DÂN TỘC DUY NHẤT KHÔNG CÓ ĂN MÀY

Trong hơn 2000 năm, người Do Thái ly biệt quê hương và tản mạn đi khắp mọi khu vực của trái đất.

Mãi đến năm 1947, khi chiến tranh thế giới thứ 2 chấm dứt, người Do Thái mới trở về đất nước của mình.

Nhưng mà, là một dân tộc dù phải lang bạt hơn 2000 năm, nhưng Do Thái lại là dân tộc “độc nhất vô nhị” không có người ăn mày.

Người Do Thái cho rằng: Giáo viên vĩ đại hơn cả quốc vương. Họ vô cùng kính trọng giáo viên.

Dựa vào học tập, tri thức và sách, người Do Thái dù lang thang ở bất kể nơi đâu họ cũng đều có thể sinh tồn, hơn nữa còn phát triển mạnh mẽ.

Người Do Thái là một dân tộc có tín ngưỡng tôn giáo mạnh mẽ. Họ coi học tập là một phần của tín ngưỡng, học tập là một hình thức thể hiện sự tôn kính của mình đối với Thượng đế.

Mỗi người Do Thái đều cần phải đọc sách.

Talmud chính là nguồn gốc trí tuệ của người Do Thái. Talmud có nghĩa là “nghiên cứu” hoặc “nghiên cứu và học tập”.

Talmud cho rằng:

“Học tập là thứ giúp hành vi hướng thiện, là nguồn gốc của đức hạnh. Sự thành kính, lương thiện, ôn hòa, ưu nhã của một người đều là dựa vào kết quả của giáo dục.”

Người Do Thái coi sách là bảo bối của cả đời. Giá sách không được đặt ở đầu giường hay cuối giường nếu không sẽ bị coi là bất kính với sách.

“Trí tuệ quan trọng hơn tri thức”.

Như thế nào là tri thức?

Tri thức chính là thực tế khách quan và chân tướng của vạn sự vạn vật.

Còn trí tuệ là đem thực tế khách quan và chân tướng của vạn sự vạn vật tiến hành tổng hợp ra một phương án tốt nhất để giải quyết vấn đề.

Đối với con người, quan trọng nhất là cái gì?

Là đến từ trí tuệ, mà trí tuệ lại đến từ tri thức.

Mục đích của đọc sách là để mở rộng tri thức, sau khi đã chuẩn bị được nguồn tri thức phong phú, bạn sẽ học được cách suy xét.

Bạn sẽ minh bạch được đạo lý làm người hoặc là sẽ tìm được cách thức giải quyết vấn đề. Đây chính là trí tuệ!

Vì vậy, trí tuệ đến từ tri thức và quan trọng hơn tri thức!

Người Do Thái ủng hộ sáng tạo cái mới.

Họ cho rằng, việc sáng tạo ra cái mới chính là trí tuệ, phải dám hoài nghi, dám đặt câu hỏi bất cứ lúc nào, bởi vì tri thức càng nhiều sẽ càng sản sinh ra sự hoài nghi.

Người Trung Quốc thường hỏi con cái khi chúng tan trường là:

– “Hôm nay con làm bài thế nào?”

Còn người Do Thái sẽ hỏi con:

– “Hôm nay con có đưa ra câu hỏi nào không?

– “Hôm nay con có gì khác hôm qua không?”

Người Do Thái cho rằng, thông qua học tập mọi người có thể nhận thức chính mình và siêu việt chính mình.

Cách giáo dục của người Do Thái bao gồm cả đóng và mở.

Đối với nội bộ người Do Thái là cởi mở, còn đối với bên ngoài là đóng kín, để duy trì sự cạnh tranh sinh tồn của người Do Thái. Talmud là kinh thánh chuẩn.

Trong khoảng thời gian từ thế kỷ thứ 2 đến thế kỷ 6 công nguyên, người Do Thái đã vận dụng nó 500 năm.

Hơn 2000 giáo sĩ Do Thái và các nhà khoa học đã biên soạn ra cuốn sách quý này. Nó là bảo bối sinh tồn của người Do Thái.

Trên thế giới, dân tộc Do Thái là dân tộc hiểu nhất về nghệ thuật của giáo dục. Có thể nói, người Do Thái là dân tộc thành công nhất về giáo dục.

Người Do Thái cho rằng giáo dục có thể cải biến đời người, số mệnh, cải biến hết thảy.

Vì vậy, trong hơn 2000 năm lang bạt trong lịch sử, hết thảy mọi thứ của họ đều bị cướp đoạt hết chỉ có sách và tri thức là không thể bị cướp mất.

Người Do Thái vô cùng coi trọng giáo dục, tri thức và sách.

Chỉ có tri thức là tài phú quan trọng nhất, là tài sản có thể mang theo bên mình và còn cả đời có thể hưởng dụng.

Vì thế, người Do Thái là dân tộc đầu tiên trên thế giới xóa mù chữ.

Từ trước năm 1947, ngay cả một mảnh đất lãnh thổ cũng không có. Thế nhưng, trong thời kỳ trung cổ, người Do Thái đã xóa mù chữ, vì vậy tố chất chỉnh thể của dân tộc này cao hơn của các dân tộc khác một bậc.

Dù với dân số ít ỏi, nhưng Do Thái là dân tộc đã giành được rất nhiều giải thưởng Nobel, với 169 người, chiếm 17.7% tổng số người giành được giải thưởng này của cả thế giới.

Chính những yếu tố này đã khiến cho người dân Do Thái dù phải phiêu bạt khắp thế giới hơn 2000 năm, nhưng lại là một nước duy nhất trên thế giới không có ăn mày.

ST

Fb Phuong Tran 

From: haiphuoc47& NguyenNThu

 5 BÍ MẬT CỦA TẾT – Nguyễn Quang Thiều


– Nguyễn Quang Thiều

Từ cách đây mấy năm, có một số người đã đặt vấn đề bỏ ăn Tết truyền thống và dùng tết dương lịch thay vào.


Lý do của họ thật đơn giản. Họ cho rằng Tết truyền thống hiện nay gây ra một số phiền lụy như lãng phí thời gian và vật chất, sinh ra một số thói xấu trong việc biếu xén quà cáp… và làm cho con người mệt mỏi.

Những hiện tượng mà họ đưa ra là đúng. Nhưng hình như họ mắc sai lầm đâu đó trong cách nhìn nhận bản chất của Tết truyền thống của người Việt. Thực chất, những phiền lụy ấy là sinh ra từ thái độ sống của những người lấy Tết như là một lý do chứ không phải là một sự kiện của văn hóa.Những sự kiện văn hóa được sinh ra từ đời sống tinh thần của con người và những sự kiện văn hóa ấy quay lại làm nên ý nghĩa của đời sống cho con người. Tết chỉ diễn ra trong mấy ngày nhưng lại chứa đựng những giá trị tinh thần bền vững của văn hóa Việt. Tết không phải đơn giản là sự kết thúc một vòng thời gian tính theo năm mà như là một tiếng lay gọi làm cho con người thức tỉnh bao điều. Và tôi nghĩ, Tết chứa đựng trong nó những bí mật làm cho con người sống tốt đẹp hơn.

Bí mật thứ nhất: KHƠI MỞ TÌNH YÊU QUÊ HƯƠNG

Mỗi năm, khi đến những ngày giáp Tết, là lúc lòng người dâng lên nỗi nhớ cố hương và những người thân yêu của mình. Người xa nhà mong trở về, người ở nhà mong người đi xa về. Trong thời gian suốt một năm, những ngày giáp Tết là những ngày nỗi nhớ thương ấy nhiều hơn tất cả những ngày khác.

Tôi từng gặp những người định cư ở nước ngoài trong những ngày giáp Tết mà họ không trở về cố hương mình được. Thời gian ấy đối với họ là khoảng thời gian mà ký ức họ ngập tràn những kỷ niệm về nơi họ sinh ra và lớn lên. Đó cũng chính là thời gian mà con người nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn nhiều nhất và da diết nhất.

Vào những ngày giáp Tết ở quê tôi, những gia đình có người thân đi làm ăn, học hành xa hoặc lấy chồng, lấy vợ ở xa đều mong ngóng họ trở về. Vào đêm giao thừa, những gia đình ấy vẫn mở cửa ngõ và lắng nghe tiếng chân ai đó vào ngõ. Có thể những ngày khác trong năm họ bận công việc, học hành… mà ít nhớ về cố hương.

Và cũng có thể có người bỏ quê ra đi vì nhiều lý do không có ý định trở về, nhưng khi Tết đến, lòng họ bỗng đổi thay. Lúc đó, tiếng gọi của cố hương, của những người thân yêu vang lên trong lòng họ hơn lúc nào hết. Và chính vậy mà có những người khi đã già thì tìm cách trở về cố hương.

Không ít những người Việt Nam sinh sống ở nước ngoài mấy chục năm cuối cùng đã trở về để được sống và được chết trên mảnh đất cố hương mình. Khoảng thời gian kỳ diệu của những ngày giáp Tết đã chứa đựng trong đó những bí mật có khả năng đánh thức sự lãng quên của con người.

Bí mật thứ hai: KẾT NỐI VỚI QUÁ KHỨ

Vào ngày cuối cùng của năm cũ, hầu hết ở các làng quê, những người sống khăn áo chỉnh tề ra phần mộ của những người thân yêu đã khuất thắp hương và mời người đã khuất trở về ăn Tết cùng gia đình.

Có một sự thật là, trong cái thời khắc thiêng liêng đứng trước phần mộ của những người thân yêu trong ngày cuối năm gió lạnh, những người sống cảm thấy được hơi thở, giọng nói và nhìn thấy gương mặt của những người đã khuất.

Ngày cuối cùng ấy của năm cũ, một không khí lạ lùng bao phủ con đường từ nghĩa trang trên cánh đồng chạy về làng và bao phủ trong những ngôi nhà. Những mất mát, những thương đau và nhớ nhung những người thân yêu đã khuất như vụt tan biến. Những người sống cảm thấy ngôi nhà của họ ấm áp hơn.

Cái ngày cuối cùng của năm cũ ấy như mở ra một cánh cửa vô hình để những người sống và những người đã khuất gặp nhau cho dù chỉ ở trong cảm giác và cảm xúc. Nhưng những điều đó cho dù mơ hồ vẫn là một phần quan trọng trong đời sống của con người. Nó làm cho con người dâng lên tình yêu thương, lòng ơn kính với tổ tiên, ông bà, cha mẹ…

Và như một sự vô tình, không khí của ngày cuối cùng năm cũ ấy gieo vào lòng người sống những hạt giống của tình yêu thương và kết nối họ với quá khứ.

Bí mật thứ ba: SỰ BỀN VỮNG CỦA GIA ĐÌNH

Ai cũng có một gia đình. Và không ít gia đình hiện nay do xã hội thay đổi và do nhiều lý do của đời sống mà các thành viên trong gia đình sống tản mạn ở nhiều nơi khác nhau. Có không ít gia đình chẳng bao giờ có một ngày sum họp đầy đủ các thành viên của mình.

Đôi khi, với lý do này, lý do khác mà ông bà, cha mẹ, anh em, dâu rể, con cháu trong một gia đình không có dịp sum vầy với nhau. Nhưng Tết là dịp duy nhất với lý do hợp lý nhất để mọi người bỏ hết công việc sum họp với nhau.

Khi mẹ tôi còn sống, mẹ tôi mong Tết. Bà mong Tết không phải như tôi từng mong Tết đến hồi còn nhỏ cho dù Tết đến mẹ tôi phải lo lắng nhiều thứ. Mẹ tôi mong Tết để những đứa con của bà có ít nhất một ngày quây quần bên bà như khi chúng còn nhỏ.

Cho dù khi tôi đã có tuổi, nhưng tôi vẫn cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi có một ngày anh chị em cùng con cháu trở về làng và được ngồi ăn một bữa cơm bên cha mẹ trong ngôi nhà chúng tôi đã lớn lên. Khi cha mẹ mất đi, nhiều người mới nhận ra sự mất mát to lớn không gì bù đắp nổi.

Một hiện thực mà hầu như ai cũng nhận ra là đời sống hiện đại đã và đang xé một gia đình truyền thống ra từng mảnh. Và như vậy, tính bền vững của một gia đình sẽ bị lung lay. Hàng năm vào những ngày giáp Tết, tôi thích ngắm nhìn những người khăn gói về quê ăn Tết.

Không có gì quyến rũ họ ngoài việc họ được trở về nhà mình và sum họp với ông bà, cha mẹ, anh em, họ hàng, làng xóm. Hình ảnh ấy luôn làm tôi xúc động.

Bí mật thứ tư: SỰ HÀN GẮN

Có những rạn vỡ giữa người này người kia mà một hoặc cả hai người không có cơ hội để gặp nhau và nói một lời xin lỗi hay chia sẻ và xóa đi những hiềm khích, mâu thuẫn trước đó. Nhưng khi Tết đến, họ nhận ra đó là cơ hội tốt nhất cho họ.

Thường khi bước sang năm mới, người ta cho phép quên đi, bỏ qua những phiền lụy, những sai lầm trong năm cũ của chính cá nhân mình. Có một bí mật nào đấy của năm mới đã ban cho con người khả năng chia sẻ và tha thứ.

Bí mật ấy nằm trong những cơn mưa xuân ấm áp bay về, trong sự thao thức của lòng người chờ đợi, trong sự thiêng liêng của hương nến trên ban thờ mỗi gia đình, trong sự chào hỏi ân tình của mọi người khi gặp nhau, trong giờ phút thiêng liêng của sự chuyển mùa, trong sự tưởng nhớ những người thân yêu đã khuất…

Tất cả những điều đó đã làm lòng người rạo rực và đổi thay. Có những gia đình mà vợ chồng, anh em mâu thuẫn với nhau rồi cứ giữ sự im lặng lạnh giá ấy ngày này qua ngày khác. Nhưng khi họ cùng nhau ngồi xuống bên mâm cơm tất niên cùng chạm chén rượu, cùng mời cha mẹ ăn cơm thì mọi chuyện bắt đầu tan đi.

Trước kia, cứ vào những ngày cuối năm, những người làng tôi có chuyện xích mích hay sai trái với ai đó thường mang một quả bưởi, một nải chuối, một cặp bánh chưng hay dăm cặp bánh mật đến nhà người mà mình có xích mích hoặc có lỗi, xin được thắp nén hương thơm trên ban thờ tổ tiên người đó và nói lời thanh minh hoặc xin lỗi. Và như có phép lạ, sự xích mích, sai trái bám theo họ đằng đẵng cả một năm trời bỗng rời bỏ họ.

Người được xin lỗi cũng nhận ra rằng: chính thời khắc thiêng liêng ấy của đất trời và của lòng người đã làm cho người có lỗi thành thật. Và khi lòng thành thật của người có lỗi được mở ra thì sự tha thứ cũng mở ra theo.

Bí mật thứ năm: NIỀM HY VỌNG

Cuộc sống có biết bao thăng trầm. Trong chúng ta ai cũng có những năm nhiều nỗi buồn, ít may mắn. Nhưng ai cũng có một niềm tin rằng, ngày mai mọi điều sẽ tốt đẹp hơn, năm mới mọi điều sẽ may mắn hơn. Không ít người gặp những năm vận hạn thường tự động viên chính mình bằng một ý nghĩ: “Năm cũ sẽ qua đi, năm mới sẽ đến. Mọi điều sẽ tốt đẹp hơn”.

Đấy là một nguyện ước, đấy là một niềm tin. Nếu không có niềm tin ấy và nguyện ước ấy, không ít người sẽ bị những nỗi buồn, đau đớn và kém may mắn dìm xuống vực sâu của sự thất vọng. Trong suốt một năm, có người có thể sống triền miên trong buồn bã, bỏ mặc nhà cửa.

Nhưng rồi đến một ngày giáp Tết, họ đã đứng dậy, dọn dẹp nhà cửa với một niềm tin những điều tốt đẹp đang về với họ. Cũng trong dịp năm mới, mỗi người đều nhận được những lời chúc mừng tốt đẹp nhiều nhất trong một năm. Cho dù thế nào thì những lời chúc ấy cũng làm cho lòng người ấm lại và hy vọng vào một điều tốt đẹp phía trước.

Những gì mà tổ tiên đã làm ra và để lại cho chúng ta như những lễ hội, những phong tục tập … là để lạimột lời nhắc, một tiếng gọi thức tỉnh chúng ta trong cuộc sống. Không thể nói lễ hội hay một số phong tục là phiền lụy, là tốn kém… mà bởi con người đã lợi dụng những vẻ đẹp văn hóa ấy cho lợi ích cá nhân mình.

Lúc này, tôi như thấy những ngọn gió thay mùa ấm áp, những cơn mưa xuân nồng nàn đang trở về và những cành đào ủ kín những chùm hoa chuẩn bị mở ra đều chứa trong đó những bí mật giản dị nhưng kỳ diệu cho đời sống con người.

Nguyễn Quang Thiều.

From: NguyenNThu


 

Tình đồng chí vái nhau- Tác Giả: Hồ Phú Bông

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Hồ Phú Bông

11/02/2024

Chế độ như cái cây mục. Ảnh mang tính minh họa

Truyền thông VN đang hợp xướng ca ngợi “thành quả” của đảng và nhà nước năm 2023. Ngày 3 tháng 2, 94 năm thành lập đảng, đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng thêm bài “Tự hào và tin tưởng dưới lá cờ vẻ vang của Đảng, quyết tâm xây dựng một nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh, văn minh, văn hiến và anh hùng”. Họ tụng ca ngài “Tổng Bí thư đã mẫu mực toàn diện, cán bộ phải thực sự gương mẫu”. Tụng ca đảng “Đảng ta một lòng vì dân”, Sức mạnh vô địch của Đảng là ở tinh thần kỷ luật và tự giác”…

Ông Hồ Chí Minh cũng từng ca ngợi Mác, Lê, Mao. Tố Hữu từng ca ngợi Stalin và “Bác”. Bắc Hàn thì đang ca ngợi dòng họ Kim của Un… Truyền thông cộng sản ca ngợi lãnh tụ chỉ khác phong kiến ở chỗ là không dùng hai chữ Thiên tử.

Thiên tử là con Trời được thay bằng chữ Đảng. “Thiên tử vạn vạn tuế” thành “Đảng vô địch bách chiến bách thắng quang vinh muôn năm”! “Con Trời” vì hủ lậu nên bị văn minh đào thải. “Đảng” thì đang hủ lậu hơn gấp ngàn lần. Hủ lậu thối nát đến độ không ai không thấy.

Đó là lý do đảng trưởng tung chưởng “đốt lò”. “Đốt” mà vẫn giữ “tính nhân văn” tình đồng chí. “Đánh chuột mà không làm vỡ bình”.

Cái gốc của vấn đề là “củi”. “Củi” từ đâu ra? Cây, lá tốt tươi xanh mượt thì không có nhánh khô. Nhưng khi có nhiều nhánh khô, trên đọt héo úa thì chắc chắn rễ đã mục ruỗng. Do đó dù đem nhánh khô đốt đi, lửa cháy to cỡ nào cũng không thể cứu được cây.

Khi chế độ đã mục ruỗng, từ gốc đến ngọn, thì chế độ đó phải bị thay thế là đúng theo tiến trình văn minh. Chế độ dân chủ đã thay thế phong kiến. Cộng sản Đông Âu tan rã cũng diễn ra như thế.

Thế nhưng đảng và hệ thống truyền thông VN lại đồng loạt đem khoe công trạng “đốt lò”. Có đến “17.808 cán bộ bị kỷ luật trong đó có 19 cán bộ diện Bộ Chính trị và Ban Bí thư quản lý”.

Theo VOA thì có 24.000 đảng viên cán bộ bị kỷ luật mà chỉ có 2% do tham nhũng.

VOV thì chi tiết hơn https://vov.vn/chinh-tri/ky-luat-19-can-bo-dien-bo-chinh-tri-ban-bi-thu-quan-ly-trong-nam-2023-post1075114.vov “Trong năm 2023, cấp ủy, ủy ban kiểm tra các cấp đã thi hành kỷ luật 606 tổ chức đảng, hơn 24.160 đảng viên (tăng 12% về số đảng viên bị kỷ luật so với năm 2022). Trong đó, thi hành kỷ luật 459 đảng viên do tham nhũng, 8.863 đảng viên do suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, vi phạm những điều đảng viên không được làm. Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã thi hành kỷ luật 19 cán bộ diện Bộ Chính trị, Ban Bí thư quản lý. Trong đó, lần đầu tiên có 6 cán bộ bị xử lý kỷ luật do vi phạm trong kê khai tài sản, thu nhập.”

Theo VOV nói trên thì đảng viên bị kỷ luật tăng 12% so với năm 2022 nhưng chỉ có 459 đảng viên bị tội tham nhũng mà có đến 8.863 bị suy thoái về tư tưởng. Còn theo VOA chỉ có 2% bị tội tham nhũng thì con số bị suy thoái tư tưởng phải chiếm tuyệt đại đa số của 98% còn lại.

Vì thế xem “đốt lò” cũng không khác xem đốt pháo bông Tết Giáp Thìn. Còn sự thật của “đốt lò” là tranh giành phe nhóm trong bóng tối.

Vấn đề là nguyên do nào đảng viên nòng cốt, kể cả nhiều ủy viên Bộ Chính trị, cũng bị suy thoái tư tưởng dễ dàng đến như vậy, đó là chưa nói đến chuyện “tự nguyện xin thôi chức vụ” để được “hạ cánh an toàn”!

Kể từ 30/4/1975 đảng đã áp dụng chương trình Giáo dục & Đào tạo trên cả nước để có “con người mới XHCN” và số “con người mới” này được sàng lọc rất kỹ lưỡng đảng mới giao cho chức vụ mà tại sao bị suy thoái tư tưởng?

Bộ Chính trị cũng đã từng bắt buộc toàn đảng “học tập và làm theo lời Bác Hồ dạy” suốt cả 5 năm mà vẫn như “nước ngoi đầu vịt”?

Chính ông đảng trưởng chọn lựa nhân sự những người thuộc diện Bộ Chính trị và Ban Bí thư quản lý mà chưa hề nghe ông tự giác đứng ra nhận trách nhiệm. Trong khi việc nhận trách nhiệm và từ chức của bọn tư bản lại đơn giản và dễ dàng. Ví dụ trường hợp Thủ tướng Anh, Boris Johnson, vào thời điểm đang có uy tín rất cao đã từ chức vì tham dự tiệc tùng tại dinh với thuộc cấp, lúc dịch covid đang lây nhiễm, vi phạm lệnh của chính phủ cấm tụ tập đông người. Vì vậy việc từ chức của ông Johnson đưa đến chính trường nước Anh bị hỗn loạn trong một thời gian.

Còn nội dung các bài viết ca ngợi “Sức mạnh vô địch của Đảng là ở tinh thần kỷ luật và tự giác” https://vietnamnet.vn/suc-manh-vo-dich-cua-dang-la-o-tinh-than-ky-luat-tu-giac-2245721.html và “Tổng Bí thư đã mẫu mực toàn diện, cán bộ phải thực sự gương mẫu” https://vietnamnet.vn/tong-bi-thu-da-mau-muc-toan-dien-can-bo-phai-thuc-su-guong-mau-2244503.html thì tại sao tất cả các tổ chức, cơ quan, ban ngành, đoàn thể về chính trị, kinh tế, xã hội, tôn giáo, quân đội, công an, văn hóa… đều vi phạm luật pháp nghiêm trọng? Liệu đảng lãnh đạo toàn diện và ngài đảng trưởng có đủ phẩm chất, có xứng đáng như thế hay không? Đã hẳn câu trả lời không có gì khó cả.

Câu hỏi khác là, có phải vì “chế độ ta dân chủ gấp vạn lần chế độ tư bản” nên mới xảy ra tình trạng hổ lốn thật sự nêu trên? Liệu Ban Tuyên giáo hay ai đó có dám trả lời không?

Chuyện châm biếm về văn chương thì có “văn chương mặc áo thụng vái nhau”. Còn hiện tình chính trị đảng CSVN thì đang có “hột xoàn, đô la và tình đồng chí vái nhau”!

( 10/2/2024, mùng hai Tết Giáp Thìn)

Hồ Phú Bông


 

Kể chuyện đêm giao thừa: Nỗi buồn của ông Nguyễn Xuân Phúc

Chính trị gia trong thể chế cộng sản là vậy, cho dù đương chức hoặc “về vườn đuổi gà”, vẫn ăn không ngon, ngủ chẳng yên, lo sợ đủ điều.

Báo Tiếng Dân

Mai Hoa Kiếm

9-2-2024

Từng ngồi ghế thủ tướng, chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng An ninh, Tổng tư lệnh các lực lượng vũ trang, Nguyễn Xuân Phúc được xem là người ở trên tận cùng của đỉnh cao quyền lực. Tuy nhiên, song hành với ông ngoài tiền bạc, vật chất, niềm vui, hạnh phúc… nguyên thủ quốc gia quyền lực ngút trời như ông cũng không tránh khỏi cay đắng, tủi nhục, khi rời chính trường và ông đã phải ôm những nỗi buồn nuốt không trôi theo suốt cuộc đời mình.

Nỗi buồn thứ nhất

Vào những ngày giáp tết năm ngoái, ngày 17-1-2023, tức 26 tháng Chạp năm Nhâm Dần, Hội nghị Trung ương bất thường đã tước bỏ mọi chức vụ trong đảng đối với Nguyễn Xuân Phúc. Một ngày sau, quốc hội “đảng cử dân bầu” tiếp tục làm cú bất thường, bắt ông trả hết “áo mão cân đai” chủ tịch nước, để về làm thứ dân.

Đây là nỗi nhục có lẽ sẽ bám theo ông suốt cả cuộc đời, khi các “đồng chí” của ông chọn thời điểm để truất phế ông, loại bỏ ông đúng vào dịp Tết Nguyên đán, dịp mà người ta chỉ mang đến những điều tốt đẹp, may mắn cho nhau!

Những kẻ hàng ngày tay bắt mặt mừng, ôm hôn thắm tình đồng chí… nay đã quay lưng, tráo trở nhanh quá. Những kẻ cùng “nền tảng tư tưởng” với ông đã lần lượt bắt giam những người thân, ruột thịt trong gia đình ông: Trần Văn Tân, Nguyễn Thị Thanh Thuỷ, Nguyễn Bạch Thuỳ Linh… Thậm chí chúng còn đe doạ bắt cả vợ con ông, để buộc ông phải viết đơn xin thôi chức, về vườn.

Có lẽ ông Phúc sẽ không bao giờ quên mùa Xuân chạm ngõ năm ngoái. Chỉ còn vài ngày nữa là tới lần thứ hai ông gởi lời chúc Tết đến cả nước, bỗng dưng “tổng đà chủ” Nguyễn Phú Trọng nhảy vào, giành mất cái quyền của nguyên thủ quốc gia, lên sóng truyền hình đêm giao thừa của ông.

Là “nhân sự đặc biệt” khoá 13, Nguyễn Xuân Phúc ngồi ghế chủ tịch nước chỉ hơn 21 tháng (5-4-2021 đến 18-1-2023), là điều hiếm có trong chế độ cộng sản!

Vợ chồng ông Nguyễn Xuân Phúc tại nhà riêng. Nguồn: Mai Hoa Kiếm/ dành riêng cho Tiếng Dân

Nỗi buồn thứ hai

Ở trong Bộ Chính trị liên tiếp ba nhiệm kỳ, Nguyễn Xuân Phúc không đủ thủ đoạn, mưu lược, lẫn tài ứng biến để cài cắm người của ông vào hàng ngũ lãnh đạo cấp cao. Vì thế, trong Bộ Chính trị, Ban Bí thư, không hề có “đệ tử” của ông Phúc. Cho nên, khi ông bị bao vây, bị phê bình chỉ trích, bị tấn công tới tấp nhằm tước bỏ quyền bính, thì không có ai đứng ra bảo vệ ông.

Trước và sau thời điểm ông Phúc bị đồng đảng đưa ra “làm thịt”, đám đàn em của ông cũng bị các “đồng chí” đem ra làm bia để nhả đạn:

Nguyễn Văn Hùng, Phó Chủ nhiệm Uỷ Ban Kiểm tra Trung ương, bị dồn ép đến nhảy lầu siêu thoát hôm 21-11-2022, ở tuổi 59.

– Trần Văn Minh, Phó Chánh Thanh tra Chính phủ, bị bức tử, treo cổ tại nhà riêng vào ngày 4-3-2023, ở tuổi 56.

– Phan Việt Cường, bí thư Tỉnh uỷ Quảng Nam, đã phải rời bỏ nhiệm sở, xin nghỉ việc, về hưu non, khi còn hai năm nữa mới hết nhiệm kỳ. Cùng lúc, tập thể Ban Thường vụ Tỉnh uỷ, các Phó bí thư, các Uỷ viên Thường vụ Tỉnh uỷ, lãnh đạo UBND tỉnh, giám đốc các sở ban ngành Quảng Nam đều bị dính kỷ luật. Kẻ bị khai trừ, người bị cách chức, cảnh cáo… không kể hết.

Trần Đức Quận, bí thư Tỉnh uỷ và Trần Văn Hiệp, chủ tịch UBND tỉnh Lâm Đồng, hai “đệ tử ruột” và là đồng hương Quảng Nam – Đà Nẵng của ông Phúc cũng bị giăng bẫy, bị mời ra Hà Nội “họp đột xuất” rồi bắt giam luôn mà không cần báo cho hệ thống chính trị tỉnh Lâm Đồng biết tin.

– Nguyễn Công Khế, người bạn thâm tình với Nguyễn Xuân Phúc đã bị tống giam hơn ba tuần trước. Khế chơi với ông Phúc từ những năm đầu của thập niên 1980, khi ông Phúc chỉ là chuyên viên Văn phòng UBND tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng. Một sự trùng hợp lạ lùng là vụ án mà Khế bị dính, lại có bút phê của ông Phúc, khi ông làm bộ trưởng.

Nỗi buồn thứ ba

Cha ông Phúc là cụ Nguyễn Văn Hiền, sinh năm 1917, hiện sống tại Đà Nẵng. Cụ Hiền theo Việt Minh, sau tập kết ra Bắc, huy hiệu 75 năm tuổi đảng. Mẹ ông Phúc là bà Nguyễn Thị Đằng (1922-1966), là Bà mẹ Việt Nam Anh hùng. Cả mẹ và chị gái ông đều là liệt sĩ. Ông Phúc còn có anh ruột Nguyễn Quốc Dũng, là Anh hùng Lực lượng Vũ trang.

Vợ ông Phúc là bà Trần Thị Nguyệt Thu, sinh năm 1962. Bà Thu là con gái của ông Trần Văn Dõng (1931-1968) và bà Võ Thị Cương, sinh năm 1934. Bà Cương theo du kích quân từ năm 18 tuổi. Sau này bà Cương mở hiệu may Kim Cương tại Cầu Vồng, đường Thống Nhất (nay là đường Lê Duẩn), Đà Nẵng. Vì làm giao liên và tiếp tế cho Việt Cộng, nên bà bị bắt giam, giai đoạn 1969-1971. Ông Dõng tập kết ra Bắc, sau quay lại chiến trường Quảng Nam và bị phục kích, hy sinh năm 1968, để lại cho bà Cương năm người con.

Kể dông dài như vậy để thấy ông Nguyễn Xuân Phúc có lý lịch “đỏ rực” như thế nào. Với truyền thống gia đình, bề dày công tác, bản lĩnh chính trị như vậy, nhưng ông vẫn bị đánh văng khỏi “tứ trụ” khi đang ở trên đỉnh cao quyền lực, chưa kể các “đồng đảng” của ông lựa đúng thời điểm giáp Tết để truất phế ông, thử hỏi có nỗi buồn nào lớn hơn?

Nỗi buồn thứ tư

Vợ ông, bà Trần Thị Nguyệt Thu có một chị gái tên là Trần Thị Nguyệt Phương, sinh năm 1960. Bà Nguyệt Phương là giáo viên đã nghỉ hưu, có chồng là doanh nhân thành đạt ở Đà Nẵng.

Trong đại dịch Covid 19, vợ chồng bà Nguyệt Phương cũng đã đóng góp nhiều tỷ đồng cho địa phương chống dịch. Mẹ của hai bà Nguyệt Phương và Nguyệt Thu, cụ Võ Thị Cương cũng ủng hộ “quỹ vacine chống dịch” 100 triệu đồng.

Vợ chồng bà Trần Thị Nguyệt Phương, em vợ và em cột chèo của ông Phúc. Nguồn: Tác giả gửi riêng cho Tiếng Dân

Bà Võ Thị Cương, mẹ vợ ông Nguyễn Xuân Phúc và số tiền ủng hộ quỹ vaccine 100 triệu đồng, cùng thư cảm ơn của MTTQ gửi gia đình bà. Nguồn: Ảnh độc quyền của Tiếng Dân

Đại án Việt Á liên quan test kit nổ ra. Cơ quan điều tra không dám công khai 80% cổ phần đáng ngờ trong công ty Việt Á, khiến dư luận xã hội có nhiều suy đoán. Cổ phần Việt Á là của sân sau quan chức, hay của các đồng chí “nước lạ”?

Chỉ biết rằng, sự lập lờ của đảng khi bắn thông tin ra ngoài, khiến bàn dân thiên hạ cứ đồn thổi, thêu dệt, gán ghép bà Trần Thị Nguyệt Thu là “trùm cuối”. Thực tế, thông tin này không đúng, nhưng ông Phúc không thể giải bày, bởi ông vừa lên tiếng phân bua “Gia đình tôi, vợ, các con tôi không tư lợi, tham nhũng, liên quan đến Việt Á, chưa bao giờ gặp giám đốc Việt Á… ” thì ông đã bị Tuyên giáo cho báo chí… bịt miệng! Điều này khiến ông ôm nỗi buồn vô tận.

Nỗi buồn thứ… n

Sẽ không kể hết được những nỗi buồn của Nguyễn Xuân Phúc, một người Quảng Nam, có mặt trong Bộ Chính trị ba khóa 11, 12 và 13 (Riêng người Quảng Nam có mặt liên tục trong Bộ Chính trị 6 khoá, từ khoá 8 đến khoá 13). Khi ông Phúc rời chính trường, đại diện Quảng Nam sẽ chấm dứt hiện diện trong Bộ Chính trị nhiều khoá tiếp theo, vì không có bất kỳ gương mặt nào nổi trội.

Trong một diễn biến khác, dàn cán bộ, đàn em của ông Phúc bị đánh te tua ngay trên đất Quảng Nam. Quảng Nam hết nhân sự, đồ đệ của Nguyễn Bá Thanh là Lương Nguyễn Minh Triết, sinh năm 1976, là ủy viên dự khuyết Trung ương khoá 13 đã … “buồn ngủ gặp chiếu manh”. Mới đây, Triết được Trung ương bổ nhiệm làm bí thư Tỉnh uỷ Quảng Nam, thay cho Phan Việt Cường, một đàn em của ông Phúc vừa bị mất chức.

Nguyễn Xuân Hiếu là quý tử của Nguyễn Xuân Phúc. Từ khi Hiếu ở Mỹ quay về Việt Nam, Hiếu vẫn loay hoay công tác Đoàn, chưa biết tương lai sẽ về đâu. Chức vụ “loằng ngoằng” của Hiếu hiện nay là Ủy viên Ban chấp hành, Phó Trưởng ban Đoàn kết tập hợp Thanh niên Trung ương Đoàn, Ủy viên Thường trực Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Hội LHTN Việt Nam.

Ảnh: Quý tử Nguyễn Xuân Hiếu. Nguồn: Mai Hoa Kiếm/ Tiếng Dân

Chính trị gia trong thể chế cộng sản là vậy, cho dù đương chức hoặc “về vườn đuổi gà”, vẫn ăn không ngon, ngủ chẳng yên, lo sợ đủ điều.

Quan địa phương thì sợ bị khởi tố, phải “nôn” ra cho quan trên, cống nộp lại tài sản cướp được bao nhiêu năm cho đồng đảng. Quan triều đình thì sợ bị “đánh bã”, chết bất đắc kỳ tử, sợ bị biến thành “củi” ném vào lò. Cán bộ cấp cao thì sợ các cuộc thanh trừng, giết người diệt khẩu.

Đáng sợ hơn, là bị đầu độc phóng xạ, để rồi dở sống, dở chết, người không ra người, ngợm không ra ngợm. Ông Phúc con giữ được mạng khi về với vợ con, kể ra cũng còn may hơn Trần Đại Quang, Nguyễn Bá Thanh…


 

Một câu hỏi nhân 45 năm cuộc chiến Biên giới Việt-Trung-Trương Nhân Tuấn

Ba’o Tieng Dan

Trương Nhân Tuấn

13-2-2024

Cuộc chiến “Biên giới tháng hai” đến nay đã 45 năm. Trung Quốc gọi tên cuộc chiến là “hoàn kích tự vệ”, mục tiêu là “dạy cho Việt Nam một bài học”. Việt Nam gọi cuộc chiến 17 tháng 2 năm 1979 là cuộc chiến “xâm lược”: “Chiến tranh xâm lược ngày 17-2-1979 là đỉnh cao của những hành động thù địch của lãnh đạo Trung Quốc”.

Câu hỏi trước tiên đặt ra: Phía Trung Quốc có gọi tên đúng về cuộc chiến hay không? “Hoàn kích tự vệ” có nghĩa là “đánh trả để tự vệ”. Điều này Trung Quốc muốn nói Việt Nam đánh Trung Quốc trước và Trung Quốc chỉ đánh trả tự vệ.

Sự thật thế nào? Việt Nam “đánh trước” Trung Quốc hồi nào? Ở đâu? Lịch sử có được bạch hóa vấn đề này hay chưa?

Một tài liệu của CIA, Mỹ, được bạch hóa từ năm 2002 được nhà báo Vũ Quí Hạo Nhiên công bố năm 2009 trên báo Việt Tide. Một đoạn trong tài liệu của CIA cho rằng, Việt Nam đã chiếm đất của Trung Quốc khoảng 60 cây số vuông.

Câu hỏi đặt ra là, vị trí 60 cây số vuông đất (nói là Việt Nam chiếm của Trung Quốc) ở đâu? Việt Nam chiếm khi nào? Sau khi phân định lại biên giới tháng 12 năm 1999, vùng đất này thuộc về phía nào?

Ai thắng ai thua trong cuộc chiến?

Trung Quốc nói mục tiêu cuộc chiến là “dạy Việt Nam một bài học”. Vậy Việt Nam có học được “bài học” nào từ phía Trung Quốc?

Tôi thấy có rất nhiều tài liệu về cuộc chiến đã được các học giả quốc tế lẫn Trung Quốc được công bố. Nhưng một số điểm mờ về cuộc chiến vẫn không thấy tác giả nào giải mã.

Thí dụ: Việt Nam có chiếm 60 km² đất của Trung Quốc hay không? Điều này rất quan trọng, vì đây là nguyên nhân để Trung Quốc mở cuộc chiến “hoàn kích tự vệ” đối với Việt Nam.

Tại sao cuộc chiến không chấm dứt hẳn, sau khi Trung Quốc rút quân ngày 5 tháng 3 năm 1979? Trên trận địa (Vị Xuyên) tiếng súng vẫn nổ, máu vẫn rơi cho đến hết năm 1989?

Để đánh dấu 45 năm cuộc chiến, theo tôi truyền thông hải ngoại, VOA, RFA, BBC… nên tổ chức các cuộc hội luận để bạch hóa các vấn đề lịch sử này.

Từ tháng 12 năm 2020 Việt Nam đã ra luật về những điều liên quan đến “bí mật nhà nước của đảng”. Tất cả những vấn đề thuộc về lãnh thổ, hải phận, chủ quyền lãnh thổ, hải đảo… trở thành “bí mật cấp quốc gia của đảng”.

Ta thấy từ thời điểm đó, trong nước tuyệt đối không có một bài báo nào viết về các vấn đề này được công bố trên báo chính thức.

Người ở hải ngoại không lên tiếng thì ai trong nước dám lên tiếng?

Sự im lặng của tất cả sẽ trở thành thái độ đồng lõa với bóng tối.


 

Mùa Xuân Trong Lòng Người Hải Ngoại – Nguyễn Thế Giác

Giac Le Nguyen

Nguyễn Thế Giác

(kính chúc quý vị có một mùa

Xuân như lòng mình mơ ước)

Nắng rót bên song, xuân võ vàng.

Quê người biết kẻ vọng quan san?

Ngửa tay đếm mấy mùa ly biệt.

Dụi mắt quên bao chuyện phũ phàng.

Đau đớn giống nòi đang ngụp lặn.

Trầm tư Dân Tộc chịu lầm than.

Tháng… năm… hậu chiến đời đen bạc.

Dốc túi bình sinh gặm ngỡ ngàng.

 

Ngỡ ngàng cho chữ S điêu linh.

Nam Bắc đâu còn cảnh chiến chinh.

Đất nước hoàn toàn về một mối.

Giang Sơn vĩnh viễn hiện nguyên hình.

Xóa đói giảm nghèo càng kiệt sức.

Tăng gia sản xuất vẫn cùng đinh.

Hải Ngoại mềm lòng nhìn cố quốc.

Thuở nào mới thấy được bình minh?

 

Bình minh rè rụt tận chân mây.

Từ đó… hoàng hôn mãi đến nay.

Hà Nội xót xa buồn phản bội.

Sài Gòn tức tưởi hận thơ ngây.

Nhan sắc lỡ trao tay tướng cướp.

Tiết trinh rủi biếu lũ quan thầy.

Xã hội rơi vào cơn khủng hoảng.

Con Hồng cháu Lạc nuốt niềm cay.

Nguyễn Thế Giác

Ngọc Trinh, các bộ trưởng tham nhũng và ‘tội ác’ phơi bày bằng hình ảnh xấu trên báo chí

Ngọc Trinh, các bộ trưởng tham nhũng và ‘tội ác’ phơi bày bằng hình ảnh xấu trên báo chí

Khải Đơn

Gửi cho BBC từ Indonesia

2 tháng 2 2024

Chụp lại hình ảnhNgười mẫu Ngọc Trinh trong bức ảnh chụp từ phòng tạm giam (bên phải) với chất lượng xấu và rõ mặt so với bức ảnh được ưu ái làm mờ của Bộ trưởng Y Tế Nguyễn Thanh Long trong phiên tòa xử tham nhũngNguồn hình ảnh: Ảnh chụp màn hình

Ngày 19/10/2023, Ngọc Trinh bị bắt. Tờ Vietnamplus thuộc Thông Tấn Xã Việt Nam đăng ảnh cô mặc chiếc áo khoác hồng mỏng và áo thun, ngồi giữa hai cán bộ công an đang đứng.

Ngày 15/1/2023, Vietnamplus cùng nhiều báo lớn khác như Tuổi Trẻ đăng bức ảnh cô mặc áo xanh sậm, chụp qua vai một cán bộ công an khác.

Một số người đọc ở Việt Nam ca ngợi: Có lẽ cô là người nổi tiếng duy nhất bị bắt mà lên hình “trông vẫn còn tử tế”. Ấy là độc giả đang so sánh cô với bà Nguyễn Phương Hằng bị bắt với tóc tai rũ rượi, gương mặt không trang điểm, hoặc đại gia Vạn Thịnh Phát còn nguyên lô cuốn tóc và mặc đồ ngủ bị bắt tại nhà.

Nhưng khi nhìn Ngọc Trinh trong những cột mốc, từ bị bắt đến khi công bố hoàn tất cáo trạng, rồi truy tố theo khung hình phạt từ 2 – 7 năm tù, tôi nhớ lại lời khen “trông vẫn còn tử tế” và tự hỏi: Vậy ai đã từng phạm tội tồi tệ hơn cô, nhưng được báo chí đối xử nhân văn hơn nhiều về mặt hình ảnh?

Cũng không khó để tìm ra họ! Trên cùng tờ Vietnamplus của Thông Tấn Xã Việt Nam, tôi tìm được ảnh cựu Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thanh Long được phóng viên tử tế bôi mờ mặt trong phiên toàn xử ông gần đây.

Tội ác ông đã phạm là gì: ăn hối lộ 2,25 triệu đô, để test kit của công ty Việt Á được nhanh chóng cấp phép, nâng khống giá và đưa vào sử dụng giữa bối cảnh có hàng chục ngàn người chết do Covid-19.

Chụp lại hình ảnhBáo Tuổi Trẻ sử dụng bức hình “đầu bù tóc rối” nhất của bà Phương Hằng làm hình tiêu đề cho nguyên một chuyên trang bà bị bắt. Trong khi đó, bộ trưởng Chu Ngọc Anh được ưu ái sử dụng ảnh đẹp đương chức cho bản tin bị bắt. Nguồn hình ảnh: Ảnh chụp màn hình

Để tưởng tượng rõ hơn tội của ông Nguyễn Thanh Long, bạn đọc có thể nhớ lại chuỗi ngày tổng lực xét nghiệm trên toàn quốc.

Giờ đây người dân đã biết, những cuộc xét nghiệm ép buộc đó không phải vì lo lắng toàn dân đau bệnh, mà để chi xài càng nhiều kit test càng tốt, kiếm được càng nhiều tiền càng tốt. Khi đó rất nhiều người đã nhiễm bệnh vì các cụm tập trung lây lan khi đi xét nghiệm.

Khi đó, ông Long là bộ trưởng, lên ti vi rất đều đặn nói về các chính sách chống dịch. Ông nhận 2,25 triệu đô cho “công lao” của mình và lãnh 18 năm tù.

Nhưng không sao, báo Vietnamplus tỏ ra là tờ báo có đạo đức với lãnh đạo, cho dù họ phạm tội ác giữa bối cảnh cả nước đang chìm trong thảm họa, bộ trưởng vẫn xứng đáng được đối xử tử tế, được bôi mờ mặt để những ai chưa kịp nhận ra ông thì không cần nhận ra ông.

Kẻ phạm tội tiếp theo nhận được sự tử tế đó là cựu Bộ trưởng Khoa học và Công nghệ Chu Ngọc Anh. Dù đã ra trước tòa, ông vẫn được báo Nhân Dân trân trọng vẽ mờ khuôn mặt. Truyền hình Thông tấn trong các buổi sáng đưa tin đã tô mờ mặt tất cả những bị can trong đại án Việt Á.

Ông Chu Ngọc Anh đã phạm tội gì? – Ông làm bộ trưởng Khoa học và Công Nghệ. Ông biết đề tài nghiên cứu kit test là sở hữu nhà nước, nhưng rất nhanh chóng đã ký các quyết định giao Công ty Việt Á phối hợp nghiên cứu với Học viện Quân y.

Trong phiên tòa, ông Chu Ngọc Anh nói ông vô ý nhận chiếc va li đựng 200.000 USD từ công ty Việt Á về và “quên mất”, nay bị bắt thì đem trả lại 4 tỷ đồng. Có lẽ vì ông “quên” và kịp trả lại tiền, ông chỉ nhận 3 năm tù giam, cực kỳ nhẹ so với những gì ông đã gây ra.

Người đọc có thể tìm lại trên Google những bài báo đưa tin bộ trưởng Khoa học và Công Nghệ đã trao bằng khen cho đại diện các nghiên cứu tiêu biểu trong phòng chống dịch Covid-19, Việt Á là một trong những đại diện đến nhận và đứng giữa “vòng tay” của ông Vũ Đức Đam và Chu Ngọc Anh.

Chụp lại hình ảnhMột hình ảnh thời còn đương chức, khi Phó thủ tướng Vũ Đức Đam và bộ trưởng Chu Ngọc Anh cùng trao thưởng cho Việt Á và ca ngợi thành công chống dịchNguồn hình ảnh: Ảnh chụp màn hình

Vậy đây là người đã chủ động giúp test kit Việt Á có danh hiệu và lan tỏa đến mọi miền đất nước.

Tương tự, với chừng ấy tội ác, người này cũng vinh hạnh được cả Vietnamplus và báo Nhân Dân bôi mờ mặt.

Bài viết bắt giữ cựu bộ trưởng trên báo Tuổi Trẻ đăng bức hình hết sức phong độ của ông, không đầu bù tóc rối như bà Nguyễn Phương Hằng hay còn đeo lô cuốn tóc như bà Trương Mỹ Lan.

Tại sao tôi phải bức xúc vì một cô người mẫu như Ngọc Trinh bị bắt và bị gợi ý án 2-7 năm tù, hay bà Nguyễn Phương Hằng bị bắt vì livestream chửi bới cả thế giới? – Bởi nếu ở vai trò là bị can của những vụ án hình sự, có gây hại cho xã hội, thì những gì hai phụ nữ này làm ít gây hại hơn nhiều triệu lần so với những tên tuổi như Nguyễn Thanh Long, Chu Ngọc Anh.

Ngọc Trinh bị bắt vì tội tập motor cùng thầy giáo ở nơi vắng vẻ, xong bị té và khoe clip lên mạng.

Bà Phương Hằng livestream chửi nhiều người sai sự thật (và giúp người dân hình thành thói quen đòi sao kê mỗi khi đóng góp từ thiện).

Hai phụ nữ này cũng vô hại hơn những tên tuổi được hạ cánh an toàn như Nguyễn Xuân Phúc, Vũ Đức Đam vì sai phạm liên quan đến thảm họa khiến hàng chục ngàn đồng bào chết trong dịch Covid-19 và trục lợi từ hàng chục ngàn người cần được về bên gia đình qua những chuyến bay giải cứu.

Ở góc độ nhìn về nữ giới, những bức ảnh của Ngọc Trinh, bà Phương Hằng được trưng ra với vẻ hả hê thắng thế của nhà cầm quyền, và cho phép công chúng không gian đủ lớn để cười cợt vào nhan sắc, cơ thể của hai phụ nữ này bằng cái nhìn tấn công giới tính.

Với phụ nữ, nhan sắc là phần quan trọng. Phần này bị hủy hoại vì những bức ảnh tóc rối bù, mặc áo thun tay bị còng, ảnh mờ nhòe chụp từ vai công an ra như để chứng minh sự “có tội” và “không còn danh phận” mà họ phải gánh chịu.

Ngược lại, tuy ra tòa với vài triệu đô tham nhũng, 18 năm tù lận lưng, nhiều tội ác thực sự gián tiếp gây chết và tổn thương đồng bào trong đại dịch, những bộ trưởng, cựu bộ trưởng tiếp tục “hưởng quyền” làm mờ mặt, được các tờ báo quan trọng nhất về mặt chính trị là Nhân Dân và Vietnamplus (Thông Tấn Xã Việt Nam) trân trọng che mờ, dù họ đã bị kết án.

Thậm chí, ảnh công bố bản tin bị bắt của bộ trưởng cũng là ảnh đẹp thời đương chức.

Khi cư dân mạng đưa ra những câu đùa kiểu “Ngọc Trinh là được ưu ái có hình tử tế nhất rồi!”, thì sự đùa giỡn đó đã vô ý quên đi sự thật khó chịu hơn nhiều, đó là sự bất bình đẳng trong cách báo chí sử dụng hình ảnh nghi can chưa bị kết tội và đã bị kết tội.

Dù đã có án 18 năm tù, Nguyễn Thanh Long vẫn được che mặt. Dù chưa ra tòa, mặt Ngọc Trinh ngồi bị còng tay, bị dẫn đi, bị thẩm vấn đã đầy rẫy các báo.

Ở đây, tôi đặt câu hỏi về tính công chính của những biên tập xử lý hình ảnh của các báo. Các tờ báo này cho thấy họ chẳng có quy tắc nào trong việc che mờ mặt nhân vật hay bảo vệ danh tính ai cả.

Không lẽ một cô người mẫu chưa bị kết tội có ít quyền con người hơn một bộ trưởng phạm nhiều tội đã bị kết án?

Một người livestream không cần phẩm giá nên đáng bị chưng ra đầu tóc rối bù? Còn bộ trưởng phạm tội thì cần được giữ gìn phẩm chất nên được xóa mờ bớt mặt để khỏi ai nhận ra?

Có phải thước đo để các tờ báo ưu ái là quyền lực mà những bị can này từng sở hữu trước khi ra vành móng ngựa? Hay các cơ quan ngôn luận này cũng chẳng cần quan trọng gì phẩm giá của những phụ nữ mà họ và cố ý câu view bằng cách dùng hình ảnh đủ xấu và bôi nhọ họ trên mạng?

Đó cũng là khi độc giả nhận ra cách chọn xóa mờ ảnh ai thể hiện phương châm phụng sự của tờ báo và những biên tập viên ảnh: ta hiểu họ thực sự coi trọng ai và muốn ai trở thành trò cười thu hút đám đông.

K.Đ.

*****

Bài viết thể hiện văn phong và quan điểm của tác giả, một nhà thơ, nhà văn Việt Nam.

Nguồn: BBC Tiếng Việt


 

THỬ TÌM HIỂU VÀI NÉT VỀ “BÀN THỜ ÔNG THIÊN” QUA VÀI TRANG SÁCH CŨ

Góc nhìn An-Nam

(Tác giả: Hai Trầu).

Nhắc tới miền quê thuộc miền Tây Nam nước Việt, không ai là không biết tục thờ cùng “Bàn Thờ Ông Thiên” nơi trước sân ở mỗi nhà; nhưng danh từ “Bàn Thờ Ông Thiên “ có từ khi nào thì khó mà xác định một cách chắc chắn.

Lần dở lại các trang sách cũ, như quyển “Đại Nam Quốc Âm Tự Vị” của Huình-Tịnh Của (1) không có danh từ này. Rồi đến các tự điển như “Hán Việt Từ Nguyên” hoặc “Tầm Nguyên Từ Điển” của Bửu Kế (2) cũng không thấy nhắc đến danh từ này. Lần mò tìm trong “Thành Ngữ Điển Tích Danh Nhân Từ Điển” của Trịnh Vân Thanh (3) cũng không có vết tích gì về “Bàn Thờ Ông Thiên”. Ngay như quyển “Việt Nam Tân Tự Điển” của Thanh Nghị, do nhà xuất bản Thời Thế (Sài Gòn), 1951, cũng không có ghi lại danh từ này dù việc thiết lập “Bàn Thờ Ông Thiên” đã có từ rất lâu trước đó.

Vì muốn tìm hiểu việc thờ cúng “Bàn Thờ Ông Thiên” rất phổ thông này nơi các làng quê, chúng tôi tìm đọc qua các sách vở có liên quan đến đất Nam Kỳ như “Một Tháng Ở Nam Kỳ” trong quyển Hành Trình Nhật Ký của Phạm Quỳnh (4), “Tìm Hiểu Đất Hậu Giang & Lịch Sử Đất An Giang” cũng như “Lịch Sử Khẩn Hoang Miền Nam” của Sơn Nam (5) đều không thấy nhắc đến việc thờ Trời này.

Rồi chúng tôi dò tìm lại “Việt Nam Phong Tục” của Phan Kế Bính, “Làng Xóm Việt Nam” của Toan Ánh (6) đều không thấy vết tích gì về “Bàn Thờ Ông Thiên”.

Đến như cuốn “Thần, Người Và Đất Việt” (bản mới) của Tạ Chí Đại Trường (7) tác giả có khảo sát rất chi ly về các tín ngưỡng trong việc thờ phượng tế tự cùng các tôn giáo vùng đất Nam Kỳ, nhưng cũng không thấy nhắc đến việc cúng kiến nơi “Bàn Thờ Ông Thiên”.

Thành ra, càng tìm kiếm sách vở nhắc đến “Bàn Thờ Ông Thiên”, dù chưa gặp, nhưng tôi vẫn không nản lòng vì qua việc tìm kiếm này, tôi có dịp đọc lại nhiều sách cũ mà lúc bình thường tôi chưa đọc kỹ.

Thế rồi, qua cuốn du ký và biên khảo“Bảy Ngày Trong Đồng Tháp Mười” của Nguyễn Hiến Lê, tác giả kể:

“Ngoài Bắc làng nào cũng có chùa, và phụ nữ thường đi lễ Phật đấy, song ít nhà có bàn thờ Phật và số người ăn chay không đáng kể.

Anh Bình mỉm cười:

-Anh quên rằng dân quê Bắc-Việt suốt năm ăn chay sao ? “Tứ thời rau muống, tứ thời tương.”

-Ngay những nhà giàu ở thành-thị cũng ít ăn chay, ít lắm, mà có ăn chay thì chỉ ăn tại chùa, trong những dịp có hội hè, tế lễ thôi. Trong này mười gia đình thì tám chin gia đình có bàn thờ Phật hoặc bàn thờ ông Thiên và nhà nào cũng có người ăn chay.

Đi ghe trong các kinh, rạch, vào lúc sẩm tối, ta thường thấy hai bên bờ, cứ vài chục thước lại hiện lên những đốm đỏ, nhỏ như đom-đóm; đó là hương thắp trước mỗi nhà. Có xóm vang lên tiếng tụng kinh gõ mõ. Có miền tới ngày rằm, mùng một, không sao kiếm được ở chợ các món thịt, cá. Nhà nào cũng ăn chay và có nhiều người ăn chay trường. Cảnh ấy, ở Bắc-Việt tuyệt-nhiên không thấy.”(

Ở cuối trang tác giả chú thích về “Bàn thờ ông Thiên”: “Một bàn thờ nhỏ đặt trên một cái trụ ở giữa trời tại giữa sân, trước nhà, để thờ Trời Phật” (9).

Có được những bút lục vừa kể chúng tôi mừng lắm, ít ra có một bậc tiền bối ghi lại việc thờ phượng Trời Phật này bằng giấy trắng mực đen thay vì mình chỉ biết qua truyền miệng với nhau. Thế nhưng, vì muốn tìm học hỏi thêm, nên chúng tôi tìm đọc lại “Văn Minh Miệt Vườn” của Sơn Nam, và bắt gặp nhà văn ghi lại đôi nét về khung cảnh nhà cửa miệt vườn như dưới đây:

“Chúng tôi thử phác họa một ngôi nhà ở Miệt Vườn, chủ nhân là dân điền chủ bậc trung. Nhiều ngôi nhà cất sau này dựng hàng rào sắt, có xây hồ nước lộ thiên, có lầu. Theo ý chúng tôi thì những ngôi nhà tân thời ấy, không tiêu biểu cho lắm, tốt hơn là nên chọn lựa một kiểu nhà hơi xưa, cất vào khoảng năm 1905-1910, lần hồi gia chủ mua sắm thêm bàn ghế bên trong, tu bổ lại.

Địa điểm chọn lựa là vùng Cái Bè, ở bờ sông Tiền, nơi nổi tiếng nhờ vườn cam và cũng là vùng đất xưa. Hy vọng rằng kiểu nhà sau đây- nhà của điền chủ- nói lên được phần nào cách ăn ở của người Miệt Vườn hồi đầu thế kỷ, với nhiều tiểu dị nhưng cũng có nhiều nét đại đồng. Những người phú nông, trung nông cất nhà theo quan niệm ăn ở và thẩm mỹ ấy, nhiều chi tiết được thay đổi tùy theo túi tiền của gia chủ.

Mỗi nhà là một cung điện bình dân, với nhà thủy tọa, với sân rộng, hòn non bộ, cây kiểng. Sau nhà là vườn tược, trước sân và bên hông thì trồng cây để lấy bóng mát. Nhà không quá kín đối với người ngoài.

Nhà mát cất ở mé sông, kiểu nhà thúy tọa, có “băn” bằng cây đóng chung quanh. Đây là nơi lý tưởng để ngắm cảnh khi trăng lên, khi nước lớn. Bên cầu mát là trại lá nhỏ để ghe xuồng đậu, từ chiếc ghe hầu, mui ghe chạm trổ phết vàng sơn son, đến chiếc ghe lườn, xuồng be, xuồng vỏ gòn.

Rời nhà mát, gặp con đường cái, chạy dài theo mé rạch. Qua lộ, đến cổng vào nhà. Cổng ít khi đóng lại, nhiều khi không có cửa. Cổng bằng cây, bằng gạch. Nếu túng thiếu hoặc yêu mến thiên nhiên, cứ trồng cây, uốn cho nhánh giao lại theo hình vòng nguyệt, hai bên là hàng rào bằng cây khô hoặc cây tươi như dâm bụt, cây trà kiểng, cây kim quit.

Từ cổng vào nhà là con đường lót gạch tàu, bên đường viền cỏ dền tây, bông nở ngày, bông vạn thọ hoặc cây đinh lăng.

Bàn thờ ông Thiên dựng giữa sân, gần đường cái. Nhiều khi gia chủ bố trí thêm một cây trụ, trên chót là cái lồng cửa kiếng, ban đêm thấp ngọn đèn dầu lửa cho vui. “(10)

Qua đoạn trích vừa kể bàn về ngôi nhà hồi đời xưa, tức là vào những năm 1905-1910 nơi miệt vườn đã có “Bàn Thờ Ông Thiên” tươm tất rồi với ngôi nhà tiêu biểu vừa kể . Điều đó cho thấy, sự thờ Trời Phật qua Bàn Thờ Ông Thiên có lẽ nó đã có khá lâu trước đó.

Trở lại nhận xét của Nguyễn Hiến Lê về tín ngưởng của dân Nam-Việt trong cuốn “Bảy Ngày Trong Đồng Tháp Mười”, tác giả viết:

“Ở chùa bước ra, tôi nói với anh Bình:

-Theo Chu Duy-Chi, tác giả cuốn :”Trung-Quốc Văn-Nghệ Tư-Trào Sử-Lược”, thì miền nam Trung-Hoa khí hậu mát-mẻ, đất cát phì nhiêu, việc mưu-sinh nhẹ-nhàng, nên dân-gian thường được nhàn-hạ, có thì giờ không-tưởng, suy-nghĩ về lẽ huyền bí của Vũ-trụ, tìm cách thoát tục tu tiên. Óc tưởng-tượng của họ phong phú mà óc thực tế thì kém, văn-chương lãng-mạn phát-đạt hơn văn-chương tả thực. Trang-Tử và Khuất-Nguyên đều là người phương Nam, còn Khổng-Tử là người phương Bắc.

-Thuyết ấy áp dụng vào nước ta cũng có chỗ đúng. Như ở Nam-Việt này, đạo Khổng không phát triển bằng các tôn-giáo Lão, Phật.”(11)

Chính vì ảnh hưởng bởi Lão Giáo và Phật Giáo hơn các tông giáo khác cho nên việc thờ Trời Phật qua Bàn Thờ Ông Thiên của dân Nam-Việt là một lẽ hết sức tự nhiên. Thêm vào đó, theo Nguyễn Văn Huyên, trong Văn Minh Việt Nam, bàn về đạo Lão, tác giả viết :

“Vị thần tối cao của những người theo đạo Lão, điều khiển tất cả các thần khác, là Ngọc Hoàng. Ông ở trung tâm của Trời…” và “Ngọc Hoàng thường được gọi là ông Trời hay Trời. Trong ý thức dân gian, Trời là căn nguyên của các hiện tượng khí quyển và sự che chở cho người trần. Trời là nguyên nhân nội tại của tất cả; Trời chủ trì cái sống, cái chết, hạnh phúc, sự giàu nghèo, v.v… Trời chẳng phải là sức mạnh mù quáng; Trời xem xét, suy nghĩ, phán xét. Về mặt vật chất thì Trời được tiêu biểu bằng vòm trời tạo thành một nửa thế gian, nửa kia là Đất. Toàn thể vũ trụ được gọi là Trời Đất”.(12).

Ngoài ra, bàn thêm về Ngọc Hoàng, tức Ông Trời, tác giả Nguyễn Văn Huyên ghi tiếp:

“Người Việt nói rằng: “Ngọc Hoàng lúc khai thiên lập địa là một con chim màu đỏ. Lúc trời đất chưa ra khỏi sự hỗn mang, và bóng tối còn bao trùm vạn vật, Ngọc Hoàng đã cai trị vật chất bất động và lộn xộn. Sau này, khi Trời được giải thoát, đứng trên cao, và Đất được giải tỏa, nằm dưới thấp, thì Ngọc Hoàng ngự trị 36 cung điện của các thần trên Trời và 72 thần của các tầng của Đất. Ông là chúa tể của Mặt Trời, Mặt Trăng, các vì Sao, Gió, Mây, Sét và Mưa. Các thần và ma của núi, sông, rừng, cánh đồng, biển, cũng như các sinh vật đủ loại người, chim trên không, cá dưới biển đều trở thành thần dân của Ngọc Hoàng. Ở thời Bàn Cổ xa xưa, khi con người còn hoang dã ăn thịt sống và uống máu tươi súc vật, thì Ngọc Hoàng cử Phục Hy xuống truyền cho họ những yếu tố của văn minh, cử Thần Nông dạy họ làm ruộng, và Hiên Viên dạy họ dệt vải lanh và dệt lụa. Chính Ngọc Hoàng đã tạo nên các nền trật tự thái bình vinh quang của Nghiêu và Thuấn, và sai Vũ Vương đắp đê ngăn nước trong trận lụt tràn khắp thế gian. Ngọc Hoàng còn phái xuống trần Cao Đào để thiết lập công lý giữa mọi người, Tiết để định ra năm mối quan hệ xã hội lớn, Khổng Tử để viết Ngũ Kinh, và tất cả các bậc hiền giả đã làm rạng rỡ loài người”.(13)

Do vậy, vốn là xứ nông nghiệp, nên khi khấn vái, người ta cầu khấn Ngọc Hoàng, tức Ông Trời, cùng các vị thần linh đệ tử của Ngài trong tất cả các sự kiên liên qua tới cuộc sống như sinh đẻ, bệnh tật, dịch bệnh, hạn hán, lụt lội, mưa nắng, mùa màng v.v… như qua các thực tế trong việc van vái nơi “Bàn Thờ Ông Thiên” mỗi ngày hoặc qua văn chương truyền khẩu còn lưu lại mãi mãi:

“Lạy Trời mưa xuống

Lấy nước tôi uống,

Lấy ruộng tôi cày,

Lấy đầy bát cơm,

Lấy rơm đun bếp…”

Về hình thể Bàn Thờ Ông Thiên”, thì ai ai có qua vùng đất Nam Việt cũng đã thấy và đã biết hình dáng loại bàn thờ này, giống như nhị vị tiền bối Nguyễn Hiến Lê và Sơn Nam lược kể. Thuở còn nghèo, mới khai hoang lập ấp, người ta chặt cây tràm, hoặc đốn gốc tre gai dài chừng từ 1 thước 60 đến hai thước làm trụ dựng làm bàn thờ ông Thiên. Trên đầu trụ đóng cây thành hình chữ thập nhằm mục đích giữ cho miếng ván dùng làm bệ thờ không bị lật rớt. Sau đó lựa miếng ván vuông vức khoảng chừng bốn tấc đặt lên chữ thập này. Và vậy là có bàn thờ ông Thiên với cái lon thiếc làm chỗ cấm nhang, chai nước mưa, ba cái ly nhỏ để cúng nước và một chai nhỏ dùng làm bình bông cúng Trời Phật. Bông thường thường là bông trang, bông huệ, bông điệp, bông mồng gà trồng ngay nơi bàn ông Thiên mà mỗi nhà nào cũng có trồng khi bắt đầu dựng trụ thiết lập chỗ thờ cúng này.

Dùng cây tràm, dùng gốc tre lâu ngày trụ bàn thờ ông Thiên bị mưa nắng làm mục, người ta mới nghĩ đến việc dùng cây vông nem hoặc cây gòn làm trụ vì các loại cây này khi cắm xuống đất chúng sẽ đăm rễ ra nhánh nên trụ sẽ sống lưu niên từ năm này qua năm khác không sợ mục; chỉ có điều lâu lâu nên để ý mé bớt các các nhánh vông, nhánh gòn cho gọn để bàn thờ được tươm tất và đẹp mắt.

Dần dần về sau vào những năm cuối thập niên 1950 và đầu thập niên 1960 miệt chợ Thủ thuộc Chợ Mới (An Giang) và nhiều nơi khác thuộc Long Xuyên như Cần Sây, Rạch Gòi Lớn, hoặc các vùng thuộc Châu Đốc, Cần Thơ, Sa Đéc, nói chung các vùng thuộc Tiền Giang và Hậu Giang người ta nghĩ ra cách đúc Bàn Thờ Ông Thiên bằng xi măng cốt sắt và để bán tại chỗ hoặc có ghe chở bán khắp các làng quê trong vùng. Do vậy sau này, ít thấy bàn thờ ông Thiên làm bằng cây vông, cây gòn, gốc tre hay các loại cây gỗ khác và chỉ còn vài nhà vì quá nghèo không mua nổi bàn ông Thiên đúc xi măng thì mới còn dùng các loại cây cối có sẵn trong vườn làm trụ bàn ông Thiên.

Về tên gọi “Bàn Thờ Ông Thiên”, qua sách vở như vừa ghi bên trên, thoạt kỳ thủy ai ai cũng gọi “Bàn Thờ Ông Thiên” nhưng rồi dần dần vì tính giản dị của cư dân nơi vùng sông nước Cửu Long này nên nguyên chữ “Bàn Thờ Ông Thiên” được lược ngắn bớt chữ “thờ” thành ra “Bàn Ông Thiên . Chẳng hạn vùng An Phú, nhà văn Khiêm Cung Dương Văn Chung cho biết dân nơi ấy gọi “Bàn Ông Thiên”. Ở vùng Châu Phong, theo chị Lộc Tưởng, người chủ trương trang nhà Thất Sơn Châu Đốc cũng cho biết ở đây người ta cũng gọi “Bàn Ông Thiên”.

Nhắc đến vùng Châu Phong của chị Lộc Tưởng, chúng tôi nhớ lại trong sách “Bangsa Champa, Tìm Về Một Cội nguồn Cách Xa”, của tác giả Đỗ Hải Minh, biên khảo về đời sống đồng bào Chăm vùng cù lao Châu Phong có nhận xét về sự khác biệt giữa nhà cửa cư dân Việt và cư dân Chăm trong vùng, với tục thờ cúng “Bàn Ông Thiên” như sau:

“Từ bên này bờ sông nhìn sang bên kia, không xa lắm, chỉ vào khoảng 50 thước là cùng, tiếng trẻ em vui đùa vẫn vọng mồn một sang bên này bờ, nhưng thực tế là hai thế giới khác biệt. Thật vậy, nhà cửa bên kia sông, thường đắp nền cao rồi dựng cột và vách lên, bên trong nhà có bàn thờ tổ tiên,bày biện bàn ghế, giường ngủ có chân cao. Hầu như trước nhà nào cũng có một bàn thờ nhỏ gọn gọi là “Bàn ông Thiên” buổi chiều khói hương nghi ngút. Bên này sông, trái lại, nhà nhà đều có sàn; cột thường bằng cây nguyên bào nhẵn, cao khỏi đầu người, mặt tiền nhà nào cũng có một cái thang rắn chắc bằng gỗ, và bên trong nhà hầu như không có bàn ghế, nên khi khách đến nhà thì chủ nhà thường trải chiếc chiếu hoặc tấm thảm, để chủ khách cùng ngồi xếp bằng trên sàn gỗ. Nhà cửa phần lớn sát vào nhau, cả làng hầu như không có nhà nào trồng rau quả, vườn tược, nhứt là vườn trầu xanh tươi như bên kia bờ.”(14)

Qua nhận xét vừa trích về “Bàn Ông Thiên”, cho thấy học giả Đỗ Hải Minh dù là người Chăm nhưng ông rất am tường việc tín ngưỡng của cư dân Việt quanh vùng Châu Phong.

Từ “Bàn Thờ Ông Thiên”, rút gọn còn “Bàn Ông Thiên”, nhưng danh từ này còn lược gọn thêm một lần nữa khi nhiều vùng bỏ bớt chữ “Ông” và thành “Bàn Thiên” và vẫn ngầm hiểu danh từ này dùng để gọi “Bàn Thờ Ông Thiên”, hoặc “Bàn Ông Thiên”.

Theo Việt Nam Tự Điển của Lê Văn Đức & Lê Ngọc Trụ giải nghĩa : “Bàn Thiên (danh từ): Còn gọi là Bàn Trời, tấm ván vuông có chân cao lối 1 m 60 trồng trước sân ngay cửa để thờ Trời hoặc kiến trúc giống cái nhà nhỏ vuông-vức lối 50cm mỗi cạnh”(15)

Ngoài ra, theo Từ Điển Từ Ngữ Nam Bộ của Huỳnh Công Tín, cắt nghĩa “Bàn Ông Thiên” là bàn thờ trước sân nhà để đặt nhang, đồ cúng, làm bằng một tấm vuông nhỏ được đặt trên một trụ cao ngang tầm với người lớn; “Bàn Thiên”: Bàn thờ Trời, Phật ở trước sân nhà ở nông thôn.” Trong phần cắt nghĩa hai danh từ “Bàn Ông Thiên” và “Bàn Thiên”, tác giả có ghi thêm hai thí dụ dẫn chứng:

“Tôi thấy ông chủ nhà vào trong thắp một nắm nhang, cháy đỏ, đem ra trước sân thắp lên bàn Ông Thiên rồi qùi xuống khấn vái, khá to tiếng.”(Sơn Nam) và “Ông Hương Ba đứng trước bàn Thiên vái ba vái, rồi lẩm bẩm điều gì tôi cũng không nghe rõ.” (Phi Vân)(16)

Điều đáng lưu ý là hai bộ từ điển vừa kể của Lê Văn Đức & Lê Ngọc Trụ cũng như của Huỳnh Công Tín đều không có chữ “Bàn Thông Thiên” như nhiều người nói dân quê miền Tây còn gọi danh từ này để chỉ “Bàn Thờ Ông Thiên”. Và đây cũng là một điều làm tôi cố ý tìm tòi xem xưa nay có ai gọi “Bàn Thờ Ông Thiên” là “Bàn Thông Thiên” không?

Lần mò tìm đọc lại các sách mà tôi hiện có, may sao chỉ có tác giả Nguyễn Văn Kiềm & Huỳnh Minh trong quyển “Tân Châu Xưa” khi lược kể về cách thờ phượng của ông đạo Tưởng ở Tân Châu, các tác giả viết:

“Vào lối năm 1928, một cái am tạm làm bằng tre lá được dựng lên tại phần đất ông Nguyễn Chánh Sắt, tọa lạc giữa Long Đức Tự và ấp chiến lược Long An “A” hiện giờ, mà tục thường gọi con đường này là “Đường Chùa”, thuộc xã Long Phú, cách quận lỵ Tân Châu độ một cây số ngàn. Ấylà cái am của Ba Quốc cất để tu tâm dưỡng tánh(…)

Khách tò mò đến am nhận thấy chốn tôn nghiêm của ông sắp đặt thật có ngăn nắp: từ cột cái trở vô, ông lên cái gác thờ “Quan Đế Thánh Quân” tức “Quan Vân Trường” hiển thánh đời Tam Quốc, “Thục, Ngô, Ngụy” bên Tàu, gọi “Bàn Tổ” hay “Bàn Thầy”. Bên tả thờ Thần, bên hữu thờ Thánh. Đối diện bàn thờ Quan Công là cái khánh thờ “Chư Vị Năm Ông”.

Trên gác có xây cái liêu kín để ông tịnh và có đưa ra cái thiên thai để tiếp nhận những người đạo hạnh tập tuyệt thực. Phía trong có dành căn phòng thờ “Sơn thần” để chữa bịnh. tại giữa sân lại dựng lên “Bàn Thông Thiên” theo cổ tục nước ta. Chung quanh chỗ thờ Trời có trồng bông mồng gà và bông vạn thọ, nên lộ lên một phong cảnh thật trang nghiêm.”(17).

Về cách cúng lạy “Bàn Thông Thiên” của ông đaọ Tưởng, tác giả ghi tiếp:

“Mỗi ngày hành lễ ba thời: khuya, ngọ, chiều. Mỗi khi hành lễ cũng có chuông mõ như các nhà chùa. Đây là cách ông lạy: trước hết ông lễ bàn Thầy, bàn Thánh, bàn Thần, bàn Chư Vị Năm Ông, mỗi bàn 12 lạy gồm 48 lạy. Khi xong, ông ra lễ bàn Thông Thiêng bằng lối lạy đủ bốn hướng: “Đông, Tây, Nam, Bắc” cũng 48 lạy phân ra mỗi hướng 12 lạy y như Bàn Thầy.” (18)

Qua ghi nhận này, chúng tôi thấy việc cúng lạy nơi Bàn Thờ Ông Thiên tùy mỗi nơi, mỗi nhà, mỗi người, lấy cái tâm thành kính tưởng Trời Phật làm trọng, không nhất thiết ai ai cũng theo cách lạy 48 lạy như ông Đạo Tưởng. Cúng lạy mỗi ngày ba thời, mỗi thời lạy 48 lạy mà rồi qua sách Tân Châu Xưa với “Pha bạo loạn tế cờ” nghe qua mà ớn thần hồn.

Tóm lại, qua vài trang sách cũ nhìn lại việc gọi tên một cổ tục trong việc thờ Trời Phật nơi “Bàn Thờ Ông Thiên” của cư dân vùng châu thổ Cửu Long cho thấy dân cư các vùng sông nước Nam Việt này rất tin TRỜI PHẬT và không ai bảo ai nhưng mỗi nhà, mỗi người đều thành tâm thờ kính và cầu khấn TRỜI PHẬT tạo thành một nét tín ngưỡng rất đơn giản mà thiêng liêng, rất gần gũi mà cao siêu vòi vọi. Dù với bất cứ danh gọi nào, dù “Bàn Thờ Ông Thiên”, “Bàn Ông Thiên”, “Bàn Thiên” hay “Bàn Thông Thiên” thì mục đích và ý tưởng của cư dân vùng đất Nam Việt này đã tạo cho mình một đời sống tâm linh rất phong phú, thanh cao, an lạc vậy !

Kinh xáng Bốn Tổng ngày 16-03- 2012

Phụ chú:

1/ “Đại Nam Quốc Âm Tự Vị” của Huình Tịnh Của, Sài Gòn, Imprimerie REY, CURIOL&Cie, 1895.

2/ “Từ Điển Hán Việt Từ Nguyên” của Bửu Kế, nhà xuất bản Thuận Hóa, năm 1999. ‘Tầm Nguyên Từ Điển” của Bửu Kế, nhà xuất bản Thanh Niên, 2005

3/ “Thành Ngữ Điển Tích Danh Nhân Từ Điển” của Trịnh Vân Thanh, bản in 1966.

4/ “Hành Trình Nhật Ký” vớ “Một Tháng Ở Nam Kỳ” của Phạm Quỳnh , đăng trong tạp chí Nam Phong , xuất bản năm 1917 tại Hà Nội; Xuất bản thành sách tại Paris năm 1997. In lần thứ hai tại San Jose, An Tiêm xuất bản, 2002

5/ “Tìm Hiểu Đất Hậu Giang & Lịch Sử Đất An Giang” của Sơn Nam, nhà xuất bản Trẻ, Việt Nam, năm 2003.

“Lịch Sử Khẩn Hoang Miền Nam” của Sơn Nam do Xuân Thu (Hoa Kỳ) tái bản, không ghi năm.

6/ “Việt Nam Phong Tục” của Phan Kế Bính, nhà xuất bản Miền Nam, không ghi năm.

“Làng Xóm Việt Nam” của Toan Ánh, do Đại Nam (Hoa Kỳ) tái bản, không ghi năm.

7/ “ Thần, Người và Đất Việt” (Bản Mới) do nhà xuất bản Văn Học, California, Hoa Kỳ, năm 2000.

8/“Bảy Ngày Trong Đồng Tháp Mười”, Du Ký và Biên Khảo, của Nguyễn Hiến Lê, loại sách “Học Làm Người”, Sài Gòn, 1954, trang 114.

9/ “Bảy Ngày Trong Đồng Tháp Mười”, sđd, trang 114.

10/ “Văn Minh Miệt Vườn” của Sơn Nam, nhà xuất bản Hồng Lĩnh, 1992, trang 111.

11/ “ Bảy Ngày Trong Đồng Tháp Mười”, sđd, trang 113.

12/ “Văn Minh Việt Nam” của Nguyễn Văn Huyên, nguyên văn tiếng Pháp, bản tiếng Việt do nhà xuất bản Hội Nhà Văn & Công ty Văn Hóa Phương Nam ấn hành, năm 2005, trang 336.

13/ “Văn Minh Việt Nam” của Nguyễn Văn Huyên, sđd, trang 347.

14/ “Bangsa Champa, Tìm Về Với Một Cội Nguồn Cách Xa” của Đỗ Hải Minh & Dorohiêm, Seacaef&Viet Foundation xuất bản, California (Hoa Kỳ, năm 2004, trang 26.

15/ “Việt Nam Tự Điển” của Lê Văn Đức & Lê Ngọc Trụ, nhà xuất bản Khai Trí, Sài Gòn, năm 1970, Quyển Thượng, trang 59.

16/ “Từ Điển Từ Ngữ Nam Bộ” của Huỳnh Công Tín, nhà xuất bản Khoa Học Xã Hội, Việt Nam, năm 2007, trang 116.

17/ “Tân Châu Xưa” của Nguyễn Văn Kiềm & Huỳnh Minh, nhà xuất bản Thanh Niên, Việt Nam, 2003, trang 165.

18/ “ Tân Châu Xưa”, sđd, trang 166.

http://thatsonchaudoc.com/…/TimHieuVaiNetVeBanThoOngThi…

=========

Vietnam 1962-67. Anton Cistaro Collection. VAS078799.

Tết đâu đó ở Đồng bằng Sông Cửu Long 1967. Photo by Bobbey Nelson.

Tên đúng là bàn Thông Thiên, nhưng thường được gọi tắc là bàn Thiên. THIÊN chứ không phải là THIÊNG.

Bàn thờ ông Thiên (ông Trời) thường thấy ở Gia Định hoặc ngoại ô Saigon, nơi có đất trống để thờ với trái cây ngũ quả. Mấy đứa nhỏ nghịch phá thường lấy cắp đĩa trái cây này.

Đây là cửa Lá Sách, rất chắc chắn, thông gió, phong thủy, ở bên trong nhìn thấy được bên ngoài, mà bên ngoài không biết. Gợi nhớ kỷ niệm, quê nhà năm xưa, cây đèn dầu, bình bông Thọ (Vạn thọ), bàn Thiên. Thật bình yên, ấm áp !

@người theo dõi


 

Kỹ thuật đầu năm: Cuộc Chiến AI giữa Google và Microsoft

Theo Tạp Chí Tài Sản – Fortune

What Makes Google's Gemini the Next-level AI Model to Watch Out For?

Andrew “Boz” Bosworth, giám đốc công nghệ của Meta, từng nói rằng “sản phẩm tốt nhất không phải lúc nào cũng chiến thắng. Cái mà mọi người đều sử dụng.”

Có vẻ kỳ lạ khi bắt đầu câu chuyện về Alphabet bằng một câu trích dẫn từ một giám đốc điều hành của Meta, nhưng tôi không thể không nghĩ về câu nói của Boz khi nghe các giám đốc điều hành của Google xem trước kế hoạch của họ về đợt triển khai công khai lớn các dịch vụ Gemini AI của công ty ngày hôm nay . Những điều này cho phép mọi người tương tác với một chatbot được hỗ trợ bởi các mô hình Gemini của nó, cũng như sử dụng các tính năng AI tổng hợp được hỗ trợ bởi các mô hình trong Google Docs, Gmail và các sản phẩm khác của Google Workspace.

Google Gemini: New AI Project That Could Outperform ChatGPT - Cloudbooklet

Google muốn giới thiệu phiên bản Gemini có khả năng cao nhất, được gọi là Gemini Ultra 1.0, là mô hình AI mạnh nhất thế giới. Đúng là Gemini tương thích với nhiều loại phương tiện khác nhau: Nó có thể hoạt động với hình ảnh, video, âm thanh và văn bản tốt hơn và hoạt động tốt hơn bất kỳ mô hình nào khác. Và theo kết quả tự báo cáo trên hơn hai chục bài kiểm tra điểm chuẩn, Gemini Ultra nhỉnh hơn một chút so với GPT-4 của OpenAI về nhiều nhiệm vụ ngôn ngữ và lý luận.

Chirag Dekate, phó chủ tịch và nhà phân tích của công ty phân tích công nghệ Gartner , nói rằng nhiều người nhầm tưởng Gemini là Google vẫn đang cố gắng bắt kịp OpenAI và Microsoft , vốn đã có khởi đầu thuận lợi với các sản phẩm Microsoft hỗ trợ ChatGPT và GPT-4 như Trò chuyện Bing và các công cụ CoPilot trong Word và PowerPoint.

Dekate nói, điều mọi người đang thiếu sót là với khả năng đa phương thức của Gemini, Google đã vượt qua đối thủ cạnh tranh AI khác. Và Google có một số lợi thế mà các đối thủ cạnh tranh của nó khó có thể sánh bằng. Một là YouTube , nơi có kho lưu trữ video khổng lồ là nguồn dữ liệu đào tạo qua video sẵn sàng mà ít công ty khác có được và Microsoft và OpenAI chắc chắn không thể sánh được.

Một điều khác, theo Dekate, là Google cuối cùng cũng cho thấy rằng nhà máy “tạo mô hình” AI nội bộ của họ—được hỗ trợ bởi sự hợp nhất của hai phòng thí nghiệm nghiên cứu Ai DeepMind và Google Brain, đồng thời gắn kết Google DeepMind kết hợp mới gần hơn với việc phát triển sản phẩm trong đội hình —có thể tạo ra các mô hình AI mới mạnh mẽ một cách nhanh chóng, điều đó có thể có nghĩa là giờ đây nó sẽ có thể dẫn đầu hoặc ít nhất là không bị tụt lại phía sau một lần nữa.

Nhưng điều rõ ràng từ buổi ra mắt Gemini của Google là họ không chỉ dựa vào hiệu suất để giành chiến thắng trong cuộc chiến chatbot AI. Đây sẽ là một trận chiến chủ yếu xoay quanh ba yếu tố không liên quan nhiều đến bản thân các mô hình AI: phân phối, giá cả và mô hình kinh doanh.

Google biết mình có lợi thế chiến lược ở đâu so với các đối thủ tại Microsoft và OpenAI và dựa rất nhiều vào họ trong quá trình triển khai Gemini. Một trong những lợi thế lớn nhất của nó là Android.

Google đã tiếp cận 3,6 tỷ người dùng Android trên toàn cầu. Và họ đang có kế hoạch giúp họ sử dụng Gemini làm trợ lý chatbot và AI ưa thích của họ một cách cực kỳ thuận tiện. Bắt đầu từ hôm nay, người dùng ở Hoa Kỳ sẽ có thể biến Gemini trở thành trợ lý kỹ thuật số dựa trên giọng nói trên điện thoại của họ, thay thế cho Trợ lý Google cũ. (Họ cũng có thể sử dụng nó thông qua một ứng dụng nếu họ thích; người dùng iOS phải truy cập nó kém thuận tiện hơn thông qua ứng dụng Google.) Nó sẽ sớm triển khai khả năng này ở một số khu vực chọn lọc ở Châu Á, hỗ trợ tiếng Anh, tiếng Hàn và tiếng Nhật.

Đây là kênh phân phối mà Microsoft không thể sánh bằng nên Google rất khôn ngoan khi tập trung vào nó.

Thực tế là người dùng iOS không thể dễ dàng biến Gemini trở thành trợ lý giọng nói ưa thích của họ, điều này cũng cho thấy cách tiếp cận “khu vườn có tường bao quanh” của Apple đối với iOS tiếp tục đóng vai trò như một con hào. Trong trường hợp này, họ đã cho Apple thời gian để bắt kịp và loại bỏ phiên bản hiện tại của Siri để chuyển sang một chatbot hỗ trợ LLM do chính Apple sản xuất có thể sánh ngang với GPT-4 và Gemini. Theo báo cáo từ Bloomberg , Apple đang phát triển các mô hình “Apple GPT” của riêng mình được thiết kế để cạnh tranh với các dịch vụ AI tổng hợp của OpenAI và Google.

Google cũng hy vọng rằng những người muốn truy cập Gemini Ultra sẽ sẵn sàng trả 20 USD mỗi tháng cho dịch vụ này như một phần của gói đăng ký Google One, điều này cũng sẽ cho phép người dùng sử dụng các tính năng do Gemini cung cấp trong các sản phẩm Google Workspace, chẳng hạn như Google Docs và Sheets. 

Đây là mức giá đắt, nhưng bằng số tiền mà OpenAI tính cho những người đăng ký ChatGPT Plus mà không tích hợp vào các công cụ năng suất văn phòng và thấp hơn 10 USD so với mức phí mà Microsoft tính cho những người dùng muốn truy cập AI tổng hợp được hỗ trợ GPT-4 trong các sản phẩm Microsoft 365. Ngoài ra, người đăng ký Google One sẽ nhận được 2 TB dung lượng lưu trữ. Google đang hy vọng việc kết hợp Gemini với các sản phẩm khác này sẽ khuyến khích người tiêu dùng đăng ký các dịch vụ AI của họ thay vì của OpenAI hoặc Microsoft.

Rất nhiều khách hàng doanh nghiệp của Workspace hoặc Microsoft 365 có thể sẽ trả tiền để truy cập các tính năng AI tổng quát. Nhưng vẫn chưa rõ có bao nhiêu người tiêu dùng sẵn sàng trả loại tiền này. Họ chắc chắn sẽ không đăng ký nhiều hơn một chatbot AI như vậy. Và cũng có câu hỏi là liệu họ có muốn sử dụng một chatbot AI khác trên thiết bị cá nhân của mình với thương hiệu mà họ sử dụng tại nơi làm việc hay không. Nhiều người có thể muốn sử dụng cùng một mô hình AI mà họ đã quen thuộc cho cả công việc và nhiệm vụ cá nhân.

Thu nhập hàng quý mới mà Alphabet cho thấy hoạt động kinh doanh đăng ký của mình cuối cùng cũng bắt đầu cho thấy một số tăng trưởng thực sự , công ty đang mong muốn tăng gấp đôi mô hình kinh doanh. Điều này một phần khiến các nhà đầu tư im lặng lo ngại rằng AI sáng tạo cuối cùng sẽ giết chết hoạt động kinh doanh tìm kiếm chủ yếu dựa vào quảng cáo của Google.

Đăng ký có rất nhiều ý nghĩa đối với các dịch vụ AI. Mọi người muốn biết khi họ hỏi chatbot AI nên mua giày chạy bộ mới nào, các câu trả lời dựa trên những gì bot biết về sở thích cá nhân, quãng đường đi được hàng tuần và đầu gối yếu của họ — chứ không phải số tiền Nike trả để đôi giày của họ được nhắc đến đầu tiên. chatbot. Cách tốt nhất để điều chỉnh mối quan tâm của các công ty xây dựng bot và người tiêu dùng là sử dụng mô hình đăng ký.

Nhưng điều trớ trêu ở đây có thể là Big Tech đang yêu thích đăng ký AI, cũng như các công ty phát trực tuyến đang không còn yêu thích đăng ký của họ vì họ đã đạt đến giới hạn ví của người tiêu dùng. Điều này cũng có thể báo trước một sự tính toán tàn bạo đối với các dịch vụ bot trò chuyện cao cấp.

Phát trực tuyến là một ngành kinh doanh coi trọng sự khác biệt hóa sản phẩm. Đó là lý do Netflix , Amazon , Apple và Disney chi hàng tỷ USD cho nội dung độc quyền. Và sự khác biệt đó khiến người tiêu dùng cảm thấy giằng xé—họ muốn xem cả The Queen’s Gambit và Ted Lasso . Vì vậy, đã có lúc mọi người sẵn sàng trả tiền cho cả Netflix và Apple TV.

Nhưng ở đây, các công ty công nghệ đang chi hàng tỷ USD để đảm bảo hầu như không có sự khác biệt về sản phẩm. Ngoài nhận xét của Dekate về khả năng đa phương thức của Gemini, các chatbot AI hàng đầu đều cung cấp các khả năng khá giống nhau.

Người chiến thắng ở đây, trong lãnh vực AI,  sẽ nhờ vào khâu phân phối và giá cả. Và mặc dù những động thái mở đầu của Google về vấn đề đó có vẻ chắc chắn nhưng chúng lại hơi bảo thủ. Điểm yếu lớn nhất của Google là tình thế tiến thoái lưỡng nan của người đổi mới . Nó có một hoạt động kinh doanh quảng cáo khổng lồ cần bảo vệ và hầu hết các động thái mà nó thực hiện với các chatbot AI và trợ lý cá nhân đều có khả năng tiêu diệt nó. Nhưng mặt khác, nó có một hoạt động kinh doanh quảng cáo khổng lồ có thể trợ cấp cho việc cung cấp AI với mức giá giảm. Nếu tôi là Sundar Pichai, Giám đốc điều hành của Alphabet, công ty mẹ của Google, tôi sẽ suy nghĩ kỹ về việc giảm mức giá 20 USD mỗi tháng của Gemini và thậm chí còn thấp hơn, ở mức 15 USD mỗi tháng hoặc thậm chí ít hơn.

Như Dekate chỉ ra, một lợi thế khác của Google là nó chạy tất cả các ứng dụng AI trên phần cứng riêng của mình, TPU. Điều đó có nghĩa là nó có khả năng kiểm soát chi phí điện toán của mình tốt hơn Microsoft, công ty chủ yếu dựa vào các chip đắt tiền và ngốn năng lượng của Nvidia để chạy các dịch vụ AI của mình hoặc OpenAI, cũng chạy các dịch vụ của mình trên đám mây của Microsoft. Ngược lại, điều đó sẽ cho phép Alphabet chạy các dịch vụ AI của mình với tỷ suất lợi nhuận hoạt động cao hơn.

Một điều rõ ràng: cuộc chiến chatbot AI chỉ mới bắt đầu.


NHỮNG NGƯỜI VIỆT XẤU XÍ

Theo báo mạng DH*Canada, ngày 6 tháng 2 năm 2024, Jakie Nguyễn, một phụ nữ chơi TikTok, đã cho hay là cô đã trả lại Costco môt cái sofa sau hai năm rưỡi sử dụng. Cô nói: “Tôi không thích nó nữa!” Cô còn ngang ngược chua thêm: “Điều đó rất khó chịu, nhiều người chăm chăm nhìn vào bạn, nhưng để ý làm quái gì (who cares?) Cứ trả lại đi. Họ có hệ thống rất đặc biệt. Hãy đọc trên “online”, tôi không nghĩ bạn có thể làm như thế với điện tử, thuốc lá, rượu mạnh.” Bà Jackie Nguyễn còn khuyên mọi người: “Nhưng nếu bạn mua đồ đạc trong nhà từ Costco, các cô gái ơi! Bạn có thể trả lại chúng khi không thích nữa.” Lời khuyên này chắc chắn đã phát ra từ tâm hồn của cô, vì theo dõi cái “clip” TikTok, thấy vẻ mặt cô tươi hơn hớn, không có gì là ngượng cả.

Tờ báo trên, sau khi đưa tin, đã không có lời bình luận nào, nhưng trên Youtube, MT1CC// Người Việt Trả Ghế Sofa Sau 2 Năm Sử dụng vì Không Thích Màu Sắc (1), người làm Youtube đã có những lời phê bình sâu sắc và nặng nề về vụ việc bần tiện này. Nói chung, việc làm này đã gây sự bất thiện cảm với người trả hàng, có thể nói là bất kỳ ai chứng kiến sự việc, không cần phải là nhân viên nhận hàng của Costco, cũng có cái nhìn khinh bỉ kẻ lợi dụng sự tử tế của Costco, nếu không muốn nói là tất cả chỉ nhìn qua mầu da, qua tên họ Nguyễn, mà trong thoáng chốc, đã gộp toàn bộ người Việt vào môt khối tầm thường, đáng xấu hổ.

Điều làm cho những người Mỹ gốc Việt có tư cách cảm thấy nhục khi cô nàng còn khuyến khích mọi người làm theo mình. Ngay cả những người Mỹ gốc Việt di tản được xứ sở này dung dưỡng vào lúc tuổi đã cao, không còn thời gian để đi học lại, cũng không có một ai hành xử kém cỏi như Jackie Nguyễn. Cách đây hai năm rưỡi, thì giá trị của cái sofa vải chỉ chừng hơn một, hai trăm đô la mà thôi. Số tiền này không thể nuôi Jackie Nguyễn cả đời, nhưng tiếng xấu thì cô nàng sẽ mang theo suốt kiếp.

Thật ra, việc mua Sofa xài đã rồi đem trả cũng  không nhục bằng mua hoa Cúc về trưng Tết, sau Tết đem trả lại. Nhục nhã vô cùng vì những nhân viên Costco nhìn người Việt mình như khi xưa, người Việt Nam nhìn người những dân tộc kém văn minh ở Á Châu, Phi Châu…

Trong sinh hoạt thường ngày, một số người Việt cũng có những hành động làm cho người bản xứ hoặc người của cộng đồng khác khinh khi. Một lần, đi chợ Đại Hàn mua trái cây, chính người viết bài này đã chứng kiến ba phụ nữ Việt bóc từng thùng Lê ra và chọn từng trái một, trái nào đẹp thì gom vào một thùng, trái nào không đẹp thì bỏ vào thùng khác, trong khi ngay trước mặt khu bán Lê đã có một tấm biển nhỏ đề chữ: “Pear sells in box. Don’t select” nghĩa là Lê bán theo thùng, không được lựa. Ba phụ nữ này, sau khi lựa xong môt thùng toàn trái ngon, đã cười hí hí, đắc chí, dắt tay nhau về.

Tuy không nói ra nhưng ai cũng đoán được họ nói thầm với nhau là: “Phen này trúng mánh”. Mấy người tham lam này, không biết rằng chợ có Camera, biết hết từng hành động của họ, nhưng nếu người Cashier cho qua, thì chỉ vì họ khinh dân tộc mình mà thôi. Nhưng không phải lần nào cũng thoát. Một lần kia, môt phụ nữ đứng tuổi đến chỗ Cashier, bầy hết trái cây, rau quả ra cho tính tiền, nhưng bất ngờ, cô Cashier hỏi: “Còn con dao nhỏ, bà chưa mang ra?” Lúc bấy giờ, bà này mới líu ríu lấy ra con dao nhỏ dấu trong ví của mình ra và để trên quầy. Người phụ nữ này đã làm mất danh dự của mình chỉ vì con dao giá hơn Một đôla.

Ồn ào nhất là tại các trung tâm thể dục như “24 fitness”, “Chuze”. Người Việt mình đam mê thể dục là điều đáng hoan nghênh, nhưng nếu hành xử không đúng sẽ làm cho người khác cười chê. Một phụ nữ trẻ chạy trên Treatmil, vừa chạy vừa nói điện thoại um xùm, chẳng may hụt chân, bị máy lôi xuống té nằm dài trên băng chuyền, một chân kẹt vào máy, la khóc inh ỏi. Mấy nhân viên chạy đến cố cứu cô ra, nhưng không làm được gì vì hai tay cô bám chặt lấy tay họ và gào thét kinh hoàng. Một thanh niên phải hét lên: “Shut up! Let me do it”, mấy người Việt đứng cạnh cũng bảo cô im đi cho người ta làm việc, cô mới ngậm miệng.

Trong phòng bơi và phòng xông hơi cũng thế, mấy bà mấy ông xồn xồn tán nhau ỏm tỏi, nhất là trong phòng Steam Room, phòng nhỏ xíu mà nói oang oang, người Mỹ họ bỏ ra hết. Một trung niên đứng úp mặt vào góc tường, dạng háng che chỗ hơi nước nóng phun ra, làm mấy người khác nhăn nhó, sợ hãi. Người viết phải nói nhỏ: “Anh đừng đứng như thế, nếu anh không muốn người khác phải hít phải hơi mồ hôi của anh!”, anh ta mới đứng dang ra.

Ngay trước cửa vào phòng xông hơi, đã có hai hàng chữ Anh và Việt: “Xin đừng đổ nước vào cái Sensor!” vậy mà các ông Việt ta cứ tỉnh bơ đổ nước vào cái Sensor để cho hơi nước nóng mau phun lên, làm như thế, cái Sensor chóng hư, cứ môt hai tuần, phòng xông hơi lại đóng cửa để sửa Sensor.

Cũng trong phòng xông hơi nhỏ xíu, có ba cái băng dài để dọc theo tường, cho khoảng 8,9 người ngồi, môt phụ nữ Viêt mặc Bikini hai mảnh, nằm tênh hênh trên một băng, chân co, chân duỗi, một tay để thòng xuống đất, một tay gác lên bụng trông thật chướng, trong khi những người khác phải đứng chờ chỗ ngồi. Cô nàng ngủ thật hay ngủ giả thì không biết, nhưng kiểu nằm như thế trông rất thô tục. Tại hồ nước nóng của Chuze Fitness ở Garden Grove, chỗ bậc bước xuống hồ, có gắn hai trụ “inox” hình chữ U cong cong để cho người bước xuống bậc có chỗ vịn, môt cô khoảng 40,50, mặc bikini, hai tay bám vào thanh inox đu đưa qua lại, có lúc cô ưỡn người chui qua chui lại, y như mấy cô vũ nữ xếch xi múa cột tại các Bar rượu.
Những hành động như thế cũng chưa nham nhở bằng một cô gái, khoảng 30, xinh đẹp, mặc bikini, ngồi trên thành hồ nước nóng, đong đưa hai chân dưới nước, ngay chỗ đám thanh niên đang đứng ngâm nước, nói tỉnh bơ: “Các anh ơi! Em đang available, anh nào ngon, nhào dô!” Mấy thanh niên chưng hửng, không đáp ứng, có lẽ đã có kinh nghiệm cho rằng em đã móc được ông chồng già nào đưa em sang Mỹ, để rồi em đá đít, đi kiếm trai tơ. (Chuyện bỏ chồng già để kiếm trai xẩy ra rất nhiều, không thể đếm).

Người Mỹ gốc Việt, đặc biệt là thành phần di tản, thường mang theo mình dòng máu anh hùng, cho nên đã sản sinh ra một thế hệ thứ hai thành công về mọi mặt, đem lại danh dự rất lớn cho cộng đồng Việt.

Sau gần nửa thế kỷ, cộng đồng người Việt đã hãnh diện trên mọi phương diện: chính trị, văn hóa, xã hội, và nhất là về Quân Sự đã có nhiều cấp Tướng Lãnh trong Quân đội Hoa Kỳ. Bên cạnh Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh với chức vụ tương đương cấp Tướng, một phụ nữ Việt đã là Tướng Tư Lệnh môt Sư Đoàn chiến đấu thực sự, môt phụ nữ khác là Tổng Giám Đốc Hàng Không Mẫu Hạm.

Nhiều Khoa Học Gia gốc Việt đang được trọng nể không những trên toàn nước Mỹ mà cả thế giới. Năm 2024, trong cuộc bầu cử căng thẳng này sẽ có vài chục ứng cử viên gốc Việt với các họ Nguyễn, Trần… Cộng đồng người Việt di tản hoàn toàn không mang tiếng xấu như những người Việt ở trong nước đi làm ở nước ngoài, nhất là nước Nhật, khiến cho người Nhật đã phải viết bằng tiếng Việt “cấm ăn cắp”.

Cộng đồng Việt cũng không có phi hành đoàn buôn ma túy lậu, không tổ chức băng đảng như ở Đức. Cho nên, rất mong cộng đồng người Việt di tản đã mang dòng máu Việt anh hùng, cố gắng xử sự sao cho người Mỹ và các cộng đồng khác nể nang dân tộc Việt, không nên để các vết nhơ trong lịch sử người Việt hải ngoại, trên hết là tránh các cuộc đấu đá lẫn nhau, chỉ vì Tiền hay Danh do bọn nằm vùng bố thí, để thực thi Nghị Quyết 36, phá tan sự đoàn kết hải ngoại, khiến cho công cuộc đòi Tự Do, Dân Chủ cho dân tộc bị ngưng trệ.

From: giang pham & KimBang Nguyen

(MT1CC// Người Việt Trả Ghế Sofa Sau 2 Năm Sử dụng vì Không Thích Màu Sắc)


 

Tập Cận Bình và tham nhũng ở Trung Cộng

Theo BBC tiếng Việt

Tập Cận Bình và cuộc săn lùng tham nhũng không hồi kết

Một số người nói rằng ông Tập Cận Bình đã sử dụng cuộc chiến chống tham nhũng để đạt được lợi thế chính trị

NGUỒN HÌNH ẢNH,GETTY IMAGES

Tác giả,Stephen McDonell, Phóng viên của BBC về Các vấn đề ở Trung Quốc

Khi giai đoạn mới nhất trong chiến dịch trấn áp tham nhũng của Tập Cận Bình càn quét tới các ngân hàng lớn và lực lượng tên lửa hạt nhân ưu tú, một số người đã đặt câu hỏi khi nào nó sẽ kết thúc.

Câu trả lời ngắn gọn: Nó sẽ không kết thúc.

Chiến dịch này đã trở thành một phần quan trọng trong hệ thống quản trị của nhà lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình.

Và, bởi vì nỗ lực chống tham nhũng đã được sử dụng để loại bỏ bất kỳ ai có dấu hiệu, dù nhỏ nhất, đi chệch khỏi quỹ đạo của mình, ông Tập đôi khi được mô tả là một nhân vật mất kiểm soát kiểu Stalin đang thanh trừng cả tả lẫn hữu mà không vì một mục đích chính đáng nào cả.

Nhưng có những người không nhìn sự việc theo cách đó.

Andrew Wedeman, người đứng đầu bộ phận Nghiên cứu Trung Quốc tại Đại học bang Georgia, đánh giá: “Ông Tập có thể hoang tưởng về nạn tham nhũng cấp cao, nhưng nỗi sợ hãi của ông ta không phải là ảo tưởng”.

“Tình trạng tham nhũng mà ông ta lo ngại chắc chắn là có thật. Tất nhiên, cũng có khả năng đúng là ông Tập đã lợi dụng cuộc đàn áp để đạt được lợi thế chính trị.”

Dưới thời Chủ tịch Mao, có triết lý là tham nhũng có thể được kiểm soát bằng cách nuôi dưỡng lòng yêu Đảng.

Sau đó, vào thời Đặng Tiểu Bình và Giang Trạch Dân, có quan điểm cho rằng nếu bạn mang lại cho họ một cuộc sống tốt hơn, họ sẽ có ít động cơ để tham nhũng hơn.

Vào giai đoạn Hồ Cẩm Đào lãnh đạo, hầu hết người dân Trung Quốc đã có cuộc sống tốt hơn nhiều nhưng có những người muốn nhiều hơn và sẵn sàng sử dụng những phương tiện vô đạo đức để đạt được điều đó, tiếp tục khiến tham nhũng lan tràn trên diện rộng.

Bây giờ có cảm giác như Chủ tịch Tập quay trở lại cách làm của Mao, nhấn mạnh vào lòng trung thành với Đảng để giải quyết vấn đề.

Và thông qua Đảng mà các chiến dịch này được phát động, với các cuộc điều tra xoay quanh cáo buộc vi phạm quy định của Đảng. Đó thực sự là một vấn đề thuộc về chính trị có tổ chức với việc Đảng điều hành các cuộc điều tra theo cách họ muốn.

‘Người ta cứ thế biến mất’

Đảng Cộng sản Trung Quốc có thể làm được điều này bởi vì hầu hết những người có chức vụ cao trong xã hội Trung Quốc đều là đảng viên Đảng Cộng sản – cho dù họ ở các tổ chức tài chính, thể thao, cơ quan chính phủ hay trường đại học.

Nhưng một khi đã là đảng viên, người ta có nguy cơ bị cáo buộc vi phạm kỷ luật của Đảng, những thứ có khi rất mơ hồ, thậm chí liên quan đến vấn đề đạo đức cá nhân và làm mất uy tín của Đảng.

Trong quá trình này, các đội từ Ủy ban Chống Tham nhũng khét tiếng chỉ việc làm cho người ta biến mất.

Về lý thuyết, gia đình của họ phải được thông báo trước khi họ bị đưa đi thẩm vấn tại những địa điểm bí mật, nhưng không có gì đảm bảo điều này sẽ được thực hiện.

Hầu hết những người có chức vụ cao trong xã hội Trung Quốc đều là đảng viên Đảng Cộng sản

NGUỒN HÌNH ẢNH,GETTY IMAGES

Một ngày đột nhiên có một Cán Bộ không xuất hiện nữa và ngày tiếp theo người ta cho rằng ông đang bị thẩm vấn trong một khoảng thời gian không xác định, không có đại diện pháp lý hoặc trách nhiệm giải trình bên ngoài.

Và mặc dù chiến dịch truy quét tham nhũng được cho là sẽ giúp các hoạt động kinh tế trở nên hiệu quả hơn, việc đàn áp cũng có thể có tác dụng trái ngược.

Nhà khoa học chính trị Lynette Ong từ Đại học Toronto nói với BBC: “Nó làm giảm động lực sáng tạo và kinh doanh, cũng như khiến người ta không dám mạo hiểm, những xung lực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế [của Trung Quốc] kể từ năm 1979.”

Bạn sẽ nghe thấy cụm từ “nằm yên” được sử dụng rất nhiều ở Trung Quốc ngày nay. Đôi khi khái niệm này dùng để chỉ những người ở độ tuổi 20 bỏ “cuộc đua không hồi kết” để sống ở nhà cha mẹ và chơi trò chơi điện tử hàng giờ liền mà không có tham vọng lớn trong đời vì họ không thể nhìn thấy một tương lai tươi sáng.

Nhưng nó cũng được dùng để mô tả các quan chức trong các doanh nghiệp nhà nước hoặc khu vực tư nhân, những người chỉ làm cầm chừng đủ để giữ việc, không hơn, không kém. Họ cho rằng việc trở nên nổi bật bằng cách thúc đẩy đổi mới hoặc tỏ ra quá tham vọng là quá mạo hiểm.

Đặng Duật Văn, từng là biên tập viên tờ báo có ảnh hưởng lớn của Đảng Cộng sản, The Study Times (Học tập Thời báo), nói: “Ông Tập muốn các quan chức phải trong sạch và chăm chỉ.”

“Nhưng với việc ông Tập đang tập trung vào tham nhũng, họ sẽ ‘nằm yên’. Tất nhiên, ông Tập không muốn cho phép điều này và yêu cầu họ phải làm việc chăm chỉ không thì sẽ bị phơi bày tham nhũng. Nhưng cuộc đàn áp vẫn tiếp tục diễn ra hơn 10 năm qua và các quan chức cũng đã quen với việc này. Nếu ông ép tôi làm, tôi sẽ cố làm chăm hơn chút xíu. Nếu ông ngừng ép tôi, tôi sẽ thư giãn một chút và ‘nằm yên’.

Tiền nhiều, hối lộ lớn

Nhưng những vụ cách chức đình đám trong những tháng gần đây trong lĩnh vực tài chính lại là một vấn đề khác, nhắm vào các giám đốc điều hành cấp cao, những người bị cáo buộc “làm chuyện sai trái” rất hăng. Trong số những người bị cáo buộc nhận hối lộ lớn có cựu chủ tịch của các ngân hàng lớn và từng là quan chức của cơ quan quản lý nhà nước. Hơn 100 quan chức ngành tài chính đã bị thanh trừng trong năm qua.

Ông Đặng nói: “Quá nhiều quan chức dính líu đến tham nhũng tài chính trong nhiều thập kỷ. Không thể làm sạch chuyện này trong một hoặc hai năm. Ngân hàng là mục tiêu lớn năm ngoái. Năm nay cũng vậy và năm tới cũng vậy.”

Theo Giáo sư Wedeman, “Thật dễ dự đoán là sẽ có rất nhiều vụ tham nhũng nghiêm trọng xảy ra trong lĩnh vực ngân hàng bởi vì xét cho cùng, các ngân hàng là nơi giữ những khoản tiền lớn.”

Không có lời giải thích nào về việc ông Lý Thượng Phúc đột ngột bị cách chức

NGUỒN HÌNH ẢNH,GETTY IMAGES

Chụp lại hình ảnh,Không có lời giải thích nào về việc ông Lý Thượng Phúc đột ngột bị cách chức

Tuy nhiên, nếu ngân hàng là nơi chứa tiền ở Trung Quốc thì quân đội mới là nơi có quyền lực tối thượng.

Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc không phải là quân đội của đất nước, mà là quân đội của Đảng và nắm quyền kiểm soát tuyệt đối.

Vì vậy, cuộc thanh trừng các tướng lĩnh điều hành lực lượng tên lửa hạt nhân và Bộ trưởng Quốc phòng Lý Thượng Phúc cho thấy cuộc chiến chống tham nhũng ở Trung Quốc đã trở nên nghiêm trọng đến mức nào – với các quy trình mua sắm gian lận, vô đạo đức, được cho là đã đẩy các thiết bị lỗi vào tận kho vũ khí hạt nhân.

Alex Payette, Giám đốc điều hành công ty tư vấn địa chính trị có trụ sở tại Montréal, Cercius, chia sẻ: “Không chỉ là chuyện tham ô ngân quỹ hoặc nhận tiền lại quả mà còn là việc các thiết bị quân sự kém chất lượng được Quân Giải phóng Nhân dân mua và có thể đã sử dụng.”

Giáo sư Alfred Wu từ Trường Chính sách công Lý Quang Diệu nói rằng nạn tham nhũng trong lực lượng tên lửa sẽ ảnh hưởng nặng nề đến ông Tập.

Giáo sư Wu nói với BBC: “Ông ta đặt hy vọng rất cao vào lực lượng tên lửa. Nếu tôi có một lực lượng tên lửa rất mạnh thì trong tương lai, nếu nổ ra chiến tranh với Đài Loan, đây hoàn toàn có thể là lực lượng chủ đạo.”

Liệu ông Tập có nghĩ rằng việc sắp xếp lại bộ phận quan trọng này của Quân Giải phóng Nhân dân có thể dẫn tới sự trì hoãn bất kỳ động thái nào nhằm chiếm Đài Loan bằng vũ lực?

“Tất nhiên rồi!”

Tuy nhiên, các nhà phân tích quan sát cuộc thanh trừng tham nhũng ở Trung Quốc đã xác định được một lỗ hổng lớn trong cách tiếp cận của ông Tập, đó là việc hoàn toàn không có bất kỳ thay đổi mang tính hệ thống nào để có thể giải quyết những vấn đề này về lâu dài.

Giáo sư Payette nhận định: “Đảng dù nỗ lực phát triển bộ máy quản lý và các quy định kiểm tra kỷ luật,v.v. nhưng vẫn không kiềm chế được tham nhũng.”

Một số quốc gia khác đã thành lập các cơ quan chống tham nhũng thực sự độc lập, tăng cường tính minh bạch, cải thiện nhà nước pháp quyền và trao quyền cho cơ quan truyền thông độc lập đưa tin về tham nhũng. Trung Quốc đã không làm những điều đó.

Thay vào đó, Đảng Cộng sản tự quản lý chính mình. Những gì còn lại là cuộc tìm kiếm không hồi kết những ‘quả táo hỏng’ mà không có chiến lược để ngăn chặn chúng ra quả ngay từ đầu.

Ngoài ra, theo Giáo sư Wedeman, quan điểm xã hội cũng cần phải thay đổi mạnh mẽ: “Giảm thiểu và kiểm soát tham nhũng không chỉ đòi hỏi những thay đổi về luật pháp, quy định và giám sát mà còn là những thay đổi sâu sắc hơn trong văn hóa quan chức và sự hòa nhập xã hội của các thế hệ mới mà đối với họ, tham nhũng và việc bẻ cong luật pháp không còn là những hành vi tiêu chuẩn có thể chấp nhận được nữa.”

Chính sách không Covid của Trung Quốc là một trong những chính sách nghiêm ngặt nhất thế giới

NGUỒN HÌNH ẢNH,GETTY IMAGES

Chụp lại hình ảnh,Chính sách không Covid của Trung Quốc là một trong những chính sách nghiêm ngặt nhất thế giới

Chiến dịch chống tham nhũng sâu rộng của ông Tập cũng có khả năng khiến một số quan chức ngại lên tiếng, đặc biệt là những người thân cận với ông, những người được cho là sẽ đưa ra lời khuyên thẳng thắn và dũng cảm cho ông.

Laogai, it is estimated that in the last fifty years more than 50 ...

Đối với nhiều người, điều này trở nên rõ ràng sau ba năm xảy ra cuộc khủng hoảng Covid, khi phần còn lại của thế giới đã mở cửa trở lại nhưng Trung Quốc vẫn đóng cửa và hạn chế nghiêm ngặt ngay cả khi nền kinh tế đang suy thoái.

“Chắc chắn có những cố vấn thông minh xung quanh ông ta, nhưng việc ông ta tập trung vào chính sách không Covid cho đến khi các cuộc biểu tình lớn nổ ra cho tôi thấy rằng ông ta không thực sự lắng nghe những người am hiểu kinh tế.”

Các nhà quan sát Trung Quốc khác lo ngại rằng ông Tập đã tập hợp xung quanh ông ta toàn những người chỉ biết “dạ vâng”.

Giáo sư Payette nói: “Tại thời điểm này, ông Tập không tìm kiếm lời khuyên thẳng thắn. Ông ta đang tìm kiếm lòng trung thành”.

“Ông Tập dường như đã trở thành nạn nhân của việc những cán bộ muốn thăng quan tiến chức liên tục ca ngợi ông. Nhìn vào lịch sử Đảng thời kỳ đầu, lẽ ra ông ta phải biết rằng các cán bộ của Đảng thường nịnh nọt để tránh bị thanh trừng và được tiếp cận với các cấp cao hơn trong bộ máy Đảng-nhà nước.”


Chuyện Tức Cười VN: Chữ vàng đầu năm ở Hà Tĩnh

Blogger Nguyễn Nhơn

Xe biển xanh được Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ tỉnh Hà Tĩnh Nguyễn Thị Lệ Hà dùng để đón con ở sân bay Vinh ngày 2/2/2024

 

Túm đầu đuôi đến khúc giữa sự việc là thế này:
Một đồng chí lãnh đạo cơ quan kia ở Hà Tĩnh dùng xe công vụ đến sân bay đón con gái về quê ăn Tết. Lý do là con gái đang mang bầu, còn xe thì sẵn đang đi công vụ  nên ghé luôn, cũng tiện.

Tết người ta đi lại nhiều, máy bay đến trễ, nên đồng chí lãnh đạo và xe công vụ phục vụ đồng chí lãnh đạo phải đỗ ngoài nhà chờ sân bay, chờ con gái của đồng chí lãnh đạo gần một tiếng.

Nếu chỉ đến đây thì chả có gì để nói, gớm Việt Nam chứ phải Tây đâu, chuyện các đồng chí lãnh đạo dùng xe công vào việc riêng nó là cái tất lẽ dĩ ngẫu rồi. Thư ký riêng còn phải đi đưa đón con của đồng chí lãnh đạo đi học, đưa vợ của đồng chí lãnh đạo đi mua sắm, đưa mẹ vợ của đồng chí lãnh đạo về quê tảo mộ và cúng nhà từ đường kia kìa… Ai không dĩ công vi tư lại chả bị các đồng chí lãnh đạo khác cười thối mũi, bảo làm màu, “họa sĩ” ấy chứ!

Đã bảo, Việt Nam mà!

Cái (hơi) không bình thường ở đây là chiếc xe biển xanh đi đón con gái kia còn lắp còi hụ, bật đèn ưu tiên vào sân bay. Lúc đón được người lại tiếp tục rú còi và bật đèn ưu tiên để xe trên đường dạt ra hết nhường đường.

Gài bẫy phóng viên

Một đồng chí phóng viên địa phương tình cờ có mặt ở sân bay thấy được chuyện oách xà lách này bèn liên lạc với đồng chí lãnh đạo nói trên để xác minh thông tin.

Đến đây thì mọi chuyện vẫn rất ư là bình thường. Nhà báo có quyền hoạt động trên khắp lãnh thổ Việt Nam theo quy định của pháp luật, được đến các cơ quan, tổ chức để hoạt động nghiệp vụ báo chí, Khi đến làm việc, nhà báo chỉ cần xuất trình thẻ nhà báo. Các cơ quan, tổ chức có trách nhiệm cung cấp cho nhà báo những tư liệu, tài liệu không thuộc phạm vi bí mật nhà nước, bí mật đời tư của cá nhân và bí mật khác theo quy định của pháp luật (theo Luật Báo chí 2016).

Theo đồng chí phóng viên trên, qua điện thoại, đồng chí lãnh đạo xác nhận có việc dùng xe công vụ đi đón người thân ở sân bay và hẹn đến cơ quan để nói chuyện cụ thể.

Đoạn này bắt đầu bất bình thường.

Đồng chí phóng viên thuật lại với báo chí, khi đồng chí tới trụ sở cơ quan của đồng chí lãnh đạo theo lời hẹn thì đồng chí cáo bận đi họp nên không gặp được.

Nhưng, tình cờ sao, khi đồng chí phóng viên chuẩn bị rời trụ sở cơ quan làm việc của đồng chí lãnh đạo thì bị lực lượng chức năng ập đến, giong về à nhầm mời về trụ sở làm việc.

Qua một hồi làm việc, các đồng chí lực lượng chức năng xé vé phạt luôn đồng chí phóng viên bốn triệu đồng.

Lý do xử phạt là các đồng chí cơ quan chức năng kết luận đồng chí phóng viên hoạt động báo chí không đúng tôn chỉ mục đích ghi trong giấy phép hoạt động của cơ quan đang công tác.

Hóa ra đồng chí lãnh đạo chẳng đi họp gì cả mà là đang gài hàng đồng chí phóng viên!
Ấy thế mà các đồng chí cơ quan chức năng cũng ngoan như cún, cun cút đi bắt đồng chí phóng viên  về phạt cho bằng được.

Đấy là bất bình thường thứ nhất.

Sự hèn hạ của Tạp chí Công nghiệp môi trường

Đồng chí lãnh đạo tên Nguyễn Thị Lệ Hà, Chủ tịch Hội phụ nữ tỉnh Hà Tĩnh, dừng xe đón con gái ở sân bay Vinh (Nghệ An).

Còn đồng chí phóng viên công tác tại Tạp chí Công nghiệp Môi trường, trực thuộc Hiệp hội Công nghiệp Môi trường Việt Nam, có tòa soạn tại TP Hà Nội và hai văn phòng đại diện tại Đà Nẵng-TP HCM.

Cơ quan chức năng ngoan như cún là Thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Hà Tĩnh.

Bắt phạt phóng viên xong, hỉ hả quá, các đồng chí chạy ngay một bản tin lên báo Hà Tĩnh, thuật lại hết sức kỹ càng việc “phóng viên tự ý liên hệ hoạt động báo chí” “hoạt động báo chí không đúng tôn chỉ mục đích ghi trong giấy phép”.

Lẽ ra, theo Luật Báo chí như đã dẫn ở trên, Tạp chí Công nghiệp Môi trường phải bảo vệ phóng viên của mình vì phóng viên này hoạt động nghề nghiệp hoàn toàn hợp pháp, đồng thời phản đối việc làm trái pháp luật của Thanh tra Sở Thông tin và truyền thông tỉnh Hà Tĩnh. Cạnh đó tiếp tục làm rõ việc chủ tịch Hội phụ nữ tỉnh Hà Tĩnh dùng xe công hú còi bật đèn ưu tiên đi đón con gái về ăn Tết.

Nhưng không!

Tạp chí này viết một bản tin “làm rõ” khiến đồng nghiệp trợn tròn con mắt.

Bản tin có hai nội dung chính:

Phóng viên kia liên hệ với đồng chí lãnh đạo để có thông tin… KHÔNG ĐƯỢC COI LÀ MỘT HOẠT ĐỘNG BÁO CHÍ.

Hành vi (thu thập tin tức) của phóng viên tương đồng với việc lợi dụng tư cách nhà báo, phóng viên can thiệp, cản trở hoạt động đúng pháp luật của tổ chức, cá nhân” (Nghị định 119/2020 của Chính phủ).

Tạp chí này xem việc đồng chí lãnh đạo dùng xe công rú còi, bật đèn ưu tiên đi đón con gái về nhà ăn Tết là hoạt động đúng pháp luật của tổ chức, cá nhân. Còn việc phóng viên bất bình với việc làm sai của đồng chí lãnh đạo và thận trọng đi xác minh thông tin hóa ra lại là hoạt động cá nhân!

Nước này thì không còn gọi là bất bình thường nữa, mà là nực cười, trơ trẽn, ngu xuẩn. Năm con Rồng mới vừa sang mà một cơ quan hoạt động trong lĩnh vực truyền bá thông tin và tri thức đã kịp thời có tư duy rồng lộn điên đảo đến mức này, thật bái phục!

Nhưng hóa ra dư luận rộng rãi lại suy nghĩ khác đồng chí lãnh đạo Lệ Hà, đồng chí Thanh tra Sở Thông tin và truyền thông Hà Tĩnh, báo Hà Tĩnh và Tạp chí Công nghiệp Môi trường. Người ta cứ phê phán việc đồng chí lãnh đạo ngang nhiên lạm quyền cơ chứ!

Đồng chí lái xe: Hình nhân thế mạng

Đến khi các báo lớn trong cả nước cũng nhảy vào cuộc thì đất Hà Tĩnh bị khuấy động đến tầng cao nhất nhưng cách xử lý thật sự… gây cười.

Bí thư Tỉnh ủy Hà Tĩnh tuyên bố sẽ kiểm điểm nghiêm túc. Cán bộ Phòng Cảnh sát giao thông Công an tỉnh tuyên bố sẽ… mời đồng chí lái xe lên làm việc.

Ngay chiều 9/2, chỉ hai ngày sau khi sự việc xảy ra, đồng chí lái xe bị phạt 2,5 triệu đồng, tước giấy phép lái xe hai tháng, tịch thu bộ còi/đèn ưu tiên.

Trước đó, khi sự việc đã bùng phát trên báo chí, đồng chí lãnh đạo Lệ Hà chủ tịch Hội phụ nữ tỉnh Hà Tĩnh “thật thà” trả lời: Hơn một năm trước, khi mới về nhậm chức tại Hội, thấy xe công vụ cơ quan có lắp đèn ưu tiên và còi hơi đã nhắc nhở đồng chí lái xe tháo cất song đồng chí này mãi đến giờ vẫn chưa tháo xong!

Tức là đồng chí lãnh đạo để mặc tài xế rú còi bật đèn cả lúc vào sân bay đón con lẫn khi đón xong chạy ra khỏi sân bay Vinh (vì con gái đang có bầu, rú còi để chạy cho nhanh) là đề cao tinh thần tiết kiệm, không để lãng phí thiết bị của công đấy thôi, chứ đồng chí lãnh đạo hoàn toàn ý thức được đấy là sai, mà sai từ tận hơn một năm trước rồi cơ.

Chẳng biết quý vị đọc vụ này có bị xoắn ruột không, chứ tôi thì thấy nó lộn lèo lên hết cả rồi.

Chỉ một sự việc đúng sai rõ rành rành như ngày với đêm, mà các đồng chí lãnh đạo Hà Tĩnh hành xử y như trò trẻ, sáng đúng chiều sai sáng mai lại đúng! Đã làm sai, bị phát hiện lại còn cáu lên đi gài bẫy người phát hiện. Cơ quan chức năng thì bịt mắt hớn ha hớn hở chạy theo như chó con. Khi bị cả nước điểm mặt thì trở mặt như lật bàn tay, nhưng không quên đổ hết tội cho kẻ thấp cổ bé họng nhất vốn là một người lao động tay chân chỉ được phép làm theo mệnh lệnh của cấp trên.

Xui xẻo thay cho đồng chí lái xe, đã cố lấy lòng sếp bà đến thế` mà cuối cùng vẫn bị đẩy ra làm vật hy sinh, ngày cuối năm còn bị mất tiền, tước bằng lái, mất gạo mất cơm cho vợ con. Còn sếp bà chưa bị động đến sợi lông chân.

Công an Hà Tĩnh phạt lái xe của bà Chủ tịch Hội Phụ nữ tỉnh vì sai phạm về sử dụng tín hiệu ưu tiên, 9/2/2024.

Cũng kính phục thay các đồng chí lãnh đạo Hà Tĩnh (nói trên)! Các đồng chí thật là được rồng (đen) nhập mệnh, mà nhập cả loạt. Cho nên uốn éo, xảo lộn, đổi trắng thay đen liên tiếp, lộ nguyên hình bản chất làm quan là quàn dân mà mặt không biến sắc. Cho nên cùng hành xử ngang ngược, ức hiếp người dưới với sự thống nhất cao độ, y như một quốc gia riêng dọc ngang nào biết trên đầu có ai!

Còn cái Tạp chí Công nghiệp Môi trường, xin tặng cho bốn chữ vàng: Đã ngu lại hèn!


Thêm thông tin từ VOA tiếng Việt:

Như VOA đã đưa tin, việc bà Hà đi xe công vụ, bật đèn và còi ưu tiên, đón con cách đây ít ngày bị người dân ghi hình, đưa lên mạng xã hội, dẫn đến nhiều lời lên án nặng nề.

 

Hôm 7/2, bà Chủ tịch Hội LHPN Hà Tĩnh xác nhận với báo chí Việt Nam về sự việc và “thừa nhận việc sử dụng xe công vụ vào sân bay đón con là sai”.

 

Cùng ngày, ông Hoàng Trung Dũng, Bí thư Tỉnh ủy Hà Tĩnh, người có thực quyền quyết định cao nhất trong tỉnh, theo cơ cấu chính trị của nước Việt Nam cộng sản, nói với báo chí rằng cơ quan đảng “sẽ kiểm điểm nghiêm túc”, đồng thời “giao công an xem xét” việc xe công vụ lắp còi, đèn ưu tiên, theo đó, sở, ban, ngành, địa phương nào “sử dụng sai” sẽ bị “thu hồi, chấn chỉnh”.

 

Các quy định của nhà nước Việt Nam nêu rõ rằng người nào sử dụng xe công vào mục đích cá nhân, hoặc phục vụ công tác cho các chức danh không có tiêu chuẩn mà không được cấp có thẩm quyền phê duyệt sẽ bị phạt 10-20 triệu đồng.

Tuy nhiên, đến sáng 10/2, chưa có thông tin liệu bà Hà, Chủ tịch Hội LHPN Hà Tĩnh, có bị kỷ luật hay bị công an phạt hay không.