Thống đốc Texas ra lệnh cấm đầu tư và thoái hết vốn ra khỏi Trung Quốc

Ba’o Dat Viet

November 22, 2024

Thống đốc bang Texas, ông Greg Abbott, đã ban hành một chỉ thị yêu cầu tất cả các cơ quan nhà nước của bang ngừng đầu tư vào Trung Quốc và nhanh chóng bán các tài sản hiện có tại quốc gia này. Quyết định được đưa ra trong bối cảnh căng thẳng giữa Mỹ và Trung Quốc tiếp tục leo thang, ảnh hưởng không chỉ đến chính trị mà còn đến dòng chảy vốn đầu tư toàn cầu.

Lý do của lệnh cấm: An ninh và rủi ro tài chính

Trong lá thư được đăng trên trang web chính thức vào ngày 21.11, ông Abbott, một thành viên Đảng Cộng hòa, nhấn mạnh rằng “các hành động hiếu chiến” của Trung Quốc đã gia tăng đáng kể rủi ro cho các khoản đầu tư của Texas tại quốc gia này. Ông khẳng định:

“Tôi chỉ thị các cơ quan đầu tư của Texas không được thực hiện bất kỳ khoản đầu tư mới nào vào Trung Quốc. Đối với các khoản đầu tư hiện có, quý vị phải thoái vốn ngay khi có cơ hội đầu tiên.”

Lệnh này được xem như một phần trong chiến lược của bang nhằm bảo vệ lợi ích tài chính và an ninh, đồng thời gửi đi thông điệp cứng rắn trong bối cảnh quan hệ Mỹ-Trung ngày càng phức tạp.

Trước đó, vào đầu năm nay, Thống đốc Abbott đã yêu cầu Công ty Quản lý Đầu tư Đại học Texas/Texas A&M (UTIMCO), cơ quan quản lý quỹ gần 80 tỉ USD, rút toàn bộ khoản đầu tư của họ tại Trung Quốc.

Ngoài UTIMCO, bang Texas còn có các cơ quan quản lý tài chính lớn khác như Hệ thống Hưu trí Giáo viên Texas, đơn vị kiểm soát quỹ trị giá hơn 210,5 tỉ USD (tính đến cuối tháng 8). Tuy nhiên, hiện chưa rõ mức độ ảnh hưởng của lệnh thoái vốn này đối với các quỹ và kế hoạch thực hiện cụ thể từ các cơ quan liên quan.

Lệnh cấm đầu tư vào Trung Quốc của ông Abbott phản ánh sự leo thang căng thẳng không chỉ giới hạn trong các lĩnh vực thương mại, công nghệ, và quân sự mà còn mở rộng sang lĩnh vực tài chính. Động thái này có thể gây áp lực lớn hơn đối với mối quan hệ kinh tế giữa hai nước, đồng thời có khả năng tạo ra làn sóng thoái vốn tương tự từ các bang khác hoặc các tổ chức tài chính tại Mỹ.

Hiện tại, vẫn chưa có phản hồi chính thức từ phía UTIMCO hay các cơ quan quản lý quỹ khác của Texas. Phía Trung Quốc cũng chưa đưa ra bất kỳ tuyên bố nào về động thái này. Tuy nhiên, với giá trị tài sản khổng lồ mà các quỹ của Texas đang quản lý, quyết định này có thể gây ra những tác động không nhỏ đối với cả hai phía.

Trong khi lệnh cấm được đưa ra với mục tiêu bảo vệ lợi ích của bang, nhiều chuyên gia đặt câu hỏi liệu việc thoái vốn nhanh chóng có gây tổn thất tài chính cho Texas hay không. Đồng thời, động thái này cũng làm nổi bật sự phân cực trong chiến lược kinh tế giữa các bang tại Mỹ khi một số tiểu bang khác vẫn giữ quan hệ đầu tư với Trung Quốc.

Dù vậy, với tầm nhìn cứng rắn của Thống đốc Abbott, Texas đang định vị mình như một trong những bang tiên phong trong việc đối đầu với ảnh hưởng kinh tế của Trung Quốc, bất chấp các rủi ro tiềm ẩn.


 

 “Điểm nghẽn của điểm nghẽn”

Ba’o Tieng Dan

Nguyễn Đắc Kiên

22-11-2024

Khi TBT Tô Lâm nói “dứt khoát từ bỏ tư duy không quản được thì cấm”, thực ra ông đã chạm vào một điểm nghẽn khác, rất vi tế, nhưng lại cực kỳ hệ trọng, nếu không muốn nói là hệ trọng bậc nhất trong số các điểm nghẽn hiện nay.

Trước tiên, thử phân tích xem từ đâu lại có lối tư duy “không quản được thì cấm”?

Nguyên nhân sâu xa, lối tư duy này xuất phát từ sự tuyệt đối hóa nhà nước, xem nhà nước như một “ông chủ” với quyền hành bao trùm, độc đoán và tuyệt đối. Do đó, ở đâu, khi nào mà “ông chủ” cảm thấy bàn tay của mình không vươn tới hoặc bao trùm hết được, thì cách đơn giản là ngay lập tức đóng sập nó lại: “Cấm tiệt!” Tất nhiên, trong lối tư duy này, người dân sẽ chỉ được xem như những kẻ ít nhiều vô năng, luôn cần phải được bàn tay của “ông chủ nhà nước” dìu dắt, hướng dẫn.

Một cách trực tiếp hơn, nguyên nhân của “tư duy không quản được thì cấm” có thể đến từ sự ưa thích dễ dãi. Khi nhà nước cảm thấy ở đâu, lĩnh vực nào vượt ra ngoài tầm với, ngoài năng lực quản trị của mình thì cách ngắn nhất là “cấm chỉ”. Như thế, nhà nước không cần bất cứ sự cải thiện năng lực, thay đổi quản trị nào, vẫn có thể giữ mọi sự trong khuôn phép, quy củ cũ (Bất kể việc cấm đoán này có thể gây ra xung đột, căng thẳng hay kéo lùi sự phát triển xã hội như thế nào).

Bây giờ, ta mới thử phân tích xem “từ bỏ tư duy không quản được thì cấm” có nghĩa là như thế nào?

Một cách ngắn gọn, nó có nghĩa là, khi người dân, doanh nghiệp mở ra những hoạt động mới, những lĩnh vực, hình thức kinh doanh mới mà nhà nước cảm thấy hệ thống quản trị của mình nhất thời chưa thể theo kịp, thì thay vì đẻ ra luật mới để “cấm chỉ” ngay tức khắc (cho nhẹ việc), nhà nước đầu tiên sẽ phải giữ một thái độ tôn trọng, sau đó sẽ phải tìm cách thấu hiểu, rồi từ từ tìm cách thay đổi luật pháp, cải thiện năng lực, thay đổi quản trị để đáp ứng, để theo cho kịp với những “cuộc chơi mới” mà người dân, doanh nghiệp vừa mở ra.

Tất nhiên, như vậy thì thật quá vất vả và đau đầu, do đó, để thực sự có thể làm được như vậy thì một lần nữa cần phải xuất phát từ những sự thay đổi căn bản, nếu không muốn nói là đảo ngược, trong tư duy, nhận thức về vị thế và vai trò của nhà nước với người dân. Nhà nước bây giờ không phải là một “chủ nhân ông tuyệt đối” đứng ở trên, ở cao ban phát quyền hành và “chăn dắt” nhân dân nữa, mà ngược lại, nhà nước sẽ chỉ là những đại diện được người dân (những người chủ đích thực) tín nhiệm, trao quyền và trả công để làm công việc quản trị đất nước, để phục vụ nhân dân.

Chỉ bao giờ và khi nào tư duy, nhận thức này được thấm nhuần trong cả người dân lẫn chính giới, thì khi đó, ở trên mới có các nhà làm luật “dứt khoát từ bỏ tư duy không quản được thì cấm”, ở dưới mới có nền hành chính tinh gọn, hiệu quả, thực sự coi người dân (những người nộp thuế nuôi nhà nước) là những “ông chủ” phải phục vụ, chứ không phải để “hành là chính”.

Như vậy, về bản chất, điểm nghẽn này nằm sâu trong nhận thức về quyền làm chủ, quyền tự do, tự trị và phẩm giá của nhân dân. Nó không dễ để nhận diện và thay đổi. Còn tháo gỡ được nó, thì quả thực là một cuộc cách mạng chứ chẳng chơi.


 

Giải Nhân quyền Việt Nam 2024 vinh danh ba tù nhân lương tâm: Đỗ Nam Trung, Bùi Văn Thuận, và Đặng Đăng Phước

Ba’o Dat Viet

November 19, 2024

Ngày 18/11, Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam (MLNQVN) đã công bố ba khôi nguyên của Giải Nhân quyền Việt Nam 2024, gồm các tù nhân lương tâm Đỗ Nam Trung, Bùi Văn Thuận và Đặng Đăng Phước. Cả ba được trao giải vì những đóng góp của họ trong việc thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam, dù hiện đều đang thụ án tù với tổng cộng 26 năm cho tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước.”

Bà Trịnh Thị Nhung, vợ ông Bùi Văn Thuận, chia sẻ với Đài Á Châu Tự Do (RFA):

“Đây là một món quà tinh thần to lớn dành cho anh Thuận và gia đình. Phần thưởng này như sự công nhận những đóng góp của anh Thuận cùng hai khôi nguyên khác trong những năm qua.”

Theo bà Nhung, sự kiện này là nguồn động viên không chỉ cho gia đình mà còn cho các tù nhân lương tâm khác, khi những nỗ lực của họ được cộng đồng quốc tế và người dân ghi nhận.

Giải Nhân quyền Việt Nam năm nay đi kèm phần thưởng trị giá 3.000 USD cho mỗi người. Tuy nhiên, Tiến sĩ Nguyễn Bá Tùng, trưởng ban điều hành MLNQVN, nhấn mạnh rằng giá trị tinh thần của giải thưởng quan trọng hơn phần vật chất.

Cả ba tù nhân lương tâm được vinh danh đều có những hoạt động gây tiếng vang trong lĩnh vực nhân quyền:

Đỗ Nam Trung, một nhà hoạt động trẻ tuổi, bị bắt và kết án vì các bài viết chỉ trích chính sách của nhà nước trên mạng xã hội.

Bùi Văn Thuận, một giáo viên và nhà bất đồng chính kiến, nổi bật với các bài viết về các vấn đề chính trị – xã hội, đã tuyệt thực cùng bạn tù tại Trại giam số 6 để phản đối điều kiện giam giữ hà khắc.

Đặng Đăng Phước, nhà giáo và nhà hoạt động vì quyền con người, thường xuyên lên tiếng về các vấn đề môi trường và công lý xã hội.

Các cơ quan truyền thông nhà nước lên tiếng chỉ trích giải thưởng này. Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) trong một bài viết hồi tháng 11/2023 gọi đây là “một trò lố,” cho rằng việc vinh danh những người bị kết án vì “chống phá Nhà nước” đi ngược lại tiêu chuẩn pháp luật quốc tế.

VOV lập luận rằng MLNQVN đã chọn “những đối tượng có tư tưởng bất mãn” để trao giải, từ đó kích động sự chống đối và làm ảnh hưởng đến sự ổn định của quốc gia.

Trong suốt 22 năm qua, Giải Nhân quyền Việt Nam đã trao thưởng cho 63 cá nhân và 6 tổ chức có đóng góp vào việc thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam. Đây là một giải thưởng độc lập, thường được trao cho những người đang phải đối mặt với áp lực hoặc bị giam cầm vì hoạt động nhân quyền.

Việc MLNQVN tiếp tục trao giải cho các tù nhân lương tâm cho thấy sự ủng hộ mạnh mẽ của cộng đồng quốc tế đối với các tiếng nói bất đồng tại Việt Nam. Tuy nhiên, phản ứng tiêu cực từ phía nhà nước cũng phản ánh căng thẳng kéo dài giữa các tổ chức dân sự quốc tế và chính quyền về vấn đề nhân quyền tại quốc gia này.

Giải thưởng năm nay không chỉ tôn vinh những nỗ lực cá nhân mà còn nêu bật thách thức của phong trào nhân quyền tại Việt Nam. Dù bị chỉ trích, giải thưởng này gửi đi một thông điệp mạnh mẽ về sự ủng hộ từ cộng đồng quốc tế đối với quyền tự do ngôn luận và các giá trị dân chủ.

Dư luận tiếp tục chờ đợi phản hồi từ Bộ Ngoại giao Việt Nam, trong bối cảnh các tổ chức nhân quyền quốc tế theo dõi chặt chẽ tình hình nhân quyền tại quốc gia này.


 

Vợ xin số diện thoại bạn, chồng ghen tuông đâm chết người tại quán ăn ở Sài Gòn

Ba’o Nguoi-Viet

November 18, 2024

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Thấy vợ nói chuyện, xin số điện thoại của bạn học đang ngồi ăn uống ở bàn bên cạnh trong quán tại xã Nhơn Đức, huyện Nhà Bè, Sài Gòn, ông chồng quê Cần Thơ đã nổi cơn ghen kiếm chuyện rồi cầm dao đâm chết người.

Hôm 18 Tháng Mười Một, Công An Huyện Nhà Bè đã bắt giữ nghi can Nguyễn Văn Vĩ, 30 tuổi, quê Cần Thơ, để điều tra về tội “giết người.”

Hiện trường xảy ra án mạng trong quán ăn tại xã Nhơn Đức, huyện Nhà Bè, Sài Gòn. (Hình: Thanh Niên)

Theo báo Sài Gòn Giải Phóng, trước đó tối 16 Tháng Mười Một, ông NHT, 41 tuổi, ở huyện Nhà Bè, cùng một số người bạn tới quán ăn tại xã Nhơn Đức để ăn uống.

Cùng lúc này, ông Vĩ và vợ tới dự tiệc tại quán và ngồi bàn cạnh bàn ông T.

Tại đây, vợ ông Vĩ nhận ra người ngồi cùng bàn với ông T. là bạn học cũ. Khi tan tiệc, cô này sang bàn ông T. để trao đổi số điện thoại liên lạc với bạn.

Thấy vợ đi sang bàn bên cạnh nên ông Vĩ bực tức chửi bới. Khi ông T. phản ứng lại thì hai bên xảy ra mâu thuẫn cự cãi lớn tiếng. Được mọi người can ngăn, ông Vĩ chở vợ về nhà.

Tưởng mọi việc chỉ có vậy, nào ngờ khi mọi người đang tính tiền chuẩn bị ra về thì ông Vĩ quay trở lại, trên tay cầm theo con dao xông vào quán. Dù được mọi người can ngăn nhưng ông Vĩ hung hăng, lao đến bàn nhậu, tấn công đâm vào ngực ông T. khiến nạn nhân gục tại chỗ.

Người dân đã hỗ trợ đưa nạn nhân đến bệnh viện cấp cứu trong tình trạng vết thương hở, sâu ở ngực trái, mất nhiều máu và đã chết sau đó.

Nhận được tin báo, công an đến khám nghiệm hiện trường, lấy lời khai các nhân chứng và bắt giữ nghi can.

Tại cơ quan công an, bước đầu nghi can Nguyễn Văn Vỹ khai do ra ghen tuông dẫn đến việc hai bên xảy ra cãi vã và rồi xảy ra án mạng như trên. (Tr.N)


 

Tổng Bí Thư Tô Lâm than thở: giáo dục đại học vẫn tụt hậu so với các nước trong khu vực và thế giới

Theo báo lề phải

Bên cạnh kết quả, thẳng thắn nhìn nhận, đổi mới giáo dục, đào tạo tuy đã triển khai hàng chục năm nhưng cơ bản chưa tạo chuyển biến mạnh mẽ, chưa thật sự chuyển biến về chất, chưa đáp ứng kỳ vọng của Đảng, Nhà nước và nhân dân. Nhân lực vẫn là một trong ba điểm nghẽn lớn nhất hiện nay.

Một số hạn chế của giáo dục, đào tạo kéo dài nhiều năm chưa giải quyết dứt điểm, như: thực hiện đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo chưa đồng bộ, thiếu tính hệ thống, còn lúng túng.

Chất lượng giáo dục ở các cấp học còn hạn chế; giáo dục đại học vẫn tụt hậu so với các nước trong khu vực và thế giới; “nặng” về lý thuyết, “nhẹ” về thực hành; chưa gắn kết chặt chẽ giữa đào tạo với nghiên cứu khoa học, với sản xuất kinh doanh và nhu cầu thị trường. Hàng chục nghìn cử nhân, kỹ sư, thạc sĩ tốt nghiệp ra trường không tìm được việc làm, hoặc làm không đúng nghề nghiệp được đào tạo, không chỉ gây ra lãng phí lớn, mà còn phản ánh rõ nét hạn chế của giáo dục đào tạo.

Phương pháp giáo dục chưa phát huy được sự tích cực, sáng tạo của người học, chưa chú trọng rèn luyện kỹ năng và phẩm chất cho người học; hiệu quả đầu tư giáo dục chưa tương xứng với chủ trương giáo dục là quốc sách hàng đầu.

Tình trạng thiếu trường, thiếu lớp ở một số thành phố lớn, khu công nghiệp, khu đông dân cư, miền núi, mù chữ, tái mù chữ ở vùng sâu, vùng xa rất trăn trở. Đội ngũ nhà giáo vẫn còn thiếu về số lượng, một bộ phận yếu về năng lực chuyên môn, chưa tích cực đổi mới, một bộ phận nhỏ vẫn còn có biểu hiện vi phạm đạo đức gây ảnh hưởng xấu trong dư luận. Đầu tư từ ngân sách nhà nước cho giáo dục đào tạo chưa tương xứng với yêu cầu đổi mới và phát triển giáo dục, trong khi xã hội hóa các nguồn lực đầu tư còn gặp nhiều khó khăn.

Tổng Bí thư Tô Lâm tặng hoa chúc mừng Đại học Quốc gia Hà Nội và Trường Đại học Kinh tế. (Ảnh: Thống Nhất/TTXVN)
 

Chú trọng giáo dục nhân cách, đạo đức, lối sống, tri thức pháp luật và ý thức công dân. Tập trung vào những giá trị cơ bản của văn hóa, truyền thống và đạo lý dân tộc, tinh hoa văn hóa nhân loại, giá trị cốt lõi và nhân văn của chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, cương lĩnh, đường lối của Đảng. Quan tâm dạy tiếng nói và chữ viết của các dân tộc thiểu số; dạy tiếng Việt và truyền bá văn hóa dân tộc cho người Việt Nam ở nước ngoài.

 Đổi mới mạnh mẽ nội dung giáo dục, phương pháp giáo dục theo hướng tinh giản, hiện đại, thiết thực, tăng tri thức, kỹ năng, phẩm chất của người học, tăng thực hành, vận dụng kiến thức vào thực tiễn; chú trọng thực học, chống bệnh thành tích. Chuyển mạnh giáo dục đại học từ lấy trang bị kiến thức làm mục tiêu chủ yếu sang dạy kỹ năng, dạy cách học, cách tư duy là chủ yếu.

 Phấn đấu tăng hạng giáo dục Việt Nam trên bản đồ giáo dục khu vực và quốc tế, cụ thể đến năm 2030 Việt Nam trong 3 nước đứng đầu ASEAN về số lượng các công bố quốc tế và chỉ số ảnh hưởng của các công trình nghiên cứu khoa học; có trường đại học lọt top 100 trường hàng đầu trên thế giới.

Thứ hai, về một số công việc cần làm ngay: (i) Có giải pháp xóa hoàn toàn nạn mù chữ, nhất là ở vùng sâu, vùng xa, trong đồng bào dân tộc thiểu số.

Tập trung rà soát, giải quyết dứt điểm tình trạng thiếu trường, thiếu lớp ở một số thành phố lớn, khu công nghiệp, khu đông dân cư, miền núi; kiên cố hóa trường, lớp học, gắn với bảo đảm nơi ở của giáo viên vùng sâu, vùng xa, vùng đồng bào dân tộc thiểu số. (

 Bảo đảm ngân sách nhà nước chi cho giáo dục tối thiểu 20% trong tổng chi ngân sách nhà nước theo đúng Nghị quyết mà Đảng đã đề ra.

Có cơ chế, chính sách ưu đãi thu hút các nguồn lực ngoài nhà nước đầu tư phát triển giáo dục, đào tạo. Dựa vào dân, huy động sức dân, tổ chức nhân dân cùng làm giáo dục với chi phí thấp nhất và hiệu quả tối đa…

Vấn nạn của Giáo Dục XHCN theo lời ông Tô Lâm

TS. Libing Wang, Giám đốc bộ phận đổi mới giáo dục và phát triển kỹ năng, Ủy ban Giáo dục UNESCO khu vực châu Á – Thái Bình Dương cho biết: Việt Nam chưa được quốc tế công nhận văn bằng là do chưa tham gia Công ước năm 1983 về công nhận học thuật và văn bằng giáo dục đại học ở Khu vực Châu Á-Thái Bình Dương, gọi tắt là Công ước Tokyo 2011. 

“Nếu tham gia Công ước, tôi nghĩ trước mắt các bạn có nhiều thách thức, nhưng chủ yếu là thách thức về mặt kỹ thuật. Để được công nhận văn bằng đòi hỏi rất nhiều về năng lực chuyên môn, chuẩn đầu ra… Làm thế nào để thực hiện được khung trình độ quốc gia của Việt Nam và làm thế nào khung trình độ quốc gia của Việt Nam tương thích với khung tham chiếu về trình độ của khu vực”. 

Đại biểu Quốc hội Hồ Thị Minh- tỉnh Quảng Trị được biết hiện nay có khoảng 191.000 sinh viên tốt nghiệp các trường đại học trong cả nước không có việc làm.

Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phùng Xuân Nhạ …hiện nay có khoảng 300 nghìn sinh viên ra trường hàng năm. Theo thống kê từ các trường đại học, khoảng 80% sinh viên ra trường có việc làm, như vậy mỗi một năm đã thất nghiệp 60 nghìn em, chỉ cần 5 năm là 300 nghìn, đây là một con số rất lớn. 

 

 

Báo chí cho biết tấm bằng tú tài của ông Chân Quang rò rỉ trên mạng xã hội từ vài tháng trước chính thức được xác nhận là “đồ giả.”

Trường ĐH Luật Hà Nội nói về bằng tiến sĩ của thượng tọa Thích Chân Quang

Công bố của Sở Giáo Dục ở Sài Gòn bỗng nhiên đẩy trường Đại Học Luật Hà Nội vào thế kẹt vì ông Chân Quang nộp bằng tú tài nêu trên để lấy tiếp bằng cử nhân ngành Luật, “văn bằng hai hệ vừa học vừa làm.” Tiếp đó, ông này làm nghiên cứu sinh ngành Luật Hiến Pháp-Hành Chính tại Đại học Luật Hà Nội rồi bảo vệ luận án “với điểm cao gần như tuyệt đối.”

 

 Theo nhiều đại biểu Quốc Hội, tình trạng bằng giả nhức nhối đến mức bọn tội phạm ngang nhiên quảng bá trên mạng xã hội. BĐ Phương Vân viết: “Bản thân tôi, thỉnh thoảng vẫn nhận được những tin nhắn điện thoại mời chào làm bằng đại học, cao đẳng, giấy phép lái xe… Có lần, tôi tò mò lên mạng xã hội Facebook thì phát hiện nhiều nhóm nhận làm các loại bằng cấp, chứng chỉ”.

Trong số bằng cấp, chứng chỉ giả thu được, công an phát hiện nhiều bằng bác sĩ y khoa, ảnh của báo Thanh Niên.

Ông Tô Lam nhìn nhận vấn đề thắng hay bại là ở giáo dục chứ không phải là lý thuyết Cộng Sản hay chủ nghĩa Xã Hội giáo điều và vô bổ:

  • “dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu hay không, chính là nhờ một phần lớn ở công học tập của các em“. Chúng ta đang đứng trước cánh cửa lịch sử để thực hiện tâm nguyện của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại; chúng ta chỉ có thể thực hiện thành công tâm nguyện của Người khi và chỉ khi chúng ta hoàn thành thắng lợi nhiệm vụ đổi mới giáo dục và đào tạo. 

Lời Bàn của Kẻ Đi Tìm:

Thực là may cho tương lai dân tộc khi bắt đầu có ít người Cộng Sản biết nghĩ như ông Bá Thanh, Văn Kiệt,… và Tô Lâm. Hy vọng họ sẽ bừng tỉnh Đảng CS  khỏi cái hôn ám của XH CN giáo điều và giải phóng cho dân tộc Việt Nam, cho dân có cơ hội vươn lên cùng các dân nước văn minh trên thế giới tiến vào lãnh vực Khoa Học và Kỹ Thuật.

Đã hết thời Cộng Sản coi trí thức là cục phân, may thay, (Dù câu “Trí thức là cục phân” thường được gán cho lãnh tụ Trung Quốc, ông Mao Trạch Đông, nhưng cách dùng từ này được Vladimir Lenin viết ra trong văn bản từ trước đó, đặc biệt là trong thư gởi Gorky, 1919.)

Văn hóa “ơn đảng ơn bác”, văn hóa “sợ hãi” chính quyền – Tác Giả: Nguyễn Văn Khánh

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Nguyễn Văn Khánh

17/11/2024

Chế độ độc tài cộng sản tuyên truyền người dân Việt Nam phải ơn đảng, ơn bác Hồ !

Chế độ làm như vậy theo kiểu phong kiến, coi người dân như nô lệ, phận kiếp người như nằm hết trong tay họ, không có họ thì không có đất nước dân tộc Việt Nam ?

Sau khi cướp được chính quyền thân Nhật năm 1945, thành lập nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa do đảng cộng sản lãnh đạo tuyệt đối thì bộ máy tuyên truyền bắt đầu mở hết công suất từ bộ giáo dục, Ban Tuyên giáo trung ương đến địa phương, bộ Văn hóa thông tin, hội Nhà văn nhà báo, nhạc sỹ sáng tác đều ca ngợi công lao của đảng cộng sản với dân tộc Việt Nam, tất cả mọi người phải tin rằng Đảng Cộng sản là sinh ra nước Việt Nam, con người Việt Nam nên phải ơn bác, ơn đảng. không được nghĩ sai về đảng cộng sản, như thế trái với văn hóa khổng giáo, nhờ vậy người dân Việt Nam rất sợ từ “phản động”, “thế lực chống phá”, kể cả những người được ra nước ngoài học tập thời bao cấp, khi vẫn còn hệ thống xã hội chủ nghĩa Liên Xô trước năm 1991.

Văn hóa khổng giáo cực kỳ nguy hiểm, làm con người khó thay đổi về dân chủ, kể cả những người có học ở nước ngoài,

Thời bao cấp những học sinh được chính quyền cộng sản cho đi học nước ngoài Châu Âu dù học xong ở Ba Lan, Séc, Đức… vẫn mang tâm lý ơn đảng ơn bác mới được sang học nước ngoài, họ không biết rằng đây là quyền phải có. mặc dù họ có phản kháng chế độ độc tài nhưng rất yếu ớt rồi tắt lịm vì sợ mình ăn cháo đái bát, vong ơn bội nghĩa, là phản động, họ bị chính quyền trong nước đe dọa và thôi không dám ủng hộ dân chủ tự do cho người Việt Nam nữa, cúi đầu trước kẻ cai trị kể cả sinh sống ở nước ngoài.

Văn hóa khổng giáo ăn sâu vào con người Việt Nam trở thành khôn lỏi, không dám lên tiếng trước bất công xã hội, trở thành sợ hãi trước kẻ cai trị bất lương có sức mạnh của cường quyền.

Văn hóa sợ hãi là đặc trưng của văn hóa nho giáo trước vua quan cai trị, ý vua là ý trời, vua nói gì cũng đúng, không được cãi lại tức là phản biện, lúc đó là phạm thượng, nhẹ thì cảnh cáo, nặng thì bắt giữ bỏ tù, hoặc bị giết chết.

Thế kỷ 21 nhưng văn hóa sợ hãi chính quyền cộng sản vẫn tồn tại ở trong nước đã đành, nhưng ở nước ngoài người Việt Nam vẫn sợ hãi thật sự có vấn đề về hiểu biết chính trị xã hội, họ thật sự thiếu kiến thức trầm trọng, họ chọn thái độ né tránh, ở ẩn. Mỗi cá nhân sợ hãi những quyền cơ bản như quyền tự do ngôn luận, quyền lập ra một hội độc lập được pháp luật cho phép, họ không dám lên tiếng tại sao đảng cộng sản được thành lập, thì các đảng khác cũng được thành lập, bình đẳng ở đâu khi đảng cộng sản không cho thành lập ? Cả một trăm triệu người dân có một đảng được tồn tại thì làm sao có tự do tư tưởng, có quyền con người ?

Chính sự đàn áp, bỏ tù của chính quyền đảng cộng sản làm cho văn hóa sợ hãi lan tỏa trong xã hội Việt Nam lan sang cả nước ngoài nơi có khoảng sáu triệu người sinh sống, làm cho họ sợ vì chính quyền làm khó khi họ về thăm quê hương, đây là vũ khí quan trọng của chế độ cai trị chiếm đóng đất nước gần tám mươi năm ( 1945 – 2024).

Phải nói thật sự nếu không có đảng cướp cộng sản thì dân tộc Việt Nam tránh khỏi nội chiến 30 năm( 1945 – 1975), chết khoảng 6 triệu người dân Việt Nam, bị thương hàng triệu, di chứng sau chiến tranh 50 năm sau vẫn còn nguyên.

Mặt khác nếu chính quyền thân Nhật Trần Trọng Kim không mất chính quyền thì sẽ theo khuôn mẫu Nhật Bản, như thế theo chế độ dân chủ đại nghị có vua Bảo Đại và thủ tướng, Nước đại Việt không thua kém về quyền con người và phát triển kinh tế như Nhật Bản hiện nay.

Như thế thì đảng cộng sản không thể được dân tộc Việt Nam ơn huệ mà phạm tội ác đáng loại bỏ.

Tất nhiên người có tội với dân tộc là nhóm thiếu số chóp bu, còn lại 5 triệu đảng viên nghe theo một cách mê muội, thiếu kiến thức thì cũng như người dân Việt Nam bình thường theo môi trường ngu dân thì phải thế.

Xây dựng văn hóa dân chủ từ việc không sợ hãi một cách có kiến thức, học cách thái độ và trình độ phản biện đứng lên bảo vệ công lý, sự thật, quyền lợi của mỗi công dân, một mình lên tiếng không có sức mạnh, hãy tập hợp thành tổ chức lên tiếng thì chính quyền hoặc lãnh đạo cộng sản phải xuống nước, không dám làm sai, mỗi một người lên tiếng, nhiều người lên tiếng tao thành văn hóa không sợ hãi lan tỏa trong xã hội trong nước và cộng đồng người Việt ở nước ngoài nơi có sứ quán cộng sản.

Chế độ độc tài toàn trị cộng sản xây dựng văn hóa ơn đảng, ơn bác phù hợp với văn hóa khổng giáo( nho giáo), tức là con người phải ơn vua chúa hơn cả bậc sinh thành ra mình, tức là chống lại sự phản biện của dân chúng trước bất công xã hội, dù vua chúa có sai cũng phải im lặng, bây giờ chế độ cộng sản cũng như vậy khác tên gọi : Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, thủ tướng,bộ trưởng …tương tự như Vua, tể tướng, quan lớn triều đình của chế độ phong kiến.

Đảng cộng sản Việt Nam tuyên truyền trong xã hội, trong nền giáo dục rằng, nhờ công của đảng thì mới được như ngày hôm nay !

Công nhận điều đó nhưng so với các nước láng giềng thì hơn họ về thu nhập bình quân đầu người chưa ? Giáo dục, y tế, quyền con người hơn chưa ? Có tự do báo chí không, tự do ngôn luận không ? Vv..và vv.

Rồi phải nghĩ rằng không có đảng cộng sản lãnh đạo thì Việt Nam vẫn là thuộc địa của Pháp và Nhật Bản ?

Điều này sai hoàn toàn, trên thực tế Đế Quốc Việt Nam được chính quyền thủ tướng Trần Trọng Kim tuyên bố độc lập ngày 11.3.1945, sau đó chính quyền cộng sản cướp chính quyền của ông Thủ tướng Trần Trọng Kim, không phải từ Đế Quốc Nhật Bản.

Cũng như vậy, chính quyền cộng sản cướp chính quyền từ tổng thống Việt Nam cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu, hoàn toàn không phải từ Mỹ !

Do vậy nếu không có đảng cộng sản thì Việt Nam có độc lập với chế độ dân chủ đa nguyên theo mô hình Nhật Bản từ 11.3.1945 rồi, lịch sử ghi rõ ràng minh bạch, không phải nội chiến 30 năm xương chất thành núi, máu chảy thành sông .

Như vậy nhân dân Việt Nam không phải ơn đảng ơn bác mới có nước Việt Nam.

Chẳng qua chế độ độc tài lợi dụng người dân Việt Nam thiếu hiểu biết, xây dựng một văn hóa ơn huệ thông qua các hoạt động tuyên truyền rầm rộ thông qua các bài hát công ơn của đảng bác tránh chống đối của người dân trước bất công xã hội, oan sai tham nhũng tràn lan, tạo ra tâm lý không có đảng thì làm gì có cơm no áo ấm, nhà cửa xe cộ, được sang nước ngoài sinh sống học tập nên người…

Nên nhớ người dân nuôi cả bộ máy chính quyền nhà nước cộng sản từ trung ương đến địa phương bằng hàng trăm thứ thuế rồi chi lương nuôi toàn bộ hệ thống chính trị đảng cộng sản, nên sòng phẳng với nhau, không có ai cho không ai mà phải ơn huệ.

Văn hóa dân chủ là văn minh, sòng phẳng, “cảm ơn, xin lỗi” là câu nói cửa miệng của mỗi con người khi ra xã hội, khi đến với chính quyền không phải tâm thế xin cho mà trách nhiệm họ phải thực hiện công việc cho người dân, xây dựng một văn hóa dân chủ tức là không sợ hãi trước bất công xã hội, trước chính quyền cộng sản, dám lên tiếng đấu tranh cho quyền lợi chính đáng của mình là một bước tiến tới xã hội dân chủ đa nguyên, xây dựng một kỷ nguyên thứ hai vươn mình theo xu hướng phát triển thế giới không thể đảo ngược.

Muốn xây dựng văn hóa dân chủ văn minh bắt buộc phải xóa bỏ văn hóa “ơn đảng ơn bác”, và thói quen sợ hãi chính quyền khi mình làm đúng.

15.11.2024


 

Nhà báo Phạm Đoan Trang được Văn Bút Hoa Kỳ vinh danh tại Hội luận Ngày Nhà văn Bị Cầm Tù

Ba’o Dat Viet

November 17, 2024

Nhân Ngày Nhà văn Bị Cầm Tù (15/11), PEN America đã tổ chức một hội luận đặc biệt nhằm tôn vinh các nhà văn và nhà báo trên thế giới bị giam cầm vì bảo vệ tự do ngôn luận. Năm nay, sự kiện tập trung vào trường hợp của Phạm Đoan Trang, nhà báo và nhà hoạt động nổi tiếng đang thụ án chín năm tù tại Việt Nam. Bà vừa được trao Giải thưởng Tự do Viết PEN/Barbey năm 2024 để ghi nhận những nỗ lực không mệt mỏi trong việc đấu tranh cho quyền tự do ngôn luận.

Theo thông cáo báo chí từ PEN America, trường hợp của bà Phạm Đoan Trang được chọn để làm nổi bật cam kết mạnh mẽ của bà đối với quyền tự do ngôn luận bất chấp sự đàn áp khắc nghiệt.

Ông Mike Abramowitz, Giám đốc PEN America, nhấn mạnh:

“Bà Trang là biểu tượng của lòng can đảm và ý chí kiên cường trong việc bảo vệ quyền tự do ngôn luận ở Việt Nam, nơi mà tiếng nói độc lập phải đối mặt với sự đàn áp không ngừng nghỉ”.

Nhà báo Phạm Đoan Trang bị Công an Việt Nam bắt giữ vào năm 2020 và bị kết án chín năm tù vào năm 2021 với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước”. Trước khi bị bắt, bà từng là phóng viên cho nhiều tờ báo lớn tại Việt Nam và là tác giả của các cuốn sách bị cấm như Chính Trị Bình Dân và Cẩm Nang Nuôi Tù.

Hội luận của PEN America năm nay có sự tham gia của hai diễn giả gốc Việt nổi bật là Trịnh Hữu Long, Tổng biên tập của Luật Khoa Tạp Chí, và Trần Quỳnh Vi, đồng sáng lập tổ chức phi lợi nhuận Sáng kiến Pháp lý cho Việt Nam (LIV).

Ông Trịnh Hữu Long chia sẻ:

“Phạm Đoan Trang không chỉ là một nhà báo dũng cảm, mà còn là người tiên phong phá bỏ các rào cản trong việc đưa tin về bất công xã hội và nhân quyền tại Việt Nam. Bà đã biết trước những rủi ro nhưng vẫn kiên định theo đuổi lý tưởng của mình”.

Trong đoạn video được chiếu tại hội luận, bà Phạm Đoan Trang từng nói:

“Làm báo mà không theo định hướng, vượt ra ngoài khuôn khổ là có hậu quả. Trở thành nhà hoạt động thì hậu quả càng lớn hơn nữa”.

Bà Trần Quỳnh Vi thì gọi bà Trang là “người tự do nhất Việt Nam” dù đang bị giam giữ:

“Trang đã giải phóng tâm trí mình và mong muốn mọi người, đặc biệt là thế hệ trẻ, hiểu rằng tự do là điều cần đấu tranh để bảo vệ”.

Các diễn giả tại hội luận cũng lên án tình trạng đàn áp ngày càng tồi tệ đối với các nhà báo, blogger và người bảo vệ nhân quyền ở Việt Nam. Họ cảnh báo rằng tình trạng bất ổn chính trị trong nước có thể khiến môi trường hoạt động tự do ngôn luận trở nên khó khăn hơn.

Bà Trần Quỳnh Vi nhấn mạnh:

“Năm 2024, Việt Nam có Chủ tịch nước thứ tư chỉ trong thời gian ngắn. Trong một hệ thống chính trị bất ổn, tôi không chắc mọi thứ sẽ tốt hơn hay tồi tệ hơn đối với những người viết lách, nhưng tôi hy vọng chính phủ hiểu rằng quyền tự do ngôn luận là một giá trị được bảo vệ trên phạm vi quốc tế”.

Ông Dinaw Mengestu, nhà văn và Phó Chủ tịch PEN America, cũng khẳng định tầm quan trọng của sự kiện này:

“Đây là cách chúng tôi gửi thông điệp rằng các nhà văn bị cầm tù trên thế giới không bao giờ cô đơn. Chúng tôi sát cánh cùng họ”.

Trước khi bị bắt, Phạm Đoan Trang đã có một sự nghiệp đầy ấn tượng với nhiều giải thưởng quốc tế uy tín, bao gồm:

Giải Người Phụ nữ Can đảm (2022) của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ.

Giải Tự do Truyền thông (2022) của Anh và Canada.

Giải Homo Homini (2017) của People In Need, Cộng hòa Séc.

Giải Tự do Báo chí Quốc tế (2019) của Phóng viên Không Biên Giới (RSF).

Giải thưởng Martin Ennals (2022).

Tại đêm gala trao giải PEN/Barbey 2024 ở New York, PEN America gọi bà là “một nhà văn, nhà hoạt động tiêu biểu trong cuộc đấu tranh cho quyền tự do ngôn luận ở Việt Nam”.

Thông qua hội luận, PEN America và các tổ chức nhân quyền quốc tế đã một lần nữa kêu gọi trả tự do cho bà Phạm Đoan Trang và các nhà văn, nhà báo đang bị giam cầm trên khắp thế giới.

Sự kiện không chỉ tôn vinh lòng dũng cảm của bà Trang mà còn nhắc nhở cộng đồng quốc tế về trách nhiệm bảo vệ những giá trị tự do cơ bản.

Sư Thích Minh Tuệ lại ‘tạm thời ngưng đi khất thực’?-*Tư Ngộ

Ba’o Nguoi-Viet

November 17, 2024

*Chuyện Vỉa Hè
*Tư Ngộ

Đi tu, sống đời khổ hạnh, một mình rong ruổi hạnh đầu đà như sư Thích Minh Tuệ trong cõi đời nhiều hệ lụy này thật vất vả chứ không dễ.

Một bên là những người quý trọng ông, thấy ông là một nhà tu hành chân chính, sống đúng lời Phật dạy với ước nguyện giải thoát trầm luân khổ ải. Người ta tìm đến ông để tỏ lòng kính ngưỡng, bái lạy. Thậm chí nhiều người theo gương ông, theo ông hành cước hạnh đầu đà.

Sư Thích Minh Tuệ nói chuyện với những người chung quanh ông khi đi ngang huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh, ngày 17 Tháng Năm 2024. (Hình: STR/AFP/Getty Images)

Bên kia, nhà cầm quyền thấy quần chúng theo ông ngày một đông hơn. Người ngưỡng mộ đứng hai bên đường chắp tay chờ ông đi qua như chờ đợi diện kiến một bậc chân tu hiếm thấy tại Việt Nam. Nhiều hơn một lần, ông đã bị nhà cầm quyền bắc cóc, hay ít nhất bắt ép, tách ông ra khỏi đám đông. Đầu Tháng Sáu, khi ông cùng một đoàn người đi tới gần thành phố Huế thì đêm mùng 2 tháng này, ông đột nhiên “mất tích” mà về sau người ta hiểu, nhà cầm quyền đã mang xe chở về Gia Lai.

Rồi khi biết tin ông bị đưa về một nơi gần nhà cha mẹ của ông, dân chúng vẫn từ xa kéo nhau về Gia Lai nên nhà cầm quyền tiếp tục tìm mọi cách ngăn chặn mà vẫn không xong. Hình ảnh, video clip vẫn thấy xuất hiện trên mạng xã hội.

Ngày 17 Tháng Mười Một, tờ báo tuyên truyền điện tử của nhà cầm quyền tỉnh Gia Lai đưa tin “Ông Minh Tuệ thông báo về việc bản thân tạm thời ngưng đi khất thực”. Bản tin này dẫn nguồn từ thông báo của “Công ty TNHH Phát Tâm Thiên Định Tuệ với con dấu và chữ ký của bà Nguyễn Thị Lan-Phó Giám đốc Công ty.”

Thư thông báo “tạm thời ngưng đi khất thực” của sư Thích Minh Tuệ trên báo Gia Lai ngày 17 Tháng Mười Một 2024. (Hình: Gia Lai)

Nhà cầm quyền địa phương muốn tránh tiếng đại diện nhà sư để lên tiếng nên đưa một công ty sản xuất cà phê có trụ sở ở “thôn 6, xã Ia Tô, huyện Ia Grai” cùng trú sở với gia đình cha mẹ, anh chị của ông Minh Tuệ. Công ty Thiên Định Tuệ là một công ty tư nhân, có liên quan gì với sư Thích Minh Tuệ hoặc gia đình ông thế nào, không ai biết, nhưng trên trang mạng của họ có mấy tấm hình của ông Minh Tuệ.

Đồng thời, trang mạng của công ty Phát Tâm Thiên Định Tuệ lại còn nói “sứ mệnh của ông ty” của họ là “Tạo điều kiện thuận lợi cho những người tu học theo lời Phật dạy. Hỗ trợ những người tu học, tập sống phạm hạnh theo những lời Đức Phật Thích Ca Mâu Ni chỉ dạy, hướng đến mục đích chân chánh giải thoát.” Lời quảng cáo tự giới thiệu của một công ty kinh doanh có dễ hiểu?

Trên trang mạng của báo Gia Lai, người ta thấy phóng ảnh một thư viết tay của ông Minh Tuệ, đề ngày 17 Tháng Mười Một, thông báo ngưng đi khất thực “vì điều kiện xã hội, an ninh chính trị phức tạp, chưa phù hợp với mình trong việc học tập theo hạnh khất thực”. Thư viết tiếp rằng ông “chỉ tập học khất thực khi nào đủ điều kiện, đảm bảo về an toàn giao thông, an toàn xã hội, an ninh chính trị, không tụ tập đông người đi khất thực và bộ hành.”

Trước đó, ngày 13 Tháng Mười Một, báo Gia Lai có bản tin kèm theo “Đơn đề nghị” của ông Minh Tuệ, đề ngày 11 Tháng Mười Một, thúc giục nhà cầm quyền “xử lý” bất cứ ai đưa thông tin” về ông lên mạng xã hội, gồm cả “quay phim, chụp ảnh” nếu “chưa được phép của con”.

Căn cứ vào nột dung và “giọng lưỡi” của “Đơn đề nghị” này, rất nhiều người bình luận rằng lá đơn đề nghị “xử lý” cũng như thư thông báo dừng đi khất thực của ông chắc gì đã do ông nghĩ và viết ra. Chúng được “ở trên” đâu đó soạn sẵn rồi bỏ tên ông vào, tung lên mạng. Cái chiêu “định hướng dư luận” này là bài bản rất quen thuộc của chế độ.

Đơn đề nghị “xử lý” những người đưa tin, hình ảnh, clip về ông Thích Minh Tuệ trên báo Gia Lai ngày 13 Tháng Mười Một 2024. (Hình: Gia Lai)

“Nghe lạ lạ rồi lại thấy quen quen. Cái “võ” này dường như không lạ ở cái xứ lạ lùng này. Ông Thích Minh Tuệ từ bi thế, ngay cả những người hành hung, xúc phạm ông ấy còn được ông ấy chúc phúc cho, có lẽ nào giờ ông ấy lại làm đơn đề nghị nhà nước xử lý những người ủng hộ mình, đồng tình với mình?” Một người bình luận.

Khi ông đang đi dọc Quốc lộ từ Quảng Bình xuống phía Nam, có lần được phỏng vấn, người ta tung lên mạng video clip lời ông nói ai muốn theo ông thì theo, ông không kêu gọi, không xua đuổi, ai muốn nói gì về ông, ông không khuyến khích, và không có quyền bịt miệng người khác. Ông chỉ là một hành giả tu theo hạnh đầu đà nay đây mai đó bất chấp thị phi.

Rõ ràng ông nhà nước khi nào không “quản” được thì cấm thôi. Từ nay, nhà cầm quyền căn cứ vào mấy cái bản viết tay này, có nhiều người còn không tin đó là chữ viết tay và chữ ký của ông, để kiểm soát dư luận xã hội. Họ đã từng báo động coi chừng lũ “phản động” lợi dụng hiện tượng Thích Minh Tuệ để biến thành “cách mạng màu” là gì. Chế độ độc tài nào nào mà không sợ đám đông nhân dân. 


 

Luật sư Texas đồng lõa với tù nhân tuồn cần sa vào khám, có thể tù 20 năm

Ba’o Nguoi-Viet

November 16, 2024

HOUSTON, Texas (NV) – Một luật sư bào chữa và hai người khác bị bắt giữ và bị buộc tội vì lén lút buôn bán ma túy cho một tù nhân, theo Cảnh Sát Trưởng Văn Phòng Cảnh Sát Quận Harris HCSO Ed Gonzalez.

Luật sư bào chữa Hunter Simmons, 39 tuổi, cùng hai bị cáo Tanisha Butler, 40 tuổi và Joshua Piper, 22 tuổi, bị buộc tội đồng lõa trong một âm mưu phạm tội có tổ chức và cung cấp chất cấm trong một cơ sở cải huấn, theo KHOU.

Đây là lần thứ ba trong những tháng gần đây, nhà chức trách bắt giữ một luật sư vì buôn lậu ma túy trong nhà tù.

Hồ sơ giấy tờ có thể được dùng ngụy trang các tờ giấy tẩm ma túy tuồn vào nhà tù (Hình minh họa: Anete Lusina/Pexels)

Đơn Vị Chống Buôn Người thuộc HCSO khởi sự điều tra các hoạt động buôn lậu ma túy bị tình nghi trong nhà tù bắt nguồn từ một cuộc điều tra buôn người không dính dáng tới vụ tuồn ma túy vào nhà tù.

Sau khi thu thập chứng cớ, các nhà điều tra xác định Simmons có khả năng là một đồng phạm. Simmons bị tình nghi lén lút đưa ma túy cho thân chủ của mình, một tù nhân.

Tuần trước, trong lúc điều tra, cảnh sát thu hồi được vài tờ giấy tẩm cần sa tổng hợp.

Các nhà điều tra cho biết Piper tiếp tay cho âm mưu này bằng cách giao ma túy từ nhà sản xuất cho Simmons.

Simmons và Butler hầu tòa vào tối Thứ Tư, 13 Tháng Mười Một. Một thẩm phán cho biết tòa án nắm trong tay một hồ sơ dài hơn 10 trang trong đó ghi lại tường tận diễn tiến dẫn tới âm mưu lén lút tuồn ma túy vào khám đường.

“Simmons trót lọt thực hiện âm mưu tuồn ma túy vào nhà tù dưới lớp vỏ bọc là các giấy tờ pháp lý hoặc gửi một vài trang giấy được tẩm hoặc nhúng vào một số loại chất bị kiểm soát cho Butler nhưng các sĩ quan cải huấn kịp thời thu hồi tất cả tang chứng vật chứng đó,” thẩm phán cho biết.

Tiền bảo lãnh của Simmons và Butler được ấn định là $75,000 cho mỗi bị cáo. Riêng Piper hầu tòa trong đêm Thứ Tư và tiền bảo lãnh được ấn định là $50,000.

Cả ba tiếp tục trình diện tòa án vào sáng Thứ Năm.

Nếu bị kết tội, mỗi bị cáo phải ngồi tù từ hai cho tới 20 năm. Nhà chức trách vẫn chưa chấm dứt điều tra và có thể sẽ còn xuất hiện thêm các tội trạng khác.

Tháng Tám vừa qua, một luật sư khác tại Houston, Jason Terrel Johnson, 42 tuổi, cũng bị buộc tội phạm tội có tổ chức, tuồn chất cấm vào một cơ sở cải huấn và ngụy tạo chứng cớ.

Johnson bị buộc tội tuồn cần sa tổng hợp cho một thân chủ trong phiên luận tội vào đầu tháng này trong đó có hôn phu của thân chủ tiếp tay.

Theo hồ sơ tòa án, Johnson và thân chủ của ông nói chuyện bằng mật ngữ trong các cuộc điện thoại được giám sát trong tù hòng chỉ dẫn cho vị hôn phu đường đi nước bước để lấy các tờ giấy tẩm ma túy dưới lớp vỏ bọc là giấy ủy quyền.

Tháng Mười Một năm ngoái, Ronald Lewis, 77 tuổi, bị buộc tội tuồn ma túy cho các tù nhân.

Robert Robertson, 24 tuổi, từng là cai tù, cũng bị bắt giữ vào Tháng Mười Một năm ngoái với các tội trạng liên quan tới một đường dây phạm tội. Cảnh Sát Trưởng Gonzalez cho biết Robertson tuồn hàng loạt tờ giấy tẩm cần sa và cần sa tổng hợp K-2 vào tù và bán với giá lên tới $1,500.

Tháng Bảy vừa qua, một kẻ tình nghi phạm tội sát nhân tại Nhà Tù Quận Harris bị buộc tội rửa tiền từ việc bán ma túy cho các tù nhân khác, theo Biện Lý Quận Harris Kim Ogg.

Joshua Sinclair Owens, 35 tuổi, cuối cùng phải ngồi sau song sắt vì tội sát nhân và năm trọng tội khác.

Ogg cho biết Owens bán các tờ giấy tẩm ma túy cho các tù nhân khác rồi yêu cầu thân nhân trong gia đình chuyển tiền từ trương mục CashApp của ông vào trương mục ủy thác,

“Từ lúc ngồi tù, trương mục của tù nhân này nhận được gần $30,000,” Ogg cho biết trong một cuộc họp báo. (TTHN)


 

ĐÀ LẠT & NỖI ĐAU DO NHỮNG KẺ VỪA THAM, VỪA NGU GÂY RA-Phạm Chân Dũng

Phạm Chân Dũng

Đà Lạt vừa “giải phóng”, ông Phạm Khương thay mặt ban quân quản tiếp nhận ga Đà Lạt khi đầu máy, toa xe và toàn bộ tuyến đường đã nằm phơi sương suốt từ năm 1969 vì chiến tranh.

Dầu mazut, thứ dầu đặc chủng để chạy đầu máy răng cưa, cũng không còn. Vậy mà chỉ hai tháng sau, ngày 6.6.1975, chiếc đầu máy răng cưa lại lần đầu tiên lăn bánh gần 70km, vượt D’ran, vượt Eo Gió, vượt Krongpha về tới Tân Mỹ, chỉ còn chờ cầu Tân Mỹ hoàn nhịp là lăn bánh về đến ga cuối Tháp Chàm.

Không có dầu mazut, ông Khương đã cùng anh em kỹ sư còn lại ở ga Đà Lạt mày mò hoán đổi cho tàu chạy bằng than củi. Vậy mà tàu lăn bánh gọn gàng, công nhân đi hái trà ở Cầu Đất, cán bộ đi công tác xuống Phan Rang, rồi lâm nông sản xuôi ngược Phan Rang–Đà Lạt được tiếp tế cho nhau sau ngày giải phóng đều nhờ những toa tàu răng cưa vừa hồi sinh chở miễn phí.

Nhưng tàu chỉ chạy được đúng 27 chuyến. Cuối năm 1975, khi vừa chuyển giao tuyến đường cho Liên hiệp Xí nghiệp đường sắt VN thì ông nhận được lệnh sét đánh: ngừng chạy tàu, tháo toàn bộ tà vẹt trên tuyến đường Phan Rang–Đà Lạt để chuyển ra tu bổ cho đường sắt Thống Nhất đoạn Bình Định–Quảng Nam.

Không chỉ ông Khương mà cả chính quyền tỉnh Lâm Đồng lúc đó cũng bàng hoàng. Một sự đánh đổi cấp tốc được đề ra, Lâm Đồng quyết định hạ cây rừng, cấp 230.000 thanh tà vẹt gỗ cho ngành đường sắt. Nhưng số tà vẹt ấy vẫn không làm thay đổi được quyết định ban đầu.

Tàu răng cưa ngưng chạy. Đường sắt răng cưa vẫn bị tháo tà vẹt. Ông Phạm Khương một lần nữa gửi công văn hỏa tốc năn nỉ lần cuối cùng: xin tháo 70% tà vẹt để những thanh ray còn có điểm tựa (không bị gỡ đi vì khác kích cỡ với tuyến đường sắt Thống Nhất).

Nhưng tất cả đều bị khước từ. Sau đó thì gần như toàn bộ tuyến đường từ ga Trại Mát trở về Tháp Chàm đều bị gỡ sạch tà vẹt. Còn những thanh ray và cả những đoạn răng cưa mười mấy cây số thì được hóa giá đưa về các nông trường, nhà máy tận dụng làm các công trình và sau đó tiếp tục được người dân “tiếp sức” cho vào những xưởng phế liệu.

Quá khứ bị bán rẻ!

Vậy là tuyến đường răng cưa huyền thoại đã tan hoang chỉ sau một quyết định. Bảy đầu máy Fuka lầm lũi nằm lại ga Đà Lạt, Tháp Chàm và Krongpha phơi sương gió.

Những đầu máy răng cưa ấy có thể bị quên lãng trên chính xứ sở nó từng hoạt động, nhưng với những kỹ sư hỏa xa Thụy Sĩ, nơi cũng có một tuyến đường sắt răng cưa nhưng lại không còn chiếc đầu máy răng cưa hơi nước nào còn vận hành được, thì “đống sắt” trên những nhà ga ở miền cao nguyên Việt Nam là một báu vật.

Ông Khương nhớ đầu năm 1988, Ralph Schorno, một kỹ sư hỏa xa người Thụy Sĩ, đã tìm đến ga Đà Lạt và Tháp Chàm để xem những chiếc đầu máy răng cưa.

Trong số bảy chiếc đầu máy, Ralph Schorno chấm được bốn cái còn tốt có thể khôi phục và một số toa tàu của Mỹ để lại. Và sau chuyến thị sát ấy của kỹ sư Ralph Schorno, những cuộc mặc cả đã được đẩy đi nhanh chóng với sự trợ giúp của Đại sứ quán Thụy Sĩ tại Hà Nội bởi một lý do rất đơn giản: Cả một tuyến đường đã bị phá dỡ, chỉ còn mấy đầu máy hoen gỉ bỗng dưng có người mang đến những khoản USD lớn xin mua thì tại sao phải ngại ngần. Số tiền đề nghị bán là 1 triệu USD nhưng sau nhiều lần đàm phán đã được chốt giá 650.000 USD, cả lúc đó và muôn đời sau, đó là một cái giá rẻ bèo cho các báu vật nầy.

Thương vụ diễn ra nhanh chóng đến mức không ai kịp can thiệp. Ông Phạm Khương kể khi tỉnh Lâm Đồng một lần nữa hay biết về quyết định đó đã triệu tập một cuộc họp suốt 3 ngày liền để tìm cách giữ lại những chiếc đầu máy răng cưa. Nhưng “tiền trao cháo múc”, tháng 8.1990 khi mọi người đang họp thì phía Thụy Sĩ đã đưa xe đặc chủng lên tới Đà Lạt.

Và cứ vậy, lần lượt những chiếc đầu máy và toa tàu răng cưa rời D’ran, rời Eo Gió, vượt Kronphra về Tháp Chàm rồi thẳng cảng Vũng Tàu, xuống tàu biển Thụy Sĩ. Câu chuyện về thương vụ bán những đầu máy răng cưa ấy đã vĩnh viễn đóng chặt giấc mơ nối lại tuyến đường xe lửa răng cưa trong ông Phạm Khương và rất nhiều người.

Nhưng với người Thụy Sĩ lại mở ra một chương mới về sự hồi sinh của tuyến đường răng cưa mà từ nhiều thập kỷ trước đó, họ đã không còn đầu máy để chạy.

Chỉ hai tháng sau khi những đầu máy răng cưa rời Đà Lạt, ông Phạm Khương đã nhận được bưu phẩm của kỹ sư Ralph Schorno từ nhà ga Jungfraujoch.

Đó là một cuốn sách rất dày, in những tấm ảnh màu trên nền giấy tốt, kể lại hành trình tìm ra đầu máy răng cưa ở Đà Lạt, đưa về Thụy Sĩ. Và cuối sách là những hình ảnh về hai trong bốn chiếc đầu máy răng cưa mà họ đã khôi phục thành công đang nhả khói trên đường đèo vượt dãy Alpes.

Và rất lịch sự, người Thụy Sĩ đã không quên đính kèm một tấm bảng trên thành đầu máy, với dòng chữ về mốc thời gian mà chiếc đầu máy từng chạy trên tuyến đường Phan Rang–Đà Lạt. Như một sự nhắc nhớ về nguồn cội, nhắc nhớ về cả một nỗi đau trong những người Việt Nam từng yêu mến và tự hào về con đường răng cưa đã mất.

* Trong quá trình xây dựng và khai thác Thiết lộ Lâm Viên, Công ty Hỏa xa nhà nước CFI nhập cảng vào Việt Nam các đầu máy chạy được trên đường rầy răng cưa theo bốn đợt như bảng bên.

Các đầu máy HG 4/4 được xem là vật hiếm không thể tìm đâu ra ngoài Việt Nam vì công ty SLM ở Winterthur của Thụy Sĩ (Schweizerische Lokomotiv und Maschinenfabrik) chỉ chế tạo 7 chiếc đầu máy kiểu HG 4/4 và công ty MFE (Maschinenfabrik Esslingen) của Đức chế tạo thêm 2 đầu máy HG 4/4 dựa trên giấy phép nhượng quyền của SLM trong chương trình bồi thường chiến tranh cho Pháp khi Đức bại trận trong Đệ nhất Thế chiến theo hoà ước Versailles.

Tất cả 9 đầu máy nầy đều được đem sử dụng ở Việt Nam và không có ở nơi nào khác trên thế giới. Tất cả cũng đều là những đầu máy hơi nước mạnh nhất thế giới chạy được trên hệ thống răng cưa ABT.

* Đây không phải chỉ là một sai lầm lớn mà còn thể hiện sự ngu xuẩn cực độ. Bởi vì đường rầy xe lửa đoạn Sông Pha–Đà Lạt được chế tạo đặc biệt cho đường xe lửa răng cưa với tính toán kỹ lưỡng về thiết kế cho địa thế dốc.

Để có thể chịu được lực kéo khủng khiếp khi xe lửa leo núi trong một khoảng thời gian dài nên bản thân các tà vẹt đỡ phải được làm bằng thép có chất lượng cao nhất. Ngay cả đến những con ốc và bù lon cũng khác với loại dùng cho đường rầy xe lửa thông thường.

Do sự không hiểu biết về kỹ thuật cơ khí đường sắt của lãnh đạo, mặc dù có sự phản đối của các nhân viên hoả xa miền Nam cũ, Cục Đường Sắt vẫn ra lệnh tháo gỡ toàn bộ tuyến đường để đưa vào việc phục hồi tuyến đường sắt Xuyên Việt.

Thời kỳ nầy tiếng nói của những nhân viên làm việc cho chính quyền cũ không được xem xét. Ngay cả phản ứng của chính quyền cấp tỉnh mới ở sở tại cũng không mang lại hiệu quả, họ đành nhìn địa phương mình mất đứt đi một báu vật mà ngay trong thời điểm khó khăn về kinh tế, đây là một tuyến giao thông kinh tế huyết mạch mang tính sinh tồn.

Và có thể đoán chuyện gì xảy ra tiếp theo sau đó. Đường rầy đặc biệt này không thể ăn khớp khi kết nối với loại đường rầy ở nơi bằng phẳng. Họ quyết định biến chúng thành sắt phế thải, chất đống tại các kho chứa, nơi lũ kẻ cắp cưa vụn ra và các quan tham bán chúng đi với giá sắt vụn rẻ như bèo.

Đúng là một thảm kịch của lịch sử hỏa xa Đông Dương! Nếu đường xe lửa này không bị tháo gỡ, thì giờ đây đã có thể dễ dàng khôi phục để có những chuyến xe lửa du lịch kỳ thú từ các khu nghỉ dưỡng vùng duyên hải Nha Trang, Ninh Chữ, Mũi Né đi lên cao nguyên Lâm Viên.

(From Phạm Chân Dũng)

Photo (1948): Cầu đường sắt Tân Mỹ vào ga Tháp Chàm


 

Bầy đàn tứ trụ CSVN làm ‘rạng danh’ xứ sở!-Đặng Đình Mạnh

Ba’o Nguoi-Viet

November 14, 2024

Chuyện Vỉa Hè

Đặng Đình Mạnh

Sau khi nhậm chức vào hạ tuần Tháng Mười, ông Lương Cường đã có chuyến công du ra nước ngoài đầu tiên của mình trong cương vị tân chủ tịch nước. Theo thông tin chính thức, ông sẽ đến hai quốc gia Nam Mỹ gồm Chile và Peru để tham dự tuần lễ hội nghị cấp cao APEC.

Nhưng xem ra, chuyến công du đầu tiên của ông tân chủ tịch nước trở nên đáng nhớ hơn khi một trong số cảnh vệ của ông đã bị cảnh sát Chile bắt giữ với cáo buộc quấy rối tình dục. Ngay sau đó, như một động thái “đánh chó nể mặt chủ” khi ông Lương Cường đang là quốc khách của quốc gia này, thay vì bị khởi tố hình sự, người cảnh vệ này chỉ bị trục xuất khỏi Chile và cấm nhập cảnh trở lại trong vòng hai năm.

Ông Lại Đắc Tuấn, cận vệ của Chủ Tịch Nước Lương Cường, ra tòa ở Chile vì “lạm dụng tình dục” và bị trục xuất về nước. (Hình: Báo Chile)

Tuy ông Lương Cường không phải là thủ phạm trong vụ bê bối tình dục, thế nhưng, từ nay cho đến hết sự nghiệp chính trị của ông Lương Cường, câu chuyện đáng xấu hổ tại Chile sẽ còn gắn chặt mãi với danh tính ông tân chủ tịch nước, một chức vụ bị xem là có “huông” “lành ít, dữ nhiều” từ đời Chủ Tịch Nước Trần Đại Quang.

Từ trước đến nay, chức vụ chủ tịch nước vốn thường bị xem thường với vai trò “kèn trống,” vì vai trò nặng về tính chất nghi lễ của chức vụ hơn là thực quyền. Tuy vậy, chức vụ này vẫn được chế độ Cộng Sản trong nước xếp vào nhóm tứ trụ, tức là một trong bốn chức vụ có quyền lực bậc nhất trong hệ thống chính trị.

Chức vụ thứ hai trong tứ trụ là chủ tịch Quốc Hội.

Thượng tuần Tháng Bảy, 2018, chủ tịch Quốc Hội bấy giờ là bà Nguyễn Thị Kim Ngân có chuyến công du chính thức đến Nam Hàn theo lời mời từ chủ tịch Quốc Hội Nam Hàn.

Có lẽ đây là một cơ hội tốt để bà ấy diện 300 chiếc áo dài mà công chúng đã từng xuýt xoa khi được nhà thiết kế áo dài cho bà ấy, vô tình tiết lộ công khai.

Thế nhưng, những tà áo dài công, phượng vô cùng lộng lẫy của bà ấy, đã chìm khuất trước thông tin làm bùng nổ mạng xã hội về chiếc chuyên cơ của bà chủ tịch Quốc Hội đã chở theo chín người “vượt biên có phép” để “nhập cư trái phép” dưới danh nghĩa doanh nhân Việt Nam tháp tùng bà chủ tịch xinh đẹp!

Cũng bà Nguyễn Thị Kim Ngân, công chúng hẳn chưa quên cảm giác ủ ê đến đỏ mặt khi nhắc đến sự kiện vào Tháng Năm, 2016, khi bà ấy đưa ông Obama, tổng thống Hoa Kỳ đi thăm ao cá trong khuôn viên Phủ Chủ Tịch… Trong một phút “hiện nguyên hình” bản chất, bà ấy đã hắt cả xô thức ăn vào hồ cá, khiến vị quốc khách mắt mở chữ O, mồm há chữ A đầy kinh ngạc…

Trong phi vụ ngoại giao đầy tai tiếng đến Nam Hàn nói trên, ít nhất cũng có điểm son hiếm hoi của hệ thống truyền thông Việt Nam khi họ đưa tin rầm rộ lên mặt báo.

Vì lẽ, không phải bê bối nào của lãnh đạo cũng đều được truyền thông trong nước đưa tin tận tình như vậy. Câu chuyện dưới đây về một chức vụ tứ trụ khác là một trường hợp điển hình.

Cách nay hơn hai năm, vào một ngày trung tuần Tháng Năm, 2022, phái đoàn Việt Nam do ông Phạm Minh Chính, thủ tướng, dẫn đầu có chuyến công du tại Hoa Kỳ để tham gia Hội Nghị Hoa Kỳ-ASEAN.

Khi ông thủ tướng cùng phái đoàn của mình đang nói chuyện phiếm để chờ hội kiến song phương với ông Anthony Blinken, ngoại Trưởng Hoa Kỳ, một máy ghi hình của truyền thông Hoa Kỳ đã thu trọn vẹn hình ảnh ông Phạm Minh Chính đang chửi thề theo cách không thể côn đồ hơn được “rõ ràng, sòng phẳng, mẹ nó, sợ gì.”

May mắn, nước chủ nhà Hoa Kỳ đã không chấp nê. Cho nên, video ghi hình ông thủ tướng Việt Nam chửi thề không trở thành một sự cố ngoại giao. Nhưng rõ ràng, nó đã để lại ấn tượng vô cùng xấu về quan chức cao cấp Việt Nam trong con mắt cộng đồng quốc tế văn minh.

Video ấy đã lan truyền đi khắp hệ thống truyền thông thế giới như một scandal (vụ tai tiếng), thế nhưng, truyền thông Việt Nam có mắt như mù, có miệng như câm trước thông tin ấy. Không chỉ câu chuyện về ông thủ tướng chửi thề như một kẻ côn đồ đường phố, mà dưới đây còn có câu chuyện về một tứ trụ khác cho đủ mâm, đủ bát.

Đầu Tháng Chín, 2022, ông Bùi Tuấn Lâm, một công dân sinh sống tại Đà Nẵng bị bắt giữ. Sau đó, ông bị tuyên mức án năm năm tù giam về tội danh “tuyên truyền chống nhà nước…”

Ông còn có một danh xưng khác là Peter Bui, nhưng thật ra, công chúng biết đến ông nhiều hơn với danh xưng “Thánh Rắc Hành” khi ông nhại lại những thước phim loan truyền trên mạng xã hội về “Thánh rắc muối-Salt Bae,” có tên thật là Nusret Gökçe, đầu bếp người Thổ Nhĩ Kỳ và là ông chủ của chuỗi nhà hàng sang trọng vốn rất nổi tiếng về món ăn bò dát vàng. Công chúng tin rằng ông Bùi Tuấn Lâm đã phải trả giá khi dám “trêu” ông Tô Lâm, khi ấy đang là bộ trưởng Bộ Công An siêu quyền lực.

Trong một video dài 41 giây, được đăng tải ngày 3 Tháng Mười Một, 2021, trên tài khoản TikTok của Nusret Gökçe với gần 11 triệu người theo dõi, ông ấy tự tay chế biến và phục vụ món bò dát vàng. Trong video, ông cắt miếng thịt bò dát vàng và đút ăn tận miệng cho Bộ Trưởng Tô Lâm.

Ông Lại Đắc Tuấn khoe nhiều hình ảnh mình đi công tác trên trang cá nhân. Trang này đã bị khóa lại. (Hình: Facebook Tuấn Lại Đắc)

Rất có thể ông Tô Lâm là khách được mời bữa ăn xa hoa đó. Hoặc giả, ông cũng có thể thừa khả năng để thanh toán bữa ăn có giá trị tương đương bằng 80 tấn lúa tại Việt Nam. Thế nhưng, vào thời điểm đất nước chỉ vừa thoát khỏi cơn đại dịch COVID-19 gây thiệt hại vô cùng lớn về nhân mạng lẫn tiền của, việc một quan chức cao cấp ăn uống, sống xa hoa một cách công khai như thế là không phù hợp và đúng đắn về phương diện đạo đức xã hội, nhất khi mình là một công bộc của dân.

Để tham khảo, trong một trường hợp tương tự từ trước đó đúng một thập niên. Năm 2011, Thủ Tướng Ý Silvio Berlusconi đã tổ chức những bữa tiệc tình dục xa hoa và trác táng khét tiếng. Dĩ nhiên, là một tỷ phú, ông hoàn toàn có đủ khả năng để chi trả những bữa tiệc như thế, nhưng điều đó vẫn không thể xem là phù hợp và đúng đắn khi hoàn cảnh nước Ý lúc ấy đang có nguy cơ lâm vào cuộc khủng hoảng tài chính, y như trường hợp Hy Lạp đã vỡ nợ trước đó không lâu.

Thế nên, ông đã bị công chúng chỉ trích dữ dội về phương diện đạo đức xã hội, cho dù những bữa tiệc xa hoa của ông ấy hoàn toàn mang tính cách riêng tư.

Không chỉ hình ảnh tai tiếng bò dát vàng ở Anh Quốc. Mà hình ảnh ông Tô Lam tìm “phao thi” trong phần vấn đáp tại trường Đại Học Columbia, nhân chuyến công du Hoa Kỳ vào hạ tuần Tháng Chín, 2024, khi ông ấy đã giữ chức vụ tổng bí thư cũng lại là một thảm họa về hình ảnh lãnh đạo Việt Nam.

Trên đây chỉ là số ít trong vô vàn câu chuyện cười ra nước mắt của đầy đủ mâm tứ trụ: Chủ tịch nước, chủ tịch Quốc Hội, thủ tướng và tổng bí thư trong những chuyến công du “mang chuông đi đánh xứ người” đầy tai tiếng. Theo đó, những chuyến công du có mang lợi ích gì cho đất nước thì chưa rõ, nhưng nỗi quốc nhục cho xứ sở thì không có gì có thể rõ hơn được nữa.

Phải chịu đựng Cộng Sản độc tài cùng với những lãnh đạo như kể trên, xem ra, người dân Việt Nam thật vô phúc không biết đến khi nào?


 

Cận vệ Lương Cường ở Chile ‘lạm dụng tình dục’ từng nhận huân chương

Ba’o Nguoi-Viet

November 13, 2024

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Trong lúc các báo ở Việt Nam tiếp tục giữ im lặng vụ ông Lại Đắc Tuấn, viên cảnh vệ tháp tùng ông Lương Cường, chủ tịch nước CSVN, thăm chính thức Chile bị bắt và trục xuất vì tội “lạm dụng tình dục,” mạng xã hội rò rỉ tin ông này được trao huân chương.

Theo một ảnh chụp văn bản được chia sẻ nhiều trên Facebook hôm 14 Tháng Mười Một, ông Lại Đắc Tuấn, 59 tuổi, phó trưởng phòng Hậu Cần, Bộ Tư Lệnh Cảnh Vệ, Bộ Công An Việt Nam, là một trong năm người được trao huân chương “Bảo Vệ Tổ Quốc” hạng ba hồi Tháng Bảy năm ngoái.

Ông Lại Đắc Tuấn khoe nhiều hình ảnh mình đi công tác trên trang cá nhân. (Hình: Facebook Tuấn Lại Đắc)

Văn bản nêu trên do bà Võ Thị Ánh Xuân, phó chủ tịch nước, ký hôm 5 Tháng Bảy, 2023.

Việc trao huân chương cho ông Tuấn và những người khác cùng đợt được giải thích là vì họ “đã có thành tích xuất sắc trong quá trình huấn luyện, phục vụ chiến đấu, xây dựng lực lượng công an…”

Văn bản này ban đầu được đăng tải trên trang web Văn Phòng Chủ Tịch Nước, nhưng hiện đã bị gỡ bỏ.

Trong khi đó, trang Facebook Tuấn Lại Đắc được cho là của ông Tuấn, hiện bị các Facebooker để lại nhiều bình luận tiêu cực.

Facebooker “Ta Quoc Thang” bình luận: “Làm trong ngành giữ vị trí đặc biệt quan trọng mà còn chơi Facebook công khai thế này là toi rồi đồng chí ơi. Bị ‘phốt’ là phải nhanh tay khóa ngay Facebook, chứ ai còn để công khai thế này cho cả thiên hạ biết hết à?”

Facebooker “Duc Le” cho biết: “Tôi nghĩ là bạn bị chúng gài đúng không? Người CSVN bây giờ đi đến đâu cũng không ai có cảm tình đâu, đó là do chế độ thối nát đã tạo ra con người bần tiện, tham lam ngu dốt và thù hằn ích kỷ.”

Việc ông Tuấn không cập nhật Facebook cũng như không xóa các bình luận tiêu cực khiến dấy lên suy đoán rằng ông này hiện đã bị khống chế trong lúc chờ đảng ra biện pháp kỷ luật.

Không rõ liệu ông Tuấn có đi theo ông Lương Cường sang Peru dự Hội Nghị APEC hay phải về Việt Nam ngay lập tức sau vụ bê bối.

Nguồn tin riêng của nhật báo Người Việt cho biết ông Tuấn từng tốt nghiệp bác sĩ đa khoa Đại Học Y Hà Nội trước khi tham gia Lực Lượng Cảnh Vệ.

Las Ultimas Noticias tường thuật rằng sự việc xảy ra tối Chủ Nhật, 10 Tháng Mười, tại khách sạn Sheraton, nơi phái đoàn ông Lương Cường cư ngụ, trong chuyến thăm Chile từ ngày 9 đến ngày 12 Tháng Mười Một, trước khi đến Lima, Peru, dự hội nghị thượng đỉnh APEC.

Nữ nhân viên khách sạn khai rằng ông Tuấn yêu cầu cô mang thức uống lên phòng. Khi cô bước vào phòng, ông Tuấn, lúc đó mặc đồ lót, đóng cửa lại và yêu cầu cô đấm bóp (massage). Cô này báo cảnh sát, và ông Tuấn bị bắt ngay đêm đó.

Ông Lại Đắc Tuấn là một trong năm người được trao huân chương “Bảo Vệ Tổ Quốc” hạng ba hồi Tháng Bảy năm ngoái. (Hình: Chụp qua màn hình)

Hình ảnh và video cho thấy, ông Tuấn ra tòa hôm Thứ Hai, 11 Tháng Mười Một, tay bị còng, ngồi trước mặt Chánh Án Ely Rothfeld.

Ông Tuấn phủ nhận có hành vi lạm dụng tình dục, nói rằng chỉ yêu cầu cô nhân viên xoa bóp vùng đầu.

Sau đó, theo AP tiếng Tây Ban Nha, ông Tuấn được thả theo một số điều kiện, bao gồm phải rời Chile trong vài giờ đồng hồ, không được tiếp xúc với nạn nhân, và không được tái nhập cảnh Chile trong ít nhất hai năm.

Ông Alberto van Klaveren, bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Chile, cũng xác nhận có vụ này và nói rất lấy làm tiếc. Ông cũng cho biết có nói chuyện với ông Bùi Thanh Sơn, phó thủ tướng kiêm bộ trưởng Bộ Ngoại Giao Việt Nam. Ông Sơn xin lỗi và hứa “sẽ hoàn toàn hợp tác để giải quyết vấn đề.” (N.H.K) [kn]