
Bố mẹ nên đọc

Tin Cộng Đồng Việt Nam ở Mỹ và ở Việt Nam


Trong nước CS mà đón tù chính trị về vui vẻ như thế này thì thời gian tồn tại của chế độ có thể kéo dài bao lâu?

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Một ngày sau khi ra tù ở Malaysia và trở về đến phi trường Nội Bài vào đêm 3 Tháng Năm, hình ảnh của cô Đoàn Thị Hương vẫn gây tranh cãi không dứt trên mạng xã hội.
Rất nhiều người tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy nữ nghi can của vụ giết người chấn động cả thế giới nay trở về và nghiễm nhiên được truyền thông đón chào nồng nhiệt như một diễn viên ngôi sao.
Trong khi đó, hầu hết các báo nhà nước sau đó mau chóng dẫn lời cô Hương “cảm ơn Chính Phủ Việt Nam”, chứ không đả động gì đến những người dân lặng lẽ góp tiền, lên tiếng vận động, tìm kiến luật sư nước ngoài trợ giúp pháp lý cho Đoàn Thị Hương khi còn là nghi can trong vụ giết Kim Jong Nam, anh trai cùng cha khác mẹ của nhà lãnh đạo Bắc Hàn Kim Jong Un.
Đáng lưu ý, những người gây quỹ, giúp đỡ cô Hương cách đây hai năm còn bị nhà cầm quyền chụp mũ “phản động, có ý đồ xấu”, khuyến cáo gia đình cô Hương “hạn chế tiếp xúc” và chỉ được làm theo những gì giới chức khuyên bảo.
Sau khi cô Hương trở về, Bộ Ngoại Giao CSVN cũng mau chóng “nhận công” với thông tin được các báo đăng tải giống nhau: “Việc Đoàn Thị Hương được trả tự do và trở về Việt Nam đoàn tụ với gia đình là kết quả của các nỗ lực bảo hộ công dân của chính phủ, Bộ Ngoại Giao [CSVN], các cơ quan liên quan và Liên Đoàn Luật Sư Việt Nam cùng các luật sư người Malaysia.”
Kiến Trúc Sư Dương Quốc Chính bình luận trên trang cá nhân: “Đoàn Thị Hương không biết cách cư xử là chuyện đương nhiên. Vì trình độ học vấn, nền tảng [của cô ấy] chỉ có thế. Vấn đề ở đây là do báo chí cố tình bơm thổi vụ này lên để tuyên truyền, lấy hình ảnh cho Việt Nam mà vừa rồi bị mang tiếng quá nhiều. Tại sao tôi cho là thế?”
“Xem các bức ảnh, chỉ toàn thấy phóng viên đi đón, làm quái gì có dân. Vì các báo được chỉ đạo phải như vậy, nên với tâm lý một cô gái quê mới được tha tù, cô ấy chẳng sướng quá, tưởng mình là sao hạng A, nên chém gió loạn lên mà quên tiệt đi mình đã từng là tội phạm. Ngay cả cách trả lời báo chí, thì cô cũng được phím, là ‘ơn đảng, ơn chính phủ’, ơn luật sư, chứ có ơn những cá nhân đã vận động cho cô đâu. Tóm lại, cô Hương là nạn nhân của báo chí cách mạng, muốn lợi dụng vụ này để rửa mặt cho Bộ Ngoại Giao [CSVN], Liên Đoàn Luật Sư Việt Nam”.
Blogger Vũ Đức Vượng tổng kết diễn biến vụ Đoàn Thị Hương trên trang cá nhân: “[Cô Hương] bị Malaysia bắt, đảng, cơ quan sứ quán, lãnh sự bỏ mặc. Khi dân hỗ trợ không cho, dân chửi thì vờ vịt dây máu ăn phần, khi có tiếng thì xum xuê đưa đón, bảo vệ như minh tinh hay quan chức cấp cao….
Rõ cái nhà sản này, vẫn biết em đấy đúng, phù hợp với cái nồi cám lợn hay cả tầng lớp quan chức Việt Nam, nhưng hãy giấu đi cho đỡ tởm lợm.” (T.K.)
Nữ luật sư trẻ gốc Việt, đồng sáng lập Tạp Chí Luật Khoa, lâm bệnh hiểm nghèo
Ngọc Lan/Người Việt

WESTMINSTER, California (NV) – Dáng người nhỏ nhắn, gương mặt sáng và nụ cười thân thiện luôn ở trên môi là ấn tượng của bất kỳ ai lần đầu gặp Trần Quỳnh Vi (Vi Trần), tên Mỹ đầy đủ là Vi Katerina Trần.
Nhiều người biết đến Vi không chỉ trong vai trò của một luật sư, mà cô còn là đồng sáng lập viên của tờ Tạp Chí Luật Khoa và The Vietnamese. Đây những tạp chí bị “báo chí nhà nước” lẫn dư luận viên ở Việt Nam cho là “phản động,” “chống chính quyền,” “cờ vàng ba que.”
Tin tức về bệnh tình của người luật sư trẻ tuổi này được bạn bè “tìm thấy” và “share” cho nhau sau khi quỹ “Gofundme” do những anh chị em họ của cô thiết lập, xuất hiện vào ngày Thứ Bảy, 27 Tháng Tư, kêu gọi sự giúp đỡ để cô có thể chi trả các khoản chi phí y tế.
Mắc bệnh hiểm nghèo
Theo những gì viết trên trang “Gofundme, thì “Vi là thành viên của một tổ chức phi lợi nhuận nhằm thúc đẩy nhân quyền và dân chủ. Nhưng bi kịch thay khi vừa mới đây cô bị chảy máu não nghiêm trọng và được chẩn đoán là mắc chứng phình động mạch não, một căn bệnh rất nguy hiểm. Vi đã trải qua hai cuộc phẫu thuật lớn ở Đài Loan và sẽ cần nhiều phương pháp điều trị y tế khác nhau trong ít nhất là sáu tháng tới. Nhưng Vi không có bảo hiểm y tế. Gia đình chúng tôi xin mọi người góp lời cầu nguyện cho Vi. Chúng tôi cũng cần sự giúp đỡ của mọi người để chi trả các hóa đơn y tế của Vi, nhiều phần lên đến hàng chục ngàn đô la.”
Tin tức này gây nên cú sốc lớn với tất cả những ai quen biết Vi. Mọi người tỏ ra hoang mang, và sau cùng, phải chấp nhận sự thật khi anh Trịnh Hữu Long, một người bạn thân thiết, là người cùng cô sáng lập nên tờ Tạp Chí Luật Khoa, lên tiếng xác nhận.
“Mình xin xác nhận thông này. Vi bị xuất huyết não dẫn đến đột quỵ hơn hai tuần trước và được cấp cứu tại một bệnh viện ở Đài Loan,” Trịnh Hữu Long viết trên facebook cá nhân mình vào chiều tối ngày 30 Tháng Tư (theo giờ California).
“Bác sĩ cho biết đây là loại đột quỵ đặc biệt và rất nguy hiểm. Họ đưa ra nhiều giả thuyết nhưng cũng không biết chắc là do cái gì. Vi đã trải qua hai cuộc phẫu thuật, mới qua được tình trạng nguy kịch. Tình hình hiện tại là Vi đang dần tỉnh táo hơn và có nhiều dấu hiệu hồi phục tốt. Vi sẽ sớm phải trải qua một cuộc phẫu thuật nữa,” anh Long cho biết.
Blogger Phạm Đoan Trang, cũng là một người bạn thân và đồng sáng lập Tạp Chí Luật Khoa, cho biết thêm, “Hiện giờ Vi vừa trải qua hai lần phẫu thuật não ở Đài Loan. Vi khó có thể về Mỹ điều trị, vì chi phí y tế ở Mỹ quá cao trong khi Vi đã không còn bảo hiểm. Có lẽ tạm thời Vi đã qua cơn nguy hiểm, nhưng khả năng phục hồi để trở lại hoàn toàn bình thường như trước còn rất xa. Công việc của Vi ở Luật Khoa và trang báo tiếng Anh The Vietnamese vậy là đành dừng lại. Cầu xin mọi người hãy giúp đỡ bạn tôi, bằng mọi hình thức có thể, đặc biệt là hỗ trợ tài chính và đóng góp, duy trì nội dung cho The Vietnamese.”

“Tình yêu kỳ lạ, không thể giải thích, đối với Việt Nam”
Với tư cách là người bạn, cô Đoan Trang cho biết, “Vi cùng gia đình rời Việt Nam từ năm 1992. Cô đã có quốc tịch Mỹ, thừa hưởng nền giáo dục Mỹ, sử dụng tiếng Anh thành thạo hơn tiếng Việt trong lĩnh vực chuyên môn của cô là luật pháp, và đã là một luật sư có uy tín, mở công ty luật ở San Jose, California.”
“Nhưng ở Vi có một tình yêu kỳ lạ, không thể giải thích, đối với Việt Nam – đất nước mà gia đình cô đã buộc phải rời bỏ. Năm 2014 khi Trịnh Hữu Long và tôi mở trang báo mạng Luật Khoa tạp chí, Vi tình nguyện từ bỏ tất cả – một công việc thu nhập rất tốt, một sự nghiệp rất sáng, một cuộc sống bình yên và đầy đủ ở Mỹ – để tham gia cùng chúng tôi trên một con đường đầy gian khó, rủi ro và bất trắc,” blogger Đoan Trang cảm nhận.
Chia sẻ cảm nghĩ về người cộng sự đặc biệt của mình, anh Trịnh Hữu Long bày tỏ, “Là người gần Vi nhất trong những năm qua, tôi hiểu Vi đã hy sinh rất nhiều để đi con đường gian nan này. Vi chưa bao giờ muốn rời khỏi Việt Nam, ngay từ khi còn nhỏ. Yêu Việt Nam và tiếng Việt tha thiết, bốn năm trước Vi bỏ sự nghiệp ở California để qua Philippines và Đài Loan làm việc.”
Cô Lam Kiều Lam, hiện sống ở New York, là một người bạn của Vi Trần, chia sẻ, “… Ngày mới tham gia Facebook, tôi hoàn toàn không biết gì về chính trị. Chính từ sự tình cờ quen Vi, mà tôi học được từ Vi nhiều điều cho đến tận bây giờ, để từ đó tôi để ý đến tình hình Việt Nam, nước Mỹ, quan tâm, chia sẻ và tìm hiểu, học hỏi để biết thêm nhiều điều, về quê hương tôi bỏ lại và về đất nước hiện tại tôi gọi là nhà.”
“Nếu ai hỏi điều gì đã khiến cho cô gái gốc Sài Gòn ấy dù lìa quê ly xứ và định cư ở Mỹ từ khi rất nhỏ, học, trở thành luật sư, thông thạo tiếng Anh, là công dân Mỹ, nhưng tâm hồn rất thuần Việt và luôn hướng về cội nguồn, thì mình nghĩ đó chính là do tình yêu tha thiết của em ấy đối với Sài Gòn và nước Việt,” cô Lam Kiều Lam nói thêm.
Ông Sang Nguyễn, một thành viên của tổ chức VOICE, hiện ở Garden Grove, nhận xét, “Tuy còn rất trẻ nhưng Vi đã trưởng thành hơn nhiều người khác cùng lứa tuổi hoặc hơn em. Sự dấn thân của em đã nói lên tất cả khát vọng của em muốn làm gì đó để nhình thấy được sự thay đổi của quê hương, đất nước. Vi tuy khiêm tốn nhưng xông pha trên tuyến đầu bằng sự hy sinh cá nhân để làm chuyện ít ai muốn. Ai có tiếp xúc với Vi sẽ thấy em dễ mến, dễ yêu và dễ cảm phục đến chừng nào!”
Với cô Giang Tăng, hiện ở San Francisco, một người quen biết Vi Trần từ lúc còn ở Việt Nam cũng tỏ ra thảng thốt khi hay hung tin, “Không thể tin được khi đọc tin này. Chị ấy là một người tốt bụng. Tôi biết chị Vi từ năm 2012, khi chị ấy về Kiên Giang làm tình nguyện viên cho tổ chức Catalyst Foundation. Khi đó, chị Vi đã cùng với một nhóm người Mỹ nhân đạo đến giúp đỡ cho những người dân nghèo khốn đốn bởi nạn buôn người ở quê tôi.”
“Tôi biết chị là một luật sư giỏi ở California, tôi rất ngưỡng mộ chị và rất vui khi có cơ hội gặp lại chị ở vùng Bay Area này. Tuy nhiên, tôi đã không gặp lại chị Vi kể từ khi chị ấy qua Châu Á để làm việc cho một tổ chức phi lợi nhuận nhằm giúp cải thiện nhân quyền và dân chủ ở Việt Nam. Tôi không thể tin điều này lại xảy ra với chị. Chị Vi xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn!” Giang nói một cách xúc động.

“Với riêng tôi, Vi là hiện thân của những giá trị Mỹ: can đảm, nhiệt thành, quyết liệt, hết mình, nhưng cũng rất thực tế, sáng suốt, không một chút ảo tưởng hão huyền nào vào những điều không có thật. Tình bạn với Vi cũng là nguồn động viên to lớn cho tôi trong những lúc gian nan nhất, vì tôi được có niềm tin rằng bên tôi đang có Vi, phong trào dân chủ có Vi, Việt Nam may mắn có một người Việt như Vi,” nhà báo tự do Phạm Đoan Trang chia sẻ.
Anh Trịnh Hữu Long cho biết thêm, “Là đồng sáng lập viên của Luật Khoa tạp chí và gần đây là tờ The Vietnamese, Vi đã làm việc cật lực hai năm đầu tiên chúng tôi ở Đài Loan với một khoản lương rất ít ỏi và phải dùng tiền riêng để trang trải sinh hoạt. Vi chưa bao giờ nói nhưng tôi biết chắc Vi còn dùng tiền riêng để chi trả nhiều khoản của Luật Khoa, sau này ngân quỹ ổn hơn rồi tôi nói Vi kiểm kê lại xem Luật Khoa nợ Vi bao nhiêu để Luật Khoa trả lại nhưng hơn nửa năm rồi Vi chưa bao giờ tính và chưa bao giờ cho tôi biết.”
Theo anh Long, “Vi không có bảo hiểm y tế ở Đài Loan, thành ra bị bệnh thế này phải tự chi trả hết.”
Hơn lúc nào hết, đây là thời điểm một người như Luật sư Vi Trần cần những bàn tay của người thân, bạn bè, và tất cả những ai luôn cổ võ cho những khát vọng về tự do, dân quyền ở Việt Nam, chìa ra với cô, giúp cô vượt qua thử thách khắc nghiệt này, và cũng giúp cô hoàn thành ước mơ “muốn trở về làm việc với người dân ở Việt Nam, đặc biệt là những dân oan, những người oan sai trong các vụ việc” như cô từng thổ lộ trong một bài trả lời phỏng vấn của đài VOA trước khi lâm bệnh.
Mọi đóng góp cho cô Vi Trần, xin hãy vào trang Gofundme bằng cách BẤM VÀO ĐÂY. (Ngọc Lan)
—–
Liên lạc tác giả: ngoclan@nguoi-viet.com

Sống ở nước ngoài nhưng chúng không từ bỏ được thói ăn cướp & móc túi kiều bào Việt. Vì đó là bản chất của chế độ lũ cướp Mafia HCM!!!
LSQ VN tại New York cố tình hành xử nhẫn tâm, dã man, không còn tính người khi Tổng Lãnh Sự Quán Việt Nam tại New York đã tô bút bi lên mắt cháu bé và scan ảnh hộ chiếu mất một nửa đầu. Họ thừa biết rằng với quyển hộ chiếu đó, người mang nó có thể bị phiền phức bất cứ lúc nào, thậm chí bị câu lưu xác minh và phải hủy bỏ nhiều kế hoạch trong ch…





Chuyện 39 thuyền nhân Việt Nam (VBP) chết và trôi dạt vào bờ biển Terengganu- Malaysia năm 1980-1981.
============
Bia mộ này là do ân nhân người Hoa sống ở Malaysia làm, ông tự nguyện làm công việc chôn cất 39 thuyền nhân Việt Nam nhưng sau bao nhiêu năm qua không ai biết về việc ông làm mãi cho đến khi ông nằm xuống.
Ông để lại cuốn sách nói về vị trí các nấm mồ thuyền nhân đã chết trôi vào bờ biển Terengganu- Malaysia.
Thật đáng khâm phục là tất cả 39 thuyền nhân Việt Nam do chính tay một mình ông chôn cất.
Tên ông là Mr. Wong.
Xin chân thành cám ơn tấm lòng nhân hậu của Ông Bà và Gia đình.
ST.

Cách đây đúng 44 năm, ngày 27/4/1975, anh Trần Văn Bá cùng bạn bè sinh viên Paris & Orsay xuống đường tuần hành để hướng về đồng bào miền Nam đang bị bức tử và để tri ân các chiến sĩ QLVNCH đã nằm xuống vì lý tưởng Tự Do.
44 năm sau, ai còn nhớ hay ai đã quên ?
Chân dung Khoa học gia 17 tuổi của Nasa
Moshe Kai Cavalin có hai bằng đại học nhưng lại chưa đủ tuổi đi bầu cử. Cậu sắp có bằng lái máy bay nhưng chưa đủ tuổi lấy bằng lái xe hơi.
Cavalin, người không thích bị gọi là thiên tài.
Theo AP, đó là chân dung đầy tương phản của Cavalin, 17 tuổi, người San Gabriel, California, Mỹ. Cậu có bằng đại học từ năm 11 tuổi, 4 năm sau, cậu lấy tiếp bằng cử nhân toán học ở đại học California, Los Angeles.
Năm nay, cậu bắt đầu học trực tuyến lớp thạc sĩ về an ninh mạng của đại học Brandei. Tuy nhiên, Cavalin quyết định hoãn lại việc học để giúp Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ (NASA) phát triển công nghệ giám sát máy bay nói chung và máy bay không người lái nói riêng.

Cậu cũng vừa xuất bản cuốn sách thứ hai, dựa trên trải nghiệm bị bắt nạt hồi đi học và những câu chuyện người khác kể lại. Cavalin dự định sẽ lấy bằng phi công cuối năm nay.
Trong nhà cậu ở Los Angeles, là một bộ sưu tập giải thưởng và danh hiệu các giải đấu võ thuật của Cavalin.
Tuy nhiên, cậu khẳng định mình cũng giống mọi thiếu niên khác. Lớn lên trong một gia đình có mẹ là người Đài Loan, bố người Brazil, Cavalin được tự do làm điều mình thích sau giờ học ở trường.
“Trường hợp của tôi không có gì đặc biệt. Chẳng qua là sự kết hợp giữa giáo dục gia đình, động lực và cảm hứng”, Cavalin nói, sau khi vào làm việc trong Trung tâm nghiên cứu bay Armstrong của NASA ở Edwards, California.
“Tôi không hay so sánh bản thân với người khác. Tôi chỉ luôn cố gắng hết sức mình”.
Bố mẹ Cavalin kể lại, con trai thông minh từ nhỏ. Lúc 4 tháng tuổi, cậu nói ra từ đầu tiên trong cuộc đời, bằng cách chỉ vào một máy bay phản lực trên trời và đọc tên hãng bằng tiếng Trung Hoa. Năm 7 tuổi, Cavalin hoàn thành môn học lượng giác cuối cùng trong chương trình tự học ở nhà và mẹ chuyển cậu vào học ở cao đẳng cộng đồng.
“Tôi cho rằng, mọi người đều nghĩ rằng thằng bé là một thiên tài bẩm sinh”, Daniel Judge, giáo sư toán học, người dạy Cavalin hai năm ở cao đẳng East Los Angeles cho biết, “Nhưng thực ra, đó là một học trò rất chăm chỉ, người nỗ lực nhất mà tôi từng dạy”.
Năm đầu tiên ở cao đẳng, cậu ước mơ trở thành một nhà thiên văn học.. Khi bắt đầu học vật lý cao cấp, hứng thú này giảm dần rồi chuyển sang mật mã học. Cậu lại theo đuổi khoa học máy tính.
Việc này thú vị hơn nhiều, Cavalin nói. Cậu rất bất ngờ, khi NASA gọi tới mời làm việc, sau khi từng từ chối cậu vì chưa đủ tuổi. Ricardo Arteaga, cấp trên kiêm người hướng dẫn Cavalin tại NASA cho biết cậu là người hoàn hảo cho dự án kết hợp toán học, khoa học máy tính và công nghệ bay.
“Tôi cần một người biết viết phần mềm, am hiểu về thuật toán toán học”, Arteaga nói, “Đồng thời, tôi cũng cần một phi công biết điều khiển máy bay Cessna”.
Tại văn phòng làm việc, Cavalin là một nhân viên ít nói nhưng luôn toát lên vẻ hài hước tinh tế, Arteaga nhận xét. Họ bàn luận và cười đùa về nhiều vấn đề khoa học. Công việc thường ngày của Cavalin ở NASA là điều hành mô phỏng va chạm của máy bay và máy bay mô hình, tìm cách đưa chúng đến mục tiêu đã định an toàn.
“Cậu ấy thực sự rất giỏi toán”, Arteaga nói, “Chúng tôi đang cố khơi gợi tài năng này ở cậu ấy”.
Sau khi lấy bằng thạc sĩ, Cavalin hy vọng sẽ học tiếp thạc sĩ kinh doanh ở Học viện Công nghệ Massachusetts. Sau đó, cậu sẽ mở công ty an ninh mạng riêng. Còn bây giờ, Cavalin đang đếm từng ngày chờ sinh nhật 18 tuổi để lấy bằng lái theo luật California. Cậu nóng lòng muốn tự lái xe đi làm vì đến giờ, đồng nghiệp vẫn chở cậu đi làm mỗi ngày.
Về chuyện yêu đương như bao thiếu niên khác, Cavalin nửa đùa nửa thật nói rằng sẽ tìm bạn gái khi nào học xong tiến sĩ.
From: TU-PHUNG