Nữ nhà báo BBC Tiếng Việt bị giữ passport, ‘giam lỏng’ tại Việt Nam

Ba’o Nguoi-Viet

October 29, 2025

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Hãng tin BBC đã bày tỏ “quan ngại sâu sắc” về một nhà báo làm việc cho BBC Tiếng Việt tại văn phòng Bangkok, Thái Lan, vì người này bị cấm rời khỏi Việt Nam trong nhiều tháng qua.

Báo The Times  cho hay, “nữ phóng viên 29 tuổi này bị cấm xuất cảnh sau khi bài viết của cô khiến chính quyền cộng sản bất bình.”

Bản tin trên trang BBC Tiếng Việt hôm 29 Tháng Mười dịch lại vắn tắt bản tin trên BBC News. (Hình: Chụp qua màn hình)

“Bạn bè và đồng nghiệp làm việc cho Ban Tiếng Việt của BBC, cho biết cô bị tước hộ chiếu sau khi bị bắt giữ và thẩm vấn trong chuyến về thăm nhà gần Sài Gòn vào Tháng Tám.”

“Họ đổ lỗi cho chính phủ Anh vì đã không  có nhiều nỗ lực để thúc đẩy việc trả tự do cho cô và cáo buộc chính phủ Anh ưu tiên chuyến thăm của Tổng Bí Thư Tô Lâm hơn là tự do của một nhà báo trẻ.”

Sau tuyên bố cắt giảm ngân sách vài năm trước, Ban BBC Tiếng Việt không còn người làm ở London mà chỉ còn một nhóm đóng tại Bangkok.

Trang BBC Tiếng Việt hôm 29 Tháng Mười viết rằng, phóng viên mang quốc tịch Việt Nam này đã trở về nước để thăm gia đình và gia hạn hộ chiếu (passport), nhưng đã bị giữ cuốn sổ này và thẻ căn cước, đồng thời đã phải trải qua “nhiều ngày thẩm vấn.”

Hãng tin Anh Quốc viết thêm rằng họ đang hối thúc nhà chức trách Việt Nam cho phép nhà báo này rời đi ngay lập tức để trở lại làm việc bằng cách cung cấp sổ thông hành đã được gia hạn.

Thông cáo của BBC được phát đi vào thời điểm ông Tô Lâm, tổng bí thư đảng CSVN đang có chuyến thăm Anh mà theo lịch trình, ông ta sẽ được Thủ Tướng Keir Starmer tiếp đón.

Bản tin trên BBC News dẫn lời phát ngôn nhân của Bộ Ngoại Giao Anh: “Chúng tôi quan ngại trước các báo cáo về tình trạng quấy rối các tổ chức phi chính phủ, nhà báo, các nhà hoạt động nhân quyền và cộng đồng tại Việt Nam và tiếp tục nêu trực tiếp những lo ngại này với đối tác Việt Nam.”

Bản tin viết thêm rằng, bên cạnh sự tăng trưởng kinh tế, Việt Nam “có mức độ kiểm duyệt chính trị cao và hồ sơ nhân quyền kém.”

“Các cơ quan truyền thông và nhà báo có nguy cơ bị trừng phạt và bắt giữ vì đề cập đến các chủ đề nhạy cảm và chỉ trích nhà cầm quyền, trong khi những nội dung trực tuyến bị coi là đe dọa chế độ Cộng Sản bị chặn.”

Hộ chiếu Việt Nam. (Hình minh họa: Chụp qua màn hình)

Báo The Times  dẫn lời ông Phil Robertson, một nhà vận động nhân quyền tại Bangkok, người quen biết nữ nhà báo, cho biết: “Chính phủ Anh cần phải nói chuyện rõ ràng và thẳng thắn với ông Tô Lâm để khẳng định cô ấy không làm gì sai. Cô ấy chỉ đơn giản là đang làm công việc của mình. Cô ấy nên được trả lại sổ thông hành và được phép ra phi trường ngay lập tức để bay qua Bangkok.”

Theo tìm hiểu của nhật báo Người Việt, danh tính nữ nhà báo BBC Tiếng Việt là cô Bùi Thư, người gia nhập cơ quan này trong ít năm gần đây. (N.H.K) [kn]


 

25 tiểu bang Dân Chủ kiện chính quyền Trump không chi trả ‘Food Stamps’

Ba’o Nguoi-Viet

October 28, 2025

WASHINGTON, DC (NV) – Hai mươi lăm tiểu bang Dân Chủ kiện chính quyền Trump vì không chi trả cho chương trình hỗ trợ thực phẩm cho người nghèo hết tiền vào cuối tuần này trong lúc chính phủ đang đóng cửa.

Theo báo mạng The Hill hôm Thứ Ba, 28 Tháng Mười, Bộ Nông Nghiệp (USDA) chỉ ra rằng những phúc lợi trong Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung (SNAP), còn gọi là “Food Stamps,” mà hơn 40 triệu người Mỹ có thu nhập thấp tiếp cận, sẽ bị ngưng kể từ ngày 1 Tháng Mười Một.

Một siêu thị ở Brooklyn, New York, nhận thanh toán bằng phiếu thực phẩm SNAP (Hình minh họa: Scott Heins/Getty Images)

Các tiểu bang nguyên đơn cho rằng chính quyền Trump có nghĩa vụ về mặt pháp lý là trước hết phải lấy tiền từ quỹ dự phòng SNAP ra xài. Các chuyên gia cho biết quỹ này hiện có từ $5 đến $6 tỷ. Số tiền đó không đủ để chi trả cho hết Tháng Mười Một, mà được ước tính vào khoảng $8 tỷ, nhưng bên nguyên đơn nhấn mạnh rằng “ít nhất số tiền đó cũng trang trải một phần đáng kể.”

“Họ không thể chỉ là ngưng mọi phúc lợi vô thời hạn, trong khi không chịu chi tiền từ các khoản phân bổ có sẵn trong chương trình SNAP cho các hộ gia đình đủ điều kiện,” đơn kiện nêu rõ.

Trong một bản ghi nhớ mới, USDA cho biết việc tiêu xài quỹ dự phòng trong thời gian chính phủ đóng cửa là bất hợp pháp vì mục đích của quỹ này là để ứng phó thiên tai và các sự việc không lường trước. Bản ghi nhớ này mâu thuẫn với kế hoạch ứng phó đóng cửa chính phủ do USDA soạn thảo hồi đầu năm.

“Chúng ta đang tiến gần đến điểm đảo chiều cho phe Dân Chủ tại Thượng Viện,” một phát ngôn viên của USDA nói. “Tiếp tục đương đầu đến cùng cho cánh cực tả của họ hoặc mở lại chính phủ để các bà mẹ, trẻ sơ sinh, và những người yếu thế nhất ta có thể nhận được sự hỗ trợ WIC và SNAP kịp thời.”

Đơn kiện do các bộ trưởng Tư Pháp thuộc đảng Dân Chủ ở Washington, DC và 22 tiểu bang đưa ra. Ba thống đốc Dân Chủ – Laura Kelly ở Kansas, Josh Shapiro ở Pennsylvania, và Andy Beshear ở Kentucky – cũng tham gia đơn kiện ở phía nguyên đơn.

“Việc đóng trợ cấp SNAP sẽ khiến y tế và phúc lợi cộng đồng suy giảm. Cuối cùng, các tiểu bang sẽ gánh chịu chi phí liên quan đến những thiệt hại này,” đơn kiện nêu rõ.

Cũng trong ngày 28 Tháng Mười, một liên minh gồm bộ trưởng Tư Pháp Cộng Hòa ở 18 tiểu bang gửi một lá thư cho Thượng Nghị Sĩ Chuck Schumer (Dân Chủ-New York), trưởng khối thiểu số Thượng Viên, thông qua một dự luật “sạch” để tiếp tục chương trình SNAP. Phe Dân chủ yêu cầu gia hạn các khoản trợ cấp ObamaCare tăng cường trong bất kỳ dự luật ngân sách nào.

“SNAP là một trong những cách đơn giản và hiệu quả nhất để ngăn nạn đói ở Mỹ. Để những phúc lợi đó mất đi trong lúc các cuộc đàm phán chính trị dai dẳng sẽ gửi thông điệp sai lầm đến mọi bậc cha mẹ và người cao niên đi làm vốn tuân thủ quy tắc,” họ viết trong lá thư gửi cho ông Schumer. (NNL) [đ.d.]


 

Mưa chưa từng có, thủy điện xả lũ, miền Trung thành biển nước

Ba’o Nguoi-Viet

October 27, 2025

ĐÀ NẴNG, Việt Nam (NV) – Các đập thủy điện hối hả xả lũ vì “mưa lớn chưa từng có” làm cho nhiều khu vực các tỉnh thành miền Trung như Thừa Thiên , Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam chìm trong biển nước.

Nhiều báo tại Việt Nam đưa tin ngày Thứ Hai 27 Tháng Mười kèm theo các hình ảnh dẫn chứng khổ nạn của người dân địa phương đang phải chịu đựng “nhân tai” phối hợp với thiên tai, gây thiệt hại nghiêm trọng về người và tài sản.

Trung tâm thành phố Huế bị ngập sâu. (Hình: Đức Hiếu/VNExpress)

Các nguồn tin cho hay ngày 26 Tháng Mười, mưa tầm tã trên diện rộng hai ngày qua trên các khu vực từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi. Thật ra mấy ngày trước đó, mưa lũ đã ập xuống khu vực này từ hệ quả của trận bão số 12, tên quốc tế là Fengshen. Bão khi đi vào gần đến đất liền miền Trung Việt Nam thì suy yếu thành áp thấp nhiệt đới với mưa như trút nước.

Theo thói quen chống chọi bão lũ hàng năm, các đập thủy điện ở khu vực từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi cũng đều mở các cửa xả bớt nước để tránh vỡ đập, giống như các khu vực khác tại các tỉnh miền núi phía bắc. Do vậy, các khu vực hạ du, gồm cả các thành phố lớn như Huế và Đà Nẵng đều biến thành biển nước. Một số cư dân Huế nói rằng lũ về nhanh quá họ không kịp trở tay.

“Lũ đặc biệt lớn trên sông Hương và sông Bồ (Huế) đang lên rất nhanh, có nơi vượt mức lịch sử. Hệ thống sông Vu Gia – Thu Bồn (Đà Nẵng) cũng đang trong giai đoạn lũ lớn; từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi đón đợt lũ mới.” Báo Pháp Luật tường thuật.

Trên hệ thống các sông Hương, sông Bồ ở thượng nguồn của thành phố Huế, hệ thống hai sông Vu Gia và Thu Bồn ở thượng nguồn Đà Nẵng, các đập thủy điện khi hối hả xả lũ thì hạ du thành biển nước mênh mông không thể tránh khỏi. Hiện người ta còn lo chống chọi với cơn đại hồng thủy nên chưa thấy có báo cáo nào cho các thiệt hại người và tài sản, chỉ biết có thể sẽ không nhỏ.

Lũ sông Hương tại Dã Viên đã lên tới 4.59 mét, vượt báo động 3 gần 2 mét, khiến nhiều con đường ở thành phố Huế bị ngập lụt nặng. (Hình: Quang Nhật/Người Lao Động)

Lũ bủa vây tứ bề

Theo báo Tuổi Trẻ hôm 27 Tháng Mười, Huế, Đà Nẵng, Quảng Ngãi, mưa to, lũ các sông lên nhanh, khiến 88 xã, phường, có nguy cơ ngập sâu khiến đường sắt, đường bộ qua thành phố Huế tê liệt. Người dân muốn di chuyển phải đi thuyền hoặc lội nước.

Bên cạnh đó, hàng trăm ngàn học sinh ở Huế, Đà Nẵng, Quảng Trị, Quảng Ngãi phải nghỉ học nhiều ngày vì lũ “vượt mức lịch sử.”

Tại Huế, mưa lớn hơn 800mm, nước lũ về nhanh khiến nhiều khu dân cư ven sông Hương, Như Ý, Đông Ba và các tuyến đường trung tâm thành phố Huế bị ngập, nơi sâu nhất tới hơn 1 mét.

Từ tối 26 Tháng Mười, khu vực Đập Đá nằm giữa sông Hương và Như Ý nước dâng cao 0.7 mét, tràn vào nhà dân hai bên sông. Nhiều con đường chính ngập sâu trong nước như Hoàng Lanh, Vũ Thắng, Trường Chinh, Bạch Đằng… có nước chảy xiết đã buộc chính quyền địa phương giăng dây, đặt rào chắn ngăn không cho người dân qua lại từ trưa cùng ngày.

Thậm chí, lũ trên sông Tả Trạch dâng cao, cuốn sập cầu Le No ở xã Khe Tre, chia cắt hàng ngàn gia đình, buộc Ban Chỉ Huy Phòng Thủ Dân Sự Huế phải kích hoạt hệ thống còi hú báo động thiên tai.

Trong khi đó, ở bờ Bắc sông Hương, Lũ trên sông Hương đã vượt quá báo động 3 và đang tiếp tục lên. Nhiều di tích Huế nằm ven con sông này đang bị ngập lụt, chẳng hạn như Nghinh Lương Đình, cầu Cửa Ngăn (cửa Thể Nhân Môn) đường dẫn vào Đại Nội Huế, hay như khu vực cổng Ngọ Môn…

Tương tự, theo báo VNExpress, tối 26 Tháng Mười, nước lũ tại phường Hội An, Đà Nẵng, dâng nhanh. Đến khoảng 0 giờ rạng sáng 27 Tháng Mười, thì nước tràn lên đường Bạch Đằng 1 mét, lan sang đường Nguyễn Phúc Chu bên kia sông Hoài, buộc hàng quán đóng cửa, tắt điện.

Người dân phố cổ đã quen chạy lũ nên nhiều nhà dân và hộ kinh doanh chủ động di chuyển đồ đạc lên cao từ trưa cùng ngày.

Tuy nhiên, đến sáng 27 Tháng Mười, nhiều con đường huyết mạch trong khu phố cổ Hội An như Bạch Đằng, Nguyễn Thái Học, Công Nữ Ngọc Hoa… ngập sâu từ 1-1.5 mét.

Ngoài trung tâm phố cổ, các khu vực vùng ven như chợ cá Thanh Hà và làng gốm Thanh Hà, phường Hội An Tây, cũng bị nước lũ chia cắt hoàn toàn.

Chính quyền phường Hội An đã khuyến cáo người dân hạn chế đi lại trên các đoạn đường ngập sâu để phòng tránh tai nạn chết đuối.

Tại tỉnh Quảng Ngãi, mưa lớn trong hai ngày 26 và 27 Tháng Mười, đã khiến toàn tỉnh có 30 vị trí sạt lở do mưa lũ.

Theo đó, hàng loạt cây cầu nhỏ và cầu tràn bên sông Rin, sông Trà Bồng, sông Vệ, Trà Khúc bị nước lũ tràn qua. Trong đó, chỉ riêng xã Sơn Hạ có bảy điểm ngập, khiến hàng trăm gia đình bị chia cắt.

Ngoài cầu Sông Rin cũ ở xã Sơn Hà ngập 0.7 mét, nhiều khu vực giáp ranh miền núi và đồng bằng Quảng Ngãi cũng ngập nặng. Chẳng hạn, cầu tràn Thạch Nham ngập hơn 1.6 mét, cầu máng Hành Minh-Hành Nhân ngập 0.5 mét, lực lượng hữu trách phải chốt chặn, hướng dẫn giao thông.

Phố cổ Hội An, Đà Nẵng, ngập lũ sáng 27 Tháng Mười. (Hình: Trung Đào/VNExpress)

Hậu quả từ lòng tham thủy điện

Nhà cầm quyền Việt Nam tham lam cho xây dựng các đập thủy điện tràn lan trên các sông lớn đã đành, mà các phụ lưu của chúng cũng đều bị khai thác thủy điện với những cái đập nhỏ bé, khả năng chỉ cung cấp từ 2 MW trở lên. Chúng quá nhỏ nên không có khả năng cắt lũ hay điều tiết lũ, mà chỉ xả lũ ngay khi ở “trên mức báo động” hầu tránh vỡ đập.

Báo Vietnamnet kể rằng mưa lớn, nước đổ về hồ chứa tăng quá nhanh, các đập thủy điện Tả Trạch, Sông Tranh, Trà My, Đắk Mi, Trà Đơn, Sông Bung, A Vương… phải “xả tràn” để “đảm bảo an toàn công trình.”

Thủy điện tránh được vỡ đập thì phố xá, nhà cửa, ruộng vườn các khu vực hạ du lãnh hậu quả ngập lụt.

Bão số 10 (Bualoi) làm cho 51 người chết và hơn $600 triệu thiệt hại ở các tỉnh miền núi phía Bắc và Bắc miền Trung khoảng 350 nhà sập hay bị lũ cuốn trôi trong khi 170,000 nhà hư hỏng. Còn bão số 11 cũng làm ít nhất 13 người chết, chưa kể các thiệt hại tài sản ở một số tỉnh miền núi phía Bắc.

Tất cả đều từ hậu quả của “nhân tai” phối hợp với thiên tai gây ra. Gần chục năm trước, người ta thấy một số lời kêu gọi dẹp bỏ các thủy điện quá nhỏ vì những thiệt hại do chúng gây ra quá lớn trong khi lợi ích điện năng lại quá nhỏ. Nhưng những lời kêu gọi đó đều bị gác bỏ ngoài tai. Trong khi đó, tuy là kẻ gây thiệt hại người và tài sản nhưng dân lại phải chịu đựng hệ quả chứ không phải thủ phạm “nhân tai.”

Thủy điện Đăk Mi 4 xả lũ vào năm 2020. Hình: Đắc Thành/VnExpress)

Hệ thống sông Vu Gia-Thu Bồn ở Quảng Nam dài khoảng 200km phải gánh hơn 60 đập thủy điện lớn nhỏ. Dân chúng khu vực này từng bị thiệt hại nặng nề vì thủy điện xả lũ suốt bao năm qua cả người lẫn tài sản.

Theo dự báo của Đài Khí Tượng Thủy Văn Trung Bộ, do tác động của không khí lạnh, dải hội tụ nhiệt đới và gió Đông, từ tối 26 đến 29 Tháng Mười, từ Huế đến Quảng Ngãi tiếp tục mưa rất to có nơi vượt 500-600 mm.

Các sông ở khu vực này sẽ xuất hiện một đợt lũ, đỉnh lũ có thể lên trên báo động 3, lập “mốc lịch sử đỉnh lũ mới.” (NTB&Tr.N) [kn]


 

Núi Sạt Lở Như “Thác Đổ” Ở Đà Nẵng, Quốc Lộ 40B Bị Chia Cắt Hoàn Toàn

Ba’o Dat Viet

October 28, 2025

 Chiều 28 Tháng Mười, một vụ sạt lở núi nghiêm trọng đã xảy ra tại thôn Trà Giác, xã Trà Tân (TP. Đà Nẵng), khiến khối lượng đất đá khổng lồ tràn xuống Quốc lộ 40B, cuồn cuộn như dòng thác đổ, làm giao thông tê liệt và khiến người dân một phen kinh hoàng.

Ông Nguyễn Hồng Lai, cán bộ xã Trà Tân, xác nhận vụ sạt lở xảy ra vào khoảng 14 giờ 30 phút. “Một phần sườn núi đổ sụp xuống, đất đá ào ạt chảy qua đường như thác lũ. Rất may thời điểm đó ít người và phương tiện qua lại nên không có thương vong,” ông nói.

Theo ông Lai, mưa lớn kéo dài suốt nhiều ngày qua là nguyên nhân chính gây ra hàng loạt điểm sạt lở trên địa bàn. Chính quyền đã khẩn trương sơ tán hàng chục hộ dân ở khu vực có nguy cơ cao đến nơi an toàn. “May mắn là chúng tôi di dời dân sớm, nếu không hậu quả có thể rất nghiêm trọng,” ông cho biết thêm.

Một đoạn video lan truyền trên mạng xã hội cho thấy cảnh tượng khủng khiếp: đất đá từ sườn núi sụp xuống, cuộn trào thành dòng bùn đặc, tràn qua đường quốc lộ như con thác lớn, cuốn theo cây cối và đá tảng. Tiếng người la hét, hoảng loạn vang lên giữa cơn mưa nặng hạt.

Ngay sau khi sự cố xảy ra, tuyến Quốc lộ 40B bị chia cắt hoàn toàn, các phương tiện không thể lưu thông. Lực lượng chức năng địa phương đã phong tỏa khu vực, cảnh báo nguy cơ tiếp tục sạt lở do nền đất còn yếu.

“Lúc đất đá tràn xuống, tôi đang cách đó chừng trăm mét. Chỉ trong vài giây, cả ngọn núi như nổ tung, rồi đổ ập xuống đường,” một người dân địa phương kể lại. “Ai chứng kiến cảnh ấy đều khiếp đảm.”

Theo ghi nhận ban đầu, khối lượng đất đá sạt lở ước tính hàng nghìn mét khối, phủ kín một đoạn đường dài hàng trăm mét. Lực lượng chức năng đang huy động máy móc và xe ủi để khơi thông tạm thời, song do mưa vẫn tiếp diễn, công tác khắc phục gặp nhiều khó khăn.

Khu vực Trà Tân là vùng núi cao, địa hình dốc và thường xuyên xảy ra sạt lở trong mùa mưa bão. Chỉ trong vòng một tuần qua, chính quyền xã đã ghi nhận nhiều điểm sạt lở nhỏ lẻ, gây chia cắt cục bộ và uy hiếp hàng chục hộ dân sinh sống dọc triền núi.

Giới chuyên gia cảnh báo, hiện tượng mưa lớn liên tục kết hợp địa hình dốc và rừng đầu nguồn bị khai thác khiến nguy cơ sạt lở ở miền Trung ngày càng nghiêm trọng. Với tình hình thời tiết bất ổn hiện nay, nhiều khu vực ở Đà Nẵng và các tỉnh lân cận có thể tiếp tục đối mặt với nguy cơ “thác lũ đất đá” tương tự trong những ngày tới.


 

Khi mọi ánh mắt dán vào một người phụ nữ đang vùng vẫy giữa mặt nước

Hong Thai Hoang 

Khi hàng chục chiếc điện thoại giơ lên để quay.

Khi mọi ánh mắt dán vào một người phụ nữ đang vùng vẫy giữa mặt nước — và không ai cử động.

Có duy nhất một người lao xuống. Anh ta không phải người Việt.

Anh ta không biết cô gái ấy là ai. Nhưng anh ta là người duy nhất nhảy xuống.

Và khi kéo được thi thể cô lên, mọi thứ đã quá muộn.

Trên mạng, người ta bình luận. Trên báo, người ta im lặng.

Không một dòng tin nào nhắc đến người nước ngoài ấy.

Không một tờ báo nào nói rằng người cứu cô gái đầu tiên không phải người Việt.

Họ cố tình giấu đi, vì sợ cái hình ảnh ấy —  một người phương Tây cúi xuống cứu một người Việt —  sẽ làm rạn nứt thứ niềm tự hào mà họ đang gắng sơn phết mỗi ngày.

Một xã hội có thể bỏ ra hàng tỉ đồng để sản xuất các chương trình nói về “lòng tự tôn dân tộc”, nhưng lại im lặng trước một hành động nhân bản của “phương Tây suy đồi”.

Một nền truyền thông có thể đưa tin tỉ mỉ về những con mèo bị lạc, nhưng lại không dám đăng hình người đã cứu người, vì anh ta không thuộc “phe ta”.

Sự thật không cần hô hào —  nó chỉ cần một hình ảnh: một người ngoại quốc lội xuống dòng nước đục,  giữa những tiếng xì xào của hàng trăm người Việt đứng trên bờ.

Cô gái đã chết.

Nhưng cái chết ấy không chỉ của cô — mà của cả một xã hội đã tự giết phần người còn sót lại trong chính mình.

Họ có thể lấp đi tin tức, xóa đi clip, bịt miệng tất cả những ai nói ra.

Nhưng họ không thể xóa được khoảnh khắc ấy khỏi lịch sử.

Bởi vì nó đã thành một chứng tích không thể tẩy rửa: người phương Tây đã cố gắng cứu một người Việt Nam, trước sự thờ ơ của hàng trăm trái tim Việt Nam đang có mặt ở đó.

Cô gái không sống lại được. Nhưng cái chết của cô — và hành động của anh — đã khắc thêm một đường rạn trong tâm hồn một xã hội đang được dạy phải “tự hào dân tộc”.

Khi một xã hội bắt đầu chọn cách che giấu những hành động tử tế chỉ vì nó đến từ “phương Tây”, thì không cần kẻ thù nào làm cho ta suy tàn nữa —  chúng ta đã tự giết mình bằng sự kiêu hãnh giả tạo của chính mình.

Hong Thai Hoang

“Kinh tế mới” cái thời mà cơm không đủ no, áo không đủ mặc…

Dân Nông is with Nông Dân.

 Chỉ có những ai từng bị đày ải vào vùng kinh tế mới, thì mới hiểu hết được sự thiếu thốn  khốn khổ trăm bề của một đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong rừng thiêng nước độc giống như tôi .

  Trời chưa rạng sáng ba mẹ đã nắm cơm vào rừng bẻ măng, lấy củi .

 Ở nhà một mình chị Hai trông bầy em bốn năm đứa nheo nhóc…

 Tôi nhớ có một lần ba mẹ đi rừng, ở nhà với chị tới bữa cơm trưa chị em ăn cơm nguội, có nồi thịt gà kho nước lễnh bễnh để làm canh .

Tôi đang ăn thì chị Hai không cho ăn nữa, nói để dành cho bữa chiều.

Tôi không chịu cứ một mực đòi ăn rồi khóc giãy nãy , dỗ mãi không được chị Hai nổi quạu cầm cái búa ba hay đi rừng giá lên đầu tôi dọa nạt cho tôi im .

 Ngày đó còn bé tôi đâu có biết chị Hai có trách nhiệm phân chia đồ ăn để lo cho chúng tôi, tôi cứ nghĩ chị Hai dành ăn với tôi nên tôi cứ ấm ức mãi … chờ ba mẹ đi rừng về để méc .

Chờ tới chiều tối thì ba mẹ tôi cũng về, thấy ba mẹ về tôi òa khóc nức nở, bao nhiêu ấm ức trong ngày tôi kể hết cho ba mẹ nghe , với giọng điệu ngọng nghịu cùng tiếng khóc nức nở :

    – Ba mẹ có biết không, con ở nhà chị Hai ăn hiếp con, nhà còn có chút lướt lịt (nước thịt) mà chị không cho con ăn, chị còn lấy cái búa ba đi tầm (  búa ba hay đi rừng lấy trầm) để lên đầu con con lém ( xém)chết .

Ba mẹ nghe tôi vừa méc vừa khóc tức tưởi mà không nhịn được cười, vừa thương con , vừa giả vờ la chị Hai cho tôi hết ấm ức .

” Kinh tế mới ” cái thời mà cơm không đủ no, áo không đủ mặc, làm thịt con gà kho cả nắm muối rim mặn chát .

Rồi mỗi ngày lấy ra một ít nấu nước lềnh bềnh chan cơm, ăn bữa trước phải để dành bữa sau , ám ảnh cái cảnh cơm độn củ mì, củ lang, chỉ một vài hạt cơm dính trên lát củ, bát cơm trắng là mơ ước của tất cả mọi người sống trong vùng kinh tế mới giống như tôi.

Giờ nghĩ lại đúng thật là ác mộng .


 

XÓT XA CẢNH XE MÁY BỊ NHẤN CHÌM TRONG NƯỚC LŨ Ở HUẾ

Báo Tin Tức Việt Đức

XÓT XA CẢNH XE MÁY BỊ NHẤN CHÌM TRONG NƯỚC LŨ Ở HUẾ

Trưa 27-10, nước lũ trên các sông TP Huế đã lên cao, ngập lụt bủa vây.

Dự báo đỉnh lũ sông Bồ, sông Truồi sẽ vượt lũ lịch sử, sông Hương ở mức rất cao.

Khu vực phường Vỹ Dạ.

Nhiều xe máy tại chung cư Vicoland, phường Vỹ Dạ bị nước lũ nhấn chìm.

“Con không thở được. Con xin lỗi. Con phải đi bây giờ”.

Nguyễn Văn Hùng

 “CON XIN LỖI….”

Hàng ngày trên con đường kiếm sống, thỉnh thoảng ta vẫn nghe cây khế trước nhà tiếng kêu của một loài quạ “ăn khế trả vàng, may túi ba gang mà đựng”. Dân ta ai cũng may sẵn những chiếc túi ba gang. Thời mở cửa, ai cũng hăm hở, ai cũng tưởng mình đã hốt đầy vàng trong cái kho của trời đất. Có biết đâu rằng vàng đã cho đi cả, chỉ còn lại sỏi và đá trong chiếc túi ba gang của mình.

Ta cho đi hết, cho hết cả … từ tài nguyên, của cải cho đến những giá trị cốt lõi. Và thế là đất không còn lành, chim không muốn đậu. Bầy chim túa đi thiên di mang theo tất cả, tuổi trẻ, tình yêu, nhiệt huyết… rời bỏ đất nước mình!

Người dân nghèo khó ra đi, người giàu có cũng ra đi, cán bộ quan chức chính quyền cũng tìm cách thu vén đưa con cái cùng tài sản ra đi. Ngày xưa, thuyền nhân ra đi bất kể sống chết. Ngày nay, đất nước hoà bình, phát triển, người dân cũng ra đi bất kể sống chết. Chúng ta mất hết, mất hết, … khế trên cây cũng không còn. Thỉnh thoảng lại nghe vọng lại những lời xin lỗi vang lên từ những chuyến xe tải đông lạnh:

– “Con Tuân đây. Con xin lỗi. Con không chăm sóc được mọi người. Con xin lỗi. Con không thở được. Con muốn quay về với gia đình mình. Mọi người hãy sống tốt”.

– “Con không thở được. Con xin lỗi. Con phải đi bây giờ”.

– “Con xin lỗi bố mẹ nhiều mẹ ơi, con đường đi nước ngoài không thành, mẹ ơi, con thương bố mẹ nhiều, con chết vì không thở được”.

Có lúc lời xin lỗi ấy lại thầm lặng, hòa cùng tiếng sóng biển. Chúng ta chỉ được biết đến khi những quốc gia sở tại thông báo về những thây người Việt trôi ở vùng biển Đài Loan, hay chiếc phao trống người, bập bềnh trôi ở vùng biển tây Flanders, Thuỵ Sĩ.

Ôi! Xin lỗi, xin lỗi, … ai là người cần nói lời xin lỗi, cái anh Ba, cô Út áo nâu, khăn rằn ngày xưa đó ơi! Làng quê, bãi mía, cầu ao, ánh trăng nằm đó đơn côi. Trong căn nhà, mẹ ngồi nhớ con. Nhớ những tháng ngày nhà mình còn là mái lá, nhớ tiếng cười con rớt lại nơi cây khế, nơi gốc mít, nơi bờ ao trước hiên nhà.

Câu thơ của Nguyễn Đình Chiểu tự dưng mà nghe đứt ruột:

Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy

Mất ổ bầy chim dáo dác bay

(Chạy Tây – Nguyễn Đình Chiểu)

***

Nói với K&T:

Con ạ, Cách đây năm năm, cũng đúng vào ngày 23/10/2019, một thảm trạng xảy ra tại hạt Essex, đông bắc London đã làm chấn động toàn thể nước Anh. Cảnh sát đã được thông báo rằng, trong một xe tải đông lạnh (container) tại khu công nghiệp Waterglade, có 39 người nhập cư đã chết vì ngạt thở.

Vụ việc này cũng gây rúng động chính trường Vương quốc Anh, từ Thủ Tướng Boris Johnson, cho đển các vị lãnh đạo những đảng phái chính trị. Sự rúng động đến từ nỗi thương tâm dành cho những ước mơ thiện lành của những người trẻ Việt Nam. “Người ta vẫn nghĩ rằng đi ra nước ngoài mọi sự dễ dàng hơn, kiếm tiền dễ, có thể gửi được nhiều tiền về để giúp đỡ gia đình, để xây nhà to cho bố mẹ, để giúp nuôi các em ăn học…”

Những lời xin lỗi được tìm thấy trong 50 chiếc điện thoại mà cảnh sát Anh thu thập từ hiện trường đã được công bố trong một phiên toà xử những kẻ buôn người ở Luân Đôn: Lời xin lỗi đầu tiên là của một  người tên Tuân gởi cho vợ, con và mẹ của anh. Lời thứ hai của một người nam gởi cho gia đình. Lời cuối cùng của cô Nguyễn Thị Trà Mi gởi lại cho bố mẹ.

Nhiều người dân địa phương đã đến đặt hoa ở nơi ấy. Nơi những người trẻ Việt Nam ra đi, mang theo mình niềm mơ ước về một miền đất hứa và một tình yêu thắm thiết dành cho người thân và gia đình.

Nguyệt Quỳnh

 

Ảnh: Bảy trong số 39 người thiệt mạng trong xe tải ở Anh. Nguồn: Daily Mail


 

Họ đã cứu được hơn 50 người như vậy

 Thao Teresa

Họ là những giáo dân nghèo, sống bằng nghề chài lưới. Nơi ở của gia đình họ là căn nhà tạm bợ dưới chân cầu Bến Thuỷ bắc qua con sông Lam nối hai tỉnh Nghệ An và Hà Tĩnh. Cuộc sống bấp bênh, cơm không đủ ăn áo không đủ mặc, vậy mà suốt 20 năm qua, mỗi khi nghe có người nhảy cầu tự tử là họ lại lao ngay xuống dòng nước xiết để cứu, và họ đã cứu được hơn 50 người như vậy. Đó là vợ chồng anh Hoàng Văn Mạnh – chị Đậu Thị Phúc và em vợ, anh Đậu Văn Toàn.

Nhiều người dân chài vẫn kiêng kỵ việc cứu người rơi xuống sông vì tin rằng họ thuộc về Hà Bá, nếu cứu sẽ bị Hà Bá đòi thế mạng. Là người Công giáo, và tin rằng cứu người là việc tốt, nếu thấy chết mà không cứu thì càng áy náy hơn nên anh Mạnh, anh Toàn và chị Phúc đã vượt qua nỗi sợ “Hà Bá” và sông sâu, nước xiết, liều mình bơi chiếc xuồng nhỏ ra giữa dòng cứu người bị nạn lên bờ. Những người được cứu thì già, trẻ, lớn, bé có đủ và lý do họ chọn cách tự tử cũng rất nhiều: nghèo khổ, nợ nần, giận chuyện gia đình, điểm thấp, có thai ngoài ý muốn… Sau khi được cứu sống và được anh chị ân cần tâm sự, khuyên giải, họ hối hận và từ bỏ ý định kết thúc cuộc đời. Có người bỏ đi không lời cám ơn, nhưng cũng có người coi anh chị như ân nhân, thường quay lại báo đáp.

Nhưng vẫn có những lần dù cố gắng hết sức mà lực bất tòng tâm, như vụ người cha ôm hai con nhỏ nhảy cầu Bến Thuỷ vừa rồi. Đêm đó ngay mùa lũ, nước sông Lam dâng cao, sóng ngầm dưới chân cầu cuộn xiết, dù anh chị cùng với lực lượng cứu hộ quần thảo cả một khúc sông nhưng không thể nào tìm thấy dấu hiệu sự sống. Họ chỉ có thể giúp đưa thi thể về quê cho gia đình mai táng. Những lần như vậy, anh Mạnh, anh Toàn và chị Phúc ray rứt mãi, cả đêm không ngủ được. Nhưng họ vẫn tiếp tục cứu sống những người khác. Chỉ trong 20 ngày đầu tháng 10, anh Mạnh, anh Toàn và chị Phúc đã cứu được ba người, trong đó có một bé gái 12 tuổi vì bị bạn bắt nạt nghĩ quẩn nhảy xuống sông. Có khi, trong 1 tháng anh chị cứu được 5-7 người. Cả con trai anh Mạnh, chị Phúc cũng tham gia cứu người với gia đình.

Mùa mưa bão năm nay, căn nhà xiêu vẹo của ba anh chị lại bị bão đánh sập một phần, trong nhà chắc chỉ còn cái bàn thờ là nước lũ chưa dâng tới. Thương cho hoàn cảnh của họ, hàng xóm và nhiều mạnh thường quân đã giúp họ tu sửa lại căn nhà bên bờ sông. Nhiều lần anh Mạnh, anh Toàn và chị Phúc muốn chuyển đi nơi khác sinh sống nhưng vì không biết chữ, không biết làm gì ngoài chài lưới nên họ vẫn cứ ở lại khúc sông Lam và cây cầu Bến Thuỷ có nhiều người tự tử này. Nhưng chưa bao giờ họ từ chối việc cứu người, không phải để được ghi ơn hay báo đáp, mà chỉ để sống đúng với lương tâm mình. Có lẽ, ý Chúa cũng muốn họ gắn bó với nơi này để trao cho những người nông nổi, quẫn trí cơ hội thứ hai làm lại cuộc đời.


 

Đặc phái viên điện Kremlin: “Nga, Mỹ và Ukraina tiến gần đến một giải pháp ngoại giao”

RFI

Đặc phái viên của tổng thống Nga về đầu tư và hợp tác kinh tế, Kirill Dmitriev, hôm 24/10/2025, khẳng định « Nga, Mỹ và Ukraina đang tiến gần đến một giải pháp ngoại giao ». Tuyên bố được đưa ra vào lúc ông Dmitriev đến Mỹ để thúc đẩy các đối thoại Mỹ – Nga trong bối cảnh khoảng 30 đồng minh của Kiev, họp tại Luân Đôn cùng ngày, thống nhất kế hoạch gia tăng áp lực với Nga trên hai mặt trận quân sự và kinh tế. 

Đăng ngày: 25/10/2025

 Ảnh minh họa : Đặc phái viên của tổng thống Nga, ông Kirill Dmitriev (T), gặp đặc sứ Mỹ Steve Witkoff (P), tại Matxcơva, ngày 11/04/2025. AP – Vyacheslav Prokofyev

Trọng Thành

Trả lời đài Mỹ CNN, Kirill Dmitriev cho biết việc các nước châu Âu và Ukraina xác lập một kế hoạch mới về chấm dứt chiến tranh dựa trên các đường chiến tuyến hiện tại là một « bước tiến ». Đặc phái viên Nga nhấn mạnh « đây là một bước tiến lớn về phía tổng thống Zelensky », bởi lập trường trước đây của tổng thống Ukraina là « Nga phải rút hoàn toàn » khỏi lãnh thổ nước này.

Trên mạng X, hôm 24/10, đặc phái viên của tổng thống Nga Putin cũng cho biết chuyến công du của ông, theo lời mời của Mỹ, đã được lên lịch từ lâu, đồng thời khẳng định đối thoại giữa Nga và Mỹ là « thiết yếu đối với thế giới và cần phải được tiếp tục với sự hiểu biết đầy đủ về lập trường của Nga và tôn trọng lợi ích quốc gia của Nga ».

Theo các nguồn tin của CNN, Kirill Dmitriev, người đứng đầu Quỹ đầu tư quốc gia Nga RDIF dự kiến ​​sẽ gặp nhiều quan chức trong chính quyền Trump « để tiếp tục thảo luận về mối quan hệ song phương ».

Một giới chức Nhà Trắng cho biết ông Dmitriev có kế hoạch gặp đặc phái viên của tổng thống Mỹ Steve Witkoff, tại Miami, Florida, hôm nay và gặp dân biểu đảng Cộng Hòa Anna Paulina Luna, người đang vận động cho việc nhanh chóng nối lại quan hệ song phương.

Chuyến công du Mỹ của đặc phái viên Dmitriev diễn ra trong bối cảnh chính quyền Trump ngày càng tỏ ra thất vọng trước việc điện Kremlin từ chối chấm dứt chiến tranh ở Ukraina. Tổng thống Trump hoãn lại cuộc gặp với người đồng cấp Nga, đã được lên kế hoạch. Hôm thứ Tư, 22/10, Wahington ban hành nhiều biện pháp trừng phạt đối với hai công ty dầu mỏ lớn nhất của Nga là Rosneft và Lukoil.

Sinh tại Ukraina thời Liên Xô cũ, và được đào tạo tại đại học Harvard và Stanford ở Mỹ, ông Dmitriev từng làm cố vấn tại công ty tư vấn Mỹ McKinsey và chuyên viên ngân hàng đầu tư Goldman Sachs. Ông Dmitriev là người ủng hộ mạnh mẽ việc bình thường hóa quan hệ kinh tế giữa Nga và Mỹ. Theo CNN, đặc phái viên Nga mới đây đề xuất xây dựng một đường hầm mang tên « Trump-Putin », nối liền vùng Viễn Đông Nga với Alaska, nơi diễn ra cuộc gặp Trump-Putin hồi tháng 8/2025.


 

Vụ án chấn động người Việt ở Nhật Bản, cảnh sát đã bắt được nghi phạm

Ba’o Dat Viet

October 25, 2025

Cảnh sát tỉnh Hiroshima (Nhật Bản) vừa bắt giữ Đinh Thị Hương, 32 tuổi, thực tập sinh người Việt sinh sống tại quận Saeki, với cáo buộc sát hại Nguyễn Thuỳ Nga, cũng 32 tuổi, trong căn hộ chung cư ở quận Nishi hôm 15 Tháng Mười. Vụ việc gây bàng hoàng trong cộng đồng người Việt tại Nhật Bản, nơi vốn đã có không ít nỗi lo về sự chật vật, cô đơn và xung đột âm thầm giữa những lao động tha hương.

Theo thông tin ban đầu từ cảnh sát, Hương bị nghi đột nhập vào căn hộ tầng 14, rồi dùng vật tày đánh nhiều nhát vào đầu và mặt của nạn nhân. Sau khi gây án, cô ta lục soát phòng với mục đích tìm tiền và tài sản giá trị. Chồng của nạn nhân – cũng là người Việt – trở về nhà buổi tối cùng ngày và phát hiện vợ mình nằm trong vũng máu. Anh lập tức đến đồn cảnh sát trình báo, mở đầu cho một cuộc truy xét quy mô lớn.

Cảnh sát Hiroshima đã truy ra Hương thông qua hệ thống camera an ninh của toà nhà và khu vực xung quanh. Hiện Hương bị tạm giữ để thẩm vấn; nhà chức trách đang điều tra thêm về mối quan hệ giữa nghi phạm và nạn nhân, xem đây là hành vi phạm tội vì mâu thuẫn cá nhân hay đơn thuần là vụ cướp tài sản dẫn đến giết người.

Nhưng đối với cộng đồng người Việt tại Nhật, câu chuyện này vượt xa một vụ án hình sự thông thường.

Trong nhiều năm qua, hàng trăm ngàn người Việt sang Nhật dưới danh nghĩa du học, thực tập sinh kỹ năng hay lao động phổ thông. Không phải ai cũng có một cuộc sống ổn định. Nhiều người sống trong cảnh áp lực tài chính, làm việc quá giờ, bị bóc lột, bị cô lập môi trường sống. Một số rơi vào nợ nần, dễ dẫn đến trộm cắp, phạm tội nhỏ, rồi dần dần trượt dài.

Vụ việc lần này, dù chưa rõ động cơ chính xác, vẫn cho thấy một mặt tối đáng lo ngại: chính trong cộng đồng người Việt với nhau, sự đùm bọc đôi khi không vượt qua được những hoàn cảnh nghiệt ngã của đời sống tha hương. Không ít người Nhật đã nhìn người Việt với ánh mắt dè chừng trong các năm gần đây, khi số vụ án liên quan lao động, thực tập sinh Việt tăng lên rõ rệt. Và những vụ án như thế này càng khoét sâu khoảng cách, gây thêm tổn hại đến hình ảnh chung của cộng đồng.

Đáng buồn hơn, nạn nhân Nguyễn Thuỳ Nga cũng chỉ là một phụ nữ xa quê, lao động để mưu sinh như bao người khác. Cô không chết vì tai nạn nghề nghiệp, không vì bệnh tật, mà chết trong chính không gian sinh hoạt riêng tư của mình – nơi đáng lẽ phải an toàn nhất. Đằng sau cô là một người chồng, có thể là cha mẹ già ở quê nhà, và có thể cả những dự định dở dang chưa kịp hoàn thành.

Vụ án Đinh Thị Hương sẽ được xét xử theo pháp luật Nhật Bản – hệ thống tư pháp vốn rất khắt khe và chặt chẽ. Nếu bị kết tội giết người và cướp tài sản, Hương có thể đối diện mức án rất nặng, thậm chí tù lâu dài.

Nhưng hình phạt dành cho bị cáo không thể xoá được vết rạn vừa in sâu vào cộng đồng người Việt tại Nhật – nơi vốn đã chịu nhiều định kiến.

Và điều đau lòng nhất là:

Ở nơi xa xứ, người Việt lẽ ra phải dựa vào nhau để sống, chứ không phải trở thành mối hiểm nguy của nhau.