Ngày tăm tối của tín ngưỡng trên quê hương.-Huỳnh Thị Tố Nga


Kimtrong Lam

Huỳnh Thị Tố Nga – 4 tháng 3, 2024

Xem một clip đang được phổ biến trên mạng xã hội, nội dung nói về một người khoác áo tu sĩ Phật giáo (người viết chưa biết danh tính và tu ở chùa nào), trong một buổi họp gồm có nhiều vị tăng ni, người này đề xuất cách dùng mạng xã hội kết bạn với phật tử để phật tử tự nguyện cúng dường tiền qua chuyển khoản và trực tiếp. Nội dung câu nói chỉ hơn một phút, nhưng làm không ít người giật mình, vì không nghĩ rằng một người đang khoác áo tu sĩ của một tôn giáo được xem là nền tảng của bi, trí, dũng lại có suy nghĩ và phát biểu mang tính thực dụng và thương mại như vậy. Đa phần mọi người xem qua clip này đều cười, nhưng trong sự cười cợt đó, quả thực đau lòng cho sự xuống cấp của văn hóa tín ngưỡng.

Lại có người bạn, hỏi rằng, thấy tôi từ khi ra tù hay đi chùa, nhưng sao toàn là chùa lạ, họ ít biết đến, chứ không phải là những ngôi chùa lớn ở Huế hay ở Sài Gòn như Hoằng Pháp, Việt Nam Quốc Tự, Ấn Quang,… Quả thực, có một thời gian cách đây hơn mười năm, người viết cũng từng đi đến những ngôi chùa này, nhưng sau này thì chỉ tìm đến sinh hoạt với những ngôi chùa nằm trong hệ thống Tăng Đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất.

Về mặt chính trị, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất từng là một tổ chức chính danh, tồn tại trước khi Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam thành lập gần hai mươi năm. Sau này, khi nhà cầm quyền cộng sản nắm quyền lãnh đạo thì họ phủ nhận tính chính danh của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất và chỉ công nhận tổ chức là Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam do chính họ thành lập. Vì bị xóa bỏ, nên Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất đã trải qua bao thăng trầm, nhà cầm quyền cộng sản đã gây rất nhiều khó khăn đối với các vị tôn đức trong việc tu tập độc lập và nhiều vị Hòa thượng, Thượng tọa đã bị đi tù vì bất đồng chánh kiến trong suốt hàng chục năm qua.

Tâm linh là con đường đưa con người đến ĐẠO. Nhưng bởi vì mỗi cá thể có một tâm thức, và có sự nhận thức riêng, vậy nên khi có nhu cầu về tâm linh, họ sẽ tìm đến tín ngưỡng, mà đại diện cho tín ngưỡng là tôn giáo, vậy nên mới xuất hiện đa dạng tôn giáo để đáp ứng nhu cầu tâm linh của con người. Điều quan trọng là tôn giáo phải đưa con

người đi đến được đúng con đường mà họ cần đi. Chỉ cần tôn giáo bị thao túng, sẽ đưa lớp lớp con người đi vào tăm tối.

Nếu những người hoạt động tôn giáo ở Việt Nam hiểu sự quan trọng trong việc thuyết pháp truyền giáo của họ quan trọng đến thế nào, hiểu được mỗi hành vi đạo đức của họ ảnh hưởng đến tín đồ như thế nào thì chắc họ sẽ không dám hời hợt, nông cạn và để cho tham, si đánh mất dần hình ảnh của tôn giáo như thế.

Phật giáo là tôn giáo với nền tảng bi, trí, dũng, ngũ giới căn bản và bát chánh đạo là con đường đưa con người dần hoàn thiện để có thể tìm đến Đạo, Phật Giáo chân chính đúng ra phải được kính ngưỡng và phát dương rộng khắp, nhưng vì đạo pháp hiện đang rơi vào tay một nhóm người u tối, vô minh, ếch ngồi đáy giếng lại muốn một tay che trời nên Phật Giáo ở Việt Nam, kể cả các tôn giáo khác, ngày càng suy tàn, tu sĩ không hiểu biết chánh pháp lại kéo theo vô số tín đồ u mê theo mình.

Quả thực là đau xót!


 

Luật sư Võ An Đôn và chuyện bị đàn áp vì bảo vệ người yếu thế ở VN

Luật sư Võ An Đôn và chuyện bị đàn áp vì bảo vệ người yếu thế ở VN

08:39 | Posted by BVN4

RFA 2024.03.07

Luật sư Võ An ĐônRFA

Luật sư Võ An Đôn, sau sáu năm bị tước thẻ luật sư do bào chữa miễn phí người nghèo trong các vụ án nhạy cảm như “người dân chết trong đồn công an”, đã đến Mỹ định cư theo diện tỵ nạn hồi tháng 10/2023 cùng gia đình.

Vào ngày 5/3/2024 ông đã dành cho RFA một cuộc trò chuyện, chia sẻ về chuyện hành nghề luật sư ở Việt Nam, chuyện ông đã bị chính quyền trả thù như thế nào đến mức phải quyết định ra đi.

Bảo vệ miễn phí cho dân nghèo

Cao Nguyên: Xin chào luật sư Võ An Đôn, trước khi sang Mỹ, ông nổi tiếng với các vụ án bảo vệ miễn phí cho người nghèo. Những vụ án nào mà ông cho là đáng nhớ trong khoảng thời gian mà ông còn hành nghề luật sư ở Việt Nam?

Trước kia, khi còn hành nghề luật sư thì mình đã tham gia rất là nhiều vụ án miễn phí cho người dân, khoảng hơn 200 vụ án hình sự, nhưng mà đáng nhớ nhất là những vụ mà liên quan tới chính quyền và rất là nhạy cảm mà công chúng quan tâm ấy.

Ví dụ như khi còn làm luật sư thì mình đã tham gia ba vụ công an đánh chết dân ở ba tỉnh khác nhau là ở Phú Yên, Khánh Hòa và Ninh Thuận. Ngoài ra còn có bào chữa những vụ án của các tù nhân Lương Tâm.

Cao Nguyên: Thế thì ông có thể nói rõ hơn về ba cái vụ án công an đánh chết dân trong đồn không?

Vụ thứ nhất là bị hại Ngô Thanh Kiều ở tỉnh Phú Yên, khi ra tòa khoảng năm 2014. Vụ thứ hai là công an xã Vạn Ninh đánh chết em bé học lớp 9 ở huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa. Vụ thứ ba là một anh ở tỉnh Ninh Thuận, thành phố Phan Rang Tháp Chàm.

Tổng cộng truy tố khoảng 13 sĩ quan công an với khoảng hơn 50 năm tù. Hiện giờ, mình đã nghỉ luật sư sáu năm rồi nhưng mà cũng còn một số công an Ninh Thuận vẫn còn ở tù.

Vụ án anh Ngô Thanh Kiều thì bên công an nói nghi ngờ anh tham gia vụ trộm cắp, rồi bắt giữ đánh chết. Mình giúp làm đơn tố cáo gửi cho các cơ quan trung ương và địa phương ở tỉnh Phú Yên và ở Hà Nội. Sau đó thì được Chủ tịch nước chỉ đạo giải quyết cái vụ này.

Cao Nguyên: Cơ duyên nào khiến ông biết được gia đình của anh Kiều để có thể bảo vệ pháp lý cho họ?

Gia đình mình và gia đình anh Kiều ở gần nhau. Khi xảy ra sự việc thì người nhà có tới nhờ và sau đó mình nhận làm.

Cao Nguyên: Ông đánh giá như thế nào về tình trạng tra tấn cũng như là người dân chết trong đồn công an?

Trước đây, tình trạng người dân chết trong tù rất là nhiều, công an họ tra tấn khủng khiếp lắm, khi chết thì họ nói là tự tử chết nhưng mà vô đó làm sao tự tử được.

Họ đánh đập rất nhiều trong giai đoạn đầu, đặc biệt là những vụ án hình sự mà giai đoạn đầu, ví dụ ngày đêm đầu bị bắt ra thì đánh dã man, có chết hay không là thời gian đó là đa số. Nhưng mà sau này những vụ bị đưa ra tòa rồi công luận nữa thì nó giảm bớt nhưng mà tình trạng đó vẫn còn.

Bị đàn áp

Cao Nguyên: Khi mà tham gia những vụ án như vậy thì ông phải chịu những cái áp lực gì?

Mình cũng vẫn biết là khi mà tham gia vào những vụ này thì rất là khó khăn cho việc hành nghề và cả tính mạng của mình, nhưng mà nếu mình không tham gia, mình sợ thì cái lương tâm mình cắn rứt. Dù biết trước điều đó nhưng mà mình vẫn tham gia, mình chấp nhận tất cả.

Cao Nguyên: Theo như báo chí trong nước thì từ sau khi tham gia vụ án Nguyễn Thanh Kiều vào khoảng năm 2015, ông bị đoàn luật sư Phú Yên đề nghị xoá tên ra khỏi đoàn luật sư tỉnh này. Sự việc đó diễn ra như thế nào?

Khi mà vụ án của anh Kiều đưa ra sơ thẩm tại tòa án Thành phố Tuy Hòa thì toà xử mức án các bị cáo là công an rất là nhẹ, trong đó bỏ lọt người phạm tội là ông Thượng tá Công an thành phố Tuy Hòa thì tôi đã đề nghị tăng hình phạt cũng như khởi tố cái người đứng đầu của Công an thành phố Tuy Hòa đó.

Sau đó vài ngày sau thì liên ngành Công an, Viện Kiểm sát, Tòa án cho ra văn bản đề nghị tước quyền hành nghề luật sư của tôi nhưng mà do dư luận trong và ngoài nước lúc đó ủng hộ tôi và lên án cái việc ra quyết định tước giấy phép hành nghề của tôi cho nên việc tước đó không được. Cho đến khi 2017, họ thực hiện lần thứ hai thì mới được tước vĩnh viễn cái việc hành nghề của tôi.

Cao Nguyên: Như vậy thì có thể hiểu là mặc dù những người công an đánh chết dân vẫn bị truy tố, nhưng mặt khác, những người luật sư bảo vệ người dân, dám lên tiếng tố cáo công an vẫn bị trả thù hay không?

Đúng vậy, nếu mình không đứng lên thì cái vụ án nó có thể bị không khởi tố. Người ta ghét mình bởi vì mình đi khiếu kiện, viết đơn thư rồi cho dư luận biết cho nên những công an sĩ quan đó mới bị ra tòa. Nếu mà không có mình thì nó sẽ im đi không có bị khởi tố.

Cao Nguyên: Cuộc sống của anh như thế nào sau khi bị tước thẻ luật sư?

Sau khi bị tước thẻ luật sư thì mình trở về làm nông giống như mọi người nông dân ở Việt Nam. Mình muốn ở lại Việt Nam để đỡ giúp người dân, dùng kiến thức mình để giúp người dân. Dù mình tư vấn và hoàn toàn miễn phí nhưng mà không ai dám tới hết.

Mình thấy ở lại Việt Nam tới nay là sáu năm nhưng mà cái việc mình ở lại để giúp người dân là không có đạt kết quả. Thứ hai là mình đi đâu cũng bị theo dõi nghe lén, mọi người thân, bạn bè, họ hàng không ai dám tới thăm. Con cái càng ngày càng lớn mà không làm gì có tiền, cho nên mình quyết định bỏ nước ra đi chứ thật sự là trong lòng không muốn.

Tới Mỹ t nạn

Cao Nguyên: Ông có thể nói về quá trình mình đã xin t nạn ở Hoa Kỳ như thế nào không?

Sau khi bị tước quyền hành nghề luật sư thì mình muốn ở lại mình phục vụ người dân như mình đã trình bày, nhưng mà kéo dài 5-6 năm không có tác dụng gì hết.

Mình muốn hy sinh, mình muốn phục vụ người dân thì người dân không dám tới, cho nên mình quyết định đi xin tỵ nạn ở Hoa Kỳ để cho gia đình qua đó sinh sống và tiếp tục hoạt động cho Việt Nam.

Riêng bản thân mình, mình làm cái đơn xin tỵ nạn sau đó gửi qua mail cho Lãnh sự quán Mỹ tại thành phố Sài Gòn. Sau đó vài ngày thì có anh nhân viên sứ quán gọi điện cho mình hỏi là có phải hay không, rồi anh có làm đơn xin tỵ nạn không thì mình nói có.

Sau đó Lãnh sự quán mời mình qua phỏng vấn hỏi lý do sao tỵ nạn, rồi sau đó một lần nữa thì họ yêu cầu cả gia đình vô, đem giấy khai sinh với giấy kết hôn vô rồi sau đó cho đi khám sức khỏe rồi cho đi định cư. Khoảng thời gian đó kéo dài khoảng một năm.

Cao Nguyên: Ông đã một lần bị chặn xuất cảnh ngay tại sân bay, trong suốt một năm sau đó cho tới khi ông được đi trở lại thì cuộc sống của gia đình anh như thế nào?

Thật sự đi thì khi mà bước chân đến sân bay, trước đó thì không bao giờ trong đầu mình nghĩ là mình bị cấm xuất cảnh, nhưng mà khi làm xong thủ tục, hành lý chuyển lên máy bay hết rồi, khi bước qua cổng an ninh thì vợ con đi trước, mình đi sau thì anh công an cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất hỏi anh có phải  Võ An Đôn hay không, mình nói phải thì bị mời vô phòng an ninh sân bay làm việc, rồi sau đó họ ra quyết định là cấm xuất cảnh mình vì lý do an ninh quốc gia.

Hồi đó bất ngờ quá, cả gia đình mình không đi được phải về thì may mắn là mình nhà mình ở nông thôn, không có giá trị cho nên vẫn còn nguyên nguyên nhà, vẫn còn đất nên về sống bình thường, hơi khó khăn đấy nhưng mà bình thường.

Nhưng mà mục đích của điều luật này thì rất là tàn ác, để trả thù những cái người đấu tranh, gây ra sự bất ngờ, thiệt hại về vật chất và tinh thần đối với những người bị cấm xuất cảnh như mình.

Cao Nguyên: Có bao giờ ông từng hối hận vì những việc mình đã làm? Nếu không tham gia đấu tranh bảo vệ người nghèo thì anh vẫn là một luật sư sống ổn định tại Việt Nam.

Không. Tôi rất là vui và hạnh phúc khi mình làm những vụ đó. Bởi vì, mình dùng kiến thức mình để mình phục vụ người dân. Mình muốn xã hội thay đổi tốt đẹp cho người dân thì rất là ý nghĩa chứ mình không có bao giờ nói rằng cái việc đó là mình không muốn.

Cao Nguyên: Vậy thì dự định sắp tới của anh là gì?

Mình mong muốn nhất trong lòng mà trước khi qua Mỹ cũng như ở đây là muốn tiếp tục hoạt động luật sư để giúp người dân trong nước, đặc biệt là mình muốn thành lập đoàn luật sư Việt Nam ở hải ngoại, quy

tụ những luật sư đang tỵ nạn đây và tiếp tục làm công việc luật sư. Ví dụ như là tư vấn pháp luật và soạn thảo đơn thư, cũng như lên tiếng với những bất công trong xã hội Việt Nam qua hệ thống mạng xã hội.

Một lần nữa cảm ơn luật sư đã dành thời gian cho RFA. Chúc cho những dự định của ông sẽ sớm được thực hiện.

Nguồn: RFA Tiếng Việt 


 

Chuyện Tếu đầu tuần của Trần Khốt thời chuyên chế bao cấp XHCN

Việt Nam Thư Quán – Trần Khốt

NHẤT TRÍ 100%

Một hôm, sau ngày làm việc cực nhọc ngoài đồng, Trâu ta vừa nằm nhai cỏ, vừa ngẫm nghĩ sự đời. Trâu thấy mình làm lụng chăm chỉ quanh năm suốt tháng, lại không hề kêu ca, đòi hỏi lấy nửa lời, rất xứng đáng với danh hiệu “Lao động tiên tiến”. Nghe nói Đảng đang cần kết nạp những người “Lao động tiên tiến” để tăng cường đội ngũ công nông, Trâu ta bèn quyết định nộp đơn xin vào Đảng.

Đơn của Trâu liền được đưa ra Chi bộ xem xét. Chi bộ nhận thấy đồng chí Trâu tuy làm việc rất đáng được trao danh hiệu “Lao động tiên tiến”, nhưng lại kém thông minh, nên đơn bị bác.

Ngựa thấy Trâu làm đơn xin vào Đảng, liền bắt chước. Trong đơn, Ngựa viết: “So với đồng chí Trâu, tôi chẳng những lao động không thua kém, mà lại thông minh hơn nhiều. Ngoài ra, tôi còn có thể làm vật cưỡi cho các đồng chí lãnh đạo cấp cao dạo chơi…”

Chi bộ cũng xem xét ngay đơn xin vào Đảng của Ngựa. Mấy ưu điểm mà đồng chí Ngựa nêu trong đơn đều được Chi bộ ghi nhận. Nhưng cuối cùng, đơn của Ngựa cũng bị bác với lý do chắc nịch: đồng chí Ngựa có cú đá hậu rất độc, ảnh hưởng nặng nề đến đoàn kết nội bộ.

Thấy đơn của Trâu và Ngựa đều bị Chi bộ bác, Rệp và Muỗi liền làm đơn xin vào Đảng. Đơn của hai đồng chí chuyên hút máu này viết hệt như nhau: “Tôi tuy chẳng phải là Lao động tiên tiến như đồng chí Trâu và đồng chí Ngựa, nhưng bù lại, tôi có cái cơ bản mà hai đồng chí đó không thể có: trong huyết quản của tôi từ bao đời nay đều có dòng máu công nông. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn xứng đáng được đứng trong hàng ngũ Đảng của giai cấp công nông…”

Đơn của đồng chí Rệp và đồng chí Muỗi được Chi bộ chấp nhận với sự nhất trí 100%.

ĂN QUA LOA THÔI

Trong một lần “xuống cơ sở”, Bộ trưởng Bộ Lương thực-Thực phẩm Hồ Viết Thắng ghé thăm gia đình bác nông dân nọ. Để bày tỏ sự quan tâm của thượng cấp, ông Bộ trưởng ân cần hỏi chủ nhà:

“Bà con ta ở đây lâu nay ăn uống ra sao?”

“Dạ, chúng tôi chỉ ăn uống qua loa thôi ạ.”

“Đề nghị bác cho tôi biết cụ thể ăn qua loa là ăn những món gì để tôi còn về báo cáo lên Trung ương về thành tích cải thiện đời sống nông dân. Bữa ăn của bà con ta có đủ no không? Hằng ngày có thịt, có cá chứ?”

“Thưa Bộ trưởng, tôi đã nói cụ thể lắm rồi mà! Nhiều năm nay, bà con chúng tôi chỉ ăn qua loa thôi…”

Nói đến đây, bác nông dân liền chỉ tay lên… chiếc loa phát thanh công cộng đang đọc oang oang một bài của báo Nhân dân thống kê vô số thành tích vượt bậc về sản xuất lương thực – thực phẩm, cải thiện đời sống nhân dân, v.v…

PHẦN VIỆT NAM

Hội đồng Tương trợ Kinh tế mở cuộc họp cấp cao tại Moskva để bàn về phần đóng góp của mỗi nước thành viên, tuỳ theo thế mạnh của mình, vào kế hoạch sản xuất chung.

Sau mấy buổi thảo luận sôi nổi, cuối cùng Liên Xô lãnh phần sản xuất máy công cụ và dầu khí, Cộng hoà Dân chủ Đức sản xuất máy đo chính xác, Hungari sản xuất đồ điện tử, Ba Lan đóng tàu viễn dương, Cuba sản xuất đường, Mông Cổ sản xuất len và thịt gia súc…

Đến lượt Việt Nam, vị trưởng đoàn đứng dậy, trịnh trọng tuyên bố:

“Nước chúng tôi dù vừa vượt qua bom đạn chiến tranh, vẫn hăng hái lãnh phần sản xuất… nghị quyết!”

HỌ TÔN THẤT

Trong một cuộc họp Hội đồng Bộ trưởng, có vị lên tiếng: “Nước ta có nhà bác học lừng danh thế giới là giáo sư Tôn Thất Tùng. Vậy để thế giới khâm phục cơ quan hành pháp ta có lắm nhà bác học, tôi đề nghị tất cả các đồng chí bộ trưởng nhất loạt mang họ Tôn Thất”.

Mọi người vỗ tay rần rần và tranh nhau đặt tên mới.

Bộ trưởng Tài chính hí hửng giành tên “Tôn Thất Thu”.

Bộ trưởng Nông nghiệp khoái tên “Tôn Thất Bát”.

Bộ trưởng Nội vụ [6] và Bộ trưởng Y tế cùng đòi cho được cái tên “Tôn Thất Đức”, cuối cùng ông Nội vụ có tên “Tôn Thất Đức A” và ông Y tế có tên “Tôn Thất Đức B”.

Bộ trưởng Lao động được đặt tên “Tôn Thất Nghiệp”.

Bộ trưởng Giáo dục hài lòng với cái tên “Tôn Thất Học”, v.v…

Đến lượt Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng [7], ông đứng dậy nói:

“Tôi xin lãnh cái tên Tôn Thất Bại.”

 

CẢ NGÀY XẾP HÀNG

Một đám người già trẻ lớn bé đang xếp hàng rồng rắn trước cửa hàng lương thực phố Đặng Dung, Hà Nội. Đứng cuối hàng là người đàn bà có vẻ mặt cau có. Mãi một lúc lâu, hàng người rồng rắn mới nhích được một chút. Thấy vậy, bà nọ ca cẩm: “Cứ điệu này thì đến tận tối cũng chửa chắc đã mua được gạo. Dân Sài Gòn giễu bốn chữ viết tắt “chủ nghĩa xã hội” (CNXH) là ‘cả ngày xếp hàng’, cũng chẳng oan đâu. Tiên sư nhà chúng nó!”

Một ông lão đứng cạnh nghe vậy, bèn bàn góp: “Bà đứng đây chửi thì chỉ có bà và đám dân quèn này nghe thôi. Bà có gan, đến trước cửa nhà anh Ba mà chửi thì mới hả”.

Bà nọ hí hửng: “Cụ dạy chí phải. Nhờ cụ giữ chỗ hộ cháu, cháu chạy ù ra trước nhà anh Ba chửi một trận cho đã tức. Nhà anh Ba ở ngay đây thôi mà!”

Nói rồi, bà ta te tái đi.

Mươi phút sau, đã thấy bà hầm hầm quay lại. Ông lão bèn hỏi: “Sao chửi nhanh thế?” Bà nọ hậm hực nói: “Nào đã được chửi! Ở trước nhà anh Ba, muốn đứng chửi cũng phải… xếp hàng. Mà hàng ở đấy lại dài hơn ở đây nhiều lắm, đứng đến mai chửa chắc đã tới lượt mình. Cháu gửi chỗ đằng ấy rồi, giờ thì xếp hàng mua gạo cái đã. Tiên sư nhà chúng nó!”

 

CHUYỆN LƯƠNG

Thủ tướng Phạm Văn Đồng từng được tiếng là người thực sự quan tâm đến đời sống nhân dân. Ông lại là một trong số rất ít cán bộ lãnh đạo cấp cao muốn và biết lắng nghe ý kiến của mọi người, kể cả những ý kiến “nghịch nhĩ”.

Một hôm, ông mời nhà văn Nguyễn Tuân đến chơi và hỏi:

“Anh nói thật cho tôi biết, trong xã hội ta hiện nay, lớp người nào sung sướng nhất?”

“Lớp người vô lương” – Nguyễn Tuân đáp liền.

“Anh có thể nói rõ hơn được không?”

“Đó là lớp cán bộ vô lương tâm và đám con phe… không ăn lương nhà nước.”

Một lần khác, Thủ tướng Phạm Văn Đồng về thăm vùng mỏ Quảng Ninh và ghé vào nhà một công nhân. Sau khi hỏi mức lương của hai vợ chồng, ông nói:

“Lương cô chú thấp như vậy, đời sống chắc khổ lắm?”

Anh chồng đáp:

“Lương thấp chưa hẳn đã khổ, chỉ lương… thiện mới khổ thôi ạ!”

Thấy Thủ tướng ân cần lắng nghe, chị vợ mạnh dạn “đế” thêm:

“Anh chị em công nhân chúng tôi thường kháo nhau về phong trào đấu tranh chống tiêu cực đang diễn ra rầm rộ trong cả nước: Bên trên các vị lãnh đạo cứ tha hồ mà tiêu, còn bên dưới dân đen chúng ta cứ tha hồ mà cực”.

Thủ tướng xo vai, im lặng…

NGƯỜI MỚI

Trước ngày Quốc hội khoá VII họp kỳ đầu tiên để bầu các vị lãnh đạo tối cao của bộ máy Nhà nước, dân Hà Nội mặc sức đoán mò tên tuổi những người sẽ được giao phó trọng trách. Thiên hạ rỉ tai nhau: “Kỳ này có hai vị họ Vũ và một vị họ Nguyễn, chúng ta chưa được nghe nói đến bao giờ!” Biết vậy, ai cũng mừng vì thế là cuối cùng đã có ba vị lãnh đạo mới.

Nhưng rồi ai nấy đều thở hắt ra khi được biết đầy đủ họ tên các vị mới: Vũ Như Cẫn, Vũ Các Cận và Nguyễn Giư

 

 


 

Hệ Thống Partriot đầu tiên của Ukraine đã bị trúng tên lửa của Nga

Tổng hợp Báo Tuần Tin và Forbes

Sự kiên trì và may mắn của người điều khiển máy bay không người lái người Nga đã được đền đáp vào hoặc ngay trước ngày thứ Bảy, khi họ định vị – bên ngoài Pokrovsk ở miền đông Ukraine – một đoàn xe của Ukraina bao gồm, có vẻ như, ít nhất hai bệ phóng bốn bệ gắn trên xe tải dành cho tên lửa đất đối không Patriot. -tên lửa phòng không.

Phản ứng nhanh hơn bình thường, một tổ hợp tên lửa đất đối đất siêu thanh Iskander của Nga đã nhắm mục tiêu và bắn trúng trực tiếp đoàn xe Ukraine từ khoảng cách hàng trăm dặm. Hai trong số các bệ phóng Patriot rõ ràng đã phát nổ , gần như chắc chắn sẽ giết chết phi hành đoàn của họ.

Đây là lần đầu tiên trong cuộc chiến kéo dài hai năm của Nga với Ukraine, người Nga đã tìm được và nhắm mục tiêu vào một phần của khẩu đội Patriot của Ukraine. Và đối với người Nga, đòn tấn công không thể nào xảy ra vào một thời điểm quan trọng hơn thế. Các khẩu đội Patriot của Ukraine trong tháng trước đã bắn hạ hàng chục máy bay chiến đấu-ném bom của không quân Nga, làm suy giảm lợi thế trên không của Nga khi cuộc chiến rộng lớn bước sang năm thứ ba.

Thật vậy, có thể các bệ phóng và tổ lái mà Iskander tấn công tuần này, cách chiến tuyến 20 dặm, chính là các bệ phóng và tổ lái đã bắn hạ nhiều máy bay phản lực Nga đó. Không khí ở miền đông Ukraine có thể đã trở nên an toàn hơn rất nhiều đối với người Nga.

Lực lượng phòng không Ukraine chắc chắn đang quay cuồng vì sự mất mát lớn. Lực lượng phòng không, nằm dưới sự kiểm soát của lực lượng không quân, chỉ có ba khẩu đội Patriot – có thể có radar và từ bốn đến tám bệ phóng – cùng với bốn bệ phóng dự phòng. Hai khẩu đội pin và hai bệ phóng dự phòng đến từ Đức; Hoa Kỳ tặng một cục pin; Hà Lan tặng 2 bệ phóng. Tất cả những gì có thể nói là, người Ukraine đã mất tới 13% số bệ phóng Patriot của họ trong một thảm họa. Hoặc 7% nếu mỗi khẩu đội Ukraine có 8 bệ phóng.

Các bệ phóng di động là những thành phần quan trọng – cùng với radar, trạm chỉ huy và hệ thống nạp lại tên lửa – của hệ thống phòng không tốt nhất của Ukraine. Tên lửa Patriot PAC-2 có thể đã hạ gục hàng chục máy bay Nga và nếu bạn tin vào tuyên bố của Ukraine, hàng trăm máy bay không người lái và tên lửa. Một chiếc PAC-2 cơ động có tầm bắn xa tới 90 dặm.

Tại sao Patriot không bắn hạ tên lửa Iskander kẻ tấn công nó?

Patriots thường xuyên bắn hạ Iskanders siêu thanh. Nhưng chỉ khi các khẩu đội được triển khai và cảnh giác, thay vì di chuyển từ vị trí bắn này sang vị trí bắn tiếp theo. Không rõ tại sao các phi hành đoàn Patriot của Ukraine không có lực lượng phòng không riêng khi di chuyển. Có thể lực lượng không quân Ukraine đang bị dàn trải quá mỏng để bảo vệ các thành phố Ukraine và lực lượng bộ binh cũng để tự bảo vệ mình.

Mặc dù rõ ràng là các vết nứt cũng đang xuất hiện trong phạm vi bao phủ phòng không của lực lượng mặt đất. Chỉ trong tuần này, người Nga đã tuyên bố thêm một vụ tiêu diệt đầu tiên nữa : định vị bằng máy bay không người lái và tấn công bằng một chiếc Iskander khác, một bệ phóng Hệ thống tên lửa pháo binh cơ động cao của quân đội Ukraine.

Cho dù lực lượng phòng không của Ukraine đã được mở rộng quá mức trước khi người Nga cho nổ tung hai bệ phóng Patriot của họ và có khả năng giết chết các phi hành đoàn giàu kinh nghiệm của họ, thì lực lượng phòng không hiện nay thậm chí còn được mở rộng quá mức . Và họ có thể gặp khó khăn trong việc thay thế những bệ phóng bị mất đó.

Nhiều tập đoàn Mỹ xúc tiến đàm phán thương mại với Bộ Công An Việt Nam

Tổng hợp Báo Chí Quốc Tế

Đài VOA nói:

Hàng chục công ty Hoa Kỳ sẽ tổ chức các cuộc họp với Bộ Công an và Bộ Quốc phòng Việt Nam vào tuần tới, khi một nhóm doanh nghiệp Mỹ muốn ký một thỏa thuận nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho việc cung cấp thiết bị cho công an Việt Nam, theo Reuters trích dẫn thông tin từ nhà tổ chức.

Các cuộc gặp, dự kiến diễn ra vào ngày 18/3, là một phần của cuộc đối thoại dẫn tới việc nâng cấp quan hệ trong chuyến thăm Hà Nội của Tổng thống Joe Biden hồi tháng 9, trong lúc Washington tìm cách giành được ảnh hưởng ở quốc gia chiến lược của Đông Nam Á, vốn cũng có quan hệ với Trung Quốc, theo Reuters.

Ông Vũ Tú Thành, đại diện Hội đồng Kinh doanh Hoa Kỳ-ASEAN (US ABC), nhóm vận động tổ chức sự kiện, cho hãng tin Anh biết.

“Boeing sẽ nêu bật mối quan hệ hợp tác ngày càng tăng của công ty với Việt Nam và các cơ hội tăng cường năng lực hàng không vũ trụ của nước này,” Boeing nói với Reuters trong một tuyên bố gửi qua email.

ATMO, nhà cung cấp dịch vụ khí tượng sử dụng trí thông minh nhân tạo (AI) cho các chính phủ và quân đội có trụ sở tại Hoa Kỳ, cũng sẽ tham gia các cuộc họp, theo tiết lộ của ông Thành và xác nhận của công ty với Reuters.

US ABC, với các thành viên bao gồm một số tập đoàn lớn của Mỹ, đã gửi bản dự thảo thỏa thuận tới Bộ Công an Việt Nam, trong đó có các lĩnh vực mà “các công ty của chúng tôi có thể trợ giúp”, bao gồm cung cấp công nghệ phát hiện và ngăn chặn tội phạm, phân tích dữ liệu lớn, máy bay trực thăng, dịch vụ hàng không và an ninh mạng, ông Thành cho Reuters biết.

Các quan chức Mỹ đã công khai nói rằng Washington sẽ sẵn sàng tăng cường phòng thủ cho Việt Nam, đặc biệt là ở Biển Đông, nơi Hà Nội thường xuyên có tranh chấp với Trung Quốc về ranh giới chủ quyền.

Hỗ trợ cho công an Việt Nam có thể gây tranh cãi hơn ở Mỹ, theo Reuters. Báo cáo mới nhất của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ về nhân quyền ở Việt Nam, công bố năm ngoái, đã cảnh báo về những vi phạm đáng kể và trích dẫn “những báo cáo đáng tin cậy cho thấy các thành viên của lực lượng an ninh đã có nhiều hành vi vi phạm”.


 

Thầy và trò đoàn tụ sau 72 năm

Ba’o Tieng Dan

Nguyễn Tuấn Khoa

10-3-2024

Bác Tâm năm nay đã 88 tuổi, nói với tôi rằng, bác về nước lần này với mục đích duy nhất là muốn được ghé thăm người thầy cũ đã từng dạy bác 72 năm về trước, thầy Nguyễn Xuân Đào, năm nay đã 94 tuổi rồi.

Hai lần về nước vừa rồi không ghé thăm thầy được, bác cứ hối tiếc mãi. Ba năm nay, từ ngày tìm ra được thông tin của thầy, ngày đêm bác cứ chờ cơ hội về thăm thầy, bác lo lắng vì sợ quá muộn. Ngồi trên máy bay từ Los Angeles về Sài Gòn mà lòng dạ bồn chồn…

Biết bác Tâm không khỏe sau chuyến bay dài nên tôi chở ba tôi, thầy Đạo, đến gặp học trò Tâm. Cuộc gặp gỡ của hai thầy trò sau 72 năm xa cách cảm động không sao kể xiết. Hai tấm thân còm cõi với lưng còng, hai mái tóc bạc phơ, dọ dẫm từng bước tiến đến để nhận nhau.

Người học học trò cung kính chắp hai tay, cúi xuống thật gần và xá thầy. Ông thầy gỡ tay học trò như muốn nói lời miễn lễ. Tôi thấy mắt họ long lanh và thỉnh thoảng họ gỡ kính ra lau. Họ im lặng, không nói gì trong một thời gian dài. Tôi ý tứ lui ra phía sau để quan sát và lắng nghe tâm sự hai thầy trò của thời Quốc Văn Giáo Khoa Thư.

Ảnh: Học trò Tâm (88 tuổi) và thầy Đào (94 tuổi) của trường Đại Tráng (Bắc Ninh), gặp lại nhau sau 72 năm. Nguồn: Nguyễn Tuấn Khoa

Bác Tâm suốt buổi khoanh tay tiếp chuyện thầy. Bác chậm rãi xin phép thầy cho được nói đôi lời:

“Con tìm được thầy là một sự tình cờ. Phương con gái của con và Khoa con trai của thầy là bạn học chung lớp ở trường đại học Bách Khoa. Chúng nó thân nhau vì Phương học Trưng Vương còn Khoa học Võ Trường Toản và đặc biệt là nhà con, thầy Vũ Quyết, lại là thầy dạy Anh Văn cho Khoa và các bạn ở trường Võ Trường Toản. Phương học chưa hết năm thứ I thì vượt biển với hành trình rùng rợn, ám ảnh cả đời. Thầy Quyết cũng ra đi như thế sau một năm.

Gần 40 năm sau, các cháu tìm và gặp lại nhau. Trong buổi đoàn tụ, biết con thường về làng Đại Tráng, tỉnh Bắc Ninh để làm từ thiện, Khoa bằng sự nhạy bén đã cho biết về người cha của mình đã từng dạy học ở làng Đại Tráng từ 1950 đến 1952. Con nhận ngay ra thầy và rất xúc động.

Năm 1950, con 13 tuổi học lớp Ba, thấy một Thầy giáo trẻ, 19 tuổi, từ Hà Nội về dạy lớp Năm tại trường Tiểu Học Đại Tráng. Hai năm sau con lên lớp Nhất được học thầy nhưng chỉ vài tháng sau học trò không còn thấy thầy đến trường nữa. Con nghe hai cô giáo của con là hai chị em, cô Phương và cô Tú, nói thầy đi sang Pháp du học. Ngày ấy thế sự đổi thay như con tạo xoay vần. Năm 1954 cả miền Bắc biến động vì dòng người di cư vào Nam như thác đổ. Gia đình con và hàng xóm ở Đại Tráng cũng dắt díu nhau đi rồi vào Sài Gòn lập nghiệp, tạo nên một cuộc ly tán lịch sử.

Nhiều năm sau đó, con và nhà con gặp thầy đi cùng với cô ở thương xá Tax, con chào nhưng chắc thầy không nhận ra con. Rồi ít năm sau thầy đến phòng mạch chơi với bác sĩ Huyên, con làm tại đây và có nói chuyện với thầy ít câu. Sau đó con không còn gặp lại thầy nữa…

Thầy có kỷ niệm về những ngày đi học ở Hà Nội kể cho con nghe đi. Con sẽ ghi chép và gửi cho con cháu để chúng lưu giữ về người thầy đáng kính của mẹ và bà chúng nó”.

Thầy chăm chú lắng nghe không sót một chữ rồi chậm rãi tiếp lời:

“Năm 1949 tôi học xong Sư Phạm Cấp tốc trong gần một năm ở Hà Nội rồi về làng Đại Tráng dạy học. Chỉ dạy có 2 năm nhưng ký ức về học trò của ngôi trường ở nông thôn miền Bắc này vẫn còn in đậm trong tôi mãi đến sau này.

Năm 1952 tôi lên đường theo lệnh Động Viên, học khóa I trường Bộ Binh Thủ Đức (tức Khóa 2 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức), đi tu nghiệp Không Quân tại Ma-rốc, rồi Pháp, rồi về đóng quân ở phi trường Nha Trang. Ít năm sau tôi từ bỏ binh nghiệp, về Sài Gòn theo nghiệp giáo dục rồi chính trị.

Cảm ơn chị đã cho tôi thông tin của hai đồng nghiệp là chị Phương và chị Tú cũng di cư vào Nam. Tôi sẽ ghé thăm chị Phương sớm, chắc đã 97 tuổi? Chị Tú thì đã muộn rồi. Tôi sẽ kể cho chị nghe về một kỷ niệm với thầy của tôi và một kỷ niệm với bạn bè thời trước di cư.

Những ngày đi học là những ngày bình an và thơ mộng nhất. Học trò thời đó kính trọng thầy giáo của mình quá mà đâm ra xa cách. Thầy hết mực thương yêu học trò nhưng lúc nào cũng nghiêm nghị, làm cho khoảng cách ấy càng xa hơn. Hồi tiểu học tôi học ở làng Mỹ Hào, tôi nhớ mãi thầy giáo khả kính của tôi tên là thầy Vũ Duy Bính. Thầy thương học trò như con và đặc biệt rất thương tôi vì tôi học giỏi. Khi vào Nam tôi vẫn luôn nhớ đến thầy của tôi và ao ước có ngày sẽ gặp lại.

Sau năm 1975, tôi có dịp ra Bắc để thăm mẹ của tôi, bà cụ vẫn còn giữ học bạ của tôi, mới như thời còn đi học. Nhìn thấy bút phê của thầy Bính, tôi cảm động và quyết tâm tìm lại thầy. Thật kỳ diệu, thầy khi đó đã gần 100 tuổi, vẫn còn minh mẫn và vẫn nhận ra tôi sau 30 năm loạn lạc. Thầy còn nhắc: ‘Ngày xưa tôi hay nói trong lớp rằng tôi cứ chờ anh Đạo nhường hạng nhất một lần nhưng không thấy xảy ra’.

Ảnh chụp sổ học bạ 82 năm trước. Nguồn: Nguyễn Xuân Khoa 

Thầy Vũ Duy Bính gần 98 tuổi, nhận ra bút tích của mình ghi trong học bạ và nhận ra học trò thầy dạy năm 1945 ở Cours Supérieur (lớp Nhất) trường Tiểu học Sinh Từ. Thầy vẫn còn minh mẫn nhắc lại từng kỷ niệm với người học trò cũ. Nguồn: Nguyễn Xuân Khoa

Lên lớp lớn tôi học ở trường Bưởi. Thật kỳ lạ, lớp tôi ngày ấy quy tụ toàn là những nguời học giỏi, họ có lý tưởng giống nhau, cùng di cư vào Nam và đều trở thành nhưng người nổi tiếng, như các anh: Nguyễn Cao Kỳ, Cung Thúc Cần (Cung Trầm Tưởng), Phan Phụng Tiên (chuẩn tướng Không Quân), Vũ Đình Đào (Phó Đề Đốc Hải Quân), Phó Quốc Trụ (PGĐ Thương Cảng Sài Gòn), Đỗ Hữu Khanh (Đại tá Không Quân), Đỗ Hữu Tuấn (bác sĩ tại Lyon), Trần Quốc Khang (đại tá CHT căn cứ Long Bình) và còn nhiều nữa mà bây giờ tôi quên nhiều rồi…

Câu chuyện cứ kéo dài không dứt được. Lúc chia tay thầy và trò nhẫm tính, thầy nay đã 94 và trò đã 88, đều đã già và yếu. Lần gặp lại sau 72 năm có thể là lần gặp sau cùng. Cả hai lặng lẽ chia tay như khi gặp lại ít phút trước đó.

Chúc cho thầy và trò sống khỏe trong những ngày còn lại của cuộc đời. Cầu mong thầy và trò sẽ được đoàn tụ nơi thế giới bên kia.


 

Tản Mạn Cuối Tuần: Nghệ Thuật làm Cổng Đám Cưới Long Phụng ở Miền Tây

Cổng Cưới làm bằng lá dừa là một truyền thống ở Miền Tây.

  • Cổng cưới hình Long Phụng thường được nhà giầu có quý phái dựng.
  • Cổng được làm từ vật liệu cây nhà lá vườn, có thể kể đến như lá dừa, ớt, khóm, cau… 
Cổng cưới "Rồng Phụng nền xanh"
Rồng và Phụng bay lượn trong nền trời có hoa đăng, có rồng cha và phụng mẹ ở bên trên. Dưới chân Rồng Phụng là nền lá xanh điểm các chùm hoa trắng thanh khiêt.
Cổng Vu Quy
Rồng xanh, Phụng vàng lông đỏ nỏi bật trên nền hoa hồng đỏ tô điểm cho cuộc xum vầy hai gia đình.
Tác Giả điêu luyện
Anh Trần Văn Ngọt (34 tuổi, ở huyện Chợ Mới) tạo nên những cổng cưới rồng, phượng tinh xảo bằng trái cây và lá dừa với tay nghề 10 năm.
Cổng Biệt Thự với trang trí Long Phung
Long Phụng trông cũng đẹp nhưng độ tinh xảo không bằng tài nghệ của nghệ nhân Trần văn Ngọt.
Cổng Long Phụng Vàng
Nền vàng và trắng tao nhã
Cổng cưới riềm lá dừa
Một kiểu cổng dân gian bằng lá dừa.

Anh  Ngọt, nghệ nhân cổng cưới, cho biết, “Những năm gần đây, cổng cưới dân gian này thịnh hành trở lại, nhưng khách hàng có yêu cầu cao hơn về tính thẩm mỹ, độc đáo”

Cổng cưới làm thủ công hình rồng, phượng để hy vọng mang lại sự sum vầy, hạnh phúc cho đôi trẻ. Trung bình một tháng, anh Ngọt nhận làm khoảng 7 – 10 cổng

Cổng rồng – phượng phải qua nhiều giai đoạn, làm khung sườn, tạo dáng, làm chi tiết vảy rồng, răng, râu. Sau đó, các bộ phận được di chuyển đến nơi tổ chức hôn lễ để lắp ráp. Sau cùng thêm phần trang trí hoa, lá cành.

“Hiện khách chủ yếu ưa chuộng mẫu cổng cưới rồng, phượng. Chất liệu để làm cũng gần gũi (nhà vườn) như thân cây chuối, lá đủng đỉnh, lá và trái dừa nước, đậu đũa, đậu bắp, cau kiểng, tỏi, ớt, lá dừa…”

  CHÌM VÀO VỰC BẤT XỨNG- Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ!”

Simpson viết, “Cầu nguyện là sợi dây liên kết con người với Chúa, là chiếc cầu bắc qua mọi vùng vịnh, đưa bạn vượt mọi thung lũng hiểm nguy!  Chúa không cần những con người vĩ đại, Chúa cần những con người dám chứng tỏ sự vĩ đại của Ngài.  Vì thế, lời cầu mạnh mẽ nhất là lời cầu khởi đi từ một linh hồn đã ‘chìm vào vực bất xứng’ của nó!”

Kính thưa Anh Chị em,

Cao trào của Lời Chúa hôm nay là tính cách trần trụi của ‘một vai phụ’ trong dụ ngôn Tin Mừng, một người thu thuế!  Anh đã dâng một “lời cầu khởi đi từ một linh hồn đã ‘chìm vào vực bất xứng’ của mình.  Với những gì anh bộc lộ, Chúa Giêsu mách cho chúng ta điều Thiên Chúa yêu thích nơi con người là “tình yêu,” mà không cần bất cứ điều gì khác!

Hôsê cho biết, Thiên Chúa thấu suốt lòng dạ con người, “Tình yêu của các ngươi khác nào mây buổi sáng, mau tan tựa sương mai”; Ngài chỉ muốn tình yêu, “Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ” – bài đọc một.  Thánh Vịnh đáp ca cũng lặp lại chỉ ngần ấy!

Trái với điều Thiên Chúa chờ đợi, người biệt phái trong Tin Mừng dâng Thiên Chúa một điều gì đó hoàn toàn khác!  Lời cầu nguyện của ông bị bóp méo khi ông coi Thiên Chúa như ‘Con Nợ’ và tệ hơn, lấy những ‘kỳ tích’ của mình để so sánh và khinh dể người khác.  Thực ra, đó không phải là cầu nguyện mà là ‘diễn văn.’  Tuy không phải là người xấu, nhưng lòng kiêu hãnh của ông đã khiến ông mù lòa đến độ xúc phạm tình yêu khi ông sống tôn giáo của mình một cách tối thiểu để không phạm tội; nhưng ông không biết rằng, Thiên Chúa không bao giờ thoả mãn với một ‘mức tối thiểu trần!’  Lời cầu ông là ‘vô trùng’ khi ông quên rằng, Thiên Chúa chỉ “muốn tình yêu, chứ không cần hy lễ!”

Nhân vật thứ hai của dụ ngôn cũng lên đền thờ cầu nguyện! ‘Vai phụ’ này “khi ra về thì được khỏi tội.”  Người này “khỏi tội” không phải vì đã làm những điều đúng đắn, nhưng vì đã khiêm nhường nhận ra tội của mình.  Lời cầu của ông xuất phát từ một tấm lòng tan nát; ông ý thức sự bất xứng của mình trước một Đấng Toàn Thánh.  Và có lẽ, đã nghe thấy những gì người Pharisêu nói và điều đó càng khiến ông càng đau đớn hơn để ‘chìm vào vực bất xứng’ của mình, và ông chỉ đủ sức đấm ngực nài van, “Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi!”  Lạ thay, điều này rất đẹp lòng Chúa và Ngài thích thú!

Đức Phanxicô nói, “Nơi nào có quá nhiều cái “tôi”, nơi đó rất ít Chúa.  Ở nước tôi, chúng tôi gọi những người này là “Tôi, chính tôi và tôi,” tên của những người đó.  Người ta từng nói về một linh mục tự cho mình là trung tâm và thường bông đùa rằng: “Mỗi khi xông hương, thì ngài xông ngược; ngài xông chính mình!”;  và điều đó khiến bạn buồn cười!”

Anh Chị em,

“Ta muốn tình yêu, chứ không cần hy lễ!”  Mọi sự trên trần gian đều thuộc về Chúa, Ngài cần gì hy lễ của ai!  Ngài cần tình yêu từ tận trái tim mỗi người.  Đừng quên, “Lời cầu mạnh mẽ nhất là lời cầu khởi đi từ một linh hồn đã ‘chìm vào vực bất xứng’ của nó!”  Đây là điều làm cho kinh nguyện của chúng ta có kết quả!  Chỉ những ai tự nhận mình ‘không có gì’ mới có thể nhận được tất cả; những ai biết mình trống rỗng mới có thể được lấp đầy.  Mùa Chay, mùa ‘chìm vào vực bất xứng’ để chỉ biết cầu xin lòng Chúa xót thương!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con ‘xông hương ngược!’  Chúa không cần sự vĩ đại của con, Chúa cần con biết ‘con đáng thương’ ngần nào và dám chứng tỏ sự vĩ đại của Ngài!”  Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

From: Langthangchieutim


 

CÔ TỊCH – Fb Huỳnh Thị Tố Nga

Kim Dao Lam

Fb Huỳnh Thị Tố Nga

Mẹ ngồi đó giữa mênh mông lạnh lẽo

Dáng hao gầy lay lắt buổi chiều đông

Bàn tay nhàu chiu chắt với cần lao

Con chợt thấy cay cay nơi khóe mắt

Mẹ ngồi đó giữa mênh mông phố xá

Người đi qua nhau, nhân thế phôi pha

Tấm thân gầy hiu hắt với thời gian

Nhắm mắt lại với giấc mơ vội vã

Một đời người chiêm bao như một thoáng

Giấc mộng vô thường cô tịch mông lung

Quần quật cả đời, mẹ có gì vui

Đã thấu hiểu buồn vui cùng lạc lõng

Tỉnh mộng rồi mẹ chợt thấy mênh mang

Bỏ lại hết phố phường xa hoa đó

Nơi những con người ung dung hưởng thụ

Chân thản nhiên đạp lên những xác người

Những người mẹ suốt một đời lam lũ

Chỉ mong sao con khôn lớn thành người

Xây dựng lại những gì đang đổ nát

Đạo đức con người, văn hóa, nhân văn.

HUỲNH THỊ TỐ NGA

Mar 9, 2024


 

Tại sao ‘con lạc đà Vạn Thịnh Phát chui qua được lỗ kim’ như thế?

Ba’o Tieng Dan

09/03/2024

RFA

Trần Hiếu Chân

Bà Trương Mỹ Lan (giữa) ra tòa án thành Hồ ngày 5/3/2024. Nguồn: AFP

“Chưa bao giờ đất nước ta có được… uy tín và vị thế quốc tế như ngày nay”. Tuyên bố nằm lòng và quen thuộc ấy của Tổng bí thư (TBT) Nguyễn Phú Trọng trúng phóc khi người dân cả nước những ngày này ‘tin tưởng, hồ hởi và phấn khởi’, đang theo dõi phiên tòa xét xử vụ gian lận tài chính lớn nhất nước, được bắt đầu vào ngày 5/3 và dự kiến kéo dài cho đến 29/4.

Theo Reuters, nếu các cáo buộc được chứng minh là đúng, đây có thể là một trong những vụ lừa đảo tài chính lớn nhất châu Á. Vì vụ bê bối tham nhũng đình đám 1MDB (1Malaysia Development Bhd) của Malaysia năm nào cũng chỉ liên quan đến khoảng 4,5 tỷ USD, còn vụ này trị giá trên 12 tỷ USD, chiếm khoảng 3% GDP Việt Nam. Phiên tòa xử nữ Chủ tịch của Tập đoàn phát triển bất động sản Vạn Thịnh Phát (Van Thinh Phat Holdings Group) Trương Mỹ Lan chưa từng có tiền lệ về quy mô, tầm mức gây hại, với hàng ngàn người bị / được triệu tập và khoảng hơn hai trăm luật sư tham gia tố tụng (1).

Mà không chỉ lớn nhất châu Á, việc xử một phụ nữ ngày nào còn bán vải ở chợ An Đông (TP. Sài Gòn) chắc hẳn sẽ được xếp vào một trong những vụ án lừa đảo tài chính lớn nhất thế giới, có thể ‘sánh vai’ cùng những Enron, Madoff và Barings ở Mỹ… (2). Nhưng Van Thinh Phat Holdings Group còn ‘trên tài’ các ‘siêu lừa thế kỷ’ trên đất Mỹ ở chỗ, các bậc đàn anh kia bị các cơ quan công quyền phát hiện ngay trong một thời gian ngắn. Còn cô gái người Việt gốc Hoa từ chợ An Đông, chỉ mới tốt nghiệp trung học ngày nào, đã nhanh chóng mọc đủ nanh vuốt để khuynh đảo thương trường và chính trường trong cả nước suốt gần hai chục năm trời. Mà quá trình khuynh đảo ấy lại diễn ra dưới con mắt giám sát và theo dõi chặt chẽ của guồng máy công an khét tiếng trong chế độ toàn trị. Mọi nhất cử nhất động của các doanh nghiệp, nhất là các doanh nghiệp ngoài quốc doanh, không thể nào lọt qua cặp mắt nghiệp vụ của ‘các đồng chí an ninh’. Mạng lưới ‘điệp ngầm’ ở Việt Nam ‘nằm vùng’ trong mọi cơ quan nhà nước, đặc biệt là trong hệ thống ngân hàng, nhất là các ngân hàng thương mại là dày đặc, thậm chí họ còn theo dõi lẫn nhau. Vậy sao lại để ‘con lạc đà Vạn Thịnh Phát chui lọt qua được lỗ kim’ như thế?  

Tòa án Nhân dân TP. Hồ Chí Minh sẽ còn xử vụ này trong vòng 60 ngày, nhưng chỉ mới sau ngày đầu tiên, hôm 6/3/2024, Bí thư thành ủy Sài Gòn Nguyễn Văn Nên đã vội vã đưa ra lời cảnh báo, rằng đây là một vụ án lớn… có yếu tố nước ngoài. Rồi ông Nên kêu gọi mọi người phải kịp thời phát hiện, phòng ngừa âm mưu phá hoại, vì liên quan đến rất nhiều người dân, trên 30.000 người (3).

Không rõ, ông Bí thư sợ cái gì từ những người dân tay không, theo dõi vụ án mà công an và mật vụ canh gác nghiêm ngặt cả vòng trong lẫn vòng ngoài? Tại sao suốt cả chục năm trời, ông không thấy sợ và không ‘nêu cao cảnh giác’ với chính những kẻ trong Đảng của ông từng ‘nuôi án’ từ thời Vạn Thịnh Phát ‘phất lên như diều gặp gió’? Chắc chắn là ông chả lạ lẫm gì những kẻ giấu mặt này, nhưng tại sao ông không giúp Đảng xử lý được chúng? Một số kẻ trong đường dây mafia này, như ông biết, hiện vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, kể cả một vài ‘hung thần trùm cuối’ của vụ án, mà người dân Sài thành cũng như người dân trong cả nước, ai cũng có thể vạch mặt chỉ tên! Chả nhẽ dân thường biết mà ông Bí thư không biết? Hay ông biết nhưng đành thúc thủ? 

Bà Trương Mỹ Lan – Chủ tịch Hội đồng quản trị Công ty cổ phần Tập đoàn Vạn Thịnh Phát RFA edit

Nói người dân ‘tin tưởng, hồ hởi và phấn khởi’ theo dõi phiên tòa chẳng qua là người viết chú ý tới cái ‘tâm lý đám đông’ thôi, thưa đồng chí Bí thư Nguyễn Văn Nên. Dân bây giờ giác ngộ lắm. Hình như chính TBT Nguyễn Phú Trọng cũng có lần đã phải thừa nhận thế. Người dân họ biết tuốt. Họ biết, có thể không chính xác đúng như con số thống kê, từ khi ông Trọng trực tiếp làm Trưởng ban chỉ đạo Trung ương về chống tham nhũng đã thi hành kỷ luật hơn 2.700 tổ chức đảng, gần 168 nghìn đảng viên, trong đó có hơn 7.390 đảng viên bị kỷ luật do tham nhũng. Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, Ủy ban Kiểm tra Trung ương đã kỷ luật hơn 170 cán bộ cấp cao diện trung ương quản lý, trong đó có 33 Ủy viên, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, hơn 50 sĩ quan cấp tướng trong lực lượng vũ trang (4). Quả thực đây là một thành tích ‘vĩ đại’ của công cuộc ‘đốt lò’. Nhưng tại sao thành tích lớn như vậy nhưng ‘chủ lò’ vẫn băn khoăn tự hỏi: ‘Chúng ta đã quyết liệt xử lý cán bộ, vì sao vẫn xảy ra nhiều vụ án tham nhũng lớn… Có phải do cán bộ không biết sợ?

Không phải đâu, thưa ngài Tổng bí thư! Chính vì sợ nên Trương Mỹ Lan đã tung nhiều chiêu khá độc. Thị đã từng nhờ Dương Chí Dũng chuyển lên Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ một triệu USD ‘để bôi trơn’ (5). Nhưng dù có mánh lới và quỷ quyệt đến mấy thì Trương Mỹ Lan và đồng phạm cũng chưa thể là đối thủ của hệ thống ‘chuyên chính hữu sản’ trên đất nước này. Vậy tại sao bà Trương Mỹ Lan lại có thể tự tung tự tác để thâu tóm tiền bạc trái pháp luật suốt bao nhiêu năm trời, công khai trước bộ máy công an và chính quyền? FB Võ Xuân Sơn đã đưa ra câu trả lời chính xác. Đó là do cái định chế của nhà nước này sinh ra vốn để kiểm soát bà Trương Mỹ Lan và đồng bọn đã thoái hóa, thối nát đến cùng cực. Nguyên một đoàn thanh tra gồm các thành viên Cơ quan Thanh tra giám sát Ngân hàng Nhà nước, các thành viên của Kiểm toán Nhà nước, các thành viên của Thanh tra Chính phủ, các thành viên của Ủy ban Giám sát tài chính quốc gia, và hàng loạt cán bộ cao cấp của Ngân hàng Nhà nước… Tất cả đều nhận hối lộ và đều đồng ý ký vào các Biên bản thanh tra, để bao che cho sai phạm của bà Trương Mỹ Lan và ngân hàng SCB (6). Vậy thì liệu sau gần hai tháng xử, các ông có chắc, Tòa TP. Hồ Chí Minh sẽ bóc tách được mọi đầu mối của đường dây mafia này không?

Ông Dương Chí Dũng (giữa) ra tòa ở Hà Nội hôm 16/12/2013. AFP

Người viết bài này không tin rằng sau 60 ngày, Tòa án TP. Hồ Chí Minh sẽ trả lời được những câu hỏi hóc búa nêu trên. Bởi vì, như đại biểu Phạm Văn Hòa (đoàn Đồng Tháp) mới đây vừa phát biểu trong buổi thảo luận tại hội trường Quốc hội, các vụ nhận hối lộ bằng tiền mặt cũng như số lượng tiền bị chiếm dụng trong vụ Vạn Thịnh Phát là nhiều nhất từ trước đến nay, nhưng ‘tất cả cũng chỉ là bề nổi của tảng băng bị vỡ, vẫn còn những tảng băng khác chưa bị vỡ’Phát biểu của vị đại biểu này đặt ra vấn đề, sau khi cắt ‘đỉnh tảng băng’, ai sẽ là người đủ thẩm quyền để xử tiếp ‘phần chìm bên dưới những tảng băng khác chưa vỡ’? (7). Hơn nữa, số tiền bà Lan chiếm đoạt ‘khủng’ tới mức nếu quy đổi ra tiền 500 nghìn đồng thì nó nặng tới 68 tấn và khi trải ra thì có thể dài tới 10.366 cây số. Khối lượng tiền tương đương với tổng tài sản của năm đại gia giàu nhất Việt Nam hiện nay, lên đến khoảng từ 12 đến 13 tỷ USD (8). Lại nữa, chồng bà Mỹ Lan là ông Chu Lập Cơ (Chu Nap Kee, 68 tuổi), mang hộ chiếu Hong Kong (Trung Quốc). Vậy thì với ‘yếu tố nước ngoài’ này, hàng chục tỷ USD ‘thụt két’ hiện đang nằm ở đâu? Vẫn còn ở trong hay đã được chuyển ra ngoài Việt Nam?

Cuối cùng, nhưng rất quan trọng, từ Vạn Thịnh Phát nhìn lại các đại án tham nhũng chấn động mấy năm trở lại đây, đại chúng có thể thấy một mẫu số chung khá khôi hài. Chia sẻ với nick name @trunghieuphan554 trên một YouTube: ‘Các quan lớn, quan nhỏ cứ tham nhũng vô tư, nếu bị phát hiện thì trả lại ‘một mớ’ là án được giảm nhẹ. Sau khi đem tiền nộp tại Tòa xong thì tiếp đến ‘màn’ khóc lóc kể khổ, kể hoàn cảnh gia đình, kể công trạng đóng góp cho cách mạng, trưng ra các bằng khen, giấy khen, các loại huân huy chương… Mà những công trạng này vốn đã được ghi nhận, đã được tưởng thưởng trước đây thông qua nâng lương, hay phong cấp phong hàm. Nay ra tòa còn đòi được ghi nhận tiếp các công trạng ấy để giảm án’ (9). Giảm vì thành tích gì? Chẳng nhẽ vì thành tích ‘tham nhũng xuất sắc’? Chống tham nhũng kiểu ‘‘Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín’ như thế thì khác nào khuyến khích các đại quan cứ tha hồ đục khoét (10). Người dân có quyền đặt vấn đề, phải chăng hàng trăm tập đoàn, hàng ngàn công ty ngoài kia đang vận hành có khác gì những kẻ đứng trước ‘vành móng ngựa’, nhưng chẳng qua họ biết ‘ăn chia đúng và đủ’ cho các ‘đồng chí đang mai phục trong đống rơm’ nên vẫn tha hồ bòn rút tài sản công và tiền thuế của dân một cách vô tội vạ?

Tham khảo:

(1) https://www.reuters.com/world/asia-pacific/trial-begins-vietnams-largest-multi-billion-dollar-financial-scam-2024-03-05/

(2) https://economictimes.indiatimes.com/magazines/10-financial-frauds-that-shook-the-world/articlelist/3847076.cms?from=mdr

(3) https://plo.vn/bi-thu-thanh-uy-tphcm-nguyen-van-nen-noi-ve-vu-an-van-thinh-phat-post779098.html

(4) https://baochinhphu.vn/phat-bieu-cua-tong-bi-thu-nguyen-phu-trong-tai-hoi-nghi-so-ket-1-nam-hoat-dong-cua-ban-chi-dao-phong-chong-tham-nhung-tieu-cuc-cap-tinh-102230619190140061.htm

(5) https://tuoitre.vn/nhung-loi-khai-chan-dong-cua-duong-chi-dung-tai-toa-589099.htm

(6) https://baotiengdan.com/2024/03/07/nhung-cau-hoi-nhuc-nhoi-tu-vu-van-thinh-phat/

(7) https://thanhnien.vn/vu-van-thinh-phat-co-the-chi-la-be-noi-cua-tang-bang-bi-vo-185231121111049744.htm


 

6 VIỆC LÀM THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI

  1. Biết quên đi bất hạnh của chính mình, sống có ý nghĩa và lạc quan hơn.

Người chỉ biết ôm khư khư nỗi đau của riêng mình mà quên đi nỗi đau của đồng loại chỉ là người ích kỷ và tự ti. Chẳng có lợi lạc gì khi chỉ biết sống dằn vặt với nỗi đau quá khứ nên biết lật qua trang sách mới cuộc đời, mở ra một chương mới và khép lại một chương đã từng là bất hạnh và đau buồn. Người chỉ ngấu nghiến đọc trang nhật ký đau buồn đã trôi qua mấy chục năm thì không bao giờ biết được những trang nhật ký tiếp theo của cuộc đời mình sẽ huy hoàng và rực rỡ như thế nào.

  1. Biết tha thứ cho bản thân mình và người khác.

Đã sinh ra làm người thì ai cũng phạm lỗi lầm dù ít hay nhiều, nếu biết quên đi những lỗi lầm của chính mình và của người khác thì sẽ thấy nhẹ nhõm hơn. Nên nhìn vào những mặt tích cực của người khác để tha thứ, người chỉ thấy toàn khuyết điểm xấu của người khác sẽ không bao giờ biết tha thứ là gì.

  1. Sống hòa đồng với người khác.

Mỗi người đều có cá tính riêng, 9 người 10 ý, nếu biết dung hòa và đi tìm mẫu số chung của 9 người này hay của tập thể thì mình sẽ không tự cô lập bản thân mình như Robinson trên đảo hoang, muốn la hét chạy nhảy, vui sướng hay đau buồn gì chỉ có mình mình biết, mình mình hay, rồi từ đó quy kết cuộc đời mình sao quá bất hạnh, quá khổ đau, sao không ai hiểu cho mình và tự so sánh thừa nhận nỗi bất hạnh của đời mình lớn hơn tất cả nỗi bất hạnh của người khác cộng lại.

  1. Biết thay đổi những thói quen xấu có hại cho mình và người khác như hút thuốc, uống rượu, ăn quá nhiều,… sống có trách nhiệm với cuộc đời của chính mình hơn, để tránh làm người khác đau buồn vì mình.
  2. Đừng làm việc quá nhiều, tham công tiếc việc, việc gì cũng ôm đồm vào mình, làm việc gì cũng muốn toàn mỹ, toàn hảo, nên biết phân công công việc cho kẻ khác làm cùng. Người ta dù làm sai, hiệu quả công việc tuy sẽ không đạt 100% năng suất nhưng ta sẽ hưởng được những phút giây thanh thản và lại tạo cơ hội cho người khác được học hỏi từ những sai lầm đó. Hoàn hảo để làm gì khi ta đánh đổi những phút lo âu căng thẳng, những viên thuốc paracetamol và sự suy nhược thần kinh của chính chúng ta.
  3. Biết cảm ơn cuộc đời này, biết ơn cha mẹ công ơn dưỡng dục sinh thành, biết ơn người khác đã giúp đỡ cho chúng ta.

Luôn luôn nói Cảm Ơn và ban tặng nụ cười cho người khác. Hãy quý trọng cuộc sống này vì chúng ta sinh ra đã được làm một con người, dù xấu xí, tàn tật, ngoại hình không như ý muốn nhưng cái phước báu và giá trị của con người khác loài vật ở chỗ không nằm ở ngoại hình mà ở trong Tâm.

St

Người có ĐỨC mới có PHÚC

Khí chất thực sự của một người không phải là vẻ ngoài đẹp đẽ, mà là sự phong phú nội tâm bên trong; điều quan trọng nhất của cuộc đời một người không phải là của cải, mà là phẩm hạnh! Người có đạo đức đi đến đâu cũng được kính trọng; người không có đạo đức đi đến đâu cũng bị ghét bỏ.

Người có đức ắt sẽ có phúc! Phúc đức của một người không chỉ ẩn chứa sự tu dưỡng , mà còn ẩn chứa phúc khí của đời người. Làm người phải chú ý đến đức hạnh của bản thân, mới là người có đức.

Làm người phải lương thiện, lương thiện là đức tính tốt đẹp nhất

Nếu được hỏi phẩm chất tốt đẹp nhất trên thế giới này là gì, tôi chắc chắn sẽ nói đó là lương thiện. Lương thiện mới là năng lượng tích cực trên thế gian, nó có thể gửi hơi ấm và làn gió xuân cho người khác, đồng thời khiến bản thân cảm thấy an tâm.

An tâm là phúc lớn nhất đời người, người ta sống cả đời chỉ cầu được an tâm. Thực ra, chọn lương thiện không phải vì người khác mà là cho chính mình, để xứng với lòng mình, để cho lương tâm mình trong sáng không hối hận.

Người ta nói người tốt bị người khác lừa dối, nhưng tôi nghĩ dù thế nào thì chúng ta cũng phải giữ lòng tốt, đừng vì người khác không thiện mà mất đi sự thiện lương trong con người. Lòng tốt không hề sai trái, nhưng lòng tốt phải có thước, có độ, có sự sắc sảo của nó.

Làm người phải chân thành, chân thành là phẩm chất tốt đẹp nhất

Dù người khác không chân thành, chúng ta cũng phải chân thành, xứng đáng với lương tâm của mình, xứng đáng với cách cư xử của mình. Hơn nữa, tôi nghĩ rằng chỉ có đối xử chân thành với mọi người thì chúng ta mới có thể nhận lại được sự chân thành từ người khác.

Làm người phải giữ chứ tín, tín là nguyên tắc tốt nhất

Người không giữ lời hứa sẽ mất lòng tin của mọi người đối với mình, con đường trong tương lai chỉ càng ngày càng hẹp, vận may sau này cũng tiêu tan dần. Niềm tin một khi sử dụng hết sẽ mất đi, chỉ có giữ nguyên tắc của chính mình thì bạn mới có thể giữ được lòng tin trong thời gian dài.

Tín nhiệm thực ra là may mắn, bạn càng đáng tin cậy, càng được nhiều người tin tưởng thì bạn càng may mắn, vì vậy càng giữ chữ tín bạn càng may mắn. May mắn là phước lành, bạn có bao nhiêu may mắn, bạn sẽ có bấy nhiêu phúc lành!

Người có đức ắt sẽ có phúc, đức của người ẩn chứa trong việc làm của người đó.

Thật ra, chúng ta không nên coi làm người là một loại tri thức uyên thâm, chỉ cần bạn là con người chân chính nhất, tử tế, đối xử chân thành với người khác và giữ lời hứa, bạn sẽ là người có đức, có phúc!

Phúc đức của cuộc đời ẩn chứa trong đức hạnh của bạn, đức hạnh càng sâu thì phúc báo càng sâu. Tuy rằng không ai nhìn thấy tích đức, hành thiện tự có Chúa biết, càng làm việc thiện, càng tích đức, phúc đến, may mắn đến. Sau cùng sẽ được hưởng phúc bên Chúa.

Amen.

Trích bài giảng: Lm Mt Nguyễn Khắc Hy

From: Tu-Phung