25 THỦY THỦ MỸ GHÉ ĐÀ NẴNG BỊ LÂY NHIỄM DƯƠNG TÍNH VIRUS WUHAN

Lê Hoàng
 25 THỦY THỦ MỸ GHÉ ĐÀ NẴNG BỊ LÂY NHIỄM DƯƠNG TÍNH VIRUS WUHAN, NHƯ VẬY THÔNG TIN CỦA CSVN LÚC ĐÓ CHỈ CÓ 16 CASE DƯƠNG TÍNH LÀ KHÔNG CHÍNH XÁC.

TỪ ẤY ĐẾN NAY CÓ THỂ THẤY VIỆT NAM ĐÃ CÓ HÀNG CHỤC NGÀN CASE DƯONG TÍNH BỊ CHE GIẤU.

Có ít nhất 25 thuỷ thủ đã có kết quả dương tính sau khi hàng không mẫu hạm USS Theodore Roosevelt ghé Đà Nẵng vào ngày 05.03.2020. Đó là lần cập bến sau cùng của mẫu hạm này tính cho đến ngày các thuỷ đoàn bị nhiễm dịch bệnh.

Trước bối cảnh dịch Tàu đang xảy ra tại Vũ Hán và Việt Nam là một nước láng giềng của Trung Quốc, nguy cơ thuỷ thủ đoàn bị lây nhiễm có thể xảy ra.

Tuy nhiên, quyết định ghé Đà Nẵng đã được thông qua. Đại uý Hải Quân Christopher Sharman có bài viết đăng trên The Diplomat: “Even Coronavirus Couldn’t Stop the 2nd US Carrier Visit to Vietnam” – Ngay cả coronavirus cũng không chể ngăn cản Hạm đội của Hoa Kỳ viếng Việt Nam lần thứ 2″.

Theo quyền Bộ Trưởng Hải Quân Mỹ Thomas Modly thì quyết định ghé Việt Nam được lượng giá dựa vào tình hình đại dịch tại VN vào thời điểm cuối tháng 2. Đề đốc Phil Davidson, Tư lệnh Hải quân Hoa Kỳ tại vùng Châu Á Thái Bình Dương đã dựa vào thông tin của nhà nước CSVN về số người bị nhiễm vi khuẩn Tàu vào lúc đó để quyết định việc cập bến Đà Nẵng. Đó là thông tin chỉ có 16 ca nhiễm đang bị khoanh vùng tại Hà Nội, cách xa Đà Nẵng và Đà Nẵng không có một ca nhiễm nào.

Tuy nhiên, ngay sau khi rời Đà Nẵng thì toàn bộ mẫu hạm đã phải áp dụng biện pháp cách ly toàn bộ hơn 6500 thuỷ thủ đoàn trong 14 ngày. Đến ngày thứ 15 thì đã có 8 người có kết quả dương tính corona Wuhan.

Hiện tại hàng không mẫu hạm USS Theodore Roosevelt đã cập bến đảo Guam và toàn bộ thuỷ thủ đoàn bị cách ly trên tàu.

(Theo DLB)
https://thediplomat.com/…/even-coronavirus-couldnt-stop-t…/…

Image may contain: one or more people, text that says 'THEDIPLOMAT.COM Even Coronavirus Couldn't Stop the 2nd US Carrier Visit to Vietnam i'

THỦ TƯỚNG ANH LÊN ÁN ĐCS TRUNG QUỐC GIẤU DỊCH, XEM XÉT HỦY BỎ HỢP TÁC VỚI HUAWEI

Lê Vi

Virus Trung Cộng (virus Vũ Hán, virus corona chủng mới) hiện đang hoành hành ở Châu Âu và Hoa Kỳ. Thủ tướng Anh Boris Johnson cũng bị nhiễm bệnh và đang phải cách ly tại số 10 Downing, điều hành chính phủ qua mạng trực tuyến. Ông Johnson hôm 29/3 đã lên án gay gắt Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vì đã cung cấp thông tin sai lệch cho thế giới và nói rằng dữ liệu dịch bệnh thực tế của Trung Quốc phải gấp 40 lần báo cáo của ĐCSTQ. Theo Daily Mail, chính quyền Johnson rất tức giận vì ĐCSTQ đã che giấu dịch bệnh và Thủ tướng đang xem xét có thể hủy bỏ quyết định trước đây của mình về việc cho công ty viễn thông Trung Quốc Huawei phát triển mạng 5G của Anh.

Thủ tướng Johnson tức giận vì Anh Quốc là nước bị lừa nhiều nhất. Theo dữ liệu của ĐCSTQ, người Anh tin rằng tỷ lệ tử vong của dịch viêm phổi Vũ Hán (COVID-19) không cao và hầu hết người nhiễm bệnh có thể tự chữa lành. Kết quả là, chính cá nhân Thủ tướng Anh đã phải mắc bệnh.

Theo các báo cáo, ông Boris Johnson đã lên án ĐCSTQ vì đã lan truyền thông tin sai lệch, xuyên tạc về thực tế dịch bệnh và tin rằng số ca nhiễm virus Trung Cộng tại Trung Quốc phải cao gấp 40 lần tuyên bố chính thức của ĐCSTQ. Thực tế này có thể khiến Thủ tướng Anh hủy bỏ thỏa thuận với công ty viễn thông Trung Quốc Huawei .

Các quan chức chính phủ Anh tin rằng Bắc Kinh đã che giấu thông tin về mức độ nghiêm trọng của dịch virus corona tại Trung Quốc khiến toàn cầu phải gánh hậu quả về sự lừa dối này..

Bài báo của Daily Mail cho biết các nhà khoa học cảnh báo ông Johnson rằng ĐCSTQ có thể “chẩn đoán số ca nhiễm virus corona” cao gấp 15 đến 40 lần số liệu họ báo cáo. Tại thời điểm xuất bản bài báo này [30/3], chính quyền Trung Quốc chỉ xác nhận 82.122 ca nhiễm virus corona trên toàn Trung Quốc Đại Lục.

Trớ trêu thay, bây giờ chính quyền Trung Quốc đang đóng vai trò là cha đỡ đầu từ thiện, phân phát tiền, trang thiết bị y tế và cố gắng sử dụng cuộc khủng hoảng này để giành quyền lực toàn cầu.
Trung Quốc hiện nay đã bắt đầu quyên góp khẩu trang và thiết bị y tếTrung Quốc cho các quốc gia khác. Ngân hàng Trung Quốc đã gửi 200.000 thiết bị bảo vệ cá nhân tới Ireland và tài phiệt kinh tế Trung Quốc Jack Ma đã cung cấp bộ dụng cụ xét nghiệm, khẩu trang và các vật tư y tế khác cho 54 quốc gia Châu Phi.

Chính phủ Anh cũng cho rằng trong đại dịch virus corona, ĐCSTQ đang xây dựng sức mạnh kinh tế bằng cách cung cấp “trợ giúp săn mồi” trên toàn thế giới. Chính quyền Trung Quốc cung cấp hỗ trợ y tế cho các quốc gia đang bị virus Trung Cộng càn quét như Ý, Tây Ban Nha, Iran v.v…

Theo Daily Mail

Image may contain: 1 person

CẬP NHẬT diễn biến dịch viêm phổi Vũ Hán (sáng 30/3)

CẬP NHẬT diễn biến dịch viêm phổi Vũ Hán (sáng 30/3)

Bảo Minh

Thứ Hai, 30/03/2020 

 Thế giới 24h qua có thêm hơn 58.000 ca nhiễm mới và ít nhất 3.095 ca tử vong mới. Hai chỉ số này đều giảm nhẹ so với ngày trước đó.

Toàn thế giới đã có hơn 720.000 ca nhiễm và gần 34.000 ca tử vong do dịch viêm phổi Vũ Hán. Tỷ lệ tử vong trung bình tăng lên 4.7%.

Mỹ: Trong 24h qua, Mỹ tiếp tục là nước dẫn đầu số ca nhiễm mới và tổng số ca nhiễm khi tích cực xét nghiệm, đến nay đã tiến hành xét nghiệm cho khoảng 900.000 người. Nước này có thêm tới hơn 18.200 ca nhiễm mới, nâng tổng số ca nhiễm lên gần 142.000 ca. Tổng số ca tử vong hiện là 2.475, tăng 255 ca so với ngày trước đó. Tỷ lệ tử vong ở mức 1,74%. Ông Trump ngày 29/3 cho biết việc giữ khoảng cách xã hội trên toàn liên bang có thể kéo dài cho đến 30/4, qua đó rút lại dự định mở cửa lại các hoạt động kinh tế trước lễ Phục sinh (ngày 12/4 năm nay).

Bác sĩ ngủ ở gara…

No photo description available.

Hội những người thích đọc tin tức 24h

Trên trang cá nhân ngày 23/3, bác sĩ Timmy Cheng ở thành phố Irvine, bang California viết: “Ngày 14/3/2020 là ngày trọng đại. Tôi tự nguyện trở thành người vô gia cư để bảo vệ gia đình, phòng trường hợp mình nhiễm bệnh và mang virus về nhà”, Cheng chia sẻ.

Cheng cho biết anh ngủ một đêm ngoài ôtô và bốn đêm ở bệnh viện. Sau đó, vợ Cheng đã nảy ra sáng kiến dựng lều cho chồng ở gara. “Đây là sẽ ngôi nhà của tôi trong những tuần, những tháng kế tiếp”, bác sĩ nói.

Để mang đồ ăn đến cho Cheng, vợ và bố mẹ anh phải tuân theo “một quy trình nghiêm ngặt”. Họ mang đến cửa gara rồi quay đầu luôn. Đợi họ đi khỏi, Cheng mới ra lấy. Cheng hiện có một con nhỏ. Bác sĩ vẫn có thể gặp gia đình nhưng phải đảm bảo khoảng cách an toàn.

Cuối bài đăng của mình, Cheng kêu gọi cộng động ở nhà để “giúp các nhân viên y tế khỏi rơi vào cảnh vô gia cư”.

“Không ai đủ khỏe để không mắc bệnh. Hãy ở nhà và góp phần ngăn chặn sự lây lan của virus”, Cheng nhắn nhủ. “Vô số bác sĩ, y tá và các nhân viên y tế khác đang nỗ lực để cứu sống bạn. Ít nhất, bạn hãy ở nhà. Như vậy, một ngày nào đó, chúng tôi cũng có thể trở về với gia đình thân yêu”.

Hiện bài đăng của bác sĩ Cheng nhận được hơn 34.000 lượt thích, 5.400 bình luận và 38.000 lượt chia sẻ.

Theo NBC Southern California

CẦU CHÚC CHO CÁC Y BÁC SĨ SỨC KHOẺ VÀ BÌNH AN…

Image may contain: 1 person, text
8 SÀI GÒN

CẦU CHÚC CHO CÁC Y BÁC SĨ SỨC KHOẺ VÀ BÌNH AN…

Anh ruột tôi là bác sĩ. Hơn nửa họ hàng nhà tôi là bác sĩ, trong đó có vài bác sĩ bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội).

Hồi nhỏ, tôi hiểu về xã hội nhờ những câu chuyện ở bệnh viện mà anh tôi và các bác, các cô chú, anh chị em trong họ kể. Từ rất lâu, tôi đã nhận thấy một điều: Không nơi nào thể hiện rõ bi kịch của số phận con người trong xã hội nhiều hơn bệnh viện. Tôi không quên chuyện những bệnh nhân nhảy lầu tự tử vì tuyệt vọng, nhà hết tiền chữa bệnh mà không còn gì để bán. Tôi không quên chuyện một bác sĩ nghèo bị người nhà bệnh nhân đuổi đánh, anh chạy thoát và đêm ấy, anh ngồi trực bệnh viện, nhai bánh mì không, nước mắt rân rấn. Tôi không quên ánh mắt bần thần của người vợ chăm chồng bị ung thư. Tôi không quên những phòng bệnh la liệt người, ai nấy đen đúa, nheo nhóc, nhếch nhác. Tôi không quên nụ cười gượng của bác sĩ khi biết căn bệnh của người nọ đã đến hồi tuyệt vọng…

Cũng vì thế, trong các nghề nghiệp ở Việt Nam, tôi luôn dành cho nghề y (và nghề giáo) một tình cảm trân trọng đặc biệt. Đào tạo rất lâu và tốn kém, làm việc rất vất vả, trong một môi trường tích tụ đầy bi kịch của xã hội, của những phận người – đó là nghề y.

Cầu chúc cho tất cả các y bác sĩ – những thiên thần áo trắng, áo xanh đang ở tuyến đầu chống dịch bệnh – mạnh khỏe và bình an để tiếp tục sự nghiệp cứu người.

PHẠM ĐOAN TRANG

“Tháng 3, trong tâm bão

Thuc Tran
Tai Do

Cảm động, và ngưỡng mộ những người CHIẾN SĨ ANH HÙNG Y TẾ đang tận tụy, hy sinh trong cuộc Đại Nạn Virus Vũ Hán này !

Image may contain: 2 people, text that says 'JOSEPH'
Dung Tran is with Thanh Thuy Le Hoang.

Copy bài viết của em gái mình Trinh Trang Yarett, cùng chồng Ian Yarett, là 2 bác sỹ đang đứng ở tâm bão bệnh viện New York chống lại đại dịch Wuhan Virus. Đọc mà rơi nước mắt. 2 đứa em mình đều biết sớm muộn cũng sẽ bị bệnh nhân lây virus… Chưa bao giờ thấy tự hào và yêu em gái mình đến thế. Cầu chúc những điều tốt đẹp nhất đến với 2 đứa em!

FB Steve Trang

____

“Tháng 3, trong tâm bão

Bữa giờ rất nhiều người hỏi thăm tình hình ở New York City thế nào. Và thật tình là, với một đứa từng viết báo như mình, cũng không thể nào giải thích hay diễn tả bằng lời được hết những gì đang diễn ra trong bệnh viện bây giờ. Những ngày qua muốn viết cũng không viết nổi vì cảm xúc như đã chai sạn đi. Chỉ trong vòng 1 tháng, NYC của mình đã thay đổi đến chóng mặt, và hiện tại, ngay trong tâm dịch, mỗi ngày đi làm trong bệnh viện là lại cảm thấy như đang đi ra chiến trường, và ai cũng có chung một nỗi niềm, lo lắng và bất lực.

Đầu tháng 3, hai vợ chồng được nghỉ và vẫn còn kéo nhau road trip xuyên bang. NYC và nước Mỹ lúc này vẫn còn hoạt động bình thường. Dịch bệnh lúc này hầu hết chỉ ở Seattle. Ngay trong bệnh viện mọi người cũng chỉ nói về Covid-19 như thể nó ở tận đâu xa lắm và không liên quan đến mình, chỉ là những ai đi du lịch từ những nước vùng dịch về thì phải cách ly 14 ngày. Hai đứa mình may mắn không lên kế hoạch đi chơi xa như mọi lần, vì cần ở lại đi ăn đám cưới bạn thân. Ngày xuất hành đi chơi cả hai còn đùa với nhau là nếu có ai đi dự đám cưới này mà bị nhiễm bệnh cũng chả sao, vì hết phân nửa khách mời là bác sĩ. Vậy mà chỉ trong vòng 10 ngày đi chơi mà mọi sự đã thay đổi đến chóng mặt.

Ngày thứ nhất, ca bệnh đầu tiên xuất hiện ở New York. Bệnh viện của hai đứa đều gửi email nhắc nhở mọi người cẩn thận, chú ý rửa tay thường xuyên.

Ngày thứ hai, email từ bệnh viện nhắc lại từng bước mặc dụng cụ bảo hộ (PPE) trong trường hợp có bệnh nhân nghi mắc Covid-19.

Ngày thứ ba, ca bệnh thứ hai xuất hiện, dù không phải ở trong NYC mà là ở vùng ngoại ô New Rochelle, đây lại là ca siêu lây nhiễm khi bệnh nhân này đã nhập viện từ cách đó mấy ngày với chẩn đoán viêm phổi và hoàn toàn không được cách ly. Khi đọc tin này, mình đã bắt đầu thấy rùng mình khi nghĩ đến những người thân và nhân viên trong bệnh viện đã tiếp xúc với bệnh nhân này và hoàn toàn không mặc đồ bảo hộ, và nghi là trong vài ngày tới sẽ xuất hiện thêm nhiều ca lây nhiễm từ bệnh nhân này.

Ngày thứ tư, có 9 ca bệnh mới và đều liên quan đến bệnh nhân số 2. Bệnh viện bọn mình tiếp tục gửi email nhắc nhở nên hạn chế đi du lịch đến các quốc gia có dịch, và nếu không có gì cần thiết thì đừng nên đi đâu cả. Lúc này dịch đã bùng phát mạnh mẽ tại Ý.

Ngày thứ năm, bệnh viện email nhắc lúc nào nên dùng khẩu trang N95 và lúc nào dùng khẩu trang thường. Trong email họ cũng cấm không được lấy nước rửa tay khô trong kho ra dùng. Lúc đọc email này mình thấy buồn cười, vì nước rửa tay khô bình thường để đầy trong kho, còn phát miễn phí cho bệnh nhân nữa, cớ gì phải cấm như vậy. Nhắn tin hỏi bạn thì mới biết là do mọi người bắt đầu mua sạch sản phẩm này trong siêu thị, và bệnh nhân và người đi thăm bệnh bữa giờ đã “chôm” hết trong bệnh viện, nên bây giờ nó lại là hàng hiếm, và không được dùng thoải mái như xưa nữa.

Ngày thứ sáu, NY có 44 ca bệnh, hầu hết đều liên quan đến bệnh nhân số 2. Email từ bệnh viện thông báo tất cả những buổi họp hay bài giảng nào có nhiều hơn 25 bác sĩ đều phải bị huỷ bỏ. Họ bắt đầu lo sợ nếu nhiều bác sĩ bị bệnh cùng lúc thì sẽ không có ai chăm bệnh nhân.

Ngày thứ bảy, NY có 89 ca. Bệnh viên thông báo tất cả những bác sĩ và nhân viên đang làm việc ở nước ngoài đều phải quay về ngay lập tức. Bạn bè nội trú của mình đang thực tập 1 tháng ở Châu Phi cũng bị bắt quay về. Bệnh viện cũng yêu cầu các bác sĩ đang được nghỉ phép phải khai báo là đã đi đâu và định đi đâu. Cả hai đứa mình đều phải đưa ra lịch trình đi chơi, lúc này chỉ mong về nhà ngay vì cảm thấy tình hình khá căng thẳng.

Ngày thứ tám, số ca tăng lên 106. Bệnh viên yêu cầu nhân viên nếu có bất kỳ triệu chứng nào của bệnh đều phải ở nhà, không được đi làm, để tránh lây nhiễm.

Ngày thứ chín, 142 ca. Nước Ý thông báo giới nghiêm toàn quốc. Bệnh viện NY nhìn bệnh viện Ý bị quá tải, bắt đầu lo sợ điều tương tự sẽ xảy ra ở đây. Bệnh viện của mình thông báo PPE bắt đầu bị thiếu hụt và yêu cầu hạn chế số người ra vào phòng bệnh nhân để tiết kiệm đồ bảo hộ.

Ngày thứ mười, 173 ca. Hai đứa mình về lại NYC, chuẩn bị đi làm lại, và bước thẳng vào tâm bão.

Từ ngày thứ 10 đến hôm nay, mọi thứ hoàn toàn bị mất kiểm soát, và đây cũng là hiện thực cuộc sống trong tâm dịch:

Là tất cả bệnh viện ở NYC hiện giờ đang hoàn toàn quá tải. Số ca bệnh cứ tăng lên gấp đôi mỗi 3 ngày. Số lượng bệnh nhân bị nặng và cần đặt nội khí quản khá cao, và số máy thở đang vơi dần. Khi mình viết những dòng này, thì bệnh viện của mình và của Ian chỉ còn khoảng 100 máy thở mỗi nơi. Và vấn đề không phải chỉ ở số máy thở, mà còn là thiếu hụt số phòng và số nhân viên có thể chăm sóc bệnh nhân. Hiện giờ cả khoa nhi của bệnh viên mình đã phải dọn qua bệnh viện khác để dành phòng cho bệnh nhân Covid-19. Bệnh viện dã chiến đang được dựng lên khắp nơi, và chính phủ đang kêu gọi các bác sĩ đã về hưu quay lại làm việc vì không đủ bác sĩ.

Là số đồ bảo hộ (PPE) cứ vơi dần đều. Ban đầu quy định là tất cả mọi người phải mang N95 khi khám bệnh nhân nghi nhiễm, và phải thay khẩu trang giữa các bệnh nhân. Khi số lượng N95 giảm mạnh, thì quy định mới là được phép dùng lại N95 trong một ngày, rồi lại đổi thành chỉ được dùng N95 khi đặt nội khí quản, còn lại phải đeo khẩu trang thường. Và hiện tại bây giờ, khi số lượng khan hiếm cùng cực, thì mỗi bác sĩ chỉ được phát một khẩu trang (loại dùng 1 lần) và phải dùng đúng cái khẩu trang đó đến khi nào có hàng mới về, ngày này qua ngày khác. Bình thường, chuyện dùng lại khẩu trang là chuyện không tưởng, và nếu bị bắt gặp thì sẽ bị phạt ngay, nhưng thời điểm này thì bao nhiêu quy định đều không còn tác dụng gì nữa hết.

Là hiện thực đau lòng là hầu hết bệnh nhân Covid-19 khi mất đều ra đi một mình. Để ngăn lây lan, bệnh viện quy định người nhà bệnh nhân không còn được vào thăm nữa. Rất nhiều gia đình đã phải nhìn người thân của mình ra đi qua facetime, và rất nhiều gia đình còn không hay biết người thân của mình đã mất vì bệnh viện không liên lạc với họ được. Và mất vì bệnh này, nếu không được tiêm morphine, là cảm giác như đang chết ngạt, khi phổi không còn cung cấp oxy cho cơ thể được nữa. Đó là cái chết đau đớn và cô độc nhất.

Là hầu hết nhà xác đều đã quá tải, không còn chỗ để thêm, nên bây giờ thành phố phải đem xe tải đông lạnh tới để chở xác. Và vì lệnh cấm tập trung đông người, nên người mất cũng không được có đám tang. Người nhà tới giờ vẫn không thể gặp họ lần cuối.

Là sản phụ bây giờ phải đi sinh một mình, không được có chồng hay người nhà vào thăm để tránh lây nhiễm. Là bao nhiêu ông bố lỡ dịp không được nhìn thấy con mình ra đời.

Là các nội trú sinh các ngành khác nhau đều được điều động đến giúp ngành đa khoa và cấp cứu, khi họ hoàn toàn kiệt quệ về sức lực và quá nhiều bác sĩ đã mắc bệnh và phải ở nhà. Là quyết định cho sinh viên năm cuối trường Y tốt nghiệp sớm để có thêm một lượng bác sĩ mới để giúp bệnh viện trong cơn đại dịch này.

Là khi mình và bạn bè trong ngành đều không dám về nhà hay gặp người nhà, vì bọn mình đã mặc định là chắc chắn đã bị hoặc sẽ bị nhiễm bệnh, chỉ là sớm hay muộn, và không đứa nào muốn để lây cho ba mẹ và ông bà. Cả tuần nay mẹ chồng mình đều tới nhà, nhưng chỉ được đứng bên ngoài cách vài mét và chỉ được nhìn và nói chuyện với hai đứa mình qua cửa sổ. Hôm qua bà lại đòi vào nhà, và Ian phải nói, “Mẹ không được để bị lây bây giờ, nếu chẳng may bị bệnh mà phải vào bệnh viện, thì mẹ phải vào một mình, và nếu phải lựa chọn giữa mẹ và một bệnh nhân khác trẻ hơn, thì chắc chắn bác sĩ sẽ đưa máy thở cho người kia, vì cơ hội sống cao hơn. Nếu chuyện đó xảy ra vì con lây cho mẹ thì con sẽ ko bao giờ tha thứ cho mình được”. Thế là bà lại phải quay ra.

Là khi bọn mình phải sống trong nỗi sợ là sẽ lây bệnh cho chồng/vợ/người yêu, những người đang sống ngay trong nhà. Bạn bè mình có người phải xuống ở tầng hầm, ngủ giường riêng, có người phải ra thuê khách sạn hoặc airbnb ở, đứa nào có con thì phải gửi con về ở với ông bà và tuyệt đối không dám gặp con. Hay đứa mình vì cùng là bác sĩ nên không có đường nào thoát, và cứ mặc định là đứa nào bị trước cũng sẽ lây cho đứa kia thôi.

Là khi dịch bệnh khiến người ta phải lường trước tình huống xấu nhất. Các bác sĩ đều đang hối hả lập di chúc, đặc biệt những ai đã có con. Vợ chồng phải dặn nhau trước là nếu đến lúc hoàn toàn hôn mê thì có nên đặt nội khí quản không, hay là cứ để cho ra đi thanh thản. Lời nói đùa mọi khi “Nếu em có chuyện gì thì anh cứ đi lấy vợ mới đi” trong thời điểm này lại thành ra nói thật.

Là các ông bố bà mẹ có con đi làm trong bệnh viện là cứ như đang ngồi trên đống lửa. Mẹ chồng mình thì mua đủ thứ thuốc bổ khác nhau bắt hai đứa uống, và mỗi ngày đều tiếp tế lương thực, nhưng chỉ dám để trước cửa vì không được vào nhà gặp mặt. Mẹ đứa bạn mình, mỗi khi nó trực đêm là bà thức nguyên đêm nói chuyện cùng nó vì bà lo đến không ngủ được. Ba đứa khác thì năn nỉ nó xin nghỉ làm đến khi nào hết dịch rồi quay lại. Nhưng thời điểm này không ai nỡ xin nghỉ, vì trách nhiệm với bệnh nhân và cả trách nhiệm với đồng nghiệp nữa.

Nhưng trong thời điểm khó khăn này, lại làm mình thêm trân quý những gì mà gia đình, bạn bè, và cộng đồng đang chung tay góp sức giúp bọn mình chống dịch:

Là khi nhận được tin từ bệnh viện là chỉ còn đủ 1 khẩu trang cho mỗi bác sĩ, mình đã gửi tin nhắn cầu cứu đến một loạt bạn bè, hỏi xin nếu đứa nào còn khẩu trang thì cho mình mua lại. Vậy mà chỉ trong vòng mấy ngày, bọn bạn mình đã hỏi dò người quen và bằng cách nào đó mỗi đứa đều kiếm ra được vài chục khẩu trang gửi về cho mình. Ba mẹ cũng chạy khắp thành phố kiếm chỗ bán khẩu trang để gửi lên. Giờ vậy mà mình đã có đủ khẩu trang ít nhất đến khi có hàng mới về bệnh viện.

Là khi hàng loạt các nhà hàng và dịch vụ giao thức ăn đều quyết định tặng phần ăn cho bác sĩ và y tá để bọn mình tập trung làm việc. Từ UberEats, Sweet Greens, rồi bao nhiêu tiệm bánh nổi tiếng, chỉ cần đưa thẻ ID bệnh viện ra là sẽ được ăn miễn phí, mà còn được giao tới tận bệnh viện nữa. Rồi thì nhãn hiệu giày và quần áo cũng tặng sản phẩm cho nhân viên y tế. Cả thành phố bây giờ đều dồn lực và hi vọng về các bệnh viện.

Là khi cả thành phố hẹn nhau chiều nay đúng 7h cùng nhau vỗ tay cảm ơn và cổ vũ đội ngũ y tế trong bệnh viện. Tới đúng giờ, ngồi trong bệnh viện nhìn ra là thấy một loạt người dân đứng ở ban công vỗ tay náo nhiệt, và vẫn giữ đúng luật không đi ra đường và không đứng gần nhau, lại cảm thấy ấm lòng hơn bao giờ hết.

Và vì tất cả những điều đó, mình tin là NYC sẽ qua được đại dịch này. Cuộc chiến này còn kéo dài bao lâu nữa thì không ai biết được, nhưng Covid-19 sẽ qua đi, và thành phố này sẽ trở lại như xưa, vì ở đây có những con người luôn hết mình vì nó và luôn có một niềm tin bất diệt vào thành phố không bao giờ ngủ.

Bài viết cho một tháng 3 đầy bão táp”
____
từ FB Steve Trang

Link :

https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=10163298894915300&id=723415299

Loài người rúng động, xã hội suy sụp vì thứ xoàng xĩnh nhỏ nhoi

Bỗng nhiên, trong thinh lặng, chúng ta quay về với nội tâm của mình và thông hiểu giá trị của các từ đoàn kết và sự dễ tổn thương. Bỗng nhiên, chúng ta nhận ra tất cả đang trên cùng một chiếc thuyền, giàu nghèo gì cũng thế. Chúng ta biết chúng ta đã cùng nhau vét sạch ngăn kệ trong các cửa hàng và bệnh viện đang đầy ắp người và tiền không còn mảy may quan trọng.

Rằng chúng ta đều có cùng căn cước là con người đối mặt với corona virus. Chúng ta nhận ra trong nhà để xe, những chiếc ôtô cao cấp đang phải nằm im vì không còn ai được ra đường nữa. Chỉ cần một vài ngày để vũ trụ này xây dựng được bình đẳng xã hội, điều mà trước đây không thể hình dung được. Nỗi sợ đã xâm chiếm mọi người. Nỗi sợ đã đổi phe. Nó đã bỏ rơi người nghèo để sang ở với người giàu có và quyền lực. Nó đã làm cho những người này nhớ lại bản chất con người và tính nhân văn của họ. Mong rằng điều này sẽ giúp hiểu ra sự dễ tổn thương của con người, vốn vẫn tìm cách lên Sao Hỏa mà ở và vốn vẫn cho rằng mình đủ giỏi để nhân bản con người với mong mỏi được trường sinh bất tử. Mong rằng điều này sẽ giúp nhìn ra được giới hạn của sự thông minh của con người khi đối mặt với sức mạnh của thiên nhiên.

Chỉ cần vài ngày để điều xác tín trở thành điều bất định, sức mạnh trở thành sự yếu kém và quyền lực biến thành tình đoàn kết và sự phối hợp ý chí. Chỉ cần vài ngày để châu Phi trở thành châu lục an toàn. Điều tự huyễn hoặc trở thành điều dối trá. Chỉ cần vài ngày để nhân loại ý thức được rằng mình chỉ là làn hơi và hạt bụi.

Chúng ta là ai? Giá trị của chúng ta là bao? Chúng ta làm gì được trước con virus này? Hãy nhìn thẳng vào sự thật trong khi chờ hồng ân của Thượng Đế. Hãy tự vấn về bản chất người trong bối cảnh “toàn cầu hóa” đang bị corona virus thách thức. Hãy ngồi nhà và suy nghĩ về đại dịch này.

Hãy yêu nhau khi đang còn sống!

corona virus đang xáo trộn hành tinh...

Tác giả: Moustapha Dahleb (nhà văn Cộng hòa Chad)
Bản gốc xem tại 
đây

Người dịch: Có nguồn ghi Lương Văn Lý, có nguồn ghi Ngô Thị Phương Thiện. Mong được độc giả xác minh.

COVID-19: Nguyên đơn ở Florida kiện ĐCSTQ 7 tội danh

Tháng này, một công ty luật ở Florida, Hoa Kỳ đã khởi kiện tập thể, cáo buộc “sơ suất” của ĐCSTQ và 5 ban ngành của chính quyền này, đã tạo mối đe dọa trước dịch viêm phổi Trung Cộng (viêm phổi Vũ Hán), đồng thời yêu cầu bồi thường.

(Ảnh: Getty Images)

Tại thành phố Boca Raton, Florida, ngày 13/3, công ty luật Berman Law Group chuyên về các vụ kiện thương tích cá nhân (Berman Law Group, gọi tắt là BLG), đã đại diện cho “Hoa Kỳ, các cá nhân cùng chủ doanh nghiệp tại Florida”, khởi kiện ĐCSTQ và bộ máy chính quyền các cấp của thể chế này, trước những tổn thất mà họ gặp phải do đại dịch viêm phổi corona (hay còn gọi viêm phổi Trung Cộng, SARS-CoV-2).

5 tội danh bị cáo buộc của ĐCSTQ cùng 5 ban ngành của mình

Theo đơn tố tụng, bị cáo, gồm ĐCSTQ và Ủy ban Y tế, Ban chỉ huy ứng cứu tình huống khẩn cấp, Bộ Nội vụ của nước này, cùng chính quyền tỉnh Hồ Bắc, chính quyền thành phố Vũ Hán, bị cáo buộc với 5 tội danh lớn gồm: Sơ suất, do sơ suất gây nên tâm trạng tiêu trầm (cho nguyên đơn), cố tình can nhiễu khiến cảm xúc (của nguyên đơn) bị ảnh hưởng nặng nề, tiến hành các hoạt động vô cùng nguy hiểm tạo thành sai lầm nghiêm trọng, gây phiền toái cho công chúng.

Tòa án thụ lý vụ án này là Tòa án quận Nam Florida, chi nhánh Miami, phiên điều trần đầu tiên dự kiến được mở vào ngày 01/5, thẩm phán là bà Ursula Ungaro.

Vụ kiện này cáo buộc ĐCSTQ: “Dẫu biết rõ COVID-19 (virus Trung Cộng) rất nguy hiểm, có thể tạo thành đại dịch, nhưng lại hành động chậm chập. Hơn nữa nếu người dân biết được, họ sẽ gặp nguy hiểm và/hoặc bị đe dọa về lợi ích kinh tế của bản thân.”

Berman Law Group
Berman Law Group là một công ty luật lớn ở bang Florida (Nguồn: Facebook Berman Law Group)

Bản cáo trạng đã liệt kê 7 tội danh của bị cáo ĐCSTQ như sau:

1. Ngày 1/1/2020, bị cáo đã thẩm tra 8 bác sĩ truyền tin về tình hình và sự nguy hiểm của dịch bệnh.
2. Dẫu ngày 9/1, đã xuất hiện ca tử vong đầu tiên, bị cáo vẫn tiếp tục làm nhẹ tính nguy hiểm của dịch bệnh, đảm bảo với người dân rằng tình hình không hề nghiêm trọng, tất cả đều đang nằm trong tầm kiểm soát.
3. Sau khi bị cáo nhận được báo cáo của nghiên cứu viên Trung Quốc về trình tự gen của COVID-19, 17 ngày sau mới đồng bộ thông báo những phát hiện này với toàn thế giới.
4. Ngày 3/1, bị cáo đã biết COVID-19 xuất hiện hiện tượng lây nhiễm qua người, nhưng mãi tới ngày 20/1 mới xác nhận chuyện này, lúc đó virus đã lan rộng khắp toàn cầu.
5. Chủ tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình mặc dù nói rằng, ngày 7/1 ông đã chỉ thị các quan viên kiểm soát virus này, nhưng sau này phát hiện ra rằng ông ta không hề làm như vậy. Trên thực tế ông ta vẫn đợi tới ngày 22/1 mới ra lệnh ngăn chặn và không công khai bất kỳ nỗ lực nào cho đến khi quá muộn.
6. Dù có bệnh nhân đã tử vong từ đầu tháng 1, nhưng quan chức ĐCSTQ vẫn quy kết nguyên nhân tử vong là vì viêm phổi, chứ không phải vì virus corona mới, đồng thời tiếp tục xem nhẹ tính nguy hiểm của nó.
7. Ngày 18/1, lãnh đạo thành phố Vũ Hán đã công khai tổ chức vạn gia yến cho hơn 40.000 gia đình tại địa phương, dù họ biết rằng chủng virus này rất dễ lây lan từ người qua người.

Dịch viêm phổi Trung Cộng có thể là nhân tạo

Trong tài liệu tố tụng, nguyên đơn còn nói rằng chính quyền ĐCSTQ có hai phòng thực nghiệm nghiên cứu vũ khí sinh học đã được biết tới. Một trong số đó là Phòng Thực nghiệm An toàn Sinh học Quốc gia thuộc Trung tâm Nghiên cứu Virus Vũ Hán. Nơi này được cho là phòng thực nghiệm vi sinh vật “cấp 4” duy nhất của Trung Quốc, điều này có nghĩa là trung tâm này có thể xử lý những chủng virus chí mạng nhất.

Vị trí địa lý của phòng thực nghiệm này rất gần với chợ hải sản Hoa Nam, nơi được cho là khởi nguồn của COVID-19 (virus Trung Cộng). Nguyên cáo cho biết, có người suy luận rằng COVID-19 (virus Trung Cộng) có thể đã bị lọt ra ngoài do phòng thực nghiệm này quản lý không nghiêm ngặt, hoặc nghiên cứu viên đã bán động vật trong phòng thực nghiệm ra ngoài chợ, theo phương thức thường thấy của Trung Quốc, chứ không hỏa táng theo quy định pháp luật của Trung Quốc (ĐCSTQ).

“Dẫu tình hình ra sao, đây cũng có thể là một lập luận khác dẫn tới đại dịch.” Bản cáo trạng viết.

Phát ngôn viên của công ty luật: Yêu cầu ĐCSTQ thụ án tại tòa án Hoa Kỳ

Jeremy Alters, giám đốc chiến lược của BLG nói với Fox News rằng, ĐCSTQ có khả năng chi trả bồi thường cho người bị hại vì hành vi của mình, “Tất cả chúng ta đều nên khiến Trung Quốc (ĐCSTQ) phải trả giá cho việc họ đã làm.”

Hiện chỉ có một vài nguyên đơn trong vụ kiện này, nhưng các luật sư quen thuộc với vụ án cho biết, BLG có kế hoạch đệ trình sửa đổi vụ kiện để có thể bao gồm nhiều nguyên đơn hơn, gồm cả bệnh nhân bị nhiễm bệnh. Bản cáo trạng nói rằng sẽ có hàng triệu thành viên trong các vụ kiện tập thể trong tương lai.

Bản cáo trạng này không nêu ra số tiền chính xác mà ĐCSTQ phải bồi thường, chỉ yêu cầu bị cáo “bồi thường thiệt hại về kinh tế và phi kinh tế đã gây ra cho nguyên đơn và thành viên tố tụng tập thể, trong phạm vi lớn nhất mà pháp luật cho phép.”

Ông Alters cho biết, ý nghĩa tượng trưng của vụ kiện này chủ yếu là buộc Chính phủ ĐCSTQ thụ án tại Tòa án Hoa Kỳ. Theo yêu cầu của luật sư BLG, ĐCSTQ chí ít cũng phải bồi thường “vài chục ngàn tỷ USD”.

“Chúng tôi hy vọng tòa án sẽ khiến ĐCSTQ phải trả giá vì việc này”, Ông Alters nói, “Họ đã gây ra … đại dịch quy mô lớn trên toàn thế giới. Hơn nữa, trước khi họ thông báo rõ ràng với toàn thế giới về những thông tin liên quan, họ đã biết chuyện này từ rất sớm.”

“Chúng tôi hy vọng tòa án nói với Trung Quốc (ĐCSTQ) rằng: Tòa án của chúng ta sẽ yêu cầu họ chịu trách nhiệm vì họ đã gây tổn hại cho vài trăm triệu người Mỹ.” Ông nói.

Những người ủng hộ cho rằng vụ kiện này có thể vạch trần những thông tin và văn kiện mà hiện nay ĐCSTQ vẫn chưa cung cấp cho các quốc gia khác và chuyên gia y tế công cộng.

Những trở ngại vụ kiện có thể phải đối mặt

Tại Mỹ, việc cáo buộc ĐCSTQ có thể sẽ gặp phải một trở ngại. Theo “Đạo luật miễn trừ chủ quyền nước ngoài (FSIA)”, ngoài tình huống đặc thù ra, nếu không, người dân Hoa Kỳ không thể buộc tội các quốc gia khác tại tòa án.

Nguyên đơn của BLG cho rằng bản cáo trạng của họ phù hợp với tình huống đặc thù về hoạt động thương mại và “gây tổn hại thân thể hoặc tử vong” của FSIA. Trường hợp đặc thù này bắt nguồn từ hành vi “chính phủ nước ngoài hoặc các quan chức, nhân viên nước ngoài không hành động hoặc gây tổn thất về lợi ích trong khi chấp hành nhiệm vụ.”

Ngày 24/3, ông Alters chỉ ra rằng, sự lười nhác và xem thường dịch bệnh của ĐCSTQ, nên thuộc về tình huống đặc thù của FSIA, bởi vì hậu quả mà nó gây nên vô cùng tàn khốc.

Ông còn chỉ ra rằng trong lịch sử của Mỹ, không thiếu các vụ kiện chống lại chính phủ nước ngoài tại tòa án Hoa Kỳ. Tuy nhiên, “Tôi không biết trong lịch sử liệu có quốc gia nào có thể vì quản trị kém mà ảnh hưởng tới nhiều người Mỹ như thế này không. Nền kinh tế Hoa Kỳ, về cơ bản, đều rơi vào trạng thái đình trệ, đã có 14 bang rơi vào tình trạng bán phong tỏa.”

Ngoài ra, Freedom Watch, có trụ sở tại quận Columbia đã buộc tội ĐCSTQ chế tạo ra chủng virus này làm vũ khí sinh học với tòa án quận, đồng thời yêu cầu số tiền bồi thường là 20.000 tỷ USD.

Link bản khiếu kiện của Berman Law Group

Minh Tú (Theo Epoch Times)

Nữ bác sĩ gốc Anh 60 tuổi mô tả cảm giác thực sự khi bị nhiễm Virus Vũ Hán.

Nữ bác sĩ gốc Anh 60 tuổi mô tả cảm giác thực sự khi bị nhiễm Virus Vũ Hán.

Cổ họng như dao cứa, ho, sốt hoành hành… là những gì mà nữ bác sĩ 60 tuổi này đã chịu đựng trong 1 tuần đối phó với virus corona.

Các trường hợp nhiễm Covid-19 ở Anh đang tăng lên rất nhanh, thúc đẩy chính phủ nước này thực hiện bước đi quyết liệt trong việc chống lại sự lây lan của virus corona chủng mới.

Tiến sĩ Clare Gerada, 60 tuổi, là bác sĩ gia đình ở Lambeth, Nam Luân Đôn và cựu chủ tịch của Đại học GP Hoàng Gia đã xét nghiệm dương tính với virus corona vào tuần trước. Gần đây, bà đã mô tả chi tiết những gì đã trải qua khi nhiễm Covid-19, và cảm giác khi virus phát triển trong cơ thể.

Tiến sĩ Clare Gerada chia sẻ: “Ban đầu, tôi nghĩ đây chỉ là cảm lạnh do đi lại quá nhiều. 3 ngày trước tôi đã bay từ New York trở về, nơi tôi đang tham dự một hội nghị về bệnh tâm thần bên đó”.

Khi bà Clare Gerada vừa rời khỏi, New York đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp đối với dịch Covid-19. 2 ngày sau, nữ bác sĩ bắt đầu có triệu chứng mệt mỏi, ho khan. Ban đầu những triệu chứng ho còn ít nên bà Clare Gerada chủ quan, không nghĩ mình đã bị nhiễm bệnh.

Nhưng ngay ngày hôm sau, họng của bà bắt đầu đau đớn khủng khiếp, cơn đau được nữ bác sĩ mô tả là như bị “dao cứa”

“Tôi đã nghĩ đến việc mình bị nhiễm virus corona, họng tôi đau như bị dao cứa vào và thân nhiệt nhanh chóng tăng lên. Tôi biết đó là coronavirus, vì tôi thường không bao giờ bị bệnh và mùa cúm đã kết thúc”, bà Clare cho biết.

Tiến sĩ Clare Gerada, 60 tuổi, chia sẻ những gì mình đã trải qua khi xét nghiệm dương tính với virus corona

Các triệu chứng này rõ ràng và tiến triển nhanh hơn bệnh cảm cúm thông thường. Trong vài giờ sau khi có các triệu chứng đầu tiên, bà Clare Gerada mất cảm giác thèm ăn, trong miệng đắng ngắt khiến việc ăn uống trở nên khó chịu.

“Tôi ngã xuống giường và ngủ rất ngon vì bị sốt cao, nhưng tôi buộc mình phải uống nhiều nước và nước chanh. Tôi không thể uống trà vì miệng và cổ họng rất đau”.

“Trong vài giờ, mũi tôi đầy vết loét và tôi tưởng tượng phía sau miệng mình cũng vậy. Tất cả những gì tôi muốn làm là ngủ; tôi đã xem xét việc ghi nhật ký video, nhưng ngay cả ý nghĩ về việc cầm điện thoại dường như cũng vô cùng cực nhọc”.

Vào ngày 13/3, bệnh viện thông báo kết quả xét nghiệm của bà Clare Gerada bị dương tính với virus corona và cần phải tự cách ly tại nhà.

Trong quá trình tự cách ly, bà Clare Gerada đã uống paracetamol 8 giờ một lần. Chồng bà, ông Simon luôn chăm sóc vợ và cả 2 giữ khoảng cách an toàn với nhau. Trong nhiều ngày sau đó, tất cả những gì bà Clara có thể làm là ngủ.

“Anh ấy ngủ trong phòng dự phòng, tôi cho tất cả đồ sành sứ vào máy rửa chén và chúng tôi không dùng chung khăn tắm. Cho đến nay anh vẫn không bị ốm, mặc dù anh đã ở cùng tôi trong nhà. Một người hàng xóm đã giúp chăm sóc vật nuôi trong nhà”, Clara tiết lộ.

Bác sĩ Gerada nhanh chóng bị đau họng khủng khiếp, nhiệt độ cao, run rẩy khi nhiễm virus corona chủng loại mới

Khi biết mình nhiễm Covid-19, Clare Gerada không hề hoảng sợ, nhưng so sánh với triệu chứng cảm cúm thông thường, virus corona là điều tồi tệ nhất mà bà từng trải qua.

Sau vài ngày uống thuốc và nghỉ ngơi, sức khỏe bà Clare Gerada dần ổn định. Những cơn đau đầu qua đi, thân nhiệt giảm,… miệng bắt đầu có cảm giác và có thể ăn uống trở lại.

Bà bắt đầu từ các món ăn dễ tiêu như súp gà, món hầm,… để tăng cường sức đề kháng. Khi cơ thể có sức lực trở lại, bà ở nhà cách ly thêm và tiến hành xét nghiệm xác nhận bản thân hoàn toàn chiến thắng virus Covid-19.

“Cơ thể 60 tuổi của tôi đã chiến đấu bảo vệ chống lại một loại virus mới. Tôi hy vọng những kinh nghiệm mà mình chia sẻ sẽ khiến mọi người bớt sợ hãi trước dịch bệnh và có thể giúp các bệnh nhân nhanh chóng phát hiện bệnh và điều trị kịp thời”, bà Clara vui mừng nói.

Theo Dailymail

  •  From: Michelle Bui & Kim Bang Nguyen