CS CẦM QUYỀN THẾ NÀO NGƯỜI TA MỚI TÌM MỌI CÁCH BỎ NƯỚC RA ĐI CHỨ? ( DÙ CÓ THỂ CHẾT)

CS CẦM QUYỀN THẾ NÀO NGƯỜI TA MỚI TÌM MỌI CÁCH BỎ NƯỚC RA ĐI CHỨ? ( DÙ CÓ THỂ CHẾT)

Vụ 39 người chết trong Container ở Anh có người Việt Nam.

Vì đâu nên nổi cả nước từ người giàu đến người nghèo phải tìm đường ra đi?

No photo description available.

Lại có một Phó phòng Đại học Sư phạm Vinh rơi từ tầng 8 xuống qua đời

KNEWS.HOST
Phó trưởng Phòng Kế toán của Trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật Vinh rơi từ tầng 8 xuống tầng 2 khách sạn th iệt m ạng. Ngày 25/10, trả lời VTC News, ông Phạm Hữu Truyền, Hiệu phó Trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật Vinh (Nghệ An) x ….

MỘT NỀN TẢNG CỦA ĐỨC TIN: SỰ CẦU NGUYỆN

MỘT NỀN TẢNG CỦA ĐỨC TIN: SỰ CẦU NGUYỆN

 Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa

Sau khi lên các phương kế để dụ Tư Mã ý vào hang động Thượng Phương, Khổng Minh đã sai quân sĩ bịt kín cửa hang rồi dùng hoả công để tiêu diệt viên tướng tài của nước Nguỵ.  Đang nắm chắc kết quả, một kết quả có thể xoay đổi tình hình thế sự thời tam quốc phân tranh lúc bấy giờ, hầu đưa nhà Thục thống nhất đất nước, thì bỗng một cơn mưa bất chợt đổ xuống dập tắt đòn hoả công của Khổng Minh và cứu sống Tư mã Ý.  Khi ấy Khổng Minh đã than rằng: “Mưu sự tại nhân.  Thành sự tại thiên.” Hai từ “trời định” mà dân gian thường dùng nói lên quan niệm về ý định của trời xanh đã chi phối cuộc nhân sinh một cách nào đó.

Niềm tin Kitô giáo cũng có cái nhìn về thiên mệnh nhưng hoàn toàn không theo kiểu thụ động, yếm thế.  Chúng ta tin nhận thánh ý của Thiên Chúa, nhưng sự tin nhận này không loại bỏ vai trò của sự tự do mà Thiên Chúa tặng ban cho con người.  Thiên Chúa không phải là một vị thần chuyên chế quyết định mọi chuyện thành bại hay được thua của con người.  Cách riêng những sự tốt xấu theo chiều kích luân lý thì đều có sự tham gia của sự tự do của chính con người.  Giáo lý Công giáo dạy rằng chỉ có hành vi nhân linh nghĩa là những hành vi bao hàm sự hiểu biết và tự do thì mới có giá trị luân lý.  Tuy nhiên để đạt được những điều tốt đẹp, Kitô hữu tin rằng phải cần đến ân sủng của Thiên Chúa, Đấng là cội nguồn của mọi sự thiện hảo.  Chúa Kitô đề cập đến chân lý này qua hình ảnh cây nho, cành nho và Người đã khẳng định: “Không có Thầy anh em chăng làm gì được” (Ga 15,5).

Sách Xuất hành tường thuật cuộc chiến giữa quân Israel và quân Amalếch.  Trong khi tướng Giosuê đem quân đi giao chiến thì Môsê lên núi cầu nguyện.  “Khi nào ông Môsê giơ tay lên, thì dân Israel thắng thế; còn khi ông hạ tay xuống, thì Amalếch thắng thế” (Xh 17,11).  Dữ kiện này muốn nói rằng sự thắng thua của dân Israel là do bởi Thiên Chúa mà thôi.  Chính vì thế nhất thiết cần phải gắn bó với Thiên Chúa, đặc biệt bằng sự cầu nguyện.

“Luật của cầu nguyện là luật của niềm tin” (lex orandi, lex credendi).  Câu ngạn ngữ trên đã nói lên mối tương quan mật thiết giữa niềm tin với việc cầu nguyện, cầu nguyện riêng tư hay cầu nguyện công khai chính qua các cử hành Phụng Vụ.  Dĩ nhiên nếu hiểu văn phong dụ ngôn thì chúng ta sẽ nhận ra ý nghĩa chính của câu chuyện dụ ngôn Chúa Giêsu kể về “ông quan toà chẳng sợ Thiên Chúa mà phải chào thua sự lì lợm của một bà goá” (x. Lc 18,1-8).  Ý nghĩa của câu chuyện dụ ngôn đã được thánh sử Luca nói ngay đầu đoạn tin mừng đó là “để dạy các môn đệ phải cầu nguyện luôn, không được nản chí” và cái lý do được nêu lên ở câu cuối đó là lòng tin.

Một vấn nạn: “Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng?” (Lc 18,8).  Câu than thở của Chúa Kitô khiến chúng ta phải giật mình và cảnh tỉnh.  Khi nhân loại ngày càng văn minh tiến bộ, khi nền công nghệ ngày càng tinh xảo và tân kỳ, thì dường như sự tự cao tự đại đang ngày càng xuất hiện dưới nhiều hình thức.  Dù nhiều người với cái thói kiêu căng cho rằng ‘bàn tay ta làm nên tất cả…” đã từng “trắng mắt ra” khi đối diện với những nghịch cảnh vượt quá sức mình, thế nhưng vẫn còn đó những hình thái ngông nghênh cao ngạo bằng sự độc tôn, độc đoán, độc quyền, chuyên chế…  Những hình thức tự tôn vinh, thần thánh hoá bản thân hay tập thể của mình lên hàng muôn năm hay bất diệt vẫn còn nhan nhản đó đây.  Một khi sự tự tin đã biến thành sự tự tôn thì lòng tin vào Đấng Tối cao sẽ suy giảm và rồi sẽ biến mất.  Khi con người đã không còn tin vào Đấng Tối cao thì chắc chắn sẽ làm được sự gì tốt đẹp đúng nghĩa.  Như thế, lòng tin hay đức tin, nói theo ngôn ngữ Kitô giáo, chính là nền tảng của mọi thành quả tốt đẹp mà con người đạt được.

Kitô giáo luôn khẳng định rằng tin là đón nhận Thánh ý Thiên Chúa và dấn thân hết mình để sống theo thánh Ý đã lãnh nhận.  Hai mẫu gương lớn của lòng tin thường được giáo hội nói đến đó là Tổ phụ Abraham và Mẹ Maria.  Đang là người sinh sống bằng nghề chăn nuôi súc vật thế mà Abraham đã can đảm vâng nghe lời Thiên Chúa mời gọi lên đường đi đến nơi chưa từng biết.  Nếu nơi ấy là nơi thiếu cỏ hay thiếu nước thì việc chăn nuôi sẽ phá sản.  Tuổi đã cao, người phối ngẫu đã qua thời sinh nở thế mà Abraham vẫn vâng lệnh Thiên Chúa để hiến tế người con trai duy nhất, kẻ sẽ nối dõi tông đường, người sẽ giúp ông tránh được sự bất hiếu với tổ tiên.  Khi đón nhận và “xin vâng” như lời sứ thần truyền thì Mẹ Maria đã chấp nhận sự hiểu lầm của người bạn đời, Giuse và chấp nhận cả cái án hình bị ném đá theo luật bấy giờ.

Làm sao có thể đón nhận và thực thi Thánh ý Chúa nếu chúng ta không gặp gỡ và lắng nghe Người phán dạy?  Và làm sao chúng ta có thể gặp gỡ Thiên Chúa nếu không chuyên chăm cầu nguyện?  Cầu nguyện là nâng tâm hồn lên, gặp gỡ Thiên Chúa, kết hiệp với Người, lắng nghe Người phán dạy để rồi can đảm thực thi.  Cầu nguyện là cách thế biểu lộ niềm tin và cũng là phương thế củng cố niềm tin.  Vì chúng ta tin nên chúng ta cầu nguyện.  Nhờ chúng ta cầu nguyện nên niềm tin của chúng ta được củng cố.

Ai có thể tự hào rằng mình đã vững vàng trong đức tin?  Ai có thể tự nhận rằng mình sẵn sàng hy sinh mạng sống để thực thi giới luật yêu thương Chúa Kitô truyền dạy?  Ngoại trừ các thánh nhân, có thể nói chúng ta, từ người giáo dân hèn mọn đến vị mục tử trọng chức, thảy đều non kém đức tin, chưa dám xả thân, hiến mình để sống yêu thương đến cùng.  Chính vì thế việc chuyên chăm cầu nguyện là điều như tất yếu.  Tuy nhiên cần khẳng định rằng cầu nguyện không phải là để bắt Chúa thực hiện ý muốn của chúng ta, nhưng là để chúng ta biết cách thực thi thánh ý Chúa, nghĩa là để sống đức tin.  Và xin đừng quên đức tin chính là chìa khoá dẫn chúng ta đến sự sống đời đời.

Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa

Người trẻ từ chối cơ hội thăng tiến vì… sợ mất Medi-Cal

Người trẻ từ chối cơ hội thăng tiến vì… sợ mất Medi-Cal

Tâm An/Người Việt

Đừng để nỗi sợ mất trợ cấp y tế Medi-Cal cản trở con đường thăng tiến của bạn. (Hình minh họa: David McNew/Getty Images)

STANTON, California (NV) – “Ở công ty tôi, có một anh công nhân lắp ráp làm việc ở đây từ năm 2011. Trong tám năm nay, anh làm việc rất chăm chỉ, có trách nhiệm, nên hai lần được đề nghị thăng tiến làm đội trưởng. Mức lương vị trí này theo giờ, tăng từ $15 lên $19.5. Thế nhưng cả hai lần đó, anh đều một mực từ chối.”

Chị Ánh Hồng, hiện đang làm quản lý điều hành cho một hãng lắp ráp điện tử tại thành phố Stanton, Nam California, nói như vậy và kể thêm: “Hỏi ra mới biết tuy gia đình khó khăn nhưng anh không muốn tăng lương vì sợ… mất Medi-Cal. Anh cho chúng tôi biết, vợ anh không có việc làm, đang ở nhà chăm sóc hai con nhỏ. Với mức thu nhập $15/giờ, cả gia đình anh hiện đang hưởng Medi-Cal, Food Stamps và một số trợ cấp khác.”

“Ở công ty tôi thực ra cũng có hỗ trợ bảo hiểm cho nhân viên, nhưng lợi ích của bảo hiểm này kém xa Medi-Cal. Nếu mua bảo hiểm tại công ty thì mỗi tháng tôi phải trả một khoản là $98/tháng/người, tính cả vợ tôi là gần $200/tháng. Nhưng mỗi lần đi khám bác sĩ, tôi phải tốn $50 tiền co-pay, chưa kể tiền thuốc men, tiền bệnh viện, vô cùng tốn kém. Bởi vì tiền deductible $2,500/năm và tiền out-of-pocket (là khoản tiền tối đa phải trả trong năm, gọi là OPP) lên tới $5,500/năm,” anh Bình cho biết thêm.

Chị Stephanie Yến Nguyễn, một chuyên viên tư vấn bảo hiểm, có văn phòng tại thành phố Westminster, cho hay: “Một số khách hàng thường hỏi tôi về việc sợ mất Medi-Cal nếu thu nhập tăng. Nhất là những gia đình có người nhà đang làm việc trong một số ngành như nail, giặt ủi… Họ đang lo ngại thu nhập chịu thuế của họ tăng lên nhiều so với trước đây. Lý do là vì luật lệ ngày càng thắt chặt, các chủ tiệm phải trả lương theo hình thức thuê mướn thợ dài hạn (trả lương theo mẫu W-2) thay vì trả lương theo hình thức thuê ngắn hạn (trả lương theo mẫu 1099-Misc), khiến thu nhập khai thuế của họ bị tăng lên.”

Giải thích rõ hơn về sự khác nhau giữa hình thức trả lương W-2 và 1099, chị Stephanie cho biết: “Nếu khai thuế theo mẫu W-2, người thợ nail không được khấu trừ các chi phí liên quan tới công việc như xăng xe, điện thoại, hao mòn xe… vào thuế như mẫu 1099. Có nghĩa là chủ trả bao nhiêu, người thợ phải chịu thuế bấy nhiêu, không giảm được đồng nào. Do đó mà số tiền thu nhập chịu thuế tăng lên.”

“Tôi có chứng kiến một gia đình, chồng làm hãng, vợ làm nail, đã gặp phải tình cảnh trên. Khi thu nhập chịu thuế theo mẫu W-2 của người vợ tăng lên tới $12,000 thay vì trước kia chỉ có $7,000 (theo mẫu 1099), thì anh chồng cảm thấy lo lắng vì sợ mất Medi-Cal và các chương trình trợ cấp khác. Anh chồng đang làm full-time, nay chuyển sang làm part-time. Họ cố giữ cho mức thu nhập thấp để cả nhà tiếp tục được hưởng Medi-Cal,” chị Stephanie nói thêm.

Đừng để trợ cấp xã hội ngăn cản con đường thăng tiến 

Theo chuyên viên tư vấn bảo hiểm Stephanie Yến Nguyễn thì những gia đình có mức thu nhập “mấp mé” mức quy định giữa “được” và “mất” Medi-Cal mới khiến họ lo ngại. Ví dụ như theo quy định của tiểu bang California, một gia đình bốn người như gia đình anh Bình Hoàng, có tổng thu nhập trên $34,638 thì cha mẹ sẽ không còn Medi-Cal (hai con dưới 18 tuổi vẫn có Medi-Cal).

“Trường hợp gia đình tôi nói ở trên, thu nhập của hai vợ chồng cộng lại vào khoảng $36,000-$37,000. Mức thu nhập này chỉ cao vượt mốc trên một vài ngàn đô la, nhưng hai vợ chồng họ sẽ không còn được hưởng Medi-Cal. Do vậy mà anh chồng đã cố gắng làm ít lại,” chị Stephanie nói.

Luật mới về Covered California nới rộng phạm vi trợ cấp bảo hiểm sức khỏe cho giới trung lưu, thu nhập lên đến $154,000/năm vẫn được trợ cấp. Ước tính có khoảng 235,000 gia đình sẽ được hỗ trợ $172/tháng từ chương trình này. (Hình: Max Whittaker/Getty Images)

Tuy nhiên câu chuyện về anh Bình Hoàng ở trên cũng gặp khá nhiều trong xã hội, bởi vì anh không biết rằng nếu mất Medi-Cal thì anh vẫn được trợ cấp mua bảo hiểm theo đạo luật Affordbale Care Act, mà ở tiểu bang California có tên là Covered California với mức phí rất phải chăng.

Với anh Bình, mức tăng lương từ $15/giờ lên $19.5/giờ, tương đương với mức lương theo năm tăng từ $31,200 lên $40,560 (tức là thêm được số tiền $9,360/năm).

Chị Trinh Phí, chuyên viên tư vấn bảo hiểm của văn phòng Best Care ở Westminster, cho hay: “Trong trường hợp này, quý vị không nên lo lắng. Căn cứ vào thu nhập của gia đình quý vị là $40,560/năm, với gia đình bốn người tại thành phố Westminster, quý vị được hỗ trợ mua bảo hiểm Covered California chương trình Silver 87 và chỉ phải trả số tiền đóng (premium) vào khoảng $115.30/tháng cho cả hai vợ chồng. Các con dưới 18 tuổi vẫn được hưởng miễn phí Medi-Cal.”

“Chương trình Silver 87 trên có lợi ích rất tốt. Cụ thể là mỗi lần đi bệnh viện, anh Bình chỉ phải co-pay có $15, tiền deductible một năm chỉ có $650 và tiền OPP mỗi năm là $2,600,” chị Trinh nói thêm.

Như vậy, anh Bình chỉ phải bỏ ra một khoản tiền $115.30/tháng tức là chưa tới $1,400/năm để mua bảo hiểm, trong khi anh từ bỏ cơ hội thăng tiến và tăng thu nhập tới hơn $9,000 tiền lương mỗi năm.

Sau khi nghe phân tích trên từ các chuyên gia bảo hiểm, chị Ánh Hồng bày tỏ: “Điều đó thật đáng tiếc, anh Bình có lẽ đã không biết về bảo hiểm Covered California nên đã vội bỏ đi hai cơ hội thăng tiến và còn được tăng lương một khoản lên gần $10,000. Nếu anh ấy đồng ý làm đội trưởng từ 2015 thì có lẽ bây giờ, anh ấy đã lên vị trí giám sát, lương có thể cao hơn gấp đôi.”

Thu nhập tới $150,000 vẫn được hỗ trợ Covered California 

Tiếp tục câu chuyện của anh Bình Hoàng, với gia đình bốn người, chuyên viên bảo hiểm Trinh Phí tư vấn như sau: “Theo quy định của Covered California năm 2019, nếu thu nhập của anh Bình tăng lên tới 200% do với tiêu chuẩn nghèo liên bang (FPL –  Federal Poverty Level) tức là $50,200/năm, thì các con của anh Bình vẫn có Medi-Cal nhưng anh Bình có thể mua Covered California.”

“Số tiền anh phải trả $242.59/tháng cho hai vợ chồng. Đây là chương trình bảo hiểm Health Net Silver 87, mỗi lần đi bác sĩ hết $15, phải trả $5/đơn thuốc và tiền deductible là $650, tiền OPP là $2,600/năm.”

Theo chuyên viên tư vấn bảo hiểm Trinh Phí, chỉ khi nào mức thu nhập của anh Bình tăng lên trên 266% FPL (tức là trên $68,495/năm) lúc đó hai con anh Bình mới không còn Medi-Cal nữa. Khi đó cả gia đình anh có thể mua bảo hiểm Covered California – Silver 73 với số tiền phải trả là $474.09/tháng (tương đương $5,700/năm). Loại bảo hiểm này mỗi lần đi khám sẽ phải trả $40 tiền co-pay, phải trả $15/đơn thuốc, tiền deductible $2,500/năm và tiền OOP là $7,550.

Chị Trinh cũng cho biết thêm: “Theo quy định hiện tại, những người có thu nhập cao hơn 400% FPL (tức là trên $100,400/năm) thì họ không còn được trợ cấp mua bảo hiểm Covered California nữa. Một khách hàng của tôi, do thu nhập trên mức trợ cấp Covered California, họ phải bỏ tiền túi ra mua bảo hiểm, với số tiền premium hằng tháng cao gấp bốn lần (tức là $550/người), nhưng lợi ích cũng chỉ tương tự chương trình Covered California – Silver 73 ở trên.”

Tuy nhiên, chị Trinh có một tin vui mới nhận được từ Covered California: “Bắt đầu từ năm 2020, những người thuộc giới trung lưu, có thu nhập cao 400%-600% FPL cũng vẫn được trợ giúp Covered California. Quý vị nên tìm hiểu từ ngày 1 Tháng Mười để tham khảo mua bảo hiểm cho năm 2020.”

“Nếu không may bị sa thải, mất việc khiến thu nhập thấp xuống, quý vị hoàn toàn có thể hội đủ điều kiện để xin trợ cấp Medi-Cal lại và các trợ cấp khác như cũ. Cho nên không có gì quá lo lắng đến mức phải từ chối đi cơ hội thăng tiến của mình,” chị Trinh Phí nói thêm.

Theo bảng dưới đây, thu nhập tới $150,000 vẫn thuộc diện hỗ trợ của Covered California. 

Bảng quy định tiêu chuẩn về thu nhập để được nhận hỗ trợ bảo hiểm Covered California vào năm 2020 (Nguồn: CoveredCA.com)

Nên buông bỏ những trợ cấp xã hội

Anh Daniel Trần, chuyên viên tài chính tại công ty đầu tư thương mại D&L Investment tại Boston, Massachusetts, cho hay: “Khi bạn nỗ lực lao động, để thăng tiến và thu nhập tăng lên tới cả trăm ngàn mỗi năm, thì bạn cũng được đền đáp xứng đáng. Dù mức thu nhập này bạn hoàn toàn mất trợ cấp bảo hiểm Covered California hay các trợ cấp khác, nhưng tôi dám chắc bạn sẽ được hưởng cuộc sống khác hẳn. Chúng ta không phải lo lắng đi khai báo thu nhập, không phải đi xin trợ cấp.”

“Chúng ta có thể mua nhà ở khu an ninh cao, cho con cái học trường tốt, mua sắm những thứ ta muốn, có cơ hội đầu tư, tiết kiệm hơn cho tương lai. Đặc biệt, chúng ta làm gương sáng cho con cái noi theo để chúng trở nên thành công. Điều quan trọng nữa là khi về già (trên 65 tuổi) lương hưu và các quỹ tiết kiệm sẽ cao hơn nhiều, giúp ta sống thoải mái hơn,” anh nói thêm.

Theo hướng dẫn tính lương hưu của Sở An Sinh Xã Hội Hoa Kỳ (Social Security Administration -SSA), tiền lương hưu được tính dựa vào nhiều yếu tố, trong đó có yếu tố mức trung bình của 35 năm lương cao nhất. Do đó, nếu chúng ta có cơ hội thăng tiến để mức lương cao, thì lương hưu sẽ cao.

Ông Huy Trường Phạm, 71 tuổi, đã nghỉ hưu, cư dân ở Los Angeles, cho hay: “Khi còn trẻ, tôi từng làm việc ở hãng lớn về ngành điện toán. Tôi được thăng tiến dần dần, lương tôi có khi lên tới $106,000. Nhờ đó mà lương hưu của tôi hiện nay cũng được trên $2,000, vợ tôi cũng được hơn $1,000. Chưa kể các quỹ 401k và tiền tiết kiệm, tôi tích lũy được. Với số tiền này, vợ chồng tôi có thể du lịch một cách thoải mái.”

“Trong khi đó, một vài người tôi quen biết, do làm công việc lương thấp nên lương hưu thấp, hoặc đi làm không đủ 10 năm nên không đủ tiêu chuẩn nhận lương hưu, cũng có người mới sang Hoa Kỳ định cư sau này nên chưa đi làm. Sau 65 tuổi họ được hưởng khoảng hơn $900 tiền già. Nhưng điều bất tiện là họ phải không được đi ra khỏi nước Mỹ quá 30 ngày, nếu không sẽ bị cắt số tiền này. Sống ở California mà chỉ có nhiêu đó tiền thì chật vật lắm,” ông nói thêm.

Chuyên viên tư vấn bảo hiểm, chị Stephanie Yến Nguyễn, tâm sự: “Tôi biết một trường hợp trên 65 tuổi, nhưng họ lãnh hưu non, nên số tiền hưu giờ đây chỉ có $600/tháng. Họ có xin chính phủ trợ cấp thêm tiền già (SSI) nhưng không được. Với số tiền này, họ rất chật vật để trả tiền thuê phòng, tiền ăn uống, sinh hoạt.”

“Chúng ta nên khôn ngoan buông bỏ những trợ cấp xã hội vì trợ cấp xã hội thường giới hạn thu nhập làm quý vị không thể thăng tiến. Nếu quý vị không nắm bắt cơ hội học hỏi và trau dồi kinh nghiệm để thăng tiến, quý vị sẽ rất dễ bị sa thải và khó kiếm việc làm khi vào tuổi xế chiều. Khi chưa tới tuổi nghỉ hưu mà lại không có việc làm, thì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới an toàn tài chính lúc về già của quý vị,” chị kết luận. (Tâm An)

—-
Liên lạc tác giả: pham.taman@nguoi-viet.com

 Ai là người thông minh nhất?

 Ai là người thông minh nhất?

Để từ chối lời nhận xét của Chúa rằng mình là người thông minh nhất thế giới, nhà triết học nổi tiếng Socrates quyết định đi tìm người thay thế ông.

Kellerfon là một người bạn rất thân của Socrates. Một ngày nọ, anh cố tình chạy đến Đền thờ Delphi và hỏi Chúa: “Thưa Chúa, có ai khác trên thế giới thông minh hơn Socrates?”

Chúa trả lời:

– Không ai thông minh hơn Socrates.

Kellerfon rất hào hứng nói với Socrates những lời Chúa nói. Tuy nhiên, sau khi nghe xong, ông thấy khuôn mặt của Socrates dường như có chút không thoải mái.

Thực ra, Socrates chưa bao giờ nghĩ mình là người thông minh chứ đừng nói là thông minh nhất. Vì vậy, Socrates quyết định tìm một người có danh tiếng và địa vị hơn ông để “từ chối” lời nhận xét của Chúa.

Người đầu tiên Socrates nghĩ đến là một chính trị gia. Tuy nhiên ngay khi nói chuyện, Socrates nhận thấy rằng người này luôn tự cho rằng bản thân có kiến thức uyên bác, biết tất cả nhưng kỳ thực lại không biết gì. Ông nghĩ, người này không biết phân biệt giữa thiện và ác, xấu và đẹp nhưng cứ nghĩ rằng bản thân cái gì cũng biết. Ông ta thậm chí không nhận thức ra được sự thiếu hiểu biết của mình. Điều này giúp Socrates hiểu được ông vẫn thông minh hơn họ một điểm.

Tuy nhiên, Socrates chưa muốn dừng lại, ông tiếp tục tìm người thay thế. Ông nhớ đến một nhà thơ nổi tiếng. Thế nhưng, vị này vừa mới làm được vài câu thơ cảm động lòng người đã tự cao tự đại, quên cả đất trời.

Tiếp đến, Socrates đến gặp một nghệ nhân tài ba nhưng người này vừa nắm được một chút ít kỹ thuật đã tự cho rằng mình có khả năng làm được tất cả. Chính sự kiêu ngạo này đã khiến ánh sáng trí tuệ vốn có của anh ta bị che lấp.

Cuối cùng, Socrates cũng ngộ ra được thông điệp mà Chúa gửi gắm cho ông: Người thông minh nhất không phải là người có học vấn uyên thâm, mà là người hiểu bản thân vẫn còn thiếu sót.

alt
Càng khiêm nhường thì năng lực càng cao, giống như bông lúa khi chín vàng sẽ rủ xuống 

Cuộc sống hiện đại khiến con người mải chạy theo danh vọng, tiền tài. Người nào có được chút thành tựu thì thường cho rằng bản thân là tài giỏi hơn người, ai có một chút công danh thì thường hiu hiu tự đắc. Trong dòng đời xuôi ngược, có mấy người cảm nhận được những thiếu sót của bản thân như Socrates?

Trên bảng danh ngôn ở Đền Delphi có khắc dòng chữ “Hiểu biết chính mình” – đây đồng thời là thông điệp mà Socrates lưu lại cho hậu thế. Ngày nay, trải qua nhiều biến cố lịch sử, con người ngày càng hiểu sâu sắc hơn về trí tuệ của Socrates: Để hiểu được chính mình, điều đầu tiên là phải nhận ra sự thiếu hiểu biết của bản thân. Càng khiêm nhường thì năng lực càng cao, giống như bông lúa khi chín vàng sẽ rủ xuống.

San San

From: MY LOAN & Van Hanh Phung

Thương chiến Mỹ-Trung: Cuộc chiến giữa dân chủ và toàn trị

Thương chiến Mỹ-Trung: Cuộc chiến giữa dân chủ và toàn trị

Chiến tranh thương mại, Thương chiến
Đàm phán thương mại giữa Mỹ và Trung Quốc thực chất là cuộc chiến giữa hai mô hình kinh tế – chính trị: dân chủ và toàn trị (Ảnh: rawf8/Shutterstocks)

Ông Spalding là Chuẩn tướng Không quân Mỹ đã nghỉ hưu, từng là Giám đốc chiến lược của Nhà Trắng, cũng đã là sĩ quan quốc phòng cấp cao của Đại sứ quán Mỹ tại Bắc Kinh. Ông là tác giả của sách “Cuộc chiến vô hình: Cách Trung Quốc nổi lên trong khi giới ưu tú Mỹ đang ngủ” (Stealth War: How China Took Over While America’s Elite Slept).

Trong tác phẩm này, ông Spalding tiết lộ rằng sự xâm nhập của ĐCSTQ vào các tổ chức của Mỹ đã đạt đến mức báo động, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đối với an ninh quốc gia Mỹ; sách cũng tiết lộ động cơ cùng các đợt tấn công bí mật của ĐCSTQ nhằm chống lại phương Tây. Spalding nhận định, giới truyền thông quốc tế thường cảnh báo Nga là mối đe dọa lớn nhất đối với an ninh quốc gia Mỹ, nhưng thực tế nguy cơ lại nằm ở phương Đông xa xôi. ĐCSTQ đã phát động cuộc chiến chống lại Mỹ trên sáu mặt trận gồm kinh tế, quân sự, ngoại giao, công nghệ, giáo dục, cơ sở hạ tầng.

Trong  bài viết đăng trên tờ The Hill hôm 10/10, ông Spalding đã đề cập đến vụ ồn ào về tweet của Tổng giám đốc Đội Bóng rổ Houston là Daryl Morey. Ngày 4/10, ông Morey đã đăng một bức ảnh lên Twitter cùng dòng trạng thái “Chiến đấu vì tự do/đồng hành cùng Hồng Kông” (Fight For Freedom/Stand With Hong Kong). Hệ quả đã gây làn sóng tẩy chay tập thể của hệ thống ĐCSTQ nhắm vào NBA, bao gồm các hãng truyền thông, tổ chức thể thao, công ty Trung Quốc.

Mặc dù ông Morey đã nhanh chóng xóa bài viết và chia sẻ một tweet khác để xin lỗi, làm rõ tweet đó là ý kiến ​​cá nhân chứ không liên quan đến đội bóng rổ Houston hay NBA, nhưng cơn bão dư luận này vẫn không ngừng nóng lên tại Đại Lục.

Trong bài viết, ông Spalding cho biết thật không may là những chuyện tương tự như trường hợp của Morey lại xảy ra hàng ngày.

Robert Spalding, nhà nghiên cứu cao cấp tại Viện Hudson (Ảnh: Epoch Times)

Spalding: Thương chiến Mỹ – Trung là cuộc chiến giữa dân chủ và toàn trị

Vòng đàm phán thương mại cấp cao mới nhất giữa Mỹ và Trung Quốc đã được tổ chức tại Washington vào hai ngày 10 và 11/10. Ba ngày trước khi đàm phán, vào ngày 7/10, Bộ Thương mại Mỹ đã liệt kê 28 thực thể Trung Quốc vào “danh sách thực thể” kiểm soát xuất khẩu (hay còn gọi là danh sách đen) với lý do vi phạm nhân quyền, hạn chế các thực thể này mua linh kiện và công nghệ từ Mỹ. Các thực thể trong danh sách đen bao gồm 20 đơn vị an ninh và 8 doanh nghiệp công nghệ cao, tiêu biểu như công ty sản xuất thiết bị giám sát Hikvision.

Bộ trưởng Thương mại Mỹ Wilbur Ross phát biểu: “Chính phủ và Bộ Thương mại Mỹ không thể và sẽ không dung thứ trước thực trạng đàn áp tàn bạo của ĐCSTQ nhắm vào các dân tộc thiểu số ở Trung Quốc.”

Cùng ngày (7/10), Tổng thống Trump bày tỏ quan điểm về vấn đề Hồng Kông. Ông cho biết Trung Quốc (ĐCSTQ) nên hành động ôn hòa trước biểu tình đang diễn ra ở Hồng Kông, ông hy vọng sẽ thấy được giải pháp thực sự nhân đạo. Ông cũng cảnh báo nếu ĐCSTQ thực hiện bất kỳ biện pháp “bất lợi” nào để dập tắt các cuộc biểu tình ở Hồng Kông cũng sẽ ảnh hưởng đến đàm phán thương mại Mỹ – Trung.

Mỹ đại diện cho dân chủ, còn ĐCSTQ đại diện cho chế độ toàn trị. Spalding cho rằng bản chất đằng sau cuộc chiến thương mại Mỹ – Trung chính là cuộc chiến giữa dân chủ và toàn trị. Phe nào thống trị tương lai thế giới phụ thuộc vào phần thắng bại trong cuộc chiến thương mại Trung – Mỹ; qua đó sẽ ảnh hưởng đến các nguyên tắc nhân quyền, kinh tế thị trường, tự do báo chí, tự do tôn giáo và tự do khỏi sợ hãi.

ĐCSTQ đã phá hoại tính cởi mở của phương Tây

Các cựu Tổng thống Mỹ luôn ủng hộ chính sách kết nối với Trung Quốc, tin rằng việc Trung Quốc hội nhập vào nền kinh tế thế giới giúp nền kinh tế Trung Quốc hưng thịnh sẽ buộc ĐCSTQ phải dần chuyển hướng dân chủ hóa. Nhưng Spalding nhận định chính sách của Mỹ đối với Trung Quốc đã sai lầm kéo dài nhiều thập kỷ qua, vì thực tế cho thấy con đường cởi mở của Mỹ đối với Trung Quốc không chỉ không mang lại tự do cho người dân Trung Quốc, trái lại ĐCSTQ còn tác động tiêu cực ngược trở lại phá hoại tính cởi mở của phương Tây, hiện ĐCSTQ đang đầu tư mạnh vào công nghệ 5G để thúc đẩy mô hình toàn trị kiểm soát toàn cầu.

Trong quan điểm của ông, ĐCSTQ tận dụng thị trường khổng lồ của đất nước Trung Quốc cũng như nguồn tài chính dồi dào để thu hút giới tinh hoa nước ngoài và kích thích hủ bại làm suy thoái nền dân chủ. Một trong những kết quả là, bất chấp việc công ty Trung Quốc không đủ tiêu chuẩn kiểm toán và minh bạch của Mỹ nhưng vẫn có thể thu hút được hàng tỷ đô la Mỹ từ các quỹ hưu trí của Mỹ. Trong đó có một số quỹ được ĐCSTQ sử dụng để mua tài sản quân sự, tiêu biểu như tàu sân bay. Hệ quả là chính người Mỹ lại đang tài trợ cho ĐCSTQ xây dựng lực lượng hải quân.

Trước đây, ông Spalding từng chỉ ra, hoạt động vận động hành lang thành công của ĐCSTQ đã giúp cho chứng khoán và trái phiếu Trung Quốc tham gia vào các chỉ số đầu tư toàn cầu, tiêu biểu như Chỉ số thị trường mới nổi MSCI và Chỉ số tổng hợp toàn cầu Bloomberg. Điều này cho phép hàng trăm tỷ Đô la Mỹ thuộc các quỹ hưu trí của Mỹ chảy vào Trung Quốc.

Ông cũng tố cáo các thủ đoạn khác của ĐCSTQ, như trộm cắp tài sản trí tuệ trên quy mô lớn và các hoạt động thương mại không công bằng, làm suy yếu hệ thống công nghiệp Mỹ, phá vỡ tính gắn kết xã hội trong cộng đồng người Mỹ.

Hơn nữa, ĐCSTQ đã lợi dụng một số yếu tố bất lợi cho Mỹ, liên tục tăng cường thế lực quân sự trên phạm vi toàn cầu. Những yếu tố bất lợi cho Mỹ bao gồm di sản của Hiệp ước Chiến tranh Lạnh khiến Mỹ và Nga bị giới hạn hoạt động chế tạo tên lửa, trong khi ĐCSTQ không tham gia ký hiệp ước nên có thể phát triển tên lửa mà không bị hạn chế. Cũng chính vì yếu tố này, năm nay chính quyền Trump đã chính thức rút khỏi “Hiệp ước Lực lượng hạt nhân tầm trung” đã ký với Nga.

ĐCSTQ đầu tư 5G phục vụ thúc đẩy mô hình toàn trị trên toàn cầu

Chuyên gia Spalding nhận định rằng ĐCSTQ đã đầu tư lớn vào công nghệ 5G mới nổi vì mục tiêu xây dựng vị thế bá chủ công nghệ, nhằm thúc đẩy mô hình chủ nghĩa toàn trị trên toàn cầu. Việc ĐCSTQ đẩy mạnh đầu tư xây dựng hệ thống cơ sở hạ tầng tại nhiều nước trên thế giới (quan trọng nhất là 5G và kỹ thuật số) vì mục tiêu trong tương lai ĐCSTQ sẽ kiểm soát được hệ thống công nghệ toàn thế giới. Bằng cách này, mạng 5G do các doanh nghiệp Trung Quốc xây dựng sẽ có thể giám sát người dân toàn cầu. Sự thống trị của 5G, trí tuệ nhân tạo, dữ liệu lớn và cơ sở hạ tầng kỹ thuật số, cùng với sự trỗi dậy của Baidu, Alibaba và Tencent, sẽ cho phép ĐCSTQ phát huy ảnh hưởng và kiểm soát thông qua mạng truyền thông xã hội và thương mại điện tử.

5G
ĐCSTQ đã đầu tư lớn vào công nghệ 5G mới nổi vì mục tiêu xây dựng vị thế bá chủ công nghệ, nhằm thúc đẩy mô hình chủ nghĩa toàn trị trên toàn cầu. (Ảnh minh hoạ từ Shutterstock)

Ông Spalding cho rằng các gã khổng lồ Internet của Mỹ như Facebook, Amazon, Netflix và Google chiếm vị trí hàng  đầu nhờ ưu thế nền tảng các ứng dụng, dịch vụ và mô hình kinh doanh của hệ sinh thái 4G, dựa trên nền tảng điện toán di động của các công ty Mỹ như Apple và Google. Tương tự, nếu ĐCSTQ thống trị 5G, sẽ thúc đẩy các hệ thống vệ tinh của ĐCSTQ như  Baidu, Alibaba và Tencent lật ngược được thế cờ và chiếm được địa vị dẫn dắt thế giới như hiện nay các gã khổng lồ công nghệ của Mỹ đang làm.

Nhưng các gã khổng lồ công nghệ của Mỹ như Facebook, Amazon, Netflix và Google chỉ thuần túy theo đuổi lợi nhuận; trong khi mục tiêu của Baidu, Alibaba và Tencent bao gồm giúp ĐCSTQ tăng cường đàn áp. Họ sẽ giúp ĐCSTQ tấn công vào quyền tự do ngôn luận ở trong và ngoài nước.

 “Không khó để nhận rõ những rủi ro: tự do và an ninh quốc gia của chúng ta sẽ gặp nguy cơ,” ông Spalding nhận định. Chỉ khi ý thức rõ rằng “nhu cầu của chủ nghĩa toàn trị ĐCSTQ là duy trì kiểm soát và tẩy chay tự do” thì Mỹ và các nước phương Tây mới có thể mạnh mẽ  bảo vệ nền dân chủ.

Ông Spalding kết luận, chính phủ Mỹ phải điều chỉnh chính sách cạnh tranh toàn cầu bằng cách áp dụng các biện pháp bảo vệ thương mại công bằng và có chính sách công nghiệp trọng điểm, đồng thời cần bảo vệ lĩnh vực kỹ thuật số. Hơn nữa, phải xây dựng nền tảng đồng thuận mới vì mục tiêu thúc đẩy các nguyên tắc dân chủ trong các thể chế quốc tế.

Huệ Anh

Văn hóa Việt Nam Cộng Hòa là gì?

Kimtrong Lam to Lương Văn Can 75.

Văn hóa Việt Nam Cộng Hòa là gì?

Nguyễn Quang Duy

Việt Nam Cộng Hòa thành lập ngày 26/10/1955, đang lúc chiến tranh nên quốc sách bảo vệ tự do được ưu tiên, nhưng không phải vì thế mà quên lãng mục đích xây dựng một xã hội dựa trên triết lý nhân bản, khai phóng và dân tộc.

Lời mở đầu Hiến Pháp 1956 ghi rõ: “…dân tộc ta sẵn sàng tiếp nhận các trào lưu tư tưởng tiến bộ để hoàn thành sứ mạng trước đấng Tạo hóa và trước nhân loại là xây dựng một nền văn minh và nhân bản bảo vệ phát triển con người toàn diện.”

Còn Điều 11 của Hiến pháp 1967 ghi rõ “Văn hóa giáo dục phải được đặt vào hàng quốc sách trên căn bản dân tộc, khoa học và nhân bản.”

Con người làm gốc.

Việt Nam Cộng Hòa nhìn nhận mọi người đều có quyền và có bổn phận như nhau, không ai được sử dụng người khác làm phương tiện hay công cụ phục vụ cho mục tiêu cá nhân hay đảng phái.

Người miền Nam tin rằng giới lãnh đạo cũng là con người nên đều mắc phải những sai lầm, vì thế cần xây dựng một thể chế đa nguyên, đa đảng đối lập, với luật pháp chặt chẽ để kiểm soát quyền lực của tầng lớp lãnh đạo.

Việt Nam Cộng Hòa nhìn nhận sự khác biệt giữa người và người, ngăn cấm việc kỳ thị giàu nghèo, địa phương, tôn giáo, sắc tộc, trình độ học vấn hay kỳ thị dựa trên lý lịch, trên chính kiến, mọi người đều có cơ hội bình đẳng.

Mọi chiến lược, chính sách, chủ trương, hành động quốc gia đều phải phù hợp với nhân sinh quan về con người, với mục đích phục vụ con người, quan tâm tới quyền lợi và hạnh phúc của con người.

Ngoài việc xây dựng thành công nền giáo dục nhân bản, mọi sinh hoạt tôn giáo, sắc tộc, hướng đạo, văn hóa, văn nghệ, nghệ thuật, đều được đối xử một cách công bằng không thiên vị.

Chính quyền miền Nam nhìn nhận và bảo vệ quyền con người, quyền dân sự được ghi trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế nhân quyền.

Trong hoàn cảnh chiến tranh, gia đình những người theo cộng sản vẫn được đối xử một cách công bằng như mọi công dân khác, được pháp luật bảo vệ, được quyền bầu cử, quyền gia nhập quân đội bảo vệ đất nước, quyền tham gia chính trị, được làm ăn buôn bán, con em họ được đến trường như mọi trẻ em khác tại miền Nam.

Từ năm 1962, chương trình Hồi chánh giúp trên 200 ngàn cán binh cộng sản buông súng quay về tạo dựng cuộc sống mới trong cộng đồng dân tộc.

Dân tộc làm nền.

Tinh thần dân tộc được hình thành và phát triển theo giòng lịch sử, tạo tình đoàn kết, gắn bó dân tộc và phát triển quốc gia.

Trong thời bình thúc đẩy người dân đóng góp phát triển kinh tế, xã hội, văn hóa, nghệ thuật, nâng cao dân trí. Vào thời chiến giúp toàn dân đoàn kết đánh đuổi ngoại xâm.

Việt Nam Cộng Hòa luôn đề cao các giá trị lịch sử dân tộc, độc lập, tự chủ, ngôn ngữ, nghệ thuật, văn hóa. Ngay từ tấm bé trẻ em miền Nam được dạy yêu nước thương nòi.

Người miền Nam luôn tôn trọng các giá trị đặc thù, các truyền thống tốt đẹp của dân tộc trong mọi sinh hoạt gia đình, nghề nghiệp, sắc tộc, địa phương và đất nước.

Chính phủ miền Nam chủ trương bảo tồn và phát huy những tinh hoa, những truyền thống tốt đẹp của văn hóa dân tộc, để không bị mất đi hay bị đồng hóa với văn hóa nước ngoài.

Người miền Nam giữ gìn văn hóa dân tộc nhưng luôn cởi mở, cầu tiến, học hỏi điều hay cái đẹp của văn hóa dân tộc khác.

Tự do để tiến bộ

Việt Nam Cộng Hòa lấy triết lý khai phóng làm giường cột thăng tiến, mọi người được tự do mở rộng tầm nhìn, tự do trau dồi năng khiếu, tự do ngôn luận, tự do quyết định cho chính mình, tự do tìm ra sự thật, ra điều hay, lẽ phải, tìm đến chân, thiện, mỹ.

Ngay từ nhỏ trẻ em miền Nam đã được giáo dục tự do, được khuyến khích mở rộng tầm nhìn tiếp nhận những tư tưởng và kiến thức tân tiến trên thế giới.

Nhờ vậy xã hội miền Nam đào tạo được những công dân tự do, sẵn sàng nhận trách nhiệm, tôn trọng luật pháp, biết xây dựng kinh tế, phát triển xã hội, đón nhận văn minh thế giới và tích cực đóng góp vào sự thăng tiến nhân loại.

Miền Nam đã xây dựng một hiến pháp và một thể chế dân chủ tam quyền phân lập rõ ràng.

Nền Cộng Hòa tại miền Nam có thể được xem là một nền dân chủ hiến định và pháp trị tiên tiến vào bậc nhất trong khu vực Á châu thời ấy.

Nền tảng triết lý Việt Nam Cộng Hòa

Tổng hợp 3 tinh thần nhân bản, khai phóng và dân tộc tạo thành triết lý xây dựng Việt Nam Cộng Hòa, một quốc gia vừa giành được độc lập, phải đối đầu với chiến tranh và chỉ trong vòng 20 năm đã xây dựng được nền tảng vững chắc.

Một quốc gia với kinh tế tự do, y tế đại chúng, người cày có ruộng, báo chí tự do, tôn giáo, văn học, văn nghệ, nghệ thuật phát triển tự do, và một nền dân chủ hiến định, pháp trị với tam quyền phân lập rõ ràng.

Đặc biệt, nền giáo dục dựa trên nhân bản, khai phóng và dân tộc, đã đào tạo được những thế hệ công dân tốt cho miền Nam, cho Việt Nam và cho nhân loại.

Văn hóa Việt Nam Cộng Hòa

Con người làm gốc, dân tộc làm nền, tự do để tiến bộ đã trở thành nền tảng văn hóa Việt Nam Cộng Hòa, được bảo tồn và được truyền đạt đến các thế hệ Việt Nam ngày nay.

Văn hóa thể hiện qua cách sống cách suy nghĩ. Người Việt Nam Cộng Hòa sống, suy nghĩ và hướng về tương lai hoàn toàn khác với người cộng sản.

Sau 20 năm chia cắt lấy thời điểm 30/4/1975 làm mốc, miền Bắc đã trở thành một bản sao của cộng sản Trung Hoa.

Xem lại phim ảnh cách ăn mặc, cách phục sức, cách sống, xem lại sách báo, lại văn thơ, lại âm nhạc, lại tranh ảnh miền Bắc bạn sẽ dễ dàng nhận ra điều này.

Ở hải ngoại, 44 năm qua người Việt Nam Cộng Hòa vừa bảo vệ cộng đồng, bảo tồn văn hóa, vừa hỗ trợ quốc nội đấu tranh cho tự do và vẹn toàn lãnh thổ.

Ở những nơi đông người Việt sinh sống đều có nhưng trường dạy tiếng Việt, có sách giáo khoa soạn theo chương trình trước 1975, có tổ chức những buổi lễ ghi ơn các anh hùng dân tộc, tổ chức Tết, Tết Trung Thu cho trẻ em.

Mỗi gia đình đều cố gắng gìn giữ tiếng Việt cho con em, duy trì những sinh hoạt gia đình, vừa giảng giải cho con em truyền thống dân tộc, vừa nhắc nhở con em lý do phải bỏ nước ra đi.

Nhiều ban nhạc, ban kịch, ban cải lương, câu lạc bộ văn học nghệ thuật và cả điện ảnh cũng được hình thành ở khắp nơi.

Truyền thanh, truyền hình và báo chí là những phương tiện phục vụ cộng đồng có mặt ở mọi nơi.

Nhiều nơi còn xây dựng đền thờ Quốc Tổ, đền thờ và tượng đài các anh hùng dân tộc, viện bảo tàng, chùa, nhà thờ, võ đường, trung tâm sinh hoạt cộng đồng.

Phục hồi Việt Nam

Ở trong nước, người Việt Nam Cộng Hòa vẫn âm thầm gìn giữ và truyền bá cho thế hệ tiếp nối nền văn hóa nhân bản, khai phóng và dân tộc, mong một ngày phục hồi đất nước.

Sức sống của văn hóa Việt Nam Cộng Hòa vô cùng mãnh liệt, bằng chứng là âm nhạc, văn học, nghệ thuật, cách sống tại Việt Nam ngày nay đang quay về với cội nguồn dân tộc.

Phong trào thoát Trung là nỗ lực đẩy lùi tì vết văn hóa Trung Hoa còn tồn đọng tại Việt Nam.

Nhiều người cộng sản miền Nam trong tiềm thức vẫn chưa quên một xã hội miền Nam đầy nhân bản, khai phóng và dân tộc.

Trước Quốc Hội cộng sản, 12/9/2018, bà chủ tịch Nguyễn thị kim Ngân phải thừa nhận kiến thức về sử ký và địa lý nước nhà, bà học từ thời Việt Nam Cộng Hòa nay vẫn nhớ không quên điều gì.

Bà Ngân biểu lộ lòng luyến tiếc vì giờ đây trẻ em học hành khổ sở, nhưng sử ký và địa lý nước nhà hầu hết đều không biết.

Triết lý nhân bản, khai phóng và dân tộc ngày nay được nhiều người miền Bắc biết đến, nhất là giới trẻ Việt Nam những người đang tìm kiếm một con đường thay cho con đường cộng sản bị nhân loại đào thải.

Tự do và dân chủ chỉ là điều kiện cần, mục đích và triết lý sống của dân tộc là điều kiện đủ để phục hồi Việt Nam.

Mục đích và triết lý sống giúp dân tộc đó biết đang ở đâu, đang làm gì, đang sống như thế nào, sẽ đi về đâu, đi cách nào và làm sao để đạt được mục tiêu tối thượng trong hoàn cảnh và khả năng có được.

Mục đích, triết lý và văn hóa xây dựng xã hội thời Việt Nam Cộng Hòa đã thích hợp và thành công ở miền Nam, cũng sẽ thích hợp với cả nước.

Nhân bản, khai phóng và dân tộc sẽ trở thành mục đích, triết lý và văn hóa chung cho toàn dân tộc làm nền tảng đưa đất nước đi lên theo kịp đà tiến bộ và văn minh nhân loại.

Nguyễn Quang Duy

Melbourne, Úc Đại Lợi

23/10/2019

Tại sao người Trung Quốc không thể hòa nhập vào xã hội nước ngoài?

Tại sao người Trung Quốc không thể hòa nhập vào xã hội nước ngoài?

Trong thời đại phổ biến thông tin ngày nay, những hành vi tiêu cực của người Trung Quốc ở nước ngoài như: đi vệ sinh bừa bãi, ăn như sắp chết đói khi vào nhà hàng dù không hề đói khát… đã khiến phần còn lại của thế giới ngỡ ngàng. Chuyện xấu của người Trung Quốc ngày càng xuất hiện nhiều hơn trên các phương tiện thông tin đại chúng. 

Có nhiều lý giải đã được nêu ra nhưng tựu trung lại người ta đều lý giải rằng đó là bởi sự khác biệt trong giá trị nhân sinh quan của người Trung Quốc với người dân hầu hết các quốc gia trên thế giới. 

Trong vụ đắm tàu Titanic, triệu phú Isidor Straus, người đồng sáng lập công ty Macy’s của Hoa Kỳ, vào thời điểm đó đã từ chối lên xuồng cứu sinh để cứu phụ nữ và trẻ em, vợ ông cũng nhường cơ hội cho một người khác để cùng chồng đối diện với cái chết. 

Mạng sống của triệu phú với mạng sống của những người nghèo là như nhau, cái làm nên sự khác biệt là sự cao cả của nhân cách. Hành động đó đã thể hiện quan niệm về sự bình đẳng trong cuộc sống được phản ánh qua sự lựa chọn của họ, đó là tấm lòng nhân ái, vị tha với người khác.

Sự khác biệt về quan niệm này, ngoài việc dẫn đến sự khác biệt trong lựa chọn hành vi cá nhân, cũng sẽ ảnh hưởng đến xu hướng phát triển của toàn xã hội. Khi một quốc gia hoặc một xã hội không tương thích với thế giới bên ngoài, nó sẽ dần bị gạt ra ngoài lề, và cuối cùng bị bỏ lại phía sau rất xa.

Một số người cho rằng phương Đông và phương Tây là hai hệ thống văn hóa hoàn toàn khác nhau, nhưng những giá trị phổ quát, cơ bản nhất thì ở đâu cũng vậy, là đức nhân nghĩa, biết nghĩ đến người khác trước khi nghĩ đến mình. Tuy nhiên, sau Cách mạng Văn hóa, nhiều truyền thống văn hóa tốt đẹp đã bị phá hủy một cách trắng trợn ở Trung Quốc. Những giá trị đạo đức muôn đời vẫn cần để níu giữ nhân tính lại bị đánh đồng là thủ cựu, cần phải phá trừ. Thay vào đó sự thù hận giai cấp được đẩy lên cao, con người với nhau như kẻ thù, luôn đề phòng nhau và tranh đấu sinh tồn. 

Cách mạng Văn hóa theo thời gian có thể mai một dần trong ký ức cá nhân và cộng đồng, nhưng vết thương tâm lý do nó gây ra đối với người dân Trung Quốc Đại Lục là mãi mãi.

Hầu hết người trong xã hội Trung Quốc ngày nay đều tin tưởng thành công của một người được tính bằng tiền nhiều, địa vị xã hội cao, là một người vợ xinh đẹp, con cháu đề huề, sự xuất sắc trong học tập và những giá trị hình thức khác.

 Trong những bữa tiệc hoặc ở những nơi đông người, người ta thích khoe tiền nhiều, nhà đẹp, xe sang, và cả những cô vợ trẻ đẹp, nếu không có những điều kiện này thì sẽ bị xem là người thất bại.

Có vị tỷ phú Trần Quang Tiêu, tự nhận là “Trung Quốc thủ thiện” (người làm từ thiện đứng đầu Trung Quốc), so với nhiều người nước ngoài giàu có, tài sản của ông có lẽ chẳng là gì nhưng ông rất thích công khai sự giàu có đó trước bàn dân thiên hạ.

Ở các nước khác, ngay cả khi người ta có điều kiện kinh tế bình thường, nhưng miễn là họ có một công việc ổn định và một gia đình hạnh phúc, thì họ đều là những người thành công. Ngay cả khi bạn không có những điều đó, bạn có thể sống theo cách bạn thích và bạn vẫn có thể nhận được sự tôn trọng của người khác. Nhưng trong xã hội Trung Quốc ngày nay, nếu bạn chẳng có gì và bạn sống theo ý mình, thì bạn sẽ bị xã hội xa lánh và thường bị đem ra làm trò đùa.

Đối với người phương Tây, tiền không phải là duy nhất. Nhiều người giàu có thường không tích trữ tiền của cho con cái họ ngay cả khi họ có rất nhiều tiền. Họ chọn quyên góp và trả lại cho xã hội, họ sẽ không làm nô lệ cho tiền, nhưng sẽ vẫn kiếm sống từ xã hội để lo cho bản thân và gia đình, khi dư giả họ giúp đỡ những người thiệt thòi.

Không có gì lạ khi người Hoa ở nước ngoài cảm thấy rằng mỗi khi họ gặp khó khăn ở nước ngoài, người nước ngoài là những người đầu tiên giúp đỡ họ chứ không phải người Trung Quốc.

Hành vi của người Trung Quốc ngày nay quá dị biệt với thế giới, ví như việc vẽ bậy lên các di tích văn hóa (ảnh: Watson).

Khi một người chỉ biết đến bản thân mình, dùng mọi cách để lợi dụng người khác, làm lợi cho mình thì họ sẽ không có sự đồng cảm và cảm thông cho người khác. Trong xã hội Trung Quốc đã lan truyền câu nói:

“Trong những năm 50 mọi người giúp đỡ lẫn nhau,
Trong những năm 60 mọi người đấu tranh với nhau,
Trong những năm 70 mọi người lừa đảo lẫn nhau,
Trong những năm 80 mọi người chỉ lo cho chính mình,
Trong những năm 90 mọi người lợi dụng bất cứ ai mà họ gặp”.

Có lẽ xã hội Trung Quốc trượt trên con dốc đạo đức cho đến mức này, một phần là bởi cái lý thuyết tăng trưởng kinh tế lấn át hết thẩy, nhà nhà làm kinh tế, người người làm kinh tế. Ngày nay, sự theo đuổi của cải của xã hội Trung Quốc chưa có dấu hiệu dừng lại, việc hưởng thụ vật chất bên ngoài nhiều hơn so với những giá trị tình cảm giữa con người với con người.

Trong một xã hội mà bạn có thể cảm thấy thiện chí, mọi người sẽ đối xử tốt với nhau một cách thiện chí và nó tạo thành một vòng tròn đạo đức tốt đẹp, thì xã hội đó cũng ngày càng tốt đẹp hơn.

Ngược lại, khi mọi người trong xã hội đấu tranh và cạnh tranh với nhau, khi bạn cảnh giác với người khác, ngay cả khi bạn có nhiều tiền, trái tim bạn vẫn thiếu sự an toàn và chứa đầy sợ hãi và tuyệt vọng.

Khi chúng ta có thể biến đổi các giá trị của mình và đối xử với mọi người xung quanh bằng thái độ cởi mở, hào phóng, tốt bụng và nhân hậu hơn, xã hội có thể phát triển theo hướng lành mạnh. Nếu không, chỉ với một xã hội đột biến như ngày nay, con người sống trong đó sẽ tiếp tục chìm xuống, hủy hoại bản thân, cũng như hủy hoại các thế hệ tương lai.

Ngọc Linh
Theo Secretchina

From: Xuan Nguyen & Nga Thu Tran

Đừng đọc …đọc có thể uất nghẹn mà chết !

Image may contain: 8 people, people smiling, text
Phan Công Hải

Đừng đọc …đọc có thể uất nghẹn mà chết !!

Cán bộ cao cấp thì ở biệt phủ, từ nhà đến cơ quan đều ngồi máy lạnh, sống thì giành đất, cạp đất mà giàu, vô bệnh viện thì có khu cao cấp đặc trị, chết thì cũng giành vài mẫu đất để chôn cất.

Mở miệng ra thì vì dân, vì nước hi sinh để bảo vệ tổ quốc.Theo Tôi Hy sinh, phải nói đúng là người dân bị bắt buộc hy sinh mới đúng, nhát thấy mẹ, cứ mỗi lần đụng độ với đối phương là cứ lùa dân ra trước giữa 2 làn đạn để dân đỡ đạn cho mình, lỡ chẳng may đạn né dân trúng mình, bây giờ gọi là hy sinh !!

Giai cấp giàu nghèo,quan dân thật rõ nét đó là chế độ XHCN CS chỉ phục vụ và làm giàu cho nhóm lợi ích quyền lực.

CHÚA CHỔM LƯỜI NHÁC KHOE TÀI LÀM KINH TẾ

CHÚA CHỔM LƯỜI NHÁC KHOE TÀI LÀM KINH TẾ

-Đỗ Ngà

Năm 2015 tôi vay ngân hàng A 1 tỷ kỳ hạn 1 năm. Đến năm 2016 số tiền nợ bây giờ là 1,1 tỷ, nhưng tôi không có xu nào trong túi, tôi buộc phải vay ngân hàng B 1,5 tỷ để trả cho ngân hàng A 1,1 tỷ và còn lại tôi dùng để chi tiêu. Đến năm 2017 số nợ ở ngân hàng B là 1,65 tỷ, và trong túi không có 1 xu nên tôi vay ngân hàng C 2 tỷ để trả cho ngân hàng B 1,65 tỷ còn lại tôi chi tiêu cho bản thân. Cứ như thế, hàng năm tôi vay ngân hàng này trả cho ngân hàng kia và ngắt thêm một ít trong đó để chi tiêu. Và cuối cùng đến năm 2019 tôi đã nợ ngân hàng 2,75 tỷ. Nếu tôi cứ làm như vậy thì nợ mỗi ngày một phình to chứ không thể nào giảm nợ được, điều đơn giản này chắc chắn ai cũng hiểu.

Vậy qua đây chúng ta thấy gì? Vay nhiều hơn nợ phải trả để chi tiêu và trả nợ thì sẽ làm cho nợ ngày một phình to chứ không có chuyện giảm nợ được. Ấy vậy mà CS họ khoe khoang rằng, họ đã làm được. Chả nhẽ họ có phép mầu hô biến là có tiền trả nợ chăng? Để hiểu về họ, tôi xin hệ thống số liệu từ các bài báo nhà nước để chúng ta thuận tiện trong vấn đề đánh giá.

Ngày 02/06/2017 trên báo Vietnamfinance “Nếu nợ công là 431 tỷ USD, ai trả nợ cho DNNN thua lỗ?”. Trong bài này cho biết nợ công tính luôn cả khối doanh nghiệp nhà nước được chính phủ bảo lãnh vào thời điểm năm 2015 là 431 tỷ USD tương đương với 210% GDP, trong đó chính phủ nợ nước ngoài là 59,5% GDP, còn lại là phần nợ của khối doanh nghiệp nhà nước. Thế nhưng thật lạ, chính phủ Việt Nam không thừa nhận phần nợ của khối doanh nghiệp nhà nước do họ bảo lãnh vay, mà họ chỉ thừa nhận con số 59,5% GDP của chính họ vay.

Ngày 07/06/2016 trên báo Vnexpress có bài “Chính phủ trả nợ hơn 12 tỷ USD năm 2016”. Trong bài này cho biết, năm 2016 chính phủ Nguyễn Xuân Phúc vay 20 tỷ đô nhưng trả nợ chỉ có 12 tỷ USD còn lại 8 tỷ USD là chính phủ dùng để chi tiêu. Họ lại vay nhiều hơn nợ để vừa trả nợ vừa chi tiêu, cách vay như thế này làm nợ công tăng rất nhanh, và qua đây cũng cho thấy nền kinh tế đất nước làm ra không đủ trả nợ.

Ngày 03/05/2017 trên báo Vnexpress có bài “Chính phủ vay hơn 15 tỷ USD trả nợ năm 2017”. Trong bài này cho biết, chính phủ Nguyễn Xuân Phúc vay 15 tỷ USD để trả nợ và không dùng bất kỳ khoản nào trong số tiền vay này để chi tiêu. Nếu xét về số tiền vay thì giảm đi 5 tỷ USD nhưng số nợ đáo hạn năm 2017 đã cao hơn năm 2016 là 3 tỷ USD. Đây là năm hiếm hoi chính phủ ông Phúc vay đủ để trả nợ.

Ngày 23/04/2018 trên báo Vnexpress có bài “Chính phủ sẽ chi 11 tỷ USD trả nợ năm 2018”. Trong bài này cho biết, chính phủ Nguyễn Xuân Phúc vay đến 16,8 tỷ USD nhưng trong đó họ dùng chỉ 11 tỷ USD để trả nợ và còn lại 5,8 tỷ USD dùng để chi tiêu. Như vậy số nợ đáo hạn năm 2018 ít hơn năm 2017 là 4 tỷ USD thì ngay lập lập tức chính phủ vay thêm để chi tiêu.

Và cuối cùng là hôm ngày 21/10/2019 trên báo Vietnamnet có bài báo “Vay nợ thêm gần 500 ngàn tỷ để bù đắp thiếu tiền chi tiêu”. Số tiền này tương đương với 21,5 tỷ USD. Trong đó, phần trả nợ gốc (chưa tính lãi) là 217 ngàn tỷ đồng tương đương 9,4 tỷ USD. Đây là cách đưa tin khá gian trá, vì sao? Vì khi nói đến trả nợ, người ta luôn tính tiền gốc+ lãi đến thời điểm thanh toán chứ không ai chỉ tính số tiền nợ gốc cả. Cách tính này là cách tính có chỉ đạo của tuyên giáo nhằm làm giảm số nợ thực tế để phục vụ công tuyên truyền mà thôi.

Thói quen đi vay nhiều hơn khoản nợ đáo hạn nhằm mục đích vừa trả nợ vừa dùng để chi tiêu thì hệ quả của nó là sẽ làm tốc độ tăng nợ công rất nhanh. Theo thống kê trên một bài báo có tựa “Tốc độ tăng nợ công gấp 3 lần tốc độ tăng trưởng GDP” được đăng trên tờ Zing ngày 01/11/2016 cho biết thực tế như vậy. Với đà tỷ số tăng trưởng nợ công cao gấp 3 lần tốc độ tăng trưởng GDP thì làm sao có chuyện tỷ số nợ công so với GDP giảm được? Ấy vậy mà trong bài báo “Vay nợ thêm gần 500 ngàn tỷ để bù đắp thiếu tiền chi tiêu” người ta cho biết tỷ số nợ công so với GDP giảm hằng năm. Cụ thể là năm 2016 nợ công 52,6% GDP, năm 2018 là 50% GDP và dự kiến năm 2019 là 49,2% GDP.

Ở đây chúng ta thấy rằng, qua các năm chính phủ CSVN đi vay trả nợ, mà chỉ cần vay để trả nợ thì nợ đã tăng rồi, đàng này chính phủ Nguyễn Xuân Phúc và vay nhiều hơn nợ để vừa trả nợ vừa chi tiêu. Thế thì ĐCSVN dựa vào phép toán nào để giảm tỷ trọng nợ công so với GDP đây? Từ đây chúng ta thấy đây là những con số gian.

Thực ra đây là cách tính gian trá của CS để mị dân rằng, đảng đã từ từ từng bước trả nợ. Đó là lý do tại sao ban tuyên giáo đã chỉ đạo báo chí nặn ra con số để lừa dân. Ngay ban đầu, chính phủ loại bỏ phần nợ doanh nghiệp nhà nước ra khỏi mục tính toán nợ công quốc gia là đã là một sự gian trá lớn rồi. Dù nợ của khối doanh nghiệp nhà nước, nhưng những doanh nghiệp này mất khả năng trả nợ thì các chủ nợ nắm đầu ai? Họ chỉ biết nắm đầu chính phủ. Mà khi chính phủ trả nợ thay doanh nghiệp nhà nước thì khoản nợ đó được đổ hết lên đầu dân bằng thuế phí. Mà trong hàng loạt doanh nghiệp nhà nước được mấy ông làm ăn có lãi? Chỉ thấy toàn là lỗ.

Nếu như con số tăng trưởng đúng như bài báo nói là 7% thì tăng trưởng nợ công năm nay là 21% chứ? Nếu vậy thì mừng thế nào nhỉ? Anh kiếm lời chỉ có 7 đồng mà lãi phát sinh là 21 đồng thì anh phát triển cách nào đây? Đấy là giả sử nợ công bằng GDP, còn với nợ công bằng 210%GDP thì khác, khi đó, nếu anh làm 7 đồng lời anh thì phải trả 44,1 đồng nợ. Thực chất sẽ không có sự phát triển nào cả mà sự triển của Việt Nam chỉ là một trò gian trá. CS chỉ lấy số đẹp khoe còn số đang làm đất nước tan hoang họ không lấy. Làm 1 phá 10 nhưng họ kể 1 và giấu con số 10 kia, thế là CHXHCN tốt đẹp thôi, tốt đẹp theo cách của họ.

CS mà! Họ phát triển đất nước nhờ chế tác số liệu chứ thực chất có phát triển hay không người dân tự cảm nhận. Không có chuyện đất nước càng phát triển mà đời sống kinh tế nhân dân càng ngột ngạt được. “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói”, quả thật là câu nói chưa bao giờ sai. Thực ra ĐCS chỉ là anh chúa chổm lười nhác khoe tài làm làm kinh tế giỏi mà thôi, không hơn không kém.

-Đỗ Ngà-

Những số liệu chứng minh, xin xem ở các bài báo sau:

https://vietnamfinance.vn/neu-no-cong-la-431-ty-usd-ai-tra-…

https://vnexpress.net/…/chinh-phu-tra-no-hon-12-ty-usd-nam-…
https://vnexpress.net/…/chinh-phu-vay-hon-15-ty-usd-tra-no-…

https://vnexpress.net/…/chinh-phu-se-chi-11-ty-usd-tra-no-n…
https://vietnamnet.vn/…/no-cong-vay-them-gan-500-nghin-ty-d…

https://news.zing.vn/toc-do-tang-no-cong-gap-3-lan-tang-tru…

No photo description available.

Vợ chồng già

Vợ chồng già.

_ Nè ông ăn đi. Có món soup khoai tây và gà rim mà ông thích đó. Làm từ sáng bảnh mắt tới giờ mới xong , tay chân rã rời luôn. Già rồi làm gì cũng chậm chạp hết. Gân cốt cũng rệu rạo. Ông nhai cho kỹ, đừng nuốt vội rồi mắc nghẹn . Cái tật kỳ cục. Ăn gì mà vội vội vàng vàng như sợ ai dành mất phần.

Có tiếng chó sủa . Bà ngưng càm ràm, bước lập cập ra cửa , hấp hái mắt, rồi lại lập cập quay vô.

_ Chó bên nhà hàng xóm sủa bậy. Làm mình cứ tưởng tụi nhỏ. Ông ăn thêm chút nữa đi. Rồi lát nữa tụi nó thế nào cũng mua về cho ông chai vang . Thứ đó mà kèm với món gà rim này thì ngon phải biết.

Có tiếng động ngoài sân. Bà vội đứng dậy, bước ra, nhìn quanh. Chiếc xe hơi giãm tốc trước sân làm bà mừng suýt kêu lên . Nhưng không phải, nó ngừng lại ở sân nhà bên cạnh. Bà thở dài bước trở vào nhà.

_ Từ sáng tới giờ cả chục lần rồi , mà không thấy đứa nào hết. Thôi chắc là hôm nay tụi nó không về kịp rồi ông ơi . Nhưng mai chắc chắn tụi nhỏ sẽ về . Tết mà, tụi nó biết cha mẹ trông mà. Thôi ông đừng buồn nhen. Đi ngủ đi, rồi mai tụi nó về. Để tui đóng cửa, rồi còn dọn dẹp.

Bà lụm cụm đứng lên, ngước nhìn tấm ảnh của ông trên bàn thờ .Từ ngày ông chết đến nay đã hai năm và bà vẫn lui cui trong nhà , vẫn nói với ông đủ chuyện như ngày ông còn sống. Của đáng tội, nhà chỉ có hai vợ chồng già.

From: Tu-Phung