56 người chết trong “chung cư mini” ở Hà Nội

Báo Tiếng Dân

Đỗ Duy Ngọc

14-9-2023

Hậu quả vụ cháy chung cư mini tại Hà Nội vô cùng lớn, số người tử vong là 56 người - Ảnh: Bộ Công an

56 người chết cháy khi hỏa hoạn xảy ra từ một “Chung cư mini” ở Hà Nội. Những cái chết gây nhiều xót xa và nhức nhối. Nhà nước đang điều tra, còn rất nhiều người đang cấp cứu ở bệnh viện. Chủ chung cư mini đã bị bắt. Trong vụ cháy với quá nhiều người chết giữa thủ đô Hà Nội, ai là người có lỗi. Đương nhiên đầu tiên là người gây ra vụ cháy, thế nhưng những cơ quan, ban ngành liên quan ở địa phương cũng phải có trách nhiệm. Khi hoàn công một căn nhà đông người ở như thế này, cơ quan Phòng cháy chữa cháy thường đến kiểm tra và kiểm tra định kỳ nhưng thiếu trách nhiệm khi không yêu cầu chủ nhà phải có cửa và cầu thang thoát hiểm. Nhà chức trách địa phương cũng phải có trách nhiệm khi căn nhà xây thêm mấy tầng không giấy phép. Không phải các cán bộ của các ban ngành không biết mà chẳng qua biết mà lơ đi vì lý do tế nhị nào đó? Khi hậu quả xảy ra, chẳng có ai nhận tội.

Hanoi, fire

Qua vụ cháy, thấy rõ người dân còn nhiều khó khăn trong cuộc sống, cả gia đình chen chúc nhau trong một không gian chật hẹp, không lối thoát khi có biến cố. Kinh tế suy thoái sau đại dịch, nhiều hãng xưởng đóng cửa, nhiều người thất nghiệp, cuộc sống càng bí bách hơn. Thế nhưng người ta vẫn bày ra lắm cách để kiếm tiền. Người ta vẽ ra cuộc “Chấn hưng văn hoá” với số tiền 350.000 tỷ đồng. Kế hoạch đó sẽ làm gì, thực hiện như thế nào? Hay xây thêm tượng đài, vẽ thêm hàng ngàn bảng hiệu Khu phố văn hoá treo ở đầu các con hẻm và nơi dân cư đông đúc. Xóm nào cũng là Khu văn hoá, phố nào cũng là Khu phố văn hoá thế thì sao phải chấn hưng văn hóa nhỉ? Trò mèo. Những dự án không thiết thực cho đời sống vẫn liên tục ra đời bào mòn ngân sách và làm khổ dân nghèo.

Anh Tuấn

Qua vụ cháy, càng rõ thêm khoảng cách giàu nghèo càng lớn. Những dinh thự nguy nga, tráng lệ của tầng lớp cán bộ càng ngày càng xuất hiện nhiều. Những mộ phần chiếm hàng chục hecta đất của lãnh đạo tiếp tục được xây dựng. Cuộc sống xa hoa của giới trọc phú vẫn diễn ra hàng ngày đối lập với cuộc sống nhiều khó khăn của đại đa số nhân dân. Miếng bánh đáng lẽ được chia đều cho tất cả mọi người giờ chỉ dành cho một nhóm. Bất công xuất hiện từ đây.

Hanoi, fire

Chủ nhà đã bị bắt, có thể xử ở toà án, kết án vài ba năm nhưng 56 con người đã phải từ giã cõi đời. Ngoài ra chẳng còn ai phải chịu trách nhiệm, rồi tất cả lùi vào quên lãng. Các dự án vô nghĩa tiêu tốn hàng ngàn tỷ đồng vẫn lần lượt xuất hiện, các cán bộ vẫn phớt lờ những nguy hiểm chết người đang tồn tại ở địa phương mình, người nghèo vẫn chen chúc nhau trong những căn nhà, những căn phòng không lối thoát. Có gì đau đơn hơn khi một gia đình mất đi 7 người thân cùng một lúc. Cả gia đình 7 người gồm ông bà, vợ chồng cùng 3 cháu nhỏ ở hai căn hộ tại tầng 6 và 8 đã không ai còn sống.

Hãy nhìn dây nhợ của điện lực trong ảnh trước căn nhà bị cháy, tai hoạ không đến hôm nay thì cũng sẽ đến ngày mai thôi.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, người giàu càng lúc càng giàu nhờ những thương vụ mờ ám, người nghèo vẫn chấp nhận cuộc sống hẩm hiu với nhiều đe doạ luôn chực chờ.


 

Giáo dục đang bị biến thành chợ đen?

Báo Tiếng Dân

Thái Hạo

11-9-2023

Một phụ huynh ở TP Vinh (Nghệ An) chia sẻ với tôi rằng, vài năm nay các con anh đang phải đóng mỗi tháng từ 500k đến 700k cho học “tiếng Anh tăng cường”, số lượng là 2 tiết/tuần. Chương trình “tiếng Anh tăng cường” do một trung tâm Anh ngữ hợp tác với nhà trường để triển khai.

Vị phụ huynh cũng cho biết, hiện tại trung tâm này đang hợp tác với 86 trường học. Tôi kinh ngạc hỏi lại rằng: 86 trường nghĩa là cả ngàn lớp học, cả vạn học sinh, sao họ dạy nổi. Anh nói, chủ yếu là trường nào thì giáo viên trường ấy dạy, chứ cái trung tâm ấy chỉ có khoảng hơn 20 giáo viên thôi, dạy làm sao được.

86 trường, khoảng 80 nghìn học trò, nhân với 500k/em sẽ ra một số tiền khổng lồ là 40 tỉ đồng mỗi tháng. Nhưng mỗi tiết dạy, giáo viên nhà trường chỉ được trả từ 50 đến 80 nghìn.

Tay không bắt giặc, không cần xây dựng trường lớp, không cần tuyển dụng giáo viên, chỉ cần lập ra một cái “trung tâm” rồi đến bắt tay với hiệu trưởng một cái thì tất cả cơ sở vật chất và con người trong hệ thống giáo dục quốc dân liền biến thành “của nhà” và dọn tới tận miệng. Quá sướng.

Vị phụ huynh này cũng chia sẻ, khi trước, còn làm công tác quản lý trong trường học nhà nước, anh cũng đã từng được những trung tâm kiểu này đề nghị hợp tác với hoa hồng lợi nhuận là 40%, nhưng anh từ chối, vì biết rõ ràng rằng nó không mang lại lợi ích gì cho học trò cả, thậm chí còn làm khổ các em vì bị tước thêm thời gian và học hành láo nháo chỉ cho qua chuyện nhằm thu tiền.

Lần theo tên của Trung tâm Anh ngữ này, tìm kiếm mã số thuế nhưng không thấy, website cũng không có, chỉ có một trang Facebook với lèo tèo mấy lượt like mỗi bài đăng. Tôi không khẳng định được mức độ chính xác của những thông tin do vị phụ huynh này chia sẻ, cần các ngành chức năng vào cuộc điều tra thì mới kết luận được.

Tuy nhiên, bản chất của việc này thì không xa lạ với tôi, vì năm ngoái chính tôi đã phản đối 2 chương trình tương tự (kỹ năng sống và tiếng Anh) tại trường con tôi học, sau đó nhà trường đã phải hủy bỏ, không thực hiện nữa. Tôi chất vấn rằng, học cái gì, học vào lúc nào, ai dạy, dạy như thế nào, kế hoạch đâu, ai duyệt, trình tự thủ tục được tiến hành ra sao, v.v.. Không ai giải trình được, và đành phải bỏ.

Hiện nay, những chương trình “liên kết”, “hợp tác”, “tăng cường” kiểu này do sự bắt tay giữa hiệu trưởng và các trung tâm ma bên ngoài đang đổ bộ vào các trường học ở khắp nơi trên cả nước, tạo ra một thị trường chợ đen phá nát giáo dục từ bên trong.

Hình thức của kiểu làm ăn này rất đa dạng, phức tạp, có nơi thô bạo, có chỗ tinh vi bằng nhiều chiêu trò. Có trường chỉ cần thông báo một cách mập mờ khiến tất cả học sinh phải tham gia; có trường thì cho đăng ký, nhưng lại dạy vào buổi học chính khóa, em nào không đăng ký sẽ bị đưa ra khỏi lớp. Cha mẹ nào nỡ để con bơ vơ một mình trên sân trường, thế là chẳng biết có lợi lộc gì không nhưng cũng cắn răng mà đóng tiền cho con được ngồi trong lớp.

Bên cạnh phong trào “trăm hoa đua nở” của việc lạm thu, tận thu đã thành một thứ dịch bùng phát trên khắp cả nước trong hàng chục năm nay, thì những chương trình như Stem, Kỹ năng sống, Tiếng Anh… đang tràn vào các nhà trường như một cơn lũ giữa thanh thiên bạch nhật, biến những nơi thiêng liêng ấy thành chợ trời, chợ đen.

Phá hỏng môi trường giáo dục, vắt kiệt sức lực của phụ huynh, đày ải hàng triệu học trò chỉ vì mối lợi quá lớn và quá dễ kiếm này, đó là tình trạng đang công nhiên diễn ra mà rất hiếm khi thấy bóng dáng của các “cơ quan chức năng”, “cơ quan quản lý”, cứ như chốn không người vậy.

Tôi nghĩ, nếu không có một cuộc “tổng vệ sinh” bằng cách mở cuộc điều tra trên toàn quốc, quét sạch để lập lại kỷ cương trong các nhà trường, thì giáo dục sẽ bị băng hoại hoàn toàn, rồi Chương trình Đổi mới “căn bản toàn diện” cũng sẽ bị đám cỏ dại và sâu trùng này phá nát khi chưa kịp bén rễ…


 

Kết quả chuyến thăm Việt Nam của Tổng thống Mỹ Joe Biden

Báo Nguoi-viet

September 10, 2023

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) .- Mỹ và Việt Nam có những thỏa thuận nổi bật trên nhiều lãnh vục nhân chuyến thăm viếng ngắn ngủi của Tổng thống Joe Biden.

Hãng Reuters ngày Chủ Nhật 10 Tháng Chín tóm tắt những gì hai bên đã đạt được gồm từ bán máy bay chở hành khách trị giá nhiều tỉ đô la, lập tại Việt Nam cơ sở sản xuất điện tử đến thảo luận nhân quyền, đánh cá lậu.

Hãng máy bay Boeing bán cho Vietnam Airlines 50 máy bay 737 Max nhân dịp Tống thống Biden thăm Việt Nam. (Hìn: Justin Tallis/AFP/Getty Images)

Thương vụ giữa hãng Boeing với Vietnam Airlines
Hãng hàng không quốc doanh Vietnam Airlines ký hợp đồng mua 50 máy bay Boeing 737 Max trị giá chừng $7.5 tỉ USD. Hợp đồng sẽ tạo ra hơn 33,000 việc làm cho công nhân Mỹ, cả trực tiếp lẫn gián tiếp, theo bản thông tin của chính phủ Mỹ.

Các hãng điện tử Amkor, Marvell, Synopsis đầu tư tại Việt Nam
Công ty Amkor Technology ở tiểu bang Arizona sẽ khởi sự vận hành một nhà máy mới thiết lập tại tỉnh Bắc Ninh với vốn đầu tư $1.6 tỉ USD từ Tháng Mười, Tòa Bạch ốc cho biết. Công ty Marvell (tiểu bang Delaware), công ty Synopsis (tiểu bang California) đầu tư cho cơ sở thiết kế mạch điện tử bán dẫn và các cơ sở yểm trợ tại Sài Gòn.

Trí tuệ nhân tạo cho các thị trường đang phát triển
Công ty Microsoft sẽ cung cấp “giải pháp dựa trên trí tuệ nhân tạo thích hợp cho Việt Nam và các thị trường đang phát triển”, Tòa Bạch Ốc nói. Đồng thời, công ty Nvidia sẽ hợp với các đối tác Việt Nam là FPT, Viettel và Vingroup về trí tuệ nhân tạo tại Việt Nam.

Nhân quyền
Hai nước có “cam kết được nâng cao” khi thảo luận về nhân quyền, chính phủ Mỹ cho biết, dựa trên các cuộc đối thoại nhân quyền Mỹ – Việt Nam hơn chục năm qua. Chính phủ Mỹ cũng như Liên Hiệp Quốc gần đây đả kích CSVN bỏ tù thành viên của một số tổ chức vận động bảo vệ môi trường. Hành động này nằm trong khuynh hướng đàn áp tất cả những ai hành sử quyền tự do ngôn luận.

Màn hình giới thiệu Logo của công ty Microsoft phối hợp với công ty OpenAI về phần mềm dựa trên nghiên cứu trí tuệ nhân tạo. (Hình: Lionel Bonaventure/AFP/Getty Images)

Đánh cá bất hợp pháp
Mỹ đang giúp Việt Nam “xây dựng khả năng đối phó với tội phạm xuyên quốc gia ở khu vực cũng như quốc tế”, Tòa Bạch ốc cho hay, đồng thời sự trợ giúp còn gồm cả đối phó “đánh cá bất hợp pháp, không báo cáo và không theo quy định”.
Trung Quốc và Việt Nam lâu nay vẫn tranh chấp với nhau về vấn đề đánh cá và các vấn đề khác tại Biển Đông. Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền gần hết Biển Đông, phớt lờ vùng đặc quyền kinh tế của các nước khác.

Di sản chiến tranh
Chính phủ Mỹ sẽ mở rộng nỗ lực để giải quyết những thiệt hại còn sót lại từ cuộc chiến Việt Nam dù đã chấm dứt năm 1975. Trợ cấp được gia tăng từ $183 triệu lên thành $300 triệu cho dự án tẩy rửa hóa chất Dioxin tại khu vực phi trường Biên Hòa.

Dioxin là thành phần của thuốc diệt cỏ thường được gọi là chất độc “da cam” được người Mỹ xịt tại nhiều khu vực ở Việt Nam trong thời chiến. Mỹ sẽ cung cấp thêm $25 triệu để rà phá bom mìn còn sót lại tại Việt Nam. Tổng số tiền mà chính phủ Mỹ cung cấp cho chương trình này đã lên đến $230 triệu kể từ năm 1993 đến nay.(TN)


 

Facebook Lão Tạ bị đóng vĩnh viễn

Báo Đàn Chim Việt

Tác Giả:  Đàn Chim Việt

GỬI BẠN ĐỌC
(Thay cho thông báo)

Trang Lao Ta chính thức bị đóng, tất nhiên là bất công, nhưng điều đó chả quá quen thuộc với chúng ta hay sao.

Tôi không tiếc cho mình. Chỉ đáng là một tràng cười ha ha đã thành thương hiệu âm thanh nhận dạng của Lão Tạ.

Mọi bài viết của tôi, đều nhằm tới sự tiến bộ, mong xã hội tử tế. Nhưng khi sự tiến bộ, những điều tử tế, khi phẩm giá không phải là điều mà một số người muốn thấy ở xã hội này, thì chúng ta đành chấp nhận thôi. Trừ Chúa ra, không ai thắng nổi quỷ, vốn luôn ẩn mình trong bóng tối. Tôi luôn nhớ điều này. Tuy nhiên, bóng tối dù có dày đặc bao nhiêu, cũng sẽ tan khi mặt trời lên.

Tôi vẫn lưu lại hầu hết những bài mình viết và đăng công khai, bất cứ bạn nào cần, tôi cũng vui vẻ kính tặng.

Tôi coi Facebook là một cuộc chơi hữu dụng, nhưng không đặt cược lớn vào đó. Tôi cũng như các bạn, còn nhiều thứ khác thú vị và hữu ích để làm.

Tạm biệt hơn 4000 bạn, trong đó đa số là tôi chưa hề gặp mặt.

Thành thật xin lỗi hơn 45.000 người đã kiên nhẫn theo dõi tôi. Chúng ta sẽ gặp lại nhau theo một cách khác.

————————————–
P/S: Vài lời với các bạn đang ẩn mình trong bóng tối.

Các bạn có sức mạnh vật chất, có chỗ dựa khổng lồ về quyền lực, nhưng cách các bạn đánh lén cho thấy các bạn quá yếu đuối. Các bạn có thể lừa được bạn đọc, lừa được những người quản trị mạng xã hội Facebook, nhưng các bạn nên nhớ luôn còn có thánh thần.


 

TIỀN KHÔNG LÀM NÊN VĂN HÓA

Kim Dao Lam

Fb Trần Kim Cường

Mình được cha mẹ & thầy cô xưa dạy rằng: Đạo đức là cái nền làm nên Văn hóa, không phải tiền. Đạo đức là điều kiện cần để đi tới có Văn hóa.

Vì thế, cần xem lại (nền) Giáo dục thế nào mà để Đạo đức suy đồi, dẫn đến Văn hóa “kém”, thậm chí “vô văn hóa”.

Cá nhân mình cho rằng, nền “giáo dục Xã Hội Chủ Nghĩa” sẽ tạo ra những “con người mới Xã Hội Chủ Nghĩa” đậm đà “đạo đức Cách (cái) Mạng”. Rồi từ cái nền Kách cái Mệnh đó sẽ sản sinh ra một thứ tạm gọi là “Văn hóa Cộng sản”, “văn hóa Mác-xít, Lênin-nít”, thậm chí “văn hóa Mao-ít” thừa tính “chuyên chính bạo lực” mà không phải “văn hóa truyền thống, đậm đà bản sắc dân tộc” đùm bọc chan hòa vốn có từ xưa của ông bà mình.

Nếu thấy Văn hóa hiện nay “xuống cấp”, “hủ bại”, “tệ hại”, v.v, hãy xét lại cái gốc là cách thức/phương pháp/nội dung của Giáo Dục xem nó sai chỗ nào, “phản động” ra sao, gây hậu quả nghiêm trọng đến nền tảng Đạo đức thế nào…để mà sửa, thậm chí triệt để hơn, loại bỏ và thay mới hoàn toàn.

Có thế mới may ra cứu vãn được đà trôi tuột không phanh của cả Đạo đức & Văn hóa.

Cái chính không phải là Tiền! Cái chính là Giáo Dục. Mà để Giáo Dục thành công cần môi trường giáo dục phải thật sự Tự Do, Khai phóng. Mà muốn có Tự do học thuật, hành xử nhân bản, thượng tôn phẩm giá và lương tri thì lại phải cần có một Thể chế Chính trị khoan dung chấp nhận khác biệt tư tưởng, một thể chế thúc đẩy mạnh mẽ các giá trị nói trên phát triển.

Đó (thể chế chính trị) chính là cái Việt Nam hôm nay không có và rất cần, không phải 350.000 tỷ đồng (Hồ)!

(Tèo Ngu Khìn)

CUỐN TẬP NGÀY XƯA CÓ HÌNH BÌA MÀ TÔI RẤT THÍCH…!

Truc Dinh

(Đinh Trực)

Có những kỷ niệm ngày xưa khi đi học, tuy thật đơn giản nhưng thấm đậm biết bao kỷ niệm mà ngày nay và cả mãi sau này sẽ không bao giờ tìm lại được…! Chỉ quay ngược bánh xe thời gian trở về tuổi thơ thật đẹp, thật hồn nhiên mà luyến tiếc…!

Cuốn tập hình bìa Xích lô máy này đã xưa lắm rồi…! Tôi không còn nhớ rõ khoảng thời gian mà tôi sử dụng nó, chắc cũng vào khoảng những năm 1960-1970. Đây là cuốn tập chỉ có những đứa học sinh con nhà “khá giả” mới được xài, bởi loại giấy trắng láng, giúp chữ viết nổi bật hơn màu tím rất đẹp, trang giấy trắng không bị lem mực, bìa giấy dày, được đóng kim chắc chắn nên rất khó bị rách…! Lật vào trong, hít hà mùi thơm kỳ lạ bốc lên, đó là một cái thú kì lạ ngây ngất…!

Ngày đó, những tiệm tạp hóa, những chỗ bán dụng cụ chi học trò lớn nhỏ gần trường, cô chú chủ tiệm thường xếp những cuốn tập trên tủ kiếng cao, rất kiểu bìa khác nhau: nào là: Olympic, con Nai, cầu thủ đá banh, vua Quang Trung,… Nhưng tôi thích khoái nhất là bìa Xích lô máy…!

Hình ảnh chiếc Xích lô máy còn thân quen với nhiều thế hệ học trò trước 1975, không chỉ ở ngoài đời, mà còn trên vở học sinh, với hình bìa vở đã đi vào huyền thoại này…!

Sung sướng nhất là ngày cuối năm phát thưởng trước khi về nghỉ hè… Phần thưởng cho những học sinh Giỏi của lớp là bộ sách của lớp trên khi vào năm học sau cùng với một chục cuốn “Xích lô máy”.

Thằng nhỏ tôi khệ nệ bợ hai tay phần thưởng về nhà, mắt ngó quanh quất để xem mọi người, có ai khen mình không…?

Cuốn tập xưa đã dắt tôi về một vùng miền ký ức, cho tôi nhớ lại bao kỷ niệm tưởng chừng đã ngủ yên trong tiềm thức, rồi bỗng nhiên sống lại trong lòng một thuở được làm kiếp học trò đầy yêu thương…!

Hành trang mang theo suốt cuộc đời, chắc có lẽ không có gì đẹp hơn ngày xưa ôm cặp tung tăng đến trường…!

 

Lừa đảo, bà tổng giám đốc là vợ ca sĩ nổi tiếng ở Việt Nam bị bắt

Báo Nguoi-viet

September 7, 2023

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Công An Hà Nội đã tạm giữ khẩn cấp bà Vũ Thị Thúy, tổng giám đốc công ty cổ phần Đầu Tư Thương Mại Bất Động Sản Nhật Nam và chủ tịch Hội Đồng Quản Trị kiêm giám đốc công ty cổ phần Sông Đà 1.01, để điều tra về tội “lừa đảo chiếm đoạt tài sản.”

Theo báo Dân Trí hôm 7 Tháng Chín, bà Thúy, 40 tuổi, quê Thanh Hóa, được biết đến là vợ của ông Phạm Khánh Phương (ca sĩ Khánh Phương), 42 tuổi, ủy viên Hội Đồng Quản Trị công ty cổ phần Sông Đà 1.01 (mã chứng khoán SJC).

Bà Vũ Thị Thúy, tổng giám đốc công ty Bất Động Sản Nhật Nam, bị bắt để điều tra hành vi lừa đảo. (Hình: Nhà Báo và Công Luận)

Nhà chức trách ban đầu cáo buộc bà Thúy đưa ra “thông tin sai sự thật” về công ty Nhật Nam có nhiều bất động sản, dự án đầu tư, có lợi nhuận cao để huy động vốn của nhiều cá nhân, rồi sử dụng một phần tiền này để trả lãi cho các cá nhân trên. Từ đó, bà Thúy chiếm đoạt “số tiền đặc biệt lớn.”

Công ty Nhật Nam thành lập hồi Tháng Bảy, 2019, và mở nhiều chi nhánh và các văn phòng giao dịch bất động sản tại các tỉnh, thành khắp Việt Nam và tự giới thiệu “có quỹ đất trải dài từ Hà Nội, Thanh Hóa đến Tây Ninh, Phú Quốc (Kiên Giang)…”

Để tạo uy tín lôi kéo người dân để “lùa gà,” lãnh đạo công ty Nhật Nam đã tuyển dụng nhiều cựu cán bộ cao cấp từng giữ các chức vụ quan trọng của nhà nước CSVN đứng ra làm bình phong.

Theo đó, nhà đầu tư được công ty Nhật Nam giới thiệu chương trình góp vốn 12 tháng và quyền chọn mua căn chung cư cao cấp tại dự án Elite Tower ở phường Vạn Phúc, quận Hà Đông, Hà Nội, do tập đoàn Sông Đà Nhật Nam làm chủ đầu tư.

Muốn tham gia chương trình này, nhà đầu tư phải bỏ ra số vốn thấp nhất là 1 tỷ đồng ($41,565), cao nhất là 10 tỷ đồng ($415,649) và sẽ được trả lãi suất 3%/tháng, cộng quyền chọn mua căn chung cư tại dự án nói trên.

Cụ thể, nếu nhà đầu tư bỏ ra 5 tỷ đồng ($207.825), mỗi tháng sẽ nhận được 150 triệu đồng ($6,234) tiền lãi. Sau 12 tháng sẽ nhận được 1.8 tỷ đồng ($74,817) tiền lãi. Theo đó, căn chung cư cao cấp có giá từ 5 tỷ đồng chỉ còn 3.2 tỷ đồng ($133,008) sau khi trừ tiền lãi đã nhận.

Phương án tiếp theo, nhà đầu tư có thể đầu tư với số tiền từ 10 triệu đồng ($415) đến 25 tỷ đồng ($1 triệu) và nhận “phân chia lợi nhuận” hằng ngày trong 24 tháng. Cụ thể, theo công ty này, nhà đầu tư sẽ được phân chia lợi nhuận gồm cả tiền gốc và tiền lãi được trả từ Thứ Hai đến Thứ Sáu, mỗi tháng 20 lệnh trả tiền vào thẻ ATM của nhà đầu tư.

Sau một thời gian, công ty Nhật Nam ngưng phân chia lợi nhuận, ra thông báo hứa trả tiền rồi thất hứa khiến hàng loạt nhà đầu tư điêu đứng.

Bà Vũ Thị Thúy trong buổi đối thoại với nhà đầu tư diễn ra hồi cuối Tháng Tám vừa qua. (Hình: VTV)

Trong khi đó, báo Người Lao Động cho hay hồi cuối Tháng Tám vừa qua, ca sĩ Khánh Phương và công ty có liên quan đến vợ ông là bà Vũ Thị Thúy đã bán toàn bộ hơn 1.1 triệu cổ phiếu SJC đang nắm tại công ty Sông Đà 1.01.

Nhiều nhà đầu tư sau đó thấy dấu hiệu bị lừa đảo nên đòi tiền, đòi chất vấn. Một số người đã làm đơn tố cáo với cơ quan công an.

Trước những ồn ào về việc vợ doanh nhân vướng vòng lao lý, ca sĩ Khánh Phương đã lên tiếng chia sẻ với báo Thanh Niên, thừa nhận công việc bị ảnh hưởng, đảo lộn sau khi thông tin của vợ được đăng tải trên các phương tiện truyền thông.

Giọng ca “Chiếc Khăn Gió Ấm” khẳng định không dính dáng đến việc làm ăn của vợ, ai sai thì người đó sẽ chịu trách nhiệm trước pháp luật. Đồng thời, ông cũng hy vọng truyền thông không nhắc tên mình khi đề cập tới sự việc.

Ông Khánh Phương thẳng thắn: “Nếu trong vụ việc này, cá nhân nào phát hiện tôi sai phạm thì cứ tố cáo, chắc chắn các cơ quan chức năng, pháp luật sẽ đứng ra điều tra làm rõ và có hình thức xử lý. Tôi chỉ mong truyền thông đừng lôi tên tôi vào vụ việc liên quan đến Thúy. Ai là người vi phạm, công ty nào thì hãy đưa thẳng tên, làm ơn đừng kéo tên tôi vào nếu nó không quá liên quan. Còn việc tôi có liên quan đến hay không, các cơ quan chức năng sẽ xác minh. Tôi không muốn người thân, khán giả của mình phải lo lắng, hỏi thăm vì những thông tin này.”

Ông Khánh Phương hiện đang sinh sống cùng gia đình trong căn biệt thự rộng hơn 400 mét vuông, tọa lạc ở mặt tiền đường Nguyễn Thái Học, quận 1, Sài Gòn. Từ nhiều năm trước, căn nhà của gia đình nam ca sĩ được định giá khoảng 200 tỷ đồng ($8.3 triệu), gồm một trệt và sáu tầng lầu. Nam ca sĩ và gia đình dùng để ở và một phần kinh doanh khách sạn. (Tr.N) 


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Trần Huỳnh Duy Thức

Báo Đàn Chim Việt

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

07/09/2023

Với tất cả trân trọng và thương cảm, nhà văn Ngô Thế Vinh đã gửi đến cho mọi người một tin buồn lớn: Giáo sư Phạm Hoàng Hộ đã từ trần vào hôm 29 tháng 1 năm 2017.

Ông để lại một sự nghiệp đồ sộ, bộ sách Cây Cỏ Việt Nam (gồm 6 quyển, hai tập) với lời đề tặng:

– Những ai còn sống hay đã chết trong tù vì tháng Tư năm 1975 đã quyết định ở lại để tiếp tục dâng góp cho đất nước.

– Tặng giáo sư Nguyễn Duy Xuân nguyên viện trưởng Đại Học Cần Thơ, mất ngày 10/XI/1986 tại trại Cải Tạo Hà-Nam-Ninh.

– Tặng hương hồn những ai trên biển Đông đã chết nghẹn ngào.

Tôi băn khoăn tự hỏi: Giáo sư Nguyễn Duy Xuân là ai? Sao một công trình nghiên cứu về thực vật học mà lại mở đầu bằng những “lời đề tặng” u ám, u uẩn và u uất thế? Chúng ta đang sống trong một thời đại, và một đất nước, bi thương đến độ này sao?

Những trang viết kế tiếp của nhà văn Ngô Thế Vinh, với nhiều dòng chữ nghẹn ngào, đã giúp cho tôi lý giải những câu hỏi vừa nêu:

“Giáo sư Nguyễn Duy Xuân cũng là người Cần Thơ, sinh năm 1925 hơn Giáo sư Phạm Hoàng Hộ 4 tuổi, tốt nghiệp Tiến sĩ Kinh tế tại Đại học Vanderbilt Hoa Kỳ, trở về Việt Nam 1963, giáo sư Luật. Nhận chức Viện trưởng từ Giáo sư Phạm Hoàng Hộ, Giáo sư Nguyễn Duy Xuân đã nỗ lực phát triển Viện Đại học Cần Thơ trên mọi lãnh vực từ chương trình giảng dạy, đào tạo ban giảng huấn, xây cất thêm giảng đường, phòng thí nghiệm, thiết lập ký túc xá như hệ thống campus cho sinh viên đến từ các tỉnh xa Miền Tây…

Chỉ trong vòng 9 năm [1966 – 1975] với công lao xây dựng của hai Viện trưởng tiền nhiệm: GS Phạm Hoàng Hộ, GS Nguyễn Duy Xuân, Viện Đại Học Cần Thơ như một Ngọn Hải đăng Miền Tây, trở thành một trung tâm đào tạo và nghiên cứu khoa học, đặc biệt bước đầu ưu tiên phát triển hai lãnh vực Sư phạm và Nông nghiệp, vững vàng sánh bước với các Viện Đại học lâu đời khác của Miền Nam, đóng góp cho sự thăng tiến của vùng ĐBSCL…

Chỉ mấy ngày trước biến cố 30 tháng 4, 1975, cũng như GS Phạm Hoàng Hộ, GS Nguyễn Duy Xuân như một trí thức dấn thân, quyết định ở lại và giữa cảnh dầu sôi lửa bỏng, ông vẫn can đảm nhận chức Tổng trưởng Bộ Văn hóa Giáo dục cuối cùng của Việt Nam Cộng Hòa. Giữ chức vụ đó chưa đầy một tuần lễ thì chính quyền Miền Nam sụp đổ, TT Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng.

GS Nguyễn Duy Xuân bị đưa vào trại tù cải tạo, sau đó bị đưa ra Bắc … đã chết trong tù cải tạo Hà Nam Ninh ngày 10 tháng 11 năm 1986 trong đói khát và bệnh tật không thuốc men. Xác của ông được vùi nông trong nghĩa địa tù cải tạo trên triền núi phía sau trại tù Ba Sao.”

Tôi đã có lần nhìn thấy tấm ảnh chụp bia thờ 626 linh hồn tử vong (từ năm 1975 đến năm 1988) của trại tù này, trên trang web của blogger Phạm Thanh Nghiên.

Có lẽ tên tuổi của giáo sư Nguyễn Duy Xuân cũng được ghi trên tấm bia này vì ông từ trần vào năm 1986, thời điểm mà giới truyền thông nhà nước vẫn xưng tụng (không tiếc lời) về sự “dũng cảm nhìn vào sự thực” và “quyết tâm đổi mới của ĐCSVN.

Nếu “dũng cảm nhìn vào sự thực” thì đây chỉ là sự quyết tâm “bẻ lái con tầu đất nước” theo hướng Trung Nam Hải – như nhận xét và cảnh báo của blogger Trần Huỳnh Duy Thức:

“Trung Quốc và Việt Nam tạo ra một phiên bản khác về sự vi phạm tính toàn vẹn của các quyền con người. Hai nước này đã thừa nhận quyền kinh tế cho người dân nhưng vẫn tước đoạt không khoan nhượng quyền chính trị của họ, gây nên một kiểu tự do què quặt khác.

Mặc dù mô hình này có thể tạo nên sự tiến bộ kinh tế và các thành tích ấn tượng về xóa đói giảm nghèo, nhưng nó cũng đồng thời nuôi dưỡng bất bình và suy thoái xã hội rồi nhốt chúng lại.

Khi sự trầm trọng này trở nên mục rỗng thì nó sẽ dẫn tới việc bộ máy chính trị tự dân chủ hóa hoặc sẽ kết thúc trong sụp đổ toàn diện về kinh tế, xã hội, chính trị và một chế độ bị lật nhào. Đây là tiến trình tất yếu vì nó phá vỡ sự toàn vẹn của các quyền con người vốn thuộc về luật của Tạo hóa.

 Dưới tác động của toàn cầu hóa và xã hội Internet, tiến trình này sẽ diễn biến rất nhanh, nhanh hơn đã từng chứng kiến trong thời gian chiến tranh lạnh dẫn đến sự tan rã của hệ thống Đông Âu và Liên Xô.”

Lời cảnh báo này, tiếc thay, đã bị những người đứng đầu chế độ hiện hành coi như là một “lời nguyền” hay “trù ẻo.” Tuy mang tiếng là theo chủ nghĩa duy vật nhưng họ lại là những kẻ rất dị đoan.

Vốn bệnh tật nên họ sợ “tiếng cú,” và đã vu vạ cho Trần Huỳnh Duy Thức đủ loại tội danh (trộm cắp cước điện thoại, hoạt động chính trị nhằm lật đổ chính quyền) cùng một bản án nặng nề –16 năm tù và 5 năm quản chế, vào ngày 20 tháng 1 năm 2010 – qua một phiên toà mà đại diện của Hội Ân Xá Quốc Tế đã mô tả như là “sự nhạo báng công lý.”

Nhiều năm đã trôi qua nhưng chưa bao giờ người tù nhân lương tâm quả cảm này bị công luận lãng quên. Ông vẫn luôn được nhắc đến với rất nhiều trân trọng, qúi mến, cùng quan ngại:

– BBC (21/01/2010) Người Có Án Nặng Nhất Nói Bị Bức Cung

– BBC (21/01/2010) Các Nhóm Nhân Quyền Chỉ Trích Bản Án

– RFI (30/01/2010) Bốn Nhà Bất Đồng Chính Kiến Ở Việt Nam Kháng Án

– Bauxite VN (14/06/2013) Duy Thức Đã Không Ngủ Suốt 10 Ngày Biệt Giam

– RFA (15/10/2013) Trần Huỳnh Duy Thức Được Vinh Danh Giải Nhân Quyền

– RFA (07/05/2016) Tù Nhân Trần Huỳnh Duy Thức Bị Chuyển Trại Giam

– BBC (17/05/2016) Ông Trần Huỳnh Duy Thức Sẽ Tuyệt Thực

– Ba Sàm (28/05/2016) Trí Thức Tuyệt Thực Cùng Trần Huỳnh Duy Thức

– VOA (31/01/2017) Ông Thức Nhất Quyết Không Lưu Vong

Tôi chưa bao có cái hân hạnh được giao tiếp với ông Trần Huỳnh Duy Thức. Tôi chỉ được biết người tù nhân lương tâm bất khuất này qua công luận. Và công luận thì đã vạch rõ sự ác độc và tính man rợ của những kẻ đứng đầu chế độ công an trị hiện hành. Họ đã gây ra không biết bao nhiêu là cái chết đớn đau và oan khuất:

“Những người bị giết đều là những tinh hoa, là danh sĩ đạo cao đức trọng, yêu nước thương dân, có thành tựu văn hóa sáng giá cống hiến cho nền văn hiến nước nhà. Họ chết mỗi người mỗi cách đau xót và hàm oan:

 Nhà văn Lan Khai bị xô xuống vực, văn hào Ngô Tất Tố bị bức cho treo cổ tự vẫn, Khái Hưng bị bỏ rọ trắn sông, Phạm Quỳnh đối thủ đáng gờm của thực dân Pháp bị xử tử, Tạ Thu Thâu nhà yêu nước lớn bị tử bắn; nàng thơ nữ sĩ Thu Hồng bị bắn lén từ sau lưng; Nhượng Tống dịch giả tài hoa số 1 bị ám sát; Dương Quảng Hàm vị giáo sư đáng kính ra khỏi nhà đi mãi không về; vị bồ tát Thiều Chửu bị bức hại nhảy xuống sông tự tận…

Đó là tất cả sự thực về những cái chết tức tưởi oan khuất của các nhà văn, nhân sĩ mà bọn gieo ác vẫn sống nhởn nhơ trên pháp luật với bộ mặt người lương thiện! Nguyên tắc bất di bất dịch nằm trong ý thức hệ tư tưởng của những kẻ sát nhân lương thiện này là: yêu nước và chính kiến là độc quyền của tao, mày không đi với tao, mày là kẻ thù của tao. Đã là kẻ thù thì mày không có quyền tồn tại! (“Thái Doãn Hiểu – Những Cái Chết Tức Tưởi Của Nhà Văn, Chuyện Bây Giờ Mới Kể”).

Phạm Quỳnh, Ngô Tất Tố, Khái Hưng, Dương Quảng Hàm sinh vào cuối thế kỷ XIX. Lan Khai, Thu Hồng, Nhượng Tống, Nguyễn Duy Xuân sinh vào đầu thế kỷ XX. Kể từ khi cướp được quyền bính đến nay, những người cộng sản Việt Nam đã giết chết bao nhiêu là anh tài và nhân sĩ (thuộc mấy thế hệ kế tiếp nhau) rồi?

Chúng ta bắt buộc phải luôn quan ngại (và canh thức) về sinh mệnh của Trần Huỳnh Duy Thức, cùng hàng trăm tù nhân lương tâm khác, đang nằm trong vòng tay của cường quyền và bạo lực!


 

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vũng lầy giáo dục

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vũng lầy giáo dục

Báo Đàn Chim Việt  –   Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

Đường đến trường của học sinh vùng rốn lũ miền Tây

Lá vẫn còn xanh. Hè vẫn còn nấn ná. Trời vẫn chưa muốn vào thu mà (không dưng) sáng nay California chợt thoáng chút âm u, và lấm tấm vài hạt mưa nho nhỏ. Mưa chưa ướt đất nhưng cũng đủ làm cho tôi hơi thấy ngại ngần khi nghĩ đến chuyện phải ra khỏi nhà chỉ vì một ly cà phê nóng.

Thôi thì bắt chước cổ nhân thắp vài cây nến nhỏ, châm một bình trà, rồi ngồi nhẩn nha đọc lại vài bức thư xưa. Lá thư cũ nhất mà tôi còn giữ được (“Thư Gửi Các Cháu Học Sinh”) Chủ Tịch Hồ Chí Minh, đề ngày 3 tháng 9 năm 1945, có mấy câu vô cùng thắm thiết và cảm động:

 “Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa… Bác đã tưởng tượng thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi… từ giờ phút này trở đi các cháu bắt đầu được nhận một nền giáo dục hoàn toàn Việt Nam.”

Viễn ảnh về một ngày tựu trường “nhộn nhịp tưng bừng … ở khắp các nơi” và một “nền giáo dục hoàn toàn Việt Nam” dễ khiến cho lòng người phấn chấn:

“Chúng tôi thường tự hào đây là một nền giáo dục riêng của người Việt, một nền giáo dục không có dây dưa gì nhiều với nền giáo dục mà thế kỷ trước, người Pháp đã mang lại.” (Vương Trí Nhàn. “Mấy Cảm Nhận Về Sự Khác Biệt Giữa Giáo Dục Miền Nam Và Giáo Dục Miền Bắc.”  Tạp Chí Nghiên Cứu Và Phát Triển số 7-8 năm 2014).

Niềm tự hào này, tiếc thay, không kéo dài lâu. Khi có cơ hội so chiếu, nhà phê bình văn học và văn hóa Vương Trí Nhàn đã nhìn ra sự bất toàn:

 “Cái mà ta gọi là giáo dục miền Bắc chỉ là sự kéo dài của lối phát triển giáo dục trong chiến tranh… Giáo dục chiến tranh, do dó, luôn luôn là một nền giáo dục dở dang chắp vá, mà lại vẫn phải khoác cho mình cái chức danh lớn lao của một nền giáo dục mới mẻ, cách mạng…

Nói quá lên thì có thể bảo, như một cơ thể, GDMB thuộc loại tiên thiên bất túc, tức sinh ra đã không đủ các bộ phận cần thiết, sinh ra đã bất thành nhân dạng. Phương châm ở đây là làm lấy được, tức là chưa đủ điều kiện, nhưng thấy cần, vẫn cứ làm —  rồi để yên lòng nhau, sẽ viện ra đủ lý lẽ để chống chế, để lấp liếm và xa hơn nữa, sẵn sàng tự ca tụng…”

Hệ quả, tất nhiên, là thảm họa – vẫn theo như nhận định của tác giả bài viết thượng dẫn:

“Mươi năm gần đây, tình hình có chút đổi khác, nhưng là chỉ đổi khác trên bề mặt. Cựa quậy mấy thì nền giáo dục này cũng không khác được so với chính mình. Nó đã cạn kiệt năng lực tự cải hóa. Ngay cả những người trong bộ máy quyền lực cũng đều tính chuyện cho con em mình qua nhiểu nước phương Tây, nhất là sang Mỹ để học.

Nhưng họ chỉ lo được cho gia đình riêng của họ thôi. Ở trong nước, những bài bản của miền Bắc cũ được tân trang lại chút ít vẫn ngự trị trong toàn bộ nền giáo dục, và trong thâm tâm, nhiều người đã bắt đầu nghĩ rằng hình như có một bãi lầy đã được tạo ra và chúng ta không bao giờ ra thoát.”

Đối với những thế hệ đến sau (những kẻ sinh trưởng ngay giữa “bãi lầy”) thì vấn đề không còn gì để mà bàn cãi nữa. Vũ Thạch Tường Minh, một học sinh lớp 8, đã khẳng định như vậy: “Bây giờ giáo dục Việt Nam con thấy là, con không có tính từ nào khác nên con phải dùng tính từ này, là giáo dục Việt Nam bây giờ con thấy là quá ‘thối nát’ rồi. Mà suốt bao năm qua các vị cải đi, cải lại, cải tiến, cải lùi mà nó vẫn không thay đổi được kết quả gì cả.”

Khoảng cách giữa nhà nghiên cứu văn học Vương Trí Nhàn và cháu Vũ Thạch Tường Minh là ba thế hệ người. Tuy vậy, cả hai đều “nhất trí” là nền giáo dục hiện nay của nước CHXHCNVN (đã) hết thuốc chữa rồi!

Để minh chứng, xin xem qua một “trường hợp thú vị” – nơi một vùng quê, thuộc tỉnh Rạch Giá –  theo như nguyên văn lời của giáo sư Nguyễn Văn Tuấn:

“Một em gốc Khmer học giỏi, thi đậu vào 3 trường đại học (2 đại học ở Sài Gòn và 1 ở ĐH Cần Thơ), nhưng cuối cùng thì giấc mơ đại học cũng đành phải bỏ. Ba má em ấy lí giải rằng: học để làm gì, nhìn quanh số sinh viên tốt nghiệp đại học thất nghiệp tùm lum cả, mà ngay cả xin được việc thì cũng cần đến 500 triệu đồng đút lót thì làm sao nhà có khả năng lo nổi.

Tôi kinh ngạc về con số 500 triệu đồng (tức là 25000 đôla), nên phải hỏi lại cho chắc ăn, thì bà con đều khẳng định đó là con số tiêu biểu, có trường hợp thấp hơn nhưng cũng có trường hợp cao hơn. Tình trạng mua chức đâu phải chỉ ở ngoài Bắc, mà đang lan về nông thôn miền Tây rồi đấy.”

Mọi tệ trạng vừa nêu đang được Đảng và Nhà Nước “đối phó” hay “giải quyết” bằng … chỉ thị số 42-CT/TW (“Tăng Cường Sự Lãnh Đạo Của Ðảng Đối Với Công Tác Giáo Dục Lý Tưởng Cách Mạng, Đạo Đức, Lối Sống Văn Hóa Cho Thế Hệ Trẻ Giai Đoạn 2015 – 2030”) như sau:

“Công tác giáo dục lý tưởng cách mạng, đạo đức, lối sống cho thế hệ trẻ phải được tiếp tục tăng cường và nâng cao về chất lượng, nhằm góp phần xây dựng thế hệ trẻ Việt Nam giàu lòng yêu nước, tự cường dân tộc, kiên định lý tưởng độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội; có đạo đức trong sáng, ý thức tuân thủ pháp luật; có năng lực, bản lĩnh trong hội nhập quốc tế; có sức khỏe, tri thức, kỹ năng lao động, trở thành những công dân tốt, tích cực tham gia vào sự nghiệp đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.”

Sự thực thì thiên hạ không còn ai kỳ vọng hoặc quan tâm gì ráo vào bất cứ lời “kêu gọi” (nghe cứ như hô khẩu hiệu) nào của Đảng tự lâu rồi. Người dân tìm cách tự cứu qua nhiều nỗ lực rất đáng trân trọng, dù gặp không ít khó khăn, ngăn trở và sách nhiễu.

Từ Bangkok, biên tập viên Gia Minh có bài tường thuật (“Nhóm Cánh Buồm Ra Mắt Sách Giáo Khoa Mới”) khá bất ngờ và thú vị. Xin trích dẫn một vài đoạn ngắn:

Nhóm soạn sách giáo khoa Cánh Buồm do nhà giáo Phạm Toàn chủ xướng vào ngày 12 tháng 8 vừa qua giới thiệu bộ sách Văn và Tiếng Việt lớp sáu tại Trung tâm Văn Hóa Pháp ở Hà Nội. Việc ra mắt sách mới của Nhóm Cánh Buồm không thuộc Bộ Giáo Dục như thế được cho là một dấu chỉ tích cực trong tình hình giáo dục Việt Nam hiện nay.…

Một nhà giáo công khai đấu tranh chống những tiêu cực trong ngành giáo dục Việt Nam lâu nay, thầy Đỗ Việt Khoa cũng tỏ rõ sự ủng hộ đối với sách giáo khoa do Nhóm Cánh Buồn soạn thảo:

 “Đây là nhóm khá tâm huyết đang soạn bộ sách giáo khoa cho liên cấp từ tiểu học trở lên. Theo quan điểm của tôi làm được một bộ sách giáo khoa như vậy là công sức cực kỳ lớn, rất tốt. Sẽ có những chỗ chưa được, có người sẽ đánh giá khiếm khuyết… nhưng sửa dần không sao cả…”

Cùng vào thời điểm này, một công dân Việt Nam khác (ông Hoàng Thành, 25 tuổi) đã đến trước cổng trụ sở Bộ Giáo Dục và Đào Tạo, cầm ảnh của chính mình – với poster in hình con chuột bạch đang bị tiêm thuốc – cùng dòng chữ: “Học sinh, sinh viên không phải là CHUỘT BẠCH.”

Khi được hỏi về “ý nghĩa” của việc làm này, ông cho biết:

“Bức ảnh của tôi đơn thuần là một hình thức thực hiện quyền biểu đạt ý kiến của mình. Tôi chỉ muốn nhắn tới các bậc cha mẹ và các em học sinh … rằng: Hãy thể hiện quan điểm của mình trước các vấn đề xã hội, thay vì chỉ biết kêu than, vì đó không những là quyền của chúng ta, mà còn là cách chúng ta giúp chính quyền hiểu được nhu cầu của dân chúng và hoàn thiện chính sách sao cho hợp lý nhất…”

Ở bình diện cá nhân, cũng như tập thể – rõ ràng – đang có những nỗ lực đáng kể của rất nhiều người để vượt ra khỏi cái “vũng lầy giáo dục” hiện nay. Với ý thức và quyết tâm, chắc chắn, chúng ta sẽ “thoát” bất chấp sự ngăn trở (cùng sức ì) của chế độ hiện hành – một chế độ mà mọi người đều biết là sinh mệnh của nó đang được đo đếm từng ngày.


 

Độc đảng – lưỡng đảng

Báo Tiếng Dân

Nguyễn Văn Nghệ

4-9-2023

Vừa qua, tôi có xem trên Facebook báo Tiếng Dân bài viết “Ước mơ tếu ngày Quốc khánh” của tác giả Mạc Văn Trang. Tác giả kể chuyện xem trận chung kết Cup bóng chuyền nữ quốc tế năm 2023 qua màn ảnh VTV giữa hai đội VN1 và VN2. Trận đấu diễn ra quyết liệt: “Nhân dân được xem hai đội thể hiện tài năng, ý chí, đạo đức thi đấu nên vô cùng hào hứng, sướng con mắt, đã cái bụng, đáng bỏ thì giờ, tiền bạc ra để thưởng thức tài nghệ của các cầu thủ, con em yêu quý của mình”.

Sau khi xem xong trận đấu chung kết giữa hai đội VN1 và VN2, tác giả bài viết: “Bỗng nhiên cảm hứng thăng hoa, nghĩ: Giá như Việt Nam cũng có hai đảng: Đảng Cộng sản 1 và Đảng Cộng sản 2, cùng lấy Chủ nghĩa Mác, Lê nin – Tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng… cũng chẳng sao, miễn là có hai đội thi đấu với nhau như hai đội bóng chuyền nữ VN1 và VN2 đấu công khai, sòng phẳng, có trọng tài độc lập, khách quan, lại có công nghệ VAR để kiểm tra lại những pha bên kia khiếu nại. Khách quan, công khai, minh bạch, công bằng như thế thì Dân chen nhau mua vé để xem và bầu chọn những người xứng đáng vào mỗi vị trí, tuyệt biết chừng nào”.

Ước mơ của Mạc Văn Trang khó mà thực hiện, bởi vì những nhà lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam luôn khẳng định: Kiên định đi theo con đường Bác đi! Mao Trạch Đông nói: “Đảng ngoại vô đảng, đế vương tư tưởng” (Ngoài đảng không có đảng nào khác, đó là ý nghĩ của các bậc đế vương). Do đó trên các thông tin lề phải khi đề cập đến đa đảng đều chốt lại một câu: “Đất nước Việt Nam, nhân dân Việt Nam không cần đa đảng và không chấp nhận đa đảng”.

Hiện nay, đa số người dân Việt Nam khi được hỏi trước đám đông (xin nhấn mạnh là “trước đám đông”): Ông (bà) thích độc đảng hay là đa đảng? Không cần phải suy nghĩ và sẽ có câu trả lời: Độc đảng tốt hơn!

Vào thập niên chót của thế kỷ trước, khi còn là sinh viên, tôi vào phòng ký túc xá nữ để thăm một người bạn. Tôi hỏi các bạn nữ trong phòng: Các bạn thích độc đảng hay đa đảng? Các bạn sinh viên sinh sống bên kia vĩ tuyến 17 trả lời phát một: Độc đảng!

Sau khi nghe xong, tôi mới đưa ra một ví dụ: Nếu cho bạn chọn lựa một trong hai, một bộ quần áo đẹp nhất trần gian và hai bộ quần áo xấu hơn một ít, vậy bạn chọn món nào? Sau một hồi đắn đo suy nghĩ và phân tích, các bạn nữ mới nói: bộ quần áo đẹp nhất trần gian, mặc vào rồi đến lúc phải dơ và cần phải giặt giũ và chẳng lẽ trong lúc giặt giũ phơi phóng mình phải khỏa thân sao? Hai bộ quần áo tuy có xấu hơn nhưng cũng có cái để thay ra thay vô!

Tất cả các cán bộ đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam đều có trình độ lý luận chính trị vững vàng, đều trải qua nhiều năm “Học tập và làm theo gương Chủ tịch Hồ Chí Minh” nhưng xem đi ngó lại thì những bộ mặt tham nhũng trong thời gian qua toàn là đảng viên. Số lượng đảng viên tham nhũng ngày càng “đông như quân Nguyên” và họ đã “ăn không từ một thứ gì” (Lời phát biểu của bà Cựu Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan).

Với mong muốn làm trong sạch bộ máy của đảng, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã mở “Chiến dịch đốt lò” chống tham nhũng. Những việc thanh trừng chống tham nhũng hiện nay chẳng qua là giữa phe này phái nọ “ghen ăn tức ở” với nhau mà thôi (Trong nội bộ đảng vẫn có phe phái. Mao Trạch Đông đã nói: “Đảng nội vô phái, thiên kỳ bách quái” [Trong nội bộ đảng mà không có phe phái là chuyện kỳ quặc, lạ đời]).

Năm Bính Thân (1296) thời vua Trần Anh Tông: “Nhân Huệ vương Khánh Dư từ Bài Áng vào chầu. Người trong trấn kiện Khánh Dư tham lam thô bỉ. Hành khiển đem sự trạng tâu lên. Khánh Dư nhân đó tâu vua: “Tướng là chim ưng, dân lính là vịt, dùng vịt để nuôi chim ưng có gì là lạ?”. Vua không hài lòng, Khánh Dư bèn trở về. Khánh Dư vào chầu không quá 4 ngày đã trở về, vì sợ ở  lâu bị vua khiển trách” [*].

Từ xa xưa đã có chuyện nương tay hoặc bao che cho nhau của giới cầm quyền. Giới cầm quyền có ai lại đi bẻ hết móng vuốt chim ưng mình đâu!

Thời Nguyễn Tấn Dũng còn giữ chức Thủ tướng, có phát biểu: “Tôi nhớ đồng chí Phạm Văn Đồng – có lẽ làm thủ tướng lâu nhất – có lần nói chưa xử lý kỷ luật một đồng chí nào. Hơn ba năm nay tôi làm thủ tướng cũng chưa xử lý kỷ luật một đồng chí nào” Hoặc nhiều vị lãnh đạo vin vào cái câu: Diệt hết tham nhũng lấy ai làm cán bộ? [**] Do đó móng vuốt chim ưng ngày càng dài ra và sắc bén.

Y phục có thuộc loại xịn nhất thế giới, mặc một thời gian sẽ bị dơ bẩn và khi ấy sẽ phải thay bộ y phục ấy chẳng lẽ bận bộ ấy hoài, như thế ai chịu nỗi. Sau khi thay thì phải cần có bộ y phục khác để mặc vào.

Câu nói “Đất nước Việt Nam, nhân dân Việt Nam không cần đa đảng và không chấp nhận đa đảng” luôn xuất hiện trên tất cả các phương tiện thông tin đại chúng của Nhà nước Việt Nam nhưng vẫn chưa được thực hiện bằng cuộc trưng cầu dân ý nào cả!

Nguyễn Văn Nghệ, Diên Khánh – Khánh Hòa

________

Chú thích:

[*] Đại Việt sử ký toàn thư tập II, Nxb Văn hóa- Thông tin, Hà Nội, 2000, t. 110

[**] https://tuoitre.vn/thu-tuong-nguyen-tan-dung-hon-3-nam-nay-toi-chua-ky-luat-ai-348716.htm


 

Giải pháp cho rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh và hồ chứa nước Ka Pét

 Giải pháp cho rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh và hồ chứa nước Ka Pét

 11:37 | Posted by BVN4

Nguyễn Ngọc Chu

Xem bản đồ của Google, rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh có màu xanh đậm nhất trên toàn bộ giải đất phía Nam Tây Nguyên và Bình Thuận, kéo dài từ Gia Nghĩa, qua Bảo Lộc đến Phan Thiết. Mở rộng lên toàn bộ đất nước thì Mỹ Thạnh là một trong số rất ít các vùng có màu xanh đậm nhất. Nhìn bản đồ rừng Việt Nam từ năm 1945 qua các thời kỳ mà trong lòng như có muối xát. Chúng ta không chỉ làm ngắn tuổi thọ chính mình, mà đang cắt từng phần tuổi thọ của các đời con cháu.

I. Vài nét về dự án hồ chứa nước Ka Pét 

Nghĩ rằng, trước khi quyết định triệt phá 680,41 ha rừng tự nhiên, lãnh đạo tỉnh Bình Thuận, lãnh đạo Bộ NN&PTNT nhiệm kỳ 2010-2015 đã phải “nhắc lên, đặt xuống” nhiều lần. Và dự đoán rằng, trước khi bấm nút thông quyết định biến 680,41 ha rừng nguyên sinh thành lòng hồ Ka Pét, 500 vị ĐBQH khoá XIII cũng đã “rất trăn trở”.

Theo FB của Tuyên giáo Bình Thuận thì “DỰ ÁN HỒ CHỨA NƯỚC KA PÉT CÓ VAI TRÒ LỚN TRONG ỔN ĐỊNH KINH TẾ- XÃ HỘI, AN NINH ĐỊA PHƯƠNG”. Tóm tắt các điểm chính như dưới đây.

“Hồ thủy lợi Ka Pét được xây dựng ở Huyện Hàm Thuận Nam, có sức chứa 51,2 triệu m3 nước (nếu hoàn thành sẽ xếp thứ 4/50 hồ thủy lợi ở Bình Thuận). Tổng mức kinh phí đầu tư là 874 tỷ đồng.

Mục tiêu của dự án:

(1) Cấp nước tưới cho khoảng 7.762 ha đất sản xuất nông nghiệp của huyện Hàm Thuận Nam;

(2) Cấp nước thô cho khu công nghiệp Hàm Kiệm II: 2,63 triệu m3/năm; tạo nguồn nước thô để cấp cho sinh hoạt của khoảng 120.000 người dân khu vực huyện Hàm Thuận Nam và thành phố Phan Thiết;

(3) Phòng, chống lũ và cải tạo môi trường, điều tiết nước cho vùng hạ du khu vực huyện Hàm Thuận Nam và tỉnh Bình Thuận; tăng dòng chảy trong mùa khô, góp phần cải thiện môi trường sinh thái vùng hạ du nhất là đoạn qua thành phố Phan Thiết, góp phần phát triển du lịch, dịch vụ của Tỉnh.

Tổng diện tích sử dụng đất của dự án xây dựng hồ thủy lợi Ka Pét là 693,31 ha, trong đó diện tích có rừng là hơn 680 ha (680,41 ha).

Chuyển đổi mục đích sử dụng rừng đặc dụng là 162,55 ha; rừng phòng hộ là 0,91 ha; rừng sản xuất là 471,09 ha, rừng nằm ngoài quy hoạch 3 loại rừng là 45,85 ha và diện tích đất sản xuất nông nghiệp là 12,9 ha.

Để thay thế cho 680,41 ha diện tích rừng tự nhiên bị ngập tại hồ thủy lợi Ka Pét, UBND tỉnh đã chỉ đạo các sở, ngành chức năng tổ chức khảo sát trồng mới với diện tích 1.844 ha (gấp 3 lần diện tích rừng dùng để xây dựng Hồ chứa nước Ka Pét)”.

II .Bẫy “đổi 1 lấy 3” về diện tích trồng rừng 

Chính cơ chế “đổi 1 lấy 3” về diện tích trồng rừng là một trong những nhân tố “an ủi”, làm cho các vị ĐBQH Khoá XIII (2014) bấm nút thông qua dự án hồ Ka Pét. Xoá đi 680,41 ha rừng nguyên sinh, nhưng lại được “lời” đến 1844 ha rừng trồng mới. Cái tỷ lệ được gấp 3 lần diện tích rừng trồng mới, không chỉ “an ui”, mà thực ra đã đánh lừa nhiều người. Vì cây trồng mới đấy không phải là rừng tự nhiên. Rừng tự nhiên có được là từ nhiều chục ngàn năm. Tuổi của rừng tự nhiên không phải tính bằng tuổi vài trăm năm của cây lâu năm nhất còn tìm thấy trong rừng. Vì cũng như con người, cây rừng được thay thế từ đời này qua đời khác.

Giá trị của rừng nguyên sinh, khác với cây mới trồng – không phải là chủ đề để bàn luận ở đây. Nhưng cũng phải thêm một lần cảnh báo, để các vị ĐBQH thận trọng cho các quyết định về phá rừng nguyên sinh trong tương lai. Cây trồng mới, dù diện tích tăng gấp 10 lần, dù vài trăm năm sau nữa, cũng không phải là rừng nguyên sinh. Cho nên 18,44 km2 cây trồng mới trong kế hoạch – không thể nào so sánh được với 6,8 km2 rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh nhiều ngàn năm tuổi.

Chính cãi bẫy “đổi 1 lấy 3” đã trở thành “lá bùa” che mờ mọi mục đích phía sau của việc phá bỏ rừng nguyên sinh trong các dự án. Cứ tiếp tục cái bẫy “đổi 1 lấy 3” thì hàng ngàn ha rừng nguyên sinh sẽ tiếp tục bị huỷ diệt.

III. Đề xuất

Theo thông tin của người dân địa phương, ở ven biển TP Phan Thiết, đào sâu xuống 10 m mà vẫn bị nước mặn; còn ở phần cao phía Tây của Hàm Thuận Nam, khoan xuống 40 m may ra mới hy vọng có nước.

Bài toán “Cấp nước sinh hoạt cho 120000 người dân Hàm Thuận Nam và TP Phan Thiết, cấp nước tưới cho 7.762 ha đất sản xuất nông nghiệp của huyện Hàm Thuận Nam và 2,63 triệu m3/năm cho khu công nghiệp Hàm Kiệm II, không thể không giải quyết. Còn các mục tiêu khác của hồ Ka Pét có thể bỏ qua.

Nhưng không thể vì các mục tiêu này mà phá đi 680,41 ha rừng tự nhiên hàng ngàn năm mới có được. Phải tìm một lối thoát khác để vừa giữ lại được rừng tự nhiên cho muôn đời con cháu, vừa cấp được nước cho 120000 đồng bào Nam Bình Thuận cũng như nước tưới cho 7.762 ha đất nông nghiệp và khu công nghiệp Hàm Kiệm II.

Bởi vậy, xin đề xuất lối thoát theo các hướng sau.

1/ Bài toán đáp ứng nhu cầu nước

Xây dựng các chuỗi hồ nhân tạo nhỏ hơn ở các vị trí khác, không động đến rừng nguyên sinh, để giải bài toán về nước cho Hàm Thuận Nam. Để làm điều này cần thành lập một nhóm các nhà khoa học, giao nhiệm vụ đi khảo sát nghiên cứu thực địa và đề xuất giải pháp. Đây là bài toán thuộc trách nhiệm của Bộ trưởng Bộ NN&PTNT.

2/ Bài toán dân sinh

Nông nghiệp, đặc biệt là lúa, không đưa đến nguồn lợi lớn. Bởi vậy,

a/ Tạo công ăn việc làm mới trong lĩnh vực công nghiệp, du lịch và dịch vụ (có thu nhập cao hơn nông nghiệp) cho một bộ phận hoặc toàn bộ dân đang sống nhờ 7762 ha đất nông nghiệp. Giảm tỷ lệ dân nông nghiệp ở Hàm Thuận Nam xuống.

b/ Chuyển đổi cơ cấu cây trồng. Giảm hoặc bỏ hẳn canh tác các cây trồng đòi hỏi nhiều nước mà không đưa lại lợi ích cao. Phải đặt mục tiêu kinh doanh hiệu quả nhất trên diện tích đất sở hữu, chứ không bắt buộc phải là trồng lúa, hay trồng cây nông nghiệp.

Đây là bài toán thuộc trách nhiệm của Bộ trưởng Bộ NN&PTNT và Bí thư Tỉnh uỷ tình Bình Thuận.

  1. Bài toán thoả hiệp tối thiểu

Vạn bất đắc dĩ, trong trường hợp không tìm ra lối thoát theo phương án 1 và 2 phía trên, thì xem tính khả dĩ của bài toán thoả hiệp tối thiểu. Tức là chỉ sử dụng một phần diện tích khu rừng (1/3 hoặc ít hơn), kết hợp với đào sâu lòng đất phần không có rừng, tạo nên 1 hồ chứa nước (khoảng 15 – 25 triệu m3 nước) đáp ứng cho nhu cầu tối thiểu. Với phương tiện hiện nay, đào hồ chứa nước nhân tạo 10 – 15 triệu m3 nước không phải là vấn đề khó. Hãy nghĩ đến đê ngăn nước biển của Hà Lan; hay dòng sông nhân tạo dài nhất thế giới 1600 km chảy qua sa mạc ở Libya chuyên chở 2,5 triệu m3 nước mỗi ngày; hay dự án Kaleshwaram trên sông Godavari, tưới cho 180000 ha, 19 hồ nước, 19 nhà máy bơm gồm 43 máy bơm, mỗi máy bơm công suất 40 MW, bơm qua 203 km đường ống và 1531 km kênh mương. Lúc đó sẽ nghĩ ra giải pháp cấp nước mà không cần phải phá rừng nguyên sinh.

Để có kết luận về hướng này cũng cần có nghiên cứu và đề xuất giải pháp của các nhà khoa học. Quyết định phương án này cũng là trách nhiệm của Bộ trưởng Bộ NN&PTNT.

  1. Phương án khác

Dựa trên khảo sát thực tế, các nhà khoa học có thể đưa ra các phương án khác. Điều quan trọng nhất là quy tụ được trí tuệ của các nhà khoa học tốt nhất, và cả trí tuệ trong nhân dân, tham gia giải quyết vấn đề, chứ không chỉ riêng các nhà quản lý ở Bộ NN&PTNT, ở tỉnh Bình Thuận, ở QH “đóng cửa bấm nút”.

Tin tưởng một cách sắt đá rằng, nếu Bộ trưởng Bộ NN&PTNT biết huy động trí tuệ của các nhà khoa học và trí tuệ trong quần chúng, thì chắc chắn có giải pháp tốt cho vấn đề cấp nước ở Hàm Thuận Nam mà không phải phá bỏ 680,41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh.

IV. Trách nhiệm của lãnh đạo hiện thời

Các quyết định của Quốc hội, Bộ NN&PTNT, Tỉnh uỷ Bình Thuận vào năm 2014, không có nghĩa là tự động phải tuân theo lúc này. Hoàn cảnh khác, tiềm lực khác, phương tiện khác. Lãnh đạo hiện thời mới là người quyết định có triệt phá 680,41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh để xây dựng hồ chứa nước Ka Pét hay không.

Bởi thế, trách nhiệm số 1 trong quyết định phá bỏ 680,41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh vào thời điểm hiện tại phụ thuộc vào quyết định của Bộ trưởng Bộ NN&PTNT Lê Minh Hoan. Từ đề xuất của Bộ trưởng Bộ NN&PTNT mới đến trách nhiệm của Chính phủ và Quốc hội quyết định.

Cùng với Bộ trưởng Bộ NN&PTNT là trách nhiệm của Bí thư Bình Thuận đương thời. Quyết định của Bí thư Bình Thuận tiền nhiệm không phải lúc nào cũng đúng, cũng vô tư. Đã có rất nhiều lãnh đạo tiền nhiệm bị kỷ luật. Quan trọng nữa là thời thế khác. Vì quyền lợi của người dân Bình Thuận, Bí thư Bình Thuận hiện nay phải có trách nhiệm đưa ra quyết định về đồng ý hay phản đối việc phá bỏ 680,41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh cùng các đề xuất.

Và không thể không nhắc đến trách nhiệm của các vị ĐBQH Khoá XV hiện nay. Nếu 680.41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh bị phá bỏ vào nhiệm kỳ QH Khoá XV, thì đó là trách nhiệm của QH khoá XV, chứ không thể né tránh là do QH khoá XIII đã thông qua mà thờ ơ. Bởi vì QH Khoá XV có toàn quyền thay đổi quyết định của QH khoá XIII về rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh và hồ Ka Pét.

Có người nói rằng, người dân Nam Bình Thuận thì đang cần nước, còn dân mạng xã hội thì đòi bảo vệ rừng. Đời người thường không quá 100 năm. Nếu không có nước thì không thể sống hết đời người, còn đâu mà bảo vệ rừng cho ngàn năm sau.

Để thấy được cả dân Nam Bình Thuận, cả mạng xã hội nói hộ cho người dân toàn quốc, cần một câu trả lời rõ ràng từ lãnh đạo các cấp có thẩm quyền hiện nay, cụ thể là Bộ trưởng Bộ NN&PTNT Lê Minh Hoan, Bí thư Bình Thuận Dương Văn An, và 500 vị ĐBQH khoá XV. Khi vấn đề được xem xét lại kỹ lưỡng trên cơ sở các phương án đề xuất của các nhà khoa học, thì quyết định giữ hay bỏ 680,41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh sẽ giải toả mọi băn khoăn của người dân.

Trước hết và đầu tiên, trước mọi quyết định hay trả lời, là Bộ trưởng Bộ NN&PTNT cần thành lập một tập thể các nhà khoa học có năng lực, với nhiệm vụ đi khảo sát và đề xuất các phương án giải quyết. Trong đoàn các nhà khoa học, cần bao gồm cả người ngoài Bộ NN&PTNT, cả những người không còn trong biên chế, cả những người dám nói khác ý lãnh đạo, và không bao gồm những người đã đồng ý với quyết định phá bỏ 680,41 ha rừng nguyên sinh Mỹ Thạnh vào năm 2014.

Chúng ta đang dần bán hết tài nguyên thừa kế của cha ông từ ngàn xưa mà không hề nghĩ đến để lại một phần cho đời sau. Chang ta đang tàn phá rừng nguyên sinh, dành bão lũ, sụt lở, nóng bức, thiếu ô xy cho con cháu. Tài nguyên thừa kế của tổ tiên ngàn đời không chỉ dành cho một thế hệ, mọi quyết định đều nặng ngàn cân, chứ không phải thích thì tuỳ tiện giơ tay bấm nút. Phát triển là để trường tồn, không phải phát triển để bức tử hậu thế.