From facebook: Christina Le‘s post.

Bà Nguyễn Thị Kim Ngân – chủ tịch quốc hội phát biểu: “Về hưu rồi, vẫn bị truy cách chức, đau lắm chứ!”.
Cái này tôi xin lỗi bà Ngân, phát biểu này của bà quá ấu trĩ. Tại khi các đ/c của bà làm sai, ăn cho ngập miệng lúc đương chức, của cải tài sản xài đến 10 đời cũng không hết, đáng ra phải truy cứu trách nhiệm thì giờ lại chỉ cách cái chức từng giữ kia, chấm hết. Đau như thế thì ai cũng muốn đau bà Ngân à!
Nhân bà nói về chuyện này, tôi xin chỉ ra cho bà những thứ còn đau hơn gấp trăm nghìn lần cái bà nói ở trên:
Đó là nỗi đau của hàng trăm nghìn ông bố bà mẹ vất vả tốn kém nuôi con bao nhiêu năm ăn học, để giờ ngậm ngùi nhìn chúng gia nhập vào đội ngũ xe ôm và phụ hồ bằng một ánh mắt không thể nào thê thảm hơn.
Đó là nỗi đau của những người con bỏ lại cha mẹ, nỗi đau của những cặp vợ chồng phải chia ly mỗi người một nơi để tha phương cầu thực nơi xứ người, bòn từng đồng ngoại tệ để gửi về xây dựng quê hương.
Đó là nỗi đau của những cô gái vì muốn thoát nghèo, muốn giúp đỡ gia đình mà phải trần truồng cho mấy ông già ngoại quốc chọn làm vợ như cách người ta mua một món hàng ở chợ.
Đó là nỗi đau của những người dân phải đu dây, trùm vào bọc ni lông để qua sông, là nỗi đau của những em bé phải bắt chuột làm thức ăn vì quá thèm thịt.
Đó là nỗi đau của những bệnh nhân nghèo đã khánh kiệt vì ung thư mà còn mua phải thuốc chữa ung thư giả, là nỗi đau của những bệnh nhân nằm chồng chéo nhau trên những giường bệnh chật hẹp y như thời chiến tranh.
Đó là nỗi đau của hàng triệu bà nội trợ xách giỏ ra chợ mà chẳng biết phải làm sao để bữa cơm tránh được thực phẩm trộn hoá chất độc hại.
Đó là nỗi đau của hàng triệu ngư dân miền trung sống dở chết dở vì thảm hoạ môi trường biển do Formosa gây ra khiến bao gia đình tan nát và trắng tay.
Có liệt kê hết một ngày tôi cũng không thể kể hết những nỗi đau mà hơn 90 triệu dân Việt này đang gánh chịu. Nó là hậu quả đến từ sự lãnh đạo tài tình mà các đ/c của bà vẫn đang ra rả ngợi ca hằng ngày. Họ – nói như bà, có đau đi chăng nữa cũng không bằng 1 góc những nỗi đau dồn dập mà người dân chúng tôi đang phải gánh đâu, thưa bà Ngân!