Điều giúp nhà Trần ba lần đánh bại đội quân hùng mạnh nhất thế giới – Trí Thức VN
Hạnh phúc thật đơn giản, trước hết hãy buông bỏ bất bình trong tâm
Làm người không cần quá cố chấp, có thể tĩnh lại cũng là một dạng trí huệ. Khi tĩnh lại bạn sẽ có thể đứng ngoài những cảm xúc tiêu cực mà quan sát chúng, chế ngự chúng dần dần chúng sẽ tự nhỏ lại và bạn sẽ thấy buông bỏ cố chấp không còn là điều quá khó khăn.
Giữa dòng đời đầy biến động, làm thế nào để tìm lại sự an tĩnh bên trong?
Carl Jung, bác sĩ tâm lý người Thụy Sỹ đã đặt lớp học thiền định của mình trên con phố mà gần đó có một trạm cứu hỏa. Thoạt nhìn, người ta sẽ không khỏi ngạc nhiên thốt lên rằng: “Làm sao tôi có thể ngồi thiền với những tiếng ồn như thế?” Và trên thực tế hàng ngày trong lúc thiền định, họ đã phải giật nảy mình vì tiếng còi inh ỏi của những chiếc xe cứu hỏa mỗi khi chúng chạy qua.
Điều tương tự dường như vẫn thường hay xuất hiện trong cuộc sống chúng ta. Có một giả thuyết bất thành văn đó là tâm trí của con người chỉ tĩnh lặng khi thế giới xung quanh họ tĩnh lặng. Một nơi lý tưởng để thiền định trong tâm trí nhiều người hẳn phải là đâu đó cách xa đám đông ồn ào chốn đô thị, có thể là nơi rừng sâu tĩnh lặng, trong khuôn viên nhà thờ hoặc đơn giản là trong chính phòng riêng của bạn.
Bác sĩ Carl Jung hỏi nhóm của ông rằng liệu tiếng còi cứu hỏa có thực sự đáng lo ngại không? Sau một thời gian kiên trì, một nữ học viên đã nói rằng tiếng ồn đó không còn là vấn đề nữa. Tiếng ồn vẫn ở đó, nhưng nó không còn làm cô thấy phiền phức. Chợt cô nhận ra, sự phiền muộn không phải đến từ tiếng ồn đó mà đến từ tâm lý muốn được yên tĩnh của bản thân cô.
Chấp nhận là chìa khóa của vấn đề
Cách đây 2.500 năm, Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã giảng rằng, tất cả chúng ta khi sống đều cần phải trải qua đau khổ (dukkha). Trong tiếng Nam Phạn cổ, ‘dukkha’ có nghĩa đối lập với ‘sukha’ tức là sự thoải mái. Vì vậy ‘dukka’ còn có một số nghĩa rộng khác như khó chịu hay bất mãn, đó là những cảm giác mà bất kỳ ai đều đã từng trải qua.
Còn từ ‘sukha’, khi phân tích kỹ ta sẽ thấy nó gồm 2 yếu tố: ‘su’ nghĩa là tốt còn ‘kha’ là cái lỗ, và từ này bắt nguồn từ ý tưởng về phần lõi của chiếc bánh xe gỗ trong các cửa hàng. Bánh xe là một phát minh tuyệt vời của người cổ đại, khi phần trục bánh xe được toàn vẹn thì mọi thứ sẽ được vận hành trơn tru và hiệu quả.
Ngược lại, từ ‘dukkha’ ý nói về chiếc bánh xe có lỗ trục không tốt, khiến cho chiếc xe luôn gập ghềnh khấp khểnh. Điều tương tự cũng xảy ra với tâm trí của chúng ta, khi chúng ta biết chấp nhận, mọi thứ sẽ trở nên “thuận theo dòng chảy” hay thật dễ dàng (sukha). Đây vốn là trạng thái tự nhiên của mỗi chúng ta – thật thư giãn và hài hòa. ‘Dukkha’ phát sinh khi ý thức chúng ta muốn chống lại những gì mà chúng ta đang trải nghiệm. Trạng thái tự nhiên vốn có sẽ bị che khuất, thay vào đó là cảm giác bất mãn do tự mình tạo ra.
Không chỉ Đức Phật, rất nhiều triết gia vĩ đại khác cũng đã chỉ ra rằng con người có thể trở về được trạng thái thanh thản trong tâm hồn bằng cách buông bỏ sự cố chấp của mình vào cuộc sống, nên chấp nhận và biết chấp nhận đúng cách. Khi nghe điều này, mọi người thường tự hỏi: Liệu điều đó có đồng nghĩa với việc chấp nhận những bất công và tàn nhẫn, hay vô tâm đối với các hoàn cảnh đáng thương?
Tất nhiên không phải vậy, khi chúng ta có thể buông bỏ sự cố chấp của cá nhân, bạn sẽ có thể suy xét tốt hơn đến các vấn đề trong xã hội và tấm lòng bao dung của bạn cũng sẽ rộng mở hơn.
Học cách chấp nhận là cách hiệu quả nhất. Điều đó có nghĩa là khi chúng ta cảm thấy thất vọng, giận dữ, hay buồn chán… hãy chấp nhận chúng. Đừng cố chống lại chúng, mà hãy đứng bên ngoài quan sát chúng, bằng cách nào đó, chúng sẽ từ từ nhỏ lại và có lẽ bạn sẽ khá thích thú với cảm giác này.
Chúng ta hoàn toàn có thể buông bỏ sự cố chấp của bản thân mình, tuy nhiên nó cũng khá phức tạp và không thể dễ dàng nhận ra. Mỗi lúc như vậy, bác sĩ Carl Jung khuyên rằng bạn hãy nên tự hỏi mình: “Tôi có đang cố chấp vào điều gì đó không?” Và bình tĩnh chờ đợi. Sau đó bạn sẽ cảm thấy sự giận dữ, oán hận hay bất kỳ cảm xúc căng thẳng nào sẽ dần thu nhỏ lại.
Do vậy ý nghĩa chân chính của tâm thái tĩnh lặng không phải là một cái đầu trống rỗng. Chúng ta vẫn như trước đây, vẫn nhận thức được âm thanh, cảm giác, suy nghĩ và cảm xúc. Chúng ta chỉ đơn giản là không cố chấp vào một cái gì đó, không bất mãn khi gặp việc không vừa ý. Vì vậy, khi bạn chợt nhận thấy có thứ gì đó đang làm phiền sự tĩnh lặng trong tâm hồn của mình – có thể là một thái độ không tốt của bạn bè, một câu phát ngôn khó nghe trên TV hay tiếng ồn của xe cứu hỏa…. hãy tạm dừng mọi thứ lại và tìm hiểu xem những gì đang xảy ra bên trong tâm trí mình? Bạn có đang bất mãn điều gì đó không?
Nếu có thì hãy bình tĩnh quan sát, nó không hề phiền phức như bạn nghĩ. Sự tĩnh lặng sẽ giúp bạn sáng suốt khi giải quyết vấn đề và đôi khi bạn cũng có thể khám phá ra sự thoải mái trong những tình huống mà trước đây bạn cho là rất khốn khổ kia.

Nếu người Việt mà thông minh thì …
“Tưởng thú” nói bậy rồi. Nếu người Việt mà thông minh thì làm gì lập kỷ lục là nước để cho chế độ cộng sản tồn tại lâu nhất thế giới (74 năm).
Trên thế giới này không hề có dân tộc nào thông minh mà khổ cả. Ngay cả dân tộc Do Thái dù bị họa diệt chủng của phát xít, mất nước 2000 năm vẫn trở thành một quốc gia dân chủ Israel hùng mạnh . Người Do Thái ở Mỹ chiếm 30% giải thưởng Nobel toàn cầu. Và là dân nhập cư ảnh hưởng nhất đến nền dân chủ Hoa Kỳ.Người Do Thái hiện tại không hề khổ nhé!
Người Do Thái ở Mỹ chỉ chiếm 2,5% dân số Mỹ nhưng là cộng đồng dân thiểu số thành công nhất trên hầu hết các mặt của đời sống nước này, khiến các cộng đồng khác đều phải vì nể. Họ có mức thu nhập cao hơn mức trung bình toàn dân Mỹ, người Do Thái chiếm khoảng một nửa trong số 200 danh nhân văn hóa nước Mỹ, cũng chiếm tỷ lệ tương tự trong số các nhà khoa học được tặng giải Nobel và chiếm khoảng một phần ba số giáo sư và sinh viên đại học Mỹ (56% sinh viên ĐH Brandeis, 30% sinh viên ĐH Harvard, Columbia ….). Một phần tư số luật sư ở Mỹ và rất nhiều nghệ sĩ, nhân vật giới khoa học tự nhiên và xã hội nhân văn là người Do Thái, nổi tiếng nhất là các nhạc sĩ Irving Berlin, hai anh em George và Ira Gershwin, nhà bác học Albert Einstein, nhà sáng chế vắc-xin bệnh viêm tủy xám Jonas E. Salk, giải Nobel văn học 1978 Isaac Bashevis Singer…
Đặc biệt cộng đồng Do Thái giữ vai trò quan trọng trong giới truyền thông Mỹ. Họ sáng lập và kiểm soát mấy tờ báo lớn như New York Times, Washington Post, Newsweek, các mạng truyền hình quan trọng như ABC, CBS, NBC, Bloomberg và 3 công ty điện ảnh lớn Warner, Paramount, Metro-Goldwin-Mayer. Nhiều nhà báo, nghệ sĩ và đạo diễn điện ảnh là người Do Thái, như đạo diễn lừng danh Steven Spielberg …
Người Do Thái ở Mỹ thành công nhất trên lĩnh vực kinh tế, tài chính. Họ chiếm khoảng một nửa số doanh nhân giàu có nhất và chiếm một phần ba số tỷ phú Mỹ. 21/40 nhà giàu đứng đầu bảng xếp hạng của tạp chí Forbes (trong đó có Paul Allen …) cùng rất nhiều nhà kinh tế học nổi tiếng và khoảng 50% giới tinh anh của phố Wall là người Do Thái. Nổi danh hơn cả có lẽ là Alan Greenspan 17 năm làm Chủ tịch Cơ quan Dự trữ Liên bang FED quyền lực lớn nhất trong giới tài chính Mỹ, trùm tài chính George Soros, chủ tịch Ngân hàng Thế giới Paul Wolfowitz cùng người tiền nhiệm James D. Wolfensohn, các chủ nhân giải Nobel kinh tế Paul Samuelson (1970), Milton Friedman (1976), Paul Krugman (2008) …
Ảnh hưởng to lớn của cộng đồng Do Thái đối với đời sống chính trị Mỹ thể hiện trên nhiều mặt. Thứ nhất là việc tham gia bầu cử Tổng thống và hai viện Quốc hội. Nhìn chung chỉ có khoảng một nửa dân Mỹ đi bầu, trong khi đó tỷ lệ người Do Thái đi bỏ phiếu cao tới 90%, cao nhất trong các cộng đồng ở Mỹ. Hơn nữa họ lại sống tập trung tại các bang có tiếng nói quyết định kết quả bầu cử, như New York, California, Pennsylvania …
Do nắm nhiều cơ quan truyền thông xuất bản nên tiếng nói của người Do Thái rất lớn, mỗi khi xảy ra sự việc nào liên quan tới quyền lợi của người Do Thái hoặc Israel thì các cơ quan này đều rầm rộ lên tiếng nhất trí bênh vực.
Thứ hai là quyên góp tiền cho ứng viên tranh cử. Các cuộc bầu cử ở Mỹ ngốn hàng chục hàng trăm triệu USD, đều do dân tự nguyện quyên góp cho các quỹ tranh cử của ứng viên.
Người Do Thái tuy nổi tiếng căn cơ tiết kiệm nhưng khi quyên góp vì mục đích chính trị thì họ rất hào phóng, vả lại họ rất giàu. 4 trong 5 người quyên góp nhiều nhất trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 2000 là người Do Thái. Các ứng viên chức Tổng thống, Thống đốc bang hoặc nghị sĩ dựa vào tiền đóng góp của ai thì phải biết lấy lòng người ấy. Cho nên khi đã trúng cử, họ đều bênh vực lợi ích người Do Thái.
Mặt khác, người Do Thái làm việc gì cũng có tổ chức và đoàn kết nhất trí. Họ lập ra rất nhiều quỹ quyên góp bầu cử, gọi là “Ủy ban hành động chính trị”. Hiện nay nước Mỹ có khoảng 80 ủy ban như vậy, trong khi người A Rập ở Mỹ chỉ có 10 tổ chức tương tự. Các Ủy ban ấy đã quyên góp được hàng tỷ USD ủng hộ Israel. Năm xưa, khi nổ ra chiến tranh với các nước Ả Rập, bà Golda Meir Thủ tướng Israel sang Mỹ quyên góp tiền mua vũ khí, ngay lập tức quyên được 70 triệu USD (số tiền rất lớn hồi đó).
Nếu dân Việt mà thông minh thì không có một thủ tướng nói tiếng Anh “cờ, lờ, mờ, vờ”, làm trò cười khi ra nước ngoài…
Bộ cụ Tản Đà nói sai sao ?
Fb Hoai Linh Duong Ngoc

27 bức ảnh cho thấy vị trí của chúng ta trong vũ trụ này
KHÔNG PHẢI TỔNG THỐNG NÀO CŨNG LÀM ĐƯỢC ĐIỀU NÀY – PHÉP LẠ TẠ ƠN (TRÁI TIM TỔNG THỐNG).

KHÔNG PHẢI TỔNG THỐNG NÀO CŨNG LÀM ĐƯỢC ĐIỀU NÀY – PHÉP LẠ TẠ ƠN (TRÁI TIM TỔNG THỐNG).
Đừng bao giờ để người ta nói rằng Tổng Thống Trump không có trái tim.
Ông ấy ở Afghanistan hôm nay, thăm quân đội trong một chuyến viếng thăm bất ngờ, tất cả đều vui mừng khi thấy ông ấy.
Nhưng qua cả biển người với những khuôn mặt tươi cười, vui vẻ, phấn khích. TT Trump phát hiện ra một người lính với nét mặt ưu tư, không được vui .
Điều này rõ ràng liên quan đến Tổng thống, vì vậy ông đã sắp xếp một cuộc gặp riêng với người lính buồn bã đó để tìm hiểu vấn đề là gì?
Những gì được nghe, đã làm tan nát trái tim ông!
Có vẻ như “PFC – Hạ sĩ “Joe Barron gặp rắc rối ở nhà.
‘Bill – Hoá đơn’ y tế cho con trai ông đã tăng vọt trong thời gian gần đây, khiến vợ chồng ông không thể thanh toán các loại khác, sức khỏe của con ông quan trọng hơn bất cứ điều gì khác…
Món khác là tiền nợ nhà. Họ đã không thể trả tiền và ngân hàng đã quyết định tịch thu. Gia đình Barron sắp trở thành vô gia cư.
Tổng thống Trump, ngay lập tức thu xếp không chỉ trả các khoản thanh toán quá hạn của gia đình Barron bằng tiền riêng cá nhân của Tổng Thống, mà còn trả luôn toàn bộ số tiền còn nợ căn nhà của gia đình Barron.
Đây là kích thước của trái tim TT Trump. Như ông đã nói:
“Những thanh niên này ở đây, chiến đấu cho đất nước của họ. Tôi có trách nhiệm đảm bảo họ có thể làm tốt công việc của mình, mà không phải lo lắng về gia đình của họ ở quê nhà”.
Khi được hỏi rằng; tình huống của Barron không phải là hiếm và hỏi liệu TT Trump cũng sẽ làm gì đó để đảm bảo rằng điều này sẽ không xảy ra với người khác bằng cách sắp xếp chi phí y tế gia đình …
TT đã trả lời với một tiếng cười ròn rã:
“Haha! Haha! Tất nhiên là không! Đó sẽ là chủ nghĩa xã hội!”
Đó là Tổng Thống của chúng tôi, giúp đỡ binh lính và giữ gìn quê hương của Mỹ./-
By: ROD GOZINYA
Bị truy nã hàng chục năm nhưng vẫn leo đến chức chánh văn phòng tòa án!
Vụ Hồ Duy Hải: Tang vật được mua… ngoài chợ?
TIN NÓNG: ĐIỀU MÀ HỌ TẬP LO SỢ ĐÃ ĐẾN!

ĐIỀU MÀ HỌ TẬP LO SỢ ĐÃ ĐẾN!
Ngọn lửa từ HongKong đã bén vào Đại lục và bùng phát tại Quảng Đông. Đây là điều mà Tập Cận Bình lo sợ trong sự kiện HongKong, Tập không ngại việc cho nghỉ việc mụ Lâm, cũng không ngại khi cần thịt mấy chú cảnh sát bạo lực HongKong để xoa dịu biểu tình.
Tập có thể tiến hành một Thiên An Môn mới tại HongKong, nhưng ngày nay đã khác xa với 30 năm trước, năm 1989 nên Tập càng khó xử, nhất là khi lão Trump mới ký ban hành hai Luật về HongKong.
Tập đe dọa lão Trump là sẽ trả đũa ngay lập tức và Mỹ chịu mọi hậu quả nếu ký 2 luật này. Và lão đã ký, và Tập đã đưa tín hiệu: “Em xin, đũa đâu ra mà trả”.
Điều tập sợ hơn cả, là không dẹp được HongKong, thì Đại lục và nhiều nơi như Tân Cương, Tây Tạng… sẽ không yên.
Và biết đâu, ở phương Nam, đàn bò đang ngủ trong chuồng yên chí có đảng lãnh đạo lại có thể rục rịch đòi ra khỏi cái LON TO thì sao.
Và… lửa đang cháy.
Chúc mừng người dân Quảng Đông, cảm phục người dân HongKong.
JB. Nguyen Huu Vinh.
https://www.facebook.com/100002541019308/posts/2718517498242924?d=n&sfns=mo
Lời hay, ý đẹp
“Nuôi thân sinh nô tài, nuôi trí sinh nhân tài, nuôi tâm sinh thiên tài”
(Lý Đông A)
Từ: KimTrong Lam
NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI !
Trần Vũ Việt is with Trần Việt.
NGƯỜI MẸ VĨ ĐẠI !
Vụ án giết người này đã được điều tra lại từ “bộ” rồi, Hồ Duy Hải đã ngồi trong phòng tử tù 11 năm qua. Hy vọng viện Kiểm Sát Nhân Dân tối cao làm đúng với những gì báo Thanhnien mới đăng cách đây đúng vài chục phút.
Theo viện KSND tối cao, vụ án này có nhiều mâu thuẫn, nhất là việc quái lạ :” Hung khí gây án được đi ra chợ mua đem về cho có hòng kịp xử ” vào hơn chục năm trước.
Năm 2014, Hồ Duy Hải đã xuýt tí nữa đã bị thi hành án tử. Tuy nhiên công văn kịp thời của Chủ Tịch Nước lúc đó đã cứu lấy một mạng người thanh niên mới lớn.
Nghi án Hồ Duy Hải tới nay rất nhiều uẩn khúc. Bạn bè mới ở facebook tôi, các em trẻ, cô, chú, bác…nếu đọc được bài viết này mà chưa rõ nguộn ngành…xin hãy vào Google chỉ cần đánh dòng chữ Hồ Duy Hải là sẽ rõ.
Hãy chung tay cất lên tiếng nói tại chính trang cá nhân mình, vì biết đâu chính những lời bất bình đó sẽ cứu giúp một mạng người, một người Mẹ đã từng bán đất, nhà cửa để chạy tứ phương kêu oan cho con mình.
Tại Nauy đã có hơn 25000 ngàn người kí chữ kí hòng kêu gọi phóng thích tử tù Hồ Duy Hải, tại Úc, và các nước trên thế giới có rất nhiều hội, tổ chức nhân quyền kêu gọi điều tra lại vụ án này.
Chúng ta là người Việt Nam, thì không há gì lại không nói lên tiếng nói hòng góp phần nhỏ để những ” nạn nhân nữ ” tại bưu điện Cầu Voi – Long An không còn oan ức nơi Cữu Tuyền !
——
Long Trần

TÀI XẾ TAXI LONDON ĐÃ TRẢ LỜI THẬT TUYỆT VỜI VỚI MỘT NGƯỜI HỒI GIÁO.
Kimtrong Lam
Xin hỏi, nếu họ ghét người phương tây tệ như vậy, tại sao họ chọn phương tây để sống ? Well done mr. Driver!
Một người Ả Rập Hồi giáo, bước vào một xe taxi màu đen ở London. Anh ta yêu cầu người lái xe phải tắt radio vì giáo lý tôn giáo của mình, ông không được nghe nhạc. Lý do là trong thời gian của các vị tiên tri đó không có âm nhạc, đặc biệt là âm nhạc phương Tây, được coi là âm nhạc của người ngoại đạo.
Bác tài xế taxi lịch sự tắt radio, dừng chiếc xe taxi, và mở cửa.
Người Ả Rập Hồi giáo hỏi: “Bạn đang làm gì vậy?”
Bác tài xế taxi trả lời: “Trong thời gian của các vị tiên tri không có taxi, xin ông hãy chờ một con lạc đà …”







