Bắt thêm hai người trong vụ ‘thanh tra giao thông nhảy lầu tự tử’

Bắt thêm hai người trong vụ ‘thanh tra giao thông nhảy lầu tự tử’

Nguoiviet.com

ÐẮK NÔNG (NV)Sau khi một thanh tra giao thông tự tử vì thừa nhận tham nhũng, thêm hai “con cá lớn” của đường dây “bảo kê ăn bẩn” này cũng đã bị bắt cùng tội danh.

Ngày 14 tháng 10, 2014, công an tỉnh Ðắk Nông đã tổ chức họp báo thông báo kết quả điều tra ban đầu về việc một thanh tra nhảy lầu tự tử và chuyên án nhận hối lộ “bảo kê” xe quá tải tại trạm cân lưu động số 56, thuộc Sở Giao Thông Vận Tải tỉnh Ðắk Nông.



Công an đọc lệnh bắt ông Lê Ðình Trọng. (Hình: Tuổi Trẻ)

Theo Tuổi Trẻ, chiều ngày 13 tháng 10, công an Ðắk Nông đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can, thực hiện lệnh bắt tạm giam và khám xét nơi làm việc của ông Lê Ðình Trọng (44 tuổi), phó chánh thanh tra Sở Giao Thông Vận Tải tỉnh Ðắk Nông, kiêm trạm trưởng trạm cân lưu động 56 và ông Nguyễn Quang Khải, đội phó đội thanh tra giao thông tỉnh Ðắk Nông để điều tra làm rõ hành vi nhận hối lộ.

Nhận thấy hiện tượng xe quá tải ồ ạt lọt qua trạm cân lưu động 56 một cách dễ dàng, công an tỉnh Ðắk Nông đã theo dõi và thấy một số thanh tra giao thông nơi này có dấu hiệu nhận hối lộ của doanh nghiệp và cánh tài xế xe tải.

Theo công an, trong thời gian giữ cương vị trạm trưởng trạm cân lưu động số 56 đặt ở xã Quảng Sơn, huyện Ðắk Long, ông Trọng đã có hành vi nhận tiền của các tài xế để cho xe quá tải trọng vượt qua trạm cân mà không xử lý. Ðể tránh sự giám sát của camera, cán bộ trạm cân cho một chiếc xe tải đứng che ống kính camera rồi cho các xe quá tải ồ ạt vượt trạm.

Do đó, ngày 9 tháng 10, công an tỉnh Ðắk Nông đã triệu tập 3 cán bộ giao thông là ông Lê Ðình Trọng, Nguyễn Tấn Mẫn và Nguyễn Quang Khải lên công an làm việc và cả 3 ông này đã thừa nhận lấy tiền của doanh nghiệp.

Theo ông Lương Ngọc Lếp, phó giám đốc công an tỉnh Ðắk Nông, ông Trọng đã nhận 21.5 triệu đồng, ông Mẫn nhận 20 triệu đồng, ông Khải nhận 23 triệu đồng do các chủ xe quá tải chuyển qua tài khoản.

Trước đó, báo Người Việt đã đưa tin, khoảng 10 giờ ngày 9 tháng 10, 2014, ông Trọng và ông Mẫn đã đến trụ sở công an làm việc, ông Mẫn đã khai nhận hành vi nhận tiền của một số doanh nghiệp để cho xe quá tải vượt trạm. Tuy nhiên, đến khoảng 17 giờ cùng ngày, ông Mẫn bất ngờ nhảy từ lầu 2 xuống đất tự tử. (Tr.N)

Trung Quốc đang đặt ASEAN vào sự đã rồi

Trung Quốc đang đặt ASEAN vào sự đã rồi

Việt Hà, phóng viên RFA
2014-10-15

001_GR368325.jpg

Bản đồ Biển Đông với đường lưỡi bò do TQ đơn phương công bố nhằm chiếm trọn Biển Đông, vị trí dàn khoan HD 981 và dàn khoan thứ hai do TQ thiết lập hồi tháng 6 năm 2014.

AFP

Những hành động cải tạo đất và xây dựng các cơ sở quân sự và dân sự trên các đảo tại biển Đông thời gian qua không chỉ gây lo ngại về những dự định chiến lược quân sự của Trung Quốc, mà còn đang đặt các nước ASEAN vào mọi sự đã rồi trước bất cứ những đàm phán tương lai sắp tới.

Phá vỡ hiện trạng để thực hiện chiến lược quân sự

Hôm 7 tháng 10 vừa qua, Tân Hoa Xã của Trung Quốc loan tin nước này vừa hoàn thành việc xây dựng một đường băng dài 2.000 mét dùng cho mục đích quân sự trên đảo Phú Lâm (Woody Island), thuộc quần đảo Hoàng Sa đang tranh chấp với Việt Nam. Đây là một trong những hành động gần đây nhất của Trung Quốc liên quan đến việc xây dựng, cải tạo các đảo, bãi đá đang tranh chấp ở biển Đông bị các nước có liên quan coi là những hành động phá vỡ hiện trạng, từng bước thực hiện những bước chiến lược quân sự lâu dài của Trung Quốc nhằm thâu tóm biển Đông.

Trong một hội thảo thường niên về biển Đông được tổ chức ở Trung tâm Chiến lược và Nghiên cứu Quốc tế (CSIS) ở Washington DC, hồi trung tuần tháng 7 vừa qua, Phó Đô đốc hải quân Nhật bản, ông Yoji Koda, đã lên tiếng cảnh báo về những bước đi này của Trung Quốc:

”  Tôi nghĩ về lâu về dài họ sẽ làm vì mục tiêu của họ là chiếm được vùng biển Đông tức là kế hoạch nước sâu của họ đưa ra từ năm 1982 từ thời ông Lưu Hoa Thanh.
-Thạc sĩ Hoàng Việt”

“Hãy nghĩ về khoảng cách, từ Sanya đến đảo Phú Lâm là 700 km, từ đảo Phú Lâm đến bãi Scarborough Shoal là 650 km, và tới Gạc ma là 900 km. Điều này có nghĩa là nếu Trung Quốc sử dụng 3 đảo đó như là những viên đá đầu tiên thì Trung Quốc có thể thực hiện việc kiểm soát về quân sự, chiến lược và kinh tế ở khu vực biển Đông.”

Sanya là thành phố cực nam của đảo Hải Nam của Trung Quốc. Đảo Hải nam cũng là nơi có căn cứ quân sự và tàu ngầm hạt nhân của Trung Quốc. Bãi Scarborough Shoal trước kia do Philippines kiểm soát nhưng đã bị Trung Quốc chiếm vào năm 2012. Theo Phó Đô đốc Yoji Koda, Trung Quốc có thể có dự định xây dựng bãi này thành nơi đỗ tàu chiến lớn. Phó đô đốc Yoji Koda cũng cho rằng Hoa Kỳ và Nhật bản đã chậm chạp trong việc nhận ra ý đồ này của Trung Quốc.

Hồi tháng 5 vừa qua, Philippines đã lên tiếng cáo buộc Trung Quốc cho xây dựng một đường băng trên đảo Gạc Ma ở Trường sa. Đây là đảo mà Trung Quốc đã chiếm của Việt Nam trong một trận hải chiến ngắn đẫm máu vào năm 1988.

Tờ Hoàn Cầu Thời báo của Trung Quốc cùng trong tháng 5 có bài viết khẳng định Trung quốc đang cho xây dựng một đảo nhân tạo tại Gạc Ma. Theo tờ báo thì Trung Quốc sẽ cho xây dựng các cơ sở như sân bay, cảng biển. Các cơ sở này được sử dụng để làm tăng khả năng đáp ứng nhanh của tàu chiến Trung Quốc.

035_pau611954_03-250.jpg

Tàu khu trục Thanh Đảo thuộc Hải quân Trung Quốc tại một cảng ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 27 tháng 02 năm 2012. AFP PHOTO.

Mặc dù chính phủ Trung Quốc chưa chính thức xác nhận việc xây dựng đảo nhân tạo và các cơ sở quân sự tại Gạc Ma, nhưng Bộ Ngoại Giao Trung Quốc đã lên tiếng khẳng định nước này có toàn quyền xây dựng những đảo và bãi đá thuộc chủ quyền của nước này. Thạc sĩ luật Hoàng Việt, chuyên gia về biển Đông của Việt Nam, lo lắng về khả năng Trung Quốc sẽ tiếp tục thực hiện những bước cải tạo đất và xây dựng các đảo để thực hiện chiến lược lâu dài:

“Tôi nghĩ về lâu về dài họ sẽ làm vì mục tiêu của họ là chiếm được vùng biển Đông tức là kế hoạch nước sâu của họ đưa ra từ năm 1982 từ thời ông Lưu Hoa Thanh, theo đó họ phát triển mạnh, họ phải vươn từ chuỗi đảo thứ nhất mà biển đông là nằm trong chuỗi đảo thứ hai, và từ chuỗi đảo thứ hai và họ vươn ra Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương và đe dọa vị trí của Hoa Kỳ.”

Theo lý thuyết do Đô đốc Lưu Hoa Thanh của Trung Quốc đưa ra từ năm 1982, chuỗi đảo thứ nhất kéo dài từ Hàn Quốc đến Philippines, tức là bao gồm toàn khu vực biển Đông, chuỗi đảo thứ hai kéo dài từ đảo Honshu của Nhật đi qua quần đảo Ogasawara, Mariana và quần đảo Palau. Đô đốc Lưu Hoa Thanh đề xuất đến năm 2040, hải quân Trung Quốc cần sẵn sàng đón nhận những thách thức của quân đội Mỹ tại Tây Thái Bình Dương và Ấn độ dương, và vào thời gian đó, biển Hoa Đông sẽ trở thành sân sau của hải quân Trung Quốc.

Đặt ASEAN vào sự đã rồi

” Mục đích chính của Trung Quốc là gia cố càng nhiều càng tốt trước khi có bất cứ đàm phán nào đạt kết quả gì với ASEAN, ngay kể cả COC.
-GS Carl Thayer”

Với việc hoàn tất xây dựng sân bay dài 2.000 mét trên đảo Phú Lâm, Tân Hoa Xã cho hay, sân bay sẽ giúp cải thiện khả năng bảo vệ chủ quyền của Trung Quốc tại biển Đông. Tuy nhiên, theo Giáo sư Carl Thayer, thuộc học viện quốc phòng Úc thì sân bay này đã có từ trước và việc xây dựng mới chỉ là mở rộng thêm. Bên cạnh đó sân bay này cũng có những hạn chế nhất định và không thể hoạt động như là một sân bây quân sự chính như ở đảo Hải Nam.

Mặc dù vậy, việc xây dựng cải tạo bãi đá, và củng cố thêm các căn cứ quân sự ở Trung Quốc ở biển Đông, theo Giáo sư Carl Thayer, nhằm một mục tạo sự đã rồi trước các đàm phán với ASEAN.

“Mục đích chính của Trung Quốc là gia cố càng nhiều càng tốt trước khi có bất cứ đàm phán nào đạt kết quả gì với ASEAN, ngay kể cả COC. Trong vòng 6 tháng đầu của 2015, tòa quốc tế theo dự kiến sẽ có phán quyết liên quan đến vụ kiện của Philippines đối với Trung Quốc. Vì vậy họ phải gia cố trước khi có bất cứ thay đổi nào để chuẩn bị trước, tạo một thực tế đã rồi trên thực địa, để ngăn cản Hoa Kỳ và ngăn cản bất cứ quốc gia nào có phản ứng lại với họ.”

Vào tháng giêng năm 2013, Philippines chính thức đưa vấn đề biển Đông ra tòa trọng tài quốc tế theo Công ước về luật biển của Liên Hiệp quốc 1982. Theo hồ sơ kiện, Philippines muốn Trung Quốc phải làm rõ những yêu sách liên quan đến các đòi hỏi chủ quyền của đường đứt khúc 9 đoạn trên biển Đông. Trung Quốc sau đó đã tuyên bố từ chối tham dự phiên tòa.

Liên quan đến vấn đề Bộ quy tắc về ứng xử của các bên trên biển Đông (COC), hiện ASEAN và Trung Quốc đã tiến hành vòng tham vấn chính thức đầu tiên để tiến tới COC vào tháng 9 năm ngoái. Sau hội nghị Ngoại trưởng ASEAN Trung Quốc diễn ra vào tháng 8 vừa qua, Ngoại Trưởng Trung Quốc Vương Nghị cũng lên tiếng khẳng định Trung Quốc ủng hộ việc tiếp tục thực hiện những tham vấn chính thức với ASEAN trong năm nay để hướng tới việc hoàn tất một COC trong tương lai.

Cảnh sát Hong Kong tấn công người biểu tình

Cảnh sát Hong Kong tấn công người biểu tình

RFA-

15-10-2014

Hàng trăm cảnh sát Hồng Kông sử dụng bình xịt hơi cay tấn công các sinh viên biểu tình ủng hộ dân chủ

Hàng trăm cảnh sát Hồng Kông sử dụng bình xịt hơi cay tấn công các sinh viên biểu tình ủng hộ dân chủ, ngày 15 tháng 10, 2014

AFP

Cảnh sát Hong Kong tấn công thô bạo người biểu tình gây làn sóng phẫn nộ trong dân chúng và các nhà lập pháp Hong Kong.

Các hãng tin lớn của thế giới hôm nay đồng loạt loan tải những hình ảnh cho thấy cảnh sát Hong Kong tấn công người biều tình bằng hơi cay xịt trực tiếp vào mắt những người biểu tình trong khi họ vẫn giữ thái độ bất bạo động.

Ngày 15 tháng 10 cảnh sát tập trung tại các khu vực có người biểu tình phá hủy hàng rào và chướng ngại vật chung quanh họ. Ít nhất 46 người bị bắt và áp giải về đồn. Hãng tin Reuters cho biết trong những người bị bắt có người bị đánh đập mang thương tích sau khi được thả.

Con đường Lung Wo gần với văn phòng của trưởng đặc khu hành chánh Lương Chấn Anh đã được cảnh sát giải tỏa sau khi tấn công người biểu tình.

Tuy bị đàn áp thô bạo thủ lĩnh Liên hội sinh viên Hong Kong là Alex Chow cho biết sinh viên vẫn tiếp tục theo đuổi cuộc biểu tình và không nhường bước trước bạo lực.

Không những đàn áp bằng hơi cay, cảnh sát Hong Kong còn bị truyền thông thế giới lên án là tấn công cả báo chí và đánh đập thô bạo sinh viên.

Ông Daniel Cheng,  phóng viên của AFP cho biết bị cảnh sát đánh đập túi bụi vì có mặt trong đoàn biểu tình mặc dù ông có thẻ báo chí và trên người mang đầy máy ảnh. Cảnh sát dùng nắm đấm, hơi cay, dùi cui và cả những vật dụng tấn công khác để áp chế người biểu tình. Không những thế một video clip được cho là của cảnh sát quay cho thấy một nhóm cảnh sát mặc thường phục đánh đập dã man một thanh niên và sau đó kéo lê anh ta trên mặt đường phố trước khi bắt lên xe cảnh sát.

Tổ chức Ân xá Quốc tế có mặt tại Hong Kong lên án hành động thô bạo của cảnh sát và ghi nhận lại tất cả những diễn biến tấn công của họ như một bằng chứng về sự tấn công vào nền dân chủ của Hong Kong.

Joshua Wong, lãnh tụ trẻ tuổi của sinh viên cho biết cảnh sát không có quyền đánh đập người biểu tình mặc dù họ có thể bắt người. Anh tố cáo cảnh sát đã đánh sinh viên mặc dù họ không có một hành động chống trả nào.

Đào Hiếu: HUYỀN THOẠI ĐU DÂY

Đào Hiếu: HUYỀN THOẠI ĐU DÂY

Đào Hiếu

14-10-2014

Khi người ta nói Việt Nam đang đu dây giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ thì sự ví von ấy hàm ý liều lĩnh, bắt cá hai tay, muốn chơi với cả hai bên mà lại không thật lòng với bên nào. Có nghĩa là cà chớn. Và như thế thì rốt cuộc chẳng được gì. Sẽ trơ trọi, sẽ đơn độc. Và trò “đu dây” ấy sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng trên thực tế Việt Nam có đu dây không?

Người đu dây là một người tự tin, dũng cảm, mạnh mẽ và tài năng. Nhưng đứng trước Trung Quốc và Mỹ thì chính quyền Việt Nam không hề có các tố chất ấy.

– Không tự tin vì mặc cảm nước nhỏ, nghèo nàn, lạc hậu. Trước đây Việt Nam huênh hoang là “đánh thắng ba đế quốc sừng sỏ”. Nay thì tự ti đến nỗi một ông bộ trưởng Tàu sang Việt Nam để “kêu gọi đứa con hoang trở về” mà chính quyền cứ im thin thít.

– Không dũng cảm vì nó giết ngư dân mình mà mình còn sợ phạm huý, chỉ dám gọi nó là “tàu lạ”. Nó đổ quân chiếm đảo của mình mà mình lại ra lệnh không được kháng cự để đến nỗi bị nó bắn tan xác 65 chiến sĩ hải quân ở Gạc Ma chỉ trong vòng mấy phút.

– Không mạnh mẽ vì vũ khí thời chiến tranh để lại thì đã rỉ sét, vũ khí mới mua thì lèo tèo vài ba cái làm kiểng, và nạn tham nhũng tràn lan, quanh năm lo vơ vét ăn chặn, cắt xén, rút rỉa ngân sách, còn chí khí đâu mà đánh giặc?

Thử hỏi một kẻ nhu nhược, tự ti mặc cảm và nghèo rớt mồng tơi như Việt Nam thì nhìn thẳng vào mặt người ta còn không dám, nói chi tới chuyện đu dây. Vì đu dây là “giỡn mặt tử thần”. Việt Nam có bản lãnh gì mà dám đu dây?

Và điều quan trọng nhất là từ khi ông Hồ tiến hành cuộc kháng chiến chống Pháp đã khẳng định chỗ đứng của mình là trong vòng tay Trung Quốc rồi. Thắng trận Điện Biên Phủ cũng là nhờ vũ khí Trung Quốc, thắng Mỹ cũng nhờ vũ khí Trung Quốc.

Cho nên miệng thì nói “không có gì quý hơn độc lập tự do” nhưng trong lòng thì đã quyết “đổi độc lập tự do đề nắm cho được chính quyền”.

Từ chọn lựa đó mới đẻ ra “Cải Cách Ruộng Đất”. Trong chiến dịch này nhà cầm quyền Việt Nam lệ thuộc Trung Quốc đến nỗi vì muốn lấy lòng họ mà phải bắn bỏ nhiều nhân sĩ yêu nước từng đem cả tài sản mình ra giúp đỡ kháng chiến.

Năm 1990 ông Linh cùng các đồng chí của ông tại hội nghị Thành Đô đã làm một việc mà bộ trưởng ngoại giao Nguyễn Cơ Thạch gọi là: “Bắt đầu một thời kỳ Bắc thuộc mới rất nguy hiểm”.

Năm 2010 liên tiếp nhiều phái đoàn quân sự cấp cao của Việt Nam sang học tập ở Trung Quốc, dấn thêm những bước quan trọng vào sự lệ thuộc quân sự.

Rõ ràng là ngay từ những ngày đầu thành lập chế độ, thì Việt Nam đã hành xử như một tỉnh lẻ của Trung Quốc -trừ một giai đoạn ngắn từ năm 1975 đến 1979 có ý muốn thoát Trung và lập tức bị TQ “cho một bài học” bằng cuộc chiến tranh biên giới 1979 – còn lại, từ trước 1945 đến nay, chính quyền Việt Nam đã một lòng theo Trung Quốc, đã chọn Trung Quốc làm ông chủ, đã nguyện nâng khăn sửa túi cho Trung Quốc, đã khép nép làm “con nuôi” của các vị cha già dân tộc: Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình và ngày nay là Tập Cận Bình.

Với một “thân phận” như vậy, liệu Việt Nam có tư cách để “đu dây” qua phía Mỹ không?

Nhân viên y tế thứ hai ở Texas bị nhiễm Ebola

Nhân viên y tế thứ hai ở Texas bị nhiễm Ebola

Chuyên gia tới khử trùng căn hộ của nhân viên y tế thứ hai bị phát hiện nhiễm virus Ebola tại Dallas, Texas.

Chuyên gia tới khử trùng căn hộ của nhân viên y tế thứ hai bị phát hiện nhiễm virus Ebola tại Dallas, Texas.

15.10.2014

Thị trưởng thành phố Dallas thuộc tiểu bang Texas (Hoa Kỳ) khuyến cáo tình hình có thể tệ đi trước khi được cải thiện sau khi có thêm một nhân viên y tế thứ hai xét nghiệm dương tính với virus Ebola.

Thị trưởng Mayor Mike Rawlings hôm nay cho truyền thông biết giới hữu trách thành phố Dallas đang thông báo cho láng giềng của nạn nhân, người hôm qua được đặt vào vòng cách ly sau khi phát hiện bị sốt.

Thị trưởng Rawlings nói tư gia của nhân viên y tế vừa kể đang được khử trùng. Người này sống độc thân không nuôi chó mèo trong nhà.

Nhân viên y tế của Bệnh viện Presbyterian ở Dallas, Texas, chưa được xác định danh tính bị nhiễm virus trong quá trình điều trị cho ông Thomas Eric Duncan. Ông Duncan mang quốc tịch Liberia là người đầu tiên ở Mỹ chết vì virus Ebola hồi tuần trước.

Y tá 26 tuổi Nina Phạm là một trong khoảng 70 nhân viên chăm sóc ông Thomas Duncan, công dân Liberia. Ông Duncan qua đời thứ Tư tuần trước vì virus này.

Hôm qua, cô Nina đã gửi lời cảm ơn mọi người đã cầu nguyện và chúc lành cho cô và cho biết tình trạng sức khỏe của mình tốt.

Quốc hội không dám bạch hóa Hội nghị Thành Đô?

Quốc hội không dám bạch hóa Hội nghị Thành Đô?

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-10-15

10152014-no-ent-for-thanhd-declas.mp3

Người dân vào đến trụ sở Văn phòng Quốc Hội số 22 Hùng Vương, nơi tiếp dân thì bị bảo vệ ngăn cản.

Người dân vào đến trụ sở Văn phòng Quốc Hội số 22 Hùng Vương, nơi tiếp dân thì bị bảo vệ ngăn cản.

Danlambao

Đại diện của nhóm Mạng Lưới Bloggers Việt Nam hôm nay không thực hiện được kế hoạch trao văn bản ‘Yêu cầu Quốc hội bạch hóa Hội nghị Thành Đô’ tại cả hai nơi là Hà Nội và Sài Gòn.

Không tiếp/đóng cửa

Theo đúng kế hoạch được công khai trên mạng Internet từ ngày đầu tuần, đại diện của Mạng Lưới Bloggers Việt Nam thực hiện ‘Điều chúng tôi muốn biết’ ở cả hai nơi là Hà Nội và Sài Gòn vào sáng ngày 15 tháng 10 đến tại trụ sở Ban Dân Nguyện ngay tại thủ đô Hà Nội và Văn phòng Quốc hội ở phía nam tại Sài Gòn để trao văn bản ‘Yêu cầu Quốc hội bạch hóa Hội nghị Thành Đô’.

Tuy nhiên theo những người tham gia thì ở cả hai nơi họ đều không thể vào bên trong gặp người phụ trách để thực hiện việc trao văn bản như đã định.

Tại Hà Nội, anh Vũ Quốc Ngữ, một trong những người tham gia nhóm khoảng 20 người có mặt tại Ban Dân Nguyện vào sáng ngày 15 tháng 10 kể lại như sau:

Đến trước tòa nhà đó thì họ chặn lại, có cả người mặc quân phục, có người mặc đồ dân sự. Họ nói ở đây không tiếp đơn từ gì mà đây chỉ là nơi làm việc của Quốc hội; nếu muốn gửi đơn từ gì thì về số 1 Ngô Thì Nhậm ở quận Hà Đông. Chúng tôi không được vào tòa nhà của quốc hội đó.

” Đến trước tòa nhà đó thì họ chặn lại, có cả người mặc quân phục, có người mặc đồ dân sự. Họ nói ở đây không tiếp đơn từ gì mà đây chỉ là nơi làm việc của Quốc hội

Vũ Quốc Ngữ”

Ở Sài Gòn, anh Bùi Tuấn Lâm, người theo dõi sinh hoạt trao văn bản như vừa nêu cũng cho biết:

Sáng hôm nay, ở Sài Gòn những anh em trong nhóm chủ chốt đi trao hầu như đều bị an ninh canh giữ ở nhà hết rất ít người ra ngoài được. Còn tôi không trực tiếp tham gia mà đóng vai người quan sát, ghi lại hình ảnh chứ không ở trong nhóm trực tiếp sáng nay đến văn phòng Quốc hội. Khi tôi đến quan sát thì văn phòng 2 Quốc hội đóng cửa, không làm việc. Tôi không biết bên trong có làm việc hay không nhưng bên ngoài đóng cửa giống như nghỉ làm việc hoàn toàn. Công an, an ninh, dân phòng, công an phường bố trí quanh khu vực đó rất nhiều, hầu như anh em không tiếp cận được nơi đó và tôi không thấy đến đó để giao.

Tại Sài Gòn, trụ sở quốc hội hoàn toàn đóng kín cổng

Tại Sài Gòn, trụ sở quốc hội hoàn toàn đóng kín cổng

Dư Luận Viên xuất hiện

Tại khu vực Văn phòng Dân Nguyện ở Hà Nội vào sáng ngày 15 tháng 10 ngoài lực lượng bảo vệ còn xuất hiện những người mặc thường phục nhằm chống lại nhóm người đến trao văn bản. Anh Vũ Quốc Ngữ cho biết tình hình như sau:

Thanh niên mặc áo đỏ sao vàng đến ‘hục hặc’; và cũng có xô xát  một tí nhỏ thôi. Mọi người tránh không để sự việc xảy ra nặng nề nên cũng giải tán.

Yêu cầu được biết

Nội dung của văn bản yêu cầu mà Mạng lưới Bloggers Việt Nam muốn gửi đến Quốc hội để kiến nghị bạch hóa Hội nghị Thành Đô nêu rõ những thực tế mà người dân chứng kiến xảy ra trên đất nước Việt Nam suốt gần một phần tư thế kỷ qua với những thua thiệt trước Trung Quốc. Đó là lý do mà họ muốn biết tại Thành Đô hồi đầu tháng 9 năm 1990, hai phía đã có những thỏa thuận gì.

” ở Sài Gòn những anh em trong nhóm chủ chốt đi trao hầu như đều bị an ninh canh giữ ở nhà hết rất ít người ra ngoài được…Công an, an ninh, dân phòng, công an phường bố trí quanh khu vực đó rất nhiều, hầu như anh em không tiếp cận được nơi đó và tôi không thấy đến đó để giao

Bùi Tuấn Lâm”

Anh Vũ Quốc Ngữ nhắc lại:

Bởi họ căn cứ vào tình hình thực tế ở Việt Nam từ trước đến nay. Từ năm 90 đến nay có nhiều chuyện mà phía Việt Nam nhân nhượng về chủ quyền đất đai, chủ quyền biển đảo. Rồi về chính trị, kinh tế, văn hóa… Việt Nam quá lệ thuộc. Cho nên một người bình thường cũng có phân tích, tìm hiểu thông tin trên mạng. Và họ có một dấu hỏi rất lớn về sự việc xảy ra ở Thành Đô.

Tôi chưa được biết sự giải thích của họ, nhưng tôi nghĩ theo bản chất của họ, họ không bao giờ bạch hóa việc đó ra vì có ảnh hưởng đến tính chính danh của đảng, uy tín của đảng. Nếu công khai hóa ra, nhiều người dân không còn tin tưởng vào đảng, nên họ không bao giờ tuyên bố ra dù có thật hay không!

Anh Bùi Tuấn Lâm cũng nêu lên thắc mắc về hành xử của nhà cầm quyền Việt Nam khiến người dân có quan tâm như anh thắc mắc và đòi hỏi được biết:

Đương nhiên để thông tin về Hội nghị Thành Đô rõ ràng thì không ai có đủ khả năng, đủ hiểu biết để xác định nó như thế nào; trừ khi nó được bạch hóa một cách hoàn toàn.

Chính vì sự che đậy của phía nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam từ trước đến giờ nó tạo ra những luồng dư luận. Gần đây, sau những vụ như giàn khoan Trung Quốc đưa vào thì có nhiều hồ sơ từ phía Trung Quốc cũng như từ phía Việt Nam của những người đối kháng; và từ phía Trung Quốc cũng đưa ra những dư luận ‘úp úp, mở mở’ về vấn đề đó. Theo tôi, vấn đề ‘chúng tôi muốn biết’ là bình thường. Cho dù Hội nghị Thành Đô như thế nào, có đúng như những gì mà mọi người đang lo lắng, hoặc không phải đi chăng nữa thì cũng cần thiết phải được bạch hóa. Bởi vì đó gần như là ‘tiền đồ, tương lai’ của đất nước, của dân tộc.

Là nhà cầm quyền khi ký bang giao những gì với các nước khác cần phải cho người dân biết. Chưa kể điều trước khi ký kết tại Hội nghị Thành Đô, Việt Nam và Trung Quốc hầu như thù hằn nhau, sau khi Liên Sô sụp đổ còn lại hai nước cộng sản, không biết Việt Nam muốn giữ thế và sự lãnh đạo nên đã làm những gì với phía Trung Quốc để được chấp nhận vấn đề gọi là ‘bảo hộ’.

Tôi nghĩ gần đây Ban Tuyên giáo ra văn bản cho rằng có kích động là điều sai lầm. Đúng nhất là họ không nên chuẩn bị một hồ sơ để phản bác lại mà hãy công khai, minh bạch điều đó thì mọi chuyện sẽ sáng tỏ.

Vừa qua nhóm 61 đảng viên kỳ cựu và 20 cựu sĩ quan lực lượng vũ trang Việt Nam cũng ra thư ngỏ yêu cầu đảng và chính phủ cần công khai những điều đã ký kết với phía Trung Quốc tại cuộc gặp cấp cao ở Thành Đô năm 1990. Ban Tuyên giáo Trung ương của đảng cộng sản Việt Nam gần đây cho phổ biến một tài liệu về cuộc gặp đó; tuy nhiên nhiều người quan tâm vẫn cho rằng cách làm như vậy là chưa thỏa đáng mà cần phải bạch hóa tất cả cho người dân biết.

Chơi sang như… quan Việt!

Chơi sang như… quan Việt!
October 14, 2014

Nguoi-viet.com

TỔNG HỢP (NV)Những dự án khổng lồ cứ đội vốn, nhiều tỉnh, thành đua xây trụ sở ngàn tỷ, nợ nước ngoài ngày càng tăng… dân Việt Nam gánh nợ ngày càng nhiều, song nhà cầm quyền CSVN vẫn “chơi sang như…quan Việt!”

Tại phiên họp của Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội CSVN, nợ của Việt Nam ngày càng tăng, 72% ngân sách phải chi thường xuyên, 28% ngân sách còn lại vừa phải chi cho phát triển, trả nợ, làm việc khác…, đã khiến người dân rất lo lắng bởi chắc chắn viễn cảnh tương lai sẽ rất nặng nề.


Với chiều cao 37 tầng, tòa nhà trung tâm hành chính 2,000 tỷ đồng giữ kỷ lục tòa nhà cao nhất Ðà Nẵng. (Hình: VNExprees)

Theo Ðất Việt, với tỉ lệ chi “khủng” thường xuyên như trên, nhiều người dân than thở: “Nghèo nhưng xài sang là căn bệnh của phần lớn các tỉnh, thành ở Việt Nam hiện nay.”

Tỉnh, thành nào cũng ồ ạt chi tiêu mà không ngần ngại nhìn vào nguồn thu của quốc gia thế nào. Chỉ nhìn vào trụ sở, bãi xe của các cơ quan nhà nước cấp tỉnh là đã thấy rất rõ việc này.

Hàng loạt tỉnh lao vào xây trụ sở mới, cái nào cũng ngàn tỷ thì ngân sách nào chịu nổi?

Việc xây trụ sở mới đã trở thành mốt của rất nhiều địa phương, từ Ðà Nẵng, Bình Dương, Ðồng Nai cho đến những tỉnh nghèo “rớt mồng tơi” như Lai Châu cũng xin hơn 550 tỷ đồng để xây trụ sở mới. Gần đây nhất, tỉnh Hải Dương vừa kiến nghị xây trụ sở mới hơn 2,000 tỷ đồng.

Hiện nay, phần lớn địa phương vẫn sống bám vào ngân sách trung ương, thế nhưng “bệnh” xài sang thì chẳng kém cạnh ai. “Xây trụ sở thì dùng tiền ngân sách mà tiền ngân sách thì do dân đóng. Ngồi trong trụ sở hoành tráng chính là ngồi trên ‘vai’ của người dân lam lũ,” ông Nguyễn Khuê, một quan chức về hưu ta thán!

Một trong những nguồn chi lớn nhất của ngân sách chính là tiền lương cho công chức. Trong những cuộc họp gần đây, các cơ quan chức năng CSVN cũng đã đưa ra con số khoảng 30% công chức làm việc “có cũng như không.”

Tại nhiều nơi, mỗi xã có đến vài trăm người hưởng lương từ ngân sách. Thế nhưng, để tinh giản những “cán bộ” này thì không có biện pháp. Nói cách khác, 30% tiền lương đã bị phung phí.

Nguồn chi thì thế, còn nguồn thu thì sao? Con số hơn 51,000 doanh nghiệp giải thể, phá sản, gần 19,000 doanh nghiệp tạm dừng hoạt động và 213,000 doanh nghiệp kê khai lỗ trong 9 tháng đầu năm 2014 đã cho thấy thực trạng của nguồn thu không mấy sáng sủa.

Chi cao, nguồn thu tăng chậm, nợ ngày càng lớn… quả là một viễn cảnh tối tâm. Ðáng ngại hơn là cho đến lúc này, nhà cẩm quyền CSVN vẫn chưa có giải pháp cụ thể, căn cơ cho vấn đề trên. (Tr.N)

Đừng coi thường tác hại của bùn đỏ

Đừng coi thường tác hại của bùn đỏ

Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
2014-10-14

10142014-wrning-bauxi-mine-projct.mp3

Vụ tràn bùn đỏ xảy ra rạng sáng ngày 8/10/2014 ở nhà máy bauxite Tân Rai, Lâm Đồng.

Vụ tràn bùn đỏ từ hồ chứa xảy ra rạng sáng ngày 8/10/2014 ở nhà máy bauxite Tân Rai, Lâm Đồng.

Courtesy PL

Tin tức về vụ bùn đỏ tràn ra đường xí nghiệp tuyển quặng bauxite ở Tân Rai, Lâm Đồng vào rạng sáng ngày 8 tháng 10 vừa qua, lại làm dấy lên cảnh báo về những tác hại môi trường khôn lường cũng như những hệ lụy xã hội, quân sự của hoạt động khai thác quặng bauxite như thế ở Tây Nguyên.

Tai nạn mới

Tờ Tuổi Trẻ đưa tin nhanh chóng về tình hình bùn đỏ tại hồ thải quặng đuôi số 5 tràn xuống mặt đường nội bộ dẫn vào xí nghiệp mỏ tuyển bô xít Tân Rai ở Lâm Đồng. Theo bản tin của phóng viên Gia Bảo thì nguyên nhân của vụ việc là do mưa lớn kéo dài nhiều ngày làm cho nước trong hồ không thoát kịp dâng lên khiến một lượng lớn bùn đỏ tràn qua mặt đập.

Công ty TNHH MTV Nhôm Lâm Đồng đã điều xe đào và xe ben chở đất đến để đắp thêm phần đập, ngăn chặn không cho bùn đỏ tiếp tục tràn xuống phía dưới.

Tin cho biết hồ thải quặng đuôi số 5 là nơi chứa bùn và nước sau khi lắng rửa quặng bauxite ở Xí nghiệp mỏ tuyển bauxite Tân Rai. Hồ này thuộc Khu khai thác mỏ quặng bauxite Tân Rai và cách nhà máy alumin chừng 4 cây số. Tất cả bùn đỏ và nước rửa quặng tại hồ thải quặng số 5 được nói sẽ được khai thác tận thu và tuần hoàn về Xí nghiệp mỏ tuyển bauxite Tân Rai.

Ngay sau khi thông tin về vụ bùn đỏ tràn đập như thế được đưa ra vào buổi sáng, buổi chiều phó tổng giám đốc Tập đoàn Công nghiệp Than và Khoáng sản Việt Nam, ông Nguyễn Văn Biên lên tiếng với báo chí rằng nước tràn ra có màu đỏ chứ không phải là bùn đỏ từ hồ chứa chính và ông này nói rằng trong nước màu đỏ đó không có hóa chất nên không độc hại. Ngoài ra nước đó cũng chỉ nằm trong phạm vi nhà máy chưa tràn ra ngoài gây ảnh hưởng đến hoa màu và nhà cửa của dân chúng sống chung quanh nhà máy.

Ông này còn cho biết thêm nguyên nhân là do mưa lớn liên tục vượt qua cả đê chính và đê phụ.

Giáo sư- Tiến sỹ Lê Huy Bá, Viện trưởng Viện Khoa học Công nghệ Quản lý Môi trường, thuộc Đại học Công nghiệp Thành phố Hồ Chí Minh, có ý kiến về phát biểu của ông Nguyễn Văn Biên như sau:

” Nếu từ hồ của quá trình luyện mà ra thì là bùn đỏ hoàn toàn, trong đó sud nhiều và độ pH có thể lên đến 12-13. Cái này nhẹ hơn một chút, nhưng dù sao vẫn là chất thải; đừng nói là tác hại không lớn như bùn đỏ.

GS.Tiến sỹ Lê Huy Bá”

“Bùn này không phải là bùn đỏ hoàn toàn, có lẫn những chất hữu cơ. Đây là sản phẩm của quá trình rửa và chiết xuất quặng ra chứ chưa phải là quá trình luyện quặng thành alumin và thành nhôm. Hai quá trình có những hồ riêng. Nếu từ hồ của quá trình luyện mà ra thì là bùn đỏ hoàn toàn, trong đó sud nhiều và độ pH có thể lên đến 12-13. Cái này nhẹ hơn một chút, nhưng dù sao vẫn là chất thải; đừng nói là tác hại không lớn như bùn đỏ. Bùn hữu cơ này cũng từ quá trình tách rửa sơ khai nhưng cũng có tác hại đến môi trường chung quanh.”

Giáo sư Lê Huy Bá nói đến qui trình và công nghệ mà Việt Nam đang sử dụng cho hoạt động này hiện nay ở Tây Nguyên như sau:

Họ có nói nhưng tất nhiên không được công khai. Họ làm chuyện đã rồi, cứ bưng bít và luôn chứng minh rằng có lợi, vì lỡ rồi mà. Qui trình công nghệ thì lạc hậu. máy móc không tốt, độ an toàn thấp.

Tại phiên họp thứ 28 Ủy ban Thường vụ Quốc hội diễn ra hồi trung tuần tháng 5 vừa qua, thứ trưởng Bộ Công thương trình rằng Viện Khoa học- Công nghệ Việt Nam đã nghiên cứu thành công mô hình xử lý bùn đỏ để sản xuất sắt và việc triển khai trên thực tế là từ tháng 6 rồi.

Tuy vậy giáo sư Lê Huy Bá bác bỏ một kế hoạch sản xuất sắt từ bùn đỏ như thế có thể hiệu quả, ông nói:

Công ty TNHH MTV Nhôm Lâm Đồng đã điều xe đào và xe ben chở đất đến để đắp ngăn chặn không cho bùn đỏ tiếp tục tràn xuống phía dưới

Công ty TNHH MTV Nhôm Lâm Đồng đã điều xe đào và xe ben chở đất đến để đắp ngăn chặn không cho bùn đỏ tiếp tục tràn xuống phía dưới

Có ông lãnh đạo nào đó, hình như ông ( Hoàng Trung Hải) trình một thỏi sắt/thép cho quốc hội. Nói như thế là nói với con nít chứ không thể nói với các nhà khoa học, vì làm một thỏi sắt như thế có thể làm được nhưng chi phí biết bao nhiêu mà kể! Trong bauxite có hai thành phần chính là nhôm và sắt; người ta chế biến alumin thành nhôm, còn sắt người ta có thể thu hồi và làm ra thỏi sắt như người ta đã làm. Thế nhưng khó lắm. Sắt ở đây thuộc dạng Fe2O3, hay là Fe3O4; chúng khó luyện thành sắt nguyên, sắt tốt được. Tuy nhiên trong phòng thí nghiệm thì có thể làm được; còn họ làm để chứng minh như thế chỉ như ‘trò đùa’.

Cảnh báo cũ

Khi dự án khai thác bauxite tại khu vực Tây Nguyên được đưa ra, rất nhiều các nhà khoa học đã lên tiếng về những tác động môi trường khôn lường mà việc khai thác như thế sẽ gây nên cho khu vực Tây Nguyên, nơi được xem là nóc nhà Đông Dương.

Giáo sư Lê Huy Bá tóm tắt lại một số những mối nguy như thế:

” Còn bùn đỏ treo ở độ cao 700-800 mét như vậy nếu như vỡ thì bên dưới hạ lưu chết do chìm trong lũ quét, nó tiêu diệt hệ sinh thái, bồi lấp vườn tược của người ta, rồi tiêu diệt các sinh vật và ngay cả con người nếu chạm vào bùn đỏ

GS.Tiến sỹ Lê Huy Bá”

Tôi cũng đã nói về mặt kinh tế không có lợi lộc gì cả, về môi trường cảnh quan thì bị tàn phá. Còn về hoàn thổ thì không làm được vì quặng baxite ở Tây Nguyên nằm ‘lổm nhổm’ chứ không phải nằm trong một dãy có đồng đều. Nên khi móc lên như kiểu từng lỗ giống kiểu ‘bới ổ gà’ nên sau đó không có đất để mà hoàn thổ; trả lại tình trạng như ban đầu hầu như không thể làm được.

Đường xá thì bị phá hủy hết, xe chạy đến đâu thì hư hoại đến đó.

Còn bùn đỏ treo ở độ cao 700-800 mét như vậy nếu như vỡ thì bên dưới hạ lưu chết do chìm trong lũ quét, nó tiêu diệt hệ sinh thái, bồi lấp vườn tược của người ta, rồi tiêu diệt các sinh vật và ngay cả con người nếu chạm vào bùn đỏ.

Trong đi ấy thì các nhà chuyên môn thuộc những lĩnh vực khác cũng cảnh báo về những mối nguy xã hội, quân sự khi triển khai dự án khai thác bauxite tại Tây Nguyên bằng công nghệ lạc hậu và nhà thầu Trung Quốc đảm nhiệm xây dựng.

Giáo sư- TS Khoa học Võ Quý cũng có ý kiến cho rằng tình hình thời tiết như hiện nay khó lường trước và ông đặt vấn đề nếu mưa lớn hơn nữa thì tình trạng tràn đập như vừa qua lại xảy ra:

Nếu như mưa to nữa thì còn sạt (lở) nữa và còn có những việc xảy ra mà khó lường được. Nhất là trong thời điểm hiện nay: vấn đề nóng lên toàn cầu, mưa lũ chưa biết thế nào mà lường được. Bởi vì người ta biết biến đổi khí hậu tăng lên chứ đâu giảm đi; nhất bão bấy lâu nay rất rõ: bão ngày càng lớn và đột xuất; mưa thì chưa biết đến mức độ thế nào. Việt Nam mấy bữa nay bị rồi, nhiều nước trên thế giới bị rồi. Đây là những cảnh báo về vấn đề môi trường. Đó là một báo động cho những người thực hiện phải hết sức quan tâm.

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, một trong những người khởi xướng trang Bauxite Việt Nam, cũng nêu quan ngại về tình hình mưa lớn ở Tây Nguyên liên quan đến tình trạng tràn hồ như vừa qua:

Hiện tượng mưa trong mùa mưa ở Tây Nguyên rất ghê gớm, những người sống ở đó cho thấy mưa ở Tây Nguyên là ghê gớm. Khi tràn được hồ đuôi quặng này thì hồ bùn đỏ ở rất sát nhà máy, tuy khá vững chắc, nhưng khả năng tràn là một khả năng ‘nằm đó’, một khả năng đặt ra. Nên chúng tôi đặt vấn đề là những người thay mặt nhà nước từng hùng hổ tuyên bố trước ‘bàn dân thiên hạ’ rằng kế hoạch đã tính rồi và môi trường sinh thái không đáng lo gì nữa, bà con cứ yên tâm. Đến bây giờ, các ông ấy có lại đưa ra một lời hứa như đã từng hứa chắc như ‘đinh đóng cột’ bao nhiêu lần trước đây rồi không! Và các ông ấy trình bày cho dân biết phương án bảo vệ các cơ sở thải của quặng và các cơ sở lọc alumina đạt đến bao nhiêu phần trăm rồi. Cơ sở kỹ thuật để giữ vững cho bùn đỏ khỏi chảy ra ở hồ bùn đỏ đã đạt được bao nhiêu phần trăm rồi. Bởi vì nếu như mưa vẫn tiếp tục và rồi đây hồ bùn đỏ bị tràn, chắc chắn môi trường sinh thái sẽ bị đe dọa.

Kêu gọi lặp lại.

Trước tình hình những mối nguy của dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên vẫn lơ lửng như thế những nhà khoa học như giáo sư Lê Huy Bá tiếp tục kiên trì với quan điểm của họ là phải cho dừng dự án chấp nhận những chi phí đã bỏ ra thay vì cứ chạy theo để tiếp tục tốn kém không thu lợi về kinh tế mà còn có thể chịu những nguy hại bất ngờ và phá hủy môi trường không thể nào cứu vãn. Ông nói:

” Đã thấy không hợp lý nếu khai thác với các điều kiện như bây giờ. Đã nói cả chục năm nay và lúc này những điều đó thể hiện rất rõ, không thể nào chối cãi được. Chuyện đã xảy ra và còn nhiều việc xảy ra nữa chứ không phải như thế. Tiện lợi không có, kinh tế kém, đường sá bị phá hủy, ô nhiễm môi trường kề cận rồi

Giáo sư Võ Quý”

Riêng tôi, tôi thấy nên ngưng lại chẳng thà chịu lỗ, chịu mất bao nhiêu tiền bạc rồi, còn hơn cứ theo mãi thì tai hại về sau còn cao hơn.Biết chấp nhận làm sai nhưng ngưng lại và biết xử lý theo hướng khác thì tốt hơn.

Giáo sư Võ Quý cũng nhắc lại những sai lầm trong dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên và ông đồng ý với ý kiến của những nhà khoa học khác như đồng nghiệp Lê Huy Bá là phải dừng lại chứ đừng lao tiếp vì càng làm càng lỗ, ông nói:

Những tính toán ấy đã có trước khi sự việc xảy ra, các nhà khoa học đã nói rất kỹ, đã có những lời khuyên lâu rồi; nhưng họ vẫn làm theo việc họ đã ký kết, biết sao được!

Đã thấy không hợp lý nếu khai thác với các điều kiện như bây giờ. Đã nói cả chục năm nay và lúc này những điều đó thể hiện rất rõ, không thể nào chối cãi được. Chuyện đã xảy ra và còn nhiều việc xảy ra nữa chứ không phải như thế. Tiện lợi không có, kinh tế kém, đường sá bị phá hủy, ô nhiễm môi trường kề cận rồi.

Bỏ ra nhiều vốn rồi, nhưng thôi đành phải chịu vì càng theo thì càng lỗ nữa và ai chịu? Chính nhân dân chịu chứ đâu phải nhà sản xuất chịu.

Giáo sư Nguyễn Huệ Chi lặp lại quan điểm của những nhà khoa học thấy rõ những tai họa mà dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên sẽ gây ra và bản thân họ từng lên tiếng không triển khai; và nay là phải ngưng ngay lại. Giáo sư Nguyễn Huệ Chi phát biểu:

Tất cả những chuyện đó, đầu tiên những anh như nhà văn Nguyên Ngọc, học giả Nguyễn Trung, tiến sĩ Nguyễn Thành Sơn…; tất cả những anh ấy có trao đổi với chúng tôi và chúng tôi đi đến một kết luận: chỉ có ngừng thôi, không có cách nào khác!

Giáo sư Lê Huy Bá lý giải có những ràng buộc không thể nói ra trong việc dù biết lỗ lã và chịu hại về môi trường cũng như nhiều lĩnh vực khác nữa nhưng nhà cầm quyền Hà Nội vẫn tiếp tục một dự án đầy nguy hại như thế.

Mục Khoa học- Môi trường kỳ này tạm dừng tại đây. Hẹn gặp lại các bạn trong chương trình kỳ tới.

Nhân tài VN trong Y giới Hoa Kỳ‏

Nhân tài VN trong Y gii Hoa Kỳ‏

Dr. Tom Nguyễn: người đầu tiên giải phẫu tim trong khi bệnh nhân vẫn tỉnh

Dr_tom_nguyen.jpg

Bác sĩ Tom Nguyễn, phụ tá giáo sư chuyên khoa giải phẫu tim thuộc trường Đại Học Y Khoa Texas, y sĩ thường trú tại trung tâm “Health Science” ở thành phố Houston (UTHealth) đã được tờ “Houston Business Journal” (HBJ) chọn đưa vào danh sách “40 Under 40 Class of 2014”.

Danh sách 40 người dưới 40 tuổi đã được tạp chí kinh doanh có uy tín nói trên tuyển chọn lọc từ 400 người được đề cử. Những người được đề cử phải là sáng lập viên của một công ty, hay tổ chức vô vụ lợi hoặc là chuyên viên có thành tích nổi bật, tạo nên một sự khác biệt, một cá nhân xuất sắc trong ngành hiện họ đang phục vụ.

Dr. Tom Nguyễn và nhóm chuyên viên giải phẫu tim mạch cùng làm việc chung với ông đã áp dụng kỹ thuật mới (Van Edwards Sapien) để thay van tim thông qua một vết rạch nhỏ ở háng bệnh nhân thay vì phải giải phẫu mở lồng ngực và buộc tim phải ngưng hoạt động theo phương pháp cũ đã được sử dụng từ trước đến nay. Trong suốt thời gian phẫu thuật, bệnh nhân hoàn toàn tỉnh táo, không cảm thấy đau và chuyên viên giải phẫu không cần phải gây mê cho bệnh nhân.

Bác sĩ Nguyễn đã xuất bản hai cuốn sách, từng là chủ tịch “Thoracic Surgery Residents Association” và là chuyên viên giải phẫu trẻ nhất của Trung tâm Y tế Texas.

Dr. Tom Nguyễn viết trong phần tự giới thiệu cá nhân với tờ Houston Business Journal, “Trong 19 năm liền kể từ sau khi tốt nghiệp trung học, tôi luôn nỗ lực để đạt được mục tiêu đề ra là trở thành một bác sĩ giải phẫu giỏi bằng tất cả khả năng của mình.”

Bác sĩ Tom Nguyễn ra đời ở Việt Nam, trưởng thành ở Houston, hoàn tất chương trình trung học ở Cypress, Texas, cử nhân Đại học Rice, cao học ở UTHealth và tốt nghiệp y khoa tại trường Y khoa John Hopkins, y sĩ giải phẫu tim nội trú thuộc đại học y khoa Stanford.

Ông đã tình nguyện phục vụ với tính cách thiện nguyện tại Phi châu trong 6 tháng và tại Việt Nam 4 tuần lễ.

Lễ trao giải thưởng và vinh danh 40 người trong danh sách ““40 Under 40 Class of 2014” sẽ được tổ chức ở khách sạn Zaza vào ngày 28/10 và sẽ được công bố trên tờ HBJ vào ngày 31/10.

‘Chờ lún’ là ‘bản sắc’ của cầu, đường ở Việt Nam

‘Chờ lún’ là ‘bản sắc’ của cầu, đường ở Việt Nam
October 13, 2014

Nguoiviet.com

TỔNG HỢP (NV)Ðường lún, những gò cao giữa hai mối nối cầu và đường, những ống cống như luống khoai nổi trên mặt đường… là “bản sắc” của cầu đường Việt Nam hiện nay.

Ði khắp Việt Nam, chỗ nào có đường vừa làm xong, chờ nghiệm thu, thì đều thấy tấm biển “Ðường chờ lún.”


Con đường đại lộ Ðông Tây, Sài Gòn luôn bị lún thế này. (Hình: Thanh Niên)

Ðây là cụm từ chứa nhiều thông điệp mà chưa có ai đếm được đã có bao nhiêu nỗi đau, mất mát từ tai nạn giao thông ở nơi “độc nhất vô nhị” trên thế giới này. Chúng góp phần “tô điểm” cho bức tranh xám xịt về tai nạn giao thông trên dải đất hình chữ S.

Theo nguyên tắc làm đường, trước khi làm phải khảo sát độ lún của đất, làm đất nền,… để đường đưa vào vận hành không lún quá biên độ cho phép. Thế nhưng, hầu như con đường nào mới làm ở Việt Nam cũng có nhiều vấn đề về lún.

Ðang chờ lún cũng lún, nghiệm thu xong là đã lún hơn biên độ cho phép. Sau hơn một năm, đường bắt đầu bị bệnh dồn nhựa thành từng cục, hay dợn sóng như mái nhà. Ngay cả vụ đường cao tốc Nội Bài- Lào Cai vừa khánh thành bị lún nứt thì “anh đất” cũng được đem ra làm bia đỡ đạn.

Nhiều người đặt câu hỏi, có những con đường như xa lộ Ðại Hàn (quốc lộ 1A đoạn từ An Sương đến An Lạc) làm đã hơn 40 năm, dù xe tải chở gỗ thời bao cấp cày xéo ngày đêm nhưng không bao giờ lún quá biên độ như các đường làm hiện nay. Mà đường này cũng được làm từ nền đất ruộng rất mềm, nhão và dễ lún. Không lẽ công nghệ làm đường bây giờ kém hơn hồi đó?!

Vậy mà, ông Lê Kim Thành, phó tổng giám đốc Tổng công ty Ðầu tư Phát triển đường cao tốc Việt Nam, đã giải thích cho nguyên nhân đường cao tốc này nứt, lún là do: “Cấu tạo địa tầng vị trí này đã không được phát hiện trước đây do nằm giữa 2 mặt cắt khoan khảo sát địa chất khi xử lý đất yếu”(?!). Như vậy “đường chờ lún” là đường không bao giờ hết lún!

Kế đến là những khớp giao nhau giữa mố cầu và mép đường ở các cây cầu mới làm luôn chênh nhau quá lớn, gây tai nạn liên tục.

Nhiều người hết hồn khi chứng kiến một xe ba gác vừa lên cầu đã lật nhào do độ chênh giữa mép đường và mố cầu như xuống bậc thang.

Ði dọc đại lộ Ðông Tây, cầu An Lạc, cầu An Lập, cầu Bình Ðiền hay những cây cầu trên quốc lộ 1A cũng dễ dàng nhận ra điều này. Xe nào không quen đường, chạy tốc độ cao rất dễ đánh rơi con, rơi đồ đạc… Thậm chí, rơi cả người ngồi phía sau vì độ chênh giữa mép đường và mố cầu quá lớn.

Chưa hết, có những cây cầu nằm ngay trung tâm thành phố Sài Gòn có lưu lượng xe cộ lưu thông rất lớn nhưng thiết kế rất “lạ”: dưới 2 dốc cầu là đường cong như cầu Chà Và bắt ngang quận 6 và 8, hay giữa dốc cầu “chơi” thêm đèn giao thông như cầu Chánh Hưng từ quận 8 qua quận 5. Ấy là chưa kể đến những khe giãn nở nối nhịp trên lòng cầu cũng làm rất cẩu thả.

Còn các cống rãnh nằm trên những con đường thì sao? Chúng rất nguy hiểm. Với cống ngang qua đường, thì luôn cao hơn hoặc thấp hơn mặt đường. Ai chạy xe nhanh, hoặc không chú ý thì sẽ “đo đường” ngay.

Còn cống dọc, thay vì vị trí cống phải nằm ở sát lề đường thì đa phần đặt giữa lòng đường. Nếu xe chạy phía trước né cống, xe sau không tránh kịp thì tai nạn xảy ra là khó tránh khỏi.

Ðường làm như thế, xe thì đông đến nỗi không còn khoảng trống xoay xở thì làm sao giảm được tai nạn giao thông?

Có bao nhiêu chuyên gia ngoại quốc, bao nhiêu học trò, công nhân, dân lành liên tục bị xe cán nát trên đường đi về? Bao giờ thì chấm dứt tình trạng thảm nạn trên?…

Nhiều người dân Việt Nam hay nói mỉa với nhau: “Mỗi ngày ra đường đi làm về đến nhà, rờ thấy mình còn nóng, còn nguyên vẹn thì hãy thốt lên: ‘May quá, hôm nay tôi còn sống!’” (Tr.N)

Chiêu trò trục lợi trên dự án metro Bến Thành-Suối Tiên

Chiêu trò trục lợi trên dự án metro Bến Thành-Suối Tiên
October 13, 2014

Nguoiviet.com

SÀI GÒN (NV) Chỉ một dự án metro dài 20km, nhà cầm quyền thành phố Sài Gòn đã thay đổi thiết kế liên tục đến 3 lần với chiều hướng tăng vốn đầu tư xây dựng, nhằm trục lợi “khủng” trên tiền thuế của người dân.

Theo báo Pháp Luật Sài Gòn, nguyên nhân điều chỉnh là do qua nghiên cứu, nếu chỉ xây hai tầng sẽ không đủ bố trí các công trình tiện ích tại ga; không đảm bảo nhu cầu về tĩnh không và không có tầng trệt làm bãi đậu xe cho hành khách…



Thiết kế ban đầu của tuyến Metro Bến Thành-Suối Tiên. (Hình: Tuổi Trẻ)

Bằng cách đưa ra lý do để trục lợi hợp pháp này, nhà cầm quyền Sài Gòn đã có phúc trình gởi chính phủ CSVN cho biết, nhiều hạng mục của dự án xây dựng tuyến đường sắt đô thị số 1 Bến Thành-Suối Tiên sẽ được điều chỉnh thiết kế, quy mô xây dựng so với thiết kế ban đầu.

Theo đó, đối với 11 ga trên cao, ngoài ga bến xe Suối Tiên vẫn giữ thiết kế hai tầng, các ga còn lại sẽ được điều chỉnh từ hai tầng lên ba tầng.

Cụ thể, 10 ga trên cao gồm: Văn Thánh, Thảo Ðiền, Rạch Chiếc, Phước Long, Bình Thái, Thủ Ðức, khu công nghệ cao, Suối Tiên, Tân Cảng và An Phú sẽ được thiết kế tầng trệt dùng làm bãi đậu xe, tầng hai phục vụ hành khách, tầng ba là sân ga.

Bên cạnh đó, đối với cầu trên cao, cầu vượt đường ô tô, cầu vượt sông và cầu vượt các công trình khác cũng có sự thay đổi. Trong đó, cầu vượt trên cao theo thiết kế ban đầu như cầu vượt sông Sài Gòn và Rạch Chiếc từ 393m kéo dài lên 472.5m… (?!).

Cùng với việc điều chỉnh thiết kế, quy mô xây dựng, nhà cầm quyền Sài Gòn cũng cho biết, thời gian xây dựng, hoàn thành các gói thầu sẽ chậm hơn so với dự kiến ban đầu từ 1-2 năm.

Dự án tuyến metro số 1 được khởi công tháng 8, 2012, dự tính đưa vào sử dụng vào năm 2020 (trước đó là 2018), với tổng mức đầu tư ban đầu là $1.09 tỷ bằng vốn vay ODA và vốn ngân sách. Song, sau đó dự án bị điều chỉnh một số hạng mục nhằm nâng tổng mức đầu tư lên $2.07 tỷ. Và nay, nhà cầm quyền lại thay đổi thiết kế chắc chắn kinh phí xây dựng sẽ tăng lên đáng kể. (Tr.N)

Nhân viên y tế LHQ chết vì Ebola ở Đức

Nhân viên y tế LHQ chết vì Ebola ở Đức

Khoa Truyền nhiễm tại bệnh viên St Georg, Leipzig, Đức

Bệnh nhân Ebola được điều trị tại bệnh viện St Georg ở Leipzig, Đức

Một nhân viên Liên Hiệp Quốc (LHQ) bị nhiễm Ebola vừa qua đời tại một bệnh viện ở Đức.

Các bác sĩ tại bệnh viện ở Leipzig cho biết người đàn ông 56 tuổi đã chết vào đầu giờ sáng hôm thứ Ba.

Đợt bùng phát bệnh dịch này đã khiến hơn 4.000 người thiệt mạng kể từ tháng Ba năm nay, phần lớn tại Liberia, Sierra Leone, Guinea và Nigeria.

Tổ chức Y tế Thế giới miêu tả đây là “tình trạng khẩn cấp nghiêm trọng nhất từng có thời hiện đại”. Hoa Kỳ và Anh Quốc là trong số những quốc gia bắt đầu áp dụng việc kiểm tra y tế tại sân bay.

Người đàn ông mới qua đời này là nhân viên y tế của LHQ tại Liberia – một trong những nước bị ảnh hưởng nặng nề nhất trước đợt bùng phát này. Đây cũng là nơi ông bị nhiễm Ebola. Ông tới Đức hôm thứ Năm tuần trước để được điều trị.

“Bất chấp những biện pháp y tế tích cực và những nỗ lực tối đa của toán nhân viên y tế, nhân viên LHQ 56 tuổi đã bị nhiễm bệnh nặng,” một tuyên bố từ bệnh viện St Georg nói.

Ông là bệnh nhân Ebola thứ ba được điều trị virus chết người này tại Đức, theo tờ báo Der Spiegel đưa tin.

Một bệnh nhân khác vẫn đang được điều trị tại bệnh viện Frankfurt trong khi bệnh nhân thứ ba được xuất viện ở Hamburg sau năm tuần điều trị, tờ báo viết thêm.