Kẻ đi tìm – chuyên mục: Có thực như thế không khi Tổng Trọng tuyên bố chưa bao giờ Đất Nước được như hôm nay? – Phần 2

Đất trong tay Đảng bị ăn chặn, ăn hôi ăn bẩn tơi bời. Nước trong tay Đảng bị ô nhiễm tàn tệ nhất thế giới.

Lời của TBT Trọng, “Với tất cả sự khiêm tốn, chúng ta vẫn có thể nói rằng: Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay.”

Đối chiếu với thực tế thì Cơ nghiệp của Việt Nam dưới sự cai trị của Đảng Cộng Sản ra như thế nào, sau đây là các sự kiện mà  “Chưa bao giờ xảy ra như thế này”:

  • Đảng sáng suốt tới mức những kẻ ăn tham ít, tài sản không đáng kể như Võ văn Thưởng, Phạm Bình Minh, Vũ Đức Đam đều bị mất chức. Đây là thành phần hạt giống đỏ, tương lai của Đảng.
  • VN xử vụ án “vô tiền khoáng hậu”, Trương Mỹ Lan lừa đảo ngân hàng $12 tỷ lớn chưa từng thấy. 
Bà Trương Mỹ Lan, chủ tịch công ty Vạn Thịnh Phát, và chồng cùng các thuộc cấp bị đưa ra tòa vào sáng 5 Tháng Ba, 2024 tại Sài Gòn.
  • Lần đầu tiên trong lịch sử tư pháp, các bị can trong một vụ án thừa nhận hành vi hối lộ với số tiền lên tới hàng (mấy) triệu USD.
  • Tồi bại nhất là vụ Đông Á, 3 cán bộ trung ương Đảng và 35 cán bộ cao cấp bộ Y Tế, bộ Ngoại Giao, … ăn tiền từ kit xét nghiệm của bệnh nhân COVID.
  • Táo bạo và dơ dáy nhất là vụ chuyến bay giải cứu COVID, 26 cán bộ Công An, Ngoại Giao vòi tiền ăn của ngư dân đánh cá bị bắt ở Mã Lai và ăn của người lao động làm việc ở các nước bị mắc kẹt cô lập vì COVID.

Xem lại phần 1 của loạt bài

                                                                phần 3 của loạt bài

Tương lai không trong tay ta

Tương lai không trong tay ta

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Tăng Quốc Kiệt

Dựa theo quyển Homo Deus, tác giả Yuval Noah Harari.

Viết cho hai cháu với tình thương sâu đậm của ông bà nội.

Thời tôi còn trẻ, được người lớn dạy tương lai trong tay ta, có nghĩa là: nếu ta gắng sức học hành, phấn đấu vươn lên, thì tương lai cầm chắc trong tay. Điều đó, không còn là sự thật trong tương lai rất gần cho con cháu chúng ta; tôi nói rất gần, có nghĩa là ít hơn 20 năm. Xin bạn đọc theo dõi để biết điều gì chờ đón thế hệ tương lai.

Học ngành gì cho tương lai?

Các bậc phụ huynh, thường khuyên con cháu theo học các ngành nghề như  bác sĩ, dược sĩ, nha sĩ, kỹ sư, vì dễ kiếm việc và bảo đảm lợi tức.

Nhưng ngay ngành y, bác sĩ trong tương lai, sẽ bị kĩ thuật toán AI  làm cho thất nghiệp.

Với siêu máy tính WATSON của IBM (hệ thống trí tuệ nhân tạo Artificial Intelligence AI) từng thắng trò chơi Jeopardy 2011, hiểm họa thất nghiệp của bác sĩ với sự lấn đất dành dân của thông minh nhân tạo không xa.

Trí tuệ của Watson có vô số lợi thế so với con người.

Thứ nhất: có thể lưu giữ trong ngân hàng dữ liệu thông tin về tất cả các loại bệnh, các loại thuốc đã có trong lịch sử. Sau đó nó cập nhật hằng ngày các dữ liệu trên, trên toàn thế giới.

Thứ hai: Watson biết  hết toàn diện gen của bệnh nhân kể cả lịch sử bệnh tật, các bộ gen của cha mẹ, anh chị em ruột, anh chị em họ, của bệnh nhân, Watson biết ngay là bệnh nhân có đi du lịch ở xứ nhiệt đới gần đây không để có thể loại trừ bệnh nhiệt đới, trong gia đình có ai bị ung thư không v.v…

Thứ ba: Watson là bác sĩ không bao giờ biết mệt, biết đói, không bao giờ bệnh, là những thứ có thể ảnh hưởng đến sự sáng suốt khi định và chữa bệnh.

Watson sẽ đặt cho bệnh nhân hàng trăm câu hỏi để trả lời.

Nếu ngày hôm nay, bạn vui mừng khi được nhận vào y khoa với hy vọng là sẽ làm bác sĩ gia đình; trong 20 năm nữa, bạn nên suy nghĩ lại! Với một Watson như vậy, người ta không cần tới bạn nữa đâu! Một máy tính chẩn đoán chính xác 90 % ca ung thư phổi, trong khi bác sĩ chỉ chẩn đoán đúng 50 % ca mà thôi.

Một số vấn đề kĩ thuật khó khăn còn ngăn cản Watson và đồng loại thay thế bác sĩ ngày mai. Nhưng dù khó khăn tới đâu, chỉ cần giải quyết xong, thì nó sẽ thay thế bác sĩ, vì sự đào tạo bác sĩ kéo dài nhiều năm, và hết sức phức tạp.

Muốn có một bác sĩ, cần mười năm đào tạo, muốn có thêm một bác sĩ thứ hai cần 10 năm nữa. Còn Watson thì người ta chế ra hàng ngàn, trực 24/7. Ở mọi nơi trên thế giới, và bác sĩ thật sẽ làm gì sau đó?

Dĩ nhiên, bác sĩ vẫn còn hiện diện, nhưng với số lượng rất ít so với ngày nay, và kết quả là gì? Bác sĩ hiện nay sẽ thất nghiệp trong vòng 20 năm tới.

Dược sĩ, cũng không hơn. Năm 2011, một nhà thuốc ở San Francisco, do một robot duy nhất vận hành. Trong vòng một năm hoạt động, trên 2.000.000 toa thuốc, không một lỗi nào. Trung bình dược sĩ thật, phạm sai lầm1.7% tổng số đơn thuốc. Riêng ở Mỹ, sai lầm là 50 triệu  đơn thuốc mỗi năm!

Máy AI không thể thay con người?

Có lý luận khác: máy tính chỉ tốt cho việc thay thế kỷ thuật nhưng làm sao có thể thay thế con người để giải thích và an ủi bệnh nhân? Cái máy là cái máy, vốn lạnh lùng, vô cảm.

Nhưng Watson, là thuật toán, nó nắm bắt trạng thái cảm xúc của người bệnh. Bằng cách đo huyết áp, giám sát hoạt động não. v.v.. Watson có thể biết chính xác bạn đang cảm thấy ra sao. Nó phân tích hàng triệu dữ kiện, do tiếp xúc của máy với người bệnh . Nó sẽ nói với người bệnh chính xác điều bạn muốn nghe và bằng một tông hợp lý, rất phù hợp với cảm xúc của người bệnh, máy không gắt gõng, không rầy la bệnh nhân.

Không việc làm, loài người sẽ làm gì?

Vấn đề đặt ra trong kinh tế học thế kỷ 21, là chúng ta phải làm gì khi hệ thống AI thế cho con người, một cách tốt hơn trên mọi lĩnh vực và tất cả những người thừa thải sẽ làm gì?

Đó là câu hỏi lớn đáng sợ chưa có lời giải đáp.

Việc làm của con người nằm trong ba lĩnh vực chính: nông nghiệp, công nghiệp và dịch vụ.

Cho tới năm 1800, đa số làm nông nghiệp, thiểu số là công nghiệp và dịch vụ.

Trong cuộc cách mạng công nghiệp, nông dân rời bỏ ruộng đồng để đi vô các nhà máy, ngành dịch vụ cũng bắt đầu gia tăng.

Đến năm 2010, 2 % dân Mỹ làm nông nghiệp. 20 % làm công nghiệp, 78% làm dịch vụ, bác sĩ, giáo sư, thiết kế trang web v.v… Khi AI có thể dạy học, chẩn đoán và thiết kế Web tốt hơn. Con người sẽ làm gì để sống?

Khi cuộc cách mạng công nghiệp xảy ra, người ta sợ loài người sẽ bị thất nghiệp, nhưng điều đó không xảy ra, vì có nhiều ngành nghề mới thay thế cho các ngành nghề đã lỗi thời. Nhưng đây không phải là quy luật tất nhiên cho những gì sắp xảy ra.

AI không thể thay thế năng lực nhận thức?

Con người có hai kiểu năng lực cơ bản, năng lực thể chất và năng lực nhận thức.

Phải chăng máy móc có thể cạnh tranh với chúng ta ở mặt năng lực thể chất nhưng không thể cạnh tranh với chúng ta năng lực nhận thức. Sai lầm!

Điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày, AI vượt qua chúng ta trong việc ghi nhớ, phân tích và nhận dạng mẫu?

Là ảo tưởng nếu chúng ta nghĩ rằng mãi mãi năng lực nhận thức nằm ngoài AI . Mãi mãi đó chỉ kéo dài 20 năm nữa thôi các ngài à!

Thập niên 1980, để chứng minh loại người ưu việt, người ta dẫn chứng cờ vua chess, người ta tin rằng, máy tính không bao giờ thắng được con người; nhưng ngày 10-02-1996, deep blue của IBM  đã đánh bại vô địch thế giới người Nga Garry Kasparov.

AI lại chiến thắng cờ vây, do phần mềm Alpha Go của Google tự học đánh cờ vây phức tạp hơn cờ vua (gốc ở Trung Hoa  khác với cờ tướng).

Tháng 03-2016 trận đấu ở Seoul, giữa Alpha Go và vô địch cờ vây Hàn Quốc là Lee Sedol Alpha Go thắng 4-1.

Thời tiền sử, khi con người săn bắt hái lượm còn ngự trị, họ phải biết nhiều kỹ năng khác nhau, do đó, robot không thể thay thế họ được. Vì robot phải biết chế tạo dụng cụ bằng đá, tìm nấm để ăn, theo dấu con mồi v.v…

Ngày nay người ta bắt đầu chuyên  môn hóa, càng chuyên môn hóa robot càng dễ thay thế con người.

Chuyện gì xảy ra khi mà thuật toán thay thế hàng 1.000.000 tài xế, hằng triệu tài xế đâm thất nghiệp thì của cải sẽ tập trung vào sở hữu chủ của thuật toán và một nhóm tỷ phú họ sẽ nắm hết của cải của nhân loại. Khoảng cách giầu nghèo ngày càng cách xa vời vợi.

Ngày AI sẽ thay thế con người, nó có tư cách pháp nhân thành sở hữu chủ của các công ty.

Nghệ thuật độc tôn của loài người?

Thế thì con người sẽ làm gì? Câu hỏi được lập đi lập lại hằng 1.000.000 lần. Phải chăng chỉ còn lại một chỗ trú ẩn tối hậu: nghệ thuật. Sai luôn!

Thí dụ sáng tạo nhạc: David Cope  giáo sư âm nhạc của đại học California ở Santa Cruz.

Cope đã viết chương trình vi tính sáng tác concerto, thánh ca, giao hưởng và opera. Sáng tạo đầu tiên của ông tên là EMI (Experiments in Musical Intelligence)

Chuyên bắt chước phong cách Bach. Ông mất bẩy năm để lập chương trình, sau đó EMI sáng tác 5000 thánh ca theo phong cách J S Bach trong vòng một ngày!

Cope  tổ chức một buổi biểu diễn vài thánh ca chọn lọc tại lễ hội âm nhạc Santa Cruz, khán giả nhiệt liệt tán thưởng, họ không biết EMI sáng tác chứ không phải là Bach. Khi biết sự thật, một số người câm lặng, số khác phẫn nộ la hét.

EMI tiếp tục học phong cách Beethoven, Chopin, Rachmaninov, Stravinsky.

Cuốn album đầu tay của EMI máy tính soạn nhạc cổ điển bán rất chạy.

Bị các chuyên gia nhạc cổ điển phản đối cho là nhạc EMI  không có chiều sâu, không có linh hồn. Nhưng sau khi nghe mà không biết tác giả thì khán giả vẫn cho EMI có hồn và có cảm xúc.

Một cuộc tranh tài ở đại học Oregon, do giáo sư âm nhạc Steve Larson thách thức: các nghệ sĩ dương cầm sẽ chơi ba bản nhạc: một của Bach, một của EMI, một của Larson sau buổi trình diễn khán giả bỏ phiếu.

Kết quả: khán giả tưởng nhạc EMI là của Bach, Bach là của Larson, và nhạc Larson là do EMI làm.

Tháng 9/2013, hai nhà nghiên cứu của ĐH Oxford là CARL BENEDIKT FREY và MICHAEL A OSBORN đã xuất bản cuốn tương lai của người lao động cho biết ngành nghề nào sẽ bị AI loại bỏ.

47 % việc làm ở Mỹ sẽ có nguy cơ cao biến mất, từ nay đến 2033, 14 năm nữa thôi.

Dĩ nhiên, đến 2033 nhiều ngành nghề mới xuất hiện, như thiết kế thế giới ảo, nhưng nó đòi hỏi nhiều sáng tạo và linh hoạt. Liệu các người ở tuổi 40, bị mất các việc kể trên, có khả năng thiết kế thế giới ảo? Nếu được, 10 năm sau, họ lại phải tự tái tạo, một lần nữa mới theo kịp trào lưu.

Vấn đề là phải tạo ra các ngành nghề mà con người vượt qua thuật toán.

Chúng ta không biết vào năm 2030-2040 thị trường lao động sẽ ra sao? Thế thì phải dạy con cái chúng ta chọn nghề gì đây?

Người ta sẽ phải học tập suốt đời, phải làm mới bản thân suốt đời, nên sẽ rất mỏi mệt không như trước kia chỉ có giai đoạn học, rồi giai đoạn làm việc.

Phát triển công nghệ tương lai có thể giúp nuôi ăn hỗ trợ cho người không việc làm. Nhưng họ sẽ phải làm gì để không cảm thấy nhàn rỗi và vô dụng? Họ sẽ phát điên nếu sáng dậy không biết làm gì cả ngày.

Kết luận:

Đọc đến đây bạn nghĩ gì? Tác giả bi quan quá chăng? Xin lỗi đã làm độc giả băn khoăn. Nhưng sự thật thì hay mất lòng. Thôi thì mình cứ sống vui từng ngày, còn chuyện gì sẽ xảy ra thì sẽ tính sau. Con người vốn thông minh, chắc sẽ tìm ra giải pháp cho tương lai, nếu không, có lẽ là nhờ AI tìm giải pháp. Chớ quên cái nút bấm để tiêu hủy robot phòng khi nó phản lại ta. Nếu không loài người sẽ chỉ là đám nô lệ kiểu mới cho robot. Nhưng không dễ, vì AI sẽ tìm cách hóa giải nút đó !

Sẽ còn nữa chăng cái gọi là loài người, và tình người?

Mùa đông Canada tháng một 2019


 

Bắt nóng Ủy Viên Trung ương: Trần chậm hay Tô nhanh?

Ba’o Tieng Dan

Blog RFA

Gió Bấc

21-3-2024

Tính đến nay mới hơn nửa nhiệm kỳ, kể cả Võ Văn Thưởng thì đã có 18 ủy viên trung ương đảng trong đó có đến 4 ủy viên bộ chính trị khóa 13 bị ngã ngựa bằng nhiều hình thức: Cho thôi giữ chức, về hưu theo nguyện vọng; bị kỷ luật cách chức, khai trừ, bị đình chỉ…

Theo độ nóng sát phạt của lò ông Tổng, Ủy viên Trung ương bị bắt giam không còn là chuyện lạ. Thậm chí ở khóa 12, Đinh La Thăng là ủy viên Bộ Chính Trị cũng bị bắt giam, nhiều lần ra tòa lãnh án.

Cụ Tổng và các quan chức tuyên giáo từ trên xuống dưới luôn xoen xoét tự hào: Chống tiêu cực, tham nhũng không có vùng cấm, dù là thành phần tinh hoa được đảng sàng lọc, bồi dưỡng, học tập rèn luyện theo đạo đức Hồ Chí Minh, nhưng khi bị lộ dính vào tham nhũng thì đều xử lý nghiêm.

Tuy nhiên, trong thể chế chính trị mà cán bộ có ba mức: Tín nhiệm, tín nhiệm cao, tín nhiệm thấp, lại có luật ngầm bí mật nào đó, việc xử lý sai phạm đảng viên, nhất là đảng viên cao cấp, luôn phải tuân theo trật tự nghiêm nhặt là kỷ luật đảng trước, pháp luật sau. Cái luật ngầm ấy làm cho việc chống tham nhũng bị chậm chạp, kéo dài. Đa phần trường hợp sai phạm xảy ra lâu đời từ tám hoánh, cán bộ tham nhũng đã lên chức hoặc hoán chuyển đơn vị nhiều lần mới bị xử lý bắt giam.

Ông Trần Văn Minh, Bí thư Bình Dương sai phạm đất công, đất tư, xây nhà không phép lấn sông đã bị Trương Châu Hữu Danh phanh phui từ lúc còn làm chủ tịch UBND tỉnh ở khóa 12, ấy vậy mà vẫn vòng vèo lên chức Bí thư lọt vào trung ương đảng khóa 13 rồi mới bị kiểm tra, kỷ luật đảng, sau đó mới bị bắt giam (1).

Mới đây thôi, trong vụ án xăng dầu Xuyên Việt Oil mở rộng, đảng đã kỷ luật cách chức, khai trừ ông Lê Đức Thọ, ủy viên trung ương, Bí thư Bến Tre vì “đã vi phạm nghiêm trọng quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước, quy định những điều đảng viên không được làm và trách nhiệm nêu gương trong việc kê khai, minh bạch tài sản, thu nhập; giải trình nguồn gốc và biến động tài sản không trung thực, không đúng quy định.

Vi phạm của ông Lê Đức Thọ mang tính hệ thống, kéo dài trong nhiều năm, đã gây hậu quả rất nghiêm trọng, dư luận xấu, bức xúc, ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, mất uy tín cá nhân” (2).

Những vi phạm đó phát sinh từ thời ông làm ngân hàng, đâu liên quan tới tỉnh Bến Tre. Cũng phải chờ đảng khai trừ xong, đến tháng 12-2023, ông Thọ mới bị bắt giam.

Chính vì trật tự đảng trước, nhà nước sau nghiêm nhặt đó, nên khóa này Trung ương đảng và Quốc Hội phải họp bất thường, lu bù như đám cưới chạy tang để cách chức hoặc bắt giam các Ủy viên Trung ương. Phiên bất thường đầu tiên để cách chức khai trừ, bắt giam hai ông Bộ trưởng Nguyễn Thanh Long và Chủ tịch Hà Nội Chu Ngọc Anh… chỉ trong một ngày. Phiên bất thường thứ hai là cho hai ông Phạm Bình Minh và Vũ Đức Đam thôi giữ chức. Kế đến là ông Nguyễn Xuân Phúc.

Với ông Trần Đức Quận, Bí thư Lâm Đồng, tuy không phải họp Trung ương bất thường nhưng ngày 24-1-2024 khởi tố, bắt giam vẫn trùng khớp với ngày Ủy ban Kiểm tra họp xét đề nghị kỷ luật ông Quận. Quy tắc đảng trước, nhà nước sau vẫn được bảo đảm (3).

Điều oái oăm là ngay trong ngày tôn vinh phụ nữ 8-3, Tô Đại Tướng đã xé rào, khởi tố bắt giam người đẹp Hoàng Thị Thúy Lan, Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch Hội đồng nhân dân tỉnh, Trưởng đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh, trong khi chưa hề bị đảng nhắc nhở tiếng nào. Sự kiện gây chấn động vì trước đây dư luận có quá nhiều tai tiếng về sự thăng tiến thần tốc cũng như năng lực và sinh hoạt, lối sống của Hoàng Thị Thúy Lan. Báo chí lề phải từng đăng thông tin một quan chức trẻ đã đột tử sau khi ngủ qua đêm ở biệt phủ của bà Bí thư.

Từ lâu, mạng xã hội đã châm chọc ví von cái tên Lan với nhân vật nữ trong tiểu thuyết Tắt Lửa Lòng của nhà văn Nguyễn Công Hoan được soạn giả Trần Hữu Trang chuyển thể thành vở cải lương Chuyện Tình Lan và Điệp rất nổi tiếng ở Việt Nam gần một thế kỷ qua. Ây vậy mà Lan vẫn vững như bàn thạch.

Sai phạm nhận hối lộ của Lan liên quan đến vụ án Nguyễn Văn Hậu (còn gọi Hậu “Pháo”, Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Tập đoàn Phúc Sơn) vừa mới được khởi tố. Vụ án đã kéo theo nhiều quan chức hàng đầu hai tỉnh Vĩnh Phúc và Quảng Ngãi, đặc biệt là ông Võ Văn Thưởng, Ủy viên Bộ Chính trị, Chủ tịch nước, từng là Bí thư Quảng Ngãi tiền nhiệm. Việc bắt Lan như cú đấm knock-out hoàn toàn bất ngờ.

Mãi đến 10 ngày sau, kỳ họp thứ 38 của Ủy ban Kiểm tra Trung ương mới kết luận, người đẹp Thùy Lan có vi phạm và đề nghị cơ quan thẩm quyền xem xét kỷ luật. Phải mất hai ngày nữa, trong phiên họp Trung ương bất thường ngày 20-3, Lan mới bị đảng “cắt dây chuông” Ủy viên Trung ương, các chức danh khác kể cả đảng viên. Ông Thưởng được đảng “nhân văn”, chấp thuận cho thôi tất cả mọi chức vụ, nhưng không bị khai trừ đảng (4).

Vì sao có hiện tượng lạ lùng này? Tô Lâm quá nhanh tay hay Trần Cẩm Tú chậm chân? Bắt giam Ủy viên Trung ương trước khi bị đảng xử lý là chủ trương mới, luật mới của “chiến dịch đốt lò” của Tổng Trọng, hay là hành vị tự phát của Tô Lâm?

Vì sao phải bắt giam cấp bách người đẹp tên Lan và các đồng phạm mà không chờ đến cuộc họp bất thường như các Ủy viên Trung ương khác?

Với người dân thì đây chỉ là thắc mắc cho vui. Bắt trước, bắt sau, bắt nhiều, bắt ít, không liên can gì đến họ. Trong thể chế độc đoán này, mọi chức tước đều được bán, mua, đổi chác, thỏa hiệp giữa các cá nhân, phe nhóm trong giới lãnh đạo chóp bu.

Người ta dư hiểu rằng đã leo vào đến “nhà đỏ” thì không có bàn tay nào trong sạch. Ai cũng có thể là học trò xuất sắc của Hồ Chí Minh, đạo đức sáng ngời và khi bị lộ ai cũng đều là những con hạm khổng lồ, nuốt trọn hàng chục, hàng trăm dự án đất đai, tài sản hàng ngàn tỉ. Chỉ vài tháng trước đây, báo Nhân Dân của đảng đã long trọng đưa tin, kết quả lấy phiếu tín nhiệm đối với 28 chức danh tại Kỳ họp thứ 13, Hội đồng Nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc, nhiệm kỳ 2021-2026, Bí thư Vĩnh Phúc Hoàng Thị Thúy Lan đạt gần 98% số phiếu tín nhiệm cao, chiếm tỉ lệ cao nhất (5).

Nhưng với các quan chức cao cấp trong “nhà đỏ”, sự phá vỡ nguyên tắc đảng trước, luật pháp sau, sẽ có tác động rất lớn. Quyền lực của phe nhóm công an sẽ tăng thêm một bước mới, có thể khuynh đảo chính trường.

Điều rõ ràng nhất là, ngay sau khi Hoàng Thị Thúy Lan bị bắt, Võ Văn Thưởng bị tước mọi quyền hành, không còn xuất hiện trên báo chí. Ngay công việc mang tính nghi lễ thuần túy là tiếp đại sứ Lào, được giao cho bà Trương Thị Mai, người không hề có danh vị gì về ngoại giao nhà nước, là thất thố ngoại giao khó giải thích. Chuyến thăm và làm việc của Quốc vương và Hoàng hậu Hà Lan bị hoãn đột ngột, như vết chém khó hàn gắn vào quan hệ ngoại giao hai nước.

Diễn biến này cho thấy, cuộc chiến cung đình trước thềm đại hội 14 sẽ rất căng thẳng, tàn khốc. Các phe nhóm sẽ tranh giành quyền lực các ghế tứ trụ một mất một còn. Những tiêu chuẩn về năng lực, phẩm chất cán bộ mà Tổng Trọng và Tiểu ban Nhân sự đã công bố chỉ là món đồ chơi. Chiến thắng thuộc về kẻ mạnh, nắm được yếu huyệt của đối phương.

Phạm Bình Minh, Trần Tuấn Anh và đến lượt Võ Văn Thưởng… bị cưa ghế hoàn toàn, không phải vì những vi phạm chung chung như đã được nêu. Thậm chí có thể phần nào đó họ còn sạch sẽ hơn những nhân vật đang quyền, đang chức. Họ bị loại chính là bởi có đủ các tiêu chuẩn hình thức lọt vào tứ trụ nhưng thuộc về phe yếu, phải chấp nhận rời sân, nhường cuộc chơi cho người khác.

Chú thích:

1- https://baochinhphu.vn/bat-tam-giam-nguyen-bi-thu-tinh-uy-binh-duong-tran-van-nam-102297111.htm

2- https://tuoitre.vn/cach-chuc-tat-ca-chuc-vu-trong-dang-cua-bi-thu-tinh-uy-ben-tre-le-duc-tho-20231002120150104.htm

3- https://xaydungchinhsach.chinhphu.vn/cho-thoi-chuc-2-can-bo-cap-cao-khai-tru-ra-khoi-dang-2-nguyen-bi-thu-tinh-uy-119240131151339799.htm

4- https://tuoitre.vn/khai-tru-dang-cuu-bi-thu-vinh-phuc-hoang-thi-thuy-lan-20240318170422968.htm

5- https://nhandan.vn/chu-tich-uy-ban-nhan-dan-tinh-vinh-phuc-co-qua-nua-tong-so-phieu-tin-nhiem-thap-post787729.html


 

XỨ SỞ CỦA NHỮNG NGƯỜI KHỔ HẠNH

Kim Dao Lam

Fb Luân Lê

Chúng ta đi đến đâu cũng thấy có nhiều kẻ trộm cắp, mọi tầng giới đều xuất hiện những kẻ ăn cắp của người khác: từ đồ ăn tới các món đồ cỏn con trong siêu thị, nhà xưởng, ở khắp các quốc gia khác đều có những tấm biển cảnh báo bằng tiếng Việt về việc cấm trộm cắp hoặc lấy đồ ăn thừa hay xả rác bừa bãi.

Giới quan chức ăn cắp mọi thứ có thể nhờ vào chức vụ chúng có. Giới trí thức ăn cắp phát minh hay sáng chế, dữ liệu hoặc công sức của người khác nhưng chỉ lấy những thứ ít có giá trị để cống hiến mà chủ yếu để thủ đắc tư lợi. Giáo dục đánh cắp sự thật và tương lai của người học. Giáo đạo lấy cắp lòng từ bi tín nghĩa. Luật pháp đánh cắp tiếng nói và lòng quả cảm của con người chân chính. Mọi tầng lớp người đều trộm cắp bằng cách này hay cách khác.

Nhưng có một điều nổi bật lên trong các hành vi ăn cắp của con người nơi vùng đất này là họ thường chỉ trộm cắp vặt liên quan tới vật chất hữu hình, đến cả đôi dép, chậu hoa hay món đồ ăn họ cũng tìm cách lấy từ người khác. Mọi thứ diễn ra chỉ cho chúng ta một cảm tưởng rằng ta như một xứ sở của những kẻ chết đói và hầu hết là vì miếng ăn vậy. Học lắm bằng cấp xong cuối cùng cũng chỉ đi ăn cắp bằng mọi cách.


 

Kẻ đi tìm – chuyên mục: Có thực như thế không khi Tổng Trọng tuyên bố chưa bao giờ Đất Nước được như hôm nay? – Phần 1

Tiếng Nói Lương Tâm phản biện tuyên truyền
sai lạc của Đảng Cộng Sản

Lời của TBT Trọng, “Với tất cả sự khiêm tốn, chúng ta vẫn có thể nói rằng: Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay.”

Hà Lội Chưa Bao Giờ Ngập Lụt vì Mưa như hôm nay
Hễ mưa là ngập chỉ có vùng cán bộ cao cấp có hệ thống cống cũ của Pháp làm ngày xưa là không bị ngập, tài tình thay nền Khoa Học Kỹ Thuật thế kỷ 21 của CHXHCN Việt Nam.
Hà Nôi chưa bao giờ bị ô nhiễm không khí nặng nhất thế giới như bây giờ
CO2, SO2 ,.. gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe con người cũng như các loài động vật ở các vùng lân cận. Chỉ số chất lượng không khí tại Hà Nội đạt đến 190 – vượt qua mức trung bình 3 -4 lần.
Sài gòn ngập nước mưa
Cứ mưa là lội, chưa bao giờ khổ thế này.

“Cơ đồ”  nghĩa là sự nghiệp lớn và vững chắc theo tự điển của Rung và Wiktionary cho chữ đồng nghĩa với nó là “Cơ nghiệp”.

Đối chiếu với thực tế thì Cơ nghiệp của Việt Nam dưới sự cai trị của Đảng Cộng Sản ra như thế nào, sau đây là các sự kiện mà  “Chưa bao giờ xảy ra như thế này”:

 

  • VN xử vụ án “vô tiền khoáng hậu”, Trương Mỹ Lan lừa đảo ngân hàng $12 tỷ lớn chưa từng thấy. 
Bà Trương Mỹ Lan, chủ tịch công ty Vạn Thịnh Phát, và chồng cùng các thuộc cấp bị đưa ra tòa vào sáng 5 Tháng Ba, 2024 tại Sài Gòn.
  • Lần đầu tiên trong lịch sử tư pháp, các bị can trong một vụ án thừa nhận hành vi hối lộ với số tiền lên tới hàng (mấy) triệu USD.
  • Báo động ngập lụt trên cả nước, Từ thành phố tới nông thôn, từ quốc lộ tới cao tốc, từ vùng cao cho tới biển đảo… mưa lũ, ngập lụt đang đe dọa hầu khắp các địa phương trên cả nước, ám ảnh hễ mưa là ngập.
 
 

Công luận nói gì vụ Võ Văn Thưởng mất ghế?

Ba’o Dat Viet March 20, 2024

Võ Văn Thưởng yểu mệnh với ghế chủ tịch nước

Sau khi báo đảng hôm 20/3 xác nhận tin Võ Văn Thưởng mất ghế chủ tịch nước vì “có vi phạm, khuyết điểm gây dư luận xấu”, công luận lập tức bày tỏ sự ngán ngẩm về công tác cán bộ của đảng. Không ngoài dự đoán, Võ Văn Thưởng bị đảng cho nghỉ chỉ sau một năm ngồi ghế chủ tịch nước vì dính vụ án liên quan tập đoàn Phúc Sơn của Hậu “Pháo”. Tuy vậy, báo đảng được lệnh không đề cập chi tiết “nhạy cảm” này. Việc Thưởng “tự nguyện xin nghỉ” được hiểu là ông này được đảng đảm báo tránh cho nguy cơ dính vòng lao lý, vì dù gì cũng thuộc hàng “tứ trụ”. Luật sư Lê Quốc Quân nhận xét: “Trung ương đồng ý cho ông Võ Văn Thưởng “thôi” chức. Nhân dân bị “phế truất” nguyên thủ của mình, chỉ tò mò đứng nhìn.” Bác sĩ Võ Xuân Sơn ở TP.HCM bình luận: “Một đất nước mà chỉ trong khoảng 14 tháng đã có hai ông chủ tịch nước liên tiếp phải từ chức vì sai phạm. Có nên gọi đất nước ấy là ổn định về chính trị hay không? Và, những người đưa các ông ấy lên chức vụ đó có phải chịu trách nhiệm gì không?” Reuters hôm 20/3 bình luận: “Những thay đổi lãnh đạo lớn ở nhà nước độc đảng gần đây đều có liên quan đến chiến dịch đốt lò, chống hối lộ trên diện rộng, nhằm mục đích dập tắt nạn tham nhũng tràn lan, nhưng cũng bị các nhà chỉ trích nghi ngờ là một công cụ cho đấu đá chính trị, thanh trừng phe phái. Thưởng, 53 tuổi, mất tích cả tuần sau khi Bộ Công an Việt Nam thông báo bắt giữ cựu chủ tịch tỉnh Quảng Ngãi, vì cáo buộc tham nhũng. Ông này từng là thuộc cấp khi Thưởng còn là bí thư tỉnh ở đó.” Thưởng được nhiều người coi là thân cận với Nguyễn Phú Trọng, nhân vật quyền lực nhất Việt Nam, người bày ra cái gọi là “đốt lò”. Năm ngoái, Nguyễn Xuân Phúc mất ghế vì đảng đổ lỗi cho ông về “những vi phạm, sai trái” của các quan chức dưới quyền, phải mất một tháng rưỡi để Thưởng được cho làm người kế nhiệm. Cuộc khủng hoảng chính trị hiện nay có thể được giải quyết tốt đẹp bằng cuộc bổ nhiệm chủ tịch nước nhanh chóng, nhưng vẫn tồn tại rủi ro là việc liên tục thay đổi lãnh đạo cấp cao sẽ làm ảnh hưởng đến tâm lý kinh doanh ở một quốc gia phụ thuộc nhiều vào đầu tư nước ngoài.
 

Phải biết hổ thẹn để thay đổi căn bản tư duy và hành động chính trị

Ba’o Tieng Dan

20/03/2024

Trần Văn Chánh

20-3-2024

Mấy năm gần đây, qua việc đại phát động chống tham nhũng quyết liệt, được hầu hết thường dân hoan nghênh, trong giới quan chức từ cấp trung ương trở xuống và giới doanh nghiệp đại gia, hầu như ngày nào cũng có kẻ “vô lò”, gây chóng mặt cho một số người quan tâm, theo dõi thời cuộc. Họ đi sóng đôi với nhau, trong một xã hội tiền và quyền vốn có mối quan hệ rất chặt chẽ, thời nào cũng vậy, nhưng trong hiện tại phổ biến là bất chấp pháp luật và văn hóa-đạo đức.

Mới nhất và đang diễn ra rầm rộ là vụ đại án Vạn Thịnh Phát. Theo tin các báo cho hay thì chiều hôm qua 19-3-2024, sau phần luận tội, đại diện cơ quan công tố tại tòa đề nghị tử hình kẻ đứng đầu là bị cáo Trương Mỹ Lan về tội “Tham ô tài sản”; 20 năm tù về tội “Đưa hối lộ”; 19-20 năm tù về tội “Vi phạm quy định về cho vay trong hoạt động của các tổ chức tín dụng”, tổng hợp hình phạt mức án tử hình.

Những người khác liên quan, bị đề nghị mức án 5-10-20 năm hoặc chung thân cũng khá nhiều.

Riêng bà Lan, đã ngất xỉu khi nghe Viện Kiểm sát đề nghị “loại bỏ vĩnh viễn ra khỏi đời sống xã hội”. Điều này cũng dễ hiểu, vì tính phụ nữ dễ bị xúc động, cũng là “nhi nữ thường tình” mà thôi. Hơn nữa, bà Lan tuy tuổi không còn trẻ nhưng chưa già lắm, vẫn còn yêu đời và muốn sống. Giả định, nếu cho bà có cơ hội làm lại cuộc đời, chắc chắn bà sẽ làm khác.

Tham lam chi quá đến giờ có hối cũng bất cập, không nghe lời dạy của một nhà lãnh đạo cấp cao: “Tiền nhiều để làm gì, chết cũng có mang theo được đâu, danh dự mới là quan trọng…”. Lời khuyên đạo đức này thật chí lý, nếu các quan chức cả nước ai cũng biết nghe theo thì sẽ không có quốc nạn tham nhũng tràn lan và ngày càng gia tăng một cách khốc liệt đến độ gần như mất kiểm soát, như từ trước tới nay.

Nhưng khổ nỗi, trên thực tế, hầu hết các quan chức đều chỉ vâng lời trước mặt, có nghĩa là khẩu phục mà chưa tâm phục, đôi khi có kẻ còn cười thầm trong bụng vì đối với họ, tài sản có giá trị hơn đạo đức! Bởi vì chúng ta đang bị sống trong một xã hội mà do cách tổ chức, tham nhũng gần như đã trở thành một thứ văn hóa mới, hay cũng có thể gọi là một loại dân tộc tính mới, sờ tới đâu cũng thấy?

Ngay như kẻ viết bài này, nếu được làm quan có chức có quyền, chưa chắc tránh khỏi mọi sự cám dỗ rất hấp dẫn về vật chất, trong điều kiện thu nhập tiền lương thấp, luật pháp rối loạn, và không có các nhánh quyền lực kiềm chế lẫn nhau…

Không ít quan chức, hôm trước rao giảng đạo đức, thề thốt trung thành với…, trách nhiệm cao với…, học tập nêu gương với… đủ thứ, chỉ một thời gian sau, dân chúng thấy họ bị kỷ luật, hoặc thậm chí vào tù!

Có một bà khác rất nổi tiếng, cũng “quậy” dữ lắm, phạm đại tội chủ yếu về kinh tế, đã bị tòa xử khiếm diện sơ thẩm 30 năm tù trong lúc bỏ trốn, nghe đâu đang ở một xứ phương Tây nào đó, mà lệnh truy nã của phía Việt Nam tạm thời chưa đạt được hiệu quả như mong muốn.

Kể ra phụ nữ Việt Nam không ít người tài năng lỗi lạc và bản lĩnh xuất chúng, lại thêm gan dạ cùng mình, vì họ mua chuộc một cách hiệu quả dưới hình thức đưa hối lộ hoặc lừa gạt trên diện rộng đám mày râu “đường đường phương diện quốc gia” cũng là một thứ tài năng đặc biệt, không phải ai cũng làm được. Nếu bộ máy nhà nước lành mạnh và nhà cầm quyền biết dùng người đúng cách, nhiều phụ nữ trước nay đã vô tù về tội danh kinh tế hay chính trị chắc chắn đã có thể đóng góp được nhiều cho đất nước theo hướng tích cực.

Tham ô tài sản thì phải có người cộng tác; đưa hối lộ thì phải có kẻ nhận hối lộ; vi phạm quy định… là do quy định có nhiều sơ hở, tổ chức quản lý lỏng lẻo… Tất cả đều đã diễn ra trong cái nền tham nhũng. Và như nhà đại cách mạng tiền bối Lênin đã từng phát biểu khoảng một thế kỷ trước, nếu còn có thể hối lộ được thì người ta không thể làm chính trị được, vì khi đó mọi chỉ thị, quyết định, nghị quyết đều sẽ chỉ lơ lửng trên không trung… Rất giống với thực trạng đã và đang diễn ra ở nước ta.

Trước đây 30-40 chục năm, khi nạn tham nhũng mới chỉ đe dọa trở thành quốc nạn, đa số các giám đốc, đại gia hoạt động trong lĩnh vực kinh tế bị vào tù chỉ vì lý do “vi phạm nguyên tắc nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng”, tương ứng với thời kỳ mò mẫm, mà nếu không chịu bung ra vượt nguyên tắc thì dành phải bó tay chẳng làm được việc gì ích nước, lợi mình, kết hợp với lợi dân. Mấu chốt của vấn đề trong giai đoạn này là sự mâu thuẫn giữa chế độ quan liêu bao cấp với thị trường, mà sau đã có được một số điều chỉnh tiến bộ hơn nhiều, nhất là sau Đại hội VI (1986) đổi mới tư duy cả về kinh tế lẫn chính trị. Nhìn vấn đề theo hướng này sẽ thấy một số người đi tiên phong vượt rào (trước 1986) trở thành tù nhân lúc đó coi như đã bị tù oan.

Giờ thì thời cuộc đã thay đổi nhiều, với đặc điểm chủ yếu là nạn tham nhũng gia tăng tràn lan đến độ gần như mất kiểm soát, tiêu biểu nổi bật như các vụ Việt Á và “Chuyến bay giải cứu”, có một không hai trên thế giới, thì trách nhiệm để xảy ra tình trạng phải quy hết về cho nhà cầm quyền mới phải, chứ “còn ai trồng khoai đất này”? Chả lẽ lại đổ mãi cho “các thế lực thù địch” nữa hay sao?

Người có tội thì phải xử tội một cách công bằng theo đúng quy định của pháp luật, nhưng xét cho cùng, theo cái logic của xã hội ta hiện tại, các đại gia kinh tế “vô lò” là ít tội hơn so với những quan chức vì quyền lợi cá nhân đã câu kết bao che cho họ, ăn tiền của họ, bởi nếu họ không câu kết móc ngoặc với cán bộ có chức có quyền thì không thể làm ăn lớn được. Mặt khác, bên cạnh phần làm sai tất yếu này, các đại gia đầy tài năng kia cũng có công đóng góp tích cực trong việc xây dựng các mô hình hoạt động kinh tế thị trường theo hướng văn minh tiến bộ. Xã hội phải ghi nhận ở họ về điều này.

Trong tương lai, phải phấn đấu tiến tới một xã hội lành mạnh, giảm bớt tối đa các tệ nạn tham ô, hối lộ, vi phạm quy định này khác… Nhưng hiện tại, một cách thực tế và “cận nhân tình”, nếu toàn bộ công chức các cấp đột nhiên trở nên liêm chính hết thì bản thân họ và cả người dân cũng khó sống, “nước trong quá thì cá không sống được”, trong điều kiện thu nhập bằng đồng lương hoàn toàn phi lý kéo dài…

Vậy nên, nếu xử lý pháp luật theo hướng nhân văn như người ta thường nói, thì cả đám cán bộ công chức tham nhũng lẫn các thường dân đại gia kinh tế “vô lò” đều chỉ đáng tội chừng 50% thôi, bởi tất cả họ đều là con đẻ tất yếu của cả một hệ thống chính trị chứa đựng tùm lum những điều phi lý, mà lâu nay chỉ lo chăm bẵm “sai đâu chữa đấy” ở các phần ngọn, không dám mạnh dạn cải cách đi vào phần gốc!

Còn như để cho một số phụ nữ chân yếu tay mềm, thông minh, sắc sảo, khuynh loát cả triều chính thì trước hết các đấng mày râu đầu bạc ở ngôi cao trên miếu đường đang sính va sính vính trong tình trạng rối bời hiện tại phải biết hổ thẹn với trách nhiệm của những người đứng đầu, từ đó hạ quyết tâm thay đổi căn bản tư duy và hành động chính trị, chứ không nên tự hào về thành tích đã cho vô tù ngày càng nhặt số người vi phạm luật pháp nối đuôi nhau không có điểm dừng…


 

Sự tiến hóa của loài người

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Tăng Quốc Kiệt

Bài viết này rút ra từ một phần của cuốn sách tựa là Sapiens (a brief history of humankind), rất nổi tiếng của giáo sư Yuval Noah Harari dạy ở đại học Hebrew University of Jerusalem.

Vừa xuất hiện năm 2014, đã được báo chí Mỹ và thế giới tán thưởng, là quyển sách cực hay của nhân loại. Khi đã cầm lên rồi, thì say mê khó mà bỏ xuống được (Bill Gates).

Tác giả, một giáo sư tiến sĩ, trẻ tuổi (lúc xuất bản, tác giả mới chỉ 38 tuổi) với lối viết châm biếm nhẹ nhàng mà sâu sắc, đưa độc giả từ ngạc nhiên này qua ngac nhiên khác, với kiến thức uyên thâm của một người Do Thái, quyền sách cực kỳ cô đọng, nhiều dữ kiện và bác học. Không dài dòng hơn, tôi xin vào đề.

Cách đây 3.8 tỉ năm, trái đất hình thành.

70 ngàn năm trước, Homo sapiens xuất hiện tạo nên cái gọi là văn hóa. Quá trình phát triển văn hóa này của loài người được gọi là lịch sử.

Có 3 cuộc cách mạng quan trọng của lịch sử loài người:

  1. Cách mạng về nhận thức (cognition) bắt đầu khoảng 70 ngàn năm trước.
  2. Cách mạng nông nghiệp, khoảng 12 ngàn năm trước.
  3. Cách mạng khoa học chỉ có từ 500 năm nay, có thể chấm dứt lịch sử, hoậc mở đầu cho điều gì hoàn toàn khác hẳn với hiện tại mà ta không biết được.

Các nhà sinh vật học chia sinh vật thành loài (species- cùng một loài khi lấy nhau sẽ sinh con đẻ cái được)

Các loài tiến hóa từ một tổ tiên, họp lại thành chi (genus), chi họp thành họ.

Ví dụ : Loài Homo sapiens, Homo : (loài) người, Sapiens (chi) có nghĩa là khôn. Chi (genus, số nhiều genera) họp thành gia đình ồn ào của loài vượn lớn, trong đó có Sapiens, liên hệ gần là chimpanzee (tinh tinh) godzilla (khỉ đột) ourang outang (đười ươi). Giống chúng ta nhất là tinh tinh.

Các loài Homo.

Khoảng 6 tiệu năm trước, con vượn cái đẻ 2 con gái, một là tổ tiên loài tinh tinh, hai là bà cố cố ngoại chúng ta.

Homo đều là người, nhưng có các loài khác nhau. Từ 10 ngàn năm nay, Sapiens là loài người duy nhất còn tồn tại trên địa cầu.

2.5 triệu năm trước, loài người xuất hiện ở đông phi châu, sớm nhất, được gọi là Australopithecus (vượn cổ phương nam) 2 triệu năm trước, loài người bắt đầu di cư về Bắc phi, Âu và Á châu. Vì khí hậu khác, môi trường sống khác giữa các vùng, để thích ứng với môi trường tại chỗ, loài người biến đổi theo các hướng khác nhau, thành tên gọi khác nhau.

Loài người ở Âu châu và Tây Á tiến triển thành Homo Neanderthalensis (người từ thung lũng Neander) hay gọi tắt là Neanderthal, to con, nhiều bắp thịt hơn Sapiens, thích ứng với thời tiết lạnh, thời băng hà của miền Tây âu á.

Phía đông châu á, có loài Homo erectus (người có dáng đứng thẳng) tồn tại 2 triệu năm.

Ở một đảo nhỏ, Flores (Indonesia) loài người trở nên lùn vì thiếu ăn, người to con cần nhiều thức ăn, chết sớm, đám nhỏ con, cần ít thức ăn, sống sót, tên là Homo floresinensis, cao 1 mét, nặng 25 kí lô.

Năm 2010, người ta tìm thấy trong một hang động ở Siberia tên là Denisova, có 1 loài gọi là Homo denisova

Cái nôi của văn minh nhân loại cho ra các giống homo rudolfensis (người từ hồ Rudolf) Homo ergester (người lao động,) và ngày nay chúng ta là Homo Sapiens (được đặt tên một cách không khiêm tốn : Con người khôn ngoan)

Tất cả homo đều là loài người, xuất hiện cùng một lúc, chứ không phải từ ergester biến thành erectus, qua neanderthal rồi thành Sapiens chẳng hạn.

Nhưng tại sao các loài người khác tiệt chủng, chỉ còn Sapiens từ 10 ngàn năm nay ?

Có hai giả thuyết

  1. Thuyết lai giống : các homo khác bị đồng hóa.
  2. Thuyết thay thế : nghĩa là sapiens tiêu diệt hết các homo khác (nếu thuyết này đúng thì sapiens đã gây nạn diệt chủng đầu tiên của nhân loại)

Cái giá của sự suy nghĩ.

Các Homo có cùng chung các đặc tính sau đây : Sọ não rất to,, so với các loài khác, loài có vú nặng 60 kí, bộ não chỉ chiếm 200 cm³, loài người cách nay 2.5 triệu năm, bộ nào chiếm 600 cm³. Người Sapiens hiện này, bộ não trung bình 1200-1400 cm³. Neanderthal  còn có bộ não to hơn thế.

Câu hỏi đặt ra, tại sao trong các động vật, chỉ có loài người là có khả năng suy nghĩ, có óc tưởng tượng, có khả năng hư cấu ?

Chuyện cái não trở nên khổng lồ, là nguồn cội của các vấn đề : Không dễ gì mang 1 trọng lượng não nặng như thế trong một hộp sọ khổng lồ. Ở loài người, não bộ chỉ bằng 2% đến 3% trọng lượng cơ thể, nhưng tiêu thụ 25% năng lượng cơ thể khi nghỉ ngơi so với các loài khác, chỉ tiêu thụ 8% năng lượng cơ thể lúc nghỉ

Loài người cổ sơ phải trả giá cho cái sọ bự bằng hai cách

  1. Phải cần nhiều thì giờ để tìm thức ăn nuôi não
  2. Các cơ phải thoái hóa để dồn năng lượng lên não

Ngày nay cái não khổng lồ, giúp loài người rất nhiều vì nó có thể sản xuất ra xe để di chuyển nhanh hơn loài khỉ, súng đạn để có thể bắn chúng từ xa (thay vì vật lộn với chúng.) Nhưng cứ tưởng tượng, thời xa xưa, loài người bị các động vật khác bắt  nạt ghê gớm lắm, vì thuở đó không có xe, không có súng. Qua 2 triệu năm, não ngày càng to lên, tại sao thế ? Nào ai biết .

Đứng trên hai chân.

Từ trên cây, xuống đất, khỉ trở thành người vì cần khám phá kẻ thù từ xa, loài người phải đứng trên hai chân. Điều này giúp giải thoát 2 tay ra khỏi việc di chuyển, tay sẽ dùng để liệng đá, ra hiệu, rồi từ từ bàn tay trở nên khéo léo, chế ra các dụng cụ ngày càng tinh vi hơn.

Đứng trên hai bàn chân có cái giá mà ta phải trả, vì phải mang một trọng lượng lớn trên cột sống gây đau lưng, và các đốt sống cổ hóa vôi.(vậy khi chụp X quang, thấy vôi hóa cột sống là chuyện bình thường, chớ than thở, tại con khỉ muốn thành người TQK)

Đàn bà còn phải trả giá thêm nữa, khi đứng thẳng lên thì xương chậu hẹp lại, làm sự sinh nở khó khăn hơn, trong khi đó, cái đầu đứa nhỏ ngày càng to, gây sinh khó, bà mẹ dễ bị chết khi sinh con, vậy thì bà nào sinh non, khi đầu đứa bé còn nhỏ thì nó dễ chui ra. Sinh non thì mẹ dễ sống còn. Do chọn lọc thiên nhiên, sinh non ngày càng phổ biến.

So với các loài động vật khác, loài người sinh non hơn, khi trẻ chưa phát triển đúng mức, cứ nhìn con nai vừa đẻ ra đã có khả năng chạy (nếu không chạy sẽ bị sư tử xơi  tái ngay)

Còn đứa bé, sau khi ra đời, phải dựa vào kẻ khác nhiều năm, phải được nuôi dưỡng, che chở và giáo dục, nhờ đó, hệ thống xã hội phát triển, trẻ con có thể được uốn nắn theo giáo dục người lớn

Chuỗi thực phẩm.

Loài người, từ nhiều năm, đứng ở khoảng giữa chuỗi thực phẩm, cách đây 100 ngàn năm, lại nhảy vọt lên đứng hàng đầu, dẫn đến nhiều hậu quả :

Các động vật khác, cần hàng triệu năm để đạt đến đỉnh kim tự tháp, đủ thời gian để hệ sinh thái phát triển một cơ chế tự kiểm soát và cân bằng. Ví dụ, để tránh con sư tử ngày càng mạnh, con nai phải chạy nhanh hơn.

Ngược lại, loài người lên đỉnh của chuỗi thực phẩm quá lẹ, không tự điều chỉnh kịp, khác con sư tử đủ thời gian để nó tự tin. Chúng ta nhảy vọt từ vị trí yếu trở nên mạnh, mang theo sự sợ hãi về vị trí mới của mình, và lo lắng, điều đó khiến sapiens trở nên vừa tàn ác, vừa nguy hiểm, do đó, tai hại do loài người gây ra cho hệ sinh thái là hậu quả của bước nhảy vọt tiến hóa

Nấu chín thức ăn

800 ngàn năm trước, vài giống homo đã biết dùng lửa.

300 ngàn năm trước, Homo erectus, Neanderthal và tổ tiên Homo salpiens dùng lửa mỗi ngày. Từ đó Homo có nguồn ánh sáng, lửa để sưởi ấm, vũ khí lợi hại để chống sư tử. Loài người bắt đầu đốt rừng để băng qua đồng cỏ an toàn hơn.

Nhưng, cái lợi lớn nhất của lửa là để nấu ăn.

Thức ăn trước đó không nấu như lúa mì, lúa gạo, củ khoai thì không ăn được. Lửa làm biến đổi hóa học của thức ăn, thay đổi sinh học

Nấu chín giết vi trùng, ký sinh trùng, giúp tiêu hóa dể hơn. Nếu con tinh tinh (giống người nhất) cần 5 giờ để tiêu hóa thực phẩm không nấu, loài người chỉ cần 1 giờ với thực phẩm nấu chín

Nhờ nấu chín, loài ngưòi ăn được nhiều loại thực phẩm khác nhau, cần ít thời gian hơn cho việc ăn, răng nhỏ lại (vì không cần xé, nhai, nghiền nhiều) ruột cũng ngắn lại

Các nhà bác học nghĩ rằng, có sự liên hệ giữa sự nấu chín thức ăn, sự rút ngắn đường ruột và sự phát triển của não bộ

Nhờ thức ăn đã chín, tiêu hóa nhanh, ruột ngắn đi, máu dồn lên nuôi não nhiều hơn, giúp não to ra, ở Neanderthal và Sapiens.

Phát hiện ra sự ngu dốt.

Nếu một người tây ban nha, ngủ một giấc ngủ dài, từ năm 1000 rồi thức giấc vào năm 1500, thế giới quanh anh ta không có gì thay đổi mấy, nhưng nếu các thủy thủ của Colombus ngủ một giấc từ năm 1500 rồi tỉnh giấc ở thế kỷ 21, anh ta sẽ thấy chung quanh mình, thế giới kỳ lạ không tưởng tượng nổi : Thiên đàng hay địa ngục đây?

5 trăm năm qua đã chúng kiến sự phát triển phi thường chưa từng có trong lịch sử loài người

Khoa học hiện đại dựa trên huấn thị bằng tiếng la tinh Ignoramus, nghĩa là chúng tôi không biết (vậy xã hội nào tự xưng là lương tâm thời đại, lương tri nhân loại, cái nôi của văn minh loài người, thì phải tiếp tục dốt thôi TQK)

Khám phá lớn lao, đặt nền móng cho cách mạng khoa học chính là việc loài người chưa có câu trả lời cho những câu hỏi do họ đặt ra.

Truyền thống tri thức trước thời hiện đại, như Phật, Khổng, Ki-tô, Islam, khẳng định rằng mọi thứ mà loài người cần biết về thế giới, đều đã được biết rồi.

Ví dụ : một nông dân thế kỷ 13, muốn biết loài người từ đâu ra, anh ta sẽ hỏi linh mục địa phương, và được đáp rằng Chúa đã tạo ra chứ ai. Còn câu hỏi nào mà không có câu trả lời trong kinh thánh, là vì chúa thấy nó không quan trọng

Những gì mà Muhammad của Islam nói là lời nói của vị “tiên tri cuối cùng” không còn gì để bàn cãi nữa.

Nhưng Darwin không bao giờ dám nói mình là nhà sinh vật cuối cùng. Khoa học hiện đại dựa trên sự thú nhận ngu dốt tập thể trước những câu hỏi quan trọng nhất. Nhờ tìm tòi khảo cứu, mà khoa học kỹ thuật đã tiến một bước ngàn dậm để được ngày nay

Tại sao ngày nay ta bị béo phì : Cái gen phàm ăn.

Lý do chúng ta ngốn ngấu nghiến thực phẩm ngọt và bổ béo nhất, chẳng có gì bí ẩn, nếu xét đến thói quen ăn uống của tổ tiên ta.

Trong các thảo nguyên và rừng mà tổ tiên cư trú, những đồ ngọt có hàm lượng calo cao cực kỳ khan hiếm, và thực phẩm chỉ đủ dùng khoảng 30 ngàn năm trước. Thức ăn ngọt duy nhất mà loài người kiếm được là trái cây chín (còn mật ong thì càng hiếm nữa TQK) Khi gặp được thì phải xơi cho nhanh, cho nhiều (nếu không, chim khỉ v.v sẽ giành phần rất lẹ TQK)

Bản năng ăn ngấu nghiến các thực phẩm có lượng calo cao đã được đóng khung vào gen của chúng ta

Giờ đây sống ở thành phố, tủ lạnh đầy ắp đồ ăn, nhưng DNA của chúng ta cứ nghĩ rằng, ta đang ở thảo nguyên hàng chục ngàn năm trước. Vì vậy, cứ thế mà ngốn, cốc kem béo ngọt vẫn chưa đủ, phải nốc thêm một chai coke nữa. Việc gì đến phải đến ! Mọi đàng, lỗi tại cái gen !

Cái kết của Homo salpiens.

Trước thế kỷ 21, người ta nghĩ là, các nổ lực của Sapiens, dù lớn tới đâu cũng không thể vượt quá giới hạn về mặt sinh học của họ. Nhưng đến thế kỷ 21, họ đang bắt đầu phá vỡ các qui luật chọn lọc tự nhiên, thay thế bằng qui luật thiết kế thông minh, nghĩa là sao ?

Chọn lựa tự nhiên : do phải tìm thức ăn ở các cành ngày càng cao, cổ hưou cao cổ ngày càng dài ra để được nhiều thức ăn hơn.

Thiết kế thông minh :  là tạo ra được sản phẩm theo yêu cầu. Ví dụ năm 2000 Eduardo Kec, người brazil, tạo ra một con thỏ có màu xanh huỳnh quang, bằng cách cấy vào DNA của phôi con thỏ trắng, gen của con sứa phát sáng, màu xanh lá cây. Con thỏ phát sáng màu xanh lá cây ra đời tên Alba.

Một ví dụ khác của thiết kế thông minh, lấy gen của loài cá sống ở bắc cực đưa vào khoai tây, khoai tây sẽ chống được sương giá.

Hoặc sẽ làm sống lại các giống đã tiệt chủng như Neanderthal, voi ma mút v.v.

Trên đây tóm lược đôi điều lý thú của quyền Sapiens, như đưa độc giả một ly rượu khai vị để bước vào bữa ăn : đọc sách

Còn nhiều điều lý thú mà qua vài trang giấy làm sao nói hết chuyện của 500 trang

Chúc bạn đọc vui và đọc quyển Sapiens một cách thích thú.

Ở VN đã dịch.  Ở ngoại quốc, mua ở Amazon, giá khoảng 20 đô

MONTREAL, 3/2019


 

Báo Lề Trái đưa tin chính xác: Ông Võ văn Thưởng đã từ chức

Tổng hợp báo chí trongngoài Việt Nam    

Báo Dân Trí:

Những vi phạm, khuyết điểm của ông Võ Văn Thưởng, theo Ban Chấp hành Trung ương, đã gây dư luận xấu, làm ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân ông.

Nhận thức rõ trách nhiệm trước Đảng, Nhà nước và Nhân dân, ông Võ Văn Thưởng đã có đơn xin thôi giữ các chức vụ được phân công và nghỉ công tác.

Reuters:

Đảng Cộng sản Việt Nam đã chấp nhận đơn từ chức của Chủ tịch Võ Văn Thương, chính phủ cho biết hôm thứ Tư, trong một dấu hiệu bất ổn chính trị có thể làm tổn hại đến niềm tin của các nhà đầu tư nước ngoài vào nước này.
Chính phủ cho biết trong một tuyên bố rằng Thương đã vi phạm các quy định của đảng, đồng thời nói thêm rằng những thiếu sót đó đã tác động tiêu cực đến dư luận, ảnh hưởng đến uy tín của Đảng, Nhà nước và cá nhân ông.

Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng thôi chức- Ảnh 1.

Ông Võ Văn Thưởng tuyên thệ nhậm chức Chủ tịch nước tại kỳ họp bất thường lần thứ 4 Quốc hội khóa XV, hồi đầu tháng 3/2023. Cho đến khi được đồng ý cho thôi chức, ông Thưởng giữ cương vị Chủ tịch nước được hơn 1 năm.

Ông sinh năm 1970, quê ở tỉnh Vĩnh Long; là Cử nhân Triết học, Thạc sĩ Khoa học xã hội và nhân văn.

Ông Thưởng là Ủy viên dự khuyết Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa X; Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng các khóa XI, XII, XIII; Bí thư Trung ương Đảng hai khóa XII, XIII; Ủy viên Bộ Chính trị khóa XII, XIII. Ông Thưởng cũng là đại biểu Quốc hội khóa XII, XIV, XV.

Bình Luận về việc từ chức của Ông Thưởng

Reuters nhận xét: Các nhà đầu tư và nhà ngoại giao nước ngoài đã nhiều lần đổ lỗi cho chiến dịch (đốt lò) này đã làm chậm lại các quyết định ở một đất nước vốn đang phải vật lộn với bộ máy quan liêu cồng kềnh. …Chiến dịch chống hối lộ “đốt lò” trên diện rộng nhằm mục đích dập tắt nạn tham nhũng tràn lan nhưng cũng bị các nhà phê bình nghi ngờ là một công cụ để đấu đá chính trị.

Một cố vấn tại Việt Nam cho các doanh nghiệp nước ngoài cho biết: “Việc loại bỏ ông Thương có thể khiến các quyết định chính sách và hành chính chậm lại hơn do các quan chức lo lắng hơn về tiến trình của chiến dịch chống tham nhũng”.
Các nhà đầu tư chủ yếu ca ngợi sự ổn định chính trị có thể không chấp nhận sự ra đi sớm của hai tổng thống trong khoảng một năm.
 

Thông Tấn Xã Hoa Kỳ AP nhận định:

Việc từ chức của ông được đưa ra sau nhiều tuần có tin đồn cho rằng ông sẽ bị cách chức, và ngay trước phiên họp đặc biệt của Quốc hội Việt Nam dành riêng cho “các vấn đề nhân sự”.

Ông Nguyễn Khắc Giang, nhà phân tích tại Viện ISEAS-Yusof Ishak của Singapore, cho biết, ông Thương có tư tưởng bảo thủ được coi là người được Trọng bảo trợ, và sự ra đi của ông nhấn mạnh tầm ảnh hưởng của nỗ lực chống tham nhũng vốn là “di sản quan trọng nhất” của Trọng.

 

Theo báo kinh tế Bloomberg quan sát:

Cuộc cải tổ hứa hẹn sẽ làm mới những đồn đoán về sự kế thừa chính trị của Việt Nam, đặc biệt sau khi Tổng Bí thư Trọng phải nhập viện vào tháng Giêng. Không rõ đảng sẽ đề cử ai nếu có sự thay đổi người bảo vệ (Đảng) trước đại hội đảng tiếp theo vào năm 2026.

Khối lượng giao dịch trên sàn giao dịch chứng khoán chính của Việt Nam đã tăng vọt trong tuần này trong bối cảnh có tin đồn Thương có thể rời nhiệm sở. 

BÌNH LUẬN CỦA KẺ ĐI TÌM

  • Ông Trọng phải buồn đến vỡ tim vì mọi cán bộ trẻ, do ông tin tưởng và cất nhắc tay đều nhúng chàm tham nhũng.
  • Thế thì, lấy ai để làm việc cho Đảng, bảo vệ tính chính danh của Đảng của Nhân Dân chứ không phải là đảng cướp Dân.
  • Nội bộ nát như tương ở cấp cao nhất làm sao cán bộ Đảng còn tâm trí mà làm việc, đó là tình hình chung và nhận định của các nhà quan sát quốc tế.
  • Tình hình trì trệ thí dụ như tài chính bất động sản đóng băng, công nhân thất nghiệp  không có quyết định cứu nguy, bệnh viện không có kim tiêm, dao mổ, không có thuốc sẽ còn kéo dài, 
  • Chưa bao giờ đất nước ta được như hôm nay là thế ư Bác Trọng?

Liu điu lại nở ra dòng liu điu

Ba’o Tieng Dan

Võ Xuân Sơn

19-3-2024

Lâu lắm rồi không xem TV. Hôm nay, qua phòng ăn hơi trễ, cô giúp việc đang mở TV, đoạn nói về vụ luận tội và đề nghị mức án đối với bà Trương Mỹ Lan. Thấy TV nói, bà Lan đã sử dụng các biện pháp tinh vi để lũng đoạn ngân hàng SCB, tham ô tài sản, chiếm đoạt tài sản…

Tôi nghĩ, bà Trương Mỹ Lan phạm tội rõ ràng thật, chiếm đoạt số tiền lớn thật, hậu quả của những việc làm của bà Lan là rất lớn, rất nặng nề. Nhưng nói bà Lan phạm tội một cách tinh vi thì tôi không đồng ý. Bà Trương Mỹ Lan phạm tội một cách liều lĩnh, bất chấp tất cả, chứ có tinh vi gì đâu. Bà ấy vi phạm hàng loạt các qui định, các điều luật, chứ có tinh vi, trí tuệ gì đâu.

Sở dĩ bà Trương Mỹ Lan phạm tội lâu dài, chiếm đoạt số tiền lớn khủng khiếp, lôi kéo bao nhiêu người, trong đó có cả cháu gái mình vô vòng lao lý, là do cái hệ thống này nó thối nát quá. Người ta bảo có những cán bộ lãnh đạo cao cấp chống lưng cho bà Lan suốt một thời gian dài. Tôi không biết chuyện đó có thật hay không, nhưng rõ ràng là cái bộ máy quản lý bà Lan quá thối nát, đã để cho bà Lan dùng đồng tiền cướp đoạt được mua nó, lũng đoạn nó, để tiếp tục vi phạm trắng trợn các điều luật, các quy định, đạp lên trên pháp luật.

Nói cho đúng hơn, là cả một bộ máy kiểm soát của Ngân hàng Nhà nước, cả một thể chế với nhiều bộ máy được lập ra để kiểm tra chéo lẫn nhau, để bảo vệ luật pháp, đã cùng với bà Lan đạp lên trên pháp luật, cùng với bà Lan chiếm đoạt tiền của. Thần giữ của đã câu kết với bọn cướp, trở thành kẻ cướp, họ dùng quyền lực của thần giữ của, để cùng với kẻ cướp, cướp của mà họ được giao cho làm thần giữ của. Tệ hơn nữa, 100% thần giữ của đã mang theo quyền lực của mình để trở thành tay sai và phụng sự cho kẻ cướp Trương Mỹ Lan.

Thực ra, bà Lan chỉ là một kẻ dám liều lĩnh tận dụng sự thối nát của bộ máy này. Ngoài bà Lan, vẫn còn những nhân vật khác, có học nhiều hơn bà ấy, không liều lĩnh bằng bà ấy, hoặc chưa có kẻ chống lưng mạnh như bà ấy, phạm tội theo kiểu giống như bà ấy. Ngày hôm nay, mạng xã hội lại xôn xao với 10.030 tỉ đồng trái phiếu do Tân Hoàng Minh, phát hành trên cơ sở các dự án ảo. Rõ ràng, mức độ phạm tội chỉ phụ thuộc vào mức độ liều lĩnh, chứ làm gì có chút trí tuệ, tinh vi nào đâu.

Để không còn những Trương Mỹ Lan, những Trịnh Văn Quyết, những Đỗ Anh Dũng… thì thể chế này phải được làm lại, phải loại bỏ những kẻ như Đỗ Thị Nhàn, Nguyễn Văn Hưng, Nguyễn Thanh Long, Chu Ngọc Anh… và đồng phạm của chúng, những kẻ đưa chúng lên những vị trí để phạm những tội ác tày trời, ra khỏi bộ máy quyền lực.

Ồ. Xin lỗi, tôi hơi quá mất rồi. Nếu làm vậy thì lấy ai điều hành nhỉ? Ờ, mà nếu không làm vậy, thì sẽ ra sao nhỉ? Các cụ nói “Liu điu lại nở ra dòng liu điu”.


 

Ngoại Trưởng Hoa Kỳ Blinken cảnh cáo Trung Quốc chớ có tấn công vũ lực vào Phi Luật Tân

Tổng hợp Báo Chí Quốc Tế Ngoại trưởng Antony J. Blinken hôm thứ Ba cảnh báo Trung Quốc rằng một cuộc tấn công “vũ trang” chống lại các tàu Philippines ở Biển Đông sẽ kích hoạt một hiệp ước tự vệ chung giữa Washington và Manila, phản ánh tình trạng căng thẳng gia tăng trong khu vực có nguy cơ kéo theo các căng thẳng trong khu vực. Hoa Kỳ xung đột vũ trang với Bắc Kinh. Nhưng trong một dấu hiệu cho thấy Hoa Kỳ hy vọng có thể làm dịu tình hình, ông Blinken, trong chuyến thăm Manila, không đưa ra dấu hiệu nào cho thấy những hành động khiêu khích gần đây của Trung Quốc – bao gồm việc đâm tàu ​​Philippines và dùng vòi rồng bắn vào chúng – đã vượt đến ngưỡng của sự tấn công “vũ trang”.
Một con tàu lớn màu trắng có nhãn “Cảnh sát biển Trung Quốc”, hướng một vòng cung nước vào một con tàu nhỏ hơn màu xanh lá cây.

Một tàu Cảnh sát biển Trung Quốc ở Biển Đông trong tháng này đã bắn vòi rồng vào một tàu tiếp tế do Hải quân Philippines thuê.Tín dụng…Hình ảnh Ezra Acayan / Getty

Bị thúc ép trả lời trong một cuộc họp báo cùng với người đồng cấp Philippines về cách ngăn chặn điều mà một số nhà phân tích gọi là “chiến thuật cưỡng chế vùng xám” của Trung Quốc, mà các quan chức Philippines cho rằng bao gồm việc nhắm tia laser công suất cao vào một tàu Cảnh sát biển Philippines và tạm thời làm chói mắt một số thành viên thủy thủ đoàn, Ông Blinken chỉ ra các biện pháp ngoại giao chứ không phải quân sự. Ông nói, “Tôi nghĩ rằng sự rõ ràng của những hành động đó đã khiến một số quốc gia khác có những tuyên bố rõ ràng ủng hộ Philippines và phản đối những hành động khiêu khích này vốn là mối đe dọa đối với hòa bình, an ninh, tự do hàng hải và các quyền cơ bản theo luật pháp quốc tế”.

Ông cũng báo hiệu sự ủng hộ mạnh mẽ của Mỹ dành cho Philippines vào thời điểm căng thẳng trong mối quan hệ gần đây giữa hai nước. Ông Blinken sau đó đã gặp Tổng thống Philippines, Ferdinand Marcos Jr., người đã xoay chính sách đối ngoại của đất nước ông quay trở lại Washington kể từ khi kế nhiệm Rodrigo Duterte, người đã công khai chế nhạo Hoa Kỳ và ôm lấy Bắc Kinh.

Tổng thống Biden đã tiếp đón ông Marcos tại Nhà Trắng vào mùa xuân năm ngoái, và ông Blinken là một trong số quan chức chính quyền hàng đầu đến thăm Philippines kể từ cuộc bầu cử của ông Marcos vào tháng 5 năm 2022.

Nhà Trắng hôm thứ Hai thông báo rằng ông Marcos sẽ trở lại Nhà Trắng vào ngày 11 tháng 4, cùng với thủ tướng Nhật Bản, Fumio Kishida, để tham dự hội nghị thượng đỉnh chung – hội nghị đầu tiên giữa ba quốc gia. Một tuyên bố từ thư ký báo chí Nhà Trắng ca ngợi “động lực lịch sử trong quan hệ Mỹ-Philippines”.

Mỹ nhìn thấy lợi ích kinh tế cũng như chiến lược trong tình hữu nghị được nối lại: Philippines là một trong bảy quốc gia nhận được tài trợ từ đạo luật CHIPS 2022 được Quốc hội thông qua với sự ủng hộ của Tổng thống Biden. Luật này cho phép tài trợ mới để thúc đẩy hoạt động nghiên cứu và sản xuất chất bán dẫn của Mỹ cũng như đa dạng hóa chuỗi cung ứng công nghệ cao của Mỹ.

 

Lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc đã chặn và sử dụng vòi rồng chống lại các tàu Philippines trong cuộc đối đầu hai tuần trước khiến một đô đốc Philippines và 4 thủy thủ của ông bị thương nhẹ gần Bãi cạn Second Thomas đang tranh chấp. Cuộc đối đầu ngày 5/3 trên biển cũng gây ra hai vụ va chạm nhỏ giữa tàu Trung Quốc và Philippines và khiến Bộ Ngoại giao Manila triệu tập phó đại sứ Trung Quốc để phản đối hành động của lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc mà Philippines cho rằng không thể chấp nhận được.

Lực lượng bảo vệ bờ biển Trung Quốc khi đó cho biết “họ đã thực hiện các biện pháp kiểm soát theo luật pháp đối với các tàu Philippines xâm phạm trái phép vào vùng biển gần Đá Nhân Ái”, cái tên mà Bắc Kinh sử dụng cho Bãi cạn Second Thomas.

Bãi cạn Thomas thứ hai, là nơi xảy ra nhiều cuộc giao tranh căng thẳng giữa các tàu tuần duyên Trung Quốc và Philippines trong năm qua. Tuy nhiên, các quan chức Philippines cho biết cuộc đối đầu hồi đầu tháng này đặc biệt nghiêm trọng vì các nhân viên hải quân của nước này bị thương và tàu của họ bị hư hại.

Ông Blinken tái cảnh báo hôm thứ Ba rằng theo Hiệp ước phòng thủ chung năm 1951, Mỹ có nghĩa vụ bảo vệ Philippines nếu lực lượng, tàu hoặc máy bay của Philippines bị tấn công vũ trang ở bất cứ đâu trên Biển Đông.

Tại Bắc Kinh, người phát ngôn Bộ Ngoại giao Trung Quốc Lin Jian nói,  “Mỹ không phải là một bên trong vấn đề Biển Đông và không có quyền can thiệp vào các vấn đề hàng hải giữa Trung Quốc và Philippines. Trung Quốc sẽ tiếp tục thực hiện các biện pháp cần thiết để bảo vệ vững chắc chủ quyền lãnh thổ và quyền hàng hải của mình và lợi ích và duy trì hòa bình, ổn định ở Biển Đông.”

Cả Blinken và Manalo đều mô tả liên minh hiệp ước giữa các quốc gia của họ đang trên đà “tăng tốc”, nhưng thừa nhận rằng họ có thể làm được nhiều việc hơn nữa. Họ cho biết những nỗ lực tăng cường quan hệ quốc phòng không nhằm mục đích chống lại bất kỳ quốc gia nào.

Bắc Kinh đã nhiều lần nói rằng quyết định của Marcos cho phép mở rộng sự hiện diện quân sự của Mỹ ở Philippines theo hiệp ước quốc phòng năm 2014 có thể làm suy yếu an ninh của Trung Quốc và khu vực.

Lực lượng Mỹ và Philippines có kế hoạch tổ chức cuộc tập trận chiến đấu thường niên lớn nhất vào tháng 4 tại Philippines. Khu vực này sẽ bao gồm một khu vực phía bắc chỉ cách Đài Loan một vùng biển mà Trung Quốc tuyên bố là lãnh thổ của mình.

CHẾT, MỖI NGƯỜI MỘT MỘ-Trang thơ Thái Bá Tân

Trang thơ Thái Bá Tân – Bài học cuộc sống

Thế giới này đủ rộng

Để tất cả chúng ta

Chết, mỗi người một mộ.

Sống, mỗi người một nhà.

Thế giới này đủ đất

Để trồng lúa, trồng rau.

Chịu khó, sẽ sống tốt.

Khỏi tranh dành của nhau?

Người không phải loài chuột,

Tha đủ thứ vào hang.

Có nhiều cái còn quí

Hơn châu ngọc và vàng.

Không có gì cao thượng

Bằng hai tiếng Con Người

Khi biết chọn cách sống

Vì người khác, vì Đời.

Vậy thì hãy sống đẹp,

Không ích kỷ, hận thù.

Không tham lam tích góp

Như những con chuột mù.

Bầu trời không quá thấp

Để còng lưng, cúi đầu.

Hạnh phúc hay bất hạnh

Không ở nghèo hay giàu.

Thế giới này đủ rộng

Để tất cả chúng ta

Chết, mỗi người một mộ.

Sống, mỗi người một nhà.