DÂNG LỜI CHÚC TỤNG BA NGÔI
DÂNG LỜI CHÚC TỤNG BA NGÔI
“Xin dâng lời tôn vinh chúc tụng Chúa Cha,Chúa Con và Chúa Thánh Thần” (Kh 1,8a)
Một đan sĩ nọ đã nói: “Nếu ngày xưa Moisen đã không bước vào chỗ tăm tối và mù mịt trên núi Sinai, ông đã không gặp thấy Chúa. Cũng vậy, nếu chúng ta không thấy mình dốt nát và mù tối khi suy hiểu về Thiên Chúa, chúng ta sẽ không bao giờ nhận biết được Ngài.” Điều này rất đúng khi chúng ta suy niệm về mầu nhiệm một Chúa Ba Ngôi mà Giáo hội hôm nay mừng kính. Đây là mầu nhiệm căn bản nhất của được tin Công giáo, đồng thời cũng là chân trời vĩ đại và tối tăm nhất đối với đầu óc suy lý của con người. Mầu nhiệm Ba Ngôi rất khó hiểu và thực ra chúng ta không thể hiểu nổi. Khi đối diện trước các thực tại của Thiên Chúa, chúng ta không thể nhận thức bằng lý trí nhưng chỉ có thể trải nghiệm bằng đức tin. Thái độ cần thiết nơi chúng ta không phải là đứng lên cách ngạo nghễ để vắt óc tìm tòi, nhưng phải quỳ gối xuống cách khiêm tốn trong cung chiêm và thờ lạy.
Thực hành đức tin khi tuyên xưng Thiên Chúa Ba Ngôi.
Trước khi bắt đầu làm bất cứ công việc gì, người Công giáo chúng ta luôn bắt đầu bằng dấu Thánh giá với lời tuyên tín: Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. Thánh Phaolô thường gửi lời chào thăm đến các cộng đoàn với văn thức xưng tụng Thiên Chúa Ba Ngôi. Giáo hội cũng dùng lại văn thức này để khởi đầu Thánh lễ khi vị linh mục chào chúc cộng đoàn: “Nguyện xin ân sủng Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta, tình yêu của Chúa Cha và ơn thông hiệp của Chúa Thánh Thần ở cùng tất cả anh chị em (2 Cor 13,13; Eph 1,2). Chúng ta nhớ lại giai thoại về thánh Augustinô. Khi Ngài đi bách bộ bên bờ biển và suy tư về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi, Ngài gặp một em bé đang dùng cái vỏ sò để múc nước biển đổ vào một cái lỗ nhỏ tí xíu. Em bé nhắc nhở cho thánh nhân biết rằng, việc lấy một cái vỏ sò bé tí teo đong đầy nước biển xem ra khá xuẩn ngốc, nhưng việc dùng đầu óc chật chội của con người để cố nhét vào cả bầu trời bao la của mầu nhiệm Thiên Chúa còn xuẩn ngốc hơn gấp bội. Vì vậy, đi vào thế giới của mầu nhiệm, chúng ta phải hết sức khiêm tốn và nhận ra những bất toàn nơi đầu óc mình.
Các thánh giáo phụ vay mượn ý nghĩa của 3 lời khuyên phúc âm để minh họa tình yêu đối với Thiên Chúa Ba Ngôi. Sống tinh thần khó nghèo chính là thể hiện niềm tin vào Chúa Cha, đấng quan phòng và luôn yêu thương con cái mình. Đức Khiết tịnh diễn bày tinh thần từ bỏ để sống với một tình yêu thuần khiết theo gương Chúa Giêsu. Sự Vâng phục của người tu sĩ mời gọi chúng ta mở lòng cho Chúa Thánh Thần tác động. Đó chính là ân ban của Thần Khí giúp chúng ta luôn biết tìm kiếm và quy thuận thánh ý của Thiên Chúa. Chúa Giêsu cũng đã mặc khải cho chúng ta về Chúa Cha và về Thần khí tác sinh. Khi Ngài lãnh phép rửa tại sông Giođan, mầu nhiệm Ba Ngôi từ từ được vén mở, qua tiếng Chúa Cha từ trời vọng xuống và Thánh Thần đậu xuống trên Ngài dưới hình chim bồ câu. Ngoài những điều mà Kinh thánh mạc khải, giáo huấn của Giáo hội cũng đầy ắp những gợi mở cho chúng ta về mầu nhiệm cao cả này. Đây là giáo lý căn bản và chúng ta vẫn thường xuyên tuyên xưng mầu nhiệm ấy mỗi khi chúng ta giơ tay làm dấu Thánh giá để cầu nguyện cùng Chúa Ba Ngôi.
Phẩm tính căn bản của mầu nhiệm Ba Ngôi chính là
tình yêu.
Trong lá thư thứ nhất của Thánh Gioan, vị tông đồ đã định nghĩa về Thiên Chúa qua một hạn từ rất đơn giản và cô đọng: “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4,16). Đức Thánh Cha Phanxicô cũng khẳng quyết rằng, ‘Lòng thương xót’ là tên gọi thứ hai của Thiên Chúa, bởi vì thương xót là cách hiển thị rõ nét về tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người. Khi chiêm niệm về mầu nhiệm Ba Ngôi, chúng ta hãy cảm nghiệm như Thánh Phaolô đã từng diễn tả: “Thiên Chúa đãđổ đầy tình yêu của Người vào tâm hồn chúng ta, nhờ Thánh Thần Người ban cho chúng ta (Rm 5, 5b). Để mặc khải về tình yêu của Chúa Cha, Đức Giêsu đã nói với Nicôđêmô: “Thiên Chúa yêu trần gian đến nỗi đã ban chính con một của Ngài để ai tin vào người Con, sẽ được sống. (Ga 3,16). Vì thế khi chúng ta được rửa tội nhân danh Chúa Ba Ngôi, chúng ta bắt đầu sống ơn gọi làm con và khởi đầu sứ vụ thực hành tình yêu như Mẹ thánh Têrêsa Calcutta đã nói: “Mỗi người chúng ta được trao ban một sứ vụ để chu toàn, đó là sứ vụ của tình yêu.”
Kết Luận
Một bữa nọ, Ông Voltaire, một triết gia vô thần đi bách bộ với một anh bạn trên con đường quê ven rừng. Giữa giao lộ có một cây Thánh giá phủ đầy tuyết. Voltaire đã công khai bỏ đạo từ lâu, và hoàn toàn không còn tin vào Thiên Chúa nữa. Ông còn ngạo nghễ chế diễu niềm tin của các Kitô hữu. Nhưng người bạn đang đi với ông lại có niềm tin rất sâu xa. Voltaire chỉ vào cây Thánh giá phủ đầy tuyết và nói với anh bạn: “Đây là hình ảnh của tôn giáo ngày nay. Thiên Chúa của các anh đã bị văn minh khoa học phủ kín mặt mày và niềm tin tôn giáo đã bị sự lạnh lùng băng giá của con người hôm nay che lấp. Vì vậy, Thiên Chúa của các anh không còn lý do để hiện hữu nữa.” Chợt lúc đó, có một cơn gió mạnh thổi đến hất tung chiếc mũ trên đầu Voltaire và quăng xuống đất, đồng thời cơn gió đã làm tan chảy lớp tuyết bao phủ cây Thánh giá. Gương mặt Chúa Giêsu từ từ hiện lộ một cách rõ nét. Người bạn của Voltaire lúc đó mới trả lời ông: “Này bạn, đây mới là hình ảnh đích thực của niềm tin tôn giáo ngày hôm nay. Cho dù con người vẫn lạnh lùng và chai cứng như lớp tuyết trắng che kín Thánh giá, nhưng sức mạnh của Thiên Chúa vẫn dư sức hất tung sự kiêu ngạo của con người và làm tan chảy sự lạnh lùng nơi con tim sỏi đá của mọi người. Ngài luôn hiện hữu cho dù con người vẫn đang ra sức loại trừ Ngài.”
Một nhà tu đức đã nói: “Chúng ta hãy kiếm tìm Thiên Chúa chứ đừng tìm nơi ở của Ngài.” Chúa ở khắp mọi nơi và đang ở trong tâm hồn mỗi người. Chúng ta hãy không ngừng đi kiếm tìm Ngài.
Lm. GB. Trần Văn Hào
From: KittyThiênKim & KimBang Nguyen
“TỔNG THỐNG HOA KỲ DONALD TRUMP NHÌN NHẬN CON SỐ NGƯỜI HỒNG KÔNG BIỂU TÌNH LÊN ĐẾN MỘT TRIỆU NGƯỜI “
Người Đà Lạt Xưa : “TỔNG THỐNG HOA KỲ DONALD TRUMP NHÌN NHẬN CON SỐ NGƯỜI HỒNG KÔNG BIỂU TÌNH LÊN ĐẾN MỘT TRIỆU NGƯỜI “
Trả lời phỏng vấn của ABC News, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump cho biết ông tin vào con số một triệu người biểu tình tại Hồng Kông và hy vọng mọi chuyện sẽ được giải quyết đối với Trung Quốc và đối với Hồng Kông.
Ông Trump cho biết ông hiểu rõ nguyên nhân dẫn đến cuộc biểu tình lớn nhất chưa từng thấy.
Hôm nay, các đại biểu dân chủ Hồng Kông đã lên án cảnh sát xử dụng quá nhiều khói cay, đạn cao su và đàn áp bạo động với người biểu tình khiến cho ít nhất 72 người đã bị thương.
Chủ tịch đảng Dân Chủ, ông Wu Chi-wai, đã gọi Đặc khu trưởng Hồng Kông, bà Carrie Lam, là một loài “máu lạnh”, và yêu cầu bà hãy từ chức. Ngược lại, bà Lam đã lên truyền hình ghép tội cho những người biểu tình làm bạo loạn thành phố.
Cuốn video (5:30 phút) dưới đây sẽ tường thuật về cuộc phỏng vấn Tổng thống Trump, kèm theo rất nhiều hình ảnh xuống đường tại Hồng Kông vào ngày 12/06/2019.
14.06.2019
Người Đà Lạt Xưa : “TỔNG THỐNG HOA KỲ DONALD TRUMP NHÌN NHẬN CON SỐ NGƯỜI HỒNG KÔNG BIỂU TÌNH LÊN ĐẾN MỘT TRIỆU NGƯỜI “
Trả lời phỏng vấn của ABC News, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump cho biết ông tin vào con số một triệu người biểu tình tại Hồng Kông và hy vọng mọi chuyện sẽ được giải quyết đối với Trung Quốc và đối với Hồng Kông.
Ông Trump cho biết ông hiểu rõ nguyên nhân dẫn đến cuộc biểu tình lớn nhất chưa từng thấy.
Hôm nay, các đại biểu dân chủ Hồng Kông đã lên án cảnh sát xử dụng quá nhiều khói cay, đạn cao su và đàn áp bạo động với người biểu tình khiến cho ít nhất 72 người đã bị thương.
Chủ tịch đảng Dân Chủ, ông Wu Chi-wai, đã gọi Đặc khu trưởng Hồng Kông, bà Carrie Lam, là một loài “máu lạnh”, và yêu cầu bà hãy từ chức. Ngược lại, bà Lam đã lên truyền hình ghép tội cho những người biểu tình làm bạo loạn thành phố.
Cuốn video (5:30 phút) dưới đây sẽ tường thuật về cuộc phỏng vấn Tổng thống Trump, kèm theo rất nhiều hình ảnh xuống đường tại Hồng Kông vào ngày 12/06/2019.
Người Đà Lạt Xưa./.
Phần 1: Cuộc cải cách ruộng đất tại miền Bắc Việt Nam
Phần 1: Cuộc cải cách ruộng đất tại miền Bắc Việt Nam
2008-02-07

50 năm trước, tại miền Bắc Việt Nam lúc bấy giờ là nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, dưới sự lãnh đạo của ông Hồ Chí Minh và Đảng Lao động Việt Nam, tức là đảng Cộng sản sau này, đã diễn ra một cuộc cách mạng được chính những người phát động mô tả là “long trời lở đất”. Đó là cuộc cải cách ruộng đất.
Nói đúng ra thì năm 1956 chỉ là năm cuối của giai đoạn 5, tức cũng là giai đoạn cuối của cuộc cải cách ruộng đất đã bắt đầu bẩy năm trước đó. Tuy nhiên, mốc thời gian này đáng nhớ thứ nhất vì cuộc cải cách ruộng đất đến năm đó đã đụng trần, với những án tử hình thi hành tại chỗ, những án tù dài hạn, mà hầu hết nạn nhân đều chết trong khi đang bị giam cầm, và một bầu không khí nặng nề, đe doạ đã lan rộng khắp nơi, khiến ngừơi dân phải chìm đắm trong nỗi e sợ mênh mông.
“Đào tận gốc, trốc tận rễ”
Thống kê chính thức của nhà nước được đăng trong cuốn Lịch sử kinh tế Việt Nam tập hai cho biết là đã có 172.008 người bị quy vào thành phần địa chủ và phú nông, là những người bị xếp vào loại kẻ thù của nhân dân, bị “đào tận gốc, trốc tận rễ” nghĩa là không bị bắn tại chỗ thì cũng bị lãnh án tù rồi chết trong nhà giam.
Con số này có thể không chính xác, nhưng số nạn nhân quyết không thể thấp hơn thế được vì nó được ghi trong Văn kiện đảng toàn tập do nhà xuất bản chính trị quốc gia ấn hành, và vì nó không nói gì đến những người bị kết án là Quốc Dân đảng thừơng thì bị bắn ngay tại chỗ. Trong số này, có cả những đảng viên Cộng sản trung kiên, mà trước khi chết vẫn còn hô to khẩu hiệu, đảng Cộng sản muôn năm.
Năm 1956 cũng là năm mà ông Hồ Chí Minh và đảng Lao động công khai lên tiếng nhận sai sót trong quá trình thực hiện cuộc cải cách ruộng đất, rồi thực hiện một số biện pháp kỷ luật và tiến hành sửa sai. Bản thống kê chính thức cho biết là trong số 172.008 ngừơi bị quy là địa chủ và phú nông trong cải cách ruộng đất thì 123.266 người bị quy sai, tức là bị oan. Tính theo tỷ lệ là 71,66%. Có lẽ chưa bao giờ và ở đâu tỷ lệ giữa số bị oan và nạn nhân lại cao đến như thế.
Nhà thơ Tố Hữu lúc bấy giờ là trưởng ban tuyên truyền trung ương đảng sau này nhớ lại đã phải nói: “Không thể tả hết được những cảnh tượng bi thảm mà những người bị quy oan là địa chủ, ác bá (mà trong thực tế là trung nông) phải chịu đựng ở những nơi được phát động.”
Bạn nghĩ gì về cuộc cải cách ruộng đất tại Việt Nam và những hậu quả của chính sách này? Xin email về Vietweb@rfa.org
Lời dặn “nhân ái”
Trong “Nội san cải cách ruộng đất” số ra ngày 25 tháng hai năm 1956, có đăng toàn văn lời căn dặn của ông Hồ Chí Minh rằng: “Nhục hình là lối dã man” và “ tuyệt đối không được dùng nhục hình, nếu dùng nhục hình là trái chính sách của đảng, của chính phủ, trái tác phong của cách mạng.”
Căn cứ trên thời gian phát hành của báo, thì lời căn dặn “nhân ái” này được đưa ra bốn năm sau khi bắt đầu thực hiện thí điểm, và chỉ ba tháng trước khi cuộc cải cách ruộng đất chấm dứt bằng đợt sửa sai. Khi đó, nhục hình đã phổ biến khắp nơi và sự sợ hãi đến mụ mẫm cả người đã bao trùm toàn lãnh thổ.
Cũng xin nhắc rằng ngay từ khi thực hiện thí điểm, địa chủ đã bị xác định là kẻ thù của nhân dân, như lời ông Nguyễn Minh Cần, nguyên phó chủ tịch thành phố Hà nội kể lại: “Trước đây, chúng ta coi địa chủ là một thành phần ở trong nhân dân, nhưng bây giờ thì không phải như vậy rồi. Bây giờ thì địa chủ không phải là nhân dân. Nhân dân chỉ là nhân dân thôi, còn địa chủ thì không phải, đó là những ngừơi chống lại nhân dân, là kẻ địch của nhân dân.”
Không chỉ những nạn nhân đau đớn, mà gia đình họ cũng chịu hoạ lây vì bị xã hội cô lập theo chính sách của đảng. Không chỉ gia đình của những người bị kết tội địa chủ phải chịu nhục nhằn, mà những cảnh tượng diễn ra hàng ngày ở mọi nơi những năm đó vẫn còn in dấu cả mấy chục năm sau nơi những chứng nhân.
Ngay trong đề cương báo cáo của bộ chính trị đảng năm 1956 mỗi khi nói đến các cuộc thanh trừng thời cải cách ruộng đất cũng đều phải dùng hình dung từ “tàn khốc” để nói lên những gì xẩy ra hàng ngày, hàng giờ tại miền bắc trong suốt mấy năm trời cao điểm của Cải cách ruộng đất.
Nhà văn Dương Thu Hương trong cuộc phỏng vấn dành cho ký giả Đinh Quang Anh Thái của Little Saigon Radio mới đây vẫn còn nhắc lại: “Đối với tôi, lý tưởng Cộng sản là một cái gì đó khủng khiếp và xa lạ. Vì ngay trứơc cổng nhà tôi là một người chết treo năm cải cách ruộng đất, và tám tuổi, tôi đã phải đi theo các đoàn học sinh để chứng kiến những cụôc đấu đá địa chủ. Sau lưng nhà tôi, đừơng tàu, cũng là xác một ngừơi tự tử chết bằng cách tự đặt cổ mình vào đường ray. Khi tôi tám tuổi, buổi sáng tôi đi tưới rau, tôi đã thấy những ngừơi chết đó, và điều đó làm cho tôi vô cùng khủng khiếp.”
Và nhà văn Trần Mạnh Hảo cũng trong một cuộc phỏng vấn của ký giả Đinh Quang Anh Thái, khi nói lên lý do tại sao ông muốn từ bỏ chủ nghĩa Mác đã phát biểu: “Tôi nhận ra cái điều này cũng lâu rồi, mà nhận từ từ, bởi vì tôi đã đựơc chứng kiến cụôc cải cách ruộng đất ở ngoài miền Bắc mà gia đình tôi là nạn nhân. Tôi thấy nó rất là khủng khiếp. Tôi không hiểu cái chủ nghĩa gì mà nó chỉ có một biện pháp duy nhất là trấn áp ngừơi ta, mang người ta ra đấu tố và bắn bỏ ngừơi ta, mà không có xét xử công minh, cũng không có bằng cớ gì cả. Cuộc cải cách ruộng đất là một cuộc diệt chủng như là Pon Pot và Yeng Sari (đã làm bên xứ chùa Tháp) mà thời đó tôi đã chứng kiến.
Gia đình nhà tôi may mắn là ông nội tôi và các chú các cô, toàn bộ đã di cư vào nam. Bố tôi là con trưởng nên phải ở lại để giữ đất, cho nên không di cư đựơc, phải gánh chịu cái tai hoạ của ông nỗi cũng như các chú, một mình phải chịu trận, cho nên rất là khổ.”
Còn nhà văn Vũ Thư Hiên mới đây, khi nói chuyện về cuộc cải cách ruộng đất với đài Á châu tự do, đã nhớ lại lời bà cô của ông dặn dò như sau: “Tôi có một bà cô ruột ấy, chồng bà cũng bị đấu, mà ông ấy là chủ nhiệm Việt Minh của một xã, mà lại có chân trong Liên Việt huyện, Liên Việt tức là Mặt Trận Tổ Quốc bây giờ. Ông ấy bị đấu, bị giam trong chuồng trâu chuồng bò, nói chung là khổ lắm, rồi ăn uống kém cỏi, đến lúc đựơc thả về nhà thì ông ấy chết, chết tại nhà. Bà cô tôi chỉ nói, cháu ạ, mình phải lựa bạn mà chơi. Cái bọn Cộng sản nó gian ác và bất nhân lắm đấy. Tôi nói, nhưng bố cháu là Cộng sản cơ mà! (Bà cô trả lời) Thì bố cháu không hiểu, bố cháu mới đi với bọn ấy.”
Vết thương chưa lành
Cuộc cải cách ruộng đất chấm dứt 50 năm trước đây quả nhiên vẫn còn là một vết thương chưa lành đối với quá nhiều con người dù có trực tiếp là chứng nhân hay không. Đáng tiếc là những sách báo viết về giai đoạn ấy quá ít, lại thường bị tịch thu ngay sau khi phát hành, và dù 50 năm đã qua đi, thì cải cách ruộng đất vẫn còn là một đề tài cấm kỵ, trong khi những chứng nhân cứ già đi và chết đi dần.
Đó là lý do khiến ban Việt ngữ đài Á châu tự do chúng tôi quyết định thực hiện một loạt bài về cuộc cải cách ruộng đất để vẽ lại bức tranh thực xẩy ra của một thời mà không ai không xót xa khi nhớ lại.
Loạt bài sẽ bắt đầu với nhà nghiên cứu sử Trần Gia Phụng. Ông sẽ điểm lại tám đợt phát động quần chúng giảm tô và 5 đợt cải cách ruộng đất kéo dài suốt bẩy năm kể từ năm 1949. Sau đó, là lời kể lại của ông Nguyễn Minh Cần là người từng trực tiếp tham gia đoàn cải cách ruộng đất cũng như công tác sửa sai.
Xen kẽ sẽ là lời kể của nhà thơ Nguyễn Chí Thiện từng chứng kiến từ đầu đến cuối một phiên xử của toà án nhân dân, của ông Trần Anh Kim có ông nội và bố đều là nạn nhân của Cải cách ruộng đất, lời kể của nhà văn Vũ Thư Hiên khi ông có dịp qua những nơi đã diễn ra cuộc cách mạng được gọi là “long trời lở đất” ấy, của nhạc sĩ Trịnh Hưng là người bạn chí cốt của nhà thơ Hữu Loan, tác giả màu tím hoa sim, vốn là người mà những biến chuyển của đời sống gắn liền với cuộc cải cách ruộng đất.
Trước khi bắt đầu vào loạt bài cải cách ruộng đất kể từ buổi phát thanh tới, ban Việt ngữ trân trọng cảm ơn các vị vừa nêu tên đã nhiệt thành cộng tác và giúp đỡ chúng tôi trong cố gắng lật lại bộ hồ sơ đầy oan khuất này.
Bấm vào đây để xem toàn bộ loạt bài về “Cải Cách Ruộng Đất”
Không hề đồng cam sao bắt cộng khổ?
Không hề đồng cam sao bắt cộng khổ?
Đồng cam: cùng hưởng vị ngọt; cộng khổ: cùng chia đắng cay! Là thành ngữ chỉ sự gắn bó, sẻ chia, phúc họa cùng hưởng. Ở đây ông Phúc kêu gọi người dân như vậy. Ý nói phải chia sớt cái khó khăn của chính phủ hiện nay. Nhưng lời nói đó vô nghĩa, bởi dân Việt không hề được đồng cam, mà bắt buộc phải cộng khổ.
Tôi chỉ dẫn chứng vài chuyện rất rõ ràng:
Đồng cam: hiện nay ai cũng biết đời sống quan chức giàu có hơn mức sống trung bình của người dân hàng trăm, hàng ngàn lần. Họ ở những biệt phủ, khu biệt thự cao cấp, đi xe đắt tiền, con cái du học Mỹ, Châu âu và mua nhà bên đó, trong khi dân nghèo ở khu ổ chuột, đi xe cà tàng, con cái thất học vì không đủ tiền đóng học phí. Cán bộ nhà nước đồng cam chỗ nào? Đồng cam sao kê khai tài sản phải giấu dân, xem đó là bí mật quốc gia?
Còn cộng khổ: đã không đồng cam tất nhiên không có cộng khổ, mà cái khổ này là áp đặt, người dân không có lựa chọn khác, đó là: tăng giá điện, giá nước, giá xăng dầu, giá BOT…
Nói chung cán bộ quan chức chia cái giàu, dân hưởng cái khổ. Ai phản biện câu này, xin mời!
Nguyễn Đình Bổn

SỰ NÓNG GIẬN VÀ CÂU CHUYỆN VỀ NHỮNG CHIẾC ĐINH
https://www.facebook.com/tinmungchonguoingheo/videos/456634821830266/
Thanh tra vòi tiền
Đoàn Phú Hòa
13-6-2019
Nhân mấy vụ “thanh tra” vòi tiền đang rộ lên trên mạng xã hội, tôi chợt nhớ đến một câu chuyện mà tôi được trực tiếp chứng kiến ở Hà Nội hồi năm 2008.
Đợt đó đoàn chúng tôi đang ở Việt Nam để thực hiện mấy dự án tìm nước sạch trong chương trình tài trợ “Xóa đói, giảm nghèo” không hoàn lại của chính phủ Séc tài trợ cho Việt Nam tại các vùng khó khăn về nước sinh hoạt.
Trưa thứ ba, sau khi làm việc với lãnh đạo của Bộ Kế Hoạch – Vật Tư, bốn đứa chúng tôi (3 Séc, 1 Việt) rủ nhau đi ăn cơm trưa trước khi về khách sạn. Quán lúc đó vắng, chỉ có vài bàn có khách ngồi.
Trong lúc chờ mang đồ ăn ra thì tôi nghe tiếng trò chuyện rôm rả của ba người đàn ông Việt Nam ngồi cách chỗ chúng tôi không xa. Vì họ nói chuyện với nhau khá to nên dù không muốn thì những câu chuyện về tiêu sài, sắm sửa của họ vẫn lọt được vào tai.
Bỗng nhiên một người đàn ông cỡ tuổi trung niên vỗ đùi rồi tuyên bố với hai người kia là suýt quên mất “nhiệm vụ” kiếm tiền cho vợ con đi qua Singapore du lịch và mua sắm cuối tuần. Ngay sau đó cậu ta gọi điện cho ai đó và cố tình bật loa để hai người kia cùng nghe. Cậu ta nói với người ở đầu dây bên kia là sáng thứ Năm sẽ đến công ty để thanh tra về vấn đề an toàn lao động.
Vì loa bật to nên tôi nghe rõ những gì mà người đàn ông ở đầu dây kia nói với vẻ ngạc nhiên là vừa thanh tra quí trước. Cậu này liền cho biết là nhận được thông tin về an toàn lao động không được bảo đảm trong công ty, nên phải đến kiểm tra rồi hai lần nhắc lại câu “Cậu phải chuẩn bị đủ như lần trước đấy nhé”, rồi tắt máy.
Đặt cái điện thoại di động xuống bàn, tợp một ngụm rượu rồi cậu ta hể hả nói với hai người cùng bàn “Thế là đủ tiền cho mấy mẹ con nó qua Sing mua sắm cuối tuần”. Hai người kia cười phụ họa theo.
Chưa hết, tợp tiếp một ngụm rượu thứ hai, cậu ta buông thêm một câu nữa “Tuần này tự do, mấy anh em mình lại đi mát mẻ một chút chứ nhỉ”. Đáp lại sự gợi ý này là một câu ngắn gọn “Nhất trí” xanh rờn.
Khi về đến khách sạn, tôi kể lại cho mấy đứa bạn Séc những gì mà tôi đã phải nghe trong bữa ăn trưa đó, lũ bạn Séc chỉ biết trợn ngược mắt, lắc đầu.
Tập Cận Bình lo lắng tình hình Hồng Kông, quân đội sẵn sàng đợi lệnh?
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình vừa kết thúc hành trình thăm Nga về, đã lập tức lắng nghe tổng hợp đánh giá tình hình từ đội ngũ cố vấn Trung Nam Hải, ông đã phải lên tiếng rằng “Tình hình Hồng Kông có rủi ro mất kiểm soát”.

Tha thứ cho kẻ thù mới là cảnh giới cao nhất của sự từ bi.
Tha thứ cho kẻ thù mới là cảnh giới cao nhất của sự từ bi.
Đã bao giờ bạn cảm thấy rằng tha thứ cho người khác là một việc đầy khó khăn chăng? Mẩu truyện dưới đây hy vọng sẽ gợi ý cho bạn.
Xưa có một ông lão râu tóc bạc phơ sống với ba người con trai. Một ngày kia, ông lão gọi các con của mình lại và nói:
“Cả đời cha đã gánh vác cho gia đình ta, bị người ta ức hiếp cũng nhiều rồi. Giờ thì cha đã già, không biết còn sống được bao lâu nữa, vậy nên một trong ba anh em con cần phải thay cha gánh vác gia đình. Hôm nay, cha giao cho mỗi con một thỏi bạc, hãy đi hành thiện và tích đức. Ai có thể chứng tỏ là người thiện đức nhất sẽ được thay cha trở thành trụ cột của gia đình”.
Một thời gian sau, ba người con trở về. Người cha yêu cầu họ kể lại những gì họ đã trải qua.
Anh cả tỏ ra tự hào: “Con nhìn thấy một người phụ nữ định trẫm mình xuống sông, con vội nhảy xuống và cứu được cô ấy lên bờ. Vì cô ấy mang bầu nên con đã cứu được hai mạng người”.
Anh thứ hai cũng hào hứng kể: “Con đi ngang qua một thôn làng và thấy có ngôi nhà đang bén lửa. Vì ngôi nhà ở ngay đầu gió nên cơ hồ cả làng sẽ bị thiêu rụi. Con nhảy vào trong lửa và dập tắt đám cháy ấy, đã cứu được rất nhiều mạng sống và tài sản”. Người cha mỉm cười, nhưng cũng không nói thêm lời nào.
Cuối cùng chỉ còn lại anh út, anh ngập ngừng: “Cha ạ, con rất buồn vì chẳng làm nên công trạng gì mà chỉ toàn là những việc ngớ ngẩn. Ngày hôm trước khi đi ngang qua rặng núi, con nhìn thấy vị lực sĩ mà thường ngày vẫn hay ức hiếp nhà chúng ta. Lúc ấy anh ta đang say rượu nằm ngay bên bờ vực thẳm. Chỉ cần anh ta trở mình một cái là sẽ rơi xuống vực.
Lẽ ra con nên bỏ mặc anh ta đó mà đi tìm việc gì khả dĩ hơn vì kẻ đồi bại như anh ta thì cả làng đều cho rằng chết là đáng kiếp. Nhưng tâm con lúc đó bứt rứt, còn đành gọi anh ta dậy, bảo anh ta cẩn trọng tránh xa cái vực đó ra. Cuối cùng không tìm được việc gì để làm theo nguyện của cha”.
Người cha nghe xong, không ngờ khuôn mặt trở nên vô cùng rạng rỡ, nói: “Con có thể buông bỏ oán hận, tha thứ để cứu cả kẻ thù của mình thì tâm đủ rộng để gánh vác việc lớn“. Ông quyết định trao cho con trai út kế thừa gia sản, trụ cột gia đình.
Sau khi người con út trở thành trụ cột gia đình, vị lực sĩ từng bắt nạt anh ngày trước vô cùng biết ơn và nhận ra rằng việc mình làm trước đây là sai trái. Từ đó, anh ta bỏ hẳn thói ngang nhiên hống hách, đối xử với tất cả mọi người bằng thiện tâm và hòa ái. Hai gia đình từ đó cũng trở thành những người bạn tốt.
From: ngocnga_12 & NguyenNThu
Ghi chú: Không chỉ tha thứ cho kẻ thù mà làm sao đạt được tầm cao hơn nữa là “yêu kẻ thù” thì còn tuyệt vời hơn nữa. Với bản tính tự nhiên ta không làm được nhưng với sự giúp sức của Thiên Chúa chúng ta có thể làm được.
Ba giải pháp xây dựng một nền báo chí độc lập, chuyên nghiệp và chất lượng cao
Ba giải pháp xây dựng một nền báo chí độc lập, chuyên nghiệp và chất lượng cao
Trịnh Hữu Long – Phạm Đoan Trang
Ảnh: Thomson Foundation.
Chúc mừng sinh nhật tờ Bauxite Việt Nam! Xin cảm ơn nỗ lực của nhóm điều hành suốt 10 năm qua! Đồng thời, xin chia sẻ mạnh mẽ thông điệp của Tiến sĩ Nguyễn Quang A: nhu cầu hình thành một nền báo chí ra hồn là rất cấp bách.
Độc lập nhưng phải ra hồn thì mới cạnh tranh lại được với bộ máy tuyên giáo khổng lồ của đảng và cải thiện môi trường truyền thông Việt Nam. Chữ “ra hồn” của TS. Nguyễn Quang A ở đây có thể hiểu là báo chí chuyên nghiệp và chất lượng cao.
Muốn chuyên nghiệp thì cần những người coi nó là một nghề thay vì rảnh thì mới làm. Như vậy cần có tiền để trả lương, đào tạo, mua sắm công cụ tác nghiệp, v.v. Như TS. Nguyễn Quang A nói, tiền không phải là vấn đề lớn. Chúng tôi nghĩ vấn đề lớn lại là không mấy ai chịu coi làm việc cho một tờ báo “ngoài luồng” là một công việc chuyên nghiệp. Phần vì những nỗi sợ hãi mơ hồ, phần vì không mấy ai có chí hướng gây dựng một nền báo chí độc lập ra hồn cho Việt Nam, mà mỗi người đều có chí hướng khác.
Chúng tôi hiểu đấu tranh thay đổi xã hội có nhiều cách, năng lực của mỗi người thì lại có thể làm nhiều thứ, nhưng nếu không chọn lấy một thứ để dốc lòng cho nó thì sợ rằng sẽ chẳng có thứ nào ra hồn. Báo chí nói riêng và tự do ngôn luận nói chung là trụ cột của một nền dân chủ. Không có nó và những người thực hành nó một cách ra hồn thì không có nền dân chủ nào cả.
Chuyên nghiệp cũng có nghĩa là biến nó thành một nỗ lực tập thể, có tổ chức, thay vì dừng lại ở việc viết lách cá nhân, dù là viết Facebook hay viết blog. Một cá nhân có thể viết dăm bài hay mỗi tháng, nhưng năng lực của một cá nhân là có hạn, cá nhân cũng thường có xu hướng làm việc tùy hứng và không ổn định, khi cá nhân đó hết hứng hoặc vì lý do gì đó mà không làm việc được nữa thì “tờ báo” riêng của họ cũng chết theo. Một tờ báo được tổ chức tốt sẽ có hàng chục, hàng trăm bài báo hay mỗi tháng và sản xuất đều đặn.
Muốn chất lượng cao thì nhà báo và toà soạn phải đầu tư điều tra, nghiên cứu và có quy trình sản xuất tốt. Cái này không phải là vấn đề lớn nếu chịu coi làm báo là một công việc chuyên nghiệp. Mọi thứ xuất phát từ chữ “dấn thân”, nghề nào cũng vậy chứ không riêng gì nghề báo. Có dấn thân rồi thì mọi thứ đều dễ giải quyết, vì khi đụng chuyện thì họ sẽ mày mò thử một nghìn cách để giải quyết, nếu không có tinh thần dấn thân thì rất dễ nản và dễ bỏ cuộc giữa chừng.
Chúng tôi đề xuất mấy giải pháp có thể làm ngay để từng bước xây dựng một nền báo chí độc lập, chuyên nghiệp và chất lượng cao:
- Xây dựng một quỹ hỗ trợ khởi nghiệp báo chí
Ta hình dung một tờ báo điện tử khi ra đời có thể có ba người. Giả sử mức lương để sống được ở Hà Nội và Sài Gòn là 12 triệu/tháng (tương đương khoảng hơn 500 USD), thì quỹ lương cho ba người trong một năm đầu là 432 triệu (khoảng 19.000 USD). Cộng các chi phí vận hành thì ta có thể cho ra đời một tờ báo mới với vốn đầu tư khoảng 600 – 700 triệu đồng (25 – 30 nghìn USD). Với 250 – 300 nghìn USD ta có thể cho ra đời 10 tờ báo.
Từ năm thứ hai, các tờ báo sẽ phải tự gây quỹ từ các nguồn khác nhau. Quỹ có thể tiếp tục hỗ trợ nếu cần thiết.
Như vậy, số vốn đầu tư thực sự không lớn so với ngân sách và năng lực gây quỹ của nhiều tổ chức xã hội dân sự hiện nay. Việc lập ra và quản lý một quỹ chuyên hỗ trợ khởi nghiệp báo chí là hoàn toàn khả thi.
- Xây dựng một cơ chế đào tạo nhà báo mới
Muốn có những tờ báo mới thì phải có những nhà báo mới biết viết báo và làm báo. Viết báo là sản xuất nội dung. Làm báo là quản lý sản xuất và phát triển nội dung. Những kỹ năng này không tự có, mà phải học. Môi trường đào tạo báo chí Việt Nam hiện nay không có nhiều khóa học báo chí đúng nghĩa là báo chí, mà luôn bị các yếu tố chính trị chi phối.
Bên cạnh kỹ năng, nhà báo cũng phải có kiến thức về chính trị, pháp luật, môi trường khác hẳn với những gì nhà trường Việt Nam dạy.
Việc tổ chức các khóa học báo chí có thể được tiến hành trong nước (hiện nay là khó), nước ngoài (như mô hình đào tạo của VOICE), và online (hiện chưa có). Đào tạo online là một cách hay, giúp vượt qua được các rào cản địa lý, an ninh, với chi phí phải chăng. Có rất nhiều khóa học báo chí và quản lý báo chí trên Coursera, Edx, Linkedin, Udemy, v.v. mà các tổ chức báo chí, xã hội dân sự có thể mua cho nhân viên, thực tập sinh của mình học. Việc tổ chức ra một chương trình đào tạo online có chất lượng là giải pháp có lẽ là tốt nhất trong thời điểm này.
- Xây dựng một mạng lưới nhà báo mới
Một mạng lưới các tổ chức báo chí và nhà báo mới nhằm hỗ trợ và bảo vệ lẫn nhau. Đây chính xác là những gì mà một nghiệp đoàn báo chí cần làm. Khởi đầu, nó không cần ban bệ phức tạp gì, chỉ cần một nhóm nhỏ, hoạt động thường xuyên và có kết quả cụ thể, rõ ràng.
Cái cần nhất ban đầu là các thành viên hỗ trợ nhau về chuyên môn, nghiệp vụ thông qua các hình thức trao đổi qua mạng và gặp gỡ định kỳ. Chuyên môn, nghiệp vụ ở đây là cả viết báo lẫn làm báo.
Việc hỗ trợ và bảo vệ lẫn nhau này là cái mà nền báo chí “chính thống” hiện nay đang thiếu, trong khi nó lại là điều rất cần thiết để các nhà báo có thể yên tâm tồn tại và tác nghiệp trong môi trường xã hội vốn nhiều khó khăn, o ép, bất lợi và nguy hiểm cho báo chí.
Vậy nên, xây dựng một nền báo chí độc lập lại càng đòi hỏi phải xây dựng cho được một mạng lưới nhà báo mới, nhằm hỗ trợ và bảo vệ cho nhau.
***
Những giải pháp trên đây hoàn toàn không có gì mới mẻ, chỉ cần được triển khai với một quyết tâm cao độ. Luật Khoa cũng như nhóm tác giả bài viết này để ngỏ mọi khả năng hợp tác với các nhà báo, nhà tài trợ và bất kỳ ai muốn xây dựng một nền báo chí độc lập, chuyên nghiệp và chất lượng cao cho Việt Nam.
Trịnh Hữu Long là đồng sáng lập viên và tổng biên tập của Luật Khoa tạp chí, có địa chỉ email: long.trinh@luatkhoa.org Phạm Đoan Trang là đồng sáng lập viên và biên tập viên của Luật Khoa tạp chí, có địa chỉ email: doantrang@luatkhoa.org. Cô đồng thời là tác giả của các cuốn sách “Chính trị bình dân”, “Phản kháng phi bạo lực”, “Cẩm nang nuôi tù” và nhiều ấn phẩm khác.
T.H.L. – Đ.T.
Nguồn: https://www.luatkhoa.org/2019/06/ba-giai-phap-xay-dung-mot-nen-bao-chi-doc-lap-chuyen-nghiep-va-chat-luong-cao/
Tổng thống Balan Andrzej Duda đã đến thăm và quỳ gối xin phúc lành từ Tân linh mục Michel Los
Thanh Duong Le — with Trần Tiến Phát.




Make Christianity Great As Always is with Tuyet Mai Phan and Trần Tiến Phát.
Hôm 07.06.2019, Tổng thống Balan Andrzej Duda đã đến thăm và quỳ gối xin phúc lành từ Tân linh mục Michel Los trong lần sinh nhật 31 của cha. Cha là một bệnh nhân ung thư vừa mới được phong chức linh mục trên giường bệnh.
Trước đó vào cuối tháng 5/2019, trên mạng lan truyền một Thánh lễ truyền chức Linh mục ngay trên giường bệnh cho Chủng sinh Michael Los thuộc Cộng đoàn Orionine Fathers, được chẩn đoán với căn bệnh ung thư, đã được chịu chức phó tế và linh mục của Giáo Hội Công Giáo. Đức Thánh Cha Phanxicô đã ban tất cả các năng quyền và sự miễn trù cần thiết để cho Thầy Michael được chịu chức phó tế và linh mục trong cùng nghi lễ, được cử hành ngay tại phòng bệnh viện mà Thầy Michael đang điều trị.
Có một Tổng thống thăm hỏi một người bệnh nhân. Có một Tổng thống hạ mình khiêm nhường để nhận được bình an nơi người bệnh. Có một Tổng thống tin, cậy, mến vào Thiên Chúa qua hình ảnh của một người bệnh là tôi tớ của Chúa.
Còn gì đẹp bằng, còn gì cao quý hơn của lễ yêu thương và vâng phục dâng lên Thiên Chúa. Tạ ơn Chúa, muôn đời cảm tạ ngợi khen Chúa, công trình của Chúa thật bao la hùng vĩ.
Giáo dục làm nên tất cả

Đọc xong thấy sợ quá!
Tuyên bố nổi tiếng của Nelson Mandela được viết tại cổng trường Đại học Nam Phi:
« Để phá hủy bất kỳ quốc gia nào không cần phải sử dụng đến bom nguyên tử hoặc tên lửa tầm xa. Chỉ cần hạ thấp chất lượng giáo dục và cho phép gian lận trong các kỳ thi của sinh viên. »
« Bệnh nhân chết dưới bàn tay của các bác sĩ của nền giáo dục đấy. »
« Các tòa nhà sụp đổ dưới bàn tay của các kỹ sư của nền giáo dục đấy.. »
« Tiền bị mất trong tay của các nhà kinh tế và kế toán của nền giáo dục đấy.. »
« Nhân loại chết dưới bàn tay của các học giả tôn giáo của nền giáo dục đấy. »
« Công lý bị mất trong tay các thẩm phán của nền giáo dục đấy. »
« Sự sụp đổ của giáo dục là sự sụp đổ của một quốc gia. »
—
Suu tầm
Giáo dục làm nên tất cả
(Cảm ơn một bạn sinh viên VN).
( cop từ Fb Ngoc Trang )








