Tổng Thống Donald Trump cùng Đệ Nhất Phu Nhân Melanie Trump gây ngạc nhiên

Peter Nguyen and 2 others shared a post.
Image may contain: 4 people, people smiling
Image may contain: 4 people, people smiling, people standing
Image may contain: 3 people, people standing
Thạch Thảo

Tổng Thống Donald Trump cùng Đệ Nhất Phu Nhân Melanie Trump gây ngạc nhiên, bất ngờ đến thăm binh sĩ Mỹ tại căn cứ quân sự. Hình ảnh xuất hiện của ông trên chiến trường Iraq Trung Đông vào 26/12 gây sốc cho giới truyền thông.

Không thông báo, ông đi trong im lặng vào 12 : 06 khuya của đêm Giáng sinh. Chiếc phản lực cơ không quân cất cánh với hành trình 11 tiếng để mừng lễ Giáng sinh.

Không gì hạnh phúc bằng khi những người lính vì Tổ Quốc xa nhà trong ngày lễ đặc biệt, lại được Tổng Thống quan tâm. Đó là món quà ý nghĩa tinh thần vô giá nhất.

Một điểm son đáng ghi nhận về nét đẹp tâm hồn của vợ chồng Tổng Thống Donald Trump. Ông vừa có tâm vừa có tầm, xứng đáng là nhà lãnh đạo của Hoa Kỳ.

TẠI SAO NGƯỜI VIỆT TÌM MỌI CÁCH ĐỂ RỜI BỎ “THIÊN ĐƯỜNG”?

Just now

Image may contain: one or more people, people standing and outdoor
Việt Tân

TẠI SAO NGƯỜI VIỆT TÌM MỌI CÁCH ĐỂ RỜI BỎ “THIÊN ĐƯỜNG”?

44 năm sau “giải phóng”, dòng người Việt chưa khi nào thôi ý định rời bỏ đất nước. Có lẽ đây là cuộc “bỏ phiếu bằng chân” khách quan nhất, phản ánh sự tụt hậu của đất nước dưới sự cai trị của đảng cộng sản.

Cả đất nước Đài Loan đang náo loạn trước thông tin có 152 người trong nhóm du khách bao gồm 153 người đến từ Việt Nam bỏ trốn sau khi đến sân bay thành phố Cao Hùng.

Nhà chức trách Đài Loan nói 23 du khách Việt biến mất ngày 21/12, và 130 du khách còn lại mất liên lạc vào ngày 23 và 24/12. Người duy nhất không mất tích là … trưởng đoàn du lịch.

Theo hãng lữ hành Đài Loan ETholiday, cho biết toàn bộ nhóm du khách này, ngoại trừ người dẫn đoàn, đã che giấu mục đích chuyến đi của họ.

Vụ bỏ trốn với số lượng người được đánh giá là chưa từng có tiền lệ, khiến truyền thông nước này dồn dập đưa tin. Cơ quan Di trú Đài Loan (NIA) thậm chí còn thành lập một đội đặc nhiệm truy tìm họ.

Bên cạnh đó, cơ quan chức năng Đài Loan quyết định tạm ngừng cấp thị thực cho 182 du khách Việt Nam đang dự định đến hòn đảo.

Câu chuyện người Việt Nam mượn cớ đi du lịch nước ngoài để trốn ở lại không phải là mới. Không riêng tại Đài Loan, tình trạng này đã diễn ra ở khắp nơi, khiến nhiều quốc gia cảnh giác và đưa ra các điều kiện ngặt nghèo đối với du khách Việt.

Từ lâu, nhà cầm quyền cộng sản thường dùng các phương tiện truyền thông để tuyên truyền, mị dân về một đất nước Việt Nam đáng sống, bình yên, “thiên đường cộng sản”, chỉ số hạnh phúc cao… Tuy nhiên, dòng người Việt muốn dời bỏ đất nước chưa bao giờ ngưng lại.

Lý do là bởi thực tế là cuộc sống tại Việt Nam chưa bao giờ bình yên. Một quốc gia đội sổ thế giới về tham nhũng, bộ máy nhà nước quan liêu, môi trường thì ô nhiễm, tỉ lệ ung thư cao, khoảng cách giàu nghèo lớn, bất bình đẳng, y tế đắt đỏ, một lần bị bệnh vào viện là số tiền tích cóp cả đời trôi sạch…

Thực sự có nhiều lý do khiến người ta phải ra đi lắm!!!

[ S ] – FB Việt Tân.

Lao động Việt Nam làm việc ở ngoại quốc năm nay lên đến 140,000 người

Van H Pham

Tin Hà Nội, Việt Nam .- Theo Cục Quản Lý Lao Động Hải Ngoại CSVN, số lao động Việt Nam làm việc ở ngoại quốc năm nay lên tới 140,000 người, tăng 7% so với năm ngoái. Con số này gia tăng dần đều và liên tiếp bước sang năm thứ năm, tính trung bình mỗi năm tăng thêm 100,000 người.

Thông tấn xã CSVN dẫn phúc trình của Hiệp hội Xuất cảng Lao động, trên thế giới hiện có 28 thị trường thu hút người lao động Việt Nam, trong số này có 6 thị trường được coi là hàng đầu gồm Nhật Bản, Nam Hàn, Đài Loan, Malaysia, Romania và Saudi Arabia, và số làm việc tại Nhật Bản và Đài Loan chiếm đến 90% tổng số người lao động Việt Nam.

Năm nay, Nhật Bản qua mặt Đài Loan để trở thành thị trường thu hút người lao động Việt Nam lớn nhất với hơn 67,000 người, kế đến là Đài Loan và Nam Hàn với 65,000 và 6,000 người lao động.

Phúc trình của Bộ Lao động, Thương Binh và Xã hội CSVN cho biết, hàng chục ngàn con em các gia đình nghèo và dân tộc thiểu số đang làm việc tại hải ngoại cho thấy việc tìm kiếm nguồn thu nhập ổn định hiện là mục tiêu cuối cùng của họ. Hầu hết người lao động Việt Nam làm việc trong các lĩnh vực sản xuất, xây dựng, nông nghiệp, đánh cá, giúp việc nhà.

Công nhân Việt Nam làm việc tại Tiểu Vương quốc Ả Rập Thống Nhất có thể kiếm được trung bình khoảng 300 đến 400 Mỹ kim mỗi tháng, và từ 260 đến 340 Mỹ kim ở Malaysia. Trong khi đó, thu nhập hàng tháng của người lao động Việt Nam ở Nam Hàn, Nhật Bản và Đài Loan được coi là cao nhất, từ 645 đến 860 Mỹ kim.

152 du khách Việt ‘mất tích’ ở Đài Loan

152 du khách Việt ‘mất tích’ ở Đài Loan

VOA


Khách du lịch ở Đài Bắc.
Khách du lịch ở Đài Bắc.

Theo hãng thông tấn CNA, Cục này cũng đề nghị Bộ Ngoại giao Đài Loan ngưng xét đơn xin thị thực từ công ty du lịch Việt Nam để xảy ra vụ việc trên.

Một quan chức phụ trách các vấn đề quốc tế của Cục Du lịch Đài Loan được dẫn lời nói rằng số du khách trên “biến mất” sau khi tới thành phố Cao Hùng ngày 21 và 23/12.

LẠI LỘ RA NHỮNG ĐIỀU DỐI TRÁ…

Image may contain: 1 person, eyeglasses
No automatic alt text available.
Image may contain: 2 people, people smiling
Lê Hồng Song

LẠI LỘ RA NHỮNG ĐIỀU DỐI TRÁ…

– Mấy ngày qua, trên các mạng xã hội ở Việt Nam bàn tán xôn xao về việc một giáo sư sử học lâu năm của Trường Đại Học Khoa Học Huế xác nhận rằng nhân vật lịch sử thời chống Pháp “Tô Vĩnh Diện lấy thân chèn pháo” là do CSVN hư cấu dựng lên.

Loại pháo binh 105 mm M2A1 Việt Minh sử dụng trong trận Điện Biên Phủ có trọng lượng trên 2200 kg.
Tô Vĩnh Diện lăn người ra chèn lấy khẩu pháo đang tuột xuống..! Như chạm phải sức mạnh ngàn cân, khẩu pháo rướn mạnh lên rồi kẹt lại. Thân thể nát bươm nhưng Người hùng vẫn ráng phều phào trước khi tắt thở:”ĐM thằng nào xô tao!!!!!”🤪🤣Còn nhiều điều láo toét ví dụ lái máy bay lẩn trong mây tắt máy chờ máy bay Mỹ đến nổ máy ra nghênh chiến ,,,,,🤣🥶🤔

Trên trang web Nghiệp Đoàn Sinh Viên Việt Nam ngày 23 Tháng Mười Hai, 2018, trong bài viết “Giáo sư Hà Văn Thịnh xác nhận chuyện Tô Vĩnh Diện lấy thân chèn pháo là không có thật” dẫn lời nói của Giáo Sư Hà Văn Thịnh, Đại Học Khoa Học Huế: “Tôi nói thật với chị, lịch sử Việt Nam hiện đại, chỉ có 30% sự thật, 70% giả dối. Đó là điều rất đau lòng. Ví dụ, đánh nhau 30 năm, với Pháp và Mỹ mà Việt Nam không thua trận nào là không thể chấp nhận được. Hay như Lê Văn Tám ấy, châm lửa rồi chạy. Làm sao mà chạy được, 5 mét là gục xuống liền. Hay Tô Vĩnh Diện lấy thân chèn pháo. Khẩu pháo nặng hàng ngàn tấn, nó đè cho dập nát, chèn thế nào được. Nhiều vô cùng những chuyện như thế. Sự dối trá đó làm sinh viên không thích học sử nữa. Thấy sử là bịp bợm, chán quá!…”

Trên trang Facebook Huy Anh của nhà báo Nguyễn Duy Khanh, ngày 24 Tháng Mười Hai, 2018 viết: “Điều này cũng giống như Giáo Sư Phan Huy Lê nhiều năm trước đã công bố nhân vật ‘anh hùng Lê Văn Tám’ là do CSVN dựng lên, bây giờ là lúc cần nói lên sự thật.

Thực ra, nhiều người dân đều biết đó là chuyện hoang đường, nhưng hiện nay ở Việt Nam có nhiều con đường, công viên, trường học mang tên Lê Văn Tám vẫn còn hiện diện khắp nơi. Tương tự, Tô Vĩnh Diện cũng có tên đường, trường học mang tên ông.

Nhân dịp này, nhà báo Nguyễn Duy Khanh cho biết thêm, riêng chuyện những “anh hùng” thời chống Mỹ thì vẫn còn kín như bưng, bởi sự nín lặng của những sử gia CSVN.

“Còn nhớ, quãng 15 năm trước, câu hỏi đưa ra là ai là người viết thư đầu hàng buộc Dương Văn Minh đọc trên sóng phát thanh tại số 3 Nguyễn Đình Chiểu, quận 1, Sài Gòn thì không ai dám trả lời, dù rằng chỉ có hai người nhận đó là Trung Tá Trần Văn Tùng hay Trung Tướng Phạm Xuân Thệ. Sau đó ông Thệ là người đứng ra nhận nhưng lý lẽ và chứng cứ thì rất mờ nhạt.”

“Trước đây, cứ mỗi dịp 30 Tháng Tư là thế hệ học sinh chúng tôi được thầy cô đưa vào Dinh Độc lập để nghe anh hùng Bùi Quang Thận kể chuyện lái xe tăng tông đổ cổng Dinh, rồi ông leo lên xe tăng trong Dinh diễn tả giống như thật. Tuy nhiên, sau đó sự việc bị nhà báo Pháp vạch trần, ông Thận cũng rút êm, chỉ còn nhận là người cắm cờ đầu tiên trên nóc Dinh. Chiếc xe tăng đó sau này cũng bị đưa ra khỏi dinh, chấm dứt một câu chuyện không phải là sự thật.”

Sự việc “ăn theo” này nghĩ cũng kinh. Bởi, nhiều năm trước, ông Trần Mai Hưởng lúc đó đang là giám đốc Thông Tấn Xã Việt Nam đưa hình xe tăng húc đổ Dinh Độc Lập ở Sài Gòn và nói là của mình để tham gia giải thưởng “cao quý” Hồ Chí Minh.

Và thế mà ông Hưởng đã được nhận giải thưởng, nhưng đồng đội của ông đều biết, lúc đó ông đang bị kẹt ở tận Long Khánh, Đồng Nai nên làm sao có thể phóng ống kính tới tận Sài Gòn. Nhiều nhiếp ảnh gia cũng lên tiếng phản đối, nhưng không biết vì lẽ gì, ông Hưởng vẫn được vui vẻ nhận giải, xem như đó là một sự thật.

Bình luận về việc này, người có nickname Quốc Anh Nguyễn bày tỏ: “Lịch sử Việt Nam sự thật được bao nhiêu %? Đọc nghe cho vui thôi, đa số đượcc hư cấu và thổi thồng, chủ yếu là bịa những câu chuyện làm sao cho dân hai miền căm thù Việt Nam Cộng Hòa và quân Mỹ, đó là điều ‘bên thắng cuộc’ làm, bất chấp trắng đen và tai tiếng sau này.”

“Hàng loạt lãnh tụ khi thành lập đảng CSVN năm 1930 cho đến giờ tên còn không dám lấy tên thật, mà tên đã không thật thì lấy gì làm chắc rằng người đã thật, mà người không thật thì không có việc gì những kẻ đó tạo ra là thật cả,” người có tên Nguyễn Quê châm biếm.

https://www.nguoi-viet.com/…/lo-tay-doi-tra-cua-csvn-ve-nh…/

Đánh chết người, bố con nguyên đại tá công an nhận án treo

Hoa Kim Ngo

LS Lê Công Định: Bản án này tạo nên một án lệ nguy hiểm ở hai khía cạnh: (1) kẻ phạm pháp là công chức nhà nước đương nhiên được hưởng án treo kể cả trong trường hợp phạm tội ác nghiêm trọng; và (2) tra tấn và sát hại người thân mặc nhiên không phải là tội ác nghiêm trọng.

Điều đó hoàn toàn đi ngược với quan điểm của tòa án các nước, thậm chí với cả cổ luật Việt Nam, mà theo đó luật hình luôn trừng phạt nặng hơn đối với quan chức phạm tội và đối với tội sát thân.

Với bản án trên (và cùng các bản án bất công khác), luật pháp của chế độ cộng sản ở Việt Nam rõ ràng là luật pháp của sự khốn cùng và đang trượt vào đoạn cuối của sự khốn cùng không tránh khỏi của nó.

BAOGIAOTHONG.VN
Hai bố con nguyên đại tá công an bị tuyên phạt án treo sau khi có hành vi cố ý gây thương tích.

Á C Ô N

Hoa Kim Ngo and 2 others shared a link.

BAOTIENGDAN.COM
Hoa Kim Ngo
A’ C  Ô N

(26/12/2018)
FB Nguyễn Tiến Tường
_________

Sự thật dày xéo tâm can nhất ở những dự án như Metro hay Đại lộ Đông Tây trước đây là bộ mặt tàn ác của quan chức. Hơn cả trộm cướp tiền bạc, nó đục khoét niềm tin, chà đạp luân thường đạo lý.

Quan không thương dân đã đành. Người từ xa lạ đến thương dân cho cây cầu cho tuyến đường, cũng xúm lại đục khoét, ăn tàn ăn mạt. Ăn gốc chưa đủ, lập lên cái BOT cái trạm ăn tận ngọn.

Ăn cả uy tín quốc gia bởi nước ngoài thấy quan chức là sợ. Ăn cả manh áo rách của dân, bởi dân thấy là thù. Ăn như cái hạm, ăn cả tự trọng liêm sỉ. Ăn cả tiền đồ hậu vận của mình lẫn người khác. Ăn xong thì đi dạy đạo lý, đi chùa chiền nhang khói. Hệt yêu nghiệt xuống đày nhân dân.

Đừng trông chờ liêm sỉ của quan chức. Bởi vì thấy thân phận rách nát của dân Thủ Thiêm vậy mà họ vẫn ăn tàn được. Thấy cuộc sống cơ cực của dân đô thị như vậy mà họ vẫn ăn mạt được thì trông chờ làm gì. Vo tròn nhân dân lại mang đi bán được chắc họ cũng chẳng từ nan.

Dân cả đời chắt mót, mấy người cuối đời nhìn thấy một tỷ? Họ ăn trăm tỷ nghìn tỷ như con nít chơi đồ hàng. Ăn tận xương tuỷ dân mà không chịu làm. Chỉ tìm cách phá để mà ăn tiếp.

Dân bị hấp dẫn bởi con số trăm tỷ nghìn tỷ gắn với những thanh củi mà quên mất chính họ phải cày ải, phải chấp nhận thuế khoá hà khắc để bù vào.

Người ta hay hỏi về cải cách thể chế. Tôi thấy cả một mớ bòng bong như mạng nhện. Ít nhất trong cuộc đốt lò, ông Nguyễn Phú Trọng nên xúc tác để thay đổi luật phòng chống tham nhũng. Phải quy định tội riêng để truy tố ở khung cao nhất, thậm chí thật hà khắc. Chứ cứ quanh tội tham ô hoặc hối lộ thì gãi ngứa họ thôi. Lạm dụng chức vụ quyền hạn chiếm đoạt tài sản lút khung cũng chỉ chung thân.

Địa chủ ngày xưa tích tụ ít ruộng đất thì bị xử tử. Còn ngày nay ăn trăm tỷ nghìn tỷ chỉ đi tù. Vợ con cháu chắt mấy đời sung sướng, lấy gì họ sợ?

Phải sửa luật, vài cục tỷ cũng phải quy định lút khung tử hình, xử vài ông thì những kẻ cướp cổ cồn mới biết sợ. Thì nhân dân mới cam lòng được.

Ăn cắp cái bánh mì cùng lắm một người chết đói. Ăn cắp tiền của, niềm tin quốc gia và nhân dân thì bao thế hệ sẽ phải cúi đầu lầm lũi.

Tiêm cho chết bớt đi. Đù má quân ác ôn!

Dương ơi, anh sai rồi!

Quynh Nguyen added a new photo to the album: CA Khánh Hoà.

Dương ơi, anh sai rồi!

Mẹ Nấm (#Danlambao) – Trung tá Phan Bình Dương, Phó trưởng phòng PA92, Cơ quan ANĐT tỉnh Khánh Hoà là một nhân vật khôn ngoan. 
Phan Bình Dương học cùng trường cấp 3, trước tôi vài khoá. Đây được xem là người duy nhất có khả năng đối thoại với tôi trong quá trình làm việc kể từ năm 2009.

Tôi vẫn nhớ như in sáng ngày 10/10/2016, khi đang cùng cô Nguyễn Thị Nay (mẹ của tù nhân chính trị Nguyễn Hữu Quốc Duy) đến trại tạm giam CA tỉnh Khánh Hoà làm rõ việc gia đình không được thăm gặp dù Duy đã bị kết án 3 năm tù. 
Ngày hôm đó tôi đã dùng Facebook để livestream phát biểu của cô Nay và việc công an cấm quay phim chụp ảnh vô lý. 
Đến giữa trưa, cô Nay ngồi viết đơn theo hướng dẫn của ông Trương Quang Tuyến, Đội trưởng Đội quản giáo Trại tạm giam. Tôi nhìn thấy hai xe hơi màu đen loại 8 chỗ chạy thảng vào cổng trại giam, và thiếu tá Phan Bình Dương xuất hiện vẫy tay “mời” tôi vào bên trong khu vực trại giam. 
Tôi được giải thích rằng Duy không được nhận đồ thăm nuôi vì Duy “đánh tù nhân khác”.

Tuy nhiên việc này không đúng sự thật, Nguyễn Hữu Quốc Duy vì không muốn người ở chung với mình bị căng thẳng do công an trại giam tước đoạt quyền thăm gặp, viết giấy nhắn gửi đồ ăn ra cho gia đình nên mới tự nhận có xô xát. Và nhân cơ hội này, thượng uý Nguyễn Thọ Việt – Đội phó đội Quản giáo trại tạm giam đã trả thù cá nhân, tra tấn Duy bằng việc xịt hơi cay, không cho mặc áo, cùm chân suốt 20 ngày trong buồng kỷ luật.

Phan Bình Dương nói với tôi:

– “Mày đi theo anh, anh có chuyện muốn nói với mày. Vào đây làm việc một chút!”

Họ đưa tôi vào phòng họp trên lầu, khu vực làm hồ sơ giấy tờ của trại tạm giam. Vừa vào phòng, tôi bị 5, 6 công an quây kín, trong đó tôi vẫn nhớ mặt nữ công an Hà, và Điều tra viên Ngô Xuân Phong (người có nhiều ân oán với Trịnh Kim Tiến). Dương chìa lệnh Tạm giam ra trước mặt tôi, và đọc lệnh bắt theo điều 88 BLHS – “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN VIệt Nam”. Còng bập vào tay tôi rất nhanh lẹ, túi xách tôi mang theo bên người công an giữ giùm (sau này tôi mới nhớ ra tôi bị mất 1 tờ 2 đô la, gần 60 Euro tiền lẻ khi họ làm biên bản tại nhà).

Trên đường đưa tôi về lại trụ sở CA tỉnh Khánh Hoà sau khi đã lục tung nhà, Dương có hỏi tôi:

– Lần này mày nghĩ mày đi bao nhiêu năm hả Quỳnh?

Tôi bình thản trả lời:

– Mắc công bày binh bố trận, súng ống gậy gộc đầy đủ thế kia thì cũng nên kết án sao cho xứng chứ không để mất mặt anh ơi!

Tất cả cùng im lặng, không khí trong xe sượng ngắt! Chắc họ nghĩ tôi sợ!

Phan Bình Dương là người đưa tôi từ trụ sở CA tỉnh, số 80 Trần Phú về Trại tạm giam CA huyện Cam Lâm trong đêm 11/10/2016. Và trong suốt quá trình hỏi cung, Dương luôn xuất hiện trong những biên bản “chốt cung”.

Tôi nhớ tôi đã phản ánh với Dương rất nhiều chuyện mà tôi thấy trong trại giam:

1. Công an đánh người. Tên hai công an là Cao Văn Lâm và Nguyễn Quang Tuyên.

2. Công an ăn chặn thức ăn thăm nuôi của gia đình gửi cho tôi nhiều lần.

3. Đồ ăn của trại giam quá tệ.

4. Tôi tuyệt thực 7 ngày mà không ai lập biên bản hay đưa tôi đi kiểm tra sức khoẻ.

Phan Bình Dương nói rằng, tôi quá bao đồng, việc gì cũng nhúng tay vào. Từ chuyện chợ Đầm đến bãi rác Ninh Đa, từ Formosa cho đến Hoàng Sa – Trường Sa, từ bauxite Tây Nguyên cho đến chuyện của thiên hạ. Phan Bình Dương nhắc tôi hãy bớt tính chuyện bao đồng khi tôi đã ở trong trại giam. Ai bị làm sao hãy kệ, không liên quan đến tôi thì hãy coi như không thấy.

Phan Bình Dương là người rất khéo léo bởi luôn chọn lối làm việc “mềm nắn rắn buông”. Dương cũng vài lần thuyết phục tôi nên làm sao để mau chóng được tự do. Có tự do mới làm tiếp được những việc dang dở. 
Dương cũng nói với mẹ tôi chủ đích bắt tôi không phải là Dương mà là người khác. Tuy nhiên rất tiếc, mẹ tôi không như người khác, bà không bị những lời ngon ngọt ru tai. Mẹ tôi đã từng chỉ mặt gọi tên Phan Bình Dương ngay tại sân toà phúc thẩm, khi Dương bảo mẹ tôi không nên tin Luật sư Võ An Đôn về việc tôi không được dùng băng vệ sinh tại trại Cam Lâm.

Đó là sự thật! Tôi đã nói không chỉ một lần về việc này mà là vài lần với luật sư và cả với toà án.

Có lẽ Phan Bình Dương nghĩ tôi khờ, khi Dương nói gì tôi cũng ngồi im nghe không cãi. Thật ra tôi mệt sau nhiều năm làm việc với những người như Dương, và tôi cần ngồi im lắng nghe để ghi nhớ.

Một trong những điều Dương luôn nhắc đi nhắc lại với tôi là tôi sai rồi, khi lựa chọn có những người bạn ngoài xã hội “không được tốt đẹp”. Họ sẽ làm tôi bị ảnh hưởng, thế giới của tôi khác họ. Dương đâu có ngờ có ngày tôi lại được nghe chính những người bạn đó kể lại, anh và Lê Quang Anh Văn, Ngô Xuân Phong đã “dụ cung”, “mớm cung” cho họ ra sao.
Dương và đồng bọn đã cố thuyết phục bạn bè tôi nghĩ rằng tôi “dụ dỗ” họ, và họ quá non nớt nên mới bị tôi gạt.

Có lẽ khi tôi bị tuyên án 10 năm, Dương không ngờ tôi có thể phanh phui thứ nghiệp vụ dối trá của anh và đồng bọn trước công luận nhanh như vậy.

Dương cho người đọc cho tôi nghe Bản Tuyên ngôn nhậm chức của Tổng thống Mỹ vào tháng 3/2017 và nhắc khéo tôi rằng: Hoa Kỳ đã thay đổi chính sách, họ chỉ tập trung xây dựng nước Mỹ chứ không quan tâm đến nhân quyền nữa. Tôi rồi sẽ chìm vào quên lãng!
Kinh nghiệm cho tôi hay nên hiểu ngược lại những gì công an nói nên tôi nhướng mắt lên ngồi nghe mà trong bụng cười thầm. 
Và sự thật là cuối tháng 6/2017, lần đầu được gặp luật sư, anh Võ An Đôn đã khẳng khái nói trước máy quay phim với tôi: “Em ơi, họ nói xạo đó! Em đừng tin công an! Em được bà Đệ nhất phu nhân nước Mỹ trao giải Phụ nữ can đảm năm 2017..”. Luật sư Nguyễn Hà Luân thì điềm tĩnh hơn, anh chậm rãi thông báo cho tôi biết tôi được Bộ Ngoại giao một quốc gia văn minh vinh danh bên ngoài lãnh thổ Việt Nam. Tôi nhìn các luật sư của mình mỉm cười.

Phan Bình Dương có nói với tôi vài lần rằng bên Mỹ không ai đi nhà thờ, xây nhà thờ cho to cho đẹp đâu có ai đi. Hôm nay, nhân dịp lễ Giáng Sinh đầu tiên trên đất Mỹ tôi muốn nhắn với anh Dương rằng anh sai rồi Dương ạ.

Ở Mỹ, người ta đi lễ đông chẳng kém Việt Nam! Và chính đức tin đã dẫn dắt con người ta qua khỏi cô đơn, sợ hãi và giữ cho người ta đi đúng đường!

Nước Mỹ dù không phải là thiên đường nhưng rõ ràng nó cũng chẳng như anh nói với tôi.

Anh sai rồi Dương ơi!
Từ năm 2009 đến nay, tôi chưa bao giờ thấy lập luận của anh đúng khi so sánh với thực tế xã hội. Và tôi cũng muốn anh biết rằng, tôi không cãi lại không phải vì tôi đồng ý với anh, mà là vì tôi đã đi qua thời trẻ trâu muốn chứng minh lý lẽ với anh và đồng bọn.

Không thể xây dựng niềm tin của người dân như tôi bằng sự dối trá và gông cùm, Dương ơi!

Image may contain: 1 person, standing

‘CHẾ ĐỘ NÀY KHÔNG CÒN CHỪA CHO DÂN ĐƯỜNG SỐNG NÀO !’

Dau Phu

‘CHẾ ĐỘ NÀY KHÔNG CÒN CHỪA CHO DÂN ĐƯỜNG SỐNG NÀO !’

Phạm Chí Dũng (VNTB)

Người đàn bà luống tuổi bạc trắng hai thái dương thốt lên uất ức và căm phẫn như thế.Đã sáu mươi lăm tuổi nhưng bà vẫn phải hàng ngày oằn lưng bán quán nước vỉa hè ở Sài Gòn để nuôi hai đứa cháu ăn học, trong khi cha mẹ chúng phải đi làm công nhân trong một khu công nghiệp ở tận Đồng Nai.

“Xe ôm, quán vỉa hè sẽ vào diện quản lý thuế” – bà vừa đọc thấy cái tin đang kinh sợ đó trên mặt báo nhà nước.
Một lần nữa trong không ít lần, ‘Bộ Thắt Cổ’ – một hỗn danh mà dân gian dùng để gọi Bộ Tài chính – cùng với Tổng cục Thống kê chuẩn bị cái phần việc ‘chôn sống’ những gia cảnh còn thoi thóp trên mặt đất mà chưa chịu chết.

Có đến gần 600.000 hộ gia đình buôn bán nhỏ quán cóc vỉa hè và chạy xe ôm sẽ bị các cơ quan ‘có trách nhiệm’ của một chính quyền đang lao vào thời kỳ ‘thu cùng diệt tận giai đoạn cuối’ truy lùng tróc nã.

Khoảng một chục năm về trước, ‘Bộ Thắt Cổ’ cũng đã ‘kiến tạo’ sắc thuế bổ đầu xe ôm, nhưng bị dư luận phản ứng ghê gớm nên đành phải rút lại. Tuy thế, ngân sách nhà nước ‘của dân, do dân và vì dân’ vào thời gian đó vẫn còn khá dồi dào nên chưa đến mức phải đè đầu dân để tróc thuế.

Nhưng còn bây giờ, tình thế đã khác hẳn. Ngân sách vào thời cạn kiệt. Còn muốn lúc nào cũng đầy ắp tiền thì chỉ còn cách in tiền, in tiền ồ ạt. Song làm như thế thì chẳng khác nào nhấn đầu cả xã hội Việt Nam vào cái thùng nước độc của Zimbabwe và Venezuela – những nơi mà tỷ lệ lạm phát trở nên không tưởng: hàng triệu đến hàng tỷ phần trăm!

Vào tháng Mười năm 2018, một bản báo cáo của cơ quan Kiểm Toán Nhà Nước Việt Nam được công bố vào đã phải thừa nhận rằng phần thu cân đối ngân sách nhà nước 2018 tuy có thể đạt 1.358,4 nghìn tỷ đồng, vượt dự toán đầu năm 39,2 nghìn tỷ đồng – tức tăng 3% so với dự toán – nhưng đây là số tăng thấp nhất so với kết quả thực hiện dự toán trong 4 năm trở lại đây.

Nỗi lo lắng của cơ quan Kiểm Toán Nhà Nước về nguồn thu từ nhà đất và dầu thô “không ổn định” (hay còn được xem là “cấu trúc thu không bền vững”) cũng chính là tâm trạng lo sợ không nguôi của chính thể độc đảng ở Việt Nam: nếu trong năm 2019 và những năm sau đó mà hai nguồn thu này vẫn “không ổn định” theo chiều hướng suy giảm chứ không tăng vọt ồn ào như năm 2017 và 2018 – đặc biệt đối với thu thuế buôn bán nhà đất, ngân sách nhà nước và ngân sách đảng sẽ tìm đâu ra nguồn mới để bù đắp cho cái miệng rộng ngoác như hàm cá mập của quốc nạn bội chi ngân sách, chi xài lãng phí vô tội vạ cùng quốc nạn tham nhũng mà đang nhấn chìm xã hội Việt Nam xuống tầng dưới cùng của địa ngục thời hiện đại?

Trong khi đó, kết quả thu ngân sách năm 2018 đối với khối doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp tư nhân đã bị giảm thu từ hơn 2% đến gần 3% so với dự toán, trong khi khối doanh nghiệp đầu tư nước ngoài – một trong những niềm tự hào lớn nhất của ngành thuế Việt Nam trong nhiều năm qua – còn tồi tệ hơn nhiều: giảm thu đến 15% so với dự toán.

Vào tháng 11 năm 2018, Quốc hội đã cắm mặt gật đầu với dự toán thu ngân sách năm 2019 với số thu lên đến 1.411 ngàn tỷ đồng để phục vụ cho số chi ngân sách, trong đó có hơn 70% chi thường xuyên cho đội ngũ gần 3 triệu công chức viên chức chỉ tăng không giảm với 30% trong số đó ‘sáng cắp ô đi tối cắp ô về’ – lên đến 1.633 ngàn tỷ đồng.

Các mưu đồ tăng thuế và cả thu thuế quán cóc, xe ôm xảy ra trong bối cảnh dân tình Việt ngày càng khốn khó trong một nền kinh tế đã rơi vào thảm trạng suy thoái đến năm thứ 10 liên tiếp, một xã hội bị acid đậm đặc bởi căn bệnh tham nhũng không còn cách gì cứu chữa. Thuế chồng thuế, chồng lên đôi vai gày guộc của người nghèo. Hàng triệu bệnh nhân, vốn đã bị các bệnh viện “bóp cổ bóp họng” và “không có tiền thì chỉ có chết,” sẽ phải nuốt nước mắt vào lòng với biểu viện phí chất cao như núi…
Thói vô tâm, vô cảm và vô trách nhiệm của giới quan chức chính quyền đã tích tụ từ nhiều năm qua và mang tính hệ thống.

Tăng giá và thuế má là một trong những biểu đạt cực đoan nhất trong giai đoạn cuối của một cơ chế cưỡng bức và cưỡng đoạt.

Thật trớ trêu và cay đắng tận cùng, lời tố cáo ‘chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy’ của ông Hồ Chí Minh thời Việt Nam trăm năm Pháp thuộc lại ứng nghiệm với một đảng Cộng sản ‘của dân, do dân và vì dân’ nhưng đang đẩy dân chúng vào cảnh tàn mạt bởi chế độ ‘thu cùng diệt tận giai đoạn cuối’./.

QUẢ BOM METRO TP. HCM BẮT ĐẦU NỔ!

Image may contain: outdoor and text
Image may contain: sky, outdoor and text
Hoàng Đại Phú

QUẢ BOM METRO TP. HCM BẮT ĐẦU NỔ!

Sau tin Phó ban Quản lý đường sắt đô thị TP. HCM Hoàng Như Cương bỏ trốn sang Mỹ và Trưởng ban này Lê Nguyễn Minh Quang hai lần xin thôi việc lan rộng, người ta đã nghĩ đến những bất thường ở đây. Nhưng khi Thanh tra TP rồi Kiểm toán công bố kết luận thì hàng loạt quả bom sai phạm ở dự án Metro Bến Thành – Suối Tiên mới bắt đầu nổ tung. Như thường lệ, bóng dáng của UBND TP nhiệm kỳ trước và ông Tất Thành Cang lại hiện ra rõ rệt trong bê bối này!?

Không hẳn như TP đổ cho TƯ chưa phê duyệt hay cấp tiền chậm, TP đã tự ý điều chỉnh tổng mức đầu tư đội vốn từ 17 lên 47 ngàn tỷ đồng mà hổng thèm xin phép ai. Ngay cả phía Nhật chưa xác nhận cho vay thêm nhưng TP vẫn “tiền trảm hậu tấu” để đến giờ này dự án trên chưa biết khi nào sẽ hoàn thành.

Ngạc nhiên nhất là người phê duyệt tổng mức đầu tư chính là cha nội vừa bỏ trốn sang Mỹ hôm 9/12!

Cấp chỉ tương đương trưởng phòng thuộc Sở GTVT của 6 Cang thời còn làm GĐ Sở này mà dám thò bút ký ok cho đội vốn hơn 30.000 tỷ thì gan còn to hơn Trời! Chắc chắn không có chống lưng, bảo kê hay gật đầu của các ô a nào đó thì ô nội bảo Phó ban Cương cũng chẳng dám!

Giờ đây Cương trốn rồi nhưng mấy anh ở nhà cũng bắt đầu run, nhất là 2 Quân, Chủ tịch TP hồi ấy từng có mấy bút phê lạm quyền và GĐ Sở 6 Cang, nơi quản lý ban anh Cương và cả “đệ” 6 Cang là GĐ Sở GTVT đương nhiệm Bùi Xuân Cường.

Quan ngại nhất là độ dày tường vây từ ga Bến Thành đến ga Nhà hát TP bị hạ từ 2m xuống còn 1,5m; giống như tường nhà a/c theo thiết kế phải dày 20cm mới đảm bảo an toàn nhưng người ta rút ruột xuống còn 10cm vậy đó!?

Không chỉ vậy mà việc thay đổi vật tư, cách tính toán giá trị không chuẩn còn làm đội vốn hàng ngàn tỉ đồng ở dự án metro đầu tiên của SG!

Chưa yên với vụ Thủ Thiêm, xem ra TP.HCM năm nay tiếp tục bị sao quả tạ do mấy cha nội nhiệm kỳ trước chiếu – bớ 2 Nhựt, 2 Quân ơi!
Fb Hà Phan