Bầu lãnh đạo UNESCO: Đại sứ Việt Nam chỉ được 5 phiếu

 Bầu lãnh đạo UNESCO: Đại sứ Việt Nam chỉ được 5 phiếu

Ông Phạm Sanh Châu. (Hình: unesco.org)

PARIS, Pháp (NV) – Sau hai vòng bầu cử vào chức tổng giám đốc Tổ Chức Giáo Dục, Khoa Học và Văn Hóa của Liên Hiệp Quốc (UNESCO) ngày 9 và 10 Tháng Mười, đại sứ Phạm Sanh Châu của Việt Nam chỉ được 5/58 phiếu bầu.

Theo AFP, số phiếu bầu của ông Phạm Sanh Châu cùng hạng với ông Qian Tang của Trung Quốc.

Cũng theo hãng tin này, sau hai vòng bỏ phiếu, ứng cử viên Hamad bin Abdulaziz al-Kawari của Qatar tiếp tục giành được số phiếu cao nhất, 20 phiếu (tăng 1 so với vòng đầu). Tiếp theo vẫn là ứng cử viên Pháp, bà Audrey Azoulay, với 13 phiếu. Kế đến là bà Moushira Khattab của Ai Cập với 12 phiếu (tăng 1). Cuối cùng là ứng cử viên Lebanon, bà Vera El Khoury Lacoeuilhe, với 3 phiếu (giảm 5). Riêng ứng cử viên Azerbaijan, ông Polad Bulbuloglu, đã bỏ cuộc.

Trước đó, ở vòng bầu cử đầu tiên hôm 9 Tháng Mười, ông Phạm Sanh Châu chỉ được 2 phiếu và số phiếu bầu của ông “thấp nhất cùng hạng với Azerbaijan,” theo BBC.

BBC cho hay, có bảy ứng cử viên từ các nước Ai Cập, Azerbaijan, Lebanon, Pháp, Qatar, Trung Quốc và Việt Nam ứng cử vào chức tổng giám đốc UNESCO.

Đây là lần đầu tiên Việt Nam đề cử người tham gia tranh cử chức vụ này.

Với số phiếu này của ông Phạm Sanh Châu, bản tin Thông Tấn Xã Việt Nam viết: “Vòng bỏ phiếu đầu tiên bầu cử tổng giám đốc UNESCO đã diễn ra vào cuối buổi họp ngày 9 Tháng Mười của Hội Đồng Chấp Hành UNESCO, với kết quả bất ngờ ngoài dự đoán của dư luận quốc tế. Như vậy, không có ứng cử viên nào đạt được đa số quá bán (30/58 phiếu) và Hội Đồng Chấp Hành sẽ tiếp tục bỏ phiếu vòng 2.”

“Theo ý kiến của nhiều chuyên gia, kết quả vòng 1 chưa phản ánh sát tình hình thực tế mà chỉ là vòng thăm dò giữa các nước. Cuộc cạnh tranh với kết quả rượt đuổi đến phút chót đã từng diễn ra trong cuộc bầu cử tổng giám đốc UNESCO nhiệm kỳ 2009-2013. Thời kỳ đó có chín ứng cử viên đến từ năm khu vực địa lý ra tranh cử. Cuộc tranh cử đã trải qua năm vòng và từ vòng 3 trở đi các ứng cử viên có ít phiếu hơn đã rút để đánh đổi phiếu với các ứng cử viên ở nhóm đầu,” hãng tin này cho biết.

“Bước sang vòng 4, ứng cử viên Áo rút và số phiếu được chia đều cho Ai Cập và Bulgaria là 29:29. Tại vòng 5, bà Irina Bokova, ứng cử viên Bulgaria, đã vượt qua ứng cử viên Ai Cập và giành 31 phiếu để trở thành tổng giám đốc UNESCO nhiệm kỳ 2009-2013,” hãng tin này cho hay.

Đại Sứ Phạm Sanh Châu (thứ ba, phải) tại buổi phỏng vấn cho vị trí tổng giám đốc UNESCO ngày 27 Tháng Tư. (Hình: Facebook SanhChau Pham)

Theo BBC, tổng giám đốc hiện tại, bà Irina Bokova sẽ nhượng chức sau khi hoàn thành hai nhiệm kỳ bốn năm vào Tháng Mười Một tới.

Từ khi thành lập cho đến nay, UNESCO đã có 10 tổng giám đốc.

Trong cuộc bầu cử lần thứ 11 nhằm lựa chọn người đứng đầu tổ chức này trong nhiệm kỳ bốn năm (Tháng Mười Một, 2017, đến Tháng Mười Một, 2021), đã có chín ứng cử viên nộp hồ sơ. Tuy nhiên, sau vòng phỏng vấn, hai ứng cử viên của Iraq và Guatemala xin rút.

Thông Tấn Xã Việt Nam cho hay, trong khuôn khổ Khóa Họp Hội Đồng Chấp Hành UNESCO 202 (từ 4 đến 18 Tháng Mười), 58 quốc gia thành viên sẽ bỏ phiếu kín bầu tổng giám đốc UNESCO.

Theo đó, bầu cử bắt đầu vào cuối ngày họp 9 Tháng Mười. Nếu không đạt được đa số quá bán (30/58) các vòng bầu cử sau sẽ diễn ra vào cuối ngày họp tiếp theo.

Tuy nhiên, bầu cử chỉ bỏ phiếu đến vòng thứ 5 để chọn ứng cử viên thắng cuộc. Nếu đến vòng thứ 4 mà chưa có ứng cử viên đạt quá bán thì chỉ hai ứng cử viên có số phiếu cao nhất sẽ được vào vòng 5 – vòng cuối cùng để chọn một người.

Trong trường hợp tại vòng 5 cả hai ứng cử viên có cùng số phiếu thì chủ tịch Hội Đồng Chấp Hành sẽ bốc thăm chọn ứng cử viên duy nhất. Đại Hội Đồng UNESCO sẽ xem xét thông qua ứng cử viên duy nhất được Hội Đồng Chấp Hành UNESCO giới thiệu vào khóa họp Tháng Mười Một, 2017.

Theo BBC, hồi Tháng Tư, báo chí Việt Nam đồng loạt đưa tin về Việt Nam có một ứng cử viên vào vị trí tổng giám đốc UNESCO. Truyền thông trong nước đánh giá cao phần trả lời của ông Phạm Sanh Châu trong phần phỏng vấn ứng tuyển.

Tuy nhiên, phần dự thi của ông được nhiều cư dân mạng chú ý hơn về chuyện có sản phẩm đồ uống của một doanh nghiệp Việt Nam được đặt trên bàn, bên cạnh chai nước mà ban tổ chức đã chuẩn bị sẵn cho các ứng viên.

Theo báo điện tử Dân Trí, ông Châu giải thích rằng ông “muốn giới thiệu cái gì đó của Việt Nam trong phần thi nhưng khó chọn quá.”

“Đầu tiên ông định chọn áo dài truyền thống nhưng không được phép vì ban tổ chức cho rằng nó sẽ tạo ra ấn tượng quá nổi bật. Cuối cùng ông chọn hai chai nước trà xanh và trà thanh nhiệt ông mang theo trong suốt chuyến công tác,” báo Dân Trí viết.

Theo báo Người Lao Động, ông Phạm Sanh Châu hiện là trợ lý bộ trưởng Bộ Ngoại Giao, đặc phái viên của thủ tướng Việt Nam về các vấn đề UNESCO, tổng thư ký Ủy Ban Quốc Gia UNESCO của Việt Nam.

Đại Sứ Phạm Sanh Châu sinh năm 1961 tại Miến Điện. Ông bắt đầu vào ngành ngoại giao từ năm 1983-1984, ông từng giữ cương vị đại sứ Việt Nam tại Bỉ, Luxembourg… Năm 1999-2003, ông là người trẻ tuổi nhất được bổ nhiệm làm đại sứ, trưởng phái đoàn thường trực Việt Nam bên cạnh UNESCO, Paris, Pháp. (Q.D.)

Quách Văn Quý: Giang Miên Hằng không vui vì bị vạch trần vụ giết người thay tạng

Quách Văn Quý: Giang Miên Hằng không vui vì bị vạch trần vụ giết người thay tạng

Ông Quách Văn Quý trong video đăng ngày 4/10

Hủy bỏ cuộc đối thoại của doanh nhân Quách Văn Quý, ĐCSTQ đang gây sức ép khắp nơi

Sáng ngày 4/10, người dẫn chương trình của hoạt động đối thoại, nhà báo có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề Bill Gertz đưa tin trên tờ “The Washington Free Beacon”, và dẫn lời người phát ngôn David Tell của Viện nghiên cứu Hudson nói, hoạt động này bị hủy bỏ do kế hoạch chưa được vẹn toàn, ông David Tell cũng thừa nhận họ bị áp lực từ phía Trung Quốc.

Ông David Tell xác nhận, trang web của Viện cũng từng bị hacker tấn công, và cuộc tấn công có nguồn gốc từ Thượng Hải. Bài báo cho biết, Đơn vị 61398 là đơn vị nổi tiếng của quân đội Trung Quốc, căn cứ ở Tân khu Phổ Đông, thành phố Thượng Hải, là một đội hacker, trong đó có 5 thành viên bị cáo buộc từng tấn công vào mạng intenet của các doanh nghiệp Mỹ hồi năm 2014.

Bắc Kinh có người không vui”, ông David Tell cho biết, viện của ông cũng nhận được rất nhiều email đến từ Trung Quốc.

Bản tin còn nói, Đại sứ quán Trung Quốc tại Washington nhiều lần gọi điện phàn nàn với Viện nghiên cứu Hudson, uy hiếp sẽ từ chối tất cả những nhân viên nào muốn đến thăm Trung Quốc.

Điều trùng hợp là, hoạt động “Đối thoại Quách Văn Quý” diễn ra cùng ngày với “Đối thoại thực thi pháp luật và an ninh mạng” giữa chính quyền Trung Quốc và Mỹ.

Quách Văn Quý vạch trần bí mật thay thận khiến Giang Miên Hằng không vui

Đối với sự kiện diễn giảng của ông Quách Văn Quý bị hủy bỏ, hôm 4/10, ông Quách có nói trong đoạn video phát trực tiếp trên intenet lên án kịch liệt “Kẻ cướp nước cuối cùng đã ra tay rồi.” “Toàn bộ Washington được nói là thiên hạ của nhà họ Giang, có thể nhà họ Giang cũng đã ra tay rồi!”, “Giang Miên Hằng sử dụng thế lực ngầm của nhà họ Giang tại Mỹ để chinh phục Viện Hudson”.

Ông Quách kể lại, có người Mỹ nói với ông, “nguyên nhân quan trọng khiến buổi diễn giảng bị hủy bỏ chính là vì ông đã vạch trần sự thật ông Giang Miên Hằng thay thận, khiến ông này không vui.” Ngoài ra, người này còn cho biết, việc ông Quách tiết lộ những người liên quan đến việc thay thận của ông Giang Miên Hằng đã mất tích cùng chuyến bay MH370 của Hãng Hàng không malaysia cũng khiến ông ta không thoải mái. Họ còn nói, “Việc Giang Miên Hằng thay thận là việc riêng của cá nhân”, ý là không nên tiết lộ ra ngoài.

Ông Quách Văn Quý hỏi vặn lại người này từng câu: “Việc thay tạng, ông muốn xác nhận thì ông đi mà tìm Giang Miên Hằng! Hỏi xem mấy lần thay thận của Giang Miên Hằng là lấy thận từ ai? Người cho thận còn sống hay không?”

“Tại sao có người nhà của bác sĩ giúp Giang Miên Hằng thay thận lại chết trong chuyến bay của hãng hàng không Malaysia?”

“Ông ta sao lại gọi là chuyện riêng của cá nhân? Bởi ông ta giết người nên không gọi là chuyện riêng cá nhân được nữa!”

Ngày 1/9, trong video phát trực tiếp trên mạng, Quách Văn Quý lần đầu tiên vạch trần bí mật nhắm vào gia tộc Giang Trạch Dân, nhà họ Giang không chỉ tham ô lượng lớn tiền của, mà còn dính líu đến giết người cướp lấy nội tạng. Ông Quách Văn Quý cáo buộc tầng lớp quyền quý trong Đảng Cộng sản Trung Quốc “mổ sống người lấy nội tạng, giết người theo nhu cầu”. Ông còn vạch trần ông Giang Miên Hằng có 3 lần thay thận từ năm 2004 đến 2008, và đã giết chết 5 người; còn ông Mạnh Kiến Trụ đã giết tù nhân để lấy thận thay cho mẹ mình.  

“Kế hoạch Lam Kim Hoàng” đã xâm nhập vào Mỹ

Chuyến đi Washington lần này đã khiến ông Quách Văn Quý phát hiện “Kế hoạch Lam Kim Hoàng đã xâm nhập triệt để vào Mỹ”. “Kế hoạch Lam Kim Hoàng” là chỉ chính quyền Trung Quốc tiến hành các thủ đoạn khống chế đối với quan chức và thương nhân ở nước ngoài. Lam chính là khống chế về internet, bằng việc mua chuộc các kênh truyền thông, rồi từ đó đạt được mục đích tẩy não toàn diện; Kim, chính là dùng tiền để mua chuộc, dùng lợi ích phi pháp để mua chuộc; Hoàng, chính là sử dụng sắc tình để mua chuộc, lợi dụng cờ bạc, sắc tình để nắm chứng cứ rồi tiến hành dọa dẫm khống chế.

Sau khi buổi diễn giảng của Quách Văn Quý bị hủy bỏ, cần phải nhìn thấy được bản chất. Ông Quách tức tối nói với vị người Mỹ đã tiết lộ nội tình cho ông rằng “cần vạch trần chính là ông Tập Cận Bình”, bởi chính ông Tập là người đã ra lệnh cho dừng buổi diễn giảng, “người đang gây khó ông chính là Tập Cận Bình, không có ông Tập hạ lệnh thì cũng chẳng có ai gây khó khăn cho ông cả.” Ngoài ra, ông Quách còn cho rằng người Mỹ đã bị “kẻ cướp nước mua chuộc”.

Theo báo The Epoch Times, ở Mỹ có một thế lực giúp đỡ người từng đứng đầu ĐCSTQ Giang Trạch Dân và quân sư của ông Giang là Tăng Khánh Hồng chống lại ông Tập Cận Bình.

Năm 2015, trong thời gian diễn ra Đại hội Đại biểu nhân dân toàn quốc và Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân, chính quyền của ông Tập Cận Bình đã phát động dư luận công kích vào Tăng Khánh Hồng. Cùng thời gian đó, thời báo New York Times đăng một bài phỏng vấn đặc biệt đối với người nổi tiếng hiểu về Trung Quốc, bài báo khen ngợi “đường lối khai sáng” của ông Giang Trạch Dân và Tăng Khánh Hồng, đồng thời cũng nói ông Tập Cận Bình đã xa rời đường lối của ông Giang Trạch Dân và Tăng Khánh Hồng. Người nổi tiếng này chính là giáo sư David Shambaugh tại Washington.

Ngày 6/3/2015, ông David Shambaugh còn đăng một bài có tựa đề “Trung Quốc đang đi đến sụp đổ” trên tờ The Wall Street Journal rằng, không ngoại trừ khả năng ông Tập Cận Bình bị phế truất trong cuộc đấu tranh quyền lực hoặc chính biến trong nội bộ ĐCSTQ.

Khi đó The Epoch Times cũng đưa tin nói, mặc dù ông Tập Cận Bình nắm quyền, nhưng bộ phận quan chức trong Bộ Ngoại giao Mỹ đã bị thế lực của ông Giang Trạch Dân mua chuộc vẫn đang khởi tác dụng, họ vẫn đứng về phe ông Giang Trạch Dân, cố ý làm khó ông Tập Cận Bình. Do đó mà chuyến thăm Mỹ năm 2015 của ông Tập gặp phải nhiều khó khăn.

Ngày 22 – 25/9/2015, nhận lời mời của tổng thống Mỹ Obama, ông Tập Cận Bình đã có chuyến thăm cấp quốc gia tới Mỹ. Bộ Ngoại giao Mỹ đã có chuẩn bị, đưa ra những vấn đề mà ông Tập Cận Bình không ngờ tới, phía Trung Quốc trong tư thế tiến thoái lưỡng nan. Khi đó ông Tập Cận Bình nói với ông Obama, ông cần thời gian hai năm để nắm quyền trong quân đội, từ đó mới có thể tiến hành tái cơ cấu quyền lực cấp cao một cách ổn định.

Trí Đạt

Hàng chục ngàn người Hồng Kông biểu tình phản đối Trung Quốc

Hàng chục ngàn người Hồng Kông biểu tình phản đối Trung Quốc

Người dân Hồng Kông biểu tình đòi tự do dân chủ. (Hình: AP Photo/Vincent Yu)

HỒNG KÔNG (NV) – Hàng chục ngàn người dân Hồng Kông hôm Chủ Nhật xuống đường biểu tình để “phản đối chế độ độc tài” và đòi hỏi giới chức tư pháp cao cấp nhất của đặc khu này phải từ chức do ra lệnh bắt giữ thành phần trẻ tranh đấu đòi tự do dân chủ.

Cuộc biểu tình này được tổ chức hàng năm nhân ngày Quốc Khách 1 Tháng Mười của Trung Quốc, diễn ra vào lúc ngày càng có nhiều người dân Hồng Kông lo ngại rằng vùng đất này nay mất dần sự độc lập về tư pháp, không như đã từng hứa hẹn giữa chính phủ Anh và Trung Quốc khi ký kết thỏa thuận trao trả, theo bản tin hãng thông tấn Reuters.

“Nếu không có dân chủ thì làm sao chúng ta có pháp quyền,” đám đông hô lớn khi họ tuần hành dưới cơn mưa, ngang tòa nhà hành chánh đặc khu.

Ban tổ chức cho hay có khoảng 40,000 người tham dự cuộc tuần hành.

Nhiều người bày tỏ sự bất bình trước việc Bộ Trưởng Tư Pháp Hồng Kông, Rimsky Yuen, người ra lệnh bắt giữ và truy tố ba nhà tranh đấu trẻ là Joshua Wong, Nathan Law và Alex Chow, cho rằng người này là nhân vật chính trong nỗ lực phá hủy độc lập tư pháp của Hồng Kông, cũng theo Reuters. (V.Giang)

Xả súng ở Las Vegas giết chết nhiều người

Xả súng ở Las Vegas giết chết nhiều người

Hàng trăm khán giả tìm chỗ ẩn nấp
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGES
Hàng trăm khán giả tìm chỗ ẩn nấp

50 người đã bị giết, ít nhất 200 người bị thương trong vụ nổ súng hàng loạt ‘khủng khiếp nhất trong lịch sử Hoa Kỳ’ tại một buổi hòa nhạc ở Las Vegas.

Một tay súng ở trên tầng 32 của khách sạn Mandalay Bay đã bắn vào buổi hòa nhạc ngoài trời gần đó.

Thủ phạm, được nêu tên là Stephen Paddock, 64 tuổi, người địa phương, đã bị bắn chết sau đó, theo lời cảnh sát.

Cảnh sát cũng giữ một phụ nữ gốc Á là bà Marilou Danley, được cho là bạn của ông Paddock.

Báo Úc, The Australian, nói bà Danley là người mang hộ chiếu Úc
Bản quyền hình ảnh GETTY IMAGES
Báo Úc, The Australian, nói bà Danley là người mang hộ chiếu Úc

Báo Úc, The Australian, nói bà Danley là người mang hộ chiếu Úc.

 
Khán giả hoảng sợ, chạy tìm chỗ ẩn nấp
Map of Las Vegas

Luật kiểm soát súng của bang Nevada thuộc hàng dễ nhất tại Mỹ.

Người dân tại đây được phép mang súng và không cần đăng ký tư cách sở hữu súng.

Khi mua súng, khách hàng bị kiểm tra nhân thân nhưng họ được phép tự bán lại súng cho người khác.

Tiểu bang này cũng không giới hạn việc mua đạn.

Festival nhạc country đang diễn ra ở Las Vegas
Bản quyền hình ảnh   GETTY IMAGES
Festival nhạc country đang diễn ra ở Las Vegas
Cảnh sát vũ trang bên ngoài khách sạn Mandalay Bay
Bản quyền hình ảnh   GETTY IMAGES
Cảnh sát vũ trang bên ngoài khách sạn Mandalay Bay

So sánh Bắc Hàn Cộng Sản và Nam Hàn Dân Chủ

So sánh Bắc Hàn Cộng Sản và Nam Hàn Dân Chủ

 
Luật sư Đào Tăng Dực (Danlambao) – Thông thường, khi nói đến các chế độ độc tài Cộng Sản, thế giới thường liên tưởng đến sự nghèo khổ và lạc hậu. Ngược lại khi nói đến dân chủ tự do, chúng ta thường liên tưởng đến sự tiến bộ và phồn vinh.
Dĩ nhiên điều trên không phải ngầu nhiên mà có. Trái lại được căn cứ trên những sự kiện hoàn toàn khách quan và trở thành một quy luật chính trị: đó là chủ nghĩa Mác Lê luôn là tác nhân mang lại độc tài đảng trị, sự ngu dốt và bần hàn cho các dân tộc bị chủ nghĩa này thống trị.
Thật vậy, một các hoàn toàn khách quan, trước khi chế độ độc tài cộng sản tại Liên Xô và các quốc gia Đông Âu sụp đổ, thế giới còn lưỡng cực và chiến tranh lạnh giữa thế giới Tự Do và Cộng sản chủ nghĩa đang xảy ra, thì chúng ta chỉ cần nhìn sơ qua là thấy rõ sự khác biệt này:
1. Hoa Kỳ tự do dân chủ thì phồn vinh và khai phóng. Liên Xô độc tài cộng sản thì khép kín và phá sản. 
2. Tây Đức tự do và phát triển vượt bực, Đông Đức Độc tài cộng sản thì khắc khổ và lầm than. 
3. Tây Âu dưới ảnh hưởng của dân chủ pháp trị thì phồn vinh và ổn định. Động Âu độc tài đảng trị thì im lìm nhưng ẩn chứa những bất ổn sâu xa.
Tuy màn lưới toàn trị của chủ nghĩa cộng sản có công năng mang lại ảo tưởng về sự ổn định chính trị bề mặt, nhưng những bất ổn ngấm ngầm trong xã hội, phát xuất từ những bất công sâu xa sẽ đột phát bất cứ lúc nào và đập tan trật tự chính trị Mác Lê.
Chính vì thế, cùng với sự sụp đổ của bức tường ô nhục Bá Linh, các đảng cộng sản Liên Bang Xô Viết và Đông Âu đã bất ngờ sụp đổ vào thập niên 90 và được nhân dân thay thế bằng những chế độ dân chủ ở nhiều đẳng cấp khác nhau.
Trên thế giới, chỉ còn một vài quốc gia bất hạnh lẻ tẻ, còn bị độc tài cộng sản thống trị. Đó là Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Hàn, Cuba và Lào. 
Khi chúng ta so sánh Trung Quốc với Đài Loan, Việt Nam với Nam Hàn, Cuba với Mexico chúng ta sẽ thấy sự tàn hại của ý thức hệ độc tài Mác Lê trên các dân tộc bất hạnh, và tính khai phóng tuyệt vời của một nền dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên.
Tuy nhiên không có sự so sánh nào nổi bật bằng sự so sánh giữa chế độ dân chủ chân chánh tại Nam Hàn và chế độ độc tài cộng sản tại Bắc Hàn hay Bắc Triều Tiên.
Ngày 27 tháng 9 vừa qua, trang mạng Việt Ngữ của đài BBC đưa ra 9 điểm so sánh giữa Bắc Hàn cộng sản và Nam Hàn tự do như sau:
1. Bắc Hàn cha truyền con nối và Nam Hàn dân chủ đa nguyên
2. Bắc Hàn lạc hậu đến mức chỉ có 3,2 triệu điện thoại di động so với 58,9 triệu tại Nam Hàn
3. Chiều cao trung bình người dân Nam Hàn là 173.5 cm trong khi đó người Bắc Hàn thấp hơn trung bình từ 3 đến 8 cm
4. Đường được tráng nhựa tại Nam Hàn 92%. Tại Bắc Hàn chỉ có 3%
5. Nam Hàn xuất cảng 63,8 tỷ USD than đá. Bắc Hàn chỉ có 952 triệu USD
6. Bắc Hàn có 1,19 triệu quân. Nam Hàn có 630 ngàn quân
7. Lợi tức đổ đầu người dân (GDP) Bắc Hàn chỉ khoảng hơn 1000 USD. Trong khi Nam Hàn đạt đến khoảng gần 22,000 USD và là một trong những cường quốc kinh tế của thế giới
8. Tuổi thọ trung bình miền Bắc kém miền Nam 12 năm
9. Bắc Hàn có tỷ lệ sinh nhiều em bé hơn Nam Hàn
Tại sao tình trạng của Bắc Hàn độc tài cộng sản lại tệ hại như thế so với Nam Hàn tự do dân chủ? Tại sao các nước độc tài cộng sản thông thường tệ hại hơn các nước tự do dân chủ?
Lý do tuy nhiều nhưng tựu trung có 2 lý do chính.
Trước hết, vì chế độc độc tài đảng trị nắm được chính quyền thông thường qua những tác động cướp chính quyền và duy trì quyền lực qua những cuộc bầu cử gian dối, đảng cử dân bầu, hoàn toàn không căn cứ trên lòng dân. Các đảng CS ví như một người cỡi trên lưng cọp, có thể té xuống và bị cọp ăn thịt bất cứ lúc nào.
Chính vì thế các đảng cộng sản, nhất là đảng Cộng Sản Bắc Hàn phải chi phí rất nhiều ngân quỹ, tài lực và nhân lực quốc gia, chỉ nhằm mục tiêu duy nhất là bảo vệ quyền lực và sự sống còn của đảng, bất chấp sự sống còn của nhân dân.
Trong khi đó, các chế độ dân chủ hiến định, pháp trị và đa nguyên nắm quyền qua những cuộc bầu cử đa đảng, công khai và công bằng. Chính vì thế, đảng phái thắng cử cầm quyền căn cứ hoàn toàn trên lòng dân, không cần sử dụng những mánh khóe gian xảo, hoặc bạo lực để độc chiếm quyền lực. Từ đó, quốc gia có thể đầu tư ngân quỹ, tài lực và nhân lực cho sự phát triển kinh tế của quốc gia, trong cuộc tương tranh khốc liệt giữa các dân tộc trên thế giới.
Các chế độ độc tài cộng sản hoang phí tài nguyên của quốc gia trên 2 phương diện chính để duy trì quyền lực: Đối nội và đối ngoại.
Các đảng CS ý thức rằng, quyền lực độc tài của họ có thể sụp đổ từ bên trong lẫn bên ngoài. Dân chúng bất mãn có thể đứng lên lật đổ họ từ bên trong. Những phe nhóm chống đối có thể vận dụng các thế lực từ bên ngoài để hổ trợ và lật đổ họ.
Trước hết, trên bình diện đối nội, muốn sống còn, họ duy trì một guồng máy công an mật vụ khổng lồ, so với dân số quốc gia. Một hình ảnh chúng ta thường chứng kiến tại Việt Nam là một công dân chuẩn bị xuống đường chống Trung Quốc xâm lược Biển Đông, thì khoảng vài chục công an ngồi trước nhà canh chừng hoặc ngăn cản. Một Việt kiều tại Úc hay Hoa Kỳ về thăm Việt Nam, nếu đảng nghi ngờ khác biệt chính kiến, thì lập tức bị một đội ngũ công an hằng chục người thẩm vấn nhiều ngày. Tại Bắc Triều Tiên, số mật vụ còn nhiều hơn Việt Nam theo tỷ lệ dân số nữa.
Các nước tự do dân chủ phát triển mạnh vì không phí nhân lực ăn không ngồi rồi, hoàn toàn không đóng góp cho xã hội như trên.
Sau đó, trên bình diện đối ngoại, cũng trong sách lược duy trì quyền lực, các đảng CS hoặc tạo ra những huyền thoại “thế lực thù địch” bên ngoài hầu siết chặt thêm nữa sự kiểm soát bên trong. Người CS nuôi dưỡng một guồng máy quân sự hùng mạnh, trên nguyên tắc để đáp ứng nhu cầu quốc phòng, nhưng trên thực tế nhằm đàn áp những cuộc nổi dậy của quần chúng, một khi các phong trào chống đối quá lớn mạnh, vượt ra ngoài khả năng kiểm soát của công an mật vụ.
Có so sánh như thế, qua những chỉ dẫn khách quan, giữa các quốc gia độc tài cộng sản và các quốc gia dân chủ tự do, nhất là Bắc Hàn và Nam Hàn, chúng ta mới ý thức tầm mức tai hại sâu xa của chủ thuyết Mác Lê, trên các dân tộc bất hạnh nhất quả địa cầu, trong đó có dân tộc Việt Nam yêu dấu của chúng ta.
Tuy nhiên, Bắc Hàn vượt xa quy luật cho các bình thường áp dụng cho các chế độ độc tài nữa.
Chẳng hạn tại sao Bắc Hàn dân số chỉ bằng một nửa của Nam Hàn (25 triệu dân so với 50 triệu dân) mà quân số lại gấp 2 Nam Hàn như nêu trên?
Tại sao Bắc Hàn cần phát triển võ khí nguyên tử đe dọa sự sống còn không những của Nam Hàn mà cả Nhật Bản, Hoa Kỳ và ngay cả Trung Quốc nữa.
Nguyên nhân dĩ nhiên hoàn toàn liên hệ đến sự duy trì của đảng CS Bắc Hàn như một định chế bá quyền và sẽ được phân tích trong lần tới.
1/10/2017

Bộ trưởng Y tế Hoa Kỳ Tom Price đã từ chức

From facebook:   BBC Vietnamese‘s post.

Bộ trưởng Y tế Hoa Kỳ Tom Price đã từ chức sau bê bối đáp phi cơ tư nhân đắt tiền khi thực hiện các chuyến công cán chính thức.

Trước đó, ông Price đã xin lỗi về 26 lần sử dụng phi cơ tư nhân từ tháng 5/2017 với mức chi lên tới 400.000 đô la gây tổn phí cho người đóng thuế.

Các quan chức chính phủ, trừ những người có liên quan đến các vấn đề an ninh quốc gia, phải sử dụng các chuyến bay thương mại để đi công cán.

Ba thành viên khác trong nội các của Donald Trump cũng đang bị điều tra về sử dụng máy bay riêng đắt tiền trong khi làm việc.
Một tuyên bố của Nhà Trắng cho hay Tổng thống Trump đã chấp nhận việc từ chức của ông Price, và cho biết thêm ông Don J Wright đã được chỉ định làm quyền Bộ trưởng Y tế.

Ông Wright ngay trước đó nắm chức vụ Thứ trưởng Y tế.
Trong thư xin từ chức được tờ New York Times đưa tin, ông Price nói ông lấy làm tiếc rằng “những sự kiện gần đây đã tạo ra sự phân tâm” trong công việc ở Bộ Y tế.

Một cuộc điều tra của trang mạng tin tức chính trị được nhiều người biết đế, Politico, nhận thấy rằng các chuyến đi lại, công cán của ông Price có tổn phí hơn một triệu đô la.

Cùng với khoản phí tổn là 400,000 đô la khi đáp các chuyến bay tư nhân, con số ở trên bao gồm chi phí các chuyến bay bằng phi cơ quân sự mà ông Price sử dụng khi ra nước ngoài, Politico cho hay thêm…

http://www.bbc.com/vietnamese/world-41453453

Bộ trưởng Y tế Hoa Kỳ Tom Price đã từ chức sau bê bối đáp phi cơ tư nhân đắt tiền khi công cán chính thức.
 
BBC.COM|BY BBC NEWS
 

Trung Quốc dùng khái niệm ” Tứ Sa” thay thế “lưỡi bò 9 đoạn” là thủ đoạn nham hiểm nhằm độc chiếm Biển Đông.

From facebook:  Trần Bang
Trung Quốc dùng khái niệm ” Tứ Sa” thay thế “lưỡi bò 9 đoạn” là thủ đoạn nham hiểm nhằm độc chiếm Biển Đông.

Thụy My (RFI): Tuần trước, báo mạng Washington Free Beacon có trụ sở tại Washington đã tiết lộ một chiến thuật mới của Trung Quốc trong mục tiêu độc chiếm Biển Đông : thay vì yêu sách đường 9 đoạn, thường gọi là « đường lưỡi bò », Bắc Kinh lại nêu ra khái niệm « Tứ Sa ».

Trong một cuộc họp kín với các viên chức bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ vào ngày 28 và 29/08/2017 tại Boston, ông Mã Tân Dân (Ma Xinmin), cục phó Cục Hiệp định và Pháp luật thuộc bộ Ngoại Giao Trung Quốc, đã khẳng định « quyền lịch sử của Trung Quốc tại Tứ Sa ». Tờ báo cho biết các viên chức Mỹ tỏ ra rất ngạc nhiên về cách diễn dịch mới này.

Theo ông Mã Tân Dân, Trung Quốc có « chủ quyền và quyền hàng hải » kéo dài xung quanh bốn nhóm đảo ở Biển Đông là Đông Sa (Dongsha, tức Pratas Islands của Đài Loan), Tây Sa (Xisha, tức Hoàng Sa), Nam Sa (Nansha, tức Trường Sa), Trung Sa (Zhongsha, tức bãi cạn Macclesfield, là một bãi ngầm nằm cách Hoàng Sa 75 hải lý). Bắc Kinh gọi chung là « Tứ Sa », đòi hỏi vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý xung quanh nhóm đảo này.

Ông Michael Pillsbury, thuộc Hudson Institute và là giám đốc Center for Chinese Strategy, nhận định, yêu sách về pháp lý trên đây là một trong « Tam chủng chiến pháp » do Quân ủy Trung ương đưa ra từ năm 2003, gồm tâm lý chiến, chiến tranh thông tin và chiến tranh pháp lý. Còn đại tá Hải quân về hưu Jim Fanell cho rằng thuyết « Tứ Sa » là « một bước lôgic của Bắc Kinh trong chiến thuật tằm ăn dâu » trên Biển Đông.

Hai chuyên gia về công pháp quốc tế Julian Ku và Christopher Mirasola trên trang Lawfare – một trang chuyên về an ninh do Lawfare Institute và Brooking Institution thực hiện, với sự hợp tác của nhiều luật gia – trong một bài viết mới đây đã khẳng định « Biển Đông và yêu sách “Tứ Sa” của Trung Quốc : Lý thuyết mới về pháp luật, nhưng lập luận tệ hại như cũ ». Theo hai tác giả trên, về mặt luật pháp, lý lẽ về « Tứ Sa » cũng chẳng hơn gì so với đường lưỡi bò lâu nay.

Thật ra đây không phải là một khái niệm mới mẻ. Luật về lãnh hải và đường tiếp giáp của Trung Quốc năm 1992 đã tuyên bố lãnh thổ Trung Quốc bao gồm cả « Đông Sa, Tây Sa, Trung Sa và Nam Sa ». Sách Trắng công bố năm 2016 khi tranh chấp với Philippines cũng khẳng định chủ quyền « Nam Hải chư đảo » (tức các đảo trên Biển Đông) gồm bốn nhóm đảo trên, kể cả « các đảo, rạn san hô, bãi cạn, thực thể có số lượng và kích thước khác nhau ».

Như Bắc Kinh đã nhìn nhận, mỗi nhóm đảo gồm nhiều thực thể đa dạng, đa số không mang lại quyền lợi hàng hải. Chẳng hạn phán quyết của Tòa Trọng Tài La Haye năm 2016 nhận định, không một thực thể nào ở Trường Sa đủ lớn để có được lãnh hải 12 hải lý xung quanh. Năm 1996, Trung Quốc ấn định các đường cơ sở bao quanh quần đảo Hoàng Sa, coi đây là một đơn vị địa lý duy nhất (có lẽ nhằm mở rộng tối đa yêu sách).

Vì Trung Quốc không phải là một quốc gia gồm nhiều đảo hợp lại như Indonesia hay Philippines, Hoa Kỳ và hầu hết các nước coi việc vẽ ra những đường cơ sở xung quanh một nhóm đảo là đi ngược lại với Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển (UNCLOS). Điều 47 của Công ước quy định đường cơ sở xung quanh một quần đảo như Hoàng Sa chẳng hạn, chỉ có thể được ấn định nếu bao quanh « các đảo chính và một khu vực mà tỉ lệ khoảng cách từ vùng biển so với vùng đất, kể cả rạn san hô » của một Nhà nước « là từ 1-1 đến 9-1 ». Hai chuyên gia Julian Ku và Christopher Mirasola khẳng định, Trung Quốc không hội đủ điều kiện này, vì đất liền Hoa lục xa tít tắp vùng biển yêu sách.

Do vậy, cơ sở luật pháp của « Tứ Sa » thậm chí còn yếu hơn cả đường lưỡi bò, vì rõ ràng là vi phạm UNCLOS (điều 46 và 47). Tuy vậy có vẻ như Trung Quốc có lợi hơn khi thay đường 9 đoạn bằng « Tứ Sa ». Vì sao ?

Trước hết, các lãnh đạo Bắc Kinh có thể đã nhận ra rằng đường lưỡi bò đã trở nên một gánh nặng về ngoại giao. Đây là một « sui generis » (tình trạng pháp lý chưa có tiền lệ) : chưa hề có một Nhà nước nào đòi hỏi « quyền lịch sử trên biển » như vậy. Thế nên đường lưỡi bò đã khiến Trung Quốc trở thành mục tiêu bị quốc tế phê phán.

Thứ hai, khi sử dụng một thuật ngữ có vẻ giống như trong UNCLOS, Trung Quốc có thể tránh né được những chỉ trích.

Thứ ba – và theo hai chuyên gia trên, là đáng phẫn nộ nhất – Bắc Kinh có thể kết luận là tốt nhất nên bóp méo Luật Biển theo kiểu của mình, qua việc sử dụng những thuật ngữ của UNCLOS. Cường quốc đang lên này diễn dịch những quy định hiện hành theo cách nào có lợi nhất. Tìm được sự ủng hộ về đường cơ sở có lẽ dễ dàng hơn so với đường lưỡi bò. Tiến hành « chiến tranh pháp lý », Bắc Kinh có thể trông cậy vào đội ngũ đông đảo các luật sư và nhà nghiên cứu Trung Quốc để quảng bá chiến lược mới này với cộng đồng quốc tế.

Hai nhà nghiên cứu Julian Ku và Christopher Mirasola kết luận, trong khi chờ đợi đường lưỡi bò bị quẳng vào thùng rác (hợp pháp) của lịch sử, khó thể tin rằng với « Tứ Sa », Bắc Kinh sẽ đóng một vai trò khiêm tốn hơn tại Biển Đông.

Lý lẽ về « Tứ Sa » không mấy vững, thậm chí yếu hơn cả đường 9 đoạn. Tuy nhiên để giải thích khái niệm « Tứ Sa » thiếu vững chắc và bất hợp pháp như thế nào, cần có những phân tích phức tạp về luật pháp, cộng với những thông điệp công khai, hiệu quả. Chính quyền Mỹ liệu có đẩy mạnh những công cụ này để khẳng định chính sách về Biển Đông hay không ?

http://vi.rfi.fr/viet-nam/20170928-bien-dong-«-tu-sa-»-con-te-hon-ca-«duong-luoi-bo»

Image may contain: ocean, water and outdoor
 
 

Cao ủy Nhân quyền LHQ kêu gọi Việt Nam xét lại vụ án tử hình và bắt giam người chỉ trích chính phủ

Cao ủy Nhân quyền LHQ kêu gọi Việt Nam xét lại vụ án tử hình và bắt giam người chỉ trích chính phủ

#GNsP – Trong phiên họp lần thứ 36 của Hội đồng Nhân quyền khai mạc vào hôm 11/9, Cao ủy Nhân quyền LHQ Zeid Ra’ad Al Hussein đã có bài phát biểu cập nhật về tình hình nhân quyền đáng quan ngại ở 40 quốc gia cho Hội đồng Nhân quyền LHQ, trong đó có Việt Nam.

Tại phiên họp, Cao ủy nhân quyền LHQ kêu gọi Việt Nam xem xét lại các bản án tử hình về các tội phạm ma túy. Ông cho biết tội phạm ma tuý không được cơ chế nhân quyền coi là “tội phạm nghiêm trọng nhất” để phải chịu hình phạt tử hình theo luật quốc tế.

“Tội phạm nghiêm trọng nhất” theo như điều 6 của Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị, thì chỉ có duy nhất là tội phạm Giết người. Quy định này cũng đã loại trừ án tử hình về các loại tội phạm liên quan đến ma túy hoặc kinh tế.

Cho đến gần đây, người dân Việt Nam không được phép biết số người bị hành quyết mỗi năm, nhưng báo cáo gần đây của Bộ Công an cho biết đã hành quyết 429 người trong khoảng thời gian từ tháng 8/2013 đến tháng 6/2016.

Qua bài phát biểu, Cao ủy Nhân quyền cũng lưu ý rằng những người Việt Nam có bất kỳ hình thức nào công khai chỉ trích chính phủ hoặc những người tìm cách huy động người khác phải đối mặt với nguy cơ bị giam giữ và bị kết án tù là trái với các tiêu chuẩn nhân quyền.

Phạm Lê Vương Các

Mời xem toàn văn bài phát biểu của Cao ủy Nhân quyền tại:
http://www.ohchr.org/EN/NewsEvents/Pages/DisplayNews.aspx…

Với Tứ Sa, Trung Quốc đang tiến tới đòi chủ quyền toàn bộ Biển Đông

Với Tứ Sa, Trung Quốc đang tiến tới đòi chủ quyền toàn bộ Biển Đông

RFA
2017-09-22
 

Bản đồ cho thấy những tranh chấp về chủ quyền trên Biển Đông

Bản đồ cho thấy những tranh chấp về chủ quyền trên Biển Đông

 AFP
 

Chính phủ Trung Quốc mới đây đã đưa ra một chiến thuật mới về pháp lý để đẩy mạnh đòi hỏi chủ quyền của mình ở khu vực biển Đông.

Theo trang tin Washington Free Beacon của Mỹ, chiến thuật này được ông Mã Tân Dân, Phó Tổng Giám đốc Cục Hiệp định và Pháp luật, Bộ Ngoại giao Trung Quốc, đưa ra trong một cuộc họp kín với các giới chức Ngoại giao Hoa Kỳ hôm 28 và 29 tháng 8 ở Boston, Mỹ.

Chiến thuật được nói đến gọi là ‘chiến tranh pháp lý’ bao gồm một sự dịch chuyển từ cái goi là đường đứt khúc 9 đoạn mà Trung Quốc vẽ ra ở biển Đông, vốn chiếm đến 90% diện tích vùng biển này.

Chiến tranh pháp lý sẽ áp dụng đối với 4 vùng đảo và thực thể trên biển Đông hiện đang có tranh chấp giữa các nước bao gồm Nam Sa (Trung Quốc gọi là Nansha) tức Trường Sa, Tây Sa (Xisha) là Hoàng Sa, Đông Sa (Dongsha) và Trung Sa (Zhongsha). Trung Quốc gọi các khu vực này chung là Tứ Sa.

Ông Mã nói rằng Trung Quốc khẳng định chủ quyền đối với Tứ Sa qua nhiều các đòi hỏi về pháp lý. Ông cũng tuyên bố đây là vùng nước lịch sử của Trung Quốc và là một phần trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của nước này. Bắc Kinh cũng đòi chủ quyền đối với Tứ Sa như một phần của thềm lục địa mở rộng của mình.

Giải thích về đòi hỏi chủ quyền đối với Tứ Sa của Trung Quốc, Đại tá về hưu thuộc Hải Quân Mỹ Jim Fanell, người đã từng đứng đầu đơn vị tình báo của Hạm đội Thái Bình Dương cho rằng đây là một bước tiếp theo trong chiến lược ‘lát cắt salami’ được Trung Quốc áp dụng từ trước đến nay ở biển Đông, dần dần lấn tới và cuối cùng là đòi chủ quyền toàn bộ biển Đông.

Theo Washington Free Beacon, các giới chức  Bộ Ngoại giao Mỹ đã tỏ ra ngạc nhiên về kế hoạch mới của Trung Quốc. Tuy nhiên người phát ngôn Bộ Ngoại giao Mỹ Justin Higgins sau đó đã không đưa ra một bình luận nào với báo chí về cuộc họp này. Ông chỉ khẳng định lập trường của Mỹ từ trước đến này là không đứng về bất cứ bên nào trong đòi hỏi về chủ quyền ở khu vực biển Đông.

Chính sách ba chiến tranh là gì?

Chiến tranh pháp lý thực ra là một trong 3 chiến thuật trong chính sách ‘3 chiến tranh’ của Trung Quốc bao gồm chiến tranh tâm lý, chiến tranh thông tin và chiến tranh pháp lý đã được Quân Ủy Trung ương Trung Quốc đưa ra từ hồi năm 2003.

Trên thực tế, đây là chính sách đã được Trung Quốc áp dụng rất rõ ràng để đối phó với phán quyết của Tòa Trọng tại Quốc tế trong vụ kiện giữa Philippines và Trung Quốc được bắt đầu hồi năm 2013. Theo Giáo sư Carl Thayer, thuộc Học viện Quốc phòng Úc, Trung Quốc sử dụng các chiến thuật này nhằm làm phân tán sự chú ý của quốc tế vào quyết định mang tính ràng buộc về mặt pháp lý, vốn yêu cầu các bên tham gia Công ước về Luật biển của Liên Hiệp Quốc (UNCLOS) phải tuân thủ. Trung Quốc là một thành viên của Công ước này.

Hồi tháng 7 năm 2016, tòa Trọng tài Quốc tế đã ra phán quyết bác bỏ tính pháp lý của đường đứt khúc 9 đoạn mà Trung Quốc vẽ ra trên biển Đông. Trung Quốc sau đó cũng đã lên tiếng bác bỏ phán quyết của tòa.

Mỹ cần phải có hành động đối phó

Tờ Washington Free Beacon trích lời của chuyên gia cao cấp Michael Pillsbury thuộc Viện Hudson ở Mỹ nhận định rằng chính phủ Mỹ hiện đang thiếu cả hai khả năng về chiến tranh pháp lý và đối phó với chiến tranh pháp lý của Trung Quốc. Ông nói “Trung Quốc dường như được tổ chức tốt hơn để thiết kế và thực hiện các chiến thuật pháp lý khôn ngoan để thách thức các quy tắc quốc tế mà không bị chế tài trừng phạt’. Ông Pillsbury cũng nói rõ hơn là có thể việc Trung Quốc áp dụng chiến thuật chiến tranh pháp lý ở biển Đông sẽ khiến Quốc hội Hoa Kỳ cho phép chính phủ xây dựng một khả năng tốt hơn để đối phó với Trung Quốc và khi Mỹ có được một đơn vị như vậy thì sẽ dễ dàng hơn để đối phó với chiến tranh pháp lý của Trung Quốc, nhất là khi có sự ủng hộ của Liên Hiệp Quốc.

Quốc hội Mỹ hiện vẫn chưa phê chuẩn Công ước Liên Hiệp Quốc về luật biển 1982 (UNCLOS) vì cho rằng Công ước sẽ làm ảnh hưởng đến quyền lợi của Mỹ trên biển. Trung QUốc từ trước đến nay trên các diễn đàn quốc tế và kênh báo chí vẫn tuyên truyền rằng Mỹ là đạo đức giả khi không phê chuẩn Công ước.

Chuyên gia Pillsbury cũng cho rằng Mỹ nên triển khai một hàng không mẫu hạm hoặc một nhóm tàu viễn chinh vĩnh viễn ở biển Đông để cho Bắc Kinh thấy là những lời nói của Mỹ được củng cố bằng hành động chứ không chỉ là lời nói đơn thuần.

Chàng trai đi du lịch cả Triều Tiên và Hàn Quốc, anh thích thú khi phát hiện khác biệt thú vị giữa 2 đất nước

Chàng trai đi du lịch cả Triều Tiên và Hàn Quốc, anh thích thú khi phát hiện khác biệt thú vị giữa 2 đất nước

 

Dù cùng nằm trên bán đảo Triều Tiên, cuộc sống tại Triều Tiên và Hàn Quốc lại có nhiều điểm khác biệt, từ những thứ bình dị nhất của cuộc sống như trường học hay công viên.

Một năm trước, blogger du lịch nổi tiếng người Lithuania Jacob Laukaitis đã có chuyến du lịch 7 ngày tới Triều Tiên. Trong con mắt chàng trai ngoại quốc, đất nước Triều Tiên vô cùng kỳ lạ nhưng lại ẩn chứa rất nhiều điều thú vị khiến khách du lịch đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Chính điều ấy đã thôi thúc anh chàng muốn tìm hiểu thêm về nước láng giềng Hàn Quốc.

Trải nghiệm cuộc sống, văn hóa và con người tại cả 2 đất nước, Jacob đã có những bài học mới mẻ và cái nhìn chính xác hơn về Triều Tiên và Hàn Quốc. Từ đó, đã thấy được những sự khác biệt thú vị cơ bản giữa 2 quốc gia.

1. Hoạt động giải trí trong thời gian rảnh

Công viên tại Hàn Quốc luôn đông đúc người vào dịp cuối tuần. Mọi người có thể tham gia nhiều hoạt động và thoải mái làm những điều mình thích.

Tại Triều Tiên, không khí có vẻ nghiêm túc hơn và người dân sẽ tham gia các hoạt động tập thể, thay vì chỉ hoạt động và vui chơi tự do cá nhân.

2. Giới trẻ

Giới trẻ Hàn Quốc từ lâu đã nổi tiếng với phong cách thời trang hiện đại, thời thượng và rất bắt kịp xu hướng.

Trong khi đó tại Triều Tiên, trang phục của người dân sẽ được quy định rõ ràng cho từng nhóm. Người dân cũng sẽ tuân theo các kiểu tóc mà đất nước quy định.

3. Chỗ đậu xe

Một bãi đỗ xe đông đúc tại Hàn Quốc, nơi ô tô có giá khá phải chăng và hầu như gia đình nào cũng có.

Tại Triều Tiên, ô tô vẫn là phương tiện khá đắt đỏ so với phần lớn người dân. Chính vì vậy mới có khung cảnh bãi đỗ xe vắng vẻ như thế này.

4. Đường phố

Đường phố tại Hàn Quốc hiện đại, tuy nhiên lại nhiều phương tiện và có thể kẹt xe trong giờ cao điểm.

Một con đường rộng thênh thang ở Triều Tiên; đường vừa to và khá đẹp, lại còn ít phương tiện đi lại.

5. Vùng nông thôn

Vùng nông thôn tại Hàn Quốc trông có vẻ xanh tươi hơn khi đất nước sử dụng nhiều công nghệ tiên tiến trong nông nghiệp.

Tại Triều Tiên, nông nghiệp vẫn dựa vào sức người nhiều hơn. Chính vì vậy năng suất bị giảm cũng như việc luân canh các vụ mùa không được nhiều và liên tục.

6. Trường đại học

Các ngôi trường đại học tại Hàn Quốc hiện đại với đầy đủ trang thiết bị mà các bạn sinh viên cần.

Còn tại Triều Tiên, mô hình lớp học vẫn mang tính truyền thống.

7. Nhà ga

Nhà ga hiện đại với nhiều đường ray tại Hàn Quốc.

Tại Triều Tiên, ga tàu điện ngầm trông cổ điển và có phần giống các nhà ga phương Tây từ thế kỷ trước.

8. Ngoại thành

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Cánh đồng tại 1 trong những quận ngoại thành thủ đô Bình Nhưỡng.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Tuyến đường nối thủ đô Seoul với những khu ngoại thành.

6 GIÁ TRỊ MỸ KHÔNG MUA ĐƯỢC BẰNG TIỀN.

From facebook:   Trần Bang‘s post.
 

Trần Bang

 

6 GIÁ TRỊ MỸ KHÔNG MUA ĐƯỢC BẰNG TIỀN.

1. Ca sĩ Madonna từng nhổ nước bọt vào mặt một bà cụ, lập tức tòa án Liên bang phán quyết cô phải bồi thường 5 triệu đô-la Mỹ (khoảng 113 tỷ VNĐ) cho bà lão.
Quan tòa nói, sở dĩ mức phạt nặng như vậy không phải bởi miếng nước bọt đó đã mang đến tổn thương lớn ngần nào cho bà cụ. Lý do là với những người có tiền như Madonna nếu chỉ phạt bồi thường 50 nghìn đô-la, lần sau cô ấy chắc chắn sẽ tái phạm. Có thể cô ấy cũng sẽ gây tổn thương cho hơn 10 người khác nữa.

2. Ở Mỹ, không có một hãng truyền thông nào thuộc về chính phủ. Bởi vì pháp luật nước Mỹ quy định, không thể lấy tiền của dân chúng để dát vàng cho mình mà lừa mị, mê hoặc dân chúng.
Kênh truyền thông duy nhất mà chính phủ Mỹ bỏ vốn làm chủ là đài phát thanh VOA của Mỹ, nhưng nó không được phép phát sóng trên đất Mỹ. Trong con mắt của người Mỹ, dư luận nên phải là tự do, nhiều nguồn, muôn hình muôn vẻ, thậm chí là mâu thuẫn lẫn nhau.

3. Nước Mỹ coi trẻ em là tài sản quý báu của quốc gia, trẻ em được pháp luật che chở cẩn thận. Nếu bạn không có tiền gửi con ở nhà trẻ, chính phủ sẽ chi trả, hoặc không có tiền mua sữa bột, chính phủ cũng sẽ chu cấp. Ngoài ra còn có nhiều chính sách đặc biệt trợ cấp cho phụ nữ mang thai, sản phụ thu nhập thấp và trẻ em chưa đến 5 tuổi.

Các gia đình thu nhập thấp có thể nhận được bữa cơm dinh dưỡng sáng và trưa miễn phí. Nếu bạn không có tiền thuê nhà, chính phủ sẽ chi trả, hơn nữa quy định trẻ nhỏ cần phải có phòng ngủ riêng. Ở nước Mỹ, bạn sẽ không bao giờ bắt gặp hình ảnh trẻ em đi xin ăn.
Có một bà mẹ mải mê bận rộn việc nhà, nhất thời không để ý trông con. Đứa con chẳng may ngã xuống bể bơi chết đuối. Trong lúc người mẹ đang đau khổ không thôi thì bất ngờ nhận được giấy triệu tập của tòa án.

Lý do mà tòa án đưa ra vô cùng đơn giản, bà đã không làm hết trách nhiệm của một người giám hộ nên sẽ phải đối mặt với việc bị tuyên án. Điều đó cũng giúp cảnh tỉnh ý thức chăm sóc con trẻ cho hàng triệu người mẹ khác.
Người Mỹ quan niệm, một đứa trẻ trước hết thuộc về bản thân nó. Đứa trẻ đó mang theo vô số quyền lợi sống vốn có trong xã hội này. Không kể là bản thân nó có ý thức được hay không, không kể là nó có thể lớn lên thành người hay không, xã hội này có tầng tầng pháp luật để bảo vệ nó.

4. Ở nước Mỹ, người dân có bệnh thì bệnh viện cần phải điều trị trước, sau đó mới gửi hóa đơn viện phí đến nhà bệnh nhân. Nếu bạn không gánh nổi khoản tiền trị liệu thì các tổ chức từ thiện hoặc chính phủ sẽ ‘ra mặt’ giải quyết. Trong trường hợp người nghèo khó chỉ vì không có tiền chi trả viện phí mà bệnh viện ngưng điều trị thì những người có liên quan sẽ bị chất vấn và nhận chế tài của pháp luật.

5. Trong chiến tranh vùng Vịnh lần thứ hai (nổ ra vào tháng 3/2003), quân Mỹ huy động lực lượng quân sự lớn mạnh tấn công tầm xa trong sa mạc. Quân đội của nhà độc tài Saddam Hussein binh bại như núi đổ, nhếch nhác bỏ chạy. Lúc này, trong cát bụi mịt trời, một chiếc xe vận tải của quân Mỹ mất phương hướng, lạc vào trận địa của quân địch.

Người lái xe là một nữ quân nhân tên Lira, bị thương và bị địch bắt giữ làm con tin để uy hiếp quân Mỹ. Cô bị nhốt ở một nơi hẻo lánh bí mật và bị canh giữ sát sao. Vì để cứu Lira, quân Mỹ đã huy động đội đột kích Hải Báo tấn công mãnh liệt khiến quân địch mất phương hướng, hoảng loạn tan vỡ.

Chỉ trong thời gian mấy phút, quân Mỹ đã giải cứu thành công Lira. Cô nhanh chóng được đưa về hậu phương điều trị. Chiến tranh kết thúc, Lira cùng với hai binh sĩ Mỹ từng bị bắt giữ khác trở về quê nhà và được chào đón như những người anh hùng.

6. Điều được giảng trong “Tuyên ngôn độc lập” của Mỹ không phải là quần thể, quốc gia, thậm chí không hề giảng đến dân chủ. Điều được giảng là 3 quyền lợi lớn: quyền sống, quyền được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Ba quyền lợi này đều là quyền lợi của cá nhân, không phải là quyền lợi của quần thể hay quốc gia.

P/s…: Những quyền lợi này có được ngay từ khi công dân Mỹ vừa mới sinh ra, chứ không phải do ai ban tặng. Mặt khác, những quyền lợi này có thể bảo vệ cá nhân, khiến họ không phải chịu đựng sự xâm hại của bất cứ ai. Chỉ có kiến lập trên cơ sở quyền lợi cá nhân, mọi người mới có thể có được một xã hội tự do chính nghĩa, tôn nghiêm và bình đẳng .

Chia sẽ lời bình luận của Roy Nguyen .
Fb Hiệp Tôn Hiep Ton That ( Copy FB Bao Nhi Lê )

Clip cảm động về cảnh sát Mỹ giúp tìm mẹ cho một em bé :http://www.daikynguyenvn.com/…/cau-be-goi-911-nho-tim-me-tr…

Tổng thống Mỹ đã nói về biển Đông và chủ nghĩa Cộng sản

ung shared Đài Á Châu Tự Do‘s video.

11 hrs · 

 
 
 

45,340 Views

· 

Tổng thống Mỹ đã nói về biển Đông và chủ nghĩa Cộng sản trong bài phát biểu ở Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc ở New York hôm 19/9/2017.

Ông nói “Chúng ta phải chối bỏ những mối đe dọa đối với chủ quyền từ Ukraine cho đến Biển Đông… Bất cứ nơi nào mà chủ nghĩa xã hội hay cộng sản thực sự được áp dụng, thì nó chỉ mang đến đau thương, tàn phá và thất bại.”