Suy nghĩ bên đèn đỏ ở Nara – Trần Trung Đạo  

Suy nghĩ bên đèn đỏ ở Nara

Trần Trung Đạo  

Buổi chiều mùa hè sáu năm trước ở Nara, cố đô Nhật Bản, tôi có ý viết bài dưới đây khi nhìn các em học sinh Nhật trên đường về nhà. Thời gian trôi qua. Thành phố cổ kính mà tôi đã có dịp ghé thăm lại là nơi cố Thủ tướng Nhật Shinzo Abe vĩnh viễn ra đi. Đăng lại để nhắc nhở mình về một kỷ niệm với cố đô Nara của Nhật và vai trò thiết yếu của hiến pháp trong việc xây dựng những thế hệ con người mới sau chiến tranh dù ở Nhật hay ở Miền Nam Việt Nam.

Mời đọc bài viết:

SUY NGHĨ BÊN ĐÈN ĐỎ Ở NARA

Tháng 6, 2016, trên đường từ cố đô Nara về lại Kyoto, chiếc xe bus du lịch dừng trước đèn đỏ của một ngã tư. Một toán học sinh Nhật khoảng lớp sáu hay lớp bảy băng qua đường. Nhật Bản đang vào mùa hè và học sinh còn nghỉ học nhưng các em hình như đang trở về từ một sinh hoạt tập thể nên đều mặc đồng phục áo trắng quần xanh.

Đèn bắt đầu chớp. Ba em cuối cùng trong toán cố vượt theo bạn dù tiếng chuông trên trụ đèn đã báo sắp hết giờ dành cho người đi bộ. Dĩ nhiên xe bus tiếp tục dừng để các em đi qua hết. Ba em cuối cùng băng nhanh qua đường nhưng thay vì chạy theo cùng các bạn, các em dừng lại, sắp hàng ngang nghiêm chỉnh hướng về phía xe bus và cúi gập người xuống để xin lỗi và cám ơn anh tài xế. 

Nhìn học sinh Nhật, người viết chợt nhớ thế hệ mình ngày xưa.

Học trò miền Nam được dạy không chỉ cúi đầu thôi mà còn vòng tay để chào, cám ơn hay xin lỗi các bậc trưởng thượng. Trên đường, khi gặp một đám tang đi qua, chúng tôi được dạy phải đứng nghiêm trang và dở mũ xuống nếu đội mũ, cúi đầu kính tiễn biệt người quá cố cho đến khi xe tang qua hẳn mới tiếp tục đi. Khi thầy hay cô vào lớp, chúng tôi được dạy cả lớp phải đứng dậy chào và chờ cho đến khi thầy hay cô ngồi xuống, chúng tôi mới được ngồi. 


Khi có người lớn tuổi đến nhà, chúng tôi được dạy phải vòng tay cúi chào thưa theo đúng thứ bậc so với cha hay so với mẹ. Dù đang đi đâu, khi nghe tiếng Quốc Ca cất lên, từ một trại lính hay một công sở nào đó, chúng tôi được dạy phải đứng lại nghiêm chỉnh để chào cho đến khi bài Quốc Ca chấm dứt. Mỗi sáng thứ Hai trên bảng đen trong lớp học bao giờ cũng bắt đầu bằng một câu châm ngôn đầu tuần thắm đậm tình dân tộc như “uống nước nhớ nguồn”, “ăn trái nhớ kẻ trồng cây” hay tương tự và chúng tôi được dạy phải dành vài phút đầu tuần để học về ý nghĩa của câu châm ngôn đó. 

Trong giờ Công Dân Giáo Dục, chúng tôi được dạy trung thành với tổ quốc Việt Nam chứ không phải với riêng một đảng phái nào. Trên tường của trường Trần Quý Cáp ở Hội An nơi người viết học và hầu hết trường trung học, tiểu học ở miền Nam đều có hàng chữ chạy dài “Ngày nay học tập, ngày mai giúp đời.” Và rất nhiều lễ nghi, phép tắc đạo lý đáng quý, đáng giữ gìn khác. 

Nguyễn Hồng Quốc, một bạn học lớp đệ Tam (lớp 10) ở Trung Học Trần Quý Cáp kể lại trên Facebook “Qua Trần trung Đạo mình có được thông tin về thầy Phan đình Trừng sau 44 năm không gặp, thầy dạy sử và công dân mình thời trung học đệ nhị cấp, thầy có giọng nói hùng hồn đầy tự tin nghe thầy giảng bài thật thú vị… năm đệ Tam vào giờ công dân thầy kêu mình lên dò bài, thầy đặt trên bàn lá Quốc kỳ thầy bắt mình tay phải đặt lên lá cờ, tay trái đặt lên ngực đọc lời tuyên thệ “Tôi là công dân VNCH nguyện tuyệt đối trung thành với Tổ Quốc. Xin thề. Xin thề” Mình đọc thật to và dõng dạc được thầy cho 20 điểm trên 20… Thấm thoát đã 44 năm rồi từ một đứa học trò hồn nhiên vô tư ngày nào giờ đây tóc đã hoa râm.” 

Câu chuyện rất bình thường của 44 năm trước nhưng kể lại cho các thế hệ hôm nay nghe giống như chuyện cổ tích. 

 Miền Nam phải chịu đựng chiến tranh và tàn phá nhưng vẫn cố gắng hết sức để duy trì và phát huy các giá trị nhân bản trong chừng mực còn phát huy được. Từ những hố hầm bom đạn, bông hoa tự do dân chủ vẫn cố nở ra, vẫn cố vươn lên. Nhựa nguyên nuôi dưỡng thân cây non đó là Hiến pháp Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Hiến pháp VNCH do chủ tịch Quốc hội Lập hiến Phan Khắc Sửu ký ngày 18 tháng 3 năm 1967 ghi rõ: “Ý thức rằng sau bao năm ngoại thuộc, kế đến lãnh thổ qua phân, độc tài và chiến tranh, dân tộc Việt Nam phải lãnh lấy sứ mạng lịch sử, tiếp nối ý chí tự cường, đồng thời đón nhận những tư tưởng tiến bộ để thiết lập một chánh thể cộng hoà của dân, do dân và vì dân, nhằm mục đích đoàn kết dân tộc, thống nhất lãnh thổ, bảo đảm Độc lập Tự do Dân chủ trong công bằng, bác ái cho các thế hệ hiện tại và mai sau.” 

Những yếu tố nào làm cho người Nhật ngày nay đươc nhân loại khắp năm châu kính nể? 

Câu trả lời dễ dàng và nhanh chóng mà ai cũng có thể đáp là nhờ nền tảng văn hóa Nhật. Thật ra câu trả lời đó chỉ đúng một phần. Nền văn hóa của một đất nước chỉ xứng đáng được kính trọng khi nền văn hóa đó không chỉ là kết tụ giá trị văn hóa riêng của dân tộc mà còn phải phù hợp với giá trị văn minh của thời đại. 

Không ai phủ nhận Đức là quốc gia có nền văn hóa cao nhất tại Châu Âu. Trước năm 1945, Đức là một trong ba quốc gia được nhiều giải Nobel nhất. Bao nhiêu triết gia, khoa học gia, văn sĩ, thi sĩ nổi tiếng thế giới đã sinh ra ở Đức. Nhưng chế độ Quốc Xã Hitler do chính nhân dân Đức bầu lên lại là một trong vài kẻ giết người tàn bạo nhất trong lịch sử loài người và chà đạp lên mọi giá trị văn minh của nhân loại. 

Nhật Bản trước năm 1945 cũng vậy. Nhật Bản có giá trị văn hóa cao, một dân tộc có kỷ luật nghiêm khắc nhưng không phải là một nước văn minh nhân bản. Bước chân của đạo quân Nhật đi qua cũng để lại những điêu tàn, thảm khốc từ Mãn Châu, sang Triều Tiên, xuống Mã Lai, Singapore, Việt Nam không khác gì vó ngựa của đạo quân Mông Cổ đi qua trong nhiều trăm năm trước. Cơ quan mật vụ Nhật tại Singapore tàn sát khoảng 50 ngàn người dân Singapore một cách không phân biệt. Chính sách đồng hóa thay tên đổi họ đối với Triều Tiên là một bằng chứng tội ác khó quên. 

Do đó, câu trả lời chính xác, chính hiến pháp dân chủ 1946 đã làm cho nước Nhật hoàn toàn thay đổi, giúp cho người Nhật biết kính trọng con người, không chỉ riêng con người Nhật như trước đây, và tôn trọng luật pháp mà chính họ đặt ra. 

Phần nhập đề của Hiến Pháp 1946 khẳng định chính phủ do dân và vì dân của Nhật Bản sẽ hợp tác hòa bình với tất cả các quốc gia trên thế giới trong ánh sáng tự do dân chủ, đặt chủ quyền của nhân dân làm căn bản cho hiến pháp và kính trọng sâu sắc của Nhật về quyền của con người được sống trong tự do và không sợ hãi. Tóm lại, cơ chế chính trị thời đại được chuyên chở trong Hiến Pháp Nhật 1946 hội nhập hài hòa với văn hóa Nhật và làm cho dân tộc Nhật khác đi trong nhãn quan thế giới. 

Việt Nam cần thay đổi gì? 

Con thuyền Việt Nam đang phải chở một cơ chế chính trị độc tài, lạc hậu về mọi mặt so với đà tiến của văn minh nhân loại, một nền giáo dục hủy diệt mọi khả năng sáng tạo, một xã hội tham nhũng thối nát trong đó giới lãnh đạo thờ ơ trước đòi hỏi bức thiết của nhân dân và nhân dân không có niềm tin nơi giới lãnh đạo.

Việt Nam cần thay đổi. Ai cũng có thể đồng ý như vậy, nhưng thay đổi gì trước? 

Đổi mới kinh tế?

Cải cách giáo dục? 

Chống tham nhũng? 

Nới lỏng chính trị? 

 Không. Một mảnh ván, một lớp sơn không làm chiếc thuyền chạy nhanh hơn. 

Như người viết trình bày trong bài trước, những hiện tượng bất nhân, độc ác giữa người và người đang thấy tại Việt Nam chỉ là quả chứ không phải là cây và do đó hái dăm trái thối hay thậm chí hái hết trái trên cây đi nữa sang mùa khác chúng sẽ được sinh ra. 

Tội ác sẽ không bao giờ xóa được khi các nguyên nhân gây ra tội ác vẫn còn tồn tại. 

Và nguyên nhân chính của mọi thảm trạng trên đất nước ngày nay là cơ chế độc tài CS. Do đó, thay đổi mà Việt Nam cần là thay đổi cơ chế CS đang thống trị Việt Nam bằng một chế độ tự do dân chủ làm tiền đề cho công cuộc phục hưng và phát triển Việt Nam.

Trần Trung Đạo

KHÂM PHỤC NGƯỜI DO THÁI…!

KHÂM PHỤC NGƯỜI DO THÁI…!
(Nguồn: Time of Israel – Đinh Trực sưu tầm)

Ngày 2 tháng 5 năm 2022, Israel đã khai trương: Ngân hàng Máu Quốc gia.

Họ đầu tư vào đây 135 triệu USD, và đặt ngân hàng tại Ramla, miền Trung Israel. Họ đã xây Công trình đã sử dụng 11.000 tấn sắt thép và mất tới 4 năm để hoàn thành. Đây sẽ là nơi quản lý hầu hết lượng máu dự trữ của cả nước, phục vụ cho mục đích Dân sự và Quân sự của Quốc gia trong mọi tình huống…!

Ba tầng quan trọng nhất của ngân hàng này được đặt dưới lòng đất, nằm sâu hơn 15 mét. Nó là tòa nhà xây kiên cố bằng bêtông cốt thép, cửa chống bom, có thể chống lại tấn công bằng vũ khí sinh học và hóa học, động đất, khủng bố qua mạng Internet…

Kho dự trữ máu được đặt ở tầng dưới cùng, rộng 300 m², có thể chống chịu được hầu hết các loại tên lửa hiện đại. Phía bên trên mặt đất, có 3 tầng đều có các phòng trú ẩn riêng. Tại đây cũng đặt luôn Ngân hàng sữa mẹ cho trẻ sinh non hay đau ốm…!

Tòa nhà còn có hai đường hầm sơ tán khẩn cấp, 4 hệ thống thang máy, 4 máy phát điện dự phòng…

Tất cả các tiện ích này nhằm phục vụ Quốc gia trong mọi trạng thái, tình huống xấu xảy ra, cho dù là nhân tai, thảm họa hay chiến tranh hoặc thiên tai…

Hiện đây là ngân hàng dự trữ máu kiên cố nhất trên thế giới…!

Nó được đặt tên để vinh danh ông Bernie Marcus, người sáng lập chuỗi Home Depot của Mỹ, và vợ ông Billi, người đã quyên góp 35 triệu USD cho dự án…!
Dân Do Thái không làm thì thôi, làm cái gì cũng tính tới tận chân răng kẽ tóc. Qua đây…, người dân trên Thế giới hiểu “cái đầu” của người Do Thái như thế nào…!

Đinh Trực sưu tầm

From: Do Tan Hung & KimBang Nguyen

Xác ướp hay lăng tẩm không làm họ trở thành vĩ nhân!

Lê Vi

Sáng sớm ngày 21.8.1999 dân chúng ở Sofia giật mình khi nghe một loạt tiếng nổ lớn ở quảng trường Battenberg, khói bụi mịt mù, lăng của chủ tịch Dimitrov đã bị giật sập.

Georgi Dimitrov, người anh hùng Leipzig được coi là cha già dân tộc Bulgaria, qua đời vào ngày 2.7.1949, được đưa qua Moskva ướp xác, và được đưa vào lăng để dân chúng chiêm ngắm và suy tôn. Cho đến thời điểm đó, chỉ có hai lăng mộ như vậy trong khối cộng sản, đó là lăng Lenin ở Moskva và lăng Dimitrop ở Sofia. Việc xây dựng lăng là nhằm phô trương lý tưởng của chế độ cộng sản, mà cụ thể là chủ nghĩa sùng bái cá nhân. Lăng Dimitrov còn là nơi đặt vòng hoa của các phái đoàn nước ngoài khi đến thăm Bulgaria, cũng như dùng làm khán đài trong các lễ duyệt binh, diễn hành.

Người ta kéo thi hài của chủ tịch Georgi Dimitrov ra khỏi lăng và mang đi hỏa táng. Sau đó, tro cốt của ông được chôn cạnh phần mộ của mẹ ông.

Vinh quang của một con người là những gì họ đã làm cho đất nước và cho dân tộc chứ không phải là cái xác ướp như kiểu biểu tượng vua chúa Ai cập thời cổ.

Xác ướp hay lăng tẩm không làm họ trở thành vĩ nhân!

Fb Le Van Quy

‘Tôi không thể quên cô ấy’ – Binh lính Myanmar thừa nhận những hành vi tàn bạo (BBC)

BBC News Tiếng Việt 

Các binh sĩ trong quân đội Myanmar đã thừa nhận giết hại, tra tấn và hãm hiếp dân thường trong các cuộc phỏng vấn độc quyền với BBC.

Ngày 20/12/2021, ba chiếc máy bay trực thăng bay vòng quanh ngôi làng Yae Myet ở miền trung Myanmar, thả xuống những người lính được lệnh nổ súng.

Quân đội đã chia thành ba nhóm riêng biệt tiến vào, bắn vào đàn ông, phụ nữ và trẻ em một cách bừa bãi.

Hạ sĩ Aung cho biết: “Mệnh lệnh là phải bắn bất cứ người nào bạn nhìn thấy”.

Hầu hết dân làng đã chạy trốn, nhưng không phải tất cả. Một ngôi nhà ở trung tâm ngôi làng vẫn có người.

Thiha nhìn thấy một cô gái vị thành niên bị mắc kẹt sau song sắt trong một ngôi nhà sắp bị thiêu rụi.

Khi Thiha nói lại với đội trưởng của mình thì nhận được trả lời: “Tôi đã bảo cậu giết tất cả những người mà chúng ta thấy”. Vì vậy, Thiha bắn pháo sáng vào phòng.

“Tôi không thể quên được tiếng la hét của cô gái ấy, tôi vẫn còn nghe thấy bên tai và ghi nhớ trong lòng”, anh nói.

https://bbc.in/3v6a4g7

Lính Myanmar đào ngũ thừa nhận những hành vi tàn bạo - BBC News Tiếng Việt

BBC.COM

Lính Myanmar đào ngũ thừa nhận những hành vi tàn bạo – BBC News Tiếng Việt

Các binh sĩ trong quân đội Myanmar đã thừa nhận giết hại, tra tấn và hãm hiếp dân thường.

Nhóm Tịnh Thất Bồng Lai tội gì ???

Lmdc Viet Nam

* Nhóm Tịnh Thất Bồng Lai tội gì ???

– Bọn bò đỏ và đám DLV vu khống họ cái tội loạn luân:

* Nhưng sau khi thử nghiệm ADN, không có trường hợp nào phạm tội loạn luân hết.

– Cáo trạng tại tòa, được báo chí nhà nước dẫn lại, nói từ năm 2019 đến 2021, bị cáo Lê Tùng Vân đã chỉ đạo Hoàn Nguyên, Nhất Nguyên lập tài khoản Youtube 5 Chú Tiểu – Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ và Nhất Nguyên – Hoàn Nguyên Official.

* Từ lúc nào lập tài khoản Youtube để post những bản nhạc ca hát của mình lên mạng là có tội ???

– Biết bao nhiêu người ở VN trong nước cũng làm như vậy nhưng không bị ghép tội ???

– Bộ Luật nào bắt buộc những người “tu tại gia” phải đăng ký cái gọi là GH Phật giáo quốc doanh ????

*** Rốt cuộc rồi Nhóm Tịnh thất Bồng Lai bị tuyên án nhưng họ không có và cũng không nhận tội gì hết, trừ cái tội bị công an hành hạ, đánh đập, ép cung…

– Bảng án “lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân theo khoản 2 Điều 331 Bộ luật Hình sự chỉ là một cái cớ “mơ hồ & vô lý” để nhà nước CSVN “đàn áp Tự Do Tôn Giáo” và “bắt bớ & bỏ tù” những ngườic công dân vô tội không tuân phục cái chế độ thối nát độc tài đảng trị CSVN.

TL BBC & RFA

Chuyện Suy Ngẫm –  Đông Quyên phiên dịch

Chuyện Suy Ngẫm

“…Những người anh hùng trên một đất nước anh hùng, dù thắng hay bại vẫn được coi trọng, “luận anh hùng không dựa theo thành bại”. Người Nhật người Đức, sau khi bại trận vẫn được người Mỹ kính trọng. Còn Việt nam mình thế nào? …

Đây là một câu chuyện có thật, xảy ra trong thế chiến thứ hai, một câu chuyện đầy tình người, đáng cho chúng ta đọc và suy ngẩm.

Trung uý Charlie Brown 21 tuổi, trưởng phi cơ chiếc B17F Flying Fortress tên phi cơ (Ye Olde Pub) thuộc phi đoàn 527th United States Army Air Force (USAA) đồn trú tại Kimbolton England.

Ngày 20 tháng 12 năm 1943. Trung uý Charlie Brown cất cánh từ Kimbolton cùng phi hành đoàn 10 người, trong một phi vụ đánh bom khu kỷ nghệ gần thành phố Bremen Đức Quốc, thành phố được bảo vệ dầy đặc phòng không và 250 chiến đấu cơ gồm Bf 109, Fw 190 và GJ 11.

Trên vòm trời Bremen chiếc B17 của Charlie Brown bį phòng không của Đức bắn gần gãy lìa đuôi, mủi phi cơ bị hư hại nặng, phi cụ không còn hoạt động, điện, thủy điều hoàn toàn hư hỏng. Ba trong bốn động cơ không còn hoạt động được. Sau đó chiếc B17 bị các chiến đấu cơ Đức vây quanh, bắn nát như tổ ong, chiếc phi cơ B17 mất cao độ chúi xuống, trong lúc hỗn loạn không còn phi cụ, phi cơ lạc hướng bay sâu vào nội địa nước Đức. Trung uý Charlie Brown hồi tưởng:Phi cơ trong tình trạng tuyệt vọng nhưng anh không thể ra lệnh cho phi hành đoàn nhảy dù được, vì trên tàu còn 4 phi hành đoàn bị thương, một rất nặng, nên anh quyết định bay tiếp cho đến khi nào không còn bay được, anh sẽ đáp ép buộc, và tất cả phải chịu chung số phận với con tàu.

Anh Franz Stigler, người phi công lái chiếc Bf 109. Một anh hùng không chiến của không lực Luftwaffe (Đức Quốc) từng hạ 27 phi cơ của đồng minh, đang tiếp tế nhiên liệu, nạp đạn cho phi cơ dưới đất, được lệnh cất cánh khẩn cấp, bắn hạ chiếc B17, đang lảo đảo bay trong không gian vô định.

Trung uý Charlie hồi tưởng: tôi phải vất vã lắm mới kéo được con tàu trở lại bình phi, thì lù lù bên trái của tôi một chiếc Bf109 của Đức kèm sát cánh

Trong giây phút kinh hoàng, tôi nhắm mắt lại, hy vọng đây chỉ là giấc mơ. Khi mở mắt ra chiếc Bf109 vẫn còn đó, và người phi công ra lệnh cho tôi phải đáp ép buộc xuống phi trường Đức, hay phi trường nước trung lập Sweden, tôi không đồng ý. Cuối cùng tôi thấy người phi công lái chiếc Bf109 bay nhanh phía trước, lắc cánh ra hiệu cho tôi theo, không còn lựa chọn tôi bay theo, độ hơn một giờ sau tôi nhìn thấy biển Bắc. Chiếc phi cơ Bf109 bay chậm lại song song với tôi, đưa tay chào, rồi lắc cánh nhẹ vài cái, dấu hiệu tạm biệt của người phi công, rồi mất dạng trong sương chiều.

Như một phép lạ, anh Charlie Brown bay được 250 miles(400 km) qua biển Bắc. Sau cùng đáp ép buộc xuống phi trường của hoàng gia Anh ở Seething, nơi đồn trú của phi đoàn 440th bomber group, chỉ có một người chết, còn tất cả những người bị thương đều được cứu. Sau đó tất cả phi hành đoàn báo cáo với sỉ quan chỉ huy ở đây, họ được chỉ thị giữ kín chuyện này, vì nói ra sự thật có vẽ phản tuyên truyền, vì không thể có một phi công Đức nào hào hùng và độ lượng với kẻ thù như vậy

Sau chiến tranh Charlie Brown ở lại phục vụ trong không lực Hoa Kỳ cho đến năm 1972 giải ngũ với cấp bậc trung tá sống tại Florida.

Câu chuyện không chấm dứt ở đây. Trở về lại quê hương, anh Charlie Brown viết rất nhiều thư để mong tìm ra tông tích người phi công Đức đã không cướp đi mạng sống của cả phi hành đoàn chiếc B17 của anh. Tìm một người phi công sau một cuộc chiến tranh tàn khốc, không tên họ, chỉ có một câu chuyện, đâu phải dể tìm. Không nản lòng anh vẫn tiếp tục. Cuối cùng vào năm 1989, sau 46 năm tìm kiếm, anh Charlie Brown đã tìm ra được người phi công bí mật, lái chiếc Bf109. Một anh hùng không chiến của không lực Luftwaffe (Đức) cũng là một thiên thần độ lượng trên vòm trời Bremen vào những ngày cận giáng sinh năm 1943. Đó là anh Franz Stigler.

Sau khi chiến tranh chấm dứt anh Franz Stigler di dân sang sống ở Vancouver Canada. Trong bức thư đầu tiên anh Franz Stigler viết cho Charlie Brown “suốt bao nhiêu năm dài tôi luôn tự hỏi, không biết chiếc B17 đó có đưa phi hành đoàn về đáp an toàn hay không “

Họ gặp nhau sau 46 năm tìm kiếm diễn ra rất cảm động. Anh Franz Stigler hồi tưởng: tôi được lệnh cất cánh rượt đuổi bắn hạ chiếc B17, tống ga đuổi kịp, thì tàu của tôi báo hiệu máy đã nóng vượt bực, tôi đến từ phía sau quan sát chiếc B17. Một cảnh tượng thật tang thương, phần đuôi của con tàu gần như tan nát, một lổ hổng lớn có thể nhìn từ đuôi cho đến cockpit, người xạ thủ tail gun turret nằm chết đong đưa, nửa trong nửa ngoài trên pháo tháp. Tôi bay lên quan sát bên thân tàu, cả một vùng thân đầy lổ đạn to lớn, tôi có thể thấy cả phi hành đoàn bị thương nằm la liệt bên trong, người trưởng phi cơ đang vật lộn với con tàu mong giữ được bình phi, tôi ra hiệu cho anh ta theo tôi đáp xuống một căn cứ gần đó, để cứu những phi hành đoàn bị thương, anh ta nhìn tôi chăm chăm rồi nhè nhẹ lắc đầu, tôi không có can đảm giết những người anh hùng không còn vũ khí để tự vệ, tôi là một người phi công hào hùng, tôi chém giết để bảo vệ quê hương tôi, nhưng không hề có thù hận, khi còn chiến đấu ở Bắc Phi, người chỉ huy của tôi đã nói, nếu tụi mầy bắn một người phi công đã nhảy dù ra khỏi phi cơ, đó là một hành động tồi tệ, tao sẽ là người bắn rơi tụi mầy, trong trường hợp nầy cũng vậy, chiếc B17 nầy không còn tự vệ được, tôi phải để cho họ có một cơ hội, ngày mai tôi sẽ bắn họ khi họ ngang ngửa với tôi. Biết là không thể thuyết phục được người trưởng phi cơ B17 tôi bay ra phía trước lắc cánh, tôi cũng mừng khi thấy anh đã bay theo tôi, hướng dẫn chiếc B17 độ một giờ sau thì tôi thấy biển Bắc, tôi bay chậm lại song song, chào anh ta rồi quay trở về đáp, dĩ nhiên là tôi phải báo cáo với cấp trên, là tôi đã bắn hạ chiếc B17 trên biển.

Anh Charlie Brown và Anh Franz Stigler trở nên đôi bạn thân, họ đã gặp lại nhau nhiều lần, sau đó họ đã được không lực Hoa Kỳ bạn tặng những huy chương cao quý

Anh Charlie Brown mất ngày 24 tháng 11 năm 2008

Anh Franz Stigler mất ngày 22 tháng 3 năm 2008

Những người anh hùng trên một đất nước anh hùng, dù thắng hay bại vẫn được coi trọng, “luận anh hùng không dựa theo thành bại”. Người Nhật người Đức, sau khi bại trận vẫn được người Mỹ kính trọng. Còn Việt nam mình thế nào? Những người lính miền nam bại trận được đối xử ra sao? Nếu không có người Mỹ và thế giới tạo áp lực, chắc chắn người Nga, đã để cho cộng sản Việt Nam giết chết hết hai triệu Quân Cán Chính của miền Nam trong tù, mà họ gọi là trại cải tạo, giống như họ đã làm ở Tiệp khắc, Ba Lan, và ngay tại Liên bang sô-viết. Thật là xấu hổ cho bọn Cộng sản hèn hạ.

httpv://www.youtube.com/watch?v=_lp9-cN_Oog

The Franz Stigler and Charlie Brown Incident

 Đông Quyên phiên dịch

From: TU-PHUNG

Breaking News: Cựu Thủ Tướng Shinzo Abe của Nhật bị ám sát trong lúc vận động tranh cử

Breaking News: Cựu Thủ Tướng Shinzo Abe của Nhật bị ám sát trong lúc vận động tranh cử

July 8, 2022

NARA, Nhật (NV) – Ông Shinzo Abe, cựu thủ tướng Nhật, một trong những chính trị gia có ảnh hưởng nhất của quốc gia này, vừa qua đời sau khi bị một người bắn hai phát từ phía sau, gục xuống, chảy máu, và được đưa vào bệnh viện.

Ông bị bắn lúc 11 giờ 30 phút sáng Thứ Sáu, 8 Tháng Bảy, và qua đời khoảng 5 giờ sau đó.

Cựu Thủ Tướng Shinzo Abe của Nhật. (Hình: Franck Robichon – Pool/Getty Images)

Hãng thông tấn AP dẫn lời Bác Sĩ Hidetada Fukushima, trưởng phòng cấp cứu bệnh viện Nara Medical University nói ông Abe qua đời vì vết thương ở tim cùng với hai vết thương ở cổ làm hỏng động mạch.

Vụ ám sát xảy ra trong lúc ông Abe đang vận động tranh cử cho đảng LDP của ông tại thành phố Nara, phía Đông thành phố Osaka, Nhật, theo đài truyền hình NHK.

Theo AP, nghi can là một người đàn ông 41 tuổi, từng là lính Hải Quân của Cục Phòng Vệ Nhật, bị an ninh đè xuống đất và bắt ngay lập tức.

Một phụ nữ Nhật bày tỏ xúc động tại nơi cựu Thủ Tướng Shinzo Abe bị bắn ở Nara. (Hình: Philip Fong/AFP via Getty Images)

Đài NDTV nói nghi can tên là Tetsuya Yamagami, 41 tuổi.

AP cho biết nghi can bắn ông Abe vì bất mãn với ông, nhưng không liên quan đến chính trị.

Đài NTV nói nghi can đứng cách ông Abe chừng 3 mét, và khẩu súng là súng tự tạo.

Hình ảnh của NHK cho thấy có khói bốc lên lúc súng nổ.

CNN cho biết, sau khi bị bắn trúng vào cổ, ông Abe được đưa lên xe cứu thương và sau đó được trực thăng đưa vào bệnh viện để giải phẫu.

Sau khi vụ nổ súng xảy ra, Thủ Tướng Fumio Kishida, người từng là ngoại trưởng của ông Abe, hủy vận động tranh cử và quay trở lại Tokyo, theo Bloomberg News.

Khẩu súng tự chế của nghi can bắn ông Shinzo Abe. (Hình chụp qua màn hình NHK)

Tại cuộc họp báo sau khi trở về Tokyo, ông Kishida cho biết ông Abe trong tình trạng nguy kịch và các bác sĩ lúc đó đang tìm cách cứu sống ông, theo CNN. Thủ tướng cũng cho biết các giới chức sẽ giải quyết vụ này “một cách đúng đắn” và “hành động này không thể tha thứ được.”

Hiện chưa biết vụ ám sát này có ảnh hưởng cuộc bầu cử Thượng Viện diễn ra vào Chủ Nhật này hay không mà trong đó đảng LDP sẽ thắng dễ dàng.

Một số cử tri Nhật đã bỏ phiếu sớm.

Thủ Tướng Fumio Kishida phản ứng tại cuộc họp báo ở Tokyo sau khi ông Abe bị bắn. (Hình: STR/Jiji Press/AFP via Getty Images)

“Sự kiện này thật là sốc,” ông Hiromichi Watanabe, một thành viên cao cấp của LDP, nói tại tổng hành dinh của đảng LDP đang cầm quyền. “Tôi không thể tin là chuyện này xảy ra ở Nhật.”

Ông Rahm Emanuel, đại sứ Mỹ tại Nhật, nói ông Abe “là một nhà lãnh đạo xuất chúng của Nhật và là một đồng minh đáng tin cậy của Mỹ,” và nói thêm là người dân Mỹ đang cầu nguyện cho cựu thủ tướng.

Ông Abe năm nay 67 tuổi, từng là thủ tướng và chủ tịch đảng LDP từ năm 2006 đến năm 2007 và từ năm 2012 đến năm 2020.

Ông là thủ tướng lâu nhất trong lịch sử Nhật, và cũng từng là bộ trưởng Nội Các từ năm 2005 đến năm 2006 dưới thời Thủ Tướng Junichiro Koizumi và cũng từng là lãnh đạo đảng đối lập trong một thời gian ngắn năm 2012.

Từ khi thôi làm thủ tướng, ông thường có những phát biểu mạnh mẽ về Trung Quốc, nhất là về an ninh trong vùng và thế giới và tranh chấp chủ quyền giữa Bắc Kinh và Tokyo. (Đ.D.)

Boris Johnson: Nếu Putin là phụ nữ thì sẽ không xâm lăng Ukraine

Boris Johnson: Nếu Putin là phụ nữ thì sẽ không xâm lăng Ukraine

Nguoi-viet

June 29, 2022

MADRID, Tây Ban Nha (NV) — Thủ Tướng Anh Boris Johnson nhận định rằng “Tổng Thống Nga Vladimir Putin sẽ không xâm lăng Ukraine nếu ông ta là phụ nữ,” vì không có “tính nam độc hại” (toxic masculinity) theo BBC News hôm Thứ Tư, 29 Tháng Sáu.

Vị thủ tướng Anh cho biết cuộc xâm lăng “điên cuồng, thể hiện tính khí hiếu chiến đàn ông” là “một ví dụ rõ ràng về tính nam độc hại” và ông kêu gọi cần có “nhiều phụ nữ hơn đảm nhiệm các vị trí quyền lực.”

Thủ Tướng Anh Boris Johnson, trái và Thủ Tướng Hòa Lan Mark Rutte tại hội nghị thượng đỉnh NATO ở Madrid, Tây Ban Nha. (Hình: Stefan Rousseau – WPA Pool/Getty Images)

Bình luận của ông Johnson được đưa ra trước cuộc họp của NATO, nơi các đồng minh sẽ thảo luận về cách ứng phó với những mối đe dọa trong tương lai.

Tại hội nghị thượng đỉnh ở Madrid, ông Johnson sẽ kêu gọi các thành viên khác của liên minh tăng cường chi tiêu quốc phòng.

Chi tiêu quốc phòng của Anh dự trù đạt 2.3% GDP trong năm nay, sau khi tăng cường đầu tư vào ngành kỹ nghệ quốc phòng và chi 1.3 tỷ bảng Anh hỗ trợ quân sự cho Ukraine, chính phủ Anh cho hay.

Hôm Thứ Ba, 28 Tháng Sáu, ông Ben Wallace, bộ trưởng Quốc Phòng Anh, thúc giục Thủ Tướng Johnson tăng ngân sách quân đội hơn nữa, trước mối đe dọa từ Nga.

Phát biểu sau hội nghị thượng đỉnh G7 ở Bavaria, ông Johnson đã trả lời phỏng vấn với đài truyền hình ZDF của Đức.

Tại đây, thủ tướng Anh cho biết thế giới “cần nhiều phụ nữ hơn ở các vị trí quyền lực.”

“Nếu ông Putin là một phụ nữ, và rõ ràng không phải như vậy, nhưng nếu là như vậy, tôi không cho rằng ông ta sẽ mở cuộc chiến tranh xâm lăng và bạo lực điên cuồng, thể hiện tính khí hiếu chiến đàn ông theo cách mà ông ta đang làm,” ông Johnson nhận định.

Ông Johnson nói rằng Tây Phương phải ủng hộ chiến lược quân sự của Ukraine, nhằm giúp Tổng Thống Volodymr Zelensky “có thể đạt được vị thế tốt nhất” trong các cuộc đàm phán sau này với Nga. (V.Giang)

Nếu Nga chiến thắng ở Ukraine, Quốc gia nào lo ngại sẽ là mục tiêu tiếp theo của Nga sau Ukraine?

Lmdc Viet Nam *** Nếu Nga chiến thắng ở Ukraine, Quốc gia nào lo ngại sẽ là mục tiêu tiếp theo của Nga sau Ukraine?

– Estonia, Latvia, Lithuania là các quốc gia vùng Baltic nằm ở đông bắc Châu Âu. Gruzia (Georgia), quốc gia nhỏ bé chỉ hơn 3,7 triệu dân ở vùng Caucas.

Tổng dân số 3 nước Estonia, Latvia, Lithuania hiện chỉ khoảng hơn 6 triệu người. Estonia, Latvia có đường biên giới với Nga. Estonia, Latvia, Lithuania bị Liên Xô xâm chiếm vào tháng 6/1940 và sau khi Thế chiến lần hai kết thúc vào năm 1945 thì 3 quốc gia này thuộc Liên Xô cho đến khi liên bang này sụp đổ vào năm 1991.

Gruzia (Georgia) nằm ngay cửa ngõ giao thương quan trọng nơi lục địa Á – Âu gặp nhau. Gruzia có xung đột với Nga từ ngày 1 đến 12/8/2008 tại vùng nam Ossetia. Kết quả sau cuộc chiến, Nga đã chiếm được 2 vùng của Gruzia gồm Abkhazia và Tskhinvali và vẫn duy trì sự hiện diện quân sự tại đây cho đến nay. Hai vùng này chiếm khoảng 20% lãnh thổ của Gruzia.

Hiện chỉ có Estonia, Latvia, Lithuania là thành viên EU và Nato. Gruzia chưa là thành viên của cả EU và Nato. Gruzia cho đến nay là một đối tác quan trọng và đáng tin cậy của Nato.

Gruzia đã công bố nguyện vọng muốn gia nhập Nato từ năm 2008 với cuộc trưng cầu ý dân. Tại Hội nghị thượng đỉnh Nato tại Bucharest (Romania) năm 2008 thì Gruzia đã được hứa về một ghế trong Nato thế nhưng sau 14 năm thì điều này vẫn chưa xảy ra.

Chỉ 1 tuần trước khi Nga xâm lược Ukraine, Bộ trưởng Quốc phòng Gruzia đã khẳng định Nato là cách duy nhất để giúp quốc gia này giữ gìn sự toàn vẹn lãnh thổ.

Trong những năm gần đây, Estonia, Latvia, Lithuania và Gruzia đã nhiều lần cảnh báo Putin luôn có tham vọng đưa vào những nước này vào tầm ảnh hưởng. Cụ thể các nước Baltic này cho rằng Nato phải đưa thêm quân và gửi thêm máy bay chiến đấu vào khu vực

Phải biết rằng Nga hiện có thành phố Kaliningrad, nằm ở vùng Baltic, là điểm nóng chiến lược ngay trong lòng Nato.

Kẹp giữa Lithuania và Ba Lan, Kaliningrad là căn cứ của Hạm đội Baltic của Nga, lực lượng hải quân gồm khoảng 80 tàu mặt nước và tàu ngầm, cùng máy bay ném bom và bộ binh.

Kaliningrad là một trong những cảng chính dẫn ra biển Baltic và có một kho vũ khí hạt nhân luôn được Nga nâng cấp trong thời gian gần đây.

Theo Federation of American Scientists (Hiệp hội các nhà khoa học Mỹ) thì Nga hiện có kho vũ khí hạt nhân gồm khoảng 6.000 đầu đạn.

TL – BBC

Afghanistan: Cứu hộ khó khăn sau trận động đất chết người nghiêm trọng nhất 2 thập niên (BBC)

Afghanistan: Cứu hộ khó khăn sau trận động đất chết người nghiêm trọng nhất 2 thập niên

  • Matthew Davis & Malu Cursino
  • BBC News

 Các quan chức Taliban báo cáo rằng có trên 1.000 người đã thiệt mạng và nhiều người khác bị thương do trận động đất

Mưa lớn, nguồn lực thiếu thốn và địa hình hiểm trở đang khiến lực lượng cứu hộ gặp nhiều khó khăn ở miền đông nam Afghanistan, nơi tin tức nói trận động đất mạnh mới đây đã giết chết hơn 1.000 người.

Hiện chưa xác định được có bao nhiêu người bị chôn vùi trong những ngôi nhà đổ nát thường được xây bằng bùn, sau trận động đất mạnh 6,1 độ Richter xảy ra hôm trước.

Ngay từ trước khi xảy ra thảm họa, hệ thống y tế của Afghanistan đã trong tình trạng gần như sụp đổ.

Chính quyền Taliban đã kêu gọi quốc tế viện trợ nhiều hơn. Mạng lưới thông tin liên lạc cũng bị ảnh hưởng nặng nề.

“Chúng tôi không thể tiếp cận khu vực – mạng lưới quá yếu”, một phát ngôn viên Taliban được Reuters dẫn lời nói.

Liên Hiệp Quốc nằm trong số những tổ chức đang vội vã cung cấp nơi ở khẩn cấp và viện trợ lương thực cho các khu vực hẻo lánh ở tỉnh Paktika, nơi bị ảnh hưởng nặng nề nhất.

Những người sống sót và lực lượng cứu hộ đã kể cho BBC về những ngôi làng bị phá hủy hoàn toàn gần tâm chấn của trận động đất, về những con đường và những trạm phát sóng điện thoại di động bị hủy hoại, và về nỗi sợ hãi của họ rằng số người chết sẽ còn tăng thêm. Cho đến nay, có khoảng 1.500 người bị thương, các quan chức cho biết.

Việc xảy ra trận động đất gây chết người nghiêm trọng nhất tại nước này kể từ hai thập kỷ qua đang là thách thức to lớn đối với Taliban, phong trào Hồi giáo vốn đã giành lại được quyền lực tại Afghanistan vào năm ngoái sau khi chính phủ được phương Tây hậu thuẫn sụp đổ.

Trận động đất xảy ra vào sáng sớm hôm thứ Tư, cách thành phố Khost khoảng 44 km (27 dặm); người ta có thể cảm nhận được chấn động ở những nơi xa như Pakistan và Ấn Độ.

Afghanistan đang trong cuộc khủng hoảng nhân đạo và kinh tế, và Abdul Qahar Balkhi, một quan chức cấp cao của Taliban, cho biết chính phủ “không thể hỗ trợ người dân về mặt tài chính ở mức độ cần thiết”.

Người đứng đầu LHQ, António Guterres cho biết cơ quan này đã “huy động toàn lực” để đối phó với thảm họa. Các nhóm nhân viên y tế, vật tư y tế, thực phẩm và lều trại tạm để dựng nơi trú ẩn khẩn cấp đang trên đường tới khu vực bị động đất, các quan chức Liên Hiệp Quốc cho biết.

Tuy nhiên, Mohammad Amin Huzaifa, người phụ trách vấn đề thông tin của tỉnh Paktika, nói với AFP rằng lực lượng cứu hộ đang “rất khó” tiếp cận tới các khu vực “bị ảnh hưởng bởi lũ lụt vì mưa lớn đêm qua”.

Người dân tại thành phố Sharan, thủ phủ tỉnh Paktika, xếp hàng hiến máu cứu các nạn nhân trận động đất đang được điều trị trong bệnh viện

Hầu hết thương vong cho đến nay là ở các huyện Gayan và Barmal của tỉnh Paktika. Tin cho hay toàn bộ một ngôi làng ở Gayan đã bị phá hủy.

“Có tiếng ầm ầm và giường của tôi bắt đầu rung lắc,” Shabir, một người sống sót nói với BBC.

“Trần nhà rơi xuống. Tôi bị mắc kẹt, nhưng tôi có thể nhìn thấy bầu trời. Tôi bị trật khớp vai, bị đau ở đầu nhưng tôi đã thoát ra ngoài. Tôi tin chắc là bảy hoặc chín người trong gia đình tôi, những người ở cùng phòng với tôi, đã chết. “

Một bác sĩ ở Paktika cho biết trong số các nạn nhân có cả các nhân viên y tế.

“Chúng tôi không có đủ người và phương tiện trước trận động đất, và bây giờ trận động đất đã hủy hoại nốt những gì ít ỏi mà chúng tôi có,” bác sĩ cho biết. “Tôi không biết có bao nhiêu đồng nghiệp của chúng tôi vẫn còn sống.”

Một phóng viên địa phương trong khu vực nói với BBC rằng việc liên lạc sau trận động đất gặp nhiều khó khăn do các tháp phát sóng điện thoại di động bị hư hại, và số người chết có thể còn tăng thêm nữa.

“Nhiều người không biết thân nhân mình ra sao, vì điện thoại di động của họ không hoạt động,” ông nói. “Anh trai tôi và gia đình anh ấy đã chết, tôi chỉ biết được sau đó nhiều giờ. Nhiều ngôi làng đã bị phá hủy.”

Afghanistan rất dễ xảy ra động đất do nằm trong khu vực hoạt động kiến ​​tạo, phía trên qua một số đường đứt gãy bao gồm đứt gãy Chaman, đứt gãy Hari Rud, đứt gãy Central Badakhshan và đứt gãy Darvaz.

Trong một thập kỷ qua, hơn 7.000 người đã thiệt mạng trong các trận động đất ở nước này, Văn phòng Điều phối các Vấn đề Nhân đạo của LHQ nói. Trung bình mỗi năm có khoảng 560 người chết vì động đất.

Gần đây nhất, các trận động đất liên tiếp xảy ra ở miền tây nước này vào tháng Giêng, giết chết hơn 20 người và phá hủy hàng trăm ngôi nhà.

Ngay cả trước khi Taliban tiếp quản, các dịch vụ khẩn cấp của Afghanistan đã căng quá sức để đối phó với thiên tai – và không có bao nhiêu máy bay, trực thăng sẵn sàng cho lực lượng cứu hộ.

Đất nước này cũng đang trong tình trạng thiếu hụt nguồn cung cấp y tế trầm trọng, và tỷ lệ suy dinh dưỡng đang tăng lên.

Theo LHQ, 93% các hộ gia đình ở Afghanistan lâm vào cảnh không đảm bảo an ninh lương thực. Lucien Christen từ Hội Chữ Thập Đỏ nói rằng “tình hình kinh tế tồi tệ” của Afghanistan khiến cho “họ [các gia đình Afghanistan] không thể có thức ăn khi tới bữa”.

Nước cộng sản Lào khủng hoảng, báo chí Việt tránh đưa tin

Đài Á Châu Tự Do 

Trao đổi với Đài Á châu Tự do, giáo sư Carlyle Thayer, chuyên gia nghiên cứu quan hệ quốc tế khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, cho biết có hai lý do để phía Việt Nam tránh đưa tin về tình trạng ở quốc gia láng giềng.

Lý do thứ nhất mà vị giáo sư người Úc đưa ra đó là vì chính quyền Việt Nam không muốn tạo điều kiện cho một cuộc thảo luận về nguyên nhân dẫn đến cuộc khủng hoảng ở Lào, vì như vậy sẽ khó tránh khỏi việc quy trách nhiệm cho Nga:

“Họ không muốn cuộc chiến ở Ukraine được nhắc đến. Nếu cho phép báo chí mổ xẻ vấn đề ở Lào thì đương nhiên câu hỏi được đề cập sẽ là tại sao tự dưng Lào lại gặp vấn đề? Tại sao nó lại xảy ra lúc này?

Lào là một ví dụ điển hình của tình trạng các nước kém phát triển trên toàn thế giới bị tác động nặng nề qua nhiều hình thức khác nhau, trực tiếp hay gián tiếp, bởi sự gián đoạn của chuỗi cung ứng toàn cầu, trong đó có nhiên liệu và thực phẩm.

Rõ ràng là phải có một động cơ đằng sau việc ngăn chặn các cuộc thảo luận về nguyên do của cuộc khủng hoảng tại Lào, bởi vì Nga là nước mà Việt Nam không muốn chọc giận lúc này.”

#RFAVietnamese #tudobaochi

https://www.rfa.org/…/vn-state-medias-avoid-reporting…

RFA.ORG

Nước cộng sản Lào khủng hoảng, báo chí Việt tránh đưa tin

Dù báo chí khu vực và quốc tế đã theo dõi và đưa tin về những gì đang diễn ra ở Lào hàng tháng qua, tuy nhiên đến bây giờ, các tờ báo lớn ở Việt Nam vẫn im bặt về tình hình ở quốc gia vốn được gọi là anh em, đồng chí. 

Singapore: Hứng từng giọt nước mưa để sinh tồn

Singapore: Hứng từng giọt nước mưa để sinh tồn

Để sống còn, Singapore cùng lúc giải quyết vấn đề thiếu lẫn thừa nước.

  31/05/2022

Luật Khoa

By  Y CHAN

Ảnh nền: Trường mẫu giáo Skool4Kidz tại Singapore với mái nhà phủ xanh. Bìa sách: Centre for Liveable Cities.

Xây dựng đô thị thời hiện đại, trong bối cảnh dân số không ngừng gia tăng, là thách thức đối với mọi quốc gia.

Bên cạnh các vấn đề về an ninh, lương thực, phát triển kinh tế, việc ứng phó với các điều kiện thời tiết khác nhau luôn là bài toán nan giải, nhất là trong bối cảnh biến đổi khí hậu ngày càng diễn ra gay gắt.

Singapore, một quốc gia có diện tích bằng với một thành phố, đến nay được nhiều nước xem là một hình mẫu đáng học hỏi trong việc quy hoạch và phát triển cơ sở hạ tầng đô thị.

Có nhiều điểm tương đồng với các thành phố lớn của Việt Nam, câu chuyện của Singapore là một bài học cần tham khảo nghiêm túc.

Các nghiên cứu trong chuỗi “Urban System Studies” cung cấp nguồn tư liệu quý giá trong việc xây dựng phát triển đô thị. [1] Đây là sản phẩm của CLC (Centre for Liveable Cities – Trung tâm Đô thị Đáng sống), một tổ chức được Bộ Phát triển Quốc gia Singapore và Bộ Tài nguyên và Bền vững nước này thành lập.

Trong đó, nghiên cứu “Water: From Scarce Resource to National Asset” là một câu chuyện sinh động về nỗ lực quản lý nguồn nước. [2]

Một lịch sử vừa thừa vừa thiếu nước

Nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới, có lượng mưa trung bình hàng năm lên tới hơn 2.300 mm (nhiều hơn 30% so với Hà Nội), Singapore từ lâu phải đối phó với vấn đề ngập lụt mỗi khi mưa xuống.

Trong các thập niên từ 1950 đến 1980, nhiều trận lụt lớn được ghi nhận.

Một trong những trận lụt nghiêm trọng nhất xảy ra không lâu sau khi nước này độc lập, tách khỏi Liên bang Malaysia. Mưa lớn vào cuối năm 1969 khiến 29 khu vực bị ngập, nhiều nơi chìm sâu hai mét dưới nước.

Singapore chìm trong biển nước suốt hai ngày sau cơn mưa lớn vào tháng 12/1978. Nguồn: Nghiên cứu “Urban System Studies – Water: From Scarce Resource to National Asset”. 

Tuy nhiên, quá nhiều nước không phải là nỗi lo hàng đầu của người dân và chính phủ Singapore. Thiếu nước mới là thứ đe dọa sự sống còn của đảo quốc này.

Phần lớn nguồn nước sinh hoạt của Singapore được mua từ bang Johor thuộc Malaysia, thông qua hai thỏa thuận cung cấp nước có hiệu lực lần lượt đến năm 2011 và 2061. Nhưng ngay sau khi tách khỏi Liên bang Malaysia trong một cuộc chia tay không mấy êm thắm, Singapore đã nhận được nhiều tín hiệu đe dọa về việc Malaysia sẵn sàng cắt đứt nguồn cung cấp nước bất cứ lúc nào.

Đó là lý do ngay sau khi độc lập, Lý Quang Diệu, Thủ tướng khi đó của Singapore, đã ra yêu cầu với người đứng đầu PUB (Public Utilities Board – Cục Tiện ích Công cộng), cơ quan chịu trách nhiệm quản lý nguồn nước, là phải tìm cách để Singapore hứng lấy từng giọt nước mưa để có thể tự chủ về nguồn nước.

Vào thời điểm đó, hầu hết nước mưa rơi xuống Singapore hoặc là chảy ra biển, hoặc là hòa vào nước sông dơ bẩn, bị ô nhiễm không thể sử dụng.

Xây dựng hệ thống nước tuần hoàn khép kín

Để giải quyết vấn đề sống còn về nguồn nước, chính phủ Singapore đã đưa ra chiến lược “Four National Taps” (Bốn vòi nước quốc gia). Ngoài “vòi nước” truyền thống là nguồn nhập khẩu từ Malaysia, nước này quyết tâm tự chủ bằng nguồn nước sông ngòi và hồ dự trữ, nước sinh hoạt tái chế và nước biển được khử mặn.

Ba “vòi nước” nội địa này được quy hoạch thành một vòng lặp khép kín.

Vòng lặp tận dụng nguồn nước của Singapore. Nguồn: Nghiên cứu “Urban System Studies – Water: From Scarce Resource to National Asset”.

Trong đó, nổi bật là việc tận dụng nguồn nước mưa để đưa vào các hồ dự trữ.

Hàng loạt các hồ dự trữ lớn được xây dựng. Các dòng sông ô nhiễm được cải tạo. Hệ thống thoát nước được mở rộng.

Đến nay, Singapore có 17 hồ dự trữ (reservoirs), với phạm vi hứng nước (catchment areas) bao phủ đến hai phần ba diện tích lãnh thổ.

Mục tiêu của nước này là phải cải thiện hệ thống tích nước, sao cho đến năm 2060, 90% diện tích Singapore có thể bắt được nước mưa để đưa về hệ thống hồ dự trữ.

Các biện pháp này, với mục tiêu chính là đảm bảo nguồn cung cấp nước sinh hoạt, cùng lúc giải quyết đáng kể vấn đề ngập lụt của Singapore.

Vào thập niên 1970, các khu vực có nguy cơ ngập lụt (flood-prone area) cộng lại chiếm diện tích 3.200 hecta. Đến năm 2019, con số này chỉ còn 29 hecta.

Bản đồ các hồ dự trữ nước và phạm vi hứng nước tại Singapore. Nguồn: Nghiên cứu “Urban System Studies – Water: From Scarce Resource to National Asset”.

Tuy nhiên, nguy cơ và tình trạng ngập lụt vẫn luôn xuất hiện, đặc biệt trong bối cảnh thời tiết ngày càng diễn biến cực đoan.

Quỹ đất hạn chế và phải chia sẻ với nhu cầu nhà ở cũng như phát triển kinh tế khiến Singapore khó có thể xây mới hay mở rộng các hồ trữ nước.

Cơ quan quản lý nguồn nước PUB những năm gần đây đã đưa ra cách tiếp cận mới theo ba hướng: “Source-Pathway-Receptor” (Nguồn-Dẫn-Tiếp nhận).

Mục tiêu là làm sao để trong những trận mưa lớn, tốc độ nước đổ xuống các hệ thống sông ngòi và hồ dự trữ sẽ chậm lại.

Một trong những biện pháp đưa ra là tăng khả năng giữ nước của các tòa nhà – các “nguồn”.

Kể từ năm 2014, PUB đã ra yêu cầu buộc các nhà phát triển xây dựng cho các công trình từ 0,2 hecta trở lên phải thực hiện các giải pháp giữ nước như lắp bể chứa, xây hồ trữ, phủ xanh mái nhà và thiết kế sân vườn trữ nước mưa.

Minh họa mô hình “Source-Pathway-Receptor” của Singapore nhằm đối phó với mưa lớn. Nguồn: Nghiên cứu “Urban System Studies – Water: From Scarce Resource to National Asset”.

Tầm nhìn, năng lực và ý chí

Singapore vẫn chưa tự chủ được 100% nguồn nước sinh hoạt và tình trạng ngập lụt vẫn xuất hiện ở một số nơi trong những trận mưa lớn.

Tuy nhiên, không thể phủ nhận nước này là một điển hình đáng học hỏi trong việc quản lý nguồn nước.

Cách thức họ quy hoạch và phát triển đô thị, tận dụng triệt để từng giọt nước mưa, vừa đảm bảo nguồn sống vừa giải quyết vấn đề ngập lụt, biến nơi đây thành một trong những hình mẫu đô thị hiện đại bậc nhất thế giới. Đó là chưa kể đến việc Singapore là một trong những nơi hiếm hoi xây dựng thành công hệ thống xử lý nước thải sinh hoạt, với sản phẩm đầu ra chất lượng đến mức có thể dùng uống trực tiếp.

Thành quả này khó có thể đạt được nếu thiếu tầm nhìn chiến lược của những người đứng đầu chính phủ.

Ngay từ những ngày đầu độc lập, cựu Thủ tướng Lý Quang Diệu đã tuyên bố: “Mọi chính sách khác đều phải quỳ xuống nhường chỗ cho việc giải quyết vấn đề sống còn – nguồn nước”.

Tầm nhìn đó được cụ thể hóa qua việc có một cơ quan quyền lực chuyên trách xử lý mọi vấn đề về nước của quốc gia (PUB) và một triết lý về nước có một không hai (tạo một vòng lặp tuần hoàn khép kín).

Vị thế đặc biệt của Singapore từ những ngày đầu lập quốc – rủi ro bị cắt đứt nguồn nước – là một yếu tố thúc đẩy tầm nhìn và sự phát triển như ngày nay của họ.

Nhưng chúng ta không cần và không nên chờ tới khi mình ở trong vị thế ngặt nghèo đó mới biết áp dụng những bài học quý của người khác.