Bạo lực học đường

Bạo lực học đường

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam
2015-03-25

03252015-violence-in-school.mp3

Một cảnh học sinh đánh nhau trước cổng trường học

Một cảnh học sinh đánh nhau trước cổng trường học

Clip-from youtube

Your browser does not support the audio element.

Trong vòng chưa đầy một tháng, có đến hơn một chục video clip nữ sinh đánh nhau, cấu xé nhau được tung lên mạng và có đến vài chục video clip nam sinh lập thành bằng nhóm, dàn trận đánh nhau, chém nhau theo kiểu xã hội đen. Tất cả những video clip này đều do học sinh tải lên. Đó là chưa kể đến hơn 6000 vụ đánh nhau gây thương tích, chết người kể từ Mồng Một Tết đến nay. Và tất cả những vụ xô xát, đánh nhau trong giới trẻ Việt Nam đều có liên quan đến vấn đề giáo dục, học đường và tính dục, bạo lực do văn hóa xuống cấp.

Tính dục và giáo dục bị chằng chéo

Ông Vận, cựu giáo viên một trường phổ thông trung học tại thành phố Sài Gòn đưa ra nhận xét: “Do cái nghiệp quả của tiền duyên nhiều đời. Nó muốn làm anh chị, nó muồn làm anh hùng nên nó tranh nhau, nó cấu xé nhau, tranh nhau vậy đó. Nó muốn làm thì nó làm, mình can đâu có được. Nói nó cũng như không. Không nói được, không thể nói hết nổi!”.

Theo thầy Vận, là một giáo viên dạy qua hai chế độ chính trị, trước 30 tháng 4 năm 1975, ông vừa tốt nghiệp đại học và đi dạy chưa đầy hai năm thì thành phố có sự thay đổi lớn, ông về quê làm ruộng một thời gian dài và năm 1980, ông quay trở lại Sài Gòn, tiếp tục nộp đơn xin dạy học. Sau gần một năm chờ điều tra lý lịch, không có thành phần gia đình dính đến chế độ cũ nên ông được nhận vào dạy môn toán trở lại với điều kiện chỉ được dạy toán và không được bàn luận gì về chính trị dù bất cứ với ai.

Ông Vận chấp nhận điều kiện và đi dạy mãi cho đến năm 1990 thì về hưu. Trong suốt quá trình dạy học, ông nhận ra bầu không khí dạy và học trước và sau 1975 có thể nói là khác nhau một trời một vực. Và quá trình dạy giữa những năm trước 1988 và sau 1988 cũng khác nhau đáng kể. Càng về sau, nền giáo dục càng có dấu hiệu lụn bại, hết phương cứu chữa.

Giải thích thêm, ông Vận cho rằng hình ảnh người thầy giáo thời trước 1975 có những đặc thù mà hiện tại không có được. Sự uy nghiêm, tính mẫu mực cũng như lương tâm nhà giáo, luôn sẵn sàng cống hiến hết mình vì sự nghiệp dạy học, lấy viên phấn trắng và tấm bảng đen làm cảm hứng của cuộc đời. Chính vì thế, người thầy dạy cấp hai và cấp ba thời đó đã được gọi là giáo sư, họ được học trò và phụ huynh coi trọng, kính nễ.

Chính tình trạng bệ rạc của nền giáo dục bởi nạn mua quan bán chức, chạy bằng giả, kinh doanh kiến thức, lạm dụng tình dục học đường đã đẩy nhiều thế hệ đến chỗ thực dụng, máu lạnh và bạo lực học đường diễn ra như cơm bữa

Sự kính nễ này một phần nhờ vào cơ chế giáo dục coi trọng tính người, coi trong nhân cách và mỗi người thầy bắt buộc phải là một tấm gương về nhân cách trong xã hội đã giúp cho học trò có cảm hứng trong việc học tập, kính trọng thầy cô và luôn noi gương thầy cô như một trách nhiệm mà con người phải làm trong cuộc đời. Chính nền giáo dục với triết lý nhân bản xuyên suốt của thời đó đã tạo ra nhiều thế hệ học trò vừa thành đạt lại vừa có nhân cách lớn trong xã hội. Điều đó hiếm có và hầu như không có trong hiện tại.

Chỉ riêng không khí dạy và học trước và sau năm 1988 cũng đã có quá nhiều thay đổi theo chiều hướng xấu đi. Trước năm 1988, nền giáo dục bao cấp, dù không thể so sánh với nền giáo dục nhân bản trước 1975 nhưng dù sao nó cũng không phải là một cái thị trường giáo dục lộn xộn như thời kỳ giáo dục thị trường sau này. Kể từ sau 1988, nền giáo dục Việt Nam rơi vào tình trạng mua bán chữ, hoạt động dạy thêm dạy kèm nở ra rầm rộ. Sau đó là thời kỳ mua bằng cấp, đút lót trong giáo dục, và gần đây nữa là tình trạng hối lộ bằng tình dục giữa học sinh và thầy giáo, giữa hiệu trưởng với các quan chức.

Chính tình trạng bệ rạc của nền giáo dục bởi nạn mua quan bán chức, chạy bằng giả, kinh doanh kiến thức, lạm dụng tình dục học đường đã đẩy nhiều thế hệ đến chỗ thực dụng, máu lạnh và bạo lực học đường diễn ra như cơm bữa. Điều đáng buồn nhất là hiện tại, những danh hiệu nhà giáo nhân dân, nhà giáo ưu tú, giáo sư tiến sĩ… đều không được trọng vọng như những giáo viên cấp trung học thời xưa. Theo thầy Vận, đây là một vấn đề cần đặt dấu hỏi lớn về cơ chế giáo dục hiện tại.

Bạo lực tới sau

Một cô giáo tên Hà, sống tại Gò Vấp, Sài Gòn, chia sẻ thêm: “Khó nói lắm, mà về nguyên nhân thì không lẽ mình đổ thừa hết cho giáo dục nó cũng không đúng. Nói chung là do môi trường. Khó nói lắm!”.

Chuyện các nữ sinh đánh nhau, các nam sinh dàn trận chém nhau ngày càng có nguy cơ phát triển và lan rộng là một bằng chứng về nền giáo dục mua bán bằng cấp, chạy chọt và hối lộ trong nghề nghiệp đã chuyển hóa thành một thứ tệ nạn và kéo theo hàng triệu hệ lụy phía sau

Theo cô Hà, vấn đề bạo lực học đường ở Việt Nam hiện nay có thể nói là vô phương cứu chữa, nó có thể bùng phát bất kì giờ nào và lan rộng đến mức khó mà lường được. Tiếng nói của giáo viên đối với học trò hiện tại không phải là tiếng nói của một vị thầy trước lớp học mà là tiếng nói của một người bán chữ trước đám đông các thượng đế mua chữ.

Trong các thượng đế mua chữ này, có nhiều thành phần khác nhau, cũng có thể là thượng đế con nhà bình dân, cũng có nhiều thượng đế con nhà quí tộc, trọc phú, đại gia. Và yêu cầu của các thượng đế đối với người bán chữ cũng khá gắt gao. Không thiếu học sinh yêu cầu phải đổi cô giáo vì cô giáo không đủ đẹp để mình học. Đương nhiên là chuyện này hiếm nhưng đã từng xãy ra tại Sài Gòn. Thậm chí có nhiều nam sinh cấp trung học trêu ghẹo cô giáo, viết thư rủ cô giáo cùng đi phòng trọ, nhà nghỉ, khách sạn.

Khi cô giáo nhận lá thư, chỉ biết run rẩy và khủng hoảng, không dám tố cáo sự việc vì sợ trả thù. Nhiều cô bỏ trường, chuyển trường. Nhưng cũng có nhiều cô chấp nhận điều kiện của học sinh để được nhận một khoản thù lao béo bở. Chính vì môi trường giáo dục hết sức kì quặc này mà nhiều nam sinh, nữ sinh và thầy cô giáo trở thành bạn tình với nhau. Mà một khi thầy cô giáo trở thành bạn tình của học sinh thì tiếng nói của họ với nhau không còn là tiếng nói của giáo dục, nó thành tiếng nói của tình dục và luyến ái. Mối quan hệ thầy trò bị phá vỡ ngay tức khắc sau khi vào nhà trọ, vào khách sạn với nhau.

Không dừng ở đây, nhiều đường dây mua bán dâm trong học đường xuất hiện, nhiều thầy giáo, cô giáo kiêm thêm nghề tú ông, tú bà chăn dắt các nữ sinh đến với khách hàng là các quan chức thèm của lạ, thèm gặm cỏ non. Và khi điều này trở thành một thế lực ngầm, một hoạt động ngầm trong học đường thì học đường đó có thể trở thành một kiểu nhà thổ trá hình. Vấn đề giáo dục trở nên khủng hoảng và bế tắc.

Theo cô Hà, chuyện các nữ sinh đánh nhau, các nam sinh dàn trận chém nhau ngày càng có nguy cơ phát triển và lan rộng là một bằng chứng về nền giáo dục mua bán bằng cấp, chạy chọt và hối lộ trong nghề nghiệp đã chuyển hóa thành một thứ tệ nạn và kéo theo hàng triệu hệ lụy phía sau. Cho đến thời điểm hiện nay, có thể nói rằng không còn cách nào để cứu chữa được nữa.

Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam.

Huyện Đắk Tô: Sẽ triệt hạ 22 “công trình sinh hoạt tôn giáo” trong năm 2015

Huyện Đắk Tô: Sẽ triệt hạ 22 “công trình sinh hoạt tôn giáo” trong năm 2015

– Tin nổi bật, Phóng sự


VRNs (25.03.2015) – Kontum – Một bản Kế hoạch được đóng dấu “Mật” của huyện Đăk Tô, tỉnh Kontum do ông Cao Trung Tin, chủ tịch huyện ký ngày 30.01.2015 cho biết trong năm 2015 này, huyện Đăk Tô sẽ phải triệt hạ/xóa sổ 22 “công trình sinh hoạt tôn giáo” của người các sắc tộc thiểu số trong huyện này.

Theo kế hoạch này, những “công trình sinh hoạt tôn giáo” phải triệt hạ thuộc về 7 đơn vị hành chánh xã, thị trấn. Nơi nhiều nhất là 7 trong xã Đăk Trăm. Còn các xã khác ít hơn: Diên Bình (1), Pô Kô (4), Văn Lem (4), Ngọc Tụ (1), Đăk Rơ Nga (2), Tân Cảnh (1), và thị trấn Đăk Tô (2).

Kế hoạch được triển khai làm ba bước. Bước một, trực tiếp vận động yêu cầu các hộ gia đình cam kết không sử dụng nhà vào mục đích sinh hoạt tôn giáo. Bước hai, theo dõi, nếu tiếp tục sử dụng nhà cho sinh hoạt tôn giáo thì sẽ bị lập biên bản, phạt hành chánh và buộc tháo dỡ hoặc đập phần nhà sử dụng cho việc thờ phượng. Bước ba, những hộ chấp nhận triệt hạ nhà nguyện thì phần cơi nới hay nhà mới làm thêm được tiến hành làm giấy tờ hợp thức hóa nhà ở, những hộ không chấp nhận thì dứt khoát không làm thủ tục chuyển đổi mục tiêu sử dụng đất.

Kế hoạch còn chỉ đạo: “Tăng cường công tác quản lý nhà nước về tôn giáo, không để xảy ra tình trạng các hộ dân xây dựng công trình riêng biệt nằm bên cạnh công trình nhà ở hoặc tự ý cơi nơi nhà ở để sử dụng vào mục đích sinh hoạt tôn giáo”.

Theo luật pháp hiện hành, nhà ở thuộc về sở hữu cá nhân, nên gia chủ có quyền làm tất cả những gì pháp luật không cấm. Cho đến nay chưa có một văn bản có hiệu lực pháp luật nào cấm công dân không được sinh hoạt tôn giáo trong nhà mình cả. Ngược lại Khoản 1 Điều 9 Pháp lệnh Tín ngưỡng – Tôn giáo qui định: “Người có tín ngưỡng, tín đồ được tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo”.

Hình minh họa

Do đó, việc ông Chủ tịch huyện Đăk Tô chỉ đạo các cán bộ của ông phải “trực tiếp vận động yêu cầu các hộ gia đình cam kết không sử dụng nhà vào mục đích sinh hoạt tôn giáo” là chính ông vi phạm Pháp lệnh Tin ngưỡng – tôn giáo. Việc ông Cao Trung Tin ra lệnh cho công an, du kích và các lực lượng khác phải “theo dõi, nếu tiếp tục sử dụng nhà cho sinh hoạt tôn giáo thì sẽ bị lập biên bản, phạt hành chánh và buộc tháo dỡ hoặc đập phần nhà sử dụng cho việc thờ phượng” là việc dùng công quyền khủng bố dân không đúng tư cách công chức và quan chức. Còn việc ông Tin đòi cán bộ phải kiên quyết thực hiện chính sách “những hộ chấp nhận triệt hạ nhà nguyện thì phần cơi nới hay nhà mới làm thêm được tiến hành làm giấy tờ hợp thức hóa nhà ở, những hộ không chấp nhận thì dứt khoát không làm thủ tục chuyển đổi mục tiêu sử dụng đất” là bằng chứng phân biệt đôi xử với các hộ có tôn giáo thuần thành, trung thành với đức tin sẽ bị nhà cầm quyền tước đoạt quyền lợi.

Các “công trình sinh hoạt tôn giáo” này của giáo hội Công giáo thuộc giáo phận Kontum là một giáo phận Công giáo Việt Nam lâu đời nhất ở vùng Tây Nguyên. Địa giới giáo phận rộng 25.728 km², tương ứng chủ yếu với các tỉnh Gia Lai và Kontum. Dân cư cũng như các tín hữu chủ yếu là người dân tộc Xơđăng, Bahnar, Giẻ, Triêng, Jarai… Niềm tin Công giáo đã được người thuộc các sắc tộc thiểu số ở vùng đất này đón nhận từ giữa thế kỷ 19. Hiện nay, giáo phận có hơn 250.000 giáo dân.

Chế độ xã hội chủ nghĩa chỉ mới có ở VN 40 năm, sự tồn tại chỉ chưa bằng 1/4 chiều dài lịch sử của niềm tin Kitô giáo có trên đất Kontum, nhưng do thâu tóm mọi quyền lực, nên nhà cầm quyền đã bất chấp nhu cầu chính đáng và phong tục làng sắc tộc thiểu số đã tồn tại lâu dài để rắp tâm triệt hạ các nhà nguyện, là những nơi do chính người dân tự nguyện sử dụng nhà mình, đất mình rồi cùng nhau dựng nên cách tạm bợ, sau khi đã xin phép một thời gian rất dài, mà không được phép xây dựng nhà thờ, nhà nguyện tạm.

Việc giáo dân tự nguyện dành một khoảnh của gia đình làm nơi thờ phượng của tôn giáo sẽ trực tiếp góp phần củng cố đạo đức xã hội, nhưng nhà cầm quyền huyện Đăk Tô đã luôn luôn xem hành vi đó là vi phạm pháp luật.

Kế họach này trực tiếp củng cố nhận định của ông Bielefeldt, báo cáo viên đặc biệt về tự do tôn giáo LHQ vừa trình bày ở Geneva, Thụy Sỹ, rằng tại Việt Nam đang diễn ra tình trạng vi phạm tự do tôn giáo nghiêm trọng. Kế hoạch này đóng dấu “Mật” là chuẩn bị cửa hậu cho ông chủ tịch và quan chức huyện Đăk Tô chạy tội khi sự việc bị dư luận lên án. Lúc đó họ sẽ nói rằng đó là việc làm sai trái của thôn của xã chứ không phải của huyện. Bài ca “trên bảo dưới không nghe” sẽ được cất lên lu loa.

PV. VRNs

Giáo viên rượt đuổi, đánh và lăng mạ học sinh trong lớp học

Giáo viên rượt đuổi, đánh và lăng mạ học sinh trong lớp học

Chuacuuthe.com


VRNs (25.03.2015) – Sàigòn – Một đoạn video lan truyền trên các trang mạng xã hội có độ dài gần 5 phút mô tả cảnh một cô giáo quát tháo một học sinh nữ, yêu cầu nữ sinh này đứng lại nhưng em đã bỏ chạy, ngay lập tức cô đã chạy lên ghế, rượt đuổi em học sinh ngay trong lớp học. Sau khi cô giáo bắt được nữ sinh này thì cô liên tục tát vào mặt, đánh vào đầu với những lời lẽ lăng mạ trước sự chứng kiến của nhiều em học sinh khác cùng lớp.

Trong đoạn video cũng cho thấy, một nữ sinh khác đã lên tiếng bảo vệ nữ sinh này sau khi chứng kiến cảnh cô giáo hành hung bạn, nhưng cô giáo tiếp tục dùng những lời lẽ đe dọa cả hai em học sinh.

Sau khi đoạn video trên được loan tải thì có nhiều phản ứng gay gắt về nền giáo dục VN sau gần 40 năm dưới thời XHCN.

Hông Trân thốt lên: “Giáo viên gì mà thiếu nhân cách quá!”. Thanh Pho Hao Hoa kêu lên: “Cô giáo kiểu gì vậy, dạy học sinh như thế này không thể chấp nhận được.” Trungthu Nguyen nói cụt lủn: “Cô giáo với nền giáo dục của cộng sản.”

Nhiều bạn đọc khác đau lòng khi nhìn thấy cô giáo rượt đuổi, hành hung học sinh và lo lắng hơn cho vận mệnh đất nước khi thế hệ trẻ đã và đang sống dưới nền giáo dục định hướng bạo lực, vô cảm và vô trách nhiệm của nhà cầm quyền cs gây ra suốt gần 40 năm qua.

Tuyen Nguyenngoc chán nản: “Một nền Giáo dục quá tồi tệ nhự vậy đủ để đánh giá sự phát triển của một đất nước ra sao…” Cong Hung phẫn nộ: “Trăm năm trồng người XHCN là đây! Người lớn đang dạy bạo lực cho trẻ nhỏ!”. Bùi Văn Tiến nói: “Hành vi ứng xử của Nhà giáo tác động trực tiếp đến hàng triệu học sinh được ví như ‘trang giấy trắng’, gián tiếp đến hàng chục triệu con người trong xã hội.”

Đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến tình trạng ‘bạo lực học đường’ càng ngày càng gia tăng ở độ tuổi học sinh. Đó là nhận xét của bạn Nhuhoa Nguyen, bạn này nói tiếp: “Chỉ mới có 40 năm ‘trồng người’ thôi, còn tới ’60 năm’ nữa mới đủ ‘Trăm năm trồng người’. Có thể từ bây giờ tới 60 năm nữa sẽ có cảnh bạo lực từ trường Mẫu giáo.”

Còn bạn đọc Phạm Gia Bình phản ứng mạnh: “Không thể tưởng tượng nổi. Cô giáo như vậy, thì bảo sao xã hội không loạn. Bộ giáo dục sẽ phản ứng ra sao đây? Với hành vi như vậy, cô giáo trên đã vi phạm một loạt các quy định như: đạo đức và tư cách nhà giáo, vi phạm luật bảo vệ trẻ em, lăng nhục và đe dọa tính mạng người khác, hành hung xâm phạm thân thể người khác. Với các vi phạm trên cô giáo trên phải bị đuổi việc và xử lý theo đúng pháp luật. Nếu cơ quan bảo vệ pháp luật không chủ động tham gia thì gia đình học sinh nên kiện cô giáo ra tòa.”

Tuy nhiên, rất nhiều bạn đọc khác lại đồng tình và thông cảm với cách hành xử của cô giáo trong đoạn video trên, bởi vì họ cho rằng, ngày nay, các em học sinh cứng đầu cứng cổ, cãi chày cãi cối, tính tình hung hăng… nên cần phải trừng trị thẳng tay như vậy.

Kelvin Anhvu nói: “Cô giáo đánh học sinh là sai nhưng gặp học sinh như thế này thì bực không chịu được. Ai đời, cô nói trò đứng lại thì trò không thèm nghe, còn cãi cả cô nữa, chẳng xem giáo viên ra gì.” Xa Que tiếp lời: “Đứng vào địa vị của cô giáo mới hiểu, bởi vì học sinh thời nay cái tốt thì không chịu học, mà cái xấu thì học rất nhanh.” Ước Mơ Nhỏ cho biết: “Cô giáo không như thế này thì làm sao mà trị được lũ học sinh hư hỏng. Phải có người như thế để chúng nó phải sợ mà lo lắng học hành chứ. Học sinh giờ mất nết lắm, không trị sẽ hư hỏng. Khổ cho các thầy cô giáo.”

Cũng có một số bạn đọc khác cho rằng, dư luận không nên đổ hết mọi tội lên đầu giáo viên. Kaoh Hmin Neugyn cho ý kiến: “Ngày trước, thầy cô giáo cũng đánh và trừng phạt học sinh bằng cách nằm lên bàn roi nện, khẻ tay, quỳ gối, viết phạt… nhưng học sinh thời đó không ngỗ nghịch, hay trả treo như bây giờ. Do đó, không thể buộc tội nhà giáo.”

Thế nhưng, bạn đọc tên là Diana Vuong không đồng tình với ý kiến của Kaoh Hmin Neugyn, bạn này nói: “Đồng ý với anh Kaoh là không nên đổ hết lỗi cho Thầy Cô Giáo. Một phần do gia đình, một phần do xã hội nhưng Thầy Cô Giáo ít nhất cũng phải làm gương cho học trò, tác phong đứng đắn một chút chứ ai mà rượt đuổi, đánh học trò như kẻ vô ý thức như vậy.” Còn bạn đọc Rock Xuyên Màn Đêm đặt lại vấn đề với Kaoh Hmin Neugyn: “Dù học sinh có hỗn láo như thế nào đi chăng nữa, thì cách hành xử của cô giáo như vậy có đúng không?”.

Như vậy là, chỉ qua một số bình luận tiêu biểu chúng tôi trích dẫn trên đã đủ cả những nguyên nhân từ chế độ chính trị, xã hội, luật pháp, xưa và nay, phê phán, ủng hộ… Thế nhưng, vấn đề cần đặt ra làm thế nào để không còn tái diễn những vụ việc tương tự thì lại ít người nêu lên. Phải chăng tâm lý chấp nhận sống chung với cái ác đã ngấm dần vào mỗi người dân VN, khiến mỗi người dân chỉ còn biết phê phán khi sự việc đã xẩy ra, còn xắn tay áo lên ngăn chặn sự ác từ trước khi chúng có thể hình thành thì thuộc nhiệm vụ người khác, mà dân gian thường mỉa mai ‘đã có đảng và nhà nước lo’! Người ta chỉ vẽ lên khẩu hiệu ‘tiên học lễ…’, còn Luật Giáo dục thì qui định hẳn một điều cấm ‘truyền bá tôn giáo…’. Trong khi xưa nay có ai nghe tôn giáo truyền bá điều ác? Người ta phát động học tập đạo đức…, nhưng đạo đức ấy đòi hỏi phải đấu tranh giai cấp, phải sử dụng bạo lực, phải trấn áp, phải cuớp, phải giành, phải đấu tố, phải giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ. Vâng, ‘gieo hạt nào, gặt quả ấy’.

Huyền Trang, Pv VRNs

Năm người Việt trộm hàng hiệu ở Thái Lan bị bắt

Năm người Vit trm hàng hiu Thái Lan b bt

24.03.2015

Giới hữu trách Thái Lan cho hay cảnh sát vừa bắt giữ 5 người Việt Nam lấy trộm đồ hàng hiệu trị giá hàng trăm ngàn bath tại các cửa hàng ở quận Muang, tỉnh Chiang Mai

Tờ The Nation của Thái Lan hôm 24 tháng 3 loan tin rằng ba phụ nữ và hai người đàn ông, tuổi từ 24 đến 39, bị bắt với tang vật 64 món đồ lấy trộm – là những đồ hiệu cất giấu trong hai túi bọc giấy bạc ở quận Muang, thành phố Chiang Mai, tỉnh Chiang Mai.

Giám đốc sở cảnh sát tỉnh Chiang Mai, ông Montri Sambunnanont, cho biết cả năm nghi can người Việt này đã thừa nhận trộm đồ hiệu tại hai khu trung tâm mua sắm.

Các nghi can này nhận là họ định đem đồ trộm được về Việt Nam bán với giá rẻ hơn.

Những người ăn trộm Việt Nam này nói họ giấu đồ hiệu lấy trộm vào túi bọc giấy bạc để đánh lừa máy phát hiện mã vạch, theo ông Sambunnanont.

Giới hữu trách Thái Lan cảnh báo các cửa hàng về tình trạng trộm cắp, và có những biện pháp đề phòng như yêu cầu khách gởi túi xách trước khi vào mua sắm, và cảnh giác cao hơn với trộm cắp.

Trước đó, vào ngày 22 tháng 3, cơ quan phòng chống tội phạm kinh tế Thái Lan cho biết một công dân Malaysia, tên Wong Chen Jear, 29 tuổi, đã bị bắt giữ cùng 11 thẻ tín dụng giả mạo và 5 túi hàng hiệu trị giá 46.000 đôla tại sân bay Don Muang ở Bangkok.

Nguồn: The Nation, TNO

Một Việt Kiều Từ Pháp Về VN Thê Thảm Vì: Gửi 1 Ngân Hàng SG 423,000 Đô Biến Mất

Một Việt Kiều Từ Pháp Về VN Thê Thảm Vì: Gửi 1 Ngân Hàng SG 423,000 Đô Biến Mất

Vietbao.com

Share on facebook

SAIGON — Con số 400 ngàn Euro là tương đương 423 ngàn đôla Mỹ… sau khi gửi vào một ngân hàng ở Sài Gòn đã biến vào hư vô.

Ông Nghị là người gửi tiền. Đại diện cho ngân hàng là ông Quang nhận tiền, và rồi ông Quang cũng biến vào hư vô cùng với khôi tiền.

Báo Dân Việt có bản tin “Việt kiều tố gửi ngân hàng 400 ngàn euro nhưng… không rút được” cho biết công an đang điều tra về trường hợp 1 Việt kiều Pháp có đơn tố cáo gửi 400 ngàn euro tại Phòng giao dịch Hòa Hưng thuộc Ngân hàng Agribank chi nhánh Mạc Thị Bưởi (TP.SG), nhưng… không rút được.

Bản tin cũng nói, phía Ngân hàng Agribank cũng có văn bản nói rõ một số thông tin cơ bản về vụ việc.

Theo đơn gửi cơ quan công an của ông Dương Thanh Nghị (SN 1975, quốc tịch Pháp): Thời gian làm việc tại Pháp ông có dành dụm, sau đó gửi tiết kiệm nhiều lần tại Phòng giao dịch Hòa Hưng (đường Cách Mạng Tháng Tám, quận 10, TP.SG). Ông Nguyễn Lê Kiều Quang (SN 1978, ngụ quận Bình Thạnh, TP.SG; Giám đốc Phòng giao dịch Hòa Hưng) là người trực tiếp liên hệ, thuyết phục ông gửi tiền tại đây.

Báo Dân Việt cho biết, ông Nguyễn Lê Kiều Quang là người “biến mất” với số tiền 17 tỷ đồng khi đi lấy tiền tiếp quỹ cho phòng giao dịch, xảy ra cuối tháng 1.2015, gây xôn xao dư luận. Sau đó ông Quang bỏ trốn và bị Công an TP.SG phát lệnh truy nã về hành vi “tham ô tài sản”.

Cuối tháng 12.2014, ông Nghị đến Phòng giao dịch Hòa Hưng rút hết các khoản gửi tiết kiệm trước đó, cộng dồn và gửi tiết kiệm với tổng số tiền 400 ngàn euro. Theo ông Nghị, lúc này ông Quang có đưa nhiều giấy tờ, trong đó có những giấy tờ còn để trắng, đề nghị ông ký vào. Ông Nghị thực hiện theo yêu cầu.

Ngoài ra theo ông Nghị, ông Quang có mở máy tính cho ông thấy số tiền 400 ngàn euro ông gửi đã có trên hệ thống quản lý của ngân hàng.

Ông Nghị cho biết, đến ngày 2.2 vừa qua, ông Nghị đến rút toàn bộ số tiền tiết kiệm nói trên thì được nhân viên ngân hàng hẹn 2 ngày sau. Đúng hẹn ông Nghị lại đến, nhưng lần này ông tá hỏa khi nghe thông tin từ cán bộ ngân hàng và 1 cán bộ công an mặc thường phục tên là Hải cho biết, số tiền tiết kiệm 400 ngàn euro có trong tài khoản của ông nhưng có 2 sổ tiết kiệm khác nhau: 1 sổ đã được thế chấp vay tại Ngân hàng Agribank số tiền 10,4 tỷ đồng, còn sổ ông cầm trong tay là không có tiền, không có thể hiện trên hệ thống quản lý dữ liệu của ngân hàng.

Bản tin ghi rằng:

“Trước việc xảy ra, ông Nghị nghi ngờ tiền của mình bị chiếm đoạt, nên đã cùng luật sư tố cáo vụ việc tới cơ quan công an. Ông Nghị hiện đã ủy quyền cho ông Dương Thanh Tịnh để giải quyết các vấn đề với ngân hàng và phía công an.”

SỰ VIỆC ĐỐN CÂY TẠI THỦ ĐÔ CHỈ LÀ CHUYỆN NHỎ

SỰ VIỆC ĐỐN CÂY TẠI THỦ ĐÔ CHỈ LÀ CHUYỆN NHỎ

Trần Quí Cao

Sự Việc Đã Xảy Ra

Những ngày giữa tháng 3/2015, người dân Hà Nội bỗng thấy cây xanh các tuyến phố bị đốn hạ tràn lan và không thương tiếc. Tìm hiểu người ta mới biết:

Sở Xây dựng Thành phố Hà Nội đề xuất thành phố cho thay thế 6.700 cây, thời gian thực hiện trong 3 năm (2015 – 2017), dự tính kinh phí khoảng 60 tỷ đồng. Chấp nhận đề xuất, sau đó chính quyền Hà Nội tiến hành đốn cây, bất chấp những lời kêu gọi dừng lại của nhiều thành phần dân chúng thủ đô. Trong vòng 3 ngày, theo báo PetroTimes, có khoảng 2.000 cây bị đốn. Dọc con phố Nguyễn Chí Thanh, hơn 400 gốc cây, xác cây nằm la liệt. Trong số các cây bị đốn hạ, có rất nhiều cây đang mạnh khỏe, to đẹp.

Do sự phản đối dữ dội của dư luận, Hà Nội phải dừng việc đốn cây.

Thái Độ Không Thèm Nghe Ý Dân của Chính Quyền Hà Nội

Trước khi có lệnh tạm dừng việc đốn cây và điều tra, giới cầm quyền Hà Nội tỏ thái độ không bận tâm với những ý kiến phản đối. Đáp lại phản ứng của các tầng lới dân chúng thủ đô, ông Phó trưởng ban tuyên giáo Hà Nội Phan Đăng Long tuyên bố việc chặt cây không cần phải hỏi dân. Thái độ nhà cầm quyền rõ ràng là không nghe ý dân. Không thèm nghe.

Thực ra việc không thèm nghe ý kiến của đám dân đen đã là thói quen của nhà cầm quyền độc tài độc đảng. Khi ý đảng và lòng dân khác nhau, nhà cầm quyền bất chấp lòng dân. Do đó, chính quyền đã tiến hành biết bao nhiêu việc gây tổn thất về tiền của, tính mạng và đau thương cho dân chúng!

Một Số Chính Sách Tàn Hại Vì Không Nghe Theo Ý Dân

Từ sau 1975, từ khi đảng Cộng Sản cai trị toàn thể đất nước theo chế độ độc đảng và toàn trị, nhà cầm quyền đã thi hành bao nhiêu chính sách tàn hại ghê gớm cho đất nước, bất chấp lòng dân? Hãy cùng xem lại:

1) Chính sách bắt “Ngụy Quân Ngụy Quyền” vào trại Học Tập Cải Tạo. Thực chất của chính sách này là bỏ tù không xét xử các viên chức chính quyền và quân đội chế độ Sài Gòn. Sau khi Việt Nam thống nhất, lẽ ra chính quyền cần thi hành chính sách thu phục lòng dân, kéo hai miền tổ quốc xích lại gần nhau, thì chính sách này lại đẩy hận thù của hai miền lên cao ngất. Hậu quả tai hại của hận thù và chia cắt lòng người vẫn còn tồn tại rất lớn sau 40 năm!

2) Chính sách Cải Tạo Tư Sản Mại Bản, Tư Sản Công Thương Nghiệp. Thực chất của chính sách này là tịch thu tài sản do người dân miền Nam gầy dựng để ban phát cho viên chức của đội quân chiến thắng. Chính sách này tiêu diệt nền tảng sản xuất, kinh doanh của miền Nam, cả cơ sở vật chất lẫn tầng lớp con người có khả năng, kéo theo cả nước đói nghèo 15 năm sau đó.

3) Chính sách Xóa Bỏ Văn Hóa Phẩm Phản Động Đồi Trụy. Thực chất của chính sách này là xóa bỏ tất cả kiến thức, tư tưởng, triết thuyết chính trị không thuộc hệ thống tri thức ủng hộ chủ nghĩa Cộng Sản; các thông tin về thế giới các nước Tự Do, về chính quyền miền Nam trước ngày thua trận. Thậm chí nó còn xóa bỏ cả các kiến thức thuộc lãnh vực kỹ thuật không do hệ thống các nước chủ nghĩa cộng sản sản xuất ra!

Sự nghèo nàn tri thức và suy thoái về đạo đức, văn hóa, giáo dục, học thuật… hiện nay có phần đóng góp nào của chính sách này?

4) Chính sách “Ngăn Sông Cấm Chợ”. Thực chất của chính sách này là ngăn cấm người dân mang từng lạng (1 lạng = 100 gam) gạo hay thịt từ tỉnh này sang tỉnh khác. Các bạn trẻ hiện nay khó có thể tưởng tượng một việc vô lí tới như vậy có thể xảy ra trên toàn quốc. Chính sách này đã biến vùng đất trù phú của tổ quốc – đồng bằng sông Cửu Long, từ vựa lúa gạo của thế giới thành nơi đói kém, thiếu gạo, dân chúng phải ăn độn khoai, bo bo… trong nhiều năm.

5) Chính sách phân biệt các thành phần thí sinh trong tuyển sinh đại học. Thực chất của chính sách này là tận diệt nhân tài của chế độ miền Nam thua trận.

6) Và bao nhiêu chính sách khác nữa…

Mỗi chính sách ban ra, đất nước bị kéo ngược chiều tiến văn minh của nhân loại, và tiếng oán than của dân chúng cao ngất trời. Nhưng các chính sách ấy vẫn được thi hành và kéo dài rất nhiều năm mặc cho lòng dân uất ức và căm phẫn.

Nếu ý kiến của dân chúng được lắng nghe, bao thảm họa do chính sách đã được ngăn chận.

Làm sao nhà cầm quyền lắng nghe ý dân? Và hơn nữa, làm theo ý dân?

Không thể trông chờ vào một nhà lãnh đạo cao cấp riêng lẻ nào đó. Chú ý rằng vấn đề không nằm ở cá thể, mà ở quần thể, xã hội. Kinh nghiệm nhân loại về chính trị xã hội dạy rằng: cần phải tổ chức xã hội sao cho nhà cầm quyền phải nghe và làm theo ý dân. Nếu nhà cầm quyền không nghe và không làm theo ý dân, dân chúng sẽ có quyền phế truất họ, đưa nhà cầm quyền khác thay thế.

Muốn vậy đất nước phải được tổ chức sao cho:

1) Có nhiều hơn một đảng. Các đảng thay nhau trong vai trò cầm quyền và đối lập để kiểm soát và hợp tác lẫn nhau, và dân kiểm soát chính quyền

2) Người dân thực sự kiểm soát việc trao quyền cho đảng biết làm theo, và làm một cách hữu hiệu, ý dân, lòng dân.

Muốn vậy, dân chúng nhất thiết phải có các quyền tự do căn bản dưới đây:

1) Quyền Tự Do ứng cử và bầu cử

2) Quyền Tự Do lập hội, lập đảng

3) Quyền Tự Do ngôn luận, Tự Do báo chí

Khi người dân giành được các quyền Tự Do đó, hệ quả tất yếu sẽ là:

1) Không còn độc đảng.

2) Tam quyền phân lập.

3) Xã hội được quản lí trong tinh thần pháp trị.

3) Lực lượng vũ trang không còn trung thành, bảo vệ bất kì một đảng nào mà chỉ trung thành, bảo vệ tổ quốc.

Nếu người dân không có các quyền Tự Do kể trên thì các lời nói như “dân biết, dân bàn, dân kiểm tra” hay “quyền lực thuộc về nhân dân”, chính quyền “của dân, do dân, vì dân”… chỉ là những lời trống rỗng và/hay dối trá.

Nếu người dân không có các quyền Tự Do kể trên thì sự việc chặt cây tại Hà Nội chỉ là chuyện nhỏ, thậm chí rất nhỏ.

Các dự án hàng chục tỉ đô la đã, đang và sẽ được vẽ ra, thông qua một cách khuất tất để lấy tiền dân chia nhau.

Những món nợ hàng chục tỉ đô la đã, đang và sẽ được vay để lại núi nợ cho con cháu, ngăn cản đường tiến lên của chúng.

Phong hóa dân tộc suy đồi, đạo đức dân tộc xuống cấp, truyền thống tốt đẹp của dân tộc mất đi.

Việt Nam ngày càng lạc hậu so với lân bang như Thái Lan, Mã Lai…

Từng phần lãnh thổ đất liền và biển đảo dần dần rơi vào tay Trung Cộng. Đất nước ngày càng lệ thuộc toàn diện vào nước Trung Quốc bạo ngược…

So với viễn cảnh khủng khiếp trên, việc “đốn cây giữa lòng thủ đô” chẳng là chuyện hết sức nhỏ hay sao?

T.Q.C.

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa được trao giải Tự Do Ngôn Luận 2014

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa được trao giải Tự Do Ngôn Luận 2014

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một cựu tù nhân lương tâm đã bị giam cầm 6 năm và hiện vẫn trong tình trạng bị quản chế.

Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một cựu tù nhân lương tâm đã bị giam cầm 6 năm và hiện vẫn trong tình trạng bị quản chế.

23.03.2015

Hội Nhà Văn Na Uy lần đầu tiên trao tặng giải Tự Do Ngôn Luận cho một nhà văn Việt Nam, vinh dự đó đã về tay nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, một cựu tù nhân lương tâm đã bị giam cầm 6 năm và hiện vẫn trong tình trạng bị quản chế.

Ông Nghĩa năm nay 64 tuổi, là nhà thơ, nhà văn, ký giả và nhà bình luận. Ông từng là hội viên Hội Nhà Văn Hải Phòng và là một trong những sáng lập viên của Khối 8406, một phong trào dân chủ bị cấm hoạt động.

Đây là giải thưởng quốc tế thứ Tư mà ông Nguyễn Xuân Nghĩa đã nhận được. Năm 2013, ông được trao giải Lưu Hiểu Ba dành cho một nhà văn can trường do Hội Văn Bút Độc lập của Trung Quốc trao tặng.

Năm 2003 ông bị bắt cùng với nhiều nhà hoạt động khác, trong đó có nhiều nhà văn, ký giả và blogger trong một chiến dịch đàn áp giới bất đồng chính kiến có quan điểm đối lập với nhà nước Việt Nam.

Lễ trao giải diễn ra tại hội nghị thường niên của Hội Nhà Văn Na Uy trong hai ngày 21 và 22 tháng 3 năm 2015 tại Khách sạn Bristol ở Oslo.

Giải Tự Do Ngôn Luận 2014 của Hội Nhà Văn Na Uy được thành lập năm 1893. Năm 1993, nhân kỷ niệm 100 năm thành lập, Bộ Văn Hóa Na Uy đã quyết định tặng một số tiền hàng năm để làm giải thưởng trao cho các nhà văn Na Uy hoặc nước ngoài từng có những thành tích đấu tranh cho tự do ngôn luận.

Du lịch Việt Nam hết hấp dẫn du khách ngoại quốc

Du lịch Việt Nam hết hấp dẫn du khách ngoại quốc

Nguoi-viet.com

HÀ NỘI (NV) – Việt Nam đã không còn sức hấp dẫn du khách ngoại quốc, mặc dù đây là mùa mà các năm trước du khách kéo đến rất đông và nhộn nhịp.

Du khách nước ngoài cầm tổ ong mật tại một điểm du lịch ở cồn Thới Sơn, tỉnh Tiền Giang. (Hình: Tuổi Trẻ)

Tờ Tuổi Trẻ trích dẫn phúc trình của Tổng Cục Du Lịch Việt Nam, cho hay số du khách ngoại quốc đến Việt Nam trong hai tháng đầu của năm 2015 đã giảm 10.6% so với cùng kỳ của năm 2014.

Dư luận chung tại Việt Nam trong nhiều năm qua cho rằng, du lịch Việt Nam không còn hấp dẫn du khách ngoại quốc vì dịch vụ tại nhiều điểm du lịch ở các tỉnh miền Tây gần như không có gì thay đổi, trong khi đó tại nhiều nơi khác, du khách than phiền tình trạng ô nhiễm, thiếu thông tin…

Bà Ngô Nguyễn Thúy Oanh, hướng dẫn viên công ty du lịch sinh thái Tiền Giang than thở với báo Tuổi Trẻ rằng, “Khách vắng lắm, khách Nhật chẳng thấy mà khách Tây còn thưa thớt hơn trong khi giờ này năm ngoái tụi tui bận rộn dữ lắm.”

Bà Oanh giải thích vì sao khách ngoại quốc đến ít dần: “Dịch vụ mình kém quá, hơn 20 năm làm hướng dẫn viên qua lại cồn Thới Sơn ở, đây tôi không thấy có sản phẩm du lịch gì mới cho du khách, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có uống trà mật ong, ăn trái cây, nghe ca vọng cổ, chèo xuồng… trong khi du lịch theo tôi hiểu đa dạng dịch vụ lắm.”

Ông Carlo Campisrn, một du khách người Ý, được báo tuổi trẻ dẫn lời cho biết là ông cùng bạn gái có 4 tuần đi dọc Việt Nam từ Sa Pa, Hà Nội, vịnh Hạ Long, Huế, Hội An và ông nhận thấy các di tích tại Việt Nam có nhiều nhưng chưa hấp dẫn nên chỉ xem qua một lần là đủ.

Khi được hỏi là liệu có quay lại Việt Nam không, ông Carlo cho hay, hiện chưa hề nghĩ đến dù phong cảnh Việt Nam đẹp nhưng luôn bị những người bán hàng rong chèo kéo, mời chào. Di chuyển từ nơi này đến nơi khác bằng tàu, xe công cộng chưa thật sự thuận tiện vì thiếu thông tin.

“ Du lịch Việt Nam đã quá lạc hậu vì thái độ làm du lịch không nghiêm túc và dịch vụ không được cải thiện, điểm đến ô nhiễm,” đó là nhận xét của ông

Phạm Hà, giám đốc công ty Luxury Travel, Hà Nội, khi giải thích vì sao du khách ngoại quốc ít chọn Việt Nam.

Vẫn theo báo Tuổi Trẻ, “Thống kê của Tổng Cục Du Lịch Việt Nam cho thấy, riêng thị trường khách Nga hai tháng đầu năm 2015 chỉ có hơn 68,000 lượt đến Việt Nam, giảm 25.7% so với hai tháng cùng kỳ năm ngoái.”

“Một số quốc gia và vùng lãnh thổ có khách đến Việt Nam cũng giảm nhiều. Cụ thể, Trung Quốc giảm 40.3%; Đài Loan giảm 27.4%; Hồng Kông giảm 51%, Campuchia giảm 13.1%; Thái Lan giảm 11.1%; Malaysia giảm 14.8%…” (Tr.N)

Cà Mau: Học trò bị công an xã đánh phải nhập viện

Cà Mau: Học trò bị công an xã đánh phải nhập viện

Nguoi-viet.com

CÀ MAU (NV) – Chỉ vì nghi ngờ một học sinh lớp 7 ăn cắp tiền, công an xã Thạnh Phú đã đánh người đến chấn thương ở phần đầu phải nhập viện điều trị.

Em Ngô Hoàng Hải được điều trại tại Bệnh Viện Đa Khoa tỉnh Cà Mau. (Hình: Tuổi Trẻ)

Theo Báo Tuổi Trẻ, sáng 20 tháng 3, nhiều phụ huynh học sinh của Trường Trung Học Cơ Sở Trần Quốc Toản, xã Thạnh Phú, huyện Cái Nước, đã đến trụ sở công an xã Thạnh Phú yêu cầu làm rõ việc công an đánh các em học sinh trong quá trình làm việc. Tại đây, nhiều người quá bực tức nên đã to tiếng với lực lượng công an.

Tiếp xúc với phóng viên Tuổi Trẻ tại Bệnh Viện Đa Khoa tỉnh Cà Mau, bà Lê Thị Hân, mẹ của em Ngô Hoàng Hải (13 tuổi), học sinh lớp 7B, Trường Trần Quốc Toản cho biết, “Sáng ngày 18 tháng 3, khi con tôi vừa ngủ dậy thì có người đến nhà nói đưa đến công an xã do nghi ngờ cháu xài tiền ăn cắp chung với bạn. Thấy đã lâu mà con chưa về, tôi đến công an xã xem sao nhưng họ không cho vào.

Đến khoảng 15 giờ 40 khi chồng tôi đi làm về chạy đến trụ sở công an thì đã nghe tin con bị đánh. Thấy hai bên má con bị đánh đỏ tươi, hai bàn tay thì co rút lại mở ra không được, cảm thấy không ổn, ông xã tôi đã xông vào bế con đưa qua Bệnh Viện Sản Nhi điều trị. Tại đây, khi bác sĩ khám xong thì khuyên gia đình nên chuyển qua Bệnh Viện Đa Khoa tỉnh Cà Mau. Khi chụp CT bác sĩ nói, cháu bị chấn thương ở phần đầu nên phải nhập viện điều trị.”

Trên giường bệnh, em Hải kể lại sự việc, “Khi con đến công an xã, mới đầu mấy chú công an bắt con ngồi chéo một chân lên trên, hai tay hầu lại và ngồi thẳng lưng không được nhúc nhích. Chú công an kêu con ký là có nhận của bạn Nhân 4 triệu đồng. Con không chịu ký, thì chú công an đánh hai bên má, tay nắm đầu đập mạnh xuống, lúc đánh thì kéo con ra phía sau. Hiện con thấy đau nhức ở đầu và trong người rất khó chịu.”

Mặc dù sự việc khá nghiêm trọng, song ông Võ Tùng Vel, phó công an xã Thạnh Phú cho biết, khoảng 8 giờ ngày 19 tháng 3, hai công an viên của xã là Trần Quốc Bảo và Nguyễn Thanh Thảo có tiếp nhận phản ảnh của ông Lê Hoàng Hải, cậu của em Trần Hữu Nhân (13 tuổi) học sinh lớp 7B, trường Trần Quốc Toản, nghi em Nhân lấy 5 triệu đồng.

Qua truy xét, em Nhân thừa nhận có lấy số tiền trên và khai có đưa cho một số bạn học cùng lớp. Trong lúc làm việc, người nhà của em Nhân có chở một số em khác đến trụ sở công an để đối chất. Tại đây, trong quá trình công an làm việc, người nhà các em nói công an đánh người nên đã đưa các em đi?

“Trong quá trình làm việc có đánh các em hay không tôi chưa thể kết luận được. Tôi có hỏi hai công an viên làm việc với các em và được báo lại là không có đánh. Do hôm đó tôi không trực nên chưa nắm hết sự việc,” ông Vel né trách nhiệm. (Tr.N)

Vụ ‘dư luận viên’: Báo Việt Nam chỉ trích công an?

Vụ ‘dư luận viên’: Báo Việt Nam chỉ trích công an?

Gần một tuần sau tuyên bố của Thiếu tướng Chung, công an Hà Nội vẫn chưa thông báo đã “xác minh” được những người áo đỏ hay chưa.

Gần một tuần sau tuyên bố của Thiếu tướng Chung, công an Hà Nội vẫn chưa thông báo đã “xác minh” được những người áo đỏ hay chưa.

  • 20.03.2015

Một tờ báo ở trong nước đặt câu hỏi về việc “không bắt giữ ngay những kẻ đang gây rối trật tự công cộng” được cho là “diễn ra ngay trước mắt lực lượng công an”.

Bài viết trong chuyên mục “Vấn đề và Dư luận” của báo Nông nghiệp Việt Nam xuất hiện trên mạng hôm 19/3, hai ngày sau khi Thiếu tướng Nguyễn Đức Chung, Giám đốc công an Hà Nội, cho biết đang “xác minh” các thanh niên mặc áo phông đỏ có in chữ “DLV” mà ông khẳng định “không thuộc quản lý của công an thành phố”.

Tờ báo đặt câu hỏi: “Một điều khiến dư luận thắc mắc là: Hành vi ngăn cản người dân đặt hoa, thắp hương tưởng niệm 64 chiến sỹ trận Gạc Ma của nhóm người trên diễn ra ngay trước mắt lực lượng công an làm nhiệm vụ “bảo đảm an ninh trật tự” tại khu tượng đài. Mà đã biết nhóm đó không phải là người của công an và các dư luận viên, vậy tại sao công an không kịp thời bắt giữ ngay những kẻ đang gây rối trật tự công cộng đó?”

Báo Nông nghiệp Việt Nam cho rằng“hành vi của nhóm người trên rõ ràng đã cấu thành tội ‘Gây rối trật tự công cộng’, được quy định tại điều 245 Bộ luật Hình sự”.

” Một điều khiến dư luận thắc mắc là: Hành vi ngăn cản người dân đặt hoa, thắp hương tưởng niệm 64 chiến sỹ trận Gạc Ma của nhóm người trên diễn ra ngay trước mắt lực lượng công an làm nhiệm vụ “bảo đảm an ninh trật tự” tại khu tượng đài. Mà đã biết nhóm đó không phải là người của công an và các dư luận viên, vậy tại sao công an không kịp thời bắt giữ ngay những kẻ đang gây rối trật tự công cộng đó?

Báo Nông nghiệp Việt Nam viết.”

Trả lời VOA Việt Ngữ mới đây, blogger Lê Anh Hùng, người đối mặt với các thanh niên cản trở việc thắp hương tưởng nhớ các chiến sỹ hải quân Việt Nam đã ngã xuống, nhận xét rằng “những lực lượng như thế thì chắc chắn là họ được sự bật đèn xanh và được sự chỉ đạo của chính quyền”.

‘Vong ơn bội nghĩa’

Trong khi đó, Phó ban tuyên giáo Thành ủy Hà Nội Phan Đăng Long nói với VOA Việt Ngữ rằng có thể có “một tổ chức xấu” đứng sau vụ gây rối này này.

Trước phản ứng mạnh của dư luận, ngoài báo Nông nghiệp Việt Nam, nhiều tờ báo trong nước đã chỉ trích hành động của những thanh niên bị coi là “phá đám”.

Thậm chí tờ “Giáo dục Việt Nam” gọi hành động của họ là của “những kẻ vong ơn bội nghĩa”. Tờ báo này sau đó đã đổi tít bài này, sau khi được dẫn lại nhiều trên các trang mạng xã hội.

Gần một tuần sau tuyên bố của Thiếu tướng Chung, công an Hà Nội vẫn chưa thông báo đã “xác minh” được những người áo đỏ hay chưa.

Một bạn đọc của VOA Việt Ngữ có tên Dân đen Sài Gòn viết: “Không lẽ các DLV là loài sâu này từ dưới đất chui lên? Còn các công an đứng gần đó không lẽ từ cống chui ra? Chính ông Chung nói trên báo trong nước là hôm đó ông cũng có mặt ở đó nữa mà. Vậy, các ông nói không biết các DLV này thật là không ổn rồi”.

Theo nongnghiep.vn, VOA

Tàu cá Quảng Ngãi ‘bị tàu TQ tấn công’

Tàu cá Quảng Ngãi ‘bị tàu TQ tấn công’

Khu vực quần đảo Hoàng Sa thường xuyên xảy ra các vụ tấn công nhằm vào tàu cá Việt Nam

Một tàu cá Quảng Ngãi mắc cạn ở khu vực quần đảo Hoàng Sa đã bị tàu Trung Quốc “cướp và đập phá”, theo truyền thông trong nước.

Báo điện tử của đài VTC dẫn thông tin từ Trung tâm Tìm kiếm cứu nạn hàng hải khu vực 2 (Dânng MRCC) cho biết hôm 19/3, một tàu cá từ Quảng Ngãi đã bị hỏng máy và mắc cạn khi đang đánh bắt ở khu vực quần đảo Hoàng Sa.

Tin trên báo Dân Trí cho biết vị trí mắc cạn là tại khu vực rạn san hô đảo Duy Mộng, cách TP Đà Nẵng khoảng 210 hải lý về phía Đông.

Tàu cá QNg95431 vào thời điểm đó đang mang theo 10 thuyền viên, Dân Trí cho biết.

Theo tường thuật của báo Dân Trí, trong chiều cùng ngày, khi tàu QNg95431 đang chờ được lai kéo ra khỏi vị trí mắc cạn thì “xuất hiện một tàu nước ngoài đến chặt dây, cướp và phá tài sản”.

Trong khi đó, VTC nêu rõ đây là “tàu Trung Quốc”.

“Một nhóm người đã nhảy lên tàu cắt lưới cụ, cướp đi máy Icom”, VTC cho biết thêm.

Trung tâm Danang MRCC và Bộ chỉ huy Bộ đội Biên phòng Quảng Ngãi đã được thông báo về vụ việc và tàu QNg 95431 đã được 2 tàu cá của ngư dân lai dắt khỏi rạn san hô, hai báo trên cho biết.

‘Đập phá, lấy tài sản’

Không có thiệt hại nào về nhân mạng, nhưng các tàu đều bị đập phá, lấy tài sảnÔng Trần Bút, Chủ tịch UBND xã An Vĩnh

Khu vực quần đảo Hoàng Sa là nơi thường xuyên xảy ra các vụ tấn công nhằm vào tàu cá Việt Nam, phần lớn là tàu từ tỉnh Quảng Ngãi.

Hồi tháng Một, Chủ tịch UBND xã An Vĩnh, ông Trần Bút, cho biết ba tàu cá Việt Nam từ huyện đảo Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi đã bị tàu hải giám Trung Quốc tấn công khi đang đánh bắt gần quần đảo Hoàng Sa.

“Không có thiệt hại nào về nhân mạng, nhưng các tàu đều bị đập phá, lấy tài sản”, ông Bút nói.

Nhiều vụ tấn công nhằm vào tàu cá Việt Nam tại quần đảo Hoàng Sa cũng đã xảy ra hồi năm ngoái.

Hồi cuối năm 2014, Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Ngãi, ông Lê Viết Chữ, được báo trong nước dẫn lời nói “bảy tàu cá, với 72 ngư dân địa phương bị nước ngoài bắt giữ” trong 11 tháng đầu năm.

“Ít nhất 34 tàu và 422 ngư dân bị nước ngoài, chủ yếu là Trung Quốc, ngăn cản, đập phá, tịch thu tài sản trong lúc hành nghề trên biển”, ông nói thêm.

Trong một cuộc phỏng vấn từ trước với BBC, ông Nguyễn Việt Thắng, chủ tịch Hội nghề cá Việt Nam, cho biết các vụ tấn công nhằm vào tàu cá Việt Nam đang có xu hướng “xảy ra ngày càng nhiều trong thời gian gần đây, không chỉ ở Hoàng Sa mà còn gần các khu vực ở Trường Sa đang bị Trung Quốc chiếm”.

xem thêm:

Mắc cạn ở Hoàng Sa, tàu Việt Nam bị Trung Quốc cướp phá (Nguoi-viet.com)

Hé lộ chi tiêu VP Trung ương Đảng

Hé lộ chi tiêu VP Trung ương Đảng

Văn phòng Trung ương của Đảng Cộng sản Việt Nam chi tiêu một năm gần 100 triệu USD, theo một văn bản về công khai ngân sách của Bộ Tài Chính nước này ( xem đường dẫn)

Văn phòng Trung ương Đảng chi tiêu cao hơn hẳn trong bốn Văn phòng gồm cả Văn phòng Chính phủ, Chủ tịch Nước, Quốc hội.

Trong năm 2014, Văn phòng Trung ương Đảng có dự toán 1973 tỷ VND, tương đương 98,6 triệu USD, gấp 10 lần VP Chủ tịch Nước (195.9 tỷ).

Văn phòng Chính phủ có dự toán chi tiêu 1290 tỷ VND.

Tại Văn phòng Trung ương Đảng Cộng sản, số biên chế có mặt năm 2014 là 2895 người và ngoài khoản tiền lương, tiền thưởng, thông tin tuyên truyền, hội nghị, chi đoàn ra, đoàn vào, mua và đầu tư tài sản vô hình còn có nhiều khoản chi khác.

Vẫn văn bản trên của Bộ Tài Chính Việt Nam cho hay Văn phòng Trung ương Đảng năm 2014 đã “chi viện trợ Đảng Nhân dân Cách mạng Lào 14,300 triệu VND”.

Ngoài ra, bốn cơ quan đại diện ở nước ngoài của Văn phòng có dự toán 6,260 triệu đồng.

Nhiều hơn hai Đại học Quốc gia

Tác giả Nguyễn Văn Tuấn có bình luận trên một trang mạng xã hội rằng:

“Trong các ban trực thuộc trung ương đảng, có 3 ban ngốn nhiều tiền nhất: Cục quản trị A (186.9 tỉ đồng), Cục QTTV (112 tỉ đồng), và Ban Tuyên giáo (109.4 tỉ đồng).

“Ngạc nhiên là nhật báo Nhân Dân thậm chí có ngân sách còn cao hơn cả Ban Nội chính. Hội đồng Lý luận cũng ngốn tiền ngân sách gần 31 tỉ đồng năm 2014.”

Vẫn theo bình luận này, Văn phòng TW Đảng chi tiêu cao hơn hai Đại học Quốc gia cộng lại.

“Theo báo cáo 2014, Đại học Quốc gia TP HCM có dự toán là 833 tỉ đồng, cao hơn chút so với Đại học Quốc gia Hà Nội (709 tỉ đồng).

“Nhưng đó là tổng chi, trong đó chi thường xuyên thì ĐHQGHN (548 tỉ đồng) cao hơn ĐHQGHCM (400 tỉ đồng).

“Trong khi đó chỉ riêng Viện KHCN mà ngốn 877 tỉ đồng, cao hơn Viện KHXH (397.6 tỉ đồng).

“Như vậy, dự toán cho VP trung ương đảng cao hơn cả hai đại học quốc gia cộng lại”