất cả mọi người đều nghỉ đến những di dân gốc Trung và Nam Mỹ. Ít ai nghĩ đến những con số không nhỏ của những sắc dân khác đang cư ngụ bất hợp pháp tại Hoa Kỳ. Trong số đó có người Việt Nam.

Khi đặt câu hỏi: “Bạn ước tính xem có bao nhiêu người Việt đang ở bất hợp pháp tại Hoa Kỳ?” cho một số người đồng hương, tất cả các câu trả lời mà chúng tôi nhận đều sai với kết quả ước lượng của Bộ Nội An Hoa Kỳ. Con số được đưa ra thấp nhất là vài ngàn và cao nhất là 20 ngàn. Các con sốdự đoán đều rất xa với con số của Bộ Nội An đưa ra.

Bảng báo cáo ước đoán của Bộ Nội An Hoa Kỳ ghi nhận vào đầu năm 2012, số người Việt ở bất hợp pháp tại Hoa kỳ là 160 ngàn. Còn năm 2010 là 190 ngàn. Ước đoán trên thu thập dựa trên con số người được thị thực nhập cảnh vào Hoa Kỳ nhưng không thấy xuất cảnh.

Khi nghe những con số vừa nêu, nhiều người tỏ ra kinh ngạc. Cho đến thời điểm hiện nay, chúng tôi chưa tìm thấy một báo cáo nào mới hơn từ bộ Nội An về vấn đề này. Thực tế, vào thời điểm hiện tại, số người Việt ở Hoa Kỳ bất hợp pháp sẽ tăng hơn hay ít đi chúng ta không rõ.

Theo thống kê Census công bố năm 2010, số người Việt chính thức ở tại Hoa Kỳ là 1.5 triệu người. Nếu chia đều cho 35 năm kể từ ngày mất nước 1975, số người tị nạn gốc Việt xuất hiện tại Hoa Kỳ, vừa di dân, tị nạn cho từng năm là khoảng 43 ngàn người. Ít hơn rất nhiều số người Việt ở lậu tại Hoa Kỳ năm 2010 là 190 ngàn người.

Theo Wikipedia, con số người Việt được Hoa Kỳ nhận vào bằng cách chương trình di dân qua Liên Hiệp Quốc và gia đình cựu quân nhân từ năm 1981 đến 2000, 19 năm, là khoảng 531 ngàn. Chia đều 19 năm, từ 1981 đến 2,000, con số sẽ là 27,000 người. Cũng ít hơn rất nhiều con số 190 ngàn người Việt ở lậu tại Hoa Kỳ 2010.

Thật lạ, làn sóng vượt biên tị nạn đã không còn kể từ khi các trại tị nạn bị đóng cửa cuối thập niên 1980 và đầu thập niên 1990.

Còn làn sóng “vượt biên để ở lậu” tại Hoa Kỳ hiện nay của người Việt lại đông hơn gấp bội lần, và đều đi bằng đường hàng không cũng như được nhập cảnh chính thức.

Số người tị nạn vượt biên hàng năm cũng không thể bì với con số người Việt ở lậu tại Hoa Kỳ. Đến nay cũng đã 7 năm trôi qua, con số 190 ngàn kia có lễ đã lên hơn rất nhiều rồi. Người Việt đang liên tục theo dõi về những diễn biến và các sắc lệnh của TT Trump.

Tư Phùng gởi

Xót xa hình ảnh cả gia đình sống mòn trên nương rẫy

Xót xa hình ảnh cả gia đình sống mòn trên nương rẫy

 Tiin.vn – Cả gia đình 6 người sống lay lắt chỉ với vài ngàn đồng một tháng.

Câu chuyện ấy tưởng rằng chỉ có trong tiểu thuyết vậy mà nó lại là chuyện thường ngày của gia đình cậu bé nghèo ở thôn 2, xã Đắk Ui, huyện Đắk Hà, tỉnh Kon Tum. Cậu bé mới 7 tuổi đã phải sống mòn với kiếp đời thực vật chỉ vì thiếu canxi, thiếu ăn, thiếu thuốc.

Người bố nhìn khỏe mạnh, bảnh bao nhưng lại bị ngớ ngẩn nên không thể tự lao động kiếm sống. Tất cả gánh nặng gia đình đè lên vai người mẹ nghèo với 4 đứa con nheo nhóc. Tài sản của gia đình chỉ vẻn vẹn có một túp lều tranh, vài ba bộ quần áo rách, bẩn và một ít chăn màn đã cũ.

Những ngày không có người thuê làm, cả nhà lại đắng miệng ăn rau sắn luộc thay cơm. Nồi canh lõng bõng nước cho 6 người ăn ấy cũng thật khó nuốt vì thiếu đi gia vị. Những đứa trẻ mới lên 2, lên 3 làm sao có thể lớn hơn, khỏe mạnh hơn khi có bữa ăn như thế. Người mẹ tảo tần nuôi chồng và 4 đứa con thơ làm sao đủ sức làm thuê, làm mướn, làm sao đủ sữa nuôi con.

Cuộc sống của cả gia đình còn quá nhiều chông gai phía trước. Những đôi mắt thơ ngây của những đứa trẻ nơi đây đều đã đỏ hoe vì bụng đói, vì bệnh tật hành hạ. Vậy mà, bố mẹ các em vẫn chưa thể tìm ra cách thoát khỏi cảnh nghèo.

Xót xa hình ảnh cả gia đình sống mòn trên nương rẫy

Cậu bé lớn đã 7 tuổi nhưng suốt ngày chỉ nằm một chỗ, mút tay như đứa trẻ

Xót xa hình ảnh cả gia đình sống mòn trên nương rẫy

Ngôi nhà đã tồn tại hơn chục năm nay nhưng nó chỉ được dựng nên bằng những phên nứa lá đã cũ

Xót xa hình ảnh cả gia đình sống mòn trên nương rẫy

và được chắp vá thêm bằng các bao tải để che chắn bớt nắng mưa

Xót xa hình ảnh cả gia đình sống mòn trên nương rẫy

Người mẹ nghèo (Y Xiêm) đang cố kìm nén những nỗi đau, những xót xa, tủi cực

Lai Châu: 7 người chết, 15 cấp cứu, có thể trúng độc kẹo lạc Trung Quốc

 Lai Châu: 7 người chết, 15 cấp cứu, có thể trúng độc kẹo lạc Trung Quốc

Nguoi-viet.com

Một nạn nhân bị ngộ độc thức ăn được cấp cứu tại bệnh viện. (Hình: VOV)

LAI CHÂU, Việt Nam (NV) – Sau khi ăn kẹo lạc của Trung Quốc và uống rượu tại đám tang, bảy người dân xã Ly Chải, huyện Phong Thổ, tỉnh Lai Châu bị chết. Ngoài ra, còn có 15 người khác phải nhập viện cấp cứu.

Ngày 14 Tháng Hai, báo Người Lao Động dẫn lời ông Nguyễn Văn Đối, giám đốc Sở Y Tế Lai Châu, cho biết, có ít nhất bảy người chết, 15 người khác đang được bệnh viện huyện cấp cứu, trong đó ba người bị ngộ độc nặng đã phải chuyển lên bệnh viện đa khoa tỉnh điều trị.

Trước đó, ngày 10 Tháng Hai, gia đình ông Phù Văn Lèng (60 tuổi), ở bản Tả Chải, xã Ly Chải, mời nhiều người đến nhà ăn cơm uống rượu. Tối cùng ngày, ông Lèng có triệu chứng đau đầu, buồn nôn rồi chết.

Sau khi ông Lèng qua đời, gia đình tổ chức đám tang, dân bản đến ăn cơm, uống rượu theo phong tục của địa phương. Liên tiếp các ngày sau đó, nhiều người trong số những người đến ăn uống trong đám tang ông Lèng có dấu hiệu đau bụng, buồn nôn, giãn đồng tử.

Ông Lò Văn Nguyệt, chính trị viên phó đồn biên phòng Sì Lở Lầu, huyện Phong Thổ, cho biết, theo lời khai của các nhân chứng, các nạn nhân có uống rượu và ăn kẹo lạc do Trung Quốc sản xuất mua tại xã Sì Lở Lầu cùng huyện tại đám tang ông Lèng, sau đó thì bị ngộ độc.

Đồn Biên Phòng đang phối hợp với cơ quan chức năng tiến hành thu giữ các mẫu thực phẩm để xét nghiệm điều tra, giảo nghiệm tử thi. Theo nhận định ban đầu của lực lượng công an và pháp y, các nạn nhân chết có thể là do ngộ độc thực phẩm. (Tr.N)