Chủ nghĩa Mác: Soi rọi đến đâu, lụi tàn đến đấy

Chủ nghĩa Mác: Soi rọi đến đâu, lụi tàn đến đấy

RFA

Nguyễn Tường Thuỵ
2018-05-09Tượng đài Marx và Engels trong một công viên tại thủ đô Berlin của Đức.

Tượng đài Marx và Engels trong một công viên tại thủ đô Berlin của Đức.

AFP

Nếu không có người nhắc thì chẳng ai còn nhớ Các Mác sinh ngày nào, năm nay là năm thứ bao nhiêu kể từ khi ông sinh ra. Đến khi xuất hiện các bài phát biểu của mấy nhà tuyên giáo nhân kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Các Mác thì người ta mới biết đến. Cũng phải thôi, nếu mấy nhà tuyên giáo này mà còn không nhớ nữa thì các ông biết chuyển sang nghề gì.

Để giữ cái nghề của mình, các ông bất chấp thực tế, bất chấp lý luận để ca ngợi Mác và cái chủ nghĩa Mác đưa ra bằng những ngôn từ tốt đẹp nhất, tưởng như kho từ vựng Tiếng Việt không đủ để diễn tả. Nào là “bộ óc kiệt xuất”, “Học thuyết của Mác là công cụ vạn năng để giải cứu thế giới”, “Tư tưởng của Mác là một nguồn động lực vô biên để động viên, thúc đẩy phong trào cách mạng trên thế giới”, “Những giá trị của chủ nghĩa Mác là không thể xuyên tạc”. Thâm chí tư tưởng của Mác còn soi rọi đến cả… cách mạng công nghiệp 4.0, làm cho nhiều người được phen cười nghiêng ngả.

(Trích phát biểu của ông Nguyễn Xuân Thắng, Tạ Ngọc Tấn, chủ tịch và phó chủ tịch Hội đồng lý luận trung ương).

Vậy Mác đã cống hiến cho loài người những gì? Trước hết cũng nên thừa nhận học thuyết của ông có những luận điểm chấp nhận được về thế giới quan, trong đó có những luận điểm ông thừa hưởng từ Hêghen, Phơ bách. Hoặc ông đưa ra một nguyên lý đúng mang tính đúc kết cao là “quan hệ sản xuất phải phù hợp với trình độ phát triển của lực lượng sản xuất”. Tuy nhiên, ông có những luận thuyết chết người cộng thêm với sự vận dụng và phát triển tùy tiện của những nhà mác xít ở các nước cộng sản đã gậy ra tác hại rất lớn ở khu vực chịu ảnh hưởng của chủ nghĩa Mác. Ở đây xin đề cập hai luận thuyết đấu tranh giai cấp và giá trị thặng dư.

Trong học thuyết giá trị thặng dư, Mác đã đánh tráo khái niệm, lập lờ đánh lận lao động của nhà tư bản thành bóc lột lao động của công nhân, làm cho người ta tưởng bị bóc lột thật nên cần phải dùng bạo lực để cướp lại. Mác cổ vũ cho sự cướp bóc này, gọi hành động này là “tước đoạt của kẻ tước đoạt”.

Từ nhận xét “Lịch sử tất cả các xã hội tồn tại từ trước đến ngày nay chỉ là lịch sử đấu tranh giai cấp”, Mác đưa ra luận điểm “đấu tranh giai cấp là động lực thúc đẩy sự vận động và phát triển của xã hội”

Học thuyết về giá trị thặng dư và đấu tranh giai cấp là hai luận thuyết mà sự ảnh hưởng của nó sâu đậm nhất đối với các quốc gia đi theo chủ nghĩa cộng sản, gây nên bao nhiêu tai ương ở các quốc gia này.

Chủ nghĩa Mác đã từng ảnh hưởng và làm thay đổi chế độ chính trị khoảng 1/3 thế giới. Tuy nhiên, chủ nghĩa Mác “soi rọi” đến đâu thì ở đó có bạo lực và thanh trừng đẫm máu trong nội bộ. Tất nhiên, những cuộc chiến tranh trên thế giới không chỉ sinh ra từ luận điểm đấu tranh giai cấp. Có tài liệu ước tính, nạn nhân của những cuộc tàn sát ở riêng 3 quốc gia: Liên Xô, Trung Quốc, Campuchia lên tới 70 triệu người. Không chỉ là nội chiến hay thanh trừng nội bộ mà còn có cả chiến tranh giữa các nước XHCN với nhau.

Chủ nghĩa Mác “soi rọi” đến đâu thì kinh tế ở đó tụt hậu, sản xuất không phát triển được vì động lực thúc đẩy sản xuất bị triệt tiêu bởi chính sách làm ăn chung, triệt tiêu kinh tế tư bản tư doanh, công hữu hóa tư liệu sản xuất. Nhiều quốc gia lâm vào cảnh đói kém, nhất là các quốc gia châu Á như Trung Quốc, Việt Nam, Triều Tiên. Theo Wikipedia, giai đoạn 1958 – 1962 Trung Quốc có khoảng 15 đến 45 triệu người chết đói. Nạn đói ở Bắc Triều Tiên trong thập niên 1990 đã làm chết khoảng 240.000 tới 3.500.000 người mà đỉnh cao là năm 1997.

Ngoài bạo lực chuyên chính vô sản, kinh tế tụt hậu, việc áp dụng chủ nghĩa Mác còn bộc lộ ra rất nhiều điều bất ổn trong tất cả các mặt của đời sống xã hội.

May thay, chủ nghĩa Mác những tưởng sẽ thắng thế ở phần còn lại của thế giới thì cuối thập niên 80, đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, bỗng dưng đồng loạt sụp đổ, từ Liên Xô, “thành trì của cách mạng thế giới” đến Đông Âu, Mông Cổ. Sự sụp đổ này không phải là ngẫu nhiên mà là do mâu thuẫn nội tại trong lòng các nước đi theo chủ nghĩa Mác bùng nổ. Ngày nay chỉ còn 3 đứa con đơn độc của chủ nghĩa Mác là Trung Quốc, Việt Nam và Cu Ba (Triều Tiên trong tình trạng không rõ ràng). Tất cả các quốc gia đã thoát ra khỏi chủ nghĩa Mác không có gì phải nuối tiếc nếu không nói là vẫn còn kinh hoàng. Chủ nghĩa Mác đã kéo nhân loại chậm lại, có lẽ không dưới một trăm năm hoặc hơn, nếu tính đến cả những ảnh hưởng lâu dài của nó.

Sự sụp đổ của hệ thống XHCN vào thập niên cuối của thế kỷ trước là quá ngoạn mục. Sự phá sản của chủ nghĩa Mác là một thực tế trông thấy.

Chủ nghĩa Mác soi rọi đến đâu thì lụi tàn đến đấy. Đó là một sự thật. Sự sụp đổ của hệ thống XHCN cũng là một sự thật. Thế nhưng, các nhà tuyên giáo ở Việt Nam cố tình không nhìn thấy. Chủ nghĩa Mác là một sai lầm tạm thời của nhân loại, nó đã chết ở quê hương Các Mác, chết ở châu lục mà Mác sinh ra nhưng ở một đất nước nghèo đói xa lạ, người ta cố thổi hồn vào nó, hà hơi cho nó những mong nó sống lại. Đó là một điều không tưởng. Chết rồi mà vẫn sống mãi, vẫn thúc đẩy được phong trào cách mạng thế giới, vẫn là chìa khóa vạn năng để giải cứu thế giới và còn đòi soi rọi đến cả… cách mạng 4.0. Thật là không còn sự khôi hài nào hơn.

Dám chắc, chẳng còn ai tin vào chủ nghĩa Mác, kể cả những người đang cổ súy cho nó, lấy đó làm nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam cho mọi hành động. Gần 90 năm đi cùng nó, tuyên truyền, cổ vũ cho nó, từng thất bại ê chề vì nó, chẳng lẽ giờ lại đột nhiên từ bỏ, hóa ra công nhận mình đã từng sai? Đây là tâm lý bảo thủ cố hữu của người cộng sản. Ngoài ra, người ta cố giữ lấy nó còn để làm bình phong lừa mị dân, để kéo dài sự độc quyền thống trị chứ không chịu chia sẻ quyền lãnh đạo đất nước cho người khác, còn đất nước ra sao, đi về đâu thì không cần biết.

 Trước cái chết, tất cả đều im lặng

 Trước cái chết, tất cả đều im lặng: Còn sống phút nào thì phải cố tận hưởng, đừng cật lực làm chỉ để có… ‘ngôi mộ’ đẹp.

01

Cách đây một thời gian, tôi mua cho nội một thùng táo, trong lúc vận chuyển một bên mép thùng bị đè xuống nên có vài quả táo bị dập, thậm chí còn xuất hiện hiện tượng nước táo chảy ra.

Chúng tôi nói với nội là đừng ăn những quả táo đó, không tốt cho sức khỏe, nhưng nội tuổi tác đã cao, tiết kiệm sớm đã trở thành thói quen cố hữu, nên chẳng nỡ vất đi, nội nói :

“Không phải chỉ là bị hỏng một chút thôi sao? Nội chỉ cần cắt đi phần hỏng đó, là lại có thể ăn được rồi.”

Sau khi cẩn thận dùng dao gọi đi phần đã thối, nội vẫn thưởng thức phần còn lại của quả táo một cách ngon lành.

Chẳng ngờ ngày thứ 2, thùng táo ngon như thế lại có thêm một số quả xuất hiện hiện tượng y chang như vậy, nội vẫn làm như thế, đem phần bị hỏng cắt đi và ăn phần còn lại.

Kết quả, một thùng táo ăn đến quả cuối cùng, nội chỉ mải miết đi cắt những phần hư của quả táo, nên chẳng thể ăn được một quả táo trọn vẹn nào cả.

Chúng tôi nói với nội nên ăn những thứ tốt nhất, nội lại trả lời:

“Nội muốn để những thứ tốt nhất lưu giữ lại sau cùng. Mấy đứa nghĩ mà xem, quả táo hỏng có chút mà không ăn nhanh để đến khi hỏng hết cả một quả, có phải cực kì lãng phí không?”

Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau, tất cả chỉ biết im lặng.

Giống như cuộc sống này, luôn luôn tồn tại đầy ắp những biến số bí ẩn, chúng ta chẳng thể nào dự đoán được giây phút hạnh phúc trước mắt liệu có phải là giây phút tận cùng.

Chúng ta luôn luôn tự dặn lòng mình cần phải trân trọng những thứ trước mắt, nhưng lại quên mất rằng những phút giây ta đang nắm giữ còn đáng trân trọng nâng niu hơn rất nhiều?

02

Có một nữ tiến sĩ 32 tuổi từ nước ngoài trở về trong “nhật ký những tháng ngày ung thư” của mình đã viết:

“Sức khỏe thật sự rất quan trọng, đứng trước ranh giới của sự sống và cái chết, bạn sẽ phát hiện, bất kì những lần tăng ca nào (một thời gian dài thức đêm chính là đồng nghĩa với tự sát), gia tăng áp lực cho chính bản thân mình, hay mua nhà lầu thầu xe hơi, tất cả thứ đó bỗng trở nên thật phù phiếm biết bao.

Nếu như có thời gian, hãy ở bên con bạn thật nhiều, dành số tiền tích góp để mua xe để mua tặng đôi giày cho cha mẹ, đừng quá cật lực làm việc để đổi lấy một căn biệt thự, hay những thứ xa hoa nào khác, bởi chỉ cần được ở cạnh người mình yêu, cho dù ở một nơi nhỏ như vỏ ốc cũng cảm thấy ấm áp, yên bình.”

Đoạn tâm sự tưởng như vô cùng bình thường ấy, lại cảm động biết bao nhiêu con người.

Cô ấy dùng chính cuộc đời của mình để nhắc nhở chúng ta rằng;

Nắm chắc lấy những thứ hiện tại, yêu thương bảo vệ cơ thể của chính mình, chú ý rèn luyện sức khỏe, đừng khiến cuộc sống tương lai của chính mình sống trong vũng lầy của sự hối tiếc.

Giá trị của tiền bạc nằm ở cách sử dụng, vị ngon của cà phê cũng ngon ở nhiệt độ của chính nó.

Chúng ta chẳng bao giờ dự đoán được trước tương lai, nói không chừng một ngày nào đó bạn bỗng dưng rời khỏi thế giới này, để lại cuộc đời rất rất nhiều những việc vẫn dang dở có đầy ắp cơ hội lại chẳng kịp hoàn thành.

Biện pháp duy nhất để điều đó không bao giờ xảy ra chính là sống trọn vẹn những ngày bạn đang sống, để mỗi phút giây trôi qua chẳng bao giờ mang tên tiếc nuối.

Học cách trân trọng những năm tháng của còn tồn tại trên cõi đời này, ăn những thứ mình thích ăn, làm những việc bản thân muốn làm, xem những thứ bản thân mình muốn biết, hưởng thụ hiện tại, để mỗi ngày trôi qua là mỗi một ngày đáng sống theo cách riêng của nó.

03

Còn nhớ nhà văn Mạc Ngôn từng kể một câu chuyện:

“Vợ bạn học của ông sau khi mất đi, trong một lần ông ấy dọn dẹp lại những kỉ vật ngày xưa, chợt phát hiện ra chiếc khăn lụa tơ tằm, mua trong cửa hàng cao cấp khi hai vợ chồng đi du lịch ở New York.

Đó là một chiếc khăn vô cùng thanh nhã lịch sự, bà ấy cực kì yêu thích nó, ngày thường chẳng nỡ lấy ra dùng, người vợ ấy luôn tâm niệm để vào một dịp thật đặc biệt bà ấy sẽ diện chiếc khăn đó.

Thế nhưng, đến cuối cùng chiếc khăn ấy vẫn còn nguyên nhãn mác treo trên đó, người vợ ấy lại chưa choàng lấy một lần.”

Đừng để thứ quý giá lưu giữ đến ngày đặc biệt mới dùng, bởi mỗi ngày bạn sống đều là một ngày đặc biệt.

Đúng vậy, đừng bao giờ trong những ngày mưa mới biết trân trọng những hình ảnh của ngày nắng, hay đến khi tóc đã điểm sương lại muốn sống lại những ngày thơ ấu.

Đời người hữu hạn, có rất nhiều thứ, chỉ khi chúng ta sắp mất đi rồi mới ý thức được nó quan trọng như thế nào, bởi vậy đừng bao giờ để thứ quý giá nhất lưu giữ đến tận cùng.

Bởi đợi khi bạn có thời gian, có lẽ cũng chẳng có tâm trạng đi thực hiện, đến lúc bạn có tâm trạng để làm, đột nhiên phát hiện tất cả đã quá muộn.

Trong tiểu thuyết của tác giả Sâm Sơn Đạo từng có câu:

“Mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta đều là những ngày hữu hạn, chẳng có cách nào có thể quay lại, bởi vậy đừng bao giờ để tuổi tác trở thành lý do khiến bản thân trở nên ngần ngại, hay lười biếng, chỉ cần nỗ lực hết mình, sống một cách trọn vẹn với cuộc sống này, bạn mới có thể nếm trọn hương vị của nó.

Học cách yêu thương vô điều kiện với tất cả mọi người xung quanh mình, bởi chúng ta đâu biết được ngày mai liệu chúng ta có thể được gặp lại họ?”

Hãy sống trọn vẹn với những phút giây cho dù ta chỉ còn một hơi thở. Hay giống như Nikolai Ostrovsky, nhà văn quân đội nổi tiếng Liên Xô đã từng nói:

“Cái quý nhất của con người ta là sự sống.

Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí, cho khỏi hổ thẹn vì dĩ vãng ti tiện và hèn đớn của mình, để khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng: tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời”.

From:TU PHUNG

Kinh Dịch: Trí giả mượn lực mà hành

Kinh Dịch: Trí giả mượn lực mà hành

Trong quẻ Ly của Kinh Dịch viết: “Lục ngũ chi cát, li vương công dã”, ý tứ chính là nói hào vị Sáu Năm của quẻ Ly sở dĩ có thể đạt được cát tường là bởi vì nó được trợ giúp của quý nhân. Trong cuộc sống, không ít người vốn không có năng lực lớn mạnh, và đối với họ mà nói thì đạt được thành công là điều khó khăn, vậy nhưng họ vẫn làm được việc lớn. Nguyên nhân trọng yếu chính là họ có quý nhân chỉ bảo, trợ giúp.

Vô luận là trong lịch sử hay ở trong cuộc sống hiện tại, sau lưng rất nhiều nhân sĩ thành công, người làm thành được việc lớn đều có quý nhân. Họ nhận được sự dìu dắt, sự chỉ bảo và trợ giúp của quý nhân, nhờ quý nhân mà thành tựu, thậm chí thành tựu vượt xa quý nhân.

Nói về tầm quan trọng của “mượn lực”, Tuân Tử viết: “Người nhờ vào ngựa xe, không phải họ đi đường giỏi, nhưng có thể đi xa đến ngàn dặm. Người nhờ vào thuyền bè, không phải là giỏi bơi lội, nhưng có thể vượt sông Trường Giang. Tính của người quân tử không phải lạ hơn người khác, chỉ là vì họ khéo nhờ vào vật ở bên ngoài mà thôi.”

Trong lịch sử rất nhiều quân vương, chí sĩ, người công thành danh toại, không có ai là không có ngoại lực trợ giúp mà hoàn thành việc lớn. Thời Xuân Thu, nếu không có Bào Thúc Nha cực lực tiến cử thì Quản Trọng sẽ khó có thể trở thành Tể tướng, cũng khó có cơ hội để thi triển tài năng của mình, khiến nước Tề trở thành nước hùng mạnh nhất và Tề Hoàn công được tôn lên đứng đầu Ngũ bá. Vậy nên nhà chính trị gia, nhà quân sự và nhà tư tưởng Quản Trọng phải thốt lên rằng: “Sinh ra ta ấy là cha mẹ ta, mà hiểu ta ấy là Bảo Thúc Nha vậy.”

Hán Cao Tổ Lưu Bang đánh bại được Hạng Vũ hùng mạnh thành lập vương triều Tây Hán. Ông không phải người quá đức hạnh, trước khi khởi nghĩa thì ham rượu ham sắc, hay xem thường kẻ dưới, có thể chung trí trong họa nạn nhưng không thể cùng người hưởng phúc. Tuy vậy Lưu Bang rất biết quyền biến và trọng dụng người cần thiết. Lúc ấy sát cánh bên Lưu Bang là Trương Lương, Hàn Tín và Tiêu Hà, ba người được coi là “Hán sơ tam kiệt”, cũng tức là ba anh hùng hào kiệt giúp Lưu Bang dựng nên nghiệp đế.

Lưu Bang cũng nói rằng, phàm việc mưu tính trong màn trướng mà quyết định được chiến thắng ở ngoài nghìn dặm thì ông không bằng được Trương Tử Phòng. Trị nước nhà, vỗ yên trăm họ, vận tải lương thực không bao giờ đứt thì ông không bằng được Tiêu Hà. Nắm trong tay trăm vạn quân đã đánh là nhất định thắng thì ông không bằng được Hàn Tín. Ba người này đều là những kẻ hào kiệt. Bởi vì Lưu Bang biết dùng họ cho nên mới lấy được thiên hạ.

Một người khác cũng giỏi “mượn lực” là Lưu Bị, vua Thục Hán thời Tam Quốc. Lưu Bị là người không giỏi binh pháp chiến thuật nơi sa trường, bày mưu tính kế cũng lại thuộc hàng không có gì đặc sắc. Tuy nhiên về khả năng nhìn người, kết thân bằng hữu, Lưu Bị lại là người có ánh mắt hơn người.

Lưu Bị có Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân huyết chiến nơi sa trường, lại có Gia Cát Lượng, Phượng Sồ giúp về đối sách. Đây là những người có cống hiến to lớn cho sự nghiệp đế vương của Lưu Bị, và điều quan trọng hơn nữa là họ rất trung thành với ông.

Các bậc minh quân thời cổ đại hiểu được “mượn lực” của hiền tài, nghe ý kiến của hiền tài mà công thành danh toại. Bởi vậy có thể thấy, người hiểu được “mượn lực” mới là người thực sự hiểu rõ được bản chất của sự vật, cũng mới là người giành được chiến thắng cuối cùng.

Trí giả mượn lực mà hành, “mượn lực” có thể khiến một người đạt được lợi ích, có thể đem lại thành công cho người ấy. Nhưng trong cuộc sống, làm thế nào mới có thể “mượn lực”, được quý nhân trợ giúp?

Cổ ngữ có câu: “Thiên đạo vô thân, thường dữ thiện nhân”, tức là đạo của trời không thiên vị bất kỳ ai, công bằng với tất cả mọi người nhưng bởi vì lương thiện là phù hợp với đạo trời nên được trợ giúp. Người có tâm địa thiện lương vận khí sẽ tốt, làm việc thường sẽ có thuận lợi hơn, người khác cũng nguyện ý kết giao và trợ giúp. Cổ nhân cho rằng đây chính là cách “mượn lực” mạnh hơn tất cả, bởi đây là lực Trời.

Còn những người ngang ngược ích kỷ, nghịch thiên mà hành, hãm hại người khác, gian dâm, vô sỉ… thì đều là những người không có khả năng “mượn lực”. Hơn nữa những người như vậy phần lớn cũng không có được kết cục tốt đẹp.

An Hòa

TT Trump: Phe Dân chủ đang tuyên chiến chống lại nền dân chủ Mỹ

Trí thức Việt Nam
Trong đêm trước khi Hạ viện chuẩn bị bỏ phiếu phế truất mình, Tổng thống Donald Trump đã gửi bức thư dài 6 trang tới Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi, cáo buộc phe Dân chủ đang theo đuổi một cuộc đảo chính nhuốm màu đảng phái và khởi động cuộc chiến chống lại nền dân chủ Mỹ.

Trong đêm trước khi Hạ viện chuẩn bị bỏ phiếu phế truất mình, Tổng thống Donald Trump đã gửi bức thư dài 6 trang tới Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi, cáo buộc phe Dân chủ đang theo đuổi một cuộc đảo chính nhuốm màu đảng phái và khởi động cuộc chiến chống lại nền dân chủ Mỹ. 

 “Tôi viết thư này để bày tỏ sự phản kháng mạnh mẽ nhất của tôi chống lại chiến dịch luận tội sặc mùi đảng phái mà phe Dân chủ đang theo đuổi tại Hạ viện. Cuộc luận tội này thể hiện sự lạm quyền vi hiến chưa từng có của các nhà lập pháp bên đảng Dân chủ và ở mức độ không gì sánh được trong gần hai thế kỷ rưỡi của lịch sử lập pháp Hoa Kỳ” ông Trump viết trong bức thư hôm thứ Ba 17/11.

“Bằng cách tiến hành cuộc luận tội vô lý này, bà (Pelosi) đang vi phạm lời tuyên thệ nhậm chức, bà đang phá vỡ lòng trung thành với Hiến pháp, và bà đang tuyên chiến với nền dân chủ Hoa Kỳ.”

Hạ viện Mỹ đang tiến vào phiên tranh luận quyết liệt về 2 điều khoản luận tội mà phe Dân chủ soạn thảo, bao gồm tội Lạm dụng quyền lực và Cản trở Quốc hội. Theo Hiến pháp Mỹ, Hạ viện có quyền khởi tạo luận tội tổng thống đương nhiệm vì “các trọng tội và khinh tội”, nhưng Thượng viện mới là nơi quyết định xem tổng thống có bị phế truất hay không. Phe Cộng hòa kiểm soát Thượng viện đã lên tiếng sẽ không có chuyện họ phế truất ông Trump.

Ông Trump phản bác cả 2 tội mà Đảng Dân chủ liệt kê. Ở tội thứ nhất, cản trở công lý, ông Trump lên án đây là một “cáo buộc hoàn toàn bất chính, vô giá trị, vô căn cứ, và là sản phẩm của trí tưởng tượng của các vị. Các vị biết rằng tôi đã có một cuộc trò chuyện hoàn toàn ngay thẳng với Tổng thống Ukraine. Sau đó tôi đã có một cuộc trò chuyện thứ hai đã bị trích dẫn sai, bị nhầm lẫn và bị xuyên tạc.”

Ở tội Cản trở Quốc hội, ông Trump nói điều này “là phi lý và nguy hiểm. Phe Dân chủ ở Hạ viện đang cố gắng phế truất một tổng thống được bầu chọn hợp pháp vì tôi đã khẳng định những quyền được Hiến pháp ban cho, những đặc quyền mà chính quyền của cả hai đảng chính trị trong suốt lịch sử Quốc gia của chúng ta đã khẳng định. Còn theo tiêu chuẩn vào lúc này của đảng Dân chủ ở Hạ viện, mọi tổng thống Mỹ đều sẽ bị luận tội, nhiều lần.”

Trước khi bỏ phiếu, bà Pelosi cũng gửi thư tới toàn bộ 232 Hạ nghị sĩ Dân chủ trong đảng của bà, thúc giục họ hãy phế truất ông Trump.

“Thật đáng buồn, thực tế đã chứng minh rằng Tổng thống đã lạm dụng quyền lực vì lợi ích chính trị cá nhân và ông ta đã cản trở Quốc hội khi ông ta quả quyết rằng ông ta ở trên trách nhiệm, ở trên Hiến pháp và ở trên nhân dân Mỹ”, bà Pelosi viết.

Hạ viện sẽ có 6 giờ tranh luận trước khi bỏ phiếu về 2 điều khoản luận tội Trump. Với đa số ghế ở Hạ viện, phe Dân chủ nhiều khả năng sẽ thông qua và khi đó, ông Trump sẽ trở thành tổng thống thứ 3 trong lịch sử Mỹ bị luận tội. Tuy nhiên, chưa từng có tổng thống nào bị cách chức sau khi bị Hạ viện luận tội do không đạt được sự đồng ý của ít nhất 2/3 số Thượng nghị sĩ.

Phe Cộng hòa tại Thượng viện tỏ ra nhất mực ủng hộ tổng thống Trump. Lãnh đạo phe Cộng hòa Mitch McConnell tuyên bố ông sẽ không cho phép “cuộc đánh cá” xảy ra sau tiến trình luận tội bừa bãi của Hạ viện.

Trong lá thư gửi bà Pelosi, ông Trump chỉ trích Đảng Dân chủ phế truất ông bởi không thể chấp nhận được sự thật là họ đã thất bại trong cuộc bầu cử 2020.

Các vị không sẵn lòng và không thể chấp nhận phán quyết được đưa ra tại thùng phiếu trong cuộc bầu cử vĩ đại năm 2016. Vì vậy, các vị đã dùng ba năm qua để cố gắng lật ngược ý chí của người dân Mỹ và vô hiệu hóa phiếu bầu của họ.

Các vị xem nền dân chủ Hoa Kỳ là kẻ thù của mình!

Trọng Đức

M.TRITHUCVN.NET

Tổng thống Trump cáo buộc phe dân chủ tại Hạ viện đang sử dụng việc luận tội để phá hoại nền dân chủ Hoa Kỳ và tiến hành một cuộc đảo chính.

Hãy cứu giúp người tù bị cưỡng bức điều trị tâm thần: Lê Anh Hùng

KẺ GIẾT NGƯỜI THẦM LẶNG MANG TÊN …THUỐC BẮC

KẺ GIẾT NGƯỜI THẦM LẶNG MANG TÊN …THUỐC BẮC

(Bài đã post một lần nhưng vẫn thấy cần lưu ý lại nhất là VTV vừa đưa tin vụ ở Tp HCM bắt NHIỀU tấn (1000kg/1 Tấn nhé) thuốc bắc nhập lậu từ phương Bắc- nơi có “ngoại quốc”).

Nhiều người vẫn nghĩ thuốc Bắc là quý, không bổ chỗ này cũng bổ chỗ khác, không gây hại, không tác dụng phụ. Tuy nhiên theo thống kê có đến 80% thuốc Bắc tại Việt Nam được nhập lậu từ Trung Quốc, trong đó có nhiều loại khi kiểm nghiệm có thuốc trừ sâu, thạch tín, lưu huỳnh vượt mức cho phép.

Ngoài ra, cơ quan chức năng còn phát hiện có không ít loại dược liệu nhập khẩu đã bị chiết xuất hút hết hàm lượng tinh chất chỉ còn là… củi rác.

Chết vì thuốc đông y

Đến giờ, trong ngành đông y vẫn không thể quên được câu chuyện đau lòng xảy ra ở cửa hàng đông y tại xã Chí Công, Tuy Phong, Bình Thuận. Đó là trường hợp của một lương y sau khi bốc thuốc cho một bệnh nhân ở cùng xã vào cuối tháng 5-2013, bệnh nhân này đã ngộ độc đến nỗi nôn thốc tháo, co giật toàn thân… phải đi cấp cứu bệnh viện, để chứng minh nguyên nhân ngộ độc không phải do thuốc của mình, lương y đã uống chính một trong những thang thuốc ấy. Nào ngờ, vị lương y này không những bị ngộ độc mà còn tử vong.

Theo thống kê chưa đầy đủ, mỗi năm, Bệnh viện Bạch Mai cấp cứu từ 10-15 ca ngộ độc rượu ngâm thuốc Bắc, chưa kể đến các trường hợp ngộ độc do uống nước sắc trực tiếp từ loại thuốc có nguồn gốc thảo dược này. Cụ thể một nam bệnh nhân, 47 tuổi ở Hải Phòng đã uống thuốc Bắc để điều trị bệnh khớp với mục đích “cho lành”. Thế nhưng “lành” đâu chẳng thấy lại thấy “dữ” khi sau một thời gian sử dụng thuốc, bệnh nhân bị suy gan, thận nặng dẫn đến tử vong, mặc dù đã được các bác sĩ khoa Chống độc, Bệnh viện Bạch Mai tích cực lọc máu bằng cách chạy thận.

Một bệnh nhân khác ở Ninh Bình bốc thuốc Bắc để điều trị vô sinh. Tuy nhiên khi uống được 10 ngày chị thấy toàn thân đau nhức, đau bụng, cảm giác trống ngực. Không yên tâm với biểu hiện này, chị đến Trung tâm Chống độc thì các bác sĩ ở đây xác định: bị ngộ độc chì với nồng độ gần 60mcg/dL. Nguyên nhân cũng lại do uống thuốc Bắc.

Ông Nguyễn Xuân Hướng, nguyên Chủ tịch Hội Đông Y Việt Nam cho biết: “Thuốc đông y Việt Nam thật thường không đáng lo, vì lợi nhuận thấp, số lượng không đáng bao nhiêu nên không có các cách “làm trò” nguy hiểm. Nhưng với thuốc Trung Quốc thì cần phải cảnh giác”. Theo ông Hướng, sở dĩ cần cảnh giác với thuốc đông y Trung Quốc là vì họ thường trộn lẫn tân dược với đông dược gây ra các phản ứng phụ nguy hiểm. Ngoài ra, thuốc đông y của Trung Quốc thường có tồn dư chất bảo vệ thực vật cao và chứa hàm lượng kim loại nặng rất lớn, dễ dàng gây ra các loại bệnh mãn tính nguy hiểm cho người dùng (như gan, thận, tim mạch,…)

Tuy nhiên theo thống kê của cơ quan chức năng cho thấy, mỗi năm cả nước tiêu thụ tới hơn 50.000 tấn dược liệu, trong đó dược liệu trong nước chỉ chiếm tỷ lệ khoảng 20%, số còn lại thường được nhập từ nước ngoài, chủ yếu là Trung Quốc qua con đường tiểu ngạch chiếm tới 80%, khiến việc quản lý chất lượng gặp nhiều khó khăn. Trong nhiều lần kiểm nghiệm, cơ quan chức năng còn phát hiện có không ít loại dược liệu nhập khẩu đã bị chiết xuất hút hết hàm lượng tinh chất chỉ còn là… củi rác.

Giật mình với thuốc Bắc độc hại

Cuối năm 2009, Viện Kiểm nghiệm thuốc Trung ương đã tiến hành lấy mẫu nhiều sản phẩm thuốc đông y trên thị trường, tập trung vào 2 sản phẩm dược liệu chính là hồng hoa và chi tử. Kết quả kiểm nghiệm cho thấy trong số 57 mẫu chi tử được kiểm nghiệm có đến 27 mẫu (chiếm hơn 50%) có chứa chất phẩm màu rhodamine B, với các hàm lượng khác nhau. Rhodamine B là hóa chất nhuộm màu phát quang, có khả năng gây độc cấp tính tới hệ thần kinh, gây độc trên da, thậm chí có thể gây ung thư.

Viện kiểm nghiệm thuốc Trung ương cũng từng lấy gần 400 mẫu dược liệu để kiểm nghiệm và kết quả có tới 60% trong số đó chưa đạt chất lượng. Thậm chí, có 20% số thuốc bị trộn cát, xi măng, tạp chất, giả mạo, tẩm ướp hóa chất độc hại. Trong khi đó, theo Tổ chức Hòa bình xanh (Green Peace), qua thử xét nghiệm 65 loại dược liệu phổ biến của Trung Quốc thì có đến 50 loại dương tính với dư lượng thuốc trừ sâu. Kết quả giám định của Viện Khoa học Hình sự (Bộ Công An) đối với nguyên liệu thuốc bắc được nhập lậu thì trong số 49 mẫu có 15 mẫu có hàm lượng lưu huỳnh, asen (thạch tín) vượt quá chỉ số cho phép nhiều lần. Thật nguy hiểm nếu những người mang bệnh lại uống phải loại thuốc độc này. Chữa bệnh mà bệnh lại nặng hơn, thậm chí là chết người. Có thể những độc tố này không gây tử vong ngay nhưng sẽ các chất độc ngấm vào người bệnh thì cũng chẳng khác nào “kẻ giết người thầm lặng”.

Kinh hoàng sấy thuốc bằng lưu huỳnh

Lâu nay, trong bào chế đông dược, xông lưu huỳnh là biện pháp chủ yếu để phòng chống mốc, tạo màu sáng đẹp cho dược liệu. Tuy nhiên, nhiều cơ sở sản xuất vì chạy theo lợi nhuận đã lợi dụng việc xông lưu huỳnh với hàm lượng vượt quá quy định cho phép, bất chấp tác hại của nó đối với người tiêu dùng. Theo các nhà chuyên môn, bảo quản bằng lưu huỳnh là rất nguy hiểm bởi đông dược là là những vị thuốc làm từ rễ, thân, lá, cây cỏ và từ da, xác động vật… dễ hút ẩm nên đây là môi trường thích hợp cho nấm mốc phát triển. Tuy nhiên, trong quá trình xông, lưu huỳnh sẽ lưu lại trên thuốc, có khả năng gây ung thư nếu tồn dư một lượng đáng kể trong cơ thể. Khi bị dị ứng với lưu huỳnh, ở mức độ nhẹ, người bệnh có thể có các biểu hiện như đau đầu, khó thở, ngạt mũi… Còn ở mức độ nặng, người bệnh có thể bị tử vong, nhất là ở những người mắc bệnh phổi phế quản tắc nghẽn mạn tính.

Xử phạt chưa đủ sức răn đe

Liên tục trong thời gian qua, cơ quan chức năng đã bắt giữ, tiêu hủy hàng trăm tấn dược liệu được nhập lậu từ Trung Quốc. Gần đây nhất là ngày 15-8, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về quản lý kinh tế và chức vụ CATP Hà Nội (PC46) đã phối hợp với C46 Bộ Công an, Phòng Cảnh sát hình sự Hà Nội và CA huyện Gia Lâm phát hiện và bắt giữ khoảng 70 tấn thuốc Bắc có dấu hiệu gian lận thương mại. Tại thời kiểm tra, cả 3 lái xe không xuất trình được bất kỳ loại giấy tờ gì liên quan đến nguồn gốc, xuất xứ của số hàng hóa trên xe. Đại diện chủ hàng là Nguyễn Ngọc Thao (SN 1975, trú tại xã Yên Thường, huyện Gia Lâm, Hà Nội) cho biết: Thao được thuê để vận chuyển số nguyên liệu này. Cơ quan công an xác định toàn bộ số nguyên liệu thuốc Bắc trên có trọng lượng ước lượng khoảng 70 tấn, được một công ty dược liệu mua từ Trung Quốc.

Thuốc đông y tại Việt Nam từ nhiều năm nay được nhập qua các cửa khẩu Lạng Sơn và Móng Cái. Điều đáng nói là phần lớn nguồn nguyên liệu này đều chứa hàm lượng độc tố cao. Hiện nay vẫn chưa có một quy định cụ thể nào về hàm lượng độc tố cho phép, hóa chất bảo quản… Hầu hết đều xử lý chung chung nên không đủ sức răn đe và phòng ngừa.

Vì vậy để bảo vệ sức khỏe của mình, người dân nên đến các cơ sở uy tín có giấy phép hành nghề, các bệnh viện đông y để được bắt mạch, kê đơn, tránh tự ý mua thuốc ở các cơ sở nhỏ lẻ về điều trị, có thể tiền mất tật mang, ảnh hưởng đến tính mạng. Các cơ quan chức năng, đặc biệt là Bộ Y tế cần quyết liệt hơn trong việc nghiên cứu, ban hành các tiêu chuẩn, điều kiện nhập khẩu cho ngành hàng đông y dược để tạo điều kiện cho cơ quan Hải quan thực hiện chức năng kiểm soát nhập khẩu. Các chế tài xử phạt đối với các cá nhân, đơn vị nhập lậu, dùng hóa chất độc hại cần được tăng nặng để nâng cao sức răn đe, phòng ngừa chung.

MAI HÀ/ DÂN TRÍ

Image may contain: food

Mải mê làm giàu không tích đức chính là phá sản lớn nhất đời người

 

Dưới đây là hai câu chuyện chân thật được Uông Đạo Đỉnh, học giả đời nhà Thanh ghi chép lại trong cuốn “Tọa Hoa Chí Quả”:

Khương Nguyên Long người vùng Trương Yển huyện Kim Sơn, làm giàu bằng nghề nông. Ruộng đất mà ông mua được phần lớn đều là có được nhờ tâm kế. Ông lại nâng cao lợi tức bằng cách thấy ai có ruộng tốt nhà đẹp thì sẽ thừa lúc người ta túng quẫn mà cho họ vay nặng lại. Bởi lợi tức quá cao, lãi mẹ đẻ lãi con, chỉ một thời gian không lâu đối phương sẽ khó mà hoàn trả được. Lúc này, Khương Nguyên Long sẽ tịch thu ruộng đất của người ta. Mua bán, tịch thu một cách hèn hạ như vậy, suốt 20 năm ông đã có được mấy nghìn mẫu ruộng.

Về sau, Khương Nguyên Long sinh được một cậu con trai, đặt tên là Khương Đức Chương. Khương Đức Chương chơi bời lêu lổng, không màng đến việc nhà, cũng không theo nghiệp làm ăn, mới 20 tuổi đã sa đà vào cờ bạc, rượu chè, gái gú. Mỗi lần đi ra ngoài đều cầm theo giấy tờ đất đổi 10 lạng bạc lãi suất cao của người ta, rồi chơi đến khi thua trắng hết số bạc mới chịu ngưng. Đợi đến hôm sau khi cậu đi viết giấy nợ, người ta lại cố tình dối gạt cậu rằng: “Rõ ràng hôm qua cậu mượn 50 lạng bạc, sao chỉ sau một đêm lại quên mất rồi?”. Khương Đức Chương cũng không tranh biện, liền viết giấy nợ 50 lạng bạc đưa cho người ta, trước sau chưa từng nghĩ sẽ trả tiền để lấy lại giấy tờ nhà đất. Người khác thấy cậu dễ bị lừa như vậy, đều xúm lại bày trò dối gạt. Chưa đến 10 năm, Khương Đức Chương đã hoang phí hết toàn bộ gia sản, sau cùng nghèo đói mà chết.

Sinh mệnh con người có liên quan tới Trời, hành thiện là cách duy nhất có được sự giàu sang (ảnh minh hoạ: Sohu).

***

Chu Thánh Chương, người huyện Đan Dương, gia cảnh vốn chỉ thường thường bậc trung. Một năm nọ thời vua Càn Long, lúa mạch bội thu lớn, một thạch lúa mạch mới chỉ 200 tiền. Chu Thánh Chương có trên trăm mẫu lúa mạch, thu hoạch lại nhiều hơn người khác, kho lương tích được rất nhiều lúa mạch. Cùng năm, Chu Thánh Chương lại liên tục xoay sở được mấy khoản tiền, toàn bộ dùng vào việc thu mua lúa mạch. Tổng cộng ông tích trữ được gần bốn nghìn thạch lúa mạch.

Năm sau mùa màng thất thu khiến giá cả lúa mạch đều trở nên đắt đỏ. Chu Thánh Chương vẫn đóng chặt kho lương không chịu bán. Đợi đến mùa đông nước kênh đào khô cạn, tàu thuyền thương lái không thể đi vào được, thành ra nguồn cung lương thực bị cắt đứt. Lúc này chỉ Chu Thánh Chương có lúa mạch tích tồn, cư dân lân cận đều tìm đến hỏi mua. Chu Thánh Chương lúc đầu còn không nhận lời, đợi đến khi người khác hết lời năn nỉ mới cho phép người ta dùng một mẫu ruộng đổi lấy một thạch lúa mạch, trong lúa mạch còn trộn lẫn thêm chút vỏ trấu. Cứ như vậy, Chu Thánh Chương đã nhờ vào kho lúa mạch tích trữ đổi được cả một rương giấy tờ đất, có được hơn năm nghìn mẫu ruộng. Chu Thánh Chương vốn hà tiện keo kiệt, lại giỏi tích cóp vơ vét, không đến mấy năm đã có hơn vạn mẫu ruộng, tiền bạc chất cao như núi.

Có điều Chu Thánh Chương không có con cái. Ông cầu nguyện đủ điều, đến lúc tuổi già mới sinh được một mụn con trai. Bởi khi đứa con chào đời, ông cũng đã được 68 tuổi, nên đặt tên là Lục Bát. Chu Lục Bát chưa được 10 tuổi, thì Chu Thánh Chương đã lìa đời. Sau khi Chu Lục Bát lớn lên, xem tiền bạc như phân rác, mỗi lần ra ngoài thường luôn mang theo rất nhiều tiền, tiêu sạch rồi mới về nhà. Có lúc tiền tiêu không hết liền ném xuống dải đất bên đường.

Ảnh minh hoạ: Pixabay.

Khi đó, triều đình có luật mỗi một địa phương chọn ra một hộ giàu có làm kho lương của vùng, không ngờ vụ việc này lại rơi xuống đầu Chu Lục Bát. Người trong làng khinh cậu trẻ người non dạ, dễ bắt nạt, phàm là những người mượn gạo của kho lương đều không trả lại. Chu Lục Bát mỗi năm phải bù lỗ rất nhiều lương thực. Chu Lục Bát lại ham mê cờ bạc, tiêu tiền như nước, bởi vậy gia đạo ngày càng suy vi, đành phải bán dần sản nghiệp lấy tiền sống qua ngày. Khi Chu Lục Bát bán sản nghiệp, khế ước chưa kịp viết đã vội đóng dấu, khiến đại gia sản trong phút chốc bị lừa bán hết sạch. Khi Chu Lục Bát chết, toàn bộ gia sản của cha ông là Chu Thánh Chương chẳng còn lại gì, một gian nhà, một mẫu ruộng đều đã không còn. 

Uông Đạo Đỉnh nói: “Phụ thân tôi khi nhậm chức chủ bộ (chức quan trông coi sổ sách, giấy tờ) của huyện Đan Dương, con cái của Chu Lục Bát sống cảnh nghèo rớt mùng tơi, phải làm người gác cổng sống qua ngày. Đến nay huyện Đan Dương, người ta thường dùng cái tên “Chu Lục Bát” để mắng chửi đứa con phá của.

***

Có câu: “Đừng vơ vét của cải dưới đất, hãy tích luỹ của cải trên trời”. Người có đức độ, hành động đứng đắn, phẩm hạnh đoan chính thì há còn sợ không có phúc báo sao? Ngược lại, kẻ tham tàn, vơ vét, dùng mọi thủ đoạn mà tích luỹ của cải, cuối cùng cũng trở thành trắng tay. Bởi vì đơn giản là họ không có đức. Ông cha ta nói: “Có đức mặc sức mà ăn”, quả nhiên là như vậy. Không có đức mà vẫn vơ vét tài vật thì nào có khác chi “giỏ tre đựng nước”, mèo lại hoàn mèo?

Vũ Dương
Theo Soundofhope

DKN.TV
Một đời của người ta chỉ lo tích tiền không tích đức, sinh con phá của cuối cùng cũng …

‘Đạo đức Cộng sản’ trước mãnh lực đồng tiền qua vụ hai cựu bộ trưởng Son-Tuấn

Đài Á Châu Tự Do
“Sức mạnh đồng tiền chiếm toàn bộ lý tưởng của người Cộng sản Việt Nam hiện nay. Nói cho cùng thì cũng toàn là những cách làm việc, những cách mà họ kiếm tiền từ ngân sách nhà nước mà thôi. Hiện nay phải nói rằng lý tưởng của người Cộng sản không có gì ngoài đồng tiền. Đồng tiền giúp cho họ giàu có, đồng tiền giúp cho họ đưa con đi học nước ngoài và đồng tiền giúp cho họ nhiều việc khác…”

 

‘Đạo đức Cộng sản’ trước mãnh lực đồng tiền qua vụ hai cựu bộ trưởng Son-Tuấn

RFA

Bị cáo-cựu Bộ trưởng Bộ Thông tin-Truyền thông Trương Minh Tuấn được áp giải tới phiên tòa sơ thẩm ngày 16/12/19.

 Courtesy: vov.vn

‘Đạo đức Cộng sản’ trước mãnh lực đồng tiền qua vụ hai cựu bộ trưởng Son-Tuấn

00:00/00:00

Hai cựu Bộ trưởng Bộ Thông tin-Truyền thông Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn đang phải hầu tòa với cáo buộc nhận hối lộ 3,2 triệu đô la Mỹ (USD) trong Mobifone mua 95% cổ phần AVG.

Để đảm đương vai trò lãnh đạo ngành thông tin- truyền thông, cả hai ông Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn đều phải trải qua một quá trình phấn đấu trong đảng, chứng minh ‘bản lĩnh và đạo đức cách mạng’  Cộng sản.

Thế nhưng sao họ lại bị ‘ngã ngựa’? Và ngay trong ngày đầu của phiên xử, một số bị cáo cho rằng việc họ làm là theo lệnh của cấp trên.

‘Biện bạch’ của ông cựu bộ trưởng

Trong phiên tòa ngày 16/12, ông Trương Minh Tuấn thừa nhận với cương vị là Thứ trưởng Bộ Thông tin-Truyền thông (TT-TT), ông đã ký 5 trong tổng số 53 văn bản của Dự án Mobifone mua 95% cổ phần của AVG; đồng thời khai báo rằng ông được ông Nguyễn Bắc Son, thời điểm đó là Bộ trưởng Bộ TT-TT có bút phê yêu cầu ký, trong đó có Quyết định 236.

Quyết định số 236/QĐ-BTTTT ngày 21/12/2015 phê duyệt Dự án đầu tư dịch vụ truyền hình của Mobifone được xác định là vi phạm quy định điều 31 Luật số 67/2014/QH13. Bị cáo Trương Minh Tuấn nói trước tòa rằng bản thân nhận thức ký Quyết định 236 là sai vì chưa có sự phê duyệt chủ trương đầu tư của Thủ tướng Chính phủ, dẫn đến hậu quả là “vi phạm quy định về quản lý và sử dụng vốn đầu tư công gây hậu quả nghiêm trọng”.

Vào tối ngày 16/12, Nhà báo độc lập Chu Vĩnh Hải lên tiếng với RFA rằng ông cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn chỉ là ngụy biện qua lời khai tại tòa:

Sức mạnh đồng tiền chiếm toàn bộ lý tưởng của người Cộng sản Việt Nam hiện nay. Nói cho cùng thì cũng toàn là những cách làm việc, những cách mà họ kiếm tiền từ ngân sách nhà nước mà thôi. Hiện nay phải nói rằng lý tưởng của người Cộng sản không có gì ngoài đồng tiền. Đồng tiền giúp cho họ giàu có, đồng tiền giúp cho họ đưa con đi học nước ngoài và đồng tiền giúp cho họ nhiều việc khác
-Blogger Đỗ Ngà

“Về mặt công vụ, ông Trương Minh Tuấn không thể thấy sai mà ký bừa được. Về mặt nguyên tắc luật pháp như thế. Lẽ ra cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn thấy sai thì không ký và phản đối ông Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son. Bản thân một người công chức thấy sai là không làm. Nhưng nếu ông Tuấn bảo trước tòa rằng Bộ trưởng Son nói ký nên ký thì chẳng qua là cách nói ngụy biện thôi.”

Giáo sư Nguyễn Đình Cống cho RFA biết qua theo dõi phiên tòa diễn ra trong ngày 16/12, ông khẳng định rằng cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn đã đồng tình, ủng hộ cựu Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son trong thương vụ Mobifone mua AVG nên mới ký. Giáo sư Nguyễn Đình Cống nhấn mạnh:

“Nếu như ông Tuấn là một người trung thực, là một người tử tế thì phải chống lại chuyện ấy chứ. Thành ra họ là một giuộc cả.”

Bị cáo Trương Minh Tuấn bào chữa cho tội thứ hai bị cáo buộc đã nhận hối lộ số tiền 200 ngàn USD (tương đương 4,45 tỷ đồng) từ bị cáo Phạm Nhật Vũ, cựu Chủ tịch AVG rằng ông nghĩ số tiền đó là “quà mừng” khi ông nhận chức Bộ trưởng Bộ TT-TT vào dịp Tết năm 2016.

Sức mạnh đồng tiền!

Blogger Đỗ Ngà, người có nhiều bài viết về tình hình chính trị-xã hội Việt Nam và cũng theo dõi sát sao vụ án liên quan thương vụ Mobifone mua AVG, nêu lên nhận định của ông với RFA rằng qua vụ án liên quan hai ông cựu Bộ trưởng Bộ TT-TT Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn nhận hối lộ lên đến 3,2 triệu USD cho thấy:

“Sức mạnh đồng tiền chiếm toàn bộ lý tưởng của người Cộng sản Việt Nam hiện nay. Nói cho cùng thì cũng toàn là những cách làm việc, những cách mà họ kiếm tiền từ ngân sách nhà nước mà thôi. Hiện nay phải nói rằng lý tưởng của người Cộng sản không có gì ngoài đồng tiền. Đồng tiền giúp cho họ giàu có, đồng tiền giúp cho họ đưa con đi học nước ngoài và đồng tiền giúp cho họ nhiều việc khác…”

Quyển sách do cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn chủ biên. RFA Edited

Nhà báo Chu Vĩnh Hải cũng đăng tải trên trang Facebook cá nhân rằng mô hình “kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa” của Việt Nam gây nên hậu quả là “tư bản thân hữu, nhóm lợi ích mà một trong những biểu hiện là dùng tiền của nhân dân, đất nước để mua đắt tài sản bèo bọt của tư nhân. Vụ Mobifone mua AVG mà hai cựu bộ trưởng ra tòa ngày hôm nay là minh chứng rõ ràng nhất”.

Nhà quan sát tình hình Việt Nam, Giáo sư Nguyễn Đình Cống lý giải rằng các đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN), bao gồm cả hai ông cựu Bộ trưởng Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn là hệ quả của Đảng Cộng sản Việt Nam càng ngày càng thoái hóa do bởi chủ trương toàn trị của Đảng và gây ra tình trạng mang lại quyền lợi cho người đảng viên. Giáo sư Nguyễn Đình Cống nói:

“Ngay từ lâu đảng viên Đảng CSVN đã phạm phải tham nhũng quyền lực rồi sau này khi vật chất tăng lên thì người ta tham nhũng cả quyền lực, cả tiền tài. Và vì đảng viên tham nhũng có điều kiện như thế thành thử ra những bọn cơ hội chủ nghĩa, những bọn đểu cáng ở bên ngoài tìm cách để chui vào Đảng CSVN. Khi chui được vào Đảng thì bọn họ tìm cách leo cao và chiếm được nhiều quyền. Bọn người đấy chẳng phải tài giỏi gì cả. Bọn họ chỉ là bọn cơ hội có nhiều mưu ma chước quỷ và đến khi leo lên được chức bộ trưởng, thứ trưởng như ông Nguyễn Bắc Son, ông Trương Minh Tuấn thì tha hồ tham nhũng thôi.”

Tham nhũng mà lại rao giảng đạo đức: Vì sao?

Mặc dù bị cáo Trương Minh Tuấn bị cáo buộc nhận hối lộ số tiền 200 ngàn USD không đáng kể so với số tiền 3 triệu USD mà bị cáo Nguyễn Bắc Son bị cáo buộc nhận hối lộ qua thương vụ Mobifone mua 95% cổ phần của AVG, tuy nhiên ông cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn được dư luận đặc biệt nhắc tên vì ông là tác giả của quyển sách chuyên khảo có tựa đề “Phòng, chống ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa’ về tư tưởng trong cán bộ, đảng viên hiện nay”.

Chúng tôi trích dẫn một ý kiến điển hình của thính giả Nguyễn Quốc Chính chia sẻ trên trang Facebook RFA Việt ngữ rằng “Cuốn sách và ông Trương Minh Tuấn làm lộ ra bằng chứng về sự gian xảo chính trị của CSVN. Vấn đề ở đây là ‘cái máy hệ thống Cộng sản’ đã sản xuất ra 100% sản phẩm đạo đức giả với hành vi tham nhũng từ cấp xã, phường đến đỉnh chóp của hệ thống Cộng sản cầm quyền.”

Trước sự chỉ trích của công luận về “tư tưởng và việc làm” của ông cựu Bộ trưởng Trương Minh Tuấn, Giáo sư Nguyễn Đình Cống cho rằng:

Đấy là một cái bệnh cố hữu của Cộng sản, là dối trá. Đạo đức, tính cách chẳng ra gì nhưng lại muốn ra vẻ ta đây là đạo đức, là cách mạng, là giỏi giang rồi giảng dạy cho mọi người. Thành ra quyển sách của ông Trương Minh Tuấn đã gây nên sự phản ứng mạnh mẽ trong nhân dân, đặc biệt trong giới có hiểu biết nhận thấy rằng ông Tuấn là người đại diện rõ ràng nhất cho sự tha hóa, cho sự đểu cáng, cho sự dối trá của các quan chức Cộng sản
-Giáo sư Nguyễn Đình Cống

“Đấy là một cái bệnh cố hữu của Cộng sản, là dối trá. Đạo đức, tính cách chẳng ra gì nhưng lại muốn ra vẻ ta đây là đạo đức, là cách mạng, là giỏi giang rồi giảng dạy cho mọi người. Thành ra quyển sách của ông Trương Minh Tuấn đã gây nên sự phản ứng mạnh mẽ trong nhân dân, đặc biệt trong giới có hiểu biết nhận thấy rằng ông Tuấn là người đại diện rõ ràng nhất cho sự tha hóa, cho sự đểu cáng, cho sự dối trá của các quan chức Cộng sản.”

Nhà báo Chu Vĩnh Hải lại cho rằng việc rao giảng đạo đức như thế còn mang về thêm lợi ích cho chính những người rao giảng:

“Càng có chức có quyền thì họ càng rao giảng về mặt đạo đức, tức là họ ra giảng để càng nâng cao vị thế của mình và để họ mị dân thế thôi. Họ càng coi như dạy dỗ nhân dân thì biết rằng việc rao giảng đó càng đưa lại cho họ quyền lợi và các mục đích khác. Ai cũng rao giảng hết, chứ không phải mỗi ông Trương Minh Tuấn. Đó là đặc điểm của chế độ độc tài toàn trị.”

Đài RFA ghi nhận trong năm 2019, hàng trăm đảng viên Đảng CSVN bị kỷ luật do liên quan đến tham nhũng, trong đó có đến 70 cán bộ, đảng viên thuộc diện Trung ương quản lý bị kỷ luật và xử lý hình sự tính đến cuối tháng 7. Mới đây nhất, Chính quyền thành phố Hồ Chí Minh, thành phố kinh tế-tài chính lớn nhất Việt Nam công bố tội phạm về tham nhũng và lợi dụng chức vụ ở thành phố này tăng 240% về số vụ và tăng 250% về số bị can.

Với những số liệu vừa nêu, các nhà quan sát tình hình Việt Nam như Giáo sư Nguyễn Đình Cống, Nhà báo Chu Vĩnh Hải hay Blogger Đỗ Ngà đều cho là “bề nổi của tảng băng” vì mục đích cuối cùng của người Cộng sản Việt Nam chỉ nhắm vào “tư lợi và tiền”.