TUYÊN BỐ RA KHỎI ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM:Hà Quang Vinh

TUYÊN BỐ RA KHỎI ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

Hà Quang Vinh

(Nguyên là Phó chủ tịch UBND huyện Bình Chánh, Tp. HCM).

Văn bản này tôi viết vào 2015 và để trong laptop từ đó đến giờ, với hai lần sửa chữa, nhưng chủ đề vẫn y nguyên. Nay thời tiết tốt, mưa thuận gió hòa nên tôi xin công bố giữa bà con, họ hàng. Xem như một giọt nước nhỏ vào cái ly đã tràn.

TÔI ĐÃ THẤY VÀ TÔI ĐÃ HIỂU.

Cùng với những tệ nạn trong GIÁO DỤC, Y TẾ, ngày nay việc đưa ra pháp luật những vụ tham nhũng về KINH TẾ và trong các doanh nghiệp Nhà nước, nhất là ở khu vực trung ương đã cho thấy căn bệnh về chính trị – kinh tế – xã hội Việt Nam hiện nay đã đến mức vô phương cứu chữa.

Người ta nói có bệnh tất phải có nguyên nhân. Tôi đã đi tìm nguyên nhân đó nhiều năm nay và TÔI ĐÃ THẤY.

Nguyên nhân này có liên quan chặt chẽ đến các băng nhóm CÁN BỘ CAO CẤP CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM. Các băng nhóm này đã thay nhau nắm quyền lãnh đạo Đảng và Chính quyền nhằm mục đích lũng đoạn tình hình dất nước trong những năm qua.

Họ đã câu kết với nhau hình thành các chính sách mất lòng dân trong các lĩnh vực đất đai, môi trường, thuế khoá, năng lượng, công ăn việc làm, v.v.

Họ đã rút tỉa hết sức lực của nhân dân ta qua việc tham ô, nhũng lạm hằng trăm, hằng chục ngàn tỉ VNĐ. Phương pháp tham nhũng của họ là công khai, trắng trợn, coi trời bằng vung và coi nhân dân như đồ ếch nhái. Những vụ trọng án đã và đang đưa ra pháp luật đã nói lên điều đó.

Đây là những NGUYÊN NHÂN TRỰC TIẾP đưa đất nước đến một thảm họa mà trước đây nhiều người ít nghĩ đến là CHÍNH QUYỀN NHÀ NƯỚC CÓ KHẢ NĂNG ĐI ĐẾN TIÊU VONG.

Tất nhiên cũng có các NGUYÊN NHÂN KHÁC CŨNG TRỰC TIẾP không kém là các nguyên nhân về các lĩnh vực HỌC THUYẾT, ĐƯỜNG LỐI CHÍNH TRỊ – KINH TẾ. Đây mới là các NGUYÊN NHÂN CƠ BẢN. Tuy nhiên những nguyên nhân này đã được đề cập rõ và đầy đủ trong THƯ NGỎ 61 (tên gọi do dân chúng đặt cho lá Thư ngỏ của 61 đảng viên gởi cho Trung ương Đảng) mà tôi đã ký trước đây. Và bản thân tôi cũng đã có một THƯ NGỎ riêng gửi cho Quận ủy Quận 5 Tp HCM nói lý do tại sao tôi đã ký vào THƯ NGỎ 61 nói trên. Vì thế nên tôi thấy không cần đề cập đến tại đây những vấn đề đã được nói quá nhiều với Đảng nhưng chỉ như nước đổ lá môn. Nhưng ĐÂY LÀ SỰ THẤT BẠI CỦA ĐẢNG VỀ MẶT LÝ LUẬN CHÍNH TRỊ.

Trở lại với các ông bà trong các Nhóm CÁN BỘ CAO CẤP CỦA ĐẢNG.

Có thể nói các ông bà là giai tầng quyền quý nhất trong Đảng hiện nay. Đa số tài nguyên của đất nước do tổ tiên để lại và nhân dân ta còng lưng làm ra đã chảy vào trong túi của các ông bà. Các ông bà chỉ lo gửi những số tiền đó ra nước ngoài và mua nhà ở Mỹ, chỉ để lo cho hậu vận của các ông bà mà bất chấp tất cả. Các ông bà chỉ đại diện cho các nhóm lợi ích đã đặt quyền lợi phe nhóm lên trên quyền lợi của quốc gia, dân tộc chứ không đại diện cho Đảng với hơn 4 triệu đảng viên và càng không đại diện cho quyền lợi của nhân dân.

Các ông bà thi nhau giữ rịt cái chính quyền này cho mình bất kể tiếng oán than của nhân dân đã dậy đến trời xanh. Đất nước này tiêu vong cũng tại các ông bà, chế độ này suy sụp cũng tại các ông bà. Rõ ràng là các quý vị là thành phần hiểm độc nhất trong các thành phần dân tộc Việt Nam. Và ĐÂY LÀ THẤT BẠI CỦA ĐẢNG VỀ CON NGƯỜI, ĐẠO ĐỨC VÀ TỔ CHỨC. Sự thất bại này chỉ là giọt ước làm tràn ly của sự thất bại về lý luận mà thôi.

Vì những lẽ đó, nay tôi nói rằng tôi sẽ không đi chung một con đường, mà có lẽ đã quá ít khi đi chung, với các ông bà nữa. Hãy giữ kỹ những gì các ông bà đã bòn rút được trên đầu trên cổ nhân dân Việt Nam.

Và tôi xin tuyên bố TÔI TỪ BỎ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM, một tổ chức chính trị mà tôi đã gia nhập và phục vụ 43 năm qua. Bởi những gì tôi đã thấy và đã hiểu. Với niềm tin sau cơn mưa trời lại sáng của dân tộc ta.

Bài này do tôi là HÀ QUANG VINH tự viết.

Tôi vào Đảng Nhân dân Cách mạng Việt Nam (nay là Đảng Cộng sản Việt Nam) ngày 20/5/1972. Nay là hưu trí, sống tại Q11, TP HCM.

Hà Quang Vinh.

Ảnh: Ông Hà Quang Vinh. (Ảnh trên FB của ông).

* * *
Nguồn:https://www.facebook.com/quangvinh.ha.3572/posts/881196312073718

(Ông Hà Quang Vinh nguyên là Phó chủ tịch UBND huyện Bình Chánh, TPHCM. Tác giả đồng ý để Văn Việt đăng tuyên bố này).
http://vanviet.info/…/tuyn-bo-ra-khoi-dang-cong-san-viet-…/…

Image may contain: 1 person, eyeglasses, bridge and outdoor

Nhà văn Nguyên Ngọc tuyên bố bỏ đảng CSVN

Người Việt: ‘Sĩ phu ngoảnh mặt’

Nhà văn Nguyên Ngọc: ‘Từ nhiều năm qua, tôi nhận thấy Đảng ngày càng xa rời lý tưởng ban đầu của mình, “tự diễn biến” thành một tổ chức chuyên quyền, phản dân hại nước. Tôi không thể còn đứng trong một tổ chức như vậy.”

NGUOI-VIET.COM
Từ nhiều năm qua, tôi nhận thấy Đảng ngày càng xa rời lý tưởng ban đầu của mình, “tự diễn biến” thành một tổ chức chuyên quyền, phản dân hại nước.…
Phu Pham Tại ông ấy thấy vậy chứ cái tổ chức này “trước sau như một” chứ không phải bây giờ mới phản dân hại nước ,có điều ngày trước nó mỵ dân dễ dàng hơn bây giờ và chính ông ấy cũng viết các cuốn sách đầy những sự dối trá để lừa dân miền Bắc !

Ông Mạc Văn Trang: Kỷ luật Chu Hảo là ‘giọt nước tràn ly’

Ông Mạc Văn Trang: Kỷ luật Chu Hảo là ‘giọt nước tràn ly’

PGS. TS. Mạc Văn Trang có nhiều năm làm việc trong ngành tâm lý học và khoa học giáo dục ở Việt Nam
PGS. TS. Mạc Văn Trang có nhiều năm làm việc trong ngành tâm lý học và khoa học giáo dục ở Việt Nam

“Tối hôm đó, tôi xem ti-vi thấy đưa tin về tuyên bố kỷ luật, tôi rất bức xúc, suốt đêm không ngủ được,” Phó giáo sư, Tiến sỹ Mạc Văn Trang nói với BBC Tiếng Việt về chuyện ông Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật.

“Tôi suy nghĩ trong đêm, rồi sáng dậy [26/10] tôi viết tuyên bố ra khỏi Đảng, đăng trên Facebook và gửi cho anh Chu Hảo và một vài người bạn.”

Ủy ban Kiểm tra Trung ương của Đảng Cộng sản hôm 25/10 ra thông cáo nói ông Chu Hảo, Giám đốc kiêm Tổng biên tập Nhà xuất bản Tri thức bị “đề nghị xem xét, thi hành kỷ luật” vì những ‘vi phạm nghiêm trọng’.

GS Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật vì ‘tự diễn biến’

Giáo sư Tương Lai từ bỏ Đảng Cộng sản

Việt Nam: Đảng viên có thể bị cấm xuất cảnh

Kết luận của Uỷ ban Kiểm tra Trung ương hôm 25/10 viết: “Với cương vị là Giám đốc – Tổng biên tập, đồng chí Chu Hảo chịu trách nhiệm chính về việc Nhà xuất bản Tri thức xuất bản một số cuốn sách có nội dung trái với quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, Nhà nước, vi phạm Luật Xuất bản, bị cơ quan chức năng xử lý, thu hồi và tiêu hủy”.

Quyết định ‘rất trớ trêu’

Tuy nhiên, ông Mạc Văn Trang cho rằng quyết định kỷ luật ông Chu Hảo là nhằm “trừng trị, triệt tiêu những đóng góp của giới tinh hoa, trí thức, đối với các đường lối sai lầm của Đảng”.

Vị nguyên Tổng biên tập Tạp chí Phát triển Giáo dục nhận xét ông Chu Hảo là người “chống tham nhũng, chống độc tài”, và là “một trí thức luôn muốn làm mọi việc để khai dân trí, chấn hưng dân khí, cải tiến xã hội tiến bộ”.

Ông nói việc Đảng muốn kỷ luật một con người như vậy là một điều “rất trớ trêu”, và ông muốn tỏ thái độ về việc này.

“Tôi có phản ứng là tuyên bố tự ra khỏi Đảng Cộng sản Việt Nam.”

Ông cũng nhận xét rằng việc ra quyết định kỷ luật ông Chu Hảo, người hiện đang là Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt – Pháp, vào thời điểm này là một quyết định rất “thiếu tế nhị”.

“Ban Kỷ luật Trung ương một khi đã họp báo, thông báo như thế là người ta đã có kết luận rồi. Có lẽ họ sẽ ‘dẹp’ những chức mà ông Chu Hảo đang làm hiện nay, chức Giám đốc Nhà xuất bản Tri thức, và chức Chủ tịch Hội Hữu nghị Việt Pháp.”

“Mà Thủ tướng Pháp thì sắp sang thăm Việt Nam. Tôi không hiểu sao họ lại có quyết định thiếu tế nhị tới vậy.”

website ubkttw.vn
Bản quyền hình ảnhWEBSITE UBKTTW.VN

Việc “đề nghị xem xét, thi hành kỷ luật” đối với ông Chu Hảo chỉ được công khai 6 ngày sau khi kỳ họp lần thứ 30 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương kết thúc là điều khiến một số người cho là bất thường.

Thông thường, sau mỗi kỳ họp, cơ quan này sẽ ra thông cáo trong vòng 1 đến 2 ngày.

Kỳ họp của Ban Kỷ luật Trung ương diễn ra trong các ngày 17-19/10, chỉ ít hôm trước ngày Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chính thức tuyên thệ nhậm chức Chủ tịch nước, 23/10/2018.

Kỳ họp vừa rồi cũng đề nghị xem xét kỷ luật đối với một số cựu quan chức cao cấp trong ngành công an như Tướng Phan Văn Vĩnh, Tướng Nguyễn Thanh Hóa, liên quan tới vụ đánh bạc online; và Tướng Phan Tấn Tài bên quân đội, liên quan tới việc chuyển nhượng đất quốc phòng.

‘Trăn trở từ lâu’

Đây không phải là lần đầu tiên ông Mạc Văn Trang suy nghĩ về việc từ bỏ Đảng Cộng sản.

Ông nói rằng từ năm 2000 ông đã nhận ra “những sai lầm về đường lối cũng như thể chế” mang tính “kìm hãm xã hội” mà Đảng Cộng sản Việt Nam áp dụng để lãnh đạo đất nước.

“Lúc đó, tôi đã thấy băn khoăn chuyện có nên ở trong Đảng hay không, bởi mình góp ý rất nhiều nhưng không thấy tác dụng gì.”

Ông nhận thấy trước đây ông vào Đảng để theo đuổi lý tưởng giành độc lập tự do cho tổ quốc, hạnh phúc cho nhân dân, nhưng mục tiêu, lý tưởng của Đảng vào thời điểm này “đã khác đi rồi”.

“Sự độc lập của Tổ quốc đang bị Trung Quốc đe dọa, nhưng Đảng lại liên kết với Trung Quốc, không dám lên án. Hạnh phúc của nhân dân thì với đường lối hiện nay, nhân dân đang bị mất đất, bị nhiều oan khuất. Trong khi đó, các trí thức góp ý kiến thì Đảng không nghe,” ông nói.

“Tôi đã suy nghĩ từ lâu, nhưng chuyện kỷ luật ông Chu Hảo giống như giọt nước tràn ly, khiến tôi quyết định bỏ Đảng vào thời điểm này.”

Ảnh chụp Giáo sư Chu Hảo hồi năm 2010.
Bản quyền hình ảnhHOANG DINH NAM/GETTY IMAGES
PGS. TS Chu Hảo từng là Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ

Nói về quá trình vào Đảng từ năm 1964 và là một đảng viên trong suốt hơn 50 năm qua của mình, ông cho biết:

“Những năm 1945-50, tới thập niên 1960 là lúc lý tưởng của Đảng trùng hợp với lý tưởng dân tộc. Đó là giành độc lập, đem lại tự do hạnh phúc cho nhân dân. Lý tưởng đó đẹp lắm.”

“Lý tưởng, mục tiêu đó ai mà không thích? Đó là khát vọng của bao thế hệ thanh niên, trí thức, dấn thân cho lý tưởng đó. Điều đó không sai.”

“Thế hệ thanh niên chúng tôi cũng như đảng viên lúc đó không nhận thức được là Đảng sẽ đi đến chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản để rồi đem lại bất hạnh cho nhân dân, kìm hãm sự phát triển của xã hội.”

“Vấn đề là chủ thuyết sai, và về sau này, đường lối thực hiện của Đảng sai, Đảng đã trở nên độc quyền lãnh đạo, đàn áp những người tiến bộ. Điều đó đưa ra những hậu quả tai hại.”

“Bây giờ, tôi ra khỏi Đảng nhưng tôi vẫn theo đuổi mục tiêu đấu tranh cho độc lập của tổ quốc và tự do hạnh phúc của nhân dân.”

Rời bỏ hay ở lại?

Trước câu hỏi liệu những đảng viên kỳ cựu như ông có nên ở trong Đảng để có cơ hội đấu tranh, góp ý sửa chữa những điều mà ông cho là “sai lầm” của Đảng Cộng sản hay không, thay vì ra khỏi Đảng và trở thành “người ngoài”, không còn tiếng nói trong Đảng nữa, ông Mạc Văn Trang cho rằng điều quan trọng là mỗi cá nhân có thể làm gì, chứ không phải là ở việc họ còn ở trong hay ở ngoài Đảng.

Giáo sư Tương Lai từ bỏ Đảng Cộng sản

Giáo sư Nguyễn Đình Cống ‘từ bỏ Đảng’

Ông Lê Hiếu Đằng bỏ Đảng Cộng sản

‘Bỏ Đảng là một cú sốc rất lớn’

“Tôi tin là có nhiều đảng viên, trong đó có những người nắm hoặc từng nắm giữ vị trí nhất định trong Đảng, cũng thấy đường lối sai lầm của đảng nhưng họ vẫn ở trong Đảng, hoặc về hưu rồi nhưng họ vẫn không ra khỏi Đảng.”

“Ví dụ như Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh có rất nhiều bài phản biện với Đảng rất hay, có uy tín xã hội nhưng cụ vẫn ở trong Đảng, vẫn có danh nghĩa cựu ủy viên trung ương đảng. Tiếng nói của cụ góp ý với Đảng, với xã hội là có tác dụng.”

“Điều này tùy người, tùy hoàn cảnh, tùy tính cách mỗi người.”

“Không nên đặt vấn đề là những người trí thức, những người đấu tranh cho tiến bộ xã hội thì phải ở trong hay phải ra khỏi Đảng. Điều quan trọng là họ làm gì.”

Việc Phó giáo sư, Tiến sỹ Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật đã khiến nhiều giới trí thức, văn sĩ đồng loạt tuyên bố rời khỏi Đảng Cộng sản.

Cũng hôm 26/10, nhà văn Nguyên Ngọc tuyên bố trên trang Facebook cá nhân rằng ông đã suy nghĩ và định rời bỏ Đảng từ lâu nhưng sau sự việc của PGS. TS. Chu Hảo, ông quyết định “chính thức từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam kể từ hôm nay… để tỏ rõ thái độ đối với thông báo của UBKTTW Đảng.”

Đến sáng 27/10, một số tài khoản Facebook được cho là của Trung tá Trần Nam, Tiến sĩ Trần Thanh Tuấn và Kỹ sư Hoàng Tiến Cường, đăng hình thẻ Đảng và cũng tuyên bố rời khỏi Đảng để ủng hộ PGS. TS. Chu Hảo.

Trong những năm trước đây, đã từng có một số trí thức có tiếng, cựu quan chức, đảng viên kỳ cựu tuyên bố ra ra khỏi Đảng.

Đáng chú ý là một số trường hợp Giáo sư Tương Lai (9/2017) và Giáo sư Nguyễn Đình Cống (2/2016), nguyên phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Thành phố Hồ Chí Minh Lê Hiếu Đằng (12/2013).

Có thêm các trí thức ‘bỏ Đảng’ sau vụ TS Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật

Có thêm các trí thức ‘bỏ Đảng’ sau vụ TS Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật

BBC

  • 27 tháng 10 2018
PGS.TS. Mạc Văn Trang (trái) và nhà văn Nguyên Ngọc
Bản quyền hình ảnhOTHER
PGS.TS. Mạc Văn Trang (trái) và nhà văn Nguyên Ngọc

Việc PSG. TS Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật đã khiến nhiều giới trí thức, văn sĩ đồng loạt tuyên bố rời khỏi Đảng Cộng sản, với sự khởi xướng là nhà văn Nguyên Ngọc.

Trên bài đăng trang Facebook của mình hôm 26/10, tác giả Rừng xà nu viết ông đã suy nghĩ và định rời bỏ Đảng từ lâu nhưng sau sự việc của PGS. TS. Chu Hảo, ông quyết định “chính thức từ bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam kể từ hôm nay… để tỏ rõ thái độ đối với thông báo của UBKTTW Đảng.”

“Kỷ luật ông Chu Hảo thực chất là một hành động thực hiện chính sách ngu dân, kìm hãm nhân dân trong vòng tăm tối, để dễ lừa dối và đàn áp, vì quyền lợi ích kỷ của một đảng độc tài đang cướp quyền sống và phát triển của dân tộc.

GS Chu Hảo bị đề nghị kỷ luật vì ‘tự diễn biến’

Giáo sư Tương Lai từ bỏ Đảng Cộng sản

Cuba muốn bỏ Chủ nghĩa Cộng sản

“Kỷ luật ông Chu Hảo với những lý do đầy tính chất vu khống còn là hành vi có chủ tâm đánh vào những người trí thức yêu nước, có tài và có tâm, luôn hành động và phát ngôn theo lương tâm của mình. Việc làm thất nhân tâm này tất sẽ dẫn đến tình trạng ‘sĩ phu ngoảnh mặt’, hết sức nguy hiểm cho vận mệnh dân tộc,” nhà văn Nguyên Ngọc viết.

Nhà văn Nguyên Ngọc, tên thật là Nguyễn Trung Thành, tác giả của truyện ngắn Rừng xà nu được giảng dạy trong sách giáo khoa ngữ văn lớp 12
Bản quyền hình ảnhOTHER
Nhà văn Nguyên Ngọc, tên thật là Nguyễn Trung Thành, tác giả của truyện ngắn Rừng xà nu được giảng dạy trong sách giáo khoa ngữ văn lớp 12

Ông cho biết ông tự nguyện gia nhập Đảng Lao Động Việt Nam, nay là Đảng Cộng sản Việt Nam từ 1956 vì “yêu nước, hăng hái tham gia sự nghiệp giải phóng dân tộc”.

“Từ nhiều năm qua, tôi nhận thấy Đảng ngày càng xa rời lý tưởng ban đầu của mình, ‘tự diễn biến’ thành một tổ chức chuyên quyền, phản dân hại nước. Tôi không thể còn đứng trong một tổ chức như vậy.

“Tôi vẫn tin ở tương lai của đất nước, nhất là ở lớp trẻ, vì không có lực lượng vô luân nào có thể ngăn trở dân tộc này quyết định vận mệnh của mình,” lời kết của bài tuyên bố trên Facebook Nguyên Ngọc viết.

Nhà văn Nguyên Ngọc được biết với các tác phẩm như Đất nước đứng lên, Đường chúng ta đi, Rừng xà nu…

Trong cùng ngày, PGS. TS. Mạc Văn Trang thuộc Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam cũng tuyên bố tự ra khỏi đảng để ủng hộ ông Chu Hảo.

Ông cũng viết rằng “Từ năm 2000, tôi mới nhận rõ Đảng đã biến chất hoàn toàn, đảng viên ngày càng tha hóa, xã hội ngày càng xuống cấp, con người tồi tệ đi…

“Tôi noi gương những người giác ngộ, đi trước, cũng góp những ý kiến nhỏ bé của mình và vẫn hy vọng Đảng sẽ có đổi thay khôn khéo, không diễn ra bạo lực,” vị nguyên Tổng biên tập Tạp chí Phát triển Giáo dục viết.

PGS. TS. Mạc Văn Trang có nhiều năm làm việc trong ngành tâm lý học và khoa học giáo dục ở Việt Nam.
Image captionPGS. TS. Mạc Văn Trang có nhiều năm làm việc trong ngành tâm lý học và khoa học giáo dục ở Việt Nam.

“Nhưng việc Đảng làm to chuyện kỷ luật người trí thức như Chu Hảo là nhằm triệt tiêu giới tinh hoa của đất nước, những người nhiệt thành muốn thay đổi xã hội theo chiều hướng văn minh, đẩy họ về phía đối lập với Đảng.

“Tôi rời bỏ Đảng vì thất vọng với những gì Đảng đã và đang làm, bất chấp bao ý kiến đóng góp tâm huyết và trí tuệ của những người như Chu Hảo; bất chấp những tiếng kêu thảm thiết của biết bao người dân bị cướp bóc, đàn áp, bất công một cách oan ức, thảm khốc…,”

Đến sáng 27/10, thì một số tài khoản Facebook được cho là của Trung tá Trần Nam, Tiến sĩ Trần Thanh Tuấn và Kỹ sư Hoàng Tiến Cường, đăng hình thẻ Đảng và cũng tuyên bố rời khỏi Đảng để ủng hộ PGS. TS. Chu Hảo.

Một số người như Đỗ Thế Đăng thì viết là “bỏ sinh hoạt Đảng, bỏ đóng Đảng phí” từ lâu và “Nay chính thức tuyên bố! Từ bỏ và không có bất cứ liên quan nào đến tổ chức!”

Nguyên lãnh sự Việt Nam tại Genève từ năm 2008 đến 2012 Đặng Xương Hùng người bỏ Đảng hồi 2014 cũng lên tiếng ủng hộ trào lưu này.

Hôm 25/10, Ủy ban Kiểm tra Trung ương của Đảng Cộng sản thông báo đề nghị xem xét, thi hành kỷ luật GS Chu Hảo, Giám đốc kiêm Tổng biên tập Nhà xuất bản Tri vì những ‘vi phạm nghiêm trọng’.

Kết luận của UBKTTW viết: “Với cương vị là Giám đốc – Tổng biên tập, đồng chí Chu Hảo chịu trách nhiệm chính về việc Nhà xuất bản Tri thức xuất bản một số cuốn sách có nội dung trái với quan điểm, chủ trương, đường lối của Đảng, Nhà nước, vi phạm Luật Xuất bản, bị cơ quan chức năng xử lý, thu hồi và tiêu hủy”.

“Từng giữ chức vụ Thứ trưởng Bộ Khoa học và Công nghệ, đồng chí đã vi phạm Quy định về những điều đảng viên không được làm, có những bài viết, phát ngôn có nội dung trái với Cương lĩnh chính trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị, quy định của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước; đồng chí đã suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa’. Vi phạm, khuyết điểm của đồng chí Chu Hảo là rất nghiêm trọng, làm ảnh hưởng đến uy tín của tổ chức đảng, tác động xấu tới tư tưởng xã hội, đến mức phải xem xét, thi hành kỷ luật”.

Ông Chu Hảo cầm cuốn sách "Dân chủ và Giáo dục'
Bản quyền hình ảnhHOANG DINH NAM/GETTY IMAGES
Ông Chu Hảo cầm cuốn sách “Dân chủ và Giáo dục’ của tác giả John Dewey do Nhà xuất bản Tri thức phát hành

Tin này nhanh chóng được chia sẻ trên mạng xã hội.

Có người chia buồn với ông về tin này trong lúc những người khác chúc mừng ông đã ‘về với nhân dân’.

Tên các cuốn sách được cho là ‘nhạy cảm’ được xuất bản bởi Nhà xuất bản Tri thức cũng được nhiều người nhắc đến.

Chủ tịch Tập Cận Bình chỉ đạo Quân khu giám sát Biển Đông và Đài Loan chuẩn bị cho chiến tranh

Chúng ta cần phải đẩy mạnh các bài tập sẵn sàng ứng phó, diẽn tập chung và diễn tập đối đầu để tăng cường khả năng cho quân nhân, chuẩn bị cho chiến tranh”, ông Tập Cận Bình nói.

Nhạc sĩ, nhà giáo Dương Bích Hà bỏ đảng là việc đã xảy ra.

Nhạc sĩ, nhà giáo Dương Bích Hà bỏ đảng là việc đã xảy ra.

Nhạc sĩ, nhà nghiên cứu âm nhạc dân gian Dương Bích Hà, giảng viên Học viện Âm nhạc Huế là một người phụ nữ tâm huyết và tài năng trong lãnh vực bảo tồn, sưu tầm, các làn điệu dân ca đã thất truyền từ lâu hoặc mai một của các dân tộc sống trong rừng sâu núi thẳm bắc miền Trung Việt Nam –

Kho tàng ký âm của nhạc sĩ Dương Bích Hà là một tài sản văn hóa vô giá của quốc gia, của dân tộc Việt Nam, …

Tuy việc bỏ đảng là việc đã qua, cô ấy đã từng khẳng khái và công khai vạch những sai lầm của tên bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên-Huế, cho dù tên đó, hiện nay, đương chức là bộ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch.

Con gái của cô ấy cũng là một nhạc sĩ, một giọng soprano chính của dàn hợp xướng thánh lễ nhà thờ Thái Hà (Hà Nội).

Người mẹ hào hùng đã hun đúc tinh thần cho đứa con gái dũng cảm.

Cô ấy đã thật mạnh mẽ và can đảm khi tuyên bố bỏ đảng.

Image may contain: 1 person, smiling, standing, outdoor and water

LÀ NGƯỜI CÓ LƯƠNG TRI, CẦN RA KHỎI ĐẢNG

LÀ NGƯỜI CÓ LƯƠNG TRI, CẦN RA KHỎI ĐẢNG

Khi Nguyễn Phú Trọng kiêm luôn chức chu tịch nước thì truyền thông thay nhau tung hô nào “lịch sử đã chọn”, nào “nhân dân đã chọn”. Nhưng cuối cùng, ông ta lại đánh vào giới trí thức trong đảng. Chẳng có dân nào chọn thành phần kẻ thù của trí thức cả.

Thời Mao, ông ta ví “trí thức như cục phân”, vì với ý đồ muốn độc tài tuyệt đối, nói gì cũng phải nghe thì trí thức chỉ là lực cản. Và vì thế ông tìm cách diệt. Mao khởi xướng phong trào trăm hoa đua nở để dụ cho trí thức thể hiện. Và chính sự thể hiện ấy mà Mao đã tóm hết và diệt sạch. Với Mao, sự tiến bộ cho đất nước không có ý nghĩa, ông ta cần xây dựng một xã hội chỉ để phục vụ mình. Vì vậy ông ta cần dân chúng ngu dốt và trung thành tuyệt đối như đám Hồng Vệ Binh chứ không cần trí tuệ để phát triển.

Đã CS thì kị trí thức, mà đã kị trí thức thì chỉ có thể phá hoại chứ chẳng làm nên cơm cháo gì cho đất nuớc. Dẫu biết, CS là kẻ thù của tiến bộ, nhưng nếu có dùng trí thức thì đất nước đỡ tụt hậu, đỡ điêu tàn hơn. Nhớ thời Võ Văn Kiệt và Phan Văn Khải, 2 người này đã dùng tổ tư vấn gồm nhiều trí thức hàng đầu Việt Nam thì đất nuớc lúc đó tương đối phát triển tốt. Đến thời Nguyễn Tấn Dũng, ông ta cho giải tán tổ tư vấn ấy thì kinh tế đất nước xuống dốc nghiêm trọng, hàng loạt tổng công ty nhà nước vỡ nợ, kinh tế đất nước lụn bại.

Với thái độ loại bỏ trí thức, Nguyễn Phú Trọng quyết đưa ĐCS trở về thời man rợ. Bên Tàu, Tập muốn mình là một Mao đệ nhị, và bên Việt Nam, Trọng lại muốn mình là một Tập của Việt Nam. Là người có lương tri nên từ bỏ đảng để về với nhân dân. Vì thực sự, Nguyễn Phú Trọng đang đưa ĐCS đi ngược lại với nguyện vọng dân tộc.

ĐCS dưới sự dẫn dắt của kẻ mù loà như Nguyễn Phú Trọng rồi nó cũng sẽ đi đến thời kỳ suy vong thôi. Những trí thức nào vẫn muốn làm chính trị, thì cần phải tính đến việc bí mật lập đảng, để khi ĐCS đến cuối vòng đời của nó, đất nước có lực lượng thay thế.

TRƯỚC HỌA MẤT NƯỚC, CHÚNG TA LÀ MỘT

TRƯỚC HỌA MẤT NƯỚC, CHÚNG TA LÀ MỘT

Có một điều cần nhìn nhận khi ngoại xâm đe doạ, lòng dân sôi sục. Những cuộc biểu tình tình đông đảo đã diễn ra đều là những cuộc biểu tình có dính tới yếu tố Trung Quốc. Từ vụ dàn khoan HD981, đến Formosa, Luật Đặc Khu đều như thế. Khi lòng tự tôn dân tộc bị xúc phạm, người Việt sẵn sàng đứng lên, đây là yếu tố có trong đặc tính dân tộc đã ngàn năm. Nó giúp dân tộc ta đuổi giặc và giữ nước.

Là người Việt Nam thì ai cũng có trong người tố chất ấy, và người của ĐCS cũng không ngoại lệ. Dẫu biết trong số người Việt vẫn có một tỉ lệ ít ỏi những con người không một chút lòng yêu đất nước và sẵn sàng hy sinh giang sơn cho danh vọng cá nhân. Thời kỳ chống quân Nguyên xâm lược, con cháu nhà Trần đều yêu nước, chỉ riêng Trần Ích Tắc là chứa dã tâm bán nước cầu vinh. Trong dân cũng thế, dù biết lực mỏng trước vó ngựa quân Nguyên nhưng trong hội nghị các bô lão ở điện Diên Hồng, người dân vẫn quyết đánh.

Hiện giờ, chuyện rước Tàu vào Việt Nam không phải là một kế hoạch đơn lẻ, mà nó là chuỗi kế hoạch liên hoàn, mỗi kế hoạch một chức năng riêng cho mục đích chung là đi đến kiểm soát Việt Nam. Điều đó ai cũng nhìn thấy, và trên thượng tầng chính trị, kẻ có quyền lực cao nhất tiến hành thâu tóm quyền lực, thanh lọc tư tưởng, thanh trừng phe cánh để dọn đường cho các bước triển khai. Đến tên của kẻ thù còn không dám gọi, thì điều đó có nghĩa người đứng đầu Việt Nam bao lâu nay là cấp dưới của kẻ thù phương Bắc. Họ chẳng tự nhận công khai, nhưng chúng ta phải hiểu như thế. Có những thứ chúng ta phải tự hiểu.

Với giặc tham nhũng nó làm nước nghèo, nhưng với giặc ngoại xâm nó làm mất nước. Vậy với 2 loại giặc đó, giặc nào nguy hiểm hơn? Với hành động của nhân dân bao lâu nay, tôi tin nhân dân mình đánh giá rất đúng mức độ nguy hiểm của 2 loại giặc. Biểu tình cùng dân oan người ta ủng hộ rất ít, nhưng biểu tình chống dàn khoan HD981 hay chống Luật Đặc Khu người ta xuống đường rầm rộ. Đấy chính là câu trả lời.

Vậy rõ ràng hoạ mất nước nguy hiểm hơn họa tham nhũng. Trong 2 cái họa ấy, kẻ có dã tâm nối giáo cho giặc đã khéo léo dùng đòn đánh tham nhũng lấy lòng dân, mục đích là để che đậy cho dã tâm lớn hơn – dã tâm bán nước. Rất nhiều người dân đã sập bẫy trò che đậy khéo léo này và thật lòng tin tưởng “Bác Trọng”.

Đứng trước họa ngoại xâm, người CS cũng có trách nhiệm đứng lên chứ không phải riêng nhân dân. Về tham nhũng, người CS ở hạ tầng chính trị cũng tham nhũng, nhưng về dã tâm bán nước thì chỉ có thượng tầng chính trị hưởng lợi và đẩy tất cả nhân dân và người CS ở hạ tầng vào vòng nguy hiểm chịu họa diệt vong. Vì vậy cần phải nhìn nhận rõ ràng 2 mối họa. Đứng trước họa mất nước, quân đội, công an ở hạ tầng, những đảng viên ĐCS ở tầng thấp và một số đảng viên cấp cao có lòng với đất nước cùng với toàn dân phải đứng về một phía để dẹp bè lũ bán nước đang ở trên cao triển khai chỉ thị của giặc.