Trump: Mỹ không kích 3 cơ sở nguyên tử ở Iran

Ba’o Nguoi-Viet

June 21, 2025

WASHINGTON, DC (NV) – Mỹ không kích ba cơ sở nguyên tử ở Iran hôm Thứ Bảy, 21 Tháng Sáu, Tổng Thống Donald Trump loan báo trên mạng xã hội Truth Social của ông, theo USA Today.

Vụ không kích này xảy ra giữa lúc cuộc chiến Israel với Iran bước qua tuần thứ nhì.

Tổng Thống Donald Trump phát biểu tại Tòa Bạch Ốc tối 21 Tháng Sáu về cuộc tấn công Iran. (Hình: Carlos Barria – Pool/Getty Images)

“Chúng tôi vừa hoàn tất cuộc tấn công rất thành công vào ba cơ sở nguyên tử ở Iran, gồm Fordo, Natanz, và Esfahan,” ông Trump viết trên Truth Social. “Toàn bộ phi cơ hiện đã ra khỏi không phận Iran. “Phi cơ chở đầy bom thả xuống cơ sở chính, Fordo.”

“Toàn bộ phi cơ đang trên đường trở về an toàn,” ông Trump thêm. “Chúc mừng những chiến binh Hoa Kỳ tài giỏi của chúng ta. Không quân đội nào trên thế giới làm được như vậy. Bây giờ là thời điểm cho hòa bình.”

Phi cơ ném bom B2 được dùng trong chiến dịch này, một nguồn tin biết vụ này cho hay, theo CNN.

Tối Thứ Bảy, tại Tòa Bạch Ốc, Tổng Thống Trump phát biểu về cuộc tấn công ba cơ sở nguyên tử ở Iran: “Tối nay, tôi có thể báo cáo với thế giới rằng các cuộc tấn công này là một thành công quân sự ngoạn mục. Các cơ sở làm giàu uranium nguyên tử quan trọng của Iran đã bị xóa sổ hoàn toàn và triệt để. Iran, kẻ bắt nạt Trung Đông, giờ đây phải tạo dựng hòa bình. Nếu không, các cuộc tấn công trong tương lai sẽ lớn hơn nhiều và dễ dàng hơn,” theo Reuters.

“Hoặc là hòa bình hoặc sẽ có thảm kịch cho Iran, lớn hơn nhiều so với những gì chúng ta đã chứng kiến trong tám ngày qua. Hãy nhớ rằng, vẫn còn nhiều mục tiêu. Đêm nay là mục tiêu khó khăn nhất trong số đó, và có lẽ là mục tiêu nguy hiểm nhất. Nhưng nếu hòa bình không đến nhanh chóng, chúng tôi sẽ nhắm vào những mục tiêu khác với tốc độ, sự chính xác và kỹ năng,” ông Trump tuyên bố.

“Tôi muốn cám ơn và chúc mừng Thủ Tướng Bibi Netanyahu (tên của ông Benjamin Netanyahu, thủ tướng Israel). Chúng tôi đã làm việc như một đội, có lẽ chưa từng có đội nào làm việc như vậy trước đây, và chúng tôi đã đi một chặng đường dài để xóa bỏ mối đe dọa khủng khiếp này đối với Israel,” ông Trump nói.

Khói bốc lên từ những đám cháy ở khu vực bị nghi là nơi phóng hỏa tiễn của Iran bị Israel không kích trên núi Shiraz, Iran, hôm Thứ Bảy, 21 Tháng Sáu, trước khi Tổng Thống Donald Trump tuyên bố Mỹ không kích ba cơ sở nguyên tử Iran. (Hình minh họa: Hiroon/Middle East Images/AFP via Getty Images)

Chiến dịch hôm Thứ Bảy lập tức bị ít nhất một giới chức Cộng Hòa chỉ trích. Đó là Dân Biểu Thomas Massie của Kentucky.

Ông Massie đăng lại thông báo của Tổng Thống Trump lên mạng xã hội cùng với câu: “Vụ này không hợp Hiến Pháp.”

Trước đó, ông Massie đưa ra dự luật ngăn chặn ông Trump tham gia cuộc chiến Israel-Iran nếu Quốc Hội không chuẩn thuận.

Cũng hôm Thứ Bảy, trước khi Tổng Thống Trump công bố chiến dịch ném bom Iran, Bộ Ngoại Giao Mỹ bắt đầu di tản công dân Mỹ ra khỏi Israel và vùng West Bank, ông Mike Huckabee, đại sứ Mỹ ở Israel, cho hay trên mạng xã hội X.

Cuộc chiến bùng nổ hôm Thứ Sáu tuần trước sau khi Israel không kích phủ đầu Iran, chủ yếu nhắm vào cơ sở làm giàu uranium để ngăn chặn Iran chế tạo vũ khí nguyên tử. Kể từ đó, hai bên tấn công qua lại, và mới tuần này, Tổng Thống Trump cho biết đang có “nhiều cơ hội” để Mỹ đàm phán với Iran nên ông muốn chờ thêm hai tuần mới quyết định tấn công nước này hay không. (Th.Long) [qd]


 

Fordo, Natanz và Ispahan : Những điều cần biết về các sở hạt nhân Iran

 RFI

Có thực là « toàn bộ » khả năng làm giàu chất uranium của Iran đã bị hủy hoại như tổng thống Mỹ đã khẳng định trong cuộc họp báo đêm qua ? Quân đội Hoa Kỳ đã huy động những phương tiện và những loại vũ khí nào để nhắm vào ba cơ sở hạt nhân « thiết yếu » của chế độ Teheran ?

Đăng ngày: 22/06/2025 

Ảnh ghép ba cơ sở hạt nhân Iran từ trái sang gồm Fordo, Natanz và Ispahan, trước khi bị Mỹ oanh kích trong đêm qua, 21/06/2025. © AP

Thanh Hà

Theo các dữ liệu chính thức hãng tin Pháp AFP tổng hợp, ba nhà máy hạt nhân bị tấn công đêm qua, Natanz, Ispahan và Fordo là « những cơ sở quan trọng » nhất của Iran

Natanz là một nhà máy ở miền trung Iran, cách thủ đô Teheran 240 km về phía nam. Ảnh vệ tinh phát hiện cơ sở này từ 2002. Đây là trung tâm « được biết đên nhiều nhất » với 2 tòa nhà : một lộ thiên và một được vùi sâu trong lòng đất. Natanz được coi là nơi đặt « hàng hàng máy ly tâm » để « làm giàu uranium ». Ngay khi khởi động chiến dịch Sư Tử Vươn Mình hôm 13/06/2025, Israel cho biết đã tấn công Natanz. Nhưng trước đó, hồi tháng 04/2021 một vụ nổ cũng đã xảy ra tại khu nhà máy này và vụ « phá hoại » đó được cho là do tình báo Israel tiến hành.

Về phần cơ sở tại Fordo : Theo AFP, Iran đã « hoàn toàn vi phạm các nghị quyết của Liên Hiệp Quốc » khi xây dựng nhà máy này. Fordo là một cơ sở được chôn sâu dưới lòng đất, sâu đến nỗi mà « chỉ bom xuyên boong-ke GBU 57 » của Mỹ mới có thể chọc thủng. Cơ Quan Năng Lượng Nguyên Tử Quốc Tế (AIEA) phát hiện Fordo năm 2009. Teheran xác nhận đây là « một nhà máy làm giàu uranium với 3 000 máy ly tâm ». Báo cáo hồi 2023 của AIEA ghi nhận tại đây « Iran làm uranium với nồng độ 83,7 % ».

Nhìn đến thực thể tại Ispahan : cơ sở này cách thủ đô Iran khoảng 350 km về hướng đông nam, hoạt động từ năm 1984 và được xem là « trung tâm » của các chương trình hạt nhân Iran Ispahan là nơi khoảng 3.000 nhà khoa học làm việc. Nhà máy này có nhiệm vụ sản xuất các loại khí để phục vụ các máy ly tâm trong mục đích làm giàu uranium. Gần đây nhất, 2024 Teheran thông báo « bắt đầu công trình xây dựng một lò phản ứng » để phục vũ « mục đích nghiên cứu ». Theo AFP một phần cơ sở tại Ispahan đã bị Israel oanh tạc ngay từ hôm 13/06/2025.

Liên quan đến những phương tiện quân sự Mỹ đã huy động trong loạt oanh kích vào những mục tiêu chính xác trên lãnh thổ Iran đêm qua, tổng thống Donald Trump đã tránh đi vào chi tiết. Nhưng theo truyền thông quốc tế : để can thiệp vào những mục tiêu đặc biệt vừa nêu, Lầu Năm Góc đã phải sử dụng máy bay ném bom tàng hình B-2, cùng 6 quả bom xuyên boong-ke đánh trúng Fordo và 30 tên lửa Tomahawk tấn công hai địa điểm còn lại. Máy bay ném bom của Mỹ cũng được cho là đã mang theo bom GBU-57 Massive Ordnance Penetrator (MOP) để có thể nhắm trúng các mục tiêu nằm sâu trong lòng đất và được nhiều lớp bê tông kiên cố bảo vệ.


 

Trump tuyên bố Không quân Mỹ “xóa sổ” 3 cơ sở hạt nhân Iran, cảnh báo sẽ còn đánh mạnh hơn

Ba’o Dat Viet

June 22, 2025

Washington D.C. – Tối 21 tháng Sáu (giờ Mỹ), Tổng thống Donald Trump tuyên bố trước toàn quốc rằng quân đội Mỹ đã thực hiện cuộc tấn công chính xác nhằm vào ba cơ sở hạt nhân chủ chốt của Iran: Fordow, Natanz và Esfahan, đánh dấu bước leo thang quân sự lớn nhất trong quan hệ Mỹ–Iran kể từ đầu năm.

Phát biểu từ Nhà Trắng, ông Trump gọi chiến dịch này là “một thành công quân sự ngoạn mục” và nhấn mạnh rằng toàn bộ các cơ sở làm giàu uranium của Iran đã bị “xóa sổ hoàn toàn và triệt để.”

“Tất cả mọi người đã nghe những cái tên này suốt nhiều năm khi Iran âm thầm xây dựng những cơ sở hủy diệt khủng khiếp này. Giờ đây, chúng tôi đã phá hủy năng lực hạt nhân của họ để ngăn chặn mối đe dọa từ nhà nước tài trợ khủng bố số một thế giới,” ông Trump khẳng định.

Trong bài phát biểu dài gần 20 phút, ông chủ Nhà Trắng lặp lại thông điệp cứng rắn đối với Tehran, nói rằng nếu Iran không chấp nhận hòa bình, “các cuộc tấn công trong tương lai sẽ lớn hơn nhiều và dễ dàng hơn rất nhiều.”

Nhắc đến những khẩu hiệu “chết cho nước Mỹ” và “chết cho Israel” mà Iran thường tuyên truyền trong 40 năm qua, ông Trump nhấn mạnh:

“Tôi đã quyết định rằng tôi sẽ không để điều đó tiếp diễn. Nó chấm dứt ngay bây giờ.”

Tổng thống Mỹ cũng cảm ơn Thủ tướng Israel Benjamin “Bibi” Netanyahu, gọi chiến dịch là thành quả của “một đội ăn ý chưa từng có tiền lệ.” Ông không giấu sự hài lòng với vai trò của quân đội Israel và đặc biệt tán dương những người điều khiển “những cỗ máy tuyệt vời” của quân đội Mỹ – người mà ông gọi là “những người yêu nước vĩ đại.”

Cũng trong bài phát biểu, ông Trump gửi lời chúc mừng đến Tướng Dan “Razin” Caine, Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng liên quân, và Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth, cho biết hai quan chức này sẽ chủ trì cuộc họp báo tại Lầu Năm Góc lúc 8 giờ sáng ngày 22 tháng Sáu để công bố thêm chi tiết.

Ông Trump đưa ra một cảnh báo lạnh lùng: “Hãy nhớ rằng còn rất nhiều mục tiêu khác. Tối nay là mục tiêu khó khăn nhất – và nguy hiểm nhất. Nhưng nếu hòa bình không đến nhanh chóng, chúng tôi sẽ nhắm vào những mục tiêu còn lại với tốc độ, sự chính xác và kỹ năng. Hầu hết có thể bị tiêu diệt trong vài phút.”

Ông cũng không quên “khoe” về sức mạnh quân sự vượt trội của Mỹ, khẳng định “không có quân đội nào trên thế giới làm được những gì chúng tôi đã làm tối nay – thậm chí không gần bằng.”

Chưa đầy 24 giờ sau khi Iran đưa ra tuyên bố tiếp tục phát triển chương trình hạt nhân bất chấp cảnh báo từ phương Tây, chiến dịch không kích quy mô lớn này đã được tung ra, được cho là không chỉ mang tính răn đe quân sự mà còn có mục tiêu chính trị rõ rệt, giữa lúc ông Trump đang bước vào giai đoạn nước rút tái tranh cử.

Với đòn đánh táo bạo này, giới quan sát quốc tế giờ đây lo ngại: liệu đây là khúc dạo đầu của một cuộc xung đột quy mô lớn, hay là đòn cân não cuối cùng trước khi buộc Iran trở lại bàn đàm phán? Câu trả lời có thể sẽ rõ hơn trong cuộc họp báo sắp tới tại Lầu Năm Góc.


 

MỘT NGƯỜI KHUYẾT TẬT TRỞ THÀNH TỔNG THỐNG HÀN QUỐC

Nguyễn Xuân Diện

 Nguyễn Thị Bích Hậu:

Ông Lee Jae Myung, ứng viên của đảng DC tại Hàn quốc vừa thắng cử Tổng thống. Ông chính là người thua ông cựu TT vừa mất chức trong lần bỏ phiếu trước với tỷ lệ sít sao.

Ông Lee sinh năm 1963, vốn sinh ra trong một gia đình nghèo khổ. Cha ông chỉ là công nhân vệ sinh và mẹ làm nội trợ. Nhà ông có tới 7 anh em mà ông là con thứ 5. Thời thơ ấu và tuổi thanh niên của ông đầy nỗi buồn vì đói nghèo, và vì người cha cờ bạc, gia đình phải chuyển từ chỗ ở cũ đi nơi khác mưu sinh. Với học lực trung bình, nhà nghèo, lên trung học, Lee phải bỏ học đi làm với mức lương chết đói chỉ vẹn vẻn 0,15 usd ngày. Trong thời gian này, ông 2 lần bị tai nạn lao động khiến bị thương ở ngón tay và khớp cổ tay, do đó ông trở thành người khuyết tật dạng nhẹ.

Trong lúc làm việc nhọc nhằn, ông Lee thấy rằng phải học thì mới có thể đổi đời. Vì vậy ông vừa làm vừa học. Năm 1978, ông mới thi đậu bằng PTCS. Tới 1981, ông học xong PTTH, có bằng TN và thi đậu đại học. Ông học Luật và trở thành một luật sư dân quyền.

Năm 2005, ông bắt đầu tham gia chính trị, sau nhiều chức vụ, tới 2010, ông trúng cử thị trường tp Seongnam, nơi gia đình ông sinh sống. 8 năm sau, ông trở thành Thống đốc tỉnh Gyeonggi- tỉnh này bao gồm phần lớn Khu vực thủ đô Seoul và có dân số hơn 13 triệu người, trong cuộc bầu cử địa phương năm 2018. Ông làm nghị viên QH Hàn từ 2022 và lãnh đạo đảng DC của Hàn.

Trong cuộc đời của Lee, ông phải chịu nhiều tang tóc. Cha của ông, người trước đây làm công nhân vệ sinh cho Chợ Sangwon ở Seongnam, đã mất năm 1986 ở tuổi 55. Người anh cả Jae-yong qua đời vào tháng 11 năm 2017 vì ung thư, và người em trai thứ sáu Jae-ok qua đời vào tháng 8 năm 2014. Người anh cả này trước đó từng bị tai nạn lao động khiến anh mất một chân khi đang làm công nhân xây dựng. Người em trai thứ sáu, Jae-ok, là công nhân vệ sinh ở thành phố Anyang, đã qua đời vì làm việc quá sức khi đang vệ sinh vào sáng sớm năm 2014.

Bản thân ông Lee cũng từng thoát khỏi ám sát vì một kẻ lạ mặt tấn công vào năm 2024.

Tuy nhiên vượt qua tất cả, ông đã dẫn đầu phong trào chống lại Thiết quân luật năm 2024 của TT đương nhiệm khi đó và là 1 tiếng nói có tính quốc tế. Sau rất nhiều kiên trì, ông đã thắng cử TT Hàn với 48,83% số phiếu bầu, vượt qua đối thủ Kim Moon Soo của Đảng Quyền lực nhân dân (PPP), người chỉ đạt 42,03%.

Vợ ông, bà Kim Hye-kyung là một pianist tốt nghiệp Đại học Nữ sinh Sookmyung. Họ gặp nhau khi ông là luật sư còn bà chuẩn bị du học Áo. Tình yêu sét đánh khiến ông chỉ sau khi gặp bà 4 ngày đã cầu hôn và được chấp thuận. Thay vì một chiếc nhẫn kim cương, ông đã cầu hôn bằng cách trao cho bà một cuốn nhật ký mà ông đã viết từ năm 13 tuổi.

Họ có hai con trai là Dong-ho (sinh năm 1992) và Yun Ho (sinh năm 1993). Gia đình họ có rất nhiều sách và cha mẹ thường thảo luận với các con về sách và các vấn đề xã hội. Cả hai người con trai của ông bà đều rất giỏi. Họ đã tốt nghiệp Đại học Hàn Quốc là đại học hàng đầu của xứ họ sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, và người con trai cả Dong-ho được cho là đang có kế hoạch kết hôn vào tháng này.

Vợ ông là người trầm lặng, bà thích làm các việc từ thiện. Họ là một gia đình hạnh phúc.

Ông Lee nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của công chúng, theo Korea Times, đặc biệt là trong số những cử tri trẻ tuổi và tầng lớp lao động, những người đồng cảm với xuất thân và chương trình cải cách của ông. Sự trỗi dậy của ông gây được tiếng vang với những người dân Hàn Quốc bình thường, những người coi ông là biểu tượng của sự kiên cường và hy vọng.

**********************

Hình ông TT đắc nhiệm cùng phu nhân; hình ông bà và con trai cả khi còn nhỏ; hình bà bên cạnh một nữ tu, hình ông chụp với những người dân ủng hộ ông; hình ông TT khi còn là thiếu niên đang đi làm kiếm tiền nuôi thân và phụ giúp cha mẹ; hình ông bà và mẹ của ông khi trở lại thăm nhà máy nơi ông từng đi làm khi còn trẻ vào năm 2017, khi ông tranh cử TT lần đầu. Nguồn trên các báo Hàn quốc và các hãng tin lớn trên thế giới.


 

 MỘT VẾT MỰC ĐEN TRONG TRANG SỬ CẬN ĐẠI TRUNG HOA

Tu Le

“Một dân tộc không thể lớn mạnh nếu mãi chối bỏ sự thật.”

– Nguyễn Hiến Lê

Lịch sử mỗi quốc gia đều có những ngày huy hoàng để tự hào, và cũng có những đêm dài để cúi đầu suy ngẫm. Với Trung Hoa cận đại, đêm mùng 3 rạng sáng mùng 4 tháng Sáu năm 1989 là một đêm như vậy – đẫm máu, tê tái, và chưa bao giờ được chính quyền gọi đúng tên.

Một cuộc biểu tình không súng đạn

Bắt đầu từ giữa tháng Tư, hàng vạn sinh viên đại học, học giả, công nhân và người dân Bắc Kinh đã tập trung tại Quảng trường Thiên An Môn – trái tim biểu tượng của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa – để bày tỏ lòng tưởng niệm cựu Tổng bí thư Hồ Diệu Bang, một người từng cổ vũ cải cách và đối thoại. Nhưng nhanh chóng, dòng người ấy biến thành một phong trào rộng lớn đòi hỏi dân chủ, tự do ngôn luận và minh bạch chính trị.

Người trẻ tuổi – bằng vào lương tri, bằng vào giấc mơ về một Trung Hoa tốt đẹp hơn – đã ngồi xuống trong ôn hoà. Họ không bạo loạn. Họ không đốt phá. Họ viết biểu ngữ, họ hô khẩu hiệu, họ tuyệt thực. Và lạ thay, chính sự ôn hòa của họ lại trở thành mối đe doạ lớn nhất đối với một thể chế luôn coi kỷ luật là tối thượng và chân lý chỉ thuộc về đảng.

Quân đội bắn vào nhân dân

Khi lệnh thiết quân luật được ban ra, xe tăng từ các tỉnh kéo về Bắc Kinh, đêm đêm bánh sắt lăn trên mặt đường, đèn pha chiếu thẳng vào những ánh mắt còn ánh lên hy vọng. Rồi tới đêm định mệnh. Súng nổ. Tiếng la hét. Xác người đè lên nhau. Bánh xích xe tăng nghiến qua xác thanh niên.

Báo cáo của Hội Chữ Thập Đỏ Trung Quốc lúc bấy giờ ghi nhận khoảng 2.700 người chết. Tài liệu ngoại giao bị rò rỉ từ Anh Quốc cho rằng con số có thể lên tới 10.000. Nhưng bất kể là bao nhiêu, thì con số ấy cũng là một bằng chứng không thể chối cãi rằng: chính quyền đã dùng bạo lực quân sự để giết dân mình – một điều mà bất kỳ quốc gia nào còn lương tri đều xem là giới hạn tối hậu không thể vượt.

Cái giá của sự im lặng

Từ đó đến nay, hơn ba mươi năm trôi qua, chính quyền Bắc Kinh chưa một lần thừa nhận sai lầm. Các tài liệu về sự kiện bị kiểm duyệt. Các nhân chứng bị bắt giữ, sách nhiễu. Ngay cả từ “Thiên An Môn” khi gõ trên mạng ở Trung Quốc cũng dẫn tới kết quả… du lịch.

Lịch sử bị chối bỏ không chỉ là một sự bất công với người đã chết, mà còn là một mối nguy cho thế hệ đang sống. Bởi khi một chế độ có thể bóp méo sự thật và dạy dân chúng quên đi bi kịch, thì chính nó cũng đang xây dựng một tương lai không chân lý.

Một vết mực đen chưa phai

Thiên An Môn là một vết mực đen trên trang sử Trung Hoa, và cũng là một lời cảnh tỉnh cho toàn nhân loại: rằng độc tài không chỉ bóp nghẹt tự do, mà còn sẵn sàng bắn vào lương tâm để bảo vệ quyền lực.

Người ta có thể tạm thời làm im tiếng nói của lịch sử, nhưng không thể dập tắt ký ức nhân loại. Bởi ký ức – một khi đã khắc sâu vào tâm khảm của người ngay – thì cũng như những dòng chữ khắc đá: dẫu mưa gió phôi pha, vẫn còn đó một dấu vết cho mai sau.

Người viết xin cúi đầu mặc niệm những linh hồn đã ngã xuống vì lý tưởng dân chủ trong đêm đen tháng Sáu. Họ không hề chết vô ích. Họ chính là ánh sao dẫn đường cho một ngày mai – nơi sự thật sẽ được gọi đúng tên và công lý không còn là một điều xa vời.

By: Khoai G7

#khoaig7

#infogohub


 

Hoa Kỳ tạm hoãn áp thuế 50% đối với hàng nhập từ Liên Hiệp Châu Âu

RFI

Tổng thống Mỹ và chủ tịch Ủy Ban Châu Âu cùng thông báo Hoa Kỳ tạm hoãn áp thuế 50% đối với hàng nhập từ Liên Hiệp Châu Âu cho đến 09/07. 

Đăng ngày: 26/05/2025 

Hinh tư liệu minh họa: Tổng thống Mỹ Donald Trump (P) và chủ tịch Ủy Ban Châu Âu Ursula von der Leyen tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới Davos, Thụy Sĩ, ngày 21/01/2020.

Hinh tư liệu minh họa: Tổng thống Mỹ Donald Trump (P) và chủ tịch Ủy Ban Châu Âu Ursula von der Leyen tại Diễn đàn Kinh tế Thế giới Davos, Thụy Sĩ, ngày 21/01/2020. AP – Evan Vucci

Thanh Phương

Theo hãng tin AFP, hôm qua, 25/05/2025, chủ tịch Ủy Ban Châu Âu Ursula von der Leyen đã gọi điện cho tổng thống Mỹ Donald Trump về mức thuế 50% mà ông dọa áp dụng kể từ ngày 01/06 đối với hàng hóa nhập từ các nước Liên Hiệp Châu Âu.

Phát biểu trước khi lên máy bay trở về Washington sau hai ngày nghỉ cuối tuần ở bang New Jersey, ông Trump cho biết bà Ursula von der Leyen muốn tiến hành các cuộc đàm phán “nghiêm túc” về thuế quan và ông đã đồng ý tạm hoãn áp thuế 50% đến ngày 09/07. Về phần mình, chủ tịch Ủy Ban Châu Âu cũng cho biết đã có một cuộc “điện đàm rất tốt” với tổng thống Hoa Kỳ. Trên mạng X, bà khẳng định: “ Châu Âu sẵn sàng thúc đẩy đàm phán một cách nhanh chóng và hiệu quả. Để đạt được một thỏa thuận tốt, chúng tôi cần thời gian cho đến ngày 09/07.” Bà Ursula von der Leyen nhắc lại: “ Liên Âu và Hoa Kỳ có mối quan hệ thương mại quan trọng nhất và chặt chẽ nhất thế giới”.

Thứ Sáu tuần trước, chính tổng thống Trump đã tuyên bố “không cần tìm một thỏa thuận thương mại với Liên Âu ” và dọa áp thuế đối với hàng nhập từ 27 nước thành viên của khối này kể từ ngày 01/06. Ủy Ban Châu Âu, đang đàm phán với Hoa Kỳ nhân danh Liên Âu đã có phản ứng ngay lập tức, yêu cầu Washington phải có “sự tôn trọng”, thay vì “đe dọa”  trong đàm phán với Bruxelles.

Vào đầu tháng 5, Liên Âu đã dọa sẽ áp thuế đối với 95 tỷ euro trị giá hàng hóa nhập từ Hoa Kỳ, trong đó có xe hơi và máy bay, nếu đàm phán thương mại với chính quyền Trump thất bại.

Thượng đỉnh ASEAN tỏ lo ngại về chính sách thuế quan của Mỹ 

Lần đầu tiên từ khi tổng thống Mỹ Donald Trump ban hành các mức thuế “đối ứng” với thế giới, các nhà lãnh đạo hiệp hội các nước Đông Nam Á (ASEAN) hôm nay, 26/05/2025, họp thượng đỉnh tại Kuala Lumpur, Malaysia. Họ dự kiến đưa ra một thông điệp chung bày tỏ quan ngại sâu sắc về chính sách thuế quan của Hoa Kỳ. 

Theo hãng tin AFP, trong văn bản bài phát biểu khai mạc phân phát cho giới truyền thông, nhưng đoạn này không được đọc khi phát biểu, thủ tướng Malaysia Anwar Ibrahim tuyên bố: “Một sự chuyển đổi trong trật tự địa chính trị đang diễn ra và hệ thống thương mại toàn cầu đang chịu thêm căng thẳng, với việc áp dụng thuế quan đơn phương gần đây của Hoa Kỳ. Chủ nghĩa bảo hộ đang trỗi dậy trở lại trong khi chúng ta chứng kiến ​​chủ nghĩa đa phương đang tan vỡ”.

Các cuộc đàm phán song phương giữa các quốc gia thành viên ASEAN và Washington đang diễn ra, nhưng khối này vẫn thể hiện một mặt trận thống nhất, theo đánh giá của Malaysia, quốc gia giữ chức chủ tịch luân phiên ASEAN năm nay. 

Theo dự thảo tuyên bố mà AFP xem được, các lãnh đạo ASEAN sẽ bày tỏ “mối quan ngại sâu sắc về việc áp dụng các biện pháp thuế quan đơn phương, đặt ra những thách thức phức tạp và đa chiều” đối với khối này. Nhưng ASEAN cho biết năm nay sẽ không áp thuế quan trả đũa đối với Hoa Kỳ. Thay vào đó, họ đang xem xét mở rộng quan hệ với khối thương mại khác, bao gồm Liên Hiệp Châu Âu, cũng như tăng cường thương mại giữa các quốc gia thành viên.

Trong cuộc họp thượng đỉnh hôm nay, các lãnh đạo ASEAN cũng sẽ cố gắng gia tăng áp lực với chính quyền quân sự Miến Điện và giải quyết các vấn đề còn lại liên quan đến đơn của Đông Timor xin gia nhập khối các quốc gia Đông Nam Á.


 

Liên Âu kêu gọi “tôn trọng” sau khi tổng thống Mỹ Donald Trump dọa áp thuế 50%

RFI

Sau khi tổng thống Mỹ Donald Trump hôm qua, 23/05/2025, dọa sẽ áp thuế 50% đối với hàng hóa nhập từ Liên Hiệp Châu Âu kể từ ngày 01/06, Ủy viên Thương mại châu Âu tuyên bố Liên Âu muốn đạt một thỏa thuận thương mại với Hoa Kỳ dựa trên “sự tôn trọng”, chứ không phải dựa trên “những lời đe dọa”. 

Đăng ngày: 24/05/2025 

(Ảnh minh họa) Các container tại một bến container ở Duisburg, Đức vào ngày 3 tháng 4 năm 2025.

(Ảnh minh họa) Các container tại một bến container ở Duisburg, Đức vào ngày 3 tháng 4 năm 2025. AP – Martin Meissner

Thanh Phương

Sau khi đưa thông báo trên mạng Truth Social của ông, tổng thống Trump phát biểu với báo chí tại Phòng Bầu Dục của Nhà Trắng để giải thích về mức thuế 50% đối với Liên Âu. Từ Washington, thông tín viên Guillaume Naudin tường trình :

“Thuế nhập khẩu 50% đối với tất cả các mặt hàng đến từ châu Âu ngay từ ngày 01/06. Gần 8 giờ sáng ở bờ đông nước Mỹ, Donald Trump tuyên bố mạnh mẽ như thế.

Thị trường ngay lập tức lao dốc trước đòn mới đánh vào thương mại toàn cầu. Vài giờ sau, tại Phòng Bầu dục, Donald Trump giải thích: Đó là cách đàm phán của ông.

“Tôi chỉ nói rằng đã đến lúc chơi theo cách tôi biết chơi. Tôi không tìm kiếm một thỏa thuận. Đã quyết định rồi, là 50%. Chúng ta sẽ xem điều gì xảy ra, nhưng khi chúng ta nói chuyện, thuế này sẽ bắt đầu được áp dụng ngày 1 tháng 6 và như thế đấy. Họ đối xử không tốt với chúng ta. Họ không đối xử tốt với đất nước chúng ta. Họ đã tụ lại nhau để lợi dụng chúng ta. Nhưng tôi nhắc lại một lần nữa, sẽ không có thuế quan nếu họ xây dựng nhà máy của họ ở đây. Bây giờ,nếu ai đó đến và muốn xây dựng nhà máy ở đây, chúng ta có thể hoãn lại hoặc đình chỉ (áp thuế), trong thời gian nhà máy đang được xây dựng. Điều đó sẽ phù hợp… Có lẽ vậy.”

Donald Trump nhắc lại rằng ông đã đạt được thỏa thuận với Vương quốc Anh và Trung Quốc. Đối với Trung Quốc, thỏa thuận đã được ký sau khi Bắc Kinh trả đũa mức thuế của Hoa Kỳ. Leo thang căng thẳng kéo dài cho đến khi mọi người nhận ra rằng có lẽ cần phải tỉnh táo lại.” 

Lời đe dọa áp thuế 50% của tổng thống Trump đã khiến toàn bộ các thị trường chứng khoán châu Âu hôm qua chao đảo, chỉ số của thị trường Paris giảm 1,65%, Frankfurt giảm 1,54% …

Phản ứng của Liên Âu 

Đáp lại lời đe dọa đó, Ủy viên Thương mại châu Âu Maros Sefcovic khẳng định Liên Âu thật sự muốn đạt một thỏa thuận với Hoa Kỳ dựa trên “sự tôn trọng“, chứ không phải trên “những lời đe dọa“. Từ Bruxelles, thông tín viên Pierre Benazet gửi về bài tường trình :

“Ủy viên Thương mại Châu Âu Maros Sefcovic đã lên lịch cuộc họp qua điện thoại vào hôm qua với Đại diện Thương mại Mỹ Jamieson Greer tại Washington. Cuộc điện đàm sẽ không làm thay đổi lập trường của mỗi bên vì nó diễn ra sau những lời đe dọa của Donald Trump, nhưng những lời đe dọa này chưa thực sự làm thay đổi cục diện hiện tại. 

Hiện giờ Liên Hiệp Châu Âu đang phải chịu mức thuế hải quan 25% đối với thép, tiếp đến là 25% đối với ô tô và sau đó, giống như phần còn lại của thế giới, chịu mức thuế 10% mà Donald Trump gọi là “thuế đối ứng”. 

Đây cũng không phải là lời đe dọa đầu tiên, vì tổng thống Trump ban hành mức thuế chung là 25% đối với Liên Hiệp Châu Âu (hiện đang được tạm hoãn áp dụng trong 90 ngày) và còn có mức thuế 200% đối với rượu. Do đó, đối với phía châu Âu, đây chỉ là một cách đàm phán mới của Mỹ trong khi chính họ châu Âu đã tạm dừng các biện pháp trả đũa. Liên Âu đã công bố một loạt các biện pháp trả đũa đối với 100 tỷ euro hàng nhập khẩu từ Mỹ và không loại trừ khả năng đánh vào các tập đoàn Internet lớn của Mỹ trong các hoạt động thương mại của họ tại châu Âu.”

Ngoài mức thuế 50% đối với Liên Âu, hôm qua, tổng thống Trump còn dọa sẽ áp thuế 25% đối với Apple và các nhà sản xuất điện thoại thông minh khác, trừ phi những tập đoàn này sản xuất các điện thoại đó ở Hoa Kỳ. Ông nói thêm là mức thuế 25% này sẽ được áp dụng kể từ cuối tháng 6. Hiện nay, phần lớn điện thoại của Apple được lắp ráp tại Trung Quốc. 


 

Thượng Viện Hoa Kỳ chuẩn bị trừng phạt Nga nếu không có tiến triển trong hòa đàm Nga – Ukraine

Theo các báo Hoa Kỳ

(Bloomberg) — Các đảng viên Cộng hòa tại Thượng viện cảnh báo Nga rằng họ chuẩn bị thông qua các lệnh trừng phạt nghiêm khắc nếu Tổng thống Vladimir Putin từ chối tham gia đàm phán ngừng bắn với Ukraine hoặc vi phạm thỏa thuận cuối cùng.

Ảnh: Lindsey Graham (Vitalii Nosach, RBC-Ukraine)© RBC-Ukraine

Theo các tác giả của dự luật, Thượng nghị sĩ Richard Blumenthal (Đảng Dân chủ) và Lindsey Graham (Đảng Cộng hòa), Thượng viện Hoa Kỳ sẵn sàng thông qua dự luật trừng phạt cứng rắn đối với Nga nếu Vladimir Putin không thể hiện mong muốn hòa bình trong vòng vài ngày.

Dự luật trừng phạt Nga vì cuộc xâm lược tàn bạo của nước này vào Ukraine đã nhận được 81 phiếu đồng bảo trợ tại Thượng viện Hoa Kỳ.

Các lệnh trừng phạt này sẽ được áp dụng nếu Nga từ chối đàm phán thiện chí về một nền hòa bình lâu dài với Ukraine hoặc tham gia vào các nỗ lực khác, bao gồm cả can thiệp quân sự, làm suy yếu chủ quyền của Ukraine sau khi hòa bình được ký kết. Luật này cũng thiết lập mức thuế 500% đối với hàng hóa nhập khẩu từ các quốc gia mua dầu, khí đốt, uranium và các sản phẩm khác của Nga.


 

Zelensky : – Dân tộc tôi đã làm gì sai ?

Xuyên Sơn

Zelensky :

– Dân tộc tôi đã làm gì sai ?

Chúng tôi chưa bao giờ mang quân sang Nước Nga hay bất cứ một đất nước nào, vì chúng tôi chỉ muốn có hòa bình. Tại sao dân tộc tôi lại phải chịu đựng chiến tranh?

Nước Nga quá mạnh so với đất nước chúng tôi, thậm chí họ có thể hủy diệt được cả thế giới.

Sống cạnh một đất nước quá mạnh nhưng lại rắp tâm chiếm đoạt đất của chúng tôi, thì lẽ đương nhiên chúng tôi phải tìm nơi dựa dẫm và nhờ vả ở những quốc gia mạnh hơn thì có gì sai?

Nếu nước Nga tốt đẹp thì sao chúng tôi lại phải chọn con đường đầy nhọc nhằn chông gai và đau khổ để thoát ra?

Nếu nước Nga tốt đẹp thì họ đã không cướp Crimea,

Donetsk

Luhansk

rồi lại muốn xâm lược cả đất nước Ukraine này.

Nếu nước Nga tốt đẹp thì ngày nay , Phần Lan và Thụy Điển đã không xin gia nhập NATO …

Người Nga và những kẻ ủng hộ Pu tin hãy tự tìm câu trả lời cho chính họ trước khi lên án chúng tôi.

Nguồn fb Joseph Bui


 

Được giải oan sau 38 năm ngồi tù vì tội giết người

Ba’o VNEXPRESS

Người đàn ông Anh Peter Sullivan phải ngồi tù gần 4 thập kỷ vì tội danh giết người trước khi được minh oan nhờ bằng chứng ADN.

Tòa phúc thẩm ở London, Anh ngày 13/5 hủy bỏ bản án giết người với Peter Sullivan, 68 tuổi, và yêu cầu trả tự do cho ông ngay lập tức. Phán quyết được đưa ra sau khi bằng chứng pháp y từ hiện trường vụ án mạng năm 1986 được kiểm tra và cho kết quả không khớp với ADN của Sullivan.

Tòa Phúc thẩm ở London đã hủy bỏ bản án của ông Sullivan vào thứ Ba© PA

Sullivan, người đã ngồi tù 38 năm vì tội danh giết người, bật khóc khi nghe phán quyết của tòa. Ông theo dõi phiên tòa qua đường truyền video từ nhà tù Wakefield ở miền bắc nước Anh, nói với luật sư rằng ông không oán giận vì bản án oan và mong ngóng được gặp người thân.

“Vì Chúa là nhân chứng của tôi và người nói rằng sự thật sẽ mang đến cho bạn tự do. Thật không may khi chúng tôi đã mất một khoảng thời gian dài để giải quyết xong bản án oan. Tôi không oán giận hay cảm thấy cay đắng”, luật sư đại diện Sarah Myatt đọc tuyên bố của Sullivan bên ngoài tòa án.

Ảnh hồ sơ nhà tù của Peter Sullivan. Ảnh: Standard

Sullivan là tù nhân chịu án oan lâu nhất ở Anh, theo Myatt. Peter Sullivan năm 1987 bị kết án giết người phụ nữ tên Diane Sindall ở Bebington, gần Liverpool, phía tây bắc Anh.

Vào đêm 1/8/1986, Sindall, 21 tuổi, đang trở về sau khi làm thêm tại quán rượu thì xe của cô hết xăng. Cảnh sát cho biết một số nhân chứng thấy cô rời xe và đi bộ trên đường dẫn tới trạm xăng.

Xác của Sindall được phát hiện 12 tiếng sau đó trong một con hẻm. Cô bị tấn công tình dục và đánh đập dã man. Nguyên nhân tử vong được xác định là do xuất huyết não. Một ngày sau khi Sindall bị sát hạt, quần áo của cô bị phát hiện đang cháy trên đồi Bidston gần đó.

Sullivan sau đó bị xem là nghi phạm khi một nhân chứng nói rằng thấy Peter đang chạy gần nơi đốt quần áo của Sindall. Tinh dịch được tìm thấy trên cơ thể của Sindall khi đó không thể phân tích vì công nghệ hạn chế và được bảo quản như bằng chứng của vụ án.

Sau khi bị bắt, Sullivan ban đầu không được phép có luật sư bào chữa. Ông thú nhận giết Sindall nhưng sau đó rút lại lời nhận tội.

Ông Sullivan năm 2008 nộp đơn đề nghị Ủy ban Đánh giá Vụ án Hình sự (CCRC) xem xét lại phán quyết của ông, nhưng đơn bị từ chối. Năm 2019, ông gửi đơn kháng cáo, nhưng tòa án đã từ chối năm 2021.

Diane Sindall, nạn nhân vụ án mạng. Ảnh: NEWS

Cuối năm 2021, CCRC tiếp nhận đề nghị xem xét lại vụ án của Sullivan. Họ quyết định nên xét nghiệm các mẫu tinh dịch tìm thấy trên cơ thể của Sindall năm xưa dựa vào những tiến bộ công nghệ hiện tại. Kết quả xét nghiệm năm 2024 cho thấy nó không thuộc về Sullivan, theo luật sư bào chữa Jason Pitter.

Trong đơn gửi ủy ban năm 2008, Sullivan từng đề xuất kiểm tra bằng chứng ADN, nhưng các chuyên gia pháp y thời điểm đó nói rằng bất kỳ xét nghiệm nào đều không khả thi. Các kỹ thuật được sử dụng để kết luận ADN không trùng khớp đều không có vào thời điểm đó.

Cảnh sát đã mở lại cuộc điều tra, nhưng cho biết ADN được xác định trong vụ án không khớp với bất kỳ ai trong cơ sở dữ liệu quốc gia. Họ đã loại trừ vị hôn phu của Sindall, các thành viên gia đình cô và hơn 260 người đàn ông trong diện tình nghi.

“Chúng tôi đã mất Peter trong 39 năm và không chỉ có chúng tôi chịu thiệt. Peter không chiến thắng trong cuộc chiến này và gia đình Sindall cũng vậy. Họ đã mất con gái và không thể tìm lại. Chúng tôi giờ có lại Peter và cố gắng xây dựng lại cuộc sống với anh ấy một lần nữa”, Kim Smith, em gái của Sullivan, nói.

Thùy Lâm (Theo ABC News, NEWS


 

SỤP ĐỔ VÌ CÁI SIÊU THỊ

Nếu Boris Yeltsin, thành viên Xô Viết Tối cao Liên Xô, không đến thăm Hoa Kỳ vào năm 1989, lịch sử thế giới có thể đã đi theo một con đường khác.

Nếu Yeltsin không dừng lại ở một siêu thị Mỹ trên đường tới sân bay, ông có thể đã không bao giờ trở thành Tổng thống Nga và không bao giờ khởi xướng việc giải thể Liên Xô.

Chuyến đi tới Mỹ đó, và lần dừng chân định mệnh tại Randall’s, đã gây ấn tượng mạnh với Yeltsin đến mức ông vỡ mộng với chính ý tưởng về chủ nghĩa cộng sản.

Vào tháng 9 năm 1989, Boris Yeltsin đến thăm Hoa Kỳ trong chuyến thăm không chính thức đầu tiên. Ông không phải là tổng thống Nga, mà chỉ là một trong những quan chức hàng đầu của Đảng Cộng sản trong Hội đồng Tối cao Liên Xô, một trong hơn 500 người trong số họ.

Vì vậy, ông ta giống như một thành viên bình thường của Duma Quốc gia hiện nay. Trong thời gian ngắn ở Mỹ, Yeltsin chưa từng đến bất kỳ cửa hàng tạp hóa nào. Vì vậy, ông ta quyết định tìm xem một cửa hàng trên đường đến sân bay trước khi bay về nhà.

Xe buýt dừng lại ở một siêu thị bình thường của Mỹ ở Houston, TX. Cửa hàng khiến Yeltsin bị sốc. Ông ta đã rất sửng sốt. Ở tuổi 58, ông chưa bao giờ chứng kiến ​​điều gì như thế này trong đời.

Và Yeltsin không phải là thường dân. Ông đã lãnh đạo một trong những khu vực liên bang chiến lược trong một thập kỷ, trước khi trở thành người đứng đầu thành phố Moscow. Ông thậm chí còn được đưa vào danh sách trở thành một trong những thành viên của Bộ Chính trị toàn năng. Ông là thành viên chân chính của giới tinh hoa Cộng sản Liên Xô. Nhưng lượng thực phẩm và hàng hóa dồi dào như vậy trong một cửa hàng bình thường ở Mỹ lúc đó đã thực sự khiến ông ta bị sốc.

Yeltsin liên tục giơ tay lên vì ngạc nhiên. Ông cho rằng ngay cả các thành viên Bộ Chính trị cũng không có dư giả như vậy. “Ngay cả Gorbachev cũng không được vậy!”, Yeltsin nói.

Sau đó, trên máy bay, Yeltsin im lặng một lúc lâu. Ông ngồi ôm đầu, trên mặt hiện rõ sự giằng xé cảm xúc.

Một số người dân Liên Xô sau khi từ các nước phương Tây trở về Liên Xô đã rơi vào tình trạng trầm cảm nặng. Vì có một xung đột tâm lý không thể giải quyết được giữa cách một người sống cả đời – và việc anh ta có thể sống như thế nào nếu anh ta sinh ra ở một đất nước khác.

Khi Yeltsin tỉnh lại, ông nói một cách cay đắng: “Những người dân tội nghiệp của chúng ta đã bị đưa đến đâu?”.

“Cả đời tôi đã kể những câu chuyện cổ tích, cả đời tôi đã cố gắng bịa ra mọi thứ. Nhưng mọi thứ trên thế giới đều đã được phát minh rồi”, Yeltsin than thở.

Phụ tá của Yeltsin đã mô tả:

“Khi chúng tôi vừa quay lại sân bay, ma quỷ đã thúc giục chúng tôi đi xem một siêu thị điển hình của Mỹ”.   

Nó được gọi là Siêu thị Randall. Trong nhóm của chúng tôi, chỉ có Boris Nikolaevich và tôi chưa bao giờ đến những cơ sở buôn bán kiểu này.

Hơn nữa, đây không phải là một đô thị, càng không phải là một cửa hàng ở New York và theo tiêu chuẩn, một cửa hàng tỉnh lẻ rất “bình thường”. Tất nhiên, nếu Houston có thể được coi là một tỉnh.

Xuống xe, tôi bắt đầu tìm kiếm một đám đông người và thứ gì đó tương tự như hàng dài chờ đợi của chúng tôi. Tuy nhiên, không có xếp hàng chờ đợi – xung quanh cũng như trong chính cửa hàng.

Đó là một tòa nhà một tầng làm bằng kết cấu kim loại nhẹ. Đương nhiên, không ai trong số các nhân viên phục vụ biết về việc chúng tôi đến và do đó không thể có chuyện “khoe khoang” được. Một ngày bình thường, một loại hàng “bình thường”, những vị khách “bình thường”…

Chuyến đi tới Mỹ đó – và lần dừng chân định mệnh tại Randall’s, đã gây ấn tượng mạnh với Yeltsin đến mức ông vỡ mộng với chính ý tưởng về chủ nghĩa cộng sản.

Tôi ngay lập tức bị ấn tượng bởi sự dồi dào của ánh sáng. Và nhìn chung, cách phối màu của mọi thứ đều tươi sáng và ấn tượng đến mức khiến chúng ta có cảm giác như đang đi xuống vực sâu của kính vạn hoa.

Sự phong phú của các loài hoa cũng đầy mê hoặc – mọng nước, rực rỡ, như thể vừa được cắt ra từ bồn hoa. Hơn nữa, những bông hoa không phải để bán mà như một vật trang trí.

Ngay khi chúng tôi bước vào siêu thị, họ đã gọi cho ai đó từ ban quản lý. Từ đâu đó trong phòng tiện ích xuất hiện một chàng trai trẻ rất đẹp trai trong chiếc áo sơ mi trắng như tuyết, chải chuốt gọn gàng và tất nhiên là đang mỉm cười. Đó là quản trị viên trưởng.

Chúng tôi tự giới thiệu và nói muốn tìm hiểu về công việc của cửa hàng.

Không vấn đề gì: người quản lý đã mời một cô bán hàng trẻ đến hỗ trợ chúng tôi và cô ấy dẫn chúng tôi qua các lối đi.

Điều chính khiến chúng tôi quan tâm là sự đa dạng. Và về vấn đề này, Yeltsin đã đặt câu hỏi cho nhân viên cửa hàng.

Những câu trả lời chân thực của họ đã khiến chúng tôi bị sốc, và Boris Nikolayevich thậm chí còn hỏi lại: – Anh có dịch đúng không đấy ?! Và người quản lý nhắc lại một lần nữa rằng phạm vi sản phẩm thực phẩm của siêu thị vào thời điểm đó đúng là có số chủng loại lên tới khoảng 30 nghìn mặt hàng.

Khi chúng tôi đi dọc theo dãy hàng, mắt chúng tôi không biết dừng lại ở đâu. Tôi có thể đoán được nhiều điều khác nhau, nhưng những gì tôi nhìn thấy trong siêu thị này cũng không kém phần kinh ngạc so với chính nước Mỹ.

Một số người trong chúng tôi bắt đầu đếm các loại dăm bông. Chúng tôi đã mất số đếm.

Tôi nhớ đến cửa hàng xúc xích của chúng tôi ở Krasnaya Presnya, nơi vào năm 1963 bạn có thể mua “Brunswick”, “Stolichnaya”, “Tambov”, “Uglich”, “Krakov” và một số loại xúc xích khác. Lúc đó, tôi nghĩ đây là đỉnh cao trong giấc mơ của con người và những dấu hiệu đầu tiên của chủ nghĩa cộng sản đã nở rộ. Công bằng mà nói, theo năm tháng, các kệ hàng của cửa hàng bắt đầu trống rỗng và giờ chỉ còn lại những ký ức về quá khứ tươi sáng của nó. Tôi nhớ đến cửa hàng Liên Xô đó và so sánh nó với cửa hàng này ở Houston, và nhận ra rằng sự phong phú mà Khrushchev hứa sẽ dẫn dắt chúng tôi đã vượt qua chúng tôi.

Vào thời điểm đó ở Liên xô tất cả 300 viện và phòng nghiên cứu có nhiệm vụ chỉ ra những lợi thế của chủ nghĩa xã hội so với chủ nghĩa tư bản có thể đang tiếp tục cố gắng thuyết phục tôi, nhưng từ bây giờ những nỗ lực của họ sẽ là vô nghĩa.

Thực tế của Mỹ, trên ví dụ về siêu thị này, có vẻ thuyết phục hơn 100 lần so với bất kỳ lý thuyết nào của Liên Xô. Chắc chắn, con người sống không chỉ nhờ bánh mì… Không chỉ nhờ xúc xích, không chỉ nhờ pho mát…

Nhân tiện, bạn đã thấy phô mai màu đỏ, nâu, cam chanh chưa? Bạn nghĩ chúng tôi đã thấy bao nhiêu loại phô mai ở Houston? Còn giăm bông thì sao? Tất cả món ngon không thể tưởng tượng được này mà mọi người đều có thể thử ngay tại cửa hàng và quyết định – liệu nó có đáng để chi tiền không?

Chúng tôi không thể đếm được tên các loại kẹo, bánh ngọt, không thể nhận biết được sự đa dạng về màu sắc cũng như sức hấp dẫn ngon miệng của chúng bằng mắt.

Và mặc dù tôi đang cố gắng truyền đạt ấn tượng của mình, nhưng tôi hiểu rằng đây chỉ là một nỗ lực thảm hại, bởi vì lời nói bất lực trước thực tế những gì cửa hàng Mỹ đó có thể cung cấp.

Thỉnh thoảng, tôi liếc nhìn Yeltsin và nhận thấy đây là một bài kiểm tra khó khăn đối với ông. Và khi một người phụ nữ đi trên xe đẩy đuổi kịp ông ta, trên đó có một cậu bé đang ngồi, Boris Nikolaevich, xin lỗi và bắt đầu tra hỏi cô ấy:

  – Cô ấy có thường xuyên đến cửa hàng này không? Hóa ra, chỉ vào thứ bảy.

  – Gia đình bạn có lớn không?

3 người: cô, chồng và con.

  – Thu nhập của gia đình bạn là bao nhiêu?

Người phụ nữ giải thích rằng cô tạm thời không làm việc và sống bằng tiền lương của chồng, 3.600 USD một tháng.

   Yeltsin hỏi cô thường chi bao nhiêu cho thực phẩm? Hóa ra gia đình này đã chi khoảng 170 USD cho thực phẩm trong một tuần. Từ thứ bảy đến thứ bảy. Cô vẫn phải trả tiền thuê nhà, bảo hiểm…

Ở khu vực rau quả, chúng tôi thực sự bị sốc bởi chất lượng của sản phẩm.

Một củ cải có kích thước bằng một củ khoai tây lớn được chiếu sáng bằng ánh sáng rực rỡ và nước được rải lên nó từ những “linh hồn” nhỏ.

Củ cải thực sự rực rỡ, và bên cạnh chúng là hành, tỏi, cà tím, súp lơ, cà chua, dưa chuột.

Bạn muốn lươn hun khói – đây.

Bạn có muốn cá mút đá không? Hay gan của bạn đã quen với cá tầm và hàu? Dứa, chuối…

Và ở khu vực bánh kẹo, người ta có thể đứng hàng giờ: nó có thể vượt qua cả Hollywood về mặt giải trí. Một chiếc bánh khổng lồ tượng trưng cho một đấu trường khúc côn cầu đang chờ khách hàng trên khán đài. Các hình tượng người chơi được làm bằng sô cô la. Một tác phẩm nghệ thuật thực sự và quan trọng nhất – dễ tiếp cận, khá dễ tiếp cận.

Nói chung, đây là một chủ đề tăng huyết áp. Đối với Boris Nikolaevich và tôi, việc đi siêu thị là một cú sốc thực sự.

Khi tôi đang viết cuốn sách này, vợ tôi hôm nay (tháng 9 năm 1991) đến cửa hàng mua sữa lúc 7 giờ sáng nhưng vẫn có hàng dài người xếp hàng. Xếp hàng khắp nơi: bạn phải đứng 2 ngày để mua đường. Và đây là ở đây – ở Moscow, vào nửa sau thế kỷ 20, 73 năm sau Cách mạng vĩ đại. Vào thời điểm đó, theo tính toán của Khrushchev, tất cả chúng ta lẽ ra đã sống dưới chủ nghĩa cộng sản rồi. Hoặc có thể những gì chúng ta đã xây dựng ở Liên Xô là chủ nghĩa cộng sản thực sự?

Ở lối ra khỏi siêu thị Mỹ, cô gái ngồi ở quầy tính tiền không cần phải đếm gì cả. Trên tay cô cầm một thiết bị nhỏ giống như máy sấy tóc, cô nhanh chóng xem qua mã giá trên bao bì. Sau thao tác này, giá xuất hiện trên màn hình máy tính tiền, khách hàng thanh toán và có thể tự do đi qua cửa quay điện tử. Chà, còn gì có thể đơn giản và thông minh hơn một hệ thống như vậy?

Khi chúng tôi rời siêu thị, người quản lý đã tặng chúng tôi một món quà: một chiếc túi nhựa lớn đựng những gói thực phẩm từ cửa hàng này.

Tôi hoàn toàn tin rằng chỉ sau khi đi siêu thị Randall, lúc ở trên máy bay, niềm tin cuối cùng của Yeltsin vào lối suy nghĩ Bolshevik của ông cuối cùng đã sụp đổ.

Có lẽ, trong những giây phút rối loạn tinh thần đó, quyết định rời bỏ Đảng Cộng sản và tham gia cuộc tranh giành quyền lực tối cao ở Nga đã chín muồi trong ông ta”.

Sau đó, Yeltsin nhận ra rằng tất cả những câu chuyện của các “nhà báo quốc tế” về những công nhân Mỹ được cho là đang chết trong cảnh nghèo đói khủng khiếp và chỉ mơ được chuyển đến Liên Xô, tất cả những câu chuyện này chẳng qua chỉ là tuyên truyền. Ngay cả những người “tinh hoa” trong đảng cũng không biết điều đó (Báo chí liên xô thuốc luôn cả lãnh đạo – Dựa trên cuốn sách của Lev Sukhanov – trợ lý của Boris Yeltsin: “3 năm với Boris Yeltsin”)

Sau chuyến thăm Mỹ, Yeltsin đã trở thành Tổng thống đầu tiên của Nga.

Với tư cách là tổng thống Nga, Yeltsin đã đàm phán và ký thỏa thuận giải tán Liên Xô cùng với các tổng thống mới đắc cử của Ukraine và Belarus. Chỉ 3 người trong số họ đã phá hủy nhà nước mà hàng triệu người cộng sản đã xây dựng trong hơn 70 năm.

(cop từ fb Đặng Văn Dũng)