Tại sao Hôn phối không thể phân ly (bất khả phân)?-Cha Vương

Ước mong gia đình bạn được luôn tràn đầy bình an và con hiền cháu ngoan nhé.

Cha Vương

Thứ 2: 15/01/2024

GIÁO LÝ:  Tại sao Hôn phối không thể phân ly (bất khả phân)? Hôn phối không thể phân ly vì 3 lý do. (1) Trước hết vì việc tự hiến cho nhau không giữ lại gì đó là chính bản tính của tình yêu. (2) Rồi vì đó giống như là hình ảnh trung tín vô điều kiện của Thiên Chúa với thụ tạo của Người. (3) Sau cùng vì nó diễn tả tình yêu hiến dâng của Chúa Kitô cho Hội thánh Người, đến nỗi chết trên Thánh giá. (YouCat, số 263)

SUY NIỆM: Vào thời kỳ mà 50% các đôi vợ chồng ly dị, tất cả các hôn nhân chung thủy với nhau là một dấu hiệu lớn, dấu hiệu về Thiên Chúa. Trên trái đất chúng ta có biết bao chuyện chỉ là tương đối, nên cần phải có những người tin rằng chỉ có Thiên Chúa là tuyệt đối. Do đó, những gì không tương đối là rất quan trọng, chẳng hạn phải tuyệt đối nói sự thật, hoặc phải tuyệt đối trung thành. Việc trung thành tuyệt đối trong hôn nhân chứng tỏ rằng đó không phải do khả năng của con người mà đúng hơn là do lòng trung thành với Thiên Chúa, Đấng luôn luôn trung tín dù chúng ta có phản bội bằng bất cứ cách nào, và dù chúng ta không biết là Thiên Chúa trung tín như vậy. Kết hôn tại nhà thờ là chứng tỏ chúng ta đặt tin tưởng hy vọng vào Thiên Chúa hơn là vào khả năng yêu đương của chúng ta. (YouCat, số  263 t.t.)

❦  Người làm chồng, hãy yêu thương vợ, như chính Đức Kitô yêu thương Hội thánh và hiến mình vì Hội thánh; như vậy, Người thánh hóa và thanh tẩy Hội thánh bằng nước và lời hằng sống, để trước mặt Người, có một Hội thánh xinh đẹp lộng lẫy, không tỳ ố, không vết nhăn hoặc bất cứ một khuyết điểm nào, nhưng thánh thiện và tinh tuyền. Cũng thế, chồng phải yêu vợ như yêu chính thân thể mình. Yêu vợ là yêu chính mình. (Ep 5,25-28)

❦  Nếu ta không trung tín, Người vẫn một lòng trung tín, vì Người không thể nào chối bỏ chính mình. (2 Tm 2,13)

❦  Ghen ghét đốt nóng lên các cãi lộn, còn tình yêu che đậy mọi thứ xúc phạm. (Cn 10,12)

❦  Mọi lo âu, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em. (1 Pr 5,7)

❦  Mẹ đi đâu con sẽ đi đó. Mẹ lưu lại đâu con sẽ lưu lại đó. Dân của mẹ sẽ là dân của con. Thiên Chúa của mẹ sẽ là Thiên Chúa của con. Mẹ chết ở đâu con cũng sẽ chết ở đó. Xin Giavê xử tàn nhẫn với con và còn hơn thế nữa, nếu không phải chỉ cái chết mới làm con lìa mẹ. (Rt 16-17)

LẮNG NGHE: Chúng tôi là sứ giả thay mặt Đức Kitô, như thể chính Thiên Chúa dùng chúng tôi mà khuyên dạy. Vậy, nhân danh Đức Kitô chúng tôi nài xin anh em hãy làm hòa với Thiên Chúa. (2 Cr 5,20)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa nhìn thấy chúng con và biết rõ về chúng con, xin cho những cặp vợ chồng mỗi ngày bước đi trong sự khiêm nhường và sẵn sàng phục vụ lẫn nhau hơn là phục vụ chính mình, và xin gìn giữ họ khỏi tham vọng ích kỷ và sự tự phụ, kiêu ngạo và tấm lòng cứng cỏi đối với Chúa và đối với nhau đang làm tan vỡ hạnh phúc gia đình.

THỰC HÀNH: Áp dụng câu tục ngữ nầy  “Chồng giận thì vợ bớt lời – Cơm sôi bớt lửa chẳng đời nào khê “

vào đời sống hàng ngày của bạn nhé.

From: Do Dzung

NGUYỆN CẦU CHUNG ĐÔI 1-Ns Giang Ân- Cs sĩ Hồng Mơ..Thánh ca lễ cưới 

Vợ Chồng Và Những Rắc Rối Đầy Thú Vị – Nguyễn Khắc Hiền

Nguyễn Khắc Hiền

Để duy trì nòi giống nên nam và nữ những con người của hai giới tính vẫn cứ phải đến với nhau, ở với nhau một quãng thời gian dài đến trọn đời, chúng ta gọi đó là vợ chồng!

Trước khi tìm hiểu những bí ẩn rắc rối của quan hệ vợ chồng ta hãy cùng xem hai từ VỢ  – CHỒNG
VỢ, Một từ trắc nghe như lặng lẽ cam chịu thể hiện một tĩnh từ. Nhưng trong quan hệ giao tiếp chữ vợ luôn đứng trước chữ chồng. Ví dụ: “Vợ chồng tôi xin cảm ơn…”

CHỒNG- Một từ mang thanh bằng, nghe như sắp xếp dễ lăn mà chung chiêng thế nào? Phải chăng đây là động từ?
Mối quan hệ vợ chồng và một tưởng tưởng lãng mạn khẳng định điều này. Cái động và cái tĩnh gặp nhau tạo lên những bí ẩn thiêng mà đầy rắc rối. Thật là tĩnh mà động, động mà tĩnh.

Trong cuộc sống vợ chồng, vốn trước đó chưa ai có thể hình dung được một cách cụ thể, nhưng khi nó tới người ta vào cuộc rất nhanh chóng. Hai con người không có quan hệ huyết thống, vốn không quen biết nhau, sinh ra và lớn lên ở hai gia đình khác nhau về mọi phương diện: Ăn, ngủ , sở thích giáo dục…Vậy mà chỉ qua một giai đoạn ngắn, gọi là giai đoạn (tìm hiểu) yêu đương rồi đến ở với nhau chăm sóc cho nhau và sống với nhau lâu hơn những người ruột thịt của mình!

Hai con người không họ hàng ấy, không quen biết ấy bắt đầu chăm sóc cho nhau, lo lắng cho nhau. Họ nói với nhau bằng mắt nhiều hơn. Họ hiểu nhau ý nhị. trước mặt những người ngoài họ nói với nhau bằng ký hiệu, bằng ngôn ngữ riêng. (ngôn ngữ tình yêu) hay bằng mật mã. Họ thuộc những dáng điệu, đi đứng ăn nói. Họ chấp nhận và chiều theo mọi cá tính cả tốt lẫn xấu của nhau. Những kế hoạch làm ăn của vợ chồng được lặng lẽ thực hiện mà không cần văn bản
Họ bảo vệ nhau, hy sinh cho nhau thậm chí đến mù quáng. Họ làm đúng câu: “xấu chàng hổ ai .

Có những cặp vợ chồng đánh nhau, chửi nhau đến thậm tệ. Nhưng chỉ qua một thời gian rất ngắn họ lại anh, anh em, em không chút ngượng nghịu. Họ nhanh chóng tha thứ cho nhau .

Họ cười và nói chuyện với nhau nhiều hơn tất cả những người thân của chính họ  và cũng bức bội giận dỗi nhau nhiều hơn với những người thân khác.

Có thể nói ;  Cuộc sống vợ chồng là thiêng liêng bí ẩn rắc rối và đầy thú vị.
Có một ví dụ :Người vợ không may lên một cái nhọt nhỏ ở chỗ kín. (Khi chưa cần sự can thiệp của bác sỹ ) thì chắc chăn chỉ có người chồng chăm lo thuốc thang chứ không thể ai khác. Ngược lại ,người chồng cũng vậy. Con cái anh em khó thay thế được công việc ấy.

Thật đáng tiếc biết bao, có những cặp vợ chồng (đầu gối má kề) đã 15 năm hay 20 năm mà vẫn còn dẫn nhau ra tòa để ly dị.
Có phải đó là những con người hiếu thắng?. Chồng muốn thắng vợ điều gì để thể hịên đức lang quân hay vợ muốn thắng chồng..? và đôi khi họ lấy con ra làm trọng tài. Họ không còn nghĩ rằng ,người họ muốn thắng ấy lại là người đã từng chăm lo săn sóc minh và chia sẻ với mình những vui buồn…

Nói và viết về cuộc sống vợ chồng thật khó mà kể hết ra được. Đó là những bí ẩn đã tạo thành sức mạnh mà họ có thể tát cạn Biển Đông.

Chúng ta hãy xem người ngoài nói về họ: “Vợ chồng nhà ấy, hay nhà ấy có chuyện…” rõ ràng câu nói ấy coi vợ chồng họ chỉ là một  và chình họ nói về họ: ” anh ấy, nhà tôi,…” Họ nói về chồng mình, vợ mình như nói về chính mình.

Một cái tôi trọn vẹn!
Với quãng thời gian họ sống bên nhau từ 5 năm đến 60-70 năm, những cách gọi nhau âu yếm luôn giữ được âm sắc dịu dàng, mặc dù có thể thay đổi về từ ngữ.
Ví dụ: anh, em, cậu, tớ, mình, đằng ấy và cuối cùng là ông bà. Hai từ ông bà được dùng đến trọn đời
Tất cả những cụm từ ấy, mỗi cặp vợ chồng đều tự chọn mà không ai bắt buộc và quy ước bao giờ. Họ luôn trung thành với từ đầu tiên khi đến với nhau. Nếu người chồng đang gọi vợ bằng em mà chuyển sang gọi bằng cô tức là đã có vấn đề.
Sự thành đạt trên con đường công danh của vợ hay chồng đều phụ thuộc vào công sức của cả hai vợ chồng.

Thật đau đớn khi hai từ VỢ – CHỒNG đứng độc lập thì những bí ẩn rắc rối và đầy thú vị ấy đều tan biến và không còn có nghĩa nữa. Nếu một trong hai người phải ra đi trước thì tiếng khóc của người còn lại đau đớn và ai oán biết bao. Cái vòng tang trắng trên đầu người vợ hay chồng cũng mang một nét đặc biệt khác.

Ôi cuộc sống vợ chồng, rắc rối thiêng liêng bí ẩn mà thú vị*!

Nguyễn Khắc Hiền

From: Tuan Ba Cao & KimBang Nguyen


 

Lễ kính Thánh Gia – Cha Vương

Chúc bình an! Hôm nay Giáo Hội mừng lễ kính Thánh Gia, cầu mong gia đình bạn luôn hạnh phúc và bền vững trong Chúa Ki-tô, thánh cả Giuse, và Mẹ Maria nhé.

Cha Vương

Thứ 7: 30/12/2022

TIN MỪNG: Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng: “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy!” (Mt 2:13)

SUY NIỆM: Gia đình nào cũng gặp những khó khăn, khủng hoảng trong đời sống, do công ăn việc làm khó khăn, con cái hư hỏng, cha mẹ bất hoà… Phương thế vượt qua không phải là giận ghét, bạo lực, nghi kỵ, nhưng là TÌNH YÊU, tình yêu dựa trên đức ái . Chỉ có tình yêu mới “cứu vãn” được gia đình, một tình yêu dựa trên lòng đạo đức, vâng giữ điều răn Chúa dạy. Mời bạn suy niệm lời của Thánh Phaolô nhắc nhở bạn về đời sống gia đình theo tinh thần của Chúa. Đừng để tinh thần của thế tục lừa dối Bạn nhé. “Thưa anh em, anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau. Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái : đó là mối dây liên kết tuyệt hảo. Ước gì ơn bình an của Đức Ki-tô điều khiển tâm hồn anh em, vì trong một thân thể duy nhất, anh em đã được kêu gọi đến hưởng ơn bình an đó. Bởi vậy, anh em hãy hết dạ tri ân. Ước chi lời Đức Ki-tô ngự giữa anh em thật dồi dào phong phú. Anh em hãy dạy dỗ khuyên bảo nhau với tất cả sự khôn ngoan. Để tỏ lòng biết ơn, anh em hãy đem cả tâm hồn mà hát dâng Thiên Chúa những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca, do Thần Khí linh hứng. Anh em có làm gì, nói gì, thì hãy làm hãy nói nhân danh Chúa Giê-su, và nhờ Người mà cảm tạ Thiên Chúa Cha. Người làm vợ hãy phục tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa. [Xin lưu ý: Quan niệm văn hóa thời bấy giờ trong đó vợ phải phục tùng chồng, con cái phục tùng cha mẹ, và nô lệ phục tùng chủ nhân của họ. Nhưng câu này không phải thế, Thánh Phaolô đề cập tới việc phục tùng lẫn nhau hơn là sự cầm quyền của đối tượng này trên đối tượng khác, “hãy coi ai là ‘boss’ của ai nè”. Vợ chồng, vì thế, sẽ phục tùng lẫn nhau khi mỗi bên bắt chước tình yêu tự hiến của Đức Ki-tô đối với Hội Thánh. “Vì lòng kính sợ Đức Ki-tô, anh em hãy phục tùng lẫn nhau” (5:21)] Người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ. Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa. Những bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng.” (Côlôsê 3:12-21)

Câu/chữ nào đánh động bạn nhất, tại sao? Hãy chia sẻ cảm nghĩ của bạn với vợ, chồng, con, bạn bè, v.v… trong gia đình.

LẮNG NGHE: Thiên Chúa đã xuất hiện trên mặt đất và sống giữa loài người chúng ta. (Br 3,38)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Giêsu, gương mẫu của gia đình Thánh Gia dạy cho con biết tất cả hạnh phúc gia đình đều bắt nguồn từ việc tuân hành thánh ý Chúa. Xin cho các bậc phụ huynh và những người con cháu trong gia đình luôn biết chu toàn bổn phận của mình để gia đình được hạnh phúc, Thiên Chúa được vinh danh, xã hội luôn an bình.

THỰC HÀNH: Tránh ngôn từ dằn vặt, chỉ trích xem ai là người có lỗi trong gia đình, và hãy dặn lòng tập sống khoan dung hơn.

From: Đỗ Dzũng


 

Vợ Chồng nên ngủ chung hay ngủ riêng?-Trần Mỹ Duyệt

 Ba’o Mai

Trần Mỹ Duyệt

Văn chương bình dân đã dùng hình ảnh trên để diễn tả cảnh vợ chồng gắn bó, quen thuộc với nhau.

Ngoài ra, trong ca dao còn có câu: “Vợ chồng đầu gối tay ấp”, hoặc: “Đôi ta chung chiếu chung giường” để nói rằng vợ chồng không những chia cơm xẻ áo, mà còn cả chung chiếu, chung giường nữa.

Đã là vợ chồng sống với nhau cùng một nhà, thì phải ăn cùng mâm, cùng bàn, và dĩ nhiên là ngủ cùng giường, ngoại trừ trong thời gian vắng nhà, hoặc vợ hay chồng bệnh tật mà bắt buộc phải ngủ riêng. Thánh Kinh đã nói về sự gần gũi thân mật của vợ chồng khi viết: “Người nam sẽ bỏ cha mẹ mình và quyến luyến với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một” (Sáng Thế Ký 2:24). Sau này trong Tin Mừng Mátthêu, Đức Kitô đã nhắc lại, và thêm rằng: “Vì thế họ không còn là hai nữa, mà là một thân xác” (19:6).

Làm sao vợ chồng có thể “nên một” trong khi mỗi người một giường? Dưới cái nhìn tâm lý, vợ chồng ngủ chung mới hội đủ hai điều kiện chính yếu của tình yêu, đó là “nên một với người mình yêu” và “gần gũi với người yêu”.

Vợ chồng ngày nay với nhiều lý do, đang có xu hướng thích ngủ riêng. Ngủ riêng mỗi người một phòng, và chỉ sáp lại khi cả hai cần chuyện vợ chồng hoặc vì nhu cầu sinh lý. Theo một khảo cứu của National Sleep Foundation, có tới 25% cặp vợ chồng người Mỹ ngủ riêng. Và theo Đại học Toronto’s Ryerson, thì con số ấy tăng lên từ 30-40%. Vậy đâu là những lý do?

Lý do ngủ riêng

Những lý do theo National Sleep Foundation là vì giấc ngủ bị quấy rầy:

  • Người kia gáy to.
  • Người này có các loại mùi hôi làm cho khó chịu.
  • Cướp chăn mền của nhau.
  • Hot flashes (triệu chứng gây ra do hậu quả của thời kỳ tiền mãn kinh cũng như trong thời gian mãn kinh của phụ nữ). Bắt đầu khi người phụ nữ bước vào tuổi 40. Thí dụ, trong người nóng nảy, toát mồ hôi, bực bội, cáu gắt, hơi thở dồn dập…
  • Thời khoá biểu và thói quen khác nhau, người đi ngủ trước, người ngủ sau.

Ngoài ra, hay thức giấc thường xuyên vì tiếng động, tiểu đêm, hoặc trằn trọc khó ngủ. Người đọc sách, người dùng điện thoại, Iphone, Ipad, chơi games, xem ti vi, mở đèn, hay gây tiếng động ồn ào khiến người kia không thể ngủ được.

Nhưng về mặt ích lợi, cũng có những người thích không khí yên tĩnh, thích hợp với việc sáng tác, viết lách, sưu tầm, khảo cứu. Kẻ lại ưa sự riêng tư, mến không gian riêng, hành động theo phong cách của mình, và không muốn bị ai làm phiền cũng như làm phiền người khác. Và đối với một số người thì nhu cầu sinh lý không còn đòi hỏi nữa nên không cảm thấy nhu cầu cần ngủ chung.

Tóm lại, việc vợ chồng ngủ riêng đối với nhiều người được coi là bình thường, thoải mái, riêng tư, và có lợi cho sức khỏe. Nhưng căn cứ vào con số thống kê trên, liệu việc vợ chồng ngủ riêng có phải là một hiện tượng xã hội thời nay hay không? Hay vì quan niệm hôn nhân, gia đình đang từ từ biến dạng ngay trên giường ngủ?…

Ích lợi của ngủ chung

Theo những nhà nghiên cứu chuyên môn, và theo kết quả một số cuộc khảo cứu mang tính chất khoa học về việc những cặp vợ chồng ngủ chung, thì trước hay trong khi ngủ, hành động yêu thương, âu yếm, hôn, đụng chạm, hay vuốt ve của họ sẽ tạo ra kích thích tố oxytocin, còn được gọi là kích thích tố tình yêu “love hormone”. Nó giúp cơ thể thư giãn, giảm huyết áp và cũng góp phần cho việc chữa bệnh. Theo tâm sinh lý và phân tâm học, không thỏa mãn chính đáng nhu cầu sinh lý có thể dẫn đến trầm cảm, hoặc tự cô lập, và một số căn bệnh về thể lý cho cả chồng cũng như vợ.

Thống kê theo the Sleep Foundation, 60 phần trăm các cặp vợ chồng người Hoa Kỳ ngủ chung. Theo kết quả khảo cứu, lên giường cùng giờ với nhau thường mang lại rất nhiều điều ích lợi về sức khỏe thể lý cũng như tâm lý. [1]

Một giấc ngủ ngon ban đêm còn ảnh hưởng tích cực trực tiếp đến các sinh hoạt ngày hôm sau của một cặp vợ chồng. Ngủ ngon làm gia tăng giá trị của cuộc sống. Các ông sẽ tỏ ra dễ chịu, các bà ít cáu gắt và dịu dàng với chồng hơn sau một đêm hạnh phúc bên nhau. Ngoài ra, khi nằm bên nhau, cảm giác “an toàn” khiến giấc ngủ sâu, không bị hồi hộp. Lo lắng, chập chờn, thường là nguyên nhân của mất ngủ. Ngủ chung cũng rất có lợi cho những người bị bệnh mất ngủ, mộng du, hay gặp ác mộng vì nếu có chuyện gì xảy ra, người phối ngẫu có thể giúp đỡ hữu hiệu.

Ngủ chung và vai trò sinh lý

“Bước vào hôn nhân không vì nhu cầu sinh lý nhưng cần thực hiện sinh lý 1 cách có ý thức và yêu thương.” Hôn nhân đi kèm với sinh lý, nên ngủ chung khiến việc chăn gối tiện lợi và giúp vợ chồng hạnh phúc hơn. Khoảng cách của việc riêng giường khiến cảm hứng chăn gối và tình cảm dễ đi đến chỗ nguội lạnh và tắt hẳn.

Nhu cầu sinh lý, không chỉ mang ý nghĩa truyền sinh, nó còn đóng vai trò hòa giải và làm tan biến nhiều khó khăn, hiểu lầm hoặc lạnh giá khi hai vợ chồng hòa hợp và tan biến vào nhau trong một hành động sinh lý với ý thức tình yêu. Ca dao Việt Nam có một câu rất thích hợp và ứng dụng trong đời sống tâm sinh lý, tình cảm của vợ chồng. Nó cũng là một bí quyết giữ chồng rất tâm lý:

Ngủ chung tạo cơ hội cho hai tâm hồn dễ gần gũi và thông cảm nhau hơn. Họ có thể trao đổi, chia sẻ và hiểu nhau về những vấn đề cuộc sống. Cái giường vì thế được gọi là cái nôi êm ái của tình yêu vợ chồng.

Bồng lai của đôi hạc trắng chính là cái tổ, cũng như đối với cặp vợ chồng là chiếc giường êm ái. Vì ở trên cái giường mà:

Riêng đối với ảnh hưởng của văn hóa Việt Nam, khi bước vào tuổi cao niên, thường là tuổi 60 như lời Tam Nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến: “Sáu mươi ông đã lão ru mà!” vợ chồng thường ngủ riêng. Lời giải thích chung chung vẫn là, chúng tôi đã già rồi, chẳng còn hứng thú về việc đó nữa nên ngủ riêng mỗi người một giường cho khỏe. Nhưng sinh lý được cho là sự thỏa mãn tình cảm của hai phái. 40% đàn ông trên 70 vẫn còn ham muốn chuyện vợ chồng. Tại Hoa Kỳ, qua cuộc khảo cứu của Indiana University’s Center for Sexual Health Promotion, 43% đàn ông và 22% đàn bà ở lứa tuổi trên 70 vẫn còn có hành động sinh lý.

Và dẫu cho dù không còn “chuyện ấy” với nhau đi nữa, thì việc vợ chồng ngủ chung vẫn là một biểu lộ tình yêu tha thiết và bền chặt: “Yêu nhau cho đến đầu bạc, răng long!”

Và hai sẽ trở nên một

Trong hôn nhân, vợ chồng trở nên một: một tinh thần và một thân xác. Thánh Phaolô đã giải thích về vấn đề này trong thư gửi Côrinthô: “Vợ không có quyền trên thân xác mình nhưng là chồng. Cũng vậy, chồng không có quyền trên thân xác mình nhưng là vợ.” (1 Cor 7:4). Thân xác đã thuộc về nhau và là của nhau: “Xương của xương tôi, thịt của thịt tôi” (Sáng Thế Ký 2:23), không lẽ xương ngủ một nơi còn thịt ngủ một nơi.

Tóm lại từ căn bản Thánh Kinh đến những khảo cứu khoa học, cũng như từ những khám phá tâm lý, thì việc vợ chồng ngủ chung với nhau là một việc làm bắt buộc, và cần thiết. Nếu vì bất cứ lý do gì mà vợ chồng không ngủ chung với nhau thì đó chỉ là một giải pháp tạm thời cần phải giải quyết. Đã là vợ chồng chúng ta không có lý do gì để ngủ riêng.

Trần Mỹ Duyệt

(Hiệu đính từ bài viết đã được phổ biến ngày Nov.1, 2017)

Tài liệu tham khảo:

  1. Sleep Centers of Middle Tennessee

https://sleepcenterinfo.com › blog › should-i-go-to-bed-a..


 

TÔI MUỐN NÊN THÁNH

Làm sao để nên thánh trong đời thường hằng ngày ?

Mời bạn đón đọc chuyện kể của Cha Mễn  sau đây :

Có một chị nội trợ, có chồng, có con, trong một gia đình rất bình thường, đã viết một lá thư tâm sự với một linh mục, được đăng công khai trên tờ báo Công Giáo Và Dân Tộc cách đây vài năm. Nội dung của lá thư đại khái như sau:

Kính thưa cha, qua những gì cha đã giảng dạy trong dịp tĩnh tâm vừa qua và qua những gì con đã đọc được trong kinh thánh, con thấy một ngày sống của Chúa Giêsu quả là tất bật. Ngài rất vĩ đại. Ngài quả là một Đấng Thiên Sai. Ngài quả là một Đấng tiên tri. Ngài quả là một vị Vua Cao Cả. Ngài quả là một vị tư tế thánh thiện tuyệt hảo. Ngài chữa bệnh. Ngài rao giảng trên núi. Ngài làm phép lạ. Ngài gọi anh mù ra riêng một bên, rồi làm cho anh ta được sáng mắt. Ngài biến đổi tâm hồn của một cô gái bị 7 quỷ dữ ám. Ngài làm cho kẻ chết sống lại. Và Ngài đã làm biết bao nhiêu chuyện phi thường, giúp cho không biết bao nhiêu người. Quả thật, quả thật, con yêu mến Chúa vô cùng, con cảm phục Chúa vô chừng.

Nhưng, khi càng cảm phục Chúa bao nhiêu thì con lại càng cảm thấy buồn bã bấy nhiêu.

Con buồn, vì một ngày sống của con sao mà không giống Chúa tí nào cả.

Thưa cha, từ sáng sớm, vừa mở mắt ra, là con phải lo cà phê cho chồng, lo sữa cho con nhỏ, lo chiên cơm cho những đứa con lớn cho chúng ăn, để chúng kịp giờ đi học. Bản thân con cũng chưa kịp rửa mặt nữa.

Khi mà tất cả, chồng đi làm, con đi học, thì lạy Chúa và thưa cha, con lại phải lo đi thu gom những tàn dư của những áo quần mặc hôm trước. Con có hàng thau đồ. Rồi lạy Chúa, ngày nào cũng thau đồ. Thứ hai thau đồ. Thứ ba thao đồ. Thứ tư đồ đầy thau. Thứ năm thau đầy đồ. Và con phải giặt, phải xả, phải phơi, phải ủi, phải xếp, phải đưa vào tủ cho ngăn nắp, cho gọn gàng, của ai ra người đó. Ngày nào cũng chỉ có bấy nhiêu thôi, con đâu có làm được những chuyện gì gọi là vĩ đại, con đâu có làm được gì gọi là cao cả như Chúa đâu. Cho nên con cảm thấy buồn và con rất buồn. Buồn, vì con cảm thấy xa sự thánh thiện quá.

Rồi lạy Chúa, khi phơi đồ xong, con vừa chỉ kịp rửa mặt, thì cái giỏ treo ở góc bếp kêu lên, chị ơi em nè chị. Thế là con xách giỏ ra chợ.Đi chợ vừa về thì ông táo ở bếp lên tiếng: Chị ơi em đây, em sẵn sàng rồi, chị có dùng đến không ?

Rồi việc lo cho ông táo xong, thì cũng lại là lúc chồng về, con về. Thế là con lo dọn bữa ăn trưa cho mọi người.

Ăn xong, họ đi ngủ trưa, còn con thì lại phải lo lấy đồ phơi vô nhà. Lại ủi, lại xếp, lại đơm nút, lại vá những chỗ hình chữ L, rồi lại xếp vô tủ.

Rồi lạy Chúa, buổi chiều về những đứa con đại học chữ to kêu ơi ới: Mẹ ơi cho con tắm. Thế là con lại phải xăng tay áo lên, lại phải xăng quần lên để tắm cho chúng nó.

Rồi cha ơi, Chúa ơi, tối đến, lại cơm tối.

Cơm tối xong, con mệt quá, con đi ngủ. Có khi, con chỉ kịp đọc qua quýt một vài kinh cho an tâm là đã xong bổn phận đọc kinh tối.

Mà rồi nào có được ngủ yên đâu. Mới 11 giờ đêm, thì đồng hồ nước đã gọi. Thế là phải xách xô, lại phải xách ống nước ra để chuyền nước, kẻo ngày mai không có nước xài. Bởi lâu nay, nước hay bị cúp thất thường.

Đang chuyền nước thì thằng con trai nhỏ ở trong mùng kêu ơi ới: Mẹ ơi cho con đái.

Cho nên cha ơi, Chúa ơi, con thấy một ngày của con sao mà xa vời với Chúa Giêsu quá.

Chúa Giêsu thánh thiện và vĩ đại bao nhiêu, thì con lại thấy một ngày sống của con sao nó tầm thường và chán chường bấy nhiêu. Con buồn quá.

***

Thế nhưng, vị linh mục đó đã trả lời cho lá thư của chị như sau:

Chị ơi, trong một bài giảng phong thánh cho 1 vị thánh hiển tu, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô Đệ Nhị đã nói với các vị Hồng y, với các quan khách, và với cộng đoàn dân Chúa đang dự lễ hôm đó như sau:

“Kính thưa chư vị quý mến. Cho đến hôm nay, tôi vẫn chưa tìm thấy được một việc gì nổi bật nơi vị thánh của chúng ta, để chia sẻ với quý chư vị. Bởi vị thánh này chỉ làm toàn những việc tầm thường thôi.

Ngài không có làm gì gọi là cao cả: Ngài không có bằng cấp cử nhân, tiến sĩ.  Ngài không phải là thành viên của hàn lâm viện. Ngài không hề có đi rao giảng ở các nước truyền giáo. Suốt đời của Ngài không hề làm một  phép lạ nào.

Thế nhưng, thưa qúy chư vị.Không phải tổng số những việc làm, sẽ đánh giá sự thánh thiện của một người.

– Không phải giá trị cao thấp, lớn nhỏ của việc làm, để đánh giá sự thánh thiện của một người.

Nhưng là chính cường độ tình yêu được đặt trong mỗi việc làm, sẽ đánh giá sự thánh thiện của một người.

Vậy thì chị ơi, xin chị đừng có sợ cái thau đồ. Mà chị hãy sợ:

– Trong mỗi thau đồ, chị có đặt cường độ tình yêu ở trong đó hay không ?

– Chị có đặt sức mạnh của tình yêu và lòng kiên nhẫn ở trong đó hay không?

Càng yêu Chúa, càng yêu chồng, càng yêu con nhiều, thì thau đồ đó sẽ đánh dấu sự thánh thiện của chị.

Như vậy, cái mà chị cho là tầm thường thì coi chừng, đó chính là chìa khóa mở cửa Thiên Đàng cho chị, nếu chị biết sử dụng chìa khóa đó.

Xin chị đừng quá mơ ước những chuyện cao siêu, những chuyện phi thường.

– Chị muốn được tử đạo ư ? Còn bổn phận lo cho chồng, lo cho con, ai sẽ gánh vác ?

– Trốn tránh trách nhiệm của mình có phải là công đức, có phải là thánh thiện trước mặt Chúa không ?

Mà mơ ước tử đạo kiểu của chị, thì nói thiệt thời này, sẽ không còn nữa đâu, chị đừng mơ. Chính khi chị cố gắng chu toàn những bổn phận hằng ngày, chính khi chị làm những việc tầm thường, những việc nho nhỏ như chị đã làm, đang làm và sẽ tiếp tục làm ở trong gia đình, mà biết đặt cường độ tình yêu trong đó, yêu Chúa, yêu chồng, yêu con, thì có thể coi đó là tử đạo rồi đó. Và sự thánh thiện sẽ được Chúa đánh giá cũng từ đó.

Lạy Chúa, xin cho con biết đặt cường độ tình yêu vào trong từng việc làm hằng ngày của con, để con xứng đáng là con Chúa và đáng được Chúa yêu thương hơn nữa. Amen.

From: Ngọc Nga & KimBang Nguyen


 

ĂN NĂN

ĂN NĂN

Vợ chồng tôi sắp li hôn.

Sau 2 năm yêu nhau và 16 năm chung sống. Chúng tôi đến với nhau từ thời tôi còn hai bàn tay trắng. Hai vợ chồng trầy trật tạo dựng sự nghiệp, cuối cùng rồi cũng có ngày phát triển như hôm nay. Nhưng khi kinh tế đã đủ đầy thì tình yêu cũng thay đổi..Thực ra là do tôi đã nguôi dần cảm xúc với vợ. Tôi ngoại tình và tự thấy cuộc sống hôn nhân quá tẻ nhạt. Sống chung thực ra chỉ làm vợ tôi thêm đau khổ, vậy nên tôi nghĩ li hôn là giải pháp. Vợ tôi ngày xưa rất cá tính, cô ấy tất nhiên không chịu, nhưng sự im lặng kéo dài cũng khiến cô ấy ngột ngạt. Phụ nữ thực ra không giỏi chịu đựng như người ta tưởng, nhất là về phương diện tình cảm, nếu không níu được họ vẫn biết sẵn sàng buông….

Hôm qua nhà bên vợ có đám giỗ, vợ bảo nhà năm này không làm cỗ, chỉ bày chút hoa quả cúng tổ tiên thôi. Anh về cũng được, nếu bận thì thôi. Vợ nói thì nói vậy, tôi tự thấy vẫn nên về.

Bộ Sưu Tập Hình Ảnh Nhà Quê Miền Tây Cực Chất: Hơn 999+ Hình Ảnh 4K

Bố mẹ vợ đón tôi vẫn bằng nụ cười như mọi khi nhưng có vẻ hơi khách khí. Có lẽ vì biết chúng tôi sắp chia tay nên họ đón tôi như khách, không cho tôi động tay động chân việc gì. Mẹ vợ nhìn tôi lạnh nhạt, còn bố vợ đối với tôi vẫn thân tình niềm nở. Bố vợ tôi là người ít nói. Từ ngày làm rể ông, chưa bao giờ tôi thấy ông can thiệp vào chuyện gia đình con cái.

Nhưng lần này có vẻ như ông muốn nói. Ông bảo: Từ trước giờ bố vẫn đối với tôi như hai người đàn ông với nhau. Nhưng hôm nay bố muốn nói chuyện với tôi là tư cách bố vợ.

Giọng ông chậm rãi, đều đều, nhỏ đủ để tôi nghe.

Ngày xưa hồi cái Bống nó yêu con, bố mẹ không đồng ý. Bố mẹ chỉ có mình nó là con, bao yêu thương chăm sóc dồn cho nó cả. Tính nó từ bé đã ương bướng vì được bố mẹ nuông chiêu, cưng như hoa như trứng. Bố vẫn nghĩ nó lớn lên trong đủ đầy sẽ không thể nào chịu được khốn khó. Ngày nó nói yêu con và muốn lấy con, bố đã cản ngăn, không phải vì chê con mà vì sợ con gái bố nông nổi. Nó quen ăn sung mặc sướng, con thì thiếu thốn khổ nghèo. Nó vốn quen đón đưa, con thì một mái nhà để ở cũng không có. Nó yêu con, tưởng tình yêu là vĩ đại lắm, tưởng phong ba gì cũng vượt được, nhưng khi đối mặt với thực tại cơm tiền có chịu nổi không? Bố chỉ sợ nó lấy con rồi, được dăm bữa nửa tháng sẽ chạy về nhà than rằng con không quen chịu khổ, như vậy sẽ rất thiệt thòi cho con. Dù vậy nó vẫn kiên quyết lấy, nó khóc lóc suốt ngày, nó quỳ lạy van xin. Làm cha mẹ, không thể thấy con mình yêu sống yêu chết mà nỡ can ngăn. Thôi thì nó lớn rồi, tự làm tự chịu. Các con về với nhau, nhà phải đi thuê. Ba lần bảy lượt bố nói các con về sống chung, nó bảo không về. Nó không muốn con cảm thấy xấu hổ vì cậy nhờ nhà vợ, ăn không dám ăn, nói không dám nói. Rồi trong lúc khốn khó, con tập tành kinh doanh. Nó cũng nghỉ việc nhà nước hỗ trợ con. Nó mang bầu trong thời gian làm ăn nhiều thất bại. Đôi bận nó về nhà, người lả đi vì suy nhược, nhưng nó giấu con, không muốn con nghĩ ngợi mông lung. Cuối cùng thì có công trồng cây cũng đến ngày hái quả. Các con dần có của ăn của để. Đứa trước lớn lên, đứa sau ra đời. Bố mẹ nhìn vào, cảm thấy hạnh phúc vì con mình đã trưởng thành, cứng cáp. Lâu rồi nó về nhà, mấy lần trốn trong nhà tắm khóc. Mẹ con biết mới cố tra hỏi, nó bảo chồng con ngoại tình. Nó bảo nó không khóc trước mặt chồng, không muốn tỏ ra yếu đuối. Bố cũng không ngờ đứa con gái cá tính và bướng bỉnh ngày xưa nay lại trở nên yếu mềm như vậy. Từ bé tới lớn, người có thể làm nó khóc cũng chỉ có con. Người ta nói:

– Khó khăn thử thách lòng chung thủy của đàn bà.
– Giàu có thử thách lòng chung thủy của đàn ông.

Khó khăn không làm lung lạc ý chí và tình yêu của vợ con, nhưng tiền bạc đã làm con thay đổi. Bố không biết rốt cuộc là con gái bố đã làm sai điều gì với con, nó không biết ăn ở hay đối nhân xử thế tệ bạc? Nó ăn chơi trác táng hay bỏ bê chồng con? Là nó không tốt ở chỗ nào, hay chỉ vì đơn giản là con khát thèm sự mới mẻ? Con nhìn xem, người phụ nữ đầu ấp tay gối với con 16 năm qua. 16 năm tuổi thanh xuân đẹp nhất cuộc đời nó dành để cùng con mưu sinh bươn chải. 16 năm nó bận bịu cho chồng cho con đến quên cả đòi hỏi.

Giờ đến khi kinh tế đủ đầy rồi thì lại đối diện với cảnh chia ly.

Người phụ nữ đã vì con mà từ bỏ đầy đủ ấm êm. Vì con mà cam tâm chịu khổ. Vì con mà mạnh mẽ, cũng vì con mà yếu đuối.

Cuối cùng con lại làm khổ nó chỉ vì một người phụ nữ chưa một ngày vì con mà hao tâm tổn sức. Người phụ nữ con đang yêu hiện tại, bố nghĩ nó chẳng có gì hơn vợ con, ngoại trừ tuổi trẻ. Tuổi trẻ vợ con cũng đã từng có, nhưng nó đã dành hết cho con rồi. Tiền bạc mà người phụ nữ kia đang được hưởng từ con, cũng có một phần mồ hôi và nước mắt của vợ con trong đó.

Là đàn ông bố biết, bản năng chinh phục ẩn giấu trong mỗi người. Nhiều khi chúng ta nhìn con mồi nằm gọn trong hang của mình rồi thì thèm khát những con mồi đang tung tăng ngoài kia. Ta thường đứng bên này đồi rồi ngó sang bên kia đồi xuýt xoa “ở bên kia cỏ sao mà xanh thế”. Thực tế thì đứng núi này chắc chắn sẽ thấy núi khác cao hơn. Bố không muốn trách móc con. Nhưng bố là bố thì cũng như con đối với con của mình.

Làm bố, không thể thấy con mình khổ đau mà làm ngơ, không thể thấy con mình chịu ấm ức mà không lên tiếng. Làm bố của một cô con gái, ngay cả khi thấy nó cười vẫn cảm thấy bất an…

Chưa bao giờ tôi thấy bố vợ tôi nói nhiều như hôm nay, cũng chưa bao giờ ông uống rượu nhiều như vậy. Cả buổi tôi không nói một lời nào, chỉ sợ mỗi câu mình nói ra sẽ trở nên vô duyên vô dụng.

Vợ tôi từ đâu chạy ra, giật chén rượu trên tay bố:

Bố ạ, bố đừng uống nữa, đừng nói những chuyện vô nghĩa như thế nữa. Con đã giữ đúng lời hứa với bố ngày xưa “Dù khổ cực đến đâu cũng không phụ bỏ anh ấy”. Bố xem con gái bố mạnh mẽ thế này, con có khóc đâu mà bố lại khóc!

Bạn trai Hòa Minzy ẩn ý gia đình đã có con với bức ảnh 3 người và bé ...

Trong giây phút ấy nghe lời kể của ông, bao nhiêu kí ức hiện về trong trí nhớ như một cuộn phim quay chậm lại từng chi tiết. Người ta vẫn thường nói “khi bình yên, người ta thường quên đi những lời thề trong giông bão”, quả không sai.

Dù sao thì ngày mai tôi vẫn phải đến tòa án…

Đến tòa để rút lại đơn li hôn.

NB

 From: Ngoc Bich& KimBang Nguyen


 

Tại sao gia đình tôi hòa thuận?

Tôi rất sợ phải nghe ba mẹ cãi nhau. Tôi thường phải làm quan tòa và lẫn lộn không biết nên nghĩ gì. Mẹ hay nói:

– Con thấy ba kỳ cục không, nếu gặp người đàn bà khác, bà ta đã đập tan mọi thứ trong nhà ra rồi.

Ngược lại ba thường hỏi:

– Con gái, tuy con còn bé nhưng con có thấy ba chịu đựng mẹ giỏi như thế nào không? Ba phải làm sao đây?

Tôi hay nhìn những tấm hình ba mẹ chụp thời mới cưới treo trên tường, hai người nhìn nhau tươi cười hạnh phúc làm sao. Họ đã từng yêu nhau thắm thiết, tại sao tình yêu lại thay đổi mau chóng và thê thảm như vậy. Họ rất khó quên, khi gây gỗ thường kể đi kể lại những chuyện giận hờn xảy ra năm xửa năm xưa, rồi từ từ nặng lời với nhau. Tôi và em gái cũng hay có chuyện vì giành đồ chơi, hay vì phân công dọn dẹp nhà cửa không đều, nhưng chỉ chút sau là chúng tôi quên và tiếp tục chơi với nhau vui vẻ. Tôi muốn gia đình hòa thuận, êm ấm như hồi tôi còn bé. Lâu rồi chúng tôi không được đi picnic, đi câu cá với nhau.

Ngày ba tôi đập tan những tấm hình đám cưới treo trên tường, là ngày ba mẹ quyết định ly dị. Ba mẹ gọi hai chị em tôi vào phòng, chúng tôi đứng trên những mảnh vụn và được hỏi:

– Hai đứa con phải quyết định, đứa nào muốn ở với mẹ, đứa nào muốn ở với ba. Chúng ta sẽ phải chia hai.

Tôi và em gái chỉ biết khóc. Cách đây mấy tháng, tôi cũng giúp ý kiến thằng Tâm để nó chọn lựa bố hay mẹ. Bây giờ tới phiên nó sẽ giúp tôi? Tôi biết Tâm rất khổ, trong lớp nó không còn muốn chơi với ai cả ngoại trừ tôi. Cô giáo và những bạn hiểu chuyện thường nói lời an ủi, thương hại và cũng làm nó thêm bực mình, muốn lẩn tránh. Nó trở nên ít nói và không cười nữa. Tôi biết rồi sẽ phải trải qua những chuyện y như vậy. Tôi rất sợ.

Đêm hôm đó tôi không ngủ được, chạy sang phòng em thấy nó còn thức, tôi rủ nó ra bàn thờ cùng đọc kinh. Chúng tôi chỉ thuộc kinh Lạy Cha và Kính Mừng, tôi ước gì có thể đọc được những kinh thật dài như người ta đã đọc trong nhà thờ để Chúa hiểu và lắng nghe chúng tôi hơn.

Một chút sau ba má tôi cũng ra phòng khách cùng quỳ đọc kinh với chúng tôi – có lẽ vì nửa đêm tiếng cầu kinh của chị em tôi lớn quá làm họ không ngủ được. Thật là nhiệm mầu, sau khi đọc kinh, ba má tôi đã xin lỗi nhau và quyết định không ly dị nữa. Tất cả chúng tôi cùng khóc.

Tôi nghe mẹ tôi kể với bạn của bà, nhờ sự thành khẩn của hai đứa tôi trong lần đọc kinh đó mà bà đã suy nghĩ lại. Tình trạng gia đình tôi từ đó khá hẳn. Gia đình tôi càng ngày càng hòa thuận.

Ba đã treo lại những tấm hình đám cưới lên tường và treo thêm tấm gia đình bốn người chúng tôi vừa chụp ở tiệm.

Tôi tin lời cầu nguyện sẽ luôn được Chúa chấp nhận nếu mình cầu xin hết lòng và ở trong một hoàn cảnh thật sự cần giúp đỡ. Tôi cũng an tâm không cần phải học nhiều bài kinh dài và mới, Lạy cha và Kính mừng có thể tạm đủ.

ST

nguồn trên mạng

From:TU-PHUNG


 

Nỗi buồn lớn nhất của người già không phải bệnh tật…

Lương Văn Can 75.

Kimtrong Lam

Nỗi buồn lớn nhất của người già không phải bệnh tật mà là một điều tưởng chừng như nghịch lý.

Người ta sợ tuổi già không ai chăm sóc, nhưng đó chưa phải là tất cả. Chính điều này mới là sự ám ảnh của người già.

Ông Hùng, 71 tuổi: Cuộc sống ở quê khiến tôi tự do và thoải mái

Tôi năm nay đã 71 tuổi rồi, tôi làm trong ngành điện, đã nghỉ hưu. Tôi sống một mình ở quê, dù cô đơn nhưng tôi thấy cuộc sống thoải mái. Tôi có 4 người con, tôi đã mất vợ từ sớm. Các con tôi may mắn có công việc và gia đình ổn cả.

Không ai trong số chúng muốn sống với tôi, ban đầu buồn nhưng tôi nghĩ các con cũng có gia đình, hãy để chúng sống riêng thật thoải mái.

Tôi ở quê thường chơi cờ, đi bộ cùng với những người lớn tuổi trong làng quê.

Từ lâu tôi chỉ có bạn bè bầu bạn, vợ mất sớm nên tôi chỉ có những người bạn. Dù điều kiện có hạn nhưng chúng tôi là một nhóm bạn cũ cùng nhau vui vẻ và tôi đã có khoảng thời gian rất vui vẻ.

Dù các con của tôi không ở bên cạnh nhưng tôi vẫn có lương hưu riêng. Cộng thêm tiền bảo hiểm thì tôi sống thoải mái.

Sau khi nhập viện vì đau tim, chú Hùng phải chuyển đến nhà con trai

Cứ tưởng chú Hùng có thể sống mãi những năm tháng hạnh phúc ở làng quê, nhưng rồi ông bị đột quỵ, may mắn cứu được nhưng sức khỏe giảm sút đi rất nhiều. Nếu không có những người bạn qua đi tìm ông thì có lẽ ông đã mất rồi.

Cả 4 đứa con đều về thăm bố. Họ sợ hãi và nói sẽ đưa chú Hùng lên sống cùng. Ban đầu chú Hùng không đồng ý nhưng rồi vì sức khỏe yếu ông đành đồng ý.

Chú Hùng chọn sống với con trai út, căn nhà của con trai út rộng rãi nhất nên cũng thoải mái.

Ngày ông Hùng đi những người bạn cũng khuyên nhủ ông lên đó vì ở quê chẳng có ai chăm sóc cả.

Thật không thoải mái khi sống ở nhà con trai

Khi lên thành phố thì chú Hùng tâm sự:

Ban đầu gia đình con trai rất nồng nhiệt, con để tôi ở phòng riêng, mua giường, nội thất mới. Mỗi bữa con đều làm những món tôi thích.

Ở với con trai thì tôi cũng có thời gian chơi với cháu. Nhưng rồi thời gian tốt đẹp không kéo dài được. Tôi có thói quen tắm cách ngày vì tôi cho rằng mình không làm gì nên chẳng cần ngày nào tắm. Nhưng con dâu tôi nghĩ tôi bẩn nên thường bảo con trai nhắc nhở tôi đi tắm.Tôi còn nhớ con dâu đã nói: “Bố nặng mùi quá, anh bảo bố đi tắm đi, nếu không em sẽ không ăn cơm cùng đâu”.

Quần áo cũng thế, tôi nghĩ 2, 3 ngày mới thay lần. Đồ lót thì tôi thay thường xuyên. Nhưng con dâu không đồng ý.

Tôi muốn giúp cháu học bài nhưng cháu không muốn tôi giúp. Sau đó tôi biết con dâu không muốn tôi dạy cho cháu.

Địa vị của tôi trong gia đình ngày càng thấp, giống như một gánh nặng

Chú Hùng còn tâm sự thêm: Tôi thấy địa vị của mình trong nhà con trai ngày càng thấp, dù tôi có muốn giúp đỡ gì thì con dâu cũng bảo không cần.

Có lần con dâu ốm, con trai đi làm nên tôi cố gắng nấu bữa tối giúp con dâu. Nhưng tối đó con dâu kéo chồng vào phòng vào là tôi nấu quá mặn, khiến nó không thể ăn được. Nghe xong, tôi cảm thấy rất buồn, thấy mình như một gánh nặng. Con trai tôi không nói gì, chỉ mời tôi ra phòng khách xem TV.

Tôi sống những ngày cảm xúc buồn tủi lẫn lộn. Tôi là người lớn tuổi nhất nhà, nhưng tôi phải hứng chịu mọi sự giận dữ của các con.

Bây giờ tôi sống rất thận trọng, dè dặt với gia đình con trai

Tôi rất muốn nói chuyện với con dâu, nhưng tôi không thể chịu nổi cảnh nó sẽ làm khổ con trai nếu tôi nói ra.

Tôi nhận ra mình phải ăn nói cẩn thận để không làm mất lòng con dâu. Nếu con dâu thực sự không chịu nổi mà yêu cầu con trai để tôi về quê thì cuộc sống của tôi sẽ càng khó khăn hơn đối với một ông già ốm yếu.

Nếu tôi về quê chắc chắn sẽ không có ai chăm sóc cả. Thế nên tôi sẽ tự lập, chiều theo ý của con dâu. Những ngày bây giờ của tôi thật sự là bi kịch.

VietBF@sưu tập


 

Lá Thư Con Gái Gửi Bố Mẹ Trước Ngày Ly Hôn: “Ngày Mai Con Sẽ Thành Trẻ Mồ Côi”

Kimtrong Lam – Lương Văn Can 75.

Con sẽ không chọn bố, không chọn mẹ và cũng không muốn chờ đến lúc có em mới thành mồ côi. Ngày mai, khi bố mẹ ly hôn, con sẽ thành trẻ mồ côi luôn.

Một cặp vợ chồng quyết định ly hôn sau 10 năm chung sống. Họ đã thường xuyên cãi vã nhau trong nhiều năm qua, không chịu đựng nổi, cả hai quyết định giải thoát cho nhau để đi tìm hạnh phúc riêng. Điều duy nhất khiến cả hai còn níu giữ nhau suốt 10 năm chính là cô con gái nhỏ của họ, nhưng rồi, cái tôi cá nhân vẫn chiến thắng, họ cho rằng chia tay sớm thì con chưa hiểu gì, sẽ dễ chấp nhận mọi việc hơn…

Một ngày trước khi hai người ra tòa, người mẹ vào phòng con gái nhỏ và bỗng thấy một lá thư con để lại dưới gối…

“Bố mẹ ơi,

Cô giáo con nói, những chuyện chúng ta không thể nói với nhau bằng lời thì nên dùng cách viết thư để có thể nói hết những gì mình muốn cho người khác nghe. Những ngày này, con có rất nhiều điều muốn nói với bố mẹ, nhưng bố cứ đi từ sáng đến đêm mới về. Con chỉ gặp bố trong mơ. Mẹ thì luôn buồn và khóc, con muốn lại gần nhưng con lại sợ. Nên, con đành viết thư.

Con nghe bà nội nói: “Trẻ con chả biết cái gì cả đâu.” Con muốn viết cho bố mẹ để nói với mọi người rằng, con biết tất cả mọi thứ.

Con biết ly hôn là gì.

Ở lớp con có bạn Minh Tú, có cả bạn Anh Khang, bố mẹ các bạn ý đều ly hôn lâu rồi. Minh Tú bảo với con ly hôn là mình không còn được sống cùng bố hoặc cùng mẹ nữa. Con sẽ phải chọn một trong hai. Nếu ở cùng bố thì không bao giờ còn thấy mẹ, còn nếu chọn sống cùng mẹ thì sẽ chẳng bao giờ được bố ôm vào lòng nữa.

Bạn bảo con nên suy nghĩ từ bây giờ xem yêu ai hơn để mà còn chọn. Nhưng con nghĩ mấy tháng vẫn không chọn được. Nếu đến ngày bố mẹ ly hôn con vẫn chọn không được thì con sẽ ra đi, con chẳng ở cùng ai cả để đỡ phải chọn.

Còn Anh Khang thì nói với con, ly hôn tức là con sẽ trở thành trẻ mồ côi, là không có bố cũng chẳng có mẹ đâu. Bố Anh Khang sau khi ly hôn đã cưới một cô rất xinh rồi sinh cho bạn ý một em gái. Em ý gọi bố Anh Khang là bố, gọi cô kia là mẹ, thế là bạn ý mất bố. Rồi không lâu sau, mẹ Anh Khang cũng cưới một chú khác và sinh một em bé trai khác. Vậy là bạn ý mất luôn cả mẹ.

Con đã suy nghĩ rất kĩ về vấn đề này. Và cuối cùng, con chọn làm trẻ mồ côi. Con sẽ không chọn bố, không chọn mẹ và cũng không muốn chờ đến lúc có em mới thành mồ côi. Ngày mai, khi bố mẹ ly hôn, con sẽ thành trẻ mồ côi luôn. Bố mẹ yên tâm nhé!

Mấy hôm trước, mẹ nói với con, bố mẹ không hạnh phúc nên buộc phải chia tay. Đúng là con không hiểu hạnh phúc là gì thật.

Con vẫn nhớ khi con học mẫu giáo. Mỗi buổi sáng bố mẹ đều đưa con đến trường, cả bố và mẹ. Hồi đó mỗi ngày, cả nhà chúng ta cùng đi ăn sáng, mẹ thường bảo bố ăn trước, mẹ đút cho con xong rồi mới ăn phần của mình. Khi đến trường, lần nào bố cũng bế con lên lớp vì sợ con nặng, mẹ bế con leo 3 tầng gác sẽ mệt. Lúc đó con còn bé tí, con không biết gì thật. Nhưng giờ con đã 9 tuổi, con nhớ lại khi đó, mẹ cười rất nhiều, bố cũng vui vẻ rất nhiều. Như thế không được gọi là hạnh phúc ạ?

Rồi con nhớ khi đó, mỗi buổi tối nhà ta thường nằm ở salon nghe nhạc. Nhà mình khi đấy nhỏ tí xíu, có mỗi một phòng làm tất cả mọi thứ từ nấu ăn đến đi ngủ. Mỗi tối lúc mẹ nấu cơm, bố sẽ bật nhạc rồi cùng con múa theo nhạc. Mẹ thì vừa nấu vừa cười đến chảy cả nước mắt vì 2 bố con. Con nghĩ lại hồi đó con vui lắm, như thế cũng không được coi là hạnh phúc ạ?

Khi con vào lớp 1, cả nhà mình đi Nha Trang nghỉ mát. Con nắm tay, một bên là bố, một bên là mẹ đi dạo bên bờ biển, con vừa hát vừa nhảy tung tăng. Giờ chỉ cần nhớ lại con cũng thấy thích lắm rồi. Bố mẹ ly hôn rồi, cả nhà mình có thể vẫn đi nghỉ mát như thế có được không?

Thư con viết dài rồi mà con cũng buồn ngủ quá. Bố mẹ quyết định ly hôn, con không thể cản được. Con cũng quyết định sẽ làm trẻ mồ côi giống bạn Anh Khang rồi. Bố mẹ cũng đừng cản con. Mẹ đã nói: ai cũng cần phải được hạnh phúc. Con cũng chưa hiểu ý mẹ lắm nhưng trẻ mồ côi không biết có hạnh phúc hơn được bây giờ hay không. Nếu không, con sẽ lại suy nghĩ lại sau.

Chào bố mẹ,”

Đọc xong lá thư của đứa con gái nhỏ, người mẹ ướt nước mắt đem sang cho chồng đang thu dọn hành lý xem. Cả hai nhìn nhau, nghĩ đến đứa con đáng yêu của mình và câu nói cứ xoáy mãi trong đầu họ. Ly hôn, bố mẹ sẽ tìm hạnh phúc mới, còn con… sẽ trở thành trẻ mồ côi!

GIẢI QUYẾT XUNG KHẮC GIA ĐÌNH

Rung Nga Nguyen

Xung đột gia đình là gì và 5 cách giải quyết hiệu quả

Khi có điều bế tắc thường người ta chỉ nghĩ đến người khác phải thay đổi mà không nghĩ đến “thay đổi mình” và nghĩ đến“Chia tay” hoặc thay đổi “Hôn nhân” đó là một cách giải quyết sai lầm! Đang đi gặp hòn sỏi vào trong giầy làm ta khó chịu, ta giũ bỏ hạt sỏi hay dục bỏ đôi giầy? Vợ chồng nên kiềm chế nhẫn nhịn nhau để gia đình không đổ vỡ, con cái khỏi xáo trộn bơ vơ…

Để giải quyết những xung khắc (Conflicts) trong gia đình có nhiều phương cách giải quyết khác nhau. Hãy thử tìm hiểu những cách giải quyết sao cho thích hợp?

* Cầu nguyện xin khôn ngoan và sức mạnh đương đầu với thách đố, thay vì lẩn tránh thiếu trách nhiệm.

* Khiêm tốn nhận vì giới hạn của mình không thể biết hết mọi sự.

* Nhận lỗi là dọn đường cho việc thông cảm.

* Xin lỗi tạo sự thân mật vì xin lỗi không phải là mình có lỗi mà muốn làm cho người ta vui.

Ảnh cần hoa Xin lỗi Người yêu cute

* Thay vì xoa dịu trốn tránh hãy bình tĩnh, không to tiếng chia sẻ thẳng vào vấn đề đó…

* Cố gắng đối xử tử tế bằng nụ cười tươi để tránh những phê phán chỉ trích tiêu cực?

* Kìm hãm tính nóng nảy, mau mắn làm hòa xin lỗi và quan tâm đến cảm nghĩ của đối phương.

* Khích lệ thay vì chỉ trích. Cảm thông chia sẻ và nâng đỡ nhau. * Không to tiếng rồi đổ lỗi cho người khác?

* Im lặng rút lui để gia đình yên ổn tránh xung khắc?

* Hạ đối thủ ngay hay để hạ hồi phân giải?

* Cứ bộc lộ rồi tìm cách giải quyết ôn hòa giúp nhau sửa đổi để gia đình thêm vững mạnh?

* Hung hăng biểu lộ giận dữ, dùng quyền hạn đe dọa kết án người khác.

* Bào chữa thái độ hung hang vì… nếu không … tôi đã không giận dữ.

* Hai bên đều hung hăng sẽ làm gia đình đổ vỡ con cái bơ vơ, mất tin tưởng ở nhau.

* Lẩn tránh đối diện với những xung khắc rút lui vào phòng ngủ. * Muốn làm gì thì làm tôi hết sức rồi, đừng làm phiền tôi nữa!

* Tranh luận được lý thì mất tình, sẽ bị tổn thương sau này kẻ thua sẽ phục thù gây thêm phiền toái!

* Tranh chấp với người nhà, thắng thì mất tình thân.

* Tính toán với người yêu, thì tình cảm nhạt phai.

* Hơn thua với bạn bè, thắng thì tình nghĩa không còn. Đôi khi sẽ bị trả thù gây nhiều ân oán.

ST


 

HẠNH PHÚC

Rung Nga Nguyen

Hạnh phúc là cảm giác đến từ trái tim là tâm trạng tồn tại ở mọi nơi trong cuộc sống. Hạnh phúc của mỗi người khác nhau. Hạnh phúc không phải sống lâu trăm tuổi, không phải quyền thế đầy mình, giàu sang phú quý, sức khỏe tràn trề, tiền bạc dư thừa… Hạnh phúc là khi nguyện vọng chính đáng của bạn trở thành hiện thực. Khi đói được ăn no. Khi khát được uống nước. Muốn yêu có người yêu, muốn gì được nấy…

Đôi khi hạnh phúc là một mục tiêu phải bôn ba vất vả mới tìm kiếm được, đôi khi hạnh phúc là một so sánh khi thấy từ bất hạnh của người khác. Hạnh phúc là một loại cảm giác, một loại tâm trạng, chỉ cần bạn hiểu được, nó tồn tại trong mọi nơi của cuộc sống.

Được sinh ra đó là hạnh phúc để có thể trải nghiệm được mọi sắc thái của cuộc sống này. Nên người ta hay chúc Happy Birthday, Happy Anniversary, Happy new year…Có chuyện kể ông Chu Nguyên Chương lập ra nhà Minh bên Trung hoa là một nông dân nghèo, bố mẹ chết vào chùa tu đi khất thực, sau vào lính dưới trướng tướng quân họ Quách tính tình nhanh nhẹn được giao cho cầm quân đánh giặc, số ông may mắn đánh đâu thắng đó, được tướng quân thương cất nhắc lên và gả con gái cho. Sau khi tướng quân mất ông lên thay thế, sau này lật đổ được nhà Nguyên là quân Mông cổ đang cai trị Trung hoa lúc bấy giờ và lập nên nhà Minh lấy hiệu là Minh Thái Tổ.

Khi làm vua vì ít học nên ông hay mặc cảm các quan lên tâu vua người nào ông thấy ngờ vực đoán là có ý mỉa mai là ông chặt đầu, ông đã giết oan rất nhiều người vô tội. Tính hay nghi ngờ nên ông hay giả dạng thường dân đi nhiều nơi để nghe ngóng. Vào một dịp ngày 30 tết đến một làng kia thấy đám đông tụ tập cười đùa, ông liền lẻn vào xem và thấy một họa sĩ vẽ bức tranh cô gái Trung hoa ôm quả dưa hấu ngày xuân, bắp chân và bàn chân quá lớn vì là con nhà lao động, con nhà giầu không làm gì lại có tục lệ bó chân cho chân thon nhỏ gọn đẹp! Đám đông đó cười chế diễu người chân to! Vợ vua chân to nên ông động lòng nói vị quan ghi tên những người cười chê người chân to, khi về ông ra lệnh những người không cười quan cho người đến dán chữ phúc ở trước cửa, đêm đó vua ra lệnh đến tịch thu hết tài sản những nhà không có chữ phúc trước cửa. Từ đó thành một tục lệ cứ đến ngày xuân dán chữ phúc ở cửa để cầu may mắn trong năm mới và trên những quyển lịch của năm mới cũng in chữ Phúc.

Sống là một điều hạnh phúc mà Chết cũng là hạnh phúc, bởi bạn đã vượt qua đời là bể khổ để trở về cõi vĩnh hằng. Có bạn bè là hạnh phúc, bởi vui buồn giận hờn có người chia sẻ. Cô độc cũng là hạnh phúc, bởi được hưởng thụ sự yên tĩnh để thanh lọc tâm hồn. Mọi chuyện đều thuận lợi, đó là hạnh phúc, bởi đang đón nhận món quà từ Thượng Đế. Xuất chúng cũng là hạnh phúc khi được người khác tôn sùng, được người khác ngưỡng mộ. Tuổi trẻ là hạnh phúc vì có tương lai vô tận và hy vọng tràn trề. Tuổi già cũng là hạnh phúc vì đã từng trải có nhiều kinh nghiệm phong phú và nhiều kỷ niệm vui buồn trong cuộc sống.

Nhưng có lời khuyên là đừng kiếm tìm hạnh phúc ở đâu xa, hạnh phúc ngay bên mình trong trái tim khi đạt được đầy đủ những ước vọng của cuộc đời, con cháu thành nhân thành tài cảm thấy thoải mái, đó là thứ hạnh phúc ở đời này cho thân xác bạn, nhưng hạnh phúc đích thực cho linh hồn ở đời sau mới là thứ hạnh phúc vĩnh cửu mà bạn nên chú tâm kiếm tìm ngay từ bây giờ.

St