GIAO THỪA ĐOÀN TỤ

GIAO THỪA ĐOÀN TỤ

 Lm. Jos Tạ Duy Tuyền

Tết là khởi đầu của một năm, là dịp lễ quan trọng và linh thiêng nhất trong một năm.  Ngày Tết ai cũng ao ước khởi đầu lại.  Ai cũng muốn rũ bỏ những gì không tốt đẹp của năm qua để đón nhận một luồng sinh khí mới.  Thế nên, mọi người đều cố gắng vui vẻ độ lượng với nhau, bỏ qua hiềm khích cũ. Sống tình thân ái trong những ngày Tết.  Lòng người ai cũng tràn đầy hoài bão về hạnh phúc và thịnh vượng cho năm mới.

Ngày tết với những giờ phút rất linh thiêng gọi là giao thừa.  Một thời khắc giao thoa giữa cũ và mới.  Giữa quá khứ và hiện tại.  Một thời khắc con người như muốn chuyển mình cùng vạn vật, hoà mình vào chốn tâm linh, bỏ lại phía sau bao nỗi ưu tư, vất vả truân chuyên trong cuộc sống.  Một thời khắc tràn đầy niềm lạc quan hy vọng cho một năm mới an bình, hạnh phúc và thịnh vượng.

Ngày Tết còn là dịp để gia đình dòng tộc sum họp.  Dù ai đi ngược về xuôi cũng muốn trở về đoàn tụ với gia đình trong giây phút linh thiêng ấy.  Quây quần bên bàn thờ, thắp lên nén hương trầm trên bàn thờ tổ tiên để tưởng nhớ tới ông bà, cha mẹ những người đã nuôi nấng sinh thành ra mình nay đã khuất.  Vì cây có cội, nước có nguồn.  Con người cũng phải nhớ về tổ tiên để tỏ lòng tri ân và cầu mong các ngài chúc phúc cho một năm mới bình an.

Trong giây phút giao thừa, mỗi thành viên trong gia đình thường lần lượt chúc tuổi nhau.  Con cháu chúc mừng ông bà mạnh khoẻ sống lâu.  Ông bà cha mẹ mừng tuổi lại con cháu chăm ngoan, học giỏi, thảo hiếu, vâng lời…  Ngày tết người lớn thường không quên lì xì cho con cháu với một ý nghĩa tượng trưng, mong sang một năm mới con cháu sẽ gặt hái được nhiều điều tốt đẹp.

Một việc làm trong Ba ngày tết có lẽ không thể thiếu chính là lễ hội tâm linh.  Ngày tết người Phật Giáo rủ nhau đi Chùa.  Người Công Giáo đến Nhà Thờ như muốn hoà vào dòng người đi lễ để cảm nhận được sự giao hoà của trời đất.  Để gởi gắm vào chốn linh thiêng những ưu từ hoài bão lên Đấng Tạo Thành.  Chính nơi đây, con người cũng tìm thấy sự thanh thoát, nhẹ nhàng cho tâm hồn như những làn khói nhẹ bay vào chốn không trung.

Người Công Giáo chúng ta luôn nhìn nhận Thiên Chúa là chủ thời gian.  Thiên Chúa sắp đặt mọi vận hành của trời đất và con người.  Thế nên, gửi gắm tâm tình lên Đấng Tạo Thành trời đất là lẽ thường tình.  Chỉ có Ngài mới làm cho “con tạo xoay vần” theo chu kỳ của nó.  Chỉ có Ngài mới giúp con người đạt được ước nguyện của mình.

Thế nên, hôm nay trong giây phút giao thừa, mỗi người hãy để lòng mình thanh thản nương theo thánh ý Chúa.  Hãy trao vào tay Chúa những ưu phiền lắng lo. Hãy đặt niềm tin trọn vẹn vào Thiên Chúa có thể xoay vần cuộc đời theo như ý Ngài. Xin phó thác mọi sự trong tay Ngài.  Và trước thềm một năm mới, chúng ta cùng kính chúc nhau:

– Vừa đủ HẠNH PHÚC để giữ tâm hồn luôn ngọt ngào

– Vừa đủ THỬ THÁCH để luôn kiên nhẫn trung kiên

– Vừa đủ HY VỌNG để luôn hạnh phúc

– Vừa đủ THẤT BẠI để luôn khiêm nhường

– Vừa đủ THÀNH CÔNG để luôn nhiệt tâm

– Vừa đủ BẠN BÈ để được an ủi

– Vừa đủ VẬT CHẤT để đáp ứng mọi nhu cầu

– Vừa đủ NHIỆT TÌNH để đời thêm hân hoan

– Vừa đủ NIỀM TIN để xua tan thất bại

Xin cầu chúc cho nhau một đêm giao thừa ấm áp Tình Chúa – Tình Người.  Amen!

Lm. Jos Tạ Duy Tuyền

From: Langthangchieutim

5 phẩm chất làm nên một người đàn ông đáng trọng

5 phẩm chất làm nên một người đàn ông đáng trọng

Rất nhiều khi, địa vị, tiền tài và của cải không phải là điều kiện tiên quyết để một người đàn ông được nể trọng trong xã hội. Một người đàn ông được người khác nể trọng thường có những phẩm chất sau.

(Tranh minh họa qua Pinterest)

Tướng mạo bất phàm

Tướng mạo là điều tạo ấn tượng đầu tiên đối với người khác. Cổ nhân rất coi trọng tướng mạo, vẻ bề ngoài của một người. Nhưng vẻ bề ngoài trong mắt của cổ nhân không phải lấy đẹp xấu luận anh hùng mà là chú ý đến thần sắc, thần thái.

Thời Tam Quốc, có một lần khi Tào Tháo tiếp kiến sứ giả của dân tộc Hung Nô, cảm thấy bản thân mình dáng người thấp bé, tướng mạo không xuất chúng, cho nên đã lệnh cho Thôi Quý Khuê có tướng mạo cao lớn giả mạo chính mình. Bản thân Tào Tháo cầm một cây đao đứng bên cạnh.

Lúc sứ giả của Hung Nô ra về, Tào Tháo sai người hỏi sứ giả: “Ngươi thấy Ngụy vương thế nào?”.

Sứ giả trả lời: “Đại vương dung mạo đoan chính, cử chỉ nho nhã, nhưng người đứng bên cạnh cầm đao mới là anh hùng”.

Trong sách sử cũng có ghi lại rằng, Tào Tháo tuy có tướng mạo thấp bé, nhưng toát ra thần thái của một người làm được việc lớn lao.

Danh thần Tăng Quốc Phiên triều Thanh từng nói: “Khí khái bất phàm thể hiện công danh của một người, tinh thần bất phàm thể hiện phú quý của một người.”

Bởi vậy, nếu muốn để lại ấn tượng tốt cho người khác, trước tiên người đàn ông cần phải dưỡng tốt tinh khí thần của bản thân, tu dưỡng hành vi cử chỉ của bản thân một cách nghiêm khắc.

Tài hoa hơn người

Người có tài hoa thường khiến người khác phải nể phục, kính trọng. Trong cuốn “Bản sự thi” thời Đường có ghi lại chuyện Lý Bạch lần đầu tiên rời quê hương đến kinh đô Trường An. Khi ấy nhà thơ nổi tiếng này trọ tại một lữ quán. Hạ Tri Chương đến bái phỏng Lý Bạch, thỉnh ông làm thơ.

Lý Bạch đã làm ra bài thơ “Thục đạo nan” mời Hạ Tri Chương đọc. Hạ Tri Chương còn chưa đọc xong đã tán thưởng không ngớt, ngay tại chỗ xưng Lý Bạch là “Trích tiên nhân” (Vị tiên giáng trần).

Biết Lý Bạch vốn rất thích uống rượu, Hạ Tri Chương đã cởi đai lưng kim quy trên người xuống để đổi lấy rượu và mặc sức cùng Lý Bạch uống.

Hạ Tri Chương đối với Lý Bạch vừa gặp đã sùng kính và tán thưởng như vậy, đó là bởi vì tài hoa xuất chúng của Lý Bạch.

Tính cách ôn hòa

Trong “Kịch Dịch” có viết: “Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu. Thủy lưu thấp, hỏa tựu táo”, nghĩa là những người và vật giống nhau thường thu hút lẫn nhau, nước chảy xuống thấp, lửa bén tới chỗ khô. Các sự vật cùng loại thì sẽ cảm ứng lẫn nhau. Con người cũng như vậy, có cùng tính cách thì dễ dàng hòa hợp với nhau.

Một người có thể hòa hợp được với tất cả mọi người thì cần phải có tu dưỡng, tính khí ôn hòa cẩn thận. Đúng như lời nói của cổ nhân: “Trông xa thấy trang nghiêm, đến gần thấy ôn hòa.”

Có những người đàn ông tuy rằng dung mạo chỉ bình thường, không có mấy điểm đặc biệt xuất chúng nhưng lại có phẩm chất đặc biệt. Đó là tính cách lôi cuốn, khiến cho người ta cảm thấy thoải mái, khiến cho người ta muốn tiếp cận. Những người như vậy, khi tiếp xúc khiến đối phương cảm thấy giống như nghe được một khúc nhạc nhẹ nhàng, tựa như uống được một ly trà nóng, hay ngắm được một đóa hoa đang nở, trong bất tri bất giác mà nội tâm được thản nhiên vui sướng.

Thiện lương bác ái

Mạnh Tử nói: “Bậc quân tử không có gì lớn lao hơn việc thiện đãi người.” Thiện lương chính là làm điều tốt giúp đỡ mọi người, người có tấm lòng thiện sẽ mang lại hạnh phúc cho người khác và cho chính bản thân mình.

Có một vị nhạc gia nổi tiếng vẫn thường lên lớp giảng bài. Một lần, đang trong giờ học, có một học trò ngồi dưới không chú ý nghe giảng mà xem sách giải trí, một học trò khác thì tùy tiện gây mất trật tự. Vị nhạc gia biết điều đó nhưng ông vẫn giữ im lặng không nhắc nhở gì ngay trước lớp.

Sau khi tan học, ông gọi hai người học trò kia ở lại, bằng giọng điệu nhẹ nhàng, ôn hòa, ông nhắc nhở hai trò lần sau ngồi học không nên có hành vi như vậy nữa. Khi hai cậu học trò của ông bắt đầu biện bạch, ông bèn hướng về hai trò khom lưng cúi đầu một cách rất nghi lễ. Hành động này khiến hai học trò lúc đó bất ngờ và đỏ mặt.

Thiện lương ẩn chứa một loại sức mạnh tác động sâu sắc. Đối mặt với sự thiện lương thì hết thảy mọi thứ giả dối sẽ bị chùn bước, chỉ có một thứ có thể mang ra để dùng, đó chính là sự tôn trọng.

Nhân cách cao thượng

Nhân cách được ví như vàng vậy, độ thuần càng cao thì phẩm vị càng cao. Không quản một người có trí tuệ cao bao nhiêu, thông minh như thế nào, năng lực lớn đến đâu, điều kiện hoàn cảnh tốt ra sao, nếu người ấy không hiểu cách làm người thì nhân phẩm sẽ rất kém. Một người có nhân phẩm thấp kém thì cuộc đời người ấy cũng sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều, người khác cũng khó lòng tôn trọng.

Người xưa cho rằng: “Lập đức, lập công, lập ngôn” là ba điều mà một người cần tu dưỡng cả đời. Mà điều đầu tiên chính là “lập đức”. Cho nên, làm người trước tiên phải trau dồi phẩm chất của bản thân.

Một người đàn ông có nhân phẩm tốt nhất định là một người tinh tế và thông minh. Họ làm việc theo đạo lý, nói chuyện có chừng mực, lấy nhu thắng cương, lặng lẽ hóa giải vấn đề. Họ sẽ biết nghĩ cho người khác, cảm thông với người khác, có tấm lòng đồng cảm. Vẻ đẹp của họ đến từ nội tâm phong phú, ngôn từ ấm áp, từ trong ra đến ngoài đều toát lên một vẻ đẹp cao quý khiến người khác phải nể trọng.

An Hòa

BIỂU TƯỢNG LẠC HẬU

BIỂU TƯỢNG LẠC HẬU

 Lưu Thiên Lý

Hơn một trăm năm trước.

Năm 1917, tại đất nước Nga, bên trời Âu, đã xảy ra cuộc chính biến lật đổ chế độ phong kiến Nga Hoàng, thay vào là một chế độ cai trị chuyên chế dưới nhãn hiệu Xô Viết. Chế độ mới lên cầm quyền tại Nga giương ngọn cờ màu “máu đỏ” làm nền, nổi bật với hình tượng hai vật thể đan chéo nhau, cây búa và cái liềm màu vàng, được xưng tụng là biểu tượng của lực lượng nổi dậy gồm hai giai cấp vô sản bị “bóc lột” trong xã hội nước Nga thời ấy.

Trong ý nghĩa đó, hình cây búa là biểu tượng của lực lượng công nhân, đã liên kết với giai cấp nông dân lấy biểu tượng cái liềm, hiệp lực cướp chính quyền.

Cuộc chính biến tại Nga được mệnh danh là “Cách mạng vô sản”, hay “Cách mạng tháng Mười” do đảng Cộng sản xử dụng chủ thuyết đấu tranh giai cấp của Karl Marx làm nền tảng hoạt động, đặt dưới quyền lãnh đạo của Vladimir Lenin chiếm quyền cai trị, thay đổi quốc hiệu nước Nga thành Cộng Hòa Liên Bang Xô Viết.

Sau 74 năm tồn tại.

Vào năm 1991, lá quốc kỳ búa liềm của Cộng Hòa Liên Bang Xô Viết đã bị chính những thành phần cấp tiến trong nội bộ đảng cộng sản Liên Xô hạ xuống, dẹp bỏ không thương tiếc trên toàn lãnh thổ liên bang. Thay vào, lá quốc kỳ tam sắc của chế độ Nga Hoàng trước kia lại được phất phới kéo lên, kèm theo quốc hiệu mới, Cộng Hòa Liên Bang Nga.

Điểm lại hai biến cố lịch sử nêu trên trong thế kỷ 20, vốn từ lòng tin vào ý nghĩa cách mạng tốt đẹp của biểu tượng “búa, liềm” mà đảng cộng sản Nga khuấy động, nhằm so sánh với dòng phát triển trí tuệ của nhân loại khối tự do trong thế kỷ qua, để minh chứng sự thất bại tất yếu của toàn thể khối “búa liềm cộng sản”.

Chuyện“búa và liềm”. Khởi đi từ thế kỷ thứ 19.

Cơ sở nền tảng văn minh “cơ khí học” của phương Tây được tổ chức hoàn thiện.

Trước nhất là những dụng cụ kỹ thuật căn bản, chế tạo bằng kim loại gang, sắt, thép, đồng, như: dao, kéo, búa, kìm, cưa, đục … cung cấp cho những xưởng thợ chuyên sản xuất hàng hóa gia dụng số lượng lớn, để từ đó hình thành tầng lớp công nhân.

Cây “búa” để đập, đóng, cùng với cái “kìm” dùng để giữ chặt vật liệu là hai dụng cụ đầu tiên mà mọi công nhân đều phải thực hành thành thạo trong các xưởng thợ.

Cùng vào thời đại ấy, đối với nhà nông, cái “liềm” để gặt lúa mì cũng là một dụng cụ thiết yếu trong công việc đồng áng, sản xuất ra lương thực phục vụ đời sống người dân trong xã hội.

Bước sang thế kỷ 20. Hình ảnh của cây búa và cái liềm đã bị chọn làm biểu tượng đề cao hai lực lượng sản xuất, mà đảng cộng sản “đệ Tam Quốc Tế Nga” cho là “bị bóc lột” đem gắn lên nền lá cờ màu đỏ thể hiện ý chí đấu tranh cách mạng một mất một còn, nhằm mục đích khích động tinh thần bất mãn, xử dụng bạo lực đối kháng trong tầng lớp người lao động chiếm đa số giữa xã hội đương thời.

Kết quả, cuộc cách mạng “búa liềm” năm 1917 tại Nga đã thành công.

Đó là chuyện từ hơn 100 năm trước.

Bên ngoài thế giới cộng sản, một nửa nhân loại văn minh tiến bước vào thế kỷ 21.

Biết bao tiến bộ khoa học kỹ thuật phát minh lần lượt được áp dụng. Biết bao biến cố thăng tiến chính trị làm thay đổi bộ mặt xã hội toàn cầu. Máy móc vạn năng dần dần thay thế cho sức lao động tay chân của con người. Hầu hết các ngành sản xuất công nghiệp lẫn nông nghiệp đều đã được phân loại tính năng kỹ thuật, xếp vào những hạng mục công trình chuyên môn, áp dụng theo từng dây chuyền sản xuất khoa học, bảo đảm chất lượng và sản lượng cao.

Nếu xưa kia, giai cấp thợ thuyền từng đổi bát mồ hôi lấy bát cơm, giai cấp nông dân một nắng hai sương thu hoạch vụ mùa, thì nay, theo đà thời gian tiến hóa, cả hai giai cấp lao động đều dần dần được chuyển đổi vào các phương thức sản xuất mới mẻ, nhẹ nhàng, nhờ bởi vô số những phát minh kỹ thuật, hữu hiệu gấp trăm, gấp ngàn lần thời buổi sơ khai “cách mạng tháng Mười 1917”.

Nhân loại thực sự chuyển mình bước vào giai đoạn kỹ nghệ hóa, tự động hóa. Cây búa trong xưởng thợ hay cái liềm ngoài ruộng đồng ngày nay đã trở thành những dụng cụ lạc hậu lỗi thời, kém hiệu quả sản xuất, không còn tồn tại trong hầu hết đôi bàn tay của lực lượng lao động tập thể công, nông.

Thế kỷ 21. Trong khắp công xưởng những cổ máy đóng, máy cắt, máy ép, máy hàn, máy kéo, người máy robot đủ loại lớn nhỏ, đã thay thế hẳn chức năng cây búa.

Lực lượng công nhân tiến bộ trên toàn thế giới ngày nay không chấp nhận hình ảnh cây búa thô sơ của hơn 100 năm trước là biểu tượng cho giới sản xuất hiện đại.

Nhìn thẳng vào giá trị thực tại, cây búa đóng đinh giờ đây chỉ là một đồ vật gia dụng nhỏ bé rẻ tiền thường xuyên nằm ụ, bất động trong hộp đồ nghề tại các tư gia.

Cái liềm gặt lúa cũng biến mất, không còn là dụng cụ trên ruộng đồng, bởi vì, đâu đâu cũng đã xuất hiện các loại máy liên hợp gặt đập lúa cở lớn, cở nhỏ trong mỗi vụ mùa thu hoạch của nhà nông khắp năm châu.

Kỹ nghệ hóa cộng với tự động hóa chính là thành tựu của trí tuệ con người dưới thể chế tự do, giúp thăng tiến nền sản xuất toàn cầu, bao gồm luôn những đất nước vẫn còn bị chìm đắm trong cơn mê chủ thuyết lạc hậu Marx-Lenin.

Trí tuệ đã thực sự làm chủ đời sống loài người, không cần đến loại bạo lực đấu tranh “giải phóng”, đấu tố thủ tiêu tương tàn man rợ, mà cộng sản quốc tế từng gieo rắc kinh hoàng trên gần bán phần địa cầu trong thế kỷ trước.

Trí tuệ thế kỷ 21 thật sự đã đánh bật chủ thuyết hoang tưởng “cộng sản” xuất hiện vào đầu thế kỷ 20, tan biến khỏi con đường tiến hóa của nhân loại.

Có trên dưới 200 quốc gia kề vai trong tổ chức Liên Hiệp Quốc cùng gìn giữ hòa bình, củng cố phát triển trên hành tinh trái đất, hiện nay chỉ sót lại vỏn vẹn có 3 quốc gia châu Á, là: Trung Cộng, Việt Nam cộng sản, Bắc Triều Tiên, vẫn còn cam chịu ách thống trị độc đảng mê muội, gian hùng, tráo trở, không hổ thẹn, không chùng tay, khi vẫn khư khư nấp bóng dưới lá cờ máu mang hai biểu tượng của sự lạc hậu là cây búa và cái liềm.

Thực trạng đời sống cho thấy rõ, người dân của ba quốc gia Á châu bất hạnh kể trên đang cùng chung một chịu đựng khốn khó cay nghiệt hơn cả thời phong kiến Nga Hoàng. Cần phải kể ra tại Việt Nam, như:

– Giai cấp nông dân bị cán bộ cộng sản cầm quyền ức hiếp đuổi nhà, cưỡng chiếm đất đai, mất hết phương tiện sinh sống, nâng con số dân oan khiếu kiện tăng lên hàng chục vạn người, nền tảng đạo đức xã hội băng hoại, tệ nạn xã hội hoành hành.

– Giai cấp công nhân bị hệ thống buôn dân, bán nước, chèn ép, lường gạt, ăn chận, cướp công, xảy ra khắp nơi, lâm cảnh thất nghiệp, bế tắc sinh kế.

– Tệ nạn bè phái tham nhũng đục khoét công quỹ hoành hành trong hầu hết cơ quan ban ngành trên cả nước, từ trung ương xuống đến địa phương làng, xã.

– Công nợ nhà nước bội tăng hàng năm. Số lượng doanh nghiệp sản xuất bị rút ruột sạch vốn, liên tiếp công bố phá sản, gây ra nạn suy trầm kinh tế không có lối thoát.

Kết luận

Tầng lớp công, nông toàn cầu đang tiếp nối phát triển theo kỷ nguyên thời đại mới. Trong khi cây búa và cái liềm mà các chế độ cộng sản tôn vinh là biểu tượng, tự nó đã thoái thân trở thành đồ vật rẻ tiền nhỏ bé, trì trệ, lạc hậu, không có giá trị mang lại hiệu quả thực chất cho đời sống con người giữa cao trào nhân loại tiến triển vượt bậc.

Toàn cảnh xã hội ngày nay đã bước khoảng cách rất xa, hơn hẳn 100 năm trước.

Có một điều chắc chắn, các thế hệ nhân loại sinh ra và lớn lên trước hoặc sau năm 2000, thế kỷ 21, đến nay vừa tròn tuổi trưởng thành, như Joshua Wong và Denise Ho của xứ sở Hồng Kông, đều không biết, hoặc không cần biết, hoặc thậm chí không thể ngờ, về sự đa dụng của cây búa và cái liềm đến độ đã từng gây nên những cơn bão máu trầm luân, thảm sát hàng triệu con người đồng loại, được ghi lại trên nhiều trang sử thời tiền bán thế kỷ 20. Với thế hệ đang tuổi trưởng thành, nếu họ biết đến cây búa hay cái liềm, thì cũng chỉ là 2 vật dụng thô sơ, hạ tiện còn tồn tại mà trí tuệ chẳng bao giờ cần thiết chạm đến nó.

Vậy mà, vẫn còn có một nhóm đầu óc vữa vụn hoang mê, vừa to mồm tô đậm chủ thuyết cộng sản ngoại lai dưới lá cờ “búa liềm”, vừa  công khai thú nhận nghi ngờ “không biết chắc” cho tới cuối thế kỷ 21 này, tức là gần ngót 2 thế kỷ xuất hiện, đảng cộng sản của họ sẽ “có hay không đủ” khả năng xây dựng cho xong cái hình thù xã hội chủ nghĩa theo kiểu Mác-Lê, hoặc, hình thù xã hội chủ nghĩa cải lương kiểu Mao-Tập (?); đã vậy, họ lại vừa dùng mánh khóe gian hùng cố hữu, bám chắc chiếc ghế thống trị quyền uy, duy trì biện pháp xử dụng bạo lực, tù đày, để đàn áp khát vọng tự do, dân chủ của muôn triệu dân lành.

Bất hạnh thay, đảng cộng sản sau hơn 70 năm thống trị, đã cho thấy, chỉ là một thiểu số não trạng xơ cứng kém phẩm chất, thiếu kiến thức, vô lương tâm, có biệt tài luồng lách hiến đất, dâng biển cho ngoại bang phương bắc, khoác lác che giấu hành vi bán rẻ giang sơn để làm giàu cho bè nhóm, sống vinh thân phì gia ích kỷ, hủy hoại giá trị truyền thống văn minh và công lao dựng nước hàng nghìn năm của dân tộc Việt, giữa thời đại trí tuệ ngày càng vươn cao trong cộng đồng nhân loại.

Chẳng thể tin được rằng, một dân tộc từng dựng nước qua 4 nghìn năm văn hiến, ngày nay lại không còn có đủ năng lực và trí tuệ để loại trừ, vứt bỏ 2 biểu tượng lạc hậu “búa, liềm” vô trí, vô thức, vô nghĩa, đã, đang, và sẽ còn đè nặng lên đời sống xã hội, tiếp tục cản trở con đường hướng tới tương lai của dân tộc Việt.

Lưu Thiên Lý

Montreal, 2019

From: Bác sĩ: Hạnh Văn Phùng

Đại sứ quán Việt Nam tặng rượu Dân biểu Châu Âu trước khi Nghị viện Châu Âu bỏ phiếu về EVFTA.

Đại sứ quán Việt Nam tặng rượu Dân biểu Châu Âu trước khi Nghị viện Châu Âu bỏ phiếu về EVFTA.

Dân biểu Nghị viện Châu Âu Ellie Chowns viết trên Twitter hôm 20/1 rằng “Ngày mai Uỷ ban Thương mại Nghị viện Châu Âu sẽ bỏ phiếu về thoả thuận thương mại EU – Việt Nam. Hôm nay tôi nhận được ở văn phòng mình: món quà rượu champagne từ đại sứ quán Việt Nam. Hoàn toàn không hợp lý và trắng trợn. Tôi sẽ trả lại món quà này cho họ, giải thích rằng thả tù nhân lương tâm sẽ có ảnh hưởng tới tôi hơn…”

Ủy ban Thương mại Quốc tế của Nghị viện Châu Âu đang chuẩn bị bỏ phiếu cho các khuyến nghị do báo cáo viên về EVFTA với Việt Nam đưa ra trước đó. Việc bỏ phiếu sẽ diễn ra vào ngày 21/1 tới.

Theo dự kiến, vào tháng 2 năm nay, sẽ có cuộc bỏ phiếu về các khuyến nghị và chấp thuận tại phiên họp của Nghị viện.

Nếu được Nghị viện Châu Âu chấp thuận, Hiệp định Thương mại (FTA) sẽ đi vào hiệu lực một tháng sau khi hai bên thông báo cho nhau quá trình thủ tục về pháp lý đã kết thúc.

Các bạn nghĩ sao?

Image may contain: 1 person, smiling

Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai.

Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai.
 
Người Tốt sẽ cho bạn Hạnh Phúc…
Người Xấu cho bạn Kinh Nghiệm…
Người Tồi Tệ nhất cho bạn Bài Học…
Và… người Tuyệt Vời Nhất sẽ cho bạn Kỹ Niệm.
Đừng hứa khi đang… vui !
Đừng trả lời khi đang… nóng giận !
Đừng quyết định khi đang… buồn !
Đừng cười khi người khác… không vui !
Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ.
Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe
Chặng đường ngàn dặm luôn bắt đầu bằng 1 bước đi.
Đừng a tòng ghen ghét ai đó, khi mà họ chẳng có lỗi gì với ta

Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
(trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t …ngơ ngác một mình với giờ phút dài thăm thẳm !)
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.
Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, vì khi bạn đã trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu.
Đừng lo lăng nhiều qúa về con cái vì con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự tìm cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.
Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có lòng vẫn quá bận rộn vì công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp gì bạn.
Các con vô tình thì có thể sẽ tranh dành của cải của bạn ngay khi bạn còn sống, và còn muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.
Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đòi dự phần vào tiền bạc của chúng.
Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa. Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào thì bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)?
Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.
Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi.
Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng.
Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hãy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ… Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi vì chẳng được gì, mà lại còn làm hại cho sức khỏe bạn…
Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc của chính mình. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú thì bạn thật đã sống hạnh phúc từng ngày.
Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn “được”.
Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.
Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh mình và còn BẠN BÈ .nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến mình… không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ.!
Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.

S.T.

5 cách đơn giản theo kinh thánh để tìm được bình an nội tâm trong năm 2020

5 cách đơn giản theo kinh thánh để tìm được bình an nội tâm trong năm 2020

5 cách đơn giản theo kinh thánh để tìm được bình an nội tâm trong năm 2020

Nếu bạn đã cầu xin bình an dưới thế và không nhận được nó trong Mùa Giáng Sinh này, ít nhất bạn có thể nuôi dưỡng một cảm giác bình an trong cuộc sống cá nhân vào năm mới. Và nếu sự bình an của bạn mang bình an đến cho những người gần bạn, một phản ứng dây chuyền có thể bắt đầu! Chính tôi biết rằng khi tôi thực sự bình an, và không bị cuốn vào những lo lắng hay tập trung vào danh sách công việc cần làm, gia đình tôi trở nên bình an hơn. Nhưng cách nào để có được bình an đó? Ở đây xin đề ra 5 cách để tìm được bình an nội tâm dựa trên những trích dẫn trực tiếp từ Chúa Giêsu.

  1. Đừng mong tìm thấy sự bình an trong hoàn cảnh sống của bạn. Hãy nhìn lên Chúa.

Chúa Giêsu nói: “Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian” (Ga 16,33). Thế gian thường điên cuồng, hỗn loạn, và nói chung thế gian không phải là một “fan” của Chúa Giêsu và giáo huấn của Người. Đó không phải là nơi chúng ta tìm kiếm bình an. Trong dụ ngôn người gieo giống, Chúa Giêsu cũng cảnh báo cho chúng ta về cách mà thế gian có thể làm chúng ta mất đức tin. Người nói rằng khi gặp gian nan hay ngược đãi, chúng ta có thể đánh mất Người ngay lập tức nếu chúng ta không cắm rễ sâu. Và sau đó “nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt Lời”, cũng như “khiến Lời không sinh hoa kết quả gì”. Nếu chúng ta không bao giờ dành thời gian cho Chúa, và không cố gắng làm vui lòng Người, chúng ta sẽ không bao giờ có thể khám phá sự bình an của Người.

  1. Hãy hướng về phía trước. Đừng ngồi bệt xuống trước những khó khăn lớn nhỏ trong cuộc sống.

Hãy nhớ rằng mọi người đều có những khó khăn trong cuộc sống, và việc sống tốt với những khó khăn đó sẽ giúp ích cho trạng thái tinh thần của bạn, hơn là cay đắng và oán giận chúng. Chúa Giêsu nói với các môn đệ là những người muốn theo Người phải từ bỏ chính mình và “vác thập giá mình mà theo Ta” (Mt 16,24). Chúng ta không thể để cho những thập giá ngăn cản chúng ta theo Chúa là Đấng đã chịu đóng đinh. Đau khổ có thể có ý nghĩa, và thậm chí chúng ta có thể tìm thấy bình an trong đau khổ khi biết đón nhận nó, nhưng chỉ trong Đấng Chịu Đóng Đinh mà thôi.

  1. Hãy đơn giản hóa cuộc sống của bạn. Hãy rộng lượng với những người xung quanh.

Càng rộng lượng, chúng ta càng thanh thoát, thấy bình an và tự do hơn. Chúa Giêsu nói hãy mời người nghèo tham dự tiệc của bạn (Lc 14,13), cho mà không mong đáp đền (Lc 6,35), ai xin thì hãy cho (Mt 5,42), bán những gì bạn có mà cho người nghèo (Mt 19,21). Cho đi những gì chúng ta có giúp chúng ta trở nên ít bận tâm hơn vào việc thu vén và tập trung hơn vào những gì thực sự quan trọng trong cuộc sống.

  1. Đừng xao xuyến

Chúa Giêsu nói, “hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay ?” (Mt 6,27). Chúng ta sẽ không bao giờ tìm thấy bình an nếu chúng ta chỉ luôn quan tâm tới những điều ngày mai sẽ đến. Việc tin tưởng vào Chúa là sức mạnh cho chúng ta. Ađam và Evà đã phạm tội trong vườn Địa Đàng vì họ không tin vào Thiên Chúa và lệnh truyền Người ban. Nhưng nếu không tin vào Chúa, chúng ta phải dựa vào chính mình. Và điều đó chỉ làm ta mệt mỏi và căng thẳng.

  1. Cầu nguyện

Dành thời gian thinh lặng để phản tỉnh. Hãy xin điều bạn cần trong cầu nguyện và nó sẽ được ban cho bạn vì “hễ ai xin thì nhận được” (Mt 7,8). Chính Chúa Giêsu thường “lui vào trong những nơi thanh vắng để cầu nguyện” (Lc 5,16). Nếu Chúa Giêsu đã cầu nguyện khi còn ở thế gian, chắc chắn chúng ta cũng phải làm như thế. Người đã ban cho chúng ta Kinh Lạy Cha, một điểm khởi đầu tuyệt vời. Có lẽ trong năm nay, hãy dành một tuần hoặc vài tuần, cầu nguyện và suy niệm với mỗi câu của Kinh Lạy Cha.

Liệu đó là danh sách việc cần làm của bạn, sự cân bằng công việc trong cuộc sống, các mối quan hệ hoặc con cái đang khiến bạn căng thẳng, thì sự bình an nội tâm là có thể. Hãy nhìn vào những ưu tiên của bạn trong năm tới. Khi bạn có thể đặt ưu tiên và tin cậy vào Thiên Chúa, dù thoát khỏi sự oán giận, những thứ thừa thãi và phiền nhiễu, bạn vẫn có thể thấy mình bận rộn như trước. Nhưng trong sự bận rộn đó, bạn vẫn có thể giữ được nguồn cội và an bình trong bình an mà chỉ Thiên Chúa mới có thể ban cho bạn.

Hướng Dương chuyển ngữ từ aleteia.org
Nguồn: hdgmvietnam.com

Tôi không thể nói là cụ ra đi thanh thản được!

Nguyễn Hồng Vũ

18-1-2020

Để ngăn cản những hành động quá đà của những người thực thi pháp luật, trong 5 năm trở lại đây nhiều nơi trên thế giới đã bắt buộc cảnh sát khi làm nhiệm vụ phải đeo trên người camera để ghi lại tất cả hình ảnh. Dữ liệu này sẽ được tòa án xem xét khi có nghi ngờ người thực thi pháp luật đã lạm quyền hoặc làm sai luật đối với người dân. Tôi cũng ước trong vụ Đồng Tâm những cảnh sát trực tiếp tấn công nhà dân và giết cụ Kình cũng đã được trang bị những thiết bị này…

Nếu thế thì sẽ không có những câu hỏi không lời đáp như làm sao cả 3 cảnh sát cùng rơi được vào trong 1 giếng trời có chu vi nhỏ? làm sao cụ già 84 tuổi, liệt một chân có thể trở nên nguy hiểm đến nỗi phải bị giết tại chỗ? Và chắc sẽ không có những lời vu oan phản khoa học như “khi khám nghiệm tử thi, trên tay của ông Lê Đình Kình cầm giữ quả lựu đạn” như tôi phân tích ở bài trước.

Hôm nay, tôi lại được xem một đoạn phim quay cảnh những người ở Đồng Tâm đón xác cụ Kình về nhà với góc quay khác. So với đoạn phim trước thì đoạn phim này có nhiều chi tiết đáng chú ý và thể hiện rõ hơn về cái chết của cụ Kình và hoàn cảnh cụ chết lúc đó.

Ở hướng quay lần này tôi thấy rõ chân của cụ bị gãy nát, toàn bộ một vùng bao gồm cả xương và thịt bị mất đi để lại một khoảng trống rất lớn, điều này cho thấy một lực công phá mạnh mới có thể làm được điều này, đó là đạn!

Ngoài ra, tôi thấy rõ hơn vị trí bị đạn bắn trên ngực của cụ, đúng là vết đạn rất gọn, điều này chứng tỏ cự ly bắn khá gần. Nếu bạn nhìn trên hình khảo sát vết đạn được bắn ở các khoảng cách khác nhau trong tài liệu nghiên cứu của khoa học hình sự thì vết đạn này có thể được bắn ra ở khoảng cách khoảng 15-20 cm! Một điểm khác quan trọng hơn mà tôi quan sát thấy là một vết khác giống như lỗ đạn thoát ra phía sau lưng phải của cụ.

Các bạn nên nhớ là lỗ đạn thoát ra bao giờ cũng lớn hơn lỗ đạn đi vào và có hình dạng không đều (Mình đã làm sáng hình chỗ lỗ đạn phía sau lưng xác cụ Kình). Dựa vào vị trí lỗ đạn vào và ra, chúng ta có thể dự đoán được đường đạn, vị trí của tên đứng bắn cụ Kình đứng cao hơn cụ. Theo tôi đoán là sau khi chúng bắn gãy chân cụ, cụ không đứng lên được cụ ngồi ở vị trí bê bết máu trên sàn. Sau đó chúng đã tiến tới gần cụ và bắn vào tim của cụ ở cự ly gần (15-20 cm) với bối cảnh “có thể” giống như hình minh họa tôi lấy trên mạng. Vết thương do viên đạn ở đầu tôi không nhìn rõ nên không bàn sâu hơn trong bài này (cũng có thể đi theo cùng hướng từ trái sang phải).

Nghĩ thử xem, nếu cụ Kình cầm quả lựu đạn trên tay thì khi bị bắn những phát súng như vậy liệu cụ còn cầm nổi quả lựu đạn cho đến khi bị khám nghiệm tử thi không? và thực sự những tên giết cụ có gan bằng sắt cũng không dám nổ súng giết cụ với cự ly như vậy với trái lựu đạn trên tay cụ!

Tôi không biết cụ đã phạm tội tày trời như thế nào ở cái đất nước này, có bằng chứng nào kết tội cụ chưa, có tòa án nào đã xử cụ chưa mà vội trao cho cụ một cái chết thật kinh hoàng và dã man thế này!

Thực tình tôi không thể nói là cụ ra đi thanh thản được!

_____

Tài liệu tham khảo:

https://www.nlm.nih.gov/…/technologies/patterns_image_6.html (Reading gunshot patterns)

Powers DB, Robertson OB, 2005. Ten Common Myths of Ballistic Injuries. Oral Maxillofac Surg Clin North Am. 2005 Aug;17(3):251-9, v.

Gunshot Wounds: Practical Aspects of Firearms, Ballistics, and Forensic Techniques. Vincent Di Maio Ed. 1999 CRC Press (Gunshot_wounds._Practical_aspects_of_firearms,_ballistics,_and_forensic_techniques.pdf)

BAOTIENGDAN.COM
Tôi không thể nói là cụ ra đi thanh thản được! Bởi AdminTD – 18/01/2020 Nguyễn Hồng Vũ 18-1-2020 Ảnh: internet Để ngăn cản những hành động quá đà của những người thực thi pháp luật, trong 5 năm trở lại đây nhiều nơi trên thế giới đã…

Câu chuyện về lòng bao dung và tinh thần trượng nghĩa trong văn hóa của người Mỹ.

https://www.facebook.com/TriThucVietNamForum/videos/630256004387515/?t=9

Trông người mà nghĩ đến ta (Việt Nam)

Trí thức Việt Nam

Vì sao sau khi giành chiến thắng cuộc nội chiến Hoa Kỳ vào giữa thế kỷ 19, Tổng thống Abraham Lincoln không mạnh tay tiêu diệt hay trừng phạt phe miền Nam? Câu chuyện về lòng bao dung và tinh thần trượng nghĩa trong văn hóa của người Mỹ.

350 triệu người từ bỏ ĐCSTQ: Khi sự thật được phơi bày thì lòng người cũng thức tỉnh

Đầu năm 2020, phong trào thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đạt được một dấu mốc quan trọng. Tính đến ngày 18/1/2020, đã có đến 350 triệu người Trung Quốc công khai thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó, cho thấy lòng người đã thức tỉnh trước chính quyền độc tài – ĐCSTQ.

Trên website tuidang.org, con số người Trung Quốc thoái Đảng, Đoàn, Đội đã cán mốc 350 triệu người. (Ảnh chụp màn hình)

Phong trào “thoái Đảng” này bắt đầu từ khi Thời báo Epoch Times công bố loạt bài xã luận Chín bài Bình luận về ĐCSTQ (Cửu Bình) vào tháng 11/2004. Cửu Bình đã vạch rõ nguồn gốc, bản chất và lịch sử tội ác từ xưa đến nay của ĐCSTQ, giúp cho nhiều người dân Trung Quốc hiểu được bộ mặt thật và thoái xuất khỏi tất cả các tổ chức liên đới của Đảng, tạo nên phong trào thoái đảng mạnh mẽ trên khắp thế giới.

Nhìn lại ngày 1/10/2019, ngày chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) kỷ niệm 70 năm thành lập, theo lẽ thường thì quan chức, nguyên thủ quốc gia và các nhà ngoại giao quốc tế nên được mời đến chia vui. Thế nhưng lại không có vị nguyên thủ nào được mời tham dự, trong khi đó Bắc Kinh trong tình trạng gần như là giới nghiêm. Tại sao lại như vậy?

Câu trả lời có lẽ cũng không khó đoán, bởi con số 350 triệu người Trung Quốc công khai thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó đã phản ánh được mức độ “chán ghét” cũng như sự thức tỉnh của người dân Trung Quốc và thế giới.

Bằng chứng mới nhất cho thấy sự bất bình của người dân dưới sự cai trị của ĐCSTQ là phong trào biểu tình đang diễn ra tại Hồng Kông. Trong thời điểm diễn ra đại lễ duyệt binh năm 2019, cách đó gần 2000km, người biểu tình Hồng Kông đang phẫn nộ trước việc cảnh sát Hồng Kông bắn đạn thật khiến người biểu tình bị thương.

Phong trào phản đối luật dẫn độ kéo dài hơn nửa năm, nhưng tình thế bạo lực của cảnh sát chưa có dấu hiệu dừng lại, lạm bắt trẻ con người già, công nhiên xem người Hồng Kông như trò tiêu khiển khi xịt nước hơi cay vào họ, những vụ “bị tự sát” bất bình thường, những vụ dàn dựng và giả danh bị phanh phui, bắt cóc phóng viên, những hăm dọa đối với người biểu tình đứng ra tố cáo hành vi bạo lực và xâm phạm tình dục của cảnh sát. Tất cả đã góp phần thúc đẩy nước Mỹ thông qua Dự luật Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kông. 

Phó Tổng thống Mỹ Mike Pence trong một bài phát biểu hôm 24/10/2019 tại viện Woodrow Wilson đã nói rõ: “Tổng thống Trump đã khẳng định rõ khi ông nói chính xác những từ này: ‘Hoa Kỳ ủng hộ tự do’. Chúng tôi tôn trọng chủ quyền quốc gia, nhưng Mỹ cũng kỳ vọng Bắc Kinh tôn trọng các cam kết của họ, và Tổng thống Trump đã liên tục làm rõ rằng chúng tôi sẽ rất khó làm một thỏa thuận thương mại với Trung Quốc nếu chính quyền sử dụng biện pháp vũ lực chống lại người biểu tình Hồng Kông”. 

Cũng trong phong trào biểu tình này, lần đầu tiên người ta chứng kiến sự xuất hiện dày đặc của biểu ngữ “Trời diệt Trung Cộng (ĐCSTQ)”.

Khắp các con phố tại Hồng Kông đều xuất hiện dòng chữ “Trời diệt Trung Cộng”. (Ảnh Epoch Times)

Tại sao Trời diệt ĐCSTQ? Tất cả đều có thiên lý…

ĐCSTQ không yêu nước cũng không yêu người Trung Quốc: Trong 70 năm cầm quyền, ĐCSTQ đã phát động hơn 50 cuộc vận động chính trị sát hại hơn 80 triệu người Trung Quốc, nhiều hơn số người chết trong hai cuộc Thế chiến cộng lại, cách xa con số tử vong thời kỳ Nhật Bản xâm lược, hoặc thời kỳ của những lãnh đạo tàn bạo như Adolf Hitler, Joseph Stalin, hay tổng số người chết trong tất cả các thời kì vua tàn bạo trong lịch sử Trung Quốc.

ĐCSTQ không yêu văn hóa truyền thống Trung Quốc: 5000 năm văn hóa truyền thống Trung Hoa bị giày xéo, phá hủy và cải biến thô bạo trong suốt 70 ĐCSTQ cầm quyền. Người sáng lập học thuyết Nho gia là Khổng Tử với những đóng góp quan trọng trong văn hóa truyền thống Trung Quốc được tôn thờ tại Khổng Miếu ở Khúc Phụ, Sơn Đông, cũng là nơi người dân tế lễ bày tỏ sự kính ngưỡng. Thời Nguyên Mông diệt Tống, Khổng Miếu không bị tổn hại gì, thời Mãn Thanh tràn qua cửa ải, Khổng Miếu vẫn chẳng bị tổn hại gì, đối mặt với họa xâm lấn của Nhật Bản, Khổng Miếu vẫn không tổn hại gì. Thế nhưng vào thời Cách mạng Văn hóa, Khổng Miếu bị phá hủy dưới sự chỉ đạo của ĐCSTQ.

Phật giáo, Đạo giáo, Cơ Đốc giáo Trung Quốc cùng tất cả các tôn giáo khác đều bị ĐCSTQ trấn áp và cưỡng chế “làm cho biến dị”. Chủ tịch Hiệp hội Phật giáo Trung Quốc là Đại hòa thượng Ấn Thuận từng phát biểu: “Báo cáo Đại hội Đảng khóa 19 là kinh Phật đương đại”.

Vậy ĐCSTQ là gì?

Nếu dùng 8 chữ để khái quát về ĐCSTQ thì chính là “trấn áp tàn khốc” và “lừa trên gạt dưới“; dùng 5 chữ để khái quát thì là “Chủ nghĩa Mác – Lê-nin“, dùng 3 chữ để tóm gọn là “Giả, ác, đấu”, nếu chỉ dùng 2 chữ để diễn tả thì ngắn gọn thành “tà giáo“. Điều ĐCSTQ muốn là khiến con người mất đi tín ngưỡng chân chính vào Thần, mà chỉ đặt niềm tin và tôn thờ ĐCSTQ, nguyện dân hiến “máu tim” cho một ‘vị thần’ là ĐCSTQ.

ĐCSTQ cao hơn hết thảy, vĩ đại hơn hết thảy, và lãnh đạo hết thảy. 70 năm qua, dưới sự cai trị của ĐCSTQ, điều diễn ra hằng ngày là: Người trên lấn áp kẻ dưới, kẻ dưới lại chèn ép kẻ thấp hơn, kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu, một cấp áp bức một cấp, cuối cùng sự trấn áp này dồn hết vào những con người ở tầng đáy xã hội; ngược lại thì cấp dưới lừa gạt cấp trên, một cấp lại lừa một cấp, một mạch lừa đến tổng bí thư; cá nhân lừa gạt tổ chức, thiểu số lừa gạt đa số, toàn bộ quốc gia, toàn bộ đảng đều lừa gạt nhau.

Sau những cuộc vận động chính trị đẫm máu và kinh sợ, người ta dùng sự lừa dối để làm chiếc khiên hộ thân, ĐCSTQ trấn áp bạo lực thuận tay, quan viên nói dối thuận miệng, người trên kẻ dưới đều nghe theo, Trung Quốc dưới thời ĐCSTQ trở thành cường quốc “gian lận”.

Nếu dùng 3 chữ để khái quát về ĐCSTQ thì chính là là “Giả, ác, đấu”, nếu chỉ dùng 2 chữ để diễn tả thì ngắn gọn thành “tà giáo”. (Ảnh: Epoch Times)

Người dân trong suốt 70 mươi năm ấy không còn biết đến hương vị của “tự do tín ngưỡng, tự do ngôn luận”, điều họ gặm nhấm mỗi ngày là “tự do sợ hãi”, “tự do thiếu thốn”. “4 tự do chính yếu” của Đài Loan, Hồng Kông trở thành đối tượng bị trấn áp của ĐCSTQ, thế nên cảnh sát Hồng Kông hiện tại đang tự do làm việc xằng bậy.

ĐCSTQ có nhiều quan chức nhất, cũng triển khai nhiều chiến dịch “phản hủ” nhất để chống tham nhũng, xóa bỏ hủ bại mục nát, thế nhưng càng chống hủ bại thì lại càng hủ bại. Trung Quốc sau Đại hội 18 đến nay, đã xét xử cũng hơn 60 quan tham tham ô hối lộ hàng trăm triệu tệ, bao gồm nguyên Ủy viên Cục Chính trị, Phó Chủ tịch Quân ủy Trung ương Quách Bá Hùng, Từ Tài Hậu, nguyên Chủ nhiệm Bộ Công tác Chính trị Quân ủy Trung ương ĐCSTQ Trương Dương, Tham mưu trưởng Bộ Tham mưu liên hợp Quân ủy Trung ương Phòng Phong Huy với số tiền tham nhũng nhiều đến nỗi ĐCSTQ không dám công bố, bởi một khi công bố có thể dấy lên làn sóng “tạo phản” trong quân đội.

ĐCSTQ đem việc đấu với trời, đấu với đất, đấu với người làm niềm vui. Bởi vì đấu với trời, đấu với đất nên tại Trung Quốc có khu vực đã thành nơi ô nhiễm nghiêm trọng nhất thế giới, không khí sạch trở thành món hàng xa xỉ, mà có doanh nhân đem đóng lon để bán; đồ ăn sạch bỗng nhiên trở thành món thực phẩm quý hiếm mà người người nhà nhà săn lùng. Người Trung Quốc thiểu số “chủ nô” ăn trên ngồi trước, còn đại đa số là “nô lệ” khom lưng cúi đầu không ngẩng dậy nổi, số người mang khí tiết “đội trời đạp đất” chẳng có bao nhiêu. Thể chế cai trị của ĐCSTQ là chiếc cối xay thịt không ngừng nghiền nát con người cùng nhân tính.

Người kế nghiệp Mao Trạch Đông là Lưu Thiếu Kỳ chết vì bị “chỉnh trị”, Lâm Bưu chết vì máy bay rơi, Vương Hồng Văn bị phán án chung thân. Mao Trạch Đông sau khi chết một tháng, người kế nghiệp do chính ông ta chỉ định là Hoa Quốc Phong đã bắt giữ vợ ông ta là Giang Thanh và phán án tử hình, sau thắt cổ mà chết.

Đặng Tiểu Bình sống sót sau 3 lần bị “chỉnh trị”, vào thời Cách mạng Văn hóa bị phê đấu là “người cầm đầu nhóm chủ trương tư bản chủ nghĩa”. Đến năm 1978, Đặng Tiểu Bình lần thứ 3 quay về nhậm chức, đã phế bỏ Hoa Quốc Phong, Hồ Diệu Bang, Triệu Tử Dương. Đến năm 1989, Đặng đứng sau Thảm sát Thiên An Môn.

Cũng sau sự kiện Thiên An Môn tháng 6/1989, Giang Trạch Dân tắm máu người biểu tình mà leo lên vị trí quyền lực tối cao. Theo khảo chứng của nhà sử học Lữ Gia Bình, cha của Giang Trạch Dân là Giang Thế Tuấn và chính bản thân Giang đều là Hán gian cho Nhật và Nga. Giang Trạch Dân sau khi du học ở Liên bang Xô Viết trở về đã trở thành đặc vụ cho KGB, cơ quan đặc vụ của Nga, một mặt giả là Đảng viên, mặt khác lại giả là con nuôi của liệt sĩ Giang Thượng Thanh.

Dùng “hai gian, hai giả” để lập thân, dùng thảm sát Thiên An Môn để nắm quyền, sau lại dùng cuộc đàn áp Pháp Luân Công để duy trì quyền lực, lai lịch và tiểu sử của vị lãnh đạo Trung Quốc này để đời sau nhìn vào chỉ có phỉ nhổ. 

Cảnh sát bắt giữ những người tập Pháp Luân Công nói rõ sự thật tại quảng trường Thiên An Môn. (Ảnh: Minh Huệ)

Người lãnh đạo hiện tại của ĐCSTQ là Tập Cận Bình, có cha là Tập Trọng Huân vào năm 1935 bị chụp mũ “thủ lĩnh phản đảng” suýt nữa bị chôn sống; năm 1962 lại bị phán là “thủ lĩnh tập đoàn phản đảng” bị trục xuất, tổng lại cũng 16 năm.

Tập Cận Bình sau khi lên làm lãnh đạo đối mặt với bè cánh Giang Trạch Dân, nhiều lần bị ám sát, âm mưu chính biến. Vào giai đoạn gian nan nhất trong chiến dịch “đả hổ”, từng có người gửi thư yêu cầu Tập từ chức, trong thư đem an toàn tính mạng gia đình già trẻ lớn bé nhà ông ra uy hiếp. Thế lực phản Tập một mực gây rối, những kẻ bị Tập điều tra chỉ mong Tập sớm ngày gặp chuyện không may. Dẫu hiện nay Tập Cận Bình đã là lãnh đạo hạt nhân, nhưng tình cảnh hung hiểm. Hết thảy đều cho thấy cỗ máy cầm quyền ĐCSTQ trước giờ vẫn khởi động cơ chế xay thịt, không người nào có thể đảm bảo được an toàn tính mạng.

ĐCSTQ sau 70 năm cầm quyền, mỗi giai đoạn một luận điệu, mà cho dù là luận điệu nào thì tất cả mọi người từ địa chủ, tư bản, trí thức, người ủng hộ dân chủ, cả nông dân, công nhân, tiểu thương, người bán rong đều bị đối xử tàn nhẫn. “Qua cầu rút ván”, “ngựa kéo xong cối xay thì giết thịt”, những lời hứa hão huyền đều tan như bọt bóng. Những người vì ĐCSTQ mà liều chết lập chiến tích, kết cục cuối cùng là gia đình ly tán, nhà tan cửa nát.

Tại sao ĐCSTQ đối với Trung Quốc, người Trung Quốc, văn hóa truyền thống Trung Quốc lại mang nhiều oán hận như vậy? Tại sao những người tuân theo Chân Thiện Nhẫn lại bị đàn áp?

Năm 2004, Epoch Times phát hành Cửu Bình đã nói rõ, ĐCSTQ là lực lượng phản thiên, phản địa, phản nhân loại và phản Thần.

Năm 2017, Epoch Times tiếp tục phát hành “Mục đích cuối cùng của Chủ nghĩa Cộng sản” đã vạch trần thân thế của chủ nghĩa cộng sản, nó vốn là “tà linh” và vật chất cừu hận tại tầng bại hoại nhất của vũ trụ mà hình thành, vì sự cừu hận đó mà lấy việc “hủy diệt nhân loại” làm mục tiêu.

Cựu chiến lược gia Nhà Trắng Steve Bannon trong một buổi phỏng vấn đã nói: “Một trong những phương thức mà tôi nghiên cứu về Huawei là đọc Epoch Times và dĩ nhiên là tiến hành những điều tra bổ sung, nhưng tôi phải nói rằng Epoch Times đã cho đăng những bài viết với những góc nhìn trực diện vào Trung Quốc ngày nay mà tôi nghĩ nó cung cấp cho bạn bức tranh khá hoàn thiện về sự nô dịch đối với người Trung Quốc”.

Sự xuất hiện của “Cửu Bình” và “Mục đích cuối cùng của chủ nghĩa cộng sản” như ánh sáng rọi vào đêm đen, như tiếng sấm vang rúng động tà ma yêu nghiệt, đã mở ra và thúc đẩy phong trào thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Đến hôm nay đã có 350 triệu người đăng ký thoái xuất khỏi ĐCSTQ trên trang tuidang.org. Phong trào tam thoái (thoái đảng, đoàn, đội) trở thành “cuộc vận động tinh thần ảnh hưởng sâu sắc nhất đến Trung Quốc đương đại”.

Tại Mỹ, Canada, Úc, Nhật Bản, Anh quốc, Hồng Kông, Hàn Quốc, cùng nhiều quốc gia khác, các nhà vận động đã tổ chức nhiều hội nghị mít-tinh nghiên cứu và thảo luận về hiện tượng 350 triệu người Trung Quốc làm tam thoái, gỡ bỏ gông xiềng nô lệ tinh thần, tạo nên biến đổi lịch sử lớn.

Trung tâm Dịch vụ Thoái ĐCSTQ Toàn cầu tham gia lễ diễu hành năm mới ở Flushing, New York. (Ảnh: Epoch Times)

Tổng thống Mỹ Donald Trump từ khi đắc cử đã thay đổi hoàn toàn chính sách “hòa bình ổn định” với ĐCSTQ của các tổng thống tiền nhiệm, xác định ĐCSTQ là đối thủ chiến lược, bố ráp vòng vây toàn diện đối với ĐCSTQ về thương mại, quân sự, khoa học kỹ thuật, gián điệp, tay sai ĐCSTQ, nhân quyền, tôn giáo và cả về phương diện hình thái ý thức,…

“Chúng ta biết ĐCSTQ đang hướng đến người dân nước họ và trên toàn thế giới để truyền bá một loại hình thái thống trị hoàn toàn bất đồng. Hình thức này chịu sự thống trị của chủ nghĩa Lenin, và mọi người phải dựa theo ý nguyện của giới tinh anh trong đảng cộng sản để suy nghĩ và làm việc. Đây không phải là điều mà bản thân tôi hy vọng cho tương lai, tôi thiết nghĩ đây cũng không phải là điều tạo nên kỳ vọng cho bất cứ ai, cũng không phải là điều mà một chính thể dân chủ mong muốn, cũng không phải là ước mong của người dân Trung Quốc, những người Trung Quốc yêu tự do dù ở bất cứ nơi đâu”, phát biểu của Ngoại trưởng Hoa Kỳ Mike Pompeo tại Viện Nghiên cứu Hudson hôm 30/10 ở New York.

Theo đó, nước Mỹ đã dẫn đầu xu thế, tiếp nối các nước Mỹ, Âu, Á, Úc, thậm chí là châu Phi, lòng người đều thức tỉnh. Ý thức hệ tàn bạo của chủ nghĩa cộng sản  đang đang trong cơ chế sụp đổ trên phạm vi toàn cầu.

Trung Quốc trước thời ĐCSTQ từng là mảnh đất được xưng Thần Châu, con người là do Thần tạo ra, có lòng tin vào Thần ắt sẽ được bảo hộ. Thần tuyệt đối sẽ không bảo hộ người không có sự tín Thần.

ĐCSTQ trong suốt những năm tạo dựng và cầm quyền đã mang món nợ máu thâm sâu, nghiệp chướng nặng nề, bắt tay với ĐCSTQ vậy chẳng phải đồng lõa với sát nhân. Tiên tri về sự sụp đổ của ĐCSTQ trong “Kim Lăng tháp bi văn” của Lưu Bá Ôn triều Minh ghi rõ:

“Một mạch giết người nghìn nghìn vạn, dê chúa tàn bạo hơn sói lang;

Khí nhẹ động núi cao, một tia chiếu thép cũng không chịu nỗi; (ám chỉ bom hạt nhân và tia phóng xạ)

Người gặp hổ dữ khó quay đầu, người có phúc đang ở trang viên trên núi;

Thành phố phồn hoa, hóa đại dương mênh mông, thành đài cao ốc, hóa đất cứng;

Cha mẹ chết, khó mai táng, thầy u mất, con cháu khiêng;

Vạn vật cùng gặp kiếp nạn, con kiến cũng gặp tai ương”.

Vậy nên trước khi “Trời diệt ĐCSTQ”, Thần đã gửi lời cảnh báo, cảnh tỉnh, nếu còn lương tri, mau chóng tam thoái bảo bình an. Tam thoái là thức tỉnh lương tri, là khôi phục nhân tính, phân rõ đúng sai, chính tà, vậy nên tam thoái chính là vì sự bình yên của bản thân.

Khải Hoàn (Theo Epoch Times)

TINHHOA.NET
Đầu năm 2020, phong trào thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã đạt được một dấu mốc qu…

Nghiệp là gì?

Mời đọc và suy nghĩ?

Nghiệp là gì?

Một vị Vua đang cưỡi voi đi thăm thú vương quốc của mình. 

Đột nhiên Ông ta dừng lại trước một cửa hàng ở trong chợ và nói với cận thần của mình: 

” Không biết tại sao, nhưng ta muốn treo cổ chủ cửa hàng này “.

Người cận thần bị sốc. Nhưng trước khi Ông ta có thể hỏi rõ lý do tại sao thì nhà Vua đã đi tiếp.

Hôm sau, người cận thần này tới cửa hàng hôm trước, ăn mặc như một người dân địa phương để tìm gặp chủ cửa hàng.

Ông ta gợi chuyện rồi hỏi xem tình hình buôn bán của cửa hàng ra sao. 

Chủ cửa hàng là một thương nhân buôn bán gỗ đàn hương, trả lời một cách buồn bã rằng Anh ta hầu như chẳng có khách hàng nào.

Người ta cứ đến cửa hàng, ngửi mùi gỗ đàn hương rồi lại bỏ đi. 

Thậm chí họ còn khen ngợi chất lượng của gỗ đàn hương, nhưng hiếm khi mua thứ gì. 

Hy vọng duy nhất của Anh ta là việc nhà Vua sớm qua đời. 

Có như thế thì người ta mới có nhu cầu mua thật nhiều gỗ đàn hương để phục vụ cho các công đoạn tang lễ. Và vì là người bán gỗ đàn hương duy nhất ở đây nên hẳn cái chết của nhà Vua sẽ mang lại cơ hội làm giàu rất lớn cho Anh ta.

Đến lúc này, vị quan cận thần mới hiểu lý do tại sao nhà Vua dừng lại trước cửa hàng của Ông ta và bày tỏ ý muốn giết người chủ cửa hàng. Có lẽ, ý nghĩ tiêu cực của người chủ cửa hàng, bằng 1 cách siêu nhiên nào đó, đã tác động tới nhà Vua, và rồi, khiến nhà Vua cũng lại có ý nghĩ tiêu cực với Anh ta như vậy.

Vị quan cận thần vốn là một người có trí tuệ thâm sâu, đã ngẫm nghĩ một hồi rồi mới đưa ra quyết định. Ông không nói cho người chủ cửa hàng biết mình là ai, cũng không tiết lộ ý muốn của nhà Vua. Ngược lại, Ông chỉ nói rằng mình muốn mua một ít gỗ đàn hương.

Nghe thấy vậy, người chủ cửa hàng vô cùng vui mừng. Anh ta gói ghém món hàng rồi giao cho vị quan cận thần.

Khi trở về cung điện, vị quan cận thần đi thẳng đến chỗ của nhà Vua và nói rằng người thương nhân có một món quà cho Bệ Hạ. Nhà Vua hết sức ngạc nhiên. Khi mở gói quà, nhà Vua đã thấy vô cùng thích thú và ấn tượng trước màu vàng tinh tế của miếng gỗ và hương thơm kỳ diệu tuyệt vời của nó.

Đang trong tâm trạng vui vẻ, nhà Vua ra lệnh thưởng cho người thương nhân vài đồng tiền vàng. Trong thâm tâm, Ông thầm tự trách mình rằng đã có ý nghĩ xấu khi muốn giết Anh ta.

Còn khi người bán hàng nhận được những đồng tiền vàng do nhà Vua thưởng cho, Anh ta cũng hết sức sửng sốt. Anh ta bắt đầu nhận ra nhà Vua là một đấng quân vương hào phóng, tốt bụng và đã cứu Anh ta thoát khỏi cảnh phá sản..

Anh ta cũng rất hối hận khi đã trót có ý nghĩ độc ác là mong cho nhà Vua băng hà sớm chỉ để có thể bán được nhiều gỗ đàn hương. ” ” Vậy Nghiệp là gì? “, 

Nhiều người đã đưa ra các câu trả lời khác nhau, rằng đó là lời nói, là hành động, là cảm xúc của chúng ta, nhưng câu trả lời đúng là : 

” Suy Nghĩ của các ngươi chính là Nghiệp đó “.

Lời bàn: Hãy nhớ rằng, khi bạn có những suy nghĩ thiện lành, tốt đẹp về người khác, thì những suy nghĩ tích cực ấy cũng sẽ quay trở lại với bạn theo cách tương tự. 

Còn khi chúng ta để cho những ý nghĩ độc ác, xấu xa xâm chiếm tâm trí mình, thì bằng một cách nào đó, chúng sẽ quay lại đáp trả, và nạn nhân phải nhận những hậu quả ấy, không ai khác, chính là bạn.

Câu chuyện còn cho thấy, qua lăng kính của một người lương thiện, mọi mâu thuẫn đều có thể được hóa giải, điều dữ trở thành chuyện lành, và ai trong chúng ta cũng nên là vị quan cận thần, hãy dùng suy nghĩ thiện lành của mình để giúp đỡ người khác, cũng là giúp chính mình.

S.T.

From: TU-PHUNG

SỰ THẬT ĐAU ĐỚN…

Image may contain: 1 person
8 SÀI GÒN

SỰ THẬT ĐAU ĐỚN…

Ông ấy chỉ là chuyên gia bóng đá, chứ không phải là một nhà tâm lý hay xã hội học. Nhưng ông ấy đã nhận xét chuẩn xác đến kinh ngạc về tâm tính của cả một dân tộc về phẩm chất và nhận thức của xã hội mà ông đang tận tâm cống hiến.

Ông chỉ cần thua một vài trận, ông sẽ bị sỉ nhục và có thể gặp những lời đe doạ. Nhiệm vụ của ông chỉ là những chiến thắng chứ không phải là một nền bóng đá mà nó có thể có tương lai thế nào. Ông cứ nhìn vào cách mà xã hội này ăn mừng sau mỗi trận thắng thì hiểu tâm thức đó. Họ sẽ đặt cả châu Á hay thế giới dưới chân, mọi đội thua cuộc đều là những kẻ không ra gì hoặc quá kém cỏi, dốt nát, bị chế giễu, hạ nhục. Khi thua đội khác họ quay ra đổ lỗi cho đủ thứ, hoặc hùng hổ truy bức những người mà họ muốn gán ngay cho là thù địch, bọn hạ lưu.

Họ không yêu bóng đá, họ thực ra cũng chẳng yêu chiến thắng của bóng đá. Ông thử nhìn vào các sự kiện của đời sống xã hội này xem họ hung ác tới cỡ nào khi ăn chặn, bòn rút từng đồng cắc của người nghèo, người tàn tật, người già, những người gặp thảm hoạ, học sinh và những đồng bạc xương máu của dân trong ngân khố quốc gia; những kẻ dùng chân tay đánh đập trẻ nhỏ, phụ nữ, những kẻ chỉ va chạm cũng xô xát rồi giết nhau, những kẻ rủ rê không đi nhậu hoặc nhậu say xong cũng tấn công triệt hạ những người gọi là bè bạn…ông thử nhìn xem, luật sư hay nhà báo còn vu đủ thứ tội ác kinh khủng nhất cho những người yếu thế, đòi treo xác lên tùng xẻo, đòi ném xuống hầm chông hay phi tiêu lên ngực thân xác một người già đã chết.

Tôi không thể kể hết được. Bóng đá và chiến thắng của một vài trận bóng đá chỉ là cái cớ để họ tìm đến những lạc thú tầm mọn của bản thân. Nếu vì tình yêu thực sự, ông có nhìn thấy sự chia sẻ và khoan hoà trong những lần đổ xuống đường theo kiểu điên cuồng phóng xe hay lột truồng bản thân ra trước bàn dân thiên hạ? Chuyện thưởng và chia chác phần thưởng, chuyện đưa chính trị (hình lãnh tụ cách mạng hoặc báo công) như một tính toán có chủ đích.

Ông đã nhận ra đúng vấn đề, đó là họ không yêu bóng đá, vì con người và thiên nhiên họ còn chẳng yêu, họ dẫm nát bất cứ thứ gì dưới chân và có thể giết bất cứ con gì để ăn. Họ cũng sẵn sàng lao vào chửi bới, mạt sát hay sỉ nhục người khác. Họ còn xả rác bừa bãi và đi trên đường coi đường cấm hoặc đèn tín hiệu chỉ là trang trí chứ không có tác dụng là một thứ luật pháp.

Nhưng mà thưa ông, đám người đó họ lại luôn nhân danh và tuyên ngôn về những lý tưởng siêu hình đẹp đẽ, tuyệt diệu, bình đẳng, bác ái và khoan dung…nhưng cái quan trọng nhất cần có giữa con người với nhau là tình yêu thì lại vắng bóng hoàn toàn.

Trái bóng không có nghĩa lý gì, khi trái tim họ đã hoàn toàn trống rỗng.

LS. LUÂN LÊ

****

TÔI ĐOÁN TRƯỚC: KHÔNG SỚM THÌ MUỘN, CÓ NGÀY ÔNG CŨNG BỊ CHỬI

Ông Park nhận định, người Việt chỉ yêu chiến thắng chứ chưa chắc yêu bóng đá!

Một nhận định xuất săc! Khá khen ông hiểu người Việt hơn cả người Việt. Tất nhiên, tôi hiểu ông không vơ tất cả người Việt.

Với những ngưòi ấy, không chỉ bóng đá đâu, ông Park ạ. Lĩnh vực nào cũng vậy, từ xung đột trong chiến tranh cho đến hòa bình xây dựng đất nước và vui chơi giải trí. Hễ có chiến thắng là người Việt say sưa yêu hết cỡ, đến mức xem đối thủ bị thua là thù địch để sỉ nhục. Tính nhị nguyên trong não trạng này thấm vào máu người Việt bởi họ không được giáo dục sự tôn trọng đối phương trước mọi cuộc thắng thua, thành bại.

Tuy nhiên, ông chưa hình dung hết vấn đề. Tôi tiên đoán đến lúc đội quân của ông thất bại, chính ông sẽ thành nạn nhân của tư duy nhị nguyên đó. Từ tôn vinh ông như một anh hùng, người ta sẽ biến ông thành kẻ tội đồ, những kẻ thành kính ông như “cha già” sẽ sỉ nhục ông như tên “giặc già” làm hại cả nền bóng đá vinh quang và yêu quý của họ.

Kẻ nào tôn vinh ông cuồng nhiệt nhất, kẻ đó sẽ chửi ông nặng nề và tục tĩu nhất. Như vừa rồi họ chửi thủ môn Bùi Tiến Dũng vậy.

Dân Việt tôi nó thế! Để rồi xem. Bạn nào muốn chửi tôi thì hãy cố kiềm chế, chờ đến cái ngày có kết quả đó rồi chửi tôi cùng với ông Park luôn một thể. He he…

CHU MỘNG LONG