Tâm trạng người bị tống xuất lưu vong

Tâm trạng người bị tống xuất lưu vong

Việt-Long, RFA
2014-10-23

vtgtt102214.mp3

dieu-cay-clbnbtd

Điếu Cày bên các bạn cùng chí hướng trong cuộc đấu tranh chống Trung Quốc

Courtesy of caulacbonhabaotudo.multiply.com

Tưng bừng, xúc động

Người tù lương tâm nổi tiếng của Việt Nam, blogger Điếu Cây Nguyễn Văn Hải, đã đặt chân lên đất Mỹ hồi 9 giờ tối thứ ba, giờ Los Angeles, California. Trong không khí mừng vui sôi nổi với hơn 200 đồng bào người Việt ra đón ông trong một rừng hoa, cờ, biểu ngữ, blogger Điếu Cày tuyên bố: ông thấy chính phủ Hoa Kỳ mong muốn ông trở thành 1 công dân của Hoa Kỳ, ông không hiểu tại sao chính phủ Việt Nam lại trục xuất ông sang Mỹ, những việc ông làm chỉ để mang lại những lợi ích cho dân tộc, Việt Nam, tổ quốc Việt Nam. Việc này đáng để chính phủ Việt Nam phải suy nghĩ.

Như vậy blogger Điếu Cày đi Mỹ có trái với ý muốn của ông hay không?

Ưng thuận hay bất bình?

Trước hết, người ta thấy cách mà nhà cầm quyền Việt Nam đưa ông Điếu Cày đi Mỹ lần này rất kỳ lạ. Tại sao họ không thông báo cho gia đình được biết? Bà Dương Thị Tân gọi cách thức đưa người ra đi như vậy là bất nhẫn. Nhưng ngoài sự bất nhẫn, còn thấy được sự vội vã như dấu diếm một việc mà trước sau gì cả thế giới cũng phải biết, mà quả nhiên thế giới đã biết rất nhanh. Thêm nữa, Điếu Cày lên máy bay vượt nửa vòng trái đất mà chỉ mang đôi dép, y như không kịp mang giày, hay là nhà nước không kịp cả sắm cho ông đôi giày mang cho tươm tất! Vì thế câu tuyên bố của ông dường như ông có hàm ý là phải ra đi không đúng theo ý muốn của mình.

hunger-strike-for-dieucay

Hải ngoại đồng hành tuyệt thực đòi tự do cho Điếu Cày – Internet file

Trong khi đó, phát ngôn viên bộ ngoại giao Hoa Kỳ tuyên bố là ông đã ưng thuận đi Mỹ nên Hoa Kỳ đã sắp xếp chuyến ra đi này; tuy nhiên nhưng bà Dương Thị Tân, vợ cũ và là người bảo trợ pháp lý cho blogger Điếu Cày, nói là cả chính quyền Việt Nam lẫn tòa đại sứ đều không hề thông báo cho gia đình. Lý do vì đâu?

Đầu tiên, lần ra đi này khác với lần ra đi của ông Cù Huy Hà Vũ, là lúc mà cả hai bên Việt Mỹ đều chuẩn bị tươm tất  hơn, và gia đình của người bị trục xuất lưu vong cũng được thông báo trước. Nhưng dù sao lần này ông Điếu Cày có ưng thuận ra đi thì người Mỹ mới tiến hành các thủ tục tiếp theo. Đó là một nguyên tắc về luật pháp cũng như về nhân quyền của Hoa Kỳ, không thể khác được. Vì thế nên ông Điếu Cày mới nghĩ là chính phủ Hoa Kỳ muốn ông trở thành một công dân Mỹ và nói không hiểu sao chính phủ Việt Nam lại trục xuất ông. Câu nói này hàm ý ông đã phải ưng thuận ra đi một cách miễn cưỡng, ngoài ý muốn, nhưng không còn con đường nào khác cho bản thân và gia đình.

Vì vậy Điếu Cày mới tuyên bố là đã quyết định một chương trình hoạt động trước khi đi Mỹ; điều đó có nghĩa là ở Việt Nam anh sẽ không làm gì được, giống như các blogger và nhà bất đồng chính kiến vào tù và được thả ra như ngày nay, mà chỉ ở Mỹ mới làm được việc. Như vậy chuyến đi này có sự ưng thuận nhưng là một sự ưng thuận miễn cưỡng, nghĩa là ngoài ý muốn của blogger Điếu Cày như đã nói.

Vội vã, vì sao?

Nhưng tại sao Việt Nam phải đưa ông đi một cách vội vàng gần như lén lút như vậy?

Trước hết, ngày 22 tháng 10 là ngày Việt Nam tiếp đón Phụ tá Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Dân chủ, nhân quyền, Lao động đến cuộc đối thoại nhân quyền tại Hà Nội. Hà Nội có thể muốn tặng một món quà ra mắt người Mỹ trước cuộc đối thoại này. Nhưng dù đó là lý do thì một chính phủ mà tổ chức một cuộc tống xuất đầy vội vã luộm thuộm như vậy thì cũng khó biện minh được cho khả năng tổ chức, hay tính cách nhất trí của chính phủ trong mọi chính sách.

Việt Nam làm như thế còn có thể là để tránh một cuộc tập trung đưa tiễn rầm rộ của giới bất đồng chính kiến, nhất là các blogger, báo chí lề trái, trong nước. Để cho cuộc đưa tiễn như thế diễn ra chẳng khác nào chiếu rọi sáng ngời cuộc đấu tranh kiên cường của người blogger bất khuất, từng tuyệt thực dài ngày để phản đối chế độ tư pháp Việt Nam.

Ý nghĩa

Ở Mỹ chưa từng thấy một cuộc tiếp đón người Việt nào mà đông đảo, sôi nổi và đầy tình thân cùng với sự ngưỡng mộ của đồng bào Việt Nam ở Nam California, không phân biệt chính kiến, phe phái nào. Lại còn có mặt hầu hết các vị dân cử Hoa Kỳ ở địa phương, như nghị sĩ tiểu bang California Lou Correa, Giám sát viên quận Cam Janet Nguyễn… là hai người được thấy trong đám đông, trong số nhiều người khác.

lou-correa-dieucay

Nhà tranh đấu Điếu Cày bên Nghị sĩ Tiểu bang Lou Correa ra đón anh ở phi trường L.A., 21 tháng 10, 2014

Cuộc đón rước chứng tỏ tất cả mọi người Việt hải ngoại đều ủng hộ nhà báo Điếu Cày, một người bộ đội từng chiến đấu trong hàng ngũ quân đội miền Bắc, nhưng gương dũng cảm của anh trong nhà tù của chế độ độc tài toàn trị Việt Nam đã làm rung động tấm lòng người Việt dù ở trong hay ngoài nước. Sự có mặt của các vị dân cử người Mỹ đang cạnh tranh để chiếm phiếu của khối cử tri người Việt ở Nam California cũng cho thấy sức mạnh của lá phiếu của người Việt Nam ở tại nơi này, là nơi người Việt hải ngoại cư ngụ đông đảo nhất trên thế giới.

Những hình ảnh tương hợp ấy cho thấy hoạt động đấu tranh vì dân chủ cho người Việt Nam của người yêu nước Điếu Cày sẽ không thiếu sự ủng hộ, yểm trợ của đồng bào Việt Nam hải ngoại bên cạnh giới dân cử Hoa Kỳ ở địa phương cũng như giới dân cử liên bang.

Bang giao Việt Mỹ

Hôm nay là ngày Phụ tá ngoại trưởng Mỹ Tom Malinowski, đặc trách Dân chủ, Nhân quyền, Lao động bắt đầu cuộc đối thoại nhân quyền tại Hà Nội. Hai tuần trước khi đi Việt Nam, ông hội họp với 1 số nhà hoạt động người Việt hải ngoại.  Được biết, khi ông được hỏi về mục đích chuyến đối thoại này, ông nói bộ ngoại giao “nghe nói” Việt Nam sẽ thả một vài nhà bất đồng chính kiến nổi tiếng hiện đang ở tù. Rồi ông được hỏi có phải Điếu Cày hay Lê Quốc Quân không, ông Malinowsky nói nguyên văn :”Đoán như thế là rất gần rồi đấy, nhưng tôi không được phép nói ra”

Đầy mỉa mai

in-first-days-of-struggle

Điếu Cày trong những ngày đấu tranh chống Trung Quốc – Internet file

Và rồi khi Điếu Cày ra khỏi nhà tù để đi Mỹ, dư luận Mỹ tỏ ra hân hoan, bộ ngoại giao ngỏ lời ca ngợi Việt Nam về việc này. Những người quan tâm có thể nhận thấy chút mỉa mai trong những vụ thả tù như thế.

Cuộc thảo luận Thế giới Trong tuần hôm 24 tháng 9, 2014 đã nói Việt Nam sẽ có một ít nhượng bộ về nhân quyền sau khi tướng Martin Dempsey đi Hà Nội.  Và thực ra đó cũng chẳng phải một sự nhượng bộ nào hết.

Lúc nào Hà Nội cũng có sẵn những lá bài nhân quyền trong túi để ra tay trong canh bạc nhân quyền với Mỹ. Đó là những con tin tù nhân lương tâm bị giam nhốt để đem neo giá và Mỹ phải kèo nài. Khi Việt Nam cần đòi hỏi Hoa Kỳ một việc nào đó, thì Washington lại đòi Hà Nội phải “tôn trọng nhân quyền” để làm hài lòng dư luận Mỹ và tạo thuận lợi, thì một vài “con tin” này lại được thả nhỏ giọt. Rồi một số khác lại bị bắt hay đã bị bắt giam trước đó để đem vào “kho dự trữ”.

Như thế có thể nói Việt Nam “đạt tiến bộ trong lãnh vực nhân quyền” hay chăng? Hay chỉ là những hành động “điểm trang” để Hoa Kỳ có cớ hầu thỏa mãn cho Việt Nam những yêu cầu về quân sự, kinh tế?

Vụ Điếu Cày: Việt Nam dùng tù nhân làm con bài mặc cả với Mỹ?

Vụ Điếu Cày: Việt Nam dùng tù nhân làm con bài mặc cả với Mỹ?

Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải trả lời báo giới tại phi trường Los Angeles, tối 21/10/2014. (Photo: Dan Lam Bao)

Blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải trả lời báo giới tại phi trường Los Angeles, tối 21/10/2014. (Photo: Dan Lam Bao)

VOA Tiếng Việt

23.10.2014

Việc Hà Nội phóng thích một cách âm thầm một trong những nhà bất đồng chính kiến nổi bật nhất ở Việt Nam hôm 21/10 rồi trục xuất ngay sang Mỹ đã khiến giới quan sát đặt câu hỏi là phải chăng Việt Nam vẫn tiếp tục xu hướng dùng công dân của mình để làm lá bài mặc cả với phương Tây, nhất là Mỹ.

Blogger Điếu Cày (tức Nguyễn Văn Hải) được thả chỉ ít lâu sau khi Washington dỡ bỏ một phần lệnh cấm vận vũ khí sát thương đối với Hà Nội.

Việt Nam cũng đang gấp rút muốn hoàn tất việc thương thảo Hiệp định Đối tác Thương mại xuyên Thái Bình Dương với các đối tác, đặc biệt là Hoa Kỳ.

” Hà Nội rất cần mối quan hệ chiến lược sâu hơn với Washington. Và như chính phủ Mỹ đã nói nhiều lần, họ cũng muốn phát triển quan hệ toàn diện với Việt Nam nhưng muốn Hà Nội phải có những bước đi rất cụ thể. Điếu Cày là một trong những tù nhân lương tâm mà Mỹ nói phải được thả.

Giáo sư Jonathan London.”

Giáo sư Jonathan London hiện đang giảng dạy tại Đại học Thành thị Hồng Kong nhận định với VOA Việt Ngữ về lý do Việt Nam trả tự do cho ông Hải.

“Chắc chắn là điều này liên quan trực tiếp tới phát triển quan hệ song phương gần gũi hơn giữa Hà Nội và Washington, mà trong đó có rất nhiều chuyện khác nhau. Đương nhiên, có vấn đề lớn trong bối cảnh quốc tế là động thái của Trung Quốc đang ngày càng hung hăng nên Hà Nội rất cần mối quan hệ chiến lược sâu hơn với Washington. Và như chính phủ Mỹ đã nói nhiều lần, họ cũng muốn phát triển quan hệ toàn diện với Việt Nam nhưng muốn Hà Nội phải có những bước đi rất cụ thể. Điếu Cày là một trong những tù nhân lương tâm mà Mỹ nói phải được thả”.

Blogger Đoan Trang mới viết trên trang cá nhân rằng việc Việt Nam “trục xuất” blogger Điếu Cày “một lần nữa cho thấy chính quyền Việt Nam sử dụng công dân mình, nhất là những người bất đồng chính kiến, như con bài để mặc cả, đổi chác như thế nào”.

Người có tiếng nói trái chiều với nhà nước và từng có nhiều năm làm báo ở Việt Nam viết:

“Biến công dân thành tù nhân lương tâm rồi đem ra mặc cả quả là có lợi:  Vừa có cái để đổi chác với Mỹ và Tây phương, vừa gây hao tổn nguồn lực của giới đấu tranh dân chủ (nhất là cộng đồng người Việt ở hải ngoại), lại vừa phân tán, đánh lạc hướng sự tập trung của họ khỏi các vấn đề có tính chất tử huyệt của chế độ.”

” Hàng ngũ lãnh đạo cấp cao ở Việt Nam hiện đang bị chia rẽ, và họ sử dụng các tù nhân chính trị để đạt được mục đích chính trị của mình. Việc thả các tù nhân chính trị là để nhận được các ân huệ của Mỹ, trong khi việc bắt giữ các tù nhân chính trị bởi các nhân vật bảo thủ là để ngăn chặn tiến bộ trong quan hệ với Hoa Kỳ.

Giáo sư Carl Thayer.”

Bộ Ngoại giao Việt Nam mới lên tiếng cho biết rằng việc thả ông Hải rồi cho đi Mỹ là “vì lý do nhân đạo”.

Trong khi đó, Giáo sư Carl Thayer, chuyên gia về Việt Nam từ Học viện Quốc phòng Australia, nhận định với VOA tiếng Việt rằng chuyện ông Hải được phóng thích là “một quyết định mang tính chính trị”, và “mang tính chiến lược chung”.

“Hàng ngũ lãnh đạo cấp cao ở Việt Nam hiện đang bị chia rẽ, và họ sử dụng các tù nhân chính trị để đạt được mục đích chính trị của mình. Đó là điều không còn phải nghi ngờ gì nữa. Việc thả các tù nhân chính trị là để nhận được các ân huệ của Hoa Kỳ, trong khi việc bắt giữ các tù nhân chính trị bởi các nhân vật bảo thủ là để ngăn chặn tiến bộ trong quan hệ với Hoa Kỳ. Tôi lấy ví dụ là chuyến thăm Mỹ của Tổng Tham mưu trưởng Quân đội Việt Nam Đỗ Bá Tỵ năm ngoái, và đã xảy ra chuyện bắt bớ trước chuyến đi của ông này, nên tôi kết luận rằng họ làm điều đó để cản trở việc mở rộng quan hệ với Mỹ”.

Chuyên gia lâu năm về Việt Nam cũng nhận định thêm rằng việc Việt Nam thả blogger Điếu Cày rõ ràng có liên quan tới việc dỡ một phần lệnh cấm vận vũ khí sát thương cũng như nỗ lực cân bằng quan hệ với Trung Quốc, nhất là trong vấn đề biển Đông.

Phát biểu sau cuộc gặp Bộ trưởng Ngoại giao Việt Nam Phạm Bình Minh hồi đầu tháng này ở thủ đô Washington, ông Scot Marciel, Phó trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách khu vực Đông Á – Thái Bình Dương, tuyên bố rằng Hoa Kỳ không theo đuổi chính sách đổi chác trong mối bang giao với Việt Nam. Ông Marciel nói:

“Chúng tôi không theo đuổi hình thức nếu anh thả 3 nhà bất đồng chính kiến, chúng tôi sẽ làm điều X, Y, Z.”

Giới chức ngoại giao này một lần nữa nhấn mạnh tới tầm quan trọng của vấn đề nhân quyền đối với việc củng cố toàn diện quan hệ Việt Mỹ.

Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, bà Marie Harf, hôm 21/10 đã hoan nghênh việc trả tự do cho blogger Điếu Cày, đồng thời bày tỏ hy vọng về việc sẽ có các tù nhân lương tâm khác được trả tự do trong tương lai.

Công giáo và Ấn Độ Giáo “làm việc cùng nhau chống lại sự vô cảm trên phạm vi toàn cầu”

Công giáo và Ấn Độ Giáo “làm việc cùng nhau chống lại sự vô cảm trên phạm vi toàn cầu”

Chuacuuthe.com

INDIA_-_1021_-_Dialogo

VRNs (23.10.2014) – Sài Gòn-  Mumbai (AsiaNews) -. Công Giáo và Ấn Độ Giáo “phải tăng cường tôn trọng lẫn nhau và tình hữu nghị, không phải bằng cách bỏ qua sự khác biệt cần thiết tồn tại giữa hai truyền thống tôn giáo, mà là do sự hiểu biết, thừa nhận và chấp nhận chúng, và do đó cả hai bên tôn trọng lẫn nhau. Giáo Hội Công Giáo không bao giờ áp đặt niềm tin vào người khác, và luôn luôn là để phục vụ người nghèo và thiệt thòi. Mối quan hệ của chúng tôi luôn luôn cải thiện, vì lợi ích chung ” Đức Ông Felix Machado, Chủ tịch Văn phòng Đối thoại liên tôn và đại kết của Hội đồng Giám mục Công giáo Ấn Độ, bình luận ​​với AsiaNews về thông điệp ngày hôm qua của Hội đồng Giáo hoàng về Đối thoại Liên tôn đển cộng đồng đạo Hindu.

Theo vị giám chức, người cũng đứng đầu văn phòng đối thoại trong Liên Hội đồng Giám mục Á châu, Ấn Độ “là một xã hội đa tôn giáo và đa nguyên, nơi mà tinh thần bao gồm luôn luôn được thúc đẩy bởi người Công giáo. Giáo Hội khuyến khích đối thoại và hợp tác với các tôn giáo khác, vì lợi ích chung. Chúng ta phải đối mặt với nhiều thách thức phát sinh với nhau, vì cùng nhau chúng ta có thể phát triển thịnh vượng.”

Đức Ông Machado nói, thông điệp của Diwali “phản ánh suy nghĩ của Đức Giáo Hoàng Phanxicô: sự thờ ơ trên phạm vi toàn cầu tạo ra một nền văn hóa loại trừ trong đó người nghèo, người dễ bị tổn thương và thiệt thòi thấy quyền lợi của mình bị chà đạp. Trong khi các cơ hội và các nguồn lực được phân bổ cho những người khác. Bất cứ ai sống bên lề bị sử dụng và loại bỏ như một đồ vật. Và điều đó làm tổn thương mọi người.”

Ngược lại, “Giáo Hội Công Giáo Ấn Độ đã luôn luôn làm việc cho người nghèo và người thiệt thòi. Đối với Dalits và các bộ lạc, phụ nữ và trẻ em gái ở vùng sâu vùng xa của đất nước, với những người bất hạnh, bất kể  tôn giáo, cam kết đánh bại sự thờ ơ trên phạm vi toàn cần này. Chúng tôi đang tham gia vào cuộc đối thoại liên tôn và không phân biệt đối xử, và sẽ tiếp tục hợp tác với nhà nước, với xã hội vì lợi ích chung. Đối thoại giữa Ấn giáo và Kitô giáo có thể trở thành một hình mẫu cho các tôn giáo khác “.

Pv.VRNs

Điếu Cày ‘bất ngờ rời VN đi Hoa Kỳ’

Điếu Cày ‘bất ngờ rời VN đi Hoa Kỳ’

  • 21 tháng 10 2014

BBC

Khá nhiều tổ chức bấy lâu nay vận động gây sức ép tới Hà Nội để thả blogger Điếu Cày.

Blogger Nguyễn Văn Hải, tức Điếu Cày, vừa rời sân bay Hong Kong để sang Mỹ, theo lời con trai của ông.

Anh Nguyễn Trí Dũng nói với đài BBC rằng bố anh đã gọi điện trong lúc quá cảnh ở Hong Kong và trao đổi ngắn trong khoảng một phút.

“Bố nói bố khỏe,” anh Dũng kể.

Anh Dũng cho biết ông Điếu Cày nói ông “sẵn sàng gặp mọi người” nếu có những người ủng hộ ông ở Mỹ ra sân bay đón ông.

Ông Nguyễn Văn Hải bất ngờ được Việt Nam trả tự do và đưa ra sân bay Nội Bài trong ngày 21/10.

Trước đó trong ngày, anh Trí Dũng, con trai ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải kể lại với BBC câu chuyện về ông ‘rời Việt Nam bằng phi cơ sang Hong Kong để đi Hoa Kỳ’ như sau:

“Có người nước ngoài nói là từ Đại sứ quán Hoa Kỳ liên lạc với tôi và nói cha tôi muốn có số liên lạc.”

“Nhưng khi gọi lại thì không được và sau đó, người kia nhắn tin cho tôi nói cha tôi đã rời Việt Nam và phi cơ đã cất cánh.”

“Tôi vẫn giữ số máy mà cha tôi đã thuộc lòng để đợi cha tôi gọi về từ Hong Kong.”

Về sự việc bất ngờ này, anh Trí Dũng nói với BBC Tiếng Việt qua điện thoại vào tối 21/10 giờ Việt Nam rằng anh và gia đình vẫn “đang đợi sự chứng thực” cụ thể sau khi có tin trên các trang mạng nói cha anh được thả và rời Nội Bài.

Obama quan tâm

Việc phải lén lút đẩy Điếu Cày đi Mỹ mà không dám tuyên bố, không dám cho gặp mặt vợ con dù chỉ một phút… tất cả hành động đó là minh chứng hùng hồn cho sự phá sản toàn tập của truyền thông cộng sản

Blogger Nguyễn Lân Thắng

Hiện ông Hải đang thi hành án tù 12 năm tại Trại giam số 6, Huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An vì tội Tuyên truyền chống Nhà nước theo điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Trước khi bị tòa án khép ông vào tội danh này, ông còn bị tội danh ‘trốn thuế’ và đã thi hành xong bản án mà ông luôn bác bỏ và khẳng định mình vô tội.

Ông Hải được biết đến như một blogger với nhiều bài viết thu hút sự chú ý trên cộng đồng mạng xã hội và Internet của Việt Nam về các chủ đề dân quyền và chủ quyền biển đảo.

Ông được trao giải Tự do Báo chí Quốc tế trong buổi lễ được Ủy ban Bảo vệ Nhà báo (CPJ) tổ chức tại New York, Hoa Kỳ hồi tháng 11 năm ngoái.

Hồi tháng Tám vợ cũ của ông Hải, bà Dương Thị Tân, cho biết phía công an yêu cầu blogger Nguyễn Văn Hải viết đơn xin được ra tù trước thời hạn.

Blogger Điếu Cày được Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama từng nhắc đến như một nhà hoạt động vì tự do báo chí ở Việt Nam.

Bình luận về diễn biến này, blogger Nguyễn Lân Thắng từ Hà Nội viết trên facebook cá nhân:

“…Việc phải lén lút đẩy Điếu Cày đi Mỹ mà không dám tuyên bố, không dám cho gặp mặt vợ con dù chỉ một phút… tất cả hành động đó là minh chứng hùng hồn cho sự phá sản toàn tập của truyền thông cộng sản…”

Bác sĩ người Congo đoạt giải Nhân quyền Sakharov 2014

Bác sĩ người Congo đoạt giải Nhân quyền Sakharov 2014

Diễn viên Ben Affleck và bà Cindy McCain hoan nghênh bác sĩ Denis Mukwege tại Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ ở Washington, ngày 26/2/2014. Bác sĩ Mukwege đã đoạt giải Nhân quyền Sakharov 2014.

Diễn viên Ben Affleck và bà Cindy McCain hoan nghênh bác sĩ Denis Mukwege tại Ủy ban Đối ngoại Thượng viện Mỹ ở Washington, ngày 26/2/2014. Bác sĩ Mukwege đã đoạt giải Nhân quyền Sakharov 2014.

22.10.2014

Một bác sĩ phụ khoa người Congo hơn 15 năm qua giúp đỡ các phụ nữ bị cưỡng hiếp hàn gắn những nỗi đau kinh hoàng đã đoạt giải thưởng nhân quyền Sakharov năm nay.

Nghị viện Châu Âu nhất trí chọn bác sĩ Denis Mukwege cho giải thưởng vì điều mà họ gọi là ‘cuộc chiến’ của vị bác sĩ này trong công cuộc bảo vệ nữ giới.

Bác sĩ Mukwege 59 tuổi sáng lập bệnh viện Panzi ở Bukavu thuộc Cộng hòa Dân chủ Congo vào năm 1998 để chữa trị cho những phụ nữ bị cưỡng hiếp tập thể trong thời chiến và nạn nhân của tình trạng bạo hành tình dục.

Bác sĩ Mukwege đã thoát chết trong một âm mưu ám sát và bất chấp những đe dọa về tính mạng để gióng lên tiếng nói chống lại nạn cưỡng hiếp như một thứ vũ khí trong thời chiến.

Bác sĩ Mukwege sẽ được trao Giải Sakharov vào ngày 26/11 tại Strasbourg, Pháp.

Các ứng viên khác của giải thưởng năm nay bao gồm phong trào cổ xúy dân chủ EuroMaidan ở Ukraine và nhà hoạt động nhân quyền bị cầm tù người Azerbaijan, Leyla Yunis.

Giải thưởng Tự do Tư tưởng Sakharov được đặt theo tên của khoa học gia, nhà bất đồng chính kiến Liên Xô Andrei Sakharov đã quá cố.

Nổ súng ở Quốc hội Canada sau khi một binh sĩ bị bắn chết gần đó

Nổ súng ở Quốc hội Canada sau khi một binh sĩ bị bắn chết gần đó

Lực lượng đặc nhiệm bao vây các tòa nhà văn phòng làm việc của Quốc hội Canada ở Ottawa sau vụ nổ súng, ngày 22/10/2014.

Lực lượng đặc nhiệm bao vây các tòa nhà văn phòng làm việc của Quốc hội Canada ở Ottawa sau vụ nổ súng, ngày 22/10/2014.

Hàng chục phát súng đã nổ trong tòa nhà Quốc hội Canada ở Ottawa sau khi ít nhất một tay súng bắn chết một binh sĩ canh gác ở Đài tưởng niệm Chiến tranh Quốc gia gần đó.

Cảnh sát cho hay có một tay súng bị bắn chết trong tòa nhà chính của Quốc hội.

Cảnh sát được vũ trang hùng hậu với sự yểm trợ của xe thiết giáp đã bao vây các tòa nhà văn phòng ở trung tâm thủ đô, và cảnh sát cho biết đang truy tìm thêm một hoặc nhiều nghi can.

Cảnh sát Ottawa cho hay súng cũng đã nổ tại một thương xá gần đấy.

Một phát ngôn nhân của Thủ tướng Stephen Harper cho hay Thủ tướng đã rời khỏi khu vực nổ súng và được an toàn.

Bộ trưởng nội các Jason Kenney loan báo cái chết của binh sĩ tại đài tưởng niệm chiến tranh. Ông nói Canada sẽ “không bị khủng bố hay đe dọa” vì vụ nổ súng bắn càn này.

Tại Washington, phát ngôn viên Tòa Bạch Ốc Josh Earnest cho biết các giới chức Hoa Kỳ đã đề nghị hỗ trợ cho đối tác Canada vào lúc có thêm thông tin về các vụ tấn công. Ông Earnest nói một cuộc điện đàm giữa Tổng thống Barack Obama và Thủ tướng Harper đang được sắp xếp.

Các vụ tấn công diễn ra hai ngày sau khi một người cải đạo sang Hồi giáo lao xe vào hai binh sĩ Canada gần Montreal, khiến một người thiệt mạng.

Những người chứng kiến nói một số người bên trong tòa nhà Quốc hội vào lúc xảy ra các vụ nổ bất thần buổi sáng đã bỏ chạy bằng cách núp dưới các dầm nhà được dựng lên trong công tác tân trang. Những người khác đã nhắn tin qua Twitter rằng họ đã tự khoá trái trong các văn phòng trong khi chờ đợi sự giúp đỡ của các giới chức an ninh.

Nội dung thương thảo ở HongKong, hôm qua

Nội dung thương thảo ở HongKong, hôm qua

Chuacuuthe.com

VRNs (22.10.2014) – KongKong – Hôm qua, tại HongKong cuộc thương thảo giữa những người trẻ biểu tình và giới lãnh đạo HongKong đã diễn ra. Đây là một cơ hội cho thấy những người trẻ HongKong hành động có chọn lựa cho lý tưởng quốc gia chứ không phải bị ai xúi giục, như người đứng đầu HongKong đã vu khống.

VRNs xin đăng lại tường trình của Ann.

—-

TÓM TẮT CUỘC HỌP

Giữa chính quyền Hồng Kông và các đại diện SINH VIÊN HONGKONG – Chúng ta đọc những gì mà các SINH VIÊN mới chỉ từ 19 đến 21 tuổi nói về chính trị, quyền con người, luật và hiến pháp?

141022002

NHÂN VẬT:

Người trung gian: GS Leonard Cheng Kwok-hon.

I. Chính quyền HONGKONG:

Carrrie Lam, Thư ký trưởng

Rimsky Yuen, bộ trưởng tư pháp

Raymond Tam, bộ trưởng văn phòng thông tin đại lục và hiến pháp

hai tay kia im lặng nên không tính.

II. Đại diện Liên đoàn SINH VIÊN HONGKONG:

Alex Chow, Yvonne Leung, Nathan Law, Lester Shum, Eason Chung

141022003

VÒNG 1

1. Alex Chow Yong-kang: Nhiều người không hài lòng về quyết định ngày 31.08 của chính quyền TW (Bắc Kinh). Chúng ta đã đấu tranh cho dân chủ kể từ khi Chan Kin-man còn là SINH VIÊN cho đến bây giờ.

Alex nhắc đến Lương Chấn Anh nói trên TV rằng bầu cử phổ thông sẽ làm cho người nghèo tham dự và anh ta muốn sử dụng bầu cử đại diện để tiếp tục cho các nhà tài phiệt được độc quyền mà bỏ qua quyền chính trị của gần một triệu người nghèo?

Bây giờ khoảng cách giàu nghèo của chúng ta đứng đầu thế giới, chúng ta đang trở thành các công dân hạng hai cho suốt cuộc đời, một triệu người đói nghèo. Chúng tôi không muốn chỉ đổi cái tên hội đồng bầu cử thành hội đồng đại diện. Năm vị ở đây đều là SINH VIÊN trường đại học HONGKONG, tôi cũng vậy, nhớ xem phương châm của chúng ta là gì? Chính quyền HONGKONG nói đã viết báo cáo cải cách chính trị lên NPC, như thế nào mà chính quyền nói không có trách nhiệm về điều đó bây giờ? Sự xuống đường này là không chỉ SINH VIÊN chúng tôi mà là cho mọi thế hệ. Chính quyền phải là người để chúng tôi về nhà bằng cải cách chính trị.

2. Yvonne Leung Lai-kwok: có hay không cuộc họp hai tiếng có ý nghĩa, một điều nên làm rõ ràng. Ông bà đã lặp lại nhưng gì đã nói là quyết định của chính quyền TW ngày 31.08 là không thể lay chuyển. Nhưng thực tế không phải như thế, nói theo hiến pháp”

Cô ấy đưa ra các điều khoản của Hiến pháp Trung quốc rằng nếu quyết định của Hội đồng TW không phù hợp thì nó có quyền hủy quyết định đó.

3. Nathan Law, có nhiều vấn đề xã hội HONGKONG có nguồn gốc từ hệ thống không dân chủ. Bây giờ vấn đề chính trị là vấn đề xã hội và ý thức. Có quá nhiều người nghèo buộc chúng ta phải nhìn vào nó. Báo cáo của chính quyền HONGKONG lên hội đồng quốc hội quốc gia là nguồn gốc của vấn đề chính trị hiện thời và điều kiện của một ứng viên trưởng đặc khu phải là một người yêu đất nước và yêu Hongkong, nó cũng đã tước đoạt đi quyền của những người yêu HONGKONG đứng lên bầu cử. Căn cứ vào báo cáo của chính quyền có trên 70% người dân ủng hộ sự thiết lập là không chấp nhận được. Báo cáo nói rằng không cần điều chỉnh phụ lục luật cơ bản là hoàn toàn sai, NPC đã bị hiểu lầm vì báo cáo nghèo nàn.

VÒNG 2

1. Yvonne Leung: chính quyền Hongkong đang từ bỏ quyền lực của mình dưới một quốc gia hai chế độ để có được dân chủ hơn. Nhân dân HONGKONG đang xem TV sẽ cảm thấy giận dữ nếu chính quyền HONGKONG từ bỏ trách nhiệm. Nó có trách nhiệm hiến pháp để đấu tranh cho đề nghị cải cách dân chủ cho HONGKONG và sau đó chuyển nó sang lập pháp để bỏ phiếu. Bạn không nên ngồi đó và không làm gì chỉ vì chính quyền Bắc Kinh can thiệp vào bước sau đó. Tranh cãi của chúng ta không nên tập trung vào có hay không quyết định của TW là không thể lay chuyển. Chúng ta nên nói về vấn đề chúng ta đang phải đối mặt.

2. Lester Shum: Giải quyết vấn đề chính trị bằng các phương tiện chính trị, vẫn đòi hỏi chúng tôi tôn trọng quyết định của NPC là không thể chấp nhận. Luật viết ra để bảo vệ quyền con người

3. Eason Chung: nó chống lại hiến pháp là không phản ảnh ý định thực sự của nhân dân HONGKONG, chính phủ nên làm trách nhiệm và viết lại báo cáo. Chính quyền đã bỏ qua dân chủ mà điều đó là nhu cầu thực sự của nhân dân. Quyền chính trị của chúng ta là giảm bớt tối đa sau khi quyết định của NPC.

4. Alex: chính phủ phải giải quyết vấn đề chính trị bằng quyền lực hiến pháp của nó chứ chính trị không thể giải quyết bằng vũ lực. Nhân dân HONGKONG chưa từng bầu cử và ủy quyền cho Lương Chấn Anh, từ hội đồng bầu cử cho đến hội đồng đại diện mà tôi dự đoán là như nhau. Những gì mà chính quyền hứa hẹn cho tương lai của nhân dân HONGKONG? Nó cởi mở hơn hay là đi giật lùi lại? Nếu chính quyền không hủy bỏ bốn khu vực trong hội đồng đại diện và bầu cử phân theo chức năng thì khó mà kêu gọi được mọi người quay về nhà.

5. Nathan Law: các ngài bộ trưởng, các ngài sẽ phản ánh mong muốn của dân chúng đến chính quyền TW? Law cũng nói rằng bất kỳ hạn chế đối với quyền bỏ phiếu và quyền được bình chọn, do sự khác biệt trong quan điểm chính trị, sẽ là không hợp hiến. “Khi bạn nhận thức được rằng các phương pháp chọn lựa giám đốc điều hành và bầu cử Hội đồng Lập pháp không đạt kỳ vọng của người dân, tại sao bạn không làm điều gì đó?”. “Bạn có thể làm một cái gì đó trong khuôn khổ hiến pháp. Cũng nghĩ như thế nào để kéo xã hội gần lại với nhau khi mà chúng đã bị xé toạc một phần bởi cải cách.

Cuộcthương thảo được truyền hình trực tiếp đến những người đang biểu tình

Cuộc thương thảo được truyền hình trực tiếp đến những người đang biểu tình

VÒNG 3

1. Yvonne Leung: chúng tôi không lùi bước. Tại sao NPC giới hạn đối thủ chỉ có 2-3?

2. Alex: quyền lực thuộc về hội đồng đại diện hay thuộc về nhân dân? Luật căn bản chống lại hiến pháp thì tại sao không sửa lại luật căn bản?

3. Nathan Law: nhiều người không tin tưởng chính phủ. Thật ngạc nhiên cho chúng tôi khi ông Lương Chấn Anh nói trên truyền thông rằng dân chủ sẽ nhìn thấy nhiều người người chi phối bầu cử. Điều chỉnh Luật cơ bản là có thể và có nhu cầu cấp thiết. Tôi hi vọng chính quyền không nên bỏ qua thử thách và cho chúng tôi thời gian cụ thể.

4. Eason Chung: Chính phủ đã lặp lại những gì đã từng nói trong vòng hai năm qua. Chúng tôi hi vọng chính phủ đưa ra một giải pháp để giải quyết tình huống hiện tại. Chúng tôi ở đây là để nói cho các ông bà biết những gì số đông muốn và những gì quan điểm của họ là. Không phải là các ông bà thuyết phục chúng tôi đồng ý hay không mà phải đối diện với nhân dân.

5. Lester Shum: Chúng tôi đã phải nói chuyện 1 tiếng 45 phút. Chính quyền Bắc Kinh đã giết chết giấc mơ dân chủ của chúng tôi. Rồi chỉ một lời nhắn đơn giản mà chúng tôi có từ chính phủ là muốn chúng tôi phải chịu đựng đề nghị cải cách chính trị trước và chấp nhận hội đồng đại diện. Chúng đã làm đủ sự nhượng bộ? Có quá nhiều người trẻ đã hi sinh việc học và thời gian của họ. Chúng tôi thậm chí đang mong muốn bị bắt và đi vào tù. Những gì chúng tôi muốn? Quyền được bỏ phiếu, quyền được bầu và bầu cử công bằng. Bây giờ chính phủ bảo chúng tôi thu dọn và về nhà. Toàn bộ thế hệ chúng tôi, đã thức tỉnh bởi hơi ngạt, không thể chấp nhận điều nay. Chúng tôi là thế hệ được chọn lựa bởi nhiều lần. Tôi nghĩ cũng áp dụng với các ông bà – các ông bà cũng là những nhân viên chính phủ được lựa chọn nhiều lần. Các ông bà có thể có trách nhiệm chứ? Hay sẽ là những người giết chết tương lai chính trị của chúng tôi và là những kẻ thù của 1 ngàn năm?

6. Alex Chow: nếu chính phủ không giải quyết vấn đề này nghiêm túc thì biểu tình sẽ tiếp tục diễn ra. Sự tín nhiệm của các thành viên NPC là được thử thách nặng nề. 1 vài sinh viên bảo tôi rằng họ ở Mongkok rủi ro là sẽ bị bắn chết. Tại sao xã hội chúng ta ép họ làm điều này? Nhân dân HONGKONG sẽ nhìn bạn như là các anh hùng hay là những kẻ gây tội ác để dân chủ, đóng các con đường hay mở các con đường cho dân chủ?

PHẦN CHÍNH QUYỀN: chỉ nói vắn tắt lại vì có nhiêu đây lặp lại.

Carrie Lam: Tôi hy vọng bạn cảm thấy hai giờ đối thoại được xây dựng. Có lẽ bạn cảm thấy thất vọng về những gì chúng tôi nói hôm nay, nhưng chúng ta phải tuân theo luật cơ bản, nếu không chúng ta sẽ đi theo con đường sai, tiêu tốn thời gian của chúng ta và đặt chúng ta vào nơi đã rồi. tôi hi vọng bạn là đừng nản lòng và khôn ngoan để nghĩ cách thoát khỏi tình trạng hiện tại. Hi vọng các bạn chia sẻ trách nhiệm với chúng tôi.

Các bạn phải thực tế, quyết định 31.08 là hướng đến phía trước. Chúng tôi vẫn bàn đến việc bầu cử vào năm 2022. Trong thực tế, số đông dân chúng nói rằng cảnh sát đã kiềm chế hết sức và hạn chế tối đa việc sử dụng vũ lực. Tôi mong rằng các bạn công bằng trong mối quan hệ với cảnh sát. Vấn đề HONGKONG không thể được giải quyết ở HONGKONG nhưng cũng là trách nhiệm cho chính quyền TW, phải cẩn thận để chọn lựa lãnh đạo.

Bà Carrie Lam lưu ý 4 điểm:

1. Chúng ta vẫn có chỗ để nắm giữ các chi tiết cho cuộc bầu cử 2017

2. Cuộc bầu cử 2017 vẫn không kết thúc, vẫn có thể thay đổi trong tương lai

3. Chúng ta hy vọng thiết lập sân chơi cho những người trẻ và sinh viên thảo luận về sự thay đổi sau 2017

4. Chúng tôi đang quan tâm tích cực nộp báo cáo đến văn phòng liên lạc HONGKONG và Macau của hội đồng quốc gia về sự xuống đường hiện tại.

* Ngoài lề: Đài SCTV và Sina của Hongkong khi quay trực tiếp buổi nói chuyện lại cắt phần SINH VIÊN chất vấn==>> HÈN, hahaha

Cácsinh viên họp báo sau khi kết thúc thương thảo

Các sinh viên họp báo sau khi kết thúc thương thảo

CẬP NHẬT SAU HỌP – NÓI TẠI ADMIRALTY

1. Yvonne Leung: Các bạn không biết chính quyền đang nói gì ư? Tôi cũng vậy. 23 ngày đã trôi qua mà chưa có nhân viên chính quyền bước xuống đây, hay cho họ xuống đây, nói bốn điểm của họ lại lần nữa để xem ai sẽ hiểu được họ nói gì? Tôi hi vọng chúng ta đấu tranh để có kết quả là bầu được một Trưởng đặc khu mà người đó biết lắng nghe chúng ta còn không thì tiếp tục chiếm đóng ở đây.

2. Eason Chung: những quan chức chính phủ đó họ không có cảm giác bình thường. Tại sao chúng ta ở đây? Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau. Đó là dân chủ.

3. Nathan Law: Chính phủ đang chơi trò Taichi – nhiều tiếng nói trong XH – họ đại diện cho XH còn bạn thì không – thế chúng ta không phải ở đây để đại diện cho số đông à? Chính phủ nói dối để tước đoạt quyền của chúng ta. Chỉ có bạn đại diện cho chính bạn. Đi ra đây và đấu tranh cho chính bạn.

4. Lester Shum: quyết định ngày 31.08 đã thực sự giết giấc mơ dân chủ của chúng ta. Bạn nghĩ là chơi trò chơi chữ với chúng tôi là được sao? Chúng tôi sẽ không đi cho đến khi có được dân chủ.

5. Alex Chow: tối hôm qua chúng tôi đã chuẩn bị với các luật sư, thậm chí có thể chiến thắng tranh cãi với chính phủ. Chính trị là biến cái không thể thành có thể. Tại sao chính phủ không thể sửa luật cơ bản?Tất cả chúng ta đang làm nên lịch sử. Chúng ta sẽ không chấp nhận làm công dân hạng hai, chỉ khi chúng ta hợp tác và vượt qua chướng ngại vật.

5. Benny Tai: tôi tự hào vì có một SINH VIÊN như Yvonne Leung. Ý kiến công cộng không phải là đếm trên đầu người.

6. Joshua Wong: đừng quên là không chỉ có Lau Kong-wah mà còn Edward Yau cũng không nói gì cả. Nếu các ông bà muốn mở ra sân chơi mà không có thực chất thì quên đi LA (tiếng Tàu )

Ann Đỗ

Gs. Allen Weiner: Nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục vi phạm nhân quyền

Gs. Allen Weiner: Nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục vi phạm nhân quyền

Chuacuuthe.com

VRNs (22.10.2014) – California, USA – ngày 21 tháng 10 năm 2014, Giáo sư Allen Weiner, giám đốc Chương Trình Luật Quốc Tế và Đối Chiếu tại trường Đại Học Luật Stanford, ngày hôm nay đã gởi thông tin cập nhật liên quan đến kiến nghị đã được trình lên Ủy Ban Điều Tra Về Bắt Giữ Tùy Tiện của Liên Hiệp Quốc (UNWGAD) tại Geneva tháng Bảy năm 2012 đặt vấn đề về việc bắt giữ phi pháp và tiếp tục giam cầm mười sáu nhà hoạt động xã hội và chính trị tại Việt Nam.

Bản cập nhật nêu việc nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đã liên tục thất bại trong việc tuân theo phán quyết của UNWGAD tháng Tám năm 2013, rằng việc tước đoạt quyền tự do của những nhà hoạt động nêu trên là làm trái với nghĩa vụ quốc tế của Việt Nam chiếu theo Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính Trị và Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền.Ủy Ban đã yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam thả tức khắc những người bị giam giữ và bồi thường thỏa đáng cho họ.

Bản cập nhật nhấn mạnh rằng mặc dầu tính chất rõ ràng của phán quyết tháng Tám năm 2013 của UNWGAD, nhà cầm quyền Việt Nam vẫn còn đang tiếp tục vi phạm những nghĩa vụ pháp lý rõ ràng theo luật pháp quốc tế. Mười một trong số nhà hoạt động tiếp tục bị chính phủ Việt Nam giam giữ tùy tiện, vi phạm những nghĩa vụ quốc tế về nhân quyền.

Ngoài ra, mặc dù năm trong số những nhà hoạt động đã mãn hạn tù, họ vẫn còn phải chịu những hạn chế phi pháp về quyền tự do do việc nhà cầm quyền thi hành những biện pháp “quản lý hành chánh”, một cách hạn chế tự do đi lại, làm trở ngại trầm trọng đến sinh kế của họ và đồng thời vi phạm những nghĩa vụ quốc tế của Việt Nam.

Ngoài ra, bản cập nhật liệt kê những đối xử đầy ác tâm của nhà cầm quyền Việt Nam đối với những người liên quan trong phán quyết của UNWGAD. Bản cập nhật nhấn mạnh sự quan tâm đặc biệt đến cách đối xử tàn nhẫn, mất phẩm giá con người đối với ông Fanxicô Đặng Xuân Diệu.

141022011

Những vi phạm nhân quyền

Theo lời một cựu tù nhân, ông Diệu đã bị biệt giam và bị đánh đập vì vẫn duy trì mình vô tội và từ chối mặc quần áo tù. Quản lý nhà tù đã liên tục không cung cấp thức ăn và nước sạch và bắt ông Diệu phải sống trong phòng giam chật hẹp và thiếu cả những phương tiện vệ sinh cơ bản.

Sự ngược đãi ông Diệu là một vi phạm rõ rệt Điều 19(1) của Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính Trị, theo đó: “Tất cả những người bị tước mất quyền tự do phải được đối xử một cách nhân đạo và nhân phẩm phải được tôn trọng.” Sự ngược đãi này đồng thời cũng đi ngược lại với Điều 5 của Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, theo đó: “Không ai có thể bị tra tấn hoặc bị đối xử, trừng phạt một cách tàn nhẫn, vô nhân đạo, làm hạ phẩm giá.”

Hành vi này cũng hoàn toàn trái ngược với các tuyên bố của nhà cầm quyền Việt Nam khi ký Công Uớc Liên Hiệp Quốc Về Chống Tra Tấn Và Những Đối Xử, Trừng Phạt Tàn Nhẫn, Vô Nhân Đạo Hoặc Làm Giảm Nhân Phẩm vào ngày 7 tháng 11 năm 2013. Đại sứ Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc, khi ký vào Công Ước đã khẳng định rằng, Việt Nam [một lần nữa] “tái xác nhận quyết tâm vững chắc ngăn ngừa tất cả những hành động tra tấn, tàn nhẫn, vô nhân đạo, hoặc làm giảm nhân phẩm và bảo vệ, cổ vũ tốt hơn những nhân quyền cơ bản.”

Vì những ngược đãi tiếp tục đối với những người tham gia vào những hoạt động xã hội và chính trị ôn hòa tại Việt Nam và việc nhà cầm quyền Việt Nam tiếp tục giam giữ những người đó một cách phi pháp, bản cập nhật yêu cầu UNWGAD có hành động khẩn cấp thay mặt cho ông Fanxicô Đặng Xuân Diệu và những người kiến nghị, điển hình là yêu cầu một chuyến viếng thăm Việt Nam, gồm cả việc đi thăm ông Diệu tại nhà tù; đòi hỏi nhà cầm quyền Việt Nam điều tra về tình trạng và cách đối xử hiện nay đối với ông Diệu; lập lại Phán Quyết trước của Ủy Ban và tái yêu cầu thả tất cả mười sáu nhà hoạt động xã hội và chính trị bao gồm trong Phán Quyết tháng Tám năm 2013.

Vi phạm luật pháp quốc tế

Theo ông Allen Weiner, giảng viên cao cấp của Trường Luật Stanford, cũng là luật sư của những người đệ đơn: “Dựa trên quan điểm của Ủy Ban Điều Tra Về Bắt Giữ Tùy Tiện của Liên Hiệp Quốc, không thể có câu hỏi chính đáng nào về việc Việt Nam giam giữ những nhà hoạt động xã hội và chính trị là đúng với lập pháp quốc tế hay không. Đó không thể là gì khác ngoài sự đàn áp của nhà cầm quyền đối với những người muốn thực thi những quyền dân sự và chính trị, được bảo vệ bởi luật pháp quốc tế.”

“Việc nhà cầm quyền Việt Nam từ chối thả những người đệ đơn, bất kể phán quyết rõ ràng của Ủy Ban Điều Tra Về Bắt Giữ Tùy Tiện của Liên Hiệp Quốc, phản ảnh sự coi thường trầm trọng luật pháp quốc tế và nêu lên những câu hỏi quan trọng về vai trò mà Việt Nam muốn có trong cộng đồng quốc tế”, ông Weiner nhấn mạnh. “Trên hết, đó là một sự bất công nặng nề đối với các nhà hoạt động, chỉ muốn tham gia vào những sinh hoạt xã hội và chính trị mà chúng ta cho là những điều hiển nhiên trong một xã hội tự do.”

Trong phán quyết tháng Tám năm 2013, UNWGAD có trách nhiệm cứu xét những trường hợp bắt giữ tùy tiện, đã nêu rõ rằng việc có quan điểm và bày tỏ quan điểm, kể cả những quan điểm không phù hợp với chính sách của nhà nước, được bảo vệ bởi Điều 19 của Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính Trị. Ủy Ban nhấn mạnh rằng những điều khoản của luật pháp Việt Nam được sử dụng để buộc tội những người đệ đơn, là “mơ hồ và quá chung chung”. Ủy Ban nhận định rằng việc tước đoạt quyền tự do của những người đệ đơn, cũng như những sai sót trong thủ tục tại các phiên xử, là trái với nhiều điều khoản của Công Ước Quốc Tế Về Các Quyền Dân Sự Và Chính Trị và Bản Tuyên Nhôn Quốc Tế Nhân Quyền.

Những người đệ đơn kể tên như sau: Đặng Xuân Diệu, Hồ Đức Hòa, Nguyễn Văn Oai, Chu Mạnh Sơn, Đậu Văn Dương, Trần Hữu Đức, Lê Văn Sơn, Nông Hùng Anh, Nguyễn Văn Duyệt, Nguyễn Xuân Ánh, Hồ Văn Oanh, Thái Văn Dung, Trần Minh Nhật, Tạ Phong Tần, Trần Vũ Anh Bình, và Nguyễn Đình Cương.

GS. Allen Weiner

Allen S. Weiner là giáo sư cao cấp, giám đốc Chương Trình về Luật Quốc Tế và Đối Chiếu Luật tại trường Đại Học Luật Stanford, đồng-giám đốc Trung Tâm Stanford về Xung Đột và Đàm Phán Quốc Tế tại Đại Học Stanford. Ông là một học giả về luật quốc tế với kiến thức chuyên môn về nhiều lãnh vực như luật an ninh quốc gia và quốc tế, luật chiến tranh, giải quyết tranh chấp quốc tế, và luật hình sự quốc tế (gồm cả công lý chuyển tiếp). Lãnh vực nghiên cứu của ông chủ yếu về luật quốc tế và đối sách với những đe dọa an ninh hiện đại của khủng bố quốc tế, việc gia tăng những vũ khí giết người hàng loạt, và những trường hợp tội ác chống nhân loại lan rộng. Ông cũng nghiên cứu quan hệ giữa luật quốc tế và luật quốc gia trong bối cảnh những xung đột vũ trang không đối xứng giữa Hoa Ký và những nhóm phi chính phủ và đối phó với khủng bố.

 

Trung tâm R.F.Kennedy quan ngại về cái chết của tù nhân chính trị Sahrawi ở Tây Sahara

Trung tâm R.F.Kennedy quan ngại về cái chết của tù nhân chính trị Sahrawi ở Tây Sahara

Chuacuuthe.com

VRNs (22.10.2014) – Sài Gòn – Kerry Kennedy, Chủ tịch Trung tâm Robert F. Kennedy về Công lý và Nhân quyền (RFK Center) có trụ sở tại Washington, và Santiago A. Canton, Giám đốc điều hành Đối tác về nhân quyền của RFK, đã bày tỏ quan ngại sâu sắc về cái chết của tù nhân chính trị Hassana El Ouali người Sahrawi trong khi bị giam giữ.

El Ouali đã qua đời hôm 27/9 tại một bệnh viện quân sự ở Dakhla, Tây Sahara. Ông là một thành viên tích cực của phong trào ủng hộ độc lập và là một nhà vận động chống sự tra tấn cũng như tàn bạo của cảnh sát. Ông mắc bệnh nặng bởi hậu quả của một cuộc tuyệt thực và sự chăm sóc y tế nghèo nàn tại nhà tù của Ma-rốc.

Tù nhân chính trị Hassana El Ouali người Sahrawi. Ảnh aps.dz

Tù nhân chính trị Hassana El Ouali người Sahrawi. Ảnh aps.dz

Ông El Ouali chỉ được chuyển đến một bệnh viện sau khi phía gia đình và bạn bè áp lực. El Ouali bị bỏ tù với cáo buộc “tham gia vào một cuộc biểu tình bất hợp pháp” và “hình thành một băng đảng.”

Một số báo cáo cho biết, ông bị tra tấn trong thời gian giam giữ, với các hình thức như bị treo lên trần nhà và bị sốc điện ở nhiều bộ phận trên cơ thể.

Mặc dù gia đình yêu cầu việc khám nghiệm tử thi để làm rõ nguyên nhân cái chết của ông, chính quyền Ma-rốc đã đột ngột chôn El Ouali vào hôm 6/10 mà không có sự hiện diện hay đồng ý từ gia đình của ông.

Vị chủ tịch Trung tâm RFK nói: “nếu các báo cáo về tra tấn và ngược đãi y tế là đúng thì điều này rất đáng lo ngại.”

Ông kêu gọi “chính phủ Ma-rốc điều tra những cáo buộc rộng rãi về việc các tù nhân bị ngược đãi, đồng thời phải đảm bảo nhân phẩm của những người bị giam giữ được bảo vệ cách dứt khoát.”

Tin tức về điều kiện giam giữ và cái chết của El Ouali được đưa ra trong bối cảnh tồn tại một loạt các báo cáo đáng lo ngại về các nhà tù Ma-rốc ở Tây Sahara.

Juan Mendez, Báo cáo viên đặc biệt của Liên Hiệp Quốc về tra tấn, nói rằng các nhà tù ở Tây Sahara rất đông đúc, và tra tấn thường được sử dụng như cách thức để bịt miệng và trừng phạt những tù nhân chính trị bất đồng chính kiến​​.

Các nhóm quốc tế như Tổ chức Ân xá Quốc tế và các tổ chức địa phương như Tập thể Bảo vệ Quyền con người Sahrawi (CODESA) cũng báo cáo kết quả tương tự.

Cả hai nhóm cũng cáo buộc chính quyền Ma-rốc vi phạm nhân quyền đối với công dân Sahrawi, thậm chí bên ngoài nhà giam, và việc chính phủ hạn chế quyền tự do hội họp, di chuyển, và biểu hiện của người Sahrawi.

Pv.VRNs lược dịch

Điếu Cày: ‘Đấu tranh để cho ngày trở về’

Điếu Cày: ‘Đấu tranh để cho ngày trở về’

BBC

Phát biểu tại phi trường Los Angeles hôm 21/10, Blogger Điếu Cày nói:

“Tôi thấy chính phủ Hoa Kỳ thì mong muốn tôi trở thành một công dân của Hoa Kỳ nhưng tôi không hiểu tại sao chính phủ Việt Nam lại muốn trục xuất tôi.

Những việc tôi làm chỉ mang lại lợi ích cho dân tộc Việt Nam, cho tổ quốc Việt Nam. Điều đó đáng để chính phủ Việt Nam phải suy nghĩ.”

Khi được hỏi liệu ông có nghĩ trong tương lai sẽ về lại Việt Nam hay không, ông Nguyễn Văn Hải trả lời: “Tôi sang đây đấu tranh là để cho ngày trở về”.

Đoạn phim do báo Người Việt thực hiện.

Blogger Điếu Cày được tự do, đang trên đường sang Mỹ (Nguoi-viet.com)

httpv://www.youtube.com/watch?v=l8ykC9fgfRA#t=71

Việt Nam trong danh sách các sân bay tệ nhất Châu A’

Việt Nam trong danh sách các sân bay tệ nhất Châu A’

VOA

Hành khách xếp hàng tại quầy kiểm tra vé ở sân bay Tân Sơn Nhất, TP HCM.

Hành khách xếp hàng tại quầy kiểm tra vé ở sân bay Tân Sơn Nhất, TP HCM

Trà Mi-VOA

20.10.2014

Hai sân bay quốc tế lớn nhất của Việt Nam bị đưa vào danh sách các phi trường tệ nhất Châu Á trong bảng khảo sát 2014 do trang mạng The Guide to Sleeping in Airports thực hiện.

Kết quả vừa công bố được báo chí Việt Nam trích đăng cho thấy sân bay Nội Bài ở Hà Nội xếp thứ 5 và phi trường Tân Sơn Nhất ở TPHCM giữ hạng 8 trong danh sách 10 sân bay tồi nhất khu vực vì các điều kiện cơ sở hạ tầng và phục vụ yếu kém.

Cuộc khảo sát được thực hiện qua ý kiến bầu chọn của những người du hành quốc tế dựa vào các yếu tố chính như vệ sinh sân bay, thái độ phục vụ, và điều kiện về cơ sở vật chất của phi trường.

Báo nhà nước dẫn lời giới chức hàng không Việt Nam bác bỏ đánh giá của cuộc khảo sát, nói rằng ‘không phản ánh đúng thực tế và thiếu khách quan.’

Một hành khách quốc tế đã trên 50 lần bay sang Việt Nam từ năm 1997 tới nay mà chuyến đi mới nhất chỉ cách đây vài tháng, đồng tình với kết quả trên bảng xếp hạng.

Việt Nam trong danh sách các sân bay tệ nhất Châu Á

Giáo sư Jonathan London thuộc Đại học Thành thị Hong Kong, nhà xã hội học-kinh tế chính trị học chuyên về Việt Nam, nhận xét:

“Sân bay của Việt Nam vẫn còn nhiều vấn đề lắm. Riêng chuyện phải chờ mãi mới lấy được hành lý ở sân bay Nội Bài của Hà Nội đã là một yếu tố làm cho tôi rất chán. Rất nhiều lần, đến  mức hiện nay tôi luôn cố gắng để chỉ mang một túi carry-on mà thôi, vì không muốn chờ hơn 30 phút để lấy hành lý. Sân bay Tân Sơn Nhất ở Sài Gòn cũng hơi chật và đã có khi tôi phải xếp hàng chờ đợi rất lâu. Về vấn đề hối lộ, tôi chưa gặp khó khăn nào, tôi chưa đưa tiền cho ai cả, đặc biệt những người Việt kiều về nước muốn tránh vấn đề thì có hiện tượng họ cho tiền vào hộ chiếu, nhưng bản thân tôi chưa gặp.”

Du khách thường xuyên sang Việt Nam này nói vấn đề nhức nhối nhất của các sân bay Việt Nam là điều kiện vệ sinh vô cùng thấp.

Giáo sư London:

“Vấn đề vệ sinh không phải là chuyện đặc biệt ở sân bay mà là một vấn đề ở cả nước Việt Nam. Việt Nam muốn phát triển các dịch vụ tiêu chuẩn quốc tế thì việc nâng cao thực hiện vệ sinh ở các sân bay là rất nên cố gắng thực hiện và giải quyết. Những điều kiện ở các sân bay Việt Nam sẽ tạo ra những cảm giác đáng nhớ đối với khách sang Việt Nam. Họ vào các phòng vệ sinh ở sân bay Việt Nam thấy quá tệ, quá tồi thì chắc chắn họ sẽ nhớ. Vì vậy, nên ưu tiên cho những sân bay đã.”

So sánh điều kiện phi trường của Việt Nam với các nước lân cận trong khu vực với ánh mắt một hành khách thường xuyên qua lại các nước Châu Á, Giáo sư Jonathan London cho rằng:

“Nếu đánh giá sân bay Việt Nam so với trước đây khoảng 10 năm, tôi sẽ cho khoảng 6 điểm cho những tiến bộ đã đạt. Nhưng nếu so sánh với các sân bay khác trong khu vực, tôi nghĩ chỉ đạt 4 điểm tối đa, tức chưa đạt mức trung bình.”

Trang mạng The Guide to Sleeping in Airports được thành lập từ năm 1996 có chức năng là kho dữ liệu đánh giá các sân bay trên toàn thế giới.

Nguồn: Sleepinginairports.net/TuoiTre/ThanhNien/VOA Interview

Ngoại ô Baghdad thất thủ, Sứ thần Tòa Thánh tại Liên Hiệp Quốc kêu gọi can thiệp quốc tế

Ngoại ô Baghdad thất thủ, Sứ thần Tòa Thánh tại Liên Hiệp Quốc kêu gọi can thiệp quốc tế

Đặng Tự Do

10/14/2014

Thông tấn xã AINA của Giáo Hội Assyriô cho biết các tín hữu Kitô ở Baghdad, và ở Qara Tappah đã chìm trong đau buồn và âu lo sau khi toàn bộ tỉnh Anbar thất thủ vào tay quân khủng bố Hồi Giáo IS vào hôm Chúa Nhật 12/10. Ba vụ nổ xe bom đã diễn ra tại Qara Tappah, trong vùng kiểm soát của người Kurds, hôm thứ Bẩy giết chết hơn 100 quân nhân Kurds. Cũng vào ngày thứ Bẩy, chuẩn tướng cảnh sát Ahmed al-Dulaimi, đã bị quân khủng bố Hồi Giáo IS phục kích giết chết tại Ramadi. Thêm vào đó, ba vụ nổ xe bom khác làm chấn động thủ đô Baghdad, đã giết chết 33 thường dân vô tội.

Bất chấp bị liên quân dội bom, quân khủng bố Hồi Giáo IS chỉ còn cách thủ đô Iraq chưa đầy 20km và có khả năng đe doạ phi trường quân sự Baghdad nơi xuất phát các cuộc tấn công của không quân Hoa Kỳ.

Tình hình tại thành phố Kobane giáp biên giới với Thổ Nhĩ Kỳ càng trở nên tuyệt vọng vì nhiều mặt trận nổ ra cùng một lúc.

Từ Cario, Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc Ban-Kimoon nói:

“Hàng ngàn mạng sống đang bị đe dọa. Tôi tái kêu gọi tất cả các bên đứng lên để chặn đứng một vụ thảm sát thường dân ở Kobane”.

Đức Tổng Giám Mục Bernardito Auza, sứ thần Toà Thánh tại Liên Hiệp Quốc, cũng lên tiếng là “cộng đồng quốc tế phải can thiệp” để bảo vệ các nhóm thiểu số bị bách hại ở Trung Đông nếu chính phủ các nước liên hệ không thể bảo vệ họ.

Phát biểu tại một cuộc họp hôm Thứ Hai 13 tháng 10, Đức Cha nói: “Trách nhiệm bảo vệ người dân” là sự công nhận sự bình đẳng của tất cả mọi người trước pháp luật, dựa trên phẩm giá bẩm sinh của mỗi người nam nữ. Tòa Thánh muốn tái khẳng định rằng tất cả các nhà nước có nhiệm vụ chủ yếu là bảo vệ người dân của mình khỏi những tấn kích nghiêm trọng, khỏi những vi phạm các quyền con người, và khỏi những hậu quả của các cuộc khủng hoảng nhân đạo. Nếu các quốc gia không thể đảm bảo sự bảo vệ đó, cộng đồng quốc tế phải can thiệp với các phương tiện pháp lý đã được quy định trong Hiến chương Liên Hợp Quốc và trong các văn kiện quốc tế khác.