Cảm tưởng của một Tân tòng.

Cảm tưởng của một Tân tòng.

 Dạ con chào Bác,

 Bác có khỏe không? Mấy ngày nay do bận đi làm và một số công chuyện. Hôm nay con mới rãnh rỗi đễ trả lời thư của Bác. Mong Bác thứ lỗi cho sự chậm trễ của con.

1) Thiệt sự thì trước khi con vào Đạo con cũng đã đi nhà thờ trước đó cũng một năm trời rồi, cũng đi tất cả các lễ của người công giáo nhưng con không có lên rước lễ thôi. Lúc đó con vẫn còn là Phật tử và cũng chẳng tin gì về Chúa , con vào Đạo là lý do trước đây con có quen với người bạn gái bên công giáo và được người ấy dẫn dắt vào lớp học giáo lý, sau này vì có một số chuyện nên con và bạn ấy chia tay, lúc đó con cũng buồn và cũng tính không đi tiếp theo Đạo và lớp giáo lý nữa.

2) Cảm nghĩ sau khi vào Đạo con rất vui, thiệt sự không có gì diễn tả được cái cảm giác làm con của Chúa và được nhận mình máuThánh Chúa, cái đêm hôm rửa tội thật sự làm con rất hồi hộp và lo lắng, xen kẽ niềm vui,vì sao con lo lắng. Không biết sau này con có thể giữ Chúa luôn mãi trong cuộc đời của con không, nhưng con luôn cầu nguyện sáng và tối lúc nào con cũng chỉ mong rằng Chúa luôn luôn soi sáng con đường Chúa đã chọn cho con.

3) Những cái khó khăn khi vào Đạo là con là một Phật tử cũng đã từng có Pháp danh (và Pháp danh của con là Pháp Minh), con vừa là con một và cũng là cháu đích tôn trong đại gia đình gồm có khoảng trên 15 anh em họ. Ngày con vào Đạo thật sự cả gia đình đều quay mặt lại với con, không ai chấp nhận con là con và là cháu trong gia đình Đạo Phật và mang nặng tư tưởng phong kiến ở Việt Nam. Lúc đó con rất khó khăn vì khi nói ra những gì, không ai tôn trọng và lắng nghe mặc dù con đã giải thích và nói ra rất nhiều tất cả những suy nghĩ và tâm tình của con.

4) Nhưng khi con vào được Đạo, đó là cái ngày con nhận được ơn Chúa và hai tiếng “Xin Vâng”.Tất cả những gì trước đây con gặp khó khăn hay gia đình con gặp khó khăn, con đều cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ đều được hết, nhanh hay chậm thôi. Con xin kể ra một vài ví dụ cách đây một năm trời, Mẹ con đạ bị bệnh “U nang tử cung” và sức khỏe Mẹ con cũng không được tốt,với lại lúc đó nghe tin con theo Đạo thật sự là một cú sốc của Mẹ và bệnh Mẹ một lúc nặng hơn và Mẹ hay buồn khi nói chuyện với con, thậm chí có những lúc Mẹ giận dữ với con nữa, nhưng con đã cầu nguyện xin Chúa ban phước lành và giúp Mẹ con qua khỏi cơn bệnh này, thì sau ngày con được rửa tội, Mẹ đã khỏe mạnh lại và bây giờ thái độ của Mẹ đã vui hơn khi nói chuyện với con và không còn nhắc gì tới chuyện Đạo nữa. Bố con cùng thời gian đó cũng gặp rất nhiều khó khăn trong công việc kinh doanh, nhưng sau đó mọi việc đã trở lại suông sẻ và bình thường,và chính bản thân con thì con có thể thấy rõ nhất, lúc trước con đi làm từ thứ ba tới Chúa nhật, mỗi lần đi lễ và học lớp giáo lý xong là con phải chạy về đi làm,thật sự lúc đó con cảm thấy rất bực mình và khó chịu, con nghĩ tại sao Chúa tạo con người những ngày khác thì đi làm và Chúa nhật là ngày phải được nghỉ ngơi được phụng vụ lời Chúa như đi lễ hay phục vụ trong nhà thờ, con đã cầu nguyện, con xin với Chúa rằng, nếu là ý Chúa xin Chúa cho con một công việc mới làm trong tuần để Chúa nhật con có thể rãnh rỗi được ở cùng Chúa,và khi con mới vừa rửa tội xong là chỉ hai tuần sau con được nhận vào chỗ làm mới mà không phải đi làm ngày Chúa nhật, đó là lý do vì sao con muốn tham gia vào Ca Đoàn của nhà thờ mình và cũng có thể là Nhóm Hát Thánh Linh…Trên đây là một vài ví dụ lớn lao trong lúc con đi tìm và kiếm Chúa con thấy rõ nhất. Bác có thể đăng vào Website mới của Bác.
Thật sự theo Chúa đó là món quà lớn nhất cả cuộc đời con được nhận từ Chúa.

 Con,
Peter  Đức Nguyễn.

31 May 2012

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay