Thầy Thích Minh Tuệ bây giờ ra sao?-Viết Dũng/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

August 5, 2024

Viết Dũng/SGN

Sau những đợt trấn áp công khai và im lặng, và sau hơn nửa tháng thầy Thích Minh Tuệ bị coi mất dấu khỏi Gia Lai, những người dõi theo thầy không có một tin tức gì. Nhưng tối 31 Tháng Bảy, Đài Truyền Hình Việt Nam (VTV) đột ngột đưa thông tin về thầy lên sóng truyền hình.

Đây là lần thứ ba truyền hình nhà nước đưa thầy lên sóng. Lần này, nhà đài dàn dựng một kịch bản công phu trong một chương trình từ trước đến nay vẫn chuyên dùng để công kích các nhân vật được coi là “có vấn đề với chế độ”: Chương trình “Đối diện.” Nhiều phật tử và người mến mộ thầy Minh Tuệ rất bất bình với những người nhào nặn ta chương trình truyền hình trên.

Cuộc đàn áp im lặng những người theo bước thầy Minh Tuệ

Không chỉ thầy Minh Tuệ bị giam lỏng, bị giám sát chặt bởi mật vụ, thậm chí ngăn cản người mến mộ đến gần, thì tin tức cho biết những khất sĩ khác tu theo Pháp hạnh đầu đà do thầy Minh Tuệ truyền cảm hứng, bị buộc phải ở tại địa phương như một hình thức quản chế – một hình thức trước giờ thường chỉ áp dụng đối với những người tù chính trị sau khi mãn hạn tù.

Ai cũng thấy việc nhà cầm quyền quyết tâm bóp nghẹt hình thức tu hành “không được nhà cầm quyền cấp phép” này đến mức nào. Tồi tệ hơn, nhiều vị khất sĩ còn bị thu y, thu “bát,” buộc không được khoác trên người y phấn tảo (một loại y áo do các khất sĩ tự may vá lấy, từ các mảnh vải nhặt nhạnh ở ven đường) và bị lấy mất lõi nồi cơm.

Khất sĩ Minh Nhuận, trong một video trên mạng xã hội vào ngày 14 tháng Bảy chia sẻ: “Tụi con đang rất là buồn và bất lực, vì con là công dân Việt Nam mà con đi đâu cũng không được. Hiện tại con đi mà mặc cái y phục này (y phấn tảo) cũng không được. Con không biết là mặc cái y phục này và mang cái nồi cơm này không biết có ảnh hưởng hay có vi phạm pháp luật gì hay không? Mà sao đi đâu họ cũng ‘mời,’ họ cũng bắt anh em tụi con?”

“Con rất là buồn! Bởi mình là người công dân Việt, trong luật ghi là có thể tự do đi lại, có quyền học tập, có quyền bình đẳng về tự do tín ngưỡng. Mà sao con thấy rất là bất lực, bởi con chỉ là tự tín ngưỡng rồi tự đi, và mang cái hình tướng là của Đức Thế Tôn (truyền lại), chứ không phải là mang hình của Giáo hội (Phật giáo VN) hay ai cả, con chỉ mượn hình tướng của Đức Thế Tôn. Con đi như vậy người ta cho con một bữa ăn hoặc là một chai nước suối, như vậy không biết có phạm pháp hay không? Mà sao con đi tới đâu cũng bị ‘mời’?”

“Khi về các tỉnh miền Tây này thì con không có tụ tập hay làm mất an ninh trật tự, giao thông gì cả. Mà sao con đi tới đâu cũng bị ‘mời’? Có chỗ người ta (tức lực lượng chức năng) ‘xin’ cái y để người ta làm kỷ niệm, người ta cũng lịch sự. Còn có chỗ thì người ta thu y, thu bát rồi còn chửi nặng nhẹ!”

Chẳng những cấm đoán các khất sĩ đồng tu, truyền thông được sự cấp phép của Nhà nước còn đe dọa công khai đến tính mạng của thầy Minh Tuệ: Một bài báo trên trang ‘Phật giáo & Doanh Nhân’ có trụ sở tại Hà Nội, chịu trách nhiệm nội dung là ông Thích Quảng Tú, ngày 18 Tháng Bảy đăng công khai một bài báo có tựa đề “Lời cảnh báo cho hành khất Minh Tuệ” với những lời miệt thị cay nghiệt đến thầy Minh Tuệ cũng như những người mến mộ ông. Khủng khiếp hơn, bài báo còn trực tiếp đe dọa tới cả tính mạng của thầy, với những lời lẽ đến rợn người của Mafia: “Hoặc bị vắng bóng, hoặc bị Thánh hoá mơ hồ, hoặc công bố tử hình và vứt xác giữa Thái Bình Dương,… Ông chọn kết quả nào?”

Dù không nói ra, nhưng bất kỳ ai ai quý mến thầy Minh Tuê đều lo ngại, trông đợi trong vô vọng, cùng đếm số ngày thầy vắng mặt và cầu mong sự bình an cho thầy. Sau khoảng nửa tháng bặt tin, những người mến mộ phát hiện ra thầy đang ở khu vực Núi Sạn – Nha Trang, là địa điểm thầy từng tu hành ngày trước, nhưng mỗi bước thầy Minh Tuệ đi, đều có sự quản lý rất chặt chẽ của nhiều thành phần chính quyền. Đặc biệt lần này, ngoài những lực lượng thông thường ở trong các “chốt tự quản,” nhà cầm quyền còn bố trí cả một tiểu đội Cảnh Sát Cơ Động (CSCĐ) cắm chốt. Họ giám sát rất chặt chẽ đường lên Núi Sạn, mà theo nhiều người tường thuật lại là “nội bất xuất, ngoại bất nhập.”

Một Tiktoker tên Hải Đăng quay lại được cảnh chốt chặn cùng toán CSCĐ di chuyển, khuyến cáo các phật tử cùng mọi người là “đừng nên đến vì hiện tại các lực lượng chức năng ‘bảo vệ’ rất nghiêm ngặt, ‘nội bất xuất ngoại bất nhập,’ không cho ai vào và cũng không cho ai gặp thầy để thầy ‘ẩn tu.’”

Facebooker N.B.S cho biết thêm: “Sáng nào lúc thầy khất thực, cơ động cũng tới hết, thầy khất thực xong thì dân ra đi làm, cơ động mới rời đi!”

VTV dùng chương trình chuyên chỉ trích để nói về thầy Minh Tuệ

Ý định rất rõ của nhà cầm quyền khi làm chương trình là để “đập tan các luận điệu xuyên tạc về tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo tại Việt Nam,” khi đưa thầy Minh Tuệ lên truyền hình trong lần mới nhất. Thế nhưng Chương trình “Đối Diện” vừa qua dường như đã gây tác dụng ngược và đã vấp phải phản ứng dữ dội của rất nhiều phật tử và công chúng yêu mến sư Minh Tuệ.

Nhiều người trong số đó từ trước đến nay còn chưa hề biết đến các khái niệm như “phản động” hay “truyền thông lề trái” hay “chống phá đảng và nhà nước” là gì, nay cũng phản ứng trên các diễn đàn vì tự dưng thấy họ bị “nhà đài” gán cho cái mác “phản động” và “chống phá.”

Chụp lại từ VTV Tháng 7-2024

Có người đặt câu hỏi: Nếu nhà nước đang “bảo vệ” thầy, vậy tại sao toàn kiểu ‘bảo vệ’ giữa đêm hôm như vậy? Cho rằng: “Phải chăng nếu có hình ảnh thầy tự nguyện được lực lượng chức năng hỗ trợ, hộ tống rời đi vào buổi sáng, minh bạch trước ánh mắt của công chúng, truyền thông, thì đã không dấy lên sự bức xúc cũng như cái cớ của những suy diễn hiện nay?”

Rất nhiều câu hỏi được đặt ra với truyền hình nhà nước, qua các sự kiện như “Tại sao các đồng tu của thầy đi bộ trên đường, không hề có ai đi theo mà vẫn công an đến bắt? Hay như câu hỏi “Sao không thấy VTV làm phóng sự về các sư đầu đà trẻ bị bắt lột y phấn tảo, bị thu bát, bị quản chế tại địa phương, bị chia tách nhỉ???”

Tôi muốn nhìn thấy Thầy hành đạo trong đời thực, chứ không phải trên tivi và những kịch bản dàn dựng!,” một ý kiến khác nhấn mạnh.

Chụp lại từ chương trình Đối Diện của VTV

Làn sóng bất mãn và chất vấn về hành động mờ ám của chính quyền ngày càng nhiều, sau các loạt phóng sự mà đài truyền hình nhà nước cố diễn giải về “quyền tự do tín ngưỡng” xung quanh sự kiện thầy Minh Tuệ. Những người phản ứng gay gắt hơn thì dẫn ra các lý do cho thấy nhà cầm quyền đang âm mưu hủy diệt hình thức tu tự do hạnh đầu đà.

“Vậy là ‘Đối Diện’ dữ chưa? Trong khi các sư đầu đà trẻ đang bị lột y phấn tảo, bị thu bát, bị quản chế tại địa phương, bị chia tách, thì VTV lại lờ tịt đi. Vậy ai đang bịa đặt? ai xuyên tạc? ai bôi nhọ? Thấy ba chữ này ứng đúng hết cho VTV!” một người đặt câu hỏi trên mạng.

“Truyền thông chính thức chỉ chăm chăm vào những bất cập xung quanh sư Minh Tuệ và các đồng tu để phục vụ ý đồ hạ bệ triệt hạ các sư cùng hạnh đầu đà! Họ không hề có thái độ khách quan cần thiết khi không bao giờ nhắc tới những điều tốt đẹp hay những ảnh hưởng tích cực xung quanh sư Minh Tuệ cùng các đồng tu!”

Bên cạnh việc đàn áp im lặng hành trình tu tập của thầy Minh Tuệ, chương trình “Đối Diện” vốn chỉ được VTV dành cho giới bất đồng chính kiến, với ý định bẻ cong sự thật, và tầm thường hóa công việc tu tập của sư Minh Tuệ, nhưng cuối cùng lại gây nên sự tác dụng ngược trong dư luận. Một lần nữa, sư Minh Tuệ lại bất chiến tự nhiên thành.


 

Lễ Cung Hiến Ðền Thờ Ðức Bà Cả- Cha Vương

Chúc Bạn và gia đình một tuần mới nhiều niềm vui bên Chúa và Mẹ Maria.

Cha Vương

Thứ 2: 05/08/2024

Hôm nay là ngày Lễ Cung Hiến Ðền Thờ Ðức Bà Cả. “Ngay từ thời tiên khởi, Ðức Trinh Nữ đã được vinh danh với tước hiệu Mẹ Thiên Chúa, và các tín hữu đã cầu khẩn và ẩn náu dưới sự che chở của ngài trong lời cầu nguyện khi họ gặp gian nan khốn khó. Vì vậy, sau Công Ðồng Êphêsô, Dân Chúa đã gia tăng lòng sùng kính Ðức Maria cách lạ lùng, trong sự kính mến, trong sự cầu khẩn và noi gương…” (Hiến Chế Tín Lý về Giáo Hội, 66).

Đền Thờ Ðức Bà Cả—Sau khi được xây cất lần đầu tiền theo lệnh của Ðức Giáo Hoàng Liberius vào giữa thế kỷ thứ tư, Ðền Liberius được Ðức Giáo Hoàng Sixtus III cho xây cất lại vào năm 431 một ít lâu sau khi Công Ðồng Êphêsô xác định danh xưng của Ðức Maria là Mẹ Thiên Chúa. Sau khi được tái cung hiến cho Mẹ Thiên Chúa, Ðền Ðức Bà Cả là nhà thờ lớn nhất thế giới để vinh danh Thiên Chúa qua Ðức Maria.

Tọa lạc trên một trong bảy ngọn đồi ở Rôma, đền đã trải qua nhiều lần tu bổ mà vẫn giữ được đặc tính của một vương cung thánh đường thời xa xưa. Bên trong vẫn chia làm ba gian được ngăn cách bởi các cột với đường nét trạm trổ thời hoàng đế Constantine. Những tấm khảm từ thế kỷ thứ năm vẫn còn hiển hiện trên các bức tường là chứng tích cho sự cổ kính của đền.

Ðền Ðức Bà Cả là một trong bốn thánh đường ở Rôma nổi tiếng là các thánh đường chính được xây cất để kính nhớ các trung tâm đầu tiên của Giáo Hội. Ðền Thánh Gioan Latêranô tượng trưng cho ngai toà Thánh Phêrô, Toà Rôma; Ðền Thánh Phaolô Ngoại Thành, Toà Alexandria, nghe nói do Thánh Máccô đứng đầu; Ðền Thánh Phêrô, Tòa Constantinople; và Ðền Ðức Bà Cả, Tòa Antiôkia, là nơi người ta cho rằng Ðức Maria sống ở đây lâu nhất.

Một truyền thuyết có từ trước năm 1000, bây giờ không còn giá trị, đã khiến ngày lễ này có một tên khác: Ðức Bà Sương Tuyết. Theo truyền thuyết, một vợ chồng quý tộc người Rôma hứa dâng tặng tài sản kếch sù cho Ðức Maria. Ðể xác nhận điều ấy, ngài làm phép lạ tuyết đổ giữa mùa hè, và bảo họ xây một đền thờ ở chỗ ấy. Vào ngày 5 tháng Tám hàng năm, truyền thuyết này thường được cử hành bằng cách thả hoa hồng trắng như tuyết rơi từ vòm đền thờ xuống đất.

(Trích Gương Thánh Nhân – ns Người Tín Hữu online)

Mời Bạn hãy dâng cho Mẹ một bông hoa hôm nay để bày tỏ lòng yêu mến Mẹ nhé.

From: Do Dzung

*********************

Bông hồng dâng Mẹ – Mai Thiên Vân  

Khi Trump ‘đánh nhau’ với đàn bà-Trúc Phương/Người Việt

Ba’o Nguoi-Viet

August 4, 2024

Trúc Phương/Người Việt

Ở xứ Mỹ, đụng đến đàn bà là rất mệt. Đụng đến đàn bà khi giành lá phiếu còn mệt cầm canh.

Ông Donald Trump (trái), cựu tổng thống, ứng cử viên tổng thống đảng Cộng Hòa, bị xoay như chong chóng trong cuộc phỏng vấn với ký giả Rachel Scott thuộc Hiệp Hội Ký Giả Da Màu Quốc Gia (National Association of Black Journalists) tại Chicago, Illinois, hôm 31 Tháng Bảy. (Hình: Kamil Krzaczynski/AFP via Getty Images)

Nếu ở các mùa tranh cử trước, người ta còn ngạc nhiên trước những phát biểu không thể tưởng tượng nổi của ông Donald Trump, cựu tổng thống, dành cho phụ nữ, thì nay, chẳng ai còn thấy “kỳ” và “lạ” nữa. Dư luận không còn ngạc nhiên. Kể cả những “nạn nhân” của ông Trump. Chiến thuật chọc kim vào não nhằm hạ gục đối thủ với cú giáng tâm lý bằng những câu nói xóc óc bây giờ không còn khiến đối phương choáng váng và sốc. Đòn này thậm chí đang phản tác dụng.

Trong cuộc bầu cử sơ bộ của đảng Cộng Hòa năm 2016, ông Trump đã chế giễu ngoại hình của đối thủ Carly Fiorina (cựu giám đốc điều hành Hewlett-Packard): “Nhìn cái bản mặt bả kìa! Liệu có ai bỏ phiếu cho bả không?” Cũng trong mùa tranh cử 2016, ông Trump gọi ứng cử viên Hillary Clinton (cựu ngoại trưởng) là “chệch choạng,” “mất kiểm soát” và “phát gớm,” đồng thời ông tỏ ra “hoài nghi” về “sức mạnh” và “sức bền” của bà. Ông Trump còn nói về Hillary Clinton: “Nếu bả không thể thỏa mãn chồng bả thì điều gì khiến bả nghĩ rằng bả có thể thỏa mãn nước Mỹ?”

Ông Trump, nói chung, luôn thể hiện bản năng hơn là một người biết kiểm soát bản thân. Chính xác hơn, ông Trump để bản năng bùng phát tự nhiên hơn là cố kiểm soát nó. Ông Trump phát biểu bất chấp phản ứng dư luận. Ông Trump không cần lịch sự. Ông Trump không xấu hổ. Không ứng cử viên nào ăn nói thiếu tế nhị bằng ông Trump. Hẳn nhiều người còn nhớ ông Trump từng nói: “Nếu tôi đứng giữa Đại Lộ Thứ Năm (Fifth Avenue) và bắn ai đó thì tôi cũng sẽ không mất bất kỳ lá phiếu cử tri nào, okay?”

Nếu theo dõi những cuộc tranh luận truyền hình của ông Trump với các đối thủ, có thể thấy ông Trump là người có tài hùng biện. Ông biết cách dẫn đám đông đi theo. Ông nắm vững kỹ thuật thuyết phục đám đông. Ông biết cách nắm bắt khoảnh khắc, chẳng hạn khoảnh khắc tích tắc biến thành người hùng trong vụ bị ám sát hụt ngày 13 Tháng Bảy. Tuy nhiên, những gì ông nói và cách thức thể hiện cho thấy ông khiếm khuyết văn hóa hoặc văn hóa lịch sự đối với ông không hề quan trọng. Ông Michael D’Antonio, người được ông Trump cho phép tiếp cận sát để viết một quyển tiểu sử về ông, cho biết, trong căn biệt thự khổng lồ của ông Trump không có quyển sách nào. Ông Trump, theo ông D’Antonio, bị chứng vĩ cuồng nặng. Ông ấy luôn cho rằng mình là thượng đẳng.

Với việc so găng trực tiếp với bà Kamala Harris, phó tổng thống, trong cuộc đua giành chức tổng thống vào mùa tranh cử 2024, ông Trump hẳn nhiên cảm thấy nhột nhạt. Ông vốn ghét đàn bà. Ông luôn xem thường đàn bà. Với ông Trump, việc phải đấu với một người đàn bà trên võ đài tranh cử tổng thống là một sự sỉ nhục. Việc “đổi vé” vào giờ chót từ ông Joe Biden, đương kim tổng thống, sang bà Harris là một bất ngờ khiến toàn bộ kịch bản tranh cử của ông Trump phải soạn lại từ đầu.

Bây giờ ông không chỉ đối đầu với “cái thứ đàn bà không con” suốt ngày chỉ biết ẵm mèo (như cách nói của Thượng Nghị Sĩ J.D. Vance [Cộng Hòa-Ohio], ứng cử viên phó tổng thống, liên danh của ông Trump) mà còn lại là một đối thủ da đen, một “con mụ” người Mỹ gốc Ấn. Dĩ nhiên ông Trump đã hào phóng tặng bà Harris nhiều biệt danh, từ “đần như con cù lần,” “nói láo như cuội,” đến “cái thứ đàn bà cười há hốc mồm”…

“Tôi đang tranh cử với một kẻ có chỉ số IQ thấp,” ông Trump nói về bà Harris tại một hội nghị bitcoin ngày 27 Tháng Bảy. Trước đó, trong mùa bầu cử 2020, sau cuộc tranh luận phó tổng thống giữa bà Kamala Harris với ông Mike Pence, ngày 8 Tháng Mười, 2020, ông Trump đã gọi bà Harris là “quái vật” (nguyên văn: “This monster that was onstage with Mike Pence, who destroyed her last night”). Mới đây, trong cuộc phỏng vấn Laura Ingraham của Fox News (phát sóng ngày 30 Tháng Bảy), ông Trump nói bà Harris “sẽ chỉ là một thứ đồ chơi” đối với các nguyên thủ nước ngoài.

Một cách chính xác, chưa có đối thủ nào mà không bị ông Trump chế giễu bằng những từ ngữ “khác thường” và “lạ tai.” Điều này chưa từng có trong lịch sử chính trường Mỹ. Tuy nhiên, ông Trump có một “nỗi ám ảnh đặc biệt” với phụ nữ. Với ai đó khác, những nhận xét hoặc phát biểu về phụ nữ thường luôn được cân nhắc với thái độ cẩn trọng. Với ông Trump, ông thích đập đàn bà bằng búa tạ ngôn từ.

-Về Dân Biểu Nancy Pelosi (Dân Chủ-California), cựu chủ tịch Hạ Viện, ông Trump nói (ngày 20 Tháng Bảy): “Mụ ấy đang biến hắn (Joe Biden) thành con chó; còn mụ ấy thì chẳng khác gì con khùng” (“She’s turned on him like a dog. She’s as crazy as a bed bug”).

-Về bà Omarosa Manigault Newman, cựu phụ tá chính trị Tòa Bạch Ốc, từng làm việc thời Bill Clinton và cũng từng làm việc cho ông Trump, ông nói (ngày 14 Tháng Tám, 2018): “Nó là một con điên, luôn bù lu bù loa” và chẳng khác gì “con chó” (“A crazed, crying lowlife” and a “dog”).

-Về Dân Biểu Maxine Waters (Dân Chủ-California), ông Trump nói (ngày 25 Tháng Sáu, 2018) bà là “một kẻ có chỉ số IQ cực kỳ thấp” (“An extraordinarily low IQ person”).

-Về nữ ký giả Arianna Huffington (người đồng sáng lập tờ The Huffington Post; từng được TIME vinh danh là một trong 100 người có ảnh hưởng nhất thế giới), ông Trump nói (ngày 28 Tháng Tám, 2012): “Bả kém hấp dẫn cả trong lẫn ngoài. Tôi hoàn toàn có thể hiểu tại sao ông chồng cũ bỏ bả để đi với một gã khác. Ổng quyết định vậy là đúng” (“Unattractive both inside and out. I fully understand why her former husband left her for a man. He made a good decision”)…

Trong chương trình tranh luận truyền hình do Fox News thực hiện ngày 6 Tháng Tám, 2015, bà Megyn Kelly, người dẫn chương trình Fox News, cật vấn ông Trump: “Ông gọi những phụ nữ ông không thích là lợn mập, chó, thứ nhếch nhác và động vật ghê tởm… Ông cũng từng nói một thí sinh trong Celebrity Apprentice (chương trình truyền hình thực tế do ông Trump sản xuất) rằng cô ấy nên quỳ xuống thì hình ảnh cô ấy sẽ đẹp hơn. Những điều đó nghe thích hợp không, với khí chất của một người mà chúng ta sẽ bầu làm tổng thống? Và ông sẽ trả lời như thế nào trước cáo buộc từ bà Hillary Clinton rằng ông đang gây chiến với phụ nữ?”

Khi bà Megyn Kelly hỏi, ông Trump cố gượng bình tĩnh, trả lời rằng những thóa mạ ấy chỉ nhằm vào Rosie O’Donnell (diễn viên, người dẫn chương trình truyền hình nổi tiếng). Hôm sau, trong cuộc phỏng vấn CNN, ông Trump nói rằng lý do khiến bà Megyn Kelly có thái độ “thù địch” là vì bà ấy dường như đang có… kinh: “Bạn có thể thấy máu ứa ra từ mắt cô ấy, máu chảy ra từ bất cứ nơi nào trên người cô ấy.” Tiếp đó, ông Trump viết trên Twitter, gọi bà Megyn Kelly là loại đàn bà “bimbo” (gần như cùng nghĩa với cách nói “chân dài não ngắn”)…

Mới đây, “lịch sử” đã lặp lại. Trong cuộc phỏng vấn 35 phút trước ba nữ ký giả da màu thuộc Hiệp Hội Ký Giả Da Màu Quốc Gia (National Association of Black Journalists) tại Chicago, Illinois, ngày 31 Tháng Bảy, ông Trump đã bị xoay như chong chóng, đặc biệt với ký giả Rachel Scott.

Ngay khi mở màn chương trình, bà Rachel Scott đã tấn công dữ dội: “Rất nhiều người không nghĩ rằng việc ông có mặt ở đây hôm nay là phù hợp. Ông đã đưa ra những nhận xét sai sự thật về một số đối thủ của mình, từ Nikki Haley đến cựu Tổng Thống Barack Obama, nói rằng họ không sinh ra ở Mỹ; điều đó không đúng. Ông yêu cầu bốn nữ nghị sĩ da màu, vốn là công dân Hoa Kỳ, hãy quay trở về nơi họ đến. Ông sử dụng những từ như ‘súc vật’ và ‘như chó dại’ để nói về các luật sư da đen cấp khu vực (district attorneys).

“Ông tấn công các nhà báo da đen, gọi họ là bọn thảm bại, nói rằng những câu hỏi mà họ đặt ra là ngu ngốc và phân biệt chủng tộc. Ông đã dùng bữa tối với một người theo chủ nghĩa da trắng thượng đẳng tại khu nghỉ dưỡng Mar-a-Lago của mình. Vậy câu hỏi của tôi, thưa ông, bây giờ ông lại muốn những người ủng hộ da đen bỏ phiếu cho ông: Làm sao cử tri da đen có thể tin ông cho được sau khi ông đã sử dụng ngôn ngữ như vậy?” bà Rachel Scott hỏi.

Thay vì trả lời câu hỏi, ông Trump công kích và cướp lời bà Rachel Scott, chỉ trích bà “thô lỗ,” “bắt lỗi” rằng bà Rachel Scott thậm chí không biết chào hỏi cho phải phép, rằng ABC News, nơi bà Rachel Scott làm việc, là một hãng tin giả… (“You don’t even say hello, ‘hello, how are you?’ Are you with ABC? Because I think they’re a fake news network, a terrible network”).

Nói về việc Phó Tổng Thống Kamala Harris cần làm gì trước những lời lẽ nặng nề của ông Trump, ông Bakari Sellers (cựu dân biểu cấp tiểu bang ở South Carolina) bày tỏ: “Thành thật mà nói, tôi không nghĩ bà ấy (Kamala Harris) cần phải nói bất cứ gì. Đôi khi chúng ta không cần phải lên tiếng. Có câu rằng, bạn đừng bao giờ đánh nhau với con lợn, vì cả hai sẽ cùng lấm lem bùn đất. Và con lợn thì thích điều đó…” (nguồn: “Trump’s attack on Harris’s racial identity moves contest into new phase,” The Washington Post, 31 Tháng Bảy).

Như đã nói, các đối thủ của ông Trump, đặc biệt phụ nữ, không còn “tức” và “sốc” trước ngôn ngữ của ông. Bây giờ người ta có thể nhận thấy “bản lĩnh chính trị” của ông chỉ nằm giới hạn ở chiến thuật tấn công cá nhân. Đòn mạ lỵ và làm nhục đối phương đang phản tác dụng. Thậm chí còn bị “hồi mã thương.” Chiến thuật thóa mạ phụ nữ đang mang lại rủi ro chính trị lớn và ngày càng có thể thấy rõ. Truyền thông lẫn các đối thủ chính trị của ông Trump đang biến “thái độ đặc biệt” của ông dành cho phụ nữ nói riêng và dân da màu nói chung thành “nhược điểm” chính trị của ông. Nó có thể khiến cử tri nữ tránh xa khỏi thùng phiếu MAGA. Cần biết, những “con mụ đàn bà không con đang ôm mèo cưng,” từ 20 đến 39 tuổi, hiện ở Mỹ có đến 21.9 triệu người – theo thống kê 2022 (mới nhất) của Cơ Quan Thống Kê Dân Số Hoa kỳ (U.S. Census Bureau). [qd]


 

ĐIỀU TUYỆT VỜI RỒI CŨNG XẢY RA – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 (Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

“Ai nấy đều ăn và được no nê!”.

“Thật là khờ khạo khi bạn muốn chinh phục thế giới! Thật là khôn ngoan khi bạn muốn chinh phục ‘cái tôi!’. Cuộc sống của bạn không đo bằng những gì giành được, nhưng đo bằng những gì bạn đã vượt qua! Và điều tuyệt vời rồi cũng xảy ra!” – Morrison.

Kính thưa Anh Chị em,

“Cuộc sống được đo bằng những gì bạn đã vượt qua!”. Ý tưởng của Morrison được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay khi Matthêu mở đầu Tin Mừng bằng ‘cái chết của Gioan’ và kết thúc nó với việc hơn ‘5.000 người được no nê’. Qua đó, Chúa Giêsu đã chinh phục ‘cái tôi’, ‘vượt qua chính mình’; và ‘điều tuyệt vời rồi cũng xảy ra!’.

Sau khi nghe tin Gioan – người anh họ – chết, Chúa Giêsu xuống thuyền, tìm một nơi hoang vắng. Rõ ràng, Ngài muốn ở một mình! Vậy mà, dân chúng không để Ngài yên. Họ biết Ngài đi đâu và phải đợi Ngài ở đâu! “Ra khỏi thuyền, trông thấy một đoàn người đông đảo, Ngài chạnh lòng thương”; và – ‘điều tuyệt vời rồi cũng xảy ra!’ – “Ngài chữa những người bệnh tật trong họ”. Bằng cách ấy, những ‘rắc rối riêng’ của Ngài đã phải xếp qua một bên, nhường chỗ cho những nhu cầu lớn hơn của người khác.

Câu chuyện tiếp tục khi chiều xuống, các môn đệ đến thưa Ngài, “Xin Thầy cho dân chúng về!”. Không, “Chính anh em hãy cho họ ăn!”. Làm sao họ có thể nuôi ngần ấy người khi chỉ có vỏn vẹn năm chiếc bánh và hai con cá? Họ nghĩ, đây là chuyện ngụ ngôn! Họ đã quá tập trung vào việc sẽ làm được ‘ít như thế nào’; họ không nghĩ với cái ‘ít như thế nào’ họ có, Chúa sẽ làm như thế nào! Điều gì đã xảy ra trong đầu họ khi Chúa Giêsu bảo mọi người ngồi thành từng nhóm? Họ đã nói gì trong khoảnh khắc đó? Không ai biết. Tuy nhiên, điều chúng ta biết, là họ đã vâng lời! Họ không phàn nàn điều đó là vô nghĩa. Chỉ với hành động vâng lời, ‘điều tuyệt vời rồi cũng xảy ra’, họ không mất gì cả!

Quả thế, điều không thể đối với con người vẫn có thể đối với Thiên Chúa! Các môn đệ, dẫu bất lực, vẫn là những ‘chiếc giỏ’ mang bánh cá đã hoá nhiều cho dân. Thiên Chúa cũng sẽ làm những điều không tưởng trong chúng ta nếu mỗi người cho phép Ngài sử dụng ‘cái ít ỏi’ của mình; và quan trọng hơn, ‘vâng lời’ Ngài! Trước bao thách thức của công cuộc Tân Phúc Âm hoá, nếu bạn sẵn sàng đem ‘cái ít ỏi’ và những hạn chế của mình cho Chúa Giêsu, luôn vâng lời Ngài, Ngài sẽ làm những điều không tưởng.

Anh Chị em,

“Ai nấy đều ăn và được no nê!”. Chúa Giêsu muốn có những kết quả tương tự nơi bạn và tôi. Nếu cái chết của Gioan mở đầu cho câu chuyện hơn ‘5.000 người’ được no nê, thì cái chết của Ngài sẽ mở đầu cho câu chuyện hơn ‘năm châu’ được nghe biết Tin Mừng. Bạn và tôi cũng hãy làm như vậy tuỳ theo đấng bậc và hoàn cảnh của mình. Tuy nhiên, đôi khi có vẻ như sự cố gắng của chúng ta không mang lại kết quả như mong đợi. Chuyện gì thế? Hãy cứ can đảm, cứ cho đi những gì bạn có dù nó ‘ít như thế nào’. Đừng sợ, bạn sẽ không mất gì cả, vì nếu bạn cho đi, Ngài sẽ nhân lên gấp bội. Hãy loại bỏ những ‘khiêm tốn giả tạo’ khi cảm thấy không đủ; cứ tin tưởng vào Chúa, vào tình yêu, vào sức mạnh của phục vụ, của lòng thương xót. Và phép lạ rồi cũng xảy ra!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con chùn bước. Cho con biết tặng trao ‘cái ít ỏi’, vâng lời và tín thác vào Chúa; phần còn lại, Chúa lo. Và ‘điều tuyệt vời rồi cũng xảy ra!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

******************************

Thứ Hai Tuần XVIII Thường Niên, Năm Chẵn

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

13 Khi ấy, được tin ông Gio-an Tẩy Giả chết, Đức Giê-su xuống thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người. 14 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.

15 Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: “Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn.” 16 Đức Giê-su bảo: “Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.” 17 Các ông đáp: “Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!” 18 Người bảo: “Đem lại đây cho Thầy!” 19 Sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. 20 Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. 21 Số người ăn khoảng chừng năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con. 


 

Hạt giống ĐỎ và kết cục ĐEN

Tác Giả:Đàn Chim Việt

04/08/2024

Ông Đặng Quốc Khánh

Hôm nay, 3/8, thêm bốn cán bộ cấp cao được cho thôi nhiệm vụ, gồm Phó Thủ tướng Lê Minh Khái, Bộ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường Đặng Quốc Khánh, Bí thư tỉnh ủy Tuyên Quang Chẩu Văn Lâm và Bí thư tỉnh ủy Quảng Ninh Nguyễn Xuân Ký.

Bốn vị rời khỏi nhà đỏ, trẻ tuổi nhất và bất ngờ nhất là Đặng Quốc Khánh, sinh năm 1976.

Đặng Quốc Khánh nhận chức Bộ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường vào ngày 22/5/2023. Tính đến nay chỉ mới được 14 tháng ngồi ghế thượng thư.

Đặng Quốc Khánh từng là một hạt giống đỏ rất được kỳ vọng. Đặng Quốc Khánh có học vị tiến sĩ ngành quản lý đô thị, cũng không quan trọng bằng việc Đặng Quốc Khánh có thân phụ là Đặng Duy Báu đảm đương Bí thư tỉnh ủy Hà Tĩnh từ năm 1996 đến năm 2005.

Năm 40 tuổi, Đặng Quốc Khánh đã là ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng và làm Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh. Vị chủ tịch tỉnh trẻ nhất nước thời điểm ấy được thử thách bằng sự cố Formosa gây ô nhiễm môi trường.

Ngày 6/7/2019, Đặng Quốc Khánh được điều chuyển làm Bí thư Tỉnh ủy Hà Giang. Đại hội Đảng khóa 13, Đặng Quốc Khánh chính thức trở thành ủy viên Trung ương Đảng và tiếp tục làm Bí thư Tỉnh ủy Hà Giang thêm 2 năm, trước khi về kinh đô.

Bây giờ, Đặng Quốc Khánh quay lại làm người tử tế ở tuổi 48, có gì nghe xót xa và ngậm ngùi. Không lẽ Đặng Quốc Khánh chuyển sang làm thơ, như ngày nào ở vị trí Bí thư tỉnh ủy Hà Giang đã viết bài thơ “Đón anh về” được phổ nhạc hát vang lừng: “Sống bám đá mà đánh giặc. Chết hoá thành bất tử! Đồng đội đưa các anh về hội tụ giữa vòng tay chan chứa tình Hà Giang/ Thung sâu, rừng thẳm bao người đang nằm lại/ Dâng nén tâm nhang xin đón nhận ngày về”?

Hạt giống đỏ có kết cục đen là do đâu? Vì được nâng đỡ không trong sáng, hay vì kém tu dưỡng giữa quan trường nhiều cạm bẫy?

Cứ cái đà hạt giống đỏ rơi rụng bẽ bàng, thì chả còn biết tin tưởng ai nữa. Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh!

Lê Thiếu Nhơn

(Facebook)


 

Sức mạnh của sự tha thứ-Mai Lâm/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

Mai Lâm/SGN

Hơn tất cả, tha thứ là buông bỏ sự oán giận và đón nhận sự chữa lành. Đối với hầu hết mọi người, cơn giận giống như một gánh nặng hiện hữu thường trực cả ngày lẫn đêm trong cơ thể và tâm trí họ, nó khiến cuộc sống trở nên khó khăn, cả về thể chất lẫn tinh thần.

Sự tha thứ rõ ràng là con đường tiến về phía trước, nhưng vẫn có điều gì đó kìm hãm trong lòng.

Những lý do tuyệt vời để buông bỏ sự oán giận và việc chấp nhận chữa lành có thể làm cho cuộc sống của bạn, là gì?

Cơn giận chỉ làm bạn tổn thương

Thường thì chỉ có bạn chịu đựng nỗi đau vì bị tổn thương chứ người gây ra tổn thương không hề biết. Cơn giận nằm trong cơ thể và tâm trí của bạn, và thật không dễ dàng chút nào khi có một “cư dân” thường trú “bất hợp pháp” bên trong bạn.

Đức Phật nói hoàn toàn đúng: “Giữ cơn giận giống như ta uống thuốc độc và mong người kia chết.”

Vì vậy, trước hết bạn nên buông bỏ sự oán giận và chấp nhận chữa lành, bởi vì nó chỉ liên quan đến chính bản thân bạn.

Cơn giận không xác nhận hoặc bào chữa cho hành vi

Hầu hết chúng ta đều đồng ý rằng buông bỏ sự oán giận chỉ mang lại điều tốt. Nhưng bạn vẫn có thể cảm thấy một sự kháng cự bên trong, bởi vì bạn muốn giữ cảm giác rằng những gì đã xảy ra với bạn là sai, và sự tha thứ có vẻ như sẽ xác nhận hành vi đó. Nhưng không phải vậy. Hầu hết các nhà nghiên cứu đều đồng ý rằng:

Tha thứ không có nghĩa là những gì người đó làm với bạn là đúng;
Tha thứ không có nghĩa là bạn quên những gì đã xảy ra;
Tha thứ không có nghĩa là làm lành với người đã làm tổn thương bạn;
Tha thứ không có nghĩa là giả vờ rằng người đó không làm tổn thương bạn;
Tha thứ không có nghĩa là kìm nén cảm xúc của bạn và không bao giờ nghĩ về chúng;
Tha thứ không có nghĩa là bạn yếu đuối, mà gược lại!

Tha thứ khiến bạn trở thành một người tử tế hơn

Nếu bạn không buông bỏ sự oán giận, bạn sẽ thấy mình có những suy nghĩ như bắt người kia “trả giá,” hay nói cách khác là bạn có tư tưởng trả thù, hoặc chí ít là mong muốn điều gì tệ sẽ xảy đến với người kia.

Nỗi đau khiến bạn hoàn toàn có lý, nhưng có lẽ bạn không muốn trở thành người đi khắp nơi với bản nhạc tệ hại trong tâm trí. Khi bạn tha thứ và đón nhận sự chữa lành, bạn có thể chuyển sang một bản nhạc nhẹ nhàng, thanh thoát hơn, bản nhạc của tình yêu và lòng trắc ẩn, thể hiện phiên bản tốt nhất của bạn.

Bạn không cần phải giới hạn bản thân

Ở trên, chúng ta đã nói đến suy nghĩ “trả thù.” Điều thứ hai là sự né tránh. Điều này có thể bao gồm việc từ bỏ việc đi dự tiệc, tham gia khóa học hoặc đăng bài trực tuyến vì bạn sợ họ có thể ở đó hoặc nhìn thấy. Việc muốn tránh tiếp xúc với người, làm tổn thương bạn là điều dễ hiểu. Nhưng hãy nghĩ về điều này: bạn có muốn để người đó thay đổi cách bạn muốn sống cuộc sống của mình không? Lý do bạn tránh họ là vì bạn sợ cảm giác của mình khi ở bên họ. Và sự thật là, lúc đầu có lẽ bạn sẽ cảm thấy rất khó chịu. Nhưng bạn không thể để những gì họ đã làm với bạn tiếp tục hạn chế bạn, tất cả chỉ vì một cảm giác. Sống cuộc sống theo cách của bạn quan trọng hơn nhiều và theo thời gian, bạn sẽ không còn cảm thấy khó chịu nữa.

Bạn lấy lại quyền kiểm soát hạnh phúc của mình

Khi bạn buông bỏ sự oán giận, bạn sẽ ngừng muốn trả thù và cũng ngừng tránh người đó. Nhưng để thực sự đón nhận sự chữa lành, bạn phải tiến xa hơn nữa.

Tiến Sĩ Bob Enright, nhà nghiên cứu về sự tha thứ, cho biết sự tha thứ thực sự có nghĩa là “trao tặng điều gì đó tích cực, sự đồng cảm, lòng trắc ẩn, sự hiểu biết cho người đã làm tổn thương bạn.”

Một nhà tâm lý học khác giải thích điều này là “xóa bỏ món nợ.”

Khi ai đó làm sai với mình, chúng ta cảm thấy như thể họ đã lấy đi thứ gì đó thuộc về mình – sự bình yên, niềm vui, hạnh phúc của mình – và giờ họ “nợ” mình. Khi chúng ta tha thứ, chúng ta chỉ đơn giản là xóa bỏ món nợ. Không còn là “bạn đã làm tổn thương tôi và bạn phải trả giá” nữa. Chúng ta không giả vờ rằng món nợ chưa từng tồn tại, chúng ta chỉ tha thứ. “Bạn không còn nợ tôi bất cứ điều gì nữa.”

Điều này thật tuyệt vời cho quá trình chữa lành của bạn vì bạn không còn phải chờ đợi người đó cho bạn thứ gì đó để được hạnh phúc trở lại.

Bạn lấy lại hạnh phúc của mình vào tay chính mình.

Bạn sẽ hạnh phúc hơn

Điều này nghe có vẻ khá hiển nhiên, nhưng lý do chính để buông bỏ sự oán giận và đón nhận sự chữa lành là nó khiến bạn hạnh phúc hơn. Nếu những gì chúng ta đã trải qua ở trên vẫn chưa đủ, thì có rất nhiều nghiên cứu chứng minh điều này.

Sự tha thứ mang đến cho bạn những mối quan hệ hạnh phúc hơn, giúp gia đình và những người tiếp cận với bạn hạnh phúc hơn. Đây quả là món lợi lớn.

Giảm trầm cảm và lo âu
Tăng lòng tự trọng
Mang đến cho bạn sức mạnh cảm xúc và sự lạc quan lớn hơn
Giúp bạn bớt buồn phiền vì căng thẳng trong cuộc sống.

Tha thứ sẽ cải thiện sức khỏe của bạn

Nếu sức khỏe của bạn quan trọng với bạn, thì đó là lý do lớn để buông bỏ sự oán giận.

Trước hết, nó giúp bạn giảm căng thẳng và giảm mức độ hormone căng thẳng cortisol gây ra căng thẳng và bệnh trầm cảm. Ngoài ra còn có những lợi ích tuyệt vời cho tim: hạ huyết áp và giảm nguy cơ mắc bệnh tim, giảm đau lưng mãn tính, thành công hơn trong việc vượt qua chứng nghiện và cảm giác tội lỗi, giảm hành vi thù địch, chức năng miễn dịch tốt hơn.

Bạn sống ở hiện tại, thay vì quá khứ

Thành thật mà nói: người khó tha thứ nhất có thể là chính bạn. Ngay cả khi bạn đang oán giận người khác, thì có thể là lúc bạn tức giận bản thân vì đã không tự đứng lên bảo vệ mình một cách đúng đắn, hoặc bạn xấu hổ vì điều gì đó mình đã làm, và cách họ cư xử khiến bạn cảm thấy về bản thân mình.

Nhưng bạn phải nhớ rằng: những sai lầm của bạn không định nghĩa bạn. Những bài học bạn học được từ đó mới quan trọng. Việc bạn đang đấu tranh với điều này cho thấy bạn quan tâm đến việc trở thành một người tốt. Và sự tha thứ sẽ chỉ giúp bạn làm được điều đó, vì nó khiến bạn có nhiều khả năng đưa ra những quyết định tốt hơn trong tương lai. Bạn sẽ ngừng lặp lại những sai lầm tương tự.

Bất kể bạn đang phải đối mặt với điều gì – có thể là cãi vã với đồng nghiệp, mối bất hòa dai dẳng với hàng xóm hoặc thậm chí là điều gì đó cực kỳ nghiêm trọng, khi có một câu chuyện về một người đã trải qua điều gì đó khủng khiếp và tha thứ cho người kia, điều đó thật đáng kinh ngạc và vô cùng đáng ngưỡng mộ, và bạn cũng có thể tìm thấy sự bình yên.

Chúng ta đã xem xét chín lý do thuyết phục để buông bỏ sự oán giận và đón nhận sự chữa lành. Và đây là phần quan trọng nhất.

Bạn có biết những chuyên gia Thiền dành hàng thập kỷ để thiền không? Vâng, bạn có thể nhận được những lợi ích về mặt cảm xúc giống như họ, và tất cả những gì bạn phải làm là tha thứ. Điều này được tìm thấy bởi một chương trình có tên là 40 Years of Zen. Chương trình đã đo sóng alpha trong quá trình thiền và phát hiện ra rằng việc ôm giữ mối hận thù là yếu tố lớn nhất kìm hãm những sóng đó. Ngay cả những người có ít kinh nghiệm thiền cũng có thể đạt được trạng thái não alpha sau khi họ tha thứ. Đó một con đường tắt đến với sự bình yên nội tâm!

Có thể mất một thời gian, nhưng giống như mọi thứ khác, bạn có thể làm tốt hơn khi bạn nỗ lực nhiều hơn.

(theo Hack Spirit)


 

TTKh. và những khám phá về thân thế tác giả-Lưu An-Vũ Ngọc Ruẩn/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

August 2, 2024

Lưu An-Vũ Ngọc Ruẩn/SGN

Ðã gần bảy thập niên, kể từ khi bốn bài thơ độc đáo của TTKh được phổ biến trên hai tạp chí Tiểu Thuyết Thứ Bẩy và Phụ Nữ Thời Đàm ở Hà Nội. Giới văn chương, báo chí cũng như những người yêu thích thơ văn tiền chiến đã tốn khá nhiều bút mực, công lao để tìm hiểu về thân thế và con người thật ngoài đời của bà, nhưng đến nay vẫn còn nhiều mù mờ!

Gần đây đã có vài khám phá đáng mừng, dù vậy văn học sử vẫn còn cần thời gian để kiểm chứng mức độ chính xác của nó.

Trong suốt thời gian dài vừa qua, biết bao nhiêu những dữ kiện được thêu dệt rất lãng mạn liên quan đến tác giả bởi những người yêu thơ của bà cũng như những nhà làm văn nghệ… Vài người còn tưởng tượng hay đưa ra những chứng minh tự nhận mình là người yêu của bà.

Trong bài này, chúng tôi thu gom một số tài liệu từ xưa đến nay viết về TTKh cũng như đề cập đến nguyên nhân mà những bài thơ của bà đã được xuất hiện trên thi đàn. Ðây cũng chỉ là công việc sắp xếp những tài liệu đó cho có thứ tự với hy vọng cung ứng một vài kiến thức cho những người thích thơ văn tiền chiến và nhất là thơ của TTKh mà thôi.

1.Sự xuất hiện TTKh. trên thi đàn tiền chiến

Vào khoảng giữa năm 1937, trên tạp chí Tiểu Thuyết Thứ Bẩy xuất bản ở Hà Nội có đăng một truyện ngắn ”Hoa Ti-gôn” của ký giả Thanh Châu. Ðây là một truyện khá bi đát, trong đó mô tả truyện tình của một họa sĩ trẻ vừa ra trường tên Lê Chất. Trong một lần đạp xe đi tìm phong cảnh để vẽ ở một làng quê ven Hà Nội, ngẫu nhiên khi đi qua một căn biệt thự cổ Lê Chất nhìn thấy một cô gái rất đẹp, mặc áo ngắn tay bằng lụa đang đứng trên chiếc ghế cao níu lấy một cành hoa ti gôn mầu đỏ.

Sắc đẹp của người thiếu nữ nổi trội lên giữa giàn hoa ti gôn đỏ đã làm cho người hoạ sĩ mẩn mê đứng nhìn… Rồi từ hôm đó, ngày nào anh ta cũng tìm cách quanh quẩn gần căn biệt thự để được nhìn cô gái và ngược lại cô gái cũng thấy anh ta. Nhưng chỉ được vài lần, rồi không biết lý do gì người con gái không còn xuất hiện nữa.

Thời gian qua đi, mang thành công và danh vọng đến cho người hoạ sĩ, nhưng anh ta vẫn không bao giờ quên hình bóng người con gái đẹp dưới giàn hoa tigôn mầu đỏ mà anh ta đã gặp gỡ ngày còn nghèo khổ xa xưa .

Rồi ngẫu nhiên, chín năm sau, trong lần đi tìm đề tài sáng tác ở miền Nam Trung Quốc, anh ta được mời tham dự buổi dạ vũ trong toà lãnh sự Pháp tại Vân Nam. Lê Chất gặp lại cô con gái ngày xưa, nhưng trong nhiều oái oăm, muộn màng. Chồng của cô gái là một viên chức cao cấp của toà lãnh sự, người chồng mà cô ta không hề yêu thương. Trong lần tái ngộ đó, họ khiêu vũ, tâm sự với nhau, và tiếp theo mối tình của họ được tiếp nối trong vụng trộm. Ðến một lần, họ dự tính bỏ lại đằng sau tất cả để tìm cách trốn đi Nhật sinh sống với nhau.

Nhưng đến giây phút cuối, người thiếu phụ gửi cho chàng họa sĩ một lá thư, kèm một chùm hoa tigôn mầu đỏ máu, nàng từ chối ra đi vì không đủ can đảm từ bỏ danh dự và tai tiếng của gia đình cũng như sự khinh bỉ của gia đình chồng.

Buồn đau vì ý định không thành, người họa sĩ vẫn ra đi Nhật Bản một mình trước khi trở về Hà Nội. Rồi, ngẫu nhiên, bốn năm sau, anh ta nhận được lá thư từ người chồng của cô gái báo tin nàng đã mất! Lê Chất sang Vân Nam viếng mộ người xưa với một chùm dây hoa tigôn, loại hoa kỷ niệm mối tình của họ. Cũng từ đó cho đến suốt cuộc đời, cứ vào mua hoa tigôn nở, Lê Chất không bao giờ quên mua những chùm hoa tigôn để trang hoàng trong phòng làm việc như để tưởng nhớ đến người yêu xa xưa vắn số của mình .

Mấy ngày sau khi câu truyện ngắn trữ tình đó xuất hiện trên báo, có một thiếu phụ khoảng 20 tuổi, dáng dấp nhỏ bé, thùy mị, nét mặt u buồn mang đến toà báo, đưa tận tay người chủ bút một phong thư dán kín. Trong đó có một bài thơ rất hay với đề tựa ”Hai sắc hoa tigôn”  được ký tên tác giả là T.T.Kh.

Bài thơ não lòng, lột tả được tất cả cái đau xót của người con gái đã phải xa người mình yêu, người đã cùng mình gắn bó thề ước dưới giàn hoa tigôn để đi lấy chồng, người mà mình không hề yêu:

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa dáng như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi!

Nỗi đau buồn đó đã theo hết cuộc đời của nàng trong sự hững hờ của gia đình chồng vì biết nàng vẫn còn tưởng nhớ đến tình nhân xa cũ:

Từ đấy thu rồi thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.

Cái ray rứt, cái đau khổ vì nghĩ mình là kẻ phụ bạc vẫn theo dầy vò người thiếu phụ, làm cho nàng sợ những buổi chiều thu nhạt nắng, sợ bóng dáng ai kia vẫn còn nhớ đến chùm hoa kỷ niệm đỏ tựa máu hồng:

Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây vắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã có chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng!

Khi bài thơ ”Hai sắc hoa tigôn” vừa cho lên mặt báo đã gây xôn xao trong giới yêu văn chương. Nhiều nhà phê bình đã không ngần ngại cho rằng đây là một kiệt tác. Trong không khí sôi động đó, toà báo lại nhận thêm được một bài thơ khác cùng tác giả, qua đường bưu điện với đề tựa ”Bài thơ thứ nhất.” Bài thơ này cũng với những câu thơ buồn đau đầy nước mắt, giải thích, mô tả kỹ lưỡng hơn về mối tình dang dở của cặp tình nhân gặp nhau rồi yêu nhau và cuối cùng không biết vì lý do nào đó người đàn ông rời xa, người đàn bà ở lại yêu kỷ niệm cho đến ngày lấy chồng:

Ở lại vườn Thanh có một mình
Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh
Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo
Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành
Và một ngày kia tôi phải yêu
Cả chồng tôi nữa, lúc đi theo
Những cô áo đỏ sang nhà khác!

Người con gái đã tưởng rằng, cuộc tình dang dở của mình đã đi vào dĩ vãng. Thời gian và ngăn cách cũng làm đổi thay nơi cố nhân để giúp nàng quên được mối tình xa xưa, lỡ dở đó. Nhưng oái oăm thay, người xưa vẫn còn nặng lòng, tưởng nhớ đến nàng, đến chòm hoa tigôn mầu đỏ hình tim kỷ niệm:

Ðang lúc lòng tôi muốn tạm yên
Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
Rỏ xuống thành thơ khóc chút duyên!
Ðẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
Ðã bọc hoa tàn dấu xác xơ!
Tóc úa giết lần đời thiếu phụ
Thì ai trông ngóng chẳng nên chờ.

Khi Bài thơ thứ nhất được đưa lên báo, có người thắc mắc tại sao bài thơ Hai sắc hoa Tigôn lại được gửi đăng báo trước Bài thơ thứ nhất?

Người ta cho rằng, tác giả đã làm Bài thơ thứ nhất, than khóc cho mối tình lỡ dở của mình từ lâu nhưng vì một lý do nào đó không gửi đăng báo. Nhưng sau đó, ngẫu nhiên đọc câu truyện ngắn Hoa Tigôn của ký giả Thanh Châu, cảm động với câu truyện và nhất là tìm thấy nhiều dữ kiện tương đồng với mối tình ngang trái của chính mình, tác giả đã làm bài thơ Hai sắc hoa Tigôn rồi gửi ngay cho toà báo. Chính vì thế bài thơ thứ nhất được phổ biến sau bài Hai sắc hoa tigôn:

Buồn quá hôm qua xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như mầu máu thắm pha

Cũng ở tuổi ngây ngô lúc mới gặp nhau thì làm sao hiểu được ý nghĩa của những tiếng thở dài của người yêu?!

Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp mầu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biết suy!

Sau khi bài thơ thứ nhất được đăng trên báo Tiểu Thuyết Thứ Bẩy, giới văn nghệ càng bàn tán nhiều hơn nữa. Bao nhiêu những tưởng tưộng,thêu dệt với những tình tiết lâm ly về hình dạng, thân thế và cả mối tình buồn đau lãng mạn của tác giả được đưa ra báo chí.

Vẫn trong cái không khí xao động, bàn tán lung tung vì hai bài thơ vừa đăng báo đó, tạp chí Phụ Nữ Thời Đàm ở Hà nội lại nhận được bài thơ ”Ðan áo cho chồng” của cùng tác giả qua bưu điện. Bài thơ này cũng vẫn với giọng điệu buồn đau, nhưng có vẻ than van, oán trách thân phận mình nhiều hơn. Nàng mô tả như bị tù tội trong cuộc sống với người chồng không yêu nhưng vẫn mong đợi bóng dáng người xưa:

Tháng ngày miễn cưỡng em đan
Kéo dài một chiếc áo len cho chồng
Như con chim hót trong lồng
Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao!
Ngoài trời mưa gió xôn xao
Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm?
Ai đem lễ giáo giam em?
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời…

Bài thơ đan áo cho chồng vừa ra mắt thì toà báo Tiểu Thuyết Thứ Bẩy lại qua đường bưu điện nhận được bài thơ thứ tư với đề tựa: Bài thơ cuối cùng.

Ðúng như đề tựa của nó, sau bài thơ này, làng thơ không bao giờ còn nhận được thêm bài nào nữa, TTKh hoàn toàn biến mất trên thi đàn! Cũng từ đó trong lịch sử văn thơ tiền chiến phải nhận lấy sự bí mật về một tác giả mà chỉ có vỏn vẹn bốn bài thơ nhưng đã tạo được chỗ đứng rất vững trãi trong nền văn học Việt Nam.

Ý tứ của bài thơ cuối cùng hơi khác ba bài thơ trước, nó than van, mô tả nhiều hơn về nỗi xót xa của mối tình dang dở nhưng lại đượm đầy giọng trách móc cố nhân, đã vì hư danh mà rao bán bài thơ đan áo mà nàng đã tặng riêng cho chàng:

Chỉ có ba người được đọc riêng,
Bài thơ đan áo của chồng em
Bài thơ đan áo nay rao bán
Cho khắp người đời thóc mách xem…

Nàng hờn dỗi:

Từ đây, anh hãy bán thơ anh
Còn để yên tôi với một mình
Những cánh hoa lòng, hừ! đã ghét
Thì đem mà đổi lấy hư vinh!

Nhưng giận thế nào được khi lòng nàng vẫn còn đầy rẫy nhớ thương? Bóng dáng người xưa vẫn luẩn quẩn đâu đây trong tim và trí nhớ nàng?

Tôi biết làm sao được hỡi trời
Giận anh, không nỡ! Nhớ không thôi!
Mưa buồn, mưa hắt trong lòng ướt…
Sợ quá đi anh…Có một người !…

Bài thơ cuối cùng xuất hiện vào giữa năm 1938, trong giới văn chương vẫn không giảm xút những lời bàn tán, thêu dệt về thân thế và cuộc tình buồn bã của tác giả, đã thế nhiều nhà báo, nhà thơ có tên tuổi đương thời đã đưa ra những chứng cớ để cố nhận người thi sĩ tài năng đầy bí ẩn đó là người yêu của mình.

(Hình: Wikipedia.org)

2.Những dữ kiện liên quan đến thân thế của TTKh.

Như trên đã đề cập đến cái độc đáo của bài thơ kèm theo ý tứ của một mối tình buồn bã, lãng mạn… thêm vào đó sự bí mật về thân thế thi nhân càng làm cho người ta tò mò muốn biết về tác giả. Ðến nay đã gần 70 năm rồi, người ta vẫn phải nhận lấy những điều mù mờ về thân thế và cả những thêu dệt vô căn cứ về người nữ sĩ tài danh đó! Sau đây là một vài sự kiện đã gây ra những xáo động dư luận trong giới thơ văn. Ðúng hay sai, tưởng tượng hay là một lối tìm nguồn thi hứng của những người làm văn nghệ… Ðến nay vẫn chỉ là những dấu hỏi mù mờ mà thôi.

a.Dư luận với ký giả Thanh Châu: Như phần trên đã viết, truyện ngắn Hoa Tigôn của Thanh Châu trên báo Tiểu Thuyết Thứ Bẩy đã là nguyên nhân xuất hiện những bài thơ diễm tình, lãng mạn bất tử của TTKh trong làng thơ tiền chiến.

Nếu xét những diễn tiến cũng như tâm trạng buồn đau của người con gái trong truyện ngắn Hoa Tigôn và trong bốn bài thơ của TTKh, nhất là bài Hai sắc hoa Tigôn, người ta thấy nội dung hai bài gần như giống hệt nhau. Cũng vẻ ngây thơ của người con gái thủa ban đầu gặp gỡ người yêu, cũng bóng dáng người nghệ sĩ làm cho nàng nhớ mãi không quên dưới giàn hoa Tigôn kỷ niệm:

Thuở trước hồn tôi phơi phới quá
Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương
Nhưng nhà nghệ sĩ từ đâu lại
Êm ái trao tôi một vết thương

hay :

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi .

Rồi những câu thơ tả người thiếu phụ luôn luôn tưởng nhớ đến cố nhân, phải miễn cưỡng kéo dài cuộc sống nhàm chán bên người chồng luống tuổi mà mình không yêu… Tất cả những dữ kiện đó đã lột tả gần như hòa hợp rất khắng khít với cốt truyện ngắn của Thanh Châu.

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạnh lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết từng thu chết
Vẫn dấu trong tim bóng một người

Chính vì vậy ngay khi mấy bài thơ xuất hiện trên báo chí, ký giả Thanh Châu đã khẳng định với dư luận, TTKh chính là người con gái trong căn biệt thự ở ngoại ô Hà Nội, là người yêu của ông. Sự xác định này đã quấy lên những xáo trộn nghì ngờ cũng có, tin tưởng cũng có trong làng thơ văn lúc bấy giờ.

b.Dư luận với Nguyễn Bính: Có lẽ Nguyễn Bính cũng bị chinh phục bởi những vần thơ trữ tình, lãng mạn pha cảm giác đau buồn vì khắt khe của lễ giáo, danh dự gia đình của người thiếu phụ hoa Tigôn. Hình ảnh đau xót, lạnh lùng của người đàn bà đã phải chịu đựng suốt cuộc đời với người chồng mà nàng không yêu, nhưng vẫn giữ được tấm lòng son sắt, chung tình với cố nhân làm cho ông cảm động. Nguyễn Bính cũng nhập cuộc với cái xôn xao của làng thơ, ông cho rằng TTKh là ”người tình vườn Thanh” xưa cũ của mình!

Theo thi sĩ thì ngày ông còn trẻ, ở lứa tuổi còn thích giang hồ, đi Bắc, về Nam để tìm cảm hứng làm thơ. Có lần gặp buổi trời mưa lớn, ông ghé vào căn nhà trọ một vùng quê ở Thanh Hóa, căn nhà có một thửa vườn rất đẹp và ông gọi là vườn Thanh (Thanh Hóa). Cũng nơi đây ông đã gặp gỡ và yêu si một cô gái quay tơ xinh đẹp. Nhưng vì biết mình vẫn còn mang nặng kiếp giang hồ, thi sĩ đã không dám nghĩ đến việc nhân duyên, để rồi lại ra đi theo tiếng gọi của sông nước, tìm thi hứng cho thơ văn.

Rồi nhiều năm sau đó khi có dịp trở lại vườn Thanh, thi sĩ được người lão bộc kể cho nghe một thiên tình hận! Ngày nhà thơ bỏ ra đi đã làm lỡ dở mối tình của người thiếu nữ quay tơ, sau đó nàng phải bước sang ngang với một người chồng già tuổi, không yêu:

Tơ duyên đến thế thì thôi,
Thế là uổng cả một đời tài hoa
Ðêm đêm bên cạnh chồng già
Và bên cạnh bóng người xa hiện về…

Với thời gian, thi sĩ Nguyễn Bính tưởng rằng đã quên được mối tình hận năm xưa, nhưng khi đọc mấy bài thơ của TTKh. đã kéo ông lại với quá khứ! Nhà thơ tìm thấy mối tình của TTKh. mô tả trong mấy bài thơ giống y hệt như mối tình vườn Thanh của mình. Nhất là trong bài thơ thứ nhất tả cảnh cố nhân tiễn ông ra đi rồi trở về vườn Thanh để sống với nỗi cô đơn trong gió lạnh:

Thổi tan âm điệu du dương trước
Và tiễn người đi bến cát xa
Ở lại vườn Thanh có một mình
Tôi yêu gió lạnh lúc tàn canh
Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.

Với cái cảm xúc có được từ hình ảnh đầy thi tứ, buồn thương đó, Nguyễn Bính đã làm một bài thơ khá dài ”Giòng Dư Lệ ” ông đề tặng riêng cho TTKh., người mà ông chắc chắn là cô gái quay tơ đã một lần thi sĩ gặp gỡ, yêu si. Trong bài thơ này ông mô tả tất cả những diễn tiến của cuộc tao ngộ lần đầu gặp nhau cho đến lúc ông xót đau than khóc khi đọc những bài thơ tâm sự của TTKh.

 Tuổi nàng năm ấy còn thơ
Còn bao hứa hẹn đợi chờ một mai
Rồi đây bao gió bụi đời
Tôi quên sao được con người vườn Thanh.

Ðể rồi thi sĩ chẳng ngại ngần gì xác quyết TTKh. là người yêu vườn Thanh xa xưa của mình:

Chuyện xưa hồ lãng quên rồi,
Bỗng đâu xem được thơ người vườn Thanh
Bao nhiêu oan khổ vì tình
Cớ sao giống hệt chuyện mình ngày xưa?
Phải chăng mình có nên ngờ
Rằng người năm cũ bây giờ là đây?

3.Dư luận với thi sĩ Thâm TâmVới thi sĩ Thâm Tâm (Nguyễn Tuấn Trình, 1917-1948) có những dữ kiện và chứng minh rất hấp dẫn nói đến sự liên hệ tình cảm của ông với TTKh. có vẻ như vững trãi hơn và đáng tin tưởng hơn so với ký giả Thanh Châu và thi sĩ Nguyễn Bính. Tuy nhiên nếu suy nghĩ kỹ lưỡng ngườI ta cũng không thể coi là hoàn toàn xác thực để cho vào văn học mà không có những dấu chấm hỏi nghi ngờ được!

Dữ kiện đầu tiên từ bút hiệu TTKh. đã là một dấu tích thuận lợi cho nhà thi sĩ Thâm Tâm tuyên bố với nhân gian là TTKh người yêu của mình vì đó là sự gán ghép hai tên Thâm Tâm và Khánh, tên của cô gái, người yêu của ông mà thành.

Nhưng Phạm Thanh tác giả cuốn Thi Nhân Việt Nam Hiện Ðại lại cho rằng, đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên và tưởng tượng vu vơ của Thâm Tâm mà thôi. Thật ra TTKh. chẳng phải là người yêu của ông nào cả. Nữ sĩ chính là Trần Thị Khánh (TTKh), một nữ sinh ở phố Sinh Từ, Hà nội, cô ta yêu tha thiết một thanh niên, nhưng vì bị ép buộc của gia đình phải lấy một người đàn ông khác nhiều tuổi hơn, tên là Nghiêm.. Ðơn giản chỉ có thế mà thôi!

Dư luận lúc đó cũng chẳng biết đúng sai ra sao vì sau khi ”Bài thơ cuối cùng”’ được đăng báo vào giữa năm 1938 , TTKh. biệt tích trên thi đàn. Nhưng mãi đến năm 1940 nhà thơ Thâm Tâm mới nhảy vào để nhận là người yêu của nàng. Ông làm một bài thơ khá dài với đề tựa là ”Trả lời của người yêu” dành tặng riêng cho TTKh., trong đó ông đã gọi tên nữ sĩ là Khánh, một bài thơ rất hay, rất não nùng bằng những câu thơ có tí phiền giận tác giả TTKh., người yêu của ông:

Khánh ơi, còn hỏi gì anh
Ái tình đã vỡ, ái tình lại nguyên
Em về đan nốt tơ duyên
Vào tà áo mới đừng tìm mối xưa
Bao nhiêu hạt lệ còn thừa
Dành ngày sau khóc những giờ vị vong!

Hay:

Giờ hình như gió thổi nhiều
Những loài hoa máu đã gieo nốt đời
Tâm hồn nghệ sĩ nổi trôi
Sá chi cái đẹp dưới trời mong manh
Sá chi những chuyện tâm tình
Lòng đau, đau chứa trong bình rượu cay!

Sau đó Thâm Tâm còn viết hai bài thơ khác nữa tặng riêng cho TTKh., bài ”Mầu máu Tigôn” và bài ”Dang dở.” Đây là những bài thơ rất hay và rất cảm động của Thâm Tâm trong năm 1940.

Suốt mấy mươi năm sau đó nhiều người làm văn hóa vẫn cố tìm tòi thân thế thực của TTKh. để xóa đi bóng tối bí mật của người nử sĩ tài năng đó, nhưng những cố gắng đó cũng chẳng đến đâu ! Mãi sau này tờ báo Nhân Dân ra ngày Chủ Nhật 23 Tháng Bảy năm 1989, ký giả Hoàng Tiến đã đưa ra một dữ kiện khác, trong đó ông ta cùng với hai thi sĩ đương thời là Trần Lê Văn và Tú Sót, cả ba người cho biết đã trực diện nghe nhà thơ Lương Trúc (tên thật là Phạm Quang Hòa, thuộc thế hệ cùng thời và là bạn thân của Thâm Tâm, Nguyễn Bính và Trần Huyền Trân) nói về sự liên hệ tình cảm giữa Thâm Tâm và TTKh.

Nhà thơ Lương Trúc cho biết năm 1985, ông có gặp TTKh., bà tên thật là Trần Thị Khánh, người yêu của Thâm Tâm. Theo ông, Thâm Tâm và cô Khánh yêu nhau nhưng không lấy được nhau, vì danh dự của gia đình cho nên họ hứa với nhau giữ kín mối tình đó. Rồi ngẫu nhiên cô Khánh đọc được truyện ngắn Hoa Tigôn của Thanh Châu trong Tiểu thuyết thứ bẩy số báo Tháng Chín năm 1937, cô ta xúc động với tình tiết của câu truyện và làm ra bài thơ Hai sắc hoa tigôn gửi đi đăng báo. Bài thơ đã làm xáo động trong làng thi văn, rồi nàng gửi thêm Bài thơ thứ nhất với mục đích giải thích cho bài thơ Hai sắc hoa Tigôn.

Ngoài ra TTKh. còn viết tặng riêng cho Thâm Tâm bài thơ Ðan áo cho chồng. Thâm Tâm cảm động với ý tứ bài thơ và nhất là muốn chứng minh với dư luận đang ồn ào, TTKh. chính là người yêu của mình, ông đã gửi bài thơ đến tâp san Phụ Nữ Thời Đàm để phổ biến.

TTKh. không vừa ý với hành động đó của Thâm Tâm, vì thế cô ta viết một bài thơ khác lấy tên là Bài thơ cuối cùng, nói lên sự hờn trách người yêu đã vì hư danh mà đem quảng bá bài thơ mà nàng tặng riêng cho ông ra cho nhân gian biết. Nhưng trong những câu thơ hờn trách đó nàng vẫn không dấu được lòng yêu thương cố nhân:

Tôi biết làm sao được hỡi trời
Giận anh không nỡ! Nhớ không thôi
Mưa buồn, mưa hắt trong lòng ướt…
Sợ quá đi anh…Có một người !

Dù với lời xác nhận của nhà thơ lão thành Lương Trúc nhưng vẫn chưa thật sự làm thỏa mãn dư luận được vì trong đó vẫn còn rất nhiều điểm mù mờ về thân thế, tên tuổi… của người nữ thi sĩ bí mật đó!

d.Khám phá mới nhất về TTKh: Vào năm 1994 trong một tài liệu không lưu tên tác giả đã tiết lộ một tin tức mới nhất, được coi là đầy đủ nhất về thân thế của TTKh. Nhưng có lẽ người ta vẫn cần thời gian để xác nhận mức độ xác thực của tiết lộ này. Theo tài liệu cho biết một người đàn bà dấu tên D.T.L. đã cho nhà văn Thế Nhật biết như sau:

4.Bốn chữ TTKh có ý nghĩa như sau:

– Chữ T đầu tiên là TRẦN, là tên họ của nữ thi sĩ Trần Thị Chung tác giả của bốn bài thơ bất tử đó, nhưng thường gọi là Trần Thị Vân Chung, bà sinh ngày 25 Tháng Tám năm 1919 tại thị xã Thanh Hóa, nhưng trưởng thành ở Hà Nội trong một gia đình quan lại. Bà Vân Chung hay là TTKh. có một người anh cả, hai người em gái và một người em trai út. Năm 1934 qua mối mai của gia đình bà kết hôn với luật sư Lê Ngọc Chấn của VNCH, sau năm 1975 ông Chấn bị chết trong trại cải tạo.

Hiện nay bà cùng con cái sống ở một thị xã nhỏ miền nam nước Pháp, bà vẫn tiếp tục viết văn làm thơ với nhiều bút hiệu khác nhau như Vân Nương, Tơ Sương…

-Chữ T thứ hai, có nghĩa là Thanh, để chỉ tên ký giả Thanh Châu, tác giả truyện ngắn ”Hoa Tigôn.” Cốt truyện đã mang đến cho bà sự cảm xúc tột cùng với mối tình đầy lãng mạn, chung thủy, đã cho bà thi hứng để làm được những bài thơ tuyệt vời mang đầy cảm giác giận hờn, thương đau và cao thượng.

-Chữ Kh có nghĩa là khóc! Bà khóc thay cho mối tình dang dở với những trái ngang làm cho người thiếu phụ phải sống trọn cuộc đời với người chồng mà mình không yêu nhưng cũng không thể quên được người tình xưa cũ của mình.

Nếu tiết lộ trong tài liệu này là đúng thì tất cả những sự kiện liên quan đến tên tuổi, thân thế của TTKh. trong nhiều thập niên qua, cũng như những thêu dệt lâm ly, trữ tình của ký giả Thanh Châu, thi sĩ Nguyễn Bính, Thanh Tâm và cả thi sĩ J. Leiba chỉ còn là những tưởng tượng vu vơ, mà những người làm văn nghệ cần đến nó để dìm mình vào thế giới mộng ảo cho việc tìm cảm hứng để sáng tác mà thôi.

Kết luận:

Bản chất của thơ văn là tưởng tượng và hư cấu. Khi bước vào thơ văn để thưởng thức cái hay, cái cảm của một áng văn, một bài thơ… Người ta phải biết trải rộng tâm hồn mình ra tiếp nhận những cảm xúc đưa đến từ bài thơ, bản văn đó. Ðiều đó có nghĩa là người ta phải sống và hoà nhập vào nội dung của tác phẩm, phải biết vui buồn, đau khổ hay hoan lạc, giận hờn với những hoàn cảnh éo le của nhân vật trong tác phẩm. Có được những cái đó trong khi thưởng thức thì coi là ”đạt” vậy! Người ta cần biết thân thế hay cuộc đời riêng tư của tác giả để làm gì? Ðôi khi sự tìm tòi, tò mò đó chẳng có lợi ích gì cho cái thú thưởng lãm của người đọc mà còn mang đến cho người đọc có cái nhìn sai lệch vì chủ quan, thành kiến với cá nhân tác giả nữa.

Với cái quan niệm đó, người ta nên nghĩ rằng bốn bài thơ của TTKh. đã quá đủ để làm cho người đọc ngẩn ngơ vì cái hay, cái xúc tích biết bao nhiêu cảm giác đau buồn, thương nhớ, giận hờn… đôi lúc đã làm người đọc phải lịm người mà nước mắt ướt mi… Như vậy là đủ rồi! Chúng ta cần gì phải thắc mắc TTKh. là ai làm gì nhỉ? Nàng là cô nữ sinh Trần Thị Khánh ở phố Sinh Từ, Hà Nội. Nàng là Trần Vân Chung hay Trần Thị Vân Chung cô gái đất Thanh Hoá… Nàng là ai cũng thế mà thôi! Ðiều quan trọng mà chúng ta biết rất rõ, những bài thơ của TTKh. là những bài thơ rất hay, sẽ mãi mãi bất tử trong thi đàn Việt Nam. Thế là đủ rồi !

Cũng nhân tiện trong bài viết có lẽ chúng ta cũng nên biết sơ qua về loài hoa Tigôn mà nó đã là đề tựa cho bốn bài thơ của TTKh. ra đời. Hoa Tigôn là một loại hoa leo, có hai loại, loại cho ra hoa mầu trắng và loại cho ra hoa mầu đỏ hay hồng tươi, có thể mọc ở toàn cõi Việt Nam. Lá Tigôn mầu xanh, hình tim như lá trầu nhưng nhỏ cỡ ba ngón tay. Hoa Tigôn nhỏ bằng đầu chiếc đũa ăn cơm, mọc thành chùm, hoa tigôn có năm cánh hình trái tim, hai cánh nhỏ ở trong và ba cánh lớn hơn chụm vào nhau bao ở ngoài. Khi gặp gió hay mưa hoa rụng từ cuống hoa, rơi xuống đất nhưng vẫn còn nguyên cả bông hoa chứ cánh hoa không tách rời ra tơi tả như TTKh. mô tả trong thơ của bà:

Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly!


 

Khi người ta già đi…- Mai Lâm/SGN

Ba’o Nguoi-Viet

August 2, 2024

Mai Lâm/SGN

Con người thay đổi theo tuổi tác. Nhưng bạn có để ý thấy một số người có xu hướng xa lánh người khác khi họ già đi không?

Đó không chỉ là tâm trạng tồi tệ nhất thời. Trên thực tế, những người này thường biểu hiện một kiểu hành vi cụ thể, khiến họ cứ xa dần những người xung quanh. Và nếu bạn chú ý, bạn có thể bắt đầu thấy những dấu hiệu.

-Cô đơn ngày càng tăng
Khi già đi, các vòng tròn xã hội có xu hướng thu hẹp lại. Đây là một phần tự nhiên của quá trình lão hóa, nhưng đối với một số người, nó không chỉ là sự rút lui dần.

Thông thường, bạn sẽ thấy rằng những người già đi sẽ có lựa chọn có ý thức dành là nhiều thời gian ở một mình hơn. Họ bắt đầu từ chối lời mời cà phê, họp lớp, thường xuyên hủy bỏ kế hoạch. Dường như sự thoải mái trong ngôi nhà của mình được những người già ưa thích hơn là các cuộc tụ tập xã hội.

Hành vi cô đơn ngày càng tăng này không hẳn là tiêu cực. Một số người tìm thấy sự bình yên và mãn nguyện khi ở một mình. Nhưng nếu điều đó dẫn đến sự cô độc, thì đó có thể là dấu hiệu cho thấy họ đang xa lánh người khác. Hãy tiếp cận vấn đề này bằng sự đồng cảm và thấu hiểu, thay vì phán xét.

-Ít giao tiếp
Khi dần già đi, những cuộc gọi điện thoại dài dòng trở nên ngắn gọn và ít thường xuyên hơn. Đơn giản là người già ít muốn giao tiếp hơn. “Tám chuyện” hàng giờ trực tiếp hay trên điện thoại đều không còn là chuyện hào hứng nữa. Đó là cách họ dần dần xa cách với mọi người.

-Thay đổi sở thích
Sự thay đổi sở thích và thú vui cũng có thể là dấu hiệu cho thấy một người nào đó đang trở nên xa cách hơn. Ví dụ, một người từng là người hâm mộ thể thao cuồng nhiệt có thể đột nhiên mất hứng thú với việc xem các trận đấu hoặc theo dõi đội bóng yêu thích của họ. Một nghiên cứu được công bố trên tạp chí Nghiên Cứu Lão Hóa phát hiện ra rằng khi mọi người già đi, họ có xu hướng chuyển sở thích của mình sang các hoạt động đơn độc hơn. Sự thay đổi này thường là một quá trình tiến triển tự nhiên nhưng cũng có thể là dấu hiệu cho thấy một người nào đó đang xa lánh người khác.

-Tránh các mối quan hệ mới
Khi già đi, người ta thường tránh bắt đầu các mối quan hệ mới. Thay vì tham gia vào cuộc trò chuyện và làm quen với những người mới, họ có thể chỉ giao du với những người quen hoặc thậm chí chọn cách ở ẩn. Hành vi này có thể là nỗ lực có ý thức hoặc vô thức để giữ cho vòng tròn xã hội của họ nhỏ và dễ xử lý, làm nổi bật thêm khoảng cách của họ với những người khác.

-Ít cởi mở về mặt cảm xúc
Thay vì chia sẻ cảm xúc của mình một cách thoải mái như khi còn trẻ, người già bắt đầu kìm nén. Không còn những câu chuyện phiếm dông dài. Ngay cả nụ cười cũng trở nên kín đáo hơn. Không phải là người già không vui, họ chỉ ít cởi mở hơn về cảm xúc của mình. Họ có vẻ cảnh giác hơn hoặc ít muốn tham gia vào những cuộc trò chuyện sâu sắc.

-Thích những hoạt động quen thuộc
Khi già đi, người ta thường phát triển sở thích về duy trì những hoạt động quen thuộc.
Tính dễ đoán và thoải mái khi biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo có thể giúp người già an tâm. Tuy nhiên, sở thích này đôi khi có thể dẫn đến việc xa lánh người khác. Một khi trong nhóm có ai đó từ chối các kế hoạch tự phát hoặc phản đối việc thay đổi lịch trình của họ, thì đó có thể là dấu hiệu cho thấy họ đang xa lánh. Hãy hiểu hành vi này và tôn trọng sự lựa chọn của họ đối với thói quen, ngay cả khi điều đó có nghĩa là ít tương tác xã hội hơn.

-Giảm sự đồng cảm
Dấu hiệu rõ ràng nhất cho thấy một người trở nên xa cách khi họ già đi là sự giảm đáng kể sự đồng cảm. Họ có vẻ ít bị ảnh hưởng bởi các vấn đề của người khác, hoặc ít quan tâm đến niềm vui và thành tựu của họ. Đó có thể là cơ chế phòng vệ để bảo vệ bản thân khỏi sự kiệt sức về mặt cảm xúc. Tuy nhiên, nó cũng có thể dẫn đến khoảng cách đáng kể giữa họ và những người thân yêu, khiến các tương tác có vẻ lạnh nhạt hoặc xa cách. Vì vậy, nếu bạn nhận thấy sự thay đổi này, hãy nhớ rằng đó không phải về phía bạn. Đó là về việc họ điều hướng sự phức tạp của quá trình lão hóa theo cách riêng của họ.

Điều cần thiết là phải hiểu rằng lão hóa là một quá trình phức tạp, đan xen với cả những thay đổi về thể chất và tâm lý.

Bảy hành vi mà chúng ta đã thảo luận không phải là dấu hiệu kết luận hoặc xác định của việc một người nào đó xa cách mình khi họ già đi, mà đơn thuần chỉ là những mô hình phổ biến được quan sát thấy.

Nhà tâm lý học nổi tiếng Erik Erikson đề xuất một lý thuyết về sự phát triển tâm lý xã hội bao gồm tám giai đoạn, giai đoạn cuối cùng mà ông gọi là ‘Bản ngã toàn vẹn so với tuyệt vọng.’ Khi già đi, ngườ ta sẽ suy ngẫm về hành trình cuộc đời của mình.

Một đánh giá thỏa đáng dẫn đến cảm giác trọn vẹn, trong khi sự hối tiếc và bất mãn sẽ gây ra tuyệt vọng. Hãy nhớ rằng quá trình lão hóa không chỉ là già đi, mà là lúc suy ngẫm về cuộc sống của một người, làm hòa với quá khứ và tìm kiếm ý nghĩa trong hiện tại.

(theo Hack Spirit)


 

Lấy đạo đức, lối sống làm thước đo đánh giá cán bộ: phi thực tế!- RFA

Lấy đạo đức, lối sống làm thước đo đánh giá cán bộ: phi thực tế!

09:32 | Posted by BVN4

RFA

2024.07.31

Bộ Nội vụ Việt Nam, khi phản hồi với truyền thông về việc cán bộ vừa giữ chức vụ mới lại phát hiện sai phạm, hôm 30/7 nhấn mạnh cần lấy phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống, hiệu quả công tác và uy tín của cán bộ làm thước đo đánh giá.

Ảnh minh họa chụp tại Hà Nội trước đây. AFP PHOTO

Trao đổi với RFA từ Hà Nội liên quan vấn đề này hôm 31/7/2024, Cựu Trung tá Vũ Minh Trí, cho rằng:

“Người ta chỉ nhìn thấy từng cán bộ sai phạm và những sai phạm cụ thể của cán bộ đó tham ô tham nhũng bao nhiêu tiền, vi phạm điểm nọ, điểm kia… cho nên những quy định, hay kế hoạch, phương án tiêu chuẩn đánh giá mà Bộ Nội vụ hay một cơ quan nào khác đưa ra để xử lý cán bộ thì đều không có tác dụng thực tế”.

Liên quan việc xử lý cán bộ vi phạm lại cho giữ chức vụ mới, vị trí mới… ông Vũ Minh Trí nhận định:

“Tôi thấy xử lý như vậy là không nghiêm, ví dụ trường hợp Đinh La Thăng rõ ràng khi phát hiện vi phạm lại điều từ TP.HCM ra Hà Nội giữ chức Phó Ban Kinh tế Trung ương… rồi sau đấy mới bắt bỏ tù. Tôi thấy như vậy pháp luật không nghiêm, trong khi Việt Nam tuyên truyền mọi công dân bình đẳng trước pháp luật và xử lý không có vùng cấm, nhưng rõ ràng ở đây đã có sự thiên v.

Là một công dân, cựu Trung tá Vũ Minh Trí nói với RFA rằng, ông rất muốn biết những Chủ tịch nước như Nguyễn Xuân Phúc hay Võ Văn Thưởng vừa mới lên xong đã bị kỷ luật đến mức vi phạm phải cho nghỉ, hay một loại trường hợp khác như Đinh Tiến Dũng – Bí thư Thành ủy Hà Nội, hay những Ủy viên Bộ chính trị bị cho nghỉ… đã vi phạm gì? Ông Trí nói tiếp:

“Chúng ta chỉ nghe những câu từ sáo rỗng trong những kết luận của Ủy ban Kiểm tra Trung ương là họ vi phạm cái này, vi phạm cái kia… đến mức phải xử lý cho nghỉ… Việc nội bộ của đảng thì đảng tự giải quyết, dân không quan tâm, thế nhưng những sai phạm của họ dưới góc độ pháp luật cần được xử lý theo đúng pháp luật. Ví dụ pháp luật quy định tham ô tham nhũng hay nhận hối lộ từ 5 tỷ trở lên là 20 năm tù, thì phải bị xử tù theo đúng quy định pháp luật, chứ không thể xử lý nội bộ cho hạ cánh an toàn như vậy”.

Cho nên Theo cựu Trung tá Vũ Minh Trí, với những trường hợp xử lý mập mờ để được hạ cánh an toàn, thì rõ ràng pháp luật đã bị chà đạp, đã bị bỏ qua…

Tổng Thanh tra Chính phủ, ông Đoàn Hồng Phong, khi báo cáo về công tác phòng, chống tham nhũng trước Quốc hội từng cho biết đã thực hiện chuyển đổi vị trí công tác, luân chuyển cán bộ các cấp, các ngành… nhằm phòng ngừa tham nhũng cho 45.192 lượt cán bộ, công chức, viên chức.

Bây giờ Bộ Nội vụ lại nhắc lấy đạo đức, lối sống của cán bộ làm thước đo đánh giá, liệu cách thức này có hiệu quả trong việc phòng ngừa tham nhũng? Ông Trần Anh Quân, một người trẻ hoạt động xã hội ở Sài Gòn, khi trao đổi với RFA cho rằng những quy định về đạo đức cán bộ chỉ là mị dân:

“Những quy định về đạo đức đảng viên này được đặt ra là để người dân nhìn vào thì thấy đảng cũng cố gắng chống tiêu cực. Nhưng thực tế đó là mị dân. Ngoài ra thì cũng là một cách để chiêu dụ người trẻ, người thiếu hiểu biết, thiếu trải nghiệm kết nạp vào đảng cộng sản. Hiện nay Đảng Cộng sản đang rất tập trung vào giới trẻ để củng cố sức mạnh của Đảng. Nên họ muốn đưa ra những quy định để thanh niên nhìn vào thì tưởng là tốt, rồi tham gia vào đảng, đoàn. Chứ người từng trải, thậm chí đảng viên lâu năm chẳng ai tin vào cái gọi là ‘đạo đức cách mạng’ này”.

Theo ông Quân, những quy định về chuẩn mực đạo đức cách mạng của cán bộ, đảng viên đã có từ lâu, nhưng không hề được họ coi trọng:

“Thực ra thì những quy định này không mới, và đã được các lãnh đạo cộng sản thường xuyên nói đi nói lại từ thời ông Hồ Chí Minh tới giờ. Dù nói đi nói lại thường xuyên và ra quy định rõ ràng như vậy mà mỗi năm vẫn có hàng chục ngàn đảng viên vi phạm điều lệ Đảng, vi phạm pháp luật. Ví dụ năm 2023 có hơn 24 ngàn đảng viên bị kỷ luật, gần 10 ngàn đảng viên bị khởi tố do tham nhũng. Thì rõ ràng là đảng viên họ chẳng hề coi những quy định này ra gì”.

Truyền thông Nhà nước hôm 10/7/2024 dẫn kết quả báo cáo của Ủy ban Kiểm tra Trung ương cho biết, trong vòng sáu tháng đầu năm 2024, Đảng Cộng sản Việt Nam đã thi hành kỷ luật 7.858 đảng viên bao gồm các biện pháp khiển trách, cảnh cáo, cách chức, và khai trừ. Những sai phạm được Ủy ban Kiểm tra Trung ương Đảng cho biết bao gồm suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống, vi phạm quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước, tham nhũng, tiêu cực, lợi ích nhóm…

Tiến sĩ Kinh tế Nguyễn Huy Vũ từ Na Uy khi trả lời RFA liên quan vấn đề này cho rằng, việc luân chuyển cán bộ thường xuyên không giúp làm giảm tham nhũng, mà ngược lại nó có thể sẽ khiến tăng mạnh tình trạng tham nhũng. Ông lý giải:

“Đó là vì một cán bộ muốn vào được một cái ghế, anh ta phải bỏ tiền ra lo lót để được ngồi vào cái ghế đó. Khi ngồi vào đó rồi, anh ta sẽ tìm cách thu hồi vốn qua các hoạt động tham nhũng. Khi có chính sách từ cấp trên muốn luân chuyển, anh sẽ tìm cách đút lót cấp trên để khỏi luân chuyển hoặc luân chuyển sang các vị trí tương tự nhằm giữ được thu nhập. Cuối cùng thì chính sách này chỉ làm giàu cho những cấp trên, những người tổ chức cán bộ vốn đưa ra quyết định về việc luân chuyển cán bộ”.

Theo Tiến sĩ Nguyễn Huy Vũ, trong cơ chế chính trị độc đoán như hiện nay, những người cầm quyền lo ngại chế độ sẽ bị lung lay dẫn đến sụp đổ, vì vậy mà họ cứ loay hoay đưa ra những chính sách nhằm khoe mẽ và mị dân nhưng thực chất nó chẳng thể nào giải quyết được vấn đề.

Nguồn: RFA Tiếng Việt


 

Lịch sử đảng Cộng sản Liên Xô

Ba’o Tieng Dan

Kim Văn Chính

3-8-2024

Di chúc của Lenin.

Uy tín của Lenin rất lớn.

Nhưng:

Di chúc của Lenin không hề nói về việc ai có thể thay mình hoặc ý muốn của ông là ai sẽ thay ông.

Trong văn bản ngắn ngủi chỉ khoảng 600 chữ, Lenin đã lên án Stalin và kêu gọi các đồng chí của mình loại Stalin ra khỏi chức Tổng bí thư.

Từ 1922 đến 1924, lãnh tụ vô sản và là người sáng lập liên bang Xô Viết nhiều lần bị đột quỵ, khiến ông rốt cuộc gần như bất động, dẫn tới việc không kịp sắp xếp người kế vị.

Từ ngày 22/12/1922 đến 4/1/1923, Lenin bắt đầu đọc nội dung “di chúc”, chủ yếu cho người thư ký Maria Volodicheva.

Ông yêu cầu đánh máy thành 5 bản. Lenin giữ một, ba bản đưa cho người vợ Nadezhda Konstantinovna, và một cho ban bí thư đảng Cộng sản Liên Xô có dấu “tuyệt mật”.

Trong văn bản này, Lenin không nêu ai sẽ thay ông, nhưng lại chỉ ra yếu kém của toàn bộ những nhân vật cao nhất trong đảng, từ Stalin tới Trotsky, Kamenev, Zinoviev và Bukharin.

Phê phán Stalin

Phần viết về Stalin tháng 12/1922 nói: “Đồng chí Stalin, sau khi thành Tổng bí thư, đã tích lũy trong tay mình quyền lực vô hạn, và tôi không chắc, liệu đồng chí có thể, luôn luôn sử dụng quyền lực này thận trọng và thích hợp“.

Đoạn viết tháng Giêng 1923 nói tiếp: “Stalin quá thô lỗ, và điểm yếu này, tuy có thể chấp nhận được trong các đồng chí, lại trở nên không thể chấp nhận cho một Tổng Bí thư. Vì vậy tôi đề nghị các đồng chí nghĩ cách đưa Stalin ra khỏi vị trí này, và bổ nhiệm một người khác biệt với đồng chí Stalin, dung thứ hơn, trung thành hơn, lịch sự hơn, và quan tâm nhiều hơn đến các đồng chí khác, ít thất thường, vân vân“.

Hoàn cảnh này có vẻ chỉ là chi tiết nhỏ, nhưng tôi cảm thấy, từ quan điểm ngăn chặn sự chia rẽ trong tương lai, và từng những gì tôi đã viết về quan hệ giữa Stalin và Trotsky, đây không phải là việc nhỏ, hoặc là một việc lặt vặt như vậy lại có thể trở nên rất quan trọng“.

Lenin qua đời lúc 6.50 tối ngày 21/1/1924, khi chỉ mới 53 tuổi.

Hậu Lenin

Sau khi Lenin mất, quyền thao túng đảng Cộng sản Liên Xô thuộc về Stalin là người quyết đoán, thô thiển, ác độc và không khoan nhượng với ai chống đối ông mà ông liệt vào hàng kẻ thù.

Stalin mau chóng trở thành Tổng Bí thư và đảng nhất trí bầu ông ta theo nguyên tắc đa số.

Ông quay sang tấn công hầu như tất cả các đồng chí cao cấp quanh mình bằng những thủ đoạn tàn độc…

Và triều đại Stalin kéo dài nhiều năm để lại dấu ấn nặng nề nhưng bi hùng của vùng đất mang tên Liên Xô…


 

Bình luận của cư dân mạng về bốn “khúc củi” mới “vào lò”

Ba’o Tieng Dan

3-8-2024

Nguyễn Huy Cường: Bụp một phát, bốn vị

Phó thủ tướng, Bộ trưởng Tài nguyên & Môi trường, Bí thư Tỉnh uỷ Quảng Ninh, [Bí thư Tỉnh ủy] Tuyên Quang, rụng một loạt chiều nay.

Ảnh (Từ trái qua): Bí thư Tuyên Quang Chẩu Văn Lâm, Bộ trưởng TN&MT Đặng Quốc Khánh, Phó Thủ tướng Lê Minh Khái và Bí thư Quảng Ninh Nguyễn Xuân Ký. Nguồn: Báo Dân Trí

Tôi hhông có hơi đâu mà mừng hay buồn cho những chuyện thường ngày ở … nước Việt này nhưng tôi nghĩ một nét lẩn thẩn như thế này:

Từ sáng nay trở về trước, các quý bà phu nhân các ông này, rồi con cái họ thường tự hào, thậm chí “tư cao”, tự đại, tự tin về chồng, cha mình ghê gớm lắm.

Có bao nhiêu kẻ xếp hàng một để được điếu đóm, cúi luồn, thậm chí thờ phượng để hưởng hơi ấm của các ông này.

Bạn tôi, một luật sư chuyên nghề “tạo quan hệ” hồi năm 2019, nói với tôi về một vị to ơi là to rằng, cái giá để GẶP được đức ông này là 5000 tiền Tây. Không tính đến chuyện gặp có được việc gì hay không!

Có khi đây là ngưỡng, là “lê vầu” do ông này định giá nhưng có khi không phải, chỉ là quy định của các quan bà thôi!

Là tôi nghĩ vậy.

***

Kim Văn Chính: Lò đốt tốc độ cao hơn

Sáng bầu Tổng Bí thư, chiều cho bốn uỷ viên Trung ương nghỉ chức vụ luôn.

Trong đó có Phó Thủ tướng Lê Minh Khái, là Phó Thủ tướng cuối cùng trong bốn Phó Thủ tướng được bầu tại Đại hội 13. Ông quê Bạc Liêu.

Thế mới biết công tác quy hoạch và bổ nhiệm các nhiệm kỳ gần đây là đại vấn đề…

Nếu quy cho người đứng đầu thì quy cho ai đây?

***

Dương Quốc Chính: Bác Tô Lâm đúng là đã có trận đánh đẹp chưa từng có, thần tốc, táo bạo, bất ngờ, biến trường hợp siêu đặc biệt thành không có lựa chọn khác, vô hiệu hóa được quy trình. Trận đánh này đáng ghi vào sách giáo khoa của học viện Chính trị Quốc gia và cho các nước Cộng sản bạn tham khảo học tập.

Nhân dịp có tân Tổng Bí thư, đúng ra Bộ Công an phải gỡ bỏ quy định thổi cồn quay về như cũ hoặc ít ra tháo khoán cho nhân dân một tháng không thổi cồn để nhân dân còn đi nhậu ăn mừng có Tổng Bí thư mới chứ nhỉ? Bây giờ Bộ Công an mới dự thảo thì lom dom quá, lỡ hết cơ hội kích cầu bia rượu.

Vua mới theo lệ là phải đại xá thiên hạ. Nhân tiện thả ‘bọn phản động’ 331, 117 ra, mới chứng tỏ minh quân đức trị, “Đem đại nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo“. ‘Bọn phản động’ sẽ đi nhậu suy tôn ‘thánh thượng vạn tuế’ ngay.

***

Nguyễn Thông: Miệng thì nói vẫn kiên quyết chống tham nhũng tiêu cực nhưng xử lý bọn đương sự lại bằng cách đồng ý với việc chúng làm đơn xin thôi chức vụ thôi việc, hóa ra cũng chẳng khác gì nhau.

Không thèm thất vọng, bởi không thể lãng phí dù chỉ là sự thất vọng.